1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mau xuyên: Phản diện nam thần cuồng sủng - Vân Tam Tam

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [4]
      Editor: Cao Hân Hân
      Liền nghe thấy giọng mềm mại vang lên.

      "Khinh, Khinh Ca, cậu ở đâu ?"

      "Cậu...cậu mau về nhà . Mình biết, cậu muốn cùng mình ăn mừng sinh nhật. Bây giờ tiệc kết thúc rồi, cậu cũng đừng giận dỗi nữa, được ?"

      "Khinh Ca, bây giờ cũng trễ lắm rồi, mình, ba mẹ cùng Cảnh Hiên đều rất lo lắng cho cậu. Hay là cậu địa chỉ.... Tụi mình qua đón cậu ?"

      ....

      Giọng nữ như muốn khóc, điềm đạm đáng khuyên bảo đủ thứ.

      Trong lời thế nhưng đem cảnh ngộ của nguyên chủ đổi thành 'giận dỗi bỏ '.

      Nga....

      Nhan Vũ như có điều suy nghĩ, nghe thêm giọng khác.

      "Hinh Nhã, đừng để ý nó ! Để cho nó ! Coi như Lục gia này có nữ nhi như nó !"

      "Đúng vậy, Lục đại tiểu thư kia có đem chúng ta để vào mắt đâu !"

      "Chị, đừng để ý đến ta."

      ....

      Tiếng ba người nhà Lục gia vang lên, mang theo phần chế giễu .

      Tiếp theo, lại nghe thấy tiếng Lục Hinh Nhã vang lên: "Đừng mà, ba mẹ, Cảnh Hiên đừng như vậy, Khinh Ca đều vì con..."

      Chớp mắt liền truyền đến tiếng khóc thút thít, ta tự hồ mình cầm lấy điện thoại, thấp giọng : "Khinh Ca, cậu mau quay về , dù có khuya đến đâu mình vẫn để cửa cho cậu,..."

      Đến đây tất cả đều im bặt.

      Thủ đoạn này...

      Nhan Vũ câu môi cười tiếng.

      Bỗng dưng, phía sau vang lên vài tiếng rên.

      quét mắt sang, trong tầm mắt nhìn thấy mấy tên kia há hốc mồm, mặt mũi vặn vẹo nhìn , đôi mắt đục ngầu đầy kinh hoàng cùng khẩn cầu.

      "A...a a !!"

      Thấy nhìn sang, mấy người đó lập tức trợn mắt, cố từ trong miệng phát ra thanh, nghe như cầu xin tha cho.

      "Rất khó chịu sao ?" Đôi mắt trong suốt của Nhan Vũ xoay chuyên vòng, phiền não hỏi câu, ngay cả trong giọng cũng mang theo vẻ thương hại.

      Giống như thanh thuần khi biết mình lỡ mạnh tay trong lòng mang theo thương cảm, đứng lên bước qua.

      "A a a !!" Lúc này, tiếng trả lời nhanh hơn lúc trước.

      Trong mắt mấy tên nam nhân kia lộ ra tia kinh ngạc cùng vui mừng, mong đợi kia phát ra chút lương tâm.

      nghĩ tới, Nhan Vũ đến, dùng châm dẫm lên bàn tay bọn họ.

      " ngại quá, chắc lúc nãy tôi xuống tay quá .... Bây giờ tôi khiến cho các người lập tức được giải thoát, được chứ ?"

      giọng , vừa muốn hạ xuống đao——

      Đột nhiên bên cửa nghe thấy thanh mở khóa.

      Đồng thời, cổ khí tức lạ mang tính xâm lược xuất cách đó xa.

      Nhan Vũ mâu quang chợt lóe, thèm để ý đến, động tác tay cứ thế xuống.

      Mắt thấy, mảnh thủy tinh sắc bén hoàn toàn cắt đứt mạch cổ của mấy tên nam nhân cường tráng kia.

      trận kình phong lướt qua.

      thân ảnh cao lớn xuất trong tầm mắt .

      Người đó đưa tay cầm lấy cổ tay .

      Dưới ánh sáng điện quang, Nhan Vũ đột nhiên xoay người đá về phía hông, đôi mắt híp lại, nhìn về phía bóng người mơ hồ kia, thẳng tay hướng đến phía cổ đối phương.

      Đối phương cũng có chống cự, chỉ cùng lúc động tay, nhanh chóng giữ lấy tay , chút lưu tình cắt vỡ động mạch cổ tay.

      Máu tươi bắn tung tóe.

      Nhan Vũ chỉ cảm thấy trận đau đến thấu xương, trong nháy mắt liền mất sức.

      Người nọ cười tiếng, lại đưa tay về phía tay cầm mảnh thủy tinh của , kéo vào lồng ngực, tựa hồ muốn giam lại bên người.

      Cũng ngờ đến.

      Nhan Vũ đột nhiên nâng đùi, đá về phía hạ thân.

      Trong chớp mắt, đối phương nghiêng mình né qua bên, tránh được chiêu này.

      Nhưng Nhan Vũ sớm nhân cơ hội đoạt lại thế chủ động, vận sức cái, dùng chân móc về phía chân đối phương, tặng cho vị khách mời mà đến này cái ném qua vai.

      "Ầm ——" tiếng.

      đem cả thân người đè đối phương ở bên tường.

      Hơn nữa còn dùng tư thế giam cầm tuyệt đối : tay để ở cổ họng đối phương, mà tay còn lại vòng qua eo ôm lấy người kia.

      Chẳng qua là vì mảnh thủy tinh kia bị tên này lấy mất, giờ chỉ còn lại đôi bàn tay nhắn trống này của mà thôi.

      Tạm thời hai người có thêm động tác nào.

      Qua lúc, dưới ánh đèn lờ mờ, Nhan Vũ mới thấy được hình dáng của đối phương

      Hân: Qua mấy chap này, mọi người thấy mình edit có ổn ? Nếu như còn chỗ nào ổn, xin mọi người hãy cmt phía dưới, mình xin được thụ giáo ạ ! Khụ khụ !
      Last edited: 28/12/17
      Lee Đỗ, 1012, ly sắc13 others thích bài này.

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [5]
      Editor: Cao Hân Hân
      Này cũng coi như..... là người đàn ông lớn lên vô cùng tuấn.

      Lúc này, ta lười biếng tựa vào tường, hơi ngẩng đầu, từ cao nhìn xuống .

      Mà thứ đầu tiên đập vào mắt chính là xương quai xanh của ta lộ ra từ cổ áo, ra chút gì đó gọi là cấm dục gợi cảm.

      Sau đó nhìn lên chiếc cằm nhọn kia chút chính là đôi môi mỏng cùng sóng mũi cao thẳng, hàng lông mày sắc bén... tạo nên bộ hài hòa hoàn mỹ, mê hoặc đến kinh người.

      Đặc biệt là cặp mắt kia, hốc mắt thâm thúy, rũ xuống để lộ nếp nhăn hai bên, đuôi mắt kéo dài cong cong, trời sinh đa tình, nhưng lại bị che giấu trong thần sắc lãnh đạm của ta.

      Còn có cả người mặc theo lối rất quy củ, áo sơ mi trắng, quần tây đen... Trải qua hồi đánh nhau như vậy, mà cổ tay bên vạt áo vẫn chỉnh tề vết nhăn.

      khó tưởng tượng, người này khi ra cửa sửa soạn tỉ mỉ đến mức nào.

      Oh...

      Tròng mắt Nhan Vũ xoay tròn vòng, từ trong trí nhớ nguyên chủ moi ra thân phận người này.

      —— Hoắc Trầm Ngạn.

      Lục Hinh Nhã coi ta như trai, là 'đại ca' của vị hôn phu Hoắc Diệc Vinh, con nuôi của Hoắc gia, bây giờ là tổng tài Hoắc thị.

      Trong lòng xoay chuyển hồi, khỏi thêm nghiền ngẫm.

      thể , tên này đúng là có chút đặc biệt.

      ràng người mang tính xâm lược mạnh như vậy, vì muốn mình, lại phải ép bản thân kiềm chế mang lớp vỏ bình tĩnh bên ngoài.

      Ý chí cũng cường đại.

      Căn cứ vào thông tin khách hàng, khi Lục Hinh Nhã bỉ ổi dùng 'Hào quang Mary Sue', người này chính là người đàn ông duy nhất ta, ngược lại chỉ lòng nghĩ về công việc...

      Đáng tiếc bởi vì ta luôn giữ vững lập trường, cùng với bị bàn tay vàng của Lục Hinh Nhã công kích, sau cùng lâm vào thất bại, kết quả phải bỏ mình.

      Chẳng qua là theo như phát triển ban đầu, ta lẽ ra nên xuất ở nơi này.

      Bất quá chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến , suy cho cùng ta cũng chỉ là phàm nhân mà thôi.

      Nhan Vũ lạnh nhạt nghĩ, bỗng dưng, tay truyền đến cảm giác đau nhói.

      đau đớn kéo ý thức của về.

      Chủ thần thiếu nữ mở mắt, chỉ thấy người mà mới xếp vào loại ' cần để ý', cúi đầu nhìn , chậm rãi .

      "Lục tiểu thư, sao chứ ?" Giọng nam từ tính vang lên, ràng trong lời hỏi han, nhưng nghe lại thấy cứng nhắc đến cực điểm.

      Đúng là quan tâm cho có lệ, mang chút thành ý nào.

      Chớ đừng đến cánh tay thon dài kia động cái, khiến cho mảnh thủy tinh đâm bên tay Nhan Vũ càng vào sâu thêm mấy phần.

      ....Đáng giận !

      Tựa như vừa mới bị vả mặt, tâm tình Nhan Vũ hiếm khi có chấn động.

      Nhưng chẳng mấy chốc, câu môi, nở ra nụ cười trong sáng như ánh mặt trời.

      "Tôi ổn." Nhan Vũ sâu kín thở dài, buông lỏng bàn tay đặt cổ ta, lại : "Nhưng nếu Hoắc tiên sinh có thể bỏ mảnh thủy tinh kia ra tôi tốt hơn."

      "Xin lỗi." Nam nhân ngừng lát, giống như vừa phản ứng được, để mảnh thủy tinh xuống.

      Trong con ngươi Nhan Vũ u quang chợt lóe, đột nhiên đoạt lấy đồ vật sắc bén trong tay ta, trở tay đẩy phát, chút lưu tình đâm vào cổ ...

      Nhưng lạ , vậy mà nơi cổ họng ta lại có đến chỗ rách .

      Hoắc Trầm Ngạn híp mắt, đưa tay kìm chặt cổ tay .

      Oh, nhanh.

      Còn đợi ta đánh lại, Nhan Vũ lên tiếng trước: "Tôi... phải cố ý. Hoắc tiên sinh trách tôi chứ ?"

      nhịn cười, cố nặn ra vẻ mặt ưu buồn, giọng run rẩy như hoảng sợ.

      Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn , đôi mắt ngập nước, lời xin lỗi vô cùng chân thành.

      .... Quả là dáng vẻ rất đáng kiêu ngạo.

      Bởi vì khi đối mặt bộ dáng kia của , sợ là phần lớn người tự chủ được mà ngây ngẩn, chỉ cho đó là do vô ý, thậm chí quên mất lúc nãy hung ác như thế nào——

      Nếu phải nam nhân kia phản ứng nhanh nhạy, sợ rằng mảnh thủy tinh đó cắt đứt cổ họng .

      Hoắc Trầm Ngạn vẻ mặt đổi nhìn thiếu nữ trước mắt, trong thần sắc của hề có tia chột dạ nào.

      Bốn mắt nhìn nhau.

      ngước mắt, cúi đầu, khoảng cách giữa cả hai dừng lại ở khoảng rất vi diệu.

      Sau đó, người nam nhân cong môi, tai trái nắm lấy cổ tay thiếu nữ, tay phải nhấc lên——
      Last edited: 28/12/17
      Lee Đỗ, 1012, ly sắc10 others thích bài này.

    3. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Hào môn tình thù, gặp Boss hiểm độc [6]
      Editor: Cao Hân Hân
      Tay kia nhấc lên rơi xuống gò má .

      giúp lau những vệt máu chưa khô bên vết thương.

      Hơi lạnh từ tay truyền đến da thịt , nhưng lại dấy lên chút gì đó gọi là ấm áp.

      Nhan Vũ hơi nhíu mày, thích cùng người khác tiếp xúc thân mật như vậy, định lui ra ——

      Nam nhân bất chợt cúi người, phả hơi ấm vào bên tai .

      Tư thế mập mờ đến cực điểm.

      "Lục tiểu thư có việc gì tốt rồi...... Những người này, đừng nên đánh nữa."

      Nhan Vũ đẩy ra: " được."

      "Nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là bọn họ mất mạng." Hoắc Trầm Ngạn nhíu mày, nhạt nhẽo .

      " được sao ?" Nhan Vũ hỏi ngược lại, thong thả : "Tôi từng qua, bọn họ mất mạng nếu như muốn hoàn thành giao dịch kia."

      Nam nhân ngừng lát.

      Thời khắc này, dưới ánh đèn mờ tối nhìn đến dung nhan thiếu nữ trước mặt, nhớ lại lúc nãy đứng bên ngoài nhìn thấy hết thảy mọi chuyện, đột nhiên hiểu được suy nghĩ kỳ quái của .

      "Bọn họ tại rơi vào tình trạng này, cũng thể giao dịch gì được, phải sao ?"

      Hoắc Trầm Ngạn hỏi lại, men theo suy đoán đó, lại : "Ngược lại là Lục tiểu thư, nếu tiếp tục hạ thủ, ngược lại hợp với kế hoạch."

      "...Tại sao ?" Nhan Vũ có chút hiểu, chống lại ánh mắt .

      Từ lúc gặp nhau đến giờ, lần đầu tiên đôi mắt tĩnh mịch kia lộ ra chút ánh sáng chân thực.

      Quả nhiên là như vậy.

      Môi mỏng của nam nhân nhấp nháy, đưa bóng hình vào trong mắt: " bây giờ coi như là tự vệ, nếu như giải quyết hết bọn họ, như vậy bị bắt vào ngục."

      Nhan Vũ giật mình.

      Ngục giam...

      thầm lặp lại từ này, rốt cục cũng phản ứng được.

      Đúng vậy, đây là thế giới có luật pháp.

      nhập vào thân thể nhân vật này, bây giờ lại thể sử dụng thần lực, vì vậy... giống như những người khác, cũng phải chịu ràng buộc của quy củ nơi đây.

      Nghĩ đến đây, Nhan Vũ chỉ có thể trầm mặc.

      Mà Hoắc Trầm Ngạn nhìn đến vẻ mặc hoảng hốt của , mâu quang chợt lóe, lại liếc mắt qua mặt đất cách đó xa, bước đến.

      Chỉ thấy năm tên cường đạo vẫn duy trì tư thế hình chữ 'đại' quỷ dị nằm vũng máu như cũ.

      Nam nhân cũng sợ màn như vậy, vẻ mặt chút gợn sóng đến gần, ngồi xuống, dò xét hơi thở của từng người, sau khi xác nhận tất cả đều còn sống, lại đứng lên.

      Lúc này Nhan Vũ ổn định xong quay lại, mặt dày hỏi: "Vậy... Hoắc tiên sinh nhìn xem, chuyện này nên giải quyết như thế nào ?"

      "Tôi quen ông chủ ở đây." Hoắc Trầm Ngạn . "Để ta xử lý vụ này hẳn thành vấn đề."

      Nhan Vũ gật đầu: "...Ừm."

      Sau đó, cả hai lại chìm trong yên lặng.

      Theo lý thuyết, khi nghe được lời Hoắc Trầm Ngạn , đa số mọi người theo bản năng nghĩ rằng ta giúp tay.

      Nhưng, ta chỉ bóng gió câu, cũng tiếp.

      May mắn Nhan Vũ phải người bình thường.

      .

      Phải là, vốn dĩ phải người.

      Dùng thân phận Chủ thần giao dịch nghĩ lại vấn đề, Nhan Vũ chút cũng thấy lúng túng, ngược lại còn cho rằng mọi chuyện như vậy là điều đương nhiên.

      Giữa các cá nhân đều dựa vào trao đổi lợi ích để duy trì quan hệ.

      Hoắc Trầm Ngạn cũng thể công giúp .

      Vì vậy, Nhan Vũ rất giữ quy tắc cầm túi của nguyên chủ ở dưới đất lên, lấy ra mấy tờ trăm tệ cùng với tấm thẻ đen.

      Đợi , tiền của thế giới này tính giá trị như thế nào nhỉ ?

      ngây ra chút, lười lục lại trí nhớ nguyên chủ, dứt khoát hỏi người trong cuộc: "Xin hỏi, Hoắc tiên sinh... bao nhiêu tiền ?"

      Hoắc Trầm Ngạn hơi ngẩn ra, trong con ngươi hiếm khi lộ ra ý cười, chỉ là rất nhanh chóng biến mất.

      Lát sau, dùng ánh mắt khóa lại bên người , dùng thâm ý khác .

      " là hỏi.... tôi bao nhiêu tiền sao ?"

      ——————

      P.S: Tiểu kịch trường:

      Tam: Nam chính online, hy vọng mọi người thích.

      Nam nhân nào đó: Ai cho phép bọn họ thích ? Ta chỉ cho Nhan Nhan thích.

      Nhan Vũ: ... Ngoan.

      (△ kịch trường này là khi cp nhau rất lâu về sau.)

      Hân: Này nhé, những gì để chữ nghiêng là ghi chú của mình, còn để bình thường là của tác giả nha ! ^^
      Lee Đỗ, 1012, ly sắc12 others thích bài này.

    4. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Cảm ơn nàng đã edit bộ này. Nội dung khá thu hút và có ́t truyện. Nàng ơi, phần edit chưa được mượt lắm, còn đôi chút văn convert. ́ gắng cải thiện nhé, chúc hố của nàng được nhiều người thích và ủng hộ. :Cheerleader:
      Cao Hân Hân thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Learthy Phantomhive Cảm ơn lời nhận xét của nàng ! Ta cố gắng !! (ง •̀ω•́)ง✧

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :