1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [32]
      Editor: A Ly
      Beta: B.Cat
      Giam chặt đôi môi của thiếu nữ.

      Nhưng, đây cũng phải là nụ hôn.

      Tuy rằng môi chạm môi, miệng đối miệng.

      Nhưng mà tiếp xúc gần gũi như vậy, lại là vì cướp đoạt năng lượng.

      Chẳng qua, đây cũng rất giống nụ hôn.

      Mặc dù bản thân xa cách, đôi bên hờ hững.

      Song thần hồn của lại quấn lấy nhau, quá mức thân mật.

      Nụ hôn vì tranh đoạt.

      cắn cánh môi , đáp lại bằng cách cắn sứt khóe miệng .

      Máu môi bắt đầu lan ra, hai người đồng thời thưởng thức được mùi vị tanh ngọt.

      Trong trận tranh đoạt kịch liệt, hai bên đều khó nén lại cảm giác choáng váng.

      Đương nhiên.

      Đó chẳng qua chỉ là phản ứng sinh lý bình thường của ký thể.

      Nơi gặp nguy hiểm chính là thần hồn bên trong.

      thông qua loại tiếp xúc này mà xâm nhập vào linh hồn của , tìm kiếm chuỗi ánh sáng chưa bị hấp thu hoàn toàn.

      lại hung hãn mà đánh trả, thậm chí lôi kéo muốn phản phệ đến linh hồn .

      Trong lúc xâm lược và phản kích, hai người sớm vượt qua khoảng cách an toàn.

      Ai cũng thể chân chính cắn nuốt đối phương.

      Vì vậy, chỉ có thể tiếp tục mà nóng bỏng va chạm lẫn nhau.

      Trời đất u ám.

      Mọi người ngủ say giữa cơn ác mộng địa ngục.

      Chỉ có thế giới phía này, hoa lửa văng khắp nơi.

      biết qua bao lâu. Hai người lại chuyển động. Thiếu niên ác linh buông lỏng tay ra. Thiếu nữ Chủ thần đồng thời đứng lên.

      Dây xích chia làm nhiều dây , quấn quanh ngang dọc, trong nháy mắt đem Tư Kình trói lại.

      "Ầm !" Lại tiếng vang lớn.

      Lần này, là áp đảo.

      Mặc dù lúc nãy Tư Kình mở miệng cướp đoạt, nhưng chẳng qua chỉ đoạt được phần mười.

      Cuối cùng, năng lượng mà bàn tay vàng chuyển hóa thành, phần lớn vẫn bị Nhan Vũ hoàn toàn hấp thu.

      Cho nên bây giờ.

      So sánh sức mạnh của hai người, là chiếm vị trí cao hơn.

      Tuy rằng chỉ thắng được bậc.

      Nhưng nếu liều mạng sử dụng hơn chín phần khí lực, có lẽ có thể hoàn toàn giải quyết đối phương.

      Đây đúng là thời cơ tốt đó...

      "Chờ chút." Tuy nhiên, còn chưa chờ động tác tiếp theo của thiếu nữ Chủ thần, thiếu niên bỗng dưng mở miệng.

      "Giao dịch lần trước đến, còn tính ? Ta. . . có thể cân nhắc lại."

      Nhan Vũ thoáng chốc dừng lại.

      Trong giây, tư duy giao dịch bẩm sinh nhanh chóng đưa ra cho nhận định.

      tại giải quyết tiền bối = tổn thất 9/10 phần năng lượng + phải kiếm lại khoảng 9 phần năng lượng (còn tính hao hụt giữa lúc đánh nhau với đối phương)≈ được mà lại mất.

      Lựa chọn Giao dịch = cần tổn thất năng lượng + đạt được toàn bộ năng lượng của tiền bối = được mà mất.

      Cho nên, Giao dịch > Bây giờ giải quyết tiền bối.

      Đương nhiên.

      Lựa chọn giao dịch cũng có phần mạo hiểm, ngộ nhỡ đó chỉ là kế hoãn binh của đối phương.

      "Ta có thể lấy linh hồn để thề".

      lúc suy nghĩ, Tư Kình lại .

      "Lấy kết quả tranh cử lần này để đánh cược, nếu ta thua, ta liền đáp ứng giao dịch, miễn là ngươi giúp ta hủy diệt Thánh Nặc, ta tự động tế linh hồn cho ngươi ."

      "Ồ ?" Thiếu nữ Chủ thần hơi nhíu mi: "Nếu ngươi thắng sao ?"

      ". . . Chúng ta đánh trận." Thiếu niên ác linh : "So với tình huống tại cũng khác biệt."

      Ừm.

      Hình như cũng tồi đâu ?!

      Ánh mắt Nhan Vũ chợt lóe, cho dù... đánh lại, vẫn còn có thể sử dụng gian giao dịch để chạy trốn mà.

      Ngẫm lại lợi ích có được từ việc hoàn thành giao dịch, mạo hiểm này cũng có vẻ đáng giá ...

      Suy nghĩ xoay vòng nhanh.

      Giây lát, Nhan Vũ dứt khoát đồng ý: "Được. Vậy . . . Thề ."

      vừa dứt lời.

      Thiếu niên ác linh liền đem lời thề khắc vào sâu trong linh hồn , cách nào làm trái.

      Tận mắt nhìn thấy thấy tất cả tiến triển của đại nghiệp giao dịch, trong lòng thiếu nữ Chủ thần vui sướng đứng lên, lướt qua toàn trường, lại dùng ngón tay lau qua tơ máu môi. Như cánh hoa hồng nhuộm đỏ, kiều diễm ướt át.

      Tư Kình cũng đứng lên, chú ý tới động tác của , theo bản năng mân mê bên vết thương khóe môi, lại tự chủ nghĩ tới trận giằng co đặc biệt kia.

      liền thấy xoay người.

      Nhan Vũ bình tĩnh nhìn vào đôi mắt màu máu, ý cười tươi đẹp mà đưa ra vấn đề vô cùng có ý nghĩa.

      Hân: Giờ ta mới biết, ra hôn cũng là hình thức chiến đấu, ờm....
      ly sắc, 1012nhoxbina thích bài này.

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [33]
      Editor: Tử nhi
      Beta: B.Cat
      "Chuyện này, làm sao bây giờ ?" khẽ hỏi rồi nhìn xung quanh căn phòng bừa bộn, lặng lẽ thở dài.

      Tư Kình: "..."

      Hai người nhìn nhau, đều im lặng lúc. thể tiếp tục được rồi, kiểu này có phải là gặp ma rồi ? Đương nhiên là nếu làm gì đó đối với ký ức của con người, cũng coi như phải chuyện gì khó khăn đối với cả hai.

      Nhưng...

      "Đây là do làm ?"

      Nhan Vũ chớp mắt, vô tội : " liên quan tới tôi nha."

      Tư Kình: "..."

      Vì vậy cuối cùng... vẫn là để cho thiếu niên ác linh sử dụng linh lực của mình đánh thức những người nghe kia. Họ từ nơi tăm tối mà tỉnh lại, trong hoảng hốt cứ ngỡ như mình từ ánh đèn cao bị rơi xuống sân khấu.

      Trong lúc đó, những người mặt đất bận rộn đem Cung Bắc Dã bị cái bục đè tới ngất đến phòng y tế. Nhan Vũ và Tư Kình cùng đứng ở bên, chỉ có thể tiếc nuối ngưng lại diễn nữa.

      Còn về phần ác mộng kia, có thể còn tồn tại trong phần lớn những người nghe này, thỉnh thoảng lại tái trong giấc mơ của họ. Kết cục cũng thể làm người liên quan đến kiện ngày hôm nay rồi.

      Cung Bắc Dã hôn mê tròn ngày, cho đến chạng vạng tối thứ ba. Trong ký túc xá, chợt tỉnh lại, chỉ cảm thấy khắp cả người đau đớn đến mức muốn nứt ra.

      "Dã ca ca !"

      tia sáng chiếu thẳng vào ánh mắt nọ, thân ảnh xinh xắn bổ nhào tới.

      "La Nhi."

      Cung Bắc Dã khàn khàn gọi, được Diệp La Nhi đỡ dậy.

      "Là lúc nào rồi ?" thuận miệng muốn chuyện với hệ thống, nhưng lại bị Diệp La Nhi cắt ngang: " là thứ ba rồi, bác sĩ của trường học chỉ bị thương ở eo thôi, nhất định sao. Dã ca ca, khiến người ta sợ muốn chết..."

      "Cái gì ?" Cung Bắc Dã cả kinh. Thứ ba? phải chính là lúc thi đấu sức mạnh sao?

      Giống như biết nghĩ gì, Diệp La Nhi : "Dã ca ca, tỉnh đúng lúc. lát nữa có buổi thi đấu sức mạnh, Niệm Ngữ và tiện dân Tư Kình kia dù thế nào cũng chịu đổi ngày. Bây giờ bọn họ cũng đến rồi."

      "Ở đâu ?" Cung Bắc Dã nóng nảy hỏi, cố nén đau. " rửa mặt trước, rồi sau đó, La Nhi, em đỡ đến đó."

      "Được, đừng vội mà." La Nhi vừa dịu dàng , vừa đưa quần áo cho .

      "Chỗ đó là sân bóng. Lần này cũng là thi bắn súng giống như hai năm trước vậy. Súng được lấy từ sân bắn. Dã ca ca, đây phải là cái mà ca am hiểu nhất à..." Diệp La Nhi hưng phấn , muốn nhìn thấy sắc mặt của hai người Nhan Vũ kia.

      Cung Bắc Dã càng nghe càng mệt, thậm chí gần như muốn ngất xỉu. Diệp La Nhi suýt đỡ được nên phải chạy xuống tầng gọi hai tiện dân đến đỡ mới có thể ổn định lại được.

      biết qua bao lâu, Cung Bắc Dã bị tiếng ồn làm tỉnh giấc, nhìn thấy bắt đầu có rất nhiều người ở sân bóng nhìn về phía .

      "Xin chào Cung thiếu !" Tiếng chào hỏi vang tới, Cung Bắc Dã ngay lập tức run lên cái, theo quán tính tỏ vẻ ta đây, gật đầu.

      "Dã !" Trong đám người xuất thân ảnh Thẩm Nhu chạy về phía , đôi mắt đẹp dần ra.

      Nhưng... Những người còn lại hẹn mà cùng nhìn lại Cung Bắc Dã.

      Kỳ lạ ghê ! ràng hôm qua bị thương nghiêm trọng, cả người đều bị thương, nhưng mà cũng chưa bị thương đến mặt mà ?

      Đúng ra là dù là tinh thần hôm nay so với tinh thần đầy sức sống của mấy ngày trước có phần uể oải hơn, bước cũng có chút vững, cũng đâu có ảnh hưởng gì đến nhan sắc và cả khí độ của đâu.

      Sao tự nhiên bọn họ lại thấy Cung thiếu này trở nên hèn mọn vậy nhỉ ?

      Ý nghĩ chợt lóe khiến ít học sinh kinh hãi mà muốn quên .

      Nhan Vũ và Tư Kình từ xa nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng tự mình ràng.

      có hệ thống cung cấp thuộc tính nam thần cho , giá trị nhan sắc của từ từ giảm mà trở thành giá trị bình thường. Chẳng qua là chỉ trong lúc, có biến hóa gì ràng.

      Nhưng mà, cái vị "Khách hàng" này của nhìn qua hình như vẫn chưa biết mình mất bàn tay vàng phải.

      Nghĩ đến đây, Thiếu nữ Chủ thần khẽ cười tiếng rồi cất bước. Ánh mắt của thiếu niên ác linh bên cạnh cũng chợt lóe sáng, rồi người cũng ngoan ngoãn theo sau.

      Hai người tới trước mặt Cung Bắc Dã. Nhan Vũ vừa nhìn trừng trừng vừa . "Cung đồng học, hôm nay tôi có đề nghị, biết có dám đáp ứng tôi ?"
      ly sắcnhoxbina thích bài này.

    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [34]
      Editor: Tử nhi
      Beta: B.Cat
      Cung Bắc Dã nhướng mày: "Cái gì ?"

      "Tôi nghĩ cuộc thi này còn đơn giản lắm, chưa đủ thú vị đâu." Khóe môi Thiếu nữ Chủ thần khẽ nhếch tựa hồ khổ não mà . " bằng như thế này, chúng ta thi ba trận thắng hai, ai về chót bị trừng phạt. Như vầy nhé, người về chót phải đặt trái táo lên đầu, làm bia cho hai người còn lại bắn."

      Lời này vừa ra, bốn phía liền lặng thinh. ràng quá rồi, cái này là muốn liều mạng mà. Đến lúc đó, người thua phải là phải giao tính mạng của mình cho người ta sao ?

      " đúng là gan cùng mình nhỉ !" Cung Bắc Dã cũng khỏi sững sờ, cảm thấy ta biết tự lượng sức. nhớ lại trong lần thi đấu trước xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bởi vậy hai người kia mới chiếm được ưu thế. Nhưng hôm nay họ lại thi ở sân đua ngựa rộng lớn thế này, chắc chắn là có chuyện gì xảy ra nữa đâu. Hơn nữa, còn có kỹ năng "Tinh thông súng ống" trong người, làm sao thua được chứ.

      "Cố Niệm Ngữ, muốn tăng hình phạt sao ?" Cung Bắc Dã cười lạnh: "Tới lúc thua đừng có mà quỵt đó nha."

      "Cung đồng học hài hước !" Nhan Vũ dịu dàng cười. "Tôi nhớ người lần trước thua rồi quỵt luôn phải là tôi đâu..."

      Cung Bắc Dã thoáng chốc ngây người, ghìm cơn tức giận lại: "Được, cứ như vậy ."

      Thiếu nữ Chủ thần nhìn thêm lần nào nữa, mà nhìn về chàng thiếu niên bên cạnh. "Ngươi..." chẳng qua chỉ là cho có như trước giờ thôi, chứ cũng biết từ chối đâu.

      Quả nhiên...

      Tư Kình khẽ : "Tôi tất nhiên là vâng lời nguyện vọng của chủ nhân."

      Ngay sau đó, cách thức trừng phạt được thông qua.

      trường thoáng chốc vang lên hồi cổ vũ ầm ỹ. Các học sinh ở đây ràng vì cách trừng phạt này mà hưng phấn. Cho đến lúc nhân viên hỗ trợ bày ra ba cái bia ngắm, những tiếng ồn kia mới dứt.

      "Cậu xem, ai thắng đây ?"

      "Tuyệt đối là Cung thiếu rồi, còn phải hỏi sao !"

      "Nhưng mà Niệm Ngữ điện hạ dám thách đấu cũng chắc phải có dự liệu trước rồi chứ."

      "Cậu quên rồi hả, ai về chót mới bị trừng phạt mà."

      "Ừ ha, Niệm Ngữ học tỷ thế nào tớ biết, chứ tớ nghĩ tên Tư Kình tuyệt đối là về chót rồi. Bọn tiện dân trước giờ đâu có biết cái gì là súng ống đâu."

      ...

      Mặc cho tiếng ồn ào vang lên xung quanh, ba người ở ba làn thi tiến về phía trước. Đứng kế bên kia bắn là trọng tài vung tay ra hiệu.

      "Chuẩn bị !"

      Sau hiệu lệnh, cả ba người ở làn thi của mình bắt đầu nâng súng lên, ngắm bắn. Nhưng mà cũng chỉ có Cung Bắc Dã là bày ra chút dáng dấp; tư thế đứng của Nhan Vũ tuy ưu nhã nhưng thần thái nàng lại lười biếng đến cực điểm; còn Tư Kình vẫn mang ánh mắt phục tùng cùng điệu bộ phụ thuộc. chút khí thế gì cả.

      Ôi !

      Nhìn thấy cái biểu ai giống ai của ba người này, khán giả ở trường hẹn mà cùng cảm thán. Nhìn , nhìn , dựa vào tư thế biết là ai thắng rồi. Suy đoán của họ quả nhiên là sai mà.

      Cung Bắc Dã liếc nhìn hai người bên cạnh mà khỏi buồn cười. Mà cho dù mười mươi mình thắng, nhưng cứ nghĩ tới phần thi nhạc lần trước xảy ra chuyện ngờ tới, nên cũng cẩn thận hơn trước. Vì thế trong nháy mắt, thừa dịp chưa bắt đầu thi, Cung Bắc Dã gọi hệ thống thêm vào kỹ năng "Bách phát bách trúng." Tuy nhiên, gọi mấy tiếng trong đầu, nhưng vẫn thấy hệ thống trả lời.

      !?

      Cung Bắc Dã sửng sốt, rồi bỗng dưng rùng mình. lẽ hệ thống ngủ rồi, hay là được nâng cấp? nghĩ ngợi liên miên nhưng vẫn chưa nghĩ ra được nguyên nhân vì sao. Trong lúc đó, trọng tài hô to: "Bắn!"

      Nhan Vũ và Tư Kình gần như là đồng thời hành động.

      Thiếu nữ Chủ thần mỉm cười, thờ ơ bóp cò, còn tuấn mị thiếu niên kia cũng ngẩng đầu lên, giống như phong thái nhàng mà nổ súng.

      Đoàng ! Đoàng !

      Hai tiếng súng xé gió lao tới. Cung Bắc Dã cũng kịp gọi hệ thống nữa, vội vàng nhắm bắn, bóp cò như trước đây.

      Đoàng !

      Khán giả nín thở, giương mắt nhìn ra xa. Rốt cục thành tích của cả ba người ra sao đây ?
      ly sắcnhoxbina thích bài này.

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [35]
      Editor: Tử nhi
      Beta: Lạc Lạc
      "Sao thế ? Thành tích đâu ?"

      Cả đám người dần dần xôn xao lên. Đến cuối cùng mới nghe bên kia dè dặt lên tiếng.

      "Vòng mười, vòng mười, vòng sáu !"

      Khán giả xung quanh thoáng chốc nhao nhao lên.

      "Hai vòng mười ? ngờ Niệm Ngữ điện hạ cũng biết bắn súng nhỉ !"

      "Còn tên tiện dân Tư Kình quả nhiên là thành tích chẳng ra gì."

      ...

      Tiếng ồn ào vừa mới dứt, bỗng có tiếng thét vang lên: " đúng !"

      nam sinh chạy đến bia bắn, kinh ngạc trợn to mắt. "Tư Kình và Niệm Ngữ đều bắn vào vòng mười đó."

      Lời vừa phát ra, toàn bộ đám người ở đó đều im lặng.

      "Cái quái gì vậy chứ ?"

      Kẻ nãy giờ vẫn còn ngu ngốc gọi hệ thống, Cung Bắc Dã, ngẩng đầu lên.

      Hai kẻ kia đều bắn vào vòng mười, vậy ai bắn vào vòng sáu chứ ?

      Mọi nơi bỗng im ắng như tờ.

      Ở đầu kia của bia bắn, trọng tài run rẩy lớn tiếng : "Tôi báo thành tích theo thứ tự."

      Ầm...

      Ngay tức khắc, đầu óc Cung Bắc Dã trở nên trống rỗng. Là sao... vòng sáu sao ?

      " thể nào !"

      Phản xạ của cơ thể nhanh hơn ý thức, rống giận chạy về phía bia bắn, bụng chỉ muốn xác nhận trọng tài phán sai rồi thôi.

      Nhưng, lát sau.

      Khi Cung Bắc Dã đến bia bắn ở đằng kia, ràng nhìn thấy vết đạn ở cả ba bia, bỗng thất thanh. Hai người kia bắn vào ngay giữ hồng tâm, còn ràng là tay thiện xạ lại bắn vào vòng sáu; thậm chí, nếu chệch chút viên đạn rơi vào vòng năm nữa.

      Cảm thấy bản thân như bị ai đó giáng cho bạt tai, Cung Bắc Dã vô cùng bối rối. quá buồn cười mà. Cho dù được hệ thống cấp cho kỹ năng "Bách phát bách trúng, nhưng mà vẫn còn kỹ năng "Tinh thông súng ống" mà.

      Hệ thống. Đúng rồi, hệ thống đâu ?

      Trong cơn hoảng loạn chợt đến như thủy triều, Cung Bắc Dạ kinh hồn bạt vía lần thứ hai gọi bàn tay vàng nhưng được đáp lại.

      "Cung đồng học, kết quả có vấn đề gì nữa chứ ?"

      Thiếu nữ Chủ thần lẳng lặng thưởng thức bộ dạng thất thố của "Vị khách" này, đúng lúc cười hỏi.

      "Thi tiếp ván thứ hai được chưa ?" giọng dịu dàng truyền tới giống hệt như tiếng ác ma đòi mạng.

      Cung Bắc Dã cắn răng, còn tâm trạng nào mà nghĩ về việc thi đấu nữa, tâm trí chỉ muốn đến nơi vắng vẻ, hỏi chuyện hệ thống cho ra đầu đuôi. Nhưng... khi ngẩng đầu lên nhìn thấy từng khuôn mặt ở đây, thể lời từ chối được nữa. tại mà rút lui, phải rất mất mặt sao ? Huống hồ còn đồng ý cái hình thức trừng phạt kia...

      Vì thế sau đó, Cung Bắc Dã chỉ có thể mạnh mẽ dằn lại kinh hoàng trong lòng mình, tự huyễn hoặc mình rằng nhất định là hệ thống chỉ ngủ thôi, rồi cất bước trở về.

      có việc gì đâu. có kỹ năng "Tinh thông súng ống" mà, chẳng qua hồi nãy bất cẩn mới thất thủ thôi. ngừng tự an ủi mình khiến sắc mặt cũng đỡ hơn vài phần.

      Vả lại, đại đa số những người ở đây cũng nghĩ vậy.

      "Cung thiếu cố lên !"

      "Dã ca ca, lấy lại phong độ nào !"

      "Dã.."

      Nhìn thấy trở về, mọi người nhanh chóng lên tiếng cổ vũ.

      Ây da...

      Đúng là chưa tới cuối cùng chưa bỏ cuộc mà.

      Nhan Vũ cười rạng rỡ, cảm nhận được ánh mắt bên cạnh, đưa mắt nhìn qua, chạm phải đôi mắt u.

      "Cố gắng phát huy nhé."

      chớp mắt, thắng được Cung Bắc Dã rồi sẵn tặng cho tiền bối câu khích lệ hiếm lắm mới nghe được.

      "Vâng." Tư Kình cúi đầu cười tiếng, dáng vẻ ngoan ngoãn, ánh mắt thâm sâu mà tràn đầy xâm đoạt.

      Bốn mắt nhìn nhau, khí phút chốc nồng nặc mùi giương cung bạt kiếm. Hai người điều biết, ai mới là đối thủ lớn nhất của mình. Về phần Cung Bắc Dã, tên này chẳng qua cũng chỉ là thú vui nho của cả hai mà thôi.

      Tuy nhiên, Cung Bắc Dã – kẻ thấy mình bị người ta xao lãng thoáng chốc lộ vẻ giận dữ, liều mạng đè tâm tư hoảng hốt của mình xuống.

      "Các người còn thi nữa ?" rống lên.

      "Đương nhiên." Nhan Vũ quay người lại, liếc nhìn vị 'khách hàng' của mình cái.

      Hừ...

      Lát nữa ngươi đừng có mà khóc à nha.

      Nhan Vũ khẽ cười, lần thứ hai giơ súng lên.

      Trong chốc lát, ván thứ hai bắt đầu.
      1012nhoxbina thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [36]
      Editor: Tử nhi
      Beta: B.Cat
      Lần này, trọng tài ở phía sau hô chuẩn bị. Trong nháy mắt, cơ thể Cung Bắc Dã trở nên căng thẳng, cũng nhìn tới hai người Nhan Vũ, chỉ nín thở tập trung, tạo ra tư thế cẩn thận ngắm bắn.

      Ngay sau đó tiếng trọng tài hô bắn vang lên.

      Ba người bóp cò cùng lúc.

      Thiếu nữ chủ thần vẫn là dáng vẻ lười biếng đó.

      Tư Kình tuy động tác có nhanh chóng, linh hoạt nhưng vẫn bày được dáng vẻ đúng tiêu chuẩn chút nào.

      Nhìn ngang ngó dọc, tư thế của Cung Bắc Dã vẫn là đẹp nhất, đúng chuẩn nhất.

      Nhìn tư thế của ba người, đại bộ phận quần chúng ở đây hẹn mà cùng nghĩ họa chăng là lúc nãy hai người Nhan Vũ và Tư Kình ăn may mới bắn trúng vòng mười thôi.

      giây kế tiếp...

      "Bằng––" "Bằng––" "Bằng––" Ba tiếng súng vang lên.

      Mọi người lại mừng rỡ. Trọng tài hô lên: "Vòng mười, vòng mười... vòng tám !", giọng mang theo chút run rẩy.

      gian lần thứ hai trở nên tĩnh mịch. Cảnh tượng này chân đến mức thể khiến cho người ta nghĩ lại tình huống vừa rồi.

      "Chẳng lẽ là Cung thiếu..." Có người lẩm bẩm .

      Nam sinh trước đó chạy xem bia ngắm lần nữa tiến về hướng bia, vẻ mặt nhất thời cứng nhắc. Kết quả ra sao, là điều quá hiển nhiên rồi.

      Khách quan mà , bắn vào vòng tám là giỏi lắm rồi; thế nhưng, hai người kia lại liên tục bắn vào vòng mười, là điều từ trước tới nay chưa từng có.

      Tập thể vây xem lập tức hóa đá, mà sắc mặt của Cung Bắc Dã cũng trắng bệch luôn rồi.

      "Còn thi tiếp nữa ?" Nhan Vũ vô cùng vui vẻ kéo thêm nhiều hận thù.

      "Tất nhiên !" Cung Bắc Dã cắn răng , nhưng vô phương che giấu thanh run run của mình.

      Chưa gì mà như muốn chết rồi sao ? Thiếu nữ Chủ thần phán đoán, trong con ngươi tràn đầy xảo quyệt.

      "Ai da." khẽ cười thành tiếng, bất ngờ chuyển sang Tư Kình bên cạnh. "Đợi lát nữa thi tiếp, hay là chúng ta bắn vào các bia chuyển động , thế nào ?"

      Con ngươi của ác linh thiếu niên chợt lóe: "Được thôi."

      Nghe đến đây, cơ thể Cung Bắc Dã cứng đờ, thể tin được là họ đến cùng lại dùng phương pháp này để nhục nhã .

      "Các người..."

      "Quy tắc cuộc thi cũng đâu có quy định là được đâu à." Nhan Vũ chớp mắt.

      Tính ra và tiền bối cũng thua thiệt lắm chứ bộ, nhắm bắn vào giữa khó lắm chứ chẳng chơi đâu.

      Cung Bắc Dã lúc này tức giận lắm rồi, chợt quay đầu giơ súng lên, lòng chỉ muốn rửa sạch nỗi nhục trước đây.

      lát sau, ván thứ ba bắt đầu. Sau tiếng hô chuẩn bị, cả Nhan Vũ lẫn Tư Kình vẫn nhúc nhích.

      Hóa ra là chỉ muốn phô trương thanh thế thôi...

      Cung Bắc Dã cười giễu cợt, trong lòng tìm lại chút bình tĩnh.

      "Bắn !" Thoáng chốc, tiếng hiệu lệnh vang lên.

      Hai người nhanh như tia chớp, cùng bước lên mấy bước, đồng loạt bóp cò.

      "Bằng––" "Bằng––"

      Tay Cung Bắc Dã chợt run mạnh, trong lòng tự mình an ủi chính mình nên suy nghĩ nhiều, nhưng vẫn thể khống chế mà nổ súng.

      "Bằng––"

      Đến cuối cùng, mọi thứ cũng đến hồi kết thúc.

      Đầu óc Cung Bắc Dã trở nên trống rỗng, mơ mơ hồ hồ cảm nhận được loại dự cảm xấu.

      "Đem bia bắn đến đây, chúng tôi muốn trực tiếp xem." Trong đám người, Diệp La Nhi đột nhiên lên tiếng, sắc mặt lúc này trông khó coi.

      "Đúng vậy đó !" Trong nhóm người cũng có tiếng vang lên, chủ yếu là đều từ những người ủng hộ Cung Bắc Dã. Trọng tài lúc này cũng làm gì khác hơn ngoài việc làm theo lời của đám đông.

      Rất nhanh, ba tấm bia bắn được đem đến trước mặt mọi người. Sau khi nhìn thấy ba tấm bia, tất cả mọi người lại im lặng.

      "Vòng hai sao ?" tiếng tràn đầy khó tin vang lên: "Cái này... là Cung thiếu..."

      Nhưng dù là vậy, vẫn có người tin đây chính là kết quả của Cung Bắc Dã.

      "Còn kết quả của Cố Niệm Ngữ và Tư Kình sao ? lẽ vẫn là bắn được vào vòng mười ?"

      Những người khác lại trợn to mắt, nhìn chằm chằm vào kết quả của hai người kia.

      "Trời đất ! Các cậu nhìn xem !" người khác lại bất ngờ kêu lên. "Hai người kia vẫn là bắn trúng vào hồng tâm, đè lên vết bắn lần trước đó !"

      gian im ắng như tờ. Lúc này chẳng ai nghi ngờ những kết quả kia, cũng ai nghi ngờ Nhan Vũ hay Tư Kình nữa; mà thay vào đó, họ hoặc là bắt đầu sùng bái, hoặc là kinh sợ nhìn về phía của hai người. Dù cho trước đây có bao nhiêu thành kiến, giờ phút này, mọi người tuyệt đối thán phục loại thực lực này của cả hai. Còn Cung Bắc Dã, kẻ bị người lãng quên trong xó xỉnh u tối sốt ruột muốn chết.

      Thiếu nữ Chủ thần nhìn , mười phần 'hảo tâm' : "Cung đồng học, chuẩn bị bị phạt nha !"

      Chỉ là ngờ, Tư Kình lúc đó, cũng cùng lúc lên tiếng với .

      Hân: Haizz~ Chỉ biết dựa vào hệ thống thôi mà lúc nào cũng lên mặt ! Hừ ! Cho chừa, rút kinh nghiệm.... à mà giờ rút kinh nghiệm cũng muộn rồi !
      ly sắc, 1012nhoxbina thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :