1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] Tình không khoa trương - Trì Trì Trì Ngôn (Chương 4)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Ngọc 1502

      Thanh Ngọc 1502 Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      34
      Cầu chương mới. Oa ha ha cuối cùng cũng có truyện mau xuyên 1 nam chính. Lót dép hóng chương mới. (づ ̄ ³ ̄)づ
      Meid.Gracie thích bài này.

    2. Lili1206

      Lili1206 New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      13
      Hóngggg :yoyo69:
      Meid.Gracie thích bài này.

    3. Meid.Gracie

      Meid.Gracie Active Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      192
      NI CÂU DẪN NGỌC DIỆN LANG QUÂN - CHƯƠNG 1
      EDIT&BETA: GRACE PHẠM
      TÁC GIẢ: TRÌ TRÌ TRÌ NGÔN

      vào cuối thu, lá phong ráng đỏ, tường trong viện nhuộm ánh vàng, điện thờ màu xám xanh. khí tràn ngập mùi nhan khói mịt mù. Xung quanh vang vẳng tiếng gõ mõ và tiếng tụng kinh Phật trầm ấm. Nơi đây chính là am ni ở phía tây Tấn Cảnh thành - Bàn Nhược tự.

      Bên trong Bàn Nhược tự có bức tường được khắc chữ rất có lực "Nam mô A di đà Phật". Chữ viết hơi mất màu sơn, lớp sơn cột gỗ bị thời gian mài mòn, bên ngoài loang lổ. Những chứng tích đều tỏ Bàn Nhược tự trải qua nhiều niên đại. Bàn Nhược tự ở Tấn Cảnh thành khá nổi tiếng cùng nhờ đây là toà nữ tự hay am ni , nhiều khách nữ vãng lai và bên trong chùa cũng chỉ có sư . Sỡ dĩ đặt là tự mà phải là am cũng bởi vì thế. (Đại loại tự đây là có thờ nữ ni còn am chỉ thờ Phật thôi. Theo editor hiểu thế)

      Lúc này, nhóm ni mặc áo lam đứng dưới sân có cây bồ đề. lớn tuổi bộ dạng điềm tĩnh lần tràng hạt, mặc chiếc áo dài màu trà, đỉnh đầu bóng loàng có in sáu giấu hương đốt, đứng trước mọi người. Những ni còn lại đều khá trẻ, các nàng là tu nữ cắt tóc, mang mũ Phật, mặc thường phục màu đen, ngoan ngoãn đứng trong đình.

      Ni lớn tuổi đánh mắt quét vòng những đệ tử trẻ tuổi, nhanh chậm : "Hôm nay mời các vị dến đây, bần ni có chuyện quan trọng muốn . Chư vị biết, ngày mai Bàn Nhược tự sắp sửa tiếp đón vị khách nam tới chùa để tĩnh tâm nghỉ ngơi - Đại công tử Phương gia của Tấn Cảnh chúng ta. Lập tức cần hai đệ tử tới hầu hạ vị công tử này, có ai đồng ý ?"

      Tiếng Tĩnh Tuệ sư thái vừa dứt, bốn phía lặng ngắt như tờ. Thấy có ai trả lời, Tinh Tuệ sư thái cũng im lặng lên tiếng. Xung quanh bốn phía chốc lát chỉ còn lại tiếng gió thổi bay những chiếc lá phong đỏ.

      Cuối cùng, ni nhịn được hỏi: "Sư phụ, Bàn Nhược tự là am ni , am là để cho tăng nữ tu hành, sao có thể tiếp nhận khách nam?"


      Tĩnh Tuệ sư thái châu mày "Bần ni cùng vì có người nhờ giúp nên mới bất đắc dĩ mở ra giới luật (điều cấm trong tôn giáo), Phương công tử phải là người bình thường, tuổi còn trẻ mang công danh trong người. Năm nay vốn lên kinh thi nhưng mà mẫu thân mất nên trở về quê để giữ đạo hiếu ba năm."

      "Phương phu nhân của Phương phủ là khách quen của Bàn Nhược tự, thường thêm đèn nhang. Mà Phương công tử muốn tìm nơi an tĩnh để chịu tang, người xuất gia như chúng ta thể từ chối."

      Tiếng của Tĩnh Tuệ sư thái ấm áp, ổn định. Sau khi nghe nàng , chúng đệ tử bừng tỉnh ngộ, thắc mắc nữa, chấp nhận chuyện khách nam tới Bàn Nhược tự là . Nhưng chấp nhận là chuyện, chúng ni vốn chỉ kết bạn với thanh đăng cổ Phật, bình thường ngày ngày chỉ biết ngồi thiền niệm Phật, ăn đồ ăn mặn. thứ cũng biết làm sao để trông nom vị khách nam kia do đó ai đồng ý ôm việc khó này vào mình.

      Tĩnh Tuệ sư thái thấy ai chịu chủ động ra nhận, tự mình chỉ điểm hai đệ tử luôn.


      "Diệu Tâm, Diệu , hai con về sau bắt đầu phụ trách ẩm thực hàng ngày cho Phương công tử."

      Diệu Tâm bị gọi tên tim giật nảy, vẻ mặt thay đổi, lời từ chối ngay bên miệng nhưng nhìn thấy khuôn mặt của Tĩnh Tuệ sư thái như lão tăng nhập thiền đành phải nuốt hết những lời định vào bụng. Vẻ mặt nàng chán chường nhìn về phía sư muội Diệu đứng thẳng.

      Nàng hề biết, Diệu bây giờ phải là người cùng nàng tụng kinh niệm Phật nữa rồi. Trong tích tắc, Diệu bị chết tim, linh hồn Đan Thanh La thay thế nguyên chủ.

      Bạn đọc truyện tại cungquanghang.com. Vui lòng mang truyện ra khỏi diễn đàn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.


      Đan Thanh La vừa mới rớt xuống thế giới này, đầu đau muốn nứt, cả người cứ như bị xé toạc, khó chịu. Hơn nữa hiểu sao cảm thấy trước ngực có thêm bộ ngực thịt mềm vừa to, vừa nặng.

      Cơ thể Thanh La cố gắng lắng nghe răn dạy của Tĩnh Tuệ sư thái, bên nhớ lại ký ức của nguyên chủ. Nghe tới mình bị chọn hầu hạ cho Phương công tử, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống đất. Nội dung phát triển tạm ổn, sai lầm gì. Nếu mình được hầu hạ Phương công tử, nàng còn chẳng biết làm cách nào để hoàn thành nhiệm vụ.


      Đúng vậy, am ni sắp phải tiếp đón vị Phương công tử - nam chính của thế giới thịt văn này, đối tượng của Thanh La.

      nhi lớn lên trong am, đời này Diệu thích duy nhất thanh niên nam tử cũng chẳng lạ gì. Nhưng Diệu chen được vào tâm của nam chính hay luôn bên cạnh cả đời. Nàng chỉ là nữ phụ vô cùng tầm thường mà thôi. Nữ chính xuất sau ba tháng khi tới dâng hương ở tự - Tần gia Tần tiểu thư Tần Oanh Nhuỵ.

      Ba tháng sau, nam nữ chính gặp nhau, sấm sét đầy trời, củi khô bốc lửa. Tình cảm của hai người mọc rễ nảy mầm từ nơi thiện phòng, sau đó tình định chung thân* (quyết định sống bên nhau trọn đời.) Chẳng có chuyện gì liên quan đến tiểu ni Diệu cả.

      Thanh La xem xong những điểm quan trọng cơ bản của nội dung, đại khái cũng hiểu hướng của thế giới này. Nam chính Phương Mạc Viễn là con trai trưởng của Phương gia Tấn Cảnh thành, mười sáu tuổi đậu cử nhân. có thể thiếu niên thiên tài. Nhưng ngay thời khắc quan trọng, mẫu thân nam chính vì bệnh qua đời nên nam chính phải bỏ cuộc thi, về nhà giữ đạo hiếu. Phương phụ vừa mất vợ cưới ngay dâu mới. Kế mẫu ghen tị luôn nhìn Phương Mạc Viện như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, lợi dụng tỏ vẻ thành tâm tìm nơi Phật môn thanh tĩnh để giữ đạo hiếu, chất là xua đuổi Phương Mạc Viễn tới Bàn Nhược tự, am ni xa xôi.

      Phương Mạc Viễn nản chí, buồn bực uất ức. Mỗi ngày đối mặt với thanh đăng cổ Phật cũng khiến tâm bĩnh tĩnh được, ngược lại còn khơi dậy nỗi hậm hực trong lòng. Lúc nhớ về mẫu thân mất càng khiến chán nản. Ngay lúc này, nữ chính phóng khoáng thích cười như ánh sáng tìm lối về cho . Từ nay về sau như được sống lại. Kết quả, nam nữ chính thuận lý thành chương* (cứ như vậy mà thành) hành lễ Chu Công* (bái đường thành thân) cả hai hạnh phúc bên nhau. Giữ đạo hiếu xong, Phương Mạc Viễn thi đậu tiến sĩ, trở về Tấn Cảnh thành cưới Tần Oánh Nhuỵ làm vợ. Mà Diệu tương tư Phương Mạc Viễn đến cơ hội thổ lộ tiếng lòng cũng có, knock-out ra khỏi sàn diễn. Cuối cùng khi biết được đại hôn của Phương Mạc Viễn diễn ra, nàng sụp đổ, bệnh nặng hồi lại ngay mùa đông, bao lâu hương tiêu ngọc vẫn* (hương tan ngọc nát, chỉ người con đẹp nhưng yểu mệnh.)

      “Đều là người phải luân lạc chân trời…Hôm nay ngươi vì tương tư chịu khổ, ta giúp ngươi hoá giải.” Thanh La hít sâu hơi, cảm thán cho nữ phụ. Trong mắt nữ phụ “độc ác” là nàng Diệu – nữ phụ “nhu nhược” quá oan uổng, cả cuộc đời chẳng hiểu sao thành bia đỡ đạn.

      Bạn đọc truyện tại cungquanghang.com. Vui lòng mang truyện ra khỏi diễn đàn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.


      Diệu chỉ đơn thuần là ni hiền lành, mỗi lần giúp đỡ Phương Mạc Viễn, làm mọi thứ tốt nhưng để lại tên. Ban đầu mới tới Bàn Nhược tự, Phương Mạc Viễn ngủ ngon giấc, Diệu cầm tiền tiêu vặt nửa năm của mình hàng tháng thêm nhựa cánh kiến trắng vào lư hương của Phương Mạc Viễn. thế còn dối là ý của Tĩnh Tuệ sư thái. Phương Mạc Viễn thường thức đêm đọc sách, ăn uống quy luật nên bị đau bao tử. Chính Diệu mỗi đêm vì làm cơm chay bánh ngọt, chăm sóc thân thể . Y phục Phương Mạc Viễn bị rách, Diệu ráng thức đêm để vá lại cho tốt. Ngày giỗ mẫu thân của Phương Mạc Viễn, Diệu chép <Kinh Vãng Sanh> ba trăm lần để Phương mẫu siêu độ. Phương Mạc Viễn bị rắn cắn, Diệu dùng miệng hút độc, cứu mạng…

      Làm nhiều chuyện như vậy nhưng chưa bao giờ . Phương Mạc Viễn cứ mãi tìm kiếm im lặng giúp . Trời xui đất khiến tưởng lầm thành Tần Oánh Nhuỵ cho nên sau này mới dùng mọi cách để báo đáp nàng. Còn Diệu ngây ngốc bị bỏ ra xa, nàng cứ nghĩ rằng Phương Mạc Viễn phải lòng mình. Ai ngờ đâu, trong mắt , Diệu và Tĩnh Tuệ sư thái khác nhau, chỉ là ni bèo nước tương phùng* (tình cờ gặp gỡ) mà thôi. còn tưởng rằng, Diệu lập lời thề suốt đời phụng dưỡng Phật tổ, ni quy y cửa Phật rồi! Vậy nên sao có thể có những ý đồ tốt với nàng được?

      Trời ơi, Diệu phải là ni , mà là đệ tử tục gia được am ni thu dưỡng từ bé. Nếu nàng có ý trung nhân tất nhiên có thể hoàn tục. Nhưng những điều này còn chưa ra Phương Mạc Viễn cùng Tần Oánh Nhuỵ cộng phó Vu sơn* (chỉ chuyện mây mưa ân ái biến ảo kỳ diệu như cảnh núi Vu làm ngơ ngẩn lòng người)

      Muốn trách chỉ có thể trách Diệu quá ngốc, đưa hết công lao cho tình địch nên bắt được nam nhân. Thanh La tức giận nghĩ, nhưng cũng thể trách nàng ấy, nàng có tư cách gì người khác chứ? Bản thân mình cũng phải thế sao, thanh mai trúc mã mười sáu năm còn đấu nổi người dưng chung đụng tháng. Đều thất bại trong tình cảm cả thôi.

      Nhưng mà nếu coi Phương Mạc Viễn làm mục tiêu trong nhiệm vụ tiến công chiếm đóng này, Thanh La tin rằng quá khó. Nàng quan sát tỉ mỉ thân thể nàng, mặt trẻ con trời sinh, bộ dạng này cũng phải làm nàng kinh hãi, lo gì mà quyến rũ được nam nhân? Trách chỉ trách nguyên chủ quá nhát gan nhu nhược, đem vẻ đẹp của mình che lấp, dáng vẻ rụt rè ra hồn. trách nam chính vì coi trọng nàng.

      Ba tháng, nàng híp đôi mắt, tình thế bắt buộc phải nắm chặt cơ hội này. Nàng lấy thân phận Diệu bắt lấy con cá cá Phương Mạc Viễn!
      HẾT CHƯƠNG 1 - NHIỆM VỤ 1

    4. Haichanchan

      Haichanchan New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      1
      Lịch post như thế nào vậy nàng. Đọc chương mà hóng quá. Ủng hộ nàng dài dài nha <3<3
      Meid.Gracie thích bài này.

    5. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Lúc đầu nghe qua văn án hứng thú lắm nhưng đọc chương 1 thấy cũng hay, thank ed nha :063:
      Đúng là cũng thấy tội nghiệp cả những "nữ phụ cũ" và "nữ chính cũ" này, cũng hiền lành mà thành vật hi sinh
      Meid.Gracie thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :