1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      tối qua muốn đăng truyện tặng quà 8-3 cho các nàng mà trang bị sập, chờ hoài mà vào k đk. Hnay ngoi lên tặng bù nha! Chúc các nàng sắc nữ càng ngày càng sắc nha!


      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 1:


      Thời tiết Giang Nam tốt.


      Trong thành Vĩnh Châu rộn ràng, nhộn nhịp, con thuyền rất lớn neo đậu nơi bến cảng. Con thuyền có ba tầng lầu, bong thuyền rộng lớn đến mức có thể cưỡi ngựa. Tuy Vĩnh Châu là thành có hệ thống sông ngòi, bến cảng lớn nhất trong nước, nhưng người dân ở đây cũng ít khi thấy được con thuyền xa hoa như vậy. Nam nữ già trẻ ngang qua đều dừng bước vây quanh con thuyền đó chỉ trỏ, bàn tán, nhưng cũng sợ hãi dám tới gần.


      "Đây chắc là thuyền của Huyền Nữ giáo." Giữa đám đông, hán tử hào sảng thốt lên, hán tử này ăn mặc bộ quần áo màu nâu gọn gàng, bên thắt lưng có đeo đoản đao, ràng là người giang hồ. Đám đông người qua đường vốn còn tò mò vây quanh đó, lúc này vừa nghe như vậy, ánh mắt nhìn về phía con thuyền tràn ngập sợ hãi cùng chán ghét.


      "Vân kiệt thất kí" có ghi lại, hoàng đế chìm đắm trong thuật trong phòng của huyền nữ, tố nữ, cái gọi là Huyền Nữ giáo, chính là tà ma ngoại đạo trong chốn giang hồ. Có tổng cộng 9 môn phái được gọi là tà ma, Huyền Nữ giáo phải là giáo phái có thực lực mạnh nhất, nhưng lại là môn phái được người giang hồ bàn tán nhiều nhất, chưa đến chuyện khác, chỉ bởi vì mĩ mạo của nữ đệ tử trong Huyền Nữ giáo, cùng với loại võ công dương giao hợp của giáo đủ để người ta bàn tán say sưa. Con thuyền này thả neo ở thành Vĩnh Châu, mục đích là chọn mua lô đỉnh cho đệ tử trong Huyền Nữ giáo.


      Lúc này, bạch y nữ tử tuyệt sắc dẫn theo hai hàng nam nữ bước lên thuyền. Liếc mắt nhìn qua thấy có khoảng hơn bốn mươi mấy người, tất cả đều có tướng mạo tầm thường. Nữ tử lớn nhất tầm khoảng mười lăm mười sáu tuổi, thậm chí còn có vài tiểu nương mười tuổi. Nhưng nam tử đều là người trưởng thành, thân hình cao lớn, nhưng vẻ mặt lại có phần sợ hãi.


      "Những nữ tử này chỉ sợ đều bị chà đạp a." Hán tử hào sảng đó thở dài, bởi vì giáo lí đặc thù, Huyền Nữ giáo hiếm khi thu nhận đệ tử theo cách thông thường, đệ tử trong giáo hơn phân nửa đều là bị lừa bán, hoặc là nhi lưu lạc bên ngoài. lại nhìn về phía hàng nam tử kia, mặt lộ khinh thường, "Đường đường là đại trượng phu, vậy mà lại cam nguyện ủy thân nơi ma giáo, làm lô đỉnh cặn bã, đúng là sỉ nhục thân phận nam nhi."


      Huyền Nữ giáo chỉ có đệ tử nữ, muốn dương giao hợp, dương từ nơi nào đến? Dương chính là lô đỉnh trong Huyền Nữ giáo. Nam tử bước lên thuyền này đều là làm lô đỉnh cho Huyền Nữ giáo, mười người có hết chín người là tự nguyện, chỉ đáng thương cho những nương này, làm lô đỉnh cho đám cặn bã này. đời này có nhiều nam nhân sinh ra có túi da tốt, vào Huyền Nữ giáo, chẳng những có cẩm y ngọc thực, mà còn có cơ hội cùng đống mỹ nữ điên loan đảo phượng. Cho dù bị rút tinh khí, nhưng nhân sinh ngắn ngủi, tại sao lại thỏa sức mà hưởng thụ? Cũng có những kẻ tiểu nhân biết nịnh nọt, được trưởng lão trong giáo coi trọng, từ đo trở thành nam sủng của trưởng lão, ở giang hồ cũng có thể làm nhân vật có tiếng tăm.


      Cho nên, hán tử hào sảng này mới khinh thường đám nam tử thuyền này. xong câu đó, thanh niên mặc hắc y giữa bỗng khựng lại chút, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại như bình thường, theo đội ngũ bước lên bong thuyền.


      Tô Tuyển nội công thâm hậu, tai thính mắt tinh, hoàn toàn có thể nghe được lời miệt thị của hán tử kia. khỏi cười khổ trong bụng, ta cũng phải cam tâm tình nguyện làm lô đỉnh, là việc cứu người gấp tới độ lửu sém lông mày, thể vào hang hổ.


      Trong Huyền Nữ giáo có bảo vật, gọi là Lưu Ly đan. Tô Tuyển từng chịu đại ân của Ân Tử An ở Giang Tả, giờ ân nhân bị Bách Hoa phu nhân của Hồng lâu ám toán, trúng phải kịch độc, phải dùng Lưu Ly đan để kéo dài tính mạng. Tô Tuyển liền xung phong nhận việc, Huyền Nữ giáo đánh cắp giải dược.


      Vài năm nay giang hồ cũng nổi danh là thanh niên tài tuấn, tay kiếm pháp tuyệt diệu, được đồng đạo tặng cho tên hiệu "Vân Lôi kiếm". Tuy rằng có võ công cao cường, nhưng Huyền Nữ giáo có ít cao thủ, lại nằm ở biển, thủ vệ sâm nghiêm. Chuyến này của Tô Tuyển, đúng là vô cùng hung hiểm.


      Suy cho cùng là nghé con mới sinh sợ cọp, trong lòng cũng quá sợ hãi. Hơn nữa kiếm pháp của cao siêu, khinh công lại xuất chúng. Cùng lắm khi thấy tình thế ổn bỏ chạy mất dạng, tìm cách khác. Sau khi cân nhắc xong, Tô Tuyển cũng để ý đến đám đông chỉ trỏ xung quanh. Sau tiếng hô lớn của người lái thuyến, con thuyền rời bến xuất phát.


      Con thuyền chậm rãi rời khỏi thành Vĩnh Châu, bạch y nữ tử dẫn bọn họ lên thuyền cũng thấy tung tích, mà lại xuất nam tử. Người này cực kì tuấn, nhưng ánh mắt vẩn đục, hơi thở nặng nề, Tô Tuyển vừa liếc mắt nhìn liền biết mất tinh nguyên, đột tử là chuyện sớm muộn, người này xem ra cũng là lô đỉnh.


      So với nam tử thuyền vẫn chưa nhập giáo làm lô đỉnh, tử y nam tử này cũng được xem như là tiền bối. Trước tiên, oán hận liếc mắt nhìn qua hai mươi mấy nam tử đứng bong thuyền, rồi mới trầm mở miệng : "Toàn bộ, nam nữ hai người tổ phân ra hai bên trái phải mà đứng."


      Đây là muốn làm gì? Tô Tuyển có chút hiểu, những người khác hiển nhiên cũng như , co quắp đứng yên tại chỗ, chỉ có vài người có quen biết nhau đứng tụm lại chỗ.


      "Nhanh lên!" Tử y nam tử quát lớn tiếng, " muốn làm mồi cho cá ăn, tìm người mà đứng cho ta!" tiếng quát này của dùng đến nội lực, nam tử đứng gần nhất liền kêu lên tiếng đau đớn, phun ra ngụm máu tươi.


      Mọi người hoảng loạn, luốn cuống, bong thuyền loạn thành đoàn, có người kéo lấy nương đứng gần mình nhất, có người tìm kiếm người nhìn thuận mắt mình. Tô Tuyển hơi nhíu mi, tại sao lại có cảm giác là lạ thế này? Trong lúc suy tư, tay áo bỗng nhiên bị người khác kéo kéo. quay đầu nhìn thấy tiểu nương mười lăm mười sáu tuổi lo sợ nhìn .


      "Ta, ta..." Nữ tử này ngập ngừng, hai đầu lông mày Tô Tuyển nhếch lên, tiểu nương liền giống như bị dọa sợ, dùng thanh so với muỗi vo ve còn hơn , "Đại ca ca, ta có thể đứng cùng huynh sao?"


      Đại ca ca? Tô Tuyển dở khóc dở cười, chỉ mới hai mươi tuổi, bị tiểu nương kêu đại ca ca, chung quy vẫn cảm thấy là lạ. Thấy Tô Tuyển đáp, tiểu nương mím môi, dường như có thể khóc ngay lập tức. Tô Tuyển đành phải , "Có thể, tại hạ là Tô Tuyển, biết nương là..."


      "Ta..." Tiểu nương vân ve góc áo, giọng , "Cám ơn đại ca ca." Nàng nhìn Tô Tuyển cười cái, tuy là vì khiếp sợ nên nhìn có phần miễn cưỡng, nhưng khiến khuôn mặt của nàng trở nên nhu hòa, uyển chuyển, hàm xúc, "Ta gọi là A Huyên, Tô ca ca."

    2. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 2:
      Tô ca ca... Vừa nãy phải mới gọi đại ca ca sao, thôi bỏ . Tô Tuyển quyết đoán đem chuyện này quăng ra sau đầu, bất động thanh sắc quan sát tử y nam tử. Nam tử này tự xưng là Nguyên Ung, lệnh cho người thuyển gọi là Nguyên giáo đầu. Cách xưng hô này có điểm kì lạ, Tô Tuyển luôn bày ra bộ dạng tùy tiện, nhưng hành tẩu giang hồ, nếu cẩn thận chỉ sợ sớm chết cả tám trăm lần.


      Nguyên Ung thấy mọi người chọn cặp xong, cũng nhiều, phân phó tạp dịch thuyền đưa mọi người về phòng liền xoay người rời . Tô Tuyển cũng bước theo đội ngũ phía trước tay áo bị kéo lại, tiểu nương A Huyên nhìn : "Tô ca ca, ta sợ." xong, trong mắt liền dâng đầy nước mắt.


      Tô Tuyển sợ nhất là trẻ con cùng với nước mắt của nữ nhân, vội : "Đừng sợ." Nghĩ chút, bèn ngốc nghếch vỗ vỗ lên vai tiểu nương, " có cái gì phải sợ, ngoan."


      A Huyên khụt khịt mũi, "Tô ca ca bảo vệ ta sao?"


      Đầu Tô Tuyển có điểm choáng váng, nương này có phải quá lệ thuộc vào mình ? Nhưng vẫn gật đầu, "Ta , yên tâm ." Nhìn dáng vẻ của A Huyên, có lẽ cũng là người đáng thương. Trừng trị kẻ ác, bảo vệ người yếu là quy tắc của nhân sĩ chính đạo, nếu thực có nguy hiểm, Tô Tuyển tất nhiên bảo vệ A Huyên, chẳng nề hà cùng với nương này quen biết chưa sâu.


      "Tô ca ca, huynh tốt." khuôn mặt nhắn của A Huyên lộ vẻ vui mừng, vốn dĩ nắm tay áo bây giờ chuyển thành nắm tay .


      Tô Tuyển có chút xấu hổ, " nương, nam nữ thụ thụ bất thân..." còn chưa hết, nhìn thấy A Huyên sắp khóc, đành phải đem nửa câu sau nuốt trở về. Từ bé đến giờ, Tô Tuyển cũng chưa từng nắm tay nữ hài tử. Nhưng trong lòng cũng chút ý niệm xấu xa nào, chỉ xem nàng như tiểu muội muội mà đối đãi. Cứ như vậy, liền tới phòng của cùng A Huyên.


      Tô Tuyển đẩy cửa ra, phòng lớn, chỉ có cái giường duy nhất. Này... khỏi nhăn mày, nghĩ đến đủ loại đồn đãi hoang dâm của Huyền Nữ giáo, từ khi lên thuyền tới này, an bài này dường như có ý đồ gì đó...


      Rất nhanh dự cảm của được kiểm chứng.


      Trời vừa tối, Tô Tuyển cùng A Huyên đều ăn cơm, đem giường nhường cho A Huyên, còn mình khoanh chân ngồi dứng đất điều tức, cửa phòng bị đẩy ra. Nguyên Ung dẫn theo hai nam tử đứng ngoài phòng, hai lời liền bước vào, liếc nhìn A Huyên giường cái: "Ngươi tới, đem y phục của nàng cởi ra." Thấy Tô Tuyển bất động, hung hăng trừng Tô Tuyển cái, "Còn mau làm !"


      "Hả?" Tô Tuyển ngây người, cởi, cởi, cởi quần áo?!


      "Hả cái gì mà hả!" Nguyên Ung kiên nhẫn, "Ngươi tới làm lô đỉnh chẳng lẽ biết quy củ của Thánh giáo?"


      "Quy củ gì?" Tô Tuyển biết có quy củ gì.


      nam tử đứng sau Nguyên Ung cười : "Tiểu sư đệ, sư huynh hôm nay dạy cho ngươi, làm lô đỉnh cho Thánh giáo ta cũng phải là ai cũng có thể làm. Điều quan trọng khi làm lô đỉnh là phải hầu hạ các vị sư tỷ muội trong giáo cho tốt, dạy dỗ ngươi trước, nếu sau này ngươi làm các vị quý nhân mất hứng, mạng liền khó mà giữ được."


      Ý tứ trong lời ta, Tô Tuyển hiểu , chính là thuật trong phòng để hầu hạ nữ nhân. Khó trách mọi người đều gọi là giáo đầu, ta chính là người dạy thuật trong phòng cho mọi người. Về phần bắt Tô Tuyển cởi quần áo A Huyên, cũng là bước đầu tiên của thuật trong phòng.


      Tô Tuyển liếc nhìn A Huyên cái, nàng hiển nhiên cũng bị dọa sợ choáng váng. Thân hình ngừng run rẩy, cái miệng nhắn mím chặt, hốc mắt đong đầy nước mà dám rơi xuống. Đừng đến Tô Tuyển là người quân tử chính trực, phân thị phi, cho dù là nam tử tầm thường, nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của tiểu nương như thế này, cũng thể ra tay a.


      Tô Tuyển rất muốn hỏi Nguyên Ung, có thể cởi sao? Nhưng đây ràng là việc có khả năng, bất động thanh sắc vận công, xem ra kế hoạch ngụy trang thành lô đỉnh lẻn vào Huyền Nữ giáo thể thực được rồi, chỉ có thể chạy trốn. Trong lúc Tô Tuyển thầm vận công, chuẩn bị đánh chưởng lên Nguyên Ung, tiếng gọi từ phía xa: "Nguyên sư huynh, Giản sư tỷ có chuyện gấp cần thương lượng."


      mặt Nguyên Ung vui vẻ, tà tà liếc nhìn Tô Tuyể cái: "Thôi, hôm nay tạm tha cho con gà tơ này." Dứt lời, liền xoay người rời .

      (gà tơ là xử nam đó!)

      Tô Tuyển nghẹn họng, gà tơ... Tuy rằng đúng là gà tơ, nhưng cái tên bất nam bất nữ Nguyên Ung này làm sao mà biết. nhàng thở ra, tới đóng cửa phòng lại. Thấy A Huyên còn ngây ngốc ngồi đó, ngượng ngùng gãi đầu, "Cái kia, dọa đến ngươi rồi... Ta làm cái chuyện cầm thú ấy đâu, nếu ngày mai bọn họ còn đến." ngừng lại chút, "Ta liền mang ngươi chạy trốn."


      A Huyên lúc này giống như mới bừng tỉnh, khóc lớn tiếng, "Tô ca ca, huynh... Huynh gọi người Huyền Nữ giáo đến đây , ta có thể." Nàng giống như hạ quyết tâm, nhắm mắt lại, cầm quần áo cởi xuống, "Huynh. huynh cởi quần áo của ta !"


      Thân thể trắng nõn của thiếu nữ cứ như vậy bày ra trước mắt Tô Tuyển, tuy xoay người ngay, nhưng vẫn nhìn thấy hai con thỏ trắng như tuyết, còn có đầu vú phấn nộn của nàng.


      "A Huyên nương!" Giọng Tô Tuyển có phần luống cuống, kinh ngạc, "Ngươi nhanh đem quần áo mặc vào."


      A Huyên chỉ có đem quần áo mặc vào mà còn chạy đến ôm Tô Tuyển từ phía sau, ô ô khóc lên, "Tô ca ca, ta nhận mệnh, ta biết bọn họ mua ta đến đây làm gì, nếu... Nếu như cho huynh, ta nguyện ý." Nàng xong, bàn tay bé liền vươn tới, sờ lên háng Tô Tuyển.


      Cả người Tô Tuyển cứng ngắc, nhưng vẫn phản ứng cực nhanh, bắt lấy cổ tay nàng. Trong nháy mắt, bỗng xuất tia hàn khí, Tô Tuyển nhận thấy đúng, nhanh như chớp chế trụ mạch môn của A Huyên. Nhưng vẫn quá muộn, hai chân mềm nhũn, quỳ gối xuống mặt đất.


      "Ngươi..." Thân thể bắt đầu nặng nề, Tô Tuyển cố gắng chống đỡ, tê liệt ngã xuống đất. Chân khí trong người ngưng trệ, Tô Tuyển vội vàng bảo vệ tâm mạch, lại phát ra thể.


      Cổ áo A Huyên mở rộng, cặp tuyết nhũ đáng ưỡn ra, mỉm cười nâng cằm Tô Tuyển: "Tô thiếu hiệp, kể từ khi từ biệt nơi Giang Tả, ngươi dường như tuấn hơn."


      "Ngươi, là, ai..." Tô Tuyển gian nan phun ra ba chữ.


      "Ngươi quên ta rồi hả?" Tiểu nương dẩu cái miệng nhắn, "Đàn ông các ngươi đều là kẻ bạc tình." Nàng trừng mắt nhìn , "Ta là Diệp Huyên nha."


      Diệp Huyên! Vừa nghe cái tên này, Tô Tuyển ngay lập tức nhớ ra, nghiến răng nghiến lợi, " nữ Thiên La giáo!"

    3. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 3:

      Thiên La giáo là giáo phái có thực lực mạnh nhất trong ma giáo-võ lâm đệ nhất ma giáo. Trong giáo phái Thánh nữ Diệp Huyên năm nay chưa tròn mười tám, là cao thủ tuyệt đỉnh trẻ nhất trong Thiên La giáo. Tuy Diệp Huyên tuổi còn , nhưng hảo hán chính đạo chết trong tay nàng đếm hết, có thể nữ giết người ghê tay.


      Tháng trước, Ân Tử An cùng Bách hoa phu nhân quyết chiến ở Giang Tả , lúc đó nữ Thiên La giáo cũng có mặt, nhưng vì nàng đội khăn che mặt, Tô Tuyển vẫn chưa từng tận mắt nhìn thấy khuôn mặt nàng. Tô Tuyển cũng thể nào ngờ được, chỉ lần gặp thoáng qua ở Giang Tả, nữ Thiên La giáo đại danh đỉnh đỉnh từ nay về sau đối với nhất kiến chung tình. Nhưng nữ này hề có kinh nghiệm tình trường, phương pháp duy nhất có thể nghĩ ra được là đem Tô Tuyển trói lại, bức bách quy phục mình.


      Vừa mới xuyên qua, Diệp Huyên biết được ý tưởng của nàng, thiếu chút nữa phun ra ngụm máu. May mắn mình xuyên tới sớm. nếu để cho nguyên thân bắt trói Tô Tuyển lại, nhiệm vụ có thể thất bại.


      Diệp Huyên phái thuộc hạ tìm hiểu, cuối cùng nàng biết được Tô Tuyển vì cứu Ân Tử An, phải ngụy trang thành lô đỉnh lẻn vào Huyền Nữ giáo thám thính tin tức. Lô đỉnh muốn nhập giáo trước hết phải luyện tập thuật trong phòng, trong chốn giang hồ cũng

      ít người biết. Lúc nãy nhìn thấy bộ dạng mờ mịt hiểu gì của Tô Tuyển, chắc chắn là bị người ta hãm hại. Nhưng đối với Diệp Huyên mà , đây đúng là cơ hội tốt để đẩy ngã Tô Tuyển. Cho nên nàng giấu giếm thân phận, ngụy trang thành nương bị lừa bán lên thuyền của Huyền Nữ giáo. Tiện đà giả bộ ngây thơ, thuận lợi ám toán Tô Tuyển.


      Lúc này Tô Tuyển cũng hiểu được chính mình sợ là bị bằng hữu hãm hại, nữ nhân giang hồ câu nệ tiểu tiết, thiếu mỹ nữ phóng đãng, nhưng từ trước đến nay vẫn giữ mình trong sạch, thường xuyên bị bằng hữu tốt nhất là Thẩm Tinh luôn phóng đãng biết kiềm chế nhạo báng là con gà tơ thuần khiết. Lần này Thẩm Tinh khuyến khích giả làm lô đỉnh lẻn vào Huyền Nữ giáo, ý đồ của tên này cần cũng hiểu. Tô Tuyển khỏi nghiến răng nghiến lợi: "Thẩm Tinh, tên tiểu tử nhà ngươi chờ đó cho ta!"


      Lại nghĩ đến mình bị yên nữ ma giáo ám toán, cũng biết Diệp Huyên muốn dùng thủ đoạn gì đối phó . ra rất cẩn thận, ngay từ đầu lúc Diệp Huyên kéo ống tay áo , bất động thanh sắc tra xét phen. Sau nhiều nhần dò xét, xác định nương này bước chân bình thường, trong người có nội lực, thân thể yếu ớt từ , Tô Tuyển mới yên tâm. Nào ngờ thủ đoạn của Thiên La giáo quả nhiên là kì dị, cũng biết Diệp Huyên làm thế nào che giấu thân võ công tuyệt thế, lúc này dùng độc hạ gục Tô Tuyển.


      "Diệp nương." Tô Tuyển trầm giọng , "Ngươi muốn như thế nào?" Lúc chuyện, cặp vú trắng nõn của nữ nhân lõa lồ dán sát trước mặt . Tô Tuyển muốn nhắm mắt lại, nhưng vì tác dụng của độc dược đành phải lăng lăng nhìn thẳng vào cặp vú cao ngất. chỉ có thể cố gắng dời chú ý của mình, trong lòng ngừng mặc niệm, ta cái gì cũng nhìn thấy, cái gì cũng nhìn thấy...


      Diệp Huyên cố ý nhích lại gần, cho đến khi đầu vú phấn nộn đều dán đến bên miệng Tô Tuyển, nàng thưởng thức tóc mai bên mặt , thản nhiên cười : "Yên tâm, Tô thiếu hiệp, ta đến để tranh giành Lưu Ly đan với ngươi."


      "Vậy..." Tô Tuyển vừa mở miệng muốn hỏi vậy ngươi muốn tới làm gì, kết quả vừa há miệng, môi mỏng quét qua quả đào nho , vừa vặn hôn lên đầu vú Diệp Huyên. Khuôn mặt Tô Tuyển đỏ bừng, vội vàng ngậm miệng lại.


      Diệp Huyên cảm thấy trước ngực như bị điện giật, mặc dù nàng là nữ ma giáo, nhưng khí chất kinh (linh hoạt kì ảo) xuất trần, giống như tiên tử trong mây. Lúc này hai gò má ửng hồng, cặp mắt long lanh thủy quang, quả là quyến rũ vô cùng, mê hoặc lòng người.


      "Tô thiếu hiệp, ngươi đợi kịp?" Nàng dịu dàng , Tô Tuyển thể mở miệng chuyện, chỉ có thể oán hận trừng mắt nhìn Diệp Huyên. trời sinh mày kiếm mắt sáng, tuấn mỹ dương cương, đôi mắt sáng ngời con ngươi trừng lớn, thoạt nhìn rất thú vị. Diệp Huyên nhịn được bật cười, nàng vươn tay nhéo mặt Tô Tuyển. "Được rồi, đừng nóng giận. Ta muốn thay Thánh giáo đến Huyền Nữ giáo lấy thứ, đối với Tô thiếu hiệp chút ác ý."


      Tô Tuyển bĩu môi, biểu cảm đó giống như , có ác ý mà ngươi còn hạ độc ta.


      "Ta chỉ muốn hợp tác cùng ngươi." Diệp Huyên ôn nhu , "Chúng ta bây giờ đều ngồi thuyền Huyền Nữ giáo, nếu trốn lúc này, chẳng phải là thất bại trong gang tấc? Ta muốn dây dưa với nam nhân khác thuyền, nhìn trái nhìn phải, chỉ có Tô thiếu hiệp tương đối tuấn tú, liền tìm ngươi để luyện thuật trong phòng. Đợi chúng ta vào được Huyền Nữ giáo, ta giúp ngươi trộm Lưu Ly đan, có được ?"


      Thấy Tô Tuyển muốn , nàng hơi lùi ra sau chút, Tô Tuyển mới : "Diệp nương, muốn lẻn vào Huyền Nữ giáo cũng phải chỉ có cách này, bây giờ ta trúng độc của ngươi, ngươi chắc chắn đưa ta thuốc giải, ta có thể giúp ngươi tay, ngươi cần gì phải dùng, dùng..." chần chừ, "Dùng loại biện pháp làm nhục trong sạch của ngươi, huống hồ, ta cũng muốn nhân cơ hội này chiếm tiện nghi của ngươi."


      trịnh trọng, tuy mắt vẫn dám nhìn Diệp Huyên, nhưng trong mắt trong suốt mảng. Cái gọi là quân tử thẳng thắn vô tư, chính là như Tô Tuyển vậy. Diệp Huyên thầm, dùng biện pháp này, ta làm sao đẩy ngã ngươi.



      Nàng bỗng nhiên cười cười, ngón út vuốt khóe môi: "Tô thiếu hiệp, thân thể của ta bị ngươi nhìn thấy, đầu vũ cũng bị ngươi ngậm qua, còn gì mà trong sạch."


      Gò má Tô Tuyển dễ dàng gì thả lỏng ngay lập tức liền căng lên, rất muốn , "Ta phải là cố ý." nhưng lại cảm thấy bản thân quả là đuối lý, chỉ có thể nghẹn trong họng, biết phải trả lời như thế nào.


      "Hiệp khách chính đạo các ngươi phải là suốt ngày giảng đạo lý sao." Diệp Huyên đem khuôn mặt nhắn dán sát trước mặt Tô Tuyển, "Bây giờ ta là người của huynh, huynh phải chịu trách nhiệm với ta." Dứt lời, nàng đem ngón tay mân mê đôi môi đỏ mọng của mình chạm lên môi Tô Tuyển, nũng nịu gọi: "Tướng công..."


      "Diệp nương, thỉnh tự trọng!"


      "Hừ!" Diệp Huyên hừ tiếng, bắt lấy bàn tay Tô Tuyển đặt lên ngực mình, "Chẳng lẽ chàng sờ qua rồi lại muốn thừa nhận? Tướng công!"


      Dưới tay là làn da nhẵn nhụi mềm mại, còn mang theo mùi thơm thoang thoảng. Diệp Huyên nắm lấy bàn tay Tô Tuyển, đè xuống năm ngón tay của , cứ như vậy đem tuyết nhũ kiều cọ xát trong lòng bàn tay . Tình thế như vậy, đến La Hán hạ phàm cũng chịu nổi huống chi là Tô Tuyển là gà tơ đến cả tay của nữ nhân cũng chưa từng sờ qua.


      "Ngươi mau buông tay ta ra!" gấp gáp , bụng dưới nóng lên như lửa đốt, tuy Tô Tuyển cố gắng đè nén dục vọng, nhưng vẫn bất đắc dĩ phát , nơi đó của mình nhanh chóng trướng lớn, rất nhanh liền đứng thẳng đem đũng quần đỉnh cao thành khối.


      Diệp Huyên vui vẻ tươi cười, "Tướng công..." Nàng vươn lưỡi liếm lên môi Tô Tuyển, bàn tay bé sờ lên háng Tô Tuyển, cách mấy lớp quần áo nắm lấy nghiệt căn nóng bỏng kia, "Chàng cứng rắn."
      Last edited: 10/3/17

    4. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 4:
      Vừa mới dứt lời, Diệp Huyên liền phát côn thịt trong tay lại trướng lớn vòng Tô Tuyển hiển nhiên cũng phát ra, dưới ánh mắt cười như cười của Diệp Huyên, muốn tìm cái lỗ để chui vào.


      "Đây là phản ứng vô thức của thân thể..." lúc lâu sau, vất vả mới nghẹn ra được câu như vậy.


      "Vậy tướng công hôn cái vú ta cũng là phản ứng vô thức của thân thể?" Diệp Huyên cười .


      "Ta đây có hôn của ngươi, của ngươi... Của ngươi cái gì đó đâu." Tô Tuyển được hai từ kia, chỉ có thể hàm hồ cho qua chuyện, "Ta là cẩn thận đụng tới." khụ tiếng, "Ngươi là nữ tử, dùng từ thô bỉ như thế, Diệp nương, như vậy ổn."


      "Vậy ngươi hôn ngực của ta?" Diệp Huyên chớp chớp mắt.


      "....." Tô Tuyển yên lặng nuốt xuống búm máu, "Quên , chúng ta vẫn là nên thảo luận vấn đề này, ngươi có thể buông tay ra được ?"


      Diệp Huyên chu miệng, " thể." Nàng chỉ buông mà ngược lại còn xoa nắn vật nọ. Tuy cách mấy lớp áo quần, nhưng Diệp Huyên vẫn có thể cảm nhận được nóng bỏng của dương vật phía dưới. Nó vừa thô vừa dài, phần thân lồi lõm đều, theo động tác cao thấp của bàn tay nàng, từ trong mã mắt phun ra tiền tinh, đem quần của Tô Tuyển nhiễm ướt mảng.


      "Thoải mái sao, tướng công." Mái tóc dài của nàng buông xõa sau lưng, thân trần trụi. Nàng khóa ngồi đùi Tô Tuyển, giống như nữ phóng đãng, quyến rũ, quăng cho Tô Tuyển nụ cười câu hồn nhiếp phách.


      ", thoải, mái." Tô Tuyển phải dùng hết sức lực toàn thân, mới nuốt xuống được tiếng rên rỉ vọt tới cổ họng, mãnh liệt thở dốc, nghiến răng nghiến lợi , " thoải mái!"


      Đáng tiếc thân thể lại bán đứng , Diệp Huyên vừa nhéo lên quy đầu, cây gậy lớn khí phách hiên ngang, bừng bừng phấn chấn liền hưng phấn nảy lên cái, dường như muốn đâm rách quần. "Đại ngốc khẩu thị tâm phi." Diệp Huyên cảm thấy bộ dạng xấu hổ muốn chết này của Tô Tuyển rất đáng , nàng vươn tay vẽ vòng tròn ngực Tô Tuyển, lại tao nhã mở ra vạt áo Tô Tuyển, sờ lên cơ ngực của nam nhân.


      Tô Tuyển tập võ nhiều năm, dáng người tốt quả cần phải bàn cãi. Hơn nữa vóc dáng cao ngát, bờ vai rộng, cánh tay dài, thắt lưng hẹp, nước da màu mật ong dưới ánh nến nhìn càng thêm khỏe mạnh. Bàn tay bé của Diệp Huyên chu du người Tô Tuyển, dừng lại hai quả đỏ trước ngực.


      "Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Tô Tuyển nhịn được nuốt ngụm nước bọt, cảm thấy mình bây giờ giống như miếng thịt nằm thớt. Nhìn nữ kia cười ôn nhu, ai biết trong lòng nàng nghĩ ra cách gì để giày vò mình. Tô Tuyển đến từng này tuổi, vẫn chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi, cho dù gặp phải hoàn cảnh nguy hiểm sinh tử, cũng bình thản sợ. Lúc này đối mặt với kiều này, từ đáy lòng lại cảm thấy lo sợ, bất an. cảm thấy Thẩm Tinh đúng, chính mình biết cách đối phó với nữ nhân, đặc biệt là nữ mê người như vậy.


      Nàng cảm thấy rất đáng , có lẽ nàng hiểu được, nguyên thân là nữ ma giáo sở dĩ Tô Tuyển, là bởi vì tính cách của thẳng thắn vô tư, ngây ngô quật cường. Đối với người sống trong cuộc sống u tràn ngập chết chóc như nữ mà , Tô Tuyển giống như ánh dương ấm áp nơi chân trời, ân oán ràng, tung hoàng phóng túng, tự do, tiêu sái như vậy Diệp Huyên vĩnh viễn thể nào có được. Nhưng ở trong tình nam nữ, lại ngây ngô trúc trắc như thiếu niên, khiến Diệp Huyên nhịn được muốn đùa , nhìn vẻ mặt bây giờ, vừa trừng mắt nhìn mình, vừa cố gắng kìm nén.


      Diệp Huyên cười khẽ tiếng, dưới ánh mắt giận dữ đầy xấu hổ của Tô Tuyển, chậm rãi cúi người, ngậm lấy quả đỏ trước ngực . Quả đỏ mềm mại, bị cái lưỡi thơm tho nhàng mút lấy, hưng phấn mười phần mà cứng lên. Hàm răng khẽ cắn lên đầu vú, bờ môi mềm mại hôn lên quầng vú, lưu lại vệt ướt át nóng bỏng. Diệp Huyên cố ý phát ra tiếng mút chậc chậc vang dội, nàng khóa ngồi bụng Tô Tuyển, cặp mông vểnh đè lên côn thịt Tô Tuyển. Nàng cảm thấy thoải mái, mông ngừng vặn vẹo, cọ cọ khiến cả người Tô Tuyển như muốn bốc cháy, chỉ hận thể đem Diệp Huyên đặt dưới thân, để tránh nàng tiếp tục tra tấn bản thân.


      đúng, Tô Tuyển kinh hoàng, bản thân mình sao lại sinh ra ý nghĩ vô sỉ như vậy. bỗng nhiên hiểu ra ý đồ của Diệp Huyên, nữ này quả đúng là có ý tốt!


      Thấy ánh mắt Tô Tuyển từ nóng rực, mờ mịt trở nên tỉnh táo lại, lòng Diệp Huyên chùng xuống, xem ra Tô Tuyển sinh ra cảnh giác với mình. sao hết, nàng muốn là phải làm đến cùng, đốt lửa thêm phen nữa cũng tốt. Ý niệm này vừa xuất trong đầu, cả người Diệp Huyên trở nên hưng phấn, nơi giữa đùi cũng phun ra dòng nước nóng bỏng. Nàng muốn đoạt lấy nam nhân dưới thân này, muốn đến phát điên rồi. Tạm thời chưa nắm được tim , vậy đoạt trước thân thể cũng được.

    5. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo-chương 5:

      "Tướng công." Thiếu nữ ngẩng đầu, đôi môi mềm mại đỏ tươi của nàng sáng bóng ánh nước, lúc đôi môi đỏ mọng khép mở, kéo theo sợi chỉ bạc dâm mỹ. Hai tay Diệp Huyên chống lên trước ngực Tô Tuyển, trượt từ bụng xuống ngồi lên đùi . Trước mắt nàng là cái "lều trại" cao cao, Diệp Huyên cởi quần Tô Tuyển xuống, lộ dáng vẻ của "lều trại".


      " lớn..." Nàng nhịn được mà nỉ non.


      Hạ thân trắng trợn lõa lồ bày ra trước mặt nữ, ngay cả hai bên tai của cũng đỏ rực lên. Lúc nghe được lời của Diệp Huyên, cảm thấy cả người mình như bị thiêu đốt, " nữ, ngươi mau dừng tay!" hung tợn , "Ngươi nếu... Nếu... Ta bỏ qua cho ngươi!"


      "Nếu cái gì?" Diệp Huyên nhìn bộ dạng ngoài mạnh trong yếu của , nụ cười môi càng thêm quyến rũ, "Tướng công, chẳng lẽ chàng biết ta muốn làm gì chàng sao?" Thấy Tô Tuyển đỏ mặt lời nào, nàng nắm lấy côn thịt thô to của , " ra tướng công mặc dù là gà tơ, nhưng vẫn biết chuyện nam nữ nha."


      Tô Tuyển triệt để phát cáu, "Ai là gà tơ, ngươi, ngươi đừng kinh thường ta."


      Diệp Huyên cười duyên tiếng, bàn tay bé vuốt lên ngực , "Vậy tướng công cho ta biết, trong tay ta cầm cái gì a?" Tô Tuyển đáp, nàng cũng thúc giục, ngược lại vươn cái lưỡi thơm tho, liếm quanh môi vòng hết sức mị hoặc, "Là thịt heo lớn của tướng công... Ta đúng ?"


      Ba chữ đó vừa nhàng phun ra, Tô Tuyển chỉ cảm thấy dưới háng tê dại, quy đầu hưng phấn nảy lên, thậm chí có dấu hiệu thất thủ bắn tinh, vội vàng nhịn xuống, cố gắng khuyên nhủ nàng, "Diệp nương, ngươi đừng làm như thế, ta đồng ý đáp ứng cầu của ngươi."


      Diệp Huyên thèm để ý đến , mà làm bộ tự hỏi, "Chẳng lẽ ta sai rồi? A..." Nàng liếc mắt nhìn Tô Tuyển, ánh mắt tràn ngập phong tình khiến cả người Tô Tuyển như nhũn ra, nàng chạm lên quy đầu, "Đây là... Đại dương vật của tướng công."


      Trong đầu nổ ầm tiếng, Tô Tuyển cảm thấy mình nghe thấy bất cứ điều gì. Khoái cảm mãnh liệt như thủy triều, lại giống như nham thạch nóng chảy dâng lên trong người. cũng phải chưa từng thủ dâm, lúc thân thể có phản ứng, cũng lấy tay thư giải phen. Nhưng giờ khắc này, tinh dịch mãnh liệt nhanh chóng bắn ra, Tô Tuyển lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác dục tiên dục tử. Mà Diệp Huyên vẫn chưa làm gì, chỉ dùng vài từ dâm mỹ tà ác, khiến quân lính tan rã.


      kịch liệt thở dốc, lúc lâu sau mới thoát ra khỏi cảm giác sung sướng như rơi xuống đám mây. nữ vẫn khóa ngồi người , hạ thân chỉ còn mỗi váy ngắn, vùng bụng bằng phẳng trơn bóng, thậm chí ngay cả nhũ phong cao ngất cũng dính đầy tinh dịch của . Cổ họng Tô Tuyển căng thẳng, dương vật vừa mới nhuyễn xuống nhanh chóng trướng lớn, lại lần nữa đứng thẳng lên.


      "Tướng công... đúng là long tinh hổ mãnh." Diệp Huyên lấy chút bạch trọc dính ngực, vươn đầu lưỡi liếm liếm. ngoài dự đoán của nàng, hô hấp Tô Tuyển càng thêm dồn dập, "Đại dương vật nhất định là trướng đến khó chịu ." Nàng thương vuốt ve côn thịt Tô Tuyển, "Tiểu khả ái, cái miệng phía dưới của tỷ tỷ bây giờ còn chưa thể ăn ngươi, có lỗi với ngươi." Lời của nàng hết sức dâm mỹ, nhưng ngữ khí lại thiên chân vô tà. Phóng đãng cùng với hồn nhiên, càng khiến cho vẻ đẹp mâu thuẫn của nữ càng đánh thẳng vào lòng người.


      Tô Tuyển giống như con cá mắc cạn, hít vào thở ra từng ngụm, liều mạng cảnh báo chính mình thể bị nữ mê hoặc, dục niệm giống như con tằm ăn dâu.


      "Nhưng sao." nữ vẫn tiếp tục , nhàng thổi hơi lên côn thịt, "Cái miệng phía của tỷ tỷ có thể khiến ngươi thoải mái, ngươi có muốn thoải mái?" Nàng nhìn côn thịt, nhưng lời này là hỏi Tô Tuyển.


      Tô Tuyển dùng ý chí kiên định nhất của mình, từ kẽ răng phun ra hai chữ: "! Muốn!"


      "Nhưng mà ta rất muốn." Thiếu nữ mâm mê cái miệng nhắn, dịu dàng , "Ta rất muốn thịt heo lớn của của tướng công... " Nàng dường như cũng bị khí dâm mỹ này rung động, đôi mắt hạnh xuân tình nhộn nhạo, mờ mịt mị. Nàng nỉ non cúi đầu, đem côn thịt nóng bỏng ngậm vào trong miệng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :