1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau Xuyên - H] Bảo bối, ngươi nhận sai người- Hồng Thiêu Nhục

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Ad cố lên ạ. Cha yố

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Tội nam phụ quá huhu, thấy thương số kiếp của ghê huhu

    3. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 2: Niệm Nô Kiều (5)


      ☆, niệm nô kiều 5

      Đêm nay Dao Cơ trằn trọc khó ngủ, ngày lành như lời dạy dỗ , đến cùng là chỉ cái gì?

      Trong nội tâm nàng có suy đoán mơ hồ, các nàng là thiếu nữ như hoa như ngọc, lấy ai ra mang đến trước mặt người, còn thể khiến nam nhân thần hồn điên đảo? Đặc biệt là khảo hạch cuối cùng lại cùng đông cung bí hí có quan hệ, nghĩ đến ..... Đơn giản là muốn các nàng hầu hạ nam nhân thôi.

      Dao Cơ cảm thấy đây là cái ngày lành gì, chỉ là có thể rời Thanh Nguyên cốc, nàng đúng là chờ mong phi thường. Nàng quyết định chủ ý, khi rời khỏi nơi đây, mặc kệ gặp phải trở ngại gì, nàng đều nhất định tìm Bùi Diễm.

      Lần khảo hạch kia, thiếu nữ thuận lợi thông qua chỉ có mười người, có mười bốn người là thất bại, còn lại sáu người còn có tham gia khảo hạch, khảo hạch dừng lại giữa chừng. Thanh Lan chính là trong sáu người kia, mấy ngày nay nàng vẫn luôn hoảng sợ, sợ mình rơi xuống kết cục thê lương, lúc này nghe Dao Cơ có thể rời khỏi Thanh Nguyên cốc, nước mắt càng chảy ra, nắm chặt tay Dao Cơ khóc ngừng.

      Dao Cơ trong lòng cũng hổ thẹn, người khác biết, nhưng nàng biết được. Diệp Trọng Lâu bỏ dở khảo hạch, trong đó có lẽ nguyên nhân là mình. Nhưng nàng lại thể ra, chỉ có thể ngừng an ủi Thanh Lan: "Ngươi yên tâm, mười bốn người kia cũng bị làm sao cả, ngươi ở trong đám người chúng ta cũng là đứng đầu, nhóm cũng để ngươi có kết cục."

      Đúng như lời Dao Cơ , nằm ngoài dự liệu của nàng, mười bốn người thất bại khảo hạch kia có bị ném đến hang rắn. Nàng nghĩ, Hãn Hải Lâu ở người mười bốn người kia cũng bỏ ra ý tài lực, mặc dù các nàng có thông qua khảo hạch, lấy ra ngoài cũng đều là nhân vật cực kì xuất chúng, Diệp Trong Lâu muốn ở người các nàng ép ra giá trị lớn nhất, mà phải trực tiếp đem nó từ bỏ.

      Thanh Lan được nàng trấn an phen, mới ngưng khóc: "Dao Dao, ngươi biết ngươi bị đưa đâu sao?"

      Trước Dao Cơ, có mấy thiếu nữ bị đưa . Nhóm dạy dỗ cũng giấu diếm các nàng, cho các nàng biết có người Danh Kiếm Sơn trang, có người Thông Thiên Bảo, còn có hai người vào trong thế gia nổi danh giang hồ. Mà các nàng, đều bị coi như mỹ nhân tiến hiến.

      Dao Cơ suy đoán thành , đám người các nàng vận mệnh quả nhiên như thế.

      Đây là ngày lành trong miệng nhóm dạy dỗ, nằm ngoài dự liệu của nàng, các thiếu nữ nghe xong lại đều cao hứng. Nghĩ cho cùng, đám người các nàng, có tự do, càng có bản thân, từ bị dạy như thế, bây giờ có thể đại gia tộc đại môn phái hưởng thụ vinh hoa phú quý, cần lại bị ngày ngày nhốt ở trong cốc được an giấc, ai lại muốn? Dù là tất cả mọi người đều có thể đoán được, mấy thiếu nữ bị đưa kia phải gách vác sứ mệnh gì, nhưng có thể rời khỏi nơi này, cũng là ngày lành khó có được.

      Dao Cơ biết nên trả lời Thanh Lan như thế nào, chỉ đành lắc đầu: "Ta biết."

      Trong lòng nàng cũng có thấp thỏm, mãnh bị đưa đến nơi nào? Nếu là…… Nếu là Thiên Đô phủ, tốt rồi.

      Ngay tại thời điểm Dao Cơ suy nghĩ lung tung, Đổng cho nàng đống lớn tư liệu, lệnh cho nàng phải đem nội dung tất yếu nhớ kỹ. Nàng mở ra xem, hóa ra là tư liệu của tiểu thế gia. Dao Cơ liền hiểu, tiểu thế gia này chút thu hút, mình tất nhiên bị đưa qua, nhưng vì sao muốn mình nhớ kỹ chuyện của đám người này.

      Đổng thấy nàng nghi hoặc, mở miệng : "Ngươi sau này, phải làm đích nữ của nhà này."

      Dao Cơ khẽ giật mình, lập tức minh bạch. Xem ra trong lầu là muốn để nàng đổi thân phận, có lẽ còn muốn đem quan hệ của nàng và Hãn Hải lâu đều che dấu. Nàng dự liệu sai, đến thời tiết rét đậm, mà thời gian Dao Cơ xuất cốc cũng tới.

      Trước khi , Đổng đưa cho nàng viên dược hoàn màu đen: "Dược này tên là "Tám Khổ", nếu như cách mỗi năm giải dược lần, dược tính liền thôi phát, tâm mạch đứt đoạn mà chết. Thời gian về sau, tự có người báo cho ngươi biết nơi nào để lấy giải dược. Nếu có mệnh lệnh công tử, cần hành động. Nếu có mệnh, mà ngươi lại bất tuân," Đổng dừng chút, "Như vậy, thần tiên cũng cứu được ngươi."

      Dao Cơ sớm biết như vậy, tiếp nhận dược hoàn nuốt xuống, lại hành lễ: " , nhiều năm dạy dỗ, đều dám quên, lần này có lẽ liền là vĩnh biệt, bảo trọng."

      Đổng than tiếng, tuy rằng đều biết trước vận mệnh của những hài tử này, cũng khỏi lộ ra chút thương cảm: "Ngươi cũng cần sợ, công tử rất coi trọng ngươi."

      coi trọng, vậy liền dễ dàng vứt bỏ.

      Dao Cơ nhận tình Đổng , lại lạy vài cái, mới lên xe ngựa rời .

      Lúc đó đúng vào hàn thiên, đại giang nam bắc đều phiêu diêu tuyết lớn. Dao Cơ được đưa đến tiểu thế gia nhà họ Tống kia, lắc mình biến hoá, từ bé mồ côi ở Hãn Hải lâu biến thành con vợ cả lưu lạc bên ngoài của Tống lão gia -- ấu nữ Tống Niệm Dao.

      Nàng biết Hãn Hải lâu hoạt động như thế nào, lại tại Tống gia ở mấy tháng, mới trước năm mới bị Tống lão gia hộ tống, đường hướng bắc mà .

      Ven đường phong tuyết mênh mông, càng về phía bắc, mây đen đầy trời càng thêm u. này kia rốt cuộc tuyết ngừng trời trong, mặt trời lộ ra giữa những đám mây đen. Dao Cơ vén rèm xe lên, đoàn xe Tống gia chạy qua tường thành nguy nga. Cửa thành nặng nề xưa cũ, thể triện chữ lớn nghiêm nghị trang nghiêm —— chính là hai chữ Thiên Đô.

      "Thiên Đô....." Nàng khỏi lầm bầm đem hai chữ này ngậm tại đầu lưỡi nhấm nuốt, vừa mừng rỡ, lại có ngoài ý liệu thấp thỏm, trong lúc giật mình, thoáng nhìn thấy nam tử thanh tú tương kia. Bởi vì cửa lầu cao xa, thấy mặt, chỉ thấy người nọ người khoác áo khoác Huyền Hồ theo gió lạnh tường thành phần phật bay múa, giống như con nhạn, như muốn theo gió mà .

      Dao Cơ khỏi ngây dại, nàng chưa bao giờ thấy qua người kia, nhưng trong lòng có thanh với mình, cái kia chính là người nàng muốn tìm, cái kia chính là Bùi Diễm.

    4. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Cuối cùng cũng tìm thấy người thương rồi hahaa
      Hi vọng giai đoạn tới ít ngược
      Khải Lam thích bài này.

    5. Khải Lam

      Khải Lam Well-Known Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      1,214
      Phần 2: Niệm Nô Kiều ( 6 )


      ☆, niệm nô kiều 6

      Đô Phủ danh là phủ, thực tế là tòa thành rộng lớn. Thiên Đô Bùi thị lập tộc hơn mấy trăm năm, thời gian đó chi thứ sinh sôi, tộc nhân đông đảo, cả tòa thành lấy thành Bắc Bùi gia chủ trạch làm trung tâm, phía ngoài theo thứ tự là các chi mạch tộc nhân Bùi thị, tiểu gia tộc tiểu môn phái phụ thuộc vào Bùi gia, còn lại mới là bách tính thông thường.

      Dao Cơ ngồi ở trong xe ngựa, đường tỉ mỉ nhìn quanh, trong thành san sát nối tiếp nhau, phồn hoa phi thường vật phụ chi thịnh, xứng với danh hiệu Thiên Hạ Đệ Nhất. Nàng mười năm qua chưa từng bước ra khỏi Thanh Nguyên Cốc nửa bước, tuy có trải qua kiếp trước, nhưng vừa xuyên qua liền phải Bắc Lục, thực là lần đầu tiên nhìn thấy Trung Nguyên phồn thịnh. Cho nên nhìn vô cùng hứng thú, trong bất giác đến chủ trạch Bùi thị.

      Lúc này nàng mới khẩn trương lên, cũng biết mình lần này có thể hay thuận lợi lưu tại Bùi phủ.

      Phải biết rằng Tống gia vốn cùng Thiên Đô Bùi thị cũng liên quan, chỉ là trưởng tử Tống lão gia lúc du lịch bên ngoài, cẩn thận chọc phải môn phái giang hồ. Môn khái kia muốn mạng Tống thiếu gia, nếu diệt toàn tộc Tống gia, Tống lão gia tuổi cũng hơn năm mươi làm sao chịu được, thời điểm cùng đường được bằng hữu dựa vào Bùi gia, cầu người với Bùi Diễm, Bùi Diễm cũng thấy Tống gia sai, liền viết phong thư làm người trung gian, đem việc này chấm dứt.

      Môn phái kia đối với Tống gia căm hận, nhưng chống lại Bùi gia, như thế nào dám chữ ? Huống hồ mâu thuẫn hai bên đến bất quá là vài câu khóe miệng dẫn ra, cho nên tự nhiên cũng dám truy cứu.

      Việc này với Bùi Diễm mà , chẳng qua là chuyện , với Tông gia, có thể là chi ân tái tạo, Tống gia liền muốn tạ lễ, lại đem ấu nữ con vợ cả dâng lên, chính là muốn trả nợ ân tình Bùi Diễm.

      Đương nhiên, cái này về sau Tống gia bị Hãn Hải lâu để mắt tới, thể đam nữ nhi đổi thành Dao Cơ, đây là bí để cho người ngoài biết.

      Bùi An thân là quản Bùi gia, mỗi ngày người muốn gặp người bên trong, như Tống lão gia, có thể đếm xuể. Tống gia là muốn báo ân, lại làm ra hành động hiến nữ, chưa chắc phải là muốn muốn mượn việc này để leo lên Thiên Đô Bùi thị. Kỳ thời tục lệ cho phép, trong phòng mấy công tử đại thế gia, đều có mấy thị thiếp của mấy tiểu gia tộc hiến lên, đây cũng là lý do vì sao Hãn Hải lâu có thể liên tiếp đưa ra mỹ nhân.

      Ai ngờ sau khi Bùi An sai người thông báo cho chủ tử, trở lại đối với Tống gia : "Tâm ý của Tống lão gia, công tử nhà ta biết. Việc này vốn phải Tống gia có lỗi, cũng cần tạ lỗi, công tử mình dám kể công, xin Tống lão gia đem lễ vật mang về thôi."

      Tống lão gia như thể nào có thể ưng thuận, lại liên tục cầu khẩn, chỉ Tống gia dám dựa vào, nhưng có ân báo, phải việc làm của người trong võ lâm. Bùi An suy nghĩ chút, nếu nhận lấy quà tạ lệ này, chỉ sợ Tống gia trong lòng cũng bất an, chỉ là vàng bạc châu báu có thể thu, nhưng nữ nhi Tống gia là thể thu: "Tống lão gia sợ rằng biết, công tử nhà ta giữ thân trong sạch, bên người cũng có thị thiếp."

      Tống lão gia sững sốt chút, Bùi Diễm nhân vật vô cùng thần bí. Mọi người chỉ biết tinh thông thiên diễn chi thuật, có thể mưu thiện đoạn, liên quan tới việc riêng của , lại là rất ít. Tống gia tìm hiểu mấy phen, mới biết Bùi Diễm gia vẫn chưa thành thân, nghĩ tới ngay cả thị thiếp cũng có.

      Tống lão gia chỉ cảm thấy Bùi gia tìm cơ, nếu thể đem nữ nhi giả kia vào trong Bùi phủ, Hãn Hải lâu như thế nào có thể bỏ qua cho , chịu buông tha, cuối cùng thậm chí : "Lão nhân đưa nữ nhi vào phủ, vốn phải muốn leo cao, chỉ cần Bùi công tử bỏ, chính là thu nàng làm nha hoàn cũng được!"

      Bùi An chỉ đành phải sai người với Bùi Diễm, hồi lâu sau mới : "Nếu Tống lão gia kiên trì như vậy, vậy đem Tống nương lưu lại . Chẳng qua sau này, nàng cùng Tống gia có quan hệ gì nữa."

      Vậy là Dao Cơ vòng vòng lại như vậy, thế nhưng trở thành tiểu nha hoàn trong Bùi phủ.

      Nàng đối với việc này cũng có bất mãn, tuy Dao Cơ biết Bùi Diễm là Tông Tuyển chuyển thế, nhưng ngay từ đầu phải làm thị thiếp của Bùi Diễm, lấy tính tình Dao Cơ, trong lòng chỉ cảm thấy ổn. Như bây giờ, nàng ngược lại cho rằng rất tốt, có thể thấy Bùi Diễm, cùng sớm chiều ở chung với nhau, nàng kỳ thực thỏa mãn.

      Chỉ tiếc Bùi Diễm thường ngày thích hạ nhân lại gần, người hầu hạ trong sân cũng chỉ chờ ở ngoại viện, làm chút việc ngoại trừ hầu hạ cuộc sống thường ngày của . Dao Dao chỉ xa xa thấy qua Bùi Diễm vài lần, lần là từ bên ngoài trở về, người khoác áo khoác Huyền Hồ, tự như trận gió thổi qua. lần là ở trong đình ngồi đánh cờ mình, Dao Cơ theo đại nha hoàn Bạch Lộ đứng ở phía sau, hậu hạ trà.

      Trong khoảng thời gian này, Dao Cơ cũng biết thêm nhiều chuyện liên quan tới Bùi Diễm, biết tính tình dịu dàng, đối với người khoan dung, bởi vì có tay chơi cờ đặt tới đỉnh cao, nên được danh xưng là thánh thủ cờ vây, lại tinh thông Thiên Diễn Chu Dịch chi số, người xưa gọi là "Tính Thiên Cơ" . Nhân vật như vậy, là cùng với Tông Tuyển hoàn toàn bất đồng.

      Dao Cơ nhất thời cảm thấy thú vị, nhất thời lại sinh lòng buồn bã, nàng tuy còn nhớ kiếp trước, nhưng người kia, lại cái gì đều cũng quên mất.

      Nàng mấy ngày nay liền uể oải, đúng lúc Bạch Lộ bị bệnh, Bùi Diễm mỗi ngày đều phải ở trong đình đánh mấy ván cờ, việc hầu hạ trà liền giao cho Dao Cơ. Dao Cơ xa gần mà đứng, nghe được Bùi Diễm đưa ngón tay gõ gõ cờ bình, biết muốn trà, vội mang chung trà qua, nghiêng bình đem trà nóng rót vào trong chén, nhất thời bốc lên trận hương trà lượn lờ.

      Dao Cơ thất thần, chú ý chén trà đầy, Bùi Diễm vốn chuyên chú đánh cờ, nghe được tiếng nước biến hóa, ấn đường vừa động, đem quả bạch tử trong tay đinh tiếng đưa vào trong bàn cờ. Dao Cơ cả kinh, lúc này mới bừng tỉnh, vội đem chung trà lấy ra.

      "Công tử thứ tội." Dao Cơ tự biết gây ra họa, vội gục đầu xuống.

      sao,” Bùi Diễm ôn thanh , Dao Cơ rất ít cùng tiếp xúc, lúc này lần đầu tiên nghe được giọng của . Chỉ nghe giọng kia tựa như nhuận ngọc, làm lòng người buông lỏng. Bùi Diễm từ trước tới nay đều khoan dung, cũng tức giận, ngược lại cười : "Ngươi lại là có tội, ta ván này đến nguy cấp, cũng thể để nước trà làm cho rối loạn."

      Dao Cơ nghe lấy lời vui để khuyên giải mình, lúc này mới ngẩng đầu lên, thấy ván cờ kia quả thành thế chém giết nan giải, nhịn được : "Công tử bằng với bảy ba đường lạc tử, đại phi thủ giác.”

      Bùi Diễm nghe xong, ở trong đầu diễn luyện phen, làm như thế, quả có thể đem thế cờ này phá bỏ, khỏi vỗ tay : "Chiêu này cực diệu, hảo!" lúc này mới chú ý tới tiểu nha hoàn bên cạnh, cũng quay đầu nhìn Dao Cơ, trong miệng hỏi: "Ngươi biết chơi cờ? Ta nghe thanh của ngươi, là người mới vào trong viện của ta, ngươi tên là gì?"

      Dao Cơ có chút kỳ quái, vẫn thành đáp: "Nô tỳ tên là Niệm Dao, tháng trước vào phủ, Bùi quản bảo ở trong viện công tử hầu hạ. Nô tỳ ở khi ở trong nhà có học qua đánh cờ, mới vừa rồi nô tỳ lỗ mãng, là công tử khoan dung độ lượng, so đo khuyết điểm nô tỳ."

      Bùi Diễm sửng sốt, bao lâu nay việc như an bài nha hoàn, còn cần Bùi An tự mình hỏi đến? Tháng trước..... nghĩ đến lúc ấy Bùi An qua việc, cười : "Ngươi là Tông gia ngương?" Tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí lại chắc chắn vô cùng.

      "Nô tỳ vào phủ, liền còn quan hệ gì với Tống gia." Dao Cơ càng thêm kính cẩn.

      Câu trả lời này tự nhiên làm Bùi Diễm vừa lòng, suy nghĩ chút: "Chờ Bạch Lộ khỏi bệnh, ngươi cho nàng, sau này khi ta đánh cờ, lưu lại ngươi phục vụ là đủ rồi."

      Dao Cơ đè nén vui sướng trong lòng, cảm tạ Bùi Diễm thưởng thức. Bùi Diễm chỉ cảm thấy nàng là bởi vì được chủ tử coi trọng cao hứng, nghĩ tới nàng là vì chính mình có thể ở cùng Bùi Diễm nhiều hơn liền vui mừng.

      Bùi Diễm lại : “Nghĩ đến ngươi cờ nghệ kém, người đánh cờ cũng thú vị, liền cùng ta đánh cờ ."

      Dao Cơ vội đem ván cờ lần nữ chỉnh, dám ngồi xuống, đứng ở đối diện Bùi Diễm, thấy Bùi Diễm ý bảo nàng chọn quân cờ trước, biền cầm quân trắng.

      Bùi Diễm cười tiếng: "Hôm nay chỉ luận cờ, bất luận chủ tớ, ngươi ngồi xuống," nghe được Dao Cơ ứng hạ, lại hỏi, "Ngươi là chấp đen, hay là chấp trắng?"

      Dao Cơ sửng sốt, chính mình cầm bạch tử ở trong tay, Bùi Diễm vì sao còn hỏi như vậy? Chưa trả lời, Bùi Diễm nhận ra nàng trố mắt: “Như thế nào, ngươi cũng biết?”

      Biết cái gì? Dao Cơ càng thêm hồ đồ, chần chờ : “Nô tỳ biết công tử ý gì.”

      Nàng thấy Bùi Diễm nhếch lên khóe môi, mặt tươi cười ôn hòa như cũ, nhàn nhạt : “Ta là người mù, nhìn thấy.”

      =====================================================

      sao nào, có phải hay thực đặc biệt = ̄ω ̄=
      Hale205, Trantranmia, cá cơm14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :