1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [27]
      Editor: Cao Hân Hân
      "Tối nay... ngươi có muốn ngủ cùng ta nữa ?"

      Yên lặng.

      mảng yên lặng.

      Ánh mắt Tư Kình sáng lên, suýt chút cho rằng mình nghe nhầm.

      "Nhưng trước, cấm ai được động tay chân."

      Thiếu nữ Chủ thần tự nhiên , chỉ nghĩ đến việc ngủ chung có thể mang lại hiệu quả hồi phục thần hồn, trong giọng liền hết sức thản nhiên.

      "... Được." Thiếu niên ngừng lát, tuy biết nghĩ gì nhưng cũng đồng ý.

      Dù sao đêm qua đối với cũng đem đến cảm giác rất thoải mái.

      "Quyết định vậy ."

      Ý cười mặt Nhan Vũ ngày càng tươi, bởi vì được ngủ đầy đủ mà vô cùng sảng khoái.

      "Ngươi rửa mặt trước ." Giây lát, giọng .

      "Hôm nay thứ bảy, chúng ta đến trường ăn, à... lúc về, nhớ làm đậu hủ hoa cho ta."

      Khóe môi Tư Kình khẽ nhếch, lại đồng ý: "Được."

      ...

      Vì vậy.

      Trong ánh sáng rực rỡ này, hai người ai làm việc nấy.

      Ánh nắng bên ngoài hắt vào phòng đem bóng cả hai kéo dài dung nhập vào nhau, nhìn giống như cảnh thân mật lúc tối.

      Ngày kế tiếp.

      Hai người vẫn tiếp tục diễn cảnh 'chủ tớ' sống chung.

      người ra lệnh, người bồi ăn, bồi chơi, xuống bếp, thậm chí đêm đến còn bồi cả ngủ.

      Mà hôm đó.

      Nhan Vũ sau khi tỉnh lại hoàn toàn khẳng định Tư Kình chính là cái 'lô chữa trị siêu cấp', hai người vẫn ôm nhau ngủ, tựa như cả hai đều thầm hiểu trong lòng cần phải tuyên bố giao ước.

      Hai ngày này đều trải qua rất thoải mái.

      Cho đến khi ngày thứ 2 lại đến lần nữa.

      'Chủ tớ' luôn vô cùng hòa hợp này cùng nhau nghênh đón cuộc tỷ thí tài nghệ ——

      Sáng sớm.

      Ba người tranh cử xác định xong hạng mục biểu diễn, liền liên hệ với các nhân viên công tác ở Hội học sinh chuẩn bị sân khấu.

      Cho đến lúc chạng vạng.

      Giống như cái ngày vây xem 'hình phạt Trục xuất', tất cả các học sinh trong Thánh Nặc vội vàng chạy đến thính phòng.

      18:40, cách thời gian biểu diễn tài nghệ còn 20 phút, giữa sân đám đông bắt đầu rục rịch.

      Dưới chỗ ngồi, các học sinh tụ tập lại thảo luận về hạng mục của ba người vô cùng sôi nổi.

      Bỗng nhiên, biết là ai la lên: "Cung thiếu đến !!"

      Các học sinh ngồi liền đứng lên, nhìn nam sinh tuấn lãng tiến vào trong sảnh, định hành lễ ——

      lại thấy đôi nam nữ tay cầm tay xuất ở cửa.

      "Chào Cung thiếu."

      "Niệm Ngữ điện hạ." "Tư Kình cũng đến rồi..."

      Những tiếng chào hỏi lần lượt vang lên.

      Tuy rằng đại bộ phận học sinh là kêu tên Cung Bắc Dã nhưng ánh mắt mọi người lại hề rời khỏi hai người Nhan Vũ.

      Trước mắt bao người.

      Vốn Cung Bắc Dã muốn làm 'Thánh thượng giá lâm' nhìn thấy tình cảnh này mặt mày liền tối sầm, trong lòng phẫn hận nhìn Nhan Vũ và Tư Kình tới, càng thêm cảm nhận được sức uy hiếp to lớn của hai người.

      Phải biết rằng.

      tại vẫn còn mang người 'Hào quang nam thần', vậy mà vẫn thể trở thành tiêu điểm được !

      Nhất định là do cẩu nam nữ này lần trước khiến phải quỳ xuống nên mới thành cớ này...

      được.

      Hôm nay, tuyệt đối phải lấy lại hình tượng của mình.

      Đợi , có rồi...

      Linh quang chợt lóe.

      Cung Bắc Dã vờ cười đến chỗ hai người, ra vẻ rộng lượng chào.

      "Hai người đến rồi." Trong giọng còn vẻ ngạo mạn như trước.

      "Cung đồng học." "Cung thiếu."

      Nhan Vũ và Tư Kình cùng gật đầu, về chuyện lễ nghi càng thể bắt bẻ.

      "Vừa rồi ta có nhìn qua đơn tiết mục..."

      Cung Bắc Dã : "Hai người muốn biểu diễn dương cầm và violon đúng ? Ta lựa chọn đàn ghi-ta cổ điển, mọi người đúng lúc đều chọn khác nhau..."

      "Ừm." Nhan Vũ chớp mắt. "Vậy có vấn đề gì sao ?"

      "Đương nhiên có." Cung Bắc Dã cười sáng lạng.

      "Ta chẳng qua là muốn làm mới cuộc tỷ thí này chút, chỉ biết, hai người có đáp ứng hay ?"

      "Hửm ?" Thiếu nữ Chủ thần cười khẽ: " thử xem."

      Dứt lời, liền thấy vị 'khách hàng' này nhếch môi, ——
      ly sắc, 1012, Đợi chờ mỏi mòn2 others thích bài này.

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [28]
      Editor: Cao Hân Hân
      Beta: Tuyết Nguyệt
      "Ba người chúng ta cùng hợp tấu khúc."

      ?!

      Nhan Vũ hơi ngạc nhiên, hề nghĩ ta đưa ra loại đề nghị này.

      "Sao ?" Cung Bắc Dã hỏi, trong đầu xoay chuyển vòng.

      Vì sao muốn hợp tấu ?

      Đương nhiên là vì muốn chèn ép hai người rồi.

      Khi tách riêng ra để diễn tấu, trình độ rất khó để so sánh.

      Nhưng ba người cùng lúc biểu diễn, chênh lệch thế nào đều được phơi bày ra trước mắt.

      Mà đối với trình độ chơi ghi-ta của mình, Cung Bắc Dã trước giờ đều vô cùng tự tin.

      Ngay từ học chơi nhạc cụ, sau này còn từ hệ thống đổi lấy 'Thần đồng ghi-ta', coi như là bước lên mây.

      Hai năm trước lúc thi tranh cử trình diễn nghệ thuật, tài chơi ghi-ta của chỉ chinh phục toàn trường, mà khi được đăng lên mạng, còn khiến cho giới ghi-ta phi thường chấn động...

      Cung Bắc Dã vô cùng khẳng định, hai người Nhan Vũ nhất định thể nào vượt qua nổi .

      "Khi hợp tấu, vừa lúc có thể tiết kiệm được phần lớn thời gian..."

      Nghĩ vậy, hắng giọng , muốn ra vài loại lý do ——

      "Được." Thiếu nữ Chủ thần cười , thản nhiên có nửa phân áp lực, nhanh chóng đồng ý.

      Thoáng chốc làm cho Cung Bắc Dã nghẹn họng.

      "Ta nghe theo chủ nhân." Thiếu niên ác linh cũng ngoan ngoãn .

      "Chỉ là... tôi muốn hợp tấu Canon, có được ?"

      hỏi, mi mắt rũ xuống, tóc mái che mất nửa khuôn mặt, làm người ta nhìn thần sắc.

      Chỉ thấy đôi môi mỏng kia hơi nhếch lên, tạo nên độ cong quỷ dị.

      Thiếu nữ Chủ thần ngừng lát: "Ta thành vấn đề."

      "....Ha ha, Canon Canon."

      Cung Bắc Dã cũng , tự cho là tên tiện dân này chính là chọn bài sở trường của mình.

      Hừ.

      Tên đó nghĩ như vậy là có thể thắng sao ?

      Đúng là biết tự lượng sức !

      ta cười lạnh, lại sợ đôi 'chủ tớ' này đổi ý, liền lập tức lên sân khấu, tuyên bố việc ba người cùng hợp tấu cho mọi người biết.

      trường nhất thời mảnh xôn xao.

      "Trời đất ! phải chứ ?"

      "Hợp tấu ? Lần này coi như đẹp mặt rồi, khẳng định bọn họ bị Cung thiếu chèn ép thôi !"

      "Đúng vậy, Niệm Ngữ điện hạ đàn violon ? Công lực hẳn tồi, nhưng cùng Cung thiếu so ra vẫn bằng, còn Phó Tư Kình..."

      "Xì ! Chỉ là tên tiện dân sao có thể chơi dương cầm giỏi được chứ ! Sao thế, các người vậy mà cũng dám ? bị tên tiện dân kia lay động rồi sao ?"

      "Cung thiếu được giới nhạc toàn cầu thừa nhận là vị thần tái sinh của ghi-ta ! Ha ha, để tôi xem lần này Niệm Ngữ cùng cái tên tiện dân kia chết như thế nào !"

      ....

      thanh nghị luận vang lên ngừng.

      Đều cùng Cung Bắc Dã có chung ý nghĩ, cứ cho là mọi người còn ngốc nghếch ủng hộ nữa, nhưng bàn về việc biểu diễn nhạc khí, cơ hồ tất cả học sinh đều đứng về phía ta.

      Tiếng huyên náo truyền vào tai.

      Nhan Vũ thờ ơ nghe, vẫn cười trong sáng như cũ, chỉ như có điều suy nghĩ nhìn qua phía Tư Kình.

      Bởi vì... cảm giác được linh hồn đối phương chập chờn, dường như hết sức hứng phấn.

      Còn có lời đề nghị hòa tấu Canon lúc nãy...

      hề biểu thị ý đồ của đối phương.

      Nhưng cũng thú vị nga.

      Ánh mắt thiếu nữ Chủ thần chợt lóe, theo bản năng vuốt ve giới liên ngón tay.

      ....

      Lát sau, ba người ra hậu trường chuẩn bị.

      Lại qua thời gian.

      Ánh sáng trong sảnh được hạ xuống mức thấp nhất.

      Hiển nhiên, buổi trình diễn sắp bắt đầu.

      Tất cả mọi nơi đều an tĩnh lại.

      Các học sinh đều như nín thở, tập trung nhìn chớp mắt về phía sân khấu.

      Dưới con mắt của mọi người, tấm màn phía chậm rãi kéo ra.

      Đầu tiên xuất chính là Cung Bắc Dã.

      Nam sinh mặc bộ tây trang ngồi chiếc ghế ở giữa sân, hai chân bắt chéo nhau, lấy bộ dáng vô cùng tiêu sái cầm lấy ghi-ta, nhìn rất đẹp trai.

      "Hảo soái a !" "A a a !"

      Dưới khán đài thoáng chốc mảnh xôn xao.

      Tiếng vỗ tay xen lẫn vang lên.

      Đặc biệt là Trầm Nhu cùng Diệp La Nhi ngồi ở hàng đầu tiên, cả hai đều vô cùng kích động hét lên.

      Cung Bắc Dã nhìn xuống hai vị hồng nhan của mình, gật đầu cái, trong mắt toàn là đắc ý ——

      Màn sân khấu lúc đó vừa vặn kéo ra hết.

      Hai người diễn tấu khác cuối cùng lộ diện, đứng ở hai bên sân ——

      Hân: Hừm, tên chỉ biết nhờ cậy hệ thống ngạo mạn cái quái gì chứ -_- Có bệnh, thua lần mà vẫn rút kinh nghiệm, riết cứ rước họa vào thân ! Haizz~ Sau này chết còn biết vì sao mình chết !
      ly sắc, 1012, Đợi chờ mỏi mòn2 others thích bài này.

    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [29]
      Editor: A Ly
      Beta: Lạc Lạc
      Thiếu nữ tuyệt sắc mặc bộ lễ phục màu đen, tôn lên làn da trắng cùng đôi môi đỏ, đẹp đến nỗi khiến người ta hít thở thông.

      tay cầm chiếc đàn violon tinh xảo.

      Vào khoảnh khắc khi bóng dáng .

      Thiếu nữ kiều mỉm cười, cầm đàn hướng về phía mọi người chào cái.

      Cùng lúc đó.

      Bên cạnh đàn dương cầm cách đó xa , thiếu niên mặc bộ âu phục màu trắng nhấc lên mi mắt, tay trái đặt đàn, tay phải đặt trước ngực, cũng làm đúng lễ độ của thân sĩ.

      Môi mỏng khẽ nhếch, kéo lên nụ cười vô cùng tà dị*.

      (*) Tà dị: tà ác, quỷ dị.

      Khán đài đột ngột im lặng.

      Toàn bộ học sinh chỉ cảm thấy máu trong người đột nhiên sôi trào, mở miệng, nhưng cổ họng giống như bị thiêu đốt vậy, nặn ra được từ nào.

      Có đôi khi kinh diễm nhất, nhất định là giống như vị kia khiến cho ngươi thét chói tai, mà là... tồn tại khiến ngươi nên lời.

      Giờ phút này, người xem có mặt ở đây ai hiểu được đạo lý này.

      Vì thế, bọn họ chỉ có thể ngơ ngác mà nhìn hai người, cơ bản cách nào dời tầm mắt.

      Mê đắm dõi theo dưới ánh đèn.

      Nhìn thấy lại đồng loạt đứng lên.

      Thiếu nữ khẽ nghiêng đầu, hai cánh tay đưa ra, chiếc đàn violon được đặt lên bên trái cần cổ mảnh khảnh.

      Tay trái tự nhiên mà ấn giữ đàn ở cổ, tay phải kéo dây đàn.

      Đầu ngón tay giống như trong suốt lập loè dưới đèn, tỏa sáng đến mức làm người ta miệng đắng lưỡi khô.

      Thiếu niên tuấn mị lại ngồi ngay ngắn phía trước đàn dương cầm, dáng người thẳng tắp ưu nhã.

      hơi cúi đầu, dưới ánh sáng đường nét thân người như như , mê hoặc đến mức làm người ta mất hô hấp.

      Mà hai người ngồi thẳng xuống lượt, ở góc độ nào đó cả hai đều xinh đẹp tựa như bộ tranh sơn dầu.

      Đẹp đến cả người tỏa ra ánh sáng.

      Ngay cả Cung Bắc Dã thân là đối thủ, cũng khỏi thất thần trong chớp mắt ——

      Vừa rồi ba người ở trong ánh sáng lờ mờ của sân khấu, cơ bản nhìn lẫn nhau.

      nghĩ tới, hai người này cứ như thế đoạt mất hào quang của ......

      Mẹ nó !

      Sau giây ngắn ngủi giật mình, Cung Bắc Dã vốn dĩ muốn chèn ép toàn trường thoáng chốc trở nên tức giận, lại nhìn xuống dáng vẻ người xem dưới đài, càng thêm tức giận.

      Xuy.

      Dựa vào gương mặt tính là gì...

      Trong chớp mắt thần sắc đen lại, cắn răng, đột nhiên gảy dây đàn ghi-ta .

      "Đông !"

      Tiếng nhạc duyên dáng xuyên suốt mà vang lên.

      Mọi người ngừng lát, thoáng chốc thần trí bị kéo trở lại.

      Cung Bắc Dã tiếp tục động tác, lại gảy ra chuỗi tiết.

      Như nước chảy róc rách, trầm bổng no đủ, lại trong sáng du dương.

      Chỉ trong chốc lát, liền nắm bắt được toàn bộ trái tim người nghe.

      Cho là khi, mọi người đều chìm đắm trong trong đó, như mê như say, lực chú ý cũng quay lại người Cung Bắc Dã.

      Thấy chưa?

      Đây mới là thực lực!

      Thấy thế, Cung Bắc Dã cười tự đắc, ánh mắt liếc cái về phía Nhan Vũ và Tư Kình, bên trong lộ ra khinh thường.

      Ngay sau đó.

      Tiếng đàn du dương lại vang lên, hề đình trệ mà hòa cùng tiết tấu.

      Thiếu nữ cười nhạt kéo dây đàn lay động, từng phù dưới tay như lưu chảy trút xuống tựa thiên thanh, nhưng chút cũng được so với châu ngọc làm phai nhạt đàn ghi-ta phía trước.

      Thậm chí...... Còn mơ hồ cao tay hơn bậc.

      Mọi người ngẩn ra, lập tức lại bị tiếng đàn này thu hút, nháy mắt trôi vào giữa dòng chảy của đàn violon.

      Này...... Sao có thể!?

      Cung Bắc Dã trừng mắt cái, trong lòng rung động mãnh liệt, suýt nữa là đánh đàn loạn xạ lên.

      May mà kỹ xảo đàn ghi-ta của vô cùng thuần thục, vẫn chưa vì cảm xúc dao động mà gây ra sai lầm.

      cũng tin...

      Sao Cố Niệm Ngữ có thể hơn mình được ?

      Ý nghĩ chợt lóe, Cung Bắc Dã càng thêm ra sức mà đàn lên.

      Hai đạo thanh hỗn loạn lẫn vào nhau, tuy đều vô cùng xuất sắc, lại thể hòa hợp, ngược lại còn mang theo cảm giác đối kháng.

      Mặc dù đàn violon ngâm xướng thắng bậc, nhưng đàn ghi-ta cũng tạm thời vẫn chưa hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong.

      Cho đến giây sau.

      Tiếng dương cầm vang lên, hòa vào trận diễn tấu này, nhóm người nghe lại sửng sốt.

      Cũng phải bởi vì tiếng đàn này êm tai bao nhiêu.

      Mà là bởi vì ——
      ly sắc, 1012, Đợi chờ mỏi mòn2 others thích bài này.

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [30]
      Editor: A Ly
      Beta: Cao Hân Hân
      " điều chỉnh lại ?"

      "Có lầm hay ? Canon phải lấy nốt D là điệu trưởng sao ?"

      "Đứng tiện dân này hiểu chút gì về đàn dương cầm đấy chứ ?"

      Khán đài thoáng chốc mảnh xôn xao.

      Phải biết rằng, khúc Canon này, tên gốc dịch là 《Canon điệu trưởng D》(Canon. in. D), diễn tấu thông thường đều liên tục lấy nốt D làm điệu trưởng.

      Đương nhiên, cũng có người cải biên thành điệu trưởng C, hoặc diễn tấu điệu trưởng F, nhưng tới tai đều là tương đối nhàng.

      Mà Cung Bắc Dã vừa rồi khởi tấu cũng là theo quy tắc sử dụng D điệu trưởng.

      Nhưng tại......

      " điều chỉnh thành cái gì vậy ?"

      "Dở như vậy ? là phá hư khí!"

      ......

      Lúc này mọi người nghe thấy, đều khỏi nhăn mi lại.

      Mà Cung Bắc Dã đài trong lòng càng nổi nóng, muốn bóp chết Tư Kình.

      Toàn trường, chỉ có thiếu nữ Chủ Thần là bỗng dưng cười khẽ tiếng.

      nhìn thiếu niên ác linh cách đó xa dường như hoàn toàn chìm đắm trong tiếng đàn tấu, rốt cuộc cũng hiểu vì sao lại muốn chọn khúc nhạc này.

      Trong trí nhớ của nguyên chủ, có truyền thuyết ——

      Nghe Canon vốn là do nhạc sĩ biên khúc vì tưởng niệm người mà sáng tác, lúc đầu cũng phải là lấy nốt D làm điệu trưởng, mà là để nốt D làm điệu thứ.

      Canon điệu thứ D, đó là khúc nhạc có thể khiến người nghe nhìn thấy quỷ dữ.

      Được gọi là...... Ác ma cấm khúc.

      Nga.

      rất thú vị nha......

      Ý niệm chợt lóe.

      Trong mắt Nhan Vũ lưu chuyển tầng u.

      Sau đó, đàn violon dưới tay cũng đột nhiên điều chỉnh, phối hợp làm nền cho dương cầm.

      Tiếng đàn ghi-ta thoáng chốc bị đè ép xuống.

      Nhóm người nghe rốt cuộc nghe giai điệu sửa lại của Tư Kình.

      "Là điệu thứ D !"

      Có người kinh hô, trong giọng tự chủ được mà run lên.

      "Cái gì ?!"

      "Quý tộc" cũng có nghe qua truyền thuyết Canon điệu thứ D, sắc mặt họ khẽ biến, trong lòng đột nhiên lạnh xuống, lập tức muốn rời .

      Nhưng tại muộn.

      phù thê lương lan rộng khắp nơi.

      Toàn bộ người nghe đều yên lặng, dường như bị cỗ sức mạnh tên làm cho dừng lại, đều bị dán lại ghế ngồi.

      Cung Bắc Dã bỗng dưng cũng run lên.

      Nhưng thể nhúc nhích, như cũ kiên trì đàn điệu trưởng D, cứ nghĩ hai người này là điều chỉnh loạn tự làm xấu mặt mình, vừa lúc là thời điểm để chèn áp.

      Nhưng, biết vì sao, nhiệt độ sân khấu càng lúc càng xuống thấp.

      loại lạnh lẽo đến thấu xương lặng yên bao phủ xuống, ngón tay cứng đờ, lực gảy đàn càng ngày càng yếu.

      Tiếng đàn ghi-ta dần dần còn phát ra tiếng.

      Chỉ có tiếng đàn violon cùng dương cầm hòa vào nhau, trọn vẹn tự nhiên.

      Quỷ dị lại u sầu.

      Áp lực lại u.

      Hô hấp mọi người đều ngừng lại, chỉ có thể ngơ ngác mà ngồi ở ghế, nhìn thiếu niên thiếu nữ đẹp đến tà dị.

      (*) Tà dị: tà ác, quỷ dị
      Thiếu niên ngồi trước dương cầm, các ngón tay thon dài bay lượn phím đàn.

      Đôi môi đỏ thẫm cong lên, cười đến mức làm người sợ hãi, càng... thấm vào lòng người.

      Thiếu nữ ưu nhã mà kéo dây đàn, từng chút từng chút.

      Lại như vẽ ra dao nhọn, đâm sâu vào tâm can đau đớn.

      Tiếng nhạc liên tục vang lên.

      Từ khắp mọi hướng mà xuyên thấu đến màng tai của nhóm người nghe.

      đài ánh đèn dường như cũng tối sầm xuống.

      .

      tối sầm xuống.

      Bởi vì vào khắc kia ——

      người thiếu niên ác linh lượn lờ sương mù đỏ sẫm.

      Tư Kình nâng mắt lên, đôi mắt màu máu chạm vào tầm mắt thiếu nữ .

      Độ cong bên khóe môi Nhan Vũ càng sâu, đầu ngón tay khẽ động.

      Giới liên nho như sợi tóc bỗng dưng bay đến đỉnh đài, đảo qua......

      "Ầm ——" mấy tiếng vang lớn.

      Đèn trần chiếu sáng toàn bộ rơi vỡ.

      Nhắm thẳng đến người Cung Bắc Dã.

      Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến, tiếng nhạc còn chưa ngừng lại.

      Trong cơn hoảng hốt.

      Mọi người chớp chớp mắt, lại phát sân khấu còn chút ánh sáng nào.

      Chỉ là...... trong phút chốc biến thành mảnh thây sơn biển máu !

      Tay chân bị chặt đứt vung vẩy ở khắp nơi.

      Mọi người chỉ thấy, mấy con quỷ hình dáng đáng sợ cười khặc khặc, đột nhiên hạ xuống, thẳng tắp mà nhào tới !

      "A ——"

      Mấy tiếng thét chói tai vang lên.

      Cuối cùng cũng có người cử động, đủ loại sợ hãi lan khắp toàn thân, liền muốn xoay người bỏ chạy.

      Nhưng.

      đợi bọn họ cất bước, sương mù đột nhiên quấn lấy rồi trói lại.

      Những người này lại đột nhiên bị kéo trở về ghế, chỉ có thể lên tiếng kêu rên.

      Tiếp theo, màn mọi người dường như quen thuộc bắt đầu thoáng lên ——

      Hân: Bản Canon in D mọi người biết chứ ? Nếu dưới đây chính là bản đó, chơi cùng loại nhạc cụ với ba người nhé ^^ Dù bản này là bản nhàng, mà bản của Tư Kình chính là khúc ca tử thần a :v

      ly sắc, Bebesuri12345, 10123 others thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 2: Vườn trường mê tình, chọc ghẹo nam thần quỷ [31]
      Editor: A Ly
      Beta: B.Cat
      khu dạy học, nam sinh thả người nhảy xuống, hoa não nở đầy đất.

      Sâu trong WC, nữ sinh cắt cổ tay tự sát, màu đỏ tươi uốn lượn tràn lan.

      Phòng thí nghiệm, nữ sinh thắt cổ tắt thở, trừng mắt duỗi đầu lưỡi.

      Bên trong sân khấu, nam sinh gặp phải tra tấn bằng điện, thất khiếu đầy máu mà chết.

      ......

      từng, bọn họ hoặc là hưng phấn, hoặc là vì tự bảo vệ mình mà công kích tới những người này, gọi bọn họ là trục xuất giả ti tiện, từng đánh hội đồng, cởi quần áo, ném hố phân......

      Giữa tiếng khóc lóc thê lương, bọn họ nhếch miệng cười to.

      Nhưng vào khoảnh khắc đó.

      Mỗi người nghe đều nhập vào cảnh tượng thấy ánh mặt trời kia lần nữa, nhưng lại trở thành người bị ngược đãi.

      Loại tuyệt vọng thấm sâu vào xương tủy này, khiến người ta như rơi thẳng xuống địa ngục.

      " ! Đừng tới đây !"

      "Ta sai rồi...... A !"

      ......

      Đủ thứ tiếng gào thét hỗn tạp lẫn vào nhau, vang vọng khắp phòng.

      Cùng lúc đó.

      Tiếng nhạc thê lương còn tấu vang, đan xen là tiếng khóc của mọi người, tà ác lại quỷ dị.

      Giống như...... Đây cấm khúc của ác ma.

      Mà ác ma tạo ra hết thảy lại bình yên ngồi ngay ngắn bên cạnh dương cầm, mười ngón bay bổng, vẻ mặt cũng chút gợn sóng.

      Chỉ có đôi môi đỏ tươi kia, khó có thể phát mà câu lên chút.

      Bên cạnh đó.

      Thiếu nữ chủ thần kéo đàn violon lẳng lặng nhìn thấy tất cả, ý cười cũng khỏi càng thêm nồng đậm.

      A.

      Xem ra tiền bối muốn mượn lần trình diễn này dạy dỗ những người ở đây chút......

      Đây thời cơ tốt nha.

      Nàng cũng nên chịu thua kém mới đúng.

      Ý niệm vừa chợt lóe.

      Dây đàn dưới tay Nhan Vũ chưa từng dừng lại, ánh mắt đảo qua, cũng khóa trụ "Khách hàng" gào thét phía giữa sân khấu.

      Cung Bắc Dã vật lộn trong bóng đêm.

      Đèn sân khấu đột ngột nện xuống đem đánh ngã mặt đất.

      Đàn ghi-ta cũng bị liên lụy rơi xuống, ở gáy của .

      "Ầm ——" tiếng.

      Mảnh vỡ đèn đóm bén nhọn mà đâm vào da thịt, hộp đàn ghi-ta va mạnh vào sọ não của .

      Máu tươi bắn ra.

      Cơn choáng váng chợt xông lên.

      Cung Bắc Dã mắt nổ đom đóm kêu đau muốn bò dậy, lại giống như người nghe bên dưới đài, bị cuốn vào bên trong ảo cảnh quỷ dị sợ hãi.

      gặp lại được học trưởng nhảy lầu kia.

      Nhưng lần này, thi thể thê thảm nọ bỗng dưng mở ra đôi mắt nứt toác, bộ mặt vặn vẹo mà nhào tới.

      Khóe mắt Cung Bắc Dã muốn nứt ra, giữa cơn hoảng loạn, vội vàng gọi lớn chỗ dựa duy nhất, hệ thống nam thần.

      Nhưng, ngay vào khoảnh khắc đó!

      Nhan Vũ cách đó xa mắt lóe lên tia quỷ quyệt, tay phải khẽ nâng.

      Khi đồng thời kéo dây đàn, dây xích nhanh như chớp mà vươn ra.

      "Phốc ——" tiếng, liền theo mảnh vỡ đâm vào trong cơ thể Cung Bắc Dã, xuyên qua thân thể, đâm thẳng đến linh hồn!

      "A !!!"

      lớn tiếng kêu rên, chỉ cảm thấy linh hồn mình bị khoét ra.

      Đau đớn tê liệt truyền đến lúc.

      Cung Bắc Dã thậm chí còn cho rằng trải qua hồi lăng trì, mà chính là cá thớt gỗ, thịt người bị con dao cắt xuống từng khối.

      Nhưng, thực tế.

      thực mà mắt thường nhìn thấy, chỉ run rẩy cách khó hiểu, sau đó trước mắt tối sầm, hoàn toàn rơi vào hôn mê.

      Đến nỗi ở thế giới mà người bình thường nhìn thấy được.

      Mội chuỗi ánh sáng màu vàng nhạt bị dây xích kéo ra từ trong cơ thể , vẫn chưa vào trong cơ thể của thiếu nữ chủ thần.

      Nhan Vũ khóe môi cong lên càng sâu.

      Ngay vào thời khắc đó, khúc nhạc đến hồi kết thúc.

      Nàng dừng diễn tấu.

      Đàn violon được đặt ở đài.

      Thiếu nữ Chủ Thần nheo mắt lại, muốn nhanh chóng hấp thu năng lượng ——

      Gió lạnh đột nhiên gào thét.

      Dưới đài, những người khóc kêu giữa cơn ác mộng hoàn toàn vào hôn mê.

      Quỷ khí dày đặc tràn ngập trong trời đất, chỉ còn hai người, , hai thứ phải người.

      Sét đánh giữa trời quang.

      Thiếu niên ác linh đồng thời dừng diễn tấu nhào tới như sói đói, đột nhiên áp đảo Nhan Vũ.

      Sương máu lượn lờ, đoạt lấy mà xâm nhập trong cơ thể , ý muốn tranh đoạt năng lượng mới thu được của .

      Nhưng, trong phút chốc.

      Thiếu nữ Chủ Thần đem chuỗi ánh sáng hoàn toàn cắn nuốt nhập vào linh hồn.

      Giờ phút này, đôi mắt trong trẻo của mỉm cười mà liếc qua, thậm chí còn lười thèm đánh trả, giống như mèo con thành công trộm được thịt vậy.

      Bốn mắt nhìn nhau,

      Đôi mắt đỏ thẫm của thiếu niên nheo lại, đột nhiên cúi người xuống ——
      ly sắc, Akiko, 10122 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :