1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Béo khỏe béo đẹp

      Béo khỏe béo đẹp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      69
      đau tim quá man huhu
      Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      cũng quá mạnh mẽ rồi đó, lần đầu tiên ăn thịt chưa có kinh nghiệm khúc đầu mà khúc sau nhiệt huyết quá vậy.
      Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    3. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      [Khoa học viễn tưởng] Đẩy ngã thủ lĩnh phản quân – Chương 8

      Editor: Thanh Thanh Mạn

      "Ưm... a... Nhanh lên... Hung hăng làm em , Hoài Cẩn... Hoài Cẩn..." Người phụ nữ giường thét lên tiếng cao vút, cơ thể căng thẳng đột nhiên dãn ra, ngã thẳng xuống lớp chăn mềm mại. Cho đến khi hô hấp bình thường trở lại, Diệp Huyên mới chậm rì rì rời giường, vào phòng tắm rửa sạch dâm dịch giữa hai chân.


      lại tự an ủi, tưởng tượng ra Hạ Hoài Cẩn làm tình với mình, miệng gọi tên người đàn ông đó, liên tục nhớ đến những hình ảnh ngày đó, cao trào qua mới có thể miễn cưỡng vào giấc ngủ. Làm sao bây giờ... Diệp Huyên cảm thấy chính mình giống như bông hoa dần héo úa, nếu như lúc đó làm tình cùng Hạ Hoài Cẩn, có thể dựa vào tay tự an ủi mình, nhưng từ sau khi hưởng qua tư vị bị đại dương vật thao, có đôi khi giày vò hơn nửa giờ mà cơ thể vẫn thỏa mãn.


      Nhưng cố tình Hạ Hoài Cẩn đối với lại càng ngày càng lạnh nhạt.


      Khi chưa phát sinh kiện kia, khí giữa hai người có phần ôn hòa hơn trước. Tuy rằng Hạ Hoài Cẩn vẫn chủ động chuyện với , nhưng lúc Diệp Huyên tự lảm nhảm vẫn lắng nghe. phòng bị của đối với Diệp Huyên cũng dần dần biến mất, cũng tiếp tục kháng cự Diệp Huyên đụng chạm nữa. ngày trước khi hai người họ làm tình với nhau, Diệp Huyên còn than thở những phiền não trong công việc với Hạ Hoài Cẩn, thậm chí còn đưa ra mấy lời khuyên.


      Khi đó Diệp Huyên còn vui vẻ đến phát rồ, nhưng ở trước mặt Hạ Hoài Cẩn vẫn trưng ra cái bộ mặt nghiêm túc, nhưng khi trở lại văn phòng, đá bay giày cao gót, để chân trần chạy vòng vòng trong phòng, giống như bé ngốc nghếch vô cùng vô cùng vui vẻ. ấy còn khuyên mình, có phải quan hệ giữa hai người dần rút ngắn lại? suốt ngày lo được lo mất, chỉ vì động tác của Hạ Hoài Cẩn, câu vô tâm của mà lo lắng yên. Loại cảm giác này, là sao?


      Trong khi Diệp Huyên còn ngây thơ nghĩ rằng mục tiêu cách mình xa, cuộc hoan ái ngoài kế hoạc ấy, khiến tất cả trở về vạch xuất phát.


      Đẩy cửa ra, Hạ Hoài Cẩn ngồi bên bàn xem tin tức, trong sở nghiên cứu cho phép những người cung cấp tài nguyên giống như biết tin tức của bên ngoài, nhưng lại được liên lạc với bên ngoài, màn hình thân ảnh hết sức quen thuộc , đó là mẹ của Diệp Huyên - bà Diệp Như, chủ tịch quốc hội của đế quốc Nebula. Tuy bây giờ bà gần năm mươi tuổi, nhưng nhờ được chăm sóc cẩn thận, mỗi cái giơ tay nhấc chân của bà vẫn tự tin, thanh nhã như cũ. biết là cố ý hay vô tình Hạ Hoài Cẩn liếc nhìn Diệp Huyên cái, đột nhiên cười nhạo tiếng: " với mẹ , tuy nhìn qua giống nhau lắm, nhưng ra khác nhau nhiều lắm."


      "hả?" Diệp Huyên ngẩn người, tuy hiểu lắm ý tứ trong câu vừa rồi của Hạ Hoài Cẩn, nhưng vẫn nhịn được mà vui vẻ, trong khoảng thời gian từ ngày đó tới nay, đây là lần đầu tiên Hạ Hoài Cẩn chủ động chuyện với . Nhưng sau đó liềm im lặng. Quy trình vẫn giống như cũ, lúc kiểm tra thân thể, cởi hết đồ đứng trước mặt Diệp Huyên, hai người sớm thăm dò đến chỗ bí mật nhất cơ thể của nhau, nhưng Diệp Huyên lại sợ sệt khác thường, ngay cả những động tác thường làm lúc trước cũng dám làm.


      Đúng là như vậy... Hạ Hoài Cẩn hạ xuống tầm mắt, nhìn bàn tay di chuyển người mình nữa. Đến cùng cuộc hoan ái ngày hôm đó là cái gì? Đối với Hạ Hoài Cẩn, ép buộc mình coi đó là ý loạn tình mê là sai lầm, đối với , coi đó là gì?


      Lúc đầu, là người chủ động, thậm chí còn thích làm tình cùng mình, nhưng sau đó đối mặt với thái độ lãnh đạm của mình, thái độ của lại là cẩn thận lấy lòng. Hạ Hoài Cẩn là người cực kì thông minh, mọi việc ràng như thế, còn nhìn ra tâm tư của Diệp Huyên đối với mình mới là lạ.


      Khi đó đoán sai, người con này, chỉ là đơn thuần muốn chiếm giữ mình.


      Có lẽ câu vừa rồi của cổ vũ Diệp Huyên, tuy thái độ của Hạ Hoài Cẩn vẫn hờ hững, nhưng Diệp Huyên lại bắt đầu nhiệt tình như trước. Nhìn vội trước bận sau, vắt hết óc tìm đề tài, Hạ Hoài Cẩn đột nhiên nghĩ tới con vật, ưm, rất giống con sóc ngốc nghếch.


      xoay quanh Hạ Hoài Cẩn cố gắng lấy lòng , nhưng từ đầu đến cuối cũng được đáp lại, cuối cùng hy vọng vừa nhen nhón lên cũng bị dập tắt. chỉ có ngày hôm nay, từ sau ngày hai người làm tình với nhau, mong đợi, lo lắng, hối hận, mất mát đủ loại cảm xúc tiêu cực cứ quấn quanh Diệp Huyên, khiến ý chí của dần dần sụp đổ. hiểu, cuối cùng chỗ nào có vấn đề, ràng, ràng khi đó Hạ Hoài Cẩn cũng thực thích làm tình với mình....


      "" nhìn Hạ Hoài Cẩn, hai tay bị ống tay áo che khuất nắm lại thành quyền, " ghét em lắm ư?"


      "Tôi ghét sao, thích sao?" Hạ Hoài Cẩn nâng mắt nhìn .


      Những lời này hàm ý ràng, cho dù ghét hay là thích cũng có cách nào phản kháng. Tim Diệp Huyên như bị sít chặt cái, là như vậy sao? Có lẽ là vì như thế? Cảm thấy mình dùng địa vị để ép buộc ấy làm tình... Trong đầu rối như tơ vò, rất muốn chuyện ngày hôm đó cũng phải là cố ý ép buộc, nhưng hành xử như thế. Nếu như Hạ Hoài Cẩn thể trốn thoát khỏi đây, mãi mãi để ý đến ư?


      "Em muốn làm tình với " Diệp Huyên lạnh lùng , lời ra có cách nào thu lại được, đành đâm lao phải phóng theo lao, "Ngay bây giờ."


      "Tôi cự tuyệt." Hạ Hoài Cẩn từ chối chút do dự.


      Thái độ kiên quyết của khiến Diệp Huyên đau đớn, "Nếu như đồng ý", chính cũng hiểu mình muốn cái gì, dù biết như vậy khiến Hạ Hoài Cẩn tức giận, nhưng vẫn : "Em đem chuyện là điều chỉnh giả báo lên cấp ."


      Hạ Hoài Cẩn ngây người, muốn hỏi "Làm sao biết được?" nhưng chợt nhớ lại chuyện mình từng cứu Diệp Huyên, thân thủ của lúc đó, người bình thường tuyệt đối thể làm được.


      Sau khi kiện "Tháng ba đen tối" qua , số lượng điều chỉnh giả bị sụt giảm nghiêm trọng diện rộng, mà sau đó mấy năm chính phủ cũng đóng lại hạng mục cải tạo gien. Nhưng thông qua quá trình sinh sản, số lượng điều chỉnh giả được sinh ra trong tổng dân cư vẫn ít, nhưng trong đó nam giới chỉ chiếm 0.4%. Nam giới vốn quý, mà điều chỉnh giả là nam lại càng hiếm. Vốn dĩ hai người đều là điều chỉnh giả tỉ lệ sinh ra đời sau là điều chỉnh giả là 100%, nhưng nếu là bé trai có đến 80% xác xuất là người bình thường.


      Diệp Huyên là người nghiên cứu khoa học, biết thân phận điều chỉnh giả của Hạ Hoài Cẩn khiến ít người nhốn nháo, bởi là đối tượng thực nghiệm tuyệt vời. khi bí mật này bị bại lộ, chắc chắn cả đời này của Hạ Hoài Cẩn cũng thể lấy lại được tự do, bị nuôi nhốt như động vật quý hiếm, ngay cả quyền được chết cũng có. Đối với Hạ Hoài Cẩn mà , đây là uy hiếp lớn nhất.


      "Cho nên" Hạ Hoài Cẩn nhìn Diệp Huyên, " uy hiếp tôi?'


      phải, phải, sao mình có thể ra những lời thế này? Nhưng tính cách của Diệp Huyên từ vậy, khi căng thẳng, khẩn trương lời cứ tuôn ra khỏi miệng mà kịp suy nghĩ, nghe thấy mình lạnh lùng từng chữ từng chữ, "Đúng vậy, em uy hiếp ."


      lâu sau Hạ Hoài Cẩn cũng gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên, ánh mắt sắc bén, khiến Diệp Huyên chột dạ đến mức suýt chút nữa là ngã nhào mặt đất. Ngay khi Diệp Huyên cảm thấy mình sắp thở nổi nữa, cuối cùng cũng dời tầm mắt, "Vậy , cứ tự nhiên." ngồi xuống, rất hiển nhiên là muốn thêm lời nào nữa.


      Tình cảnh của lúc này cực kì chật vật, vì mới làm xong kiểm tra thân thể, người trần trụi, ngay cả quần lót cũng chưa kịp mặc vào, nhưng Diệp Huyên thấy được nghiêm nghị tuyệt đối dao động người . Lần đầu tiên ý thức được, bản thân làm sai rồi, sai lầm cực kì khủng khiếp.


      Dùng thủ đoạn đưa Hạ Hoài Cẩn vào sở nghiên cứu, rồi còn tìm đủ loại lý do để lừa , vì muốn để lộ tình cảm của mình, thậm chí vì che dấu chuyện này, còn ra những lời uy hiếp ấy. Hết lần này đến lần khác, Diệp Huyên đều hề tôn trọng Hạ Hoài Cẩn. Cho dù muốn thừa nhận vẫn là như vậy.


      ra sớm lập ra kế hoạch hoàn hảo, đầu tiên khiến Hạ Hoài Cẩn có được tư cách trở thành người cung cấp tài nguyên cấp 3, đợi đến lúc thời cơ chín muồi, đem thân phận của hợp pháp hóa, rồi thông qua cơ cấu phân phối của chính phủ, đem Hạ Hoài Cẩn phân phối cho mình, như vậy có thể quang minh chính đại có được người đàn ông này.


      Đúng thế, Diệp Huyên hi vọng là dựa vào cơ cấu phân phối mà có được, chứ phải là theo đuổi, rồi nhau. hề cảm thấy bản thân mình lừa gạt Hạ Hoài Cẩn như vậy là đúng, cũng cảm thấy mình chiếm đoạt giống như món hàng như vậy là đúng. Đến tận bây giờ, vẫn nghĩ như vậy, bởi vì nền giáo dục mà nhận được suốt 24 năm qua, dạy như vậy.


      Nhưng đối với Hạ Hoài Cẩn, tất cả mọi chuyện đều thể chấp nhận được.


      " với mẹ , tuy nhìn qua giống nhau lắm, nhưng ra khác nhau nhiều lắm." Đúng thế, Diệp Huyên với mẹ tuy là hai người hoàn toàn khác nhau, người đứng đỉnh quyền lực suốt nhiều năm, giỏi giang sắc bén, còn người cũ kĩ nghiêm túc, lãnh đạm mà ngốc nghếch nhưng xét đến cùng, hai người và hàng tỉ người phụ nữ đế quốc này đều giống nhau.


      cẩn thận lấy lòng Hạ Hoài Cẩn nhưng lấy lòng này lại được thành lập nền tảng hai bên bất bình đẳng, giống như lấy lòng con thú cưng nuôi trong nhà, thích khác gì thích con vật đó, mà phải là coi giống như người ngang hàng với mình.


      Hạ Hoài Cẩn rất thông minh, sớm nhìn ra, Diệp Huyên phải là tự ti, hướng nội. người phụ nữ tìm cách câu dẫn , người phụ nữ chủ động cởi quần áo của mình muốn làm tình với , hề giống loại con yếu đuối, có dũng khí biểu đạt tình cảm của mình. ràng là phải, cố gắng hạ mình, cố ỳ lừa gạt, tất cả đều chỉ là vì cảm thấy mình cần phải...


      cần phải...Thẳng thắn, cần phải... dùng thái độ ngang hàng, chân thành để đối mặt với đối phương, mà loại người này Hạ Hoài Cẩn tuyệt đối dễ dàng tha thứ.


      ra vẫn luôn chờ Diệp Huyên, kể từ ngày đó, ý đồ của ngốc này đến người mù cũng nhìn ra, Hạ Hoài Cẩn chờ thẳng thắn với mình, nhưng đến cuối cùng vẫn làm vậy.


      "Bác sĩ Diệp" thấy Diệp Huyên ngây ngốc đứng tại chỗ, Hạ Hoài Cẩn nhịn được mà thở dải, "Tôi cũng phải là đồ ngốc, cũng muốn người khác coi mình là đồ ngốc. Tôi đại khái có thể đoán được kế hoạch của , bằng năng lực của , khiến tôi có được thân phận hợp pháp, sau đó đem tôi phân phối để kết hôn với , đây là chuyện rất dễ dàng, tôi cũng có cách nào phản kháng." nhìn Diệp Huyên, giọng trầm, bình tĩnh "Nhưng tôi hi vọng có thể hiểu, cho dù mọi chuyện có diễn ra theo kế hoạch của trong lòng tôi cũng vĩnh viễn bao giờ khuất phục."

    4. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      [Khoa học viễn tưởng] Đẩy ngã thủ lĩnh phản quân – chương 9 :

      Editor: Thanh Thanh Mạn



      " xin lỗi!"


      Hạ Hoài Cẩn để xuống thiết bị điện tử trong tay, Diệp Huyên vẫn giống như vài ngày trước, đứng ở cửa nghiêm túc cúi đầu xin lỗi . Hạ Hoài Cẩn gì, cầm lên thiết bị điện tử tiếp tục xem tin tức.


      , là vẫn được sao....? uể oải bao trùm khắp người Diệp Huyên, ý thức được sai lầm của mình, nhưng bây giờ có lẽ quá muộn rồi.


      sao có thể ngu xuẩn đến như thế, Hạ Hoài Cẩn giống như những người đàn ông khác. Đối với những người đàn ông khác mà , cách suy nghĩ của Diệp Huyên là rất bình thường, bởi vì họ nhận được giáo dục từ , sớm tước đoạt quyền được theo đuổi bình đẳng của họ. Nhưng Hạ Hoài Cẩn là thủ lĩnh của Mặt trận giải phóng nam giới, giành lấy quyền tự do cho đồng bào là nhiệm vụ của , làm sao có thể chấp nhận được tình thiếu tôn trọng của Diệp Huyên đối với mình, thứ tình này với chính là loại sỉ nhục.


      Mà cho dù Diệp Huyên có giải thích như thế nào chăng nữa, tất cả đều là vô ích. Giá trị quan được hình thành từ sao có thể thay đổi chỉ trong chốc lát được? Hạ Hoài Cẩn cũng ngốc đến mức tin tưởng Diệp Huyên chỉ sau buổi tối có thể biến thành chiến binh đấu tranh vì quyền con người, cảm thấy mình có lỗi chỉ là vì hiểu được bản thân làm tổn thương.


      Tóc mái rũ xuống trước mặt Diệp Huyên, giấu khuôn mặt chản nản, mất tinh thần của mình, giật khóe miệng, để vẻ mặt bớt cứng ngắc. Hạ Hoài Cẩn vẫn để ý đến như cũ, người đàn ông này dường như quyết tâm, cho dù Diệp Huyên có làm gì cũng đáp lại.


      sao cả, liên tục tự cổ vũ mình, biết sai sửa. Nếu sửa chữa mà vẫn có tác dụng ... để sau rồi tính tiếp. thể phủ nhận Hạ Hoài Cẩn nhìn thấu tính cách của Diệp Huyên, phải là người nhát gan, yếu đuối, mà ngược lại, càng thất bại càng dũng cảm.


      Hạ Hoài Cẩn cảm thấy mình phạm sai lầm, cứ tưởng rằng thái độ lạnh như băng của mình có thể khiến Diệp Huyên biết khó mà lui, nhưng hình như càng dính mình hơn?


      Kể từ hôm đó, giữa hai người hề có những đụng chạm thân mật, mà Diệp Huyên cũng kiểm tra thân thể cho Hạ Hoài Cẩn nữa. Trong quá khứ đâu là cơ hội mà có thể lợi dụng để ăn đậu hũ của Hạ Hoài Cẩn, mà cũng biết điều này. Loại hành vi này trắng ra là quấy rối tình dục, nhưng vì bên có địa vị cường thế, nên bên còn lại chỉ có thể giả ngu.


      Ý thực được mọi chuyện ổn, tuy trong lòng ngứa ngáy như có hàng trăm móng vuốt cào loạn, hận thể lên lột sạch quần áo người của Hạ Hoài Cẩn, nhưng cuối cùng Diệp Huyên vẫn khắc chế bản thân. Lần đầu tiên thử dùng thái độ ngang hàng để đối xử với người đàn ông, phải là nghĩ ra trăm phương nghìn kế để chiếm được mà là thử tới gần , tìm hiểu con người .


      Mà càng tới gần Hạ Hoài Cẩn, phát mình lại càng thêm say mê . Cho dù chỉ đơn thuần ngồi bên nhìn Hạ Hoài Cẩn, làm gì cả vẫn vui vẻ ngồi đó cả ngày.


      Thế nên công việc mỗi ngày của từ kiểm tra thân thể, lải nhải, biến thành ngồi im lặng, nhìn chằm chằm mình mà ngẩn người? Cẩm máy đọc tin tức trong tay, dù cố gắng ép bản thân để ý tới ánh mắt nóng rực sau lưng, nhưng Hạ Hoài Cẩn cảm thấy mình như ngồi đống than. vốn là loại người dễ bị ảnh hưởng bởi những thứ xung quanh, nhưng bây giờ lại có cách nào coi Diệp Huyên giống như khí.


      Cuối cùng tại sao mình phải để ý đến , người có lỗi là , người bị vũ nhục là mình, nhìn Diệp Huyên nhận lỗi với mình hết lần này đến lần khác, đáng lẽ ra Hạ Hoài Cẩn phải cảm thấy sảng khoái, nhưng hiểu vì sao, mỗi khi thấy Diệp Huyên cúi gập người, trái tim của lại co rút đau đớn. Lại lần nữa, đối với lại sinh ra mềm lòng bất thường.


      "Diệp Huyên." đột nhiên xoay người.


      Diệp Huyên nhìn chằm chằm tấm lưng vững chãi của , khóe môi khẽ cong lên, cũng biết nghĩ đến điều gì mà đột nhiên cười lên cách quỷ dị. Nghe thấy giọng của Hạ Hoài Cẩn, giật mình hoảng sợ, cả người giật về phía sau, giống như chú sóc bị hoảng sợ, Hạ Hoài Cẩn nhìn mà cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười.


      " đến cùng là muốn làm gì?" Hạ Hoài Cẩn nhìn Diệp Huyên.


      Diệp Huyên cúi đầu, rồi ngây lập tức ngẩng đầu lên: "Em" cắn cắn môi, nhìn thẳng vào mắt của Hạ Hoài Cẩn, "Em muốn chứng minh thành ý của mình."


      Thành ý gì, là thành ý cầu xin tha thứ hay là thành ý để bài tỏ tình ?


      Hạ Hoài Cẩn nhịn được mà phải thở dài, đôi mắt đen nhánh dù cách lớp kính, vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng chói mắt từ mắt , nhìn Diệp Huyên hồi lâu, lâu đến mức Diệp Huyên cứ ngỡ cứ trầm mặc như vậy, đột nhiên nghe thấy : " thích tôi đúng ?"


      Xoát cái mặt Diệp Huyên đỏ bừng lên, lớp mặt nạ vạn năm đổi lạnh lẽo như núi băng bị phá tan chỉ trong nháy mắt, hai gò má ửng hồng, "..." phủ nhận theo bản năng.


      Hạ Hoài Cẩn cười cười: "Nếu phủ nhận tôi coi như ."


      Diệp Huyên chuẩn bị lắc đầu đột nhiên khựng lại, ngây ngốc trừng mắt nhìn Hạ Hoài Cẩn, trong đầu loạn thành cục. Hạ Hoài Cẩn thông minh như vậy, nhất định sớm nhìn thấu. Nhưng vẫn , lúc đầu là nghĩ rằng cần phải , nhưng bây giờ... cảm thấy bản thân có tư cách để những lời đó.


      Hạ Hoài Cẩn lại thở dài, chính cũng biết bản thân là vì dáng vẻ ngốc nghếch của hay là vì những lời mà sắp ra mà thở dài.


      "Tôi nghĩ rằng thẳng cho biết đối với cả hai chúng ta đều tốt" những lời này là cho Diệp Huyên nghe mà cũng là cho chính mình nghe, " cần phải uổng phí tâm tư, giữa chúng ta là có khả năng."


      "Vì sao?" Diệp Huyên giật mình sực tỉnh, cuối cùng mới mở miệng, "Vì sao lại có khả năng... Em thừa nhận những việc lúc trước là em đúng, thích em cũng phải, nhưng.... Nhưng tình cảm mới là lý do khiến từ chối em" bàn tay đặt đầu gối nắm chặt lại thành quyền, Diệp Huyên năng lộn xộn: "Chỉ cần thích em, em nhất định tìm ra biện pháp để hai ta được ở bên nhau, còn nếu... Nếu thích em, em cũng buông tay!"


      Hạ Hoài Cẩn nhìn , vẻ mặt vô cùng vi diệu. cuối cùng cũng thẳng thắn bày tỏ nỗi lòng, nhưng lại là trong tình huống này, " có vẻ như hiểu được ý của tôi" giọng của cực bình tĩnh "Tôi có khả năng, phải do địa vị khác biệt, mà cũng phải" ngừng lại chút, rồi mới tiếp tục "Cũng phải là do chúng ta hay nhau, mà là vì lập trường của chúng ta giống nhau, chúng ta căn bản phải là người trong cùng thế giới, hiểu chưa Diệp Huyên?" thấp giọng "Cho dù tôi có chăng nữa tôi cũng kết hôn với , trở thành món đồ do độc chiếm."


      "Ở trong lòng kết hôn với người con là biến thành món đồ bị độc chiếm ư?"


      Hạ Hoài Cẩn cười cười: "Chẳng lẽ đúng?"


      Vốn dĩ Diệp Huyên có rất nhiều lời muốn nhưng nghe thấy câu hỏi này lại cảm thấy nghẹn lời. Bởi vì đúng là như vậy, ở đế quốc Nebula, nếu trước khi kết hôn, người đàn ông có thể có được chút quyền tự do, nhưng khi kết hôn có nghĩa là ta thuộc về người phụ nữ ấy, đến cả người thân cũng còn quan tâm đến nữa.


      "Tôi biết xuất thân là quý tộc, cái gì cũng có, cái gì cũng có thể cho tôi" Hạ Hoài Cẩn hơi mỉm cười, nhưng nụ cười này lại khiến Diệp Huyên càng thêm tuyệt vọng, "Nhưng những thứ đó là cho tôi chứ phải là của tôi."


      Tài phú, địa vị thậm chí là tự do, biết nếu Diệp Huyên đủ nhiều, có thể cho hết thảy. Nhưng suy cho cùng những thứ đó đều phụ thuộc vào cưng chiều của người khác mà được ban cho, mà Hạ Hoài Cẩn cũng vui vẻ khi nhận lấy.

      Trái tim Diệp Huyên hoàn toàn nguội lạnh, "Nhưng mà" môi hơi mấp máy, giống như con thú bị vây khốn dùng hết sức lực còn lại mà phản kháng, "Nhưng thế giới này... chính là như vậy."


      có quyền lợi, có tự do, nếu may mắn có thể gặp được người phụ nữ mình, sống cuộc sống "hạnh phúc" giống như loại kí sinh, nếu may mắn, chỉ đành bị cuốn theo sức mạnh của cường quyền, hề dám phản kháng, cứ như vậy mà sống cả đời - đây là số mệnh của đàn ông, đây là mặt tàn khốc nhất của thế giới này.


      "Cho nên" Ý cười trong đáy mắt Hạ Hoài Cẩn đậm dần, đây là lần đầu tiên Diệp Huyên nhìn thấy cười như vậy, hòa nhã nhưng lại có phần kiên định chút lùi bước, cả cuộc đời cũng quên được nụ cười này.


      "... Tôi mới phải thay đổi thế giới này."


      Đủ lãnh khốc, đủ cứng rắn nhưng đời có thứ nhiệt huyết nào tuyệt đối thay đổi, cũng có ý chí nào thể đánh bại.


      Trong khoảnh khắc đó Diệp Huyên suýt nữa bật khóc, " có thể thay đổi sao?" biết mình hỏi Hạ Hoài Cẩn hay hỏi chính mình, " biết điều này là thể, phải chống lại..." lồng ngực phập phồng dữ dội, gần như phẫn nộ quát lên "49 triệu người phụ nữ!"


      "Tôi biết." Ngữ khí của Hạ Hoài Cẩn vẫn nhàng bâng quơ như , nhưng cũng vô cùng kiên định "Có số việc, nhất định phải có người tiên phong hành động. Nếu có ai tình nguyện vậy tôi ."


      #


      "Tiểu Huyên" Diệp Như đặt dao ăn xuống, rồi lấy khăn nhàng lau khóe miệng, "Buổi chiều mẹ còn có cuộc hội nghị, mẹ trước đây."


      "Hả? A..." Diệp Huyên sững sờ nhìn mẹ mình đứng lên, bỗng đột nhiên cất tiếng gọi, "Mẹ, con có thắc mắc" Diệp Như xoay người, ý bảo , Diệp Huyên do dự trong chốc lát như vẫn quyết định , "Chính phủ quản chế nam giới có phải là quá hà khắc rồi ? Quá mức hà khắc rồi... Nữ giới cùng nam giới phải đều là con người hay sao?"


      Diệp Như gì, bà nhìn con mình lúc, rồi khẽ cười: "Nếu bên có được quyền lực tuyệt đối, bên còn lại bị yếu thế tất nhiên bị cướp đoạt nhân quyền, đây là bản tính xu lợi của con người, mẹ nghĩ con cũng biết điều này. Những vấn đề ngây thơ như vậy sau này đừng hỏi lại nữa, đêm nay mẹ về, nghỉ ngơi sớm chút."


      Bỏ lại những lời này, tiếng giày cao gót gõ mặt đất nhanh chóng biến mất. Diệp Huyên ngồi bên bàn ăn sang quý lúc lâu mới chậm rãi đứng lên.


      Bản tính xu lợi của con người? Mẹ đúng, người thống trị thể hiểu được người bị thống trị, đây phải là do bản tính của tất cả những người thống trị đều ác mà là do lập trường quyết định. Là giai cấp thống trị, lúc đầu Diệp Huyên cũng chưa từng biết thông cảm với tình cảnh gian khổ của nam giới. Nếu như có Hạ Hoài Cẩn, chỉ sợ bao giờ hỏi mẹ mình vấn đề ngu xuẩn này.


      Mấy ngày nay suy nghĩ rất nhiều, đúng là thất bại thảm hại... ràng lớn hơn người đó vậy mà ở trước mặt , khác gì đứa bé ngốc nghếch. làm nhiều việc có lỗi với ấy như vậy, Diệp Huyên nghĩ mình thể tiếp tục phạm sai lầm nữa.


      Vốn dĩ muốn trở về phòng, nhưng lại xoay người, nhanh về phía cửa chính.


      Hôm nay là chủ nhật nên trong sở nghiên cứu chỉ có nhân viên trực ban, Lâm Y ở trong phòng chỉnh sửa số liệu thực nghiệm, thấy Diệp Huyên vội vã qua hành lang, về phía chỗ ở của những người cung cấp tài nguyên nghiên cứu, "Bác sĩ Diệp!" ta gọi tiếng, nhưng dường như Diệp Huyên nghe thấy, "Sao vậy nhỉ?" Lâm Y thấp giọng lẩm bẩm, "Sắc mặt của bác sĩ Diệp rất kém."


      Nhưng khi Diệp Huyên bước vào phòng của Hạ Hoài Cẩn, khóe miệng khẽ cong lên, " ." thẳng, "Em chuẩn bị cho thân phận hợp pháp, vốn là..." Vốn là để đem Hạ Hoài Cẩn phân phối cho mình, "Đến bến cảng cuối cùng gần biên giới, chuyến bay lúc 4 giờ, nhanh " cố gắng cười tươi hơn, "Chậm nữa là đuổi tới kịp đâu."


      "..." Hạ Hoài Cẩn ngây người, lúc đầu là kinh ngạc, trong đôi mắt những cảm xúc phức tạp trộn lẫn vào nhau, có hoảng hốt, có lo lắng, có vui sướng nhưng hề có chút do dự nào.


      Chấp niệm cách nào buông bỏ lại đột nhiên biến mất, Diệp Huyên cảm thấy vô cùng thoải mái, rất muốn cười, nhưng quai hàm lại chua xót đến phát đau, " sao cả, cần lo lắng cho em, ở sở nghiên cứu này em có thể tự giải quyết" năng lộn xộn, "Em nghĩ về sau chúng ta gặp lại nhau nữa, như vậy cũng tốt, tạm biệt ."

      " xin lỗi." cúi đầu, nước mắt theo khóe mi chảy xuôi xuống, rồi rất nhanh biến mất trong mái tóc, "Em đúng là xấu xa."


      " sao cả." Bàn tay to lớn, ấm áp khẽ chạm lên đỉnh đầu , Hạ Hoài Cẩn thấp giọng , "Tôi tha thứ cho em."


      " tốt." ngẩng đầu lên, ngoại trừ khóe mắt hơi ửng đỏ, nhưng Diệp Huyên khôi phục bình tĩnh, lấy ra thẻ ID nhét vào trong tay Hạ Hoài Cẩn, "Tạm biệt , Hạ Hoài Cẩn."


      Hạ Hoài Cẩn sững lại chút, dường như muốn điều gì đó, nhưng cuối cùng chỉ gật đầu, "Tạm biệt, Diệp Huyên." xoay người, quét thẻ ID lên cửa, cạch tiếng cánh cửa nhanh chóng mở ra, suốt mấy tháng trời, lần đầu tiên Hạ Hoài Cẩn nhìn thấy thế giới bên ngoài căn phòng này. Chân phải dừng trước thềm cửa, Hạ Hoài Cẩn thậm chí còn cảm thấy có chút chân , rất nhanh thôi, lấy lại được tự do.


      "Trước khi " nghe thấy người con khiến phải vào đây và cũng là người thả rời khỏi nơi này khẽ , " có thể... Hôn em lần ?" Giọng của có chút bất an nhưng lại hàm chứa kỳ vọng mãnh liệt, người con ấy giống như con sóc ngốc nghếch, mở to hai mắt ngại ngùng nhìn . Hạ Hoài Cẩn chợt chút ý tới chi tiết , đeo kính.


      "Được." dịu dàng trả lời, môi mỏng khẽ chạm lên gò má Diệp Huyên nụ hôn nhàng, nụ hôn ấy khẽ đến mức gần như cảm nhận được, hai người từng có những tiếp xúc thân mật hơn nhưng vào giây phút này, cả hai đều im lặng, nhưng trong lòng lại khẽ động.


      "Tạm biệt." Lần này là tạm biệt, Hạ Hoài Cẩn hề do dự, xoay người sải bước ra ngoài.

    5. Tề Thiên Vi

      Tề Thiên Vi Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      46
      :yoyo60::yoyo60:Aaa lần đầu tiên mình bóc tem nha edit cố lên
      huyen1604, Thanh Thanh MạnTrang thái thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :