1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 17:

      Là ma giáo có tiếng tăm lừng lẫy trong chốn giang hồ, tổng đàn của Huyền Nữ giáo đặt quần đảo Bích Lạc có thể nơi cực kì thần bí. Có người cho rằng nơi đó là đầm rồng hang hổ, cũng có người đó là chốn đào nguyên tiêu hồn. Nhưng khi đặt chân lên mặt đất quần đảo Bích Lạc, Tô Tuyển cảm thấy, nơi này cũng có gì là quá khác biệt.


      Tuy đệ tử của Huyền Nữ giáo lấy việc dương giao hợp làm nền tảng để luyện võ, nhưng các nàng cũng phải ngày nào cũng làm loại tình. Nhóm lô đỉnh lại càng cần phải , nếu có thân thể khỏe mạnh, có khí lực lớn lấy cái gì hầu hạ nữ nhân trong giáo. Khi thuyền vừa mới cập bờ, nhóm lô đỉnh thuyền bị mấy người tạp dịch lôi kéo đến dãy phòng ở thoạt nhìn khá , bây giờ bọn họ là nhóm lô đỉnh có cấp bậc thấp nhất, chưa có tư cách chính thức hầu hạ đệ tử trong giáo nên chỗ ở cũng vô cùng đơn sơ.


      Tính cách của Tô Tuyển vốn là loa qua, tùy tiện năm mười bốn tuổi bị đuổi giết người ta đuổi giết, màn trời chiếu đất, chạy trốn kể ngày đêm, có loại khổ nào mà chưa trải qua. Trong lúc những người khác vần còn oán giận, khoanh tay đứng bên mà nhìn, thèm để ý đến những chuyện nhặt ấy. trong lòng lúc này chỉ có hình ảnh nữ đáng giận kia.


      Câu cửa miệng của Thẩm Tinh là, chưa từng bị nữ nhân cự tuyệt phải là nam nhân . Lúc trước cảm thấy lời này đúng là vớ vẩn, nhưng lần đầu tiên thổ lộ bị tuyệt, Tô thiếu hiệp bây giờ đúng là có chút chấp nhận được. phải do chịu đựng được việc bị người khác cự tuyệt, mà điều khiến cứ canh cánh trong lòng chính là thái độ lấp lửng của Diệp Huyên.


      Người trong giang hồ thích sao , Tô Tuyển tức giận, bất bình nghĩ, chẳng lẽ Tô Tuyển đây lại sợ thiên hạ bàn tán, ra vào hay sao? giống như hồ nước, vốn dĩ yên ả có lấy gợn sóng, cảm thấy hài lòng với bản thân mình. Nhưng Diệp Huyên lại cứ khăng khăng đến trêu chọc , đem hồ nước khuấy lên gợn sóng. Kết quả là nữ kia trở mặt, xoay người rời .


      Nghĩ đến đây, Tô Tuyển lại hận thể chạy đến trước mặt Diệp Huyên hỏi cho ràng. Đáp án rất đơn giản, chỉ có hai lựa chọn hoặc là thích hoặc là thích.


      Nếu là thích, Tô Tuyển nhất định thất vọng, nhưng tiếp tục dây dưa với Diệp Huyên. Nếu là thích, vậy cùng nữ kia có thể....


      "Tô sư đệ..." Đứng bên cạnh Tô Tuyển là nam tử mặc áo vàng, huýnh lên khuỷa tay Tô Tuyển, "Ngươi sao lại đỏ mặt?"


      "Khụ." Tô Tuyển ho khan tiếng, "... Chắc là do trời nóng quá."


      Đúng vậy, nhất định là do trời nóng quá, tuyệt đối phải là do nghĩ tới những chuyện khiến người ta đỏ mặt....


      Đáng tiếc Tô Tuyển muốn gặp Diệp Huyên cũng phải là chuyện dễ dàng, ở trong Huyền Nữ giáo, địa vị của đệ tử với lô đỉnh hoàn toàn bất đồng, cho dù là Nguyên Ung là lô đỉnh được trưởng lão trong giáo coi trọng, nhưng ở trong giáo gặp đệ tử mới vào, cũng phải cung kính. Chúng đệ tử có thể tùy ý gọi lô đỉnh đến, nhưng lô đỉnh muốn gặp nữ đệ tử, chỉ có thể dựa vào may mắn, có thể vô tình gặp được.


      ở bên ngoài tiểu trúc Thanh Trúc nơi Diệp Huyên ở, ôm cây đợi thỏ ba ngày, cuối cùng cũng thấy được Diệp Huyên xuất môn. Hai người họ lén gặp mặt là trái với giáo quy, Tô Tuyển chỉ có thể ngắn gọn, vừa gặp liền hỏi Diệp Huyên: "Nàng rốt cuộc có thích ta hay ?"


      Vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt rất chân thành, Diệp Huyên nhịn được mà cười khúc khích: "Huynh đoán ."


      Tô Tuyển nghẹn họng: "Ta đoán...." đáng giận, đoán được a! " được, ngày hôm nay nàng nghĩ lừa gạt ta." Thấy Diệp Huyên sắp phải , dưới tình thế cấp bách, vội vàng túm lấy tay Diệp Huyên, "Thích hay là thích, nhanh trả lời ta."


      Bàn tay bé của Diệp Huyên bị nắm lấy, mu bàn tay bỗng nhiên nóng bừng lên, lòng nàng xúc động đến mềm nhũn, nhưng ngoài miệng vẫn vẫn vô tình : "Nhìn thấy gốc cây đào kia ? Nếu huynh có thể hái toàn bộ hoa đào cây xuống mà bị hư hại gì, ta cho huynh biết."


      Cây đào mọc bên ngoài tiểu trúc, cây hoa đào nở rộ tầng tầng lớp lớp, nhiều đếm xuể. Lúc này, nội lực của Tô Tuyển bị phong bế, so với người bình thường thân thủ nhanh nhẹn hơn mấy phần, cho nên cầu của Diệp Huyên đúng là làm khó .


      "Vậy nàng nhất định phải giữ lời." Tô Tuyển dứt khoát đồng ý.


      Vài ngày sau, đệ tử, tạp dịch ra vào tiểu trúc có thể nhìn thấy nam nhân mặc áo đen đứng dưới cây đào hái hoa, đóa tiếp đóa, vô cùng cẩn thận hái xuống, lãng phí thời gian cũng vô cùng vất vả. Ánh nắng ngày xuân tuy quá gắt, nhưng phải ngửa đầu nhìn lên cây quá lâu, cũng bị nắng chiếu đến choáng váng đầu óc. Diệp Huyên nhìn Tô Tuyển đầu đầy mồ hôi quanh gốc cây đào, dường như tin lời Diệp Huyên , hề hoài nghi Diệp Huyên lừa gạt .


      Có lẽ sớm biết , lần này nữ kia vẫn lừa gạt như trước. Nhưng vẫn kiên trì bỏ cuộc, ngày tiếp ngày, mắt thấy hoa đào cây càng ngày càng ít Diệp Huyên cuối cùng nhịn được mà ngăn cản Tô Tuyển.


      "Huynh..." Nàng đột nhiên biết phải mở miệng như thế nào, "Huynh có biết hay ta là gạt huynh, cho dù huynh có đem tất cả hoa cây đều hái xuống, ta cũng đáp án cho huynh biết."


      "Vậy ta phải là như thế nào, nàng mới có thể trả lời ta?" Tô Tuyển nhìn chằm chằm vào nàng, "Chỉ cần là việc ta có thể làm, ta nhất định thử."


      "Ha?" Diệp Huyên cười nhạo, "Huynh là đứa ngốc sao?" biết vì sao, trong lòng nàng dâng lên cỗ lửa giận mãnh liệt, vì cái gì mà huynh có thể làm được như vậy? Chưa bao giờ sợ thất bại, cũng sợ bị cự tuyệt, sợ bị vứt bỏ, giống như mơ mộng viển vông đuổi theo mặt trời, có dũng khí vô hạn truy tìm thứ mà bản thân muốn.


      "Ta hiểu ." Tô Tuyển tức giận, nở nụ cười sáng lạn, "Ta biết nàng sợ điều gì, sao cả." Ánh mắt sáng rực, "Ta chờ nàng vượt qua."


      Diệp Huyên muốn phản bác , nhưng lại cảm thấy bản thân buồn cười. Nàng đứng đó rất lâu, bóng dáng của Tô Tuyển cũng biến mất, nàng nhặt lên đóa hoa đất, "Đồ ngốc...." Nàng từ từ nở nụ cười, để cho huynh đợi lâu lắm đâu, Diệp Huyên nghĩ, bản thân đúng là cần dũng cảm hơn chút. Có lẽ, có lẽ sau khi rời khỏi Huyền Nữ giáo, nàng thành đem đáp án của mình cho Tô Tuyển nghe.

      P/s: tui cũng khá là bất ngờ khi thấy câu chuyện diễn biến theo hướng này. phần này k nhiều thịt nhưng có nội hàm. Hehe, nhưng túm lại kết cục vẫn là HE nha!

    2. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 18:

      Ngày mười lăm tháng năm, đúng vào ngày trăng tròn. Mặt trăng ở giữa màn đêm đen tỏa ra ánh bạc lạnh lẽo, chiếu rọi đến cả những nơi u nhất đảo Bích Lạc. Đêm về khuya, cho dù là Huyền Nữ giáo hằng đêm sênh ca, vào lúc này mọi người cũng chìm vào giấc ngủ, chỉ có vài ngọn đuốc cháy sáng trong bóng tối, đó là đệ tử gác đêm tuần tra qua lại đảo.


      Càng tới gần phía Đông hòn đảo, thủ vệ lại càng sâm nghiêm, bởi vì đây là nơi có cung điện của giáo chủ đồng thời cũng là nơi thờ cúng tổ sư giáo phái. Các đệ tử trực đêm đều có vẻ mặt nghiêm nghị, thần thái cảnh giác, nhưng bọn họ lại chú ý tới, hai bóng đen lướt qua cực nhanh, chạy đến phụ cận tổ sư điện rối núp, hai người này đúng là Tô Tuyển với Diệp Huyên.


      Đều là người trong ma giáo, Diệp Huyên biết ít những bí mật của Huyền Nữ giáo. Giáo chủ Huyền Nữ giáo Diên Chức là đại tông sư, tuy Tô Tuyển cùng Diệp Huyên đều là cao thủ xuất chúng, nhưng đứng trước mặt Diên Chức, thực lực của họ vẫn đủ. Cũng may Diên Chức bởi vì tu luyện loại công pháp đặc biệt, nên ngày mười lăm hàng tháng đều chuyên tâm bế quan tu luyện. Ngày này, chỉ cần phải xảy ra biến cố cực kì nghiêm trọng, những người khác tuyệt đối dám quấy rầy nàng. Bởi vậy Diệp Huyên chọn ngày này để lẻn vào tổ sư điện trộm lấy Lưu Ly đan, cho dù hai người bọn họ có bị phát , chỉ cần Diên Chức ra tay, họ nắm chắc chín phần thành công.


      Độc người Tô Tuyển được giải, hai người phi thân giống như hai chú mèo, nhàng di chuyển trong bóng đêm mà hề phát ra bất kì tiếng động nào. Nhưng Tô Tuyển suy cho cùng vẫn còn tính khí thiếu niên, tuy làm việc này là để cứu Ân Tử An, nhưng phải là có ý tứ muốn thăm dò Huyền Nữ giáo phen. Người trẻ luôn nhiệt tình ưa thích làm chuyện mạo hiểm, càng nguy hiểm, càng kích thích ý chí chiến đấu trong lòng khiến nóng lòng muốn thử.


      "Đáng tiếc là thời cơ đúng, thể luận bàn cùng ngươi." Tô Tuyển thoải mái tránh thoát đội đệ tử trực đêm, truyền với Diệp Huyên.


      Trong lời của lộ tiếc nuối, trong bảng những cao thủ trẻ của Lục Phiến Môn, Thiên La nữ Diệp Huyên đứng hạng cao hơn Vân Lôi kiếm Tô Tuyển. Cho nên rất muốn phân cao thấp với Diệp Huyên.


      Diệp Huyên cảm thấy buồn cười: "Huynh đúng là tự do tự tại." Dù thế nào lần này lẻn vào đúng là vào hang hổ, nhưng Tô Tuyển lại có lấy chút khẩn trương.


      nhíu mày: "Nếu chỉ có mình ta, tất nhiên là phải thận trọng hơn, bây giờ có ngươi..." nhìn nửa bên mặt của nàng, "Ngươi xem, ngươi lẻn vào Huyền Nữ giáo, cuối cùng là vì cái gì?"


      Diệp Huyên từng mình thay Thiên La giáo trộm đồ, ra chỉ là tìm cớ mà thôi. Nàng lên thuyền của Huyền Nữ giáo là vì Tô Tuyển, nhưng trước mắt thể ra, vì thế liền cười : "Ma giáo chúng ta có gút mắt, nhân sĩ chính đạo các ngươi biết đâu."


      Đều là ma giáo, nhưng quan hệ giữa Thiên La giáo với Huyền Nữ giáo giống như nước với lửa, ân oán giữa hai môn phái thể với người ngoài, Tô Tuyển nghe nàng vậy, cũng hỏi nhiều nữa.


      Đúng như Tô Tuyển dự đoán trước, lẻn vào lấy trộm cực kì thoải mái. Cầm trong tay hộp ngọc đựng Lưu Ly đan, hai người hề dừng lại, chạy về phía bắc của đảo. Ở đây có đoạn sườn dốc, thuyền tiếp ứng của Thiên La giáo đợi ở đó. Diệp Huyên mặc thân đồ trắng, bước chân uyển chuyển, Tô Tuyển nhìn làn váy tung bay của nàng, càng thêm chắc chắn Diệp Huyên cũng thích mình. (logic này... đúng là chỉ mk TT nghĩ ra đk) Ở trong tổ sư điện, nhìn thấy Diệp Huyên ra phía sau điện, có vẻ như là lấy trộm thứ gì đó của Huyền Nữ giáo. Nhưng Tô Tuyển cảm thấy Diệp Huyên là tìm cớ, nàng đến Huyền Nữ giáo có là do lệnh? ràng là chỉ với thực lực của nàng cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, vì cái gì lại hợp tác cùng mình đúng là làm chuyện dư thừa.


      chỉ có thế, độc người Tô Tuyển giải, Diệp Huyên cũng có ý định muốn giết , mà ngược lại còn mang theo cùng rời đảo. Cái gọi là chính tà thể cùng tồn tại, Diệp Huyên có thể bỏ lại Tô Tuyển ở nơi này, cần gì phải quan tâm lo lắng cho .


      Cách đoạn sườn dốc đó xa, Tô Tuyển bỗng nhiêm hắng giọng cái: "Cái kia, ta có lời muốn ."


      Thần hình Diệp Huyên hơi ngừng lại chút, bước chân vẫn ngừng, thản nhiên : "Có cái gì muốn , đợi lên thuyền rồi cũng muội."


      "Tiểu nha đầu, lời này ngươi có vẻ là sai rồi." giọng dịu dàng vang lên trong đêm, nữ tử mặc đồ đỏ tiến lại gần, dường như chỉ trong nháy mắt, liền đứng chặn trước mặt Diệp Huyên cùng Tô Tuyển. Nữ nhân này mỉm cười, khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp, so với Diệp Huyên còn diễm lệ hơn mấy phần, "Nếu tới Huyền Nữ giáo của ta, thể rời khỏi. Có cái gì muốn , để tới phủ rồi sau."


      Tay phải của Tô Tuyển đặt lên chuôi nhuyễn kiếm bên hông, bất động thanh sắc vận công, ánh mắt trầm xuống, nghiêm túc. Mà Diệp Huyên cũng nhận ra nữ nhân trước mặt này, trong lòng nàng khỏi lộp bộp tiếng, biết hôm nay thể dễ dàng rời .


      Vì nữ nhân trước mặt nàng lúc này đúng là giáo chủ Huyền Nữ giáo, đại tông sư Diên Chức.

    3. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 20:

      Trong chốn võ lâm người được gọi là đại tông sư, đều là cao thủ đứng đầu lúc bấy giờ, tuy Tô Tuyển kinh tài tuyệt diễm, nhưng muốn địch lại đại tông sư, thể nghi ngờ đây là chuyện viển vông. Có thể trong khoảnh khắc liên tục tạo ra đao quang kiếm ảnh như vậy, Diên Chức cảm thấy con thỏ này dường như có năng lực vồ diều hâu phát. Đó là sức mạnh bộc phát giữa thời khắc sinh tử để tìm co hội sống sót, thậm chí còn có thể giết chết con diều hâu hung ác.


      Ánh mắt Diên Chức lạnh xuống, phát động nội lực quanh thân đến ngay cả áo bào của bà ta cũng bay phất lên, từ trong lồng bàn tay bà ta phát ra tầng sương lạnh u, lạnh lẽo, dùng toàn lực mà nghênh đón công kích của Tô Tuyển. Ý đồ trong lòng của Tô Tuyển Diên Chức hiểu , muốn dốc hết toàn lực vào chiêu này khiến cả hai lưỡng bại câu thương nhân đó giúp Diệp Huyên tranh thủ cơ hội trốn thoát. Khóe môi bà ta lộ ra nụ cười lạnh lẽo, đáng tiếc, chưởng này đánh xuống, bản thân mình tất nhiên bị thương, nhưng tiểu tử này chỉ là bị thương.


      "Đứa ngốc...." Diệp Huyên rũ xuống mi mắt, trong miệng nàng khẽ nỉ non tiếng, đột nhiên nàng ngẩng đầu, lóng tay xuất ra, trong nháy mắt lúc kiếm phong cùng chưởng ảnh sắp chạm vào nhau, điểm vào lòng bàn tay Diên Chức. "A!..." Thiếu nữ kêu lên tiếng đau đớn, cố gắng nuốt xuống ngụm máu tanh trong cổ họng.


      "Muốn chết!" Diên Chức lớn tiếng gầm lên, ngay lúc đó, trường đao phóng tới trước mặt bà ta, đâm sâu vào ngực Diên Chức. Bà ta đánh ra chưởng, Diệp Huyên liền giống như con diều đứt dây bay ra xa.


      "Diệp nương!" Tô Tuyển bay vút đến ôm lấy nàng, tay phải của nắm lấy thắt lưng Diệp Huyên, quay người chém ra ba đao, mỗi đao đều sắc bén, cuối cùng cũng chặn được truy kích của Diên Chức. Lúc này, sườn dốc ở ngay trước mặt , Tô Tuyển chút do dự thả người nhảy xuống, lúc sắp rơi xuống mui thuyền, mũi chân điểm , ổn định lại con thuyền chấn động.


      "Thánh nữ!"


      "Thánh nữ đại nhân!"


      Xoát xoát thanh kiếm được rút ra khỏi vỏ đồng loạt vang lên, giáo chúng Thiên La giáo thuyền cảnh giác nhìn , ánh mắt Tô Tuyển thản nhiên đảo qua lượt: "Đệ tử Huyền Nữ giáo đuổi tới."


      Đúng như dự đoán, tiếng vang vừa rồi kinh động chúng đệ tử trực đêm đảo, thuyền, thủ lĩnh hắc y nhân lạnh lùng liếc Tô Tuyển cái, tay phải vung lên: " cùng ta lên ngăn chúng lại." đám hắc y nhân đề khí tung người nhảy lên, lâu sau, đảo vang lên tiếng chém giết.


      Lúc này Tô Tuyển mới nhõm thở dải hơi, thiếu nữ trong ngực sắc mặt tái nhợt, đầu ngón tay điểm lên mạch môn của Diệp Huyên, tuy rằng từ lúc đón lấy Diệp Huyên phong bế mấy đại huyệt người nàng, nhưng Tô Tuyển vẫn cảm thấy khí lạnh lưu chuyển trong người nàng. chưởng phong kia của Diên Chức, vốn dĩ là sát chiêu của bà ta đối với , lại bị Diệp Huyên cản lại.


      "Nàng...." Tô Tuyển biết phải gì, từ trong ngực lấy ra bình ngọc đổ ra viên thuốc đút cho Diệp Huyên, bàn tay của run lên ngừng. Tốc độ lưu chuyển của khí lạnh chậm lại, nguy cơ khiến lục phủ ngũ tạng của Tô Tuyển nóng như lửa đốt giảm bớt mấy phần. "Đừng sợ." giọng , "Ta mang nàng Dược Vương cốc."


      xong, khẽ huýt lên tiếng, ngay lập tức từ giữa mặt biển đột nhiên trồi lên làn sóng bạc, bọt sóng càng ngày càng gần, giữa những đợt sóng cuồn cuộn, cái lưng trắng bạc to lớn rẽ nước trồi lên, hướng về Tô Tuyển vẫy đuôi.


      thuyền vẫn còn mấy hắc y nhân lưu lại, tất cả đều kinh ngạc nhìn Tô Tuyển. Diệp Huyên khỏi thở dài: "Nếu như có ta, huynh vẫn có thể rời khỏi đảo Bích Lạc."


      "Nó gọi là Trạc ." Tô Tuyển nắm chặt tay Diệp Huyên, "Nàng cảm thấy thế nào? Việc này thể chậm trễ, chúng ta phải Dược Vương cốc ngay bây giờ."


      " cần." Diệp Huyên cười cười, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tô Tuyển, nàng thoát ra khỏi vòng tay của , "Quả đúng là hổ là truyền nhân của Vân Trung Khách? Chỉ sợ trong chốn võ lâm ai có thể ngờ được, Vân Lôi kiếm nổi danh mấy năm nay lại là đệ tử của Vân Trung Khách."


      Vân Trung Khách, cái tên này được người nhắc tới lâu, nhưng người trong giang hồ hề quên người này. Hai mươi mấy năm trước, người này nhấc lên hồi sóng to gió lớn trong giới võ lâm, nhưng sau đó lại đột nhiên quy , tung tích. Người xứng đáng với vị trí đệ nhất thiên hạ tất nhiên là Vân Trung Khách. Đao kiếm song tuyệt, khinh công xuất chúng, kỳ môn độn giáp, giỏi, còn có tài thuần hóa thú vật ai theo kịp, ngay cả cá mập biển cũng có thể điều khiển.


      Nhưng đây cũng phải là điều quan trọng nhất.


      Tô Tuyển cảm thấy có chút đúng, muốn bắt lấy vạt áo Diệp Huyên, lại bị mấy người y nhân chặn lại, Diệp Huyên quay đầu lại nhìn : "Đa tạ ý tốt của ngươi, Tô thiếu hiệp. chút độc này, Thiên La giáo của ta cũng có thể tự giải."


      "Tô thiếu hiệp..." Vẻ mặt Tô Tuyển kinh hoàng, cho dù là lúc cùng Diên Chức quyết trận sinh tử, cũng hoang mang như thế này, vào giờ khắc này thấp thỏm, lo sợ thôi, "Nàng, nàng là..." ngập ngừng hỏi, "Nàng đây là có ý gì?"


      "Tất nhiên là giống như lúc trước ta , thứ ngươi muốn lấy lấy được, ta cũng lấy được thứ mình muốn, chúng ta cùng đường, huynh ." Thanh Diệp Huyên bình tĩnh, lạnh nhạt, xong, nàng xoay người phân phó giáo chúng bên cạnh, "Tiễn Tô thiếu hiệp rời thuyền."


      "Khoan !" Tô Tuyển quát lên, vài hắc y nhân về phía dừng lại, nhưng vẫn thể đến gần Diệp Huyên. Trong lúc giao đấu với Diên Chức hao phí hơn phân nửa nội lực của bản thân, bây giờ chỉ có thể bất lực đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm thân ảnh bé trước mắt, "Những lời chúng ta ... Chẳng lẽ nàng quên rồi?"


      "Chúng ta gì?" Diệp Huyên cười cười.


      "Ta , ta muốn thú nàng làm thê." Tô Tuyển dường như nghe thấy ý tứ giễu cợt trong lời của nàng, kiên định lặp lại lần nữa, "Ta muốn thú nàng làm thê."


      "Tô thiếu hiệp, đó là ngươi ." Bên môi của nàng nâng lên độ cong yếu ớt, "Ngươi quả đúng là ngốc nghếch." Nàng dường như trở lại dáng vẻ như lúc mới gặp Tô Tuyển, tuy cười nhưng ý cười chiếu vào đáy mắt, "Ngươi vẫn luôn muốn biết ta tới Huyền Nữ giáo vì thứ gì sao?" Nàng giơ tay lên, khối lệnh bài nằm trong lòng bàn tay của nàng.


      Đồng tử Tô Tuyển co rút lại: "Ngân tiêu lệnh!"


      "Đúng vậy." Diệp Huyên cười dịu dàng, "Ngân tiêu lệnh."


      Thứ khiến người ta tuy đuổi Vân Trung Khách phải là mạng của , mà là bảo vật mà có trong tay, ngân tiêu lệnh. Khối lệnh bài này là chìa khóa mở ra tòa bảo tàng, theo truyền thuyết trong bảo tàng này có vô số vàng bạc châu báu, bí kíp võ công, người đoạt được bảo tàng này có thể thống nhất võ lâm.


      "Ta vốn dĩ biết chính xác ngân tiêu lệnh có nằm người của ngươi hay ." Diệp Huyên ôn nhu , " tốt, vận khí của ta tồi." Trong lúc Tô Tuyển vì chất độc người nàng mà lo lắng thôi, nàng trộm khối lệnh bài này từ người , "Đây chính là thứ mà ta muốn có, bây giờ ta lấy được. Đa tạ ngươi, Tô thiếu hiệp."


      "Cho nên... Toàn bộ những gì trước đây đều là ngươi gạt ta?" Giọng của Tô Tuyển khàn khàn.


      "Tô thiếu hiệp, , tướng công." Thanh của nàng vẫn mê hoặc như vậy, nhưng lại khiến trái tim Tô Tuyển lạnh giá, "Ta cho chàng câu, chàng nhất định phải nhớ kĩ..." Nàng mỉm cười, nụ cười của nàng giống như đóa hoa túc (cây thuốc phiện đó)


      "Nữ nhân càng xinh đẹp càng dối trá.”

    4. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 21:

      Trong địa lao u ám, bốn vách tường ẩm ướt toàn là rêu xanh, nước từ trong vách đá giọt chảy xuống, tí tách... tí tách... tí tách....


      "Từ nay về sau, ngươi còn là Thánh nữ của Thiên La giáo." Hắc y nhân thản nhiên , "Ngươi còn có lời gì muốn nữa ?" lúc lâu sau, mới nghe được tiếng đáp lời khe khẽ, " có", thở dài, "Tuy ngươi mang về ngân tiêu lệnh, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, cứ ở nơi này mà ngẫm lại ."


      Rất nhanh, tiếng bước chân trầm ổn lại vang lên, Diệp Huyên hơi ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy bóng lưng của nam nhân. Chỉ là động tác như vậy, nhưng lại khiến cả người nàng phát run, độc tố trong máu nhanh chóng lưu chuyển, Tô Tuyển cho nàng ăn vào viên thuốc kia, cuối cùng cũng có cách nào ngăn cản chất kịch độc này chảy vào tim nàng.


      Đợi đến lúc đó, mình chết . Đầu tiên là nội lực mất hết, sau đó cả người vô lực, khó có thể bước , đến cuối cùng, nàng là Thánh nữ thứ mười bảy của Thiên La giáo bị chết bở kịch độc.


      Đáng tiếc nàng bây giờ còn là Thánh nữ, Diệp Huyên cười tự giễu, giáo chủ tự mình đến thông báo việc này, có lẽ có thể chứng tỏ rằng tình coi trọng mình? Cái gọi là tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, chỉ là giáo chủ hạ lệnh giết nàng, cứ như vậy giam nàng dưới địa lao tự sinh tự diệt. Trong lòng Diệp Huyên khỏi có mấy phần tức giận, oán hận nàng từng xử lý giáo chúng vi phạm giáo quy vô số lần, thương hại người khác, cũng trông cậy người khác có thể thương hại mình.


      Trong lòng nàng sớm lạnh lẽo, mà Tô Tuyển có lẽ là nơi mềm mại duy nhất trong lòng nàng. Vì nam nhân đó, nàng vứt bỏ tất cả, kể cả tương lai xa vời mà nàng từng hy vọng.


      Cái gì ngân tiêu lệnh, đó chỉ là cái cớ của nàng mà thôi. Khi chưởng kia của Diên Chức đánh lên người, nàng biết mình còn sống được bao lâu nữa. khi như vậy, nàng liền lấy cái cớ lừa gạt Tô Tuyển rời . Như vậy Tô Tuyển quên nàng, ngốc nghếch muốn ở bên nữ ma giáo là nàng.


      Nếu nàng chết , nàng hồn phi phách tán, hay là trở lại thế giới thực đây? Diệp Huyên biết đáp án, thông thường hệ thống cho thí sinh ba cơ hội chết trong khi làm nhiệm vụ, nhưng Diệp Huyên sớm nhận ra hệ thống mới trong lời của Cố Dần Thành so với hệ thống cũ của học viện khác nhau trời vực. Cho nên nàng biết mình có chết hay , còn về việc nhiệm vụ thất bại nàng còn tinh lực mà quan tâm tới nữa.


      Nhưng nàng hề phân vân khi phi thân tiến lên thay Tô Tuyển đỡ chưởng kia. Chức năng "Cộng hưởng tình cảm" của hệ thống có tác dụng lớn như thế sao? khắc kia, Diệp Huyên giống như con bướm lửa, vì người mình mà dốc hết tất cả. Nàng cảm thấy chính mình dường như trở thành "Diệp Huyên", mà phải là Diệp Huyên đến để làm nhiệm vụ, nàng chính là nữ ma giáo yếu ớt, độc nhưng cũng rất dũng cảm.


      Tốc độ lưu chuyển của chất độc càng lúc càng nhanh, tầm mắt của Diệp Huyên bắt đầu mơ hồ, kịch độc ăn mòn các giác quan của nàng, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, bên tai mơ hồ nghe thấy thanh hỗn loạn từ phía xa, mệt mỏi, thống khổ dày vò nàng, cuối cùng nàng chìm vào bóng tối...


      Phanh tiếng, ngay tại lúc Diệp Huyên sắp chìm vào hôn mê, đại môn đại lao bị ai đó dùng kiếm bổ ra, vụn gỗ bay tứ tung, Tô Tuyển cả người đều là máu tươi, từng bước về phía nàng. Sắc mặt lạnh lẽo, bước chân vững vàng, máu chảy dọc theo mũi kiếm kéo ra vệt đỏ tươi mặt đất.


      Những ý nghĩ trong đầu khi nhìn thấy thiếu nữ bị giam dưới địa lao sắc mặt tái nhợt đều biến mất. Trước khi nhìn thấy Diệp Huyên, từng vô số lần nghĩ tới mình những gì. Chỉ trích nàng hiểm, dối trá; thóa mạ nàng đê tiện vô sỉ, đoạt lại ngân tiêu lệnh, từ đó cùng nàng nhất đao lưỡng đoạn (ý là cắt đứt tất cả).


      Tô Tuyển nghĩ thông suốt, nếu nữ đó cần mình, cần gì phải hạ mình cầu nàng. Đáng tiếc, luôn khiến người ta khó có thể nắm bắt.


      dường như phát điên bay vút đến bên người Diệp Huyên, nàng gầy, thân hình bé tựa lên ngực , dường như chỉ cần trận gió cũng có thể thổi bay nàng. Cái gì cũng còn quan trọng nữa, Tô Tuyển ôm lấy Diệp Huyên, đem bàn tay của nàng nắm chặt lấy, cho dù nàng gạt ta, lợi dụng ta, tất cả đều quan trọng, ta chỉ muốn nàng sống tốt.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Phần này quá hay. Ngoài 4 chữ t ko biết nên gì nữa. ấn tượng!
      huyen1604Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :