1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phương1311

      phương1311 Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      53
      Hơi tiếc vì phần này xuyên về giới tu tiên p1, tại vì ta thích sư phụ Trương Diễn:yoyo42:

    2. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Cảm ơn các nàng ed nha, thế là sang phần mới rồi, chúc ngày càng đông khách hơn nha :cute:

    3. Vanswifty

      Vanswifty Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      729
      Tu tiên. Đẩy ngã Bệnh kiều – chương 3

      Người người đều biết trong phái Thương Lan, Nguyên chân quân Diệp Huyên muội muội của chưởng môn Minh Vi là người dễ động vào. Nàng trời sinh tính tình lười nhác phóng túng, ngày thường xuống núi uống rượu, cũng ở trong động phủ mà ngủ nướng, nhìn qua có vẻ là người vô cùng nhàn hạ, nhưng có ngày nàng lại nổi hứng, đem chín tầng mây đâm thủng lỗ lớn, mắt cũng hề chớp.

      người hung dữ như vậy, trước kia đệ tử trong môn phái bắt nạt đồ đệ của nàng, chỉ vì thấy Diệp Huyên đối với Tạ Duật Chi cũng chẳng hề mảy may quan tâm, giờ nàng lại bày ra bộ dạng “Bản tọa đối với tên đồ đệ này rất quan tâm”, tự nhiên như có người nào có mắt mà tìm đến làm phiền Tạ Duật Chi.

      Rất nhanh Diệp Huyên lại cảm thấy tiếc nuối: “Bị gò bó núi mấy ngày qua, vật vả mới có dịp được thư giãn gân cốt, đám lão gia kia vậy còn quá nhát gan, thực là vô dụng mà.”

      bên Ngụy Uyển Uyển nghe được mồ hôi lạnh rơi xuống, chẳng trách sư phụ luôn luôn phàn nàn về sư thúc đáng mến hay gây rắc rối này, thể cùng với người giao chiến, nàng liền xoay cổ tay mà thở dài.

      “Sư phụ cần gì phải cam lòng,” Diệp Huyên hơi cạn sạch rượu Linh Tửu trong chén, vừa đúng lúc Tạ Duật Chi lại rót cho nàng thêm chén nữa. “Ngày mai đệ tử tìm Đặng sư huynh so tài phen, nhất định khiến nằm giường dưỡng thương nửa tháng, với tính tình thương đồ đệ như mạng sống của mình như Lý trưởng lão, chắc chắn tìm đến sư phụ mà phân minh?”

      “Đúng là sáng kiến hay.” Hai mắt Diệp Huyên sáng ngời, gật đầu tán thành, “Sao Vi sư lại nghĩ ra biện pháp hay thế chứ.” Có thể thấy nàng cực kì hưng phấn, lập tức bừng bừng phấn chấn bàn bạc với Tạ Duật Chi làm cách nào để có thể chọc giận Lý trưởng lão, có thể làm cho lão nhân kia bị đánh văng tới cửa, nàng cũng được dịp lần thử tài nghệ của mình.

      Ngụy Uyển Uyển nghe được lát, liền nhịn được: “Sư thúc, Tạ sư đệ…Nếu như vậy sợ rằng tốt đâu.”

      Vẻ mặt Diệp Huyên tán đồng: “Có chỗ nào tốt?”

      Lấy việc so tài chỉ để tùy ý đả thương đồng môn, cùng đồng môn tranh đấu, đương nhiên là tốt rồi. Nhưng Ngụy Uyển Uyển biết mình có cũng vô ích, dù sao chuyện này cũng chính là do đám người kia khi lại gây hấn với Tạ Duật Chi, tuy rằng Diệp Huyên đồng ý với cầu của Tạ Duật Chi ra tay, nhưng nếu xả được cục tức này, nàng đây phải là Diệp Huyên. Chỉ là Ngụy Uyển Uyển ngờ tới, Tạ sư đệ thoạt nhìn nho nhã, điềm tĩnh, nhưng ra hành động lại hết sức cương quyết sắc bén.

      Đôi thầy trò này, đúng là do cơ duyên tác hợp mới gặp nhau, chỉ mới chung đụng với nhau được mấy tháng mà phong thái càng ngày càng giống nhau. Nếu để cho Ngụy Uyển Uyển hình dung, chính là nếu sư thúc muốn đập phá nhà cửa, Tạ sư đệ cho ngài ấy cây chùy, nếu sư thúc muốn giết người, Tạ sư đệ chuyển cho ngài ấy đao, nếu sư thúc muốn đâm thủng bầu trời, chắc chắn Tạ sư đệ tìm cho ngài ấy cái thang dài tốt.

      Lúc này Diệp Huyên bận uống nốt rượu, Tạ Duật Chi chén rồi tiếp chén rót đầy vào cái ly vừa rỗng. Tạ Duật Chi vốn rất kiệm lời, Diệp Huyên lời nào, cũng dần trở nên yên lặng. Hai người bọn họ ngồi dưới gốc cây Tử Đằng, ban đêm lạnh như nước, đom đóm bay lượn lập lòe, dù có an tĩnh đến mấy khi nghe thấy tiếng côn trùng kêu vang từng trận, vốn là nên cảm thấy lúng túng, nhưng ngược lại hai con người này lại rất trầm mặc, nhưng kỳ lạ thay lại khiến Ngụy Uyển Uyển cảm thấy hài hòa yên tịnh, giống như bọn họ vốn nên là như vậy mà ngồi chung với nhau cùng chỗ.

      giây sau, phần yên tĩnh bị đánh vỡ.

      ------Diệp Huyên bịch tiếng gục xuống bàn, bất tỉnh nhân .

      người luôn luôn bình tĩnh như Tạ Duật Chi cũng phải giật mình, nhưng Ngụy Uyển Uyển lại thở phù cái rồi nở nụ cười: “Sư thúc lại say rồi.”

      Diệp Huyên mặc dù thích uống rượu, nhưng ra tửu lượng được tốt lắm. Tạ Duật Chi thấy nàng chìm vào giấc ngủ, đôi mắt thường ngày luôn mang theo ý cười lúc này nhắm chặt lại, lông mi dài khẽ run, gò má vì bất tỉnh mà ửng hồng. Chàng trai trẻ rũ tầm mắt, trong con ngươi vô tình ánh lên tia sáng . Tạ Duật Chi đứng lên, nửa ôm lấy Diệp Huyên đem nàng đỡ dậy: “Ta đưa sư phụ về phòng nghỉ ngơi, Ngụy sư tỷ, ngươi cũng nên trở về sớm .”

      Ngụy Uyển Uyển có chút yên lòng, nhưng nghĩ tới Tạ Duật Chi tuy mới nhập môn lâu, nhưng hành động luôn cẩn thẩn, liền gật đầu, rồi cáo từ rời .

      >O<

      Ngày hôm sau khi mặt trời lên cao cũng là lúc Diệp Huyên mới bắt đầu tỉnh dậy. Nàng cố hết sức ngồi dậy, chỉ cảm thấy cả người đều đau nhức, nhất là nơi bắp đùi ê ẩm khó chịu. “ thể là a…” Nàng lẩm bẩm câu, trước kia khi say rượu lúc tỉnh lại nhiều nhất cũng chỉ đầu óc choáng váng, sao lần này hai chân lại như nhũn ra.

      Diệp Huyên là Nguyên chân quân, chỉ cần thi chuyển đạo pháp qua loa, thân thể giờ đau nhức dị thường cũng liền biến mất. Lúc này nàng mới bắt đầu rửa mặt chải đầu lúc, vốn định đến ngọn núi gần ranh giới tìm thú vui, lại bị phong thư của Minh Vi đạo quân phi đến triệu hồi tới điện Kiền Nguyên. Điện Kiền Nguyên là nơi tổ chức nghị giữa các vị trưởng lão chân quân, Diệp Huyên từ từ chậm rãi bay đến điện Kiền Nguyên, trong điện tụ tập đông đúc, có thể thấy mọi người đến đông đủ.

      Minh Vi đạo quân bất động thanh sắc chớp mắt liếc nhìn sư muội của mình, mới bắt đầu mở miệng: “Hôm nay triệu tập các chư vị đến đây, phải vì chuyện gì khác. Từ lúc Ma Tôn trở thành chưởng môn của Thiên Diễn Giáo, Ma Môn bắt đầu có những hành vi tàn độc hề cố kỵ, tháng trước vào thời điểm chiều tối có ba tông môn bị Thiên Diễn Giáo diệt môn hoàn toàn. Ta thân chính là đạo môn đứng đầu phái Thương Lan này, thể chỉ khoanh tay đứng nhìn.”

      đến Thiên Diễn Giáo, là họa lớn trong lòng của Đạo Môn. Chính là ngàn năm về trước, sau trận đại chiến giữa Đạo Môn và Ma Môn, Ma Môn bị suy thoái, Tu Chân Giới từng bước tiến vào thời kỳ hòa bình. Nhưng Thiên Diễn Giáo đột nhiên nổi dậy, với tốc độ kinh hoàng mà nhanh chóng trở nên bành trướng, Ma Môn ngừng thống nhất phân tranh, ngày càng tồn tại nhiều ma tu cúi đầu ngoan ngoãn nghe theo. Nhất là hai chưỡng môn gần đây nhất của Thiên Diễn Giáo, chưởng môn đời trước U Ma Tôn là người tàn nhẫn độc địa, vì để tu luyện, ai ai cũng đều biết tàn sát mười vạn tu sĩ vô tội. Đệ tử của là Ma Tôn cũng chịu thua kém, ngay tháng trước Ma Tôn phái người diệt sạch cả ba tông môn đến gà chó cũng tha, mà những tội ác này cũng chỉ là góc của tòa núi băng mà thôi.

      “Ma Môn là khối u ác tính của Tu Chân Giới này, chúng phải bị trừ khử.” Tô trưởng lão của điện Linh Hoa , “Chỉ là,” Ông ta lại giở vờ giả vịt, “ Ma Tôn có phép biến hóa khôn lường…, tu vi có thể ngang hàng với nhưng lại sợ chỉ có được mấy người. Chúng ta tuy lòng muốn trừ ma, nhưng sức lực giờ lại đủ, vẫn phải là chưởng môn ra tay, mới có thể chém được tà ma dưới lưỡi kiếm.”

      Lời này vừa ra, tất cả đám trưởng lão đều nháo nhào lên. Diệp Huyên còn biết ý định của đám lão gia này mới là lạ, chính là mong đợi Minh Vi đạo quân đánh phủ đầu ở phía , bọn họ được dịp trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi. ra nghị cũng tổ chức quá nhiều lần, nhưng lần nào cũng thu được gì. Trong lòng Diệp Huyên hề có kiên nhẫn, Ma Môn lấn tới nơi rồi, đám người này vẫn còn muốn tranh quyền đoạt lợi, đều là lũ xu nịnh.

      Với tính tình của nàng chỉ có thể nhịn được trong chốc lát, bất thình lình vỗ chưởng xuống bàn: “ nhao nhao ồn ào cái gì vậy?! có can đảm giết tên Ma Tôn cứ thẳng ra, hà cớ gì phải đem những thứ đạo lý rỗng tuếch đường hoàng ấy ra làm gì, các người coi người đời như con nít ba tuổi sao, để các người tùy ý đem mua bán, rồi còn giúp mấy người đếm tiền hay sao?”

      Tuy tất cả mọi người ở đây đều có ý định xấu, nhưng dù sao cũng chưa từng có ai toạc ra như thế này, lúc này bị Diệp Huyên đâm trúng tim đen, trong khoảng thời gian ngắn ai nấy đều có chút lúng túng. Minh Vi đạo quân trong bụng cười thầm, đây cũng chính là lý do muốn Diệp Huyên tham gia vào nghị lần này ------ có vài lời nếu thể thẳng ra, Đạo Môn cũng đừng nghĩ tới việc đối phó với Ma Môn.

      “Bản tọa già yếu đây nhiều bệnh, tất nhiên thể cùng với Ma Tôn chống chọi.” Đột nhiên, thanh lành lạnh vang lên, “Diệp chân quân vừa rồi khẩu khí lớn như vậy, sao mà chiến đấu với Thiên Diễn Giáo môn?” Vừa chuyện chính là Lý trưởng lão của đảo Xích Viêm, hai mắt lão ta trầm suy đoán nhìn chằm chằm Diệp Huyên, “Dù sao các vị ở đây đều biết, Diệp chân quân cùng với Thiên Diễn Giáo là kẻ thù đội trời chung, như vậy, Diệp chân quân vừa có thể diệt trừ ma, vừa báo thù cho ý trung nhân, chẳng phải là công đôi việc sao.”

      Lão ta còn chưa dứt lời, Diệp Huyên đột nhiên đứng lên.

      “Sư muội!” Minh Vi đạo quân vội vàng quát lên, “Ngồi xuống!”

      Diệp Huyên như mắt điếc tai ngơ, nàng từng bước từng bước hướng Lý trưởng lão tới, cả tòa đại điện trở nên cực kì yên lặng, chỉ nghe thấy tiếng giày của Diệp Huyên mài mặt đất sột soạt. Khuôn mặt Diệp Huyên thường ngày lộ vẻ lười biếng cùng tiếu ý lúc này hoàn toàn biến mất, sắc mặt nàng thay đổi nhìn Lý trưởng lão, nhưng biết vì sao, trong đại điện có mấy vị trưởng lão còn hướng về phía Diệp Huyên, nhưng giống như có sức mạnh vô hình giữ bọn họ lại, khiến tất cả mọi người đều có cảm giác thở nổi.

      Ngay Lập tức Lý trưởng lão bị dọa sợ đến ngây người, tu vi của lão thua Diệp Huyên, lúc nãy cũng do phục vì đồ đệ của lão ta bị Tạ Duật Chi đánh trọng thương, nên mới kích động ra ác ngữ ------ mọi người ở đây ai cũng biết rằng, Thiên Diễn Giáo có thù hận với Diệp Huyên, đây chính là nghịch lân của nàng ta! Mà khiến cho nữ nhân này điên lên, Lý trưởng lão dám khẳng định, nàng hoàn toàn có thể đem lão giết chết ngay tại điện Kiền Nguyên này.

      “Ta…”, lúc này, Diệp Huyên tới trước mặt Lý trưởng lão, cả người Lý trưởng lão run rẩy phun ra chữ. Lão ta cũng quên luôn việc phải cầu xin tha thứ, còn bị dọa đến hồ đồ.

      Nhưng Diệp Huyên lại cười, khóe môi nàng hơi cong lên, giống như ngày thường mà như vậy cười híp mắt hỏi: “Lý trưởng lão, ông, có phải muốn chết hay ?”

      Tất cả mọi người có thể chắc chắn rằng, nếu Lý trưởng lão chỉ cần trả lời chữ “Có”, Diệp Huyên nhất định khiến Lý trưởng lão nằm trong vũng máu tươi ngay lập tức.

      “Sư muội, e rằng muội cần phải nghỉ ngơi đấy.” Ngay khi tình thế gần như thể cứu vãn, Minh Vi đạo quân cuối cùng cũng mở miệng . phất ống tay áo cái, hóa thành đạo quân uy nghi, Diệp Huyên liền bị đẩy ra khỏi điện Kiền Nguyên, cửa điện ầm ầm đóng lại, hai chân Lý trưởng lão mềm nhũn, tê liệt ngã xuống đất. Mọi người bỗng dưng ngửi thấy mùi tanh khai, lúc này mới kinh ngạc phát , Lý trưởng lão lại…bị dọa đến đái cả ra quần.
      Last edited: 9/8/17

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Nữ siêu cường trong truyền thuyết, doạ "trưởng lão" tiểu tiện ko tự chủ. :yoyo60::yoyo60::yoyo60:. Truyện hay quá nàng. :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      VanswiftyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    5. HuyenVu

      HuyenVu Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      49
      Tạ Duật Chi có cái gì đó đúng nha, lợi dụng sư phụ say rượu lại... :yoyo60::yoyo60::yoyo60:

      Tạ Duật Chi này với đối tượng công lược của Diệp Huyên trùng họ có khi là người cũng nên
      banlamynam, Thanh Thanh MạnVanswifty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :