1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Mr Perfect (Quý Ông Hoàn Hảo) - Linda Howard

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

      CHƯƠNG XXIV


      Trưa hôm đó khi Sam về đến nhà cả T.J. và Luna cũng vừa đến cửa nhà . Nghĩa là khả năng Jaine trong nhà lớn hơn là trong nhà . thích điều đó. hi vọng cảm thấy thoải mái bởi vì có ý định để ngủ ở nhà cho đến khi tóm được kẻ giết hại Marci và có lẽ thậm chí là cả sau đó. Có quanh mình quá vui thích để có thể từ bỏ, thậm chí chỉ là tạm thời.

      Hôm đó trời nóng khủng khiếp và mồ hôi cứ chảy ròng ròng theo sống lưng khi vào trong. đặt cái đống giấy nặng nề xuống bàn uống cà phê, nửa trong đống file nhân ở Hammerstead được in ra rồi đứng phút để hít vào luồng khí mát lạnh thoáng đãng. Phổi được giải phóng khỏi phá huỷ do cái nóng, rũ áo khoác ra rồi hướng về phía tiếng ồn ào trong nhà bếp.

      Jaine rót 4 cốc trà đá nghĩa là nhìn thấy lái xe về.

      về đúng lúc quá,” .

      tháo súng vào bao súng đặt chúng quầy cạnh máy pha cà phê. “Có việc gì vậy?” lấy cốc trà và uống ừng ực, cổ họng chuyển động. “Bọn em vạch kế hoạch thức vì Marci. Chị của cậu ấy, Cheryl đến.”

      “Ở đâu và bao giờ?” hỏi ngắn gọn.

      “Đêm mai, ở nhà tôi.” Luna . “OK, tôi có thể ở đó.”

      Jaine giật mình , “Nhưng nếu bọn em ở cùng nhau, bọn em được an toàn phải ?”

      hoàn toàn. Em có thể cung cấp cho cơ hội vàng để tóm tất cả bọn em lúc. làm ảnh hưởng đâu nhưng ở đó.”

      Jaine khịt mũi. Nếu Sam ở bất cứ đâu, gây ảnh hưởng. là kiểu người mà bạn thể tảng lờ được. T.J. liếc cái nhìn đầy ý nghĩa về phía . “Trước khi chúng tôi bắt đầu, tôi có tin mới.”

      “Tớ cũng có 1 tin mới,” Jaine .

      “Tôi cũng thế,” Sam .

      Tất cả đều chờ đợi. ai gì. Cuối cùng Luna . “Vì tôi là người duy nhất có tin gì mới nên tôi chỉ định.” chỉ vào T.J. “Cậu trước. Cậu làm tớ tò mò từ khi chúng ta chuyện qua điện thoại với nhau đấy.” T.J. nhướng mày về phía Sam và biết hỏi liệu có được nếu với hai người kia làm gì. Vì thế nào cũng kể cho họ nghe nếu kể, . “ .”

      “Tớ sao chép file nhân cho ngài Strawn.” . “Ông ấy là có thám tử nào đó muốn xem chúng và ông ấy cho phép.”

      Cả ba cặp mắt dồn về phía . làm ra vẻ. “Tôi mang rất nhiều giấy tờ về nhà. Chúng ta xem tất cả những cái tên xem có tiền án hoặc tiền .”

      “Mất bao lâu?” Jaine hỏi.

      “Nếu có cái gì thình lình lên máy tính chỉ đúng cái cần chúng ta phải xem xét tất cả các file và xem có gì đó đáng chú ý , thậm chí chúng ta còn phải đào bới sâu hơn nữa kìa.”

      “1 ngày? 2 ngày?” ướm hỏi.

      “Em là kiểu người hơi lạc quan phải ?” uống ngụm to trà đá.

      Luna ra dấu chữ T, báo hiệu hết giờ và chỉ sang phía Sam. “Đến lượt .”

      “Phòng giám định tìm thấy sợi tóc màu vàng hoe mình Marci nhưng phải của ấy.” 3 người trở nên bất động, và biết đầu họ chạy đua, nghĩ về tất cả những người đàn ông có tóc màu vàng hoe ở Hammerstead. “Có gì xuất trong đầu ?” hỏi. “ thực ,” Jaine . “Và cái mà gọi là vàng hoe, bọn em có thể gọi là nâu sáng.” nhìn những người khác, nhún vai. “Có rất nhiều chàng ở công ty như vậy.”

      “Đừng có đánh rơi cảnh giác,” cảnh báo. “Có thể ấy nhặt được sợi tóc ở đâu đó. Đó chỉ là hướng thôi, và khi chúng tôi tóm được , nếu DNA phù hợp chúng tôi bắt giữ. Chỉ là cẩn trọng hơn với những gã tóc vàng hoe thôi.”

      “Suy nghĩ đáng mừng,” Luna rầu rĩ. “Tôi nghĩ tôi là người duy nhất thuộc dòng ngăm đen trong phòng mua bán.”

      “Tôi xem các file lần lượt theo phòng ban, bắt đầu từ phòng kế toán vì Marci là mục tiêu đầu tiên. Tiện đây,” với T.J. “cám ơn đưa nó cho tôi theo từng phòng ban riêng biệt.”

      ném cho cái nhìn hài hước. “Bất cứ điều gì tôi có thể giúp.” Luna lại hướng về cuộc đối thoại, chỉ vào Jaine. “Đến lượt cậu.”

      Jaine thở hơi sâu. Sau 3 cuộc đính hôn tan vỡ, phải khích lệ bản thân khi thông báo rằng lại...dự định... kết hôn. liếc nhìn Sam và nháy mắt với .

      “Samvàtớsẽkếthôn,” vội vàng, từ ngữ ríu lại với nhhau như thể làm thế chúgn bớt gây chú ý hơn. Chỉ có Chúa mới chú ý, họ thể nén lại được.

      Sam nhét ngón tay vào lỗ tai để bảo vệ nó khỏi những tiếng hét rú lên. T.J. ôm chặt lấy Jaine. Luna ôm lấy Sam. Rồi cuối cùng họ ôm chặt lấy nhau. Vòng ôm quá vì thiếu Marci, Jaine nghĩ, nhưng cố ngăn nước mắt để nó phá huỷ điều vui mừng nho này. Cuộc sống vẫn tiếp diễn. buồn hơn khi vắng Marci, trống rỗng hơn nhưng dù thế nào nó vẫn tiếp diễn.

      “Làm thế nào? Ý tớ là, khi nào?” T.J. hỏi.

      “Trong ba tuần nữa, khi người thân của ấy về nhà.” Sam trả lời. “Tôi nghĩ có lẽ là tổ chức ở phòng đăng ký kết hôn thôi nhưng chẳng đủ cho gia đình tôi đâu và tất cả bọn họ đều muốn ở đó.”

      “Có lẽ là công viên,” Jaine .

      “Sao lại là công viên? Ở nhà ai đó đủ rộng. Họ hàng tớ có khu nơi lắm, họ cần phải có với bảy đứa trẻ.”

      hắng giọng. “Gia đình em, gia đình , T.J. và Luna, bạn bè cảnh sát của và em ... ừm... mời tất cả mọi người trong khu phố.”

      “Ừ, đúng vậy.” . “George và Sadie phải đến, và Eleanor và... và, chết tiệt, đám cưới nho của em lên tới hơn trăm người rồi đấy đúng ?” kết thúc với giọng tuyệt vọng.

      “Sợ là thế, kemo sabe”

      “Điều đó cũng có nghĩa là kéo theo thức ăn, đồ đạc.”

      hiểu rồi đấy.”

      “Làm quái gì có ai làm được điều này cơ chứ?” Biểu của ràng là phải là .

      “Shelly làm. Chị ấy thích những việc c... kiểu này. Mặc dù chẳng có gì sung sướng cả. Ngân quỹ của em eo hẹp vì trả tiền nhà, hệ thống an ninh mới, điện thoại di động và giờ em còn phải mua quần áo mới, đệm mới, ga trải giường mới,...”

      “Em cần đệm và ga trải giường,” chỉ ra và cả T.J. lẫn Luna đều bắn đầu rũ ra cười. T.J. lôi ra 5 đồng đô la từ túi xách và nhét vào tay Luna.

      rồi,” Luna hân hoan.

      Jaine nhíu mắt lại nhìn họ. “Các cậu đánh cá về cuộc sống tình của tớ,” kết tội,

      “Ừ, và tớ phải là tớ thất vọng vì cậu.” T.J. , cố giọng gay gắt. vẫn cười nên cố gắng đó trở thành vô ích. “Tớ nghĩ cậu giữ ấy khỏi cậu ít nhất hai tuần.”

      ấy thể cưỡng lại tôi.” Sam giọng tự mãn, tự rót cho mình 1 cốc trà nữa.

      “Tớ cảm thấy tiếc cho ấy,” Jaine chỉnh lại. “Khóc lóc và cầu xin. đáng thương.”

      Nụ cười của báo hiệu trả thù. cảm thấy run rẩy đề phòng. có lẽ phải làm tình với , ôi, ba hay bốn lần để làm dịu càm giác tổn thương của ấy. hi sinh mới lớn làm sao!

      thoải mái của với bạn . ngồi bên bàn giúp họ vạch kế hoạch cho buổi tưởng niệm mặc dù đóng góp của chỉ là “Bia và bỏng ngô. Mọi người còn cần gì nữa ?” Cho thấy chẳng hiểu gì về phụ nữ và thức ăn cả.

      Sau khi T.J. và Luna rời , họ ra ngoài chuyển xe của cha từ gara nhà sang nhà . giúp gấp tấm bạt lại và tháo tấm phủ viên đạn bạc , , “Em có chìa khoá ?”

      móc chúng ra khỏi túi quần jean và vung vẩy trước mắt . “Muốn lái à?”

      “Em cố gắng nịnh bợ sau khi bịa đặt khóc lóc và van xin đấy hử?”

      , em chỉ dự định bắt như thế sau này thôi.” cười toe và giật mạnh chìa khoá khỏi tay . “Ôi trời” thở dài khi rút chân ra khỏi giày và bước 1 chân qua cửa, rồi đến chân tiếp theo, và trượt vào trong ghế lái. Chiếc xe vừa vặn với như găng tay. đưa tay lướt vòng vòng quanh bánh lái. “Làm sao bố em có được nó?”

      “Bố mua nó, năm 1964 nhưng bố có mối. biết đấy ‘Sản xuất bởi Shelby, trang bị bởi Ford.’ Bố trong đội chế tạo động cơ và bố chiếc xe này. Mẹ điên tiết với bố vì phải trả quá nhiều tiền mua xe trong khi hai người vừa mới có con – Shelly – và cần tiền mua nhà rộng hơn. Chỉ có 1000 chiếc được sản xuất, chính xác là 1011 chiếc. Vì thế giờ đây bố có chiếc Cobras nguyên bản, và nó đáng giá hơn những gì họ phải chi trả cho ngôi nhà của mình. liếc qua vai nhìn chiếc Viper đậu ở lối lái xe nhà . “Bố em phải người duy nhất trả hết tiền bạc mình có vào xe cộ đâu.”

      “Cha nào con nấy mà. Tuy nhiên, em mua chiếc Viper để dùng nên có giống như việc em bị ép trả 69 nghìn đô cho nó. Em sống bằng đồ hộp và thịt cá ngừ trong vòng 3 năm để trả tiền cho nó.”

      nhún vai. “Nhưng trả xong đúng ?”

      xong hoàn toàn. Em thể mua nổi nhà nếu em vẫn còn phải trả tiền mua xe. Dù sao, em mua nó là lỗi của bố.”

      “Như thế nào?”

      khụt khịt nhìn chiếc Cobra. “Thế nghĩ bố dạy em lại bằng gì?”

      Sam nhìn vẻ kinh hoàng. “Ông để người mới tập lái lái nó á?”

      “Đấy là cách bố dạy bọn em học lái. Bố nếu bọn em điều khiển được chiếc Cobra, bọn em có thể điều khiển mọi thứ. Nhưng Shelly và David thực có sở trường, họ thấy thoải mái với chiếc Lincoln của mẹ hơn. Em đoán có số người cảm thấy thoả mãn ở tốc độ nào đó.” Biểu của cho thấy rằng hiểu nhưng chấp nhận điều đó. “Chúa ơi.” thực trở nên tái nhợt vì ý nghĩ 3 đứa trẻ tuổi teen chưa được dạy dỗ gì ngồi sau tay lái chiếc xe này. “Bố ghét chiếc Viper,” bật mí rồi cười tươi. “ phần vì nó phải là xe Ford, nhưng bố thực , thực ghét vì bố bị chiếc Viper đánh bại ở tốc độ tối đa. Chiếc Cobra gia tốc nhanh hơn nhưng sau khoảng cách nào đó em có thể đuổi kịp bố.”

      “Em đua xe?” rống lên, trông như thể sắp nhảy ra khỏi xe.

      “Chỉ để xem những con ngựa có thể làm gì thôi mà,” trấn an . “Và em đua phố, em đua ở đường đua.” nhắm mắt lại. “Em và bố em có rất nhiều điểm tương đồng, phải ?” hỏi, giọng khiếp sợ như thể vừa mới khám phá ra họ mang mầm bệnh thương hàn. “Vâng, thích bố cho mà xem.”

      thể đợi được.”


      Khi Luna về đến nhà, giật mình trông thấy Shamal King ngồi bệt trước cửa nhà mình. đứng dậy khi trông thấy dừng lại, nỗi sợ hãi vô lý bao trùm . Shamal to lớn và cơ bắp. Trong cơn khiếp sợ, chợt nghĩ rằng – nhưng đìều đó thể. Kẻ sát nhân là người tóc vàng da trắng. nuốt nước bọt, đỡ hốt hoảng và nhõm hơn. Người nọ sát gót người kia.

      làm gì ở đây thế?” hỏi, sợ hãi làm trở nên lỗ mãng và ngạc nhiên hiển ra trong mắt thiếu chào đón của .

      “Dạo này trông thấy em,” giọng dịu dàng từng khiến cho phụ nữ bâu xung quanh mình dù phải tốn xu trong đống tài sản hàng triệu đô kiếm được từ bóng đá. Hầu như lúc nào cũng có đám người hâm mộ bao quanh mình; danh tiếng, ánh hào quang của mình và cố sức vì nó. “Hai tuần vừa qua điên rồ,” . “Đầu tiên là cái List rồi đến Marci...” dừng lại, cổ họng đắng nghét. vẫn thể tin được Marci ra . ; tin. chỉ chấp nhận nó mà thôi. “Ừm, rất tiếc. Hai người rất thân nhau mà, phải ?”

      thực biết nhiều về , nghĩ. Mối quan hệ của họ, như nó từng vậy, luôn luôn hướng về . “Cậu ấy là bạn thân nhất của em,” , vừa nước làm nhoè mắt . “Xem đấy, Shamal, em có tâm trạng nào để...”

      “Này, đến đây vì điều đó đâu,” , nhíu mày khi tay mắc kẹt trong túi chiếc quần thủy thủ bằng lụa. “Nếu chỉ vì muốn sex, có thể có từ...” dừng lại, hiển nhiên nhận ra rằng đó phải điều thông minh nhất nên . “ nhớ em,” giọng bất lực, đầy bối rối. Đó phải là kiểu mà Shamal King với phụ nữ. Luna bước qua và mở cửa. “Thực ,” giọng khô khốc. đáng nực cười; gần năm kể từ lúc gặp Shamal, ngày nào đó điều tương tự thế, để thấy rằng, theo cách nào đó, đặc biệt đối với . Bây giờ nhưng hề chao đảo. Có lẽ cho tất cả những gì có thể. dịch chân về phía . nhận ra biết phải gì. luôn quá đẹp trai, quá tài năng và giờ đây cũng quá giàu có; con luôn đuổi theo . được săn lùng, được ngưỡng mộ và thoả mãn ước vọng từ khi còn là học sinh cấp hai khi khả năng chạy trở nên ràng. vùng đấy mới mở ra cho Shamal King. “ muốn vào trong ?” cuối cùng hỏi. “Ừm, tất nhiên rồi.”

      nhìn quanh căn hộ bé của như thể đây là lần đầu tiên nhìn thấy nó. đến tủ sách xem xét những cuốn sách có và ảnh gia đình . “Bố em à?” hỏi, cầm ảnh vị thiếu tá lính thủy đánh bộ đẹp trai và nghiêm nghị lên.

      “Vâng, bố em chụp ngay trước khi nghỉ hưu.”

      “Vậy ra em là con của bộ đội đấy?”

      “Con của lính thủy đánh bộ,” sửa lại, giấu cái cau mày vì nhận ra đồng phục.

      nhìn lại với vẻ thoải mái. “ biết gì về quân đội cả. Tất cả những gì từng làm là chơi bóng đá. đoán em du lịch khắp nơi thế giới à?”

      phần.”

      có thể rằng em rất thông thái.” trả bức ảnh lại vị trí của nó, cẩn thận dựng nó lên như làm. “Em hiểu về rượu và mọi thứ tương tự thế.” Luna nhức nhối vì ngạc nhiên. giọng bấp bênh, cái cảm xúc mà bao giờ nghĩ có. luôn luôn tự mãn và vênh váo như thể nghĩ nó giúp thu hút được nhiều chú ý cách tự nhiên. sống trong biệt thự, nghĩ, và thấy bị đe doạ vì đây đó và xuất ở nhiều bữa tiệc sang trọng.

      có muốn uống chút gì ?” đề nghị. “Em có thức uống gì mạnh hơn bia. Chỉ có nước hoa quả và sữa thôi.

      “Bia ,” , nhõm. Có lẽ sợ mời chọn loại rượu trắng. lấy hai chai bia ra khỏi tủ lạnh, vặn nắp và đưa cho . nhìn thôi miên khi uống hơi.

      chưa bao giờ thấy em uống bia cả.”

      nhún vai. “ dạng đặc tính cố hữu cơ bản của quân đội. Em thích nó.”

      ngồi xuống, xoay tròn chai bia lạnh buốt trong tay. Sau hồi thu hết can đảm, , “Luna... lý do ở đây...” ngừng lại và lại tiếp tục xoay chai bia.

      ngồi xuống đối diện và vắt chéo đôi chân dài của mình. nhìn làn da trần của đôi chân dài tay nha khi ra hiệu cho tiếp. “Vâng?”

      hắng giọng. “Khi em ngừng theo nữa, ...ừm, điều đó làm ngạc nhiên. nghĩ rằng chúng ta... điều đó...”

      “Chúng ta làm tình,” nhàng, quyết định giúp . Với tốc độ của , chắc là đến nửa đêm mới xong những gì muốn . “Đó là tất cả những gì từng có và dường như là tất cả những gì muốn. Em muốn hơn thế nhưng em đoán nhận được nhiều từ những người bạn khác của rồi.”

      thấy thoải mái hơn. “Nó...ừm.. nó đơn thuần chỉ là sex.”

      “Ừm... Đó là lý do cần những điều như kiểu ba bạn mỗi ngày trong tuần, người tình ở mỗi thành phố đến. Shamal, em phải đứa đần độn. Em tỉnh rồi. Em muốn là người đặc biệt của nhưng em phải.”

      , em đặc biệt.” nhấn mạnh. lại nghiên cứu tiếp chai bia, xúc động làm mặt tối lại. “Đặc biệt hơn em biết,” lầm bầm. “ muốn mất em. phải làm gì đây?”

      “Vậy phải mất tất cả những người con khác,” . “Nếu thể là người đáng tin, em có hứng thú đâu.”

      “Ừ, biết.” cố kiếm nụ cười yếu ớt. “ đọc cái List rồi. Có số tiêu chuẩn đạt được.”

      cười. “ số tiêu chuẩn là đùa thôi. Chỉ 5 tiêu chuẩn đầu là .”

      “Vậy nếu bỏ hết những khác, em quay lại chứ?” nghĩ về nó, nghĩ về nó lâu đến mức bắt đầu toát mồ hôi mặc dù trong căn hộ được lắp điều hoà. vứt ra đầu, nhận thấy vậy, thậm chí nếu trái tim chắc lắm chăng nữa. Quay lại đòi hỏi cố gắng.

      “Em thử,” cuối cùng thả người dựa vào văng với tiếng “phù” nhõm. nâng cánh tay thanh mảnh lên. “Nhưng ... phải người đáng tin tí nào, điều đó nghĩa là ngay cả việc cho ở bữa tiệc rớt đài em cũng xem xét và ghi lại. có cơ hội thứ hai vì dùng hết những cơ hội khác rồi.”

      thề,” và giơ tay phải lên. “ đụ lung tung nữa.”

      “Giao hợp” .

      “Cái gì cơ?”

      “Giao hợp lung tung.”

      “Đó là những gì . Cùng 1 ý mà.”

      , ngôn ngữ dùng phải được tẩy rửa chút. Đấy là những gì em muốn .”

      “Em à, là cầu thủ mà. Bọn chửi thề.”

      “Tốt thôi nhưng đó là khi sân cỏ nhưng giờ sân.”

      “Trời,” than phiền nhưng với giọng vui vẻ. “Em cố thay đổi .”

      nhún vai với kiểu làm-theo-hoặc---thôi. “Bố em có thể gọt da bằng lời chửi thề nhưng ông luôn trông trừng lời của mình khi gần mẹ bởi vì mẹ thích nó. Em cũng để ý đâu. Nhưng Jaine bạn em cố gắng chửi thề nữa và làm thực tốt. Nếu ấy có thể làm, ai cũng có thể.”

      “Được, được. cố” Đột nhiên cười rất tươi. “Này, giống như gia đình phải ? Dạy dỗ. Em rầy la hứa cố gắng hơn. Giống như cặp.” Luna cười và bước vào cánh tay . “Vâng,” . “Giống như cặp.”

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XXV

      Chói mắt vì ánh bình minh sáng thứ bảy, Sam ngáp và ngồi dậy văng nhà Luna. Khoảng nửa đêm, những người phụ nữ quyết định cũng có thể trông chừng căn hộ từ bên trong khi như khi đứng ngoài và khăng khăng bắt vào. mệt mỏi nên làm theo. ngủ nhiều lắm hai ngày đêm vừa qua – được ngủ nhiều hơn nếu có sinh vật thích chọc ngoáy nào đó ở dưới , ngọ nguậy cặp mông xinh đẹp ngừng và chán ngán sau ngày đuổi theo các dấu vết của trường hợp khác phụ trách mà cuối cùng chẳng được gì, thêm vào đó là chẳng tìm ra được gì mới từ đống file của Hammerstead. Tới tận giờ, máy tính chẳng xới lên được gì từ những cái tên mà nó phải chạy trừ mỗi 1 cái vé trả và vài vụ cãi vã xung quanh. Đến nửa đêm, được nạp nhiên liệu từ bia và sô la, bốn người phụ nữ trở nên khoẻ mạnh. Cheryl hóa ra là phiên bản mang sắc thái của Marci, giống nhau từ cái nhìn đến giọng và với cùng tính hài hước náo nhiệt như vậy. Họ chuyện đến khàn cả giọng, cười và khóc, uống bia và ăn mọi thứ mà tay lấy được. Đó là cảnh tượng đáng sửng sốt.

      Họ chuyển buổi tưởng niệm vào trong bếp và nằm dài ra văng. ngủ nhưng tai vẫn dỏng lên nghe tiếng ồn ào trong bếp. cảnh báo nào xuất ngoại trừ khám phá ra rằng Jaine hát nhiều khi chuếnh choáng.

      Khi ngủ dậy, lập tức nhận ra rằng tiếng ồn lắng xuống. Thực tế là im lặng hoàn toàn. nhàng mở cửa nhà bếp và len lén nhìn vào trong. Tất cả bọn họ ngủ, hơi thở nặng nề và đầy mùi cồn. T.J. ngáy nho , thanh mỏng manh đủ xem như tiếng ngáy đúng nghĩa. Lớn lên trong gia đình có 4 em trai và bố , biết tiếng ngáy đúng nghĩa là như thế nào.

      Jaine ở dưới gầm bàn. Theo đúng nghĩa đen. cuộn tròn, tay gối lên đầu nhìn như thiên thần. khịt mũi; đây đích thực là trò lừa đảo. Có thể luyện tập ngủ như thế này từ khi còn là đứa trẻ. Luna dựa đầu vào tay trông như đứa trẻ tiểu học. đứa trẻ ngọt ngào, nghĩ, mặc dù cũng có gai nhọn để giữ mình trước những người khác. Đầu Cheryl cũng ở bàn nhưng lấy khăn lót bình làm gối – cái khăn nhẵn. Với lượng bia đủ trong cơ thể, có rất nhiều thứ trở nên có lý mà bình thường .

      tìm và thấy cà phê, tấm lọc rồi đặt nó vào bình cà phê, cố gắng gây tiếng động. Họ tiếp tục ngủ. Khi cà phê sẵn sàng, săn lùng dọc theo những cái tủ để tìm cốc cà phê rồi lôi xuống 5 chiếc. rót cho bốn người bọn họ nửa cốc đề phòng tay họ run lẩy bẩy nhưng cốc của mình rót đầy ú. Rồi . “OK, các quý , đến lúc dậy rồi.” Nhưng hiệu quả chẳng khác gì với bức tường.

      “Các quý !” to hơn.

      Chẳng có gì xảy ra.

      “Jaine! Luna! T.J.! Cheryl!”

      Luna nâng đầu dậy chút lờ đờ nhìn rồi lại thả đầu rơi bịch xuống tay mình. Những người khác nhúc nhích tí nào.

      nụ cười nở rộng khuôn mặt . cho rằng có thể lắc người họ gọi dậy nhưng thế chẳng có gì vui cả. Điều hay ho là tìm 1 cái lọ, 1 cái thìa kim lại và gõ chúng vào với nhau rồi xem bốn người phụ nữ bật dậy, mắt ngơ ngác thế nào. Jaine đập đầu vào bàn và la hét “Chó đẻ!”.

      Nhiệm vụ của hoàn thành trọn vẹn, Sam phân phát cà phê cho họ, cúi xuống đưa cho Jaine cốc của ; vẫn ngồi dưới gầm bàn, xoa xoa đầu và nhìn trừng trừng giận dữ. Chúa ơi, người đàn bà này.

      “Nào, vào số nào,” với cả nhóm. “Lễ tang diễn ra trong vòng khoảng 5 tiếng nữa.”

      “5 tiếng?” Luna rú lên. “ chắc chứ?”

      “Chắc. Nghĩa là các phải ở nhà tang lên trong bốn giờ nữa.”

      thể nào,” T.J. nhưng vẫn cố uống 1 ngụm cà phê.

      “Các phải tỉnh rượu...”

      “Chúng tôi có say,” tiếng gầm gừ phát ra từ gầm bàn. “...ăn gì đó thôi, nếu em có thể, tắm táp, gội đầu, tất cả những gì em phải làm. Em có thời gian mà ngồi dưới gầm bàn gầm gừ đâu.”

      “Em gầm gừ.”

      , nó giống tiếng gầm gè hơn. Có thể phương pháp trị liệu bằng tình dục làm dịu tâm trạng hơn – nếu sống sót qua chuyện này. Bỗng nhiên, hiểu được tâm trạng của chàng bọ ngựa đực khi tiếp cận nàng bọ ngựa, hiểu rằng tình dục trở nên tuyệt vời nhưng đầu nó cũng rơi.

      À. Hoá ra có số thứ đáng giá để mất đầu. Cheryl đứng dậy, chậm chạp như bà lão. Hoa văn của khăn lót bình in lên má . uống chút cà phê, húng hắng giọng và ấy đúng đấy. Chúng ta phải di chuyển thôi nếu muộn mất.”

      cánh tay mảnh dẻ cầm cốc cà phê rỗng thò ra khỏi gầm bàn. Sam cầm lấy bình đựng và rót đầy nó. Cánh tay lại thụt vào.

      Ý Chúa, có thể mong đợi 40 hoặc 50 năm tiếp theo sống với . rùng rợn. Điều rùng rợn hơn là thích ý nghĩ đó.

      T.J. xử lý xong cốc cà phê của và đứng dậy rót thêm cốc nữa, giờ có thể hoạt động được. , “OK. Tớ làm được. Để tớ tiểu và rửa mặt mũi rồi tớ lái xe về nhà.” trượt chân ở hành lang và đột nhiên la oai oái. “Chúa ơi, mình thể tin được là mình lại với sam mình phải tiểu!”

      15 phút sau bắt họ đứng sắp hàng, kể cả Jaine và tất cả bọn họ đều quắc mắt giận dữ với . “Tôi thể tin được lại bắt chúng tôi làm điều này!” gắt lên nhưng vẫn ngoan ngoãn làm kiểm tra nồng độ cồn trong máu.

      “Tôi là cảnh sát. đời nào tôi để các lái xe về nhà khi tôi chưa kiểm tra rằng các ổn cả.” đọc kết quả và cười, lắc đầu. “Điều tốt đẹp là ở đây, cưng à, vì em được lái xe đâu hết. Em vượt quá tiêu chuẩn chút.”

      “Tôi có!”

      “Có. Giờ uống thêm chút cà phê và yên lặng khi kiểm tra những người khác.”

      Cheryl sao, T.J sao. Luna vừa vặn đạt tiêu chuẩn. “ lừa đảo!” Jaine buộc tội, biểu của như thiên lôi. “Làm thế quái nào có thể lừa đảo? Em là người thổi vào cái ống đó mà!”

      “Vậy nó bị sai! Nó chuẩn. Chúng tôi uống như nhau làm sao tôi lại vượt quá tiêu chuẩn trong khi những người khác ?”

      “Họ hơn em,” kiên nhẫn. “Luna vừa vặn đạt tiêu chuẩn nhưng ấy vẫn hợp lệ. Em . lái xe đưa em về nhà.” Giờ trông khác gì đứa trẻ hờn dỗi. “Chúng ta khỏi đây bằng xe ai, của hay của em?”

      “Của . Hãy để trông như thể Luna có bạn ở đây nếu có ai đó kiểm tra bãi đỗ xe.”

      Lý lẽ của thuyết phục được . Môi vẫn cong lên hờn dỗi nhưng sau phút “Được thôi.” Với thêm chút phiền phức nữa cuối cùng cũng gói được lại nhét vào xe mình nơi nhanh chóng quay lại với giấc ngủ.


      chỉ tỉnh táo đủ để vào nhà bằng chính sức của mình nhưng đứng quắc mắt nhìn khi bật vòi hoa sen và bắt đầu cởi quần áo của rồi đến của . “Em có định gội đầu đấy?” hỏi. “Có”

      “Tốt. Vậy có vấn đề gì khi làm điều này.” bế lên và quẳng thẳng vào bồn tắm, dòng nước xối thẳng xuống người . thổi phì phì và ho sặc sụa nhưng chống lại . Thay vì thế thở dài khoan khoái.

      Sau khi tóc được gội và xả xong, . “Em ở trong tâm trạng tốt đâu.”

      thấy rồi.”

      “Em luôn trở nên đồng bóng khi bị thiếu ngủ.”

      “Ồ? Đấy có phải là vấn đề khó giải quyết ?” khô khốc.

      “Hầu như thế. Em thường thấy rất hạnh phúc khi em uống vài chai bia.”

      “Em rất hạnh phúc đêm qua. Sáng nay lại là câu chuyện khác.”

      nghĩ là tại em uống bia ư. Em . Ừm, hơi đau đầu chút nhưng nhiều lắm. Em chỉ muốn cảnh báo nếu làm em mất ngủ đêm nay thôi.”

      làm em mất ngủ? làm em mất ngủ?” lặp lại vẻ hoài nghi. “Em và người phụ nữ lắc khỏi cái gọi là giấc ngủ vào hai giờ sáng là cùng người, có đúng ?”

      “Em lắc . Em chỉ đè lên thôi nhưng em có lắc .”

      “Đè,” nhắc lại.

      bị cứng lên. Liệu em có thể để nó phí hoài ?”

      “Em có thể đánh thức dậy trước khi em bắt đầu để nó phí hoài.”

      “Này,” giọng điên tiết, “nếu mà muốn nó được dùng, đừng có nằm ngửa ra với cái đó chọc thẳng lên như thế. Nếu đó phải là lời mời gọi em biết gọi nó là cái gì.”

      ngủ và nó tự như thế.” Thực tế là, ngay lúc này nó cũng tự mình làm thế. Nó thúc vào dạ dày .

      nhìn xuống... và cười. Đó là nụ cười khiến cho tinh hoàn cứng lại vì sợ hãi.

      khịt mũi cái, quay lưng lại và tảng lờ như thể tắm xong rồi.

      “Này!” , lôi kéo chú ý của . hoảng hốt trong giọng của . “Em để lần này phí hoài chứ?” Họ phải đến nhà tang lễ đúng giờ nhưng cũng gần thôi. lái xe quay lại nhà Luna để lấy xe nên nếu tên giết người có ở nhà tang lễ cũng trong thấy ra khỏi xe của Sam và đoán ra ở đâu. Chiếc Cobra ở trong gara nhà nên phải đậu xe mình ở lối lái xe hoặc trong gara của Jaine, điều này phiền phức vì gara nhà có cửa tự động.

      thư giãn và Jaine cũng trong tâm trạng vô cùng dễ chịu. Trị liệu bằng sex quả thực tuyệt vời. cố gắng chống lại trong vòng 5 phút nhưng ngay khi bắt đầu thực toát mồ hôi ôm lấy với rạng rỡ trong đôi mắt màu nước biển và thầm. “Em cảm thấy căng thẳng, em nghĩ em cần thư giãn.”

      Trông tuyệt, nghĩ, nhìn qua phòng. mặc bộ đồ lễ phục sang trọng, váy dài đến đúng đầu gối và đôi giày để thấp sexy. để nhìn khi tạo cái mà gọi là “bộ mặt đưa đám”. Hiển nhiên phụ nữ có chiến lược trang điểm cho tất cả mọi dịp. Eyeliner và mascara là loại thấm nước để bị nhoè. phấn nền và phấn má, chỉ có phấn phủ bởi vì ôm những người khác và muốn vết bẩn lưu lại quần áo họ. Và loại son môi bị nhoè khi hôn mà gọi là “discreet mauve” mặc dù chẳng biết mauve lại cái quái gì. Son môi có sắc hồng nhưng người phụ nữ nào có thể chỉ đơn thuần là “hồng”

      Phụ nữ là những sinh vật khác biệt, thuộc chủng tộc khác. Đó là cách giải thích duy nhất.

      Cheryl mặc đồ màu đen và trong rất cao quý. Chồng cùng và đứng cạnh , nắm lấy tay . T.J. mặc bộ lễ phục màu xanh đen và chồng cũng có mặt, Yother ăn mặc gọn gàng, đặc kiểu Mỹ với mái tóc được cắt tỉa màu nâu và những đặc tính thông thường khác. nắm tay T.J. và Sam nhận ra T.J. nhìn ta nhiều lắm. Có vấn đề ở đây, nghĩ. Luna mặc bộ váy bó màu đỏ dài đến bắp chân. , đơn giản là tuyệt đẹp. đến phía Jaine và Sam lại gần hơn để nghe những gì họ .

      “Marci màu đỏ,” Jaine , cười với Luna và với lấy tay . “Tớ ước rằng tớ nghĩ ra điều này.” Môi Luna run run. “Tớ muốn tiễn đưa cậu ấy đúng kiểu. Đó phải là lựa chọn tồi phải ?”

      “Cậu đùa à? Nó rất tuyệt. Mọi người biết Marci hiểu và nếu họ biết Marci cũng chẳng sao.”

      Roger Bernsen ở đây, cố gắng trà trộn vào đám đông. làm tốt lắm nhưng cố gắng. ra để chuyện nhưng họ ở đây để mở rộng giao thiệp. Họ vòng quanh, xem xét đám đông, nghe các mẩu đối thoại. Có vài người đàn ông tóc vàng tham dự nhưng Sam cẩn thận xem xét từng người trong số họ và có vẻ chú ý đặc biệt đến Jaine hay những người khác. Hầu hết đều cùng vợ. Kẻ giết người có thể kết hôn, biết, và bề ngoài sống cuộc sống rất bình thường nhưng trừ phi là kẻ giết người máu lạnh, thể chút cảm xúc nào đó khi đối diện với kết quả do mình tạo ra và những mục tiêu khác.

      Sam nghĩ bọn họ có gì giống kẻ sát nhân, vụ tấn công đó quá mang tính cá nhân, quá mang tính cảm xúc giống như bị mất kiểm soát.

      tiếp tục nhìn tổng thể suốt quá trình chôn cất, được làm khá ngắn gọn. Hơi nóng trở nên ngột ngạt mặc dù Cheryl sắp xếp dịch vụ sớm nhất có thể để tránh thời gian tồi tệ nhất trong ngày. bắt gặp ánh mắt của Bersen và Roger lắc đầu . Roger cũng tìm được điều gì cả. Mọi thứ được ghi hình lại và họ xem lại sau để xem họ có bỏ lỡ gì nhưng Sam nghĩ họ lại bỏ lỡ gì đó. Chết tiệt, chắc chắn tên giết người cũng có mặt.

      Cheryl khóc chút nhưng hầu như vẫn giữ được kiểm soát. Sam nhìn Jaine chấm chấm mắt bằng góc khăn giấy: cách nữa phụ nữ dùng để bảo vệ lớp trang điểm của mình. nghĩ các em mình biết tất cả những mẹo này. người phụ nữ mảnh khảnh và xinh đẹp trong bộ váy màu đen tiến đến phía Cheryl và chia buồn khi đột nhiên khóc oà và nắm lấy cánh tay hoảng hốt của Cheryl, thổn thức. “Tôi thể tin được điều này,” khóc. “Phòng tôi còn được như cũ nữa nếu thiếu ấy.”

      T.J. và Luna tiến đền gần Jaine, cả hai bọn họ đều nhìn người phụ nữ với cái nhìn “Chuyện gì thế nhỉ?”. Sam cũng đến. Mọi người túm tụm lại, lịch chú ý đến cơn bão cảm xúc đó vì thế bị nhận thấy khi cùng làm điều đó.

      “Lẽ ra tôi phải biết rằng Leah đóng kịch hết sức mình,” T.J. lầm bầm ghê tởm. “ ta là chúa đóng kịch,” thêm với Sam. “ ta ở cùng phòng với tôi và làm trò này thường xuyên. Chỉ cần ném cho ta chút phiền muộn, ta biết nó thành cả bi kịch.” Jaine nhìn cảnh đó với vẻ tin nổi, mắt mở to. lắc đầu và buồn rầu. “Bánh xe vẫn quay nhưng con chuột đồng của ta chết.”

      T.J. nén tràng cười và cố biến nó thành tiếng ho. nhanh chóng quay lưng lại, mặt đỏ lựng khi cố gắng kiểm soát bản thân. Luna mím chặt môi dưới nhưng tiếng cười khó chịu bật ra và cùng quay lưng lại cái quang cảnh đó. Sam dùng tay bịt miệng nhưng vai vẫn rung rung. Có lẽ mọi người nghĩ khóc.

      Váy đỏ! Mụ chó cái đó mặc váy màu đỏ. Corin thể tin vào mắt mình. đáng xấu hổ, rẻ tiền. thể tin được và quá sốc nên tất cả những gì có thể làm là giữ tay tránh xa mụ ta. Mẹ thấy vô cùng kinh tởm.

      Những mụ đàn bà thế này đáng sống. ai. Bọn họ là những con điếm bẩn thỉu, dơ dáy và làm phúc cho cả thế giới này bằng việc khử tất cả bọn chúng.

      Luna thở phào nhõm khi bước vào căn hộ của mình và cuối cùng có thể tháo đôi giày cao gót ra. Chân giết nhưng nếu điều đó làm Marci hài lòng cũng đáng. lại làm thế nếu phải làm nhưng vui mừng vì phải làm lại.

      Giờ đây tang lễ xong, cảm thấy chết lặng và kiệt sức. Buổi tưởng niệm giúp nhiều; chuyện về Marci, cười, khóc, và là chất tẩy rửa để giúp có thể vượt qua được ngày hôm nay. Tự bản thân buổi tang lễ, nghi thức, cũng khá dễ chịu. Cha kể cho nghe về lễ tang quân đội với tất cả những thủ tục và phô trương, những bước di chuyển nhịp nhàng, an ủi gia đình người chết. Sách dạy nghi thức rằng: con người này có giá trị. Con người này được kính trọng. Và tất cả những nghi thức này là kiểu thể tình cảm đó, là nơi đau buồn thể kính trọng và cái chết chỉ là điểm bắt đầu cuộc sống vĩnh cửu khác. hài hước làm thế nào họ lại liên tưởng đến Cheryl. Chị ấy giống Marci nhưng là người khác, Cheryl là bản thân chị ấy. rất vui được ở cùng chị ấy.

      Luna với tay ra sau lưng để kéo khoá cởi váy ra và khi kéo được nửa ai đó rung chuông cửa nhà .

      đông cứng, đột nhiên kinh hoàng làm mạch máu lạnh giá. Ôi, chúa ơi. ở ngoài kia, biết. theo về nhà. biết mình.

      từ từ dịch về phía điện thoại như thể có thể nhìn qua cửa và biết làm gì. Liệu có phá cửa xông vào ? đột nhập vào nhà Jaine bằng cánh phá tấm kính ở cửa nhưng liệu có đủ mạnh để phá cửa ? thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ đến việc cửa nhà được gia cố hay chỉ là cửa gỗ thông thường.

      “Luna?” Giọng bối rối. “Là Leah đây. Leah Street. ổn ?”

      “Leah?” yếu ớt, nhõm làm chóng cả mặt. cúi gập người xuống, thở sâu để bị run lẩy bẩy. “Tôi cố đuổi theo nhưng nhanh quá,” Leah với vào.

      Đúng là vậy. liêu mạng phóng về nhà để thoát khỏi đôi giày đó.

      “Đợi phú, tôi thay quần áo.” Tại sao Leah lại ở đây nhỉ? tự hỏi khi ra cửa và tháo xích. Tuy nhiên, trước khi tháo nó ra, cẩn thận nhìn qua lỗ để chắc chắn đó là Leah mặc dù biết nhận ra được giọng .

      Đó là Leah, nhìn buồn rầu và mệt mỏi, đột nhiên Luna cảm thấy có lỗi vì họ cười nhạo ta ở buổi lễ tang. thể tưởng tượng ra tại sao Leah lại muốn chuyện với , họ chưa bao giờ trao đổi với nhau nhiều hơn vài từ nhưng mở khoá. “Vào ,” mời. “Buổi lễ nóng kinh khủng phải ? có muốn uống chút gì mát mát ?”

      “Vâng.” Leah . ta mang túi khoác to và trút sức nặng của nó ra khỏi vai, ôm chặt lấy nó như thể nó là đứa trẻ. Khi Luna quay vào trong bếp, nhận thấy mái tóc vàng hoe của Leah lấp lánh dưới ánh đèn thế nào. kiểm tra, chút lo lắng làm lông mày nhíu lại, và bắt đầu quay ra sau. quá muộn.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XXVI

      Jaine thức dậy vào 10h30 sáng chủ nhật. thức dậy chỉ vì điện thoại reo. bắt đầu quờ quạng tìm ống nghe, nhớ ra đây là nhà Sam và rúc đầu lại vào gối. Vậy ra sao nếu nó ở bên phía giường ? Điện thoại của , trách nhiệm của . cựa quậy bên cạnh , hơi nóng, cứng rắn và mùi hương nam giới.

      “Em có nghe máy đấy?” giọng ngái ngủ. “Đó là của ,” lầm bầm.

      “Sao em biết?”

      “Đó là điện thoại của .” ghét phải chỉ ra như vậy.

      lầm bầm gì đó và chống 1 tay nâng người dây, rướn qua người với lấy điện thoại, đè bẹp xuống đệm. “Vâng,” . “Donovan”

      “Vâng, lại , sau khi dừng lại chút. “ ấy đây.” thả cái điện thoại lên gối chùm đầu và cười ngớ ngẩn với vẻ tự mãn. “là Shelly.”

      nghĩ vài câu chửi thề nhưng ra. Sam vẫn chưa bắt trả nợ vì từ “chó chết” hét lên khi đập đầu vào bàn và muốn nhắc . Áp điện thoại vào tai, , “A lô?”, khi Sam nằm xuống bên cạnh . “ đêm dài?” Shelly hỏi giọng châm biếm.

      “Khoảng 12, 13 tiếng. Thế là bình thường đối với khoảng thời gian này trong năm.”

      cơ thể rắn chắc và ấm áp ép vào lưng , cánh tay ấm áp vuốt ve bụng và từ từ quét dần lên ngực. cái gì đó cứng cáp và ấm nóng thúc vào mông .

      “Ha, ha,” Shelly . “Em phải đến mà mang con mèo về thôi.” Giọng chẳng có gì tỏ vẻ có thể thương thuyết được. “BooBoo? Tại sao?” Giống như hiểu. Sam mân mê núm vú nhưng đặt tay lên tay để giữ yên ngón tay của . cần tập trung nếu lại gặp rắc rối với BooBoo.

      “Nó phá tan đồ đạc nhà chị! Nó luôn luôn có vẻ giống con mèo đáng nhưng nó là con quỷ phá hoại!”

      “Chỉ là nó buồn rầu vì ở nơi lạ lẫm thôi.” Thiếu núm vú của , Sam di chuyển tay xuống điểm thú vị khác. khép chặt chân lại để chặn cho ngón tay trượt vào trong.

      “Nó còn lâu mới buồn rầu bằng chị!” Giọng Shelly nghe còn hơn là buồn thảm; giọng giận dữ. “Này, chị thể nào quan tâm đến việc vạch kế hoạch cho đám cưới của em khi chị phải trông chừng con mèo quỷ quái này mỗi giây trong ngày được.”

      “Thế chị có muốn liều để nó bị giết ? Chị có muốn với mẹ rằng chị để cho tên giết người bị tâm thần tùng xẻo con mèo của mẹ bởi vì chị phải quan tâm đến đồ đạc của chị hơn là cảm giác của bà ?” Chà, tuyệt vời, nếu như có thể thế với bản thân mình. oai.

      Shelly thở khó nhọc. “Em chơi xấu” phàn nàn.

      Sam giật mạnh tay ra khỏi hai đùi kẹp chặt của và chọn góc tấn công khác: từ đằng sau. Bàn tay phá-hoại-suy-nghĩ đó vuốt ve mông rồi trượt xuống, vòng quanh, tìm đến đúng điểm muốn và đẩy hai ngón tay dài vào trong . hổn hển và gần như làm rơi điện thoại.

      Shelly cũng chọn góc tấn công khác. “Thậm chí em còn chẳng ở nhà mình, em ở với Sam. BooBoo an toàn ở đó.”

      Ôi, . thể tập trung được. Ngón tay to, thô nhám và nó điều khiển đầu óc . Đây là trả thù của vì bắt nghe máy nhưng nếu dừng lại, con mèo giận dữ xé toạc mọi thứ trong nhà .

      “Chỉ cần cưng nựng nó nhiều thôi,” cố gắng hổn hển. “Nó bình tâm lại.” Ừm, trong vòng hai tuần lễ. “Nó thực thích được cào tai.”

      “Đến mang nó về .”

      “Shel, em thể mang con mèo vào nhà người khác dược!”

      “Chắc chắn là em có thể. Sam chịu đựng cả bầy mèo quỷ quái điên cuồng chỉ để cởi quần em ra. Sử dụng quyền năng của mình ngay trong khi nó còn có tác dụng! Trong vòng vài tháng, ta thậm chí buồn cạo râu trước khi bò vào giường với em đâu.”

      Tuyệt. Shelly biến nó thành vấn đề sức mạnh nam-nữ đây. Ngón tay Sam chà xát trong gần như sắp rên như mèo. xoay xở , “Em thể,” mặc dù chắc là với ai, Sam hay Shelly.

      Sam , “, em có thể,” với giọng trầm đục và Shelly hét vào tai . “Ôi, chúa ơi, em làm việc đó đấy hả? Chị nghe thấy tiếng ta! Em chuyện với chị trong khi Sam làm tình với em!”

      , ” Jaine lập bập và Sam nhanh chóng tố cáo là kẻ dối bằng cách rút ngón tay ra và thay chúng bằng cách đâm mạnh vật căng cứng hoàn toàn vào trong . cắn chặt môi nhưng thanh bị kìm nén vẫn thoát ra theo cách nào đó.

      “Chị có thể thấy chị phí thời giờ chuyển với em,” Shelly . “Chị gọi lại khi em bận rộn. Thường ta mất bao lâu? 5 hay 10 phút?” Giờ muốn sắp xếp thời gian. Vì mím chặt môi có tác dụng gì nên Jaine cố cắn vào gối. Tuyệt vọng kiếm khoảnh khắc lấy lại điểm soát, chỉ khoảnh khắc thôi, cố . “Hai tiếng”

      “Hai tiếng!” Shelly lại hét lên. dừng lại. “ ta có em trai đấy?”

      “B...bốn”

      “Trời ơi!” khoảng lặng nữa khi ràng là Shelly cân đo ưu điểm và nhược điểm của Al với Donovan. Cuối cùng thở dài. “Chị phải xem lại chiến lược của mình thôi. Em có thể để kệ BooBoo xé nát nhà chị ra, trước khi em nghĩ đến làm hỏng việc này phải ?”

      “Chị hiểu rồi đáy!” Jaine đồng ý, mắt nhắm lại. Sam dịch chuyển vị trí, quỳ xuống và dạng chân phải của ra, chân trái móc vào tay . Tách ra thế này, vào thẳng và sâu trong , đùi trái của chà xát ngay vị trí nó làm tốt nhất. phải cắn vào gối lần nữa.

      “Ok, vậy chị để em yên.” Shelly giọng thất bại. “Chị .”

      “Tạm biệt,” Jaine nặng nề và lần mò trả ống nghe về đúng chỗ nhưng thể tìm được vị trí. Sam rướn người làm thay và chuyển động đó đẩy vào trong sâu đến mức hét lên và đạt cực khoái. Khi có thể , gạt tóc ra khỏi mặt và , “ đúng là con quỷ.” hổn hển và yếu ớt, thể làm gì ngoài việc nằm vật ra.

      , cưng , tốt mà,” phản đối và chứng minh điều đó. Khi nằm xuống cạnh , mướt mồ hôi và mềm rũ, giọng ngái ngủ. “ thấy là suýt nữa chúng ta lôi BooBoo trở lại.”

      “Ừm và chả giúp gì được cho vấn đề này cả,” cằn nhằn. “Chị ấy cũng biết làm cái gì. Chắc em sống nổi cho đến khi chuyện này lắng xuống mất.”

      Điện thoại lại reo. Jaine , “Nếu là Shelly bảo em có đây.”

      “Có vẻ ấy tin đâu,” khi mò mẫm cái ống nghe.

      “Em quan tâm chị ấy có tin hay miễn là em phải chuyện với chị ấy ngay lúc này.”

      “A lô,” “Vâng, ấy đây.”

      kéo dài điện thoại và nắm lấy nó, nhìn trừng trừng vào . mở miệng, “Cheryl” và thở dài nhõm. “Chào chị, Cheryl”

      “Chào em. Nghe này, chị cố gắng gọi cho Luna. Chị có mấy bức ảnh của Marci mà ấy muốn copy nên chị muốn biết địa chỉ của ấy để gửi thư. Chị vừa ở đó hôm qua nhưng ai lại chú ý đến dấu hiệu đường và những con số cơ chứ? hiểu sao ấy trả lời điện thoại vậy em có địa chỉ ?”

      Jaine ngồi thẳng dậy, lạnh giá làm nổi da gà. “ ấy trả lời ạ? Chị cố gọi bao nhiêu lâu rồi?” “Từ 8h, chị đoán vậy. Khoảng 3 tiếng rồi.” Cheryl đột nhiên nhận ra và . “Ôi, Chúa ơi.”

      Sam ra khỏi giường, mặc quần vào. “Ai?” hỏi gay gắt và bật điện thoại lên. “Luna,” Jaine trả lời, cổ họng nghẹn lại. “Nghe này, Cheryl, có lẽ có gì đâu. Có lẽ cậu ấy đến nhà thờ hoặc ra ngoài ăn sáng với Shamal. Có lẽ cậu ấy ở cùng ấy. Em kiểm tra và bảo cậu ấy gọi lại cho chị khi em tìm thấy cậu ấy nhé. Được ?” Sam bấm nút số bằng điện thoại di động khi lôi chiếc áo sơ mi sạch ra khỏi tủ và mặc nó vào. tất và giày, rời khỏi phòng ngủ, vào điện thoại để nghe được gì.

      với Cheryl, “Sam gọi số người. ấy tìm ra cậu ấy.” gác máy mà lời tạm biệt rồi nhảy ra khỏi giường và bắt đầu lần mò tìm quần áo của mình. run rẩy, càng lúc càng run nhiều hơn. Chỉ mới vài phút trước vẫn còn vui sướng nhưng giờ đây kinh hoàng làm muốn ốm; tương phản gần như làm tê liệt.

      loạng choạng vào phòng khác, cài khoá quần jean khi Sam ra ngoài cửa. đeo súng và huy hiệu. “Đợi !” gào lên, bấn loạn. “ dừng tay lại ở nắm cửa. “Em thể được.”

      , em có thể.” nhìn quanh tìm giày cách hoang dại. Chúng ở phòng ngủ. Chết tiệt . “Đợi em!”

      “Jaine.” Giờ là giọng sặc mùi cảnh sát. “. Nếu có gì đó xảy đến, em chỉ được ngồi ngoài. Em được cho vào nhà và trời quá nóng nên em thể ngồi trong xe tải được. Hay đến chỗ T.J. và chờ ở đó. gọi em ngay khi biết gì mới.”

      vẫn còn run và giờ khóc. ngạc nhiên sao lại muốn cùng. lấy tay ôm mặt. “H...hứa nhé?”

      hứa.” lại trở nên dịu dàng. “Cẩn thận đường đến nhà T.J. nhé. Và, em – đừng cho ai vào nhà nhé, được ?”

      gật đầu, cảm thấy tồi tệ hơn là vô dụng. “Được.”

      gọi,” lại và .

      ngồi thụp xuống ghế sofa và khóc đau đớn, đầu tóc tả tơi. thể làm điều này lần nữa, thể. phải Luna. ấy quá trẻ và xinh đẹp, tên con hoang đó thể làm tổn thương ấy. Luna phải ở cùng Shamal; quá hạnh phúc vì ấy đột nhiên quay lại và có thể họ cùng nhau chia sẻ từng giây phút. Sam tìm co. biết số của Shamal nhưng cảnh sát có cách để lấy nhưng số điện thoại chưa biết. Luna ở với Shamal và rồi Jaine cảm thấy mình ngốc nghếch vì quá hoảng sợ như thế.

      Cuối cùng ngừng khóc và rửa mặt mũi. phải đến nhà T.J. để đợi Sam gọi. bắt đầu vào phòng ngủ rồi đội ngột quay lại khoá cửa trước.

      Sau 20’ đến nhà T.J., chẳng làm gì hơn ngoài việc đánh răng, chải đầu và mặc quần áo. rướn lên bấm chuông. “T.J., Jaine đây! Nhanh lên!”

      nghe thấy tiếng bước chân, tiếng chó xpanhơn sủa rồi cảnh cửa mở ra, khuôn mặt lo lắng của T.J. ra trước mắt . “Có gì ổn thế?” T.J. hỏi, kéo mạnh vào trong nhưng Jaine thể ; thể nổi từ. Con chó xpanhơn vẫn sủa điên cuồng, Trilby, nhảy lên chân họ.

      “Trilby, yên!” T.J. . Cằm run run, nuốt khan “Luna?”

      Jaine gật đầu, vẫn nổi. T.J. bịt tay vào miệng khi tiếng khóc khủng khiếp, thắt ruột xé toạc cổ họng ngã dựa vào tường. “, !” Jaine cố , vòng tay quanh T.J. “Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi, tớ có ý...” thở sâu. “Bọn tớ chưa biết. Sam đường đến đó và ấy gọi về đây khi ấy biết...”

      “Cái gì diễn ra thế?” Galand hỏi khi bước vào phòng nghỉ. tập giấy cho ngày chủ nhật trong tay . Trilby chạy về phía , đuôi vẫy toán loạn.

      Cơn run rẩy chết tiệt lại bắt đầu. Jaine cố gắng kiểm soát nó. “Luna bị mất tích. Cheryl thể gọi điện được.”

      “Vậy ấy đến cửa hàng tạp hoá.” Galan , nhún vai. T.J. ném cho cái nhìn giận dữ khiến da cháy xém. “ ta nghĩ chúng ta quá kích động và Marci bị lờ đờ vì ma tuý.”

      “Điều đó có lý hơn là việc các bị tên điên nào đó săn đuổi.” đá lại. “Hãy ngừng việc làm um mọi thứ lên .”

      “Nếu như chúng tôi làm um nó lên” Jaine , “ cảnh sát cũng vậy.” Rồi cắn chặt môi. muốn nhảy vào giữa cuộc tranh cãi trong nội bộ gia đình. T.J. và Galan có đủ những phiền phức ngay cả khi thêm nó vào.

      Galan lại nhún vai. “T.J. rằng kết hôn với chàng cảnh sát nên có thể ấy chiều theo ý thôi. thôi cún.” quay vừa bước trở lại với cái sào huyệt của mình của mình với tờ báo của mình, Trilby chạy loạn xạ quanh chân của .

      “Quên ta ,” T.J. . “Kể cho tớ biết chuyện gì xảy ra .” Jaine truyền đạt những gì Cheryl và thời gian. T.J. liếc nhìn đồng hồ; bây giờ vừa sang buổi chiều. “Ít nhất là 4 tiếng rồi. Cậu ấy mua sắm. Có ai gọi cho Shamal ?”

      có số của ấy nhưng Sam lo việc này.” Họ vào trong bếp nơi T.J. vừa ngồi đọc sách. mở quyển sách đặt lên hốc tường rồi đặt 1 bình cà phê. Khi mỗi người uống đến cốc thứ hai chiếc điện thoại dây đặt ở gần khuỷ tay T.J. kêu. chộp nó lên. “Sam?”

      nghe và khi nhìn mặt , Jaine cảm thấy hi vọng chết dần. T.J. trông hết sức choáng váng và mặt trắng bệch. Môi chuyển động nhưng thanh nào lọt ra. Jaine tóm lấy điện thoại. “Sam? cho em .”

      Giọng nặng nề. “Em , rất tiếc. Có vẻ như nó xảy ra đêm qua, có lẽ ngay khi ấy về nhà từ đám tang.”

      T.J. gục mặt xuống bàn, khóc sướt mướt. Jaine với đến chạm vào vai , cố gắng an ủi nhưng có thể cảm thấy bản thân mình gập vào nỗi đau và biết liệu có có thể an ủi được .

      “Ở nguyên đó,” Sam . “Đừng đâu. ở đó ngay khi xong việc. Lần này thuộc phạm vi của nhưng tất cả bọn họp bàn. Có thể mất vài giờ nhưng em đừng đâu,” lặp lại.

      “Được rồi.” Jaine thào và gác máy.

      Galan đến cửa và đứng lảng vảng quanh đó, nhìn chằm chằm vào T.J. như thể hi vọng phản ứng quá mạnh nhưng có gì đó khuôn mặt rằng lần này hiểu hơn. Mặt tái nhợt. “Chuyện gì thế?” càu nhàu.

      “Đó là Sam,” Jaine . “Luna chết rồi.” Rồi vỡ oà, hoàn toàn mất mất kiểm soát và lúc lâu sau vẫn thể làm gì khác ngoài việc khóc lóc và ôm chặt T.J. Khi Sam đến mặt trời lặn. Trông mệt mỏi và giận dữ. tự giới thiệu mình với Galan bởi vì chẳng ai, Jaine hay T.J. nghĩ ra.

      có mặt ở đám tang,” Galan đột nhiên với cái nhìn sắc bén.

      Sam gật đầu. “Cả thám tử của Sterling Heights cũng ở đó. Chúng tôi hi vọng có thể lần theo dấu vết của nhưng quá ranh ma hoặc là ở đó.”

      Galan liếc nhìn vợ mình. T.J. vẫn ngồi yên lặng, lơ đãng vuốt ve chú chó xpanhơn lông đen trắng. Cái nhìn của Galan từng lãnh đạm, thờ ơ nhưng giờ còn chút thờ ơ, lãnh đạm nào khi nhìn nữa. “Có ai đó thực bám theo họ. khó có thể tin được.”

      “Hãy tin .” Sam ngắn gọn, ruột quặn lại vì phẫn nộ khi nhớ lại những gì xảy ra với Luna. phải chịu cùng độc ác, tấn công trực tiếp, khuôn mặt méo mó thể nhận ra và vô số những vết thương do bị búa đập, lạm dụng tình dục. giống Marci, vẫn còn sống khi dùng búa đầu ; cả căn hộ loang lổ máu. Quần áo bị cắt nát giống như quần áo Jaine. Khi nghĩ Jaine đến gần cái chết thế nào và những gì phải chịu nếu ở nhà vào đêm thứ tư tuần trước, khó khăn lắm mới kìm nén được cơn giận dữ điên cuồng. “ liên hệ với bố mẹ cậu ấy chưa?” Jaine hỏi giọng khàn khàn. Họ sống ở Toledo nên xa lắm. “Ừ, họ ở đây rồi,” Sam . ngồi xuống vào vòng tay quanh người , kéo đầu vào vai .

      Máy nhắn tin của kêu. với lấy nó ở thắt lưng và tắt rồi nhìn vào số và chửi thề, xoa xoa mặt mình. “ phải .”

      “Jaine có thể ở lại đây,” T.J. trước khi kịp hỏi. “Tớ có quần áo nhưng phản đối, đơn thuần là chỉ ra rắc rối.

      “Tôi lái xe đưa về nhà.” Galan . “T.J. cùng. có thể gói ghém bất cứ thứ gì cần và ở bao lâu muốn.” Sam gật đầu tán thành. “ gọi lại,” khi ra cửa.


      Corin đu đưa người. thể ngủ, thể ngủ, thể ngủ. tự ngân nga ru mình như cách vẫn làm khi còn như bài hát diệu kỳ đó có tác dụng. tự hỏi từ khi nào nó còn tác dụng nữa. nhớ được.

      Con mụ chó cái mặc đồ đỏ chết. Mẹ rất hài lòng. xong hai và còn hai nữa.

      cảm thấy rất tốt. Lần đầu tiên trong đời, làm Mẹ hài lòng. chưa từng làm điều gì đủ tốt với mẹ bởi vì luôn có vết rạn , cho dù bà cố gắng để khiến trở thành người hoàn hảo thế nào. Tuy nhiên, lần này làm đúng và bà rất hài lòng. Hãy giải thoát thế giới này khỏi những mụ chó cái đĩ điếm, từng mụ, từng mụ, từng mụ . . Quá nhiều “mụ”. chưa xử lý xong ba mụ. cố gắng nhưng có mụ ở nhà.

      nhớ nhìn thấy mụ ở lễ tang. Mụ cười. Hay đó là mụ khác nhỉ? cảm thấy bối rối bởi vì những khuôn mặt bơi lội lung tung trong trí nhớ của . người nên cười ở lễ tang. Điều đó vô cùng gây tổn thương cho tang quyến.

      Nhưng mụ nào cười? Tại sao thể nhớ? vấn đề gì, tự nghĩ với bản thân và cảm thấy tốt hơn. Cả hai mụ đó phải chết và ai cười, ai là “ C” còn là vấn đề nữa. vấn đề gì bởi vì cuối cùng, cuối cùng, mẹ hạnh phúc và bà bao giờ, bao giờ làm đau nữa.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XXVII

      Sáng thứ hai, Sam ngồi ở Warren RD, tay chống đầu, lật lật lại những file ở Hammerstead. Chiếc máy tính NCIC cho họ biết cái gì đặc biệt từ những cái tên đó cả nên và Bernsen phải đọc đọc lại, nhìn xem có gì nảy ra trong đầu họ và cho họ manh mối họ cần .

      Nó ở đây, Sam biết là nó. Họ chỉ chưa tìm ra thôi. ngờ vực biết nó là cái gì bởi vì cảm thấy ruột gan mình quặn lại như thể bỏ lỡ cái gì đó. thể chỉ nhưng nó ở đó, sớm muộn, cái chuông rung lên thôi. chỉ hi vọng nó sớm rung, trong vài phút tới chẳng hạn.

      Tên này ghét phụ nữ. giao thiệp với họ, muốn làm việc với họ. Có thể có ghi chú nào trong đống file này về việc bị hàng xóm kêu ca, thậm chí là bị buộc tội quấy rối. Cái gì đó kiểu như nhảy ra khỏi tay họ ngay trong lần xem xét đầu tiên nhưng có lẽ chỉ kêu ca bằng lời và việc chịu trách nhiệm thực được giải thích ràng.

      Hôm nay, ai, cả Jaine và T.J. làm. Họ vẫn ở cùng nhau dù họ chuyển từ nhà T.J. sang nhà Shelly, cùng với con chó xpanhơn kêu ăng ẳng báo động nếu có bất cứ xâm nhập nào dù là con chim trong sân nhà hay ai đó đến. sợ Jaine muốn ở nhà cả ngày khi hệ thống báo động của được thiết lập - dưới con mắt đại bàng của bà Kulavich, người chịu trách nhiệm giám hộ công việc thay hết sức nghiêm túc – vào ngày thứ bảy khi họ tham dự lễ tang Marci. Hệ thống báo động rất tốt nhưng nó ngăn được kẻ quyết tâm giết người.

      Nhưng Jaine muốn ở mình. và T.J. bám vào nhau, choáng váng và sững sờ vì những gì xảy ra với bạn thân của mình. Giờ đây, ai còn nghi ngờ cái List chính là nhân tố khởi đầu cho tội ác này và các phòng cảnh sát hợp lại cũng nhau thành nhóm đặc nhiệm, cùng kết hợp giải quyết các trường hợp này vì có ai trong số họ sống trong cùng 1 vùng.

      Các tổ chức truyền thông quốc gia tràn ngập câu chuyện “Ai giết hại Ladies of List?” phát thanh viên ngân nga. “Vùng Detroit bị sốc bởi những án mạng kinh hoàng, giết hại hai trong số những người phụ nữ là tác giả danh sách hài hước và gây nhiều tranh cãi về chàng Hoàn Hảo khiến cả nước ồn ào hai tuần trước.” Phóng viên lại kéo đến bên ngoài Hammerstead, đợi phỏng vấn bất cứ ai quen biết với hai nạn nhân. Đội đặc nhiệm sắp xếp để sao chép tất cả các cuộc phòng vấn mà phóng viên có thể làm trong trường hợp tên giết người muốn nhìn truyền hình cả nước, mắt sưng húp khóc thương cho “những người bạn” của . Phóng viên cũng kéo đến nhà Jaine nhưng rời khi họ phát có ai ở nhà. nghĩ họ cũng đến nhà T.J. nên đó là lý do gọi Shelly và với rằng giữ Jaine và T.J. cả ngày với . Shelly vui mừng hơn là tuân mệnh. ngờ rằng có những kẻ chõ mũi vào với mọi người những người họ biết và thậm chí tìm ra Shelly nhưng ít nhất hôm nay Jaine và T.J. bị làm phiền.

      Sam day day mắt. mới ngủ có hai tiếng. Giấy tờ hôm qua là về trường vụ giết người khác, cậu bé tuổi teen. Họ nhanh chóng khoanh vùng và bắt giữ bạn trai cũ của bạn mới của cậu bé, giết người vì cậu bé nó ăn cứt và chết . Công việc giấy tờ tuy nhiên, luôn luôn là công việc chó đẻ. Bản báo cáo về dấu giày tìm thấy trong nhà Jaine ở đâu nhỉ? Tìm được câu trả lời luôn tốn nhiều thời gian. tìm bàn mình nhưng ai để lại nó khi vắng mặt. Có lẽ nó được dưa cho Bernsen vì họ luôn tham khảo chéo nhau trong tất cả các giấy tờ. Trước khi Luna chết, phải ai cũng tin chắc là vụ đột nhập vào nhà Jaine có liên quan đến cái chết của Marci nhưng và Bernsen tin chắc. Bây giờ, tất nhiên, còn ai nghi ngờ nữa. gọi Roger. “Báo cáo về dấu giày đến chỗ cậu chưa?”

      “Chưa thấy. Ý cậu là cậu chưa nhận được à?”

      “Chưa. Phòng thí nghiệm chắc làm mất nó rồi. Tớ bắn vào họ cầu khác.” Chết tiệt, nghĩ khi gác máy. Có thứ họ cần là trì hoãn. Có lẽ dấu giày đó quan trọng nhưng có lẽ loại giày đó hiếm thấy và rất ít dùng để ai đó ở Hammerstead có thể , “Ồ, vâng, ai đó có đôi. Chi trả cả gia tài cho họ.” trở lại với đống file, gần như nản chí trong việc tìm ra điều gì đó. Nó ở đây, ngay trước mũi , biết. Tất cả những gì phải làm là chỉ ra nó.

      Galan rời công ty sớm. Những kiện hôm qua khiến quá bàng hoàng và thể tập trung được. Tất cả những gì muốn là đón T.J. từ nhà chị Jaine, mang về nhà để trông chừng được.

      biết họ đánh mất quan hệ của mình thế nào. biết, chính xác thế nào. tán tỉnh vô tội với Xandrea Conaway ở công ty bắt đầu trở nên quan trọng và có lẽ nó chưa bao giờ là vô tội. bắt đầu so sánh mọi thứ của T.J., mọi điều và làm, với Xandrea, người luôn ăn mặc chải chuốt và bao giờ cằn nhằn, từ khi nào nhỉ?

      Tất nhiên T.J. ăn mặc chải chuốt ở nhà, nhận ra vậy. Cả cũng thế. Đó là nhưng gì thuộc về nhà, thư giãn và thấy thoải mái. Vậy ra sao nếu phàn nàn khi đổ rác? phàn nàn nếu vứt đồ trang điểm của mình lung tung khắp bàn trang điểm. Những người sống cùng nhau đôi khi cũng khiến người kia bực mình. Đó là phần của việc kết hôn.

      T.J. từ khi mới 14 tuổi. Làm thế nào lại quên mất hình ảnh đó và họ có cùng nhau những gì? Tại sao nó khién kinh hoàng khi nhận ra rằng tên giết người thực săn đuổi T.J. và bạn của và khiến nhận ra rằng nó giết chết cả nếu mất ?

      biết làm thế nào có thể bù đắp cho . biết liệu có cho làm thế . Tuần vừa qua hay trước nữa, từ khi đoán ra mê đắm Xandrea, tách ra khỏi . Có lẽ tin rằng thực chung thuỷ với mặc dù chưa bao giờ để mối quan hệ của và Xandrea vượt quá kiểm soát. Họ hôn nhau, đúng thế, nhưng có gì hơn.

      thử tưởng tượng thấy thế nào nếu người đàn ông khác hôn T.J. và thấy dạ dày nôn nao. Có lẽ chỉ hôn thôi cũng thể tha thứ được.

      quỳ gập người xuống trước nếu lại cười như thể là người quan trọng với như trước.

      Chị của Jaine sống ở ngôi nhà lớn xây theo kiểu thuộc địa ở St. Clair Shores. Cửa gara ba hạ xuống nhưng chiếc xe tải màu đỏ hoành tráng của Sam Donovan vẫn đậu lối lái xe. đỗ cạnh đó và theo lối vòng vèo dẫn đến hai cánh cửa trước. bấm chuông và chờ đợi.

      Donovan trả lời. Galan nhận thấy Sam vẫn đeo súng. Nếu cái, nghĩ, cũng có thể đeo nó dù có hợp pháp hay .

      “Họ thế nào?” hỏi nhàng, bước vào trong. “Mệt mỏi và vẫn bị sốc. Shelly họ ngủ gần như cả ngày nên tôi đoán đêm qua họ ngủ nhiều lắm.” Galan lắc đầu. “Họ ngồi và chuyện gần như cả đêm. Hài hước hật; họ nhiều về tên con hoang gây ra việc đó hay Jaine suýt chết vào đêm đột nhập vào nhà ấy. Họ chỉ về Luna và Marci.”

      “Giống như mất hai người thân thiết trong gia đình. mất thời gian để họ có thể hồi phục lại.” đề cập đến nỗi thương tiếc cách cơ bản nhất; biết Jaine hồi phục bởi vì bản tính chọc ngoáy của ngồi yên nhưng cũng biết nó có thể mất hàng tuần, thậm chí hàng tháng, bóng tối nỗi đau này mờ rời khỏi mắt . Trong ngôi nhà, mọi thứ như bình thường. Chồng Shelly, Al, xem ti vi. Đứa con tuổi teen, Stefanie ở tầng nghe điện thoại trong khi Nicholas 11 tuổi chơi game máy tính. Những người phụ nữ túm tụm trong bếp – tại sao luôn là bếp? – chuyện và uống sô đa ăn kiêng và ăn bất cứ cái gì Shelly có trong tay.

      tàn phá bởi nỗi tiếc thương bao quanh Jaine và T.J. nhưng mắt họ khô ráo. T.J. giật mình khi nhìn thấy chồng.

      làm gì ở đây?” có vẻ gì vui mừng gặp cả.

      muốn ở bên em,” trả lời. “ biết em mệt mỏi nên muốn em phải đợi đến nửa đêm mới về nhà. đến việc Shelly và gia đình có thể ngủ sớm hơn thế nhiều.”

      Shelly phẩy tay. “Đừng lo. Chúng tôi thường thức khuya khi bọn trẻ phải học.”

      “Thế còn phóng viên sao?” T.J. hỏi. “Chúng ta được yên đâu nếu họ vẫn nhung nhúc quanh đó.”

      “Tôi nghi ngờ họ loanh quanh mãi.” Sam . “Họ muốn phỏng vấn, đúng thế, nhưng họ có thể phỏng vấn những người khác. Có khả năng vì ở nhà hôm nay nên họ gọi điện thay vì cắm trại quanh nhà .”

      “Vậy tôi muốn về nhà,” T.J. và đứng dậy. ôm Shelly. “Cảm ơn chị hàng triệu lần. Hôm nay chị là người bảo vệ cuộc sống.”

      Shelly ôm lại. “Bất cứ lúc nào. Ngày mai lại quay lại nhé nếu em muốn làm. Tất cả những điều em phải làm là đừng ở nhà mình!”

      “Cám ơn chị. Em rất mừng nhưng em nghĩ ngày mai em làm. Trở lại công việc hàng ngày giúp đầu óc em thư thái.”

      Jaine . “Em nghĩ em và Sam cũng về nhà đây. Trông ấy kiệt sức cũng như em vậy.”

      “Mai cậu có làm ?” T.J. hỏi. “Tớ biết. Có thể. Tớ gọi và báo cho cậu biết.” “Trilby,” T.J. gọi và con chó nhảy lên, mắt sáng long lanh và toàn bộ người nó lúc lắc đầy nhiệt tình. “ nào, bé, về nhà thôi.”

      Trilby sủa và chạy vội vàng quanh chân T.J. Galan cúi xuống vỗ về nó và nó liếm tay . “Xích của mày đâu rồi?” nỏi và nó vội vàng tìm. Trò hề của con chó này thường khiến T.J. cười nhưng đêm nay cố mấy cũng cười được.

      đường về nhà, T.J. nhìn chằm chằm ra cửa sổ. “ cần phải rời công ty sớm thế đâu,” . “Em khoẻ cả.”

      muốn ở bên em,” nhắc lại, và thở sâu. muốn chuyện này khi họ ở nhà hơn, khi mà có thể vòng tay quanh người nhưng có lẽ bây giờ là lúc thích hợp nhất. Ít nhất bỏ được. “ xin lỗi,” dịu dàng.

      liếc nhìn . “Vì sao?”

      “Vì là con lừa, con lừa ngu ngốc. em nhiều hơn bất cứ thứ gì, bất cứ ai thế gian này và thể chịu đựng được khi nghĩ mất em.”

      “Thế bạn của sao?” khiến giọng mình như trẻ con, như thể chỉ là con gà trông choai thể nhìn xa trông rộng.

      nhăn mặt. “ biết em tin nhưng thề ngu ngốc đến thế.”

      “Vậy chính xác ngu ngốc thế nào rồi?”

      chưa bao giờ để trốn thoát bất cứ điều gì, nhớ lại. Thậm chí ngày học trung học, T.J. cũng ghim chặt lên tưởng nếu gắng lẩn tránh chuyện với bất cứ điều gì muốn biết.

      dán mắt xuống đường bởi vì sợ phải nhìn , . “Tán tỉnh vớ vẩn. Hôn vớ vẩn. Nhưng có gì hơn thế. Chưa từng.”

      “Thậm chí chưa sờ soạng nhau?” Giọng cho thấy tin . “Chưa từng,” nhắc lại chắc chắn. “... chết tiệt, T.J. điều đó đúng và có ý gì về mặt thể xác. ấy phải là em. biết nữa; có lẽ để cái tôi của mình lấn át, bởi vì hồ như thích hồi hộp nhưng nó sai và biết điều đó.”

      “Vậy chính xác ai là ‘ ấy’?” T.J. hỏi.

      cần lấy tất cả mọi gam dũng cảm trong mình mới ra được tên ấy bởi vì ra tên của người phụ nữ cá nhân hoá chuyện này, khiến nó thành . “Xandrea Conaway.”

      “Em từng gặp ấy chưa?”

      Galan lắc đầu, và nhận ra vẫn nhìn . “, nghĩ vậy.”

      “Xandrea,” nhắc lại. “Nghe như loại nước uống hỗn hợp.” biết rằng nên gì tốt đẹp về Xandrea cả. Thay vì thế, em. Hôm qua, khi em biết tin về Luna, nhận ra...” Giọng khàn khàn. phải nuốt khan trước khi có thể tiếp. “ nhận ra em bị nguy hiểm, điểm đó như cú tát vào mặt .”

      “Bị tên sát nhân tâm thần săn đuổi là kiểu thu hút chú ý,” giọng khô khốc.

      “Ừm.” quyết định đề cập nữa và hỏi, “Liệu em có cho cơ hội khác ?”

      “Em biết,” và tim đau nhói. “Em với rằng em vội vã hay làm bất cứ điều gì quyết liệt và em làm. Ngay lúc này chú ý của em vỡ ra từng mảnh nên em nghĩ chúng ta nên gác lại việc này thời gian.” Được, nghĩ. Đó là cú bạt và trượt nhưng chưa vung tay.

      có thể ngủ cùng em ?”

      “Ý là làm tình à?”

      . Ý là ngủ cùng em. giường em. cũng muốn làm tình với em nhưng nếu em muốn, ít nhất em để ngủ cùng em chứ?”

      nghĩ về việc đó quá lâu đến nỗi bắt đầu cho rằng đập trượt quả bóng nữa. Cuối cùng , “Được.”

      thở phào nhõm. đầy vẻ nhiệt tình nhưng đá chỗ khác. Đó là cơ hội. Họ cùng nhau nhiều năm và điều đó giữ họ lại với nhau khi những cặp đôi khác chia tay. thể mong trong đêm, có thể xoá bỏ hết được mọi lỗi lầm làm trong hai năm qua.

      Nhưng kiên nhẫn với nên từ bỏ, dù có gắt gỏng thế nào và dù mất bao lâu để khiến tin , chăng nữa. Điều quan trọng nhất là bảo vệ mạng sống cho thậm chí dù sao này có bước ra khỏi cuộc đời . biết có thể sống nổi nếu mất nhưng biết rằng khổng thể nào chịu đựng việc phải chôn cất .


      “Em mệt quá,” Jaine . “Chắc cũng kiệt sức rồi.”

      phải uống cà phê cả ngày dài,” Sam trả lời. “Dù sao nó cũng làm giảm bớt choáng váng. Có muốn cốc vào đêm sớm ?”

      ngáp. “Em nghĩ em có lựa chọn. Em nghi ngờ em có thể thức nếu em cố.” xoa xoa trán. “Em bị từng cơn nhức đầu cả ngày nay và tất cả thuốc em uống đều có tác dụng.”

      “Chết tiệt,” nhàng. “Chúng ta còn chưa kết hôn mà em bị đau đầu rồi.”

      Điều đó tạo nên nụ cười mỏi mệt.

      “Hôm nay, Shelly tuốt gươm xử lý quả dưa chuột khổng lồ phải ?” Nụ cười tươi hơn chút mặc dù vẫn đượm màu buồn bã. “Vâng. Mỗi khi bọn em nhắm mắt lại là chị ấy lại trát dưa chuột lên mắt bọn em. Em biết nó có tác dụng nhưng em thấy dễ chịu.” dừng lại. “Hôm nay có tiến triển gì ?”

      cằn nhằn vẻ chán ghét. “Tất cả những gì làm là bơi đứng. Máy tính cho ra điều gì cả nên Bernsen và phải xem xét tất cả các file để xem bọn có bỏ qua điều gì . Em có nhớ ra có vụ quấy nhiễu nào hay vấn đề nào giữa hai đồng nghiệp ?”

      “Em nhớ khi Sada White bắt quả tang chồng mình ve vãn Emily Hearst, họ cãi lộn ở bãi đỗ xe nhưng em nghi ngờ đó phải đó là điều kiếm tìm.” lại ngáp. “Quấy nhiễu hả? Em nhớ được vụ nào. Bennett Trotter ngày nào cũng có thể bị tố cáo quấy rối tình dục hàng đàn nhưng em nghĩ ai khác có. Và tóc lão ta màu tối.”

      “Bọn loại trừ những người tóc màu tối. Bọn loại trừ ai cả. Marci có thể dính sợi tóc vàng của ai đó mà ấy chạm phải ở cửa hiệu tạp hoá. Hãy cho biết về Bennett Trotter.”

      “Lão ta là đồ đần độn, luôn luôn nhận xét về những thứ lão thấy sexy nhưng lão là người duy nhất nghĩ chúng sexy. Chắc biết loại người kiểu đó.”

      biết. tự hỏi liệu Bennett Trotter có chứng minh được mình ở đâu trong hai ngày đó . “Có số người mà ai thích,” Jaine tiếp tục. “Quản lý của em, Ashford de Wynter là người. Ông ta thực ghét cái List cho đến khi công ty quyết định kệ cho nó công khai thoải mái ông ta mới thôi.” Sam thêm Ashford de Wynter vào danh sách trong não của mình. “Còn ai nữa?”

      “Em biết tất cả. Để xem nào. ai giống Leah Street nhưng em nghĩ nên tính cả ta.”

      Tên này nghe rất quen. giây sau mới nhớ ra. “ ta là chúa đóng kịch”

      “Và là chúa phiền phức nữa. Em mừng vì ta cùng phòng em. Ngày nào T.J. cũng phải chịu đựng ta.”

      “Còn ai ngoài Trotter và de Wynter ?”

      có ai nổi bật cả. Em nhớ có gã tên là Gary gì đó. ta thực tức giận khi cái List phổ biến bởi vì số phụ nữ chòng ghẹo ta về nó nhưng ta tức tối gay gắt mà chỉ sưng sỉa thôi.”

      “Em có thể tìm ra tên chính xác của ta ?”

      “Có. Dominica Flores là trong những phụ nữ châm chọc ta. Em gọi cho ấy sáng mai.”

      lạ là mọi thứ thay đổi biết bao, T.J. nghĩ vậy khi bước vào Hammerstead sáng hôm sau. Marci và Luna còn ở đây. Họ bao giờ ở đây nữa. Nếu khó có thể chấp nhận cái chết của Marci đối với cái chết của Luna, thực thể chấp nhận. T.J. vẫn thể lôi tâm trí ra khỏi điều đó. Luna quá tươi sáng và ngọt ngào, làm sao ai đó có thể muốn giết chết chỉ vì cái danh sách ngu ngốc đó?

      Kẻ giết người ở đây, trong toà nhà này, nghĩ. Có thể bước qua trong hành lang. Có thể làm phải là hành động khôn ngoan nhất nhưng kỳ lạ là muốn ở đây vì ở đây. Có thể ra điều gì đó cho dù biết rằng có khả năng nó bị bỏ qua. Có thể nắm bắt được biểu nào đó khuôn mặt – điều gì đó, bất cứ điều gì giúp họ tìm ra là ai. phải là Sherlock Holmes nhưng cũng ngu ngốc.

      Jaine luôn là người dũng cảm nhất trong nhóm nhưng T.J. cho rằng cũng có thể liều lĩnh chút. làm hôm nay là liều lĩnh. Jaine đến; cơn đau đầu hôm qua của cậu ấy chưa hết và cậu ở cùng Shelly thêm ngày nữa, để được nuông chiều. T.J. phải thú nhận rằng tính ý nghĩ Galan lo lắng cho . Điều đó ngốc nghếch, chí là ngu si, làm khi biết rằng lo sợ điều đó nhưng quá lâu rồi, coi như quan tâm mãnh liệt tại của làm dịu cảm giác tổn thương của . làm ngạc nhiên đêm qua với những gì . Có lẽ họ có thể cùng nhau làm lại. muốn vội vàng chấp nhận lời xin lỗi của cũng như vội vàng li dị khi cuộc hôn nhân của họ bắt đầu rạn nứt nhưng và lần đầu tiên sau quãng thời gian dài, nghĩ có thể cũng .

      Cũng như Luna và Shamal cuối cùng cùng giải quyết được khác biệt giữa họ, ngay trước khi cậu ấy bị giết. Cậu ấy có hai ngày hạnh phúc với ấy. Hai ngày, trong khi lẽ ra cậu ấy có cả đời.

      T.J. cảm thấy đổi nhiên lạnh giá. Liệu cũng chỉ có hai ngày với Galan để tiếp tục thoả ước mong manh giữa họ hay ? . Tên giết người làm thế với theo cách làm với Marci và Luna. thể hình dung ra làm thế nào Luna để cho vào nhà như cảnh sát nghĩ. Có lẽ ở trong nhà, đợi . Sam họ tìm thấy dấu hiệu đột nhật nào nhưng có lẽ cạy khoá hay gì đó. Có lẽ làm sao đó có chìa khoá trong tay. Nếu Galan ở công ty khi về nhà chiều nay, nghĩ, vào nhà mình. nhờ người hàng xóm vào nhà cùng . có Trilby để thêm an toàn; gì có thể vượt qua cún đó. Giống cho xpanhơn rất bảo vệ gia đình chúng. Đôi khi tiếng sủa của nó có hơi phiền toái nhưng giờ đây T.J. biết ơn vì nó rất cảnh giác.

      Leah Street nhìn lên ngạc nhiên khi T.J. vào văn phòng. “Tôi nghĩ gặp hôm nay,” ta . T.J. giấu ngạc nhiên của mình. Quần áo Leah chưa bao giờ vừa mắt nhưng ít nhất ta ăn mặc rất chỉnh tề. Hôm nay trông ta như thế vừa nhặt nó lên khỏi nền nhà. mặc váy và áo sơ mi nhưng cái váy bị lệch về bên và hở ra cả viền váy lót. T.J. chưa từng thấy ai vẫn mặc váy lót khi họ phải mặc, nhất là trong cái nóng mùa hè muộn này. Áo của Leah nhăn nhúm và có vết nhơ phía trước. Thậm chí tóc ta, bình thường chê vào đâu được trông như thể ta chưa chải nó trước khi làm.

      Nhận ra Leah nhìn ngóng đợi, T.J. kéo suy nghĩ trở lại với những gì vừa .

      “Tôi nghĩ làm việc tốt hơn. biết đấy, thói quen hàng ngày.”

      “Thói quen.” Leah gật đầu như thể từ đó rất thâm thuý.

      kỳ lạ. Nhưng rồi, Leah luôn là kiểu trước khi nghĩ. có gì ấn tượng, chỉ là chút hơi ...khác người.

      Từ những gì T.J. có thể ói, hôm nay Leah thực khác người, bận rộn với thế giới bé riêng của mình. ta ngân nga, giũa móng tay, trả lời vài cuộc gọi. vừa phải, ít nhất, nếu nó có hiệu quả lắm. “Tôi biết, tôi quay lại sau,” dường như là câu thường ngày của .

      Sau 9h chút ta biến mất và quay lại 10 phút sau với những vết bẩn áo. đến phía T.J., ta cúi xuống và thào. “Tôi gặp rắc rối với ít hồ sơ. giúp tôi di chuyển vài cái hộp được ?”

      Hồ sơ gì? Hộp gì? Hầu như tất cả đều có trong máy tính. T.J. định hỏi ta về cái gì nhưng Leah ném cái nhìn lén lút, xấu hổ khắp văn phòng như thể ta có khó khăn, biết làm gì với đống hồ sơ và muốn người khác biết. Sao lại là mình? T.J. nghĩ nhưng thở dài và , “Được thôi.” theo sau Leah vào thang máy. “Hồ sơ đó ở đâu?” hỏi.

      “Tầng dưới. Phòng lưu trữ.”

      “Tôi biết cái gì thực được lưu trữ trong phòng lưu trữ,” T.J. đùa nhưng hình như Leah nhận biết dược. “Tất nhiên là có.” ta , giọng hoang mang. Thang máy trống rỗng và họ gặp ai ở hành lang tầng nhưng ngạc nhiên nếu vào thời điểm này buổi sáng. Mọi người ở trong văn phòng của họ, những con sâu máy tính có lẽ có cuộc chiến ném giấy và chưa đến giờ nghỉ uống cà phê buổi sáng khi mà mọi người bắt đầu loanh quanh nhiều hơn.

      Họ vào hành lang hẹp màu xanh đến buồn nôn và Leah mở cửa phòng dán chữ “Lưu trữ”, bước sang bên để T.J. vào trước . T.J. nhăn mũi lại vì mùi ẩm mốc và chua chua như thể chưa có ai vào đây khá lâu rồi. Nó cũng tối nữa.

      “Công tắc đèn ở đâu nhỉ?” hỏi, bước vào trong. Có gì đó cứng đập vào lưng , đẩy mạnh vào trong căn tối nặng mùi. T.J. bò sàn bê tông thô nhám, da tay và đầu gối xước xát. Đột nhiên kinh hoàng nhận ra trong đầu và cố lăn sang bên cạnh và đứng lên khi ống kim loại dài bay vù xuống.

      thét lên hoặc nghĩ rằng làm vậy. chắc bởi vì tim đập vang như sấm vào tai nên nghe được gì nữa. cố tóm lấy cái ống đó và vật lộn để tước đoạt nó. Nhưng Leah khoẻ, rất khoẻ và cú đẩy mạnh làm T.J. ngã ra tiếp.

      T.J nghe thấy tiếng gió lần nữa rồi tia lửa nổ tung trong đầu nghe được gì nữa.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XXVIII

      Cánh cửa mở ra ngoài hành lang. Corin thấy lạnh người, nghe tiếng bước chân nặng nề khi họ ngang sảnh rồi tiếng cánh cửa khác mở ra và đóng lại. Là ai đó trong đội bảo dưỡng, nhận ra. Nếu người đó nhìn theo hướng này và thấy cảnh cửa phòng lưu trữ mở, ta chắc chắn vào trong để xem xét.

      Corin đau đớn quằn quại. Sao nghĩ ra rằng có thể người công nhân bảo dưỡng làm việc gần đây? nên nghĩ ra; đủ cẩn thận và Mẹ giận dữ.

      nhìn người phụ nữ nằm xoài dưới nền xi măng bẩn thỉu, vừa đủ nhìn thấy dưới ánh sáng lọt vào phòng qua cánh cửa mở của phòng lưu trữ. Mụ ta còn thở ? thể được và sợ gây ra bất cứ tiếng ồn nào lúc này.

      làm tốt lần này. vạch kế hoạch tốt và điều đó làm sợ hãi bởi vì khi làm gì hoàn hảo, Mẹ nổi điên. phải làm mẹ hài lòng, phải nghĩ ra điều gì có thể làm, cách nào đó có thể sửa chữa sai lầm.

      Con mụ khác. Con mụ có cái mồm châm chọc. cũng sai lầm với mụ ta nhưng đó phải lỗi của vì mụ ta có nhà, phải ? Liệu Mẹ có hiểu ? . Mẹ bao giờ tha thứ.

      quay trở lại và hoàn thành nó.

      Nhưng phải làm gì nếu mụ ta ở nhà nữa? Mụ ta ở đây; biết bởi vì kiểm tra. Mụ ta có thể ở đâu?

      tìm mụ ta. biết bố mẹ mụ ta là ai và họ sống ở đâu, biết tên chị và em trai của mụ, địa chỉ của họ. biết rất nhiều thứ về mụ ta. biết rất nhiều thứ về tất cả mọi người làm việc ở đây bởi vì thích đọc hồ sơ cá nhân của họ. có thể viết số chứng minh, ngày sinh và tìm ra tất cả mọi thứ về họ máy tính ở nhà .

      Mụ ta là người cuối cùng. thể đợi được. cần phải tìm mụ ta ngay, cần phải hoàn thành nhiệm vụ mà Mẹ giao cho . nhàng đặt cái ống xuống cạnh mụ đàn bà bất động và lẩn ra khỏi phòng lưu trữ. đóng cửa nhàng nhất có thể và nhón chân .

      Thám tử Wayne Satran đứng lại bên bàn Sam cùng tờ fax. “Đây là báo cáo về dấu giày mà chờ.” thả tờ fax lên đỉnh chồng báo cáo và quay về bàn mình.

      Sam nhặt tờ báo cáo lên và đọc dòng đầu tiên. “Dấu giày khớp...”

      Cái quái quỷ gì thế này? Tất cả phòng thí nghiệm tội phạm có sách và cơ sở dữ liệu về mẫu giày để mềm, cập nhật những loại thông thường nhất. Đôi khi nhà sản xuất gửi mẫu cập nhất đến khi họ thay đổi kiểu dáng hoặc từ chối làm vì số lý do riêng. Khi điều đó xảy ra, thông thường phòng thí nghiệm mua 1 đôi giày và lấy mẫu.

      Có lẽ giày này được mua từ nước khác. Có lẽ nó có nhãn mác hoặc tên này đủ thông minh để dùng dao thay đổi dấu giày. Nhưng nghĩ vậy. Điều đó thích hợp với tên giết người này; tên này hành động theo cảm tính và khi có cơ hội. bắt đầu quăng bản báo cáo nhưng nhận ra có nhiều từ hơn “ khớp”. thể bỏ sót chi tiết nào, thể cấp bách làm rối trí. bắt đầu đọc lại. “Dấu giày khớp với bât cứ dấu giày nào của nam giới. Tuy nhiên nó lại khớp với kiểu dáng dành riêng cho nữ giới. Dấu giày này đủ để xác nhận chính xác kích cỡ nhưng chỉ ra rằng kích cỡ nằm giữa cỡ 8 và 10.”

      Dấu giày phụ nữ? Tên đó giày phụ nữ? Hay... tên đó là phụ nữ.

      “Chó đẻ!” Sam qua kẽ răng, túm lấy điện thoại và bấm số của Bernsen. Khi Roger trả lời điện thoại, , “Tớ lấy được báo cáo về dấu giày rồi. Đó là phụ nữ.”

      Im lặng chết chóc bao trùm lúc rồi Roger . “Cậu doạ t.” Giọng kinh hoàng cũng như Sam cảm thấy. “Chúng ta loại bỏ tất cả nhân viên nữ trong việc tìm NCIC. Chúng ta tự trói chân mình rồi. Chúng ta phải xem xét cả những file về họ.”

      “Cậu với tớ là phụ nữ...” Roger im lặng và Sam biết nghĩ về những điều xảy ra với cơ thể Marci và Luna. “Chúa ơi”

      “Giờ chúng ta biết sao Luna lại mở cửa rồi. Rất vô lý là ấy làm vậy. Nhưng ấy được cảnh báo đề phòng đàn ông chứ phải phụ nữ.” Cảm giác thiếu sót cái gì lớn dần lên.

      Phụ nữ. Nghĩ lại những người phụ nữ tóc vàng. Ngay lập tức nhớ lại lễ tang Marci, người phụ nữ tóc vàng cao, người vỡ ào và khóc trong vòng tay Marci. Chúa đóng kịch, T.J. vậy nhưng Jaine dẫn ra khác biệt: Bánh xe vẫn quay và con chuột đồng của ta chết. nghĩ người phụ nữ đó đầu óc lệch lạc, và có gì đó ổn. Chết tiệt! thậm chí đến ta khi hỏi về những nhân viên khó giao thiệp với người khác ở công ty. T.J. gì đó nữa, cái gì đó được đề cập đúng lúc: người phụ nữ ở cùng phòng với , phòng nhân . Người phụ nữ truy cập được vào mọi thứ, tất cả thông tin trong tất cả các file, gồm cả số điện thoại riêng, tên tuổi, địa chỉ và tất cả những người thân cần gọi đến trong trường hợp khẩn cấp.

      Chính là nó. Chính điều đó làm bứt rứt. Laurence Strawn nhấn mạnh với rằng file nhận lưu giữ ở những máy tính nối mạng nên thể truy cập lén được. Bất cứ ai gọi đến số của T.J. cũng phải lấy nó từ hồ sơ của nhưng hồ sơ đó, nếu được cho phép chỉ có phòng nhân mới truy nhập được.

      Tên ta là gì? Cái tên chết tiệt của ta là gì?

      túm lấy điện thoại để gọi Jaine nhưng cái tên thình lình xuất trong đầu trước khi quay số của Shelly: Street. Leah Street.

      Thay vì thế, quay số Bernsen. “Leah Street,” giọng the thé khi Roger trả lời điện thoại. “ ta là người khóc toáng lên với chị Marci ở lễ tang.”

      “Tóc vàng,” Roger . “Cứt ! ta cũng phù hợp với mô tả.” Hoàn toàn giống về cơ bản, Sam nghĩ. Hay bối rối, xúc động thái quá, có khả năng giữ mình kín đáo.

      “Tớ có những cái file ở đây,” Roger . “Có số than phiền về thái độ của ta. ta giao thiệp với người khác. Chúa ơi, đây là điều cơ bản. Chúng ta triệu ta đến tra hỏi, xem chúng ta có biết thêm được gì .”

      ta ở công ty,” Sam hoảng sợ làm ruột quặn lại. “Hôm nay T.J. cũng làm. Họ cùng phòng, phòng Nhân .”

      “Gọi điện cho T.J.” Roger . “Tớ đường đến.” Sam nhanh chóng tìm số điện thoại ở Hammerstead. tin nhắn trả lời tự động phát ra sau hồi chuông đầu tiên, nghiến răng. phải nghe cho đến khi bản ghi đọc đến số máy lẻ tương ứng của phòng nhân , việc làm mất thời gian giá trị. Chết tiệt! Sao các công ty dùng người mà trả lời điện thoại chứ? Tin nhắn rẻ hơn nhưng trong các trường hợp khẩn cấp, việc trễ nải này gây ra những rắc rối thực .

      Cuối cùng tin nhắn trả lời tự động cũng cho biết số máy lẻ của phòng nhân bấm nó. giọng bị quấy rầy nhấc máy sau hồi chuông thứ tư. “Phòng nhân , Fallon đây.”

      “Xin cho chuyện với T.J. Yother.”

      “Tôi rất tiếc, Yother ra ngoài rồi.”

      ấy bao lâu rồi?” hỏi gay gắt. Fallon chẳng phải tay vừa. “Ai đấy?” gọi cũng gay gắt thế.

      “Thám tử Donovan. Tôi tìm ấy có việc rất quan trọng. Nghe tôi này: Leah Street có đấy ?”

      “Tại sao, .” Giọng Fallon thay đổi. Giọng hợp tác hơn nhiều. “ ta và T.J. rời cùng nhà khoảng nửa tiếng trước, tôi cho là thế. Điện thoại reo như điên và cả hai bọn họ đều mà chúng tôi thiếu người. Họ...””

      Sam ngắt lời. “Nếu T.J. quay về, bảo ấy gọi tôi ngay lập tức, thám tử Sam Donovan.” cho số. nghĩ về việc cảnh báo Fallon nhưng nhanh chóng quyết định thôi; nếu Leah chưa chạy trốn, muốn rút dây động rừng. “ có thể chuyển cuộc gọi đến văn phòng ngài Strawn ?” Chỉ Laurence Strawn mới đủ thẩm quyền làm tất cả những gì muốn.

      “Vâng, được. Dĩ nhiên rồi.” dừng lại. “ có muốn tôi làm ?”

      Sam nhắn mắt lại và nuốt lời chửi thề bậy bạ lại. “Vâng, xin .”

      “OK. Giữ máy nhé.”

      tràng những thanh điện tử vang vào tai rồi sau đó là giọng dịu dàng của thư ký riêng của Strawn. Sam cắt luôn diễn văn chào mừng của . “Đây là thám tử Donovan. Ngài Strawn có đó ? Rất khẩn cấp.” Hai từ “thám tử” và “khẩn cấp” giúp gặp ngày Strawn ngay lập tức. Sam vắn tắt tình trạng. “Gọi nhân viên gác cổng, cho ai ra ngoài và bắt đầu tìm kiếm T.J. ở tất cả các buồng và phòng tắm. Đừng đe doạ Street nhưng cho ta rời . Thám tử Bernsen đường đến.”

      “Giữ máy,” Strawn . “Tôi gọi gác cổng ngay bây giờ.” Ông quay lại trả lời máy sau 30 giây. “Street rời khỏi toà nhà khoảng 20 phút trước.”

      “T.J. có cùng ta ?”

      . Người gác cổng ta mình.”

      “Vậy tìm T.J. .” Sam cấp bách. đồng thời viết lời nhắn và ra dấu với Wayne Satran. Wayne nhận tờ nhắn, đọc nó và lao vào hành động. “ ấy ở đâu đó trong toà nhà và có lẽ vẫn còn sống.” Có lẽ. Marci chết ngay sau cú đạp đầu tiên. Luna chết ngay nhưng phải chịu cú đập vào đầu đủ để chết trước khi bị chảy hết máu từ những vết thương do búa đập. Phòng M.E. ước lượng, dựa kinh nghiệm cá nhân đơn thuần rằng ấy vẫn sống, có thể, khoảng hai phút sau tấn công ban đầu. bị tấn công quá mạnh và đầy ác ý.

      “Tôi có nên làm cách kín đáo ?” Strawn hỏi. “Ở điểm này, tìm nhanh ra ấy là điều quan trọng nhận. Leah Street đào tẩu rồi. Cảnh báo tất cả mọi người trong toà nhà để hỗ trợ tìm kiếm. Khi ngài tìm thấy ấy, nếu ấy còn sống hãy làm tất cả những gì có thể để giúp ấy. Nếu ấy chết, hãy giữ nguyên trường. Lực lượng khẩn cấp đường đến.” Đó là những gì Wayne làm, làm cho các bánh xe quay. Các sĩ quan thi hành luật từ nhiều khu vực khác nhau tụ lại ở Hammerstead cũng như các kỹ viên tìm dấu tích và lính cứu thương.

      “Chúng tôi tìm kiếm ấy.” Laurence Strawn . Bản năng của Sam, là cảnh sát, là đến trường. ở nơi cần ở, biết rằng có thể làm nhiều thứ hơn tại đó.

      Hồ sơ của Leah Street bàn Roger. Sam gọi phòng cảnh sát Sterling Heights, cầu người thám tử trả lời điện thoại tìm trong hồ sơ và cho địa chỉ nhà Leah, cả số điện thoại, số chứng minh thư. Sau phút, người thám tử nhấc máy lên và . “Tôi tìm thấy ai là Leah Street cả. Chỉ có ‘Corin Lee Street’ thôi nhưng phải là ‘Leah’.”

      Corin Lee? Chúa ơi. Sam vò trán, cố gắng khong tự hỏi điều quái quỷ đó là ý gì. Leah là nam hay nữ? Cái tên tương tự nhau cách ngẫu nhiên. “Corin Street là nam hay nữ?” hỏi. “Để tôi xem.” Dừng lại chút. “Đây rồi. Nữ.” Có lẽ, Sam nghĩ. “OK, cám ơn . Đó là người tôi muốn tìm.” Người thám tử đọc thông tin Sam cầu. chép lại, truy cập vào phòng quản lý giao thông, lấy biển số và miêu tả xe của ta.

      Rồi ra lệnh giám sát đối với chiếc xe đó. biết ta có trang bị vũ trang ; cho đến lúc này ta chưa dùng đến súng nhưng điều đó có nghĩa là ta khẩu và ta cũng có thể mang dao bên mình. Tâm thần ta ổn định, giống như Nitro glycerin (chất làm thuốc nổ); phải tiến lãi gần ta cách thận trọng.

      ta đâu nhỉ? Về nhà? Chỉ những kẻ điên thực mới làm thế nhưng Leah Street là kẻ điên thực . điều cảnh sát đến nhà ta.

      Trong khi đợi mọi thứ chuyển động, cố nghĩ vè T.J. Họ tìm thấy chưa? Hay họ quá muộn?

      bao lâu trôi qua? kiểm tra đồng hồ; mới 10’ kể từ lúc chuyện với Strawn, nghĩa là Leah rời Hammerstead được 30’. ta có thể đến hệ thống đường cao tốc liên bang và trong vòng nửa tiếng ta có thể đến bất cứ chỗ nào ở Detroit hoặc đến Windsor, Canada. Điều đó hay đấy; họ có 4 hay 5 chính quyền liên đới và tại sao lại lôi thêm quốc gia nữa vào nhỉ?

      nghĩ đến việc gọi Jaine nhưng quyết định chờ. biết điều gì chắc chắn về T.J. và thể đẩy vào sử thử thách chờ đợi để nghe ngóng, ngay sau vụ Luna quá sớm như vậy.

      Cám ơn chúa Jaine ở nhà Shelly. mình và được an toàn bởi vì Leah biết Shelly là ai và sống ở đâu – Trừ phi Jaine cho Shelly vào danh sách những người liên lạc trong trường hợp khẩn cấp.

      Bởi vì và Roger chia đống hồ sơ cá nhân theo thứ tự bảng chữ cái, Sam chịu trách nhiệm nửa đầu còn Roger nửa cuối, Roger có hồ sơ của Leah Street còn có của Jaine. Có nhiều họ bắt đầu bằng chữ B hơn bất cứ ký tự nào khác trong bảng chữ cái và nhanh chóng lật các trang trong núi giấy tờ. Khi tìm ra hồ sơ của Jaine, giật mạnh những tờ giấy đó ra và nhanh chóng scan chúng. Shelly có trong danh sách.

      Dạ dày sôi lên. buồn dùng máy cố định; bấm số Shelly từ máy di động và chạy khi ra khỏi cửa. Phóng viên tìm kiếm và mò ra nhà Shelly để tìm Jaine. Những cú điện thoại liên miên làm họ phát điên đến mức cuối cùng Shelly tắt luôn điện thoại rồi họ ra hành lang lộ thiên phía sau và ngồi cạnh cái ao. Sam khăng khăng bắt Jaine phải giữ điện thoại bên mình nên mang nó ra ngoài cùng và đặt nó cạnh tấm đệm chiếc tràng kỷ.

      cái ô to được bật ra để che nắng, Jaine ngủ lơ mơ khi Shelly đọc sách. Ngôi nhà yên lặng cách dễ chịu, biết đầu óc Jaine bấn loạn, Shelly gửi Nicholas sang nhà bạn để chơi đùa và Stefanie đến khu mua sắm với bạn nó. đĩa CD nhạc cổ điển chơi bằng piano ngân lên nhè và Jaine cảm thấy cơn đau đầu của mình cuối cùng cũng rút dần giống như những con sóng rút khỏi bờ biển.

      thể nghĩ thêm về Marci và Luna, phải lúc này. Tâm trí, tình cảm của cạn kiệt. Trong giấc ngủ mơ màng, nghĩ về Sam, về việc cứng rắn thế nào. Chẳng phải chỉ mới ba tuần trước nghĩ là tai hoạ sao? Có quá nhiều việc xảy đến làm mất luôn khái niệm về thời gian; dường như biết vài tháng.

      Họ mới trở thành người tình gần 1 tuần, và trong vài tuần nữa họ cưới nhau. thể tin được thực bước tiến quan trọng quá vội vàng như thế nhưng nó có vẻ đúng. Sam cảm thấy đúng như thể họ là những mảnh khớp nhau trong trò chơi xếp hình. hấp tấp trong bất cứ chuyện gì với 3 hôn phu kia và xem những cuộc đính hôn đó tốt đẹp ra sao và cuối cùng ra sao. Lần này chỉ là làm điều đó thôi. Mặc kệ cẩn trọng; cưới Sam Donovan.

      Có quá nhiều điều phải làm, quá nhiều chi tiết phải giải quyết. Cám ơn chúa vì Shelly bởi vì chị nhận giải quyết tất cả những vấn đề sách lược như địa điểm, thức ăn, nhạc, hoa, khách mời, tấm bạt lớn để che mưa, nắng. ngại ngần, Shelly chuyện với mẹ và em lớn tuổi nhất của Sam, Doro, và liên hệ với họ chuẩn bị. Jaine chỉ phiền muộn chút khi nhận ra rằng chưa từng gặp ai trong gia đình Sam nhưng với cái chết và lễ tang của Marci, giờ là Luna nữa, có cơ hội. thấy hạnh phúc vì Sam chuyện với người thân trước khi Shelly gọi đến nếu đó thực còn gây sốc hơn.

      Tiếng chuông cửa kêu sau lưng, kéo khỏi những suy nghĩ trôi nổi. thở dài và liếc nhìn Shelly, người cũng chẳng hề động đậy. “Chị ra xem ai ở cửa à?”

      . Có thể chỉ là phóng viên thôi.”

      “Có thể là Sam.”

      “Sam gọi – Ôi, đúng rồi. Chị tắt điện thoại. Chết tiệt.” Shelly phàn nàn, úp quyển sách xuống bàn giữa hai tràng kỷ. “Chị mắc vào nhiệm vụ hay ho ghê. Chị mong chỉ lần được đọc sách mà bị ngắt quãng. Nếu phải là lũ trẻ là điện thoại. Nếu phải điện thoại là chuông cửa. Đợi cho đến khi em và Sam có con mà xem,” cảnh báo khi mở cửa kính thông ra hành lang và bước vào trong.

      Sam hết chửi bới đến khẩn cầu khi len lỏi qua đống ô tô, đèn xe cảnh sát của nhấp nháy. có ai trả lời điện thoại. để lại tin nhắn ở máy trả lời nhưng họ có thể ở đâu chứ? Jaine đâu mà gọi cho , phải dưới tình trạng tại. chưa bao giờ thấy khiếp sợ như thế trong đời. lái xe tuần tra đến nhà Shelly nhưng ra sao nếu quá muộn? nhớ số di động của Jaine. Lái bằng tay, nhấn ga, liếc nhìn điện thoại và bấm số quay số nhanh của Jaine. chờ kết nối thiết lập và cầu nguyện nhiều hơn.

      Cổng sân trong kêu lách tách. Hàng rào quanh ao cáo 8 feet, làm bởi gỗ mỏng kết theo hình mắt cáo nhưng cổng làm bằng sắt. Jaine giật mình ngồi dậy và nhìn xung quanh.

      “Jaine!”

      Đó là Leah Street. Trông ta điên cuồng, tay giật cửa như thể ta thể lắc khiến nó mở ra.

      “Leah? Có chuyện gì thế? Có phải T.J. ?” bật dậy khỏi tràng kỷ và chạy đến cổng. Tim như nhảy ra khỏi lồng ngực, kinh hoàng mạnh đến nỗi làm nghẹt lại. Leah chớp mắt như thể câu hỏi của Jaine làm ta ngạc nhiên. Cái nhìn kỳ lạ khoá vào Jaine. “Đúng thế, là T.J.” và lắc cổng tiếp. “Mở cổng”

      “Có chuyện gì xảy ra thế? ấy ổn ?” Jaine dừng lại trước cổng và với lấy để mở nó ra, rồi nhận ra có chìa khoá. “Mở cửa,” Leah lặp lại.

      “Tôi thể. Tôi có chìa khoá! Nhưng tôi lấy từ chỗ Shelly...” Jaine khóc nức nở khi quay nhưng Leah với qua cửa tóm lấy tay . “Này!” giật mình hoảng sợ, Jaine giật mạnh tay và quay lại nhìn chằm chằm Leah. “Cái quỷ gì...” Từ ngữ chết trong họng . Cánh tay giơ ra của Leah vấy máu và hai móng tay ta bị gẫy. Người đàn bà đó ấn mạnh vào cửa hơn và Jaien nhìn thấy thêm nhiều vết bẩn màu đỏ chiếc váy lùng thùng của ta.

      Bản năng khiến Jaine lùi lại bước.

      “Mở cái cửa chết tiệt này ra!” Leah hét lên, lắc cái cửa bằng tay trái như thể ta là con tinh tinh phát cuồng bị nhốt trong chuồng. Mái tóc mây màu vàng hoe bay loà xoà quanh khuôn mặt ta.

      Jaine nhìn chằm chằm vào vết máu và mái tóc vàng hoe. nhìn thấy ánh sáng ma quái trong mắt Leah, vẻ mặt xoắn lại của ta và mọi thứ trong lạnh giá. “ là mụ chó cái giết người.” gần như thào.

      Leah nhanh như con rắn chuông. ta rút mạnh cánh tay phải giấu bên cạnh lên đập vào thanh sắt của cổng, ném cái gì đó vào đầu Jaine. Jaine lảo đảo lùi lại sau mà mất thăng bằng, loạng choạng thêm vài bước nữa trước khi ngã. vặn người lại khi ngã, đập hông xuống đất. Điều khiển bởi adreanallin, bật dậy trước khi thấy đau vì tác động của va chạm. Leah lại vung tay lên. Đó là cái cờ lê, Jaine nhìn thấy. lùi xa khỏi cổng và thét lên. “Shelly! Gọi cảnh sát! Nhanh lên!”

      tràng kỷ, di động của bắt đầu kêu lên. vô tình liếc về phía nó, khi Lean, trong cơn sóng điên cuồng, bắt đầu đập cái cổng bằng cái cờ lê. Tiếng kim loại kêu dưới tác dụng của lực đập và khoá bung ra.

      Leah xô mạnh cửa, xấu xa hằn học làm mặt ta nhăn nhúm lại khi ta bước vào trong. “Mày là con điếm,” ta the thé, giơ cái cờ lê lên. “Mày là con dâm dật, con đĩ thô tục, mày đáng sống.”

      dám rời mắt khỏi Leah giây, Jaine chậm chạp lùi sang bên, cố gắng ít nhất dùng cái ghế ngăn cách họ. biết máu tay và quần áo ta có nghĩa gì, biết rằng T.J. cũng chết. Giờ đây, tất cả bọn họ ra . Tất cả những người bạn của . Mụ chó cái điên cuồng này giết họ.

      lùi lại quá nhiều. Gần như đến mép ao. nhanh chóng điều chỉnh hướng và tránh ra khỏi ao.

      Shelly bước ra khỏi nhà, mặt trắng bệch và mắt mở to. mang trong những cái gậy hockey của Nicholas. “Tôi báo cảnh sát,” , giọng run run khi nhìn và Leah giống như cây măng gút nhìn con rắn mang bành. Và giống như con rắn hổ mang bành, chú ý của Leah chuyển sang Shelly. , Jaine nghĩ, thầm yếu ớt trong đầu. phải Shelly.

      !” Tiếng rống nổ tung khỏi cổ họng cảm thấy mình như cơn thịnh nộ đốt cháy như thể da thể bao bọc nó được nữa. màn sương màu đỏ bao phủ trước mắt và góc nhìn hẹp lại, tập trung cho đến khi chỉ nhìn thấy Leah. định tiến lên nhưng Leah quay lại đối diện với , nâng cái cờ lê lên. Thay vì đập ra phía trước, ta đập sang cạnh vào xương lồng ngực Shelly. Shelly thét lên vì đau đớn và cúi gập người về phía trước. Leah nâng vật kim loại nặng đó lên để đập vào sau đầu Shelly và Jaine lao vào Leah, dùng tất cả sức mạnh của cơn giận dữ điên cuồng.

      Leah cao và nặng hơn. đột kích của Jaine làm ta ngã xuống, ta đập cái cờ lê vào lưng Jaine nhưng Jaine ở quá sát ta nên cú đập có mấy hiệu quả. Leah củng cố sức mạnh và lấy lại thăng bằng, đấm Jaine bay . ta nâng vũ khí của mình lên lần nữa và bước nhanh hai bước về phía Jaine.

      Shelly đứng thẳng dậy, giữ xương sườn, mặt tràn ngập thịnh nộ. lao lên phía trước và ba người bọn họ loạng choạng vì sức đẩy của .

      Jaine dịch chân ra khỏi mép ao và giống như những quân đô mi nô, cả ba đầu ngã xuống nước. Ngã chồng lên nhau, vật lộn, họ rơi xuống đáy. Leah vẫn nắm chặt cái cờ lê nhưng nước làm cản trở ta và ta thể kiếm chút lực nào đập sau họ. ta giãy dụa điên cuồng, thoát ra.

      Jaine đủ thời gian để nuốt chút khí trước khi rơi xuống. Phổi như muốn cháy, ngực thắt lại khi vật lộn để hít nước vào. giật mạnh để ngoi lên mặt nước, hít nhiều khí ngay khi mặt trồi lên. nghẹt thở, thổi phì phì và nhìn toán loạn xung quanh. Cả Shelly và Leah đều mặt được. Jaine hít hơi sâu và lặn lại xuống ao. Đánh nhau làm họ chìm sâu xuôn ao hơn. nhìn thấy nhưng bọt bong bóng, hình dạng của họ bị méo mó và tóc bồng bềnh, váy của Leah bập bùng quanh họ như con sứa. Jaine gập chân lại, đẩy mình về phía họ.

      tay Leah bóp cổ Shelly. Jaine cuồng dại túm tóc Leah và kéo mạnh nhất có thể, Leah tiếp tục giữ được nữa và Shelly bắt lên như quả bóng.

      Leah quay lại và bóp 1 tay vào cổ Jaine, ngón tay ta bấm mạnh. Ap lực lạ thường làm Jaine nôn khan và nước tràn vào miệng .

      nâng hai chân mình lên, đạp mạnh vào bụng Leah và đẩy. Móng tay cào xước cổ khi thoát ra và màu đỏ nhuốm làn nước trước mặt . Rồi Shelly lại ở đó, đẩy Leah xuống đáy ao. Jaine đẩy mình qua làn nước để tăng thêm sức mạnh cho Shelly, đẩy và chiến đấu, dám thả ra, lại cần khí tiếp, thể thở, miễn cưỡng thả Leah ra và nổi lên mặt nước. Leah dùng tay tóm áo và giữ chặt. Sức chiến đấu của ta yếu dần. Đôi mắt ta lồi ra nhìn chằm chằm vào họ qua làn nước trong như thủy tinh rồi từ từ trở nên đờ đẫn.

      Nước nổ tung đằng sau họ. Jaine yếu ớt quay đầu lại nhìn hình thù tối tối, rồi đến cái khác lao tới họ trong dòng bọt bong bóng. cánh tay mạnh mẽ gỡ ra khỏi cái kẹp chặt của Leah, người chết, trong khi hai cánh tay khác đao kéo Shelly và đẩy lên . Jaine nhìn thấy chân trần của chị đá. cố gắng làm theo chị nhưng thiếu khí hơn Shelly và còn chút sức mạnh nào để đá nữa. cảm thấy mình sụt xuống đáy rồi ai đó trong bộ đòng phục cảnh sát tóm lấy và đá mạnh về phía mặt nước, mang họ lên với nguồn khí cần cho sống.

      chỉ lơ mơ nhận ra mình được lôi khỏi cái áo, bị phơi ra nền bê tông. nôn khan, ho sặc sụa và cong người lại khi thấy khi tràn qua cổ họng sưng lên của mình. nghe thấy tiếng khóc khàn hàn của Shelly và những người cảnh sát ngừng, từ ngữ lùng bùng trong đầu . Mọi người hối hả vây quanh và số người khác nhảy xuông nước, cong người lên đón ánh mặt trời và ánh sáng nhấn chìm gương mặt .

      Rồi Sam ở đó, mặt trắng bệch khi nâng dậy và đỡ trong vòng tay mình. “Đừng hoảng sợ,” vỗ về, giọng đều đều nhưng tay run rẩy. “Em có thể thở. Đừng có cố quá. Chỉ cần thở từ từ thôi. Dễ thôi mà cưng. Đó là cách. Thở thoải mái và dễ dàng.”

      tập trung vào giọng của , làm theo những gì bảo. Khi ngừng nuốt khi cách điên rồ, cổ họng thư thái và oxy tràn qua lớp màng sưng tấy. yếu ớt để đầu mình dựa vào ngực nhưng thể đặt cánh tay an ủi của mình lên tay để biết tỉnh rồi.

      thể ở đây đúng lúc.” thô bao. “Chúa ơi, thể ở đây đúng lúc. cố gọi nhưng em trả lời máy. Tại sao em trả lời cái điện thoại chết tiệt đó?”

      “Phóng viên gọi ngừng.” Shelly hổn hển. “Tôi tắt điện thoại.” nhăn nhó giữ chặt xương sườn, khuôn mặt còn màu sắc.

      Dường như có hàng nghìn tiếng còi báo động kêu chói tai trong khí, thanh dội vào tai Jaine. Chỉ khi nó to đến thể chịu được nó mới giảm nửa lượng và lúc sau, hay có lẽ là vài phút sau, các bác sĩ mặc áo bờ lu trắng mới bao quanh và Shelly và gỡ khỏi cánh tay Sam. “ – đợi !” xoay người lại điên cuồng, kêu thét tên Sam nhưng tiếng thét chỉ vừa đủ để nghe thấy. ra hiệu cho các bác sĩ ngừng lại phút và lại vòng tay quanh người .

      “T.J.?” cố hỏi, nước mắt nóng hổi đốt cháy mắt .

      ấy còn sống.” Sam , giọng vẫn thô bạo vì xúc động. “ biết được đến đây. Họ tìm thấy ấy trong phòng lưu trữ ở công ty.”

      Mắt Jaine hỏi những gì cần phải hỏi.

      Sam ngập ngừng. “ ấy bị thương, em à. biết nó tồi tệ đến mức nào nhưng điều quan trọng là ấy vẫn còn sống.” Sam đứng để nhìn cơ thể Leah – Corin Lee được vớt lên khỏi ao. có đủ cảnh sát để lo liệu mọi việc rồi và dù sao nó cũng thuộc thẩm quyền của . có nhiều việc quan trọng hơn phải làm chẳng hạn như ở bên Jaine. Khi và Shelly được đưa đến bệnh viện địa phương, lái xe theo sau. Họ được đưa nhanh đến phòng điều trị. Sau khi chắc chắn bệnh viện báo tin cho Al, Sam dựa vào tường. Bụng buồn nôn; thề phụng vào bảo vệ con người nhưng thể bảo vệ người phụ nữ hơn bất cứ người nào thế gian. Cho đến chết cũng bao giờ quên được cảm giác kinh hoàng và bất lực khi chạy đua đường, biết rằng quá muộn và thể đến chỗ Jaine đúng lúc để bảo vệ .

      sắp các mảnh của món đồ xếp hình vào với nhau nhưng quá muộn để bảo vệ và T.J. bị tổn hại.

      T.J. trong trạng thái mang tính quyết định. Theo lời Bernsen, điều duy nhất bảo vệ ấy là khi ngã xuống, lăn nên đầu được chiếc ghế văn phòng cũ bảo vệ phần. Có gì đó khiến Leah hoảng sợ bỏ trước khi hoàn thành công việc và ta chạy tìm kiếm Jaine.

      Sam ngồi sụp xuống trong những chiếc ghế nhựa cứng thoải mái trong khu vực chờ khi Bernsen bước vào. “Chúa ơi, là cơn ác mộng,” Roger , thả phịch người xuống ghế cạnh Sam. “Tớ nghe họ bị thương thôi. Cái quái gì mà lâu thế nhỉ?”

      “Tớ nghĩ ai phải vội cả. Shelly – chị Jaine – chụp x-quang xem có bị gẫy xương sườn . Họ kiểm tra cổ họng Jaine. Đó là tất cả những gì tớ biết.” chà xát mặt mình. “Tớ gần như làm hỏng mọi thứ. Roger. Tớ ghép chúng lại với nhau cho đến khi quá muộn và tớ thể đến với Jaine đúng lúc.”

      “Này, cậu ghép chúng lại với nhau đúng lúc để đưa người khác đến với họ. T.J. vẫn sống. ấy ra sao nếu họ tìm thấy ấy ở thời điểm đó. Những sĩ quan mặc quân phục kéo hai người phụ nữ kia ra khỏi ao và họ gần như sắp chết đuối. Nếu cậu báo động họ, báo các sĩ quan ở đây trước cậu...” Roger ngừng và nhún vai. “Về mặt cá nhân, tớ nghĩ cậu làm hết sức mình nhưng tớ chỉ là thám tử, làm thế chó nào tớ biết được?”

      Bác sĩ phòng cấp cứu cuối cùng ra khỏi phòng bệnh của Jaine. “Chúng tôi giữ ấy lại qua đêm để theo dõi.” Ông . “Cổ họng ấy bị thâm tím và sưng tấy nhưng thanh quản bị vỡ và xương móng vẫn nguyên vẹn nên ấy hồi phục hoàn toàn được. Giữ ấy lại chỉ là để đề phòng thoi.”

      “Bây giờ tôi gặp ấy được ?” Sam hỏi, đứng yên.

      “Chắc rồi. Ồ - người chị bị rạn hai xương sườn nhưng ấy cũng ổn cả.” Ông dừng lại. “Nhìn như thể đó là cuộc chiến đấu khủng khiếp.”

      “Đúng vậy,” Sam , và bước vào trong phòng điều trị nơi Jaine ngồi bên bàn kiểm tra bằng nhựa. Mắt sáng lên khi nhìn thấy và mặc dù ra, biểu của cũng đủ khi với tay ra phía . nhàng cầm lấy và kéo lại gần hơn, bao bọc trong vòng tay mình.

      22 tiếng sau, T.J. có thể mở mắt ti hí con mắt sưng húp của mình và di chuyển tay đủ để nắm lấy tay Galan.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :