1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Mirror Image - Sandra Brown ( 50c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 31

      Vẻ mặt của như muốn giết người. Sau vài bước loạng choạng, Avery di chuyển về phía với vẻ ngoan cường của tội phạm biết là hết hy vọng nhưng vẫn còn muốn thú nhận.
      "Bà ấy đây rồi, ông Rutledge," người gác cửa vui vẻ . "Tôi với ông là bà ấy có lẽ trở lại bất kỳ phút nào."
      Vì có mặt người gác cửa, Tate giữ giọng của nhàng. " bắt đầu lo lắng đấy, Carole." Những ngón tay của quấn quanh bắp tay của với sức mạnh của con trăn.
      "hộ tống" qua tiền sảnh. Trong thang máy, họ đối mặt tới phía trước, gì, trong khi tức giận căng lên ở giữa họ. mở khoá cửa vào phòng của họ và để cho vào trước .
      thanh của kim loại từ chiếc khóa cửa vang lên khô khốc khi đẩy nó tới phía trước. ai đưa tay mở đèn. Cũng chẳng ai nghĩ đến nó. Chỉ có ánh đèn hắt ra từ trong phòng tắm sau lớp vỏ ốc giả.
      "Em chỗ quỷ quái nào vậy ?" Tate hỏi cách thẳng thừng.
      "Đến McDonald ở góc đường. Nhớ , em ăn nhiều ở bữa tiệc. Em thấy đói. Chừng nào mà ở với Jack, em nghĩ - "
      "Gã đó là ai vậy ?"
      định giả ngu, nhưng rồi đổi ý. ràng nhìn thấy với Van, nhưng nhận ra ta. Trong khi suy nghĩ có nên thẳng hay dối tiến về phía . "Có phải là người bán thuốc ?"
      Hàm há ra với vẻ kinh ngạc. "Bán thuốc à ?"
      "Tôi biết là thỉnh thoảng em và Fancy hút cần sa. Tôi hy vọng với Chúa đó là tất cả những gì em làm, nhưng vợ của ứng cử viên thượng nghị sĩ mua thuốc ở vỉa hè từ gã bán thuốc lai lịch, Carole. Vì Chúa, có thể là tay trong - "
      "Đó là Van Lovejoy !" giận dữ hét lớn. ràng cái tên đó làm thấy quen chút nào. ném cho cái nhìn vô hồn. "Người quay phim từ KTEX. ta quay video cho quảng cáo ti vi của . Nhớ ?"
      đẩy qua bên và ngang qua , di chuyển đến tủ áo và bắt đầu cởi bỏ nữ trang, quăng chúng lên mặt tủ mà chút coi trọng giá trị hoặc mong manh của chúng.
      "Em làm gì với ta ?"
      " bộ," môt cách xấc láo, nhắm đến bóng trong gương sau lưng . Trong ánh sáng lờ mờ có vẻ giận dữ và đáng sợ. chịu bị doạ dẫm. "Em đụng phải ta ở McDonald. ta và phóng viên của đài truyền hình ở tại quán trọ Holiday, em tin là ta thế." Lời dối trở nên dễ dàng hơn. có nhiều cơ hội để thực tập. "Dù sao nữa, ta khiển trách em mình và khăng khăng đòi đưa em trở lại khách sạn."
      " gã thông minh, thông minh hơn em nhiều. Em nghĩ cái quái gì khi ra ngoài mình vào lúc đêm hôm thế này hả ?"
      "Em thấy đói," lớn tiếng.
      "Có bao giờ nghĩ đến chuyện gọi mang đồ ăn lên phòng ?"
      "Em cần khí."
      "Vậy mở cửa sổ ra."
      " có vấn đề gì khi em ra ngoài chứ ? ở với jack. Jack và Eddy, Laurel và Hardy. Tweedledee và Twedledum." lắc đầu qua lại khi chúng. "Nếu phải là người có chuyện gì đó khẩn cấp để thảo luận với , cũng có người khác. người trong số họ luôn gõ cửa phòng ."
      "Đừng thay đổi đề tài. Chúng ta về em, phải Jack hay Eddy."
      "Thế còn em sao đây ?"
      "Chuyện gì làm em rất lo lắng tối nay vậy ?"
      "Em lo lắng."
      lại cố lẩn tránh , nhưng chịu bỏ qua. cản đường và nắm lấy vai . "Có chuyện gì đó. Tôi biết là có. Lần này em làm gì hả ? Tốt hơn hết là em nên cho tôi biết trước khi tôi tìm hiểu được từ người khác."
      "Điều gì làm nghĩ em làm chuyện gì đó chứ ?"
      "Vì em nhìn vào mắt tôi."
      "Em tránh , đúng. Nhưng chỉ vì em giận điên, phải vì em làm chuyện mà nghĩ là vượt quá giới hạn."
      "Đó là thói quen của em trước đây, Carole."
      "Đừng gọi em - " Avery kịp ngăn mình lại.
      "Đừng gọi em cái gì ?"
      " gì cả." ghét khi gọi là Carole. "Đừng gọi em kẻ dối," sửa đổi. cách thách thức, ngửa đầu ra. " Và chỉ để cho biết được từ em trước khi nghe nó từ người khác, Van Lovejoy hút cần sa. ta thậm chí cung cấp nó cho em. Em từ chối. Bây giờ, em có phê duyệt của chưa, thưa ông Thượng nghị sĩ ?"
      Tate giận dữ nghiêng người qua lại chân . "Đừng mình lang thang như thế nữa."
      "Đừng cố kiểm soát em."
      "Tôi quan tâm chuyện em làm gì, mẹ kiếp," gầm gừ, bóp mạnh vai . "Nó an toàn cho em khi mình."
      " mình ư ?" lặp lại trong giọng gay gắt, rầu rĩ. " mình ư ? Chúng ta bao giờ ở mình cả."
      "Bây giờ chúng ta mình."
      Hai người họ cùng nhận ra là họ đứng sát vào nhau. Avery hít thở với tâm trạng bực bội như người kia. Máu nóng của họ chảy và tánh nóng nảy của họ dâng cao. Avery cảm thấy thần kinh của sôi sùng sục như những cọng dây điện rơi lắc lư qua con đường ướt mưa trơn trượt.
      Cánh tay bao quanh người , dừng lại ở giữa lưng , kéo sát vào . Avery rã người với mong muốn. Sau đó, cùng di chuyển, miệng của họ đến với nhau trong nụ hôn ngấu nghiến. choàng tay quanh cổ và khiêu khích uốn cong người vào . Bàn tay đẩy trượt mông và kéo cách thô bạo lên cao để áp vào phía trước cơ thể của .
      Hơi thở của họ ầm ĩ. Tiếng sột soạt của quần áo mà họ mặc tối nay cũng vậy. Miệng của họ uốn cong vào nhau ; lưỡi của họ tham lam đến nỗi thể hoạt động khéo léo.
      Tate đẩy sát vào tường, để giữ mục đích ban đầu của tay bằng cách giữ kẹt giữa nó với . Ngón tay giữ chặt quanh đầu và giữ nó đúng chỗ trong khi trao cho nụ hôn thèm khát.
      Nụ hôn đầy nhục dục. Nó có tâm hồn đen tối. Nó tạo ra những tia lửa mạnh mẽ kích thích Avery như những ngọn lửa nhọn đối với người đàn ông nguyên thủy. Nó chuyên chở nhiều sức nóng, nhiều hứa hẹn.

      tấn công khuy cài áo của . Từng cái rơi xuống tiếng động thảm. cởi banh áo sơ mi của và để lộ lồng ngực trần của . Miệng mở ra tìm chính trung tâm của nó. chửi thề với niềm vui và với ra phía sau để kéo dây khóa áo .
      Chúng cứ trượt khỏi những ngón tay mò mẫm của . Lớp vải bị xé toạc. Những hạt cườm bị phân tán. Những đồng xêquin trút xuống như mưa. Cả hai nhớ về thiệt hại đó. kéo cái áo xuống vai và ấn nụ hôn dữ dội ở đường cong bên ngực , sau đó với lấy chỗ khóa của cái áo ngực dây của .
      Avery hoảng sợ khi nó mở tung. biết ! Nhưng mắt nhắm chặt. Môi là cảm biến của , phải mắt . hôn vú , đánh ở đỉnh đầu của nó bằng lưỡi , hút chúng vào miệng .
      cần . muốn cần . thể trao đủ.
      giật mạnh cổ tay áo tay mà thậm chí mở khuy cài cổ tay áo. vẩy cánh tay cho đến khi cái áo hoàn toàn rơi khỏi người , sau đó luồn tay bên dưới lai áo của . Chúng vuốt lên đùi , bắt được cọng thun của cái quần lót, và kéo nó xuống. Sau đó lòng bàn tay , những ngón tay của ở bên trong , và thở hổn hển khàn đục, rên rỉ những thanh đòi hỏi.
      "Em là vợ ," khàn đục. "Em xứng đáng hơn việc làm tình vách tường."
      thả ra và bước lùi ra. Trong vài giây bước ra ngoài giày và vớ của , để quần của nằm đống thảm.
      Avery cởi áo, cởi giày, và nhanh chóng di chuyển đến giường. Người dọn dẹp phòng chuẩn bị giường. hất những viên sô la bạc hà ra khỏi gối và đẩy trượt xuống giữa tấm trải giường. Miếng đai móc bít tất bằng đăng ten đen bị giật mạnh. Tate với lấy ngay khi vớ của vừa mới rơi khỏi ngón chân.
      sốt sắng khi kéo sát vào cơ thể ấm áp, trần truồng đầy lông lá của . Miệng của họ gặp nhau ctrong nụ hôn dữ dội và ẩm ướt khác. Vật đàn ông của cương cứng và trơn mịn. Nó đâm vào mềm mại của bụng , nằm ngay giữa cái vùng tam giác loăn xoăn màu đen.
      ôm lấy ngực , nâng nó lên, rà ngón tay cái qua lại đầu vú của , và đưa lưỡi vào nó. phản đối nào từ , tách đùi . Khe hở giữa chúng mềm mại, nhạy cảm và ẩm ướt. thở những hơi thở hổn hển, ngắn, đứt quãng khi ngón tay đùa người .
      Sau đó lăn tròn lưng lại và hướng dẫn vật cương cứng của vào chỗ mở hình bầu dục ẩm ướt. Cơ thể của rụt rè đón nhận rất lớn và cứng còn rất và mềm mại. Đàn ông và đàn bà. Như nó vốn có. Sức mạnh của bị giảm xuống nhiều; khả năng bị tổn thương của tăng cao.
      kinh ngạc trước tính sở hữu tuyệt đối của . Đó là xâm lấn nhưng ngọt ngào, bị vướng víu nhưng khao khát. Lưng và cổ họng uốn cong trong đầu hàng hoàn toàn. xa hơn, chạm vào sâu hơn, đạt đến cao hơn tin là có thể.
      Bên , gắng sức để đè nén cực khoái của chính mình, để duy trì cảm giác đê mê, nhưng điều đó đòi hỏi quá nhiều đối với cơ thể của , bị giam cầm bởi kiêng cử mà tự áp đặt quá lâu như thế.
      đâm sâu vào chỉ vài lần trước khi đạt đến đỉnh cao.
      Căn phòng rất im ắng đến nỗi có thể nghe tiếng tích tắc của đồng hồ đeo tay nơi tay đặt tay bên cạnh đầu gối. dám nhìn . Chạm vào thậm chí là khả năng ít xảy ra hơn. nằm ở đó và lắng nghe khi hơi thở của trở lại bình thường. Ngoại trừ lồng ngực dâng lên và hạ xuống của ngực , nằm bất động.
      kết thúc.
      Cuối cùng lăn tròn qua bên , ngoảnh mặt lại với . nhét cái gối dưới má và kéo đầu gối tì vào ngực . thấy đau, nhưng thể định là như thế nào hoặc nơi nào hoặc tại sao.
      Vài phút trôi qua. Khi lần đầu tiên cảm thấy cử động của tay ở thắt lưng của , nghĩ đó là vì muốn nó cách tệ hại đến nỗi trí tưởng tượng của làm cảm thấy nó.
      Bàn tay đặt ở đường cong của thắt lưng và tạo đủ áp lực để xoay nằm ngửa lưng lại. nhìn chằm chằm lên khuôn mặt , mắt mở to, dò hỏi và đầy ắp hoang mang.
      " luôn công bằng," thầm.
      vuốt khớp ngón tay qua má , sau đó qua môi . Chúng bị trầy bởi hàm râu mọc lởm chởm của . Trong vuốt ve dịu dàng của , Avery nuốt lấy cảm xúc. Môi tách ra, nhưng thể to những gì cảm thấy trong tận đáy lòng mình.
      Tate cúi đầu và dịu dàng hôn . ngừng lại, sau đó hôn lại với cùng nhàng. Má nóng hổi áp vào . Làm theo bản năng và khao khát quá độ, đưa tay lên và chạm vào miếng băng chân tóc của . cách âu yếm, những ngón tay của lùa vào mái tóc rối bù của . dò tìm vết chẻ trong cằm với móng tay .
      Chúa ơi, người đàn ông này.
      Môi tựa lên môi đầy mục đích. Lưỡi luồn giữa môi . cách nhàng, khêu gợi, đưa lưỡi ra vào, làm tình với miệng . phát ra thanh , đòi hỏi. đáp lại bằng cách kéo lại gần , đủ gần để cho vật đàn ông của nằm giữa hơi ấm ẩm giữa đùi .
      tiếp tục hôn miệng , cổ , vai , trong lúc mơn trớn vú . Những ngón tay của ve vuốt núm vú săn cứng cho miệng . Nóng hổi, ẩm ướt, tham lam nút chúng, cho đến khi oằn người bên dưới . hôn bụng , chỗ nhạy cảm giữa xương chậu của .

      Avery, lạc mất mình dưới cái chạm của miệng da , lùa những ngón tay qua tóc và giữ chặt.
      Giữa đùi , trơn trợt cách kỳ lạ, nhưng ngón tay của đâm vào chút khó khăn. khám phá ra cái núm xíu, săn cứng nằm giữa hai mép thịt. nhấn nó, vuốt ve nó, nhàng lăn tròn nó giữa ngón tay của .
      gọi tên trong tiếng thở dài đứt quãng. Cơ thể của bị kích thích hơn. Những cái rùng mình bắt đầu qua người . Theo phản xạ co chân lại.
      " lại cứng nữa rồi."
      Giọng đượm vẻ ngạc nhiên. cách có chủ tâm, to nhận thức đó đến nỗi nó làm bối rối. nghĩ là mình cần lại sớm như thế, cũng nghĩ mình cần dữ dội như bây giờ.
      Lối vào của chắc chắn hơn lúc nãy, nhưng dùng nhiều thời gian hơn. Khi được đầy đủ bên trong , vùi khuôn mặt vào cổ nhàng mút lấy da giữa hàm răng . Cơ thể của Avery đáp lại ngay. Những bắp thịt bên trong co thắt, ôm chặt . Với tiếng rên , bắt đầu di chuyển hông cách điên cuồng tới phía trước và thụt lùi.
      bám vào . Mỗi cú đẩy nhịp nhàng kéo tới gần hơn với tia sáng ở cuối đường hầm đen tối. Mí mắt hấp háy. lao vào nó, mạnh hơn và nhanh hơn.
      Ánh sáng bùng nổ sáng chói quanh đạt đến đỉnh điểm.
      Tate rên lên tiếng dài và . Toàn thân căng lên. giải tỏa, nóng bỏng và dữ dội, cho đến khi hoàn toàn trống rỗng.

      gì khi giải thoát cơ thể của từ . quay , xoay lưng lại với và kéo tấm chăn qua đôi vai đầy mồ hôi của .
      Avery đối mặt với bức tường đối diện, cố giữ tiếng khóc mình thầm lặng. Về mặt thể xác, nó là cuộc làm tình tốt đẹp nhất mà có thể tưởng tượng, vượt xa bất cứ thứ gì mà từng biết được từ vài người bạn trai mà có. có vài lần thảm hại. Mối quan hệ đòi hỏi thời gian, và hi sinh hầu hết thời gian của để theo đuổi nghiệp. khác biệt ràng với lần này là tình có với đối phương.
      Nhưng đối với Tate nó bắt đầu và chấm dứt như thỏa mãn sinh lý. tức giận làm muốn nó, phải vì tình hay thậm chí vì ưa thích. đưa đến đỉnh điểm, nhưng nó chỉ là nghĩa vụ phải thực có gì hơn.
      Màn dạo đầu về mặt kỹ thuật rất tuyệt vời nhưng có cảm xúc. Họ tận hưởng trạng thái đầy đủ của chúng, cho dù ao ước được tìm hiểu cơ thể trần trụi của , để cho mắt, tay và miệng quen thuộc với từng sắc thái của nó. có lời âu yếm nào được thầm . có lời thề của tình được cam kết. lần gọi tên .
      thậm chí còn biết nó.
      *****
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 32

      "Tate, em cần vài phút thời gian của ."
      Avery xông qua cánh cửa được đóng kín, làm gián đoạn cuộc họp được tổ chức trong phòng sách lớn ở nông trại.
      Jack khi xông vào, phải dừng lại ở giữa câu với tay ông đông cứng trong cử chỉ và miệng ông há ra.
      "Có chuyện gì vậy?" Tate hỏi, nhìn đặc biệt khó chịu.
      Eddy cau mày bực bội ; Jack nguyền rủa dưới hơi thở của ông. hài lòng của Nelson cũng ràng, nhưng ông lịch . "Có phải là tình trạng khẩn cấp ? Mandy à?"
      ", Nelson. Mandy ở trường mầm non."
      "Có chuyện gì Zee có thể giúp cho con ?"
      "Con e là . Con cần riêng với Tate."
      "Tụi họp dở dang ở đây, Carole," cách gắt gỏng. "Nó có quan trọng ?"
      "Nếu nó quan trọng, em đến làm phiền ."
      " thà là em đợi cho đến khi chúng tôi bàn xong chuyện hoặc tự giải quyết cố ."
      cảm thấy nóng bừng má vì phẫn nộ. Từ khi về nhà vài ngày trước, cố tránh . Nó thất vọng lớn nhưng chỉ hơi bất ngờ khi di chuyển vào lại căn phòng ngủ vàng mà chiếm đóng. Thay vào đó, tiếp tục ngủ mình trong phòng sách nối tiếp.
      Cuộc làm tình kéo họ lại gần hơn. Đúng hơn là, nó nới rộng khoảng cách giữa họ. Sáng hôm sau, họ nhìn trực tiếp vào mắt của nhau. Chỉ có vài lời được trao đổi.
      Tâm trạng rất khẽ, như thể có chuyện gì đó đáng kinh tởm xảy ra và cả hai bên liên quan muốn thú nhận nó. nhận tín hiệu từ Tate và giả vờ là có gì xảy ra cái giường rộng lớn đó, nhưng nỗ lực để tiếp tục giữ bình thản làm cáu gắt.
      thừa nhận nó chỉ lần, khi họ chờ nhân viên lên lấy hành lý của họ. "Chúng ta sử dụng bất cứ thứ gì tối qua," trong giọng thấp, căng thẳng khi nhìn ra chân trời Dallas.
      "Em có mắc bệnh xi đa," cáu kỉnh với vẻ gắt gỏng, muốn chọc vào thái độ xa lánh cách biệt bất khả xâm phạm của . thành công.
      quay ngoắt lại. " biết. Nếu họ khám phá ra điều đó trong khi em nằm ở bệnh viện rồi."
      "Đó có phải là lý do cảm thấy có thể chạm vào em ? Bởi vì em mắc bệnh chăng ?"
      "Những gì muốn biết," viện lẽ, "là nếu em có thể có thai."
      cách buồn bã, lắc đầu. " đúng lúc của tháng. rất an toàn tất cả các khoản."
      Đó là mức độ trò chuyện về cuộc làm tình của họ, mặc dù thuật ngữ đó nâng cao hành động đó vào chuyện đó thực là như thế, ít ra là đối với Tate. cảm thấy như là cuộc tình đêm – điếm chưa được trả tiền. Bất cứ cơ thể ấm áp của người phụ nữ nào cũng hợp với . Trong thời gian tại, được thỏa mãn. cần trong thời gian.
      bực tức vì bị gạt qua bên. Bị sử dụng lần - à, thực ra là hai lần - rồi bị ném bỏ. Có lẽ chung thủy của Carole là có chính đáng. Avery bắt đầu tự hỏi liệu Tate vứt bỏ dễ dàng ý nghĩ trở thành Thượng nghị sĩ như làm về chuyện tình dục. chắc chắn dành nhiều thời gian cho chuyện đó hơn vun đắp mối quan hệ đương với vợ , nghĩ cách dằn dỗi.
      "Được rồi," lúc này , "em xử lý nó."
      đóng cánh cửa phòng sách cái rầm. Dưới phút sau xô mạnh cánh cửa khác trong nhà – cái này là vào phòng ngủ của Fancy. ngồi giường, sơn móng chân màu đỏ chét. điếu thuốc cháy trong cái gạc tàn ở bàn đầu giường. Nước đọng xung quanh ly nước uống bên cạnh gạt tàn. Tiếng nhạc nghe qua ống nghe đầu ta. Hàm ta nhai kẹo cao su theo nhịp nhạc.
      ta thể nào nghe được tiếng cửa xô mạnh qua tiếng nhạc rock gào rống vào tai ta, nhưng ta chắc cảm thấy rung động của sức ảnh hưởng vì ta liếc nhìn lên và thấy Avery trừng mắt nhìn ta, giữ miếng giấy gói kẹo cao su trong tay .
      Fancy đặt cây cọ vào trong nước sơn bóng và kéo ống nghe quanh cổ ta. "Thím làm cái quái gì trong phòng tôi vậy ?"
      "Tôi đến để thu hồi đồ đạc cá nhân của tôi."
      đưa cho Fancy lời cảnh báo nào nhiều hơn đó nữa, Avery xăm xăm đến tủ quần áo và đẩy trượt mở cánh cửa.

      "Đợi " Fancy kêu lên. ta quăng cái ống nghe xuống giường và phóng khỏi giường.
      "Cái này là của tôi," Avery , giật mạnh cái áo ra khỏi móc. "Và cái váy này. Và cái này." lấy sợi dây nịt ra khỏi móc. tìm thấy thứ gì khác trong tủ, qua bàn trang điểm của Fancy, nó ngổn ngang đầy giấy gói kẹo, giấy gói kẹo cao su, lọ nước hoa, và mỹ phẩm đủ để tích trữ hiệu thuốc.
      Avery mở nắp hộp nữ trang và bắt đầu lục lọi qua mớ bông tai, vòng, dây chuyền, và nhẫn. tìm thấy đôi bông tai bạc mà báo cáo bị mất ởHouston, vòng đeo tay, và cái đồng hồ.
      Đó là cái đồng hồ đeo tay rẻ tiền – ra là y phục nữ trang - nhưng Tate mua nó cho . Nó phải là món quà do tự chọn. Họ xem cửa hàng bách hoá trong giờ nghỉ trong chuyến vận động. nhìn thấy cái đồng hồ, nhận xét về sợi dây làm bằng da cá xấu xanh hấp dẫn của nó, và Tate chìa thẻ tín dụng cho bán hàng.
      Avery trân quý nó vì mua nó cho , phải cho Carole. nhận thấy nó biến mất từ hộp nữ trang của sáng hôm đó. Điều đó thúc đẩy xông vào cuộc họp để tìm kiếm Tate. Từ khi từ chối để khuyên về cách đối phó với việc ăn cắp của Fancy, tự mình giải quyết vấn đề.
      "Cháu là tên trộm tồi, Fancy."
      "Tôi hiểu sao đồ đạc của thím lại ở trong phòng của tôi," ta cách trịch thượng.
      "Cháu thậm chị là kẻ dối tồi tệ hơn.
      "Mona có lẽ - "
      "Fancy !" Avery la to. "Cháu lẻn vào phòng tôi và lấy nhiều thứ trong nhiều tuần. Tôi biết thế. Đừng sỉ nhục trí thông minh của tôi bằng cách chối bai bải. Cháu để lại những manh mối rành rành."
      Fancy nhìn xuống giấy gói kẹo cao su bây giờ nằm giường. "Thím méc chú Tate chứ ?"
      "Đó là những gì cháu muốn tôi làm ư ?"
      "Địa ngục, ." ta ngồi xuống lại giường và bắt đầu lắc mạnh chai sơn bóng. "Làm bất cứ cái quái gì mà thím muốn. Chỉ là hãy làm chuyện đó ở nơi khác ngoài phòng tôi."
      Avery đường ra cửa khi xem xét lại. Xoay người lại, đến gần giường và ngồi xuống. Lấy đôi bông tai bạc, ấn chúng vào tay Fancy và gấp những ngón tay của ta xung quanh chúng.
      "Tại sao cháu lại giữ cái này ? Tôi lẽ ra cho cháu mượn chúng nếu cháu hỏi."
      Fancy vứt đôi bông tai xa đến mức ta có thể ném chúng. "Tôi muốn lòng từ thiện chết tiệt của thím." Đôi mắt xanh dương xinh đẹp của ta trở nên xấu vởi vẻ ưa. "Thím nghĩ mình là ai đây để cho tôi những thứ thừa mứa tội nghiệp của thím vậy ? Tôi muốn đôi bông tai hoặc bất cứ thứ gì khác mà thím có."
      Avery chịu đựng công kích bằng lời. "Tôi tin cháu. Nó phải là đôi bông tai hoặc bất cứ thứ này mà cháu muốn," , gật đầu xuống những món đồ mà gom lại. "Cái mà cháu muốn là bị bắt."
      Fancy chế giễu. "Thím ra dưới ánh mặt trời quá lâu rồi, Thím Carole. Thím có biết rằng ánh nắng có hại cho khuôn mặt của thím ? Nó có thể làm cho nó tan chảy đấy."
      "Cháu thể sỉ nhục tôi," Avery ôn tồn đáp trả. "Cháu có quyền lực đó. Bởi vì tôi ở cháu."
      Fancy sưng sỉa nhìn . "Ý của thím là gì?"
      "Cháu muốn chú ý của tôi. Cháu có nó bằng cách ăn cắp. Cũng giống như cháu thu hút chú ý của cha mẹ cháu bằng cách làm những chuyện mà cháu biết họ tán thành."
      "Như làm tình với Eddy à ?"
      "Như làm tình với Eddy."
      Fancy sửng sốt bởi bình tĩnh của Avery đối với câu hỏi trâng tráo của ta. ta nhanh chóng khôi phục lại, tuy nhiên. "Tôi dám cá là thím hết hồn khi thím nhìn thấy tôi bước ra khỏi phòng khách sạn của ấy. Thím biết là tôi ở gần Houston, đúng ?"
      " ta quá già đối với cháu, Fancy."
      "Chúng tôi nghĩ vậy."
      " ta mời cháu gia nhập với ta ở Houston à ?"
      "Có lẽ có, có lẽ ." ta xịt hãm móng chân màu đỏ tươi của ta, sau đó đung đưa chúng khi ta chiêm ngưỡng công trình của ta. Nhảy khỏi giường, ta di chuyển đến ngăn kéo và lấy ra cái áo tắm. ta kéo cái áo ngủ qua khỏi đầu. Cơ thể của ta đầy nhẫy những vết trầy sướt và vết thâm tím. Cặp mông tròn trịa của ta bị đầy dấu vằn. Avery liếc nhìn chỗ khác, cảm thấy dạ dày phát ốm.
      "Tôi chưa bao giờ có tên kép nào giống Eddy trước đây," Fancy cách mơ mộng khi ta mặc áo tắm vào.
      "Ồ ? ta là loại người tình như thế nào?"
      "Thím biết à?" Avery chẳng gì cả. biết liệu Carole có từng ngủ với bạn thân của chồng ta hay . " ta là tuyệt nhất." Fancy cài cái áo tắm, sau đó chồm người vào gương, chọn cây son môi bàn trang điểm, và trét nó qua miệng. "Ghen à?
      " có."
      Họ nhìn trực tiếp vào mắt trong gương. Fancy trông có vẻ hoài nghi. "Chú Tate vẫn ngủ trong phòng khác đấy."
      "Đó phải là chuyện của cháu."
      "Nó quan trọng đối với tôi," ta với nụ cười độc hại, "chừng nào mà thím thử và đền bù thiếu thốn với Eddy."
      "Cháu nghe rất chiếm hữu."
      " ấy ngủ với bất cứ người nào khác." ta cong lưng và, hất tóc tới phía trước, bắt đầu kéo bàn chải qua mái tóc dày, vàng sẫm.
      "Cháu chắc chắn chứ ?"
      "Tôi chắc chắn. Tôi để cho ấy có năng lượng làm chuyện đó sau lưng tôi."
      "Kể tôi nghe về ta ."
      Fancy quét tóc ta qua bên và kín đáo nhìn lên Avery từ tư thế úp ngược. "Tôi hiểu rồi. ghen, chỉ là tò mò."
      "Có lẽ. Cháu và Eddy thường về chuyện gì?"
      "Thím chuyện với các chàng trai khi làm tình à ?" ta cười ầm lên. "Cháu có bất cứ thuốc cỏ nào chứ ?"
      "."
      "Đoán là ," ta , thở dài với vẻ kinh tởm khi ta đứng thẳng dậy và ném tóc lại. "Chú Tate nổi quạu khi chú ấy bắt gặp chúng ta hút thuốc lần đó. biếc chú ấy nghĩ gì nếu chú ấy bắt gặp chúng ta chia sẻ tên cao bồi nhỉ ?"
      Avery tái mặt và quay mặt . "Tôi ... làm những chuyện đại loại như thế nữa, Fancy."
      " giỡn chơi chứ ? à ?" ta có vẻ thực thắc mắc.
      "Nghiêm chỉnh."
      "Thím biết đấy, khi lần đầu tiên thím từ bệnh viện về, tôi nghĩ thím giả vờ. Đột nhiên thím là người lên mặt đạo đức. Nhưng bây giờ, tôi tin thím thực thay đổi sau tai nạn máy bay. Có chuyện gì vậy? Thím e rằng thim chết và xuống địa ngục hay sao?"
      Avery thay đổi đề tài. "Chắc chắn rằng Eddy kể cho cháu nghe cái gì đó về mình. ta lớn lên ở đâu ? Thế còn gia đình sao?"
      Fancy chống tay bên hông và nhìn Avery cách kỳ lạ. "Thím biết nơi ấy lớn lên, cũng như cháu. chỗ khỉ ho cò gáy trong Panhandle. ta có người thân nào, nhớ chưa ? Ngoại trừ người bà chết trong khi ta và chú Tate vẫn còn ở UT."
      " ta làm gì trước khi ta làm cho Tate ?"
      Fancy bắt đầu hết nhẫn nại với các câu hỏi. "Này, chúng tôi làm tình, OK ? Chúng tôi chuyện. Ý tôi là, ta là người thực kín đáo."
      "Ví dụ như ?"
      " ta thích tôi lục lọi qua đồ đạc của ta. Có đêm tôi tìm kiếm trong ngăn kéo của ta để kiếm cái áo để mặc và ta nỗi sùng lên, rằng tôi được chạm vào đồ của ta nữa, vì vậy tôi . Tôi dò hỏi tò mò, chấm hết. Tất cả chúng ta cần riêng tư của chúng ta, thím biết đó."
      " ta chưa bao giờ đề cập đến những gì làm từ khi ở Việt Nam đến khi quay về Texas à ?"
      "Tất cả những gì tôi có bao giờ hỏi là nếu ta lập gia đình. ta với tôi là ta chưa bao giờ. ta ta bỏ nhiều thời gian để tìm lại chính mình. Tôi , ' bị lạc à ?' ý tôi nó như lời đùa, nhưng Eddy có cái nhìn khôi hài khuôn mặt của ta và cái gì đó như, 'vâng, trong khoảng thời gian, đúng vậy.'"
      " ta có ý gì khi thế ?"
      "Ồ, tôi nghĩ ta hoảng sợ sau chiến tranh," Fancy với vẻ hồ hởi vô tư lự. "Tại sao ?"
      "Có lẽ vì Chú Tate cứu sống ta sau khi máy bay của họ gặp tai nạn. Tôi đoán Eddy nhớ lại được giải cứu, bị thương, và có Chú Tate mang ta quanh cánh rừng già cho đến khi chiếc trực thăng có thể đón họ. Nếu thím có từng thấy ấy ở trần, thím chắc nhận thấy vết sẹo lưng ấy. Khá khủng khiếp, phải ?
      " ta chắc sợ vãi cứt rằng họ bị Việt Cộng bắt. Eddy cầu xin Chú Tate để mặc cho ta chết, thím biết đó, nhưng Chú Tate chịu."
      "Chắc chắn là ta nghĩ Tate làm thế," Avery kêu lên.
      " thímn biết phương châm của các phi công lái máy bay chiến đấu mà - 'thà chết hơn bị nhục.' Eddy chắc nắm lấy nó đến tim hơn nhất. Chú Tate là người hùng. Eddy chỉ là thương vong. Chuyện đó chắc vẫn còn nằm trong tâm trí của của ta."
      "Sao cháu biết tất cả những chuyện này hả, Fancy ?"
      "Thím đùa à? Thím nghe ông nội chưa đủ thường à ?"
      "Ồ, chắc chắn, dĩ nhiên. Chỉ là cháu có vẻ biết nhiều chi tiết ."
      " hơn thím. Này, tôi ra bể bơi. Thím có thấy phiền ?"
      cách thiếu niềm nở ta đến cửa và mở nó. Avery giao nhập với ta ở đó. "Fancy, lần sau cháu muốn dùng cái gì đó của tôi, cứ hỏi." ta trợn tròn mắt, nhưng Avery lờ xấc láo của ta. Chạm vào vai , thêm, "Và cẩn thận đấy."
      "Với chuyện gì ?"
      "Với Eddy."
      ***
      "Thím ấy với em là phải thận trọng về ."
      Căn phòng khách sạn rẻ tiền, bụi bặm, và ẩm ướt. Nhưng khi Fancy cắn vào cái chân gà rán, dường như chú ý hoặc thấy phiền. quen với môi trường lụp xụp trong vài tuần qua.
      thà là có cuộc hẹn hò của với Eddy trong khách sạn sang trọng hơn, nhưng khách sạn Sidewinder nằm xa lộ liên bang giữa trụ sở của cuộc vận động và nông trại, cho nên đó là nơi thuận tiện để họ gặp trước khi về nhà. Khách sạn chuyện phục vụ những tình nhân. Các căn phòng được cho thuê theo giờ. Nhân viên kín đáo – quan tâm, đồng cảm.
      Bởi vì họ làm việc qua giờ ăn tối nay, Fancy và Eddy chia sẻ thời gian của họ cùng với thịt gà. Trần truồng, họ ngồi giữa mớ khăn trải giường nhàu nát, ăn gà rán và thảo luận về Carole Rutledge.
      "Cẩn thận với ư ?" Eddy hỏi. "Tại sao ?"
      "Thím ấy em nên có quan hệ với người đàn ông quá già hơn em," Fancy , cắn miếng thịt. "Nhưng em nghĩ đó là lý do ."
      Eddy xé cái cánh gà. "Lý do là gì?"
      "Lý do ta ghen tị. ta muốn đóng vai người vợ đảm cho Chú Tate, để phòng hờ chú ấy thắng cử và đến Washington. Nhưng trong trường hợp chú ấy thắng, thím ta muốn có ai đó để xê cua. Mặc dù là thím ta giả vờ là có, em biết Thím Carole thèm khát cơ thể của ." cách đùa nghịch, gõ cái đùi gà vào ngực .
      Eddy đáp lại. nhìn lơ đãng vào gian, cau mày. " vẫn ước gì là ta biết gì về chuyện giữa và em."
      "Chúng ta hãy đừng cãi nhau về chuyện này nữa, được ? Em thể làm khác được chuyện gì. Em rời khỏi phòng của và thím ta ở đó , ôm xô nước đá ngu ngốc đó vào ngực và trông giống như thím ta vừa mới nuốt cái lưỡi của mình."
      " ta có kể cho Tate nghe ?"
      "Em nghĩ vậy." miếng da gà giòn rụm rơi xuống cái bụng trần trụi của . liếm đầu ngón tay, nhặt lên mảnh vụn, sau đó liếm nó lại. "Em kể cho nghe chuyện khác," trong tiếng thầm bí , "em nghĩ đầu óc ta hoàn toàn bình phục."
      "Ý của em là gì?"
      " ta hỏi những câu hỏi ngu ngốc."
      "Như là chuyện gì?"
      "Hôm qua em đề cập chuyện mà ta nên có trí nhớ sống động của nó, dù là ta bị chấn động."
      "Chuyện gì ?"
      "À," Fancy lè nhè, kéo cái đùi gà cạp gần sạch ngang môi, " nhà nông khác đến mua vài con ngựa từ ông nội. Khi tên cao bồi đến để xem chúng, có ai ở nhà. Em đích thân đưa ta vào chuồng ngựa. ta thực rất dễ thương."
      " hiểu được vấn đề," Eddy cách khôi hài. "Carole có liên quan gì ?"
      " ta phát tụi em quần nhau như những con thỏ trong chuồng ngựa. Em cứ nghĩ là em tiêu tùng rồi, vì chuyện này là cách đây nhiều năm và em chỉ mới 17. Nhưng Carole và gã cao bồi ngay lập tức nhào vào nhau. Chuyện tiếp theo em biết, ta trần truồng như bọn em là và lăn tròn quanh cỏ khô với chúng em."
      ta quạt khuôn mặt cách điệu bộ. "Chúa ơi, tuyệt vời ! Đúng là buổi chiều. Nhưng hôm qua, khi em đề cập đến chuyện đó, ta trông có vẻ như muốn ói hoặc cái gì đó. muốn ăn thêm thịt gà ?"
      " cám ơn." Fancy thảy xương vào hộp và lấy cái đùi gà cuối cùng. Eddy vuốt ve mắt cá của với những ngón tay cứng cáp của . "Em bất cứ bí mật gì của , đúng ?"
      cười và đá vào mông . "Em biết bất cứ bí mật gì của cả."
      "Vậy em và Carole về chuyện gì liên quan đến vậy ?"
      "Em chỉ với ta là người tình tốt nhất mà em chưa bao giờ có." ngả người về phía trước và mang lại cho nụ hôn ướt đẫm môi. " là vậy, biết đấy. có vật đàn ông cứng như sắc. Và có cái gì đó về rất kích thích – gần như là nguy hiểm."
      thấy thích thú. "Ăn xong gà của em . đến lúc em nên về nhà rồi."
      vâng lời, Fancy choàng cánh tay quanh cổ và hôn cách chậm chạp. để môi mình ở đó khi thầm, "em chưa bao giờ làm chuyện đó theo kiểu chó trước đây."
      " biết."
      lập tức ngửa đầu ra. "Bộ em làm tốt chuyện đó à ?"
      "Em làm rất tốt. Nhưng có thể rằng lúc đầu em bị bất ngờ."
      "Em điều bất ngờ."
      Eddy giữ phía sau đầu của và mang lại cho nụ hôn cháy bỏng. Họ cùng nhau ngã và đống gối ngửi thấy mùi chua. "Lần sau Thím Carole của em bắt đầu đặt câu hỏi về ," hổn hển khi đeo bao cao su vào, "bảo ta nên lo chuyện chết tiệt của ta ." thúc mạnh vào .
      "Vâng, Eddy, vâng," lập lập lại, đập vào lưng với cái đùi gà mà vẫn còn cầm trong tay.
      ***
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 33

      "Chuyện quái quỷ," Van Lovejoy cách nhẫn nhục. rít hơi thuốc sau cùng của điếu thuốc được hút xuống tận đầu ngón tay nhuộm màu của . "Tôi giỏi về chuyện hăm dọa hơn tôi làm bất cứ thứ gì khác. thôi tôi tiêu tùng rồi."
      "Cậu hăm dọa nó à ?" Irish nhìn chằm chằm vào nhiếp ảnh gia cách khinh miệt. "Cậu đề cập đến chuyện đó khi cậu kể cho tôi nghe về cuộc gặp gỡ của cậu với Avery."
      " sao đâu, Irish." Avery đặt tay lên cánh tay của người đàn ông lớn tuổi. Với nụ cười, thêm, "Van chỉ phật ý vì chúng ta tính cả ấy trong cái bí mật của chúng ta."
      "Đừng đùa giỡn về chuyện đó. Bí mật này làm cho chú mắc chứng tiêu mãn tính đấy." Irish rời khỏi ghế xô pha để lấy ly uýt xki, ông đổ vào ly từ cái chai bàn bếp.
      "Làm cho tôi ly với," Van gọi đến ông. Sau đó đến Avery, , "Irish đúng. Em gặp rắc rối và em thậm chí còn biết nó."
      "Tôi biết chứ."
      "Có thể làm bất cứ điều gì ?"
      lắc đầu. "."
      "Chúa ơi, Avery, em điên rồi à ? Tại sao em lại làm chuyện ngu ngốc khốn kiếp như thế chứ ?"
      "Chú có muốn với ấy, hay là cháu ?" hỏi Irish khi ông ngồi lại bên cạnh ghế.
      "Đây là chuyện của cháu."
      Trong khi Irish và Van nhấp rượu, Avery kể lại câu chuyện thể tin nổi của lần nữa. Van lắng nghe cách chăm chú, cách thể tin, thường xuyên nhìn vào Irish, ông khẳng định mọi thứ với cái gật đầu ủ rũ của mái tóc hoa râm của ông.
      "Rutledge biết gì à ?" Van hỏi khi cập nhật xong cho .
      ". Ít ra là như tôi có thể ."
      "Kẻ phản bội trong phe là ai ?"
      "Tôi chưa biết."
      "Em có nhận được tin tức gì từ nữa ?"
      "Có. Hôm qua. Tôi nhận được tin nhắn được đánh máy khác."
      "Nó gì ?"
      "Gần như tương tự như trước đây," trả lời cách thoái thác, thể nhìn vào đôi mắt xanh dương sắc sảo của Irish.

      Phần nhắn ngắn gọn, tìm thấy trong ngăn kéo đựng đồ lót của , viết, ngủ với . Làm rất tốt. nguôi giận.

      làm buồn nôn khi nghĩ rằng có ai đó bi bô chuyện xảy ra ở Adolphus. Tate thảo luận chuyện làm tình của họ với kẻ phản bội à ? Hay là rất gần gũi với Tate để cảm nhận được tâm trạng bất thường của và may mắn đoán trúng cho lý do của nó ? cho là nên vui mừng vì nghĩ đó là thủ đoạn và nghĩ đó là hành động thương .

      "Dù là ai," lúc này với những người bạn của , " vẫn có ý định làm chuyện đó." Cánh tay nổi da gà. "Nhưng tôi nghĩ đích thân làm." gần như thể to những lời đó. "Tôi nghĩ ai đó được thuê để làm chuyện đó. có mang những cuộn băng tôi cầu ?"
      Van hất đầu về phía cuối bàn nơi chồng vài cuộn băng video khi đến, chỉ phút trước Avery. "Irish chuyển cho tôi tin nhắn của em qua hộp bưu điện của ông ấy."
      "Cám ơn, Van." Rời khỏi ghế xô pha, lấy những cuộn băng, sau đó đến giàn ti vi và VCR của Irish rồi mở chúng. đút trong những cuộn video vào máy và quay lại ghế xô pha với nút điều khiển từ xa. "Đây là mọi thứ quay trong chuyến của chúng tôi à ?"
      "Phải. Từ lúc các người đến Houston cho đến khi quay về nhà. Nếu chúng ta sắp xem cuộn phim chưa được chỉnh sửa, tôi phải uống thêm ly nữa."
      "Lần sau, nhớ mang theo chai rượu của cậu đến đấy," Irish càm ràm khi Van vào nhà bếp.
      "Chú chết , McCabe."
      chút bực bội, Irish ngả người về phía trước và chống khuỷu tay đầu gối. màn hình ti vi Tate xuất từ cổng máy bay. Avery và Mandy ở bên . Những người tùy tùng còn lại theo ở phía sau.
      "Em có con nhóc, nhưng cha mẹ ta đâu ?" Van hỏi, trở về với ly rượu mới.
      "Họ lái xe xuống. Zee chịu máy bay."
      " buồn cười đối với vợ của lính quân, đúng ?"
      " phải thế. Nelson bay máy bay ném bom ở Đại Hàn trong khi bà ấy ở lại nhà với cậu bé Jack. Sau đó ông ta là phi công lái máy bay thử nghiệm. Tôi chắc chắn là bà ta sợ goá bụa. Và bạn của Nelson – người mà Tate được đặt theo tên ông ta - bị thất lạc biển khi máy bay của ông ta gặp tai nạn."
      "Làm thế nào em biết được những chuyện đó ?"
      "Tôi đến văn phòng của Tate khi tôi biết ấy có ở đó, với cái cớ là muốn lồng khung lại tất cả những tấm hình. Tôi điều khiển thư ký của ấy vào cuộc trò truyện về mọi người trong hình - Đợi ! Dừng lại !"
      Nhận ra rằng kiểm soát điều khiển TV, dừng cuộn băng, quay trở lại, và để nó chạy lại. Rất lặng lẽ, sợ sệt, , " ta cũng ở sân bay khi chúng tôi đến Houston."
      "Ai ?" Irish và Van cùng hỏi.
      lần nữa Avery quay lại cuộn băng. "Cái này vẫn còn ở Sân bay Hobby, đúng Van ?"
      "Đúng."
      "Ở đó kìa ! Nhìn người đàn ông cao to với mái tóc xám đó ?"
      "Áo thun pôlô vàng hả ?"
      "Vâng."
      "Đâu? Tôi nhìn thấy ," Irish làu bàu.
      "Ông ta thế nào?" Van hỏi.
      Avery trả lại cuộn băng. "Cái này có nút bấm dừng lại vậy ?"
      "Khỉ , có chứ." Irish giựt bộ điều khiển từ tay . "Chừng nào muốn dừng . Chú nhìn thấy thứ chết tiệt gì hết - "
      "Dừng lại !"
      Ông ấn nút, làm ngưng hành động màn hình. Avery quỳ trước ti vi và chỉ người đàn ông cho Irish. Ông ta đứng ở phía sau đám đông.
      "Ông ta ở khách sạn của chúng tôi," tuyên bố khi nhận thức đó đánh vào . "Chúng tôi vội đến dự đại hội và giữ thang máy cho chúng tôi."
      Đó là lý do tại sao nhận thấy ở Midland. chỉ vừa mới nhìn thấy ở Houston, mặc dù nó đăng ký vào lúc đó là người đàn ông đầy mồ hôi đến sau khi tập thể dục trong khách sạn giống như người đàn ông trong bộ đồ tây.
      "Vậy sao nào ?"
      " cũng ở Midland nữa. ở sân bay khi chúng tôi hạ cánh. Và tôi nhìn thấy sau đó, ở Dallas, ở bữa ăn tối huy động vốn ở Southfork."
      Van và Irish trao đổi cái liếc nhìn lo lắng. " trùng hợp ngẫu nhiên chăng ?"
      " nghĩ vậy à ?" Avery gặng hỏi cách giận dữ.
      "Được rồi, người nhiệt tình ủng hộ Rutledge."
      "Tôi cũng thuyết phục mình như thế," , "nhưng tôi ghé qua trụ sở chính của cuộc vận động gần như mỗi ngày kể từ khi chúng tôi quay lại, và tôi gặp giữa những người tình nguyện. Hơn nữa, bao giờ tiếp cận chúng tôi trong khi chúng tôi vắng. luôn ở phía sau đám đông."
      "Cháu vội vàng đưa ra kết luận đấy, Avery."
      "Đừng." Đó có lẽ giọng gay gắt nhất mà từng sử dụng với Irish. Nó làm cả hai giật mình, nhưng điều chỉnh nó tí khi thêm, "cháu biết chú nghĩ gì và chú sai."
      "Chú nghĩ gì hả ?"
      "Rằng cháu nhảy xổ vào, vội vàng đưa ra kết luận trước khi cháu sắp xếp tất cả kiện, phản ứng theo cảm xúc thay vì theo thực tế."
      "Em nó." Van ngã xuống xương sống cong vèo và đặt ly rượu cái bụng lõm của . "Em rất giỏi làm chuyện đó."
      Avery vươn người đứng thẳng dậy. "Chúng ta hãy xem tất cả những cuộn băng và xem tôi sai như thế nào."
      Khi cuộn băng cuối cùng trở nên trắng xóa màn hình, im lặng tiếp theo đó, chỉ có thanh ù ù được tạo ra bởi đầu máy video khi nó quay cuộn băng lại.
      Avery đứng lên và hướng qua đối mặt với họ. lãng phí thời gian bằng cách nhai nhai lại là đúng như thế nào. Cuộn băng ràng. Người đàn ông xuất gần như ở mỗi nơi.
      " trông có vẻ quen thuộc với các người ?"
      Van , "."
      " có mặt ở mỗi thành phố chúng tôi đến," Avery suy ngẫm lớn. "Luôn tàng."
      " phải là ' tàng', mà là ‘đứng’," Irish chỉnh sửa.
      "Đứng và nhìn chăm chú vào Tate."
      "Em cũng vậy, hầu như mọi lúc," Van dí dỏm. "Em đâu có ý ‘đóng băng’ ta đâu."
      nhìn cách ác ý. " nghĩ nó hơi kỳ quặc cho người đàn ông theo ứng cử viên thượng nghị sĩ khắp bang, nếu ông ta phần của ủy ban bầu cử ?"
      Họ nhìn lướt qua nhau và nhún vai cách thận trọng. "Nó là kỳ quặc," Irish thừa nhận, "nhưng chúng ta có bất kỳ hình ảnh nào của với ngón tay cò sung cả."
      "Em có nhìn thấy ở xưởng xe GM ?" Van muốn biết.

      "."
      "Đó là trong những đám đông lớn nhất, thù địch nhất mà Tate nhắm đến," Irish . "Đó phải là nơi tốt thích hợp để ra tay sao ?"
      "Có lẽ người ném chai ra tay trước ."
      "Nhưng em là em nhìn thấy Tóc Xám ở đó mà," Van chỉ ra.
      Avery gặm môi trong khiếp đảm. Cái ngày có nhiều kiện đó được ràng trong trí nhớ của , có lúc bị ngắt quãng bởi những hồi tưởng sống động, như Tate ngồi trong phòng cấp cứu, áo của nhuộm đầy màu. Vết thương lành lại trong chừng vài ngày nữa ; vết sẹo mờ nhạt và được che giấu dưới tóc . rùng mình khi nghĩ nó tệ hơn bao nhiêu nếu Tóc Xám –
      "Đợi ! Tôi vừa mới nhớ lại," kêu lên. "Tôi đọc lịch trình của ngày hôm đó trước khi chúng tôi rời khỏi khách sạn," nhớ lại cách kích động. "Chuyến đến xưởng xe GM được in bản kế hoạch vì nó được chen vào sau này. có ai ngoại trừ Eddy, Jack, và các lãnh đạo công đoàn ở xưởng xe biết chúng tôi đến đó. Vì thế dù là Tóc Xám lấy được lịch trình, thể biết được là Tate ởArlington."
      "Hai người nghe giống như về tên Điêng chết tiệt vậy," Irish cách gắt gỏng. "Này, Avery, chuyện này trở nên quá nguy hiểm. Hãy với Rutledge cháu là ai, những gì cháu nghi ngờ, và thoát ra khỏi chỗ đó ngay."
      "Cháu thể." hít hơi thở đứt quãng và lặp lại với nhấn mạnh , "cháu thể."
      Họ tranh cãi với cho nửa tiếng đồng hồ, nhưng chẳng có kết quả gì. liệt kê các lý do làm thể từ bỏ ngay lúc này và khiển trách việc cãi nhau của họ rằng chỉ làm nó vì tiếng tăm mà nó mang đến cho khi nó được kết thúc.
      "Các người có hiểu ? Tate cần tôi. Mandy cũng cần tôi. Tôi bỏ rơi họ cho đến khi tôi biết họ được an toàn, và đó là chấm hết."
      Khi chuẩn bị rời khỏi, vội vã vì thời gian còn, ôm cả hai người họ. "Nó là nguồn an ủi khi biết ở gần bên," bảo Van. Irish quả quyết với rằng ông chỉ định Van theo cuộc vận động của Rutledge thường xuyên cho đến sau khi bầu cử. "Hãy là cặp mắt ở phía sau đầu tôi. Quét mắt qua đám đông. Cho tôi biết ngay lập tức nếu nhìn thấy Tóc Xám."
      " phải với cái tên Điêng đó nữa chứ," Irish rên rỉ. Ông kéo vào vòng tay ôm. "Cháu mang lại cho chú chứng đau dạ dày nhất trong đời của chú đấy," ông cộc cằn. "Nhưng chú vẫn muốn mất cháu lần nữa."
      ôm ông và hôn má ông. "Chú ."
      Van , "xem chừng mông của em đấy, Avery."
      "Tôi , tôi hứa."
      vội rời khỏi và lái xe về nhà. Nhưng lái chưa đủ mau.
      **********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 34

      "Chuyện này trở thành như là cảnh tượng quá quen thuộc." Tate giận dữ chận đầu Avery ngay khoảnh khắc đến ngưỡng cửa phòng ngủ của Mandy. "Tôi tới lui, chẳng biết em ở chổ địa ngục nào."
      kịp thở, vội vã băng qua phòng và cẩn thận khom người ở cạnh giường. Mandy ngủ, nhưng có dấu nước mắt má nó. "Em xin lỗi. Zee với em là nó cơn ác mộng khác." Mẹ của Tate chờ trong phòng khách khi vào nhà.
      Tate có vẻ thậm chí càng khích động hơn cả Zee. Khuôn mặt buồn rầu và hốc hác, tóc chải. "Chuyện đó xảy ra khoảng 1 tiếng đồng hồ trước đây, ngay sau khi nó ngủ thiếp ."
      "Nó có nhớ chuyện gì ?" hỏi, ngước nhìn đầy hy vọng.
      "," trả lời cộc lốc. "Tiếng thét của chính nó đánh thức nó."
      Avery vuốt tóc của Mandy và thầm, "Em lẽ ra nên ở đây."
      "Em khốn kiếp chắc chắn là nên làm thế. Nó khóc đòi em. Em đâu vậy ?"
      "Em có việc lặt vặt phải làm." Giọng cưỡng chế của làm cho phát điên lên, nhưng quan tâm đến đứa hơn chuyện tranh cãi với Tate. "Bây giờ em ở lại với nó."
      "Em thể. Những người đến từ Wakely và Foster ở đây."
      "Ai cơ?"
      "Những người tư vấn mà chúng ta thuê để giám thị cuộc vận động. Cuộc họp của chúng tôi bị ngắt quãng bởi cơn ác mộng của Mandy, và thời gian của họ rất đắc. Chúng ta bắt họ chờ đủ lâu."
      đẩy tới khỏi phòng ngủ của Mandy và về phía cánh cửa nhìn ra sân chính. Avery khăng khăng từ chối. " khó chịu với chuyện gì nhất vậy, Tate - ác mộng của con , hay bắt những nhân vật quan trọng chờ đợi ?"
      "Đừng thử tánh nóng nảy của tôi bây giờ, Carole," , nghiến qua kẽ răng đóng chặt. "Tôi ở đây an ủi nó, phải em."
      thừa nhận lý lẽ của bằng cách nhìn chỗ khác như có lỗi. "Em cứ nghĩ phản đối dùng các tư vấn chuyên nghiệp cho cuộc vận động của ."
      "Tôi đổi ý."
      "Eddy và Jack đổi nó cho ."
      "Họ có ý kiến của họ, nhưng tôi làm quyết định sau cùng. Dù sao chăng nữa, họ ở đây, chờ để bàn về chiến lược với chúng ta."
      "Tate, đợi chút," , đặt bàn tay kiềm chế ngực khi di chuyển qua . "Nếu cảm thấy đúng về chuyện này, chỉ cần từ chối họ. Cho đến bây giờ, cuộc vận động của dựa là ai và tin và làm việc vì điều gì. Chuyện gì xảy ra nếu những kẻ gọi là chuyên gia này cố thay đổi chứ ? cảm thấy bị thay thế à ? bị tương ứng à ? Các cố vấn tài giỏi nhất thậm chí cũng có thể sai. Xin đừng để cho mình bị gây áp lực phải làm điều gì đó mà muốn làm."
      gỡ bàn tay của ra khỏi phía trước áo sơ mi của . "Nếu tôi có thể bị gây áp lực để làm điều gì đó, Carole, tôi lẽ ra ly dị em cách đây lâu rồi. Đó là điều mà tôi được khuyên nên làm."
      ***
      Sáng hôm sau bước ra ngoài bồn tắm và quấn cái khăn tắm lỏng lẻo quanh người. Khi đứng ở phía trước gương, dùng cái khăn lau khô tóc, nghĩ thấy chuyển động trong phòng ngủ qua cánh cửa hé mở. Lúc đầu tưởng đó có thể là Fancy. mở tung cửa, nhưng vội chùn lại.
      "Jack !"
      "Tôi xin lỗi, Carole. Tôi cứ nghĩ thím nghe tiếng gõ cửa của tôi."
      Ông đứng bên trong cửa vào phòng . Nếu ông gõ cửa, chắc chắn là cho phép ông vào phòng. Ông dối. Ông có gõ cửa. Tức giận hơn là bối rối, kéo chặt cái khăn tắm hơn quanh người.

      " muốn gì, Jack ?"
      "À, bọn họ để lại cái này cho thím."
      rời mắt khỏi , ông quăng bìa hồ sơ nhựa lên giường. Cái nhìn chăm chú của ông làm rất thoải mái. Đó là cái nhìn dâm đãng, nhưng cũng chua cay. Cái khăn tắm để lộ đôi chân và vai . Ông có thể phát khác biệt trong cơ thể của từ Carole ? Ông có biết cơ thể của Carole trông giống như thế nào ?
      "Đám người nào ?" hỏi, cố để cho vẻ khó chịu lộ ra ngoài.
      "Từ Wakely và Foster. Họ có cơ hội để trao nó cho thím tối qua trước khi thím đùng đùng bỏ khỏi cuộc họp."
      "Tôi đùng đùng bỏ khỏi cuộc họp. Tôi vào trong để kiểm tra Mandy."
      "Và ở lại đó cho đến sau khi họ rời khỏi." lời xin lỗi hoặc phủ nhận. "Thím thích họ, đúng ?"
      "Vì hỏi cho nên tôi mới là tôi thích họ. Tôi thấy bất ngờ là thích."
      "Tại sao ?"
      "Vì họ chiếm đoạt vị trí của ."
      "Họ làm việc cho chúng ta, phải là ngược lại."
      "Nó nghe có vẻ như thế đối với tôi," . "Họ độc đoán và cưỡng ép. Tôi phản ứng tốt với loại người cậy quyền như vậy, và tôi hết sức ngạc nhiên nếu Tate dung thứ nó cho bất cứ khoảng thời gian đáng kể nào."
      Jack cười. "Cảm giác như thím có về họ và những lời khuyên cậy quyền của họ thím thời gian khó khăn phải chịu đựng đấy." Ông chỉ tay xuống tập hồ sơ.
      Tò mò, Avery đến gần giường và nhặt nó lên. mở nó và quét mắt qua vài trang đầu. "Danh sách của những điều nên làm và nên làm cho vợ của ứng cử viên."
      "Đúng thế, Bà Rutledge."
      đóng mạnh bìa hồ sơ và thả nó lại xuống giường.
      lần nữa Jack cười. "Tôi rất vui mừng rằng tôi chỉ là người chạy việc vặt. Eddy rất bực tức nếu thím đọc và xử lý mọi thứ trong đó."
      "Eddy có thể xuống địa ngục. Và cũng vậy. Và bất cứ ai muốn làm Tate thành người máy nịnh nọt, thiết lập quan hệ, người có thể có cách chuyện dí dỏm nhưng gì được gì có giá trị tuyệt đối để lắng nghe cũng vậy."
      "Thím trở thành người hoàn toàn tham gia vào cuộc vận động cho chú ấy à ? Đột nhiên thím là đồng minh đáng tin cậy của chú ấy."
      "Khốn kiếp đúng."
      " nghĩ mình đùa chuyện quái gì vậy, Carole ?"
      "Tôi là vợ ấy. Và lần sau muốn gặp tôi, Jack, gõ cửa mạnh hơn."
      Ông bước bước hằn thù về phía , khuôn mặt ông hằn vẻ giận dữ. "Hãy diễn kịch những gì muốn ở trước mặt người khác, nhưng khi chúng ta ở riêng - "
      "Mẹ, con vẽ cho mẹ bức tranh nè." Mandy chạy vào xong, vẫy tờ giấy dày.
      Jack trừng mắt nhìn vào Avery, sau đó quay ngoắt lại và bước ra khỏi phòng. chúc mừng mình đứng vững cách khác thường, nhưng bây giờ đầu gối của mềm nhũn và ngồi phịch xuống cạnh giường, ôm Mandy vào người và giữ chặt. nhấn môi đỉnh đầu của con bé. rất khó là người nào tìm thấy niềm an ủi từ người nào.
      "Mẹ ?"
      "Con vẽ gì thế ? Để mẹ xem nào." Avery thả nó ra và nghiên cứu những màu sắc mà Mandy quẹt qua tờ giấy. " là tuyệt vời!" kêu lên, mỉm cười tươi rói.
      Sau mấy tuần từ chuyến viếng thăm với bác sĩ Webster, Mandy tiến bộ rất nhiều. Nó dần dần bước ra khỏi lớp vỏ mà nó tách biệt mình bên trong. Đầu óc của nó đầy sáng tạo. Cơ thể bé của nó có vẻ thấm nhuần với năng lượng. Cho dù lòng tự tin của nó vẫn còn dễ vỡ, nó có vẻ hoàn toàn rất dễ vỡ như trước đây.
      "Đó là Ba. Và đây là Shep," con bé líu lo, chỉ đến vệt mực xanh đậm giấy.
      "Mẹ thấy rồi."
      "Con có thể ăn cây kẹo cao su ? Mona bảo con xin mẹ."
      " cái thôi nhé. Đừng nuốt nó. Mang nó đến cho mẹ khi con muốn nó nữa."
      Mandy hôn nụ hô ẩm ướt. "Con mẹ."
      "Mẹ cũng con." Avery ôm chặt nó lần nữa, giữ nó cho đến khi Mandy oằn người thoát khỏi và vội tìm kẹo cao su của nó.

      Avery theo nó ra đến cửa và đóng lại. nghĩ đến chuyện khóa nó lại. Có những người trong ngôi nhà này mà muốn chặn lại.
      Nhưng có những người phải để ngỏ cửa, chỉ để phòng hờ. Mandy, là . Và Tate.
      ***

      Van mở hộp cá thu và mang nó quay lại giàn máy video. Dạ dày của cuối cùng truyền đạt đến não là phải có chất bổ dưỡng để sống. Nếu , lẽ ra quá thu hút trong những gì làm, bao giờ nhớ để ăn. múc khúc cá từ cái hộp đến miệng bằng cái thìa sạch hợp lý.
      Kẹp cái muỗng trong miệng, sử dụng cả hai tay để rút cuộn băng từ cái máy và đút cuộn băng mới vào máy khác. Trong khả năng này, hoạt động tốt như con bạch tuột nhiều vòi.
      đặt cuộn băng đầu tiên trong cái thùng được đánh dấu và chú tâm đến cuộn băng chạy. Những khúc màu xuất màn hình, sau đó đếm ngược.
      Van nuốt thức ăn mà giữ trong miệng, hút hơi thuốc lá cháy, uống ngụm rượu uýt xki, sau đó vốc lên miếng cá thu khác khi ngả người ra trong ghế và gác chân lên cạnh bàn.
      theo dõi cuốn phim tài liệu mà quay nhiều năm trước cho đài truyền hình ở Des Moines. Đề tài là về sách báo khiêu dâm trẻ em. Đây phải là phiên bản bị pha hay chỉnh sửa được trình chiếu. Đây là bản sao của cá nhân - cái mà chứa tất cả cảnh phim mà quay hơn mười hai tuần trong khi theo đạo diễn, ký giả, người giữ thiết bị, và người về thanh. Nó chỉ là trong hàng trăm cuốn băng trong thư viện cá nhân to lớn của .

      Cho đến nay, có gì xem chứng minh khái niệm làm cho cáu tiết rằng nhìn thấy ai đó trong đoàn người tháp tùng Rutledge trước đây, và nó phải là người đàn ông có mái tóc xám mà Avery rất quan ngại. Van thậm chí biết chắc là tìm thứ gì, nhưng phải bắt đầu ở nơi nào đó. dừng lại cho đến khi tìm thấy nó - dù "nó" là gì. Cho đến khi quay lại cuộc vận động bầu cử với Rutledge, có bất cứ thứ gì tốt hơn để làm ngoại trừ dùng thuốc.

      vẫn có thể làm điều đó sau.
      ***
      "Eddy đâu?" Nelson hỏi từ chỗ của ông ở đầu bàn ăn.
      " ấy phải ở lại trễ," Tate trả lời. " ấy đừng đợi ấy cho bữa ăn tối."
      "Dường như tất cả chúng ta bao giờ cùng ngồi với nhau để ăn tối nữa cả," Nelson nhận xét với cái cau mày. "Dorothy Rae, Fancy đâu?"
      "Nó …nó …" Dorothy Rae bối rối biết con ở đâu.
      "Nó vẫn còn ở trụ sở chính khi con rời khỏi," Tate , giải cứu cho chị dâu của .
      Jack cười với cha mẹ ông. "Nó đặt nhiều thời gian ở đó, đúng , Mẹ ?"
      Zee mang lại cho ông nụ cười ấm. "Nó sốt sắng hơn mẹ kỳ vọng."
      "Công việc rất tốt đối với nó."
      "Đó chỉ là bắt đầu," Nelson làu bàu.
      Avery, ngồi trước mặt Jack, giữ mồm giữ miệng. nghi ngờ Fancy làm việc trong tất cả thời gian ta trải qua ở trụ sở chính của cuộc vận động. có vẻ là người duy nhất để ý đến chuyện Fancy và Eddy thường về muộn với nhau.
      Mandy kêu giúp phết bơ vào bánh mì cho nó. Khi Avery làm xong và ngước đầu lên, bắt gặp Jack nhìn . Ông mỉm cười, như thể họ chia sẻ bí mật bẩn thỉu nào đó. Avery nhanh chóng quay mặt và tập trung vào cái đĩa của trong khi cuộc đàm thoại xoay quanh .
      Fancy về đến vài phút sau và ngồi phịch xuống ghế, tính tình của ta có vẻ chua cay như vẻ mặt của ta.
      "Cháu có phép tắc với ai cả, cháu ?" Nelson hỏi nghiêm nghị.
      "Chúa ơi, bông cải," lầm bầm, đẩy cái tô qua bên.
      "Ông chấp nhận loại ngôn ngữ đó," Nelson hét.
      "Cháu quên," la to cộc cằn.
      Khuôn mặt của ông trở nên đỏ lựng giận dữ. "Ông cũng chấp nhận bất cứ hỗn xược nào từ cháu." Ông bắn cái nhìn ý nghĩa qua Jack, người cúi đầu, và Dorothy Rae, người với lấy ly rượu. "Hãy cho thấy cách xử đàng hoàng . Ngồi thẳng dậy và ăn bữa tối của cháu."
      " bao giờ có bất cứ thứ gì đàng hoàng để ăn quanh đây cả," Fancy phàn nàn.
      "Cháu nên xấu hổ về bản thân mình, Francine."
      "Cháu biết, cháu biết, Ông ạ. Tất cả những đứa trẻ chết đói đó ở Châu Phi. Hãy tiết kiệm bài thuyết pháp này, OK ? Cháu về phòng cháu."
      "Cháu ở lại chỗ đó," ông quát tháo. "Cháu là phần của gia đình, và trong gia đình này, mọi người ăn tối với nhau."
      " cần phải lớn tiếng, Nelson," Zee , chạm vào tay áo của ông.
      Khuôn mặt của Fancy sừng sĩa. nhìn trừng trừng ông cách chống đối, nhìn cha mẹ cách khinh thường, nhưng ngồi im.
      Như thể có chuyện gì xảy ra, Nelson tiếp tục cuộc đàm thoại nơi nó dừng lại khi vào. "Nhóm người Wakely và Foster thiết lập chuyến khác cho Tate." Ông đem lại tin tức này cho những người phụ nữ trong nhà được nghe nó trực tiếp.
      Avery nhìn Tate. " chỉ mới biết chiều nay thôi," cách phòng thủ, "và có thời gian để cho em biết trước bữa tối. Em nhận được bản kế hoạch."
      "Chúng ta đâu ?"
      "Hầu như mỗi góc đường trong bang."
      Zee chậm miệng bà. "Con vắng mặt bao lâu ?"
      "Hơn tuần."
      "Đừng lo lắng về Mandy, Carole," Nelson . "Ông chăm sóc cho cháu. Đúng , Mandy ?"
      Con bé cười toét miệng với ông và gật gù đầu. Con bé bao giờ thấy phiền khi bị bỏ lại ở nhà với họ. Theo cách bình thường, Avery lẽ ra day dứt về việc bỏ lại nó. Tuy nhiên, Mandy cơn ác mộng khác vào đêm trước – lần thứ hai trong tuần. Nếu nó bờ vực của bước đột phá, Avery ghét phải xa nó. Có lẽ Mandy có thể với họ. Đó là điều mà cần thảo luận với Tate trước khi những kế hoạch cuối cùng được làm.
      Eddy thình lình xuất ở ngưỡng cửa mở của phòng ăn. Mona, người ràng là dọn dẹp món ăn chính, với là bà giữ ấm bữa ăn tối của . "Tôi mang nó ra ngay."
      "Đừng phiền." Mắt quét nhanh quanh bàn, chiếu vào mọi người ngồi. "Tôi phải ăn sau."
      Tâm trạng của Fancy sáng bừng lên đáng kể. Ánh sáng xuất sau đôi mắt ảm đạm của ta. Cái bĩu môi gắt gỏng của ta biến thành nụ cười. ngồi ngay lại trong ghế và nhìn với vẻ thán phục và ham muốn.
      "Tôi ghét phải phá hỏng bữa ăn tối của mọi người," bắt đầu.
      Nelson vẫy tay lờ . "Cậu trông có vẻ khó chịu."
      Đó là lời , Avery nghĩ. Eddy rất tức giận.
      "Có chuyện gì vậy? Chúng ta lại tuột nút trong các cuộc trưng cầu ý kiến à?"
      "Có chuyện gì xấu à ?"
      "Tôi e là thế," Eddy , chọn câu hỏi của Zee để đáp lại. "Ralph và Dirk chung với tôi, nhưng tôi bảo họ đợi trong phòng khách cho đến khi tôi có cơ hội để chuyện riêng với gia đình."
      Ralph và Dirk là hai người đàn ông từ Wakely và Foster được phân công cho cuộc vận động của Tate. Tên của họ thường được đề cập đến trong các cuộc đàm thoại. Avery luôn sợ khi nghe nhắc đến họ, vì thường có phản ứng tiêu cực với dù bất cứ thứ gì được sau đó.
      "Sao?" Nelson nhắc các sốt ruột. "Tốt nhất là hoàn thành tin xấu cho xong."
      "Nó liên quan đến Carole." Mỗi cặp mắt trong phòng di chuyển đến nơi ngồi giữa Tate và Mandy. "Người phá thai của ấy sắp sửa ra tất cả."
      **********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 35

      Phẩm chất cần thiết của phi công lái máy bay ném bom là khả năng bị hoảng hốt dưới áp lực. Và Nelson làm hoen ố cái phẩm chất đó. Avery suy nghĩ về vẻ tự tin của ông sau khi xem xét lại những khoảnh khắc thót tim sau thông báo kinh khủng của Eddy.
      Việc thiếu phản ứng của ông làm thấy đáng chú ý, vì cảm thấy như mình rất có thể vỡ tan tành. được gì, bất động, thể suy nghĩ. Não của ngừng hoạt động. Đất dưới chân như sụp đổ, và đứng đó mà có chút trọng lực nào trong khoảng chân thiếu khí, đen kịt.

      Nelson, với khả năng phục hồi đáng khâm phục, đẩy ghế ông trở lại và đứng lên. "Tôi tin là chúng ta nên di chuyển cuộc thảo luận này đến phòng khách."
      Eddy gật đầu, nhìn lướt qua Tate với vẻ thương hại và bực tức, sau đó rời khỏi phòng.
      Zee, nhợt nhạt nhưng hầu như bình tĩnh như chồng bà, cũng đứng lên. "Mona, tối nay chúng tôi ăn món tráng miệng. Xin vui lòng chăm sóc Mandy. Chúng tôi có thể mắc bận lát."
      Dorothy Rae với lấy ly rượu của bà. Jack lấy nó khỏi tay bà và đặt nó trở lại bàn. Ông chụp cánh tay của bà, nâng bà ra khỏi ghế, và đẩy bà về phía phòng khách. Fancy đuổi theo họ. Bây giờ ta rất hăm hở.
      Khi họ đến khung cửa, Jack với con của ông, "Con hãy tránh can dự vào chuyện này."
      " đời nào. Đây là chuyện hứng thú nhất từng xảy ra," với tiếng cười khúc khích.
      "Nó phải là chuyện của con, Fancy."
      "Con cũng là phần của gia đình này. Ông vừa mới vậy. Bên cạnh đó, con là người làm trong cuộc vận động. Con có mọi quyền ngồi dự thính cuộc thảo luận. Thậm chí còn hơn bà ấy," , chỉ tay về phía mẹ .
      Jack móc tờ năm mươi đô la ra khỏi túi quần và ấn nó vào tay Fancy. "Tìm thứ khác làm ."
      "Đồ đểu cáng," thầm trước khi hậm hực bỏ .

      Khuôn mặt của Tate trắng bệch vì tức giận. Mọi cử động của được kiểm soát cách cẩn thận khi gấp khăn ăn và đặt nó bên cạnh đĩa của mình. "Carole?"
      Đầu của Avery ngoảnh lên. phủ nhận được chuẩn bị và sẵn sàng ra, nhưng cuồng nộ cháy rực trong mắt buộc chúng phải im lặng. Dưới bàn tay hướng dẫn cứng rắn của , rời khỏi phòng ăn và qua hành lang hướng về phía phòng khách lớn.
      Bầu trời vẫn còn trong buổi hoàng hôn. Từ phòng khách có thể ngắm được toàn bộ khung cảnh của bầu trời phía tây, với những vệt sáng sống động của cảnh mặt trời lặn. Khung cảnh hết sức gợi cảm mà Avery thường ngồi và tận hưởng. Tuy nhiên tối nay chân trời bất tận đó làm cảm thấy bị lột trần và độc.
      có lấy khuôn mặt thân thiện nào chào đón khi bước vào phòng. Những người đàn ông đại diện cho công ty chuyên về quan hệ công chúng đặc biệt rất thù địch.

      Dirk cao, ốm, lờ đờ, và luôn có vẻ ủ dột của cái bóng xanh đen lúc năm giờ. Ông ta trông giống như kẻ giết người chuyên nghiệp từ bộ phim găng xtơ. Có vẻ như khuôn mặt của ông ta bị nứt toác ra nếu ông ta cố mỉm cười.
      Ralph trái ngược hẳn với Dirk. Ông ta tròn trịa, mập mạp, và dễ chịu. Ông ta luôn đùa, để làm mọi người khó chịu hơn là để giải trí. Khi lo lắng, ông ta hay rung các đồng xu. Những đồng xu trong túi ông ta bây giờ được tập luyện. Chúng khua vang như tiếng chuông của xe trượt tuyết.
      Chẳng có người đàn ông nào, theo hiểu biết của , từng tự giới thiệu là có cái họ. cảm thấy thiếu sót đó là để thúc đẩy quan hệ làm việc thân thiện giữa họ và thân chủ của họ. Đối với , trò bịp đó có tác dụng.
      Nelson mở đầu. "Eddy, vui lòng những gì cậu vừa thông báo với chúng tôi trong phòng ăn."
      Eddy thẳng vào trọng tâm của vấn đề và hướng về Avery. " từng phá thai hả?"
      Môi tách ra, nhưng thể thốt nên lời. Tate trả lời dùm . "Đúng, ấy làm vậy."
      Zee nhảy bật lên như thể cơ thể mảnh mai của bà vừa mới bị mũi tên bắn trúng. Lông mày của Nelson chau lại thành cái cau mày. Jack và Dorothy Rae chỉ nhìn chằm chằm vào Avery trong hoài nghi sửng sốt.
      " biết chuyện đó à?" Eddy hỏi Tate.
      "Phải."
      "Và với ai à?"
      "Nó phải là chuyện của ai cả, đúng ?" Tate cáu kỉnh cách giận dữ.
      "Chuyện này xảy ra khi nào?" Nelson hỏi. "Mới gần đây à?"
      ", trước tai nạn máy bay. Ngay trước đó."
      "Tuyệt," Eddy thầm. " là khốn nạn."
      "Ăn cho cẩn thận trước vợ tôi đấy, ông Paschal!" Nelson hét lên.
      "Tôi xin lỗi, Nelson," người đàn ông trẻ tuổi la to lại, "nhưng ông có chút ý tưởng nào là chuyện này có ảnh hưởng gì đối với cuộc vận động của Rutledge nếu nó lọt ra ngoài ?"
      "Dĩ nhiên là có chứ. Nhưng chúng ta phải ngăn chặn phản ứng theo kiểu phản xạ thiếu linh hoạt. Bây giờ tức giận có ích lợi gì đối với chúng ta chứ?" Sau khi mọi người dịu xuống, Nelson hỏi, "Cậu tìm hiểu về chuyện … chuyện ghê tởm này như thế nào?"
      "Y tá của bác sĩ gọi đến trụ sở chính chiều nay và cầu được chuyện với Tate," Eddy với họ. " ấy rời khỏi, vì vậy tôi nhận cuộc gọi. ta Carole đến chỗ họ khi có thai sáu tuần và đòi làm D và C để phá thai."
      Avery dìm xuống tay ghế xô pha và khoanh tay ngang ngực. "Chúng ta có cần phải chuyện với họ ở đây ?" hất đầu về phía cặp đôi chuyên về quan hệ với công chúng.
      "Biến ." Tate hất đầu với họ về phía cửa.

      "Đợi ," Eddy phản đối. "Họ phải biết mọi chuyện xảy ra."
      " phải về cuộc sống cá nhân của chúng tôi."
      "Mọi thứ, Tate," Dirk . "Ngay đến chất khử mùi mà sử dụng. bất ngờ nào, nhớ ? Nhất là những bất ngờ khó chịu. Chúng tôi thế với ngay từ đầu."
      Tate trông có vẻ sẵn sàng bùng nổ. "Y tá này hăm doạ làm gì?"
      " cho phương tiện truyền thông biết."
      "Hoặc là?"
      "Hoặc chúng ta có thể trả cho ta để giữ im lặng."
      "Hăm dọa tống tiền," Ralph , chơi giai điệu với những đồng xu trong túi. " độc đáo lắm."
      "Nhưng hiệu quả," Eddy dứt khoát. " ta làm tôi chú ý. có thể hủy hoại mọi thứ, biết ," nhằm vào Avery.
      Bị mắc kẹt trong lừa dối của mình, bây giờ Avery có lựa chọn nào khác ngoài việc phải chịu đựng coi khinh của họ. quan tâm những người khác nghĩ về , nhưng muốn chết khi nghĩ Tate cảm thấy bị phản bội như thế nào.
      Eddy bước đến tủ rượu và rót cho mình ly scotch. "Tôi sẵn sàng lắng nghe góp ý."
      "Thế còn vị bác sĩ sao?" Dirk hỏi .
      "Y tá đó còn làm việc ở đó nữa."
      "Ồ?" Ralph dừng việc rung leng keng những đồng xu. "Tại sao?"
      "Tôi biết."
      "Hãy tìm hiểu."
      Avery, người đưa ra giải pháp ứng biến, đứng lên. thấy chỉ có cách để hoán đổi mình trong mắt Tate và đó là giúp thoát khỏi hỗn độn này. "Tìm hiểu tại sao ta còn làm việc cho bác sĩ nữa, Eddy. Có lẽ ông ta đuổi việc ta vì thiếu khả năng.''
      "Ông ta à? Là nữ bác sĩ đấy. Chúa ơi, thậm chí nhớ à?"
      " có muốn tôi giúp đỡ trong chuyện này hay đây?" trả đũa, phỉnh phờ nhằm khỏa lấp cái sai lầm khủng khiếp đó. "Nếu người y tá bị đuổi việc, ta phải là kẻ tống tiền đáng tin cậy, đúng ?"
      "Carole có giải pháp gì đó với chuyện đó đấy," Ralph , liếc nhìn xung quanh những khuôn mặt trầm trọng.
      " đưa chúng tôi vào tình thế khó xử này," Eddy , tiến về Avery. " dự định làm gì, trơ ra à?"
      "Phải," cách thách thức.
      gần như nghe thấy ngẫm nghĩ quay cuồng trong căn phòng. Họ suy nghĩ về nó cách nghiêm trọng.
      Zee phá tan yên lặng. "Chuyện gì xảy ra nếu ta có bệnh án của con?"
      "Hồ sơ có thể làm giả, nhất là những bản sao. Nó vẫn là lời của con chống lại ta."
      "Chúng ta thể dối về chuyện đó," Tate .
      "Khốn kiếp, tại sao lại ?" Dirk hỏi.
      Ralph cười. " dối là phần của nó, Tate. Nếu muốn thắng, phải dối cách thuyết phục hơn Rory Dekker, tất cả chỉ là vậy."
      "Nếu tôi trở thành Thượng nghị sĩ, tôi vẫn còn phải nhìn mình trong gương mỗi buổi sáng đấy," Tate , cau có.
      "Em phải dối. cũng . bao giờ có ai biết về chuyện phá thai." Avery bước tới phía trước Tate và đặt tay cánh tay . "Nếu chúng ta thách thức ta, ta bỏ cuộc. Em gần như có thể bảo đảm là có đài truyền hình ở địa phương nào chịu nghe ta, đặc biệt nếu ta là nhân viên bị sa thải."
      Nếu y tá mang câu chuyện của ta đến chỗ Irish McCabe - và KTEX có lẽ là lựa chọn đầu tiên của ta, vì nó có tỉ lệ đánh giá cao nhất - Ông chặn đứng câu chuyện ngay. Nếu ả đưa nó đến nơi khác...

      Avery đột ngột hướng về Eddy và hỏi, " ta có ta có ai đó để chứng thực câu chuyện của ta ?"
      "."
      "Vậy có nhà báo đáng tin cậy nào đăng tin đó."
      "Làm sao thím biết chứ?" Jack hỏi từ bên kia phòng.
      "Tôi xem trong Tất cả những người đàn ông của tổng thống."
      "Những tờ báo lá cải in mà cần chứng thực."
      ''Họ có thể," , "nhưng họ có chút tín nhiệm nào cả. Nếu chúng ta lờ câu chuyện đáng hổ thẹn như thế, độc giả xem đó là lời dối bẩn thỉu."
      "Chuyện gì xảy ra nếu nó được tiết lộ cho người của Dekker? Ông ta thổi tung nó từ Texarkana đến Brownsville."
      "Chuyện gì xảy ra nếu ông ta làm thế chứ?" Avery hỏi. "Đó là chuyện tồi tệ. Ai tin tôi làm chuyện như vậy chứ?"
      "Tại sao con lại làm thế?"
      Avery hướng về Zee, người hỏi câu hỏi đơn giản. Bà trông có vẻ bị tác động mạnh, đau khổ cho con trai bà. Avery ước gì là có thể trao cho bà câu trả lời thỏa đáng cho câu hỏi đó, nhưng thể.
      "Con xin lỗi, Zee, nhưng đó là chuyện giữa Tate và con," cuối cùng . "Lúc đó, nó có vẻ như chuyện nên làm."
      Zee rùng mình với vẻ ghê sợ.
      Eddy quan tâm đến khía cạnh ủy mị trong cái tình thế khó xử của họ. tới lui thảm. "Chúa ơi, Dekker rất muốn có cái tin béo bở này. Ông ta có những người phản đối phá thai cách nhiệt tình trong túi lưng của ông ta rồi. Họ là người cuồng tín. Tôi dám nghĩ ông ta có thể làm gì với tin tức này. Ông ta vẽ Carole như mụ đàn bà giết người."
      "Nó trông giống như ông ta ném bùn," Avery , ''trừ phi ông ta có thể chứng minh nó ngoài cái bóng của nghi ngờ, chuyện mà ông ta thể. Những cử tri thông cảm dao động về phía chúng ta."
      Dirk và Ralph nhìn nhau và cùng nhún vai. Dirk , " ấy vài điểm hợp lệ, Eddy. Khi nghe lại từ người y tá, hãy thách thức ta. ta có lẽ là cố làm chuyện thể thành công và dễ dàng bị doạ nạt."
      Eddy cắn má bên trong. "Tôi biết. Hên xui thôi."
      "Nhưng đó là điều tốt nhất mà chúng ta có thể làm." Nelson đứng dậy từ ghế và chìa tay ra cho Zee. "Các người hãy sắp xếp phần còn lại của chuyện tồi tệ này. Tôi bao giờ muốn nghe ai đề cập đến nó nữa." Cả ông hay Zee thèm hạ cố để nhìn Avery khi họ ra ngoài.

      Dorothy Rae tiến tới tủ rượu. Jack trừng mắt cách ác ý với vợ của em trai ông đến nỗi ông nhận thấy hoặc cố chặn bà.
      ràng, có ai trong gia đình biết về chuyện mang thai của Carole và chuyện phá thai cho đến đêm nay. Phát này mang đến cú sốc cho mọi người, thậm chí đối với Avery, người biết chắc và thua bằng cách đặt cược lên việc bao giờ có ai phát ra.
      "Thím có còn giấu chuyện nhục nhã gì khác ?"
      Tate quay phắt lại và đương đầu với trai với vẻ tức giận hơn Avery từng thấy biểu lộ đối với bất kỳ người nào trong gia đình. Bàn tay siết chặt lại ở hai bên hông. "Ngậm miệng lại , Jack."
      "Đừng bảo ấy ngậm miệng," Dorothy Rae hét, đặt mạnh chai vodka vào tủ rượu. "Chuyện vợ của chú là ả đàn bà thối tha phải là lỗi của ấy."
      "Dorothy Rae!"
      "À, phải sao, Jack? ta cố tình tống khứ đứa bé, trong khi em… em…" nước mắt bà tuôn trào. Bà xoay lưng lại với căn phòng.
      Jack thở ra, cúi đầu, và lẩm bẩm, "Xin lỗi, Tate."
      Ông đến bên người vợ khóc lóc, đặt cánh tay quanh thắt lưng bà và đưa bà ra khỏi phòng. Với mọi ác cảm mà cảm thấy đối với Jack, Avery rất cảm động bởi cử chỉ đó. Dorothy Rae cũng vậy. Bà nhìn chằm chằm vào ông với vẻ biết ơn và thương .
      Dirk và Ralph, trơ ra đối với cảm xúc gia đình, nãy giờ chuyện với nhau. " tránh chuyến này ra, " Dirk bảo Avery cách độc đoán.
      "Tôi ủng hộ chuyện đó," Eddy .
      "Điều đó tùy thuộc vào Tate," .

      Khuôn mặt lạnh lùng và bình thản. "Em ở lại ."
      Nước mắt sắp tuôn ra, nhưng bị đày xuống địa ngục trước khi bật khóc trước mặt Dirk, người cộng tác với ông ta, và gã người băng bất khuất, Eddy Paschal. "Tha lỗi cho tôi."
      cách kiêu hãnh, nhưng vội vã, bỏ ra ngoài. Tate theo . đuổi kịp trong hành lang và kéo xoay lại để đối mặt với . " có giới hạn cho lừa dối của em, đúng , Carole?"
      "Em biết nó có vẻ tệ, Tate, nhưng - "
      "Tệ à?" cay đắng và hoài nghi, lắc đầu. "Nếu em làm chuyện đó, tại sao em chỉ thú nhận chứ? Tại sao với tôi rằng chưa bao giờ có đứa con chứ?"
      "Vì em có thể nhìn thấy nó làm thương tổn đến mức nào."
      "Nhảm nhí. Em thấy là nó làm gây thương tổn cho em đến mức nào!"
      " phải," vẻ khổ sở.
      "Thách thức ta. có nhân chứng để khẳng định. Hồ sơ giả," , trích dẫn những gợi ý lúc nãy của . "Nếu em bị phát , em xem xét đến lối thoát của mình rồi, đúng ? Em còn có bao nhiêu mánh lới khác thủ sẵn vậy?"
      "Em đưa ra các gợi ý đó để bảo vệ . Là đấy, Tate."
      "Chắc chắn là em làm vậy." Môi cong lên với vẻ chỉ trích. "Nếu em muốn làm điều gì đó cho tôi em phá thai. Tốt hơn là, em có thai ngay từ lúc đầu. Hay em nghĩ đứa bé là tấm vé đưa em đến Washington hả?"
      đột ngột thả ra, hất tay ra như thể thể chịu đựng nỗi khi chạm vào . "Hãy tránh xa tôi ra. Tôi thể chịu được khi nhìn thấy em."
      quay lại phòng khách, nơi các chuyên gia tư vấn đợi . Avery sụm người vào tường và dùng tay che miệng để kềm hãm tiếng nức nở.
      Với cái ý đồ nhằm chuộc lại tội của Carole, chỉ càng đẩy Tate ra xa hơn.
      ***
      Sáng hôm sau, Avery thức dậy cảm giác chuệnh choạng. Đầu óc mụ mẫm, mắt sưng tấy và rát buốt vì khóc thầm trong đêm. Mặc vào cái áo choàng , loạng choạng về phía phòng tắm.
      Ngay khi đến cửa, nép sát vào tường và, với vẻ hãi hùng, đọc tin nhắn được viết tấm gương bằng son môi của .
      Con điếm ngu ngốc. gần như phá hỏng mọi chuyện.
      Nỗi sợ hãi làm tê liệt trong lúc, sau đó kích thích thần kinh của . chạy đến tủ áo và vội vàng mặc đồ vào. Ngừng lại chỉ đủ lâu để lau sạch tin nhắn gương, chạy trốn khỏi phòng như bị ma đuổi.
      Chỉ mất vài phút trong chuồng để cho gắn yên ngựa. phi nước đại băng qua đồng cỏ, đặt khoảng cách giữa và ngôi nhà xinh đẹp chấp chứa hành động bội phản như thế. Mặc dù những tia nắng đầu tiên của mặt trời rọi xuống da , cánh tay Avery vẫn sởn gai ốc khi nghĩ về việc ai đó lén vào phòng trong khi ngủ.

      Có lẽ Irish và Van đúng. điên khi tiếp tục trò chơi này. có thể trả giá bằng mạng sống của mình cho mạnh khóe của người phụ nữ khác. Có câu chuyện nào đáng giá như thế chứ? ngu ngốc là rời khỏi trước khi bị phát .
      có thể biến mất, nơi khác, giả định nhận diện mới. thông minh và tháo vát, có hứng thú với nhiều thứ. Nghề làm báo phải chỉ là lĩnh vực đáng giá để cố gắng.
      Nhưng đó là lựa chọn được tạo ra bởi hoang mang và sợ hãi. Avery biết là bao giờ làm theo chúng. thể chịu thêm thất bại chuyên nghiệp khác, nhất là ở mức độ lớn như thế này. Và chuyện gì xảy ra nếu Tate bị mất mạng? và Mandy quý giá hơn bất cứ khen ngợi nào của . phải ở lại. Với cuộc bầu cử chỉ còn cách vài tuần, kết thúc ở trong tầm mắt.
      Như được chứng thực bởi tin nhắn tấm gương, khả năng thể đoán trước được gần đây của Carole làm kẻ thù của Tate tức giận và lo lắng. Người lo lắng hay phạm lỗi. phải cảnh giác với những manh mối, và cùng lúc đề phòng để làm lộ mình.
      Chuồng ngựa vẫn còn vắng vẻ khi đưa con ngựa trở về ngăn chuồng của nó. tháo yên, mang đến cho nó số thức ăn, và chải lông cho nó.
      "Tôi tìm em."
      cách cảnh báo, thả bàn chải lông ngựa và quay phắt lại. "Tate!" xoè tay trái tim đập thình thịch. "Em nghe vào. làm cho em giật cả mình."
      đứng ngay ngưỡng cửa của chuồng ngựa. Shep ngoan ngoãn ngồi ở chân , lưỡi lè ra.
      "Mandy đòi ăn bánh mì nướng của em cho bữa điểm tâm. Tôi với nó là tôi tìm em."
      "Em cưỡi ngựa," , tuyên bố ràng.
      "Chuyện gì xảy ra với những cái quần tốt đẹp vậy?"
      " gì?"
      "Cái đó …" chỉ tay đùi .
      "Quần cưỡi ngựa ư?" Quần jean và giầy ống của có chút lôi cuốn, cho dù có nhìn theo cách nào. Phần đuôi của áo sơ mi thả lỏng lẻo qua hông . "Bây giờ em cảm thấy ngu ngốc trong chúng."
      "Ồ." quay .
      "Tate?" khi xoay đầu lại, bối rối liếm môi. "Em biết mọi người giận dữ với em, nhưng ý kiến của là cái duy nhất quan trọng. có ghét em ?"
      Shep nằm xuống sàn xi măng mát lạnh của chuồng ngựa và chống đầu hai chân trước, nhìn với đôi mắt ủ rũ.
      "Tôi nên quay lại với Mandy," Tate . "Đến chứ hả?"
      "Vâng, em đến đó."
      Tuy nhiên ai có động thái nào để rời khỏi chuồng ngựa. Họ chỉ đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào nhau. Ngoài trừ tiếng vó ngựa thỉnh thoảng nện sàn nhà hay tiếng khụt khịt của những con ngựa, căn chuồng im ắng. Bụi bay trong những sọc nắng xuyên qua cửa sổ. khí tĩnh mịch và dễ chịu có mùi cỏ khô, mùi ngựa và da thuộc. Và dục vọng.
      Quần áo của Avery thốt nhiên có vẻ siết lại. Tóc cảm thấy quá nặng đầu, da quá để chứa cơ thể căng lên của . nhức nhối muốn đến bên Tate và đặt cánh tay quanh thắt lưng của . muốn áp má vào ngực và cảm nhận nhịp đập của trái tim như nó đập khi ở bên trong . muốn với lấy với vẻ khao khát và đam mê lại, dù là chỉ muốn tạm thời.

      Ham muốn xoáy cuộn bên trong được nối với tuyệt vọng. kết hợp thể chịu đựng nổi. quay mặt khỏi và vu vơ vuốt mõm của con ngựa. Nó ngừng nhai lúa mạch để âu yếm va mạnh vai . "Tôi hiểu."
      Mắt quay lại đến Tate. "Gì cơ?"
      "Nó từng thở ra lửa nếu em đến gần nó. Em muốn chúng tôi bán nó cho nhà máy làm keo dán. Bây giờ hai người ấp ủ nhau. Chuyện gì xảy ra vậy?"
      nhìn thẳng vào đôi mắt xám của Tate và khẽ, "nó học để tin em."
      nhận được thông điệp. nhầm lẫn nào về điều đó. giữ ánh mắt với lúc lâu, sau đó đẩy con chó lớn bằng mũi giày. " nào, Shep." Qua đôi vai rút lui nhắc nhở , "Mandy chờ đấy."
      *********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :