1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện chương 9 (cao H)

      Chứng minh? chứng minh thế nào... Chờ Diệp Huyên mơ mơ màng màng phản ứng lại, nàng bị cởi hết quần áo nửa người , váy buông lỏng rơi hết xuống đến lưng, bị nam nhân đặt ở dưới thân.

      Cố Dần Thành dùng bàn tay chế trụ tay bé của nàng chống cự lung tung, bàn tay ở kiều khu thiếu nữ quang lỏa đốt lửa khắp nơi. Diệp Huyên cũng biết là thân mình của mình quá mức mẫn cảm, hay là hỗn đản này kỹ xảo khiêu khích rất cao siêu, chỉ chốc lát sau kiều hổn hển mềm thành bãi xuân thủy, giữa hai chân kẹp chặt cũng có dâm lộ chảy ra, trong khí cũng tỏa ra mùi thơm ngọt ngào khắp nơi.

      "Tiểu Huyên..." Cố Dần Thành ngậm bờ vai nàng hàm hàm hồ hồ liếm mút, "Ta là đệ tử trẻ tuổi có tu vi cao nhất trong môn phái, xảy ra loại chuyện này, cũng thể ra tay."

      Diệp Huyên bị cái lưỡi kia ở tuyết phu ngừng tác loạn liếm mút đến ý loạn tình mê, nghe vậy ngẩn ra, mới phản ứng lại là Dần Thành giải thích kiện ở đại hội Vạn Tiên kia, nàng hừ tiếng: "Huynh ra tay hay , đâu có gì liên quan tới ta." Ngoài miệng như thế, đến cùng trong lòng lại nổi lên tia ngọt ngào, mà chính nàng cũng chưa ý thức được.

      "Vậy muội chính là tức giận?" Cố Dần Thành chợt nhíu mày, ngẩng đầu lên, môi mỏng còn lưu lại vệt nước sáng bóng vừa rồi hôn Diệp Huyên, mà khuôn mặt tuấn tú của lại có vẻ lan tràn tà khí.

      Diệp Huyên khỏi đỏ mặt lên: "Ta có chuyện gì mà phải tức giận."

      "Ta ôm Quỳnh Hoa về gặp vài vị trưởng lão, muội cũng tức giận?"

      " , liên quan đến ta." Diệp Huyên bĩu môi, "Huynh thích ôm ôm, Quỳnh Hoa là đại mỹ nhân như vậy, nam nhân nào lại thích." Nàng vốn tưởng rằng bản thân mình biểu phi thường lạnh nhạt, đáng tiếc những lời này ra lại đầy mùi chua dấu được.

      Cố Dần Thành vừa nghe, sao còn , tay xoa xoa gò má trắng non mềm của thỏ : "Được được được, ta thích ôm, phải vì mọi người đều bị thương, ngươi lời ta câu muốn ta mang Quỳnh Hoa về, nếu ta lại phủi tay mặc kệ, có vẻ rất có nhân tình rồi, là ta chủ động muốn ôm Quỳnh Hoa, ừ " cúi người xuống hôn môi thiếu nữ, nỉ non ôm lấy cái lưỡi thơm tho , "Con thỏ của ta cũng thông minh, liếc mắt cái nhìn thấu chân tướng."

      "Ai là của huynh?!" Diệp Huyên thẹn quá thành giận, " phải là... phải là ngủ đêm thôi, thế nào ta lại thành của huynh."

      "Vậy", Cố Dần Thành lúc này xuống dọc theo cổ nàng thon dài, hôn lên nhũ khâu kiều mềm, "Ta là của muội?"

      "Phi! Thối biết xấu hổ."

      Con sói to thối biết xấu hổ cười tiếng, vùi đầu ở giữa bộ ngực hương hoạt nõn nà, liếm lại mút càng triền miên. Thiếu nữ môi khắc chế nổi phát ra tiếng kêu kiều, tay bé cũng bất tri bất giác ôm lấy cổ Cố Dần Thành, mông nhiệt tình ưỡn lên nghênh đón .

      Trận này đương nhiên là nước chảy thành sông, nhàng vui vẻ đầm đìa, nhục phùng nho hẹp ngay từ đầu còn nuốt nổi côn thịt nam nhân quá mức thô trưởng kia, được Cố Dần Thành ôn nhu nhẫn nại âu yếm, Diệp Huyên siết chặt hai cái chân , thắt lưng mảnh khảnh ngả về phía sau, cơ hồ cong thành cành liễu mềmmại, khi gậy thịt đâm vào toàn bộ, hai người bọn họ đều hẹn mà cùng than thở tiếng, sau khi cảm giác no trướng quá mức mãnh liệt kia chậm rãi biến mất, Cố Dần Thành đè nén tiếng gầm xuống cổ họng, lập tức vừa hung tàn lại ác liệt thao làm.

      Diệp Huyên bị va chạm ai ai kêu lên, mảnh thịt mềm mại bị đám lông thô cứng hàng của nam nhân liên tục cọ vào, vừa tao vừa ngứa, cứng rắn thành hòn đá sưng đỏ như máu, nàng chỉ đành cầu xin nam nhân cần vào sâu như vậy: "A, a... Quá sâu, ra ngoài... ra ngoài chút..."

      " ra ngoài chút sao có thể thao đến tiểu tử cung của muội, " Cố Dần Thành chỉ có theo lời, ngược lại thắt lưng hẹp càng đẩy mạnh mạnh đem đại dương đâm vào trong tiểu bi càng sâu, trừu sáp tần suất quá mức nhanh chóng, dâm dịch trong hoa đạo bị thân gậy cuốn bọc vẩy ra ngòa, thậm chí còn bắn lên bụng , " muốn ta ra ngoài chút, hử?" Dứt lời trùng trùng đụng vào hoa tâm, hung mãnh hận thể muốn cả hai cái trứng cũng đều chen vào trong.

      "Ô, ư ô..." Diệp Huyên bị thao ra lời, đầu đong đưa lung tung, đâu còn tinh lực vô cớ gây rối với Cố Dần Thành. Nàng như vậy đương nhiên là theo ý con sói to, con sói to làm sao có thể tưởng tượng được, thân mình con thỏ vừa kiều lại nộn, chịu nổi bản thân đùa bỡn, đem nàng thao đến mơ hồ, đương nhiên để con sói to muốn làm gì làm.

      Đáng thương Diệp Huyên tốt xấu cũng là tu sĩ có giá trị vũ lực cũng tệ, ở dưới tay Cố Dần Thành chỉ có thể bị chà đạp lăn qua lộn lại, dâm thủy chảy lần lại lần, làm ướt toàn bộ cái mông . Cố tình nàng lại thể mình thoải mái, bị người nam nhân thao làm như vậy, chỉ đánh sâu vào thị giác sợ là cũng có thể đạt tới cao trào. Nàng đành phải vừa khóc hô cầu xin tha thứ, vừa ở trong lòng an ủi bản thân, trừ cái vú bị xoa đau, tiểu huyệt bị thao buốt, tóm lại nàng kiếm được ít lợi?

      vất vả chờ Cố Dần Thành bắn hai lần, vừa thỏa mãn rồi, Diệp Huyên níu chặt cánh tay để lăn xuống từ người mình: " xong việc, vậy sư huynh cũng phải thôi."

      Nam nhân lấy mặt cọ cọ ở nàng cổ, ôm eo của nàng buông tay. Côn thịt mềm xuống vẫn lớn như trước, còn tắc ở trong hoa huyệt Diệp Huyên, làm cho bụng nàng đổ tràn đầy tinh dịch đều giữ ở bên trong, Diệp Huyên cả người như nhũn ra, bị Cố Dần Thành cọ cọ, giống như phía sau là con cho to nóng hừng hực cọ nàng, muốn vươn chân đá , lại bị cọ thể xuống chân, đành phải : "Sư huynh, ta với huynh, huynh có nghe ?"

      "... có nghe." Cố Dần Thành hàm hàm hồ hồ trả lời, lưỡi to còn liếm tới liếm lui cổ thiếu nữ.

      "Vậy huynh còn mau ."

      " ." Hỗn đản này bắt đầu chơi xấu.

      Diệp Huyên nhất thời tức có chỗ phát: "Giữa ban ngày, nếu như bị ai thấy làm sao bây giờ?"

      "Thấy thấy thôi." Cố Dần Thành lười biếng trả lời, trong thanh còn mang theo ý cười sau khi thoả mãn, lại nhìn vành tai của Diệp Huyên, cái lưỡi tiếp tục lên liếm mút.

      Diệp Huyên đẩy ra, trốn thoát, nâng đầu Cố Dần Thành bắt ngẩng đầu nhìn nàng, trợn tròn đôi mắt thỏ sáng lấp lánh: "Trước tiên là cho , ta và huynh chỉ là quan hệ bạn tình, huynh cũng đừng tưởng được tấc lại muốn tiến thước."

      "Bạn tình?"

      Diệp Huyên nghe thấy nam nhân thấp trầm hỏi lại, nghĩ khả năng bạn tình có ý tứ gì, vội giải thích: "Chính là giống Tố Vân sư tỷ và nam sủng của nàng."

      còn chưa dứt lời, mặt Cố Dần Thành đen lại.

      "Ách", Diệp Huyên nghĩ nghĩ, đại khái nam sủng này định nghĩa lắm, lại giải thích, " hẳn là như Thanh Diệp sư bá và lô đỉnh của nàng?"

      Được rồi, thế này mặt Cố Dần Thành càng đen.

      =====================================================

      Nhật ký của con sói to 3--

      Lần thứ hai ăn con thỏ (ω)

      Mĩ vị (ˉ﹃ˉ)

      ... mĩ vị (ˉ﹃ˉ)

      Muốn ngừng mà được (ˉ﹃ˉ)

      Cái gì? Con thỏ muốn chạy?! Hừ, có cửa đâu (# ̄~ ̄#)

      PS: bạn Huyên gọi bạn Cố là pháo hữu, từ này rất phổ biến bên TQ, tức là chỉ có quan hệ tình dục mà ko xác định tình cảm lâu dài, như kiểu tình 1 đêm.
      Last edited: 29/9/18

    2. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Chén xong mới có thời gian để giải quyết xem ai là ai chứ nhỉ.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Cố sư huynh à, hoá ra huynh chỉ là lô đỉnh thôi nha. Muahahaha
      heavydizzy, Thanh Thanh MạnTuanh83 thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện chương 10

      Con sói to tức giận hậu quả chính là con thỏ bị bắt lấy đặt đùi ba ba ba đánh mông chút, con thỏ bị đánh đến nước mắt lưng tròng, con sói to còn hung tợn hạ giọng : "Nam sủng? Lô đỉnh? Xem ra sư muội đối với ta vừa lòng, ta đây ngày mai lại đến, sư muội cũng nên cự ta ngoài cửa."

      Diệp Huyên nghĩ tới Cố Dần Thành da mặt lại dầy như thế, nhưng mà nàng đủ phóng túng, là làm bạn tình, nếu Cố Dần Thành tới cửa, dù tính là vì để thua trận nàng cũng thể cự tuyệt a... Giật mình phát tựa hồ mình lại tự đào hố cho mình, rồi ngốc hề hề chủ động nhảy vào, Diệp Huyên hối hận thầm nghĩ muốn đòi lại.

      Cũng may ngày thứ hai đội ngũ tham gia đại hội Vạn Tiên trở về núi, Cố Dần Thành bận việc vụ trong môn, có thời gian đến dây dưa với nàng.

      Theo mọi người về núi, chuyện của Cố Dần Thành và Quỳnh Hoa bắt đầu xôn xao. Vốn hai người này đều là nhân trung long phượng, thiên tư cao tuyệt, nam tuấn nữ tĩnh, quả nhiên là phi thường xứng dôi. đệ tử trong phái nghị luận ào ào, đến sư phụ Ngọc Hoa tiên tử của Quỳnh Hoa cũng vui vẻ khi việc thành.

      Cố Dần Thành cho Diệp Huyên là, lúc trước sở dĩ mình về núi trước, trừ nhớ con thỏ nhà mình, còn có nguyên nhân là vài sư trưởng đều muốn để và Quỳnh Hoa trở thành đôi. Cố Dần Thành chịu nổi phiền toái này, cố tình việc này thể triệt để xóa bỏ, cũng thể thẳng ra lời cự tuyệt, đành phải áp dụng yếu quyết là "Trốn" thôi.

      Những mưa gió này Diệp Huyên đương nhiên cũng từ trong miệng Nam Tinh mới biết được, Nam Tinh lo lắng trùng trùng: "Làm như thế nào cho phải? Ta nghe đến chưởng môn cũng đều vui khi việc thành, lại tiếp tục như vậy, Lâm Uyên sư huynh chẳng phải cùng với Quỳnh Hoa."

      Diệp Huyên cười nhạo: "Chỉ sợ tỷ quá coi thường Đại sư huynh, chuyện vừa ý, dù Thái Huyền Đạo Quân mở miệng, cũng làm theo."

      Nam Tinh vừa nghĩ, cũng quả là như thế, Lâm Uyên là Nguyên chân quân, tu sĩ lại giống phàm nhân chú ý lệnh của cha mẹ, lời của mai mối, Lâm Uyên nếu vừa ý, Ngọc Hoa tiên tử còn có thể cưỡng chế sao. Nàng khỏi cười : "Xem ra Lâm Uyên sư huynh hẳn là cam đoan với muội cái gì."

      Diệp Huyên nghe vậy, mặt chỉ đỏ lên, thanh thanh cổ họng đem lời đến đầu lưỡi nuốt vào. Kỳ thực Cố Dần Thành cũng hứa hẹn lời thề thốt linh tinh cái gì, bất quá là lúc Diệp Huyên cầm thoại bản ngẩn người, chậm rãi : "Muội xem trong thoại bản này, người người đều Cửu Lộ tiên tử, biết vì sao, ta chỉ thích tiểu sư muội của nàng ấy."

      Diệp Huyên nghe xong, trắng mắt liếc : "Miệng lưỡi trơn tru." -- vành tai nho dấu dưới sợi tóc lại đỏ lên.

      Nàng cũng biết bản thân mình sợ là động tâm với Cố Dần Thành, nhất thời vừa thấy ngượng ngùng, lại có chút yên. Như Nam Tinh , Cố Dần Thành và Quỳnh Hoa mới xứng đôi nhất, còn nàng có cái gì?

      đệ tử ngoại môn phổ phổ thông thông, có tu vi bản lĩnh, tư chất cũng bất quá chỉ bình bình. Tuy rằng sinh ra cũng đẹp, nhưng ở Tu Chân Giới, người người đều là tuấn nam mỹ nữ, cũng coi là gì. Sở trường duy nhất, đại khái chính là nàng ở con đường luyện đan coi như thiên tư thượng giai, dù như vậy, còn bởi vì người túng quẫn, cũng thể phát dương quang đại.

      Nghĩ như vậy, Diệp Huyên muốn hỏi Cố Dần Thành : Sao huynh lại nhìn trúng ta? Huynh đây là mù a, chính là mù a, có phải mù a?

      Cố Dần Thành nghe xong ý tưởng này của nàng, nhất thời cười đến ngã ra, bóp gò má nộn nộn của con thỏ , nhíu mày: "Muội đối với bản thân mình cứ tin tưởng như vậy?"

      " được bóp!" Diệp Huyên đẩy móng vuốt sói của ra, "Ta đây phải tin tưởng bản thân..."

      Đây là đối với bản thân có nhận thức ràng, nếu như Cố Dần Thành ưu tú như thế, Diệp Huyên cũng cả ngày cân nhắc loại chuyện này, nàng biết lí lẽ phải xứng đôi vừa lứa, cuộc sống trước kia có gì khiến nàng minh bạch, nàng là nhi như vậy, có ai để dựa vào, nếu muốn bớt bị thương tổn, vẫn nên tự mình hiểu lấy mới đúng.

      ánh mắt nam nhân ảm đạm xuống, xoa xoa nàng mũi nho phiếm đỏ: "Tiểu Huyên, ta biết muội lo lắng cái gì, yên tâm", mang theo ý cười nhu hòa, thanh trầm thấp từ từ vang lên, "Ta so với trong tưởng tượng của muội, càng hiểu biết muội nhiều hơn."

      Diệp Huyên còn chưa những lời này của đến cùng có ý tứ gì, Cố Dần Thành tìm sư phụ của mình là Thái Huyền Đạo Quân. Việc này Diệp Huyên vốn biết, sau đó lâu nàng phát chuyện lúc trước còn ồn ào huyên náo truyền bỗng nhiên biến mất, khỏi kỳ quái, tìm Nam Tinh tới hỏi, Nam Tinh nghi hoặc: "Muội biết?"

      Thấy Diệp Huyên lắc đầu, nàng nhịn được tề mi lộng nhãn: "Xem ra Lâm Uyên sư huynh là đặt muội trong tâm khảm, , chắc là muốn muội vì thế bận tâm."

      Kỳ thực người biết được nội tình việc này cũng nhiều, là Nam Tinh luôn luôn am hiểu hỏi thăm bát quái, mới dò xét được. Hóa ra lúc trước lời đồn đãi truyền ra mạnh mẽ như thế, nguyên nhân trong đó là có người trợ giúp, xuất lực lớn nhất đúng là sư phụ Ngọc Hoa tiên tử của Quỳnh Hoa. Cũng biết là bà ta tự chủ trương, hay là đáp ứng đồ đệ khẩn cầu, tóm lại Cố Dần Thành chuyện cùng sư phụ Thái Huyền Đạo Quân lần rồi, Thái Huyền Đạo Quân liền bái phỏng Ngọc Hoa tiên tử. đến vài ngày, lời đồn đãi liền biến mất.

      Diệp Huyên lúc này mới hiểu được Cố Dần Thành ở sau lưng yên lặng làm mọi việc, trong đó ngọt ngào tất nhiên là cần nhiều, ngược lại nghĩ đến chuyện quan trọng hơn. Thái Huyền Đạo Quân ra tay, vậy có nghĩa là lão nhân gia cũng biết bản thân nàng cùng Cố Dần Thành... Nàng nhất thời gấp đến được, buổi chiều Cố Dần Thành đến, túm tay áo nam nhân, vội vàng : "Huynh thế nào với Thái Huyền Đạo Quân, có nhắc tới ta ?"

      Cố Dần Thành nắm tay bé của nàng nhàng vuốt ve: "Sư muội gấp cái gì", dứt lời có hảo ý cười , "Muốn vội vã gặp công công?" -- Cố Dần Thành cha mẹ, với , sư phụ Thái Huyền Đạo Quân quả có thể coi làm trưởng bối.

      "Phi!" Diệp Huyên thối ngụm, thấy cười đến càng khí định thần nhàn, khỏi căm giận, bản thân nàng còn chưa đáp ứng muốn đương với người này đâu, thế nào giờ đến nông nỗi gặp tộc trưởng. Bất tri bất giác, con thỏ cứ như vậy bị con sói to từng bước dẫn , tiến vào trong hố con sói to sớm chuẩn bị tốt.

      Nàng hận nghiến răng nghiến lợi, muốn bản thân nàng đồng ý, lại chỉ có thể đỏ mặt thừa nhận, kỳ thực nàng rất thích ý. Được, được rồi... Nữ hài tử dè dặt cũng phải có, thể để tên kia nhanh như vậy có được. Cho nên Diệp Huyên nhấc chân liền đá nam nhân xuống giường: "Đêm nay tự xuống dưới lầu ngủ ."

      Cố Dần Thành sớm cũng coi tiểu trúc lâu của nàng trở thành nhà mình, tòa trường quan động thiên xa hoa kia cũng ở, trời vừa tối liền quen thuộc sờ lên giường của Diệp Huyên, đúng, trời còn chưa tối cũng giường chờ sẵn.

      đương nhiên đồng ý, như kẹo mè xửng ôm Diệp Huyên chịu buông tay: "Tiểu Huyên, sư muội... Đau lòng, đau lòng ta, muội sờ sờ tiểu Dần Thành", dứt lời lôi kéo tay của thiếu nữ xuống dưới khố dựng "lều trại lớn", ấn ấn lên, "Chẳng lẽ muội nhẫn tâm để khó chịu?" Lại vô cớ gây rối mãi lúc lâu sau, Diệp Huyên hôm nay quyết tâm phải lạnh lùng với . Cố Dần Thành mọi cách tình nguyện, cũng chỉ lê chân xuống dưới lầu.

      Diệp Huyên nhìn bóng lưng phờ phạc ỉu xìu, thât sâu cảm thấy người này nếu có lỗ tai dài và cái đuôi, lúc này nhất định cụp xuống.

      Nàng nhịn được liền đau lòng, nghĩ rằng Cố Dần Thành đêm nay nếu thành thành , vậy... cùng lắm ngày mai để trở về là được.

      Nhưng đợi đến ngày thứ hai, lúc nửa đêm, Cố Dần Thành bị chưởng môn gửi phi thư triệu rồi. Đến hừng đông Diệp Huyên mới biết, hóa ra lí do là phái La Phù và vài môn phái bị ma môn công kích, chuyện quá khẩn cấp, chưởng môn triệu Cố Dần Thành cà Quỳnh Hoa cùng vài đệ tử trực hệ xuống núi, xử lý việc này trước.

      Cũng giống mọi người trong môn, Diệp Huyên cho rằng đây bất quá là việc , nghĩ tới tình thế ngừng phát triển tiếp, lại làm vài đại môn phái của hai bên ma môn và đạo môn đều liên lụy vào. Lúc đó vốn là ma môn và đạo môn hai bên đối chọi gay gắt, hết sức căng thẳng, chút tia lửa làm cháy lan ra đồng cỏ, rất nhanh quấn Vân Châu vào khí căng thẳng trước khi đại chiến xảy ra.

      Diệp Huyên ở đạo cung Cửu Nhạn, bởi vì toàn bộ đệ tử môn hạ đều là kiếm tu, cho nên trong bảy đại đạo cung phái La Phù sức chiến đấu mạnh nhất. Mắt thấy đại chiến chừng khai hỏa, Thái Huyền Đạo Quân được lệnh chưởng môn, đem hơn phân nửa đệ tử trong Cửu Nhạn đạo cung đều đưa tiền tuyến. Diệp Huyên cũng ở trong đó, người người đều suy nghĩ trùng trùng, nàng tuy rằng lo lắng, nghĩ đến mình tiền tuyến có thể nhìn thấy Cố Dần Thành, lại khỏi chờ đợi.

      Kiếm tu khó có được, tu sĩ có thể địch bốn năm người cùng giai, bởi vậy bọn họ bất quá năm mươi người, dùng phi lâu cực nhanh, đến nửa ngày đến phạm vi đạo môn và ma môn hai bên thế lực giao tranh ở biên giới Thành Thiên Thủy.

      Đến chỗ đệ tử phái La Phù đóng quân, vừa đúng lúc mặt trời lặn, sắc trời vừa tối xuống, làm núi rừng mảnh sâu thẳm. Diệp Huyên theo các sư huynh sư tỷ dàn xếp xong, nghĩ đến trước khi xuống núi Cố Dần Thành truyền phi thư đến, liền đợi lúc tất cả mọi người nghỉ ngơi, mới tới tòa tiểu lâu Cố Dần Thành ở tạm để tìm .

      đến thú vị, tiểu lâu kia đúng là xây trong mảnh rừng trúc, Diệp Huyên theo đường mòn trong rừng trúc lên núi, gió đêm phất qua, tràn ngập tiếng là trúc diệp bị thổi vào kêu xào xạc. Nàng khỏi nhớ tới mình trong đêm mưa cứu Cố Dần Thành, ai ngờ bất quá là vì nàng nhất thời mềm lòng, mới có duyên phận hôm nay.

      ngọt ngào, chợt nghe trong rừng trúc truyền đến tiếng kiếm quang đâm vào thịt xoẹt cái cực khẽ. Nàng vội vã lắc mình, trong tay áo ngân mang chợt , bảo vệ mệnh môn quanh thân, lúc này nàng tới chỗ cách tiểu lâu xa, liền thất trong đám trúc xanh um tùm kia, hai nam nhân đứng giáp mặt, người bên trái cầm kiếm rút ra từ ngực người bên phải, máu tươi phun ào ào, người bên phải thét lớn tiếng, mềm nhũn ngã xuống đất.

      Diệp Huyên nghe thấy thanh quen thuộc, nhớ tới đó phải là đệ tử nội môn trong đạo cung Cửu Nhạn, tên là Tống Dương sao? Mà người bên trái quay sang, nàng tập trung nhìn kĩ, khỏi vô cùng sợ hãi -- người này đúng là Cố Dần Thành.

      =====================================================

      PS: Bạn @Hằng Lê chuyển ruby rồi, mọi người kiểm tra nhé.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Kkkk ta nhận được rồi. Tks quà của nàng.
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :