1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [7]
      Editor: Cao Hân Hân
      Nhan Vũ chớp chớp mắt, sửa lại lời.

      " phải, tôi là muốn hỏi, ân huệ để Hoắc tiên sinh xử lý chỗ này giúp tôi....có giá bao nhiêu ?"

      Hoàn toàn có chút ngang ngạnh nào.

      Mà Hoắc Trầm Ngạn cũng tiếp tục trêu , liếc cái : " cần."

      Nhan Vũ hơi nhíu mày, vậy lúc nãy là muốn gì——

      ta ý vị cười: " là em dâu tôi mà, đúng chứ ?"

      Nhan Vũ: "...."

      Hửm ?

      Là vậy sao ?

      Cũng phải, tại nguyên chủ vẫn chưa cùng Hoắc Diệc Vinh giải trừ hôn ước, lại , thân phận này của vốn cùng lợi ích của Hoắc Trầm Ngạn có liên quan.

      Oh.

      Ít nhất ....bây giờ cũng chưa có chuyện gì, nên ngoài mặt là như vậy...

      nghĩ tới Hoắc Trầm Ngạn vậy mà sống rất có quy tắc.

      đối tượng tốt để giao dịch, rất thích hợp để mượn sức dùng ở nơi này a~

      như vậy...

      "Vậy, cám ơn,...ca ( trai) ?" Nhan Vũ chỉ ngẩn ra trong nháy mắt, liền tuân theo quy củ nơi này đối với thân phận nguyên chủ, gọi tiếng.

      Giọng thiếu nữ trong trẻo, ưu nhã, tinh tế quấn chặt bên tai , khảy tiếng lòng.

      Hoắc Trầm Ngạn ảm đạm, lên tiếng đáp lại: "...Ừm."

      Dưới ánh đèn mờ tối, nhìn thiếu nữ cười yếu ớt trước mắt, môi mỏng hiếm khi thấy nở ra nụ cười tà khí, cũng thuận thế thay đổi cách gọi.

      "Khinh Ca khách khí rồi."

      Nam nhân tựa tiếu phi tiếu , lại đưa tay, tự nhiên lướt qua gò má , chạm vào vết thương kia.

      "Lầu hai có phòng..."

      Lời chưa hết, Nhan Vũ hiểu muốn gì: " cần."

      Chẳng qua là muốn cho lên đó xử lý vết thương thôi.

      Nhưng..."Như vầy được rồi."

      cười , liếc mắt nhìn tình trạng thê thảm của mình, vô tình cười.

      thê thảm chút, làm sao lừa được vị khách hàng 'hiền lành' kia của chứ ?

      "Ca, đưa tôi về đoạn, được chứ ?"

      "...Được." Hoắc Trầm Ngạn mâu quang hơi lóe lên, cũng khuyên bảo gì nữa.

      *

      Lát sau.

      Nhan Vũ mang thân thương tích cùng ánh mắt kinh hoảng, theo người nam nhân ra khỏi 'Mị sắc'.

      Lên xe, thẳng về phía ghế ngồi phía sau, nhắm mắt lại.

      Nhìn như là muốn nghỉ ngơi chút.

      thực tế, vào sâu trong thức hải, lật lại trí nhớ của tiền nhiệm.

      —— Coi như là do quy tắc thế giới sinh ra "Chủ thần giao dịch", tiền nhiệm tuy tính tình thánh mẫu, nhưng cũng tùy tiện lựa chọn khách hàng.

      Mỗi thế giới, chỉ có 'Khí vận sủng nhi' mới có tư cách cùng Chủ thần làm giao dịch.

      Số mệnh, tức là mỗi người đều có chung mệnh cách.

      Ở ba ngàn thế giới, cách mỗi đoạn thời gian, thiên địa tạo ra 'Khí vận sủng nhi', tập hợp những số mệnh lớn của thế giới đó mà thành, giống như nhân vật chính trong tiểu thuyết vậy, vô luận trải qua bao nhiêu gian nan trắc trở, nhưng cuối cùng vận khí bùng lên đưa họ leo đến đỉnh cao của đời người.

      Chính vì vậy mà linh hồn của những người này mới có giá trị.

      Mà Chủ thần xuất vào lúc bọn họ rơi vào khốn cảnh tuyệt vọng nhất, và hỏi họ có muốn ký kết khế ước hay .

      —— Chỉ cần sau khi chết nguyện ý hiến tế linh hồn, Chủ thần căn cứ vào thuộc tính thế giới, phân phối cho khế ước giả bàn tay vàng tương ứng, giúp họ nhanh chóng tiến đến thời hạn nghịch tập.

      Đương nhiên, cho dù là ở thời kỳ tăm tối nhất, cũng có 'Khí vận sủng nhi' luôn giữ vững tâm trí kiên định từ chối ký kết, cuối cùng tự dựa vào sức mình leo đến đỉnh cao.

      Nhưng, đời này, càng thiếu những kẻ thích theo đường tắt.

      Khách hàng giao dịch của Chủ thần, chính là thuộc loại này.

      Tóm lại, nguyên tắc khế ước là: Công bằng công chính, hoàn toàn tự nguyện.

      Cho nên, đối với việc Bạch Nguyệt Linh ầm ỹ công bằng, Nhan Vũ vạn phần đồng ý.

      Chậc.

      Phát mình có chút lạc đề, mí mắt khẽ run, đem lực chú ý quay lại 'Thông tin khách hàng'——

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [8]
      Editor: Cao Hân Hân
      Lần đầu xuyên , vì để tiết kiệm chút thần lực ít ỏi, Nhan Vũ chọn thế giới cấp bậc thấp nhất, cấp D.

      Đây là thế giới có bối cảnh đại.

      'Khí vận sủng nhi', cũng chính là khách hàng của tiền nhiềm trước kia, tên là Lục Hinh Nhã thiên kim tiểu thư giả mạo.

      Sỡ dĩ gọi ta là thiên kim giả mạo là bởi vì lúc vừa mới sinh ra, mẹ ruột của cũng chính là góa phụ phạm tội tử hình sinh ra tâm ý xấu, vì muốn có được cuộc sống tốt đẹp, nên đem ta tráo đổi với thiên kim tiểu thư Lục gia cũng vừa mới sinh ở phòng bên cạnh.

      Từ đó, hai vì thân thế tráo đổi, nên có cuộc sống trái ngược nhau.

      Lục Hinh Nhã trở thành con nhà giàu, được cưng chiều như công chúa, mẹ kế cùng kế đệ đối xử với tồi, lại còn có trúc mã gia thế tốt.

      Cho dù ta có tướng mạo bình thường, được coi là ưu tú nhưng vẫn được nâng niu ở lòng bàn tay.

      Ngược lại, thiên kim tiểu thư là Lục Khinh Ca biến thành con của tội phạm, suốt ngày phải làm công với dưỡng mẫu sống cuộc sống bần hàn.

      Bởi vì sống trong môi trường như vậy, Lục Khinh Ca tạo nên tính cách rất kiên cường, chịu khó từng bước lên, tin rằng rồi có ngày vượt qua tất cả mọi người.

      Thẳng đến năm mười tám tuổi, Lục Khinh Ca nhận được thư thông báo của học viện số Trung Hoa, nhưng cùng lúc đó trong nhà mẹ lại mắc bệnh ung thư.

      Hè năm đó, ngủ nghỉ canh giữ trước giường mẹ già.

      Bị tấm lòng hiếu thuận của lay động, bà vô cùng áy náy, cuối cùng dùng hết dũng khí liên lạc với Lục gia ra chân tướng năm đó.

      Vì vậy, chuyện 'thiên kim giả' này khiến giới truyền thông cả nước phải xôn xao.

      Hai cũng rất nhanh khôi phục lại thân phận của mình.

      Lục Khinh Ca trở lại Lục gia

      Lục Hinh Nhã trả lại tất cả những gì thuộc về mình, rời khỏi Lục gia, nhưng Lục gia vẫn đều đặn cung cấp tiền sinh hoạt hằng ngày cho .

      Theo tiến triển này, đây cũng tính là kết cục tốt.

      Với lại Lục Hinh Nhã là 'khí vận sủng nhi' của thế giới này, nếu ta chịu kiên trì cố gắng ở giai đoạn khó khăn đó, trước sau gì ta cũng lần nữa đứng đỉnh cao đời người.

      Nhưng, trong thời điểm ta chịu nhiều mất mát nhất Chủ thần tiền nhiệm xuất ——

      Lục Hinh Nhã chịu nổi cám dỗ, lấy linh hồn làm điều kiện đổi lấy 'Hào quang Mary Sue'.

      Bàn tay vàng này, chủ yếu là khiến cho phái nam nảy sinh tình cảm đặc biệt đối với ta.

      Lục Hinh Nhã mang hào quang này lên, cố tình tiếp xúc thường xuyên với 'trúc mã' Hoắc Diệc Vinh.

      Rất nhanh, tên đàn ông đính hôn với Lục Khinh Ca thay lòng, điên cuồng thương ta.

      Thậm chí càng về sau, cha nuôi, cha chồng, kế đệ cũng sinh ra tâm tư khác thường với ta.

      Sau này, trải qua vài phen bất hòa, Hoắc Diệc Vinh và Lục Hinh Nhã cuối cùng cũng hạnh phúc viên mãn.

      Cha con Lục gia nhịn đau nhận , để ta dùng thân phận thiên kim đại tiểu thư Lục gia gả cho Hoắc Diệc Vinh, cha chồng luôn bật đèn xanh cho đứa con dâu này.

      Còn Lục Khinh Ca ?

      Trải qua loạt đả kích, đặc biệt là năm mười tám tuổi ấy, sau khi bị 'dạy dỗ', vị thiên kim này tinh thần trạng thái luôn ở mức phòng bị, thậm chí còn mắc chứng trầm cảm.

      Sau ngày giải trừ hôn ước, nhảy từ lầu hai mươi của Lục thị xuống, kết liễu mạng sống.

      ...

      "Thông tin khách hàng" đến đây ngừng.

      Nhan Vũ từ trong nhận thức ra, cũng bởi vì chuyện của nguyên chủ mà cảm thấy đau lòng.

      Mỗi sinh linh đều mang số mạng riêng.

      Người đối nghịch với "khí vận sủng nhi" sao có được kết quả tốt ?

      Cho dù có bàn tay vàng nữa, Lục Khinh Ca đối nghịch với Lục Hinh Nhã, đến cuối cùng kết cục vẫn thê thảm như vậy thôi.

      Đương nhiên, luân hồi cũng coi trọng cân bằng.

      Kiếp này, nếu đức hạnh tốt mà chết thảm, kiếp sau tự nhiên được thiên đạo bồi thường, vận khí thay đổi.

      lần uống, lần ăn, đều có số hết.

      Lại , lấy lại giao dịch chỉ để làm nhiệm vụ Chủ thần của mình, sao phải quan tâm đến việc sinh tử của phàm nhân ?

      Quả là rất phí tinh lực.

      Còn bằng dùng chút thời gian đó đánh giấc.

      Phải biết rằng ngủ cũng là trong những phương pháp hồi phục thần lực đó.

      Hơn nữa... còn an toàn, dễ chịu, hoàn toàn có tác dụng phụ !

      Còn có thể ở trong mộng suy nghĩ về biện pháp đối phó với Lục Hinh Nhã...

      Ý niệm này lên trong đầu, Nhan Vũ hàng mi dài hơi rung động, ngáp cái, tiến vào trạng thái ngủ chập chờn.

      Thoáng rùng mình, giật giật ngón tay.

      Khẩn trương nắm chặt lấy bộ đồ rách rưới người.

      Bỗng dưng, phía trước có giọng nam từ tính trầm thấp truyền đến, mơ hồ vang lên bên tai ——

    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [9]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Lạnh ?"

      Giây tiếp theo, Nhan Vũ giật giật khóe môi, mơ hồ đáp lại: "Ừm..."

      Sau đó, liền có cảm giác nhiệt độ trong xe đột nhiên tăng cao.

      Trong đêm tối.

      Chiếc Maybach màu đen yên lặng chạy đường.

      Hoắc Trầm Ngạn đánh tay lái, giữ cho chiếc xe luôn ở trạng thái ổn định nhất.

      Đèn đỏ, giảm tốc dừng xe, tự chủ liếc mắt về phía gương chiếu hậu cái.

      Trong đó là điềm tĩnh ngủ.

      Đôi mắt kia bình yên nhắm lại, lông mi dài cong như cây quạt rủ xuống ở da thịt trắng noãn của .

      Tựa như bức tranh vô cùng mỹ lệ, cũng giống như con mèo lười an nhàn ngủ say.

      Tuy nhiên, vết máu bên má cùng vết thương người, quần áo tả tơi....lại khiến cho phát ra khí chất làm người người thương xót.

      Giống như thiếu nữ đơn thuần vừa mới thoát khỏi việc bị cưỡng đoạt.

      Nhưng giờ đây, ánh mắt nam nhân chợt lóe, khỏi nhớ lại những hình ảnh mà đứng phía sau theo dõi màn kia——

      Thân thủ linh hoạt.

      mang môi nụ cười , tay cầm mảnh thủy tinh đâm về phía cổ họng của mấy tên côn đồ.

      Mười phần tàn nhẫn.

      chỉ tàn nhẫn với địch nhân, mà cả chính bản thân cũng như vậy.

      Đây cũng là loại tương phản, khiến cho Hoắc Trầm Ngạn nảy lên tia hứng thú.

      Vì vậy, khi sắp vượt qua cái gọi là 'tự vệ' kia, liền ra tay ngăn cản.

      Kết quả cuộc thăm dò tiếp theo quả nhiên đều nằm trong dự liệu của .

      Cho dù bề ngoài nhìn như vô hại, nhưng thực chất này vô cùng hờ hững và ngoan độc, khiến cho dường như thấy được.... phiên bản khác của mình.

      Mà Hoắc Trầm Ngạn khẳng định, trước đêm nay, chỉ là bình thường như bao người khác.

      Dù biểu bên ngoài rất ưu tú, nhưng trong mắt cùng lắm cũng chỉ có thế.

      Hoắc Trầm Ngạn cho rằng đối phương có thể ngụy trang hoàn mỹ như vậy.

      Nhưng bây giờ, nhìn thấy, quả hoàn toàn giống với trước kia...

      Nam nhân nhíu mày, hiếm khi nổi lên cơn tò mò muốn được nghiên cứu tìm tòi.

      Nháy mắt, đèn chuyển sang màu xanh.

      thờ ơ đạp ga, tiếp tục cho xe chạy.

      Thẳng đến nửa tiếng sau——

      Cuối cùng đến nơi, muốn lái xe vào biệt thự Lục gia say sưa giấc nồng ở phía sau chợt chậm rãi mở mắt.

      "Dừng."

      Nhan Vũ giọng , trong tiếng lười biếng còn mang chút mùi vị buồn ngủ.

      Nhưng, đôi mắt kia lại sáng như sao, tựa như chưa từng ngủ vậy.

      "Để tôi xuống chỗ này là được rồi." Nhan Vũ duỗi người, .

      Hoắc Trầm Ngạn gì, đạp thắng xe.

      Đưa xe chậm chạp tấp vào lề, đồng thời nhấn mở cửa.

      "Cạch——" tiếng vang .

      Khóe môi Nhan Vũ nâng lên độ cong, lúc đẩy cửa xe, lơ đãng nhìn qua vết máu dính xe.

      "Cám ơn ca. Bất quá, hình như tôi làm dơ xe của ......" xin lỗi vô cùng lễ phép.

      " sao." Nam nhân lãnh đạm . " đường cẩn thận."

      "Ừm." Nhan Vũ lên tiếng đáp lại, xuống xe, trở tay đóng cửa, bước về phía trước.

      Hoắc Trầm Ngạn yên lặng nhìn theo bóng dáng dần mất hẳn, đột nhiên....lại quay trở lại ?!

      Nam nhân có chút hiểu được.

      Nhan Vũ quay lại đến gần cửa xe, đưa tay gõ cái.

      kéo cửa kính xuống.

      Chỉ thấy cúi người, song song đối mặt với mình.

      Bỗng chốc gió đêm thổi qua.

      Cách khung cửa xe, mùi máu xen lẫn trong mùi hương cơ thể trong lành bị thổi vào trong xe, để lại cổ mê hoặc.

      Nhan Vũ khẽ gọi: "Ca."

      "Hửm ?" Nơi cổ họng Hoắc Trầm Ngạn mơ hồ phát ra tiếng, tựa lưng vào ghế ngồi nhìn , mang theo mấy phần thờ ơ, tư thế lười biếng hiếm thấy.
      Last edited: 28/12/17

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [10]
      Editor: Cao Hân Hân
      Nhưng, Nhan Vũ bình tĩnh nhìn vào mắt , đưa ra câu hỏi rất hợp phong tình ——

      " có hay ...?"

      Những lời còn lại hề lọt vào tai .

      Ở khoảng cách tiếp xúc gần như vậy, Hoắc Trầm Ngạn nhíu mày: "...Có."

      ngừng chút mới đáp lại, tìm trong ví tấm danh thiếp đưa cho , cũng hỏi nguyên do.

      "Cảm ơn." Nụ cười bên miệng Nhan Vũ càng sâu hơn, lập tức thẳng người, lưu luyến quay đầu rời , cất bước chìm vào bóng đêm thê lương.

      Trong xe.

      Nam nhân nhìn vào bóng lưng nhắn kia, suy nghĩ lát về dụng ý của , môi mỏng cong lên để lộ tia nghiền ngẫm.

      *

      1 giờ sáng, Nhan Vũ cuối cùng đến trước cửa nhà Lục gia.

      Đưa tay vào mở khóa cảm ứng nhận diện dấu vân tay, đẩy cửa ra, đập vào mắt là mảnh tối tăm.

      "Cạch ——" tiếng.

      Nhan Vũ đóng cửa, nghiêng người, trực tiếp đứng tại chỗ tối đó mày mò.

      Động tĩnh cũng lớn lắm.

      ngờ, còn chưa chờ tìm được nút bật đèn.

      có tiếng bước chân vội vã từ cầu thang truyền đến, càng lúc càng gần.

      Lát sau, đèn phòng khách được ai đó bật lên.

      thanh khó tin duyên dáng vang lên: "Trời đất ! Khinh Ca, cậu làm sao vậy ?"

      Là giọng của Lục Hinh Nhã.

      Chủ thần thiếu nữ bình tĩnh ngẩng đầu, cuối cùng cũng thấy được dung mạo của vị 'khách hàng' này ——

      Cùng với trong hình giống nhau: Khuôn mặt miễn cưỡng có thể gọi là thanh tú, phong cách người cũng phải là quá kinh diễm, ngược lại khuôn mặt mềm mại bày ra bộ dáng nhu nhược giúp ta tăng thêm mấy phần phong vị.

      Bất quá khi nhìn về phía ta, 'hào quang Mary Sue' phát ra rất mạnh mẽ, mang theo vẻ hấp dẫn mãnh liệt với đối phương.

      Mà lúc này, ta cắn môi, biểu điềm đạm đáng , so với hình như ta mới là người gặp phải rủi ro.

      Tầm mắt hai người giao nhau.

      Lục Hinh Nhã cau mày tiến lên, lo lắng kéo tay .

      "Khinh Ca, cậu, cậu rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?" Hoàn toàn là bộ biết chuyện.

      "Tôi sao." Nhan Vũ bình tĩnh , mà trong lòng thở dài ——

      Là "Khí vận sủng nhi" ta có liên quan đến cân bằng của thế giới này.

      Cho nên, có cách nào để trực tiếp cướp lại bàn tay vàng của ta, càng thể trực tiếp giải quyết đối phương.

      Nếu khiến cho thế giới này trở nên hỗn loạn.

      Trải qua hồi tính toán tỉ mỉ, chỉ có thể đợi câu chuyện thế giới này hết 50% so với nguyên bản (nghĩa giống như nguyên tác), Nhan Vũ mới có thể đoạt lại bàn tay vàng, rồi còn lại 10% là có thể lấy được lực lượng linh hồn.

      Mà vào lúc này.

      Con ngươi Nhan Vũ u quang chợt lóe, trong phút chốc khai triển 'con mắt Chủ thần'.

      Quét về phía đỉnh đầu của đối phương, xuất tỷ số số mệnh: 99%...

      Nhìn thấy con số này, Nhan Vũ khỏi trầm mặc.

      Nhưng nghĩ đến, bộ dáng im lặng này của thành công khiến Lục Hinh Nhã hiểu lầm.

      Chuyện đó thành công rồi ?

      Lục Hinh Nhã ánh mắt chợt lóe, nhìn biểu kia của , áo quần rách rưới cùng với những vết bầm tím người, ả ta lùi về sau bước, thất thanh la lên.

      " ! Khinh, Khinh Ca cậu... lẽ...cậu bị 'khi dễ' sao ?"

      xong, ả ta giống như lỡ miệng, dùng tay che lại, kinh hoảng nhìn lên lầu cái.

      "Đến đây, Khinh Ca, thừa dịp cha mẹ biết chuyện, mình giúp cậu xử lý...."

      Tiếng la kéo chú ý của Nhan Vũ về, nhạy bén nghe được tiếng bước chân cầu thang, lại nhìn vị khách hàng hảo tâm trước mặt, trong bụng cười cười.

      Bỗng, tiếng quát to trong dự liệu vang lên: "Ai bị khi dễ ?"

      nhìn lên, chỉ thấy đôi vợ chồng trung niên cùng chàng trai trẻ xuống.

      Người đàn ông trung niên chính là cha Lục, Lục Bác Hàn xanh mặt, : "Lục Khinh Ca, xảy ra chuyện gì ?"

      "Trời ạ !" Lục gia chủ mẫu Chu Lỵ Dung bên cạnh cũng khoa trương la lên.

      " phải là ra ngoài ăn chơi lêu lổng chứ ?"

      "Ba, mẹ..." Lục Hinh Nhã lên tiếng hòa giải.

      "Mọi, mọi người đừng như vậy, Khinh Ca phải loại người đó đâu..."

      "Chị !" Vị thiếu niên đẹp trai nghe vậy, liền chạy đến bên người ta.

      "Chị đừng quá lương thiện như vậy, cái thứ rách nát như ta, hằng đêm thường xuyên đến quán bar vui chơi nhảy múa, căn bản là xứng sống trong nhà Lục gia chúng ta !"

      "Cái, cái gì ?" Lục Hinh Nhã giật mình, khó tin nhìn vào Nhan Vũ, trong giọng tràn đầy thất vọng cùng tố cáo.

      "Khinh Ca, cậu là vị hôn thê của Vinh ca, cậu....sao cậu lại có thể làm những chuyện như vậy ?"
      Last edited: 23/12/17

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [11]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Tôi làm sao ?"

      Nhan Vũ chậm rãi hỏi, trong giọng có chút ngạc nhiên: "Chỉ vài ba câu, các người liền định tội tôi như vậy ?"

      Vừa , vừa nhìn Lục Hinh Nhã, cười hỏi.

      " phải là do nhắn tin cho tôi, Hoắc Diệc Vinh muốn hẹn gặp tôi sao?

      Lục Hinh Nhã cả kinh.

      Lần này, bị dọa cho nhảy dựng.

      "Cậu..." ta cắn cắn môi, hốc mắt hơi đỏ: "...Cậu gì vậy ?"

      Sao có thể ?

      ràng là dùng điện thoại của Vinh ca để gửi tin nhắn.

      Lúc đầu nhắn, vì Lục Khinh Ca đồng ý , còn giả vờ giọng điệu Vinh ca tức giận bảo "Nếu mau đến ngay", đối phương nhanh chóng đáp ứng.

      Lục Khinh Ca sao lại biết được chân tướng việc cơ chứ ?

      Chẳng lẽ Vinh ca liên lạc với ta ?

      , ...

      Vinh ca hứa, trước buổi tiệc sinh nhật liên lạc với Khinh Ca.

      ấy lừa .

      Nghĩ chút, Lục Hinh Nhã lấy lại dũng khí, nâng đôi mắt ngập nước lên, bi phẫn .

      "Khinh Ca, tại sao cậu lại có thể đổ oan cho mình như vậy ?"

      Lục Cảnh Hiên nhìn thấy bộ dáng kia của ta, trong lòng co rút, cũng quay sang khiển trách : "Lục Khinh Ca ! quá đáng !"

      Là chị thế nào, Lục Khinh Ca có tư cách gì để mắng ấy chứ !

      Tuấn mỹ thiếu niên nghĩ nghĩ, bước lên, đưa tay ra muốn cho Nhan Vũ cái tát——

      "A !!!"

      Giây kế tiếp, tiếng hét vang lên.

      Nhưng là từ trong miệng cậu ta phát ra.

      Lục Cảnh Hiên thể tin nổi, ngẩng đầu nhìn lên liền đối mặt với đôi mắt tĩnh mịch.

      Mà Nhan Vũ bộ vô hại, hướng về phía cậu cười, sau đó, bắt lấy cánh tay cậu ta, vặn cái.

      Chỉ nghe "Rắc ——" tiếng.

      Gương mặt tuấn tú của Lục Cảnh Hiên vặn vẹo kêu rên, bị hất ra, cánh tay phải mất tự nhiên rũ xuống: "..."

      "Lục Khinh Ca ! Cái con tiện nhân này !!"

      Chu Lỵ Dung vốn là đứng bên xem kịch vui nhìn thấy con mình như vậy, la lên tiếng rồi chạy đến cạnh cậu ta, nhìn về phía chồng mình khóc lóc kể lể.

      "Bác Hàn, ông còn mau quản lại con ngoan của mình !"

      "Quỳ xuống !" Lục Bác Hàn quát lớn, nổi giận đùng đùng.

      "Vu oan chị , đánh đập em trai, Lục Khinh Ca trong mắt có còn quy củ của cái nhà này ?"

      "Khinh Ca, cậu...sao cậu lại trở thành như vậy ?" Lục Hinh Nhã nước mắt lã chã lắc đầu, kéo Lục Bác Hàn lại khuyên nhủ.

      "Ba, người, người bớt giận, con nghĩ, có lẽ Khinh Ca vẫn còn giận chuyện đón tiệc sinh nhật cùng với con, nên, nên cậu ấy mới như vậy..."

      " ta dựa vào cái gì mà tức giận ?" Lục Bác Hàn nghe vậy càng giận hơn, nhìn con nuôi điềm đạm đáng bên cạnh, liền đưa tay ôm lấy.

      "Ba..." Lục Hinh Nhã cảm động tựa vào lòng ông ta, bị khí tức nam tính của cha nuôi bao quanh, lại tự chủ đỏ mặt.

      Trong lòng Lục Bác Han chợt rung động, dám nhìn ta nữa mà chuyển hướng qua Nhan Vũ, lên tiếng mắng con ruột của mình.

      "Lục Khinh Ca ! Ngược lại là , quả nhiên là đứa do tội phạm nuôi lớn, có chút giáo dưỡng !"

      "Ba !" Lục Cảnh Hiên lại ồn ào: "Năm đó, hiểu sao chúng ta lại có thể để cái con người hạ đẳng bẩn thỉu này bước chân vào Lục gia !"

      "Bẩn thỉu ?" Nhan Vũ nghe vậy buông tiếng thở dài: "Tôi bẩn thỉu, nhưng cũng bằng ham muốn của cậu đối với nghĩa tỷ của mình a."

      !!!

      Lục Cảnh Hiên sắc mặt trắng nhợt.

      Bí mật thầm kín của cậu bấy lâu nay lại bị vạch trần trước mặt cả nhà, khóe mắt như muốn nứt ra, thoáng chốc rống lên: "Lục Khinh Ca ! bậy bạ gì đó !"

      " điên rồi à ?" Chu Lỵ Dung bị chọc tức đến hoa dung thất sắc*.

      (*) Hoa dung thất sắc: khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt sợ hãi.
      Lục Bác Hàn hai mắt tức giận trợn ngược, theo bản năng ôm chặt dưỡng nữ trong lòng: "Lục Khinh Ca, mau cút khỏi nhà này cho tôi !"

      ", đừng bậy bạ...." Lục Hinh Nhã cắn môi, trong lòng cả kinh.

      Cảnh Hiên đệ ấy sao....

      lẽ là tác dụng phụ của 'hào quang Mary Sue' ?

      " bậy ?" Nhan Vũ nở ra nụ cười tươi: "Nếu như tôi có chứng cứ sao ?"

      Last edited: 23/12/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :