1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Miếng Thịt Ngon Giữa Bầy Sói Đói (NP,H) (Update c10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7: Bị dụ vào hang sói
      bé, hình như chính cố ý cho tôi xem phải” Phương Minh Thần nhìn bé trước mặt cao mới tới ngực mình, chỉ thấy khuôn mặt nhắn, cánh tay trắng noãn vươn ra chỉ vào , vì tức giận quá độ mà ngực ngừng phập phồng cao thấp, hấp dẫn ánh mắt .
      “Cái gì? biết xấu hổ, ai muốn cho xem, uổng cho ngoại hình cao lớn như vậy còn khi dễ nữ sinh” Nghe thấy Phương Minh Thần mình chính là cố ý làm cho xem Nhược Y tức giận đến mức sắp hôn mê, nam nhân này biết xấu hổ mà.
      “Ân? Tiểu nhân nhi lại dám mắng ? Em chính là người đầu tiên”. Có nào nhìn thấy mà lại a dua lấy lòng , nàng cư nhiên lại mắng ? Lần đầu tiên có dám dùng giọng điệu như vậy mắng , đương nhiên, ngoại trừ mẹ ra.
      Áp sát Nhược Y vào tường, lập tức đem nàng vây trong ngực mình.
      , muốn làm gì? Tôi, tôi gọi người đến.” Nhược Y vẻ mặt phòng bị nhìn Phượng Minh Thần sợ làm ra cái hành động gì đúng. (@@ sau này lại thích mới chết chị chứ!)
      “Tiểu nhân nhi, em nếu dám kêu lên cũng dám chắc để mọi người nhìn thấy cảnh xuân dưới bộ đồng phục này đâu?” Phương Minh Thần đùa giỡn tiểu nhân nhi ở dưới thân, nhìn dáng vẻ ảo não của nàng.
      Gặp cứng nên đối cứng, Nhược Y nhất thời khó xử hỏi lại “Kia, vậy muốn thế nào mới thả tôi ra?”
      Ngay tại thời điểm Phượng Minh Thần nghĩ nàng phản kháng, nghĩ tới nàng lại ra điều kiên, đơn giản câu liền có hiệu quả.
      “Tiểu nhân nhi, cho biết tên em là gì?” tại rảnh theo nàng chơi đùa, dù sao sau này cũng có rất nhiều thời gian, chỉ cần nàng còn học ở trong trường này chẳng lẽ còn trốn thoát được ? Chỉ sợ ngày tháng sau này còn nhàm chán nữa
      Phù, còn tưởng là cái gì đâu, nguyên lai chỉ còn tên là có thể, luôn luôn có mắt nhìn người Nhược Y liền ngoan ngoãn ra tên mình.
      “ Tôi tên là Tang Nhược Y “ nhàng ra tên mình, Nhược Y nhìn Phương Minh Thần có điểm hoảng hốt.
      “Tôi tìm được em” để ý tới cảm giác khác thường, để lại cho nàng câu đầy thâm ý rồi liền để nàng , sau đó tiến vào căn phòng có cánh cửa tinh xảo.
      “A, Muốn lập tức trở về tìm Huyên Huyên” vội vàng chạy tới chỗ hẹn với Huyên Huyên, thấy Huyên Huyên cầm I động có điểm lo lắng.
      “Oa, Huyên Huyên, xin lỗi vì để bạn đợi lâu”
      “Mình vừa định gọi điện thoại cho bạn, xảy ra chuyện gì vậy? làm sao lại chạy nhanh như vậy?” Phát có điểm thích hợp Huyên Huyên vội vàng hỏi.
      “A, thang máy đến rồi, chúng ta vừa vừa , bằng kịp giờ học” Nhìn thời gian, giờ nghỉ trưa cũng sắp hết rồi.
      “Thần, ngươi tới rồi” Thân Kỳ Hoa vừa thấy Phương Minh Thần vào khóe miệng liền mang theo ý cười.
      “A, vừa mới gặp được tiểu nhân nhi thú vị” Phương Minh Thần vừa vừa bắt đầu thưởng thức bữa ăn trưa của mình.
      “Tiểu nhân nhi thú vị? A~ cậu cùng Mặc hôm nay đều có số đào hoa, lại đến Mặc đại thiếu gia của chúng ta hôm nay còn tự mình đưa đến!” Thân Kỳ Hoa đạm đạm . (a này tưởng đạo hạnh cao thâm nhưng sau cũng chết trong bể tình)
      “Thiếu gia, bánh ngọt muốn làm xong” Ngươi phục vụ cung kính cầm lên cái hộp tinh xảo.
      “Được, các ngươi chậm rãi ăn , ta trước” Lâm Mặc Vũ tiếp nhận hộp, tâm tâm niệm niệm nghĩ tới tiểu bảo bối của , vội vàng chào hỏi bạn tốt rồi vội vàng rời .
      “Mặc lần này thực gặp hạn , nghe bé kia là vật đáng ”. Thân Kỳ Hoa tiếp tục chuyện.
      “Vật đáng sao? Mình cũng gặp được cái như vậy?” Phương Minh Thần nhàng xong, mắt ánh lên tia tinh quang.
      Dọc theo đường , Nhược Y kể lại chuyên chính mình gặp Phương Minh Thần rồi những chuyện xảy ra sau đó. Huyên Huyên trong lòng cảm thán, càng thêm xác định muốn chú ý chặt chẽ Nhược Y .
      Reng…Reng…Tiếng chuông vào lớp vang lên, chương trình học buổi chiều rất nhanh kết thúc, chương trình học ở học viên Phách Nhã cũng gấp, bởi vì sợ tạp ra áp lực cho học sinh.
      “Nhược Y , Huyên Huyên ngày mai gặp lại” Lớp trưởng Trương Mẫn thân thiết lời chào tạm biệt với hai người. Nhược Y xinh đẹp cùng với Huyên Huyên tính tình thẳng thắng sáng sủa là hai người đặc biệt, mới ngày đầu ai cũng biết hai người.
      “Uhm, bye bye” Nhược Y lễ phép trả lời.
      “Y Y, muốn mình đưa bạn về , tài xế của bạn có tới đón ?” tới cửa trường học, Huyên Huyên quay lại hỏi.
      cần, mình đợi tài xế đến đón được rồi, bạn về trước , mai gặp”
      “Uhm, đường cẩn thận nha, về tới nhà gọi điện cho mình” Đối với năng lực gây chuyện phải bình thường như Nhược Y nàng thể nào yên tâm được, nhưng nghĩ tới nhà nàng cũng phải bình thương nên chắc có gì trở ngại, nhưng là nàng vạn vạn nghĩ tới nàng nghĩ sai.
      Nhìn xe của Huyên Huyên xa, Nhược Y mới chậm lại nhớ tới, hôm nay lúc học kêu tài xế cần tới đón, nàng là ngốc nha, như thế nào lại quên mất, tại nên làm sao bjo?
      “Tiểu bảo bối” chiếc Lamborghini màu xanh thẫm dừng lại trước mặt Nhược Y . Lâm Mặc Vũ vốn định chờ buổi học kết thúc tìm nàng, ai biết chuông vừa reo nàng liền biến mất, may mắn ở cổng trường đợi nàng.
      “A ~ Mặc, ở đây tốt rồi, có thể lai em về được ?” Thời điểm thấy Lâm Mặc Vũ xuất trước mắt như đại cứu tinh, Nhược Y mở to đôi mắt đáng thương, bộ dáng sợ sệt như tiểu động vật đáng thương bị vứt bỏ.
      “Trước lên xe ” Mở cửa xe để nàng lên, thay nàng thắt dây an toàn, lấy ra hộp bánh ngọt hôm nay cố ý bảo đầu bếp làm.
      “Cho em”.
      “Cái gì vậy?” Mở nắp hộp tinh xảo ra, chiếc bánh sôcôla ra trước mắt nàng.
      “Oa ~ đẹp, ngon nha” vội vàng cầm lấy thìa ăn miếng, tươi cười thỏa mãn lộ ra vẻ hồn nhiên như đứa làm cho Lâm Mặc Vũ hơi sửng sốt.
      “Nếu em thích mỗi ngày đều kêu đầu bếp làm cho em” Vì nụ cười của nàng, mỗi ngày đưa nàng cái bánh ngọt cũng là gì.
      vậy chăng? tốt quá ~” Nghe thấy mỗi ngày đều được ăn bành ngọt, Nhược Y hưng phấn hoan hô, người cha đáng giận của nàng cho dù xuất ngoại công tác, trước khi cũng phân phó quản gia mỗi tuần cũng chỉ cho nàng ăn bánh ngọt lần.
      “Muốn tới nhà của chơi ? Ở đó có rất nhiều đồ ăn ngọt rất ngon.” Chậm rãi tung mồi dụ nàng.
      “ A! Rất nhiều sao? Được rồi, em gọi điện thoại cho quản gia bá bá cho bá bá nghe mới được” Bởi vì nghe có đồ ăn ngọt, luôn luôn thích ăn như nàng thể cự tuyệt được (@@ vâng, và chị sập bẫy, đây gọi là chết vì ăn)
      Con mèo mắc câu, Lâm Mặc Vũ lộ ra tươi cười vì thực được kế hoạch, khởi động xe, chiếc xe thể thao tính năng vô cùng tốt gào thét phóng .

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8: Mèo con say rượu
      Xe chậm rãi tiến vào cánh cổng lớn của tòa biệt thự, nhìn nội thất bên trong có thể thấy được tỉ mỉ tới từng chi tiết của các kiến trúc sư, nhưng Nhược Y cố gắng ăn bánh ngọt nên cũng có thời gian để tâm tới xung quanh.
      “Tiểu bảo bối, đến rồi, xuống xe ” Lâm Mặc Vũ giống như thân sĩ vì Nhược Y mở cửa xe.
      “Oa, Mặc, nhà của lớn nha” Cuối cùng cũng ăn xong bánh ngọt, có thời gian xem xét xung quanh.
      Đem chìa khóa ném cho người hầu đứng bên cạnh, dắt mèo con vào trong phòng.
      “Thiếu gia, cậu trở về?” Quản gia Lý thúc phục vụ nhiều năm ở Lâm gia, mọi người dưới trong Lâm gia đều coi như người nhà.
      “Uhm, Lý thúc, đây là tiểu bảo bối, tối nay nàng ấy ăn cơm ở đây, người phân phó nhà bếp làm nhiều thức ăn cùng với bánh ngọt chút” Ngữ khí lạnh lùng như trước, Lý thúc sớm quen, bất quá khi thấy gọi Nhược Y là tiểu bảo bối ánh mắt hơi lóe sáng.
      “Nha, Lý thúc, ngài khỏe, cháu gọi là Tang Nhược Y , người gọi cháu là Nhược Y là được, hôm nay đến quấy rầy ngài rồi” Lộ ra tươi cười ngọt ngào, Lý thúc vốn vẻ mặt nghiêm túc cũng nhịn được mỉm cười, thiếu gia của bọn họ ở nơi nào tìm được tiểu nữ sinh đáng như vậy, nên là lừa con nhà người ta .
      “Tang tiểu thư, phiền toái, trước ngồi chơi, ta bận việc xin phép lui xuống”.
      “Di, Mặc, thúc thúc cùng a di có ở nhà a`?”
      “Bọn họ bình thường rất ít khi ở nhà, bởi vì họ bận nhiều công việc” Lâm Mặc Vũ bên thưởng thức bàn tay bé non mềm của nàng, chạm qua nhiều nữ nhân như vậy rồi nhưng có ai có làn da mềm mại, trắng mịn giống như da em bé của nàng.
      “Oa, cha ta cũng thường xuyên để ta ở nhà mình để quản gia bá bá chiếu cố ta, nhưng ta mình rất đơn.” Tuy rằng cha thường xuyên có ở nhà nhưng người thức rất thương mình.
      “Kia, nếu sau này em cảm thấy đơn cứ tới chỗ ?” Nghe thấy nàng chính mình thường hay ở nhà mình, trong lòng nghĩ tới thân hình bé của nàng ở trong phòng to như vậy mà có ai để tâm , có ai quan tâm nàng.
      “Ân, , Mặc ngươi tốt quá” Nội tâm luôn luôn đơn thuần như tờ giấy trắng nên nàng cũng nghĩ đến nam quả nữ sống chung với nhau có cái gì nguy hiểm.
      “Thiếu gia, Tang tiểu thư, có thể dùng cơm rồi.” Lý thúc cung kính .
      “Được” đơn giản trả lời, sau đó kéo Nhược Y tới nhà ăn.
      “Oa, thât ngon nha” bàn cơm, Nhược Y để ý tới hình tườn mà ăn tất cả các loai bánh ngọt.
      “Tiểu bảo bối, nếm thử chút rượu Hồng này , rượu này ủ rất lâu rồi, hương vị thực sai, dùng chung với bánh ngọt làm hương vị bánh ngọt trở lên rất ngon nha.” ( dụ dỗ) nhàng lắc lắc ly rượu, nguyên bản khuôn mặt lạnh như băng cũng trở lên mị hoặc.
      “Nhưng là, em chưa từng uống rượu, ăn cùng bánh ngọt rất ngon sao?” Tiểu nhân nhi phát ra tia giảo hoạt trong mắt nam nhân.
      sợ, đây là rượu làm bằng nho, khó uống, đến nếm thử ” cầm lấy ly khác đưa cho nàng.
      “Uhm, ngon nha, bất quá hương vị hơi lạ? Ăn cùng bánh ngọt có điểm lạ nhưng sai biết lắm~” Bị hương vị của rượu mệ hoặc, Nhược Y ngừng bên uống rượu bên ăn bánh ngọt.
      “Oa, em còn muốn uống….em còn muốn ăn bánh ngọt, Mặc, em nóng quá” Nhược Y uống hết hơn phân nửa bình rượu tại ý thức muốn bắt đầu mơ hồ, khuôn mặt nhắn đỏ bừng, ánh mắt sương mù, bàn tay bé cũng theo phản xạ lôi kéo quần áo.
      “Nóng sao? giúp em cởi ra được ?”Nhìn tiểu nhân nhi tràn đầy mị hoặc, thanh của cũng dần dần trở lên khàn khàn.
      “uhm, tốt, ha ha, Nóng, Nóng quá!!!!!!” Tiểu ngốc nghếch tươi cười với Lâm Mặc Vũ, biết rằng chỉ tươi cười như vậy đối với người nam nhân như lửa đổ thêm dầu.
      Ôm lấy thân hình bé của nàng, đôi mày kiếm nhăn lại, nàng như thế nào như vậy?
      “Thiếu gia, xin hỏi đêm nay ta có thể về nghỉ ngơi sớm chút hay ?” Thời điểm chuẩn bị lên lầu, Lý thúc hợp thời xuất .
      “Uhm, đêm nay nghỉ ngơi sớm chút”
      “Đúng vậy, thiếu gia, đêm nay hi vọng cậu cũng có thể nhanh chóng nghỉ ngơi, dù sao Tang tiểu thư người ta tuổi vẫn còn ” Vẫn là thái độ cung kính, nhưng lời ra miệng toàn là lời trêu ghẹo.
      để ý tới lời của Lý thúc có hàm ý khác, đem mèo con tâm tâm niệm niệm suốt ngày đến phóng của mình ở lầu 3, cước đá văng của phòng tinh xảo, trong phòng hết thảy đều lấy màu đen làm chủ đạo, mang theo tia lạnh lùng. (Mình để ý thấy mấy nam chính đại phòng ngủ đều lấy màu đen làm chủ đạo phải).
      Đem Nhược Y để lên chiếc giường King size mềm mại, hoa văn thủ công tôn lên vẻ cao quý, nhìn Nhược Y ở giường nửa tỉnh nửa mê, nguyên bản con ngươi lạnh lùng cũng dần dần dấy lên ngọn lửa tình dục.
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    3. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      lại chuẩn bị có màn H nóng bỏng :050::050::050:

    4. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Mong chap sau. Hehe, thanks

    5. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Hong chap

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :