1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Miêu nhãn mị hồn - Tứ Nguyệt (H+++) (11c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 10
      cũng cười.

      “Em đoán đúng rồi. Nếu bị em phát , vậy em liền phụ trách thỏa mãn ảo tưởng của ta !”

      “A! muốn. . . . . .”


      Nàng cười giống như đứa bé ,mà cũng giống như thằng bé trai,hai người giống như trẻ con lo nghĩ gì vui vẻ chơi đùa.

      Nghiêm Diễm thích nhìn nàng cười,cũng chú ý tới nàng gần đây cười tương đối nhiều,thấy nàng cười, cũng vui vẻ. tin tưởng mình cái tiểu nữ nhân quật cường lại chọc người đau lòng này rồi. biết nàng đối với có cảm giác gì?

      muốn mở miệng hỏi, lại phát tay nàng dừng ở giữa hai chân , sau đó. . . . . . liền thay đổi.

      Tiếng cười dừng lại, nàng nâng lên trong mắt như nước thủy nhìn chăm chú vào , đáy mắt lộ ra nghiêm túc, khát cắt quang mang.

      Mộc Thạch Nam lẳng lặng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, suy đoán tâm tình vào giờ phút này. hi vọng tay nàng vuốt ve chỗ tại sao? Nàng dám đối với làm ra chuyện thân mật như vậy sao?

      Lúc này, hít hơi sâu, trong phút chốc, nàng hiểu khát vọng, mong đợi nàng đụng chạm. Trong lúc nhất thời,ý xấu muốn trêu chọc lên trong mắt.

      “Ngươi muốn ta sờ ngươi sao?” Nàng mị vòng qua cổ , ở bên tai ,nụ hoa nhạy cảm ngừng ma sát lồng ngực , giống như cái nữ tà mị quyến rũ .

      run rẩy nhắm hai mắt lại, ức chế xúc động thiếu chút nữa kìm giữ được.

      “Mèo con, em dám ?” cắn răng , ném ra chiến thư khiêu khích.

      Mộc Thạch Nam trong mắt khát vọng bày tỏ câu trả lời nàng, động tác của nàng cũng đại biểu nàng tiếp nhận khiêu chiến của . Nàng đưa ra tay ngọc tuyết trắng mảnh khảnh cởi bỏ quần áo , để cho hai người trần truồng như lúc mới ra đời.

      “Đại phôi mèo, ngươi khỏi quá coi thường ta. Muốn trở thành mèo con mà đại phôi mèo ngươi thích nhất,cũng phải có bản lãnh .”

      “Được? Ta rất mong đợi mèo con của ta có bản lãnh gì?”

      “Vậy tiếp chiêu !”


      Nàng cười đến hảo mị, đem khẽ đẩy ở trê cỏ xanh mơn mởn, giạng chân ở người , cúi đầu sâu hôn .

      “Lần này đến lượt ta khi dễ ngươi ?”

      Gương mặt xinh đẹp chậm rãi phát ra chút đỏ ửng,càng làm thấy phải ngây dại. đôi tay ngọc ngừng ở người khẽ vuốt ve, cùng sử dụng đầu lưỡi nho trêu đùa nụ hoa ,khiến cho hồi mãnh liệt run rẩy.

      “Em là từ đâu học được chiêu này ?” thở dốc ép hỏi.

      “Từ người của ngươi a! Ngươi cũng thích bộ dáng ta trêu chọc như vậy? Thích ?” Nàng bên đùa với nụ hoa bất đồng của với mình bên hỏi.

      “Lão Thiên! Ta thích. . . . . . Em tiểu ma nữ này. . . . . .” Mặc dù phải sử dụng lực rất lớn khắc chế mới có thể đè nén xuống ý tưởng mình muốn xông qua, nhưng còn rất thích nàng đối với như vậy.

      “Ta còn có thứ để cho ngươi thích hơn.” Chỉ thấy nàng mị cười, sau đó chậm rãi đứng ở giữa hai chân .

      Nghiêm Diễm hiểu nàng muốn làm cái gì, dù sao so với nàng có kinh nghiệm.

      Nhưng là. . . . . . Nàng phải nghiêm túc ? Chẳng lẽ nàng đối với . . . . . . Tim của hồi lâng lâng.

      Mộc Thạch Nam cảm thấy mặt mình chẳng những nóng lên, ngay cả thân thể của nàng cũng giống như lửa. Nhưng nàng muốn để cho vĩnh viễn quên được nàng, nàng muốn để cho cảm thấy thỏa mãn cùng vui thích trước nay chưa từng có.

      Khi tay bé đem khổng lồ kiên đĩnh của thả ra ngoài thanh tim nàng đập giống như toàn bộ thế giới cũng nghe được. Nàng đầu tiên là nhàng vuốt ve dưới nóng người kia, sau đó mở ra cái miệng hồng nộn ngậm kiên đĩnh trở nên sưng to lên—— nhưng miệng nàng quá , chỉ bao trùm được chút xíu.

      "Ừ. . . . . .” nhắm mắt lại, cảm thấy khoái cảm xông thẳng đỉnh đầu.

      Cái lưỡi màu hồng nhàng liếm , hai tay ôn nhu bao bọc, mặc dù kỹ xảo của nàng căn bản là có chút nào tốt, nhưng vẫn đủ để khiến huyết dịch trong cơ thể nhanh chóng trương lên.

      Mộc Thạch Nam vốn tưởng rằng cảm giác này rất xấu. Nàng cho tới bây giờ cũng dám tưởng tượng mình có ngày đối với người đàn ông làm loại chuyện như vậy. Nhưng đối mặt , như vậy lấy lòng lại trở nên hết sức trọng yếu, cũng cam tâm tình nguyện. Nàng cũng phát khi nàng dùng đầu lưỡi nhàng trêu chọc phái nam nhạy cảm của kìm hãm được phát ra rên rỉ. Nàng thích cứng rắn cùng lửa nóng, thích nàng có năng lực này có thể khống chế , để cho cũng có thời điểm khống chế được mình, nếu mỗi lần đều là nàng cầu khẩn.

      “Thoải mái sao?” Nàng nhàng cười trong đó lóe ra tia sáng đùa dai,nàng mở to miệng cố gắng đem lửa nóng kiên đĩnh ngậm trong miệng,cũng chậm rãi di động đầu mình đó.

      “A. . . . . .Em. . . . . .” Nghiêm Diễm bị mèo con này hành hạ chết .

      Mỗi khi nhạy cảm của gặp phải đầu lưỡi nghịch ngợm liền nhịn được phát ra than vui thích.

      Chưa từng có nữ nhân có thể giống như nàng mang cho khoái cảm trước nay chưa có. Có lẽ bởi vì nàng ! Cảm giác mình sắp bộc phát ra có chút thô bạo đem nàng kéo đến người,nhiệt tình ôm lấy mặt nàng cuồng liệt hôn, mãi cho đến khi cả hai cùng thở nổi, mới lưu luyến rời rời đôi môi ngọt ngào.

      “Vì để thưởng cho cố gắng mới vừa rồi của em, ta cũng làm em phiêu phiêu dục tiên .”

      đem kiều tiểu của nàng đặt ở giữa hai chân mình, cũng để cho khe huyệt sớm ướt át đỉnh kiên đĩnh của , sau đó cầm eo mãnh khảnh để cho thân thể nàng hạ thấp xuống, cho đến khi nàng cảm thấy khe huyệt bị nhét tràn đầy.

      khuôn mặt đỏ hồng của Mộc Thạch Nam hơi xuất mồ hôi, nhưng vẫn có thể từ trong con ngươi mê loạn của nàng nhìn ra nàng thỏa mãn cùng khoái cảm.

      “Diễm. . . . . . trướng. . . . . .”

      Trong miệng của nàng phát ra kiều thanh đứt quãng. cầm đai lưng mãnh khảnh của nàng dưới di động, đến cuối cùng nàng cũng ở mình di động, mà tay cũng xoa nàng bầu ngực ngừng đung đưa.

      “A. . . . . . được. . . . . . Ta. . . . . . Nóng quá. . . . . . là đẹp. . . . . .” Nàng hai mắt nhắm lại, toàn thân ngừng rung động, vẻ mặt kia giống như là hưởng thụ chỗ mang đến khoái cảm cực lạc này, mà cái miệng cũng kìm hãm được loạn ngâm kêu loạn.

      chết bộ dạng mất hồn như vậy của nàng, nhiệt tình như vậy nghênh hợp , giống như là nữ ngừng quyến rũ .

      “Em háo dâm lay động như vậy, làm người ta nhịn được muốn ngụm ăn hết em!” cũng cảm thấy thân thể mình ngừng lẻn vào khe huyệt chặt chẽ mang cho trận trận khoái cảm.

      “Ta dâm đãng, ngươi dâm đãng hơn.” Cũng chỉ có đến lúc này nàng mới thể năng lộn xộn như vậy, bất quá điểm này của nàng.

      “Cho nên chúng ta là tuyệt phối, có đúng hay ?” giống như cái lữ nhân đói khát ở trong môi nàng cướp lấy mỹ vị ngọt ngào, mà nàng cũng nhiệt tình để cho đầu lưỡi mình cùng ngừng dây dưa.

      “Ừ. . . . . .” Nàng ôm chặt đầu , thoải mái ở người ngừng kéo ra đưa vào. Khi nàng cảm thấy hồi mãnh liệt khoái cảm đánh tới khỏi kêu to lên tiếng.

      “A!” cũng giơ cao eo nhanh chóng phối hợp động tác của nàng, ở hồi cấp tốc chạy nước rút, hai người đồng loạt kêu ra, đạt tới tuyệt vời tột cùng.

      ôm chặt thân thể mềm mại của nàng, đem tất cả mầm móng của mình bắn vào trong cơ thể nàng, mà nàng cũng toàn tâm toàn ý tiếp nạp. Ở kích tình qua, nàng giống như mèo con bị thương nằm ở bả vai cường tráng của , mà còn ở lại trong cơ thể nàng, làm nàng cách nào coi thường hữu của .

      “Có tốt ?”

      “Ừ.”
      Nàng vô lực đáp tiếng.

      “Kia chờ chút chúng ta trở lại lần đầu.”

      “Cái gì? được, ta mệt chết .”

      “Ngươi biết nam nhân khống chế được dâm thú trong cơ thể.”

      “Ngươi con dâm thú này cũng quá dâm ?”

      “Mèo con. . . . . .”

      được, ta cự tuyệt. . . . . .”


      Ở ánh mắt trời màu vàng buổi chiều nơi đây, ấm áp gió thổi qua hai người tranh chấp,những người khác ở trong phòng làm việc cũng nhịn bị vui sướng lây,lộ ra mỉm cười. Người làm trong lòng đều có cái ý tưởng, có lẽ tương lai lâu, bọn họ nữ chủ nhân. . . . . .

      Buổi tối, trăng sáng treo cao bầu trời đêm.

      “Ngươi khỏe như vậy? Ta nhanh được. . . . . .”

      “Lại lần nữa là tốt.”

      muốn. . . . . . A. . . . . . được. . . . . .”


      Ánh đèn màu hoàng hôn chiếu bóng người ngừng luật động, tạo thành hình ảnh liêu nhân mập mờ.

      Rốt cục,người con trai phát ra tiếng gầm thỏa mãn, sau đó giống như trút giận bì cầu nằm ở người nàng.

      “Trời ạ! Mèo con,ta bị em làm mệt chết.” Nghiêm Diễm lật người nằm ở giường lớn.

      “Ngươi còn dám ! Từ bên ngoài đến bên trong, lần lại lần, ta cũng mau bị ngươi làm cho toàn bộ xương phá hủy, ngươi còn chịu ngừng, tại lại muốn trách ta làm ngươi mệt chết. . . . . . oan uổng ta!” Mộc Thạch Nam lật người để ý tới . vội vàng đưa ra hai tay đem nàng ôm tới, đem nàng bao ở trong vòng tay ấm áp.

      “Thế nào, tức giận? xin lỗi. . . . . . Bất quá ai bảo em dáng dấp mê người như thế, để cho ta khống chế được mình.”

      “Cho nên ngươi cảm thấy rất mất thể diện?”
      Nàng lật người, nghiêm túc hỏi . gì ngưng mắt nhìn nàng.Gương mặt hồng hào kia,cặp mắt như nước,môi vừa hồng vừa sưng. . . . . . Nàng rất xinh đẹp.Hơn nữa quan trọng nhất là, nàng. Tay vuốt ve da thịt tế nộn,thâm tình với nàng:

      “Ta đối với chuyện giữa chúng ta hết thảy nghiêm túc, chút xíu cảm giác mất thể diện cũng có, em thể vu oan ta.”

      Ở đó trong giây đó,Mộc Thạch Nam cảm giác mình có thể hoàn toàn buông lỏng rúc vào trong ngực , cần lo lắng bất luận kẻ nào, chuyện, vật có thể tổn thương nàng. Nhưng là. . . . . .

      “Mặc dù ngươi như vậy, ta còn tin ngươi.”

      “Tại sao? Ta cảm thấy ta đối với em luôn luôn có chút nào che giấu,em ngược lại, đối với ta giống như chẳng qua là ngưu lang cùng em lên giường.”


      tới chỗ này, trong lòng lại lên tâm tình bất an. nàng, nhưng nàng sao? cong người lên, tròng mắt đen nghiêm túc nhìn chăm chú vào gương mặt xinh đẹp của nàng.

      “Thế nào?” Nàng cố ý giả bộ ngu.

      “Ta với em ở chung chỗ cảm giác rất vui vẻ, còn em?”

      “Ta?” Nàng suy tư cúi xuống,quyết định thành thực trả lời,

      “Cũng rất vui vẻ.”

      “Nhiều vui vẻ?”

      “Chính là. . . . . . Rất vui vẻ là được rồi.”


      Nàng ngồi dậy, muốn xuống giường trốn tránh hỏi. phen bắt được tay nàng,

      “Em trốn tránh, tại sao?”

      “Ta có.”

      “Em có.”

      “Ta cho là chúng ta tới tình trạng này, có thể tiến bước phát triển mới. . . . . .”
      Nàng đột nhiên vô tình hất tay ra,

      “Chúng ta ở chung chỗ rất vui vẻ, như thế mà thôi.” Sắc mặt xanh mét ,

      “Như thế mà thôi?”

      “Chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng chúng ta quan hệ thân thể hấp dẫn có thể duy trì đến vĩnh viễn? Chúng ta đều là người lớn, nên còn tin tưởng ngây thơ thế giới có chân ái ?”


      Nàng giương mắt to kỳ vọng có thể lấy được tán đồng, nhưng trả lời nàng là cặp mắt gần như phóng hỏa.

      Phản ứng của làm nàng đoán ra tâm tư , chỉ cảm thấy tức giận trong mắt làm nàng bất an. Chẳng lẽ trong lòng phải muốn như vậy sao? Đối với nàng chẳng qua là ôm mới mẻ,tâm tình chơi chút, nữ nhân khi hiếu kỳ trôi qua là có thể vứt bỏ. . . . . .

      “Nghiêm Diễm, ta có chuẩn bị tâm tưởng .”

      “Chuẩn bị cái gì?”
      Thanh của căng thẳng.

      “Chuẩn bị cái ngày chia tay kia, ta như thế nào bình tĩnh rời ngươi.”

      xong, nàng chờ ra bất kỳ câu nào làm nàng tan nát cõi lòng.

      Trong nháy mắt này, nàng phát mình cũng giống lời kiên cường như vậy,thế cố như vậy. Nàng thế nhưng ở thời điểm tự chủ rơi vào trong tay , rơi vào lưới tình giăng ra. . . . . . ! Nàng muốn!

      “Ngươi dùng phương thức gì rời ta?” Thanh của càng ngày càng lạnh.

      “Dùng phương thức tĩnh táo, ôn hòa. . . . .”

      “Tựa như đàm luận hôm nay khí trời có được hay , có thể mưa hay , có muốn mang dù hay như có chuyện gì xảy ra, máu lạnh vô tình như vậy?”
      vừa lực đạo bắt được tay nàng cũng càng ngày càng tăng thêm, giống như là trừng phạt nàng. Bởi vì lời của nàng vô tình đâm bị thương tim ! Nàng hít sâu hơi,

      “Nếu còn có thể thế nào?” Khi nàng còn kịp phản ứng, đột nhiên đưa tay giữ cằm nàng, ép nàng thể đối mặt .

      “Muốn biết nếu như em muốn rời khỏi ta, ta làm sao?”

      “Ngươi nên buông tay, để cho ta .”
      Nàng lẳng lặng nhìn chăm chú vào , vẻ mặt nhìn ra bất kỳ sợ hãi.Nàng lãnh mạc chọc giận .

      “Ta đem em giam lại, cho phép em rời ta bước, cho đến khi em hoàn toàn bỏ ý niệm muốn rời khỏi!Ta có bất kỳ phản ứng tỉnh táo hoặc là tâm bình khí hòa, ta giống như con mèo bị dẫm lên cái đuôi khắp nơi cắn người,báo thù,tuyệt đối bỏ qua cho bất kỳ ai ý đồ tổn thương ta!”

      “Bao gồm ta sao?”
      Nàng cố gắng che giấu bất an trong lòng.

      cũng có bất kỳ hành động bào lực nào, chỉ là dùng cái loại ngữ điệu khiến người cảm thấy lạnh lẽo cả tim cũng đủ để làm đầu gối nàng như nhũn ra.

      “Nhất là em!Em chỉ có thể ta, để cho ta , chính là cho phép làm ra bất cứ chuyện gì thương tổn ta!”

      Nàng phen hất tay ra, giận kìm được : “Ngươi tên khốn kiếp này, đừng mơ tưởng dùng cái loại khẩu khí đó uy hiếp ta!”

      “Ta có uy hiếp em, là em dối gạt mình lấn áp người.Em ràng cũng ta, vì sao chịu thừa nhận?” Nàng cả người sâu bị rung động,

      “Ta ngươi.”

      “Em láo!”


      “Ta có, có! Ngươi đừng hướng mặt mình dát vàng!” Nàng ngừng lắc đầu, giống như là muốn đem đầu lắc xuống.

      dùng lực bắt được vai nàng, đem nàng quay lại đối mặt .

      “Ta cho phép em trốn tránh ta nữa, ta muốn em đối mặt!”

      “Ta biết ngươi muốn ta đối mặt cái gì. Dù sao sau tuần lễ nữa,ước định giữa ta với ngươi liền hết ——”

      “Hết cá quỷ!”
      tức giận cắt đứt lời nàng,

      “Đàng hoàng cho em biết, ta cho tới bây giờ cũng tính toán sau ba tháng thả em , thậm chí mỗi lần chúng ta ân ái, ta cũng đem hết khả năng để cho em có đứa trẻ!”

      “Ngươi. . . . . .” Sắc mặt nàng hồi trắng xanh.

      sai.”Bàn tay dùng sức đè lại bụng bằng phẳng của nàng,

      “Trong bụng của em có lẽ có đứa trẻ của ta.”

      “Tại sao?”
      Nàng ra sức đẩy ra,

      “Tại sao ngươi làm vậy?”

      “Bởi vì ta muốn em.”
      Nàng mờ mịt nhìn chằm chằm ,vẻ mặt tựa như khiếp sợ,khốn hoặc phảng phất bị tát cái tát.

      Trong lúc bất chợt, nàng cười. “Em cười cái gì?”

      “Hoàn hảo ta lo lắng ngươi sử dụng chiêu này,nên có bảo vệ mình. . . . . . Ta vốn tưởng rằng ngươi phải là loại người như thế,nhưng chứng minh, ngươi cũng có thể tin tưởng.”

      cũng có thẹn quá thành giận đối với nàng đại hống đại khiếu,ngược lại mặt chút thay đổi nhìn chăm chú vào nàng.

      “Được, điên rồi!”

      “Cám ơn ngươi khích lệ. . . . . . A!”
      Lời nàng còn chưa dứt liền bị dùng lực ôm tới, hai người hung hăng ngã xuống đất.

      “Ngươi muốn làm gì? Buông ta ra!” dùng lực nắm cằm nàng,

      với ta ràng, đây là thiếu ta!”

      “Ngươi. . . . . . Đừng như vậy.”
      Nàng muốn đẩy ra, như vậy làm người ta cảm thấy bất an cùng sợ hãi.

      với ta ràng!” tăng thêm lực đạo, làm nàng cảm giác được cằm mình sắp vỡ vụn trong tay . Hai mắt nàng nhắm lại thống khổ kêu,

      “Ngươi biết chúng ta ban đầu ở cùng nhau phải là cam tâm tình nguyện,bất kỳ nữ nhân bình thường đều hy vọng xa vời chuyện này có kết quả mỹ mãn gì, ngươi nên ngu ngốc!” Qua lâu, cũng có trả lời, nàng có thể nghe được tiếng hít thở nặng nè của .

      “Ý của là ta quá ngây thơ rồi?”

      sai. Ngươi phải là công tử ăn chơi nổi danh sao? Phụ lòng, dạo chơi nhân gian là sở trường của ngươi, cần gì đối với ta giả trang tiểu sinh chung tình, bộ thâm tình hối hận? Ngươi cho rằng ta tin tưởng ngươi ta đến chết?”


      ——” phen bắt được tóc của nàng, tuyệt quan tâm có thể làm đau nàng hay ,ánh mắt đen tối có ngọn lửa thiêu đốt.

      như con mèo bị chọc giận,hận thể cắn nuốt sạch toàn bộ thế giới, bao gồm nàng.

      nữ nhân vô tâm này. . . . . . Được, vậy ta cũng cần đối với khách khí nữa!” thô bạo kéo ra hai chân nàng,Mộc Thạch Nam kinh hoàng nhìn .

      muốn! Ngươi thể. . . . . .” Nàng còn kịp đẩy ra nữa, động thân, sâu tiến vào nàng.

      nên như vậy. . . . . .” Nàng thở hào hển muốn đẩy ra đè ở người, nhưng chẳng những buông ra, ngược lại giống dã thú điên cuồng, lần lại lần ở trong cơ thể nàng ra vào.

      “Nghiêm Diễm, muốn. . . . . .” Hai tay nàng bị dùng sức bắt đặt tại hai bên đầu, căn bản để cho nàng có chút cơ hội nào giãy giụa.

      “Khoản nợ thiếu ta, nhất định trả sạch!”

      muốn!”
      Nàng vừa hổ nhục vừa tức phẫn, nhưng lại thể ra sức, chỉ có thể mặc cho vô tình thô dữ đoạt lấy, lần thứ hai so với lần thứ nhất sâu hơn, thô bạo hơn. . . . . .

      . . . . . .” Nàng chỉ có thể nằm ở dưới người thừa nhận dã thú xâm nhập,trong môi mềm mại bật ra chút rên khẽ.

      “Ta cho là ta chỉ cần đối với dụng tâm, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, có ngày tâm lạnh như băng của cảm động mà hòa tan. . . . .” dùng lực đâm vào, sau đó lại chậm rãi rút ra.

      sai, ta có rất nhiều nữ nhân, nhưng ta muốn chỉ có , đó chính là !” vừa ngoan hung đâm vào, làm nàng kêu tiếng.

      ”Nhưng ta vạn vạn nghĩ tới lòng của căn bản phải làm bằng băng, mà là tảng đá, là sắt thép! là nữ nhân tâm địa sắt đá!” Giống như trừng phạt nàng, lần lại lần chậm chạp dùng lực đoạt lấy nàng, ép nàng cảm nhận được thân là nữ nhân thể chống cự.

      Ép nàng thừa nhận thân thể nàng kháng cự được .

      Ép nàng khổ khổ cầu khẩn , bỏ xuống cao ngạo, khuất phục ở dưới dục vọng, cách nào tự quyết.

      Thừa dịp chú ý, nàng đẩy ra , nhưng vừa mới lấy được chút xíu tự do, nàng tiếp xúc bị nhào tới, nửa người dưới bị đè ở giường, nửa người là rơi tại bên giường.

      có trả hết khoản nợ của , nơi nào cũng đừng nghĩ !”

      “Ta nợ ngươi nợ gì? Ngươi đừng vu oan cho ta!”
      Nàng chật vật muốn trở lại giường, nhưng vẫn cố ý đè lại nàng, làm cái mông trắng noãn hướng về phía .Bàn tay ác ý ở da thịt tuyết trắng lại co dãn kia chạm tới, khiến thân thể nàng hồi mãnh liệt run rẩy.

      “Ngươi dừng tay. . . . . .”

      Nàng cảm giác được bàn tay an phận kia chậm rãi trượt đến khe hẹp giữa hai chân,ở bên ngoài qua lại ma sát, chính là vào.

      nợ ta chính là chuyện khoản nợ, biết ?”

      Ngón tay bị ái dịch nàng chảy ra dính vào,chất nhầy ướt át càng thêm dễ dàng cho đụng vào.

      muốn. . . . . .” Nàng nâng thân muốn ngăn cản, nhưng còn kịp. Ngón tay trực tiếp vào trong khe huyệt chặc chẽ, ái dịch trong suốt chậm rãi từ giữa hai chân chảy xuống.

      “Diễm. . . . . . Đừng như vậy. . . . . .”

      Nàng ngửa lên nửa người , hai mắt nhắm lại nhịn được nước mắt khuất nhục.

      Nàng từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, lại kháng cự được ngón tay ở trong người thăm dò kéo ra đưa vào mang đến khoái cảm.Trước mắt nàng trống rỗng, thân thể cũng ngừng run rẩy,hai tay chỉ có thể chống đỡ ở sàn nhà,chống đỡ tốt nửa người của mình.

      Đối với , ta chỉ là công cụ tạo điều kiện cho tiết dục sao?”

      “Những lời này nên là tôi chứ?”
      Nàng thở dốc phản bác.

      vô tình kéo ra hai chân của nàng, vốn là ngón tay xâm lược cũng bị thay thế bởi kiên đĩnh sưng to lên.

      !” Nàng ngừng thở hai mắt nhắm lại, cảm thấy khổng lồ tấc đẩy ra hoa kính chặt chẽ, xâm nhập chỗ sâu nhất trong hoa tâm.

      cầm eo mảnh khảnh, lại lần nữa xâm lược nàng. Hiểu mình chọc giận , hiểu thêm mình phản kháng được , cho nên nàng lựa chọn cắn răng mặc cho lần lại lần co lại mãnh liệt mãnh liệt đưa.

      biết trải qua bao lâu cuồng bạo xâm nhập, thân thể của nàng vẫn bất tranh phản bội lý trí nàng. Môi đỏ mọng kìm hãm được phát ra rên rỉ mất hồn,tiết lộ ra cảm giác cuồng liệt của nàng. Khi nhận thấy được mình muốn bộc phát, tăng nhanh tốc độ, ôm chặt nàng mãnh lực đâm vào.

      Mộc Thạch Nam nhớ tới cũng có mang bao cao su, hơn nữa nàng hôm nay là giai đoạn nguy hiểm.

      nên. . . . . . nên ra tại bên trong. . . . . .” Nghe được nàng thất kinh kháng cự,đáy mắt thoáng qua tia sáng lạnh lùng.

      ,ta muốn ra tại bên trong , giọt cũng cho phép chảy ra.” Sắc mặt nàng trở nên tái nhợt.

      . . . . . . thể. . . . . .” còn kịp rồi. Sau khi chạy nước rút đem mình sâu vùi vào trong cơ thể nàng,đem mầm móng lửa nóng của mình toàn bộ bắn vào, thẳng hướng tử cung của nàng. . . . . .

      Nàng còn có mở miệng, trước: “Chỉ cần thay ta sinh hài tử, ta liền xóa hết khoản nợ còn thiếu ta.”

      xong, đầu cũng quay lại rời nàng, giống như nàng là vi khuẩn cần phải tránh xa.

      Mộc Thạch Nam chậm rãi chuyển động người,kéo qua chăn che lên thân thể trần truồng. Nàng ngồi phịch ở giường cũng nhúc nhích, nước mắt điên cuồng rơi ra, ướt tóc của nàng cùng gối đầu.

      Nàng ngay sau đó nghe được phòng khách truyền đến hồi binh binh bàng bàng thanh , hiển nhiên phát giận. Thân thể của nàng co rúm lại chút, chờ thanh đáng sợ kia thanh .

      Sau là thanh cửa lớn bị dùng sức đóng lại, ngay sau đó là tiếng xe đem nhanh chóng mang cách xa gian phòng. Nàng chạy tới bên cửa sổ, thấy dùng tốc độ làm người ta trong lòng run sợ biến mất. Kế tiếp cả phòng ốc cũng có thanh , bao quanh nàng là yên lặng đến đáng sợ. Nàng vô lực nằm ở bên cửa sổ lạnh như băng,bắt đầu khóc ồ lên.

      Trong khoảnh khắc đó, nàng hiểu mình phải vì cưỡng bức nàng mà khóc, cũng phải vì chút lời kia mà khóc.Nước mắt của nàng tất cả đều bởi vì mất .Nàng để mặc cho bản thân khóc,cho đến khi điện thoại vang lên.Cặp mắt nàng sưng đỏ, nhìn chằm chằm điện thoại, trong lòng chần chờ có nên nhận hay .Nếu như là bạn khác của gọi tới,nàng nhất định chịu được.Nhưng. . . . . . Nếu như là gọi tới đây?

      Nàng vội vàng chạy tới nhận điện thoại.

      thanh khách khí lễ độ từ đầu khác truyền đến.

      “Xin hỏi là Thạch tiểu thư sao?”

      “Đúng thế.”

      “Nơi này là bệnh viện Thánh Tâm, xin hỏi Nghiêm tiên sinh là vị hôn phu của sao?”

      “Này. . . . . . Đúng vậy.”
      Nghe bệnh viện gọi tới, nàng cũng cố kỵ đối phương là vị hôn phu hoặc là chồng của nàng.Tóm lại, là người trọng yếu nhất của nàng.

      bị tai nạn xe cộ, tại người ở bệnh viện.”

    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 11
      Mộc Thạch Nam biết mình như thế nào chạy tới bệnh viện,tất cả lý trí,tỉnh táo, cao nhã, khí chất vào lúc này hoàn toàn sử dụng đến.

      Nàng khóc đến thảm thương, ánh mắt sưng lên giống như hột đào lớn.

      “Nghiêm Diễm. . . . . .” Mộc Thạch Nam vừa nhìn thấy người giường bệnh toàn thân quấn băng trắng, nước mắt lần nữa tràn mi ra.

      “Nghiêm Diễm!” Nàng chạy tới trước giường bệnh, hai tay run rẩy đến sờ sờ mặt lại sờ sờ tay .

      sao lại thành như vậy?” Cặp mắt đen sâu kín dưới băng trắng lóe ra tối tăm, buồn bả, còn mang theo tuyệt vọng. Giống như là có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng cách nào ra khỏi miệng. Nàng rơi lệ càng nhiều hơn.

      trách em !Toàn bộ đều trách em. . . . . .Em vẫn thể tin được , chỉ sợ khi tin ,em bao giờ là em nữa,em lần nữa bị thương tổn. . . . . . Em cho là chỉ cần thương ,em liền có thể giữ vững mình, lòng em cũng có thể giữ vững đầy đủ.Nhưng,em lừa gạt được người khác,làm thế nào cũng lừa gạt được bản thân. . . . . .”

      Khuôn mặt xinh đẹp mang lệ,điềm đạm đáng cầm tay , thút thít :”Em ! Nghiêm Diễm.Kể cả quan tâm em nữa,em cũng phải .Em sớm bất tri bất giác ,em cũng thể rời bỏ nữa. . . . . .”

      yên lặng vài phút, trừng mắt nhìn nàng, giống như đối mặt người xa lạ.

      quan tâm em sao?”

      Nàng sợ hãi nhìn ,lệ quang trào ra giống như cầu mong ôm lấy.

      Nam nhân ở trước mắt vươn tay ôm lấy nàng,lệ trong mắt nàng lần nữa lăn xuống. Nhưng nàng còn kịp đáp lại,màn che giường bên cạnh lại bị người phát kéo ra.

      “Trong miệng em , nhưng ngay cả ôm lầm người cũng biết?” Di, thanh rất quen thuộc. . . . . . Nàng hàm chứa lệ quay đầu nhìn sau lưng cái giường bệnh khác, lập tức kinh hãi.

      . . . . . . Thế nào ở chỗ này?” Nàng trợn to mắt nhìn Nghiêm Diễm đùi bọc thạch cao. Trừ chân,những chỗ khác của thoạt nhìn giống như hoàn hảo như lúc ban đầu.

      vốn ở chỗ này. Là nghe được thanh em kêu trời trách đất, mới biết em đến rồi.”

      “Kia. . . . . . Ngươi là ai?”


      Nàng trợn to mắt nhìn cái người trước mắt bao bọc giống như cá mộc nãi y.

      Phát mình còn bị ôm, nàng vội vàng đẩy ra, hại đau đến oa oa gọi.

      là người em biết.” Nghiêm Diễm dùng ánh mắt hung lạnh(hung dữ+lạnh lùng) cảnh cáo cộng thêm uy hiếp cái kẻ muốn nhân cơ hội sỗ sàng này.

      “Ngươi có phải ngại đeo băng như vậy đủ hay ?” Chỉ thấy đối phương vội vàng lắc đầu cái,bày tỏ dám.

      Cái gì? Nàng ôm lầm người, tỏ tình cũng lầm đối tượng? ! Quá mất mặt. . . . . .

      Mộc Thạch Nam có chút thẹn quá thành giận trừng mắt người đàn ông đeo băng trước mặt này. Nghiêm Diễm cười vui vẻ, nàng cũng thuận tiện quăng cho cái xem thường to.

      “Mèo con, tới đây.” Mặc dù mất thể diện, nàng vẫn đỏ mặt nhào tới trong ngực ấm áp của .

      Nàng dùng ngữ điệu đáng thương đối với : cũng nghe được rồi, có đúng hay ?”

      “Nghe được nhất thanh nhị sở.”
      Cũng nghe hiểu được lòng của nàng, nghe ràng nàng . ôm chặt nàng, giống như bao giờ nữa muốn nàng rời mình từng giây từng phút.

      còn tức em sao?”

      “Ừ.” ra thởi điểm nhìn thấy nàng mất bình tĩnh, giống như cái tiểu nữ nhân thất kinh khóc sướt mướt đến tìm tất cả tức giận của cũng biến mất vô ảnh vô tung.

      còn muốn em sao?”

      “Em phải là muốn sao?”


      Lúc ấy tim bị tổn thương cho nên mới tăng tốc độ, có chú ý đụng vào xe rác. tại người của cục bảo vệ môi trường chờ muốn kiện các tội danh làm trở ngại công vụ cùng trở ngại giao thông cộng thêm ô nhiễm môi trường, bất quá đối với vào giờ phút này đều trọng yếu.

      “Em ngu ngốc.Bất quá biết sai có thể thay đổi,có tâm hối cải, đại nhân đại lượng,có thể tha thứ cho em chứ?” Nàng dùng khổ nhục kế thêm mỹ nhân kế, muốn trúng kế cũng rất khó khăn.

      “Đừng bảo là em ngu ngốc,,nếu , ngu ngốc cũng tốt hơn chút nào.” Nàng nâng lên lông mi dài,bộ dạng tiểu nữ nhân hạnh phúc,hoàn toàn thấy giống nữ nhân băng sương trong quá khứ.

      Mà làm nàng thay đổi chính vì tình của . “ em.”

      Khuôn mặt xinh đẹp của nàng lộ ra nụ cười sáng lạn. “Em cũng vậy .”

      mặt ra sắc thái mừng như điên,mừng rỡ ở mặt nàng hạ xuống nụ hôn thâm tình. Nàng rúc vào trong khuỷu tay cường tráng của , hết sức may mắn mình còn kịp nắm chặt hạnh phúc.

      Lần này, nàng hề rút lui nữa. Nàng muốn dùng hai tay của mình vững vàng bắt được đại phôi mèo người gặp người thích này,bắt được phần hạnh phúc thuộc về mình này. Nghiêm Diễm ôm lấy nàng,nghĩ tới có nên cho Mộc Thạch Nam nhận được tin tức của Thạch giáo sư hay ,hơn nữa cũng biết uống thuốc giải hay uống ra cũng có quan hệ,đồng thời cũng biết trong cơ thể Mộc thạch Nam có gen tiểu mèo hoang— —

      “Mèo con——”

      “Hư! cần , tại nên chuyên tâm hôn tiếp.”


      Là thế này phải ?

      Nàng muốn hôn ? ! Vậy được rồi! tại —— hôn tiếp mới là trọng yếu nhất!


      HOÀN
      Elise Tuyen thích bài này.

    3. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Hay qua bn oi, mh đọc 1 leo lun ^^
      Truyen nay co lam eBook k ban @An Nhạc Thuần ?

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      mình ko pit

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :