1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Mr Perfect (Quý Ông Hoàn Hảo) - Linda Howard

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XIV

      “OK,” Marci khi họ được phục vụ cà phê và cầu đồ ăn ở quán ăn rẻ tiền nơi họ dừng lại ăn sáng. “hãy kể với bọn tớ về Galan .”

      “Chẳng có gì nhiều để kể đâu.” T.J trả lời, nhún vai. “Lúc tớ về nhà tối qua ấy ở nhà rồi. ấy bắt đầu cầu tớ từ bỏ bạn bè tớ - chính xác là 3 người bạn và các cậu biết là những ai rồi đấy. Tớ phản công bằng cách cầu ấy từ bỏ người trong đám bạn ấy ứng với mỗi người bạn mà tớ phải từ bỏ. Sau đó – tớ phỏng đoán điều đó bằng trực giác của phụ nữ bởi vì tớ đột ngột tự hỏi có phải ấy lạnh giá với tớ trong hai năm qua vì người phụ nữ khác hay .”

      “Có gì ổn với ta à?” Luna hỏi cách phẫn nộ. “ ta biết rằng ta may mắn thế nào khi có cậu à?”

      T.J. mỉm cười. “Cám ơn cậu cổ vũ tớ. Tớ từ bỏ, cậu biết đấy. Có lẽ chúng ta giải quyết được chuyện này nhưng tớ để điều đó phá huỷ tớ đâu dù chúng ta làm được. Tớ có những suy nghĩ nặng nề đêm qua và đó hoàn toàn là lỗi của Galan. Tớ phải nàng Hoàn hảo hơn gì việc ấy phải là chàng Hoàn hảo.”

      “Cậu nhìn ngó những người đàn ông khác.” Jaine nhấn mạnh.

      “Tớ là bọn tớ có lỗi như nhau. Nếu như ấy quan tâm đến việc giữ gìn cuộc hôn nhân của bọn tớ, ấy có rất nhiều việc để làm lành với tớ. Nhưng tớ cũng làm gì đó để làm lành với ấy.”

      “Giống như thế nào?” Marci hỏi.

      “Ồ... hoàn toàn là làm lành mà tớ nỗ lực đặc biệt để hấp dẫn ấy. Tớ cũng nhượng bộ mọi thứ ấy , cố gắng để làm hài lòng ấy và hãy đối diện với điều đó mà xem, về bề nổi nghe có vẻ tốt với ấy đấy nhưng nếu ấy cần người bạn đời ngang hàng với ấy điều đó chắc chắn càng làm ấy bực mình hơn thôi. Tớ tham khảo ý kiến những chàng khác về cách mà tớ đối xử với ấy nhưng giờ đây nó như thể khiến cho tất cả những phần thú vị trong con người tớ rời xa ấy. Tớ là người nấu nướng, người trông nhà thay vì là bạn tình, bạn đời của ấy, điều đó tốt chút nào cho hôn nhân. ngạc nhiên là vì sao mà ấy buồn chán.”

      “Cậu có biết đặc điểm chung của nó như thế nào ?” Jaine , giọng đầy phẫn nộ. “Dù có chuyện gì xảy ra người ta cũng đổ lỗi cho phụ nữ.” khuấy cà phê, nhìn chăm chú vào chiếc cốc. “Tớ biết, tớ biết, đôi khi chúng ta cần. Tớ ghét thấy mình sai, chết tiệt.”

      “25 xu nhé.” 3 giọng cất lên.

      lục túi nhưng chỉ kiếm được có 46 xu. đặt tờ 1 đô la lên bàn thay cho tiền xu. “ trong các cậu có thể trả cho hai người kia. Tớ cần dự trữ thêm mới được. Sam lấy sạch của tớ.”

      khoảng lặng dài với ba cặp mắt chĩa thẳng vào . Cuối cùng Luna nhàng . “Sam? Sam là ai?”

      “Các cậu biết mà. Sam. Hàng xóm nhà tớ.”

      Marci bĩu môi. “Có phải cùng là cái gã hàng xóm hoá ra là tên cớm mà cậu miêu tả với nhiều từ ngữ thiểu năng, say xỉn, buôn thuốc phiện, kẻ hạ đẳng trong những con chó, gã thộn thấy dạo cạo và vòi tắm hàng thiên niên kỷ...”

      “Được rồi, được rồi,” Jaine . “Đúng là cùng gã.”

      “Và giờ cậu gõi tên thánh của gã?” T.J. hỏi sửng sốt.

      Mặt Jaine nóng bừng lên. “Kiểu thế.”

      “Ôi, Chúa ơi.” Đôi mắt Luna mở lớn. “Cậu ấy đỏ mặt kìa.” “ rùng rợn!” Marci và 3 cặp mắt chớp chớp ngạc nhiên.

      Jaine muốn chui xuống lỗ, cảm thấy mặt còn nóng hơn nữa. “Đó phải lỗi của tớ,” thốt ra chống chế.

      ta có chiếc xe tải màu đỏ. Bốn bánh dẫn động.”

      “Tớ có thể hiểu điều gì làm nên khách biệt rồi.” T.J. , xem xét trần nhà.

      “Nên ta phải là tên thiểu năng to xác.” Jaine lầm bầm. “Vậy sao chứ? Thực ta là tên thiểu năng nhưng cũng có những điểm tốt.”

      “Và điểm tốt nhất nằm ở trong quần ta đúng ?” Marci châm biếm, ai, giống con lửng ưa đồ ngọt luôn luôn thẳng đến háng.

      Luna thể thiếu đoan trang đáng sửng sốt khi la lớn và “Lặn! Lặn! Lặn!” giống như bộ phim chiến tranh giữa những con tầu ngầm.

      “Dừng lại ngay!” Jaine nghiến răng. “Tớ làm thế đâu!”

      “Ô hô!” T.J. rướn người đến gần hơn. “Vậy các cậu làm gì?”

      “Chính xác là nụ hôn, mãnh liệt và đó là tất cả.”

      nụ hôn làm đỏ mặt được,” Marci , cười toe toét. “Đặc biệt là mặt cậu.”

      Jaine khụt khịt. “Hiển nhiên là cậu chưa bao giờ bị Sam hôn, nếu cậu phát biểu sai lầm như thế đâu.”

      “Nó tuyệt lắm hả?”

      thể ngăn chặn tiếng thở dài thoát ra khỏi phổi mình hay cong môi lên. “Đúng thế. Nó tuyệt.”

      “Thế nó kéo dài bao lâu?”

      She had her there, because Jaine knew it had been a long time, so long she couldn’t say exactly when.

      “Tớ với các cậu rồi, bọn tớ làm tình! Chỉ là nụ hôn thôi.” Giống như Viper chỉ là chiếc ô tô còn núi Everest chỉ là ngọn núi vậy.

      “Ý tớ là nụ hôn ấy.” Marci với vẻ nôn nóng. “Nó kéo dài bao lâu?”

      Jaine biết nhớ. biết chính xác bao lâu và ngoài ra, có quá nhiều thứ tiếp diễn, như đầu tiên là cao trào nhưng cuối cùng bị từ chối, chiếm hết toàn bộ chú ý của . “Tớ biết. 5 phút hay gì đó, tớ đoán vậy.”

      Tất cả bọn họ ngồi đó đều chớp chớp mắt với . “5 phút?” T.J. hỏi yếu ớt. “ nụ hôn kéo dài 5 phút?”

      Chết tiệt, lại đỏ mặt; có thể cảm thấy nó dần dần lên khuôn mặt .

      Luna lúc lắc đầu chậm chạp với vẻ hoài nghi. “Tớ hi vọng cậu uống thuốc ngừa thai bởi vì ràng cậu đến vùng báo động đỏ rồi. ta có thể chiếm được cậu bất cứ lúc nào.”

      “Đấy là điều mà ta nghĩ đấy.” Jaine cáu kỉnh. “Nếu nó xảy ra, tớ thay đơn thuốc ngày hôm qua.”

      “Hiển nhiên là ta phải người duy nhất nghĩ vậy.” T.J. phá ra cười lớn. “Này, đây là điều đáng phải tán dương đấy nhỉ!”

      “Tất cả các cậu hành động như thể tớ thua rồi ấy.”

      “Vậy chỉ về việc cuộc sống xã hội của cậu bị hút cạn thôi nhé.” Marci .

      phải vậy.”

      “Vậy lần cuối cậu hẹn hò là khi nào?”

      ấy đánh trúng đích bởi vì Jaine biết nó diễn ra từ rất lâu rồi, quá lâu để có thể nhớ chính xác được khi nào.

      “Tớ hẹn hò nhiều. Đó là lựa chọn của tớ, nó cần thiết. Thành tích lựa chọn đàn ông của tớ hoàn toàn xuất sắc, nhớ .”

      “Vậy có gì khác với gã cớm tên Sam chứ?”

      “Nhiều lắm,” Jaine lơ đãng, nhớ lại khi gã mặc gì. Sau phút mơ màng, đưa mình quay lại với thực tại. “ nửa thời gian tớ muốn bóp chết ta.”

      “Và nửa còn lại?”

      cười vui vẻ. “Tớ muốn xé nát quần áo ta.”

      “Nghe như là điều cơ bản của mối quan hệ tốt đẹp đấy.” Marci . “Chắc chắn là hơn tớ và Brick rồi, tớ giữ ta bên mình hàng năm trời.”

      Jaine cảm thấy bớt căng thẳng vì chủ đề chuyển khỏi Sam. Làm sao có thể diễn tả được những gì mà chính cũng hiểu về bản thân mình cơ chứ? Gã là kẻ dễ nổi cáu, họ khuấy động lẫn nhau và đêm qua gã về nhà. nên làm ngược lại thay vì gắng tính kế để chiếm giữ gã cho bản thân mình.

      “Thế ta gì?”

      nhiều, đáng ngạc nhiên là thế. Khi Brick nổi điên, ấy biết điều chẳng khác gì đứa trẻ hai tuổi trong cơn cáu giận.” Marci chống cằm vào hai tay đan nhau. “Tớ thú nhận, ấy làm tớ thấy bất ngờ. Tớ chuẩn bị tinh thần nghe ấy là hét và chửi rủa chứ phải là thấy ấy bị tổn thương.”

      “Có lẽ ấy quan tâm nhiều hơn cậu nghĩ.” Luna nhưng giọng vẫn có vẻ hồ nghi.

      Marci khịt mũi. “Những gì bọn tớ có thuận tiện cho cả hai nhưng hoàn toàn là chuyện tình thế kỷ. Thế cậu sao? Có nghe tin gì từ Shamal ?” Marci chuyển đề tài cho thấy sẵn sàng từ bỏ đề tài về Brick cũng như kiểu Jaine chuyện về người khác thay vì Sam.

      “Thực tế là tớ có nghe.” Luna nhìn vẻ suy tư. “ ấy... tớ biết nữa ... là kiểu người bị ấn tưởng bởi tất cả nổi tiếng. Như thế tớ đột nhiên trở thành con người có giá trị hơn vậy, nếu như các cậu hiểu ý tớ. ấy mới tớ ăn tối thay vì rằng ấy tiện đường ghé qua như trước đây.”

      khoảng yên lặng bao trùm họ. Họ nhìn nhau, thoải mái về đột nhiên thay đổi thái độ của Shamal.

      Luna vẫn tỏ ra suy tư. “Tớ . Trước đây tớ đủ thú vị đối với ấy nên giờ tớ vẫn đủ.”

      “Làm đúng đấy.” Jaine , cảm thấy hẳn người. Họ trao đổi những cái vỗ tay ăn mừng. “Vậy giờ thế nào? Shamal chính thức trở thành quá khứ hay cậu vẫn chờ đợi?”

      “Chờ đợi. Nhưng tớ gọi lại cho ấy đâu; nếu ấy muốn gặp tớ, ấy có thể gọi điện.”

      “Nhưng cậu khước từ ta mà.” Marci nhắc nhở.

      “Tớ ấy hãy biến ; tớ chỉ , tớ có kế hoạch khác rồi.” nhún vai. “Nếu chúng tớ có bất cứ mối liên quan nào những nguyên tắc cơ bạn phải thay đổi, nghĩa là tớ tạo nên số nguyên tắc của tớ thay vì cứ làm theo ấy.”

      “Chúng ta là đống lộn xộn.” Jaine , thở dài và tìm nơi nương tựa trong cốc cà phê của .

      “Chúng mình bình thường.” T.J. chỉnh lại.

      “Đó là điều tớ .

      Họ cười rúc rích khi người phục vụ mang bữa sáng đến cho họ và thả cái đĩa xuống trước mặt họ. Cuộc sống tình ái của họ đều bất hạnh nhưng vậy sao? Họ ăn trứng bác và thịt trộn để cảm thấy khá hơn.

      Vì hôm nay là thứ sau, họ ăn tối ở Ernie sau giờ làm việc như thường lệ. Jaine nhận ra rằng khó mà tin được mới chỉ có tuần kể từ khi họ vô tư soạn ra cái List đó. Trong tuần mà có quá nhiều thay đổi. Đầu tiên là khí của quán Ernie: khi họ bước vào, cả tiếng vỗ tay tán thưởng lẫn tiếng la ó chế giễu vang lên. số người phụ nữ chắc chắn là thành viên của nhóm đòi bình đẳng giới cảm thấy bị xúc phạm bởi cái List, tham gia vào nhóm la ó chế giễu.

      “Các cậu có thể tin được điều này ?” T.J. lầm bầm khi họ ngồi xuống. “Nếu chúng ta là những nhà tiên tri tớ rằng có vẻ chúng ta sắp bị ăn đá.”

      “Có người phụ nữ bị ném đá đến chết đấy.” Luna .

      “Chúng mình cũng thế.” Marci , cười mỉa mai. “Vậy chúng ta nhận phản ứng từ người khác sao chứ? Nếu như ai đó muốn gì vào mặt chúng ta, tớ nghĩ chúng ta vẫn có thể giữ mình được.”

      Người phục vụ thông thường của họ mang đồ uống đến. “Này, giờ các nổi tiếng rồi đấy.” ta giọng tán thưởng. Nếu như ta có buồn bã vì số mục trong cái List ta cũng để lộ ra điều đó. Tất nhiên, có lẽ ta ý thức được những mục đó là cái gì.

      Jaine , “Thử nghĩ xem, chúng tôi nghĩ ra ý tưởng đêm thứ sáu tuần trước, ngồi ở cái bàn đằng kia đấy.”

      “Các á? Ồ!” ta nhìn về phía chiếc bàn đó với vẻ thắc mắc. “Hãy chờ đến khi tôi chuyện với ông chủ xong nhé.”

      “Ừ, có thể ông ấy mạ vàng cái bàn hay làm gì đó tương tự.”

      Người bồi bàn lắc đầu chậm rãi, nhìn vẻ hoài nghi. “Tôi nghĩ thế. phải người ta chỉ làm thế với ngựa thôi sao?”

      thấy mệt mỏi, bằng lòng thức dậy vào cái giờ tồi tệ 2h sáng nên phải mất giây mới hiểu ra mối liên quan. “Đó là thiến, phải mạ vàng” (thiến: geld, mạ vàng: gild)

      “Ồ.” Trông mặt ta nhõm hẳn. “Tôi hiểu làm thế nào mà các làm được việc đó với cái bàn.”

      “À, chắc cần đến bốn người.” Jaine . “Mỗi người giữ chân.”

      T.J. cúi gằm xuống bàn, vai rung rung như thể cố gắng để kiềm chế cười phá lên. cái nhìn hơi lộn xộn trong mắt Marci nhưng kiềm chế để giọng mình chỉ hơi rung rung khi cầu đồ ăn. Luna là người điềm tĩnh nhất trong số họ, đợi đến khi chàng khuất vào trong bếp mới bịt tay và miệng rồi cười đến giàn giụa nước mắt.

      “Mỗi người chân.” lặp lại, thở hổn hển và lịm vì ho.

      Bữa tối thoải mái như mọi khi vì mọi người cứ tiến đến bàn của họ đưa ra những lời nhận xét cả cạnh khoé và tán tụng. Khi đồ ăn của họ đến, thức ăn bị cháy khét cho thấy ràng người đầu bếp thuộc thành phần ghét họ.

      ra đây thôi.” Marci với vẻ căm phẫn. “Ngay cả chúng ta có thể ăn được cái đống hổ lốn đen thui này chăng nữa chúng ta cũng chẳng có cơ hội đâu vì người ta cứ đến làm phiền liên tục cho mà xem.”

      “Thế chúng ta có phải trả tiền ?” Luna hỏi, nghiên cứu cái đống cục gạch mà người ta gọi là bánh hamburger.

      “Bình thường tớ ,” Jaine trả lời “Nhưng đêm nay chúng ta gây quá nhiều chú ý rồi nên nếu làm thế ngày mai việc đó bị đưa lên báo buổi sáng cho mà xem.”

      Họ thở dài đồng ý. Bỏ lại những đĩa thức ăn mà họ hầu như chưa động đến, thanh toán hoá đơn và rời . Họ thường dềnh dàng kéo dài bữa ăn nhưng lần này khi họ rời mới chỉ hơn 6h chút; mặt trời vẫn còn ở phía chân trời và hơi nóng vẫn còn như thiêu như đốt.

      Tất cả đều rút lui về xe riêng của mình. Jaine khởi động chiếc Viper và ngồi chút nghe tiếng quay mạnh mẽ của động cơ hoàn hảo đầy sức mạnh. bật quạt lên chế độ cao nhất và điều chỉnh lỗ thoát khí để khí lạnh phả thẳng vào mặt.

      muốn về nhà và xem bản tin phòng khi cái List đó lại được chiếu lại. quyết định mua ít hàng tạp hoá thay vì đợi đến tận mai, rẽ sang hướng bắc Van Dyke, rẽ vọt qua GM ở bên trái và ngoặt sang phải, dẫn đến sở cảnh sát Warren. muốn nhìn xem liệu chiếc xe tải mui trần màu đỏ hay chiếc Pontiac nâu xỉn méo mó có đậu trong bãi đỗ xe hay . Tất cả những gì muốn làm là mua đồ dự trữ và quay về nhà với BooBoo; qua lâu rồi nên có thể nó bắt đầu xử lý cái đệm khác.

      Jaine là người thích la cà mua sắm hàng tạp hoá. ghét phải làm việc này nên lao vào của hàng như thể nó là trường đua ngựa vậy. Đẩy chiếc xe mua hàng với tốc độ chóng mặt vòng vèo qua khu vực sản phẩm, quăng bắp cải, rau diếp và hoa quả vào giỏ rồi lao tới lui giữa các kệ để hàng. nấu ăn nhiều lắm bởi vì đó là phiền phức lớn nếu chỉ có người nhưng thường chuẩn bị ít thịt nướng hay đồ gì đó tương tự và ăn với sandwich khoảng tuần. Thực phẩm cho BooBoo rất cần thiết mặc dù –“

      cánh tay ấm áp ôm vòng qua eo và giọng trầm trầm cất lên “Nhớ à?”

      cố kìm hãm tiếng thét inh ỏi của mình nên trở thành tiếng rít nho nhưng nhảy dựng lên ít nhất foot và gần như đâm sầm vào giá để thức ăn cho mèo Sheba.

      quay ngoắt ra sau, nhanh chóng đẩy chiếc xe giữa họ và ném cho ta cái nhìn mở to đầy cảnh giác. “Tôi xin lỗi,” , “nhưng tôi biết . Chắc là nhầm tôi với ai đó.”

      Sam quắc mắt cau có. Những người mua hàng khác nhìn họ với vẻ cực kỳ quan tâm; ít nhất là có người phụ nữ nhìn như thể bà sẵn sàng gọi cảnh sát nếu làm gì đó sai trái.

      “Hài hước .” giận dữ và thong thả cởi áo khoác ngoài ra, để lộ bao súng cài vào thắt lưng và khẩu súng lục to tướng đen sì trong đó. Huy hiệu của cũng được kẹp vào thắt lưng, cái nhìn căng thẳng giữa tan dần khi tiếng thầm “ ta là cảnh sát” đến tai họ.

      ,” Jaine . “Tôi bận.”

      biết. Cái gì thế này, Produce Five Hundred? săn đuổi em khắp các gian hàng này 5 phút rồi đấy.”

      , phải thế.” quay lại, kiểm tra đồng hồ. “Tôi ở đây chưa được 5 phút.”

      “OK, vậy 3 phút. nhìn thấy tia chớp màu đỏ phóng đến Van Dyke và quay lại bám theo, đoán là em.”

      “Xe gắn ra đa hả?”

      xe của mình, phải xe công.”

      “Thế nên thể chứng minh được tôi nhanh thế nào.”

      “Chết tiệt, có ý định ghi giấy phạt cho em đâu.” khó chịu. “Mặc dù nếu như em chậm lại gọi cảnh sát tuần tra thực nhiệm vụ vinh dự này.”

      “Vậy là đến đây chỉ để quấy rối tôi thôi à?”

      ” gã với vẻ kiên nhẫn khủng khiếp. “ đến đây vì vừa muốn thông báo cho em biết.”

      ?” nhắc lại, mắt mở to hết cỡ. “Tôi chẳng biết gì hết.”

      Gã nghiến răng. biết điều đó vì thấy quai hàm gã hoạt động. “Tốt thôi, nên gọi điện.” Gã dằn mạnh từng từ.

      à? Tại sao?”

      “Bởi vì chúng ta là...”

      “Hàng xóm?” nốt câu khi thấy dường như gã thể tìm được từ gã muốn. bắt đầu thấy tự hài lòng, ít nhất là nhiều nhất có thể trong trạng thái mắt mờ vì thiếu ngủ.

      “Bởi vì điều này tiến triển nữa.” Gã quắc mắt áp đảo , nhìn chẳng có vẻ gì là hạnh phúc vì “điều này” của họ.

      “Điều? Tôi làm điều gì hết.”

      “Em làm điều của tôi.” Gã trong hơi thở nhưng thế nào đó mà nghe thấy và vừa định mở mồm để bật lại gã khi đứa trẻ, có lẽ tầm 8 tuổi chạy qua và thúc mạnh thứ vũ khi laser bằng nhựa vào sườn , tạo nên tiếng rú inh ỏi như thể nó nã đạn liên tục vậy.

      bị chết.” Nó vẻ chiến thắng.

      Mẹ thằng bé vội vàng đến, trông đầy bối rối và bất lực. “Damian, dừng lại !” Bà mỉm cười với cậu nhưng trông nhăn nhó nhiều hơn. “Đừng có làm phiền những người tốt bụng này chứ.”

      “Câm mồm” nó rất vô lễ. “Mẹ thấy họ là những tên Terron từ Vaniot à?”

      “Tôi xin lỗi” người mẹ , gắng kéo con . “Damian, nếu con phải chịu phạt khi về nhà đấy.”

      Jaine cố kiềm chế cho mắt long lên sòng sọc. Đứa trẻ con lại thúc vào mạng sườn lần nữa. “Ui da!”

      Vũ khí của nó lại rú lên inh ỏi, thích thú vì thấy bực mình.

      nở nụ cười tươi và cúi xuống Damian dấu, rồi thầm với giọng giống như người ngoài hành tinh. “Ồ, nhìn xem, con người trái đất bé.” đứng thẳng lên và ném cho Sam cái nhìn ra lệnh.

      “Giết nó !”

      Miệng Damian há hốc ra. Đôi mắt nó tròn xoe như đồng 25 xu khi nó nhìn thấy khẩu súng lục ở thắt lưng Sam.

      Miệng thằng bé bắt đầu phát ra chuỗi thanh chói tai như tiếng cứu hoả.

      Sam chửi thề trong bụng, tóm lấy tay Jaine và bắt đầu lôi mạnh ra trước cửa hàng. xoay sở rút cái túi ra khỏi chiếc xe mua hàng khi qua. “Này, hàng hoá của tôi!” phản kháng.

      “Ngày mai em có thể bỏ ra 3 phút đến đây mà lấy chúng.” Gã với vẻ hung tợn kìm nén.

      “Còn lúc này, cố gắng giữ em khỏi bị bắt đấy.”

      “Vì điều gì?” hỏi đầy phẫn nộ khi gã lôi ra khỏi cánh cửa tự động. Mọi người quay lại nhìn họ nhưng đa số chú ý đến tiếng la hét của Damian ở gian hàng số 7.

      “Thế việc doạ giết đứa bé hỗn xược đó và gây ra náo loạn sao?”

      “Tôi có doạ nó! Tôi chỉ cầu làm thế thôi.” gặp rắc rối khi chạy theo gã vì chiếc váy dài của phải thiết kế để chạy.

      Gã xoay ngược dựa vào toà nhà, chỗ ai nhìn thấy và ấn vào tường. “ thể tin được là lại để lỡ việc này.” Gã giọng cáu gắt.

      nhìn trừng trừng gã và gì cả. “ ở Lansing.” Gã gầm gừ, cúi người xuống gần đến mức mũi gã gần như chạm vào mũi . “Phỏng vấn vị trí trong chính quyền.”

      nợ tôi bất cứ lời giải thích nào.”

      Gã đứng thẳng lên và ngửa mặt lên trời như thể tìm kiếm cứu giúp của Thượng đế. quyết định cho gã chút cơ hội.

      “Tốt thôi, cuộc điện thoại có gì là quá đáng cả.”

      Gã lẩm nhẩm gì đó. biết gã gì nhưng may là gã chẳng trả xu nào cho việc chửi thề cả. Nếu như gã làm thế đạt được thành công lớn rồi. nhéo tai gã, kéo đầu gã xuống và hôn gã. Giống như thể gã đóng đinh vào tường, vòng tay gã quá chặt khiến gần như thở được nhưng thở còn đứng vị trí ưu tiên số đối với nữa.

      Cảm thấy gã dựa vào , nhấm nháp hương vị gã – điều đó mới quan trọng. Khẩu súng lục ở thắt lưng của gã vì thế biết rằng phải nó thúc vào dạ dày . ngọ nguậy cọ xát để chắc chắn điều đó. , chắc chắn phải là khẩu súng.

      Gã thở khó nhọc khi ngẩng đầu dậy. “Em lại chọn vị trí đáng nguyền rủa rồi.” Gã , nhìn ngó xung quanh.

      “Em chọn? Em ở đây là định làm việc riêng của em, mua đồ tạp phẩm nhưng rồi em bị hai tên gàn dở tấn công...”

      “Em thích trẻ con à?”

      chớp mắt. “Cái gì cơ?”

      “Em thích trẻ con à? Em muốn giết đứa trẻ đó mà.”

      “Em thích hầu hết bọn trẻ,” vẻ thiếu kiên nhẫn. “nhưng em thích thằng bé đó. Nó thúc vào mạng sườn em.”

      thúc vào dạ dày em đấy.”

      tặng cho gã nụ cười ngọt ngào làm gã bị rúng động. “Vâng, nhưng dùng súng laser nhựa.”

      ra khỏi đây thôi,” gã , trông dữ dội và đẩy vào trong xe của .

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XV

      muốn uống cà phê ?” Jaine hỏi khi mở khoá cửa bếp và dẫn gã vào trong. “Hay trà đá?” thêm, nghĩ về chiếc ly thủy tinh lạnh và cao đúng điệu với cái nóng như thiêu ngoài kia.

      “Trà.” Gã , phá tan tưởng tượng của về những chàng cảnh sát sống bằng cà phê và bánh rán. Gã nhìn quanh bếp nhà . “Làm thế nào mà em mới chỉ sống ở đây có hai tuần nhưng nơi này trông giống như có người ở hơn bếp của tôi vậy?”

      giả bộ xem xét vấn đề. “Em tin rằng điều đó được gọi là tháo mở.”

      Gã nhìn lên trần nhà. “ để lỡ điều đó à?” gã thầm với trần nhà thạch cao, vẫn tìm kiếm khai sáng nào đó.

      Jaine nhìn lén gã vài lần khi lấy hai chiếc ly ra khỏi tủ và cho đầy đá vào.

      Máu chảy rần rật trong huyết mạch theo kiểu như khi tức giận, hồ hởi, ham muốn hoặc là pha trộn của cả ba điều đó. Bị nén bởi chiếc ghế bếp bọc nệm, trông gã còn to lớn hơn, vai gã che lấp cửa và kích thước cơ thể gã làm chiếc bàn bốn chỗ dát dát đá ceramic của lại.

      phỏng vấn loại công việc gì thế?”

      “Cảnh sát bang, ban thám tử.”

      Lấy bình trà ra từ tủ lạnh, rót đầy hai ly thủy tinh. “Chanh chứ?”

      , để nguyên thôi.” Gã lấy chiếc ly từ tay , những ngón tay gã lướt qua ngón tay . Điều đó cũng đủ làm núm vú nhăn lại và dựng đứng lên. Cái nhìn của gã tập trung vào miệng . “Chúc mừng,” gã .

      chớp mắt nhìn gã. “Em làm gì à?” hi vọng gã ám chỉ nên việc công khai cái List – ôi, Chúa ơi, cái List. quên mất điều đó. Gã đọc hết rồi ư? Tất nhiên là rồi.

      “Em chưa chửi thề lần nào trong khi bọn mình ở cạnh nhau nửa tiếng rồi. Em thậm chí còn chửi thề khi lôi em ra khỏi siêu thị.”

      à?” cười, hài lòng với bản thân. Có lẽ việc phải trả tiền có tác dụng trong tiềm thức . vẫn chửi thầm rất nhiều nhưng tiền phạt đá bung nó ra từ phi to. Quá trình được thiết lập.

      Gã nghiêng cốc nước lên và uống. nhìn như bị thôi miên khi cổ họng mạnh mẽ của gã làm việc. đấu tranh với ham muốn mãnh liệt được xé tan quần áo gã. Có gì ổn với thế? nhìn đàn ông uống nước cả đời rồi và chưa bao giờ nó lại tác động đến như thế này, thậm chí ngay cả với ba gã hôn phu cũ của cũng .

      “Nữa ?” hỏi khi gã uống cạn cốc nước và đặt nó xuống.

      , cám ơn.” cái nhìn u tối, nóng bỏng quét qua người , dừng lại ở ngực . “Trông em diện hơn bình thường. Có gì đặc biệt à?”

      định né tránh chủ đề đó dù nó có nhạy cảm đến thế nào. “Sáng nay, bọn em có buổi phỏng vấn cho chương trình Good Morning America – vào 4h sáng nếu như có thể tin được! Em phải dậy từ 2h,” than phiền, “và em uể oải cả ngày hôm nay.” “Cái List trở nên phổ biến hơn à?” gã hỏi, ngạc nhiên. “Em sợ là thế,” giọng ủ ê, ngồi xuống cạnh bàn. Gã ngồi xuống bên kia bàn mà kéo ghế ra sau . “ tìm nó từ mạng. Nó thực khôi hài – C.” há hốc miệng nhìn gã. “Làm sao mà biết?” hỏi. Gã khịt mũi. “Nghe như nhận ra là em mồm mép thậm chí cả báo chí, ‘Những gì 8 inch hoàn toàn chỉ để nhìn ngắm và bàn tán thôi’.” Gã trích dẫn.

      “Tôi có thể cho rằng chỉ nhớ những gì liên quan đến sex thôi.”

      “Dạo này sex chiếm giữ tâm trí nhiều quá. Và em cần nhớ là – tôi có cái gì để nhìn ngắm và bàn tán đâu.”

      Nếu như gã có, gã chẳng bỏ qua đâu, Jaine nghĩ, nhớ cái vật đáng thèm muốn của gã như thế nào khi nhìn nghiêng.

      Gã tiếp tục. “ hạnh phúc vì nằm trong các điểm gây cười đó.”

      Jaine cười ngặt nghẽo ném người mình dựa vào ghế mạnh đến nỗi làm ngã ra sàn.

      ngồi đó giữ mạng sườn khiến cho nó bớt đau khá nhiều và tiếp tục làm giảm đau theo cách thô sơ đó nhưng thể thôi cười. BooBoo tiến lại gần đầy cảnh giác nhưng cuối cùng nó lựa chọn muốn lại gần tầm với của mà thay vì thế, nó tìm nới trú dưới ghế của Sam.

      Sam cúi xuống và nâng còn mèo lên, đặt nó vào lòng gã và vuốt ve thân hình gầy guộc, dài ngoẵng của nó.

      BooBoo nhắm tịt mắt lại và bắt đầu rên gừ rừ như tiếng cưa máy. Con mèo rên gừ gừ và Sam nhìn , đợi cho đến khi trận cười của giảm xuống chỉ còn những tiếng khúc khích và tiếng thở khò khè.

      ngồi sàn, hai cánh tay ôm quanh mạng sườn và nhoè nước mắt. Nếu như mascara bị hỏng chảy xuống má mất, nghĩ. “Em cần giúp đứng dậy ?” gã hỏi.

      nên cảnh báo với em là nếu như cầm tay em có thể gặp rắc rối khi rút tay lại.”

      “Em có thể tự làm được, cám ơn.” cẩn thận đứng dậy mà gặp khó khăn gì với chiếc váy dài và lau mắt bằng khăn giấy.

      “Tốt. ghét làm phiền... tên nó là gì nhỉ? BooBoo à? Sao con mèo lại có cái kiểu tên quỷ quái thế nhỉ?”

      “Đừng có phàn nàn với em, phàn nàn với mẹ em ấy.”

      “Con mèo cũng nên có tên phù hợp chứ. Đặt tên nó là BooBoo khác gì đặt tên con trai em là Alice. Nên đặt tên BooBoo là Tiger hay Romeo...”

      Jaine lắc đầu. “Romeo được.”

      “Ý em nó...”

      gật đầu.

      “Trong trường hợp này, em cho rằng BooBoo là cái tên khá hợp với nó mặc dù BooHoo hay hơn.”

      giữ chặt mạng sườn, thực rất chặt để ngăn nổ ra tràng cười tiếp theo nữa. “ gã trai thực .”

      “Thế em muốn là cái loại quỷ gì, diễn viên múa ba lê à?”

      , muốn gã là cái gì ngoài con người tại của gã. Chưa ai khác từng kích thích khiến cho máu chảy rần rật trong huyết quản như rượu sâm panh và đó thực là thành tựu đáng hoan nghênh, thử xem mà xem, tuần trước thôi, họ còn chưa từng trao đổi điều gì với nhau ngoài những lời lăng mạ. Mới chỉ có hai ngày trôi qua từ nụ hôn đầu tiên, hai ngày dường như là bất tận vì có người nào khác cho đến khi túm tai gã siêu thị và kéo gã xuống thấp bằng .

      “Thế trứng của em sao rồi?” gã hỏi, vẻ hết sức mất bình tĩnh lên trong đôi mắt đen tuyền của gã và biết rằng ý nghĩ của gã chẳng xa ý nghĩ là mấy. “Dĩ vãng rồi,” trả lời.

      “Vậy lên giường thôi.”

      nghĩ rằng tất cả những gì phải làm là ‘Lên giường thôi,’ và tôi ngã ngửa người ra hả?” giọng căm phẫn. “, hi vọng có cơ hội làm nhiều điều khác hơn thế trước khi em ngã ngửa người ra.”

      “Tôi có ngã gì hết.”

      “Tại sao?”

      “Vì tôi bị.” Hài hước , thể nhớ ra được từng với gã trước đây, thậm chí còn chẳng thấy chút băn khoăn nào cả. Lông mày gã nhíu xuống. “Em làm sao cơ?” gã hỏi trong cơn tức giận ngày càng tăng.

      bị. Kinh nguyệt. Có lẽ chưa bao giờ nghe thấy. Đấy là lúc ...”

      có hai chị em ; nghĩ rằng hiểu ít về nó. Và trong những điều biết là trứng rụng vào khoảng giữa kỳ và gần sát với ngày cuối kỳ!” Vỡ lở rồi. Jaine mím môi. “OK, em dối đấy. Luôn có khả năng mong manh vào ngày cuối và em sẵn sàng liều mạng với nó, đúng chưa nào?”

      ràng chẳng đúng tẹo nào. “Em tìm cách dừng lại,” gã rên rỉ, mắt nhắm nghiền như thể đau nhói. “ gần chết đến nơi rồi còn em tìm cách dừng lại.”

      cứ như em bội tín ấy.” Gã mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào . “Thế giờ sao?” lãng mạn của gã chả hơn gì tảng đá, nghĩ, vậy sao lại thích gã nhỉ? “Ý kiến của em về màn dạo dầu là có thể...”

      vẫn tỉnh táo đấy chứ?” càu nhàu.

      Gã phác điệu bộ tỏ ra mất kiên nhẫn. “Giờ sao?”

      .”

      “Trời!” gã ngả lưng ra ghế và nhắm mắt lại. “Giờ có gì ổn cơ chứ?”

      “Em rồi, em bị.”

      “Thế nên?”

      “Thế nên ...

      “Tại sao ?”

      “Bởi vì em muốn!” hét lên. “Để em yên!” Gã thở dài. “ hiểu rồi, PMS (hội chứng tiền kinh nguyệt)”

      “PMS là trước đó, đồ ngốc.”

      “Vậy ra em thế đấy. Hỏi bất cứ người đàn ông nào và em nghe được câu trả lời khác.”

      “Nghe như họ thành thạo lắm nhỉ.” giễu cợt.

      “Cưng à, chỉ có duy nhất đàn ông là chuyên gia về PMS thôi. Đó là lý do tại sao đàn ông quá giỏi chiến đấu trong chiến tranh; họ được học về Lẩn tránh và Trốn thoát từ ở nhà rồi.”

      nghĩ đến việc ném cái chảo rán vào mặt gã nhưng BooBoo lại nằm ở đó và dù gì cũng phải tìm cái chảo rán đầu tiên .

      Gã cười toe toét vì biểu gương mặt . “Em có biết tại sao PMS lại được gọi là PMS ?”

      dám đâu,” doạ dẫm. “Chỉ phụ nữ mới có thể kể những chuyện tiếu lâm về PMS thôi.”

      “Bởi vì nó được ví như ‘bệnh bò điên’”. Giờ chảo rán gì cả, nhìn ngó kiếm con dao. “Biến ra khỏi nhà tôi.”

      Gã thả BooBoo xuống sàn nhà và đứng dậy, ràng định Lẩn tránh và Trốn thoát.

      “Ngồi xuống nào,” gã , đẩy cái ghế giữa họ.

      “Ngồi xuống cái con khỉ ấy! Chết tiệt, con dao thái thịt của mình ở đâu nhỉ?” nhìn quanh với vẻ thất vọng. Nếu như sống ở đây lâu hơn biết để mọi thứ ở đâu! Gã vòng qua cái bàn, đến sau ghế và kẹp chặt cả hai cổ tay trước khi nhớ ra để dao thái ở chỗ nào. “Em nợ 50 xu đấy,” gã , cúi xuống cười với khi kéo vào người gã.

      phải nhiều! Tôi rằng tôi trả nếu như đó là lỗi của .” thổi tóc mái ra khỏi mắt để có thể trợn trừng nhìn gã hiệu quả hơn.

      Gã cúi xuống và hôn .

      Thời gian nhưng dừng lại. Chắc chắn gã thả cổ tay ra vì cánh tay trượt quanh cổ gã. Đôi môi gã nóng bỏng và thèm khát, gã hôn theo cách mà có lẽ người nào có thể làm nhưng vẫn phóng khoáng. Mùi đàn ông thơm và ấm áp của gã lấp đầy phổi , thấm vào da . Gã luồn cánh tay to lớn của mình xuống mông và nâng lên khỏi mặt đất, chỉnh cho phần dưới cơ thể họ hoàn toàn khít với nhau. Chiếc váy dài làm vướng víu thể vòng hai chân quanh người gã được. Jaine uốn cong người trong tuyệt vọng, gần như phát khóc. “Chúng mình thể,” thào khi miệng gã kích thích từng cm cơ thể .

      “Chúng mình có thể làm nhiều điều khác,” gã thầm trả lời và ngồi xuống. nằm ngang lòng gã, dựa vào cánh tay gã. Gã khéo léo luồn tay vào trong cổ áo . nhắm nghiền mắt lại vì khoái cảm khi cánh tay thô rám của gã chà xát núm vú. Gã thốt ra hơi thở dài và rồi cả hai như nín thở khi cánh tay gã mày mò khắp ngực , tìm hiểu kích cỡ, mềm mại và bề mặt làn da .

      Gã lặng lẽ rút tay ra và kéo chiếc áo qua đầu , rồi khéo léo tháo móc áo con và đẩy nó qua vai , rơi xuống nền nhà.

      nằm dài trong lòng gã, gần như khoả thân, hơi thở của trở nên gấp gáp khi nhìn gã ngắm . biết ngực mình thế nào nhưng hiểu liệu trong mắt đàn ông nó ra sao? Nó lớn nhưng rắn chắc và cao. Núm vú nhắn và màu nâu hồng nhạt, mềm mại, mượt mà và thanh nhã so với ngón tay thô ráp của gã xoay tròn nhè quanh nó, khiến nó săn lại thậm chí còn chặt hơn.

      Khoái cảm đâm mạnh qua cơ thể , làm gập chặt hai chân lại để dằn lại.

      Gã nâng lên làm cho người còn cong hơn trong vòng tay gã và cúi đầu xuống ngực .

      Gã dịu dàng, hoàn toàn hấp tấp. Giờ đây sững sờ vì từ từ của gã, ngấu nghiến hôn gã. Gã gục mặt vào khe giữa hai ngực , hôn hai bầu ngực và liếm núm vú đầy dịu dàng cho đến khi chúng đỏ ửng và thể săn chặt hơn được nữa. Cuối cùng gã bắt đầu mút núm vú cách chậm rãi với lực đều đều và khi đó quá sẵn sàng như thể gã dùng dây điện chạm vào vậy. thể điều khiển cơ thể mình nữa, thể ngăn mình đừng cong người lên cái man dại trong vòng tay gã nữa; tim đập dữ dội, những xung nhịp gấp gáp khiến hoa mắt. thấy bất lực; làm hầu hết những gì gã muốn. Khi gã dừng lại đó là do sức mạnh nghị lực của chính gã chứ phải của . có thể cảm nhận được gã run, cơ thể khoẻ khoắn và mạnh mẽ của gã run rẩy như thể gã lạnh lắm dù cho làn da của gã quá nóng bỏng. Gã nâng ngồi thẳng dậy, vuốt ve hông và tấm lưng trần của . “Nếu như vào trong em,” gã với giọng căng thẳng. “ chỉ chịu được hai giây thôi. Có lẽ thế.”

      phát điên. thế, bởi vì hai giây của Sam còn tuyệt hơn bất cứ những gì có thể nghĩ ra lúc này. nhìn chằm chằm gã với cái nhìn thẫn thờ và miệng sưng mọng. muốn hai giây này. muốn đến phát điên lên được.

      Gã nhìn xuống ngực và phát ra thanh như nửa rên rỉ, nửa than khóc. Gã lầm bầm tiếng chửi thề rồi cúi xuống, nhặt áo len của lên khỏi sàn nhà, ấn nó vào ngực . “Có lẽ tốt hơn em nên mặc lại .”

      “Có lẽ tôi nên thế,” , giọng nghe đờ đẫn thậm chí với cả chính bản thân . Tay dường như hoạt động được mà vẫn vòng quanh cổ Sam. “Hoặc em mặc áo vào, hoặc chúng ta phải vào phòng ngủ.” Chẳng có vẻ đe doạ gì cả, nghĩ khi mỗi tế bào trong cơ thể “Vâng! Vâng! Vâng!” Nhưng miễn là vẫn giữ mồm giữ miệng được vẫn giữ mình được nhưng bắt đầu nghi ngờ nghiêm trọng đối với việc có thể giữ gã tránh xa trong vòng đôi ba ngày nữa hay chứ đừng trong vòng hai tuần như vạch kế hoạch. Tra tấn gã nghe có hài hước như trước đây nữa bởi vì biết rằng làm thế cũng có nghĩa tra tấn mình như thế nào.

      Gã xỏ tay vào trong áo len và kéo nó qua đầu , giật mạnh xuống. Chiếc áo bị mặc trái, nhận thấy nhưng ai quan tâm? . “Em cố gắng để giết chết ,” gã buộc tội. “ bắt em phải trả giá.”

      “Như thế nào?” hỏi vẻ quan tâm, nhướn người lên dựa vào gã. Xương sống cũng gặp rắc rối hệt như tay , thể đứng thẳng dậy được. “Thay đâm mạnh vào trong em nửa tiếng như em em muốn, dừng lại ở phút thứ 29.” cười khúc khích. “Em nghĩ là chỉ giữ được 2 giây thôi đấy.”

      “Đấy chỉ là lần đầu thôi. Lần thứ hai chúng ta làm cháy cả ga trải giường mà xem.”

      Cần phải vậy, nghĩ, chui ra khỏi lòng gã. Vật đàn ông của gã cứng ngắc như thanh thép thúc vào hông chuyện về sex chẳng giúp thêm được gì. Nếu thực , thực muốn ngủ với gã tốt hơn là nên đứng dậy ngay. Nhưng thực , thực muốn ngủ với gã và chỉ phần nhoi trong trí óc vẫn còn cảnh giác mà thôi. Tuy nhiên, phần nhoi đó cứ khăng khăn phản đối. học được bài học đau đớn để tin rằng cái “sau-đó-sống-hạnh-phúc-mãi-mãi” xảy ra với và nếu chỉ vì họ nóng bỏng với nhau có nghĩa rằng có gì đó giữa họ ngoài tình dục.

      hắng giọng. “Em nên ngồi dậy, phải ?”

      “Nếu như em di chuyển chỉ di chuyển từ từ thôi.”

      “Sát thế này hả?”

      “Chỉ cần gọi là đinh Etna.”

      “Ai là Edna?”

      Gã cười, như lường trước nhưng thanh rất căng thẳng. thận trọng chuồi ra khỏi lòng gã. Gã cau mày và vụng về đứng đôi chân gã. Phía trước quần gã bị biến dạng căng lên như hình cái lều. Jaine cố nhìn chằm chằm vào đó.

      “Kể cho em nghe về gia đình ,” buột miệng.

      “Cái gì?” Trông gã như thể gã gặp khó khăn khi bắt theo việc thay đổi chủ đề.

      “Gia đình . Kể cho em về họ .”

      “Tại sao?”

      “Để lôi tâm trí ra khỏi việc... biết mà.” chỉ vào cái “ biết”. “ rằng có hai chị em .”

      “Và bốn em trai.”

      chớp mắt. “Bảy. Ồ!”

      “Ừ. may là em lớn của , Dorothy lại là con thứ ba. Người nhà cố gắng có thêm con nữa nên em ấy phải đứa con duy nhất. Họ có thêm ba người con trai nữa khi cố sinh thêm cho Doro đứa em nữa.”

      “Vậy là con thứ mấy?”

      “Thứ hai.”

      có thân với gia đình ?”

      “Khá thân. Bọn cùng sống ở bang này ngoại trừ Angie, đứa bé nhất. Nó học đạ học ở Chicago.”

      Việc đó có tác dụng, trông gã thư giãn hơn chút mặc dù cái nhìn trân trối của gã vẫn tập trung vào bộ ngực mặc áo lót của . Để kiếm việc gì khác cho gã làm, rót đầy ly trà đá và đưa cho gã.

      bao giờ kết hôn chưa?”

      lần, khoảng mười năm trước.”

      “Điều gì xảy ra?”

      “Em thóc mách quá.” Gã . “ ấy thích làm vợ cảnh sát; muốn làm tên chồng chó chết. Kết thúc câu chuyện. ấy chuyển đến West Coast ngay khi ký giấy xong. Thế còn em?”

      thóc mách quá.” trả miếng rồi ngập ngừng. “ có nghĩ em là loại chó cái ?” Chúa biết rằng phải luôn hành xử với gã theo cách tốt nhất. Hãy nghĩ về điều đó, chưa bao giờ hành xử với gã theo cách tốt nhất. “. Em đáng sợ như quỷ nhưng em phải loại chó cái.”

      “Được, cám ơn .” thầm, rồi, bởi vì công bằng, . “, em chưa từng kết hôn nhưng em đính hôn 3 lần rồi.”

      Chiếc ly dừng lại miệng gã và gã giật mình nhìn .

      “3 lần?”

      gật đầu. “Em nghĩ em giỏi trong mối quan hệ nam nữ lắm.”

      Cái nhìn của gã quay trở lại ngực . “Ồ, biết. Em khá giỏi trong việc làm thấy thú vị đấy.”

      “Thế nên có khi bị đột biến.” nhún vai bất lực. “Gã hôn phu thứ hai của em quyết định rằng gã vẫn còn bạn cũ mà em đoán là chưa bao giờ là bạn cũ của gã cả nhưng em hiểu chuyện gì xảy ra với hai người kia.”

      Gã khịt mũi. “Có thể họ sợ.”

      “Sợ!” hiểu sao thấy đau đớn, chút thôi. cảm thấy môi mình run run. “Em tồi tệ thế chứ?”

      “Tồi hơn,” gã vui vẻ. “Em xui tận mạng. Em chỉ may mắn là thích xe độ lại. Giờ nếu như em mặc quần áo để ra ngoài đưa em ăn tối. Hamburger có được ?”

      “Em thích đồ ăn Tàu hơn.” khi xuống hành lang dẫn đến phòng ngủ của mình.

      “Hiểu.”

      Gã chỉ thầm nhưng hiểu sao vẫn nghe thấy và cười mỉm khi đóng cửa phòng ngủ lại, cởi chiếc áo len đỏ ra. Nếu như gã thích xe độ, cho gã thấy có thể lái nhanh đến mức nào. Vấn đề là gã phải bắt được .

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XVI

      Corin thể ngủ được. ra khỏi giường, bật đèn phòng tắm, kiểm tra gương để chắc chắn rằng hăn vẫn ở đó. Khuôn mặt nhìn chằm chằm vào hăn là khuôn mặt lạ nhưng đôi mắt lại thân thuộc. nhìn cặp mắt đó gần như suốt cuộc đời nhưng đôi khi bỏ và chúng nhìn nữa. dãy các chai thuốc màu vàng đứng sắp hàng, phân chia theo kích cỡ, bàn trang điểm để ngày nào cũng nhìn thấy chúng khi ngủ dậy và nhớ uống thuốc. mấy ngày rồi – thể nhớ chính xác là bao nhiêu ngày kể từ khi uống thuốc. Giờ có thể nhìn thấy bản thân mình nhưng khi uống thuốc, suy nghĩ của bị che phủ và mờ trong đám sương mù. Như thế tốt hơn, người ta với như vậy, nếu đứng trong đám sương mù, giấu mình . Những viên thuốc có tác dụng rất tốt nên đôi khi quên mất ngay cả bản thân mình. Nhưng luôn luôn có cảm giác cái gì đó ổn, như thể vũ trụ này bị nghiêng , và giờ biết đó là cái gì. Nhưng viên thuốc có thể che dấu nhưng thể khiến bỏ hoàn toàn.

      thể ngủ từ khi dừng uống thuốc. Ồ, ngủ lơ mơ nhưng giấc ngủ thực lảng tránh . Đôi khi cảm thấy như thể bên trong rung lắc dữ dội dù cho khi giơ tay lên, chúng vẫn giữ yên. Phải chăng có chất gây nghiện trong những viên thuốc? Họ dối ư? muốn là tên nghiện thuốc; nghiện ngập là dấu hiệu của yếu đuối, mẹ luôn với như vậy. thể bị nghiện ngập vì thể yếu đuối. phải mạnh mẽ, phải hoàn hảo.

      nghe tiếng mẹ vang lên trong đầu. “Người đàn ông hoàn hảo bé của mẹ,” bà gọi , vuốt ve má . Bất cứ khi nào làm sai, bất cứ khi nào hoàn hảo chút xíu thôi, phẫn nộ kinh khủng của bà chôn vùi thế giới của , đe doạ xé toang những vết thương của . làm mọi thứ để mẹ phải thất vọng nhưng vẫn giữ bí mật khủng khiếp với bà: đôi khi phạm lỗi có chủ tâm, chỉ chút thôi, bà trừng phạt . Ngay cả bây giờ, ý nghĩ về việc trừng phạt cũng làm rùng mình. Bà rất thất vọng nếu bà đoán ra được niềm vui thích bí mật của vì thế luôn nỗ lực lớn để che giấu sung sướng đó.

      Đôi khi rất nhớ mẹ. Bà luôn biết phải làm gì.

      biết, ví dụ, phải làm gì với 4 mụ chó cái nhạo báng bằng cái danh sách tiêu chuẩn làm người hoàn hảo. Làm như họ biết hoàn hảo là cái gì! biết. Mẹ biết. luôn luôn nỗ lực hết mình để trở thành người đàn ông hoàn hảo bé của mẹ , đứa con trai hoàn hảo của mẹ , nhưng luôn luôn đạt, ngay cả khi chủ tâm cư xử bậy bạ chút nào bà vẫn trừng phạt . luôn biết có điểm hoàn hảo là có khả năng sửa sai, là luôn làm thất vọng mẹ ở mức căn bản là tồn tại của .

      Họ nghĩ họ thông minh, bốn mụ chó cái – thích cái từ đó, Bốn Mụ Chó Cái, nghe giống như vị thần truỵ lạc La Mã vậy. Trả Thù, Sắc Đẹp, Chó Cái. Bọn họ cố gắng làm việc đấy trở nên hay ho, giấu mình bằng cách sử dụng A, B, C, D thay cho tên . Gã chỉ ghét riêng mụ câu “Nếu người đàn ông hoàn hảo, ta nên cố gắng hơn.” Họ biết cái gì chứ? Họ từng phải cố gắng đạt được tiêu chuẩn cao tưởng mà chỉ hoàn hảo mới đạt được và rồi luôn đạt trong cuộc đời họ chưa? Họ từng vậy chưa?”

      Bọn họ có biết như thế nào khi cứ phải cố gắng và cố gắng nhưng trong sâu thẳm bên trong biết thua cho đến khi học được cách thích thú khi bị trừng phạt bởi vì đó là cách duy nhất gã có thể sống cùng điều đó? Họ có biết ? Những mụ chó cái như bọn họ đáng sống.

      cảm thấy bên trong mình lại run lên và vòng tay quanh người, giữ lấy . thể ngủ được là lỗi của bọn họ. thể thôi nghĩ về họ về những gì họ .

      Ai là mụ đó? Có phải mụ có mái tóc vàng hoe sáng màu Marci Dean, con mụ cứ vung vẩy cái mông trước mặt tất cả đàn ông như thể mụ ấy là nữ thần còn họ chả khác gì lũ chó lon ton chạy đến bất cứ chỗ nào mụ muốn ? nghe rằng mụ ấy ngủ với bất cứ người đàn ông nào đề nghị mụ nhưng hầu hết là mụ tung cho họ cú đấm. Mẹ thất kinh với cái lối cư xử rác rưởi như vậy. “ số kẻ đáng sống.”

      có thể nghe thấy giọng bà thầm trong đầu, giống như bà thường làm khi uống thuốc. phải là người duy nhất biến mất khi uống thuốc như hướng dẫn; Mẹ cũng biến mất. Có lẽ họ ra cùng nhau. biết nhưng hi vọng thế. Có lẽ bà trừng phạt vì tội uống thuốc và làm bà biến mất. Có lẽ đó là lý do uống thuốc để và Mẹ có thể mất và... , điều đó đúng. Khi uống thuốc, điều đó như thể tồn tại. cảm thấy ý nghĩ trượt ra khỏi . Tất cả những gì biết là muốn uống thuốc. muốn tìm ra mụ chó cái đó là mụ nào. Nghe hài hước, nhắc lại với bản thân và cười lặng lẽ. Mụ chó cái ấy là mụ nào. Tốt đấy.

      biết tất cả bọn họ sống ở đâu. lấy địa chỉ bọn họ từ hồ sơ lưu trữ ở công ty. Quá dễ, với nhưng ai biết làm thế nào, và tất nhiên ai tra khảo .

      đến nhà mụ ta và tìm ra có phải mụ ta là kẻ ra điều ngu ngốc khủng khiếp đó . khá chắc chắn đó là Marci. muốn dạy cho mụ cho cái ngu ngốc xấu xa đó bài học. Mẹ rất hài lòng.

      Marci là con cú đêm, ngay cả suốt tuần làm việc. cần ngủ nhiều lắm nên mặc dù còn ham thích tiệc tùng như khi còn trẻ - biết thể nào nhỉ, như khi ngoài 30 – hiếm khi ngủ trước 1h sáng. xem những bộ phim cũ truyền hình; đọc ba hay bốn cuốn sách tuần; thậm chí còn hình thành cả sở thích thêu chữ X. tự cười nhạo bạn thân mình mỗi khi nhặt khung thêu chữ X lên bởi vì điều đó cho thấy rằng nàng tiệc tùng trở nên già nua. Nhưng có thể khiến cho đầu óc mình trở nên trống rỗng mỗi khi thêu chữ X. Ai cần đến thiền định để khiến đầu óc thanh thản khi ấy có thể đạt được điều hệt như thế mà chỉ cần ngồi thêu lại mẫu bằng kim và chỉ với những mũi khâu màu hình chữ X? Ít nhất là khi hoàn thành mẫu thêu, có cái để khoe.

      Trong lúc rảnh rỗi, cố gắng làm quá nhiều việc mà có thể những người khác cho rằng lại làm vậy, nghĩ. Thiền định. Yoga. Tự thôi miên. Cuối cùng quyết định rằng bia cũng có tác dụng như vậy và con người bên trong trở nên thanh thản. . Nếu có ai thích kệ họ.

      Thông thuờng, đêm thứ sáu, và Brick đến hai quán bar, nhảy nhót và uống chút bia. Brick là vũ công khá, điều đó đáng ngạc nhiên vì trông thuộc kiểu người mà thà chết còn hơn vào sàn nhảy, kiểu pha trộn giữa lái xe tải và xe đạp. phải là người chuyện hay nhưng chắc chắn biết cách chuyển động.

      nghĩ về việc ra ngoài mà nhưng ý tưởng đó hấp dẫn lắm. Tất cả những om sòm vớ vẩn tuần này về cái List chết tiệt khiến hơi mệt mỏi. muốn được yên tĩnh với cuốn sách và nghỉ ngơi. Có lẽ mai ra ngoài.

      nhớ Brick. Dù nhớ cũng là nhớ diện của . Khi giường hay sàn nhảy, là người khá tẻ nhạt. ngủ, uống bia, xem ti vi. Có vậy thôi. cũng phải người tình tuyệt vời nhưng chắc chắn là người nồng nhiệt. bao giờ quá mệt mỏi và luôn sẵn sàng làm bất cứ điều gì muốn.

      Còn nữa, Brick cũng là bằng chứng cho thấy giỏi trong việc lựa chọn đàn ông. Ít nhất, cũng ngu ngốc hơn đến mức cưới họ. Ba lần là quá đủ, cám ơn các bạn. Jaine thấy buồn phiền vì đính hôn ba lần nhưng ít ra ấy thực cưới ba lần. Ngoài ra, Jaine chỉ là chưa gặp được người có thể ở bên thôi. Có lẽ là chàng cảnh sát đó... Chết tiệt, có thể . Cuộc đời dạy cho Marci rằng hiếm khi mọi chuyện diễn ra như chúng ta dự tính. Luôn có va chạm đường và trục trặc trong phần mềm máy tính.

      là quá nửa đêm khi chuông cửa reo. đánh dấu số trang sách để khỏi quên và rời khỏi khỏi chiếc giường vừa nằm dài. Liệu là ai được nhỉ? thể là Brick vì có chìa khoá.

      Điều này nhắc rằng phải thay khoá. quá cẩn thận. chỉ cần lấy lại chìa khoá và cho rằng sao cái khác. Ngoài ra chưa bao giờ thể thói quen nào của tên trộm nhưng ai mà biết được đàn ông có thể làm những gì khi ta bị đá đít. Bởi vì thận trọng nên nhìn qua khe cửa. cau mày và lùi lại để mở khoá, tháo dây xích chắn cửa. “Này,” , mở cửa. “Có gì ổn à?”

      ,” Corin và đập cái búa vào đầu .

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XVII

      Vào thứ hai, thông báo ở thang máy viết như sau: XEROX và WURLITZER VỪA THÔNG BÁO RẰNG HỌ HỢP NHẤT ĐỂ ĐƯA RA THỊ TRƯỜNG CÁC CƠ QUAN SINH SẢN.

      Jaine vẫn cười mình khi cửa thang máy mở ra. cảm tưởng như thể có tiếng xì xào bên trong, kết quả trực tiếp sau ngày cuối tuần được Sam lấp đầy. vẫn chưa được Sam lấp đầy nhưng bắt đầu uống thuốc tránh thai từ sáng nay. Tất nhiên chẳng đời nào cho gã biết làm gì. Tâm trạng vỡ mộng làm phát điên nhưng việc đề phòng lại thắp sáng toàn bộ thế giới của . thể nhớ được rằng từng cảm thấy được sống như thế này chưa, mọi tế bào trong cơ thể đều thức giấc và ca hát.

      Derek Kellman bước ra khỏi thang máy khi vào. “Chào Kellman,” vui vẻ. “Mọi việc thế nào?"

      Mặt ta đỏ bừng và quả táo Adam của ta phập phồng trong cổ họng. “Ừ - tốt đẹp cả,” ta lầm bầm khi cúi đầu ra nhanh chóng ra khỏi thang máy.

      Jaine lắc đầu cười và đập vào cái nút chỉ tầng số 3. thể tưởng tưởng được Kellman lại đủ gan để tóm mông Marci; và tất cả những người khác trong toà nhà trả tiền để nhìn thấy việc ấy.

      Như mọi khi, là người đầu tiên đến văn phòng, thích là người đến trước vào sáng thứ hai cầm tất cả bảng lương để đưa cho mọi người. Nếu chỉ chú tâm vào công việc đó là bắt đầu tốt đẹp.

      Những thứ về cái List chết dần , có lẽ vậy. Người muốn có buổi phỏng vấn có rồi đấy, trừ tạp chí People. Sáng nay xem ti vi nên có khái niệm những chi tiết nào trong buổi phỏng vấn hôm sáng thứ sáu thực gây chú ý. Chắc chắn có ai đó với , dẫu cho nếu có từng cảm thấy thôi thúc muốn xem cái mà ít nhất là 1/3 buổi phỏng vấn được ghi lại thành chương trình.

      Hài hước là quan tâm lắm. làm sao có thể bận tâm về cái List khi mà Sam cứ chiếm quá nhiều thời gian và tâm trí của ? Gã dễ làm bực mình nhưng gã hài hước, gợi tình và muốn gã.

      Sau khi ăn tối cùng nhau đêm thứ sáu vừa rồi, gã đánh thức dậy vào 6h30’ sáng thứ bảy bằng cách phun nước vào cửa kính phòng ngủ rồi mời ra ngoài rửa xe tải với gã. Nhớ ra là nợ gã vì gã rửa chiếc Viper cho , nhanh chóng mặc đồ áo, uống chút cà phê và ra ngoài với gã. Gã chỉ muốn rửa xe thôi, gã muốn đánh bóng và bôi sáp tất cả những thanh crom đều sạch và bóng láng, bên trong sạch trơn và tất cả các cửa kính được rửa sạch. Sau hai tiếng lao động cật lực, chiếc xe tải sáng long lanh. Sau đó gã đưa nó vào ga ra và hỏi có muốn nấu bữa sáng cùng gã .

      Họ ở cùng nhau cả ngày, cãi vã và cười đùa, xem chương trình chơi bóng ti vi và sẵn sàng ra ngoài ăn tối nhưng máy nhắn tin của gã bị hỏng. Gã dùng điện thoại của để gọi đến và trước khi nhận ra ra ngoài cửa cùng có vẻ hoạt bát và “ biết khi nào quay lại.”

      Gã là cảnh sát, tự nhắc nhở mình. Miễn gã vẫn làm cảnh sát – và dường như gã xác định xây dựng nghiệp làm cảnh sát, phỏng vấn với chính quyền bang – cuộc sống của gã chuỗi bị gián đoạn bởi lệnh triệu tập khẩn cấp. Huỷ cuộc hẹn trong những điều đó. nghĩ về nó và chết tiệt , quyết định rất can trường và có thể chịu đựng được điều đó. Nhưng nếu gã bị nguy hiểm... biết liệu có thể chịu đựng như vậy . Có phải gã vẫn làm việc trong lực lượng đặc nhiệm ? Đó là nhiệm vụ lâu dài hay chỉ là nhiệm vụ tạm thời thôi? biết quá ít về thi hành luật nhưng chắc chắn tìm hiểu thêm.

      Gã trở về vào trưa chủ nhật, mệt mỏi, cục cằn và có vẻ gì muốn kể cho biết gã làm gì. Thay vì quấy rầy gã bằng những câu hỏi, để gã chợp mắt chiếc ghế bọc đệm trong lúc đọc sách và cuộn tròn 1 trong hai chiếc đệm còn sống sót văng.

      ở bên gã như thế, hẹn hò gì cả, chỉ là ở cạnh và cảm thấy chút gì đó yên ổn. Nhìn gã ngủ. Thưởng thức thanh hơi thở gã. Và dám hay đúng hơn là chưa dám, dùng từ bắt đầu bằng chữ Y để diễn tả những gì cảm thấy. Còn quá sớm và vẫn còn quá cảnh giác từ những kinh nghiệm trong quá khứ, mù quáng tin rằng kích thích mà có với gã là mãi mãi. cảnh giác cũng là nguyên nhân cơ bản khiến sẵn lòng ngủ với gã. Đúng là làm gã vỡ mộng rất vui và thích thú với nóng bỏng trong cái nhìn của gã khi gã nhìn , nhưng trong sâu thẳm, vẫn sợ để gã tiến đến quá gần. Có thể là tuần sau. “Này, Jaine!” nhìn lên khi Dominica Flores thò đầu vào cửa, lông mày nhướng lên dò hỏi.

      “Tớ vừa mới xem được phần ti vi sáng nay. Tớ rời khi nó chưa chiếu xong nhưng tớ cài đặt VCR. là tuyệt! Trông cậu rất nóng bỏng, thực rất nóng bỏng. Mọi người trông điều được, cậu biết đấy nhưng, oa, cậu tuyệt vời.”

      “Tớ xem.” Jaine .

      à? Oa, nếu như mà tớ được lên truyền hình quốc gia. Tớ nghỉ làm mà xem mình.”

      nếu như cậu phát ốm với toàn bộ mọi thứ như tớ, Jaine nghĩ. Nhưng dù sao vẫn cố cười.

      Vào lúc 8h30 Luna gọi đến. “Cậu có nghe tin gì về Marci ?” hỏi. “Cậu ấy chưa đến chỗ làm nhưng khi tớ gọi về nhà cậu ấy ai trả lời cả.”

      , tớ chuyện với cậu ấy từ hôm thứ sáu.”

      có vẻ là cậu ấy nghỉ làm.” Giọng Luna lo lắng. và Marci thân thiết cách đáng ngạc nhiên khi xem xét đến khoảng cách tuổi tác của hai người. “Và cậu ấy cũng gọi báo đến muộn vì ốm hay làm sao cả.”

      Điều đó giống Marci chút nào. thể đạt được vị trí kế toán trưởng nếu nhưng đáng tin cậy. Jaine nhíu mày; giờ bắt đầu lo lắng. “Cậu thử gọi vào di động của cậu ấy chưa?”

      “Nó bật.”

      Ý nghĩ đầu tiên chạy qua suy nghĩ của Jaine rằng xảy ra tai nạn giao thông. Giao thông Detroit khủng khiếp trong giờ cao điểm. “Tớ gọi số nơi xem liệu tớ có tìm thấy cậu ấy .,” co , ra suy nghĩ của với Luna.

      “Ừ. Rồi báo cho tớ nhé.”

      Khi Jaine gác máy, cố gắng nghĩ xem nên gọi ai để xem có tai nạn giao thông đoạn đường từ Sterling Heights đến hammerstead . Và liệu Marci xuống Van Dyke để đến I-696 hay tránh lối qua Van Dyke mà theo trong những đường ở Mile qua Troy để đến I-75?

      Sam biết cần gọi ai.

      nhanh chóng tra số điện thoại của Sở cảnh sát Warren, quay số và xin gặp thám tử Donovan. nắm chặt ống nghe. bồn chồn chờ, gõ gõ cái bút lên màn hình trong vòng vài phút. Cuối cùng giọng thông báo cho là thám tử Donovan có ở đó, liệu có nên để lại tin nhắn nhỉ? Jaine ngập ngừng. ghét làm phiền gã vì những lý do mà rất có thể là vô nghĩa nhưng nghĩ ai khác ở Sở cho rằng mối lo lắng của là nghiêm trọng. người bạn làm muộn nửa giờ thường đáng phải gọi đến đội tìm kiếm. Sam có thể cũng coi rằng điều đó nghiêm trọng nhưng ít nhất gã cố gắng tìm tìm ra manh mối gì đó. “Chị có số máy nhắn tin của ấy ?” cuối cùng hỏi. “Điều này quan trọng.” Quan trọng với mặc dù có thể với họ. “Có việc gì vậy?

      bực bội tự hỏi liệu phụ nữ có thường gọi đến sở làm của Sam . “Tôi là trong những người đưa tin của ấy,” , làm dấu thánh xin tha tội dối. “Thế phải có số máy nhắn tin của ấy mới phải chứ.”

      “Ôi, vì Chúa! Có thể có người bị thương hay bị chết..”

      đột nhiên nảy ra ý tưởng. “OK, vậy tôi có mang đấy, và tôi nghĩ ấy muốn biết.”

      Giọng cười cất lên. “Jaine phải ?”

      Ôi, Chúa ơi, ta chuyện về ! Mặt bốc lửa. “Ừm... vâng,” thầm. “Xin lỗi.”

      sao. dặn tôi rằng bất cứ khi nào gọi đến phải đảm bảo rằng liên lạc được với ấy.”

      Ừm, nhưng hiểu gã miêu tả thế nào nhỉ? kiềm chế hỏi và viết nguệch ngoạc số máy nhắn tin của gã. “Cám ơn” . “ có gì. Ừm – về việc có thai...”

      “Tôi dối,” và cố gắng để xấu hổ len vào giọng mình. nghĩ rằng thành công vì người phụ nữ cười thích thú.

      “Thành công nhé, ,” người phụ nữ và gác máy, để Jaine vẫn băn khoăn hiểu ý của ấy là gì.

      ấn nút ngắt kết nối điện thoại rồi quay số nhắn tin của Sam. Đây là trong các loại máy nhắn tin số điện thoại nên để lại số của mình. Nếu như gã nhận ra số của , tự hỏi liệu mất bao lâu để gã gọi lại. Trong lúc chờ đợi gọi đến phòng kế toán. “Marci đến chưa?”

      “Chưa,” giọng lo lắng trả lời. “Chúng tôi có tin gì cả.”

      “Tôi là Jaine, ở số máy lẻ 3621. Nếu mà ấy đến ấy gọi ngay cho tôi nhé.

      “Tôi làm thế.”

      Quá 9 rưỡi điện thoại reo. vồ lấy ống nghe hi vọng cuối cùng Marci cũng xuất . “Jaine Bright.”

      nghe là chúng ta trở thành bố mẹ.” Giọng trầm trầm của Sam đều đều trong đường dây điện thoại.

      Đồ ba hoa chết tiệt! nghĩ. “Em phải gì đó vì ấy tin rằng em là người đưa tin cho .”

      “May cho em là cảnh báo với tất cả mọi người về em,” gã rồi hỏi, “Có chuyện gì thế?”

      “Em hi vọng là có chuyện gì. Marci, bạn em,...”

      “Marci Dean, trong những Quý khét tiếng tác giả của cái List đấy à?” có thể thấy rằng gã có thông tin chi tiết về tất cả bọn . “Cậu ấy chưa đến công ty, gọi điện, trả lời điện thoại nhà cũng như di động. Em sợ rằng cậu ấy bị tai nạn đường đến bệnh viện nhưng em biết phải liên lạc với ai để biết. có thể mách cho em biết cần liên lạc trực tiếp với ai ?”

      vấn đề. liên lạc với ban giao thông và nhờ họ kiểm tra. Xem nào, ấy sống ở Sterling Heights phải ?”

      “Vâng,” Jaine nhanh chóng cho gã địa chỉ và dừng lại đột ngột vì ý nghĩ khủng khiếp loé lên trong đầu . “Sam à... bạn trai cậu ấy rất bực bội về cái List. ta bỏ đêm thứ 5 nhưng mà ta có thể quay lại.”

      thoáng yên lặng, rồi giọng gã lại trở nên linh hoạt và ràng. “ liên lạc với cả phòng cảnh sát trưởng và phòng cảnh sát Sterling Heights để kiểm tra nơi ở của ấy. Có thể có chuyện gì đâu nhưng cũng chắc được.”

      “Cám ơn,” thào.

      Sam thích điều gã nghĩ, nhưng gã là cảnh sát quá lâu để cho rằng lo lắng của Jaine là thái quá. Người bạn trai giận dữ - với cái tôi bị tổn thương vì cái List chết tiệt đó – và người phụ nữ bị mất tích là nguyên nhân của rất nhiều vụ xô xát bạo lực. Có thể xe của Dean bị phá hỏng, có thể . Jaine phải là kiểu người dễ bị kích động vì những chuyện đâu và ràng là rất sợ hãi. Cũng có lẽ do trực giác phụ nữ nhưng gã loại bỏ yếu tố đó. Chết tiệt, mẹ gã luôn có mắt sau lưng và luôn luôn là vậy, hề có sai sót, thức chờ gã và các em trai của gã mỗi khi bọn họ giở trò láu cá, nghịch ngợm. Đến tận hôm nay, gã vẫn biết được là làm thế nào bà lại biết tuy nhiên gã chấp nhận coi đó là điều cần thắc mắc. Gã thực hai cuộc gọi, đầu tiên là đến phòng cảnh sát Sterling Heights, cuộc gọi tiếp theo là đến người bạn thân ở phòng giao thông để kiểm tra nạn nhân trong các vụ tai nạn buổi sáng. Gã với người hạ sĩ cảnh sát ở Sterling Heights cử ngay xe đến kiểm tra nơi cư trú của Dean vì thế gã hoãn gọi đến phòng cảnh sát trưởng nữa. Gã để lại số điện thoại di động của mình ở cả hai nơi.

      Người bạn thân ở phòng giao thông gọi đến đầu tiên. “ có vụ tai nạn giao thông nghiêm trong nào sáng nay cả,” . “Chỉ có vai vụ va chạm do say xỉn và gã ngã xe mô tô ở giữa đại lộ Gratiot thôi.”

      “Cám ơn cậu kiểm tra hộ nhé.” Sam

      sao. Lúc nào cũng được.”

      Sau 10 đến 15’, di động của gã lại kêu. Đó là viên hạ sĩ quan ở Sterling Heights. “Ngài đúng thưa ngài Thám tử,” ta giọng mệt mỏi.

      ấy chết rồi à?”

      “Ừm. Khá tàn bạo. Ngài có biết tên của người bạn trai đó ? người hàng xóm nào ở nhà nên chúng tôi hỏi được và tôi nghĩ chúng tôi cần chuyện với ta chút.”

      “Tôi có thể hỏi được. Quý bạn tôi là bạn rất thân của Dean.”

      “Cám ơn ngài giúp đỡ.”

      Sam biết gã lấn sang nhiệm vụ của người khác nhưng gã tính toán rằng vì gã mách nước cho họ đến trường nên viên hạ sĩ phiền. “ có thể cho tôi biết chi tiết được ?”

      Viên hạ sĩ dừng lại. “Ngài dùng loại di động gì?”

      “Máy số.”

      “Bảo mật?”

      “Cho đến khi hacker tìm ra cách để lấy tín hiệu.”

      “OK. ta dùng búa. vứt lại trường. Chúng tôi có thể lấy được dấu vân tay hoặc .”

      Sam nhăn mặt. Búa có thể gây tổn hại khủng khiếp.

      còn nhiều chỗ mặt ấy còn được nguyên vẹn, ấy bị đập nhiều phát. Và ấy bị hãm hiếp.” Nếu như tìm thấy tinh dịch của tên bạn trai bị bắt. “Có tìm thấy tinh dịch ?”

      “Chưa biết được. Phòng giám định pháp y phải kiểm tra. hay ta với cái búa.”

      Jesu. Sam thở sâu. “OK. Cám ơn hạ sĩ.”

      “Cám ơn giúp đỡ. Quý bạn ngài – có phải quý ấy là người mà ngài đến khi hỏi về người bạn trai của nạn nhân ?”

      “Đúng thế. Sáng nay ấy gọi cho tôi vì lo lắng khi Dean đến công ty.”

      “Ngài có thể hỏi ấy về ngời bạn trai của nạn nhân và giữ ấy lại ?”

      Sam khịt mũi. “Giữ mặt trời lặn còn dễ hơn.”

      “Vậy à? ấy có thể giữ im lặng ? Chúng tôi khá chắc chắn đó là Dean nhưng chúng tôi chưa thực việc xác định danh tính và cũng chưa liên lạc với gia đình ấy.”

      “Tôi đưa ấy rời công ty. ấy rất buồn.” Dù gì gã cũng muốn ở cạnh khi gã với . “Ok. Và, ngài thám tử - nếu chúng tôi thể xác định nơi ở của người thân ấy có lẽ chúng tôi cần người bạn để nhận diện nạn nhân.”

      có số của tôi rồi đấy,” Sam lặng lẽ. Gã đứng yên khoảng phút sau khi gác máy. Gã phải tưởng tượng ra những chi tiết đẫm máu đó; gã nhìn rất nhiều nhiều trường giết người đẫm máu. Gã biết búa và gậy bóng chày có thể gây ra tổn hại thế nào với đầu nạn nhân. Gã biết những vết thương do bị đập liên tiếp trông như thế nào. Và, như người hạ sĩ, gã biết rằng tội ác này gây ra bởi hung thủ quen biết với nạn nhân bởi vì tấn công là do những lý do cá nhân; tấn công trực diện. Vết thương do bị đập liên tiếp chỉ ra giận dữ điên cuồng. Và nạn nhân là phụ nữ bị người quen biết giết hại, thường là chồng hay bạn trai hoặc có thể là chồng cũ, bạn trai cũ, khả năng chiếm ưu thế, hung thủ là bạn trai của Dean. Gã thở hơi sâu và quay số của Jaine. Khi trả lời, gã . “Em có biết tên bạn trai Marci ?”

      hít sâu vào. “Cậu ấy ổn ?”

      chưa biết,” gã dối. “Bạn trai ấy là...?”

      “À. Tên ta là Brick Geurin.” đánh vần họ của ta.

      “Brick là tên hay nickname?”

      “Em biết. ‘Brick’ là tất cả những gì em nghe cậu ấy gọi ta.”

      “OK, thế là đủ. quay lại với em khi nghe được tin tức gì đó. À – em có muốn gặp vào bữa trưa ?”

      “Chắc chắn rồi. Ở đâu?”

      Giọng vẫn còn sợ hãi nhưng nén lại như cách mà gã biết làm. “ đón em nếu em gặp ngoài cổng.”

      vấn đề. 12h nhé?”

      Gã kiểm tra đồng hồ. 10h35. “Em có thể gặp sớm hơn , 11h15 nhé?” Vừa đủ thời gian để gã đến Hammerstead.

      Có lẽ biết, có lẽ đoán ra. “Em gặp ở tầng dưới.”

      Khi người gác cửa cho gã qua cổng, đứng đợi gã ở phía trước toà nhà. mặc chiếc váy xoè dài khác trông như thể hàng triệu đô la người nghĩa là thể trèo lên cái xe tải của gã mà cần giúp đỡ. Gã ra khỏi xe và vòng sang mở cửa xe cho . Đôi mắt lo lắng khi đọc biểu của gã. Gã biết gã đeo bộ mặt cảnh sát, vô cảm như đeo mặt nạ nhưng mặt trắng bệch. Gã vòng tay qua cái eo thanh mảnh của và nâng vào trong xe rồi quay ngược lại để ngồi sau bánh lái.

      giọt nước mắt lăn xuống má Jaine. “ cho em biết,” , giọng nghẹn lại.

      Gã thở dài rồi với tay kéo vào lòng. “ rất tiếc,” gã thầm vào tóc .

      nắm chặt lấy áo gã. Gã có thể cảm nhận run rẩy và ôm còn chặt hơn nữa. “Cậu ấy chết rồi phải ,” thầm, giọng run run và đó phải câu hỏi. biết.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG XVIII

      Jaine khóc đến sưng húp cả mắt. Sam đậu xe trước Hammerstead, ôm chặt qua cơn xúc động khóc lóc ban đầu; khi lấy lại được thăng bằng chút, hỏi, “Em có thể ăn gì ?”

      lắc đầu. “.” Giọng nghèn nghẹt. “Em cần với Luna và T.J.”

      “Chưa được, cưng ạ. khi em với họ lan rộng khắp toà nhà và rồi ai đó gọi đến báo chí hay đài truyền hình, truyền thanh và tất cả đưa tin. Gia đình ấy chưa được báo tin và họ cần phải biết tin theo cách đó.”

      “Cậu ấy còn nhiều người thân lắm.” Jaine moi giấy ăn ra khỏi túi rồi lau mắt mũi. “Cậu ấy có người chị sống ở Saginaw và em nghĩ là còn bà dì với ông chú ở Florida. Đó là tất cả những người em từng nghe cậu ấy đến.”

      “Em có biết chị ấy tên gì ?”

      “Cheryl. Em biết họ chị ấy.”

      “Có thể có sổ địa chỉ ở nhà ấy. bảo họ tìm kiếm Cheryl ở Saginaw.” bấm số và với người trả lời máy ở đầu dây bên kia, truyền đạt lại những thông tin về chị Marci.

      “Em cần về nhà,” Jaine , nhìn đăm đăm qua kính chắn gió. với lấy tay nắm cửa nhưng Sam ngăn lại, dùng cánh tay vững chắc của mình giữ tay lại.

      “Em thể lái xe ngay lúc này được,” . “Nếu em muốn đâu, đưa em .”

      “Nhưng có thể phải sao.”

      xoay sở được,” . “Em được lái xe.” Nếu như hoàn toàn tan nát cõi lòng tranh cãi với ngay nhưng nước mắt lại nhạt nhoà gương mặt biết thể nhìn thấy đường để mà lái. Hoặc ngay lúc này nếu có thể quay trở vào bên trong; cũng thể đủ sức đối diện với tất cả mọi người, thể đủ sức trả lời những câu hỏi thể né tránh mà bị suy sụp. “Em phải cho văn phòng biết em về nhà,” .

      “Em có thể làm được hay em muốn giúp?”

      “Em có thể,” giọng run rẩy. “Chỉ là phải ngay lúc này thôi.”

      “Được rồi. Em thắt dây an toàn .”

      ngoan ngoãn cài khoá thắt lưng quanh người và ngồi như im như chết khi Sam lái xe ra khỏi chỗ đỗ và ra đường cao tốc. im lặng lái xe, xâm phạm đến nỗi đau buồn của khi cố gắng chấp nhận với thực tại rằng Marci ra mãi mãi. “ có nghĩ Brick làm vậy ?”

      ta bị thẩm vấn,” Sam biểu lộ thái độ gì cả. Ở điểm này, Geurin là nghi phạm số nhưng các chứng cớ phải chứng minh được điều đó. Ngay cả khi bạn chơi trò đặt cược bạn luôn phải lường trước rằng thực có thể ngược lại với phần trăm xác suất. Ai mà biết được? Họ cũng có thể phát ra Dean nhìn thấy ai khác. Jaine lại bắt đầu khóc. lấy tay ôm mặt và co người lại, vai rung rung. “Em thể tin chuyện này lại xảy ra,” cố gắng và ngớ ngẩn tự hỏi rằng có bao nhiêu triệu người khác thế giới câu nguyên xi như vậy trong cơn khủng hoảng.

      biết mà em .”

      biết, nhận thấy điều đó. Có lẽ nhìn thấy quá nhiều trường vụ án kiểu này trong công việc của mình.

      “Nó như thế nào? Ý em là... điều gì xảy ra?”

      Sam ngập ngừng, lưỡng lự biết có nên cho biết rằng Marci bị tấn công bằng cả búa và dao hay . biết chính xác nguyên nhân dẫn đến cái chết, chưa nhìn tận mắt trường nên biết ấy chết vì chấn thương sọ não hay vì những vết thương bị đâm.

      biết toàn bộ chi tiết,” cuối cùng . “ chỉ biết ấy bị đâm. biết chính xác thời gian tử vong hay điều gì khác. 3 điều này ngoại trừ việc chúng gần với toàn bộ .

      “Bị đâm,” Jaine nhắc lại và nhắm chặt mắt nhưng thể cố gắng tưởng tượng ra tội ác đó.

      “Đừng,” .

      mở mắt và nhìn với vẻ dò hỏi. “Em cố gắng tưởng tượng điều gì xảy ra, tưởng tượng xem ấy thế nào, nếu nó gây đau đớn,” gã , giọng khắc nghiệt hơn gã dự định. “ đừng làm vậy.”

      hít thở sâu và hi vọng tấn công bất ngờ, chuyển thương tiếc thành tức giận với nhưng thay vì thế lại gật đầu, công nhận đúng. “Em thử nhưng – làm sao em có thể nghĩ về điều đó được cơ chứ?”

      “Thay vì thế hãy nghĩ về ấy,” , bởi vì biết dù sao cũng làm vậy. Đó là phần trong nỗi thương tiếc. cố gắng gì đó, cổ họng chuyển động nhưng nước mắt xoá nhoà , nấc lên. thể thêm gì nữa suốt chặng đường đến Warren về nhà. cảm thấy già hẳn khi bước qua lối lái xe về phía nhà mình. Sam với , vòng tay quấn quanh người cảm thấy biết ơn vì nâng đỡ của khi trèo nặng nề lên từng bậc cầu thang đến cửa bếp. BooBoo kêu meo meo tiến lại, cụp đuôi như thể hỏi sao lại về nhà sớm quá vậy. cúi người xuống cào cào tai đó, tìm kiếm an ủi từ cơ thể uyển chuyển ấm áp của nó và mềm mại từ bộ lông nó. bỏ túi xuống bàn và rúc vào trong những chiếc ghế bếp, ôm BooBoo trong lòng và vuốt ve nó khi Sam gọi viên hạ sĩ và tiếp tục mẩu đối thoại ồn ã. cố gắng nghĩ về Marci, chưa phải lúc này. nghĩ về Luna và T.J. và những mối lo âu mà họ cảm thấy khi họ nghe được tin tức gì về Marci. hi vọng chị Marci liên lạc sớm bởi vì khi báo nghỉ làm, bạn biết có gì đó tồi tệ kinh khủng xảy ra. Nếu họ gọi đến đây và hỏi han , biết mình gì và biết liệu có thể chuyện với họ .

      Sam đặt cốc trà trước mặt . “Uống ,” . “Em bị mất nhiều nước đến sắp chết khô rồi đấy.”

      thể tin được là câu đó lại khiến mỉm cười yếu ớt. hôn lên đỉnh đầu rồi ngồi xuống bên cạnh , tay cầm cốc trà của mình.

      đặt BooBoo xuống, khụt khịt và lau mắt. “Chính xác gì với mọi người ở sở làm về em?” hỏi, chỉ là có cái mà . cố gắng tỏ ra vô tội nhưng có vẻ có hiệu quả lắm gương mặt vụng về của .

      nhiều. Chỉ là nếu em gọi hãy kêu em liên lạc với . nghĩ cách để cho em số máy nhắn tin của bằng mọi giá.”

      “Có cố gắng,” nhận xét.

      “Có hiệu quả ?”

      .”

      “OK, với họ là em chửi thề như gã thuỷ thủ...”

      “Em có.”

      “... có cái mông ngọt ngào như núi Rocky và nếu em gọi đến liên lạc với ngay tức khắc bởi vì cố lôi em lên giường và có thể em gọi đến để đồng ý.”

      cố gắng làm vui lên, nghĩ. cảm thấy cằm mình rung rung. “ là ngọt ngào.” cố gắng và lại khóc oà lên. tự ôm mình đu người từ trước ra sau, từ sau ra trước. bột phát này dữ dội nhưng nhanh chóng hết như thể thể duy trì nỗi thống khổ này lâu hơn nữa.

      Sam nâng vào lòng và giữ đầu dựa vào vai . “ với họ rằng em rất đặc biệt,” gã thầm, “và nếu em gọi đến, muốn chuyện với em bất kể ở đâu hay làm gì.”

      Có thể đó cũng chỉ là lời dối khác, nghĩ, nhưng điều đó cũng rất ngọt ngào như lời dối trước. nuốt khan và cố gắng , “Thậm chí làm nhiệm vụ đặc biệt ư?”

      “Còn tuỳ. Lực lượng đặc nhiệm có những đặc thù khác nhau cho từng lý do khác nhau.”

      “Vậy nhiệm vụ của là gì?”

      làm trong lực lượng đặc nhiệm chịu trách nhiệm về các tội ác đặc biệt nghiêm trọng có liên quan đến nhiều lĩnh vực. Bọn nghiên cứu và truy tìm tội phạm đặc biệt nghiêm trọng.”

      thích nghe điều này. cảm thấy dễ chịu hơn khi nghĩ nhiệm vụ của là thẩm vấn, ghi lại câu trả lời trong sổ ghi chú; ngắn gọn là thám tử. Nghiên cứu và truy tìm tội phạm đặc biệt nghiêm trong nghe như thế phá cửa và chui vào, đối mặt với những kẻ xấu sẵn sàng xả súng vào .

      “Em hỏi câu về việc này,” , ngẩng đầu lên cau mày với . “Nhưng phải lúc này. Để sau.” thở phào.

      yên lặng giữ trong lòng mình. ôm vào sát mình hơn khi gọi cho văn phòng và báo nghỉ đến hết ngày. cố gắng giọng bình thường nhưng de Wynter có ở đó và với Gina. Gina hỏi đủ thứ và cũng lại là cả Luna và T.J. gọi đến vài lần rồi.

      “Tớ gọi lại cho họ,” Jaine và gác máy. lại vùi sâu mặt mình vào vai Sam. “Em phải né tránh họ bao lâu nữa?”

      “Ít nhất là đến khi họ hết giờ làm. kiểm tra với hạ sĩ ở Sterling Heights để xem chị ấy liên lạc chưa. Và đừng trả lời điện thoại của em, những ai cần biết nhắn tin hoặc gọi vào di động cho .”

      Cuối cùng đành chui ra khỏi lòng , rời bỏ nguồn an ủi và vào nhà tắm rửa mặt bằng nước lạnh. chăm chú nhìn mình trong gương. Mắt đỏ ngầu và toàn bộ gương mặt sưng húp lên vì khóc; trông khủng khiếp nhưng quan tâm. mệt mỏi thay quần jean và áo T-shirt, uống hai viên aspirin để đầu óc bình tĩnh lại.

      ngồi thừ cạnh giường khi Sam vào tìm . ra lờ mờ ở cửa, to lớn, nam tính và hoàn toàn thoải mái thậm chí trong cả căn phòng ngủ đầy nữ tính của . ngồi xuống cạnh . “Trông em mệt mỏi lắm. Sao em ngủ chút?”

      mệt mỏi, gần như bị suy sụp hoàn toàn nhưng nghĩ mình có thể ngủ được.

      “Ít nhất cũng nằm xuống ,” , nhìn vẻ nghi ngờ gương mặt . “Và đừng lo lắng; nếu em ngủ nghiên cứu gì đó, đánh thức em ngay lập tức.”

      “Thề danh dự của hướng đạo sinh nhé?”

      “Thề.”

      bao giờ là hướng đạo sinh chưa?”

      “Chết tiệt là chưa. quá bận rộn với những rắc rối.” ngọt ngào đến mức chỉ muốn ôm chặt đến gãy xương thôi. Nhưng thay vì thế hôn . “Cám ơn, Sam. Em biết em thế nào nếu .”

      “Em cũng vẫn xoay sở được thôi,” và hôn say sưa nhưng dứt ra trước khi nó có thể làm nóng lên dẫn đến những việc khác. “Hãy ngủ nếu có thể,” , và lặng lẽ rời khỏi phòng, đóng cửa lại sau lưng. nằm xuống và nhắm đôi mắt bùng cháy lại, nhận ra cuối chiều. ngạc nhiên nhìn đồng hồ; ba giờ trôi qua. Cuối cùng cũng ngủ. có miếng dán mắt để làm dịu đôi mắt mệt mỏi và sưng húp của mình vì thế đặt chúng lên mí mắt và nghỉ ngơi lúc, gắng tập trung năng lượng cho vài ngày mệt mỏi tới đây. Khi ngồi dậy và bỏ miếng dán ra, mắt đỡ sưng lắm. chải đầu, đánh răng và loăng quăng tìm Sam. thấy xem ti vi còn BooBoo thiếp trong lòng .

      “Có tin gì ?”

      biết thêm nhiều chi tiết đáng kể nhưng có điều gì muốn biết. “Chị ấy được báo và báo chí biết danh tính của Marci. Có thể họ đưa tin trong bản tin chiều nay.”

      Khuôn mặt se lại vì sầu não.

      “Luna và T.J. sao?”

      tắt điện thoại của em sau khi em ngủ nhưng họ để lại hai tin nhắn.”

      kiểm tra lại thời gian. “Họ đường về nhà. Em thử gọi số của họ trong vài phút nữa. Em ghét phải để họ nghe tin tức từ ti vi.”

      gần như nổi lời nào khi hai chiếc xe tiến vào lối nhà : chiếc Camaro của Luna và Buick của T.J. Jaine nhắm vội mắt lại, cố gắng khích lệ mình trong vài phút tới và chân trần ra mái hiên trước nhà để gặp bạn . Sam sau .

      “Cái gì thế?” T.J. gần như hét lên, khuôn mặt xinh đẹp của hốc hác vì căng thẳng. “Bọn tớ thể tìm thấy Marci còn cậu rời công ty, trả lời điện thoại – chết tiệt, Jaine...” Jaine cảm thấy mặt mình bắt đầu mếu máo. giữ chặt miệng, gắng kìm lại tiếng nức nở muốn bật ra khỏi lồng ngực .

      Luna dừng bước, nước mắt nhạt nhoà. “Jaine?” hỏi giọng run run. “Có chuyện gì xảy ra thế?”

      Jaine hít thở sâu vài lần, chiến đấu để giữ cân bằng. “Là... là Marci,” cố gắng .

      T.J dừng lại, chân bước bậc thang. siết chặt tay lại, bắt đầu khóc ngay khi hỏi, “Làm sao? Cậu ấy bị thương à?”

      Jaine lắc đầu. “. Cậu ấy... cậu ấy chết rồi. Ai đó giết cậu ấy.”

      Luna và T.J. lao đến phía , họ ôm chặt nhau và khóc cho người bạn mà họ quý ra mãi mãi.

      Corin ngồi trước ti vi, đu đưa người như thể chờ đợi, chờ đợi. ba ngày rồi nghe mọi bản tin nhưng đến giờ vẫn ai biết những gì lắm và nghĩ nổ tung mất. muốn cả thế giới này biết con mụ đầu tiên trong bốn mụ chó cái chết.

      Nhưng biết mụ ta có đúng là con mụ đó . biết mụ ta là A, B, C hay D. hi vọng đó là C bởi vì C là con mụ điều kinh tởm là phải cố gắng hơn để thành người hoàn hảo. Mụ C là con mụ thực , thực đáng chết. Nhưng làm sao có thể chắc chắn được? gọi cho họ nhưng con mụ bao giờ trả lời máy còn 3 mụ kia gì với cả.

      Nhưng có điều phải lo lắng lúc này. xong tiếp tục ba.

      Đây rồi! Phát thanh viên, với vẻ mặt ồ--đáng-sợ, , “ tội ác đáng ghê tởm ở Sterling Heights lấy mạng sống của nhân vật nổi tiếng gần đây ở vùng Detroit. Chúng tôi trình bày chi tiết hơn khi trở lại.”

      Xong! nhõm lấp đầy . Bây giờ mọi người biết rằng họ nên quá nhiều về đứa con trai hoàn hảo của mẹ. đu đưa người, hát . “One down and three to go. One down and three to go...”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :