1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . trai lạnh lùng-chương 15:

      Cesare giữ chặt thân thể ngừng vặn vẹo của thiếu nữ, vươn tay tới giữa hai chân nàng lau phen. Quả nhiên, hoa môi dù bị giả dương vật chặn lại nhưng vẫn có dâm thủy chảy ra, “Lúc trai ở đây, có phải hay tự chơi đùa bản thân?” Vừa , vừa dùng tay nâng mông Diệp Huyên lên, đem nàng bế bổng lên. Diệp Huyên thuận thế mở hai chân, hai tay bé ôm lấy cổ Cesare, đồng thời kẹp chặt thắt lưng nam nhân, hờn dỗi : “ trai thối tha, ràng cho ta tự đùa bỡn bản thân.” Cách lớp vải, Diệp Huyên vẫn cảm nhận được thứ nóng thiếc của nảy lên, nàng theo bản năng dùng tiểu hoa châu cọ xát chỗ nóng bỏng kia, càng cọ xát lại càng thấy ngứa ngáy khó chịu, “ trai, ta muốn… Tiểu huyệt rất ngứa…”


      Cesare nặng vỗ lên mông nàng cái: “ trai vừa trở về liền phát lãng, xem ra đói khát. Buổi sáng vội vàng, còn chưa dùng côn thịt uy no cái miệng nhắn của ngươi, tiểu tao hóa có phải trông trai đến đỏ cả mắt?” “Mới có đâu.” Diệp Huyên chu cái miệng nhắn, Cesare chậm rãi đem giả dương vật rút ra, nàng khỏi ưm tiếng, dâm thúy tí tách rơi xuống, nàng cứ như vậy ở trong ngực Cesare tiết lần. Thấy Cesare như bình thường đem ngón tay vói vào, Diệp Huyên vội vàng bắt lấy cổ tay nam nhân, “ trai, sáp chút… sáp chút thôi.”


      “Kẻ lừa đảo.” Cesare đem căn giả dương vật đưa tới trước mặt Diệp Huyên, chỉ thấy toàn thân căn côn thịt điêu khắc từ ngọc thạch đều dính dâm thủy sáng lấp lánh, còn lẫn chút bạch trọc, Cesare cong khóe môi cười cười, “ngày hôm qua trai bắn nhiều như vậy, cái miệng nhắn của ngươi kém chút ăn hết, thế nào ngày hôm nay còn lại ít như vậy?” Diệp Huyên có chút chột dạ cúi đầu: “Đều, đều bị tiểu huyệt ăn luôn rồi.” Ba tiếng, Cesare đánh lên mông nàng cái: “ sao?”


      Cảm giác vừa đau đớn vừa ngứa ngáy khiến Diệp Huyên càng cảm thấy trống rỗng, nhưng nàng biết lúc này hàm hồ cho qua là thể, đành thút thít đáp: “Hôm nay lúc trai có ở đây, ta, tiểu huyệt của ta rất ngứa, cho nên liền…” Nàng ngập ngừng chịu hết, bắt gặp ánh mắt cười như cười của Cesare, thanh liền xuống, cuối cùng lại cuống quít bổ sung thêm, “Nhưng ta có đem giả dương vật rút ra, chỉ là đem… ngón tay sáp vào chút, chỉ đùa bỡn chút chút!” Nghe nàng cường điệu theo cách trẻ con như vậy, nụ cười Cesare càng thêm nhu hòa. Vẻ mặt thiếu nữ vừa ngây thơ vừa đáng , nhưng cả người đều trần rụi tựa trong ngực Cesare, cái miệng ra từ ngữ dâm đãng cùng nàng bất đồng, tựa như con sơn dương thuần khiết ngã vào bùn, lộ ra vẻ đẹp mê hoặc lòng người.


      “Ngươi đáng , Lily…” Cesare vỗ về gò má thiếu nữ khẽ khàng nỉ non, đáng cũng đáng thương như vậy, khiến hận mình thể thời thời khắc khắc cắm trong tiểu huyệt của nàng vĩnh viễn xa rời nhau. “Ngươi có ta , Lily?” cúi đầu, dùng chóp mũi cọ xát lên đôi môi thiếu nữ. “.” Diệp Huyên chút do dự trả lời, nàng cắn cái mũi của Cesare, khanh khách cười, “Ta thích nhất , trai.”


      Trong nháy mắt ấy, ôn nhu trong đôi mắt Cesare dường như muốn hóa thành giọt nước rơi xuống, thở dài đem nàng ôm chặt vào lòng, Diệp Huyên cho rằng muốn hôn bản thân, đột nhiên dùng lực niết lấy tiểu hoa châu: “Tiểu trứng thối, ngươi cho rằng như vậy là trai trừng phạt ngươi?” Thanh của bất chợt trở nên lãnh khốc, thiếu nữ duyên dáng kêu to tiếng, lần lại lần hung hăng đánh lên mông Diệp Huyên, “Tiểu tao hóa, có phải hay thiếu thao, ta ngày ở đây liền vụng trộm đùa bỡn bản thân, nếu ta trở lại, ngươi có phải hay muốn tìm nam nhân khác đếm làm ngươi? Hả?!” “ phải… A, cần… trai đừng đánh… Van cầu ngươi… đừng đánh…” Diệp Huyên liều mạng vung vẩy hai chân, dưới ngược đãi thô bạo của Cesare cỗ dâm thủy lại phun ra. Tuyết đồn vừa đau vừa ngứa, hoa tâm lại càng giống như có ngàn vạn con kiếm bò bên trong, khiến nàng khó có thể kiềm chế, hô hấp dồn dập lung tung dùng lưỡi liếm cổ Cesare, “ trai, rất ngứa… đau quá… thao ta! Ta muốn trai đại dương vật thao nát tiểu huyệt của ta…”


      Cesare vẫn bất động, đem Diệp Huyên từ trong lòng thả xuống, lạnh lùng : “Muốn dương vật của ta? Đem chân mở ra, ngoan ngoãn nằm mặt đất.” Diệp Huyên nức nở nằm thảm, hai tay bé đem bắp đùi mở lớn, tận lực đem hai chân mình mở đến mức lớn nhất có thể. Tiểu huyệt của nàng hoàn toàn bại lộ dưới mắt Cesare, còn nam nhân ung dung ngồi ghế mềm đối diện với nàng, hạ thân sớm đứng thẳng đem đũng quần đỉnh lên khối cao cao, nhưng mặt vẫn lãnh khốc, đạm mạc như cũ. “Ngươi biết nên làm thế nào mà Lily.” Cesare bưng lên ly trà, nhìn thiếu nữ vươn bàn tay bé, đầu ngón tay run rẩy chạm lên hai cánh hoa, “Ngươi gần đây rất ngoan, bản thân tự đùa bỡn tiết ba lần, sau đó trai liền đem côn thịt cho ngươi.”
      Last edited: 1/4/17
      Kimanh1257, Hale205, Hòa Yên Linh36 others thích bài này.

    2. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . Lãnh khốc ca ca-16:


      Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng rên rỉ mềm mại của thiếu nữ hòa cùng tiếng nước vang lên khi ngón tay sáp hoa huyệt càng dị thường ràng. Dưới ánh mắt chăm chú, nóng bỏng của trai, Diệp Huyên tiết hai lần. thân thể nàng bị Cesare dạy dỗ mẫn cảm vô cùng, tiểu lãng huyệt vốn dĩ ngứa ngáy khó nhịn, giờ phút này nàng tự an ủi dưới tầm mắt của trai càng khiến cho lửa dục khó nhịn. cảm giác hổ thẹn cùng khoái cảm kích thích khiến da thịt trắng nõn của nàng nhiễm tầng ửng hồng mê người,, dâm thủy liên tục phun ra, dưới thân nàng ướt mảng lớn. giữa hai chân càng thêm ướt át chịu nổi, hoa môi khẽ nhếch lên dính dâm thủy sáng lấp lánh, từ xương mu đến tuyết đồn, ngay cả cúc huyệt của nàng cũng bị dâm thủy thấm ướt. Tuy liên tục cao trào nhưng vẫn thể khiến nàng thỏa mãn, mị thịt trong hoa huyệt dồn dập co rút lại, đạo trống rỗng khó nhịn, rất muốn có căn côn thịt nóng bỏng hung hăng sáp vào, đem nàng thao đến khóc kêu.


      Cái miệng nhắn của nàng ngừng rên rỉ: “Ân… A, trai… Muốn côn thịt… rất ngứa, rất muốn trai thao ta, thao nát tiểu huyệt của ta… Giết chết ta… A… A…” nhưng Diệp Huyên biết nếu mình tiết ra lần thứ ba, Cesare tuyệt đối thao nàng. Cho dù nơi hạ thân nam nhân, côn thịt trướng lớn đến độ muốn nổ mạnh, vẫn có thể dùng tự chủ kinh người của mình đè xuống dục vọng, tiếp tục tra tấn nàng.


      Đây chính là trừng phạt của Cesare đối với nàng, từ sau khi đem em nhốt trong nhà mình, thời gian hai người giao hoan nhiều đến độ ngày đêm ngừng. Cesare đối với mọi việc bên ngoài đều mắt điếc tai ngơ, chỉ lòng dạy dỗ, độc chiếm nàng. Chỉ cần ở nhà, cho dù là lúc côn thịt có cắm trong thân thể em , cũng cho Diệp Huyên mặc quần áo, chỉ cần Cesare muốn, có thể tùy thời tùy chỗ đem côn thịt cắm vào. Dấu hôn người Diệp Huyên ngày hôm trước chưa kịp tan , hôm sau liền bị Cesare in lên dấu vết mới.

      Có đôi khi trong lúc Cesare xử lý công vụ, Diệp Huyên khóa ngồi người , cái miệng nhắn phía hàm chứa Cesare đầu vú, cái miệng phía dưới nuốt trọn dương vật . Lúc hai người ăn cơm, Cesare đem đồ ăn ngậm trong miệng, ngụm tiếp ngụm đút cho em . Ăn ăn, liền biến thành lần lượt ăn hết toàn thân Diệp Huyên, dâm thủy trong tiểu huyệt cũng nuốt hết giọt cũng thừa. Lúc tắm rửa, Diệp Huyên bị ép buộc dùng hai bầu ngực cao vút hầu hạ , Cesare đem xà phòng bôi lên ngực nàng, sau đó Diệp Huyên ghé vào người , dùng ngực mình cọ xát toàn thân dưới cao thấp lần. Mỗi lần tắm rửa, Diệp Huyên cả người đổ mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt nhắn đỏ bừng, khẽ nhếch cái miệng thút tha thút thít : “ trai, ta… Ta tẩy sạch rồi.”


      Cesare buồn cười xoa đầu nàng, mặt ý vị thâm thường: “ sao, trai lại giúp ngươi tẩy thêm lần nữa.” Cesare tẩy thêm lần nữa đúng là dùng côn thịt sớm cứng rắn của làm Diệp Huyên giống như Diệp Huyên hầu hạ vậy. Gò má thiếu nữ, tuyết nhũ, miệng hoa huyệt… ngay cả mắt rốn tinh xảo cũng bị cực đại quy đầu cọ qua lần, lưu lại chuỗi bong bóng thơm ngát cùng tinh dịch nóng ẩm. Tiếng rên rỉ trong phòng tắm vang lên ngớt, Diệp Huyên liên tục cao trào, đợi đến khi Cesare ôm nàng lên giường, nàng cao trào liên tục đến nỗi có chút khí lực mà .


      Mỗi khi Cesare có công vụ cần ra ngoài xử lý, dùng giả dương vật nhét vào hoa huyệt Diệp Huyên, được cho phép, Diệp Huyên thể tự mình đùa giỡn bản thân. Lúc thân thể ngứa ngáy khó chịu, nàng chỉ có thể kẹp chặt hai chân, bắp đùi ngừng cọ xát vào nhau, tưởng tượng thịt heo bổng của trai cắm trong tiểu huyệt mình trừu sáp, cứ vậy mà cao trào. Từ khi bị nhốt trong nhàn giam tinh xảo này, Diệp Huyên biết thời gian trôi qua, cũng biết thế cục biến đổi như thế nào. Trong cuộc sống của nàng chỉ có trai, nàng hết thảy thuận theo Cesare, mặc kệ là tra tấn hay khoái cảm, đều khiến Diệp Huyên si mê dứt.


      Nàng nghĩ, bản thân triệt để trầm luân, tựa như Cesare cũng trầm luân trong ái dục mơ mộng. Có lẽ thoạt nhìn vẫn tự chủ như trước, nhưng Cesare kỳ thực có ý thức được, rời xa nàng, giống như nàng rời xa . Ngay tại lúc mà Rey bị giết chết, cảnh báo của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai Diệp Huyên: “Cảnh báo! Cảnh báo! Mục tiêu công lược bị hắc hóa, thay đổi nhiệm vụ công lược. Thí sinh có thể giải trừ tình trạng hắc hóa người đối tượng nhiệm vụ có thể thành công.” Diệp Huyên căn bản quan tâm chuyện này, hắc hòa hắc hóa , chỉ cần trai nàng là đủ rồi. Có lẽ tình là cánh cửa dẫn đến địa ngục, sao cả, chúng ta liền cùng nhau xuống địa ngục .


      “A!” Nàng thét chói tai, cuối cùng cũng đạt tới cao trào lần thứ ba. Dưới ánh mắt mong mỏi của Diệp Huyên, Cesare chậm rãi tới, cởi bỏ thắt lưng, lấy căn cự vật đỏ đậm bừng bừng nảy lên. “ trai…”

      Diệp Huyên vươn tay, bọn họ gắt gao ôm lấy nhau, mà côn thịt của Cesare cũng cắm vào trong tiểu huyệt của nàng, đỉnh thẳng vào tận hoa tâm, “A, vào… Tuyệt quá… trai ở bên trong ta…”

      “Lily ăn trai a.”

      Cesare ôn nhu hôn Diệp Huyên, “Ăn luôn trai … Cả người của ta đều cho ngươi…”


      ============================================================

      Hai người đều hư rớt = =

      Muốn dứt khoát giết chết nữ chủ 【 tiểu tinh các ngươi tin hay ta làm vậy = ̄ω ̄=
      Last edited: 1/4/17
      TieuLinh8359, Kimanh1257, Hale20537 others thích bài này.

    3. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . Lãnh khốc ca ca-chương 17:

      Cesare càng ngày càng bận rộn, thế cục có lẽ đến thời điểm vô cùng khẩn trương, mặc dù thầm nghĩ thời thời khắc khắc đều bồi bên người em , nhưng để đế quốc lầm vào hồi chiến hỏa, thể sớm về trễ. Mặc kệ thời điểm về nhà trễ thế nào, Cesare cũng đều hung hăng thương em hồi, nhưng Diệp Huyên vẫn cảm thấy càng ngày càng trống rỗng.

      Cảm giác trống rỗng này chỉ bời vì cơn khát người khó nhịn, nửa năm trôi qua, biên giới giữa thực cùng mơ mộng dường như đều lẫn lộn. thế giới chỉ có nàng cùng trai, bọn họ thương nhau, tra tấn nhau, giống như thực đều tồn tại. Nhưng tại, Cesare càng ngày càng bận rộn đem hai người kéo ra khỏi giấc mộng. Diệp Huyên dám nghĩ tới, nhưng nàng cũng thể hoang đường dâm loạn sống chung cùng trai, Cesare nhốt nàng như vậy, là đại nghịch bất đạo.


      Diệp Huyên cảm thấy bản thân bắt đầu hoảng hốt, lúc có Cesare bên cạnh, nàng thức trắng đêm, ngồi cuộn người lại, cũng biết bản thân suy nghĩ cái gì. Nhưng thời gian Cesare ở bên nàng càng ít , Diệp Huyên nghĩ, nàng giống như con chim bị nhốt trong lồng, sớm hay muộn cũng tịch mịch chết . ba ngày Cesare trở về, Diệp Huyên đứng bên cửa sổ, đây là khung cửa sổ duy nhất trong phòng bị bịt kín. Bởi vì đây là gác xép, cửa sổ rất , người trưởng thành thể chui qua lối này. Thời tiết bên ngoài dường như rất tốt, có chút ánh nắng chiếu lên người Diệp Huyên, sưởi ấm thân thể lạnh băng của nàng.


      “Lily, Lily…” Thiếu nữ cuộn mình ngồi mặt đất, bỗng nhiên nghe thấy ngoài cửa sổ truyền đến tiếng gọi khe khẽ. Tiếng gọi này vẫn tiếp tục vang lên, khung cửa sổ cũng bị nhấc lên. Diệp Huyên lúc này mới ý thức được bên ngoài quả có người gọi mình, trái tim kịch liệt nhảy lên, vội vàng chạy đến bên cửa sổ, kiễng chân nhìn ra.

      “Lily, là ta a.” Annie hạ giọng, kích động nhìn Diệp Huyên.

      “Annie?!” Diệp Huyên vừa sợ hãi vừa cao hứng, “Ngươi, ngươi thế nào lại tới được đây?”


      Ngoại trừ tâm phúc của Cesare trong hoàng cung, tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Huyên ở trong tẩm cung dưỡng bệnh. Annie là nữ quan bên người của Diệp Huyên, phải là thị nữ, cho nên đêm tân hôn đó nàng ở trong tẩm cung, cũng biết biến phát sinh đêm đó. Ngày thứ hai, Cesare hạ lệnh giới nghiêm toàn cung, Annie muốn tiến cung gặp Diệp Huyên, cũng bị từ chối là nữ hoàng hôn mê bất tỉnh, thể gặp nàng. Nàng là bạn tốt nhất của Margaret, biết được bạn tốt bênh tình nghiêm trọng, Annie chỉ có thể chịu đựng lo lắng tiếp tục chờ đợi, nhưng qua nửa năm rồi, trong cung truyền ra tin tức nữ hoàng tuy tỉnh lại nhưng vẫn rất suy yếu, nhưng thỉnh cầu yết kiến của Annie vẫn bị từ chối như trước.


      Việc này rất khác thường, Annie là người thông minh, rất nhanh liền ý thức được điểm thích hợp. Cha của nàng là hầu tước Nederland, cũng nắm quyên trong tay. Vận dụng lực lượng trong gia tộc kiểm chứng phen, Annie mới biết được Diệp Huyên bị nhốt. “Ta lẻn vào đây.”

      Annie nở nụ cười, Diệp Huyên cũng biết việc này khó khăn thế nào. Tuy trong nhà chỉ có mình nàng, nhưng xung quanh nơi này Cesare bày ra thiên la địa võng, ngay cả con chuột cũng vào được.

      “Ngươi có khỏe , Lily.” Tay Annie đặt lên cửa sổ thủy tinh, nàng muốn nắm lấy tay Diệp Huyên nhưng bị song sắt lạnh băng ngăn trở, “Để ta nhìn ngươi, Lily, ta muốn xác định ngươi có việc gì.”


      “Ta sao.” Diệp Huyên cảm thấy hốc mắt ẩm ướt, Annie nhất định là vô cùng lo lắng lâu . Nàng chậm rãi bước lui về phía sau, đem thân thể trần trụi của mình hoàn toàn bại lộ trước mắt Annie. Tóc cũng nàng rối tung cũng lâu có chải chuốt, thả dài xuống đất. da thịt trắng nõn, rải rác vài điểm hồng ngân chói mắt. Khuôn mặt lớn bằng bàn tay chỉ còn da bọc xương, hai má đỏ ửng bất thường. Nàng giống như con búp bê tinh xảo, chỉ cần chạm vào liền vỡ vụn.


      “Lily…” Nước mắt bỗng nhiên rơi xuống, “ làm thế nào lại dám… Làm thế nào lại dám đối xử với ngươi như vậy…” Annie vươn tay lau nước mắt mặt nhưng càng lau nước mắt rơi càng nhiều, “ là súc sinh…” Nàng vừa liếc mắt cái liền nhìn thấy dây xích mắt cá chân Diệp Huyên, nghĩ đến nửa năm qua Diệp Huyên sống cuộc sống có thiên lý như thế, giọng liền như bị nghẹn lại trong cổ.

      phải…” Diệp Huyên ngập ngừng, “ trai rất ta, chỉ là, chỉ là…” chỉ là cái gì? Diệp Huyên nên lời, tình tàn khốc, vặn vẹo như thế, đối với Annie nàng tuyệt đối thể hiểu được.


      ngốc.” Annie nắm lấy song sắt cửa sổ, “Nếu ngươi, lại sao có thể tùy ý nhốt ngươi, coi ngươi như đồ chơi tình dục mà giam cầm… Ngươi gầy nhiều như vậy, chẳng lẽ nhìn ra sao?” Nàng lau nước mắt, “Đừng lo lắng Lily, ta nhất định nghĩ ra biện pháp cứu ngươi.” Nàng liên tục dặn dò Diệp Huyên chiếu cố tốt bản thân, Diệp Huyên nhu thuận gật đầu đồng ý, chỉ cảm thấy trong lòng run rẩy.

      “Annie, ngươi nhanh .” Diệp Huyên cẩn thận nhìn ra ngoài cửa sổ, “Nếu…” Nàng dám ra nửa câu sau vì đến nàng cũng nguyện ý thừa nhận kết cục khi Cesare thấy được Annie…

      “Ta lại đến tìm ngươi.” Cách cửa sổ thủy tinh, Annie hướng Diệp Huyên làm ra động tác đập tay.


      Diệp Huyên nhìn nàng nhảy từ cây xuống, ngừng hướng bản thân vẫy tay. Nàng cũng ngừng vẫy tay, cho đến khi còn nhìn thấy thân ảnh Annie mới lưu luyến rời ngồi xuống cuộn người lại. Annie được làm được, nàng nhất định lại đến. Nếu… Nếu bản thân có thể rời , nhưng nàng buông xuống trai sao. Diệp Huyên biết nên lựa chọn thế nào, nàng mờ mịt nhìn sàn nhà, đột nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng thét chói tai, là giọng của Annie!


      Nàng cuống quít đứng lên, nghiêng ngả lảo đảo chạy đến bên cửa sổ. nàng nhìn thấy Annie ở chỗ nào, chỉ nghe được thanh nàng phẫn nộ, sợ hãi quát to: “Gattuso, ngươi buông tay! Ngươi tên khốn kiếp này! Ngươi muốn làm gì? Ngô!... Ngô!... Cứu… mạng!”

      Rất nhanh thanh kia liền biến mất, Diệp Huyên đứng tại chỗ, cảm thấy cản người lạnh buốt, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh. Nàng thất tha thất thểu xuống phòng khách, thanh ổ khóa chuyển động quen thuộc, thân ảnh quen thuộc màu đen xuất .

      “Annie đâu?” thanh của thiếu nữ vang lên giữa căn phòng yên tĩnh, nàng khắc chế được mà run rẩy, “Ngươi làm gì Annie?”


      Khuôn mặt Cesare chút biểu cảm nhìn Diệp Huyên, leng keng tiếng, bội kiếm còn dính máu tươi trong tay rơi xuống đất: “Nàng muốn cướp ngươi từ trong tay ta, Lily.”

      “Cho nên ngươi giết nàng?” Cesare gì, nhìn nước mắt ngừng rơi xuống từ cằm nàng, giọt, hai giọt, ba giọt… Giọt nước mắt bé lại giống như nặng ngàn cân, từng giọt rơi vào tim .

      “Ta hận ngươi.” nghe thấy Diệp Huyên giọng , “Ngươi là ma quỷ.”


      ==================================================

      Đại khái còn có hai ba Chương bộ dáng, này chuyện xưa kết thúc lạt

      Ở ca ca trước khi rời , đam mê đại lực vì đầu P
      Last edited: 1/4/17
      TieuLinh8359, Kimanh1257, Hale20534 others thích bài này.

    4. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . Lãnh khốc ca ca-chương 18:


      Hoa tâm bị nam nhân thô bạo trừu sáp suốt thời gian dài còn cảm giác đau, cỗ tinh dịch nồng đậm dũng mãnh phun vào, drap giường cũng tràn đầy dấu vết dâm thủy cùng tinh dịch. Hai chân thon dài của thiếu nữ vô lực vắt lên vai nam nhân, trong miệng vô thức bật ra thanh kiều. mặt nàng toàn là nước mắt, đôi môi bị nam nhân hôn đến sưng đỏ, tuyết nhũ trải rộng dấu tay. Hoa huyệt hẹp gian nan phun ra nuốt vào cự vật dữ tợn, khe hở hẹp phấn nộn bị côn thịt nam nhân chống đỡ rộng ra bằng quả trứng gà, ngừng có dâm thủy cùng tinh dịch tràn ra. Hai cánh hoa phấn nộn mềm mại theo động tác cắm vào tàn nhẫn của nam nhân cuốn vào trong hoa huyệt, lại bị côn thịt thô bạo kéo ra.


      Cổ họng Diệp Huyên vì liên tục ngừng kêu khóc giãy giụa mà trở nên khàn khàn, hai tay bị Cesare nắm chặt, da thịt non mịm tạo thành vòng màu đỏ chói mắt. Cesare thở hổn hên cắn lên tiểu hoa châu, hạ thân vẫn thô bạo trừu sáp, nàng thét lên tiếng chói tai lại cao trào thêm lần nữa. có lẽ muốn đem bản thân đùa chết, Diệp Huyên nhớ bản thân cao trào bao nhiêu lần, cũng nhớ Cesare bắn bao nhiêu lần. trong bụng của nàng chứa đầy tinh dịch nam nhân, theo động tác của Cesare ngừng có tinh dịch chảy ra dọc theo huyệt khẩu.


      Khi đó nàng vừa khóc vừa muốn chạy ra ngoài, lại bị Cesare hung hăng giữ lại, đặt lên giường. Mặc cho Diệp Huyên ngừng đá đạp giãy giụa lung tung, Cesare chút do dự đem côn thịt sáp vào, vừa bắt đầu vội vàng đâm vào khiến Diệp Huyên đau đớn kêu khóc liên tục. dường như hạ quyết tâm cho nàng cơ hội thở dốc, ngừng đùa bỡn thân thể Diệp Huyên, Diệp Huyên vừa mới cao trào xong liền bị cuốn vào lốc xoáy tình dục. Bị tàn nhẫn đối đãi, Diệp Huyên dần dần mất khí lực giãy giụa để mặc trai đem bản thân lăn qua lăn lại, lần lại lần đem tinh dịch bắn ra. mặt nàng, trước ngực, bụng, thậm chí ngay cả bàn chân nàng cũng dính đầy tinh dịch. Ngoại trừ cúc huyệt mỗi nơi người nàng đều bị Cesare đùa bỡn qua, Diệp Huyên giống như có ý thức phản kháng, mê mam chìm trong bể dục phập phồng cao thấp.


      Lại lần nữa, từ trong yết hầu Cesare bật ra tiếng gầm , kịch liệt phun lên hoa tâm Diệp Huyên, đem nàng đốt nóng đến run rẩy. đại khái là Cesare cảm thấy thể tiếp tục nữa, gắt gao ôm nàng vào ngực, hô hấp dồn dập, cũng câu. Diệp Huyên cực kỳ mệt mỏi, nàng yếu ớt vươn tay muốn đẩy Cesare ra nhưng cả người có chút sức lực. Cesare cảm thấy trong lòng đau đớn, nàng bây giờ muốn bản thân ôm nàng. Tuy rằng có thể ép buộc nàng, nhưng trái tim như bị đâm nhát. tới tình thế ngày hôm nay, cũng vì bản thân quá ích kỷ.


      Ích kỷ nghĩ muốn giữ lấy nàng, đoạt hết thảy những thứ nàng sở hữu. ghen tị, sợ hãi, lo lắng… tất cả những cảm xúc mà cho rằng thể xuất người mình ra lại như bóng với hình, khiến ngừng tra tấn em . Nàng đau đớn trong lòng đau đớn gấp trăm gấp ngàn lần. như tên bệnh hoạn, điên rồ giãy giụa trong thống khổ cũng vui vẻ. Nhưng chưa từng hối hận, nhưng Cesare hiểu rất , biết cách thương em như người bình thường.


      Diệp Huyên ngăn được mệt mỏi liền nặng nề thiếp trong lòng Cesare. Nhìn khuôn mặt nhắn gầy yếu, lông mày thanh tú hơi nhăn lại, lại khiến lòng Cesare cảm thấy yên bình. Nếu có thể, làm cho khuôn mặt này vĩnh viễn vui vẻ tươi cười, cho dù phải buông tay. cúi đầu, ấn lên môi Diệp Huyên nụ hôn khẽ khàng: “Lily, ngươi ta ?”


      có ai trả lời, Cesare đứng lên, mặc xong quần áo, cuối cùng liếc mắt nhìn thân ảnh giường lần. biết, bản thân bao giờ nghe được đáp án. Hồi lâu sau, Diệp Huyên từ trong giấc ngủ mơ hồ tỉnh lại. giường chỉ có mình nàng, drap giường còn lưu lại dấu vết của Cesare, nhưng người mất. Diệp Huyên buồn bã vuốt khóe mắt, biết vì sao, nàng cảm thấy
      nơi đó nóng rát đau đớn-dường như từng có giọt nước mắt rơi xuống đây, đánh thẳng vào trong lòng nàng.


      ============================================================

      Kết thúc!

      Đùa ╮(╯_╰)╭

      Dù sao ta đối biến thái là , hạ Chương HE

      ta liền cho ta Pearl (* ̄3 ̄)╭
      Kimanh1257, Hale205, Hòa Yên Linh33 others thích bài này.

    5. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . trai lạnh lùng-chương 19:



      Hoàng gia phương Tây . trai lạnh lùng-chương 19:


      Cuối cùng Firenze cũng khai chiến với Yalinan, chẳng qua phải doYalinan chủ động, mà là do công tước Gattuso dẫn dắt quân tiên phong, ở biên giới đánh cho Yalinan trở tay kịp. Đây là cuộc chiến khiến cả đại lục khiến sợ, Cesare dẫn dắt ba ngàn binh lính đánh thắng vạn hùng binh của Yalinan, hơn nữa tiến quân thần tốc, đánh thẳng vào hoàng thành Yalinan. Vừa lúc này nhánh quân khác đuổi tới, hai nhánh quân nội ứng ngoại hợp, dấy lên ngọn lửa chiến tranh khắp quốc thổ Yalinan.

      Cesare đem tài năng quân của mình phát huy vô cùng nhuần nhuyễn trong trận chiến này, nhưng chiến tranh lại khong có nhanh chóng kết thúc, giới quý tộc lúc này mới khiếp sợ phát , mục đích của Cesare phải là trục xuất quân địch ra khỏi biên giới quốc gia mà là đánh lần chiếm luôn Yalinan, đem lãnh thổ của vương quốc rộng lớn, màu mỡ này sáp nhập vào Firenze.

      Đối với hành động điên cuồng lần này của , các quý tộc chia thành hai phe. Phái chủ chiến toàn lực ủng hộ Cesare, phái chủ hòa liên tục viết thư đề nghị Cesare thu binh, nghị hòa với Yalinan. Nữ hoàng ốm đau lâu ngày cuối cùng cũng xuất trước mắt mọi người, bệnh nặng vừa khỏi trông nàng gầy yếu vô cùng, nhưng lại nhanh chóng tiếp nhận quyền lực to lớn mà công tước Valentino để lại, bắt đầu quản lý cuộc chiến khiến lòng người dao động này.

      Có lẽ là trong người chảy huyết thống gia tộc Ace, nữ hoàng là chính khách trời sinh. Nàng chưa bao giờ thực nắm quyền, lúc đầu có gặp chút khó khăn, thế nhưng sau này xử lý chính ngày càng thuận buồm xuôi gió. Lấy thủ đoạn sét đánh kịp bưng tai ổn định đại cục trong triều, sau đó thực đứng vững gót chân ở đây. Trong lúc này, chuyện mà nàng quan tâm nhất cũng là chuyện chiến .


      Buông xuống công văn trong tay, Diệp Huyên mệt mỏi day day mi tâm. Annie đúng lúc này bưng trà bánh đến, thấy thế lo lắng hỏi: “Mệt mỏi sao? bằng ngài nghỉ ngơi chút?”

      có việc gì?” Diệp Huyên cười cười lắc đầu, ánh mắt tự chủ lại nhìn về phía phong thư bàn.

      Annie dừng chút: “… Vẫn đồng ý trở về sao?” “” trong miệng Annie chính là Cesare.


      Diệp Huyên ủng hộ phái chủ hòa, sau khi nắm giữ triều cục, nàng lần gửi mười phong thư, nội dung đều giống nhau như đúc, ra lệnh cho công tước Valentino lập tức về kinh đô yết kiến nữ hoàng. Nhưng Cesare lại hề đọc chúng, mỗi lần gửi lại quay về nguyên trạng, ngay cả niêm phong thư cũng bị gỡ ra. Cùng lúc đó, lại có tin từ chiến trường gửi về, đại quân do Cesare chỉ huy liên tiếp giành được thắng lợi. Công tước Valentino dường như muốn liều chết, mỗi lần tấn công đều tiên phong. Trong thời gian ngắn ngủi ba tháng, liên tục bị thương mấy lần, có lần thậm chí là trọng thương suýt mất mạng.


      Thời điểm nhận được tin tức, Diệp Huyên tiếp kiến triều thần. Nàng lung lay từ ghế đứng lên, muốn chạy xuống dưới lại bùm tiếng ngã xuống. giây kia, Diệp Huyên liền hiểu rằng, nàng đến cùng vẫn còn thương . Phần tình này xâm nhập đến tận xương tủy, mặc dù nàng vô số lần tự nhắc nhở bản thân, Cesare là người thích hợp để , nguyện ý buông tay, bản thân đúng ra nên dứt khoát rời xa mới phải. Cesare vì nàng mà tận lực chiến trường màng sống chết, Diệp Huyên làm sao có thể trơ mắt nhìn làm vậy. Nếu trở lại bên người , sống cuộc sống tra tấn lẫn nhau như trước kia, Diệp Huyên vẫn đồng ý. Bởi vì nàng thể , giây cũng thể.


      Nhưng Cesare lại quyết tâm, mặc cho Diệp Huyên ở trong thư hết dụ dỗ, đến đe dọa, rồi mềm giọng năn nỉ, vẫn bất động. Diệp Huyên cười khổ cầm lấy phong thư: “Chẳng lẽ ta phải đuổi tới tận chiến trường mới nguyện ý liếc mắt nhìn ta cái?” Thái độ của Annie đối với Diệp Huyên phức tạp vô cùng, ngoại trừ ít ỏi vài người tâm phúc của Cesare, nàng là người duy nhất biết hai người này có quan hệ loạn luân. Annie thích Cesare, nhưng bạn thân của mình lại sâu sắc nam nhân kia, nàng cũng đành im lặng. Nhưng mà… cái nam nhân lãnh khốc vô tình kia lúc đó lại làm hại nàng, chỉ sai người lặng lẽ đem Annie đuổi về phủ hầu tước Nederland.


      Sau khi chút lưu tình giết chết Rey, mới ý thức được việc làm này tổn thương đến Diệp Huyên nhiều như thế nào. Cho nên, dù hành động của Annie có triệt để chọc giận , nhưng vẫn nhẫn nại, giết nàng.

      “Vì sao khi đó lại gạt ngài?” Annie luôn cảm thấy hiểu, nếu Cesare , Diệp Huyên cũng hiểu lầm giết Annie, cũng đoạn tuyệt với . Diệp Huyên lắc đầu, cũng trả lời. Nàng (Diệp Huyên) nghĩ, có lẽ quyết định buông tay từ trước, chỉ mượn chuyện này khiến bản thân hận , rời xa mà thôi.

      kỳ thực là cái đồ ngốc…” Thiếu nữ ngước khuôn mặt nhắn lên, ngốc nghếch bản thân như vậy, giống như con nhím cả người đầy gai nhọn, khoác lên người bộ áo giáp, nhưng trong tim lại mềm mại.


      năm trôi qua, lúc này là cuối xuân, chiến tranh cuối cùng cũng kết thúc. Đại quân mang về chiến lợi phẩm to lớn đại thắng khải hoàn, Diệp Huyên trở thành nữ hoàng của Firenze cùng với đất rộng lớn của Yalinan. Nàng cầm quyền trượng trong tay, ở trong giáo đường Sophia đội lên chiếc vương miện mới lộng lẫy. Lúc đại quân vào thành, đội kỹ sĩ tiên phong, Đại tướng Công tước Valentino đầu lúc này lại tự chủ được mà ngẩn người, nhìn thiếu nữ xinh đẹp lúc này ngồi ở cao, nàng mặc lễ phục quý giá xa hoa, giáo chúng cùng vệ binh đứng thành hai hàng bên cạnh nàng, nàng giống như con thiên nga cao quý, tao nhã bước xuống tầng bậc thềm, hướng bản thân tới.


      Như có lực lượng vô hình sai khiến Cesare xoay người xuống ngựa, ngã tư đường người người tấp nập, trong gian tràn ngập tiếng reo hò đinh tai nhức óc, càng chạy càng nhanh, cách Diệp Huyên càng ngày càng gần. Đột nhiên, Diệp Huyên nhấc lên làn váy. Nhóm nữ quan kinh hoàng hô lên, Diệp Huyên vứt xuống quyền trượng hướng Cesare mà chạy tới. Váy nàng giống như đóa hoa ngừng bay trong gió, tóc nàng cũng bị gió thổi tung. Leng keng, leng keng tiếng chuông từ trong giáo đường vang lên. Đàn bồ câu xào xạc bay lên, giữa ánh nắng rực rỡ, nàng giống như tìm về thứ quý giá nhất đời, gắt gao ôm lấy Cesare.


      , em ?”

      Đây là câu hỏi mà Diệp Huyên chưa bao giờ ra, mặc dù nàng từng vô số lần trả lời Cesare câu hỏi tương tự. Cesare nhìn nàng, bờ môi của giật giật. Dưới cái nhìn bất an của Diệp Huyên, nam nhân này thế nhưng lại đỏ mặt. “ … em.” gian nan ra ba từ này, vốn tưởng rằng đời này bao giờ ra được những lời này. “Em cũng .” Diệp Huyên kiễng mũi chân, dưới con mắt của vô số người, hôn lên môi Cesare.

      HOÀN PART 2​
      Last edited: 1/4/17
      TieuLinh8359, Kimanh1257, duongduong44 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :