1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện thiên hai mươi hai

      "Diệp sư muội, muội tới rồi." Diệp Huyên vào tiểu động thiên, Triệu Mậu nhìn thấy nàng, bộ mặt tươi cười đón.

      Diệp Huyên gật gật đầu, hai người hàn huyên phen, lại gặp lúc người quen của Triệu Mậu đến, chào tiếng tạ tội rồi tiến đến. Diệp Huyên cũng lên, mà ở trong tiểu động thiên qua lại.

      Từ khi bị xuyên đến thân phận làm người xuyên rồi, đây là lần thứ hai Diệp Huyên tới tham gia tụ hội của người xuyên này.

      Địa điểm tụ hội thiết lập trong cái tiểu động thiên độc lập, bởi vì cửa vào động thiên mơ hồ bất định, cho nên mỗi lần tụ hội đều thông tri trước cho nhóm người xuyên . Lúc trước chưa đến, Diệp Huyên coi cái gọi là xã đoàn này bất quá là tiểu đánh tiểu nháo, chân chính nhìn thấy, mới biết được là mình nghĩ sai rồi.

      nhắc tới cái tiểu động thiên này thập phần trân quý, theo Triệu Mậu , mỗi lần tụ hội phải tất cả mọi người đều đến, nhưng Diệp Huyên tổng cộng đến hai lần, thời gian cũng dài, gặp được ít hơn trăm người xuyên .

      Trong những người này giống như Diệp Huyên là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, cao hơn tầng là tu sĩ cấp kim đan kỳ cũng thiếu. Trọng yếu nhất là, Nguyên tu sĩ, Diệp Huyên còn thấy hai người, hơn nữa trong đó người còn rất có thanh danh.

      " nghĩ tới vị chân quân kia cũng là người xuyên ... Đến cùng có bao nhiêu người giống như ta đếnđây, tự mình che giấu thân phận?"

      Nguyên nhân vì như thế, khiến Diệp Huyên ở trong địa phương hiểu được này -- đề cập tới Quỳnh Hoa loại người xuyên chút nào che lấp, đại bộ phận xuyên đều giống như Diệp Huyên, đối với tiếp nhận "Đồng hương" kỳ thực hứng thú cũng phải rất lớn. Phải biết rằng người chủ động xuyên tới được đây, đều muốn tìm kiếm vài thứ, hoặc là tài phú, hoặc là vũ lực, tóm lại ra, nguời xuyên đều rất có dã tâm.

      Cái gọi là núi dung hai hổ, càng cần nhiều hổ như vậy. Bọn họ cảm thấy "Đồng hương" là người người xuyên đều là người có thể thân cận, thậm chí còn có thể cho đó là đối thủ cạnh tranh.

      Cho nên Diệp Huyên dám khẳng định, trong bọn họ có rất nhiều người, ít nhất ngay từ đầu muốn ngụy trang thành dân bản địa.

      Đáng tiếc cuộc tụ hội của người xuyên , đem thân phận của mọi người bại lộ ra còn mảnh. Diệp Huyên hoàn hảo là loại người qua đường, nhưng Nguyên chân quân kia là người có tiếng, nếu thân phận của bị bại lộ, có thể xảy ra chuyện lớn.

      Tuy rằng nhóm người xuyên trước khi nhập hội đều phát lời thề đại thệ nguyên thần, thể tiết lộ tồn tại nơi này cho dân bản địa, nhưng đời có chuyện vạn vô nhất thất. Ví như Diệp Huyên, dễ dàng truyền tin tình báo cho Cố Dần Thành, đây là nàng chui chỗ trống -- thân là quản lý viên thời , Cố Dần Thành đương nhiên phải dân bản địa.

      Đối với trạng thái Cố Dần Thành bị vây "Mất tích"mà , Diệp Huyên tại cũng là người duy nhất có thể liên lạc với . Cố Dần Thành lại cảm thấy loại tình hình này kỳ quái: "Lúc trước ta nhắc với muội, đại bộ phận người xuyên đều xuyên thông qua môi giới xuyên , cho nên trong tay môi giới xuyên có tư liệu của bọn họ, đương nhiên có thể phân thân phận của bọn họ. tại ta có thể khẳng định, phía sau tụ hội này, nhất định là môi giới xuyên . Dù người đầu lĩnh phải Hà tiên sinh kia, cũng có quan hệ với phải ít."

      "Muốn biết thực như thế này, chẳng phải để ta đến là được rồi?"

      "Cái gì đến được rồi", bên kia truyền tinh thạch, Cố Dần Thành bật cười, "Ta cho muội là vì sợ đả thảo kinh xà, muội cũng thể xằng bậy", dừng chút, nghiêm nghị , "Hà tiên sinh kia đơn giản, tiểu Huyên, cái gì muội cũng cần làm."

      "Ta biết", Diệp Huyên bĩu môi, "Lời này huynh bao nhiêu lần rồi, ta cũng phải ngốc tử."

      Nghe được thanh nàng hơi bất mãn yếu ớt, nam nhân cười : "Được được được, muội chỉ ngốc, còn thông minh nhất."

      Diệp Huyên hừ lạnh tiếng, hỗn đản, cái miệng dỗ trẻ con này, là đại hỗn đản! Nàng ở trong lòng mắng Cố Dần Thành, ý thức được hành động của bản thân ngây thơ còn càng giống như trẻ con...

      Cũng thể trách Diệp Huyên đến bây giờ còn tức giận, dù sao lần trước hỗn đản này hơi quá đáng, ép buộc Diệp Huyên mấy ngày trở lại bình thường. Con sói to được hai ngày rồi, Diệp Huyên nằm mơ còn mơ thấy bản thân ở trước công chúng bị làm đến phun nước tiểu.

      được, thể lại nghĩ tiếp, nàng vội sang chuyện khác: "Đúng rồi, hôm nay ta ở đó thấy được người quen, huynh đoán là ai."

      "Còn có thể là ai", Cố Dần Thành cho là đúng, "Chắc là Quỳnh Hoa."

      Nhìn thấy Quỳnh Hoa, Diệp Huyên cũng kinh ngạc. Dù sao Quỳnh Hoa có tiếng như thế, Triệu Mậu muốn lôi kéo người, liên hệ với nàng ta sao? Nhưng hai người tốt xấu cũng coi như tình địch, đều là người xuyên , lại là sư tỷ muội, chợt ở trong này gặp mặt, vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.

      Quỳnh Hoa ôn hoà như trước, bất quá chỉ hơi gật đầu cái, rồi theo vài người quen.

      Diệp ở trong khoảng thời gian này cũng biết vài người xuyên , trong đó người tên là Tôn Tú Tú : "Diệp sư muội, Quỳnh Hoa đạo hữu và muội là đồng môn ", thấy Diệp Huyên gật đầu, nàng bát quái hề hề chớp mắt vài cái, "Nàng ta ở trong môn của các muội, có phải nam đệ tử đều khóc gào muốn kết hôn với nàng ta? Chậc chậc, nàng ta lại là Mary Sue sống."

      Diệp Huyên khỏi đen mặt: "Người ái mộ Quỳnh Hoa sư tỷ, quả rất nhiều." Nhưng nam đệ tử phái La Phù cũng còn chưa tới mức đều hồ đồ đến nông nỗi đó...

      Tôn Tú Tú vừa vặn cùng Liễu Bạch người xuyên khác là sư huynh muội, Liễu Bạch vội : "Sư muội, đừng ở sau lưng nghị luận người ta", hai người bọn họ mới xuyên lâu, còn chưa đứng vững căn cơ, nghị luận lại là Quỳnh Hoa ở trong phần đông người xuyên được cho là đáng chú ý, Liễu Bạch đương nhiên thập phần cẩn thận, Tôn Tú Tú bĩu môi, đến cùng thêm nữa, Liễu Bạch nhìn về phía Diệp Huyên, "Diệp sư muội, ta nhìn dáng vẻ của muội, quan hệ với Quỳnh Hoa đạo hữu tựa hồ cũng bình bình?"

      Diệp Huyên gật đầu: "Chúng ta tuy là đồng môn, nhưng ở cùng trong đạo cung, ngày thường cũng có bao nhiêu quan hệ."

      "Vậy cũng kỳ quái", Liễu Bạch hạ giọng, "Muội có biết, ta và Tú Tú đều là Triệu đạo hữu dẫn tiến, lúc trước ta từng nghe , cùng với Quỳnh Hoa đạo hữu quan hệ cá nhân tệ, ít đồng nghiệp, thân phận đều thông qua Quỳnh Hoa đạo hữu mới biết được, trong đó, cũng bao gồm muội."

      Tiền truyện thiên hai mươi ba

      "Quỳnh Hoa phải là người xuyên thông qua môi giới xuyên " bên kia tinh thạch truyền , giọng Cố Dần Thành khẳng định, "Nàng ta là thân xuyên, thân xuyên phí tổn thấp, phiêu lưu cao, đại lý hắc nhân làm loại công việc này. Ít nhất theo ta điều tra, Hà tiên sinh tiếp nhận thân xuyên."

      "Vậy nàng làm sao có thể biết thân phận phận xuyên của ta?" Diệp Huyên nhíu mày.

      Khác với hồn xuyên, thân xuyên mang đến thời loạn lưu, Cố Dần Thành thân là quản lý viên thời , người có dụng cụ đặc thù, có thể cảm nhận được thời dao động. Cho nên lúc trước nhận thấy có người thân xuyên đến thế giới này, sau đó thông qua Quỳnh Hoa xác định thân phận của Diệp Huyên, nhưng Quỳnh Hoa khác, Diệp Huyên ngụy trang tốt như thế, trừ phi là như Cố Dần Thành hoài nghi ngay từ đầu, bằng nàng bị phát ra.

      "Chỉ có khả năng", Cố Dần Thành nghĩ nghĩ, " hẳn là lúc ở thế giới chủ, muội bị nàng ta phát ."

      Khi đó Diệp Huyên thân là người qua đường vô tội, bị Quỳnh Hoa lúc xuyên gây ra thời loạn lưu lan đến, có lẽ Quỳnh Hoa chính là ở lúc kinh hồng thoáng qua nhìn thấy được bộ dạng Diệp Huyên. Sau đó hai người dừng ở hai địa phương khác nhau, nhưng mà cơ duyên xảo hợp, đều bái vào phái La Phù.

      Nếu quả là như vậy, lên Quỳnh Hoa xa giống Diệp Huyên tưởng tượng ý nghĩ đơn giản như vậy. Ít nhất khi nàng ta đối mặt với "Đồng hương" Diệp Huyên này, chưa bao giờ toát ra cái gì khác thường. Lần này nếu phải Triệu Mậu mồm rộng, đem chuyện Quỳnh Hoa làm cho Liễu Bạch, Diệp Huyên vạn vạn cũng thể ngờ được, thân phận của mình là bị Quỳnh Hoa trọc phá.

      "Nàng ta có phải hoài nghi đến huynh hay ?" Đây là chỗ Diệp Huyên lo lắng nhất.

      "Yên tâm, " Cố Dần Thành cười , "Ta cũng xem người xuyên ", bởi vì dã tâm, tiếc đánh vỡ thời , những người này mặc kệ trước mặt người khác biểu lộ dáng vẻ ra sao, nhưng tuyệt phải bản thân mình, "Đương nhiên", dừng chút, "Trừ bỏ con thỏ mơ hồ bị cuốn vào."

      Diệp Huyên tức giận đến nghiến răng, lại thể thừa nhận nàng quả chơi được mưu quỷ kế, hừ tiếng: "Vậy huynh đừng cầu ta đánh yểm trợ cho huynh."

      Bị rơi vào trạng thái mất tích, Cố Dần Thành kỳ thực trốn ở chỗ cách sơn môn phái La Phù xa, thời dưới phái La Phù đều cho rằng là sinh tử chưa biết, đạo cung Cửu Nhạn lại càng mảnh mây đen mù mịt. Dưới tình huống như vậy, có người kiềm chế được, rốt cục lộ ra dấu vết.

      Diệp Huyên cười tủm tỉm : "Gần đây Lý Triệt sư huynh trong phái, tựa hồ thiếu kiên nhẫn đó."

      "Lý Triệt phải người xuyên ", Cố Dần Thành khẳng định, hồn xuyên mang đến thời loạn lưu, cho nên Cố Dần Thành thể nhận ra lúc bọn họ xuyên , nhưng chỉ cần người xuyên tới gần phạm vi linh giác của Cố Dần Thành, dụng cụ người có phản ứng. Lý Triệt cũng là đệ tử phái La Phù, nếu là người xuyên , sớm bị Cố Dần Thành phát .

      Cố Dần Thành ở Phái La Phù cả trăm năm, trừ vài người vừa thân xuyên tới đây, người xuyên trong môn đều bị đuổi về thế giới chủ. Nếu thực người xuyên núp ở phái La Phù cũng bị phát , vậy chỉ có thể người này tu vi cao hơn . Nhưng Cố Dần Thành là Nguyên tu sĩ, tu vi còn cao hơn Nguyên tu sĩ, toàn bộ Tu Chân Giới cũng chỉ có Nguyên thần Vô cùng vốn cực kì thưa thớt.

      Người như thế, chẳng sợ Cố Dần Thành biết được thân phận, dù có biết cũng có biện pháp nào.

      "Lần trước người lén lút ở ngoài phòng chính là Lý Triệt, nhưng biết người vào trường quan động thiên có phải ", Cố Dần Thành trầm ngâm, " hẳn là làm người rất có vốn liếng, Lý Triệt cũng là đệ tử trực hệ, người có thể thỉnh động , đơn giản."

      Diệp Huyên nghĩ nghĩ: "Có phải là Quỳnh Hoa hay ? Ta nghe Nam Tinh sư tỷ , Lý Triệt Quỳnh Hoa, còn biểu lộ tình ý với nàng ta." Nếu trước kia, Diệp Huyên hoài nghi Quỳnh Hoa, nhưng có chuyện phía trước, nàng có cách nào nghĩ khác.

      Trọc phá thân phận người xuyên của nàng, đối với Quỳnh Hoa có chỗ tốt gì. Dù nàng ta là vì trong lòng khó chịu chuyện Cố Dần Thành cùng với Diệp Huyên, làm như vậy cũng tổn hại được Diệp Huyên. Nàng càng hoài nghi Quỳnh Hoa cùng Hà tiên sinh thần bí kia có liên quan, tuy rằng Cố Dần Thành khẳng định thân phận quản lý viên thời của cũng bị tiết lộ, nhưng sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

      "Muội cần chú ý Lý Triệt, ta tự nhiên có biện pháp", Cố Dần Thành cắt đứt Diệp Huyên suy tư, "Việc này khó bề phân biệt, bên kia lại có tụ hội, muội cũng cần tham dự."

      Diệp Huyên gật gật đầu, nàng tuy rằng lo lắng Cố Dần Thành, nhưng biết cân lượng của mình, cùng với ra ngoài chạy loạn, vẫn là nên đợi trong sơn môn, miễn cho để người khác thừa dịp, bị lấy làm lợi thế uy hiếp Cố Dần Thành.

      Thấy nàng phản đối, Cố Dần Thành vừa lòng cười : "ừ, con thỏ thực ngoan."

      Diệp Huyên mặc kệ hỗn đản này đùa giỡn, nàng cảm thấy bản thân nàng đại khái quen, giới hạn cuối có xu thế bị kéo thấp đến vô hạn. Chẳng lẽ về sau ta cũng biến thành sắc phôi da mặt dày? Nghĩ cảnh tượng như vậy, Diệp Huyên liền kìm lòng đậu run lên.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Hi vọng Cố bình yên cùng thỏ con về thế giới chủ.
      Chúc @heavydizzy, @Thanh Thanh Mạn 20/10 vui vẻ và hạnh phúc. Chúc 2 editor bền bỉ có tâm luôn xinh đẹp.
      Thanh Thanh Mạn, heavydizzyTuanh83 thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện chương 24

      Thương lượng với Cố Dần Thành tốt rồi, Diệp Huyên liền thanh thản ổn định ở trong sơn môn tu luyện. Sau đó Triệu Mậu và Tôn Tú Tú mời Diệp Huyên tham gia tụ hội, đều bị Diệp Huyên lấy lí do sắp tới đột phá mà cự tuyệt. Nàng quả cũng láo, Diệp Huyên thời là Trúc Cơ tầng mười , cách tầng mười hai đại viên mãn chỉ kém bước mà thôi.

      Còn lại đến bây giờ, cần nhất bình tâm tĩnh khí, Trúc Cơ kỳ tầng mười hai đại viên mãn rồi, mới có cơ hội bắt đầu đánh sâu vào Kim Đan kỳ. Cũng chỉ có thuận lợi kết đan, tu sĩ mới xem như có thể chân chính ngự khí thành vân, tường du thiên địa, nhìn thấy thiên địa đại đạo.

      Diệp Huyên có đôi khi cũng nghĩ, bản thân nàng vì Quỳnh Hoa mà xuyên đến thế giới này, đến cũng là cơ duyên của nàng. Nếu phải xuyên , nàng có khả năng được đến pháp môn tu đạo, có thể ăn gió uống sương, giờ có thể hưởng hơn hai trăm năm nguyên thọ. Càng thể gặp Cố Dần Thành, cùng người nọ có đoạn cảm tình như vậy.

      Nàng chỉ biết bình bình đạm đạm làm tiểu viên chức của mình, cả đời cũng có khả năng có cơ hội kết bạn với Cố Dần Thành, cũng thể gặp được quang cảnh kỳ diệu này. Có đôi khi nàng có thể lý giải những người hao hết tâm tư muốn xuyên , tựa như Quỳnh Hoa, nếu phải thân xuyên, nàng ta cũng có nhân sinh ràng như vậy.

      Nhưng mà thành lập nhân sinh của mình hy sinh của dân bản địa ở thế giới này, chẳng sợ những người xuyên này đều là "Đồng hương" của mình, Diệp Huyên cũng thể làm việc cẩu thả cùng bọn .

      Cứ như vậy, tháng ngày nhìn như bình tĩnh, Diệp Huyên thuận lợi đột phá đến tầng mười hai đại viên mãn của Trúc Cơ kỳ. Trong thế hệ đệ tử ngoại môn, vì thành tích của nàng tương đương xuất sắc, nên được truyền công trưởng lão của đạo cung Cửu Nhạn triệu kiến.

      Trưởng lão kia : "Ta nhìn con ngày thường cần cù thành khẩn, tích lũy thiện công phong phú, cũng từng đổi đan dược pháp khí, giờ đạo cung muốn thưởng cho con, con muốn cái gì, ngại ra."

      Diệp Huyên đầu tiên là cung kính tạ ơn, nghĩ ngợi rồi câu môi cười : "Trưởng lão cho phép con..."

      Nàng ra khỏi truyền công điện, chưa được mấy bước, lại gặp Quỳnh Hoa ở góc.

      Quỳnh Hoa bộ dáng lạnh lùng như trước, thấy Diệp Huyên hơi vuốt cằm cái. Diệp Huyên cũng thèm để ý, theo môn quy hoàn lễ lui về phía sau bên, chuẩn bị chờ Quỳnh Hoa qua, nghĩ tới nàng ta hai bước, lại dừng lại : "Lúc trước vài lần tụ hội, ta hình như nhìn thấy muội."

      Diệp Huyên rùng mình trong lòng, mặt bất động thanh sắc : "Sư tỷ có thể nhớ kỹ ta, là vinh hạnh của sư muội. Vì khi đó ta sắp tới đột phá, cho nên ở lại sơn môn tiềm tu, cũng chưa từng xuống núi."

      "Nguyên lai là như vậy", Quỳnh Hoa là kim đan tu sĩ, chỉ liếc mắt nhìn Diệp Huyên cái, liền biết là vừa tới đại viên mãn của Trúc Cơ kỳ, cũng phải là dối, nàng ta gật gật đầu, "Tụ hội tiếp theo vào ngày mai, muội cũng xuất quan, vậy cùng ta."

      Diệp Huyên nguyên bản vẫn đề phòng Quỳnh Hoa, nghe xong lời này, càng như lâm đại địch, nhưng nàng biết trong hồ lô Quỳnh Hoa muốn làm cái gì, nếu cự tuyệt, có phải ảnh hưởng đến Cố Dần Thành hay ? Trong đầu cân nhắc các loại khả năng, kỳ thực Diệp Huyên bất quá chỉ sửng sốt chớp mắt, lập tức trả lời: "Sư tỷ nguyện cùng ta, đương nhiên là vô cùng tốt. Nhưng ta có mấy đồng bạn quen biết, biết có thể cùng sư tỷ hay ?"

      Quỳnh Hoa thản nhiên : "Mang theo bọn họ là được."

      Nàng như vậy, Diệp Huyên lại có chút mò Quỳnh Hoa muốn làm gì, ít nhất có người khác cùng , Quỳnh Hoa nửa đường hạ sát thủ với mình. Nàng vội vã thầm liên hệ với Cố Dần Thành, nhưng Cố Dần Thành đại khái là bị chuyện gì bận rộn, bên kia truyền tinh thạch có người đáp lại, Diệp Huyên đành phải để lại phi thư cho . Lại vội vã mời Liễu Bạch và Tôn Tú Tú, nghĩ nghĩ cảm thấy lo lắng, đến Triệu Mậu cũng gọi.

      Ngày thứ hai Quỳnh Hoa quả nhiên đúng hẹn tới tìm Diệp Huyên, vài người hội hợp ở ngoài sơn môn phái La Phù, tất cả vừa gặp, đều là người quen, cũng tính là xấu hổ. Tôn Tú Tú lén lút truyền cho Diệp Huyên: "Diệp sư muội, Quỳnh Hoa sao lại đến?"

      Diệp Huyên trong bụng cười khổ, ta cũng muốn biết a, ngoài miệng chỉ : "Sư tỷ muốn ta cùng , dứt khoát tất cả cùng kết bạn, chẳng phải là tốt sao?"

      "Tốt cái gì nha", Tôn Tú Tú thầm, "Muội xem Triệu đạo hữu, tròng mắt đều sắp dính ở người nàng ta."

      Diệp Huyên cũng cảm , đều là nam nhân, Liễu Bạch cũng có gì, nhưng Triệu Mậu lại khó coi. Quỳnh Hoa đại khái là muốn nhăn mặt, câu được câu có lệ Triệu Mậu, là người sáng suốt đều nhìn ra được đến nàng ta cố nén kiên nhẫn, Diệp Huyên càng cảm thấy kỳ quái.

      Tốt xấu là đồng môn, tính tình Quỳnh Hoa nàng biết, chưa từng tạm nhân nhượng vì lợi ích chung như vậy? Nàng ta vốn có thể phất tay áo rời , lại còn cố nén, đủ thấy nàng ta nhất định phải cùng Diệp Huyên quyết tâm đường.

      Nữ nhân này, đến cùng đánh cái chủ ý gì Dường như sợ nàng chạy trốn...

      Diệp Huyên thu xếp lấy mười hai vạn phần tinh thần, cũng may dọc đường gió êm sóng lặng, mấy người thuận lợi tới kia chỗ cửa vào động thiên. Vừa vào động thiên, Quỳnh Hoa lại lập tức bước . Triệu Mậu thấy chiếm được tiện nghi, đành phải phẫn nộ vung tay, tìm đồng bạn phía trước với Liễu Bạch: "Lần này Hà tiên sinh cũng đến, mấy người ở lâu vài ngày, có rất nhiều ưu việt."

      Diệp Huyên nghĩ tới Hà tiên sinh thế nhưng cũng đến, nhìn quanh bốn phía, quả nhiên, tu sĩ đến nhiều hơn vài lần so với trước đây. Ngay lúc bọn họ chuyện, còn có tu sĩ ngừng ào ào chạy tới, nghĩ đến đều là vì Hà tiên sinh. Thô sơ giản lược đếm thử, Diệp Huyên khỏi lắp bắp kinh hãi, có đến bốn năm trăm người.

      Trong động thiên này có phần động phủ, mặc dù xây sửa thô ráp, nhưng tu sĩ vốn cũng để ý nhiều. Mọi người tùy ý tìm động phủ lưu lại, xem ra đều phải đợi Hà tiên sinh đến. Diệp Huyên càng cảm thấy bất an, nàng còn muốn chạy, nhưng mỗi khi nàng triêu tới gần cửa động thiên, Quỳnh Hoa biết từ nơi nào nhảy ra, hỏi Diệp Huyên: "Sư muội phải ? Việc trọng đại như thế, sao lưu lại."

      Diệp Huyên xem như nhìn minh bạch, Quỳnh Hoa muốn nàng ở lại chỗ này. Nàng dứt khoát cũng nghĩ biện pháp trốn nữa, cười : "Ta sao lại phải , nhưng mà sư tỷ, quan tâm sư muội như vậy, trong lòng ta sợ hãi."

      Quỳnh Hoa bị nàng cứng mềm đâm câu, đáy mắt phát lạnh, hừ lạnh : "Ngươi... Dù là uy phong, bất quá là ỷ vào Lâm Uyên sư huynh, ngươi cũng chỉ..." nửa, nàng ta tự biết lỡ, vội dừng lại nóineã, vừa mạnh mẽ liếc Diệp Huyên cái, phất tay áo liền .

      Hai người triệt để xé rách mặt, Diệp Huyên cũng lười giả bộ diễn "Đồng môn tình thâm" cùng nàng ta. Quỳnh Hoa để nàng , Diệp Huyên liền lén lút tìm Tôn Tú Tú và Liễu Bạch, đem chỗ nghi ngờ của mình cho bọn họ.

      Liễu Bạch trầm ngâm: "Chẳng lẽ có biến cố gì?" nghĩ nghĩ, với Tôn Tú Tú, "Sư muội, Diệp đạo hữu tại bị theo dõi, khi như vậy, muội nghĩ biện pháp chuồn ra, việc này cho Mẫn sư thúc." -- Mẫn sư thúc này cũng là người xuyên , vừa vặn là sư môn trưởng bối của Tôn Liễu hai người, thời còn chưa tới.

      Vài người thương nghị phen, Tôn Tú Tú liền tìm cơ hội ly khai động thiên. Diệp Huyên tìm động phủ yên tĩnh chờ, biết thế nào, trong lòng cũng yên tĩnh, tổng cảm thấy sắp phát sinh đại gì.

      Đến cùng là chuyện gì? Hà tiên sinh, Quỳnh Hoa, người xuyên ... Đủ loại tin tức phức tạp trong đầu nàng ngừng xoay quanh, nàng cảm thấy mình giống như đụng vào môn đạo, lại thủy chung bắt được kinh hồng thoáng nhìn kia.

      Nhiều người xuyên tụ tập cùng nhau như vậy, là rất ít có. Lý Triệt nửa đêm tiến đến giám thị nàng trăm phần trăm là dân bản địa của thế giới này, mục đích của là cái gì? Quỳnh Hoa cùng với Lý Triệt, nếu quả có quan hệ, vậy là loại quan hệ nào?

      Nàng suy tư, bỗng nhiên, mặt đất dưới chân toàn bộ như chấn động lên.

      Mọi người ào ào cúi đầu, chỉ nghe ầm vang tiếng trầm đục phá thiên khung đáng kinh ngạc, cửa vào bất định bên ngoài động thiên kia mơ hồ bị đạo thiên kiếp lôi điện bổ trúng, nháy mắt sụp xuống!

      Diệp Huyên bỗng nhiên đứng dậy, trong khói bụi, vài bóng người chật vật trốn vào, trong đó còn có Tôn Tú Tú. Nàng đầy người là máu, kinh hoàng hô to: "Là Nguyên tu sĩ! nhiều Nguyên tu sĩ, đều đánh tới!"

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện chương 25

      Tại đây trong thế giới này, Nguyên tu sĩ số lượng cực kì thưa thớt. Như phái La Phù được xưng là tông môn đệ nhất đương thời, trong phái mấy ngàn đệ tử, cũng bất quá mới chỉ có năm sáu Nguyên tu sĩ thôi. Nhưng hôm nay nghe tu sĩ trốn vào hoảng sợ hô to, lại ngoài động thiên tụ tập hơn mười Nguyên tu sĩ.

      Mà hơn mười Nguyên tu sĩ đó đồng thời ra tay có ngoại lệ, thế công phiên giang đảo hải đều đánh vào động thiên.

      Trong nhất thời chỉ nghe tiếng sấm ù ù, điện quang từng trận, mặt đất giống như bị cự long bừng tỉnh điên cuồng bốc lên, chấn động toàn bộ động thiên, khói bụi nổi lên bốn phía, nghiễm nhiên có vẻ sắp sập đổ.

      Nhưng mà sau kích, ngoài động thiên lập tức nổi lên tầng thanh quang mênh mông. Vô số hoa văn huyền ảo lấp lóe lưu chuyển phía , phảng phất tinh thần chuyển động đầy trời, đồng thời thế công kích đều bị chắn bên ngoài động thiên.

      "Đây là..." đồng tử Diệp Huyên hơi co lại, "Trận pháp."

      nghĩ tới ngoài động thiên lại bố trí trận pháp lợi hại như thế, có thể ngăn trở mười mấy tu sĩ Nguyên cùng công kích. Nhóm người xuyên vất vả trốn vào, nhất thời nhàng thở ra: "Đều nơi động thiên này là của Hà tiên sinh, chỉ sợ trận pháp này cũng là bày ra."

      Liễu Bạch lúc này chạy tới bên cạnh Tôn Tú Tú, sốt ruột đút Tôn Tú Tú ăn đan dược: "Sư muội, đến cùng xảy ra chuyện gì?"

      Chung quanh tu sĩ cũng đều phân thần lắng nghe, Tôn Tú Tú hoãn khí, lúc này mới xoa xoa máu mặt : "Lúc trước sư huynh bảo ta ra ngoài tìm Mẫn sư thúc, ai biết ta còn chưa xa, có vài đạo độn quang bay tới, các tu sĩ này cái gì cũng , nâng tay liền công kích chúng ta."

      Nàng chúng ta, đương nhiên là những người xuyên từ bốn phương tám hướng chạy tới tham gia tụ hội. Những người xuyên này gặp hay ho còn chưa kịp phản ứng lại, ào ào ngã xuống. Mà theo Tôn Tú Tú , trừ Nguyên tu sĩ, bên ngoài còn có mấy chục kim đan tu sĩ, cộng thêm Trúc Cơ, luyện khí tu sĩ. Trong những người này có tán tu, còn có rất nhiều gương mặt quen thuộc.

      "Ta nhìn thấy tiền bối phái Vân Tiêu, tiền bối phái Quy Chân, "Tôn Tú Tú ánh mắt nhìn phía Diệp Huyên, "tiền bối phái La Phù cũng có ít..."

      Diệp Huyên trong đầu vốn ý niệm, lúc này nghe Tôn Tú Tú , cả trái tim thẳng tắp trầm xuống, có thể khẳng định : "Chư vị, ta nghĩ... Chúng ta bị vây công", nàng ngẩng đầu, ánh mắt trầm ngưng, "Bị dân bản địa của thế giới này vây công."

      Lời vừa ra, mọi người nhất thời ồ lên.

      Diệp Huyên cũng thêm nữa, tinh tế cân nhắc, dĩ nhiên đem dấu vết lúc trước để lại toàn bộ phân tích ràng. Lúc trước Lý Triệt nửa đêm nhìn lén phòng nàng, vô luận như thế nào nàng cũng thể nghĩ được nguyên do, vốn hoài nghi Lý Triệt bị Quỳnh Hoa sai sử, tại nghĩ đến, cùng với hôm nay nhóm người xuyên bị vây công hẳn là có quan hệ.

      Cố Dần Thành Lý Triệt là dân bản địa thế giới này, vật tuyệt đối sai. Còn Diệp Huyên có cái gì đáng để Lý Triệt giám thị? Khả năng lớn nhất là vì thân phận của nàng -- thân phận người xuyên .

      Quỳnh Hoa sớm biết động thiên cũng bị vây công, cho nên nàng ta mới có thể mời Diệp Huyên tham gia tụ hội, hơn nữa để Diệp Huyên rời . Thân phận của Diệp Huyên bị Quỳnh Hoa tiết lộ cho Triệu Mậu, nguyên nhân cũng rất đơn giản, nàng ta muốn Diệp Huyên bị chọc thủng, bởi vì có bị chọc thủng, Diệp Huyên mới trở thành địch nhân của dân bản địa thế giới này.

      Về phần những dân bản địa vì sao muốn công kích người xuyên , nguyên nhân nghĩ đến có rất nhiều. Nhóm người xuyên đoạt xá thủ đoạn khốc liệt, nhiều người ngoại lai như vậy, đương nhiên có thể khiến cho dân bản địa cùng chung mối thù... Đủ loại chuyện như vậy, dù Diệp Huyên là người xuyên xem ra, cũng cảm thấy rất nhiều "Đồng hương" của mình đáng chết.

      Trận vây công này hẳn trù tính lâu ngày, có nhiều tu sĩ trong tông phái biết được việc này liên hợp lại, rốt cục đợi đến khi người xuyên bởi vì Hà tiên sinh ào ào tới động thiên này, vào hôm nay đem tất cả người ngoại lai đó lưới bắt hết.

      Hiểu nội tình Quỳnh Hoa có thể đầu hàng dân bản địa, cũng có thể bị người hiếp bức. Diệp Huyên thậm chí đoán, người xuyên giống như nàng ta, chỉ sợ có ít.

      Lúc này, ngay từ đầu kinh hoảng rồi, có rất nhiều người xuyên cũng bình tĩnh lại. Bọn họ bên trong có tu sĩ Nguyên , đương nhiên ngồi chờ chết.

      "Chư vị, xé rách mặt, hôm nay hợp lại xông lên lần, chỉ sợ chúng ta đều bỏ mạng ở nơi đây." Trong đó Nguyên tu sĩ trầm giọng , "Lấy ý kiến bổn tọa, chư vị đồng tâm ra lực, cùng nhau giết ra ngoài!"

      "Giết ra ngoài!"

      "Giết ra ngoài!"

      ... Lập tức có tu sĩ phụ họa .

      Nhưng có tu sĩ : "Bên ngoài còn có mười mấy Nguyên tu sĩ, ở chỗ này còn có trận pháp bảo hộ, ra ngoài chính là thi cốt vô tồn!"

      "Trận pháp giữ được nhất thời, cũng giữ được mãi mãi." Phảng phất là hòa cùng lời của tu sĩ này, bên ngoài lại truyền đến tiếng nổ kinh thiên động địa, động thiên kịch liệt chấn động, hoa văn trận pháp kim quang đại thịnh, lại có dấu hiệu diệt vong!

      "Trận pháp chống đỡ được bao lâu", Nguyên tu sĩ phụ trách chủ trì tụ hội , "Bất quá ta thông tri cho Hà tiên sinh, nhất định tới."

      Diệp Huyên nghe xong lời này, trong lòng vừa động: "Hay là, Hà tiên sinh là Nguyên thần Vô cùng?"

      Tu sĩ nghiêm nghị gật đầu: "Hà tiên sinh đúng là Hỗn Nguyên đạo quân."

      Nghe được lời ấy, nhất thời mọi người tình cảm lại trào dâng lên. Hỗn Nguyên đạo quân chính là Nguyên Thần vô cùng đứng đầu trong tán tu, cao nhân mà Tu Chân Giới đều biết, nghĩ tới chính là Hà tiên sinh. Diệp Huyên khỏi vừa vui lại sợ, vui là Hà tiên sinh khi tới rồi, lấy khả năng tu sĩ nguyên thần, dù hai mươi Nguyên tu sĩ cũng phải đối thủ. Sợ là Hà tiên sinh cường lực như thế, nếu thân phận của Cố Dần Thành bại lộ, chẳng phải là nguy hiểm vạn phần?

      Nàng cũng biết, lúc này Cố Dần Thành đứng ở trước mặt Hỗn Nguyên đạo quân, từ trong tay áo rút ra thanh trường kiếm hàn quang, khẽ cười : "Hỗn nguyên đạo quân, , Hà tiên sinh, nghe thấy lâu bằng gặp mặt, hạnh ngộ."
      Last edited: 24/10/18

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      nàng oi 25 sao k co j vậy
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :