1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Mirror Image - Sandra Brown ( 50c + Kết )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      18.2

      Tate cảm thấy như vừa mới làm cuộc trốn thoát khi quay về căn phòng mà dùng để ngủ. Chắc là tắm nước quá nóng. Chứ tại sao thể nguội xuống ? trách vụng về của mình cho vội vàng cần thiết và buổi tối quan trọng đối mặt với .
      phải buộc cà vạt vài lần mới làm được ; thể tìm đôi vớ phù hợp ; phải mất mười phút mới mặc đồ xong. Tuy nhiên, khi vợ xuất từ phòng ngủ của sau khi tiếng gõ cửa của cánh cửa của , có lời nhận xét nào về chậm trễ của .
      Họ cùng nhau vào phòng khách, nơi Zee đọc truyện cho Mandy. Nelson xem chương trình TV ưa thích của ông về những thanh tra săn lùng kẻ xấu và đưa họ đến công lý.
      Ông liếc nhìn lên khi họ vào và huýt sáo. "Hai đứa trông giống như dâu và chú rể bánh cưới vậy."
      "Cám ơn, Cha," Tate trả lời cho cả hai.
      "Nó hầu như trông giống như dâu trong cái áo đen đó, Nelson."
      Tate chắc chắn rằng mẹ ý sỉ nhục trong lời bình luận, nhưng đó là cách nó nghe như thế. Nó theo sau bởi ngập ngừng vụng về mà cuối cùng bị phá vỡ khi Zee thêm, " nhưng con trông rất dễ thương đấy, Carole."
      "Cảm ơn mẹ," trả lời trong giọng khẽ khàng.
      Từ ngày họ được giới thiệu với nhau, Zee dè dặt trong quan hệ của bà với Carole. Bà thích tình của họ chết trước khi nó đưa đến hôn nhân, cho dù là bà bao giờ ra miệng.
      thân mật với Carole trong khi ta mang thai Mandy, nhưng tình mẫu tử mau chóng bị nguội lạnh. Trong nhiều tháng trời trước khi tai nạn máy bay xảy ra, Zee công khai chỉ trích hơn trước đây. Tate biết là tại sao, dĩ nhiên. Cha mẹ ngu ngốc hay đui mù, và họ luôn miệt thị bất cứ điều gì làm tổn thương Jack hoặc .
      Đêm nay, tuy nhiên, hy vọng rằng mọi việc được trôi chảy. Nó hứa hẹn buổi tối căng thẳng. Trong khi lời bình luận suy nghĩ của mẹ chưa phá hỏng nó hoàn toàn, nó chắc chắn cũng giúp xoa dịu căng thẳng.
      Mandy phục hồi tâm trạng vui vẻ khi con bé trượt khỏi đùi của bà nó và rụt rè lại gần họ. quỳ xuống. "Đến đây và ôm ba cái nào." Mandy đặt cánh tay quay và vùi mặt nó vào cổ .
      thấy bất ngờ khi Carole quỳ xuống bên cạnh họ. "Mẹ đến hôn con khi ba mẹ về đến nhà. OK ?"
      Mandy ngước đầu và gật đầu cách long trọng. "OK, Mẹ."
      "Hãy làm ngoan cho bà và ông nhé."
      Mandy lại gật đầu, sau đó lấy cánh tay ra khỏi cổ của Tate và ôm Carole. "Tạm biệt."
      "Tạm biệt. Hãy cho mẹ nụ hôn ngọt ngào chúc ngủ ngon nào."
      "Con có phải ngủ ngay bây giờ ?"
      ", nhưng mẹ muốn có mật đường của mẹ trước."
      Mandy hôn lên miệng của Carole, sau đó chạy láo nháo trở lại bà nó. Lẽ ra, Carole càm ràm khi Mandy phá hỏng trang điểm của hoặc làm rối quần áo của . Tất cả những gì làm bây giờ là chấm môi với khăn giấy.
      thể hình dung nỗi nó, ngoại trừ là đóng vai người mẹ tốt. Chỉ có Chúa mới biết động cơ của là gì. thương mến mới mẻ này đối với Mandy có lẻ chỉ là giả tạo. Hiển nhiên là học được nó trong những chương trình trò chuyện truyền hình và những bài báo trong thời kỳ dưỡng bệnh của .
      đặt tay dưới khuỷu tay của và đưa về phía cửa trước. "Có lẽ tụi con về rất muộn."
      "Lái xe cẩn thận đấy," Zee gọi với theo họ.
      Nelson rời khỏi những thanh tra với những cây súng lăm lăm và theo họ ra cửa. "Nếu đây là buổi thi người đẹp và những phiếu bầu được phân phát tối nay các con thắng. thể cho các con biết là cha thấy kiêu hãnh và hài lòng đến mức nào khi nhìn thấy hai con chưng diện đẹp để hẹn hò với nhau."
      Có phải cha đề nghị là dù có chuyện gì xảy ra giữa họ nên tha thứ và quên ? Tate cảm kích quan tâm của ông ; chỉ nghĩ rằng có thể làm theo lời ông. Tha thứ ư ? luôn nhận thấy điều đó rất khó thực . Quên ư ? Nó chỉ ở trong bản chất của .
      Nhưng như khi đưa Carole ngồi vào xe, ước gì là có thể làm được. Nếu có thể tẩy xoá tất cả tức giận, đau khổ, và coi thường, và bắt đầu lại với người phụ nữ này tối nay, có muốn ?
      Tate luôn là người trung thực đối với bản thân như đối với mọi người. Vẻ ngoài và cách cư xử như Carole làm tối nay, đúng, tự với mình, muốn làm bắt đầu mới.
      cách giản dị là muốn . thích khi giống như thế này, chuyện , điềm đạm và hấp dẫn. mong trở thành tấm thảm chùi chân. quá sôi nổi và quá thông minh để làm người bạn đời im lặng, ngoan ngoãn. muốn trở thành như thế. thích những lời đối đáp sắc sảo - của vẻ giận dữ, của hài hước. có chúng, mối quan hệ nhạt nhẽo như thức ăn chưa được nêm nếm.
      mỉm cười với khi ngồi vào sau tay lái. "Nelson đúng. trông rất đẹp trai tối nay đấy, Tate."
      "Cám ơn." và chỉ vì chán vì lúc nào cũng tỏ vẻ khinh bỉ, thêm, "Em cũng vậy."
      làm sững sờ với nụ cười. Vào những ngày trước, lẽ ra , "Mặc kệ việc đến muộn, tình với vợ ," và chiếm lấy ngay trong xe.
      Ý tưởng được làm điều đó rọi qua tâm trí : được rúc vào bộ ngực mềm mại của ; lặn sâu vào , nóng bỏng ẩm ướt ; nghe tiếng rên rỉ vui sướng khi đạt đến khoái cảm cực độ.

      rên rỉ, nhanh chóng che đậy nó với tiếng ho.
      nhớ tính tự nhiên, niềm vui khi có cuộc làm tình nóng bỏng với người .
      Để che giấu tia sáng lấp lóe trong mắt , điều mà nhận ra ngay là kích động, đeo kính mát vào, mặc dù mặt trời lặn.
      Lái xe rời khỏi nhà, thừa nhận rằng nhớ những gì họ từng có, nhưng nhớ . Bởi vì trong khi tình dục nóng bỏng và say mê và thường xuyên, có rất ít mật thiết thực . trao đổi vận dụng trí óc đó và cầu nối về mặt tình cảm bị thiếu vắng trong hôn nhân của họ ngay từ đầu, cho dù là đặt cái tên cho thành phần bị thiếu cho đến sau này.
      thể nhớ những gì mà chưa từng có, nhưng vẫn mong mỏi được có nó. Giành được ghế thượng nghị sĩ rất ngọt ngào. Nó đánh dấu bước khởi đầu của những gì hy vọng là suốt nghiệp phục vụ công chúng. Nhưng chiến thắng bị hoen ố bởi cuộc hôn nhân bất hạnh của .
      ngọt ngào hơn, và tương lai chính trị của trông có vẻ sáng sủa hơn nhiều, nếu có thể chia sẻ nó với người vợ , hỗ trợ .

      Có lẽ nên ước là mình có được mặt trăng, nghĩ. Dù là Carole có loại tình đó để đưa ra, điều mà có, nhận lấy nó. hủy hoại mọi khả năng có thể cách đây lâu.
      hấp dẫn về thể xác vẫn còn ở đó, mạnh mẽ hơn bao giờ hết, nhưng những cảm xúc gắn liền chết. Và bị đoạ đày nếu chấp nhận cái trong khi được lừa dối với cái kia.
      cho là quyết định đó chỉ là chưa đến với của quý của .
      kín đáo liến nhìn Carole. trông có vẻ tuyệt vời. Mẹ gọi nó đúng cách chính xác. có quá đĩnh đạc và tinh tế và gợi tình cho dâu.
      trông giống như vợ rất được chiều chuộng, rất thõa mãn - rất giống Carole.
      *********

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 19

      Eddy Paschal ra khỏi buồng tắm. nhanh chóng dùng cái khăn lớn hơn lau khô cánh tay và ngực và xuống cả đôi chân. Vắt nó qua vai, bắt lấy đầu kia và chà nó qua lại ngang lưng khi rời khỏi phòng tắm và vào phòng ngủ. Ngay khi đến ngay cửa, đứng sững lại. "Chuyện quái - "
      "Chào . Em biết là có những tạp chí bẩn thỉu."
      Fancy nằm chéo qua giường của . ta chống người khuỷu tay, lật qua cuốn tạp chí Penhouse mà tìm được nằm bàn đầu giường của . Sau cái nhìn bình thản ở tư thế đặc biệt khiêu khích, ngước nhìn và mỉm cười ranh mãnh. " đúng là chàng trai hư hỏng."
      " làm cái quái gì ở đây vậy ?" vội quấn cái khăn lớn quanh bụng.
      Fancy duỗi thẳng người như con mèo lười biếng. "Em tắm nắng ngoài bể bơi và vào đây cho hạ nhiệt."
      Eddy sống trong căn hộ nằm nhà để xe của nông trại. Ít lâu sau khi được thuê làm người chỉ đạo chiến dịch tranh cử của Tate, cầu nếu có thể thuê căn hộ đó. Người nhà Rutledges cực lực phản đối.
      Zee người lớn tiếng nhất. "Nơi ở của người làm à ? Tôi muốn nghe chuyện đó."
      Tate cũng lên tiếng phản đối, tuyên bố rằng nếu Eddy sống nông trại, sống trong nhà với cả gia đình.
      Eddy giải thích rằng để cho thuận tiện cần được sống gần họ trong khi duy trì riêng tư của . Căn hộ nhà xe thỏa mãn cả hai cầu đó. Họ bớt gay gắt và chuyển vào.
      riêng tư của bây giờ bị xâm lấn. "Tại sao lại muốn hạ nhiệt ở đây ?" càu nhàu hỏi. "Máy điều hoà khí trong nhà bị trục trặc à ?"
      "Đừng vớ vẩn như thế chứ." Fancy quăng cuốn tạp chí qua bên và ngồi dậy. " vui khi nhìn thấy tôi à ?"
      "Chắc chắn là có rất nhiều thứ để nhìn thấy," lẩm bẩm, vò đầu tóc ẩm ướt của . Nó trông đẹp, thẳng, và nhạt màu. "Tôi từng nhìn thấy băng dán Band-Aids còn lớn hơn bộ đồ tắm đó. Nelson tán thành việc chạy lòng vòng như thế à ?" bộ đồ tắm bó sát hở hang.
      "Ông nội tán thành bất cứ chuyện gì kích dục," khịt mũi. "Tôi thề là tôi biết bố tôi và chú Tate có thể được thụ thai. Tôi chắc chắn là ông nội hát bài 'Ca tụng trận chiến của Đảng Cộng Hòa' trong khi ông ấy cong mình người bà nội. Hay có lẽ là bài 'chúng ta hãy bắt đầu, vào vùng núi hoang dã, tươi xanh.'" lộ vẻ trầm tư. "Tôi chỉ thể tưởng tượng được là bà nội đạt đến khoái cảm, có thể ?"
      " đúng là vô vọng, Fancy." Mặc dù bản thân, chắt lưỡi trước hình ảnh mà đề cập đến. Sau đó chống tay bên hông và nhìn cách khiển trách. " có vui lòng biến để tôi có thể mặc quần áo ? Tôi bảo Tate là tôi gặp ấy và Carole ở Waller Creek, và tôi bị trễ."
      "Tôi có thể với ?"
      "."
      "Tại sao ?" vòi vĩnh.
      " có vé."
      " có thể xử lý mà." lắc đầu . "Tại sao lại ? Tôi có thể chuẩn bị trong nháy mắt."
      "Nó là chỗ buồn tẻ cho những người trưởng thành, Fancy. thấy chán đến cứng người."
      " bị cứng nếu tôi theo. Nhưng tôi bảo đảm là bị chán." nháy mắt cách dâm đãng với .
      " có biến , hay ?"
      "Những gì, tôi nghĩ là," trả lời cách suồng sã. mở móc áo tắm và để nó rơi xuống. Ngả người ra, chống mình khuỷu tay. " có thích ... màu rám nắng của tôi ?"
      Cặp vú đầy đặn và mềm mại, dâng lên từ đường lằn màu hồng nhạt giữa bộ ngực và dạ dày rám nắng. Núm vú to ngoại cỡ, hồng sẫm và nhô cao.

      Ngữa mặt lên trần nhà, Eddy nhắm chặt mắt lại. "Sao bây giờ lại làm điều này chứ ? Nào, đứng dậy . Mặc áo tắm vào và ra khỏi đây ngay."
      di chuyển về phía giường và đưa tay ra để giúp đứng lên. Fancy nắm tay , nhưng sử dụng nó để đứng dậy. Thay vào đó, đưa nó đến ngực và nhấn lòng bàn tay của giữa ngực . Mắt sáng ngời với vẻ ranh ma và kích động. Khi từ từ xoay lòng bàn tay qua đầu vú , dùng tay kia kéo cái khăn lớn của và bất ngờ thét to vui sướng.

      "A, Eddy, dương vật của đẹp."
      say sưa nhìn chằm chằm vào nó khi nhích chầm chậm đến cạnh giường. Những ngón tay của bao quanh dương vật của , sau đó bóp chặt nó, và kéo dài nó. "Rất lớn. để dành nó cho ai thế ? Cho con mụ tóc đỏ xấu xí ở trụ sở chính à ? Hay cho Carole của tôi ?"
      ngửa đầu ra và nhìn lên chiều dài thân mình . Cái cái nhìn lạnh lùng lóe lên trong mắt cảnh báo ngay tức trước khi quyết định rằng thích nhất là khi tên khốn. có vẻ rất thách thức trong cách đó.
      "Tôi có thể và làm nhiều hơn thế cho hơn hai người họ." Có cam kết nghe trong tiếng thở, cúi đầu để chứng minh điều đó.
      Ngay cái chạm khéo léo, ẩm ướt đầu tiên của lưỡi , đầu gối của Eddy ngã quỵ. Trong vài giây, Fancy nằm thẳng ở giữa giường và nằm người , lưỡi bên trong miệng , xông vào cổ họng của .
      "Ôi, Chúa ơi. Ôi, Chúa ơi. Vâng. Vâng," Fancy hổn hển khi tay ve vuốt cách thô bạo.
      ném cánh tay qua đầu và tấn công vú với miệng , hút mạnh, nhai cắn cách thèm khát, liếm cách giận dữ trong khi oằn người bên dưới . mê mẩn đắm chìm trong màn dạo đầu đến nỗi phải mất vài giây mới nhận ra rằng còn làm chuyện đó nữa.
      mở mắt ra. lần nữa đứng ở chân giường, mỉm cười với vẻ thích thú.
      "Chuyện - "
      Chỉ khi cố ngồi bật dậy khám phá ra rằng hai tay của bị trói lại đầu. chuyển động chúng về phía trước. Áo tắm của được dùng để quấn quanh cổ tay , cột thắt nút.
      " là đồ đểu cáng," thét. "Tháo tay tôi ra."
      cách bình tĩnh, Eddy đến tủ và lấy cái quần lót từ ngăn kéo cùng. Khi kéo chúng lên, tặc lưỡi. "Dùng từ tệ quá."
      "Tháo tôi ra, đồ khốn kiếp."
      "Tôi chắc chắn rằng tháo vát," nhấn mạnh với chân mày nhướng cao hoài nghi, " nghĩ được cách trả tự do cho mình."
      lấy bộ tuxedo được thuê ra khỏi túi nhựa và bắt đầu mặc vào. Trong suốt thời gian đó, Fancy xỉ vả với mỗi từ ngữ mà đầu óc phong phú và từ vựng vô hạn của có thể nghĩ ra.
      "Để dành đó ," Eddy cách trêu chọc khi tràng đả kích thô thiển còn buồn cười nữa. "Tôi chỉ muốn biết chuyện."
      " chết ."
      "Lúc này có ý gì bởi lời nhận xét về Carole và tôi ?"
      " nghĩ sao?"
      bước đến giường trong ba bước sãi dài, chộp nắm tóc của Fancy, và xoắn nó trong nắm tay cho đến khi nó kéo mạnh da đầu . "Tôi biết nên nghĩ gì. Đó là lý do tại sao tôi hỏi ."
      làm cho sợ. mất vài vẻ thách thức. " có nó từ nơi nào đó. Tại sao lại phải là từ Carole chứ ?"
      "Hơn bất cứ điều gì khác, bởi vì ta hấp dẫn đối với tôi."
      "Láo toét."
      "Tại sao lại là láo toét ?"
      "Vì dò xét ta như cú vọ, nhất là kể từ khi ta về nhà."
      Eddy tiếp tục nhìn chằm chằm cách lạnh lùng. " ấy là vợ của người bạn thân nhất của tôi. Họ có những vấn đề của họ. Tôi lo lắng là cuộc hôn nhân của họ có thể ảnh hưởng đến kết quả của cuộc vận động như thế nào."
      "Đúng là cuộc hôn nhân," Fancy chế giễu. "Chú ấy thể chịu được nỗi ta vì ta lăng nhăng bên ngoài. Ông chú Tate giữ vững nguyên tắc của tôi tha thứ cho chuyện bậy bạ đó từ vợ chú ấy. Chú ấy chỉ còn kết hôn với ta cho đến khi cuộc bầu cử kết thúc thôi."
      Sau đó Fancy mỉm cười. gần như rên rừ rừ. "Nhưng, có biết ? Nếu muốn cái chui vào quần của Carole, tôi nghĩ hết may mắn. Tôi nghĩ họ làm hoà. Tôi nghĩ ta đưa cho chú ấy - nếu chú ấy muốn nó - những gì ta đưa cho trước tai nạn máy bay."
      Tay từ từ nới lỏng và thả tóc ta ra. "Đó đúng là giả thuyết hay đấy, Fancy." Giọng lạnh lùng và bình tĩnh. di chuyển đến bàn kiếng, nhét cái khăn tay vào túi quần, và đeo đồng hồ vào tay. "Nó chỉ là sai. Chưa bao giờ có hoặc có bất cứ thứ gì giữa Carole và tôi cả."
      "Tôi có thể hỏi ta và xem thử ta gì."
      "Nếu tôi là ," khẽ, nhắm đến qua vai , "tôi giữ kín những suy đoán ghen tuông của tôi."
      cần vận dụng tay để hỗ trợ , Fancy ngọ nguậy bò khỏi giường và đứng lên. " lâu quá rồi, Eddy. Tháo tay tôi ra."
      nghiêng đầu qua bên, như thể để xem xét cẩn thận cầu của . ", tôi tin vậy. Tôi nghĩ tôi thà là đặt khoảng cách giữa chúng ta trước khi tự do."
      "Tôi thể rời khỏi đây cho đến khi tôi tay tôi được thả ra."
      "Đúng vậy."
      lót tót theo đến cửa. "Làm ơn , Eddy," than khóc. Nước mắt ngân ngấn trong đôi mắt to màu xanh dương của . " đúng là độc ác. Đây phải là trò chơi đối với tôi. Tôi biết nghĩ tôi là chó cái khi cứ nhào vào , nhưng tôi cảm thấy tôi phải làm bước tiến đầu tiên nếu bao giờ chịu làm. Tôi . Xin hãy lại tôi. Làm ơn."
      đặt tay ngay thắt lưng và bóp nó. "Tôi chắc chắn là có thể tìm được người nào khác cảm kích là tôi làm cho ấm lên cho ta."
      trở nên đỏ sẫm. " là đồ đểu cáng." mè nheo nhún nhường biến mất. Bây giờ giọng run lên vì tức giận. " đúng chết tiệt là tôi tìm người đàn ông khác. Tôi làm tình cho đến khi ta thể suy nghĩ. Tôi hút ta cạn kiệt. Tôi - "
      " buổi tối vui vẻ, Fancy." đẩy ra khỏi lối của và chạy xuống cầu thang bên ngoài để đến chỗ đậu xe của .
      Fancy đặt chân cửa và đóng sầm nó sau lưng .
      Khi Avery rời khỏi phòng vệ sinh nữ, thậm chí nhận thấy người đàn ông đứng ở buồng điện thoại. nóng lòng muốn quay lại bữa tiệc. Bữa tiệc trọng thể dài vô tận, người đọc diễn văn sau bữa ăn tối chán ngắt.
      Tuy nhiên, khi họ được tự do để chuyện, Tate là trung tâm của chú ý. Dường như mọi người trong phòng đều muốn gặp và bắt tay , dù là họ cùng chung đảng phái hay . Thậm chí cả những đối thủ chính trị rất thân thiện. thù địch - chắc chắn là đủ để muốn chết.
      được tôn trọng dù là ý kiến của được nhất trí phổ biến. Đó là cảm giác nặng nề chỉ để được đứng cạnh như vợ . Mỗi lần giới thiệu , làm thế với vài mức độ tự hào làm xúc động. làm bất cứ sai lầm nào. ngầm nhận những manh mối từ khi ai đó mà Carole quen biết đến gần. Mọi thứ rất tuyệt diệu.
      Tate thoáng chạm vào cánh tay của khi cáo lỗi để đến nhà vệ sinh, như thể sợ ngay cả bị tách rời trong thời gian ngắn.
      Bây giờ, khi ngang qua dãy điện thoại, cánh tay vung ra và nắm chặt cổ tay . phát ra tiếng thét ngạc nhiên và quay phắt lại để đương đầu với người đàn ông chặn . ta mặc áo tuxedo, có nghĩa là ta thuộc về đám đông trong bữa tiệc.
      "Khoẻ , bé cưng ?" ta lè nhè.
      "Thả tôi ra." Tưởng nhầm người uống quá chén, cố gắng giật mạnh tay ra.
      " nhanh thế đâu, bà Rutledge." ta líu nhíu tên cách hạ nhục. " muốn có được cái nhìn cận cảnh bộ mặt mới mà nghe đến rất nhiều." kéo lại gần hơn. "Ngoại trừ tóc của em, em trông giống như trước. Nhưng hãy cho nghe những gì thực muốn biết. Em vẫn còn hấp dẫn như lúc trước chứ ?"
      "Tôi là thả tôi ra."
      "Có chuyện gì vậy ? Sợ chồng em bắt gặp à ? ta đâu. ta quá bận rộn để vận động tranh cử."
      "Tôi la hét lên nếu thả cánh tay của tôi ngay tức đấy."
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      19.2

      cười. "Em bực tức vì tôi đến gặp em ở bệnh viện à ? Này, nó thích hợp khi trong những người tình của em đẩy chồng em khỏi giường của em à ?"
      nhìn trừng trừng với vẻ giận dữ điên cuồng. "Mọi chuyện thay đổi."
      "Ồ, à ?" áp mặt sát vào mặt . "Em còn thấy khao khát như mọi khi à ?"
      Điên tiết và lo sợ, chống chọi để cố thả lỏng cánh tay của mình, điều mà chỉ dường như kích động . bẻ cong tay ra phía sau lưng và kéo mạnh áp sát vào phía trước cơ thể của . Hơi thở của ẩm ướt và say mèm phà vào mặt . cố quay đầu chỗ khác, nhưng chụp hàm bằng tay kia.
      "Em bị gì thế, Carole ? Em nghĩ rằng mình là vô cùng kiêu ngạo vì Tate thực trong cuộc đua à ? Đúng là chuyện đùa ! Rory Dekker đá vào mông ta, em biết đấy." bóp chặt những ngón tay, làm hàm đau nhói. rên rỉ vì đau đớn và giận dữ.
      "Bây giờ vì em nghĩ ta có thể đến được Washington, em nịnh hót ta à, đúng ? Đêm nay em thèm nhìn . Em nghĩ mình là cái quái gì chứ, đồ chó cái, để lờ tôi như thế hả ?"
      áp nụ hôn thô bạo môi , làm lem son môi mới tô của và làm cho kinh tởm bằng cách thúc lưỡi vào giữa môi . cuộn tròn hai nắm tay và đẩy hết sức mình vào vai . cố cong đầu gối để đá vào đũng quần của , nhưng cái váy mỏng ngăn làm chuyện đó. quá khỏe mạnh ; thể làm cho nhúc nhích. hút hết tất cả khí của . cảm thấy mình bị suy yếu, muốn ngất .
      Những giọng yếu ớt lúc ban đầu, rồi lớn hơn, nghe có những giọng lại gần. cũng vậy. đẩy ra và cười tự mãn. "Em nên nhớ người nào là bạn em," với vẻ khinh miệt. biến mất ngay góc vài giây trước khi hai người phụ nữ đường tới nhà vệ sinh.
      Cuộc đàm thoại của họ lập tức dừng lại khi họ nhìn thấy Avery. vội xoay lưng lại và mò mẫm với ống nghe điện thoại như thể sắp làm cuộc gọi. Họ ngang qua và vào phòng vệ sinh nữ. Ngay khi cánh cửa đóng lại sau lưng họ, đổ sập người vào cái kệ bên dưới điện thoại công cộng.
      bị gãy cái móng tay trong lúc vội vàng mò mẫm vào cái túi dạ hội đính cườm của Carole để tìm kiếm khăn giấy. Tìm được nó, lau miệng mình, chà mạnh, cố lau những vết son môi vị lem và bất cứ dư vị của nụ hôn đáng ghét mà chịu đựng từ gã tình nhân cũ của Carole. mở viên kẹo bạc hạ và bỏ vào miệng, sau đó chậm đôi mắt đầy nước mắt với khăn giấy. Trong lúc cuộc ẩu đả mộc chiếc hoa tai bị rôi xuống; kẹp nó lên trở lại.
      Hai người phụ nữ ra, thầm chuyện khi họ ngang qua . Avery lẩm bẩm những lời cần thiết vào ống nghe, cảm thấy như kẻ ngu ngốc vì diễn vai trò như thế này.
      Nhưng mặt khác, trở thành rất giỏi trong trò chơi này, đúng ? lừa được trong những tình nhân của Carole.
      Khi cuối cùng cảm thấy đủ bình tĩnh để đối mặt với đám đông lại, gác điện thoại và quay lưng để rời khỏi. Khi làm thế, người đàn ông đánh vòng quá góc và ào vào . Chỉ nhìn thấy phía trước áo tuxedo của , thét lên trong sợ hãi.
      "Carole ? Vì Chúa, có chuyện gì vậy ?"
      "Tate !"
      Avery ngã vào người , quấn chặt cánh tay quanh thắt lưng của . Tựa má ve áo , nhắm mắt lại để chặn hình ảnh của người đàn ông kia.
      cách lưỡng lự, Tate đặt cánh tay quanh người . Bàn tay ve vuốt cơ thể qua lớp vải lụa khi vuốt lưng . "Có chuyện gì vậy ? Chuyện gì xảy ra ? Có phụ nữ kéo tôi sang bên và em trông có vẻ khó chịu. Em bị bệnh ư ?"
      lập tức bỏ ánh hào quang và vội vã đến giúp , mặc dù người vợ trung thành. Bất cứ đắn đo nào mà có chống lại việc ngủ với chồng của người phụ nữ khác biến mất trong khoảnh khắc đó. Carole xứng đáng có được .
      "Ồ, Tate, em xin lỗi." nâng mặt lên với . "Rất xin lỗi."
      "Vì chuyện gì ?" nặm chặt vai và lắc . "Em với tôi chuyện quái gì xảy ra chứ ?"
      Bởi vì thể với , cố nghĩ ra lời giải thích hợp lý. Khi nghĩ ra được, nhận ra rằng nó hoàn toàn là đúng. "Em nghĩ là em chưa sẵn sàng để bị bao quanh bởi nhiều người như thế. Đám đông lấn át em. Em cảm thấy chết ngộp."
      "Em dường như làm rất tốt mà."
      "Đúng vậy. Em tận hưởng nó. Nhưng bất thình lình mọi người dường như vây kín. Tựa như bị quấn chặt cho những băng quấn đó lại. Em thể thở, thể - "
      "Được. Tôi hiểu vấn đề. Em phải gì chứ. nào." dắt tay .
      khăng khăng từ chối. "Chúng ta cần phải rời khỏi."
      "Dù sao bữa tiệc cũng tàn. Chúng ta đến chỗ giữ xe trước mọi người."
      " chắc chắn chứ ?" muốn rời khỏi. Quay lại bữa tiệc và có lẽ phải đương đầu với bộ mặt hả hê đó lại làm thể đứng vững. Tuy nhiên, đây là buổi thử nghiệm của . muốn làm hỏng nó và bị bỏ lại ở nông trại khi vận động tranh cử.
      "Tôi rất chắc chắn. nào."
      Họ nhiều đường về nhà. Avery xoay lại chỗ ngồi để đối mặt với . muốn được chạm vào , để an ủi và được an ủi, nhưng thỏa mãn mình bằng cách chỉ được đối mặt với .
      Mọi người lên giường khi họ về đến nhà. Lặng lẽ họ cùng nhau đến phòng của Mandy, và, như họ hứa, hôn chúc con bé ngủ ngon. Con bé lầm bầm mơ màng đáp lại nhưng thức dậy.
      Khi họ di chuyển xuống hành lang về phía phòng ngủ của họ, Tate cách tự nhiên, "chúng ta tham dự vài buổi họp mặt. Có lẽ em nên mang theo cái áo này cho chuyến ."
      Avery quay phắt lại để đối mặt với . "Ý muốn em cùng à ?"
      nhìn điểm bên kia đầu . "Mọi người nghĩ nó ý tưởng hay."
      muốn để cho cách dễ dàng, kéo ve áo của . Mắt nhìn vào mắt . "Em chỉ là quan tâm đến chuyện nghĩ gì thôi, Tate."
      cân nhắc trong khoảnh khắc căng thẳng trước khi cho câu trả lời của . "Đúng, tôi nghĩ nó là ý tưởng hay. Eddy đưa cho em kế hoạch của cuộc hành trình trong hoặc hai ngày để em biết cần mang theo những thứ gì khác. Chúc ngủ ngon."
      Chua chát thất vọng về vẻ nhiệt tình thờ ơ của , Avery nhìn xuống hành lang và vào phòng . Chán nản, vào phòng và cáigiường của . kiểm tra cái áo, tìm kiếm những thiệt hại do người tình cũ của Carole làm, dù là ta là ai, nhưng may mắn thay là tìm thấy chỗ hư hại nào.

      thấy kiệt sức vào lúc tắt đèn, nhưng khi tiếng đồng hồ trôi qua và vẫn chưa rơi vào giấc ngủ, rời khỏi giường và rời khỏi phòng .
      Fancy quyết định vào nhà qua nhà bếp để đề phòng ông bố trí cuộc phục kích trong phòng khách. mở khoá cửa, vô hiệu hoá hệ thống báo động, và lặng lẽ cài nó trở lại.
      "Ai đó ? Fancy à ?"
      Fancy gần như giật nẩy mình. "Chúa ơi, Carole ! làm cháu sợ vãi cứt đấy !" với lấy công tắc đèn.
      "Ôi trời ơi." Avery bật ra khỏi ghế từ bàn bếp và xoay khuôn mặt của Fancy về phía ánh đèn. " có chuyện gì xảy ra với cháu thế ?" nhăn nhókhi kiểm tra đôi mắt sưng vù của và cặp môi rướm máu.
      "Có lẽ thím có thể cho cháu mượn bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ của thím," Fancy dí dỏm trước khi nhận ra rằng nó bị đau khi mỉm cười. Chạm vào vết cắt chảy máu bằng đầu lưỡi, muốn bị vướng bận với người thím. "Cháu ổn thôi." di chuyển đến tủ lạnh, lấy ra hộp sữa, và tụ rót cho mình ly.
      "Cháu thấy là nên khám bác sĩ sao ? Cháu có muốn tôi chở cháu đến phòng cấp cứu ?"
      "Địa ngục, . Và thím làm ơn tiếng được ? Cháu muốn bà và ông nội nhìn thấy chuyện này. Cháu bao giờ nghe được kết cuộc của nó."
      "Có chuyện gì vậy ?"
      " ra như thế này." dùng răng dưới nạo miếng kem ra khỏi cái bánh Oreo. "Cháu ở chỗ khiêu vũ như cứt này. Nơi đó dao động. Tối thứ sáu mà, thím biết đấy - ngày phát lương. Mọi người có trong tâm trạng tiệc tùng. Có chàng có bộ mông vô cùng dễ thương." ăn hai cái bánh quy và thò tay vào hũ gốm lấy cái khác.
      " ta đưa cháu đến khách sạn. Chúng tôi uống vài ly bia và hít ít cỏ. ta có hơi quá phê, cháu đoán, vì khi chúng tôi bắt tay việc cần làm, ta thể làm nó cứng lên. Theo lẽ tự nhiên, là ta trút giận lên đầu cháu." Khi tổng kết câu chuyện, phủi những mảnh vụn của bánh quy khỏi tay và với lấy ly sữa.
      " ta đánh cháu à ?"
      Fancy nhìn chằm chằm vào , sau đó làm cử động như cười. " ' ta đánh cháu à ?' " bắt chước. "Thím nghĩ nó là cái quái gì chứ ? Tất nhiên là ta đánh cháu."
      "Cháu có thể bị thương nặng đấy, Fancy."
      "Tôi thể tin chuyện này," , trợn tròn mắt thể tin.
      "Thím luôn thích thú khi được nghe về những kiện lãng mạn của cháu, từng rằng chúng làm thím lây nhiễm kích thích, dù cho địa ngục cái đó có nghĩa là gì."
      "Tôi phân loại bị đánh là lãng mạn. ta trói cháu lại à ?"
      Fancy nhìn theo ánh mắt của thím xuống hình tròn đỏ quanh mỗi cổ tay của . "Vâng," trả lời chua chát, "Gã con hoang đó buộc tay cháu lại." Carole cần phải biết "gã con hoang " mà đến phải là tên cao bồi say, bất lực.
      "Cháu điên rồi nên mới vào khách sạn với người lạ như thế, Fancy."
      "Cháu điên à ? Thím là người bỏ đá vào túi nhựa đấy."
      "Cho mắt của cháu."
      Fancy hất túi nước đá. "Đừng làm bất cứ ân huệ nào cho tôi, OK ?"
      "Mắt cháu trở nên thâm tím. Nó sắp sửa bít kín mắt cháu kìa. Cháu muốn cha mẹ cháu nhìn thấy nó và phải kể cho họ nghe câu chuyện mà cháu vừa kể cho tôi à ?"
      Cáu kỉnh, Fancy chộp lấy túi nước đá và áp vào mắt. biết thím đúng.
      "Cháu có muốn sức ít oxy già cho môi của cháu hay ? viên aspirin ? Cái gì đó để giảm đau ?"
      "Cháu có đủ bia và cỏ để giảm đau."
      Fancy bối rối. Sao Carole lại quá tốt với ? Từ khi trở về nhà từ bệnh viện sang trọng, thím ấy rất kỳ lạ. Thím la lối con nhóc nữa. Thím tìm chuyện để làm thay vì ngồi chỗ suốt ngày. Thím ấy thực có vẻ thích chú Tate lại.
      Fancy luôn coi Carole ngu ngốc để chơi trò ru-let Nga với hôn nhân của ta. Chú Tate trông đẹp trai. Tất cả những biết chảy nước dãi chú. Nếu bản năng của trong lĩnh vực này thuộc loại tốt, và cho rằng chúng rất tốt, chú ấy rất tuyệt ở giường.
      ước gì là người nhiều như chú Tate Carole khi họ mới kết hôn. Chú ấy đối xử với thím như nữ hoàng. Thím kẻ ngu ngốc để quăng bỏ nó. Có lẽ thím đạt đến kết luận đó cho bản thân và cố giành chú ấy trở lại.
      may. Fancy nghĩ với vẻ chế giễu. khi thím làm chú Tate bực mình, thím suốt đời nằm trong danh sách đen của chú ấy.
      " làm gì muộn thế này," hỏi, "ngồi mình trong bóng tối ?"
      "Tôi ngủ được. Tôi nghĩ là ly ca cao có thể giúp." Có ly ca cao bị hết phân nửa nằm bàn.
      "Ca cao à ? Đúng là chuyện tức cười."
      " biện pháp khắc phục cho chứng mất ngủ của vợ của Thượng nghị sĩ," trả lời với nụ cười bâng khuâng.
      Fancy, bao giờ nó chuyện vòng vo, hỏi, "Thím sửa mình, đúng ?"
      "Ý của cháu là gì?"
      "Thím biết quá ý cháu là gì. Thím thay đổi hình tượng của thím với hy vọng rằng chú Tate được bầu cử và giữ thím lại khi chú ấy đến Washington." làm tư thế bí mật, chỉ - giữa những thôi. " cho cháu nghe , thím đá tất cả những gã tình nhân của thím, hay chỉ Eddy thôi ?"
      Đầu của ngẩng lên. Khuôn mặt nhợt nhạt. kéo môi dưới giữa răng và thở khò khè, "Cháu vừa gì ?"
      "Đừng giả vờ ngây thơ. Cháu nghi ngờ lâu nay," Fancy cách tự đắc. "Cháu hỏi thẳng Eddy rồi."
      "Và ta gì?"
      " gì cả. phủ nhận. thừa nhận. ta đáp lại như quý ông nên làm." Khịt mũi cách thô tục, ra phía cửa dẫn đến những căn phòng khác của ngôi nhà. "Đừng lo lắng. Có đủ cứt bay quanh đây rồi. Cháu với chú Tate. Trừ phi ..."
      ta quay ngoắt lại, thái độ của rất hiếu chiến . "Trừ phi thím bắt đầu có quan hệ với Eddy lại. chính cháu là người mà ấy ngủ từ giờ trở , phải là thím. Ngủ ngon."
      Cảm giác tự mãn và hài lòng vì làm ràng mọi chuyện, Fancy khệnh khạng khỏi nhà bếp.
      Nhìn vào cái gương bàn phấn trong phòng ngủ của xác nhận là khuôn mặt của lộn xộn.
      Fancy nhận thấy cho đến ngày hôm sau rằng Carole là người duy nhất trong gia đình nhận ra rằng bị thâm tím mắt và tét môi, và rằng thím ấy bán đứng .
      *********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 20

      Căn hộ của Van Lovejoy đúng là cơn ác mộng của tạp chí Ngôi Nhà Đẹp. ngủ tấm nệm hẹp được kê bởi những viên gạch xi măng. Những món đồ trang trí khác cũng xiêu vẹo đổ nát, được thu nhặt từ chợ trời và những cửa hàng bán đồ tạp nham.
      cái hộp pinata[2] đáng thương, bụi bặm, làm theo hình nộm của Elvis Presley, treo lủng lẳng từ chỗ treo đèn. Đó là món đồ lưu niệm mà mang về từ chuyến viếng thăm ở Nuevo Laredo. Đồ ngon vẫn còn ở bên trong - vài ki lô cần sa - chỉ để kỷ niệm. Ngoài cái pinata ra, căn hộ trông thô sơ.
      Căn phòng trống chứa đầy băng video. Và thiết bị mà thường hay dùng để sao lại, chỉnh sửa, và mở lại các cuộn băng là những thứ duy nhất có giá trị trong căn hộ, và giá trị của chúng là vô giá. Van được trang bị tốt hơn nhiều so với bất kỳ công ty sản xuất băng video nào.
      Các catalo về Video được xếp chồng khắp nơi. đăng ký tất cả chúng và lùng sục chúng hàng tháng để tìm kiếm cuốn video nào mà chưa có hay chưa xem qua. Gần như tất cả thu nhập của đều dùng để tích trữ và cập nhật cái thư viện của mình.
      Bộ sưu tập về các bộ phim của có thể cạnh tranh với bất kỳ cửa hàng cho thuê băng video nào. nghiên cứu cách điều khiển và kỹ thuật quay phim. Khẩu vị của rất đa dạng, xếp loại từ Orson Welles đến Frank Capra, Sam Peckinpah đến Steven Spielberg. Cho dù là bộ phim trắng đen hay màu sắc sặc sỡ, chuyển động của máy ảnh làm rất thích thú.
      Ngoài những cuốn phim, bộ sưu tập của bao gồm vài phim tài liệu và chương trình nhiều kỳ, cùng với mỗi thước phim mà tự quay về mình trong suốt nghiệp của . Khắp cả bang đều biết rằng nếu có cảnh quay của kiện nào đó được cần đến và thể tìm ra được nó ở nơi nào khác Van Lovejoy của KTEX ở San Antonio có nó.
      sử dụng tất cả thời gian rảnh rỗi để xem những cuộn băng. Đêm nay, thích thú của tập trung vào cuộn phim thô quay ở Nông Trại Rocking R vài ngày trước. giao cuộn băng đến MB Productions, nhưng sao lại cho mình bản. bao giờ biết khi nào có cái gì đó mà quay vào những năm tháng trước đây tỏ ra hữu ích hoặc quý giá, vì vậy giữ bản sao của mọi thứ.
      Trong giai đoạn sau sản xuất, MBP viết kịch bản, chỉnh sửa, ghi - lồng tiếng, lồng nhạc, và cuối cùng có những quảng cáo thương mại hấp dẫn. Công việc quay phim của Van trông như cằn cỗi và dàn cảnh khi các quảng cáo thương mại được tung ra. quan tâm. được trả thù lao. Những gì làm quan tâm là quay những đoạn phim cách thiên vị.
      Tate Rutledge có sức lôi cuốn hoặc ngoài máy ảnh. Đẹp trai và có sức ảnh hưởng, là câu chuyện thành công - mẫu đàn ông mà Van nguyên tắc thường hay căm ghét. Nhưng nếu Van là cử tri, ta có được lá phiếu của chỉ vì ta rất thẳng thắng. ta chuyện nhảm nhí, thậm chí khi những gì ta đặc biệt là những gì mà mọi người muốn nghe. ta có thể thất cử, nhưng nó phải là vì thiếu tính chính trực.
      cứ nghĩ rằng có chuyện gì đó ổn với con bé. Nó là đứa bé dễ thương, tuy nhiên, theo ý của Van, đứa bé này cũng trông giống như đứa kia. thường được gọi để quay phim trẻ em, nhưng khi từng làm chuyện đó, kinh nghiệm luôn có là chúng phải bị dọa nạt hoặc phỉnh phờ để ổn định, cư xử, và hợp tác, nhất là khi cảnh quay phải bị làm lại.
      Điều đó phải là trường hợp đối với bé Rutledge. Nó yên lặng và làm việc gì xấu cả. Nó làm việc gì cả, chấm hết, trừ phi nó được bảo làm, rồi nó di chuyển như con búp bê được lên dây. Người có được nhiều hồi đáp nhất từ nó là Carole Rutledge.
      Chính ta là người thực làm cho Van hoàn toàn bị lôi cuốn.
      cứ tua lại cuộn băng - những cảnh mà quay ở nông trại, và những cảnh mà quay vào ngày rời khỏi bệnh viện. Người phụ nữ biết phải làm gì ở phía trước ống kính.
      phải điều khiển Rutledge và bé, nhưng phải với . tự nhiên, luôn quay về phía ánh sáng, theo bản năng biết nên nhìn vào đâu. có vẻ biết định làm gì trước khi làm điều đó. Khuôn mặt nài xin được quay cận cảnh. Ngôn ngữ cử chỉ của cứng nhắc hoặc máy móc, như hầu hết những người nghiệp dư.
      là dân nhà nghề.
      giống nhau giữa với dân nhà nghề khác mà từng biết và làm việc chung thấy rợn người.
      ngồi ở phía trước ti vi hàng giờ, tua lại cuộn băng và nghiên cứu Carole Rutledge. Khi làm động thái vụng về, tin đó là do cố tình, như thể nhận biết quá tài giỏi và muốn che đậy nó.
      lấy cuộn băng ra và đút cuộn khác vào, cái mà quay để nó có thể quay lại chuyển động chậm. biết cảnh quay đó. Nó quay ba người dạo bãi cỏ xanh tươi, Rutledge bồng con của , vợ ở bên cạnh. Van dựng cảnh quay sao cho ánh mặt trời lặn phía sau ngọn đồi gần đó, in bóng họ xuống bãi cỏ. Nó có sức ảnh hưởng lớn, cho đến giờ biết xem nó bao nhiêu lần rồi nữa.

      Rồi nhìn thấy nó! Bà Rutledge quay đầu lại và mỉm cười với chồng. chạm vào cánh tay ta. Nụ cười của ta trở nên cứng đờ. ta hơi di chuyển cánh tay, nhưng đủ để xem thường cái chạm của . Nếu cuộn băng phải chạy ở chế độ tua chậm, Van thậm chí chưa chắc nhận thấy cự tuyệt tinh tế của ứng cử viên này với cái chạm tay của vợ ta.
      nghi ngờ là sau khi việc sản xuất được làm xong, cảnh quay bị cắt bỏ. Gia đình Rutledges ra trông giống như Ozzie và Harriet. Nhưng có cái gì đó ổn với cuộc hôn nhân này, cũng giống như có chuyện đó ổn với đứa bé. Có chuyện gì đó ổn.
      Van là người có bản chất đa nghi. Nó làm bất ngờ rằng cuộc hôn nhân bị lung lay. nghĩ tất cả các cuộc hôn nhân đều là vậy, và quan tâm chút nào.
      Tuy nhiên người phụ nữ đó vẫn làm thấy bị lôi cuốn. có thể thề rằng nhận ra trước khi tự giới thiệu mình. nhận biết được những cách diễn đạt và phản ứng, và thể nào nhầm được trong đôi mắt mở to của trong khoảnh khắc ngắn hoặc hơi thở gấp gáp của . Mặc dù các đường nét đồng nhất, và kiểu tóc khác nhau, nhưng giống nhau giữa Carole Rutledge và Avery Daniels là kỳ lạ. Động thái và phong cách của Carole đều rất giống và gợi lại những tiềm thức kỳ quái.
      để cho cuộn băng tiếp tục chạy. Nhắm mắt lại, Van vuốt sóng mũi giữa hai ngón tay cho đến khi nó đau buốt, như thể muốn tống khứ khái niệm đó ra khỏi đầu , vì những gì suy nghĩ quá sức kỳ cục - Thời kỳ "Twilight Zone". Nhưng ý tưởng đó cứ thọc mạnh vào tâm trí của thể tống khứ nó.
      Vài ngày trước đây đến văn phòng của Irish. Thả người vào trong những cái ghế bành, và hỏi, "Có thời gian xem qua cuộn băng tôi đưa cho chú chưa? "
      Irish, như thường lệ, làm lúc sáu việc. Ông vuốt tay lên mái tóc xám. "Cuộn băng gì? Ồ, về gia đình Rutledge đó hả? Chúng ta biết được đống xương mà họ tìm thấy ở Comal County là ai chưa? " Ông hét to qua cánh cửa văn phòng với phóng viên ngang qua.

      "Chú nghĩ sao về nó? " Van hỏi, lần nữa chú ý của Irish dao động trở lại với .
      Irish hút thuốc lại vì Avery còn ở đó để cằn nhằn ông. Ông có vẻ muốn bù lại khoảng thời gian mất. Ông đốt điếu mới từ đuôi thuốc còn cháy và qua làn khói thuốc. "Về cái gì? "
      "Cuộn băng," Van gắt gỏng.
      "Tại sao? Cậu làm thêm công việc buổi tối như là người thăm dò ý kiến à? "
      "Chúa ơi," Van càm ràm và đứng dậy. Irish gắt gỏng ra dấu cho ngồi xuống lại. "Cậu muốn tôi nhìn cái gì? Y tôi là cụ thể là nhìn cái gì."
      "Người đàn bà."
      Irish ho húng hắng. "Cậu bị ta hớp hồn à? "
      Van nhớ là bực bội vì Irish nhận thấy những điểm giống nhau giữa Carole Rutledge và Avery Daniels. Nó là dấu hiệu suy nghĩ của buồn cười đến thế nào, vì ai biết Avery hơn Irish. Ông biết cả hai thập niên trước khi Van từng để mắt đến . Tuy nhiên, cách bướng bỉnh, khiếm nhã của Irish buộc phải chứng minh là mình đúng.
      "Tôi nghĩ ta trông rất giống Avery."
      Irish tự rót cho mình tách cà phê sền sệt từ máy pha cà phê cái tủ thấp bừa bãi đồ. Ông liếc nhìn Van với cái nhìn sắc bén. " sao nào, có chuyện gì mới đâu? Có người nhận xét về điều đó ngay khi Rutledge đặt chân vào chính trị và chúng ta mới nhìn thấy ta và vợ ta trong phần tin tức."
      "Tôi đoán là tôi có mặt vào ngày hôm đó."
      "Hay là cậu quá say thuốc để có thể nhớ."
      "Cũng có thể."
      Irish quay trở lại bàn và ngồi xuống cách nặng nề. Ông làm việc chăm chỉ hơn bao giờ hết, bỏ thêm thời gian cách cần thiết. Mọi người trong phòng tin tức đều bàn bán về nó. Công việc là liều thuốc chữa bách bệnh cho việc mất người thân của ông. Là người Công giáo, ông tự tử, nhưng thế nào rồi ông cũng tự tử vì làm việc quá sức, uống quá nhiều rượu, hút thuốc quá nhiều và quá căng thẳng - tất cả những thứ mà Avery trìu mến cằn nhằn ông.
      "Chú biết được ai là người gửi cho chú nữ trang của ấy chưa? " Van hỏi. Irish tâm với về kiện kỳ quái đó, và lúc đó nghĩ nó rất kỳ lạ, nhưng quên chuyện đó cho đến khi đứng mặt đối mặt với Carole Rutledge.
      Irish lắc đầu. "Chưa."
      "Có bao giờ thử tìm chưa? "
      "Tôi làm vài cuộc gọi."
      ràng là ông muốn về chuyện đó. Van vẫn kiên trì. "Và thế nào? "
      "Tôi gặp được tên khốn điện thoại, muốn bị làm phiền. rằng sau tai nạn, mọi thứ rất hỗn độn đến nỗi hầu như mọi thứ đều là có thể."
      Như là nhầm lẫn tử thi chăng?Van tự hỏi.
      muốn hỏi câu hỏi đó, nhưng hỏi. Irish cố gắng hết sức để vượt qua cái chết của Avery, và ông vẫn còn chưa làm được. Ông cần phải nghe cái giả thuyết ngốc nghếch của Van. Hơn nữa, dù là có thể, nó hợp lý chút nào. Nếu Avery còn sống, sống cuộc sống của , phải của người khác.
      Vì thế ra suy nghĩ đó với Irish. Trí tưởng tưởng của bị điên cuồng, chỉ có vậy. biên dịch những trùng hợp ngẫu nhiên kỳ quái và định hình chúng vào lập luận kỳ quặc, logic.
      Irish có lẽ rằng đầu óc của bị mất khả năng vì dùng ma túy quá nhiều, điều mà có lẽ là . ra gì cả ngoài kẻ vô công rồi nghề - người thất bại hoàn toàn. kẻ trụy lạc. biết cái quái gì chứ?
      Tuy nhiên đút thêm cuộn băng khác của nhà Rutledge vào đầu máy.
      ***
      Tiếng thét đầu tiên đánh thức . nghe được tiếng thét thứ hai. Tiếng thét thứ ba làm ném tấm chăn qua bên và loạng choạng rời khỏi giường.
      Avery chộp lấy áo choàng, mở tung cửa phòng của , và chạy xuống hành lang về phía phòng của Mandy. Chỉ vài giây sau khi rời khỏi giường, cúi xuống đứa bé. Mandy quơ quào chân tay và la thét.
      "Mandy, con cưng, thức dậy ." Avery nắm bàn tay quơ quào.
      "Mandy? "
      Tate ra ở phía bên kia giường. quỳ thảm và cố kiềm chế con mình. Khi chụp được cánh tay bé của con bé, cơ thể của nó cong lên và vặn vẹo trong khi đầu nó đánh mạnh gối và gót chân đạp liên hồi nệm. Con bé tiếp tục la hét.
      Avery đặt bàn tay má của Mandy và ấn mạnh. "Mandy, thức dậy nào. Thức dậy nào, con cưng. Tate, chúng ta nên làm gì đây? "
      "Cố đánh thức nó."
      "Nó cơn ác mộng khác à? " Zee hỏi khi bà và Nelson vội vã chạy vào. Zee di chuyển đến đằng sau Tate. Nelson đứng ở chân giường của cháu ông.
      "Cha mẹ có thể nghe tiếng thét của nó vang xuống tận chái nhà của chúng tôi," ông . "Con bé tội nghiệp."
      Avery vỗ má của Mandy. "Là Mẹ đây. Mẹ và Ba đây. Con rất an toàn, con cưng. Con rất an toàn."
      Cuối cùng, tiếng la hét lắng xuống. Ngay khi bé mở mắt, nó lao vào vòng tay chờ đợi của Avery. Avery ôm chặt con bé và giữ tay ở phía sau đầu của nó, ấn khuôn mặt ướt sũng nước mắt vào cổ . Vai của Mandy lắc mạnh; toàn thân con bé phập phồng nức nở.
      "Chúa ơi, tôi nghĩ chuyện lại tệ hại đến mức này."
      "Nó có chúng gần như mỗi đêm trong khi em vẫn còn trong bệnh viện," Tate với . "Sau đó chúng bắt đầu ít lại. Nó có cơn ác mộng nào vài tuần nay. hy vọng rằng khi em về đến nhà chúng dừng hẳn." Khuôn mặt đầy vẻ quan tâm.
      "Các con có muốn cha mẹ làm chuyện gì ?"
      Tate nhìn lướt qua Nelson. ". Con nghĩ bây giờ nó dịu xuống và ngủ lại, cám ơn Cha."
      "Hai con cần phải chấm dứt chuyện này. Ngay lập tức." Ông nắm lấy cánh tay của Zee và đẩy bà về phía cửa. Bà có vẻ miễn cưỡng rời khỏi và lo lắng nhìn Avery.
      "Con bé ổn thôi," Avery , vuốt lưng của Mandy. Con bé vẫn còn nức nở đứt quãng, nhưng điều tệ hại nhất kết thúc.
      "Thỉnh thoảng chúng vẫn trở lại," Zee với vẻ an tâm.
      "Con ở lại với nó đêm nay." Khi và Tate còn lại mình với con bé, Avery , "tại sao kể cho em biết về những cơn ác mộng của nó nặng như thế này?"
      ngồi xuống trong cái ghế lắc gần giường. "Em có những khó khăn của riêng mình để đối phó. Những cơn ác mộng ngưng xảy ra thường xuyên nữa, hệt như bác sĩ tâm lý dự đoán. Tôi nghĩ nó hồi phục."
      "Lẽ ra em vẫn phải biết."
      Avery tiếp tục ôm chặt Mandy vào người , đung đưa nó qua lại và thầm những lời trấn an. chịu thả Mandy ra cho đến khi nó biểu lộ rằng nó sẵn sàng. Cuối cùng, nó ngước đầu lên.

      "Bây giờ thấy khá hơn chứ? " Tate hỏi nó. Mandy gật đầu.
      "Mẹ xin lỗi là con cơn ác mộng như vậy," Avery thầm, dùng ngón tay cái lau gò má ẩm ướt của Mandy. "Con có muốn với Mẹ về nó ? "
      "Nó sắp bắt được con," con bé lắp bắp qua những hơi thở ngắn.
      "Là cái gì vậy, con cưng? "
      "Lửa."
      Avery rùng mình về cái kí ức khủng khiếp của riêng . Chúng đôi khi bất ngờ tóm bắt và thường là phải mất vài phút để hồi phục lại từ chúng. Là người trưởng thành, còn thấy khó để đối diện với hồi tưởng về tai nạn. như thế nào đối với đứa trẻ chứ?
      "Mẹ bế con ra khỏi lửa, nhớ ? " Avery khẽ hỏi. "Nó còn ở đó nữa. Nhưng nó vẫn còn rất đáng sợ khi nghĩ đến, đúng ? " Mandy gật đầu.
      Avery từng làm bài phóng tin tức với bác sĩ tâm lý nhi đồng nổi tiếng. Trong cuộc phỏng vấn nhớ rằng ông rằng từ chối độ xác thực của nỗi sợ hãi của đứa trẻ là điều tệ hại nhất mà cha mẹ có thể làm. Nỗi sợ hãi phải được thừa nhận trước khi chúng có thể được xử lý và, hy vọng là được khắc phục.
      "Có lẽ cái khăn ướt, mát lạnh mặt làm nó cảm thấy khá hơn," Avery đề nghị với Tate. rời khỏi ghế, và trở lại ngay với cái khăn mặt. "Cảm ơn ."
      ngồi xuống cạnh khi lau khuôn mặt cho Mandy. Trong động thái làm Avery thấy mến chuộng , nhặt lên chú gấu Pooh và nhấn nó vào tay của Mandy. Con bé ôm chặt nó trong lòng.
      "Sẵn sàng nằm xuống chưa? " Avery dịu dàng hỏi nó.
      "Chưa." cách lo lắng, con bé đảo mắt quanh phòng. "Mẹ rời khỏi con. Mẹ nằm xuống với con."
      đặt Mandy nằm xuống, sau đó nằm xuống cạnh nó, đối mặt với nó khi đầu của họ cùng chia sẻ cái gối. Tate kéo chăn lên đắp cho hai mẹ con, sau đó tựa cánh tay lên gối và cúi xuống hôn Mandy.
      mặc gì ngoài cái quần lót. Cơ thể trông mạnh khỏe và đẹp trong ánh sáng dìu dịu của ngọn đèn ngủ. Khi bắt đầu đứng lên, mắt khóa chặt với Avery. Làm theo thôi thúc, đặt bàn tay bộ ngực lông lá của và ngước đầu lên hôn môi , "Chúc ngủ ngon, Tate."
      từ từ đứng thẳng lên. Khi làm thế, tay đẩy trượt xuống ngực ; qua bộ ngực rắn chắc; qua đầu vú; qua đám lông dày đặc, quăn tít; đến gò bụng phẳng lì của ; cho đến khi đầu ngón tay đụng phải cạp quần lót của trước khi rơi xuống.

      "Tôi quay lại ngay," lầm bầm.
      chỉ rời khỏi vài phút, nhưng đến lúc trở lại Mandy ngủ ngon. mặc cái áo choàng mỏng, nhưng cột dây thắt lưng. Khi hạ mình vào chiếc ghế lắc, nhận thấy mắt Avery vẫn còn mở. "Cái giường dành cho hai người. Em có thấy thoải mái ? "
      "Em ổn."
      "Tôi nghĩ Mandy biết nếu bây giờ em ngồi dậy và về phòng."
      "Em biết. Và em với nó là tối nay em ở lại với nó." vuốt gò má hồng hào của Mandy bằng phía sau của ngón tay . "Chúng ta làm gì đây Tate? "
      Tựa khuỷu tay lên đầu gối, chồm người về phía trước và ấn ngón tay cái vào hốc mắt. lọn tóc rối rũ xuống trán . Với râu tóc mọc lởm chởm xung quanh mặt, vết chẻ thẳng ở cằm trông nét hơn. với tiếng thở dài, mở rộng bộ ngực trần bên dưới cái áo choàng để hở. "Tôi biết."
      " nghĩ là bác sĩ tâm lý có làm cho nó khá hơn ? "
      ngước đầu lên. "Em nghĩ thế à? "
      "Em nên bình luận lựa chọn của và cha mẹ làm trong khi em nằm viện."
      biết nên can dự vào. Đây là chuyện cá nhân và Avery Daniels có quyền chõ mũi vào đó. Nhưng thể đứng bên và để cho tình trạng tâm lý của con bé bị tồi tệ.

      "Nếu em có ý kiến, xin cứ tự nhiên ra," Tate thúc giục. "Chúng ta đến đứa con chung của chúng ta đấy. Tôi thiển cận về chuyện người nào có ý tưởng hay nhất."
      "Em biết bác sĩ ở Houston," bắt đầu. bên chân mày của hơi cong lên. "Ông ta... Em xem ông ta chương trình trò chuyện truyền hình và rất có ấn tượng với những gì ông ta và cách ông ta cư xử. Ông ta khoa trương. Ông ta rất thẳng thắn và thiết thực. Vì vị bác sĩ thời làm cho nó tiến bộ nhiều, có lẽ chúng ta nên đưa Mandy đến gặp ông ta."
      "Chúng ta có gì để mất cả. Lấy hẹn ."
      "Ngày mai em gọi." Đầu chìm dần vào gối, nhưng mắt người . ngồi xuống trong ghế và tựa đầu vào miếng nệm hồng. " cần phải ngồi ở đó suốt đêm, Tate," nhàng.
      Mắt họ gặp nhau và khóa chặt. "Phải, tôi cần."
      ngủ thiếp trong khi ngắm nhìn ngắm lại .
      **********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 21
      Avery thức giấc trước. Còn rất sớm, và căn phòng tối lờ mờ, mặc dù ánh đèn ngủ vẫn còn thắp sáng. mỉm cười nuối tiếc khi nhận ra rằng bàn tay bé của Mandy đặt . Cơ bắp của nhức mỏi vì nằm quá lâu trong tư thế; nếu có lẽ ngủ lại. Cần được co duỗi người, nhàng gỡ tay Mandy ra khỏi mặt và đặt nó xuống gối. Cố gắng để đánh thức con bé, ngồi dậy.
      Tate ngủ trong chiếc ghế. Đầu nghoẻo sang bên gần như tựa vai . Trông có vẻ là tư thế rất thoải mái, nhưng bụng dâng lên và hạ xuống nhịp nhàng, và có thể nghe được nhịp thở đều đều của trong căn phòng yên tĩnh.
      Cái áo choàng của mở tung, để lộ thân mình và đùi . Chân phải của co lại; chân trái duỗi thẳng trước mặt. Bắp chân và chân đều rất săn chắc. Bàn tay nổi nhiều đường gân và rải rác lông. tay thả lủng lẳng từ tay ghế, tay kia đặt bụng.
      Giấc ngủ xóa cái cau mày lo lắng giữa chân mày của . Lông mi của tạo thành đường cong đen bóng . Khi thư giãn, miệng trông có vẻ gợi cảm, có khả năng mang đến cho phụ nữ khoái lạc đê mê. Avery tưởng tượng là làm tình thấu đáo, say đắm, và rất tốt, cũng như khi làm mọi chuyện. Cảm xúc dâng lên bên trong ngực của Avery cho đến khi nó đau nhói. muốn khóc cách kinh khủng.
      .
      Cũng nhiều như muốn đền bù cho thất bại trong nghề nghiệp của , bây giờ nhận ra rằng đảm nhận vai trò làm vợ trước khi thậm chí có thể gọi được tên . khi bắt gặp cái nhìn của qua lớp băng quấn và chỉ dựa vào giọng của để làm động lực chống chọi cho mạng sống của mình.
      đóng vai vợ muốn là vợ . muốn bảo vệ . muốn chữa lành những vết thương của bởi người phụ nữ ích kỷ, độc ác đó. muốn ngủ với .
      Nếu khẳng định quyền làm chồng, vui vẻ chiều ý . Điều đó lừa gạt to lớn của - lừa gạt mà tha thứ cho khi nhân diện của bị phát . coi thường hơn có với Carole vì nghĩ dối gạt . bao giờ tin tình của là chân . Nhưng nó là vậy.
      ngọ nguậy. Khi kéo thẳng đầu lên, cau mày. Mí mắt hấp háy, rồi mở ra sau đó tập trung vào . đứng trong tầm với của .

      "Mấy giờ rồi? " hỏi bằng giọng ngái ngủ.

      "Em biết. Còn rất sớm. bị đau cổ họng à? " vuốt tay qua mái tóc rối bù của , sau đó đưa tay ra sau cổ .
      " chút."
      xoa bóp cổ , xoa dịu chỗ vẹo cổ.
      "Ừmm."
      lúc sau, giật mạnh mép choàng vào với nhau, gấp mép áo qua bên kia. rút chân lại và ngồi thẳng dậy. tự hỏi có phải việc xoa bóp dịu dàng của làm cương cứng vào lúc sáng sớm và muốn nhìn thấy.
      "Mandy vẫn còn ngủ ngon," bình luận cách tu từ.
      "Có muốn ăn chút điểm tâm ? "
      "Cà phê là được rồi."
      "Em chuẩn bị bữa điểm tâm."
      Bình minh vừa mới đến. Mona thậm chí còn chưa thức giấc cho nên căn nhà bếp tối om. Tate bắt đầu múc cà phê vào bộ lọc giấy của máy pha cà phê. Avery bước đến tủ lạnh.
      " phải phiền phức vậy đâu," .
      " đói à? "
      "Tôi có thể chờ Mona dậy."
      "Em muốn nấu cho cái gì đó."
      Xoay lưng lại, cách lãnh đạm, "được thôi. Tôi nghĩ vài cái trứng là được."
      Giờ quen thuộc đủ với nhà bếp để có thể tìm được những món đồ cho bữa điểm tâm. Mọi chuyện diễn ra tốt đẹp cho đến khi bắt đầu đánh trứng trong tô.
      "Em làm gì vậy?"
      " khuấy trứng. C... cho em," dối khi ném cho cái nhìn thắc mắc. biết là thích ăn trứng kiểu nào. "Nè. làm xong cái này để cho em bỏ bánh mì vào lò nướng."
      phết bơ những lát bánh mì nướng khi chúng bật ra từ lò nướng bằng điện trong khi lén lút nhìn chiên hai cái trứng cho mình. trút chúng ra đĩa và mang đến bàn, cùng với đĩa trứng trộn của .

      " lâu quá rồi chúng ta ăn sáng chung với nhau." cắn vào lát bánh mì nướng, xúc ít trứng vào miệng , và với lấy ly nước cam ép trước khi nhận ra rằng là người duy nhất ăn. Tate ngồi trước mặt với cằm chống trong tay, khuỷu tay chống bàn.
      "Chúng ta chưa bao giờ cùng nhau ăn điểm tâm cả, Carole. Em ghét ăn điểm tâm."
      nuốt cách khó khăn. Tay bóp chặt ly nước "họ buộc em ăn sáng khi em nằm bệnh viện. biết đấy, sau khi em được trồng răng và có thể ăn thức ăn đặc. Em phải lấy lại trọng lượng của em."
      Ánh mắt của nhìn chằm chằm lay chuyển. tin điều đó.
      "E... Em quen với ăn nó và bây giờ em thấy khó chịu nếu em ăn." cách để phòng thủ, thêm, "tại sao lại làm chi lớn chuyện vậy chứ? "
      Tate nhặt cái nĩa lên và bắt đầu ăn. Chuyển động của được kiềm chế cách cứng ngắc. giận dữ. "Đừng tự rước rắc rối."
      sợ là có ý là rắc rối vì dối với . "Rắc rối gì? "
      "Nấu bữa điểm tâm cho tôi chỉ là trong những mưu của em để có được khoan dung của tôi."
      ngon miệng của biến mất. Mùi thức ăn bây giờ làm thấy buồn nôn. " mưu gì? "
      ràng là cũng ăn thấy ngon. đẩy đĩa của ra. "Bữa điểm tâm. Nội trợ. Những màn trình diễn tình cảm như vuốt tóc tôi, xoa bóp cổ tôi."
      " có vẻ tận hưởng chúng."
      "Chúng có ý nghĩa chết tiệt gì hết."
      "Chúng có! "
      " đời nào chúng có cả! " ngã lưng ra, trừng mắt nhìn , quai hàm của đầy vẻ giận dữ bị dồn nén. "Những cái vuốt ve và những nụ hôn ngọt ngào chúc ngủ ngon tôi có thể chấp nhận nếu tôi phải làm. Nếu em muốn giả vờ là chúng ta là cặp vợ chồng thương nhau, đầy tình cảm cứ tiếp tục làm. Cứ xử như con ngốc . Chỉ là đừng mong tôi đáp trả tình cảm giả dối đó. Thậm chí cái ghế thượng nghị sĩ cũng đủ để khuyến khích tôi lên giường với em lần nữa, vì thế điều đó cho em biết rằng tôi căm ghét em đến mức nào." dừng lại để thở. "Nhưng chuyện chọc giận tôi là quan tâm đột ngột của em đối với Mandy. Em diễn cách xuất sắc đối với nó tối qua."
      "Đó phải là biểu diễn."
      lờ phủ nhận của . "Tốt hơn là em nên khốn kiếp có ý định tiếp tục với hành động của bà mẹ tốt cho đến khi nó được hoàn toàn bình phục. Nó thể chịu đựng thụt lùi khác."
      "Đồ ra vẻ mộ đạo..." Avery cũng nổi giận bằng cái quyền của riêng . "Em quan tâm đến phục hồi của Mandy cũng như thôi."
      "Yeah. Chắc chắn rồi."
      " tin em à? "
      "."
      " công bằng."
      "Em là người rất đáng ca ngợi để về công bằng đấy."
      "Em lo trối chết về Mandy đấy."
      "Tại sao? "
      "Tại sao à? " khóc. "Vì nó là con của chúng ta."
      "Đứa bé mà em phá thai cũng vậy! Điều đó ngăn cản em giết nó! "
      Những lời đâm xuyên qua . thực đặt cánh tay ngang bụng và khom người tới phía trước như thể những cơ quan trọng yếu trong người vừa bị đâm nhát. nín thở vài giây trong lúc nhìn chằm chằm nên lời.
      Như thể bất đắc dĩ phải nhìn , đứng dậy và quay lưng lại. Ở quầy bếp châm đầy lại tách cà phê của mình. "Dĩ nhiên là cuối cùng tôi cũng phát ." Giọng nghe lạnh như đá. Khi xoay người đối mặt với , mắt lạnh lẽo.
      "Nhưng được báo cho biết bởi người lạ là vợ tôi còn mang thai ..." Giận sôi lên, nhìn chỗ khác. lần nữa, nó như thể việc nhìn khiến thể chịu được nổi. "Em có thể tưởng tượng tôi cảm thấy như thế nào , Carole? Chúa ơi! Em nằm ở đó, sắp chết, và tôi muốn giết chết em." xoay đầu lại và, khi mắt nhìn chòng chọc vào , bóp chặt bàn tay tự do vào cái nắm tay.
      Trong trí nhớ mịt mùng của mình, Avery nhớ lại những giọng
      Của Tate: đứa con... ảnh hưởng bào thai?
      Và của người nào đó: Đứa con à? Vợ của ông có thai.
      Cuộc đàm thoại đứt quãng chẳng có chút ý nghĩa gì cả. cũng chẳng để tâm đến nó. Nó hoà lẫn vào vô số cuộc đàm thoại mà nghe được trước khi tỉnh táo hoàn toàn. quên bẵng nó cho đến bây giờ.
      "Em nghĩ tôi nhận thấy rằng em sanh đứa con à? Em rất sốt sắng để khoe khoang nó vào mặt tôi rằng em mang thai, tại sao em lại báo cho tôi biết về việc em phá thai luôn chứ? "
      Avery lắc đầu khổ sở. lời gì với . xin lỗi. biện hộ. Nhưng bây giờ biết tại sao Tate căm ghét Carole đến như vậy.
      "Em làm chuyện đó khi nào vậy? Chắc là chỉ vài ngày trước chuyến đến Dallas của em. muốn bị đứa con cản trở, đúng ? Nó gò bó cuộc sống của em."
      lao tới và đập mạnh tay lên mặt bàn. "Trả lời tôi , khốn kiếp em. cái gì đó . Đây là lúc chúng ta nên đến chuyện này, em nghĩ vậy sao?"
      Avery lắp bắp, "E .. Em nghĩ vấn đề đó là quan trọng." Vẻ mặt của trở nên rất hung dữ, nghĩ có thể thực đánh . Vội vã biện hộ cho mình, thốt ra, "em biết chính sách của về chuyện phá thai, ông Rutledge. Có bao nhiêu lần em nghe thuyết giảng rằng đó là quyền được chọn lựa của người phụ nữ chứ? Điều đó áp dụng cho mọi phụ nữ trong bang Texas ngoại trừ vợ à? "
      "Đúng, mẹ kiếp! "
      "Giả nhân giả nghĩa làm sao."
      chộp cánh tay của và kéo mạnh đứng dậy. "Nguyên tắc áp dụng cho công chúng chung cần thiết phải áp dụng vào đời tư của tôi. Chuyện phá thai này phải chỉ là vấn đề. Đó là con của tôi."
      Mắt nheo lại. "Hay là phải? Là dối gạt khác để tôi liệng em ra ngoài, cùng với những thứ rác rưởi khác à? "
      cố tưởng tượng cách Carole có thể đáp trả. "Nó cần có hai người để tạo đứa con đấy, Tate."
      Như hy vọng, đánh trúng tâm điểm. thả cánh tay của ra ngay lập tức và tránh xa khỏi . "Tôi hết sức hối hận về đêm đó. Tôi làm chuyện đó ngay khi nó xảy ra. Tôi thề là bao giờ chạm vào cơ thể đĩ điếm của em nữa. Nhưng em luôn biết nhấn cái nút nào, Carole. Bao ngày trời em cong người với tôi như con mèo bị kích thích, thỏ thẻ lời xin lỗi của em và hứa hẹn người vợ đáng . Nếu tôi uống quá nhiều đêm đó, tôi nhận ra rằng đó là cái bẫy."
      nhìn cách khinh bỉ. "Đó là những gì em làm bây giờ, giương cái bẫy khác à? Đó có phải là lý do em làm người vợ kiểu mẫu kể từ khi em xuất viện ?”
      " cho tôi biết ," , chống tay hông, "Em sơ sẩy đêm đó và có thai là do tình cờ? Hay là cố tình có thai và phá thai là phần trong kế hoạch của em để giày vò tôi? Đó là những gì mà em cố làm lần nữa - làm tôi muốn em chứ gì? Chứng minh rằng em có thể đưa tôi vào giường của em lại, dù có nghĩa là hy sinh phúc lợi của con em để chứng minh điều đó? "
      "," Avery tuyên bố cách khàn đục. thể chịu nỗi hận thù của , mặc dù nó dự định dành cho .
      "Em còn chút quyền lực nào đối với tôi cả, Carole. Tôi thậm chí còn ghét em nữa. Em đáng để tôi phải ghét em. Cứ có bao nhiều tình nhân mà em muốn. Xem liệu tôi có màng đến hay .
      "Bây giờ cách duy nhất mà em có thể làm tôi đau đớn là thông qua Mandy, và tôi gặp em ở địa ngục trước ."
      ***
      Buổi chiều cưỡi ngựa. cần gian và khí ngoài trời để suy nghĩ. Cảm thấy bố lịch trong bộ quần áo chính thức để cưỡi ngựa, cầu người chăm sóc ngựa gắn yên con ngựa cho .

      Con ngựa né tránh . Khi người giữ ngựa già nua giữ nó lại, ông , "Tôi nghĩ là nó còn chưa quên ngọn roi mà quất nó vào lần trước." Con ngựa khó điều khiển bởi vì nó nhận ra mùi hương của , nhưng Avery để cho ông ta tin những gì ông ta muốn.
      Carole Rutledge từng là con quái vật - kẻ ngược đãi chồng con, và có vẻ như với mọi thứ ta từng tiếp xúc qua. Cảnh tượng ở bữa ăn sáng làm cho thần kinh của Avery rát buốt, nhưng ít nhất biết là đương đầu với chuyện gì. Mức độ khinh thường của Tate đối với vợ bây giờ cũng dễ hiểu. Carole có ý định phá thai con - hay cái thai mà ta khẳng định là của - tuy nhiên việc ta làm chuyện đó trước khi bị tai nạn hay mãi mãi là điều bí .
      Avery chắp vá lại những chuyện xảy ra. Carole chung thủy và cố che đậy nó. thất tín của ta buộc Tate thể chấp nhận, nhưng với tương lai chính trị bị nguy ngập, quyết định tiếp tục cuộc hôn nhân cho đến khi cuộc bầu cử kết thúc.

      Trong cả khoảng thời gian xác định, ngủ với vợ mình. thậm chí dọn khỏi phòng ngủ của họ. Nhưng Carole cám dỗ làm tình với ta lần nữa.
      Liệu đứa bé có phải là con của Tate hay , việc phá thai của Carole là vấn đề chính trị, và Avery tin ta có kế hoạch như thế. Nó làm khó nghĩ về phản đối của dư luận và hậu quả nghiêm trọng nếu có bất kỳ ai phát được. Sức ảnh hưởng của công chúng đối với Tate cũng mạnh mẽ như của cá nhân.
      Khi Avery trở về sau khi cưỡi ngựa, Mandy giúp Mona nướng bánh quy. Người quản gia rất tốt với Mandy, vì vậy Avery khen ngợi bánh quy của Mandy và để nó lại cho người phụ nữ lớn tuổi chăm sóc.
      Ngôi nhà yên lặng. nhìn thấy chiếc Mustang của Fanny gầm rú lúc sớm. Jack, Eddy, và Tate luôn ở trong thành phố vào giờ này, làm việc ở trụ sở chính của cuộc vận động hoặc văn phòng luật. Dorothy Rae trốn tránh trong chái nhà của bà như thường lệ. Mona với rằng Nelson và Zee vào Kerrville cả buổi chiều. Về đến phòng, Avery quăng cái roi ngựa lên giường và sử dụng đồ xỏ ủng để cởi đôi ủng cao dùng để cưỡi ngựa. vào phòng tắm và mở nước.
      phải lần đầu tiên, cảm giác kỳ quái qua người . có cảm giác rằng ai đó vào phòng trong lúc vắng. Cánh tay sởn gai ốc khi kiểm tra mặt bàn trang điểm.
      thể nhớ nếu để bàn chải tóc ở đó. Chai kem dưỡng da tay của bị di chuyển chăng? tin chắc là để cái nắp của hộp nữ trang mở với chuỗi ngọc đổ ra ngoài. nhận thấy những thứ trong phòng ngủ, cũng bị quậy tung trong khi ra ngoài. làm chuyện mà chưa bao giờ làm kể từ khi dọn vào phòng của Carole - khoá cửa lại.

      tắm rửa và mặc vào cái áo choàng dày. Vẫn thoải mái và căng thẳng, quyết định nằm xuống lúc trước khi mặc đồ vào. Khi đầu nằm xuống gối, có tiếng rạn nứt.
      tờ giấy được luồn giữa cái gối và áo gối.
      Avery nghiên cứu nó với nỗi lo âu. Tờ giấy được gấp hai lần, nhưng có gì được viết ở bên ngoài. sợ phải mở nó. Kẻ đột nhập mong tìm được chuyện gì chứ? ta muốn tìm kiếm thứ gì?
      chuyện chắc chắn rằng - tờ giấy phải là ngẫu nhiên. Nó được khôn khéo và cố tình đặt nơi mà , và chỉ có , mới tìm được nó.
      mở nó. Có hàng chữ được đánh máy ngay giữa tờ giấy trắng, có đường kẻ:
      Bất kể làm điều gì, nó cũng tác dụng rất mạnh lên . Cố gắng duy trì điều đó.
      ***
      "Nelson à? "
      "Hở? "
      Câu trả lời lơ đễnh của ông làm Zinnia cay mày. Bà đặt cây lượt xuống và xoay cái ghế cao ở bàn trang điểm. "Chuyện này rất quan trọng."
      Nelson nghiêng tờ báo xuống. Thấy rằng bà khó chịu, ông gấp tờ báo lại và đẩy cái ghế để chân của cái ghế tựa dài, đẩy người ngồi dậy. " xin lỗi. Em vừa gì? "
      "Còn chưa gì cả."
      "Có chuyện gì à? "
      Họ ở trong phòng ngủ. Bản tin lúc mười giờ, mà họ cùng xem như thói quen thường ngày, kết thúc. Cả hai chuẩn bị ngủ.
      Mái tóc đen của Zee sáng ngời sau khi được chải. Những sợi tóc bạc chiếu dáng dưới ánh sáng đèn. Nước da của bà, được chăm sóc kỹ càng vì cái nắng gay gắt của Texas, trơn mịn. có những nếp nhăn lo lắng để làm hỏng nó. Cũng có nhiều nếp nhăn vì cười quá nhiều.
      "Có chuyện gì đó giữa Tate và Carole," bà .
      " nghĩ hôm nay chúng có bất hòa." Ông rời khỏi ghế và bắt đầu cởi quần áo. "Hai đứa đều rất im lặng trong bữa ăn tối."
      Zee cũng nhận thấy thù địch trong khí tối nay. Mỗi khi có liên quan đến tâm trạng của con trai út của bà, bà đặc biệt rất nhạy cảm. "Tate chỉ là ủ rũ, nó giận điên."
      "Carole có lẽ làm điều gì đó mà nó chấp nhận."
      "Và khi Tate giận điên," Zee tiếp tục như thể ông gì, "Carole thường là rất sôi nổi. Mỗi khi nó giận dữ, ta làm cho nó càng giận thêm với những lời ngớ ngẩn và ngu ngốc."
      Nelson treo quần của ông lên móc trong tủ áo nơi mà tất cả những cái quần khác của ông được treo. Ông căm ghét bừa bãi. " ta ngu ngốc tối nay. ta gì."
      Zee kẹp chặt lưng ghế của bà. "Đó là điều mà em muốn , Nelson. ta cũng cáu kỉnh và khó chịu như Tate. Những lần tranh cãi của chúng chưa bao giờ giống như lần này."
      Bây giờ chỉ mặc cái quần soóc, ông gấp cái khăn phủ giường lại cách gọn gàng và leo lên giường. Ông gác tay dưới đầu và nhìn chằm chằm vào trần nhà. " nhận thấy vài chuyện xảy ra gần đây giống Carole chút nào."
      "Cảm ơn Chúa," Zee . "Em cứ nghĩ em điên lên. Em cảm thấy nhõm khi biết có người ngoài em cũng nhận thấy." Bà tắt đèn và leo lên giường cạnh chồng bà. " ta còn hời hợt như trước kia nữa, phải ? "
      "Được thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc với cái chết làm cho ta tỉnh táo lại."
      "Có lẽ là vậy."
      "Em nghĩ vậy à? "
      "Nếu đó là tất cả, em có thể nghĩ đó là lý do."
      "Còn chuyện gì nữa? " Ông hỏi.
      "Điển hình như Mandy. Carole như là người khác ở bên nó. có bao giờ nhìn thấy Carole lo lắng về Mandy như ta làm tối qua sau khi nó gặp ác mộng chưa? Em nhớ có lần khi Mandy bị sốt trăm lẻ ba độ. Em điên cuồng lên và nghĩ rằng nó nên được đưa đến phòng cấp cứu. Carole lãng đạm rằng tất cả những đứa bé đều bị sốt qua. Nhưng đêm qua, Carole sợ hãi như Mandy."
      Nelson cựa quậy cách thoải mái. Zee biết tại sao. Lý do suy diễn làm ông bực bội. Vấn đề hoặc là đen hay trắng. Ông chỉ tin vào tuyệt đối, ngoại trừ Chúa, người mà đối với ông là tuyệt đối như thiên đường và địa ngục. Ngoài ra, ông tin vào bất cứ thứ gì mơ hồ. Ông hoài nghi về cách trị bệnh bằng phân tâm học và tâm thần học. Trong đầu ông, bất kỳ ai tài giỏi có thể giải quyết những khó khăn của riêng mình chứ rên rỉ nhờ người khác giúp đỡ.
      "Carole trưởng thành, chỉ có vậy thôi," ông . "Thử thách mà ta vừa trải nghiệm làm ta chín chắn lại. ta nhìn mọi chuyện bằng khía cạnh mới. ta cuối cùng thấy trân trọng những gì mà ta có - Tate, Mandy, gia đình này. Cũng đến lúc cho ta sửa đổi."
      Zee ước gì bà có thể tin điều đó. "Em chỉ hy vọng là nó kéo dài."
      Nelson nằm nghiêng qua, đối mặt với bà, và đặt cánh tay ở thắt lưng của bà. Ông hôn tóc bà nơi bắt đầu bị bạc. "Em hy vọng chuyện gì được kéo dài? "
      "Thái độ thương của ta đối với Tate và Mandy. Ngoài mặt, ta có vẻ quan tâm đến họ."
      "Điều đó rất tốt, đúng ? "
      "Nếu điều đó là chân thành. Mandy quá mong manh em sợ nó thể xử lý cự tuyệt nếu Carole trở lại với tính tình nóng nảy, nhẫn nại. Và Tate." Zee với tiếng thở dài. "Em muốn nó được vui vẻ, đặc biệt là ở bước ngoặt này trong đời nó, dù nó có thắng cử hay . Nó xứng đáng có được hạnh phúc. Nó xứng đáng được thương."
      "Em luôn muốn nhìn thấy các con của em được hạnh phúc, Zee."
      "Nhưng chẳng ai trong số chúng có cuộc hôn nhân hạnh phúc cả, Nelson," bà tuyên bố cách buồn bã. "Em hi vọng là chúng được hạnh phúc."
      Ngón tay ông chạm vào môi bà, cố dò tìm nụ cười có ở đó. "Em vẫn thay đổi. Em vẫn còn là người có đầu óc lãng mạn."
      Ông kéo cơ thể mảnh khảnh của bà vào người và hôn bà. Đôi tay to lớn của ông cởi cái áo ngủ của bà và vuốt ve làn da trần trụi của bà cách sở hữu. Họ làm tình trong bóng tối.
      ********
      Tô Đát Kỷ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :