1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [24]
      Editor: Cao Hân Hân

      đứng ở trước giường đưa lưng về phía .

      Tóc đen rủ xuống như thác nước, nửa che khuất làn da trắng nỏn.

      Mà làn váy đỏ thẫm phân tán khắp nơi.

      Lễ phục đại khái kéo đến ngực, nhưng hiểu tại sao vẫn chưa buộc lại, giống như qua loa khoác đại lên người.

      Đen, trắng, đỏ ba sắc màu xen lẫn vào nhau, để lộ ra mê hoặc cực độ.

      Tình cảnh này, có thể khiến cho toàn bộ nam nhân trở nên điên cuồng.

      Nhưng.

      Hoắc Trầm Ngạn bình tĩnh nhìn màn này, khuôn mặt tuấn mỹ hề có lấy tia gợn sóng.

      Chỉ là nhất thời có thêm động tác nào.

      "....Ca ?" Nhan Vũ nghe thấy tiếng mở cửa nghiêng đầu, nhàng gọi tiếng.

      Vừa rồi nam nhân tiến vào.

      Giây lát, đứng yên ở trước giường.

      chuyển tầm mắt đến.

      Vừa vặn bốn mắt nhìn nhau.

      thẳng thắn tiếp lấy ánh mắt của , hề có bất kỳ biểu thẹn thùng gì.

      thực tế, trừ bỏ nghiêng người và phần lưng bị lộ ra, cũng có di chuyển.

      Chủ thần mới sinh, trong từ điển của Nhan Vũ, cùng người phàm thể chung đường.

      Cũng chưa bao giờ nghĩ đối phương có ý tứ gì với mình.

      Đương nhiên.

      Nam nhân chính xác cũng có ý niệm gì.

      Vì vậy hai người vừa đối mắt.

      Hoắc Trầm Ngạn nghiêm túc quan sát mỹ nhân, chỉ : "Chuyện gì vậy ?"

      mang về là bộ lễ phục màu đỏ.

      Kiểu dáng hề phức tạp.

      Theo lý thuyết lẽ ra nên có vấn đề gì .

      "...Bên cạnh là dây buộc." tới đây, Nhan Vũ liền có chút xúc cảm: "Nếu tôi buộc, váy nặng quá rơi xuống...."

      sâu xa , rồi thở dài.

      "Ca, tôi đột nhiên nhớ đến, người khác đều là gọi chuyên gia đến hỗ trợ hoặc là ra tiệm mà..."

      Trong xã hội thượng lưu có bao giờ để cho nữ nhân tự mình mang lễ phục đâu ?

      Hơn nữa còn phải tạo kiểu...

      Hoắc Trầm Ngạn: "...."

      Hai người lần nữa gì.

      Nam nhân căn bản là chưa từng lưu ý qua.

      Mà vị Chủ thần kia....lúc trước cũng hề dùng trí nhớ nguyên chủ nghĩ tới.

      Lại trận yên lặng khó thở.

      Mấy giây sau, nam nhân tiến lên vài bước, lạnh nhạt : "Tôi giúp buộc."

      Vì vậy.

      Từng khớp xương tay khẽ nâng.

      Ngón tay đưa lên, xuyên qua dây buộc tinh tế.

      Hoắc Trầm Ngạn đứng nghiêm, thu mắt, động tác chậm rãi.

      nâng lễ phục, để mặc táy máy.

      Chán chết mất, nghiêng đầu, khẽ đánh giá người nam nhân mặc tây trang này.

      Dưới ánh sáng mờ tối, chỉ thấy mi mắt xinh đẹp của rũ xuống, bên sườn mặt trong sắc tối như như , càng làm lộ ra vẻ thâm thúy động lòng người.

      Tuy chỉ là người phàm, nhưng phải công nhận ta đúng là rất đẹp...

      Nhan Vũ thầm thở dài, giống như thưởng thức vật trang trí ở thế giới giao dịch này trở thành đồng bạn, tâm tình bỗng trở nên vui vẻ cách khó hiểu.

      Bỗng.

      Cảm giác thân mình chợt lạnh.

      Là ngón tay nam nhân lơ đãng quẹt qua.

      lạnh băng và hơi ấm cơ thể chạm nhau, hai cái tương phản mở ra cái tê dại khó hiểu.

      Hai người đột nhiên ngẩn ra.

      Nhưng, ai gì.

      Hoắc Trầm Ngạn cúi đầu tiếp tục động tác.

      Nhan Vũ thu hồi tầm mắt, chuyển hướng suy nghĩ đến nơi khác.

      giống như vụ hôn ngoài ý muốn kia.

      Chẳng sợ mạc danh chạm đến tuyến an toàn, với bản tính hờ hững của hai người, ai cũng thuận thế tiến lên bước.

      ...

      Mấy phút sau.

      Dây cuối cùng cũng được buộc lại.

      Nam nhân rất thân sĩ mà xoay người, để tự mình sửa soạn lại chút.

      "Tốt lắm." Nhan Vũ khẽ cười: "Ca, thấy thế nào ?"

      Hoắc Trầm Ngạn quay lại.

      Chính là thấy thiếu nữ tuyệt sắc khoác mình bộ lễ phục đỏ thẫm, kinh diễm đập vào tầm mắt.

      "Đẹp lắm." Nam nhân khách quan , ngữ khí lại mang theo chút tình cảm riêng tư nào.

      Cho đến khi ánh mắt chuyển vòng, nhìn xuống phía tay ——

      "Đây là...."

      Nam nhân thờ ơ hỏi, nhưng trong con ngươi chứa đầy nguy hiểm cảnh giác.


    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [25]
      Editor: Cao Hân Hân
      Đó là chiếc nhẫn màu bạc đeo ngón áp út Nhan Vũ, những sợi dây xích đó vòng quanh ở cổ tay trắng nõn.

      Được loại ánh sáng lạnh này phụ trợ, càng tôn lên làn da trắng trẻo của .

      Chỉ là hoàn toàn nhìn ra nó được làm từ vật liệu gì, ngọc phải ngọc, mà những sợi dây xích như sợi tóc.

      " đẹp sao ?"

      Lúc này, thấy nam nhân nhìn nó, khóe môi cong lên, hỏi ngược lại.

      Ánh mắt Hoắc Trầm Ngạn u ám, khẽ gật đầu.

      Tất nhiên là đẹp.

      Nhưng, cũng...chứa đựng loại nguy hiểm khó hiểu.

      "Cám ơn khen." Nhan Vũ biết suy nghĩ của , chỉ thản nhiên cười, tay lướt qua chiếc nhẫn, trong lòng thầm than.

      Cái này... là do rút từ đoạn thần cốt của mình mà thành.

      Đương nhiên phải đẹp rồi.

      Aizz.

      Tuy thần thể sau này tự hồi phục.

      Nhưng sau khi bị xích thần đâm qua, xương cốt Nhan Vũ lại lần nữa bị thương nặng, là do hạ thủ quá mạnh ....

      còn biện pháp nào khác.

      Thần thể xuống đây được, thần lực lại nỡ dùng, vậy chỉ có thể rút chút thần cốt ra...

      "Ca, thôi."

      Nghĩ đến đây, thiếu nữ Chủ thần giọng , muốn nhanh nhanh gặp mặt 'khách hàng' của mình, để đòi nợ.

      Người nam nhân thấp giọng trả lời, thu ánh mắt.

      Gương mặt tuấn mỹ trong bóng tối, nhìn vẻ mặt.

      *

      Đêm.

      Đêm nay, Đế hào mời tiệc đèn đuốc lộng lẫy.

      Các nhân vật nổi tiếng trong giới đều tụ tập tại đây, vì tiệc mừng thọ chủ tịch Hoắc thị mà đến.

      Bây giờ mới 6:55.

      Phần lớn khách khứa có mặt tại trường, đều ăn diện lộng lẫy, vừa bước vào cửa, ai nấy cũng về phía chủ nhà chúc mừng.

      Nhưng.

      Khi bọn họ đến giữa phòng, nhìn mấy người đứng kia, trong lòng khỏi thất kinh.

      Vì thế sau khi tặng quà xong, ít người liền thầm nghị luận.

      "Hai nhà Hoắc, Lục vẫn còn đứng chung với nhau mà."

      "Cũng kỳ lạ, nhiều năm làm đồng minh với nhau. Lại , chủ mẫu Lục gia Chu Lỵ Dung và người vợ mất của Hoắc Kính là chị em ruột, quan hệ họ hàng..."

      "Cũng đúng. Bất quá, sao thấy Hoắc đại thiếu gia đâu nhỉ ?"

      "Cả vị Lục đại tiểu thư nháo đến ầm ỹ kia cũng chưa thấy tới a !"

      "Phải nháo chứ ! Dù sao tôi thấy vị con nuôi của Lục gia vẫn được sủng ái hơn, nhưng đúng là đáng ..."

      ....

      Tiếng xì xầm ngừng.

      Mọi người dán mắt vào cha con Hoắc gia.

      Người được chúc thọ Hoắc Kính thành thục thấy già, tư thái phong lưu, mị lực kém chút nào so với những người trẻ tuổi.

      Mà Hoắc Diệc Vinh lại tuấn tú lịch , phong độ mười phần.

      Nhìn bốn người Lục gia bên cạnh.

      Chủ mẫu Chu Lỵ Dung kỳ quái đứng qua góc, như là cố gắng duy trì nụ cười.

      Nhưng, Lục Bác Hàn nho nhã nhàng, Lục Cảnh Hiên trẻ trung tuấn mỹ, đủ chống đỡ tình cảnh.

      Lúc này, hai cha con mỗi người bên đứng cạnh Lục Hình Nhã.

      Người sau thân lễ phục thuần bạch, bởi vì mặt được trang điểm công phu nên khuôn mặt vốn chỉ hơi thanh tú cũng biến thành sinh động mỹ lệ, thần sắc nhu mì, càng lộ ra vẻ điềm đạm đáng .

      khỏi có khí chất hấp dẫn vạn phần.

      Đến khi, tiến lên đón nhận ánh mắt thưởng thức của mọi người, khỏi rủ mi, ngượng ngùng cười tiếng.

      Khiến cho huyết dịch bọn nam nhân ở đây sôi trào.

      "Lúc trước tôi gặp ấy, cùng lắm cũng bình thường, mà bây giờ...hít, quá mê người."

      "Nếu tôi có người con nuôi như vậy, hẳn là cũng nhịn được mà cưng chiều ."

      "Aizz, lần trước trong cái video kia, thiên kim Lục gia mới là tuyệt sắc, xem ra trong hình ảnh được chuẩn lắm, vị kia mới gọi là đẹp a !"

      ...

      Tiếng than thở như có như truyền đến.

      Lục Hinh Nhã cắn môi, dưới đãi ngộ này của mọi người, nụ cười môi ngày càng sâu.

      "Chị..." Trong mắt Lục Cảnh Hiên chợt lóe, như muốn tuyên bố quyền chiếm hữu, đưa tay định ôm vai ——

      "Lục Cảnh Hiên !" Hai giọng nam đồng thời quát lên.

      Lục Bác Hàn vòng qua vai con nuôi, mười phần là dáng vẻ bảo vệ.

      Mà Hoắc Diệc Vinh muốn qua lại bị gọi lại.

      "Sắp lập gia đình rồi, còn muốn bị nghi ngờ với em dâu mình sao ?"

      Hoắc Kính cau mày dạy dỗ con trai, còn mình bước tới, với Lục Hinh Nhã.

      "Lâu rồi gặp, Hinh Nhã ngày càng đẹp ra, nào để cho chú Hoắc nhìn chút..."

      Thấy vậy, Hoắc Diệc Vinh tức giận, vẫn là tiến lên, dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn Lục Hinh Nhã.

      Trong lúc nhất thời, Lục Hinh Nhã được mấy người nam nhân xuất sắc bao quanh bảo vệ, tựa như công chúa.

      ngước mắt lên, kiều nhìn bọn họ.

      "Con..."

      "Có khách đến !"

      tiếng thông báo vang lên cắt đứt.

      Tất cả mọi người khỏi ngẩn ra.

      Đến giờ này rồi, mà cũng có người đến ?


    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [26]
      Editor: Cao Hân Hân
      Các tân khách thầm , lại giương mắt nhìn lên, khỏi ngẩn ra.

      nam nhân người mang bộ tây trang màu xám bạc bước vào.

      Dáng người cao ngất, mặt mũi lại vô cùng tuấn mỹ.

      Nhưng, khí chất quá bức người.

      Giống như quân vương trong bóng đêm, bày ra phong thái lãnh đạm, khiến người khác dám nhìn thẳng.

      Đây chính là Hoắc đại thiếu gia ——

      Hoắc Trầm Ngạn.

      Mặc dù, người này chỉ là 'con nuôi' Hoắc gia, mặc dù, gần đây mới từ chức ở Hoắc thị.

      ở đây cũng có ai dám khinh thường .

      17 tuổi, người này lên tiếp nhận Hoắc thị, chỉ 5 năm ngắn ngủi, liền đem Hoắc thị vốn chỉ đứng thứ hai trong nước lên đứng đầu.

      Có thể , người làm đế quốc Hoắc thị phồn thịnh như bây giờ, phải Hoắc Kính, mà chính là Hoắc Trầm Ngạn.

      Chỉ là công cao chấn chủ.

      Mới là 'con nuôi', thủ đoạn lại cao tay như vậy ?

      Rốt cuộc cũng chỉ thay Hoắc Diệc Vinh làm áo cưới mà thôi.

      Sau khi từ chức, người tiếc hận có, mà người thầm vui sướng khi người gặp họa cũng thiếu, nhưng chung quy lại có ai dám trước mặt trào phúng.

      cho cùng.

      Mấy năm nay, Hoắc Trầm Ngạn dùng bản lãnh để tung hoành thương trường, sao thể e ngại được chứ ?

      Mọi người lắc đầu xúc động cảm thán ngu hiếu, có lên đoạt quyền.

      Vì vậy.

      Hôm nay thấy đến, vô số người theo bản năng căng thẳng, nhưng lại nhịn được mà trộm quan sát.

      Bất quá, làm người ta sợ hãi nhất chính là ——

      Vị này cho tới bây giờ vẫn chưa bao giờ mang theo bạn này chính là Hoắc đại thiếu, bên người lại xuất .... ?

      Lễ phục đỏ thẫm thập phần nổi bật xinh đẹp.

      Mái tóc dài đen nhánh tán loạn, che phần da trắng nõn.

      Bên gò má rũ xuống vài lọn tóc, mơ hồ chắn đôi mắt.

      Nhưng qua khe hở, cặp mắt cười cười kia quét tới, như có loại cảm giác ma mị.

      Lúc này, chậm rãi bước , phong thái quý khí ưu nhã.

      Đem khuôn mặt xinh đẹp phát huy đến tột cùng.

      động lòng người, nếu phải lúc nãy bị Lục Hinh Nhã kích thích hoóc-môn, kinh diễm bây giờ khiến người ta thấy hổ thẹn.

      Lại .

      Hai người nắm tay tiến lên sân, giống như ngôi sao bên mặt trăng, cùng nhau chiếu sáng bốn phía... Tựa như đôi bích nhân.

      Trong sảnh yên lặng mấy giây.

      Tiếp theo lại xôn xao cả lên.

      "Trời ạ ! Hoắc đại thiếu gia có đối tượng ?"

      " xứng đôi, đây là tiểu thư nhà nào ? Lúc nãy tôi cứ tưởng con nuôi Lục gia là đẹp nhất ở đây, nghĩ tới..."

      "..., phải ! Đây là vị thiên kim của Lục gia ! Các người xem tin tức sao ?"

      "Cái gì ?!"

      ......

      hòn đá làm cả hồ dậy sóng.

      Người đầu tiên nhận ra Nhan Vũ kinh hô lên tiếng, các khách khứa đều bùng nổ.

      thanh xì xầm lại vang lên.

      Ở chính giữa.

      Vốn là người được mọi người ca ngợi Lục Hinh Nhã thân thể khỏi lắc lư cái, cắn môi.

      Tại sao ?

      ràng mới là người mang 'hào quang Mary Sue'.

      Vậy mà tại sao Lục Khinh Ca mới xuất , tất cả mọi ánh mắt đều hướng về ta...

      Lục Hinh Nhã thống khổ nghĩ, trong mắt hơi nước dâng lên, nhìn qua mấy nam nhân bên cạnh cầu an ủi.

      Lại ngờ.

      Vốn dĩ chú ý lại có vài người dời tầm mắt, đều nhìn chằm chằm hai người bên kia.

      "Tiện nhân..." Lục Cảnh Hiên lẩm bẩm , trong mắt tia ngoan, nghĩ qua tối nay là có thể giải quyết được chị mình, giống như lần đầu ở trường thuê người giết tên nghèo hèn thuận mắt kia, trong lòng dâng lên nổi khoái cảm.

      Mà Lục Bác Hàn nhìn con xuất sắc như vậy, bất giác vui vẻ, nhưng trong lòng lại tức giận vì bị vả mặt.

      Đến cha con Hoắc gia...

      Bởi vì hai người vô cớ bước vào cùng nhau, khiến bọn họ nảy sinh cảnh giác.

      "...Khinh Ca, sao các người lại cùng nhau ?"

      Chốc lát, khi Nhan Vũ và Hoắc Trầm Ngạn tới, Hoắc Kính liền hỏi, cũng hỏi 'con nuôi' mà chuyển hướng sang Nhan Vũ.

      "Vừa vặn gặp bên ngoài." Nhan Vũ cười khẽ, lễ độ : "Chú Hoắc, sinh nhật vui vẻ."

      Hy vọng...ngài có thể thích 'món quà' mà tôi tự tay chuẩn bị kia.

      " ra là vậy." Hoắc Kính an tâm, cười ha ha tiếng.

      "Khinh Ca khách khí. thời gian thấy, con là ngày càng mặn mà..."

      Hoắc lão gia trước giờ phong lưu lòng , đánh giá , nghĩ vị giai nhân này sau này cho con trai mình, có chút tiếc nuối.

      Bất quá dã tâm quá lớn, còn bằng tiểu tinh Hinh Nhã kia...

      "Hoắc Diệc Vinh ! Con còn bồi vị hôn thê mình !" Nghĩ nghĩ, Hoắc Kính lại nhìn qua con trai, mắng.

      Nhất thời gương mặt tuấn tú có chút khó chịu.

      Tuy là hôm nay Nhan Vũ rất đẹp, nhưng vì ấn tượng trước giờ, cộng thêm Lục Hinh Nhã ở đây, ta trong vạn phần muốn.

      Nhưng, lát sau.

      Hoắc Diệc Vinh tiến lên, muốn nắm lấy : "Khinh Ca..."

      Nhan Vũ lui về sau bước, ánh mắt nhìn qua Hoắc Trầm Ngạn, cau mày .

      "Tại sao lại chào ấy ?"

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [27]
      Editor: Cao Hân Hân
      "..."

      Hoắc Diệc Vinh thoáng chốc cứng lại: "Tôi còn chưa đánh..."

      ta theo bản năng muốn cười lạnh.

      Nhưng, giây tiếp theo.

      Hoắc Trầm Ngạn lãnh đạm liếc qua, khiến cho những lời trào phúng của ta nghẹn lại ở cổ.

      "....Đại ca." Rốt cuộc, Hoắc Diệc Vinh vờ cười, gọi tiếng, chẳng qua biểu mặt ràng là xem thường.

      Tên tạp chủng này...

      "Ừ." Hoắc Trầm Ngạn chỉ gật đầu, bộ dáng hờ hững, dứt lời lại dửng dưng ra ngoài mấy bước.

      Hiển nhiên muốn đứng giữa đại sảnh này nữa.

      Ánh mắt Nhan Vũ chợt lóe, liếc qua cái, như có điều suy nghĩ.

      "Khinh Ca từ khi nào lại quen Trầm Ngạn vậy ?" Hoắc Kính đứng bên thấy vậy, đột nhiên lại cảnh giác.

      Nhan Vũ cười khẽ, vuốt những sợi tóc bên má lên, chỉ : "Tôi nghĩ, vẫn là nên có quy củ chút."

      "Ồ, Lục đại tiểu thư còn biết đến quy củ cơ đấy ?"

      Chu Lỵ Dung luôn mực yên lặng lại bất thình lình lên tiếng, giọng thập phần trào phúng, đem tất cả bực bội phát tiết lên người .

      "Hừ." Lục Bác Hàn cười lạnh, ý đồng ý càng ràng.

      Ánh mắt Nhan Vũ sáng lên, thở dài .

      " làm dưới theo, vốn là ở trong nơi có quy củ, tôi cũng chỉ biết vứt bỏ nguyên tắc bồi."

      " !" Lục Bác Hàn bị nghẹn cái, chợt nhịn được mà tức giận ——

      "Cái đứa nghiệt..."

      "Ai ai, Bác Hàn." Hoắc Kính kéo người lại, giảng hòa : "Hôm nay là thọ yến của tôi..."

      Xong, ông ta quay sang Nhan Vũ, .

      "Khinh Ca yên tâm, Hoắc gia chúng ta tuyệt đối là nhà có quy củ."

      Nghĩ đến nha đầu này chính là muốn mượn cơ hội công kích Lục gia, cùng Hoắc Trầm Ngạn có thâm giao gì.

      Mà cũng đúng.

      Hai người này làm sao có thể đến với nhau....

      Hoắc Kính thầm , lại trừng mắt nhìn qua Hoắc Diệc Vinh, lại: "Còn mau bồi vị hôn thê !"

      Vì vậy, Hoắc Diệc Vinh trầm mặt, đến gần Nhan Vũ, cũng có hành động gì thêm.

      Nhưng.

      Hình ảnh hai người đứng gần nhau rơi vào trong mắt người, khiến ả vô cùng đau lòng.

      Vinh ca...

      Lập tức, cách đó xa Lục Hinh Nhã nắm chặt tay, nghĩ đến chuyện Hoắc Kính muốn tuyên bố ngày cưới của bọn họ, càng cảm thấy thế giới như sụp đổ.

      "Tinh ——"

      Bỗng nhiên, điện thoại trong túi xách vang lên tiếng.

      Tức khắc lôi được Lục Hinh Nhã từ trong địa ngục lên.

      Video đến rồi ?!

      chợt mừng rỡ như điên, hít sâu mấy cái, nhìn qua Nhan Vũ.

      Lục Khinh Ca.

      đợi đó, Vinh ca, chỉ có thể là người của tôi...

      Nghĩ vậy, Lục Hinh Nhã buông ánh mắt, tiếp tục giả vờ khiếp sợ kiều.

      Lại để ý đến.

      Lúc cúi đầu, bên kia cũng nhìn sang, khóe môi nâng lên nụ cười quỷ quyệt.

      Chốc lát.

      Đồng hồ điểm 7:00.

      Thọ yến chính thức bắt đầu.

      Hoắc Kính đứng trước đại sảnh, nâng ly đọc diễn văn.

      "Hoan nghênh quý vị nể mặt đến tham dự thọ yến của Hoắc mỗ, tôi xin kính trước ly !"

      Tiếng chúc mừng vang lên liên tục.

      Tiếp theo, các tân khách đều rối rít nâng ly, uống hơi cạn sạch.

      Theo thông lệ mở đầu như vậy coi như xong.

      Hoắc Kính cười ha ha tiếng, bên kéo Hoắc Diệc Vinh, bên gọi Nhan Vũ, lại .

      "Tối nay, còn có chuyện vui nữa ! Mọi người đều biết, Diệc Vinh con tôi và Lục tiểu thư sớm có hôn ước..."

      Ông ta vừa , Hoắc Diệc Vinh tay nắm chặt nắm đấm, muốn mở miệng cự tuyệt ——

      "Đợi !"

      Lục Hinh Nhã lên tiếng trước bước.

      Mọi người đều giật mình, nhìn qua.

      Chỉ thấy mang vẻ mặt kiều sợ hãi, thần sắc căng thẳng, như là dốc lên toàn bộ khí lực, mới hô lên.

      "Lục, Lục Khinh Ca ấy sớm còn trong sạch...căn bản xứng với Vinh ca !"

      Toàn trường xôn xao.

      "Cái gì ?"

      "Trời ạ, phải chứ ?"

      ....

      Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn sang Nhan Vũ, kinh ngạc có hoài nghi có, thiếu người ác ý định tội cho .

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [28]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Hinh Nhã, con gì ?!"

      Hoắc Kính bị cắt ngang, trong lòng cũng lộp bộp rơi xuống.

      "Chị, chị ta..."

      "Lục Khinh Ca, sao lại thế này ?"

      Hai cha con Lục gia cùng lên tiếng.

      Chỉ là người trước là ngạc nhiên nghi ngờ, mà người sau là hoàn toàn khẳng định.

      "Ai u, phải là chuyện tình đêm đó ?" Chu Lỵ Dung che miệng cười tiếng, tràn đầy ác ý.

      "Hửm ?" Nhan Vũ khẽ cười, dưới loại tình huống này, vẫn ưu nhã trấn định.

      "Lục Hinh Nhã, có chứng cứ sao ?"

      "Đương nhiên là có." Lục Hinh Nhã gắt gao cắn môi: "Ở trong di động của tôi."

      Vừa , gọi người phục vụ tới, chỉ vào tin nhắn video trong điện thoại, run giọng .

      "Nhờ, nhờ giúp tôi đem video này phát lên màn hình chiếu, được ?"

      "...A, được, được." Người đó vẻ mặt hơi ngưng đọng nhận lấy điện thoại, nơm nớp lo sợ .

      Trong lúc chờ đợi.

      Giữa sân lại là trận ồn áo náo động.

      "Có video ? Vậy chỉ sợ chuyện kia phải giả đâu !"

      " ngờ thiên kim Lục gia lại là loại hàng này..."

      "À, vị này phải là người sau này được nhận về sao ?"

      "Nghe là do tội phạm nuôi thành, quả nhiên."

      "Vẫn là Hinh Nhã tiểu thư có giáo dưỡng a...."

      ....

      thầm ngừng.

      Rất nhiều ánh mắt khinh bỉ rơi vào người Nhan Vũ.

      Hôm nay có
      mấy nhà đài may mắn được
      mời đến, lúc này tay cầm máy chụp hình, hai mắt tỏa sáng.

      Ở giữa đại sảnh, bốn người Lục gia và cha con Hoắc gia nhìn , ánh mắt như muốn đem ăn tươi nuốt sống.

      Nhan Vũ thèm để ý, ánh mắt lượn vòng, lại đụng phải tầm mắt của nam nhân ngồi trong góc kia.

      Nơi đó.

      Ở góc độ người ta thấy, cầm ly rượu lên, xa xa kính ly.

      —— vì biểu kế tiếp của Nhan Vũ.

      Khóe môi thiếu nữ Chủ thần ngày càng sâu hơn.

      "Thiết bị được rồi."

      Bỗng dưng, tiếng vang lên.

      Tân khách toàn trường đều chấn động, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy màn hình chiếu rất lớn từ bên hạ xuống.

      Lục Hinh Nhã bước lên phía trước, nhận lấy remote người phục vụ đưa, trong bụng thầm đắc ý.

      Hoàn toàn để ý đến——

      Người làm kia sau khi xuống, nhưng là nhìn về phía....Nhan Vũ gật đầu cái.

      "Mọi người mời xem..."

      Giây kế tiếp, Lục Hinh Nhã vờ lo sợ lên tiếng, nhấn nút.

      Ánh sáng màn hình lóe lên.

      màn hình nháy mắt xuất đôi nam nữ trần truồng quấn quít lấy nhau !

      Tất cả tân khách đưa mắt nhìn sang.

      Các ký giả cũng nhấc máy quay phim lên.

      Nhưng.

      Nhìn được lúc, cho đến khi thanh bên trong vang lên, sắc mặt mọi người liền biến đổi.

      "A... tốt...Vinh ca, em ."

      "Em đó, tiểu tinh này....Hinh Nhã ngoan....nga..."

      !?

      " đúng ! Đây là ai vậy ?" biết là ai đầu tiên kêu lên.

      Những người còn lại nhìn chăm chăm lên, rốt cuộc hoảng sợ phát .

      Trong cái video mờ tối kia, nhân vật chính nào phải Lục Khinh Ca và gã nam nhân nào đâu !

      Mà là...Hoắc Diệc Vinh và Lục Hinh Nhã !

      Trời ạ !

      rể cùng em vợ sao ?

      ít người cảm thấy đầu óc như tê dại trận !

      "... phải ! Cái này là giả, là giả !"

      Lục Hinh Nhã sợ hãi hồi hồn, lúc này la lớn.

      run giọng, liều mạng nhấn nút tắt video.

      Nhưng trước sau vẫn có kết quả.

      !

      Như thế nào, như thế nào...lại phản ứng ?

      Chớp mắt mồ hôi lạnh thấm ướt cả lưng, nhất thời mặt Lục Hinh Nhã còn chút huyết sắc.

      "Chị..." Lục Cảnh Hiên phản ứng lại, lửa ghen bùng cháy, bỗng dưng xông về phía , muốn chất vấn.

      Hoắc Diệc Vinh bước nhanh mấy bước, bảo vệ ta.

      Lục Bác Hàn cùng Hoắc Kính đồng thời hô to, để cho người phục vụ dừng hình chiếu.

      Nhưng, trong vòng mấy giây.

      Còn chưa chờ bọn họ làm xong động tác, màn hình lại chợt lóe.

      Lần này xuất , lại là....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :