1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Mirror Image - Sandra Brown ( 50c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 26

      "Tôi ra ngay."
      Eddy rời khỏi cái ghế ngồi thoải mái trong phòng khách sạn và cái ghế gác chân độn bông phù hợp. Bên nó là những bản in, những mẩu giấy được cắt ra từ báo chí, biểu đồ nhân khẩu. Nghĩ rằng tiếng gõ cửa là của dịch vụ mang thức ăn lên phòng mà gọi, mở cửa mà kiểm tra qua cái lỗ cánh cửa.
      Fancy đứng ngay ngưỡng cửa. "Em trả giá để được nhìn thấy điều đó."
      thèm che giấu khó chịu, chặn lối vào của bằng cách đặt cẳng tay thanh dọc khung cửa. "Nhìn thấy cái gì?"
      " ra." (chỗ này Fancy chơi chữ - ý là nhìn thấy Eddy đạt đến khoái cảm)
      "Rất dễ thương."
      "Cám ơn," trả lời cách xấc xược. Sau đó đôi mắt xanh dương của tối sầm lại. " mong ai vậy?"
      " liên quan gì đến . làm gì xa nhà thế này hả, bé?"
      Chuông thang máy ở hành lang kêu vang, và người phục vụ xuất mang theo cái khay thức ăn vai ta. ta tiến về phía họ với bước chân thầm lặng. "Ông Paschal?"
      "Ở đây." Khi Eddy bước qua bên cho ta vào, Fancy cũng lách người vào bên trong. vào phòng tắm và khoá cửa lại. Eddy ký nguệch ngoạc tờ hóa đơn và đưa người phục vụ ra cửa.
      " đêm vui vẻ." Chàng thanh niên cười với kiểu huých-khuỷu-tay-vào-xương-sườn và nháy mắt ranh mãnh.

      Eddy đóng cánh cửa hơi quá đột ngột và hơi quá lớn để được gọi là lịch . "Fancy?" gõ cửa phòng tắm.
      "Em ra trong giây."
      nghe tiếng dội toilet. mở cửa trong khi vẫn còn kéo cái váy ngắn bó sát của cái áo đầm qua hông. Chiếc áo được làm bằng loại vải giãn, bó chặt ôm sát thể của như lớp da thứ nhì. Nó có cổ áo gấp lại có thể kéo xuống vai. kéo nó xuống rất thấp.
      Cái áo màu đỏ. Son môi của cũng vậy, đôi giày cao gót, và hàng tá vòng nhựa cổ tay của . Với mái tóc vàng của thậm chí còn để xù hơn thường lệ, trông giống như ả điếm.
      " gọi món gì thế? Em đói gần chết rồi."
      " được mời." Eddy chặn đường về phía khay thức ăn mà người phục vụ để bàn gần cái ghế bành. kẹp chặt bắp tay . " làm gì ở đây vậy?"
      "Đầu tiên là em giải quyết nỗi buồn. Bây giờ em tìm hiểu có gì để ăn."
      Ngón tay của siết chặt hơn và rít tên qua kẽ răng. " làm gì ở Houston vậy?"
      " bắt đầu thấy ở nhà chán ngán," , giật mạnh cánh tay được tự do, "với việc có ai ngoài Mona và mẹ ở đó. Mẹ ở trong trạng thái ngẩn ngơ hết phân nửa thời gian. Phân nửa kia bà than khóc vì bố bà nữa. Thực ra, em nghi ngờ là ông có bao giờ bà. biết ông nghĩ bà cố tình có mang em khi họ lấy nhau." giở cái nắp kim loại bạc ra khỏi trong những cái đĩa và nhặt lên trái cà chua - trong rau gia vị cho bánh mì xăng-uýt kẹp thịt của .
      "Cái gì ... ừm, kem sô la," thủ thỉ với vẻ vui mừng khi kiểm tra thức ăn bên dưới cái nắp khác. "Làm thế nào mà ăn như thế này vào lúc khuya và giữ được bụng đẹp đẽ và phẳng lì thế hả?"
      Đôi mắt điêu luyện của di chuyển xuống thân mình đầy cơ bắp có thể nhìn thấy xuyên qua áo sơ mi để mở của . cách khêu gợi, Fancy liếm môi.
      "Dù sao chăng nữa, mẹ tin bố mê mẩn thím Carole, điều mà em nghĩ là rất đáng hổ thẹn, có thấy vậy ?" rùng mình - phải là vì ghê tởm, mà là thích thú. "Nó là Cựu ước cho người đàn ông thèm muốn vợ của em trai ông ta."
      "Tội lỗi của tuần, bởi Fancy Rutledge."
      cười khúc khích. "Mẹ rất buồn bã và Mona xem xét kỹ lưỡng em với cùng ánh mắt mà bà chiếu vào con gián trong hộp đường của bà ta. Bà nội, ông nội, và con quỷ sắp về đến nhà, chỉ làm cho mọi chuyện càng tệ hơn, vì vậy em quyết định chia tách và đến đây, nơi mọi chuyện diễn ra."
      cách mỉa mai, , "như có thể nhìn thấy, có gì nhiều diễn ra đêm nay."
      nản lòng, cuộn người trong ghế bành mà ngồi lúc nãy và đút trái cà chua vào miệng. Nó cùng màu đỏ rực rỡ giống như môi . Răng cắn xuống nó. Nước cà chua phun bên trong miệng .
      " của vấn đề là, Eddy dấu, em hết tiền mặt. Máy rút tiền tự động là nó thể nhả cho em thêm đồng nào nữa vì em rút quá mức tài khoản của em. Vì vậy," , nâng cao cánh tay đầu và nằm dài cách uể oải, "em đến găp người bạn thân nhất của em để vay khoản ."
      " cỡ nào?"
      " trăm đô la được ?"
      "Tôi đưa hai mươi chỉ để tống khứ ." rút tiền từ túi quần và thảy nó vào lòng .
      "Hai mươi à !"
      " đủ mua xăng cho quay về nhà."
      " dư gì."
      "Nếu muốn thêm, có thể lấy nó từ ông già của . Ông ta ở phòng 1215."
      " có nghĩ ông ấy vui mừng khi thấy em ? Đặc biệt nếu em với ông ấy là em vừa mới đến từ phòng ?"
      màng trả lời, Eddy nhìn đồng hồ đeo tay. "Nếu tôi là , tôi bắt đầu quay về nhà trước khi quá trễ. Lái xe cẩn thận." ra phía cửa để mở cửa cho .
      "Em thấy đói. Vì quá keo kiệt với khoản tiền vay, em thể mua nỗi bửa ăn tối. Em tin rằng em có quyền ăn ít bánh xăng uých này." lấy phần trong cái xăng uých ba tầng từ cái đĩa và cắn vào nó.

      "Cứ tự nhiên." kéo cái ghế ra từ dưới bàn, ngồi xuống, và bắt đầu ăn phần xăng uých. đọc trong những tài liệu trong khi nhai.
      Fancy vỗ vào nó, hất nó ra khỏi tay . " dám lờ tôi, đồ khốn kiếp."
      Mắt lóe lên vẻ nguy hiểm. "Tôi mời đến đây, đồ điếm thối. Tôi muốn ở đây. Nếu thích ở đây cứ tự nhiên rời khỏi bất kỳ lúc nào - càng sớm càng tốt - và là giải thoát."
      "Ồ, Eddy, đừng như thế."
      Đầu gối của quỳ thảm khi chuồi khỏi ghế. Đột nhiên tỏ ra ân hận, lết gối tới phía trước cho đến khi đến gần . đưa cánh tay lên và luồn tay vào trong áo sơ mi của , xòe chúng bộ ngực trần của . "Đừng thô bạo với em. Em ."
      "Dừng lại , Fancy."
      cầu của bị lờ . nhích người lọt vào giữa đầu gối của và hôn bụng . "Em rất nhiều." Miệng và lưỡi di chuyển say sưa gò bụng phẳng lì, sợi lông của . "Em biết là cũng em."
      gầm gừ với vui sướng chủ tâm khi những móng tay dài của cào núm vú của . mở khoá dây lưng và mở quần .
      "Chúa ơi," rên rỉ khi nâng vật cương cứng của ra khỏi quần áo lót. Ngón tay xoắn vào mái tóc vàng của . thô bạo xoắn nó quanh khớp ngón tay của . Từ , nhìn đôi môi đỏ của đẩy trượt xuống cái phần cương cứng của . Miệng tham lam, chừng mực, khiêm tốn, hoặc có đạo đức - cái miệng có ý thức về luân lý chưa bao giờ bị từ chối hoặc kỷ luật.
      hổn hển tên hai lần. ngước đầu lên và kêu gọi , " em , Eddy, làm ơn."
      cố đứng lên, kéo lên với , áp sát vào người . Miệng của họ gặp nhau trong nụhôn đầy nhục dục. Trong khi tay làm việc điên cuồng để cởi áo sơ mi của , thò tay xuống bên dưới cái váy bó của chiếc quần lót của . Những món đồ mỏng manh, chúng rách từng mảnh trong tay .
      khóc thét lên vì bất ngờ và đau đớn khi đút hai ngón tay vào bên trong , nhưng di chuyển nó với đê mê ngây ngất. đẩy quần của ra và cái quần áo rơi qua khỏi đầu gối của . đẩy chúng xuống mắt cá chân và bước ra khỏi chúng khi nâng lên, chân kẹp ngang hông .
      Họ cùng nhau ngã ra giường. đẩy cái áo của lên và vùi mặt vào vùng tam giác của cơ thể của trong khi uốn người cởi cái áo. Trước khi thậm chí kéo được cái áo qua khỏi đầu hoàn toàn, bắt đầu bóp mạnh vú , nút, cắn và xoắn chúng.
      Fancy cong người bên với , hoan hỉ với màn dạo đầu thô bạo của . cào móng tay xuống lưng và bấm chúng vào mông mạnh đủ để làm chảy máu. nguyền rủa , gọi bằng những cái tên xấu xí nhất. Khi co đầu gối lại, gót giày của cắt rách khăn trải giường đường khoảng 15 cm, nhưng ai nhận thấy hay quan tâm.
      Eddy dang rộng đùi ra và vào người với cái thúc mạnh đủ để làm đâm vào tấm ván đầu giường. Cơ thể của nhớp nháp mồ hôi khi quấn chân quanh và đáp trả với mỗi cái thúc điên cuồng của . Cơ thể của họ đóng sầm với nhau, hết lần này đến lần khác.
      Khuôn mặt của Eddy méo mó vì sắp đạt đến đỉnh điểm. Cong lưng lại, trút hết sức mình vào cái thúc sau cùng. Fancy đạt đến đỉnh cao cùng lúc.
      "Chúa ơi, tuyệt !" với tiếng thở dài khi họ lăn tròn rời khỏi nhau lúc sau.
      khôi phục lại trước, ngồi bật dậy, và cau mày khó chịu với cái ẩm ướt dính ở bên trong đùi . rời khỏi giường để tìm kiếm cái ví tiền cầm theo. lấy ra bao cao su và quăng nó vào người . "Lần tới hãy sử dụng cái này."
      "Ai có lần sau vậy?"
      Fancy, người chút xấu hổ chiêm ngưỡng cơ thể trần truồng của trong tấm gương, ném cho nụ cười tinh quái. "Ngày mai em em bị bầm tím." hãnh diện chạm vào vết răng cắn ngực như chúng là những chiến tích . "Em có thể cảm thấy vết thâm tím."
      "Đừng làm như vẻ em lo lắng vì nó. Em rất hưng phấn khi bị trừng phạt."
      "Em nghe than phiền gì cả đấy, Paschal."
      Vẫn chỉ mang giày và đeo vòng tay, vênh váo đến bàn và kiểm tra những món thức ăn còn sót lại trong khay. còn gì trong ly kem nước quả ngoại trừ vũng bọt trắng bị vẩn đục bởi si rô sô la, với trái đào nổi mặt.
      "Ôi, mẹ nó chứ," thầm, "kem bị tan hết rồi."
      Eddy bắt đầu cười từ giường.
      Avery thức dậy trước Tate. Căn phòng vẫn còn u. Vẫn còn rất sớm, nhưng biết là thể ngủ lại. rón rén vào phòng tắm và tắm. vẫn còn ngủ khi ra.
      lấy cái xô đá và chìa khoá phòng và luồn ra cửa trong cái áo choàng. Tate thích chạy bộ mỗi buổi sáng, thậm chí khi ở trong phố. Khi trở về, tiêu thụ hết cả mấy lít nước đá lạnh. Tuy nó luôn dễ làm trong khách sạn. bắt đầu có nó sẵn chờ ở đó cho khi trở về từ cuộc chạy bộ, nóng hực và khát nước.
      châm đầy cái xô từ máy làm đá ở dưới hành lang và đường về đến phòng của họ cánh cửa khác mở ra. Fancy bước ra và lặng lẽ đóng cánh cửa lại ở phía sau ta. ta quay về phía thang máy, nhưng đứng sựng lại khi ta nhìn thấy Avery.

      Avery choáng váng bởi vẻ bề ngoài của . Tóc ta rối tung cách vô vọng. Những gì còn lại bộ mặt trang điểm của ta bị nhòe và lem luốt. Môi ta bị bầm dập và sưng tấy. Có những vết trầy xước cổ và trước ngực ta, điều mà ta cố gắng che giấu. Thực ra, sau phút choáng váng ban đầu vì nhìn thấy Avery, ta hất tóc ra sau cách thách thức và ưỡn ngực ra để chỉ những vết thương của ta. "Chào buổi sáng, Thím Carole." Nụ cười ngọt ngào của ta tương phản cách chết tiệt với vẻ ngoài trác táng của ta.

      Avery nép sát vào vách hành lang, thốt nên lời. Fancy lướt qua . ngửi thấy mùi hôi hám và bị sử dụng. Avery rùng mình với vẻ kinh tởm.
      Thang máy đến hầu như ngay lập tức sau khi Fancy nhấn nút gọi nó. Trước bước vào đó, ta bắn cho Avery nụ cười qua đôi vai trần, bầm tím của ta.
      Trong vài giây Avery nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng lại của thang máy, sau đó nhìn về phía căn phòng mà Fancy vừa mới rời khỏi, mặc dù biết nó thuộc về người nào.
      Tate sai về người bạn thân nhất của . Eddy thận trọng như Tate tin. ta cũng thông minh lắm.
      **********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 27

      Từ Houston cuộc vận động kéo đến Waco, và từ Waco đến El Paso, nơi Tate là quán quân thể bàn cãi của những cử tri người Tây Ban Nha. Gia dình Rutledges được đón nhận như chuyến viếng thăm của hoàng tộc. Ở sân bay, Avery được trao cho bó hoa tươi khổng lồ."Sehora Rutledge,comoestd '?"(Bà có khỏe ?) trong những người đến chào đón họ hỏi.

      "Muy Men, gracias. Y usted?Comose llama?" (Tôi khỏe, cám ơn. Còn ông? Tên ông là?)
      Nụ cười của vì được đón tiếp thân mật chao đảo khi người đàn ông xoay chỗ khác và nhìn thấy cái nhìn chằm chằm của Tate.
      "Em học tiếng Tây Ban Nha từ khi nào vậy?"
      Tim nảy lên nhịp, Avery thể nghĩ được lời dối đáng tin trong bất kỳ ngôn ngữ nào. học môn phụ là tiếng Tây Ban Nha ở đại học và vẫn còn nhớ đủ để sử dụng nó mà thấy bỡ ngỡ. Tate nó rất trôi chảy. chưa bao giờ tự hỏi liệu Carole có từng nó hay .
      "Em.. Em muốn làm ngạc nhiên."
      " thấy rất bất ngờ đấy."
      "Cử tri người Tây Ban Nha rất quan trọng," tiếp tục, với lời giải thích khập khiễng. "Em nghĩ nó giúp được nhiều nếu em có thể ít nhất là những lời nhận xét lịch , vì thế em thầm học hỏi nó."
      lần nữa, Avery vui mừng là họ được bao bọc bởi mọi người. thôi, Tate có thể tiếp tục hỏi để biết thêm chi tiết là ở đâu và khi nào học được kiến thức về tiếng Tây Ban Nha. May mắn thay, có người nào khác nghe được cuộc chuyện của họ. Tate là người duy nhất mà có thể tin tưởng hoàn toàn.
      Được ở với Jack, Eddy, và số người tình nguyện của cuộc vận động khi họ du lịch từ thành phố này đến thành phố khác cung cấp cho được nhiều manh mối hơn về việc ai là kẻ tòng phạm với Carole.
      cẩn thận đặt những câu hỏi . Avery ngây thơ hỏi Jack làm sao ông vào được phòng ICU vào cái đêm tỉnh lại. Ông ngây người nhìn . "Thím chuyện quái gì vậy?"
      "Đừng để ý. Đôi khi những kiện vẫn làm tôi rối lên."
      Hoặc là ông vô tội hoặc là kẻ dối tài giỏi.
      cũng thử cùng thủ đoạn với Eddy. ta trả lời bằng cách , "tôi phải là người trong gia đình. Tôi làm gì ở ICU chứ?"
      lời đe doạ mạng sống của Tate, muốn thế.
      thể thế, vì thế lầm bầm về chuyện nhầm lẫn của và bỏ qua đề tài đó, kết quả là chả phát được gì từ hai người họ.
      cũng được may mắn hơn trong việc nhận thức động cơ. Thậm chí khi Tate đồng ý với những người tâm đắc và các cố vấn, như hay thường làm, tất cả bọn họ đều có vẻ tận tâm với thành công của ở các cuộc bỏ phiếu.
      Để đóng góp cho cuộc vận động, doanh nhân cho họ mượn chiếc máy bay của ông ta. Khi họ bay từ El Paso đến Odessa, nơi Tate chuyện với những người khai thác dầu tự do, cái giai cấp then chốt thể khác biệt giữa họ.
      "Ít ra là hãy chuyện với họ, Tate." Eddy tỏ sức thuyết phục nhất của . "Nó có hại gì để lắng nghe ý kiến của họ."
      "Tôi thích họ."
      Tranh cãi về việc có nên thuê hay thuê những nhà chuyên nghiệp cho chiến lược của cuộc vận động đề tài trở nên thường xuyên. Mấy tuần trước, Eddy đề nghị thuê công ty chuyên về quan hệ công chúng chuyên về giúp các ứng cử viên được bầu vào văn phòng. Tate kịch liệt phản đối ý tưởng đó và vẫn còn tiếp tục như vậy.
      "Sao chú biết là mình thích ý tưởng của họ cho đến khi chú nghe họ gì chứ?" Jack hỏi.
      "Nếu cử tri bầu em cho những gì em là - "
      "Cử tri, cử tri," Eddy lặp lại cách chế giễu. "Cử tri chẳng biết cái khỉ gì từ Shinola. Hơn nữa, họ muốn. Họ lười biếng và hờ hững. Họ muốn có người bảo họ bỏ phiếu cho ai. Họ muốn nó gõ vào bộ não xíu của họ để họ phải tự mình quyết định."
      " biểu là mình rất tự tin với công chúng Mỹ đấy, Eddy."
      "Tôi phải là người theo thuyết duy tâm, Tate. là vậy."
      "Cảm ơn Chúa tôi là vậy. Thà là vậy còn hơn là kẻ yếm thế. Tôi tin rằng mọi người quan tâm," quát. "Họ lắng nghe vấn đề. Họ đáp lại thẳng thắn. Tôi muốn những cử tri hiểu vấn đề mà cần phải lọc ngôn ngữ và cách hành văn bởi những biệt ngữ ngu ngốc của quan hệ công chúng."
      "Được, được." Eddy xoa dịu bầu khí giữa họ. "Vì đề tài đó rất khó chịu, bây giờ chúng ta hãy để nó qua bên và về người Tây Ban Nha."
      "Họ thế nào?"
      "Lần tới khi nhắm đến họ, đừng quá hà khắc về hòa nhập của họ vào xã hội của chúng ta."
      "Xã hội của chúng ta à?"
      "Bây giờ tôi suy nghĩ như cử tri Anglo."
      "Việc họ hoà nhập vào xã hội Mỹ rất quan trọng" Tate tranh cãi, phải là lần đầu tiên. "Đó là cách duy nhất chúng ta có thể giữ xã hội bị phân biệt như của , của chúng ta, hay của họ. lắng nghe những bài diễn văn của tôi à?"
      "Hãy nhấn mạnh rằng họ phải duy trì truyền thống của họ."
      "Tôi thế. Tôi thế à?" hỏi mọi người trong tầm nghe.
      " thế." Avery lên tiếng. Eddy lờ .
      "Tôi chỉ nghĩ điều quan trọng là phát thông điệp rằng họ nên từ bỏ văn hoá của họ để ủng hộ văn hóa của người Anglo America[3]."
      "Nếu họ sống ở đây, Eddy - nếu họ trở thành công dân của quốc gia này - họ phải biết vài phong tục, đầu tiên là tiếng ."
      Eddy nao núng. "Thấy chưa, người Anglos thích nghe rằng xã hội của họ sắp bị xâm lược bởi người Mỹ gốc Tây Ban Nha, cũng như người Tây Ban Nha thích bị phong tục của người Anglo nhét xuống cổ họng của họ, bao gồm ngôn ngữ mới. Được bầu cử trước rồi mới tới chuyện hoà nhập, OK? Và cố tránh nhắm đến vấn đề buôn bán ma túy xảy ra giữa Texas và Mexico."
      "Tôi đồng ý," Jack . "Khi chú là Thượng nghị sĩ chú có thể làm điều gì đó về nó. Tại sao bây giờ lại nhắc đến chuyện ma túy như vẫy cờ đỏ vậy chứ? Nó làm cho mọi người có cơ hội để chỉ trích chú là quá khắc nghiệt hay quá mềm yếu."
      Tate cười với vẻ thể tin và dang rộng hai tay. "Tôi tranh cử cho chức vị Thượng nghị viện, và tôi được có ý kiến về cách xử lý luồng thuốc bất hợp pháp vào bang của tôi à?"
      "Dĩ nhiên chú phải có ý kiến," Jack , như thể ông chiều ý đứa trẻ.
      "Chỉ là đừng nhắc đến kế hoạch của về việc khắc phục vấn đề trừ phi cụ thể được hỏi. Bây giờ, cho đám đông Odessa này," Eddy , nhìn sổ ghi chép của .
      Eddy bao giờ có sổ ghi chép. Nhìn lật qua chúng, Avery nghiên cứu tay của . Những bàn tay đó gây ra những vết trầy xước và thâm tím người Fancy, hay là ta đến với để tìm nơi náu sau khi tên cao bồi khác đánh đập ta?
      "Vì Chúa, hãy cố đến đúng giờ cho mỗi cuộc hẹn."
      "Tôi giải thích tại sao chúng tôi đến muộn cho bài phát biểu lúc điểm tâm sáng nay. Carole cố gắng gọi cho Cha Mẹ, và cuối cùng chuyện được với họ ở nhà. Họ muốn biết mọi chuyện diễn ra, sau đó mỗi người chúng tôi phải chuyện với Mandy."
      Eddy và Jack nhìn . Như thường lệ, cảm thấy những lời chỉ trích thầm lặng của họ, mặc dù làm hết sức mình để gây cho họ bất cứ phiền phức nào chuyến . Tuy nhiên, với Jack, "Dorothy Rae và Fancy gửi lời thăm hỏi của họ đến ."
      "Ồ, cám ơn."
      nhìn lướt qua Eddy khi đề cập đến tên của Fancy. Mắt ta chiếu gay gắt vào , nhưng ta xoay chú ý trở về với Tate. "Trước khi chúng ta đáp, hãy tống khứ cái cà vạt đó ."
      "Nó có vấn đề gì hả?"
      "Trông giống như cứt vậy, đó là vấn đề."
      Lại lần nữa, Avery đứng về phía Eddy. Cà vạt của Tate phải là cái hấp dẫn nhất mà từng nhìn thấy, nhưng bực tức Eddy rất thiếu tế nhị về việc chỉ nó ra.
      "Này, hãy đổi với ," Jack đề nghị, giật nút cà vạt của ông.
      ", của còn tệ hơn," Eddy với tính bộc trực đặc trưng. "Hãy đổi với tôi."
      "Hai người chết hết và cái cà vạt cũng vậy," Tate . ngã người lại xuống cái ghế sang trọng của máy bay. "Hãy để tôi yên." Tựa đầu nệm, nhắm mắt lại, cách hiệu quả lờ hết mọi người.
      Avery vỗ tay hoan nghênh lờ họ, mặc dù cũng lờ . Từ cái đêm ở Houston khi họ đến rất gần với chuyện làm tình, Tate thậm chí lấy những bước tiến dài lớn để giữ khoảng cách với . Điều đó thường dễ dàng vì họ phải chia sẻ phòng tắm, nếu phải là cái giường. Họ cố gắng cách buồn cười để tránh bị nhìn thấy trần truồng. Họ bao giờ chạm vào nhau. Khi họ chuyện, họ thường hét vào mặt nhau như hai con thú vật chia sẻ chung cái lồng quá lâu.
      bao lâu nhịp thở đều đều của Tate có thể nghe được qua tiếng động cơ của máy bay. có thể vào giấc ngủ ngay lập tức, ngủ vài phút, và thức dậy khoẻ khoắn lại - kỹ năng mà phát triển trong khi ở Việt Nam, với . thích ngắm nhìn ngủ và thường làm như thế suốt đêm khi thấy tâm trí mình quá bối rối để có thể rơi vào giấc ngủ.
      "Làm điều gì đó ."
      Eddy dựa vào lối chật hẹp của máy bay và kéo ra khỏi mơ tưởng của . và Jack nhìn trừng trừng vào như những kẻ thẩm vấn. "Về chuyện gì?"
      "Về Tate."
      " muốn tôi phải làm gì? Bắt đầu chọn ca vát cho ấy à?"
      "Thuyết phục ấy để cho tôi thuê hãng PR."
      " có cảm thấy rằng làm việc thỏa đáng , Eddy?" hỏi cách lạnh lùng.
      cách thù địch, dí khuôn mặt vào gần mặt . " nghĩ tôi tàn nhẫn à? Bọn người đó chịu đựng bất cứ chuyện bậy bạ nào của ."
      "Chuyện bậy bạ gì?" trả đũa.

      "Như sàng lọc những cuộc gọi của Tate."
      "Nếu về chuyện đêm qua, ấy ngủ khi gọi điện đến. ấy cần được nghỉ ngơi. ấy bị kiệt sức."
      "Khi tôi muốn chuyện với ấy, tôi muốn chuyện với ấy ngay," ta , chỉ tay vào khoảng giữa họ. "Hiểu chưa, Carole? Bây giờ, về chuyện các chuyên gia này - "
      " ấy muốn họ. ấy nghĩ họ dựng hình tượng giả dối, uống nắn ấy và tôi cũng vậy."
      " ai hỏi thím cả," Jack .
      "Khi tôi có ý kiến về cuộc vận động của chồng tôi, tôi nó ra, và có thể gặp quỷ nếu thích nó !"
      "Thím có muốn trở thành vợ của thượng nghị sĩ hay đây?"
      im lặng trôi qua trong khi họ cố làm dịu tính nóng nảy của họ. Eddy tiếp bằng giọng hoà giải, "Làm bất cứ điều gì đó để đưa Tate ra khỏi tâm trạng tồi tệ, nóng nảy này Carole. Nó là tự huỷ hoại."
      "Đám đông biết ấy ở trong tâm trạng bực bội."
      "Nhưng những người tình nguyện biết đấy."
      "Jack đúng," Eddy . "Vài người nhận thấy và bình luận về nó. Nó làm cho họ xuống tinh thần. Họ muốn người hùng của họ ở đỉnh cao của thế giới và toả ra thèm muốn cho cuộc sống, phải là chán đời. Hãy làm cho ấy vui lên, Carole." xong lời cổ vũ, Eddy ngồi xuống lại và quay về với sổ ghi chép của .
      Jack cau mày khó chịu với . "Chính thím là người đặt chú ấy vào vào tâm trạng bực bội. Thím là người duy nhất có thể làm cho chú ấy vui lại. Đừng giả vờ như là thím biết, vì tất cả chúng tôi đều biết."
      Cuộc tranh luận sôi nổi làm cho Avery cảm thấy bực tức và thể làm bất cứ thứ gì về tình huống khó khăn mà họ ràng đổ lỗi cho .
      nhõm khi họ đáp cánh và rời khỏi chiếc máy bay . nặn lên nụ cười cho đám đông tụ tập để gặp họ. Tuy nhiên, nụ cười bị tiêu tan ngay khi nhìn thấy Van Lovejoy ở giữa đám ký giả. xuất ở mọi nơi Tate Rutledge đến trong những ngày này. diện của lúc nào cũng làm Avery mất bình tĩnh.
      Ngay khi có thể, lùi vào phía sau, nơi mà khó khăn hơn cho ống kính tìm được . Từ chỗ đứng đầy lợi thế đó, nhìn ra đám đông, luôn chú ý đến bất kỳ người nào trông đáng nghi. Đám đông này phần lớn bao gồm giới phương tiện truyền thông, những người ủng hộ Rutledge, và những người tò mò.
      người đàn ông cao to ở phía sau đám đông thu hút chú ý của , chỉ vì ông ta trông có vẻ quen thuộc. Ông ta mặc bộ đồ vest và cái mũ cao bồi và lúc đầu nghĩ ông ta là trong những người đàn ông làm về ngành dầu hỏa mà Tate đến đó để chuyện.
      thể xác định chính xác là nơi nào hoặc là khi nào từng nhìn thấy ông ta trước đây, nhưng nghĩ ông ta ăn mặc như là bây giờ. nhớ cái mũ cao bồi. Nhưng từng nhìn thấy ông ta gần đây, chắc chắn là vậy. Có lẽ ở bữa tiệc ngoài trời ở Houston? Trước khi có thể trích dẫn thời gian và địa điểm, ông ta biến mất vào đám đông và lạc mất khỏi tầm nhìn.

      Avery được đưa về phía chiếc limousine chờ. Ở bên , vợ của thị trưởng lải nhải như vòi nước. cố chú ý tới những gì người phụ nữ kia , nhưng tâm trí của bị phân tâm bởi người đàn ông tóc xám biến mất cách khéo léo ngay khi mắt họ chạm nhau.
      Ngay khi khu vực trống trơn còn ứng cử viên thượng nghị sĩ, những người tháp tùng theo , và những con chó rừng của giới truyền thông, gã cao bồi ăn mặc trang nhã xuất từ buồng điện thoại. Tate Rutledge là mục tiêu dễ dàng để theo qua sân bay. Hai người họ đều cao lớn, nhưng trong khi Tate muốn được nhìn thấy, gã cao bồi tự lấy làm tự hào về khả năng để hòa vào đám đông và tiếp tục gần như thể bị nhìn thấy.
      Đối với người đàn ông cao lớn như thế, di chuyển với vẻ khoan dung và dễ dàng so với vẻ bề ngoài. Chỉ với dáng của cũng đáng để được kính trọng từ bất cứ người nào nhìn thấy . Ở văn phòng thuê xe, người thư ký rất lịch . Phong cách của có vẻ đòi hỏi được phục vụ tốt. đặt xuống tấm thẻ tín dụng. Nó có tên giả đó, nhưng nó được thông qua hệ thống kiểm tra điện tử khi nó được kéo thẻ.
      cám ơn thư ký khi thả chìa khóa vào tay . "Ông có cần tấm bản đồ của khu vực , thưa ông?"
      ", cảm ơn . Tôi biết nơi tôi đến." mang quần áo trong cái túi xách, được sắp xếp cách hiệu quả và có lợi. Những món đồ trong đó đều thể bị khám phá và bị hủy bỏ, cũng như chiếc xe thuê, nếu nó trở thành cần thiết.
      Sân bay nằm ở giữa đường từ Midland đến Odessa. tiến về thành phố nằm ở phía cực tây, theo xe limousine chở Rutledge ở khoảng cách an toàn, kín đáo.
      nên đến quá gần. hầu như chắc chắn là Carole Rutledge để ý đến trong đám đông trong khi chồng ta bắt tay với những người ủng hộ ở địa phương. chắc là ta nhận ra từ khoảng cách đó, nhưng trong nghề của , gì có thể xem là chuyện đương nhiên.
      *********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 28

      cái giường lớn.
      "Tôi ghen tị với những phụ nữ ở Texas. Như những phụ nữ khác của mỗi bang trong quốc gia này, họ phải đối mặt với những vấn đề nghiêm trọng - những vấn đề bắt buộc phải có giải pháp lập tức. Những giải pháp hàng ngày. Vấn đề như là chất lượng giữ trẻ."
      Ngay cả khi Tate hùng biện ở cuộc gặp gỡ cho buổi tiệc trưa với những phụ nữ chuyên nghiệp tâm trí của cũng cái giường lớn trong phòng khách sạn Adolphus.
      Sau khi đáp xuống Love Field, họ vội vã đến đăng ký, tắm rửa thay quần áo, và đến buổi tiệc trưa kịp lúc. Kế hoạch điên cuồng làm giảm suy nghĩ lan man của : đêm nay chia sẻ cùng cái giường với Carole.
      " số công ty, số trong đó tôi hân hạnh là nằm ở đây ngay Dallas, bắt đầu có những chương trình giữ trẻ cho nhân viên của họ. Nhưng các công ty như thế này với tầm nhìn và những ý kiến đổi mới vẫn còn nằm trong thiểu số. Tôi muốn nhìn thấy có cái gì đó được làm về nó."
      tràn vỗ tay tán thưởng, Tate nghe trong tâm trí nhân viên vác hành lý hỏi, "Liệu còn có chuyện gì khác nữa , ông Rutledge?"
      Đó là lúc nên , "Còn. Tôi muốn căn phòng với những cái giường riêng biệt."
      Tràng tán thưởng lắng xuống. Tate tạm kéo dài bằng cách nhấp ngụm nước. Từ khóe mắt, có thể thấy Carole ngước nhìn cách hiếu kỳ từ chỗ của ở đầu bàn. trông cám dỗ hơn món tráng miệng mà từ chối sau bữa ăn trưa. cũng từ chối .
      "Làm việc như nhau hưởng lương như nhau là đề tài mệt mỏi," vào mi-crô. "Công chúng Mỹ chán nghe về nó. Nhưng tôi tiếp tục lặp lặp lại cách chán ngắt về nó cho đến khi những người phản đối nó mệt mỏi. Phá huỷ hoàn toàn. Tống khứ."
      Tràng tán thưởng lại vang dội. Tate mỉm cười cách hết sức thân thiện và cố tránh nhìn lên cái váy của người phụ nữ trong hàng ghế đầu tạo cho tầm nhìn hết sức ngoạn mục.
      Trong khi họ hối hả chuẩn bị trong thời hạn cho phép, ngẫu nhiên nhìn thấy vợ qua khe cửa mở của cánh cửa phòng tắm.
      mặc cái áo ngực nhạt màu. Quần lót nhạt màu. Dây móc bít tất nhạt màu. có cặp mông ngon lành. Cặp đùi mềm mại.
      chồm vào gương và chậm phấn ở mũi. bị cương cứng và còn bị như thế trong suốt bữa ăn salad trộn héo rũ, món thịt bí , và đậu ve nguội lạnh.
      Lúc này đằng hắng , "Những tội ác chống lại phụ nữ quan tâm chủ yếu của tôi. Con số của tội hãm hiếp gia tăng mỗi năm, nhưng con số các kẻ phạm tội bị truy tố và đưa ra tòa thấp cách đáng thương.”
      "Bạo lực trong gia đình luôn phổ biến chừng nào mà những gia đình vẫn còn. May mắn thay, bạo lực này cuối cùng vào lương tâm của xã hội chúng ta. Điều đó rất tốt. Nhưng có đủ cố gắng được tiến hành để đảo ngược xu hướng dâng lên này hay ?”
      "Ông Dekker gợi ý rằng tư vấn là câu trả lời. Hướng về phía đạt đến giải pháp cuối cùng, vâng, tôi đồng ý. Nhưng tôi cho rằng can thiệp của cảnh sát là bước cần thiết đầu tiên. Tách rời họ và bảo đảm an toàn cho nạn nhân - thường nhất là phụ nữ và trẻ em - là bắt buộc. Và rồi ngay sau đó nên tư vấn và hoà giải nên được nhắm đến."
      Khi tràng vỗ tay lắng xuống, chuyển vào đoạn cuối cùng của bài diễn văn. Ngay khi cuộc họp kết thúc, họ được xếp lịch để đến xưởng lắp ráp của General Motors trong khu Arlington kế bên, để chuyện với công nhân khi họ thay ca.
      Sau đó họ quay lại khách sạn, xem tin tức buổi tối, nghiên cứu kỹ báo chí, và sửa soạn cho buổi tiệc được tổ chức bằng danh dự của ở Southfork. Và cuối đêm nay, họ quay lại cái giường lớn.
      "Tôi mong có hỗ trợ của quý vị vào tháng 11. Cám ơn quý vị rất nhiều."
      nhận được cổ vũ nhiệt tình. ra dấu cho Carole gia nhập với bục. chiếm chỗ của bên cạnh . đẩy trượt cánh tay quanh thắt lưng của , như được mong đợi. Những gì được mong đợi là chấn động mà có vì có gần bên, cảm giác được cơ thể mảnh mai và nữ tính ở bên . nghiêng đầu lại và mỉm cười với với những gì có vẻ là ngưỡng mộ và thương.
      có thể diễn xuất rất tài tình.

      Gần nửa tiếng đồng hồ sau đó, trước khi Eddy có thể tách họ khỏi đám đông tha thiết đến nỗi miễn cưỡng để cho họ . Sức nóng tháng Chín đập vào họ như lò luyện kim khi họ rời khỏi hội trường.
      "Jack giữ cuộc gọi cho tôi ở đó," Eddy giải thích khi đẩy họ về phía bãi đậu xe ở lề đường. " vài cố về đêm nay. có gì nghiêm trọng cả. Chúng tôi theo các người đến xưởng lắp ráp. Nếu các người rời khỏi ngay bây giờ các người đến kịp. Biết nó ở đâu ?"
      "Bên kia I-30, phải ?" Tate cởi áo khoác và thảy nó vào ghế sau của chiếc xe thuê.
      "Đúng." Eddy miêu tả chi tiết hướng . " thể nhìn thấy nó. Nó ở phía bên phải của ." nhìn lướt qua Carole. "Tôi gọi cho chiếc tắc-xi để trở lại khách sạn."
      "Tôi với Tate." chui dưới cánh tay của để vào ghế khách ngồi.
      "Tôi nghĩ - "
      " sao, Eddy," Tate . " ấy có thể cùng tôi."
      " ấy trông rất dị hợm. Ngoài đó phải là câu lạc bộ phụ nữ."
      "Tate muốn tôi ở đó và tôi muốn ," tranh cãi.

      "Được rồi," đầu hàng, nhưng Tate có thể ta hài lòng lắm. "Chúng tôi đuổi kịp ngay." đóng cửa hành khách của Carole và họ lao .
      " ta bao giờ tận dụng cơ hội làm cho em cảm thấy như người vô dụng, đúng ?" . "Em thấy bất ngờ là ta tán thành lấy em."
      " ta có cơ hội. Chúng ta thể tìm được ta, nhớ ?"
      "Dĩ nhiên là em nhớ," cách gắt gỏng. "Em chỉ nghĩa ...thôi đừng để ý tới nữa. Em muốn về Eddy."
      "Tôi biết ta phải là người được em ưa thích. Đôi khi cằn nhằn của ta có thể là rất bực bội. Nhưng bản năng của ta hiếm khi sai."
      "Em tin bản năng của ta," . "Em chỉ là chắc chắn là em tin ta."
      " ta làm để làm em nghi ngờ ta vậy?"
      xoay đầu và nhìn chằm chằm ra kính chắn gió. " gì cả, em nghĩ. Chúa ơi, nóng quá."
      Chồm người tới phía trước như sợi dây an toàn cho phép, cởi cái áo khoác. Bên dưới nó là cái áo lụa phù hợp. Bên dưới đó, vú của căng đầy cái áo lót đăng ten vàng mà nhìn thấy khi nhìn qua cửa phòng tắm.
      " rất xuất sắc, Tate," . " trịch thượng hay ra vẻ ta đây. Họ bỏ qua chuyện đó. Vì thế, họ liếm tay của ." liếc ngang nhìn . "Nhất là cái trong cái áo xanh dương ở hàng trước. Quần lót của ta là màu gì vậy?"
      " ta mặc gì cả."
      đáp trả thẳng thừng phá hủy cảm xúc mặt . mong đợi câu trả lời đó. Nụ cười trêu chọc của biến mất. lần nữa, quay đầu về phía trước và nhìn qua kính chắn gió.
      có thể bị tổn thương. Điều đó rất là công bằng, phải vậy sao? chịu đựng nhức nhối ở giữa đùi mấy ngày trời. Tại sao phải là người duy nhất chịu thiệt hại chứ? Con tiểu ngồi lên vai thúc đẩy làm khốn khổ như .
      "Tôi tránh né vấn đề phá thai. Em có nhận thấy ?"
      "."
      "Tôi biết gì. Có lẽ tôi nên gọi em lên bục. Em có thể miêu tả trực tiếp cho chúng tôi là nó giống như thế nào."
      Khi đối mặt với , có nước mắt trong mắt . "Em với là em chưa bao giờ phá thai."
      "Nhưng tôi bao giờ biết là lúc nào nào em dối, đúng ?"
      "Tại sao lại như thế này chứ, Tate?"
      Bởi vì có cái giường lớn trong phòng của chúng ta, nghĩ. Trước khi tôi chia sẻ nó với em, tôi phải gợi cho mình nhớ về tất cả những lý do làm tôi căm ghét em.
      Dĩ nhiên thế.
      rẽ vào giao lộ ở khúc giao điểm đường cao tốc với tốc độ cẩu thả. khi ở đường thẳng, tăng tốc hơn nữa. Nếu phải vì quen suy nghĩ nhanh và lái xe bạt mạng, lẽ ra vượt quá xa lối ra xa lộ.
      phái đoàn chờ họ ở cánh cổng đến xưởng xe. Tate đậu xe ở khoảng cách xa để có thời gian trấn tĩnh lại trước khi phải trở nên lịch . cảm thấy như muốn cãi nhau ầm ĩ. muốn đấu cho đến khi ngã ngũ. thích mỉm cười và hứa giải quyết vấn đề nhân công khi thậm chí thể giải quyết tình thế khó xử của cuộc hôn nhân của riêng . muốn bất cứ bộ phận nào của vợ ngoại trừ chỗ đó[/i], và muốn nó với mỗi chất xơ của đàn ông trong cơ thể .
      "Mặc áo khoác vào lại ," ra lệnh cho , mặc dù cởi bỏ cà vạt và xắn cao tay áo.
      "Em dự định làm thế," trả lời cách lạnh lùng.
      "Tốt. Núm vú của em thúc ra áo của em kìa. Hay đó là những gì em có trong đầu?"
      " chết ," cách ngọt ngào khi đẩy mở cánh cửa xe bên .
      phải khen thưởng . khôi phục cách đáng phục từ những lời sỉ nhục buốt như kim châm của chuyện cách lanh lợi với các lãnh đạo công đoàn ở đó để chào đón họ. Eddy và Jack đến lúc thay ca và các công nhân túa ra từ các cánh cửa. Những người đến làm cũng đổ về phía họ từ bãi đậu xe. Tate bắt tay với tất cả những ai mà có thể với đến.
      Mỗi lần nhìn lướt qua Carole, vận động tranh cử cũng sốt sắng như . lắng nghe chăm chú với bất kỳ người nào chuyện với . Như Eddy , trong bộ đồ lụa vàng , nổi bật trong đám đông này. Mái tóc đen của phản chiếu dưới ánh nắng như tấm gương. Khuôn mặt hoàn mỹ của cách biệt với mọi người, nhưng thu hút các nữ công nhân cũng như nam giới.
      Tate tìm kiếm cái gì đó để chỉ trích, nhưng chẳng tìm được gì cả. với lấy những bàn tay bẩn thỉu và trao cho họ cái bắt tay thân thiện. Nụ cười của mệt mỏi, mặc dù đám đông huyên náo ầm ĩ và sức nóng thể chịu đựng nổi.
      là người đầu tiên đến bên khi có cái gì đó đánh vào ngã xuống.
      *********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 29

      Avery tình cờ nhìn qua Tate khi đầu đột ngột ngã bật ra. Theo phản xạ đưa tay lên trán, quay cuồng, sau đó ngã xuống. "!"
      Chỉ có vài mét cách biệt giữa họ, nhưng đám đông dày đặc. Dường như rất lâu sau mới mở được đường xuyên qua mọi người. bị rách vớ và bị trầy đầu gối khi quỳ xuống vỉa hè nóng hổi bên cạnh Tate.
      "Tate !Tate !" máu rỉ từ vết thương bên đầu . "Gọi bác sĩ, ai đó. Eddy ! Jack ! Ai đó làm điều gì đó . ấy bị thương !"
      " sao." cố ngồi bật dậy. Lắc lư choáng váng, dò dẫm tìm trợ giúp, thấy cánh tay của Avery, và giữ chặt lấy.
      Vì Tate có thể chuyện và cố gắng ngồi lên, chắc chắn là viên đạn chỉ sượt qua xâm nhập vào sọ . tựa đầu vào ngực mình. Dòng máu nóng hổi của chảy ướt xuống phía trước quần áo , nhưng thậm chí chú ý đến.
      "Chúa ơi, có chuyện gì vậy?" Eddy cuối cùng thúc cùi chỏ để có thể qua đám đông. "Tate?"
      "Tôi sao," lầm bầm. Dần dần, Avery thả tay giữ đầu . "Đưa cho tôi cái khăn tay."
      "Họ gọi xe cứu thương."
      " cần. Có cái gì đó đánh trúng tôi." liếc nhìn xung quanh, lục soát qua rừng chân. "Cái đó," , chỉ đến chai bia bể nằm bên cạnh vỉa hè.
      "Tên chết tiệc nào ném nó vậy?"
      " có nhìn thấy ?" Avery chuẩn bị để chiến đấu với kẻ tập kích.

      ", nhìn thấy bất cứ thứ gì. Đưa cho cái khăn tay," lặp lại. Eddy lấy cái từ trong túi của ta. Avery giựt nó từ và nhấn nó vào vết cắt chảy máu gần chân tóc của Tate. "Cám ơn. Bây giờ hãy giúp đứng lên."
      "Em chắc là nên thử đứng dậy," cảnh báo.
      " sao." loạng choạng mỉm cười. "Chỉ giúp nhấc cặp mông của lên, OK?"
      "Em có thể bóp cổ vì dám đùa vào lúc như thế này."
      "Xin lỗi. Có người làm trước em rồi."
      Khi và Eddy giúp đứng lên, Jack chạy đến, thở hổn hển. " vài công nhân thích hoạt động chính trị của chú. Cảnh sát bắt họ."
      náo động ở góc xa xa của bãi đậu xe. Những bảng hiệu Chống-Rutledge nhảy nhót lên xuống như cây cà kheo. "Rutledge là kẻ bất lực," cái ghi. "Bỏ phiếu cho người theo chủ nghĩa tự do à? Đúng là điên !" cái khác viết. Và "Rutledge là đường mòn cộng sản."
      " nào," Eddy ra lệnh.
      "." Môi Tate căng lên và trắng bệch bởi kết hợp của giận dữ và đau đớn. "Tôi đến đây để bắt tay và xin phiếu, và đó là điều tôi làm. vài người ném chai chặn được tôi."
      "Tate, Eddy đúng đấy." Avery ôm chặt cánh tay của . "Bây giờ là chuyện của cảnh sát."
      chết cả ngàn lần khi vội lao nhanh đến chỗ . nghĩ, "Đúng là như vậy. Đây là những gì mình muốn ngăn ngừa, và mình thất bại." Vụ xô xát làm cho hiểu rằng dễ bị tổn thương đến mức nào. có thể trao cho loại bảo vệ nào đây? Nếu ai đó muốn giết , có thể làm được. Chắc có thứ chết tiệt gì mà hay bất cứ người nào khác có thể làm để ngăn ngừa nó.
      "Chào, tôi là Tate Rutledge, tranh cử cho Thượng nghị viện của Mỹ." cách ương ngạnh, Tate hướng về người đứng gần . Thành viên của UAW nhìn xuống cánh tay đưa ra của Tate, sau đó ngập ngừng liếc nhìn xung quanh ở đồng nghiệp của ông. Cuối cùng, ông bắt tay Tate. "Tôi rất biết ơn cho lá phiếu của vào tháng 11," với người đàn ông trước khi di chuyển tới người tiếp theo. "Chào, tôi là Tate Rutledge."
      Lờ những chuyên gia tư vấn của , Tate di chuyển qua đám đông, bắt tay bằng bàn tay phải của và giữ chiếc khăn tay dính máu ở thái dương bằng bàn tay trái. Avery chưa bao giờ nhiều như thế này.
      cũng bao giờ lo sợ cho hơn.
      ***
      "Tôi trông thế nào?"
      Tate hỏi ý kiến của sau khi nhìn bóng mình trong gương cách hoài nghi. tiếp tục ở lại bãi đậu xe của xưởng lắp ráp cho đến khi những người hết ca về nhà và những người mới đến thay ca vào trong.
      Chỉ đến lúc đó mới cho phép Eddy và đưa vào ghế sau của xe và vội vã đưa đến phòng cấp cứu gần nhất. Jack, theo trong chiếc xe thứ hai, gia nhập với họ ở đó, nơi bác sĩ thực tập chuyên khoa may ba mũi và che chúng lại bằng miếng băng vuông trắng .
      Avery gọi điện cho Nelson và Zee từ phòng cấp cứu, biết là nếu họ nghe về vụ xô xát tin tức họ lo lắng. Họ khăng khăng đòi được chuyện với Tate. đùa giỡn về việc bị tổn thương, mặc dù Avery thấy chấp nhận cách biết ơn thuốc giảm đau mà y tá tiêm cho .
      Đám phóng viên đợi họ trong tiền sảnh của Adolphus khi họ trở về. Họ đồng loạt cùng nhau nhào tới phía trước. "Hãy chắc chắn để cho họ có được hình ảnh máu me áo ," Eddy với qua khóe miệng.
      Với lời nhận xét tế nhị đó, có thể dễ dàng móc mắt ta. " là đồ khốn kiếp."
      "Tôi chỉ là làm công việc của tôi thôi, Carole," cách ôn tồn. "Tận dụng mọi tình huống - thậm chí là những tình huống tệ hại."
      quá điên tiết để đáp trả lại. Hơn nữa, họ vượt qua hàng đống ống kính và micrô để về phía thang máy. Ở trước cửa phòng của họ, đương đầu với Jack và Eddy khi cả hai sắp sửa theo họ vào bên trong.
      "Tate nằm nghỉ và để cho thuốc giảm đau có hiệu lực," với họ, ngăn chặn mọi lý lẽ đối lập. "Tôi bảo tổng đài nối cuộc gọi nào cả."
      "Chú ấy cần đưa ra lời tuyên bố."
      " viết nó ," với jack. "Dù sao cũng viết lại những gì ấy viết mà. Hãy nhớ những gì ấy với chúng ta đường về đây. ấy có ý định thưa kiện người đàn ông ném chai, mặc dù ấy ghê tởm bạo lực và xem đó là hình thức để tự diễn đạt ý nghĩ. ấy cũng trách UAW về hành động của vài thành viên. Tôi chắc chắn là có thể viết thêm chi tiết."
      "Tôi đón các người ở đây lúc bảy giờ ba mươi," Eddy khi quay lưng. Qua vai , thêm cách độc đoán, "Chính xác."
      Tate ngủ thiếp lát, sau đó thức dậy xem tin tức trước khi tắm và thay đồ. Bây giờ xoay người khỏi tấm gương và đối mặt với , dang hai tay ra. "Sao?"
      Nghiêng đầu, trao cho cái nhìn thẩm định chu đáo. "Rất ngang tàng." Tóc rũ xuống cách hấp dẫn bên vết thương, "Miếng băng tăng thêm phần hấp dẫn với bộ tuxedo rất thích hợp của ."
      "Tốt, rất tốt," thầm, ngập ngừng chạm vào miếng băng, "vì nó đau như quỷ ấy."
      Avery di chuyển đến gần hơn và nhìn với vẻ quan tâm. "Chúng ta cần phải ."
      "Eddy nổi điên đấy."
      "Mặc kệ ta. Tất cả những người khác hiểu. Nếu Michael Jackson có thể hủy bỏ buổi biểu diễn vì bị vi rút dạ dày, làm thất vọng hàng ngàn khán giả hâm mộ, có thể hủy bỏ bữa ăn tối và làm thất vọng vài trăm."
      "Nhưng fan hâm mộ của Michael Jackson có trả hai trăm đô-la cho đĩa thức ăn ?" dí dỏm. " ta có đủ khả năng để hủy bỏ. Tôi thể."
      "Ít nhất là hãy uống viên thuốc khác."
      lắc đầu. "Nếu tôi , tôi phải có thể điều khiển hoàn toàn khả năng của tôi."
      "Chúa ơi, là bướng bỉnh. Cũng giống như việc ở lại đó chiều nay."
      "Nó tạo ra video rất tuyệt trong bản tin buổi tối."
      cau mày khó chịu với . "Bây giờ nghe giống như Eddy vậy. ra ứng cử, phải là mục tiêu tốt nhất của năm cho mỗi người nắm lấy vì có ác cảm với hệ thống. nên đặt mạng sống của mình vào nguy hiểm chỉ vì nó làm bộ phim hay lúc 6 giờ và 10 giờ."
      "Nghe này, chỉ là vì tôi ra ứng cử nên tôi đuổi theo tên đểu cáng ném chai và đánh cho vãi cứt."
      "À, đó là điều mà em thích. ứng cử viên thẳng ."
      Họ cười với nhau, nhưng lúc sau tiếng cười của họ lắng xuống. Ánh mắt ấm áp của Tate vây lấy . "Đó vẫn là chiếc áo ưa thích của tôi. Em trông có vẻ tuyệt vời."
      "Cảm ơn ." mặc chiếc áo dự tiệc đen mà từng thán phục trước đây.
      "Tôi, ờ, chiều nay cư xử như tên khốn."
      " từng những chuyện còn gây thương tổn hơn đó."
      "Tôi biết," thừa nhận, thở hắt ra. "Ý tôi là. phần là bởi vì - "
      Có tiếng gõ cửa. "Bảy giờ ba mươi," Eddy gọi qua cửa.
      Tate trông bực bội. Avery, trong bực bội cao độ, giật mạnh cái bóp dạ hội và xăm xăm ra cửa. Giác quan của kích động. Thần kinh của căng lên. cảm thấy như muốn la hét.
      hầu như làm thế khi trong những người đầu tiên mà nhìn thấy giữa đám đông ở Southfork là người nhận thấy lần trước đây, ở sân bay Midland / Odessa.
      Ngôi nhà ở nông trại được nổi tiếng bởi chương truyền hình "Dallas" nhiều tập sáng rực đèn. Vì đây là đêm đặc biệt, ngôi nhà mở cửa và những người dự tiệc được phép bộ qua nó. Bữa tiệc thực tế được tổ chức trong toà nhà như cái chuồng kế bên, thường xuyên được cho thuê cho những buổi tiệc lớn.
      Số người đến dự còn đông hơn kỳ vọng. Ngay khi vừa đến họ được báo rằng có rất nhiều người đến dự. Nhiều người đề nghị trả hơn hai trăm đô la cho cơ hội được tham dự và nghe Tate chuyện.
      "Hiển nhiên là do bài tường thuật tin tức lý thú hôm nay," Eddy . "Tất cả các mạng truyền hình và các kênh địa phương trình chiếu nó vào chương trình phát sóng lúc sáu giờ của họ." ném Avery nụ cười tự mãn.
      đẩy trượt cánh tay qua khuỷu tay của Tate, dấu hiệu là quan trọng với hơn bất cứ bài tường thuật tin tức nào, hoặc thậm chí chính cuộc bầu cử. Nụ cười của Eddy chỉ rộng hơn.

      Avery càng ngày càng thích . Chuyện đương lăng nhăng thích hợp của ta với Fancy cũng đủ lý do cho tin sạch của ta như Hướng Đạo Sinh.
      Tate, tuy nhiên, tin tưởng ta hoàn toàn. Đó là lý do tại sao đề cập đến chuyện nhìn thấy Fancy rời khỏi phòng của Eddy, thậm chí khi Tate tạo cho cơ hội. có thể cảm giác được dịu xuống trong thái độ của Tate đối với muốn gây ra nguy cơ cho nó bằng cách chê bai người bạn thân mà lòng tin tưởng.
      cố dẹp lời nhận xét của Eddy qua bên và tất cả những nỗi lo khác khi bước vào toà nhà sâu hoắm với Tate. cần giúp đỡ đêm nay. Vết thương có lẽ làm cho khó chịu hơn là thể . người ủng hộ nhiệt tình ở địa phương tiếp cận họ. Ông ta hôn lên má Avery và bắt tay Tate. Khi ngửa đầu ra sau để cười với lời bình luận mà ông vừa đưa ra, nhìn thấy người đàn ông tóc xám cao lớn ở phía ngoài của đám đông.
      nhìn kỹ lại, nhưng hầu như ngay tức khắc nhìn thấy đâu nữa. Chắc chắn là lầm lẫn. Người đàn ông ở sân bay mặc bộ đồ tây và mũ cao bồi. Người đàn ông này mặc trang phục trang trọng. Họ có lẽ chỉ ngẫu nhiên giống nhau.
      Trong khi cố gắng lộ vẻ quan tâm đến mọi người tiếp cận họ để được giới thiệu, tiếp tục quét mắt qua đám đông, nhưng nhìn thấy người đàn ông nữa trước bữa tối. Từ đầu bàn khó mà nhìn vào mỗi góc phòng tối của đại sảnh khổng lồ. Mặc dù đó là bữa tiệc trang trọng, mọi người thơ thẩn. thường xuyên bị ánh đèn của máy quay phim chiếu vào.
      " đói à?" Tate nghiêng người về phía và hất đầu xuống cái đĩa gần như chưa được đụng vào của .
      "Quá kích động."
      ra, phát ốm vì lo lắng và cân nhắc đến chuyện cảnh báo Tate về mối nguy hiểm mà gặp. nhìn chòng chọc miếng băng trán cách giấu giếm. Lần sau có lẽ phải là cái chai bia . Nó có thể là viên đạn. Và có thể là chết người.

      "Tate," hỏi cách lưỡng lự, " có nhìn thấy người đàn ông cao lớn, tóc xám ?"
      cười ngay. "Khoảng năm mươi người."
      " người đặc biệt. Em nghĩ ông ta trông có vẻ quen thuộc."
      "Có lẽ ông ta thuộc về trong các ngăn trí nhớ chưa mở ra cho em."
      "Vâng, có lẽ."
      "Em ổn chứ?"
      Cố nở nụ cười, đưa môi đến tai thầm, "Vợ của ứng cử viên phải đến phòng vệ sinh nữ. Điều đó có chính đáng ?"
      "Chính đáng hơn nhiều so với hậu quả nếu ấy làm thế."
      đứng lên giúp ra khỏi ghế. cáo lỗi. Ở cuối cái bục, người phục vụ nắm tay và giúp bước xuống những nấc thang di động lỏng lẻo. Hết sức kín đáo, lục soát đám đông để tìm người đàn ông có mái tóc xám trong khi về phía lối ra.
      Khi đến được ngưỡng cửa, cảm thấy vừa bực tức vừa nhõm. gần như chắc chắn là là cùng người đàn ông mà nhìn thấy ở miền tây Texas. Mặt khác, có hàng chục ngàn người Texas cao to với mái tóc xám. Cảm giác hơi ngớ ngẩn vì chứng hoang tưởng của mình, mỉm cười thảm não với bản thân.
      Nụ cười của đóng băng ngay lập tức khi bóng người di chuyển sát ở phía sau thầm với vẻ đe doạ, "Chào, Avery."
      ********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 30

      Vào lúc nửa đêm, nhà hàng McDonald tại góc đường Commerce và Griffin ở phố Dallas trông giống như chậu cá vàng. Ánh đèn sáng rực rỡ. Qua cửa sổ kính dày, mọi người bên trong có thể nhìn thấy được ràng như diễn viên đứng giữa sân khấu.
      Người thu ngân lấy đơn đặt hàng của người độc ủ rũ. kẻ nghiện rượu ngủ băng ghế dài. Hai cặp thiếu niên phun nước xốt cà chua vào nhau.
      kịp thở vì phải bộ hết ba khu phố từ khách sạn, Avery tiến đến gần nhà hàng cách cẩn thận. Chiếc áo dạ hội làm khác biệt so với những người khác qua lại. Dù sao cũng là dại dột cho người phụ nữ bộ xuống phố mình vào giờ này.
      Từ phía bên kia đường, nhìn vào phòng ăn. thấy ngồi mình ở bàn. May mắn là cái bàn giáp với cửa sổ. Ngay khi đèn giao thông thay đổi, vội vã băng qua con đường rộng, tiếng giày cao gót của kêu lách cách vỉa hè.
      "Chà chà - chà chà, mẹ ơi, trông đẹp quá !" thanh niên da đen khua môi múa mép với . Với tiếng cười hô hố và khuyến khích, hai kẻ chung với chúc mừng . Ở góc đường, hai phụ nữ, với mái tóc màu cam, người kia với mái tóc đỏ tía, tranh giành người đàn ông trong cái quần da bó sát. ta tựa vào cột đèn giao thông, trông có vẻ buồn chán, cho đến khi Avery ngang qua. ta nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống. Người phụ nữ tóc cam quay phắt lại, chống tay bên hông, và quát tháo Avery, "Này, con chó cái, giữ mông của mày ra khỏi mặt của ấy thôi tao giết mày đấy."
      Avery lờ họ khi bước ngang qua, tiến đến vỉa hè để về phía cái bàn. dừng lại khi đến gần nó, gõ vào cửa sổ. Van Lovejoy nhìn lên từ ly sữa sô la của , nhìn , và cười toe toét. chỉ tay về băng ghế khác trong tiệm. Avery giận dữ và quả quyết lắc đầu từ chối và nghiêm nghị chỉ xuống vỉa hè bẩn thỉu dưới đôi giày xa tanh đen của .
      trong tâm trạng hết sức phấn khích. sốt ruột theo bước chân thong thả của băng qua nhà hàng, ra cửa, và vòng qua góc, vì thế cho đến lúc đối diện được với , giận sôi sùng sục.
      " muốn làm cái quái gì vậy Van ?" hỏi.
      Giả vờ ngây thơ, áp đôi tay gầy guột về phía ngực . "Tôi à?"
      "Chúng ta có cần phải gặp nhau ở đây ? Lúc đêm hôm như thế này chứ ?"
      "Em thà là để tôi đến phòng của em - căn phòng mà em chia sẻ với chồng của người phụ nữ khác à ?" Trong im lặng tiếp theo sau, hờ hững đốt điếu thuốc. Sau khi hút hai hơi, đưa nó cho Avery. hất tay qua bên.
      " thể tưởng tượng nguy hiểm mà phủ lên tôi khi chuyện với tôi tối nay đâu."
      tựa vào cửa sổ kính dày. "Tôi chăm chú lắng nghe đây."
      "Van à." cách khổ sở, bắt đầu ôm đầu và xoa bóp thái dương. " khó để giải thích - đặc biệt là ở đây." Những người phụ nữ ở góc đường lớn tiếng trao đổi những lời lẽ khiếm nhã trong khi người đàn ông trong cái quần da cắt móng tay bằng con dao nhíp. "Tôi lẻn ra khỏi khách sạn. Nếu Tate nhận ra rằng tôi khỏi - "
      " ta có biết em phải là vợ ta ?"
      " ! Và ấy nên biết."
      "Tại sao?"
      " mất nhiều thời gian để giải thích."
      "Tôi bận rộn lắm."
      "Nhưng tôi có đấy," rên rỉ, chộp lấy cánh tay gầy guộc của . "Van, thể với ai. Nhiều tính mạng bị lâm nguy."
      "Đúng, Rutledge có lẽ giận dữ đủ để giết em đấy."
      "Tôi đến mạng sống của Tate. Đây phải là trò chơi, tin tôi . Có nhiều thứ lâm nguy. đồng ý khi tôi có cơ hội để giải thích. Nhưng bây giờ tôi thể. Tôi phải quay về ngay."
      "Đây đúng là vai diễn đặc biệt đấy, Avery. Em quyết định làm chuyện đó khi nào vậy?"
      "Trong bệnh viện. Tôi bị nhầm là Carole Rutledge. Họ làm giải phẩu tái thiết khuôn mặt của tôi trước khi tôi có thể với họ điều đó."
      "Khi em có thể, sao em lại ?"
      Điên cuồng, tìm cách mau chóng để với . "Hỏi Irish đấy," buột miệng .
      "Irish à !" thốt ra, ho sặc sụa vì khói thuốc cần sa. "Gã đểu cáng láu cá đó. Ông ấy biết à ?"
      " cho đến gần đây. Tôi phải với ai đó."
      "Cho nên đó là lý do tại sao ông ấy sai tôi thực chuyến này. Tôi cứ thắc mắc tại sao chúng tôi lại phải tháp tùng Rutledge cứ như ta là hoàng tộc hoặc cái gì đó. Chính vì em mà Irish muốn tôi trông chừng."
      "Tôi đoán là vậy. Tôi biết ông ấy giao cho nhiệm vụ này. Tôi rất sửng sốt khi nhìn thấy ở Houston. quá tệ hại khi tôi ra mở cửa vào ngày hôm đó ở nông trại và đứng hàng hiên. Lần đầu tiên nhận ra tôi là khi nào vậy ?"
      "Ngày em rời khỏi bệnh viện, tôi nhận thấy phong cách của Bà Rutledge ở phía trước máy ảnh giống của em. ghê rợn cách ta nhấp môi và nghiêng đầu cũng giống như em từng làm. Sau cái ngày quay phim ở nông trại, tôi gần như bị thuyết phục. Đêm nay tôi rất chắc chắn, tôi quyết định báo cho em biết rằng tôi biết bí mật của em."
      "Ôi, Chúa ơi."
      "Có chuyện gì ?"
      Qua vai Van, Avery nhìn thấy cảnh sát tuần tra về phía họ.
      ***
      "Sao, là chuyện gì?" Tate cáu kỉnh hỏi trai của . Jack đóng cửa vào phòng khách sạn của ông và cởi áo khoác. "Uống gì ?"
      " cám ơn. Có chuyện gì thế?"
      Khi họ vào tiền sảnh của Adolphus, Jack giữ khuỷu tay của Tate và thầm là ông cần gặp riêng .
      "Cái gì, bây giờ à ?"
      "Bây giờ."
      Tate cảm thấy muốn có cuộc họp kín cửa với trai của tối nay. Người duy nhất muốn chuyện riêng tối nay là vợ , người cư xử cách kỳ quặc kể từ khi họ đến Southfork. Trước đó, sao.
      Ở bữa tối, đề cập đến người đàn ông tóc xám - ràng là ai đó từ quá khứ của xuất cách bất tiện ở bữa tiệc. Dù ta là ai, chắc đụng độ với khi đến phòng vệ sinh nữ, vì quay lại đầu bàn trông nhợt nhạt và run rẩy.
      bị kích động như con mèo suốt phần còn lại của buổi tối. Vài lần nhìn thấy bối rối gặm môi dưới. Khi mỉm cười, nó giả tạo. có cơ hội để hỏi chuyện đó. muốn làm chuyện đó bây giờ - ngay bây giờ.
      Nhưng vì hòa thuận trong phe, quyết định làm cho Jack hài lòng trước. Trong khi họ đợi thang máy, quay qua , "Jack muốn gặp cho năm phút." liếc nhìn trai với cái nhìn đầy ý nghĩa , " được hơn năm phút đấy."
      "Ồ, bây giờ à ?" hỏi. "Trong trường hợp đó, em quay lại chỗ tiếp tân và hỏi xin ít quảng cáo và, ờ, văn phòng phẩm của khách sạn để mang về cho Mandy. Em lâu. Em gặp lại ở phòng."
      Thang máy đến. lủi mất. lên lầu với Jack và Eddy. Eddy lời chúc ngủ ngon và về phòng của , để yên cho hai em họ.

      Tate chờ để nghe giải thích Jack rút phong bì trắng từ túi áo ngực của cái áo khoác tuxedo của ông và chuyển nó cho . Nó có viết tên đó. đẩy trượt ngón trỏ dưới chỗ gấp và xé nó ra. Sau khi đọc tin nhắn hai lần, nhìn lên trai từ dưới lông mày.
      "Ai đưa cho cái này vậy ?"
      Jack tự cho mình rót cho mình ly rượu từ chai rượu brandy. "Có nhớ người phụ nữ - người phụ nữ - trong chiếc áo xanh dương lúc chiều nay ? Ngồi ở hàng trước đó."
      Tate hất cằm về phía chai rượu. "Em đổi ý." Jack trao cho ly rượu. Tate giơ tin nhắn lên và đọc lại nó khi uống ngụm rượu.
      "Tại sao ta lại cầu chuyển giao nó ?" hỏi người trai.
      " nghĩ là ta nghĩ nó thích hợp để cho ta đích thân chuyển giao nó."
      "Thích hợp à ?" Tate chế giễu, lần nữa nhìn vào những lời trơ tráo của tin nhắn.

      Thậm chí cố gắng che giấu thích thú của ông, Jack hỏi, " có thể đoán thử đó là chuyện gì ?"
      "Đúng phóc."
      " có thể góp ý ?"
      "."
      " chẳng mất mát gì khi chấp nhận lời mời của ta. Thực ra, nó có thể giúp."
      " tình cờ để ý rằng em kết hôn rồi à?"
      ". cũng tình cờ mà thấy rằng hôn nhân của chú bây giờ có nghĩa lý gì cả, nhưng chú hoan nghênh lời bình luận của về vợ chú hay hôn nhân của chú."
      "Đúng đấy. Em ."
      "Đừng phòng thủ như thế, Tate. chỉ là quan tâm chú đến tận đáy lòng. Chú biết mà. Hãy tận dụng lời mời này. biết chuyện gì xảy ra giữa Carole và chú." Ông nheo con mắt cách ranh mãnh. "Nhưng biết chuyện gì xảy ra. Các người ngủ với nhau và làm thế từ lâu trước tai nạn. người đàn ông nào, ngay cả chú, có thể hoạt động ở điểm tối ưu nhất của ta nếu cậu của ta được vui vẻ."
      " theo kinh nghiệm à ?"
      Jack cúi đầu và tập trung vào chất lỏng xoay trong ly của . Tate cào ngón tay qua tóc , cau mày khi nó kéo căng vết thương mới khâu thái dương của . "Xin lỗi. Em nên thế. Hãy thứ lỗi cho em, Jack. Chỉ là em bực tức khi mọi người cứ can thiệp vào chuyện riêng của em."
      "Nó có lý do đấy, em trai."
      "Nhưng em phát ốm vì nó."
      "Nó chỉ là mới bắt đầu. Nó chấm dứt khi chú ngồi vào văn phòng."
      Tate tựa hông vào tủ áo. ", em đoán là ." lặng lẽ, nhìn chằm chằm xuống thảm. lúc sau, tiếng cười bắt đầu hình thành trong ngực và từ từ thoát ra miệng.
      "Chuyện gì ?" Jack nhìn thấy hài hước trong câu chuyện của họ.
      "Cách đây quá lâu, Eddy đề nghị giúp em tìm người phụ nữ để giải tỏa bực bội của em. Hai người ở đâu khi em còn trẻ và độc thân và có thể dùng vài tên ma tài giỏi vậy ?"
      Jack mỉm cười cách gượng gạo. " nghĩ xứng đáng bị gọi thế. Chỉ là gần đây chú quá bực dọc, nghĩ cuộc làm tình vô hại với con điếm dâm đãng, sốt sắng có lợi cho chú."
      "Nó có lẽ giúp, nhưng , cám ơn." Tate di chuyển về phía cửa. "Cám ơn vì ly rượu nữa." Với tay tay nắm cửa, hỏi như ý nghĩ đến muộn, "Gần đây có chuyện với gia đình của ?"
      "Nhắc đến 'rượu,' hở ?"
      "Em chỉ đột nhiên nghĩ ra," Tate trả lời, nhìn khó chịu.
      "Đừng lo lắng về chuyện đó. Ờ, chuyện với Dorothy Rae hôm nay. ấy mọi thứ đều ổn cả. ấy có thể là Fancy giở trò láu lỉnh gì đó, nhưng biết nó là gì."
      "Chỉ có trời mới biết."
      "Có lẽ có trời biết. Chắc chắn là có ai khác biết."
      "Ngủ ngon, Jack."
      "À này, Tate ?" quay đầu lại. "Vì chú có hứng thú …" Tate nhìn theo ánh mắt của người trai chiếu vào tin nhắn mà vẫn còn giữ trong tay . Jack nhún vai. " ta có thể sẵn sàng chấp nhận cái thứ tốt nhất thứ nhì."
      Tate vo tròn tờ giấy và quăng nó cho trai , ông bắt nó bằng tay. "Chúc may mắn."
      Tate cởi áo khoác, cà vạt, và thắt lưng vào lúc mở cửa vào phòng . "Carole ? Tôi biết là nó lâu hơn năm phút. Carole ?"
      có ở đó.
      ***
      Khi thấy cảnh sát, Avery ngoảnh đầu . Đồng xêquin viền áo có vẻ lấp lánh rực rỡ như cái vòm vàng bên ngoài nhà hàng. "Vì lợi ích của thiên đường, dập tắt điếu thuốc ," với Van. " ta nghĩ …"
      "Hãy quên nó ," bạn cắt ngang, mỉm cười cách quanh co. "Nếu em là điếm, tôi đủ tiền mua em đâu." bóp đầu thuốc cháy và thả nó vô túi áo của .
      Trong khi viên cảnh sát bận phân chia trận đấu ầm ĩ ở góc đường, Avery dùng đầu ra dấu là họ lên lẻn qua góc đường và quay lại Adolphus. Với dáng thõng vai, Van bước bên cạnh .
      "Van, tôi cần hứa rằng tiết lộ lai lịch của tôi với bất kỳ ai. đêm vào tuần tới, khi chúng tôi trở về nhà, tôi thu xếp cuộc họp giữa Irish, , và tôi. Dù sao ông ấy cũng muốn nghe về chuyến của tôi. Lúc đó tôi điền vào chỗ trống."
      "Em nghĩ Dekker trả bao nhiêu cho tin tức này ?"
      Avery đột ngột dừng lại. chộp mạnh cánh tay của Van. " thể ! Van, làm ơn. Chúa ơi, thể."
      "Cho đến khi em trao cho tôi lời đề nghị tốt đẹp hơn, tôi có thể." hất khỏi tay và quay lưng, gọi trở lại, "Gặp lại sau, Avery."
      Bây giờ họ ở ngay chỗ khách sạn, nhưng là ở bên kia đường. chạy theo sau và chụp cánh tay lần nữa, kéo xoay lại. " biết là cái giá cao cỡ nào đâu, Van. Tôi cầu xin , như bạn tôi."
      "Tôi có bất cứ bạn bè nào."
      "Xin đừng làm gì cho đến khi tôi có cơ hội giải thích mọi chuyện."
      kéo cánh tay của được tự do lần nữa. "Tôi suy nghĩ về chuyện đó. Nhưng giải thích của em nên rất tốt, nếu tôi hết mọi chuyện."
      nhìn xuống vỉa hè. có vẻ có chút lo lắng phiền muộn trong thế giới. Thế giới của , ngược lại, sụp đổ. Van nắm tất cả những quân bài chủ và biết điều đó.
      Cảm thấy giống như vừa mới bị đập bằng dùi cui, băng qua đường về phía khách sạn. Ngay trước khi đạt đến vỉa hè đối diện, ngước đầu lên.
      Tate đứng trong lối cổng cho xe vào, nhìn trừng trừng.
      ****
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :