1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Lý do vô cùng chính đáng của chị Diệp hahaa
      Chương sau bị chị thịt rồi, hóng quá điiii
      Phương TùngThanh Thanh Mạn thích bài này.

    2. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Ah uhm làm xong rồi còn mẫu vật phẩm để so sánh ko?:yoyo60:
      Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    3. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Khoa học viễn tưởng] Đẩy ngã thủ lĩnh phản quân – chương 3:


      Có trời mới biết được Diệp Huyên nghĩ ra cái cớ sứt sẹo đó như thế nào.


      biết rằng thái độ của mình rất kì lạ, có người nhân viên nguyên cứu nào lấy mẫu tinh trùng mà lại thủ giao cho người đàn ông đó. Qua hơn năm trăm năm khan hiếm đàn ông, phụ nữ quen với việc sử dụng các loại biện pháp an toàn, sạch để giải quyết nhu cầu sinh lý, cần đến gậy thịt dưới háng của đàn ông. Đàn ông trong mắt phụ nữ thời nay giống như loại biểu tượng. Có được người đàn ông thuộc về mình cũng coi như là khẳng định về địa vị cũng như giàu có của bản thân trong xã hội. Còn những người đàn ông nằm bàn thí nghiệm chờ người ta đến lấy mẫu tinh trùng, khác gì vật thí nghiệm. Nếu trước mặt Diệp Huyên phải là Hạ Hoài Cẩn, cũng nghĩ giống như những nhân viên khác trong sở nghiên cứu mà thôi.


      Nhưng Hạ Hoài Cẩn giống như vậy.


      có lẽ bao giờ nghĩ đến việc người con đưa đến nhà giam này lại cất chứa tình tha thiết đối với phần tử khủng bố như mình. Điều này phải là rất khó hiểu sao, hơn nữa chưa bao giờ gặp Diệp Huyên!


      "Nhất kiến chung tình? Cậu là cậu nhất kiến chung tình?" Nghe thấy câu trả lời khẳng định của người đối diện xong, tóc vàng đứng tính tiền nơi quầy bar liền cười cách thích thú, " cho tớ biết bạn , cậu nhất kiến chung tình với con nhà nào thế?"


      " ấy là đàn ông." Diệp Huyên nghiêm mặt đáp lời.


      "Đàn ông?!" tóc vàng bất ngờ giật mình, "Hả, sao? Tớ cứ tưởng cậu bao giờ cảm thấy hứng thú với mấy vị thiếu gia quý tộc cổng lớn ra sau cổng sau bước chứ!"


      " phải, ấy là...." Diệp Huyên ngừng chút, tuy rằng Elle là người bạn tốt nhất của , nhưng vẫn cảm thấy mình nên ra thân phận thực của Hạ Hoài Cẩn, " ấy thuộc tầng lớp thứ nhất."


      Sau khi kiện "Tháng ba đen tối" xảy, nam giới trở thành tài nguyên khan hiếm, nên chính phủ vì muốn dễ dàng trong việc quản lý họ đem toàn bộ nam giới còn lại đế quốc chia thành bốn cấp bậc. Tầng lớp thứ nhất chỉ bao gồm nam giới quý tộc hoặc là những người đàn ông lập được những công trạng lớn, họ được tự do quản lý tầng lớp của họ. Thân phận của họ cũng ngang hàng với phụ nữ, được hưởng các quyền tự do, quyền con người và quan trọng nhất là họ có quyết tự quyết định hôn nhân của mình.


      Nhưng thực ra mọi người đều biết họ cũng thể tự do chọn lựa. Những người đàn ông phải dựa vào gia tộc mới có được quyền tự do, tất nhiên hôn nhân của họ phải đem lại lợi ích cho gia tộc. Mà đối với tiểu thư quý tộc như Diệp Huyên mọi việc cũng khác với nam giới quý tộc là bao, khi gia tộc của Diệp Huyên cảm thấy đến lúc thích hợp, cũng an bài cho người đàn ông tương xứng để kết hôn.


      Năm CE 618, điều duy trì cuộc hôn nhân phải là tình mà là lợi ích cùng trách nhiệm sinh con.


      Thấy Diệp Huyên nhăn mi, Elle cười vỗ vỗ lên vai của : " cần phải buồn rầu như thế? ta là tầng lớp thứ hai sao? Vậy cũng có sao đâu, chỉ cần cậu xin dì Diệp tiếng, đem người đàn ông đó phân phối cho cậu phải là xong chuyện rồi sao. phải lần trước dì Diệp rồi sao, chỉ cần cậu muốn kết hôn, cho dù người mà cậu thích là người cung cấp tinh trùng trong sở nghiên cứu cũng sao, dì tuyệt đối phản đối."


      Nếu mọi chuyện đơn giản như vậy tốt rồi, Diệp Huyên thầm thở dài hơi. tất nhiên là biết mẹ mình có quyền lực hơn người, đứng tầng lớp cao nhất của giới quý tộc, muốn đem người đàn ông mà mình thích thu vào tay, cần mẹ giúp đỡ cũng có thể dễ dàng đạt được mục đích.


      Nhưng thân phận của Hạ Hoài Cẩn rất đặc thù, ấy phải là tài nguyên cấp hai có thể được chính phủ phân phối để kết hôn với người phụ nữ đủ tư cách, cũng phải là tài nguyên cung cấp gen cấp 3, có sứ mạng duy nhất trong đời là nguồn cung cấp tinh trùng để gây giống đời sau nhưng được kết hôn với phụ nữ, ấy là tài nguyên nghiên cứu cấp bốn, hơn nữa lại là loại tội phạm nghiêm trọng - tội phản quốc, gây nguy hại đến trật tự an toàn của xã hội, bị giam giữ trong nhà tù cao cấp nhất, và vĩnh viễn cũng có cơ hội nhìn thấy ánh mặt trời thêm lần nào nữa.


      Nếu mình ra , Elle chắc ngất xỉu ngay tại chỗ mất.


      "Chẳng lẽ ta bị phân phối để kết hôn với người phụ nữ khác?" Elle biết Diệp Huyên suy nghĩ gì, thấy Diệp Huyên im lặng , bèn tiếp tục dò hỏi.


      "A, cũng phải..."


      Diệp Huyên quả thực biết phải giải thích như thế nào, trong lúc do dự, Elle thấy khó mở miệng như vậy, cũng hiểu ý mà tiếp tục truy hỏi vấn đề này nữa, chuyển đề tài, bước đến trước mặt Diệp Huyên tò mò hỏi: "Hì, bằng cậu kể cho tớ nghe cậu nhất kiến chung tình với ta như thế nào ?" Thấy Diệp Huyên nở nụ cười ngọt ngào hiếm thấy, khỏi nheo mắt thích thú, "Nhìn cậu như vậy... Chẳng lẽ là hùng cứu mỹ nhân?"


      Elle chỉ thuận miệng đoán bừa thế nhưng lại đúng, Diệp Huyên Hạ Hoài Cẩn vì ta cứu . Lý do cẩu huyết này có chút khác biệt so với khi Diệp sĩ quan với Cra tướng quân, lúc đó Crato cứu Diệp Huyên khỏi họng súng của quân phản loạn, nhưng Hạ Hoài Cẩn lại là tên phản quân.


      Khi đó Diệp Huyên đến thành phố cảng duyên hải để tham gia cuộc hội đàm, vùng duyên hải của hành tinh này là nơi hỗn loạn nhất đế quốc, luôn ở trong tình trạng " ai quản lí". Để đảm bảo an toàn, lên kế hoạch tham gia hội đàm buổi sáng, buổi chiều liền quay về Trái Đất luôn, lại ngờ được rằng khi phi thuyền vừa đáp xuống cảng, xui xẻo bị nhóm phản quân bao vây.


      Nhóm phản quân bao vây phải là Mặt trận giải phóng nam giới do Hạ Hoài Cẩn lãnh đạo, mà là do Đảng Thống nhất của những người có tư tưởng cực đoan. Mà đối tượng bị Đảng Thống nhất căm hận nhất là quan chức chính phủ xếp sau đó là những nhà nghiên cứu khoa học giống như Diệp Huyên. cứ nghĩ rằng ngày hôm nay mình chết chắc rồi, nhưng trong lúc mành chỉ treo chuông, lại được Hạ Hoài Cẩn cứu được.


      nhớ Hạ Hoài Cẩn mặc bộ đồ màu đen, viên đạn xẹt qua sát ngay mặt ấy, để lại vệt máu dài gương mặt lạnh lùng. Tay phải của nắm lấy cánh tay Diệp Huyên, dường như muốn trấn an người con sợ hãi đến run như cầy sấy, tay trái cầm khẩu súng, mình chống lại nhóm phản quân cầm súng đứng xung quanh.


      "Hạ Hoài Cẩn " Tên cầm đầu của đối phương cười lạnh tiếng, "Mày gia nhập quân chính phủ từ bao giờ thế?"


      "Nghiêm lão tam, đừng mấy câu châm chọc như vậy." Hạ Hoài Cẩn mở miệng đáp trả, trời tối dần, mà xóm này quá nghèo này có lấy ngọn đèn đường, Diệp Huyên chỉ có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ của , nghe giọng mới phát còn rất trẻ tuổi, "Nguyên tắc làm việc của tôi chắc cũng biết , giết người dân vô tội, cũng cho phép bất cứ tổ chức nào khác giết người vô tội."


      "Phi!" Nghiêm lão tam phun ngụm nước bọt, "Mày cho mày là ai, Mặt trận giải phóng hết người hay sao mà lại để đứa nhóc còn để tóc chỏm lên làm thủ lĩnh? giết thường dân? Con mẹ nó mày nghĩ bây giờ là lúc nào? Con mẹ nó mày có biết con đàn bà này là ai ?"


      Hạ Hoài Cẩn theo bản năng liếc nhìn về phía Diệp Huyên, trời bắt đầu đổ mưa, được cứu bây giờ cả người ướt nhẹp, trời quá tối, Hạ Hoài Cẩn nhìn thấy khuôn mặt của , chỉ nhìn thấy dáng người mảnh khảnh ra dưới chiếc váy dài ướt đẫm dán sát vào cơ thể, có vẻ như này có dáng người rất đẹp. nghe thấy lời của Nghiêm lão tam, tuy khiếp sợ co rúm người lại cái, nhưng ngay lập tức, ưỡn ngực cố gắng bình tĩnh : "Tôi là nhân viên nghiên cứu trong sở nghiên cứu SCI, theo như lời của vị Hạ tiên sinh này vừa , tôi là thường dân."


      "Ha?" Nghiêm lão tam nhịn được mà bật cười, ta nhìn Hạ Hoài Cẩn cách châm chọc, "Tao này Hạ Hoài Cẩn, con đàn bà này đúng là giống mày." gạt chốt an toàn, "Con mẹ nó, tao quan tâm con đàn bà này có phải là thường dân hay ! phải là thường dân tao cũng giết, là thường dân tao càng muốn giết!"


      Xoát xoát loạt thanh lên đạn của súng lục vang lên, Diệp Huyên sợ hãi hít ngụm khí lạnh, hi vọng sống sót vừa mới được nhen nhóm ngay lập tức bị dập tắt lần nữa. Cho dù người đàn ông Hạ Hoài Cẩn này có dũng mãnh thiện chiến hai người cũng có cách nào trốn thoát từ dưới luồng đạn của bảy tám khẩu súng chỉa vào người.


      "Sợ à?" Đột nhiên nghe thấy giọng trầm thấp của ấy, Diệp Huyên ngẩn người hiểu là cùng mình, mất mấy giây mới hoàn hồn gật gật đầu, "Nắm chặt tay tôi." nhìn thấy Hạ Hoài Cẩn cong lên khóe môi, Diệp Huyên dám chắc có phải là cười với hay .


      Sau đó, liền bay lên trung. Hạ Hoài Cẩn nhảy lên, rơi xuống nóc nhà, ôm lấy rồi chạy như điên.


      Cảm giác này kì lạ, ngay sau lưng họ, nhóm khủng bố bảy tám người đuổi theo, mà bị người đàn ông xa lạ ôm vào ngực, nhảy lên nhảy xuống trốn đông trốn tây, ít viên đạn bay xẹt qua sát người họ, nhưng lại cảm thấy an tâm đến lạ.


      Hạ Hoài Cẩn, Diệp Huyên thầm ghi nhớ cái tên này trong lòng. Hạ Hoài Cẩn ba chữ vô cùng đơn giản, thốt ra từ đầu lưỡi lại khiến cảm thấy có chút ngọt ngào.


      Suốt 24 năm qua, từ đến lớn, đều được người trong giới quý tộc khen là tiểu thư ngoan ngoãn. Giờ phút này bị người xa lạ có thể là phần tử khủng bố ôm chặt, trải qua trận đấu súng kinh hoàng nơi xóm nghèo nàn.


      Diệp Huyên nghĩ, giờ phút này có lẽ là giây phút mà cảm thấy hạnh phúc nhất từ trước đến nay.


      Cuối cùng, hai người cũng trốn thoát. Nghiêm lão tam sợ kinh động đến quân chính phủ, dám nháo ra động tĩnh quá lớn. Hạ Hoài Cẩn ôm Diệp Huyên chạy thục mạng đường, chạy đến cuối xóm dừng lại.


      "An toàn." Hạ Hoài Cẩn thả xuống, cảnh giác quan sát xung quanh. Cách đó xa có ánh đèn chiếu đến, Diệp Huyên lúc này mới phát bị thương, bàn tay trái nắm chặt khẩu súng của chảy máu.


      " bị thương." bước đến gần , muốn nắm lấy tay bị thương của Hạ Hoài Cẩn.


      " sao..." Hạ Hoài Cẩn chuận bị quay đầu lại nhưng còn chưa dứt lời, bên tai liền vang lên tiếng súng nổ chói tai.


      " được nhúc nhích! Giơ hai tay lên!" đoàn binh lính của quân đội chính phủ được võ trang đầy đủ nhanh chóng bao vây hai người, chỉ trong nháy mắt, đem Diệp Huyên lùi về khu vực an toàn, đồng thời hoàn toàn bao vây xung quanh Hạ Hoài Cẩn.


      "Khoan !" Diệp Huyên định , " ấy cứu..."


      Nhưng chiếc còng điện chụp lên cổ tay của Hạ Hoài Cẩn, người lính dẫn đầu thô bạo đá Hạ Hoài Cẩn cú, khiến khuỵu xuống, "Ngươi bị bắt, Hạ Hoài Cẩn." Đối phương lạnh lùng , "Với tội danh phản quốc, gây nguy hại đến an ninh xã hội."


      "Bác sĩ Diệp" Dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp Huyên, người quân nhân mỉm cười về phía , "Lần này rất cảm ơn , chúng tôi truy bắt tên phần tử khủng bố này vài năm, nghĩ tới lại dễ đàng bắt được ở đây. Tôi báo cáo lên cấp , tặng cho huân chương vinh dự để biểu dương cống hiến của trong lần truy bắt này."


      " phải..." lời của Diệp Huyên căn bản có người lắng nghe, đành trơ mắt nhìn người đàn ông vừa mới cứu mạng mình bị áp giải , ấy bị giam giữ trong nhà tù sâm nghiêm nhất của đế quốc, mà thứ chờ đợi lại là cái chết.

    4. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      [Khoa học viễn tưởng] Đẩy ngã thủ lĩnh phản quân – chương 4:



      "Tên?" Diệp Huyên dùng giọng điệu lạnh nhạt như thường đặt câu hỏi.


      "Hạ Hoài Cẩn." Nghe thấy giọng nam trầm thấp quen thuộc đó, suýt nữa nhịn được xúc động muốn nhảy dựng lên ôm lấy . Nhưng trong mắt Hạ Hoài Cẩn, mặc áo khoác trắng ngồi phía sau bàn dường như lãnh đạm hơn mấy phần, hai người họ hỏi đáp, cuối cùng hỏi đến vấn đề nhạy cảm đó, mới ngẩng đầu liếc nhìn cái.


      Đến giây phút đó, Diệp Huyên mới nhìn khuôn mặt của Hạ Hoài Cẩn. So với tưởng tượng của gần như giống nhau hoàn toàn, ngũ quan nghiêm nghị, lạnh lùng nhưng đôi mắt lại mang theo nét tuấn mỹ, phong lưu, khiến cảm giác lạnh lẽo như tòa núi băng quanh người giảm xuống ít. Hạ Hoài Cẩn còn rất trẻ, năm nay Diệp Huyên mới 24 tính ra là lớn hơn người này đến bốn tuổi. Nhưng đối với người chỉ mới 16 tuổi liền trở thành đối tượng truy nã khẩn cấp của chính phủ, Diệp Huyên khác gì khờ dại, hiểu đời.


      đúng là khờ , vận dụng hết nhân mạch mà mình tích lũy từ lâu, mới có thể tạo cho Hạ Hoài Cẩn thân phận là tài nguyên cung cấp gen cấp 3. Sau đó đưa bảng đánh giá tư chất mức ưu tú của Hạ Hoài Cẩn lên sở nghiên cứu SCI, sau này có thể ở cùng .


      Thủ đoạn như vậy tất nhiên là thể ra được, cho nên bây giờ cho dù trong lòng Diệp Huyên có tha thiết Hạ Hoài Cẩn, cho dù tay nắm lấy dương vật của Hạ Hoài Cẩn, được tiếp xúc thân mật vượt quá giới hạn với cũng chỉ có thể bày ra khuôn mặt lạnh như băng, hai tay lại liên tục chuyển động, dùng hết kinh nghiệm đúc rút từ những bộ phim người lớn để thủ giao cho , nhưng miệng vẫn : "Tôi biết cảm thấy quen nhưng Hạ Hoài Cẩn, đây là vì nghiên cứu khoa học."


      Tiếng thở dốc của Hạ Hoài Cẩn ngày càng nặng nề, cố gắng kiềm chế hơi thở, vươn tay muốn đẩy Diệp Huyên ra, lại bị trở tay bắt lại.


      "Đừng làm ảnh hưởng đến tôi." bất mãn trừng mắt liếc nhìn cái.


      Hạ Hoài Cẩn bị nghẹn cục tức nơi ngực, lời dường như rít qua từ kẽ răng: "Hành vi của đúng với quy định thực nghiệm!" biết mình dọa được , cũng có khả năng đàm phán đạt được thỏa thuận gì với nên đành lôi mấy cái quy định thực nghiệm ra để ngăn cản Diệp Huyên.


      Bởi vì nguồn cung cấp gen rất hiếm, nên Hạ Hoài Cẩn được xếp loại ưu tú trở thành người cung cấp gen, cho nên vì đảm bảo người cung cấp có trạng thái thể trạng tốt nhất, bắt buộc trong lúc lấy mẫu tinh trùng của những người này phải tuân theo trình tự mà chính phủ đưa ra cách nghiêm túc, thể vi phạm quy định. Hành vi của Diệp Huyên lúc này đủ để bị xử phạt rồi.


      " cho rằng," Diệp Huyên nâng mắt lên nhìn , "Tôi dám làm như thế này mà có cách nào thoát tội sao?" Nhìn vẻ mặt tức giận của Hạ Hoài Cẩn, càng cảm thấy người đàn ông này quả rất đáng .


      Quả nhiên, là người trí dũng song toàn, mà còn sắc sảo, bình tĩnh. Đàn ông bình thường nếu gặp tình huống này sớm bị dục vọng che mờ lý trí, hoặc chỉ biết uy hiếp suông, tệ hại hơn là cầu xin, van nài. Nhưng Hạ Hoài Cẩn lại có thể nghĩ đến vấn đề quy định trong thực nghiệm, nắm được điểm yếu có thể khiến nhân viên nghiên cứu sợ hãi nhất để uy hiếp . Nhưng đáng tiếc phải khiến thất vọng rồi, với gia thế của Diệp Huyên, những quy định này thể trói buộc được .


      Ngón tay lướt gân xanh dữ tợn nổi dương vật, khiến Hạ Hoài Cẩn nhịn được mà run rẩy, ý cười trong đáy mắt của Diệp Huyên càng đậm. thích nhìn người đàn ông này vì mình mà lộ ra cảm xúc khuôn mặt, đầu ngón tay giống như lướt những phím đàn, vuốt ve, gẩy , nắm chặt, xoa .... Có trời mới biết được vì muốn làm cho Hạ Hoài Cẩn thoải mái, mà phải nghiên cứu phim người lớn cách tỉ mỉ, cho dù là khi phân tích số liệu thực nghiệm, cũng chưa bao giờ cẩn thận đến như vậy. Cây gậy đỏ sậm càng lúc càng nóng lên, phần thân có xu thế trướng lớn. Diệp Huyên phủ tay lên quy đầu to lớn ấn cái rồi xoa , có cảm giác cây gậy nóng bỏng này dường như có sinh mệnh, kích động nảy lên trong tay . Mã mắt phía hơi mở ra, tiền tinh trong suốt chảy ra càng ngày càng nhiều, dường như sắp tới khoảng khắc núi lửa bùng nổ, hơi thở nam tính trong khí cũng đậm dần lên.


      ấy sắp bắn.


      Nhận ra điều này khiến Diệp Huyên càng thêm hưng phấn, hạ thấp thắt lưng, nằm hẳn lên hông Hạ Hoài Cẩn, mái tóc dài xõa xuống, che khuất gò má sớm đỏ bừng của mình. Cảm giác ngứa ngáy giữa hai chân theo từng tiếng thở dốc của Hạ Hoài Cẩn càng thêm ràng, dòng chất lỏng ấm áp chảy ra, trong nháy mắt liền làm ướt quần lót của . chỉ có thể cố gắng khép chặt hai chân, cắn môi để tiếng rên rỉ thoát ra.


      Muốn... Rất muốn... Rất rất muốn liếm cây gậy thịt cứng rắn trước mắt, muốn đem quy đầu ngậm vào trong miệng, muốn dùng đầu lưỡi liếm ướt cả hai túi tinh hoàn đáng phía dưới. Muốn nuốt nó vào trong họng, rồi dùng cái miệng nhắn, non mềm của mình ngậm lấy gậy thịt của . Sau đó, ấy có thể bắn vào trong miệng mình, rồi mình có thể...


      "Ưm..." Hạ Hoài Cẩn nghe được trước mắt bật ra tiếng rên rỉ nho , nhưng còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận bỗng nhiên bàn tay của nắm lấy quy đầu, dùng sức bóp mạnh cái.


      "A!.." Hạ Hoài Cẩn bắn ra, cảm giác đau đớn xen lẫn sung sướng cứ như thủy triều ập đến, nhẫn nhịn hồi lâu nhưng lại bị đánh bất ngờ kịp phòng bị, cuối cùng cũng thất thủ, tinh dịch nóng rực toàn bộ đều phun ra tay Diệp Huyên.


      Đợi đến khi khoái cảm kịp liệt ấy qua , Hạ Hoài Cẩn mới sực tỉnh lại. thở hổn hển, chống tay nửa ngồi lên nhìn Diệp Huyên. ngẩn người, cúi đầu đứng sững tại chỗ, tay, cánh tay thậm chí chóp mũi cũng dính đầy chất lỏng trắng đục sền sệt. Hạ Hoài Cẩn cảm thấy cổ họng mình khô khốc, gậy thịt lại có xu thế ngẩng đầu trở lại. vội vàng kéo quần lên, ngón tay gài nút quần cũng run run ngừng.


      "..." dừng chút, cố gắng để giọng trở nên bình thường lại, " vừa lòng chưa?"


      Đến lúc này Diệp Huyên mới tỉnh hồn lại, cũng dám nhìn Hạ Hoài Cẩn, cứ vậy mà chạy thẳng ra ngoài. Đứng trong phòng vệ sinh, nhìn khuôn mặt tràn ngập tình dục của mình trong gương. thất thần, chỉ mới tưởng tượng ra cảnh Hạ Hoài Cẩn bắn vào trong miệng mình, rồi mình lại nuốt hết tinh dịch của , mà nhịn được mà rên rỉ ra tiếng. Kích động nhất thời mà thất thủ, khiến Hạ Hoài Cẩn xuất tinh.


      Nghĩ đến đây khiến ảo não thôi. Quy đầu là bộ phận yếu ớt nhất, bị mình nhéo mạnh cái, chắc là Hạ Hoài Cẩn rất đau. Nhưng cũng cảm thấy cực kì hưng phấn, mở tay ra, tinh dịch đặc sệt của vẫn còn dính trong lòng bày tay, giữa khe hở các ngón tay kéo ra sợi chỉ bạc dâm mỹ, sắc tình. Thỏa mãn mong ước bấy lâu của mình, le lưỡi từng chút liếm sạch tinh dịch dính tay, ngay cả mấy chỗ cánh tay cũng bỏ qua. " đáng tiếc.." Diệp huyên nhớ vẫn còn ít tinh dịch sót lại mặt đất, "Sau này muốn ăn nó chỉ sợ dễ dàng được như lần này."


      ra hành động hôm nay của quá nóng vội, Hạ Hoài Cẩn vẫn luôn đề phòng , đáng lẽ ra nên nhẫn nhịn thêm đoạn thời gian nữa. Diệp Huyên thở dài, đến khi nào mình mới có thể ăn được gậy thịt của Hạ Hoài Cẩn? Từ ngày được Hạ Hoài Cẩn cứu mạng, gần như đêm nào cũng phải vừa tự an ủi mình vừa gọi tên của , mới có thể vào giấc ngủ.


      Chưa bao giờ Diệp Huyên nghĩ đến bản thân cũng có lúc điên cuồng như vậy, bây giờ chẳng khác gì si nữ. Có lẽ phải chịu áp lực quá lâu, ở trong xã hội quái dị như thế này, lại lớn lên trong giới quý tộc khuôn sáo cứng nhắc, khiến thể làm những điều mình thích, thậm chí ngay cả việc bộc lộ cảm xúc thái quá cũng được. Cho nên khi đứng trước mặt Hạ Hoài Cẩn, mới bày ra bộ mặt lạnh như băng như thế, có lẽ chính bản thân cũng biết phải dùng phương pháp bình thường nào để theo đuổi người đàn ông mình thích.


      Nhìn vào gương, sửa sang lại tóc tai chút, đợi đến khi gương mặt còn ửng hổng nữa Diệp Huyên mới giả bộ bình thường như có việc gì về văn phòng. hành lăng gặp Lâm Y, bà ta ôm tập tài liệu, thấy Diệp Huyên tới thuận miệng cười hỏi: "Lấy mẫu tinh trùng xong rồi? Có cầm tôi đem về kho lạnh ?"


      Diệp Huyên ngẩn ra, thiếu chút nữa quên mất mình lấy cớ lấy mẫu tinh trùng, nhưng tinh dịch của Hạ Hoài Cẩn đều bị mình ăn sạch, lấy đâu ra mẫu mà đưa đến kho lạnh. "Khụ..." khụ tiếng, " cần, để tôi tự làm là được rồi."


      Đuổi Lâm Y di rồi, vội vàng chạy về chỗ ở của Hạ Hoài Cẩn. Tên của Hạ Hoài Cẩn được ghi trong danh sách những người cung cấp gen, hơn nữa có ghi chép ngày hôm nay lấy mẫu tinh trùng, tất nhiên phải có mẫu để đưa đến kho lạnh. Dù Diệp Huyên là người trong tổ nghiên cứu cấp cao, cũng lừa gạt được AI, chỉ đành phải khiến Hạ Hoài Cẩn xuất tinh thêm lần nữa.


      Diệp Huyên mở cửa, Hạ Hoài Cẩn nằm ngẩn người ở giường, nghe thấy tiếng động liền ngồi bật dậy cảnh giác nhìn : "Có chuyện gì nữa sao?"


      " có thể cương thêm lần nữa ?" Diệp Huyên ngay lập tức thẳng vào vấn đề, thấy mặt lộ ra biểu cảm tức giận, cảm thấy mình nên giải thích thêm chút, " phải là tôi nghi ngờ năng lực của , nhưng dù sao mới bắn xong lần, theo như bình thường, cần chút thời gian để khôi phục."


      " cảm thấy tôi tức giận là vì chuyện đó?" Hạ Hoài Cẩn nâng mắt nhìn , có thể lí giải được mấy phần cái lối suy nghĩ kì quái của , vì nghĩ rằng hành động lúc nãy của mình đối với loại nhục nhã, càng biết rằng lời vừa rồi của mình khiến cảm thấy khó chịu. Từ Hạ Hoài Cẩn lớn lên ở trong Mặt trận giải phóng nam giới, cho đến bây giờ chưa từng trải qua khóa giáo dục tư tưởng của chính phủ - cách khác là quá trình tẩy não. Trong lòng , nam nữ là bình đẳng, đều cần được tôn trọng. khó có thể hiểu được suy nghĩ của Diệp Huyên, mà Diệp Huyên cũng cảm thấy câu hỏi ngược của rất kì quái.


      "Chẳng lẽ đúng sao?" Diệp Huyên cảm thấy có chút khó hiểu, nghi hoặc nhìn về phía Hạ Hoài Cẩn, đôi mắt đen nhánh, môi hồng răng trắng, khiến Hạ Hoài Cẩn có cảm giác rất ngây thơ, hồn nhiên, khiến tất cả những cảm xúc tức giận của đều hóa thành bất đắc dĩ. Thấy cau chặt mày, "A..." Diệp Huyên bỗng nhiên nghĩ đến thân phận của , Hạ Hoài Cẩn chưa từng tiếp nhận giáo dục nô lệ hóa dành cho đàn ông, cho nên những lời vừa rồi của mình xúc phạm đến .


      " xin lỗi." Mặt Diệp Huyên đỏ lên, "Là do tôi lỡ lời."


      Lần này đến lượt Hạ Hoài Cẩn ngẩn người, tuy khó chịu, nhưng biết, đối với hầu hết nữ giới đế quốc mà , nam giới đáng được tôn trọng. Ôm quan niệm như vậy, Diệp Huyên có thể tự ý thức mình xúc phạm đến là rất khó có được, chứ đừng đến việc xin lỗi . Trong chốc lát Hạ Hoài Cẩn biết nên cái gì, vốn dĩ rất chán ghét hành động Diệp Huyên ép buộc thủ giao cho mình, dù cho mục đích của là nghiên cứu khoa học hay muốn nhục nhã chăng nữa, cũng cảm thấy đáng ghét. Nhưng bây giờ lại hiểu được suy nghĩ của Diệp Huyên.


      cảm thấy mình đối với Diệp Huyên thường xuyên mềm lòng cách kì lạ, ràng người bị xúc phạm là , nhưng Diệp Huyên chỉ mới câu xin lỗi, liền mềm lòng. Nhưng lời ngay sau đó của Diệp Huyên lại khiến gân xanh hai bên thái dương giật giật.


      " xin lỗi" Diệp Huyên trịnh trọng cúi gập người xuống xin lỗi , rồi lại dùng cái loại ngữ khí cứng nhắc hỏi tiếp, "Vậy bây giờ chúng ta có thể bắt đầu lấy mẫu tinh trùng được ?"


      Vậy là nãy giờ chỉ cho có lệ thôi à? Hạ Hoài Cẩn cố nén tức giận: "Vừa rồi lấy lần."


      "Ách" Diệp Huyên do dự chút, "Tinh dịch lúc nãy đều..."


      Hạ Hoài Cẩn đương nhiên biết tất cả tinh dịch của mình ban nãy đều bị Diệp Huyên ăn sạch, còn tưởng rằng vì mình bắn tay nên chạy rửa tay. Chuyện này khiến cảm thấy rất mất mặt, đối với người con cũng là hành vi xúc phạm, nhưng suy nghĩ lại tất cả cũng đều do Diệp Huyên tự làm, hừ lạnh tiếng: "Tôi cự tuyệt."


      "Tôi nghĩ quên rằng" Diệp Huyên cách bất đắc dĩ, " có quyền cự tuyệt."


      Thái độ của khiến Hạ Hoài Cẩn cảm thấy giống như đứa trẻ quậy phá vô lí, ràng mình là người chiếm thế thượng phong, nhưng bây giờ lại cảm thấy như mình cố tình gây ? Sau đó, Diệp Huyên tới, thuận thế đẩy ngã Hạ Hoài Cẩn lên giường. "Được rồi." duỗi tay cởi quần Hạ Hoài Cẩn, vừa dỗ dành, "Lần này rất nhanh thôi."


      "...." Hạ Hoài Cẩn lại cảm thấy mình bị nghẹn lời, rốt cuộc này muốn làm gì?! Cái khóa cổ tay khiến thể sử dụng sức lực được, dễ dàng bị Diệp Huyên cởi quần lót xuống, nhìn thấy gậy thịt ngẩng đầu dần dần, khiến Diệp Huyên kinh ngạc mở to hai mắt mà nhìn.


      "Di?" nhìn Hạ Hoài Cẩn, rồi cúi xuống nhìn tiểu Hạ Hoài Cẩn, " cương rồi sao?"


      Người đàn ông quay đầu để ý tới , Diệp Huyên nhìn thấy được vành tai của phiếm hồng. Thao! Hạ Hoài Cẩn cáu kỉnh mắng thầm câu, thể tin được bản thân lại dễ dàng bị rung động như thế. Biểu của bây giờ khác gì tên nhóc choai choai, khí huyết phương cương, vừa ngây ngô vừa gợi cảm.


      Nhưng Diệp Huyên lại nhận ra được Hạ Hoài Cẩn xấu hổ, còn ngốc nghếch hỏi câu: " bắt đầu cương từ khi nào thế?"


      Hạ Hoài Cẩn thiếu chút nữa bị tức chết, xụ mặt nhìn Diệp Huyên: "Chuyện này liên quan đến , bác sĩ Diệp."


      " có thể gọi tôi là Diệp Huyên" dường như nghe thấy ý cự tuyệt trong lời của , mà ngược lại vui vẻ chuyện với . Và tất nhiên, ngữ khí vẫn cứng nhắc như cũ, Hạ Hoài Cẩn cũng hiểu nổi sao mình lại nhìn ra được vui vẻ.


      nhàng vuốt ve dương vật của Hạ Hoài Cẩn, bởi vì sớm cương cứng từ trước nên rất nhanh gậy thịt biến thành cây gậy cứng ngắc thô to, oai phong lẫm liệt dựng thẳng giữa hai chân Hạ Hoài Cẩn. Diệp Huyên rất muốn hôn nó cái, nhưng vẫn cố nhịn xuống được. lấy ống nghiệm chuyện dụng ra, tay trái vuốt ve hai túi tinh hoàn nặng trịch, muốn Hạ Hoài Cẩn nhanh chóng xuất tinh. Nhưng lại biết rằng khi đàn ông bắn qua lần, thời gian gậy thịt cứng rắn càng dài hơn. Diệp Huyên hết vân vê lại nhào nặn, từ quy đầu đến giữa hai háng, qua lại hơn mười lần nhưng tiểu Hạ Hoài Cẩn vẫn như cũ đứng sừng sững ngã.


      Diệp Huyên có chút uể oải, chẳng lẽ thủ pháp của mình đủ điêu luyện? Nhưng nhìn thấy vẻ mặt cố gắng kiềm chế của Hạ Hoài Cẩn, cảm thấy chắc là cũng thấy thoải mái.... "Thoải mái ?" hỏi thẳng luôn.


      Hạ Hoài Cẩn muốn nhưng vừa mở miệng tiếng rên rỉ lại bật ra. nửa nằm nửa ngồi giường, trán đầy mồ hôi. Diệp Huyên cũng biết vì kiềm nén quá mà khó chịu hay do mình khiến thoải mái.


      " ..." do dự chút, tuy trong lòng rất muốn, nhưng khi ra vẫn thấy ngượng ngùng, "Tôi dùng miệng giúp được ?"


      Hạ Hoài Cẩn cố gắng kiềm chế tiếng thở dốc rất vất vả, vừa nghe thấy thế, giữa hai chân liền cảm thấy căng chặt, gậy thịt cứng rắn đột nhiên bắn tinh. Diệp Huyên luống cuống tay chân vội vàng hứng lấy tinh dịch bắn ra, chưa từng lấy mẫu tinh trùng lần nào, tay chân vụng về khiến ít tinh dịch bị dính ngoài ống nghiệm, bèn dùng ngón tay vuốt chúng, gom hết vào trong ống. Hạ Hoài Cẩn suýt nữa bị hành động của chọc cho nổi điên, mặc chiếc áo khoác trắng dài ngồi giữa hai chân , trong tay cầm ống nghiệm chứa đầy tinh dịch đặc sệt, đối xử với chúng khác gì trân bảo, cẩn thận chăm chú nhìn cái thứ mà vừa bắn ra.


      Hạ Hoài Cẩn biết, đối với người nghiên cứu khoa học mà , tinh dịch của đàn ông vốn là tài nguyên hiếm có. Nhưng lại hiểu rằng có biểu như vậy phải là do tinh dịch rất trân quý mà là vì nguyên nhân khác. Mà nguyên nhân này Hạ Hoài Cẩn thể nào ngờ tới, đó là vì tinh dịch này là của .


      Vừa nghĩ đến việc mình phải đem tinh dịch của Hạ Hoài Cẩn đưa đến kho lạnh, sau đó thứ này lại bị phân phối ra ngoài, biết rơi xuống trong tay người phụ nữ nào, trong lòng Diệp Huyên liền cảm thấy bức bối. được, phải đem ống nghiệm này cất kĩ. Đây đều là của , ai được phép lấy!

    5. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Trùi bà tác giả tả ghê quá, cứ như cái ấy là món j ngon lành lắm í!
      Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :