1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Mau xuyên - Hệ thống] Mau xuyên: Nam thần, đừng hòng trốn ! - Lê Vãn Sơ [Drop]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Đế thiếu bá đạo song hôn tiểu kiều thê [4]
      Editor: Cao Hân Hân

      Nghe lời Hi Nhiên , tựa hồ còn có người muốn lên tiếng, nhưng khi nhìn vào cặp mắt khiếp người kia của Hi Nhiên liền ngậm miệng lại.

      Trong lòng thậm chí có chút sợ hãi, kỳ quái, từ khi nào mà khí thế người Lục Hi Nhiên lại trở nên cường đại như vậy ?

      Chờ cho người trong phòng họp hết, chỉ còn lại Hi Nhiên cùng đại cổ đông thứ 2 của công ty ở lại.

      “Chú Trương, chỉ sợ trong công ty chỉ còn mình chú là ủng hộ con thôi. Cảm ơn thúc.”

      Hi Nhiên từ trong ký ức và cốt truyện biết được, từ đầu đến cuối người này vẫn luôn đứng về phía nguyên chủ.

      “Nha đầu này, chú và ba con là bạn tốt nhiều năm, ít nhiều cũng là người nhìn con lớn lên. Yên tâm ! Chú tin tưởng con.” Trương Văn Đào vỗ vai Hi Nhiên, cỗ vũ .

      Trở lại văn phòng, Hi Nhiên nhìn qua mấy tập tài liệu quan trọng của công ty, phát trạng của công ty rất kém.

      tuy rằng có thể quản lý công ty tốt, nhưng cũng phải cần thời gian, đặc biệt là tình huống tại của công ty mấy khả quan, trong thời gian ngắn khó mà đổi mới được.

      Lại còn có Giang thị như hổ đói rình mồi, còn chưa đến các công ty khác cũng muốn thâu tóm Lục thị, chỉ mình Giang thị thôi Lục thị đấu lại.

      Chuyện cần thiết bây giờ của là phải tìm chỗ dựa lớn.

      Tìm ai hợp tác mời tốt đây ?

      Hi Nhiên cố gắng tìm trong thành phố R có đại nhân vật nào. Cuối cùng dừng lại ở cái tên mà người ta hay gọi là đế thiếu Sở Diệu Trần.

      “Hệ thống, tra cho ta về tài liệu của Sở Diệu Trần.” Hi Nhiên nhanh chóng goi hệ thống.

      【Điều này phải cần dùng tích phân đổi lấy mới kiểm tra được. 】

      “…..” Cái quái gì ? Chỉ tiện tay tra chuyện, lại còn muốn lấy tích phân của . “Được rồi, cần ngươi nữa.”

      Hi Nhiên xong, biết từ đâu lấy ra cái máy tính bảng, nhanh chóng lên mạng.

      nhanh, tư liệu về Sở Diệu Trần lên trước mắt.

      Nhìn hình ảnh của nam nhân bên trong, đường nét khuôn mặt ràng, ngũ quan tuấn. Dù sống lâu như vậy, gặp qua vô số mỹ nam, cũng thể phủ nhận người này lớn lên vô cùng soái.

      Nghiêm túc nhìn các tư liệu bên , Hi Nhiên khẽ mỉm cười, trong mắt thoáng qua tia ý vị thâm trường.

      Hình như phát điều gì đó nên biết rồi.

      Ngay sau đó, lại điều tra về thông tin của mẹ nguyên chủ. Dần dần xác định được suy đoán của mình.

      Ai nha ! Chuyện lần này xem ra tương đối đơn giản. Tiếp theo phải gặp cái người gọi là đế thiếu này mới được.

      Ban đêm, tại hầm đỗ xe ở quán bar nào đó.

      Sở Diệu Trần đến cạnh xe mình, mở cửa xe, chuẩn bị ngồi vào trong đột nhiên ngừng lại.

      Bất quá chỉ qua vài giây ngắn ngủi, liền nhanh chóng hồi phục tinh thần, trấn định ngồi vào ghế lái.

      Sở Diệu Trần quay đầu nhìn người ngồi phó lái. Nhờ vào ánh đèn yếu ớt chỉ biết đó là , tuy thấy mặt, nhưng thoạt nhìn tuổi có vẻ lớn.

      Nhất thời khí xe có chút khẩn trương, hai người đều chuyện.

      Cuối cùng vẫn là Sở Diệu Trần lên tiếng trước, “Nếu đến rồi, có mục đích gì !”

      muốn tôi ở đây ?” Hi Nhiên theo thói quen nhướng mày.

      sai, là ở đây. Tốt nhất nên nhanh , nếu đợi lát sau, tôi có thể đổi ý muốn nghe nữa.” Thanh Sở Diệu Trần có chút lạnh lẽo.

      Nghe vậy, trong mắt Hi Nhiên xoẹt qua tia hứng thú, cong môi cười, “Nhưng vừa nghe như vậy, tôi lại thích ở nơi này chuyện. Có muốn cùng tôi về nhà chuyện hay ?”

      Ánh mắt Sở Diệu Trần trở nên lạnh hơn, “Xuống xe.”

      “Ha ha, phải là ngượng chứ ?”

      “Xuống xe !”

      Nghe ra Sở Diệu Trần tức giận, Hi Nhiên vẫn bình tĩnh , “ nhất định muốn đuổi tôi xuống ? Nếu hôm nay tôi có thể tìm được , lặng yên tiếng động ngồi vào xe . chừng lần sau còn có thể xuất giường …”

      xong còn tự chủ cười tiếng, “Thế nào ? Còn muốn tôi xuống nữa ?”

      tựa hồ nghe được tiếng hô hấp của Sở Diệu Trần nặng nề hơn mấy phần.
      Last edited: 19/12/17

    2. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Đế thiếu bá đạo song hôn tiểu kiều thê [5]
      Editor: Cao Hân Hân

      Còn chưa đợi Hi Nhiên kịp phản ứng, Sở Diệu Trần gạt cần số, đạp ga, tất cả động tác đều liền mạch lưu loát.

      “Kỹ thuật lái xe tệ !” Hi Nhiên nhìn dường như bị mình kích thích, trong mắt thoáng qua tia đắc ý.

      Sở Diệu Trần khẽ hừ tiếng, tốc độ xe dần dần chậm lại.

      Cuối cùng, xe lái vào ngôi biệt thự. Xe dừng lại, Hi Nhiên tự nhiên từ xe bước xuống, đứng tại đó đợi Sở Diệu Trần.

      Ánh mắt Sở Diệu Trần lóe lên, sau khi xuống xe trực tiếp mang Hi Nhiên vào nhà.

      Trong phòng ánh đèn sáng trưng, Hi Nhiên mượn ánh sáng quan sát Sở Diệu Trần. Tuy xem qua hình , nhưng khi chính mắt nhìn thấy lại mang cảm giác bất đồng.

      Nhất là đôi mắt kia, thâm thúy như hồ nước, dường như có thể nhìn thấu mọi vật.

      Lúc Hi Nhiên quan sát , đồng thời Sở Diệu Trần cũng nhìn thấy .

      Khuôn mặt kiều nhắn, da thịt trắng noãn, môi đỏ hồng. Còn có trong cặp mắt tràn đầy linh khí kia, con ngươi bình tĩnh chút gợn sóng, tựa như có chuyện gì có thể lay động đến nó.

      Hai người cứ như vậy quan sát lẫn nhau, trong đó dương như có vài tia ái muội .

      “Khụ khụ, . Tìm tôi làm gì ?” Dưới tình huống như vậy, Sở Diệu Trần có chút tự nhiên ho khan hai tiếng.

      Hi Nhiên cười cười, tự nhiên ngồi lên ghế sa lon, “Tôi đến đương nhiên là cần giúp đỡ của cậu út a !”

      Sở Diệu Trần nghe đối phương gọi, con ngươi híp lại lộ vẻ nguy hiểm, “ gọi tôi là gì ?”

      “Cậu út, lỗ tai cậu có phải có vấn đề hay ? Tôi ràng như vậy, cậu còn nghe ?” Hi Nhiên tặng cho Sở Diệu Trần nụ cười sáng lạn, xảo tiếu thiến hề*.

      (*)Xảo tiếu thiến hề: được trích trong câu: “Xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phán hề” Đây là câu xuất phát từ Luận ngữ, ý chỉ người phụ nữ khi cười rất xinh đẹp, đôi mắt đẹp có duyên.

      Tử Hạ vấn viết: “Xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phán hề. Tố dĩ vi huyến hề. Hà vi dã ?”.

      Tử viết: “Hội hậu tố”.

      Tử Hạ viết: “Lễ hậu hồ?”.

      Tử viết “Khởi dư giả thương dã, thỉ khả dự ngôn thi dĩ hĩ ”.

      Bản dịch:

      Tử Hạ hỏi: Cười khéo tươi đẹp làm sao, đôi mắt có duyên. Nền trắng vẽ bức tranh rực rỡ. Kinh Thi thế nghĩa là gì ?

      Khổng tử đáp: Phải có nền trắng đẹp trước, sau mới vẽ tranh.

      Tử Hạ tiếp: Vậy lễ nhạc cũng đến sau “nhân”ư ?

      Khổng tử : Như thế là trò hiểu biết đấy, ngươi có thể cùng ta thảo luận Kinh Thi được rồi.
      “Tên của ?” Thanh lạnh lùng của Sở Diệu Trần truyền đến.

      “Aizz, cậu xem, tôi vậy mà lại quên giới thiệu mình, tôi là Lục Hi Nhiên, cậu hẳn là nghe qua. Muộn rồi, tôi phải về nhà đây !”

      Hi Nhiên đứng lên đến chỗ Sở Diệu Trần, lấy danh thiếp từ trong túi xách ra đưa cho , “Nhớ liên lạc với tôi ! Nếu tôi tức giận, hậu quả dám tưởng tượng đâu.”

      Xong còn lấy chìa khóa xe từ người Sở Diệu Trần , huơ huơ trước mặt .

      “Tạm biệt, cậu út.”

      Dứt lời còn để đối phương có cơ hội phản ứng, liền trực tiếp ra cửa.

      Leo lên chiếc Ferrari của Sở Diệu Trần nghênh ngang mà .

      Về đến nhà, Hi Nhiên nhắm mắt suy nghĩ hồi, đột nhiên mở mắt ra, “Quá kỳ lạ ! Tiểu Ngốc !”

      【Ký chủ, tìm ta làm gì? Ta chỉ vừa mới chuẩn bị nghỉ ngơi a ! 】

      “…” Hệ thống mà cũng cần nghỉ ngơi ?

      “Lúc nãy ta tìm Sở Diệu Trần, ngươi có phát cái gì ?” Hi Nhiên hỏi.

      【Cái gì ? có ! Phát cái gì mới được chứ ?】

      “….Ta là chưa từng thấy cái hệ thống nào yếu hơn nhà ngươi !” Hi Nhiên nghiến răng nghiến lợi .

      【Sao có thể vậy !】Hệ thống ủy khuất.

      Hi Nhiên xem như từ bỏ, hệ thống ngốc đến vậy cũng chịu rồi, “Ta phát tần suất dao động của linh hồn Sở Diệu Trần bình thường, nhưng ta lại nhìn ra chỗ nào là bình thường. kỳ lạ !”

      【Có sao ? Sao ta lại cảm nhận được vậy ?】

      “Là do ngươi ngốc quá đó ! Aizz, ta bị vẻ ngoài của Tiểu Ngốc nhà ngươi lừa gạt, là làm người ta đau đầu cả lên !”

      【Ký chủ, thay đổi rồi ! Lúc trước nhìn thấy ta đối với ta rất tốt. Bây giờ chỉ cần mở miệng là chê ta.】Hệ thống ở trong gian vô cùng uất ức.

      “Hửm, phải ? Chính ngươi cũng là ta lúc đó nhìn thấy ngươi. Mà bây giờ ta lại thấy ngươi nha.”

      【……】

      thèm để ý tới hệ thống, Hi Nhiên nghĩ nghĩ, vẫn tìm ra Sở Diệu Trần thích hợp ở chỗ nào, liền dứt khoát vứt , khỏi nghĩ nữa.

      Dù sao sau này vẫn gặp nhau lâu dài, tới lúc đó rồi quan sát ta sau.
      Last edited: 19/12/17

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      Nhảy hố nào

    4. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Đế thiếu bá đạo song hôn tiểu kiều thê [6]
      Editor: Cao Hân Hân

      Trong văn phòng, Hi Nhiên đứng bên cửa sổ, ánh nắng chiều xuyên qua cửa chiếu lên người , khiến mang người loại khí tức huyền bí, nhưng lại có chút cảm giác đơn khó hiểu.

      Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên lôi Hi Nhiên ngây người quay về, cầm lấy di động lướt cái, tiếng ngoài dự đoán vang lên.

      “Xuống đây !”

      Đối phương xong còn để Hi Nhiên chuyện, trực tiếp cúp máy.

      …Hừm ! Tức giận nha, nhưng vẫn phải giữ vững nụ cười…. Hừ ~ dám cúp điện thoại trước , hậu quả này phải chịu rồi !

      Trợ lý vừa chuẩn bị gõ cửa liền thấy tổng tài của thu thập đồ từ văn phòng ra.

      “Tổng tài, mấy văn kiện này…”

      “Để bàn tôi , mai tôi xử lý.” xong trực tiếp rời công ty.

      Vừa đến dưới lầu, Hi Nhiên thấy chiếc siêu xe dừng ở cửa.

      hề nghĩ nhiều lập tức đến bên xe, mở cửa ngồi lên.

      “Lái xe.” Hi Nhiên vừa mới đặt mông xuống, Sở Diệu Trần liền phân phó tài xế .

      Nhớ đến lúc nãy có nhiều người đứng nghị luận sôi nổi về , Hi Nhiên tựa lưng ra sau, liếc qua cái người ngồi cạnh mình cái.

      “Sở tiên sinh, là phách lối. Cẩn lỡ có ai chụp hình, chỉ sợ ngày mai đầu đề báo là tai tiếng của tôi và Sở tiên sinh đó. Tôi có vấn đề gì, Sở tiên sinh hẳn cũng ngại ?”

      Sở Diệu Trần thờ ơ nhìn Hi Nhiên, “Sao ? Hôm qua phải gọi tôi rất thân thiết hay sao ! Sao giờ gọi nữa ? Chẳng lẽ Lục tiểu thư lại biết thân biết phận như vậy ?”

      “Chậc chậc, nghe giọng điệu của , hình như rất thích tôi gọi là ‘cậu út’ nha, lẽ tự nhận mình già rồi ?!” Hi Nhiên cười cười trêu ghẹo , “Cũng đúng ! 30 tuổi, mà bổn nương chỉ mới 20, ừm, quả cũng đủ tuổi để làm trưởng bối rồi ! Cậu― út ~”

      Ánh mắt Sở Diệu Trần u ám, vẻ mặt căng ra, gì.

      Bất quá nhìn cả người toát hơi lạnh, quả nhiên là bị Hi Nhiên chọc giận .

      Hi Nhiên nhìn bộ dáng kia của Sở Diệu Trần, nhịn được bật cười, “Ha ha, biết đùa là gì.”

      Cũng nhìn xem nãi nãi ta sống bao nhiêu năm ! Còn đấu lại tiểu tử nhà sao !

      “Lục Hi Nhiên, nếu rãnh rỗi cùng tôi đấu võ mồm, còn bằng tự nghĩ cách để cứu Lục thị !” Sở Diệu Trần lạnh lùng nhìn .

      Hi Nhiên nhướng mày, khóe miệng nhàn nhạt mỉm cười, “ lo lắng cho tôi ? Đừng lo, tôi phải còn có sao ! Tôi biết, nhất định giúp tôi, đúng chứ ? Cậu ― út.”

      Nhìn bộ dáng đắc ý của Hi Nhiên, giống như con mèo vồ được thịt, sắc mặt Sở Diệu Trần còn lạnh lùng như trước mà dần dần mang chút ôn nhu.

      xác định tôi giúp ?”

      Hi Nhiên nháy nháy mắt, tiến đến gần Sở Diệu Trần, làm bộ đáng thương, “Vậy giúp tôi sao ?”

      “…” Nhìn đôi mắt trong suốt sáng ngời của Hi Nhiên, Sở Diệu Trần vốn là muốn đùa chút, hai từ ‘ ’ đột nhiên bị mắc nghẹn ở cổ họng.

      Hồi lâu sau, mới lên tiếng. “.”

      “Xì ──” Phản ứng này của ta cũng đáng .

      Hi Nhiên nhìn Sở Diệu Trần quẫn bách, lại còn giả bộ bình tĩnh, tựa hồ trêu chọc cảm thấy, ừm, rất có ý tứ.

      Hình như lâu rồi còn chưa chuyện với ai lại vui như vậy.

      ……Sở Diệu Trần: Vui chỗ nào (¬、¬)

      “Chúng ta đâu đây ?” Nhìn xe dần dần ra khỏi trung tâm thành phố, Hi Nhiên thuận miệng hỏi chút.

      “Ăn cơm. Thuận tiện bàn chính .”

      “Ừm.”

      Nhìn Sở Diệu Trần, Hi Nhiên đột nhiên nhớ ta có vấn đề, trong lòng liền gọi hệ thống, “Tiểu Ngốc, mau quét lên Sở Diệu Trần xem xem người ta có vấn đề gì.
      Last edited: 19/12/17

    5. Cao Hân Hân

      Cao Hân Hân Well-Known Member

      Bài viết:
      150
      Được thích:
      1,152
      Thế giới 1: Đế thiếu bá đạo song hôn tiểu kiều thê [7]
      Editor: Cao Hân Hân

      【Ký chủ, thể tự mình kiểm tra sao ? 】

      “Sau khi bị trói định với ngươi, năng lực của ta bị hạn chế, ở các vị diện bình thường thể sử dụng được linh lực. Nếu ta nhờ ngươi làm gì ?” Hi Nhiên nghe hệ thống hỏi, liền liên thanh.

      【Được, vậy ta kiểm tra chút.】



      “Xong chưa ? Lâu như vậy, ngươi còn chưa kiểm tra xong ?”

      Chờ lâu mà vẫn chưa nghe thấy hệ thống báo tin đến, Hi Nhiên có chút đợi nổi nữa.



      Hệ thống nhìn vẻ mặt của Hi Nhiên, đột nhiên cảm thấy thà cứ trầm mặc vẫn tốt hơn.

      Bằng , lại mở miệng mắng nó nữa.

      Cảm thấy hệ thống vẫn còn ở đây nhưng lên tiếng, Hi Nhiên nguy hiểm híp mắt, “Tiểu Ngốc, ngươi xác định trả lời câu hỏi của ta ? Muốn nếm thử hậu quả sao ?!”

      【Ta sai rồi, ký chủ.】Hệ thống nghe Hi Nhiên vậy, liền nhanh chóng nhận sai.

      ! Ta nghe.”

      【Cái đó… ta kiểm tra ra. Sở Diệu Trần này thoạt nhìn rất bình thường.】

      “Biết ngay mà, thể trông cậy gì ở ngươi được.”

      Xe đột nhiên ngừng lại, Hi Nhiên vẫn cùng hệ thống chuyện, theo quán tính ngã về phía trước.

      Lúc này Sở Diệu Trần tay nhanh mắt lẹ ôm lấy eo , kéo vào lòng.

      sao chứ !” Sở Diệu Trần cúi đầu nhìn Hi Nhiên trong lòng.

      “Khụ, sao.” Hi Nhiên nhanh chóng thoát khỏi vòng tay Sở Diệu Trần, nhất thời có chút xấu hổ.

      Dù sao đây cũng là lần đầu tiếp xúc thân mật với người nam nhân như vậy.

      Sau khi xuống xe, Sở Diệu Trần dẫn Hi Nhiên đến quán ăn tư nhân.

      “Sở tiên sinh, mời bên này.”

      Vừa bước vào có nhân viên phục vụ tới dẫn hai người vào phòng.

      “Đồ ăn nơi này tệ, lát nữa nếm thử có thấy thích hay .” Sở Diệu Trần giới thiệu với Hi Nhiên.

      “Được.” Hai tay Hi Nhiên nâng cằm, cười híp mắt hỏi, “Cậu út, giờ chúng ta bàn việc đối phó với Giang gia được rồi chứ ? có đề nghị nào hay ?”

      Sở Diệu Trần liếc Hi Nhiên cái, lạnh lùng , “ phải có kế hoạch hết rồi sao ? Cần gì phải hỏi tôi.”

      Dù chỉ mới gặp mặt hai lần, nhưng thủ đoạn của nha đầu Lục Hi Nhiên này cũng có hiểu đôi chút.

      Có thể tra được chuyện của nhiều năm trước, lại còn chính xác tìm được , năng lực của được bày ra rất .

      Bất quá tính cách quá mức lãnh đạm, nhìn như ôn hòa tựa ánh mặt trời, thành thục rộng rãi, nhưng cũng chỉ là vẻ bề ngoài.

      biết nha đầu này trải qua những việc gì, lại trở nên khó nắm bắt đến như vậy.

      Ở độ tuổi ngây thơ hồn nhiên này, cứ như vậy khiến cho người ta đau lòng.

      “Tôi muốn nghe ý của chút, lỡ như có kế gì hay hơn tôi sao !”

      Sở Diệu Trần phức tạp nhìn , “ muốn làm gì làm, cần cái gì tôi cũng hỗ trợ .”

      Nghĩ chút, Sở Diệu Trần lại tiếp, “ định khi nào cùng tôi quay về Sở gia ?”

      “Tôi có về đó sao ?” Hi Nhiên rũ mắt xuống, lạnh nhạt .

      Nghe vậy, Sở Diệu Trần nhíu mày, chuẩn bị mở miệng khuyên, Hi Nhiên lên tiếng trước.

      “Hơn nữa, sợ, khi tôi về rồi. Sở gia có phần của nữa sao ?”

      Sở Diệu Trần nghe xong, khẽ cười tiếng, “Đây vốn dĩ là thuộc về . Tôi cần.”

      Sản nghiệp của so với Sở gia hề ít hơn, sao có thể để ý mấy thứ này.

      Bất quá hy vọng ông ấy vui vẻ, nếu biết được chuyện này, chuyện ông luôn tiếc nuối trước kia có thể được đền bù chút ít.

      “Thôi ! Chuyện qua lâu rồi, cần gì phải nhắc lại ! Sở dĩ tôi đến tìm , là vì muốn giữ được Lục thị, dù sao đó cũng là sản nghiệp của cha mẹ tôi để lại. Còn việc trở về Sở gia, cứ coi như biết gì, được chứ ?”

      Hi Nhiên muốn dính dáng quá nhiều đến mấy chuyện phiền phức của thân thể này, đến đây chỉ để hoàn thành nhiệm vụ, càng đơn giản càng tốt !
      Last edited: 19/12/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :