[Mau xuyên - Hệ thống] Mau xuyên: Phá hủy bàn tay vàng

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [5]
      Đêm...

      Đói !

      Đói quá !!

      Ly cuộn người nằm giường, trong bụng ngừng kêu rột rột. Cả hai ngày hôm nay chưa từng cho gì vào bụng, chính là thức ăn của nhân loại ăn được, mà tại...

      Mùi thơm phát ra từ người bên cạnh... Rốt cuộc làm việc thất đức gì mà phải chịu cảnh như vậy a !!!

      Ly trở mình, nhíu mày nhìn chằm chằm vào cánh tay của Khúc Uyển Tâm, thầm nuốt nước miếng. cúi người, há miệng...

      được !

      Phải trấn định ! Trấn định !

      xốc chăn ra, chạy lấy nước uống, được khoảng hai ly, cơn đói dường như hơi giảm xuống.

      Nhưng, vẫn đủ ! Phải làm sao đây ?

      "Nếu khi nào thấy đói trong tủ lạnh phía nhà bếp có đồ ăn, vào đó mà tìm."

      Bỗng nhiên, lời lúc trưa của Khúc Thừa Trạch lại vang lên đầu .

      Đúng rồi ! Nhà bếp ! Hẳn là nhà bếp còn thịt cho !

      Nghĩ vậy, nhanh chóng khoác thêm áo, đến khu nhà bếp của căn cứ.

      Cũng may tại là ban đêm đầu bếp đều nghỉ ngơi hết, Ly về phía tủ lạnh, mở ra.

      Thịt sống !

      Đều là thịt sống !!

      Ly nhìn đống thịt bên trong cả người đều như bay lên, muốn lạy tạ tứ phương, cuối cùng cũng bị đói chết rồi !!

      Lôi mấy lạng thịt bên trong ra, dùng nước rửa qua hồi mới yên tâm ăn.

      Hai bên tay , tay cầm dao, tay cầm nĩa, định xẻ thịt....

      "Ăn như vậy, sợ có người thấy sao ?"

      Đột nhiên phía sau vang lên giọng trầm thấp.

      giật mình quay lại.

      Là Khúc Thừa Trạch !

      ta sao... Như nghĩ đến điều gì đó, Ly híp mắt để lộ vài tia nguy hiểm nhìn , ", phát từ khi nào ?"

      "Từ lần đầu tiên gặp ." Khúc Thừa Trạch khẽ nhếch môi, lười biếng tựa lưng vào tường nhìn .

      "..." Lần đầu tiên ? Bộ lúc đó che giấu tệ vậy à ?

      Ly rũ mắt xuống, cố nhớ lại biểu lúc đó của mình.

      " phải do ." Khúc Thừa Trạch nhìn bộ dáng của cũng biết nghĩ cái gì, .

      " phải tôi, chả nhẽ vấn đề nằm ở ?" Ly nghe vậy, trong lòng cân bằng hơn ít, dao nĩa tay bắt đầu hoạt động, xẻ thịt đưa vào miệng, liếc cái.

      Thấy Khúc Thừa Trạch vẫn yên lặng chịu trả lời, Ly nhún nhún vai, " để tôi ở cạnh em mình, sợ sao ?"

      "."

      "Lỡ tôi ăn thịt cậu ấy sao ?"

      " phải con bé vẫn ổn sao."

      Ly : "..."

      Người trai này, đúng là tuyệt phẩm.

      [Tinh ! Nhiệm vụ phụ tuyến: Cùng Khúc Thừa Trạch sáng ra kỷ nguyên mới. Thưởng: 100 điểm tích phân.]

      Ly : "..."

      Hệ thống nhà ngươi, chết trôi ở đâu mấy bữa nay, tự dưng xuất ban phát nhiệm vụ, muốn hố ta sao ? Nhiệm vụ phụ tuyến là cái quái gì chứ !

      [Ý tại mặt chữ, ký chủ đừng hỏi nhiều.]

      Ly : "..." Lại đọc lén suy nghĩ của ta, đáng chết !

      [...]

      Ly nhíu mày, thầm chửi tám đời tổ tông nhà hệ thống, xong lại quay sang nhìn chằm chằm Khúc Thừa Trạch.

      Trong nguyên tác có Khúc Thừa Trạch có dị năng, nhưng chưa hề dị năng của ta là cái gì, hơn nữa từ lúc đến đây cũng thấy ta sử dụng dị năng, toàn dùng súng cùng với võ công mà thôi. Ờm, nội công phu của ta đúng là hơn cả mấy người dị năng kia, chiêu thức quỷ dị, ra tay nhanh chóng, nhiều khi Ly còn nghĩ có khi nào dị năng của ta là tốc độ ánh sáng hay nữa.

      Lại , thân phận của tên này cũng vô cùng kỳ bí. chỉ biết ta là con trai trưởng của Khúc gia_một trong những gia tộc đầu tư lớn nhất cho chiến dịch diệt trừ mạt thế. Nhưng theo cảm nhận của thân phận của ta ngừng lại ở đó.

      Khúc Thừa Trạch nhìn chăm chú nhìn mình, hồi nghiêng đầu, hồi nhíu mày, tay vẫn chưa hề dừng động tác xẻ thịt, cho vào miệng. Ánh mắt cong lên, đôi môi khẽ nhếch, hiển nhiên là bị bộ dáng của chọc cho buồn cười.

      "Tôi ăn xong rồi. Ngủ ngon." Ly lấy khăn, ưu nhã lau miệng, thu dọn mọi thứ, vẫy tay tạm biệt Khúc Thừa Trạch.

      "Tôi ngủ được, đến phòng luyện tập với tôi." cầm lấy tay Ly , đợi trả lời kéo đến thẳng phòng tập.

      "...Uầy, ngủ cũng để tôi ngủ chứ !" nhìn nhìn bàn tay bị nắm, hơi nhíu mày nhưng cũng để tâm lắm.

      " có thể ngủ sao ?"

      "..." Được rồi, đúng là thể ngủ. Nhưng mà... "Tôi muốn nghỉ ngơi."

      " được."

      Ly : "..." Cái tên bá đạo ! Quả nhiên, nam phụ chỉ ôn nhu với nữ chính, đối với vật hy sinh như chỉ toàn là khắc nghiệt !

      Ly bị Khúc Thừa Trạch hành xác đến hơn 3 giờ sáng mới chịu thả về phòng. Chỉ là, biết ơn ta, nhờ ta mới phát tính năng mới của dị năng điều khiển vectơ này, ra lên đến level 3 còn có thể tạo ra tầng bảo vệ xung quanh cơ thể nga !

      Lớp bảo vệ này luôn bao phủ suốt 24/24, cách người khoảng 3mm, chỉ cần có vật nào bay đến muốn gây tổn hại đến , tự động bẻ cong hướng của vật kia tránh cho bị thương.

      Đương nhiên, chỉ bằng mắt thường ai có thể nhìn thấy được lớp bảo vệ này. Chỉ là, nếu như sử dụng dị năng lớp bảo vệ tạm thời biến mất, đến khi ngừng dùng dị năng xuất lại. Bất quá, lớp bảo vệ này cũng bá nha !

      Sáng hôm sau...

      "Hôm nay, chúng ta ra ngoài tìm thêm tinh hạch và thức ăn. Mọi người mau chuẩn bị ."

      "A... cái gì vậy ? Mới sáng sớm bắt người ta ra ngoài rồi sao ? Oa, muốn đâu !" Khúc Uyển Tâm mới ngủ dậy nghe thấy loa báo tin này, vô cùng khó chịu, ủy khuất cuộn mình trong chăn.

      Ly buồn cười nhìn qua, "Cậu đó, đồ lười, mau, dậy nào !" xốc chăn của nàng lên, lôi Khúc Uyển Tâm từ trong ổ chăn ra.

      Khúc Uyển Tâm bị lôi dậy, bộ oán niệm bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân.

      "Cốc cốc !" Đột nhiên, cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.

      Ly thu xếp giường xong, bước xuống mở cửa.

      "Khúc Thừa Trạch ?"

      "Uyển Tâm đâu ?"

      "Trong kia." Ly chỉ về phía phòng tắm.

      "Ừm, có cần chuẩn bị gì ?" Khúc Thừa Trạch nhìn chỉ mặc đơn giản bộ đồ thể thao đen, hỏi.

      " cần, chúng ta là ra ngoài đánh quái, chứ có du lịch đâu mà phải chuẩn bị nhiều. Huống hồ,..." nếu muốn mang theo đồ cũng là muốn mang theo thịt a...

      "Cơ mà, mang theo gì sao ?" Ly nhìn về phía balo phía sau .

      "Ừm, vài đồ."

      Hửm, ta có đồ gì để đem chứ ?

      " hai ! đến đón tụi em sao ?" Khúc Uyển Tâm nhảy từ phòng tắm ra, ôm lấy cánh tay Khúc Thừa Trạch.

      "Ừm."

      "Òa, hai à, lần đầu tiên em này mới thấy đích thân đến đón em đó nha... có chắc là mình đến để đón em mà phải là đón..." Khúc Uyển Tâm mờ ám cười nhìn .

      "Mau thay đồ ." Khúc Thừa Trạch nhíu mày.

      "A ?" Khúc Uyển Tâm nhìn xuống thấy mình vẫn còn mang đồ ngủ gãi gãi đầu, nhìn lè lưỡi rồi lại chạy vào nhà tắm.

      "Chậc, có người em thế này, cũng dễ dàng gì." Ly nhìn về hướng cửa phòng tắm đóng, lắc đầu ngán ngẩm.

      Khúc Thừa Trạch nghe vậy, liếc mắt về phía cái, khẽ cười bất đắc dĩ.

      Hân: Qua mấy chương này, các nàng thấy ta viết thế nào ? Cho ta xin cái nhận xét !
      thuyt, xukem, SiAm5 others thích bài này.

    2. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Ổn b nhé cố lên

    3. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      Nhảy hố, hóng, nàng cho ae đọc thoải mái nhá

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [6]
      "Trạch ca ! ?" Phượng Song Song đứng dưới đại sảnh hồi cuối cùng cũng đợi được Khúc Thừa Trạch, lại ngờ bên cạnh lại xuất thêm hai . Ánh mắt ta xoẹt qua tia ghen ghét rồi rất nhanh biến mất.

      Nhưng đáng tiếc, Ly từ lúc đến luôn để ý đến từng biểu của ta nên dù chỉ trong chớp mắt cũng nắm bắt được tia ghen ghét đó.

      Ồ, này hay nha ! Nữ chính đại nhân của chúng ta lại để ý nam phụ cơ đấy ! Chi bằng....

      Đáy mắt Ly lóe lên tia quỷ quyệt. Đột nhiên, đứng vững, nghiêng người sắp ngã, may mà Khúc Thừa Trạch nhanh tay lẹ mắt ôm lấy .

      "Sao lại cẩn thận như vậy ?" nhìn người trong lòng, nhíu mày hỏi.

      "Tôi thấy hơi mệt." Ly lắc đầu, cả người dựa vào người Khúc Thừa Trạch, .

      thấy vậy cũng đẩy ra, khẽ đổi tư thế để dựa vào thoải mái hơn, " lẽ là vì lúc tối tôi dùng lực quá lớn, khiến bị đau rồi sao ?"

      Ly và mọi người: "..." rốt cuộc còn có thể mập mờ hơn ?

      Ly muốn diễn nhưng phối hợp hơi quá rồi đó. Bất quá, nhìn qua vẻ mặt đen thui của Phượng Song Song, Ly liền cười, giả vờ giận dỗi liếc ta cái.

      "Hừm, còn , nửa đêm nửa hôm lại đem tôi hành hạ đến như vậy, sáng nay tôi xuống giường được là mừng lắm rồi." Ân, Ly cũng mập mờ kém.

      "Trạch ca, ... hai người..." Đôi mắt Phượng Song Song đỏ lên, nhìn hai người Ly như bọn họ làm chuyện có lỗi với ta.

      Ly thấy vậy nhướng mày, cái ánh mắt như oán phụ kia của ta là có ý gì ? tại ta với Khúc Thừa Trạch hề có quan hệ gì được vậy ? Cơ mà, đùa ta như vậy là đủ rồi, nên ngừng rồi.

      Nghĩ vậy, Ly định lui ra khỏi người Khúc Thừa Trạch Khúc Uyển Tâm bay tới, phấn khích hỏi .

      "Trời ạ, hai người tới bước đó rồi sao ? Sao mình lại biết ?!! Tối qua cậu ngủ với mình mà ? Sao hai lại có thể mang cậu được ? Sao..."

      Ách, sao lại quên mất này chứ ? Uầy, là, quả nhiên nên kiếm chuyện đùa giỡn với nữ chính làm gì mà !

      "Uyển Tâm, như cậu nghĩ đâu. Tối qua, mình với Khúc tiên sinh chỉ luyện tập thêm thôi." Ly tránh khỏi người Khúc Thừa Trạch, giải thích.

      "Hửm ? Chỉ là luyện tập thôi sao ?" Khúc Uyển Tâm ủ rũ thất vọng.

      Ly : "..."

      Khúc Thừa Trạch nhìn trong lòng mình trống rỗng, mắt rũ xuống, thần sắc.

      "Trạch ca, em..." Phượng Song Song nghe thấy Ly giải thích như vậy, như gỡ được tảng đá lớn trong lòng, e thẹn đến cạnh Khúc Thừa Trạch.

      "Phượng tiểu thư, xin đừng gọi tôi như vậy, tránh người khác hiểu lầm." Khúc Thừa Trạch vẻ mặt hai chữ ' vui', với ta.

      để người khác hiểu lầm ? Để họ hiểu lầm với Ly được mà với được sao ? Phượng Song Song tức giận nghĩ, nhưng bên ngoài tỏ vẻ tội nghiệp, "A, xin lỗi, tại em nghĩ mọi người trong căn cứ đều là người nhà, em chỉ..."

      Lại đợi, Phượng Song Song hết, Khúc Thừa Trạch cắt ngang, " cứ gọi tôi là Khúc tiên sinh là được."

      xong, cũng thèm để ý đến sắc mặt ta mà kéo Ly và Khúc Uyển Tâm ra ngoài.

      Phượng Song Song nhìn bóng lưng ba người, tay siết chặt lại, sau hồi mới chạy theo.

      Bên ngoài căn cứ, Cố Kỳ phân ra hai đội, đội do ta dẫn dắt, đội là do Khúc Thừa Trạch dẫn dắt, sau đó phân xe .

      Chuyến lần này, Phượng Song Song ở bên đội của Cố Kỳ mà Ly ở bên đội của Khúc Thừa Trạch, ra muốn qua bên đội của nam nữ chính hơn, ít nhất ở bên đó có thời gian tiếp cận nữ chính để lấy sợi dây chuyền kia. Ai ngờ, cái tên mặt than nào đó lại lôi về đội mình, cũng đành chấp nhận số phận thôi.

      "Khúc tiên sinh, tại chúng ta là lấy thêm thức ăn cho căn cứ sao ?" Ly ngồi lên ghế lái phụ, nhìn qua người bên cạnh hỏi.

      "Ừm." Khúc Thừa Trạch nhìn người vào đông đủ, khởi động xe, lạnh nhạt trả lời.

      Đám người vừa mới lên xe đột nhiên rùng mình phát, hẹn mà nghĩ, mùa đông bắt đầu đến rồi sao ?

      Ly cũng ngoại lệ, ôm lấy cánh tay, thu lại tầm nhìn, nhắm mắt dưỡng thần.

      biết qua bao lâu, tiếng từ tính trầm thấp của Khúc Thừa Trạch lại vang lên.

      "Có xác sống."

      mở mắt, nhìn về phía trước, quả nhiên là thấy hơn mười mấy tên xác sống vật vờ lượn lờ ở đó. Khúc Thừa Trạch dừng xe, cho năm người ở lại giữ xe còn lại xuống chiến đấu.

      Ly xuống, đứng cạnh Khúc Thừa Trạch, Khúc Uyển Tâm cũng tòn ten tới.

      "Cậu/em vào lại trong xe ." Ly và Khúc Thừa Trạch đồng thời nhìn Khúc Uyển Tâm .

      Khúc Uyển Tâm: "..." Hai người này sao lại ăn ý đến vậy chứ ? bĩu môi, định phản bác thấy ánh mắt như đao kiếm của bọn họ phóng tới liền rụt cổ, buồn bực lui vào trong xe.

      " đánh, tôi yểm trợ." Ly .

      "Được."

      15 phút sau, đám người đứng ngơ ngốc nhìn hai người giải quyết hết đám xác sống, bọn họ cảm thấy dường như họ vừa mới tìm thấy thêm thần tượng mới rồi.

      Đương nhiên, thần tượng mới ở đây chính là Ly , mà Khúc Thừa Trạch là thần tượng trong lòng bọn họ lâu rồi.

      "Mấy người thấy ? Lúc nãy tên xác sống kia chưa kịp chạm vào người Mộc tiểu thư bị hất văng ra xa. Nhưng tôi nhìn thấy thứ gì hất nó ra."

      "Hình như đó là dị năng điều khiển vectơ của Mộc tiểu thư đó ! lợi hại !"

      "Phải rồi, lúc ấy yểm trợ giúp Khúc đội trưởng đánh xác sống... Tôi còn từ để diễn tả độ ngầu của ấy nữa !!!"

      "......"

      Mặc cho đám người đó xầm xì bên kia, bên này Ly cầm tay hơn 10 viên tinh hạch, nhíu mày nhìn nó.

      "Sao vậy ?" Khúc Thừa Trạch thấy vậy hỏi.

      " , trong đầu tôi, liệu có có cái viên này hay ?" Ly nhìn , tầm mắt vẫn đăm đăm tại mấy viên tinh hạch.

      Khúc Thừa Trạch nhìn vào đầu , nhả ra câu. "Bổ ra xem là biết ngay."

      Ly : "..." làm ơn đừng cái câu đầy tính khủng bố bằng giọng điệu bâng quơ như vậy chứ ! muốn dọa chết bổn tiểu thư đây à ?!

      "Khúc tiên sinh, biết đùa." cười cười, cất mấy viên tinh hạch .

      "Gọi Thừa Trạch." Khúc Thừa Trạch đột nhiên câu ý.

      "Hửm ?" Ly vẻ mặt như lạc vào sương mù, nghiêng đầu khó hiểu.

      "Gọi Thừa Trạch." lặp lại.

      "..." Ừm, bảo gọi là Thừa Trạch sao ? Kiệm lời như vậy, thêm vài câu chết ai à ! Mà thôi cũng chỉ là danh xưng, cứ chiều theo ý ta vậy.

      "Thừa Trạch." Ly giọng gọi.

      "Ừm." Khúc Thừa Trạch hài lòng gật đầu, xoay người phân phó đám nam nhân dọn dẹp đống xác sống đất, rồi trở vào xe.

      Đám người nghe phân phó đứng ngây ngốc chỗ, mặt còn có dấu hiệu đỏ lên cách khả nghi.

      Trời ạ ! Bọn họ nhìn nhầm chứ ?!! Khúc, Khúc đội trưởng cự nhiên vừa mới cười !!! Sống cả đời này, bọn họ chưa từng thấy nụ cười nào đẹp như vậy, coi như chết cũng đáng tiếc a !!! Khụ ! Bình tĩnh nào, đều là đàn ông mọi người sao lại cứ kích động như vậy chứ ! Bình tĩnh, phải bình tĩnh.

      "Mọi người sao vậy ?" Ly nhìn mặt ai nấy cũng đỏ như mông khỉ, thắc mắc hỏi.

      ", có gì ! Mộc tiểu thư, lên xe , chúng tôi dọn xong lên theo." vị thanh niên hoàn hồn đầu tiên, lắc đầu lên tiếng.

      "Ừm." Ly thấy vậy cũng hỏi nhiều, lên xe.
      thuyt, xukem, SiAm5 others thích bài này.

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Xuyên , cứu vớt thời mạt thế ! [7]
      " , lúc sáng cậu lợi hại !!" Khúc Uyển Tâm tay cầm bánh, ánh mắt tỏa sáng nhìn Ly .

      "Vậy sao ?" Nhìn miếng bánh mì tay, Ly nhăn mày, nhàn nhạt trả lời.

      "Phải đó ! Cậu mau nhìn ! Cậu giờ trở thành vị thần tượng nổi bật thứ hai trong đội rồi đó ! Ừm, đương nhiên thứ nhất chính là mình rồi." Khúc Uyển Tâm kéo áo , chỉ vào những người trong đội, miệng vẫn cứ bô lô ba la.

      Ly chịu nổi lải nhải của Khúc Uyển Tâm đành phải ngước mắt lên nhìn. Quả nhiên liền thấy mười mấy ánh mắt long lanh phát sáng nhìn chằm chằm vào mình. rùn mình.

      "A ! Mộc tiểu thư, còn đói sao ? Có muốn ăn của tôi ?" thanh niên thấy Ly nhìn qua hớn hở bẻ nửa ổ bánh mỳ của mình giơ lên.

      "Đúng rồi, Mộc tiểu thư chắc đói lắm ! Lấy cả bánh của tôi nữa !"

      "Tôi nữa !"

      "Tôi..."

      ...

      Đám người nhốn nháo cả lên, hận thể nhét hết bánh lên người của Ly . nhìn đống bánh tay mà trong lòng khóc ra nước mắt. Mắt phượng đảo quanh vòng, nhìn thấy Khúc Thừa Trạch mình ngồi sau xe, rón rén lại gần.

      "Cho ." Ly vứt hết đống của nợ, à , đống bánh vào người Khúc Thừa Trạch.

      " nghĩ tôi ăn hết sao ?" Nhìn thứ trong lòng, cười khổ.

      "Chậc, dù sao tôi cũng ăn được, cứ giữ lại, đến giờ phát ra cho bọn họ." Ly nhún vai.

      "Được." Khúc Thừa Trạch lấy balo đồ ăn chung ra bỏ lại vào trong, rồi quay sang bên hỏi, " ăn gì chưa ?"

      "Ăn ? nghĩ ở đây có thịt cho tôi à ?" nhắc đến thôi, nhắc đến, bụng lại biểu tình rồi đây này !

      "Cho ." Khúc Thừa Trạch lôi từ trong balo của mình miếng thịt tươi được bọc trong bao. " rửa sạch rồi."

      Ly nhìn thấy, liền đưa tay vồ lấy, định ăn nhưng liếc qua balo của Khúc Thừa Trạch cái, nhanh tay mở ra xem.

      "T...thịt... lô thịt... định đem bán hả ?" Trợn mắt nhìn mớ thịt tươi trong balo , Ly nuốt nước miếng hỏi.

      " phải là chuẩn bị cho sao ?" Khúc Thừa Trạch liếc mắt nhìn cái.

      "Chả trách, balo của lại lớn như vậy." Ly gật gật, cầm miếng thịt lên, cắn cắn nhai nhai, bỗng nghĩ đến gì đó, nhìn , "Thừa Trạch, đối tốt với tôi như vậy, sợ tôi hiểu lầm có ý với tôi à ?"

      " nghĩ xem." Khúc Thừa Trạch nhướng mày.

      Được rồi, khỏi sợ nữa, tôi hiểu lầm rồi.

      "Thích tôi ?" Ly nhíu mày, tay và miệng vẫn ngừng hoạt động.

      {"Thích tỷ ?"}

      "... phải." Ánh mắt Khúc Thừa Trạch có đôi chút giật mình như nhớ lại chuyện gì đó, nhìn lâu mới trả lời.

      "Hửm, vậy tôi ?"

      " tự tin quá rồi." Khúc Thừa Trạch khinh thường nhìn .

      "Ồ, vậy là vì... tôi giống ai đó ?" Ly cúi đầu, hỏi thẳng vấn đề mà mình thắc mắc bấy lâu.

      Điều này nhận ra từ lâu, hiểu sao mỗi lần Khúc Thừa Trạch nhìn , cứ cảm thấy ta nhìn người nào đó qua chứ phải là . Thậm chí đôi lúc ta còn xem nữa, giống như lúc nãy...

      "...Tôi biết." Người đó là ai. biết. Chỉ là... dường như luôn có giấc mộng về người đó. luôn... chờ đợi như vậy...

      Ly tiếng, cũng hỏi thêm gì nữa.

      Khúc Thừa Trạch dường như nghĩ đến chuyện gì, híp mắt nhìn chằm chằm sau lưng , khiến Ly hơi rợn tóc gáy.

      "Sao...sao ?"

      "... có gì, ăn nhanh ." muốn mở miệng, nhưng cảm thấy chuyện có lẽ chỉ là do tưởng tượng, cười trừ lắc đầu, đứng lên ra ngoài.

      Ly : ... Nam phụ tại cũng khó chiều quá !

      Nhưng, nếu ta có người thương vậy chuyện ta thích nữ chính là sao ? Hừm... thôi bỏ , truyện là do mẹ tác giả viết, muốn thế nào thế đó, đổi người thương của nam phụ cũng chỉ là chuyện cỏn con thôi. Khỏi nghĩ nữa.

      Đợi mọi người ăn xong, cả đoàn lại lên đường.

      Khoảng 3, 4 ngày sau, lương thực được tìm đủ, cả đoàn đường về gặp phải đoàn của nam chính và nữ chính. Lúc này bọn họ gặp phải đội quân xác sống trong đó có ba tên xác sống cấp cao, khiến họ tổn thất rất nhiều người, hai nam nữ chính đứng đối lưng lẫn nhau, cùng nhau chiến đấu.

      Ừm, phong cảnh này lãng mạn nha... Khụ khụ ! Hình như câu này hợp tình cảnh lắm phải.

      "Chúng ta xuống giúp bọn họ." Khúc Thừa Trạch lên tiếng, mọi người hô lên, rồi nhanh chóng nhảy xuống xe hỗ trợ bọn nam nữ chính.

      Ly đứng ra vung tay lên, vài tên xác sống bổ nhào đến đều bị hạ gục nhanh chóng.

      "Phương án cũ." Khúc Thừa Trạch .

      "Được." đáp.

      Hai người nhanh chóng giải quyết đám xác sống cấp thấp, nhưng lại thu hút ánh nhìn của ba tên cấp cao. Chúng nó thèm chơi mèo vờn chuột với nam nữ chính nữa mà chuyển đối tượng qua Ly và Thừa Trạch.

      Nhìn tia dị năng bọn chúng phóng tới, Ly nhíu mày, bẻ gãy hướng của nó.

      Ba tên xác sống đột nhiên bị tia dị năng mình phóng ra đánh trả lại ngã xuống, còn chưa kịp hoàn hồn lại bị vài cú như trời giáng của Khúc Thừa Trạch đánh tới, chết kịp ngáp.

      Đám người Phượng Song Song, Cố Kỳ thấy màn như vậy liền trợn mắt há mồm. Bọn họ tổn thất bao nhiêu người, tiêu tốn bao nhiêu tinh hạch vẫn đụng đến được cọng lông của ba tên xác sống kia, vậy mà hai người chỉ cần hai chiêu hạ được.

      Trong mắt Cố Kỳ dâng lên thán phục, ánh mắt nhìn Ly ngày càng nóng rực, còn Phượng Song Song lại ghen ghét, thấy Cố Kỳ hứng thú với , Khúc Thừa Trạch phối hợp với như vậy, ả liền thấy phục. phải là do có dị năng tốt thôi sao, nếu ả có dị năng đó, để xem tiện nhân kia có lên mặt được như vậy hay !

      Ly nhìn biểu cảm mặt bọn họ, trong lòng cảm thán: Sắp có chuyện rồi...
      thuyt, xukem, SiAm4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :