1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện (chương 2)

      Lúc Diệp Huyên còn chưa bái nhập vào môn hạ phái La Phù, cũng nghe đến cái tên Lâm Uyên này.

      Khi đó nàng vừa mới xuyên tới, cả người vẫn còn hồ đồ, cũng may gặp gỡ tu sĩ tốt có tâm thu lưu nàng, mới bị thú trong rừng cây ăn thịt.

      Tu sĩ đó mở gian đạo quan nho ở thành Nam Kha, châu Tùng Vân, người đương thời coi tu tiên là phong tục, tại đây trong thế giới tràn ngập linh khí, là người hết thẩy đều có ai thử tu tiên. Cho nên Diệp Huyên được tu sĩ đó thu lưu rồi, ngày thường ở đạo quan qua qua lại lại, cũng bắt đầu học đạo pháp thô thiển nhất.

      Vừa bắt đầu học, tu sĩ phát thiên phú tu đạo của nàng cũng tệ, mặc dù tính là nổi bật, nhưng nếu như tìm được môn phái tốt, có thể có cơ hội tu tới cảnh giới Kim Đan. Tu sĩ thu lưu Diệp Huyên kia vài trăm tuổi, tu luyện đến nay bất quá mới chỉ là Trúc Cơ kỳ, ông tự mở đạo quan, thu vài đệ tử, cũng chỉ học chút pháp môn luyện khí đơn giản. Tu sĩ đó biết trình độ của mình dậy nổi Diệp Huyên, vì thế đề nghị nàng tham dự cuộc chọn lựa đệ tử của phái La Phù.

      Phái La Phù là môn phái tu tiên cao nhất ở châu Tùng Vân, lại môn phái này ở trong các môn phái từ nam đến bắc, nổi danh là đứng đầu. Sơn môn phái La Phù cách thành Nam Kha cũng xa, lúc đó đúng là đại hội chọn lựa đệ tử mười năm lần của phái La Phù, chỉ cần có ý, người người đều có thể tiến đến.

      Diệp Huyên liền mang hai khối linh thạch nàng bớt ăn bớt tiêu tiết kiệm được, sơn môn phái La Phù.

      Nàng đối với bản thân mình cũng ôm hi vọng quá lớn, châu Tùng Vân nhân tài đông đúc, chỉ gia tộc tu chân đếm hết. Nàng tuy rằng là người xuyên , cũng cảm thấy đầu mình có quang hoàn gì.

      Ở trong thế giới chủ nàng vẫn từng sống, xuyên sớm phải là việc ngạc nhiên gì. Cũng là vì xuyên tràn lan, chính phủ thể ra nghiêm lệnh, cấm dân chúng xuyên mình, thậm chí sáng tạo loại chức nghiệp gọi là quản lý viên thời , chuyên dùng để bắt người xuyên trái pháp luật mang về thế giới chủ.

      Còn Diệp Huyên sở dĩ xuyên , kỳ thực là vì khi đó nàng may gặp phải người xuyên trái pháp luật, bị thời gian loạn lưu lan đến, thành con cá đáng thương kẹt ở trong chậu.

      Nàng cũng định nhận đồng hương ở thế giới này, càng muốn làm nữ xuyên hô mưa gọi gió cái gì. Yên lặng tham gia xong đại hội chọn lựa, cân nhắc bản thân hẳn là vẫn có thể hỗn độn làm đệ tử ngoại môn trong đó.

      Ở trong các đại môn phái tu tiên, đệ tử chia làm ngoại môn, nội môn, tên như ý nghĩa, đệ tử ngoại môn chính là kẻ bình thường nhất, bắt mắt nhất, như là quan thất phẩm trước cửa tể tướng, đệ tử ngoại môn của phái La Phù, nghĩ đến so với làm tán tu vẫn tốt hơn.

      Người có ý tưởng giống Diệp Huyên hiển nhiên rất nhiều, cho nên ngày đó ngoài sơn môn phái La Phù có thể là người tới tấp nập, Diệp Huyên từ trong đám người ra, định về khách sạn, chợt nghe thấy phía trước bỗng nhiên truyền đến tiếng kinh hô, mọi người ong ong nghị luận, có người hô to: "Người đó tư chất dĩ nhiên là tốt nhất!"

      Phái La Phù chọn lựa đệ tử, đương nhiên là muốn xem tư chất, trong đó lại chia làm năm bậc hạ hạ, trung hạ, trung trung, trung thượng, thượng thượng, chỉ có từ bậc trung trung mới có thể có tư cách vào môn, về phần thượng thượng, Diệp Huyên từng nghe người ta , toàn bộ Tu Chân Giới, hơn ngàn năm qua cũng bất quá ít ỏi hơn mười người thôi.

      Xem ra người tư chất thượng thượng kia, tất nhiên là có thể làm đệ tử trực hệ. Diệp Huyên đứng lại, lại nghe bát quái lát, mọi người nghị luận ào ào, thiếu nữ kia có tư chất thượng thượng, kết quả vừa ra tới, vị chân nhân Kim Đan ra mời nàng ấy, hẳn là vị đó vô cùng muốn thu nàng ấy làm đệ tử.

      Cơ hồ người người mặt đều có vẻ cực kỳ hâm mộ, có người : "Phái La Phù từng có người có tư chất thượng thượng, là vị chân quân Lâm Uyên của đạo cung Cửu Nhạn đó."

      Đồng bạn cũng gật đầu: "Đúng, lúc trước Lâm Uyên chân quân bái nhập phái La Phù, cũng là lúc tuổi còn trẻ, về sau vượt qua người vào trước, làm đại sư huynh của đệ tử hàng chữ Lâm trong đạo cung Cửu Nhạn, cũng là Nguyên chân quân trẻ tuổi nhất trong phái La Phù thời."

      Diệp Huyên lại nghe hai người này tích về Lâm Uyên chân quân kia, nghe đến hứng thú dạt dào. Sau này nàng thuận lợi làm đệ tử ngoại môn phái La Phù, trong phái La Phù có bảy đại cung, cũng vừa khéo, nàng vừa vặn được phân đến đạo cung Cửu Nhạn.

      Làm đệ tử ngoại môn, nàng có tư cách theo các đệ tử nội môn cùng nhau học đạo, nhưng lại đến Lâm Uyên, cũng là đại sư huynh trẻ tuổi trong các đệ tử đạo cung Cửu Nhạn.

      Đáng tiếc vị Đại sư huynh này quá cách xa cuộc sống của Diệp Huyên, nàng cũng muốn hiến ân cần lên nối quan hệ, nhập môn nhiều năm, đến mặt chưởng môn còn nhớ , càng cần vị đại sư huynh danh nghĩa này.

      Ai biết ngày này, Lâm Uyên lại mỉm cười ngồi ở trước mặt nàng, miệng vết thương trước ngực còn chưa băng bó tốt, quần cũng còn mang theo vết máu. Tuy là tình thế cực kì chật vật, Lâm Uyên vẫn vân đạm phong khinh, thong dong vui vẻ, còn ôn hòa tạ với Diệp Huyên, lại hỏi: "Sư muội vừa cho ta uống giải độc đan, biết sư muội nơi này còn nữa hay ?"

      " có", Diệp Huyên ràng lưu loát trả lời, phản ứng lại hẳn Lâm Uyên chiếm tiện nghi của mình, nàng đành phải kiên trì thêm, "Đây, kỳ thực còn viên, ta lấy cho huynh."

      xong hoang mang rối loạn chạy lên lầu, vừa chạy vừa trộm ngắm Lâm Uyên, thấy nam nhân kia ngồi ở sạp, khóe môi mỉm cười, bộ dáng tao nhã, so với ngày thường miêu tả từ lời đồn đãi trong môn phái giống nhau như đúc. Nhưng biết vì sao, Diệp Huyên chỉ cảm thấy trong lòng chột dạ. Nàng tự chủ được nghĩ, có phải ta... nên cứu người này ?

      Đương nhiên, bây giờ hối hận cũng vô dụng. Lâm Uyên biểu lộ thân phận, xuất phát từ tình nghĩa đồng môn, Diệp Huyên cũng thể đuổi ra cửa.

      Nàng trở lại phòng ngủ, bới bới trong hộp đựng bảo bối của mình, tìm được giải độc đan. Cắn chặt răng, dứt khoát đem đan dược còn lại cầm xuống. Rào rào lúc đặt đống chai chai lọ ở trước mặt Lâm Uyên, Diệp Huyên nhịn được mím môi: "Đan dược... Đều ở trong này."

      Lâm Uyên trước ăn vào giải độc đan, cầm lấy cái bình sứ: "Tiểu hoàn đan?"

      Diệp Huyên gật gật đầu, ở chợ, khối linh thạch có thể mua được mười bình.

      Lâm Uyên lại cầm lấy bình sứ khác: "Đại nguyên đan?"

      Diệp Huyên tiếp tục gật đầu, ở chợ khối linh thạch có thể mua... năm mươi bình.

      Lâm Uyên lại cầm lấy bình sứ thứ ba: "Còn linh đan?"

      Diệp Huyên chết lặng gật đầu, cái loại này ở chợ cần mua, hiệu thuốc bên đường phát ra miễn phí.

      Nhìn nhìn đan dược còn lại, chỗ nào phải là mặt hàng phổ biến nhất, dễ thấy nhất, đương nhiên, dược hiệu cũng phải đặc biệt tốt.

      Lâm Uyên nhịn được ánh mắt vi diệu nhìn Diệp Huyên: "Sư muội, trong môn phát cho ngoại môn đệ tử theo tiền lệ, ta nhớ được là mười khối linh thạch, muội nơi này..." dừng chút, Diệp Huyên cảm thấy nhất định là muốn , muội nơi này dường như đan dược đáng giá đều có?

      Diệp Huyên dưới tầm mắt cổ quái của nghiến răng lẩm bẩm: "Rất đáng giá, đều cho huynh ăn."

      "Phốc."

      Diệp Huyên nhất thời thẹn quá thành giận, lôi hết bình sứ đến trước mặt mình: "Muốn ăn hay !"

      " có lỗi", Lâm Uyên trong thanh còn mang theo ý cười nồng đậm, vội vàng đè lại tay Diệp Huyên, "Ta đùa", động tác này làm hai người đều sửng sốt, Lâm Uyên lập tức lấy tay hất ra, "Sư muội hảo tâm cứu ta, ta vốn nên đưa ra nhiều cầu, nhưng mà trong cơ thể ta có loại dị độc, giải dược khó tìm, chỉ có thể lấy đan dược áp chế trước. Giải độc đan chỉ có thể duy trì nửa khắc hơn khắc, có thể phiền sư muội xem động phủ của ta, giúp ta lấy chút đan dược đến được ."

      "Nhưng mà", Diệp Huyên nhịn được nhìn nhìn nam nhân sắc mặt tái nhợt như vậy, "Bản thân huynh thể tự lấy sao?"

      Huynh tỉnh, chẳng lẽ nên tự về nhà, tự tìm lấy?

      "Ta tuy rằng thần chí thanh tỉnh, nhưng nếu vội dùng đạo pháp, đối với tâm mạch có tổn thương rất lớn", Lâm Uyên xong, còn hợp thời ho khan vài tiếng, "Ta biết cầu của mình là được tấc lại muốn tiến thước, sư muội, ta lần này thực bị người khác ám toán, cho nên thời thể về động phủ, còn thỉnh sư muội giúp ta lần này, ngày khác tất có thâm tạ."

      xong, Lâm Uyên hành lễ với Diệp Huyên, Diệp Huyên vội vàng ngăn lại, thấy môi có chút máu, đôi mắt đen sâu thẳm dưới ánh đèn sáng kinh người, bị bệnh mĩ nam nhìn tha thiết như vậy, nàng khỏi ngưng tầm mắt: "... Được rồi", lấy thuốc lấy thuốc, tốt xấu gì cũng là sư huynh, " chữ tạ, sư huynh cũng cần , ta cùng với sư huynh vốn là đồng môn, cần gì khách khí như thế." Huống hồ, sở dĩ nàng quản chuyện rảnh rỗi này, cũng phải trông cậy vào người được cứu tạ ơn mình, bất quá là muốn trong lòng khó thôi.

      Lâm Uyên lúc này đưa cho Diệp Huyên khối ngọc bài, dặn dò nàng: "Ngọc bài này có thể mở được cấm chế động phủ của ta, nếu có ai hỏi, sư muội là nhận được phi thư của ta, thay ta động phủ lấy đồ. Có ngọc bài ở đây, ai hoài nghi sư muội."

      Diệp Huyên gật đầu đáp ứng, mắt thấy mưa dần, nàng cầm áo choàng ra ngoài.

      Động phủ của Lâm Uyên ở núi Lưỡng Nghi linh khí rực rỡ nhất đạo cung Cửu Nhạn, nơi đó cách núi Huyền Phong cũng xa, cũng là hai thế giới hoàn toàn bất đồng. núi Lưỡng Nghi, đều là trưởng lão và đệ tử chính thức cư trú, khắp nơi đều là động tiên. Diệp Huyên bước tiến đến địa giới núi Lưỡng Nghi, chỉ cảm thấy linh khí bức người, nàng nhịn được hít sâu hai ngụm, dám làm gì thêm, vội vàng tiến đến trước động phủ của Lâm Uyên là trường quan động thiên.

      Tu sĩ hơn phân nửa đều thích xa lánh người đời, càng là người tu vi cao tuyệt, càng thích mùi khói lửa. núi Lưỡng Nghi này cực thanh tĩnh, nhìn quanh trường quan động thiên bất quá có vài đứa , thấy Diệp Huyên cầm khối ngọc bài kia, cũng nhiều, cũng nhìn loạn, làm Diệp Huyên thập phần vừa lòng.

      Nàng dựa theo chỉ thị của Lâm Uyên vơ vét mấy bình đan dược, đều đặt vào trong túi bát bảo, lại phong ấn cấm chế ngoài động phủ, đội mũ trùm đầu, định rời , thấy đoàn người cầm đèn lồng tới, trước là thiếu nữ áo lam, bên hông đeo hai cái chuông ngọc, lúc lại vang lên tiếng đinh linh linh.

      Thấy bóng người bé đứng ở bên ngoài thiên động, nàng ta nhịn được nhăn đầu mày lại: "Ngươi là người phương nào, ở ngoài động phủ của Lâm Uyên sư huynh làm cái gì?"

      Diệp Huyên muốn bước , nghe vậy sửng sốt, đến khi thấy bộ dáng thiếu nữ kia, khỏi trong mắt chợt lóe lên. Thế này xem như nhìn thấy người quen?

      =====================================================

      Cố lão sư (cười):...

      Huyên Huyên (giận): cười cái gì

      Cố lão sư: cười con thỏ đáng

      Huyên Huyên : Từ đâu có con thỏ??

      Cố lão sư: Phốc

      PS. Lâm Uyên chính là Cố lão sư ha, Lâm Uyên là lấy theo số thứ tự~

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tiền truyện (chương 3)

      Diệp Huyên từ khi bái nhập vào môn hạ phái La Phù, bắt đầu từng bước sống cuộc sống an nhàn thoải mái của nàng. Tuy rằng đại bộ phận đệ tử ngoại môn đều đâm đầu muốn lao vào trong nội môn, đến cùng cũng vẫn có mấy đồng môn cùng chung chí hướng với Diệp Huyên, trong đó quan hệ tốt nhất với nàng, là tiểu nương tên là Nam Tinh.

      Bất quá Nam Tinh khác với Diệp Huyên chỉ thích ở trong nhà, nàng thích náo nhiệt, hơn nữa thích nhất bát quái. Diệp Huyên biết đến bát quái đồn đại về Lâm Uyên, hơn phân nửa đều là Nam Tinh cho nàng. Trong phái La Phù từ chưởng môn cho tới tạp dịch, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, Nam Tinh đều có thể biết từ nơi nào tìm hiểu ra đống tin tức lắt léo.

      Mà trong miệng nàng nhắc tới nhiều nhất, đương nhiên là vài đệ tử nổi bật trong phái, trừ Lâm Uyên, còn có thiếu nữ gặp trong ngày Diệp Huyên tham gia đại hội chọn lựa đệ tử, được coi là tư chất thượng thượng kia.

      Thiếu nữ này lúc đó được điện chủ Ngọc Hoa tiên tử cung Thất Tinh, phái La Phù thu vào môn hạ, vừa vào cửa là đệ tử trực hệ, dựa theo phái La Phù, xếp trong đồng lứa này là "Nam Lâm nữ Quỳnh", được ban thưởng phong hào Quỳnh Hoa.

      Sau đó Quỳnh Hoa như mở ra truyền kì, lúc mới nhập môn còn chưa có tu vi, kết quả nửa năm luyện khí, năm đầu là Trúc Cơ, ngắn ngủn ba năm thành tu sĩ Kim Đan, khiến người ta sợ rớt cằm. Từ đây, nàng ta nổi bật thậm còn vượt qua Lâm Uyên, người người đều phái La Phù thời hai có đại đệ tử, nam nữ, đều kỳ tài ngút trời, phái La Phù có người kế tục, ít nhất còn có thể kéo dài hơn ngàn năm huy hoàng.

      đến Diệp Huyên, Nam Tinh và Quỳnh Hoa đúng là đường cùng nhập môn, Nam Tinh luôn nhịn được cảm khái: "Người so với người, tức chết người a."

      Diệp Huyên lại cảm thấy buồn cười, các nàng và Quỳnh Hoa đâu có chỗ nào giống nhau, vốn chính là người có liên quan. Đáng tiếc ý tưởng này rất nhanh bị chứng minh là sai mười phần, ngày Nam Tinh lại bị kích động tìm đến Diệp Huyên tán gẫu bát quái có liên quan tới Quỳnh Hoa: "A Huyên, A Huyên, ngươi có nghe ! Vị Quỳnh Hoa tiểu sư muội của chúng ta kia, chậc chậc, tư chất tốt, tu vi cao, dáng vẻ cũng xinh đẹp, cái này , nàng thế nhưng còn có tài thơ! là thiên đạo cũng quá bất công!" Dứt lời Nam Tinh liền đọc bài thơ Quỳnh Hoa làm, nàng vừa đọc, Diệp Huyên ánh mắt càng trừng càng lớn, đến cuối cùng ngây ra như phỗng.

      Này này này, đây phải Thanh Bình điều của Lý Bạch sao?!

      Diệp Huyên thế mới biết, Quỳnh Hoa là người xuyên .

      Xuyên chia làm thân xuyên và hồn xuyên, cái gọi là hồn xuyên, cũng khác nhiều với tu chân giới đoạt xá. Cái gọi là thân xuyên, chính là như Diệp Huyên, thân thể của chính mình xuyên qua thời , tới thế giới khác. Liên tưởng đến Nam Tinh nhắc tới, Quỳnh Hoa cha mẹ, trong môn phái khảo sát xuất thân lai lịch của nàng ta, nàng ta bản thân là từ đại lục khác đến, Diệp Huyên trong lòng nổi lên nghi ngờ.

      Nàng vì thế nhờ Nam Tinh giúp mình tìm hiểu thời gian và địa điểm Quỳnh Hoa xuất tại châu Tùng Vân, qua đoạn khúc triết, quả nhiên nghe được, vừa vặn đúng vào thời gian Diệp Huyên vừa xuyên tới.

      Đồng dạng đều là thân xuyên, lại cùng đều là ở ba năm hai tháng trước, xuất tại địa phương cách thành Nam Kha xa, Diệp Huyên thể phỏng đoán, người hại nàng bị thời loạn lưu đưa đến, bắt buộc xuyên , tám chín phần mười chính là Quỳnh Hoa.

      Đáng tiếc nàng dù biết chuyện này, cũng để làm gì, nàng có khả năng tiến đến túm cổ áo Quỳnh Hoa, mắng nàng ấy hại mình vô tội lại bị chuyện hay ho, ván đóng thuyền, có gì cũng có ý tứ.

      Cho nên Diệp Huyên và Quỳnh Hoa quan hệ chỉ dừng ở đây, nàng như cũ làm ngoại môn đệ tử có tiếng tăm gì, bàng quan với chuyện Quỳnh Hoa thanh danh càng ngày càng vang dội, cái gì "đệ nhất mỹ nhân phái La Phù", " tài nữ Tu Chân Giới chưa từng có", " tiên tử được nam tu sĩ hoan nghênh nhất Châu Tùng Vân" vân vân, danh hào nhiều đếm xuể được đặt ở đầu Quỳnh Hoa, Diệp Huyên nghe, còn cảm thấy có chút thú vị.

      Chỉ tiếc thế giới này người xuyên chỉ có mình Quỳnh Hoa, nếu Diệp Huyên hoài nghi mình có phải xuyên đến quyển tiểu thuyết lấy Quỳnh Hoa làm nữ nhân vật chính.

      Lúc này, nàng bị Quỳnh Hoa dẫn đám nữ đệ tử ngăn cản, mới phát mình vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân vật chính trong truyền thuyết này. Ừ, Diệp Huyên thầm gật đầu, quả nhiên xinh đẹp như trong đồn đãi.

      Trong óc chạy cháy máy, nàng ở bên ngoài bộ dáng nghiêm trang, nghe Quỳnh Hoa hỏi, liền lấy ngọc bài Lâm Uyên đưa cho nàng ra: "Ta đến thay Lâm Uyên sư huynh lấy đồ."

      Quỳnh Hoa ngẩn ra, khỏi nhíu nhíu mày: "Lâm Uyên sư huynh phải ra ngoài du lịch sao?"

      Hóa ra tên kia ở bên ngoài du lịch a, xem ra là bị người nào ám toán, sau đó trốn về sơn môn, Diệp Huyên vội lấy ra cớ Lâm Uyên cho nàng: "Nguyên là sư huynh gửi phi thư căn dặn."

      Lời này vừa ra, mấy người nữ đệ tử theo Quỳnh Hoa ánh mắt đều bay loạn, thầm đánh giá Diệp Huyên đứng ở trước mặt mọi người, thấy nàng mặc thân đệ tử ngoại môn, khỏi kỳ quái người này là ai, có thể thân mật với Lâm Uyên sư huynh đến mức có phi thư lui tới. Huống hồ ngọc bài động phủ của sư huynh tay nàng, sư huynh tín nhiệm nàng, hiển nhiên ràng.

      Diệp Huyên biết suy nghĩ trong lòng mọi người, nàng trả lời có sơ hở, tuy rằng Quỳnh Hoa còn muốn hỏi lại, đến cùng cố kị ở đây nhiều người, gật gật đầu dẫn người rời .

      Diệp Huyên thế này mới vội vàng về tiểu trúc lâu của mình, đẩy cửa, chỉ thấy Lâm Uyên ngồi ở sạp, băng vải người quấn tốt rồi, khoác áo đọc sách. Nghe tiếng cửa mở, mới ngẩng đầu lên, còn chưa chuyện, thấy Diệp Huyên mặt ửng đỏ, vội nhao tới lấy quyển sách tay , lại đem túi bách bảo nhét vào trong lòng : "Đan dược đều ở trong này, sư huynh mau ăn vào ."

      Khi chuyện, đem quyển sách kia giấu ở sau người, lén lút cước đá vào phía dưới sạp.

      Động tác này của nàng đương nhiên trốn được ánh mắt Lâm Uyên, đáy mắt nam nhân khỏi ý cười càng sâu, chậm rì rì : "Sách tệ."

      Diệp Huyên mặt nhất thời càng đỏ, quyển sách kia là nàng tùy tay đặt ở bàn con, chính là thoại bản nàng mua ở trong thành Nam Kha. Ngày thường nhàn hạ vô , Diệp Huyên cùng vài sư tỷ muội cũng xem loại sách này tiêu khiển. Vì xem thoại bản, nàng mới khẳng định thế giới này còn có người xuyên khác, nếu thoại bản ngôn tình Mary Sue khoa trương lại giả tạo cùng với thoại bản thích tô vẽ mặt mũi như thế này từ đây mà đến.

      Đương nhiên, mới vừa rồi Lâm Uyên xem vốn phải hai loại này, mà là quyển thoại bản ngôn tình hơi tươi mát. Chính là, nam nữ nhân vật chính là đôi sư huynh muội...

      Căn cứ nguyên tắc thua người thua trận, Diệp Huyên khụ hai tiếng, đem nhiệt ý má áp chế , mới làm bộ như có việc gì : "Sư huynh cũng thích xem? Sư muội chỗ này còn có ít, ta lấy cho sư huynh ngay."

      "À?" Lâm Uyên chợt nhíu mày, "Đều là giống như quyển vừa rồi, thân phận nam nữ nhân vật chính... giống người thường?"

      Diệp Huyên hận nghiến răng nghiến lợi: "Sư huynh hiểu lầm, loại như vậy, chỉ có quyển."

      "À", Lâm Uyên thế này mới thôi cường điệu, cười tủm tỉm trả lời, "Ta đây xem quyển mới vừa rồi kia."

      Diệp Huyên: "..." Đáng giận! Đến cùng là ai người này tao nhã, làm người khiêm tốn, muốn đuổi ra khỏi nhà!

      Rất nhanh, Diệp Huyên liền phát bản thân chỉ sợ nhìn ra bộ mặt của Lâm Uyên.

      Ở phái La Phù, , thậm chí là ở trong Tu Chân Giới đều có thanh danh vô cùng tốt. Tuổi còn trẻ tu vi đến cảnh giới Nguyên , mà sinh ra vừa tuấn bất phàm, tính tình ôn hòa, đối nhân xử thế nhất quán đều chu đáo có lễ, tác phong nhanh nhẹn. người nam nhân gần như hoàn mỹ đến vậy, là các nữ tử chưa kết hôn trong Tu Chân Giới đều muốn gả cho , có vẻ hơi khoa trương chút, nhưng mà cứ khoa trương như vậy .

      Cho nên lúc Diệp Huyên sâu sắc nhận thấy bản chất vô lại của Lâm Uyên, nàng lần nữa cảm thấy mình biết nhiều lắm, nhưng mà...

      "Sư muội", Lâm Uyên kéo kéo đạo bào người mình, "Bộ quần áo này ta mặc mấy ngày, có thể thỉnh sư muội lại chuyến, tới động phủ giúp ta lấy mấy bộ quần áo để tắm rửa?"

      Diệp Huyên cảm giác gân xanh thái dương bang bang nhảy lên, mấy ngày nay nàng tổng cộng chạy đến động phủ Lâm Uyên sáu lần, giúp lấy đan dược, pháp khí, Ngọc Giản, linh thạch đưa tin... vân vân, thượng vàng hạ cám tất cả mọi thứ. Diệp Huyên thể nhận đống lớn ánh mắt đồng môn lộ vẻ kỳ quái nhìn nàng tới lui từ Trường quan động thiên tới tiểu trúc lâu, nàng nhắm mắt lại cũng có thể nghĩ đến có lời đồn đãi gì truyền ra.

      chớp mắt cái, đệ tử ngoại môn, trong tay như sao lại có ngọc bài động phủ của Lâm Uyên sư huynh? Hơn nữa sư huynh còn truyền phi thư cho nàng, còn để nàng hỗ trợ lấy đồ. Đó là ánh mắt lăng trì của đám sư tỷ muội, còn kém chút nữa áp Diệp Huyên muốn chui xuống đất.

      Nàng muốn kéo vạt áo Lâm Uyên rống giận lên với kẻ đáng ghét này, ngươi nha là phải cố ý, lấy thứ này thứ nọ! Sao lần cho xong!

      Đáng tiếc nàng dám, nàng đành chịu.

      Cho nên Diệp Huyên đành phải nhịn xuống xúc động trợn trắng mắt, cứng rắn : "Sư huynh, người huynh mặc bảo y."

      Bảo y phải quần áo phổ thông, căn bản bị bẩn, bởi vậy cũng cần thiết phải tắm rửa.

      "Nhưng mà ta có khiết phích." Lâm Uyên cười tủm tỉm trả lời.

      Diệp Huyên: "..." Làm sao bây giờ, rất muốn đánh .

      Thấy Diệp Huyên , Lâm Uyên : "Hay là sư muội đồng ý? Cũng đúng", nhịn được thở dài, "Vốn là ta phiền toái sư muội, sư muội hảo tâm khẳng khái thu lưu ta, ta cũng nên đưa ra quá nhiều cầu, có lỗi, sư muội." Dứt lời đứng lên, có chút ảm đạm xoay người muốn .

      Diệp Huyên thấy bóng lưng hơi tiêu điều, lại nghĩ đến mình mới vừa rồi thoáng nhìn, nam nhân trong mắt thất lạc, thấy thế nào cũng cảm thấy là mình khi dễ Lâm Uyên. đúng, nàng ở trong lòng lớn tiếng hò hét, bị chiếm tiện nghi ràng là ta, vì sao đuối lý cũng là ta...

      Nàng bên này còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận, động tác của thân thể trước đầu óc bước, phen túm lấy tay Lâm Uyên: "Sư huynh, đừng... Ta giúp huynh lấy đồ là được."

      Lâm Uyên quay đầu lại, trong mắt tràn đầy ý cười ôn nhu, cúi đầu phát ra tiếng than thở như cảm khái: "Sư muội, muội tốt."

      biết vì sao, Diệp Huyên cảm thấy mặt nóng lên, dưới ánh mắt nhìn chăm chú kia, từ tai đến cổ, cỏ khuôn mặt đỏ bừng. Nàng vội bỏ tay Lâm Uyên ra, xoay người chạy ra ngoài cửa, thiếu nữ mang theo thanh hốt hoảng xa xa truyền đến: "Sư huynh, ta, ta lấy quần áo giúp huynh!"

      "Phốc, con thỏ ."

      =====================================================

      Con thỏ Huyên lại bị khi dễ = ̄ω ̄=
      windlove_9693, Mi Han Mo Yu, dhtt26 others thích bài này.

    3. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Sư huynh thích trêu con thỏ .
      heavydizzy, Thanh Thanh MạnAnhdva thích bài này.

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Các chế cho e hỏi cái này k liên quan đến truyện, cơ mà có ai trong nhóm vote các nam chính của truyện được cộng thưởng chưa nhỉ? mình chưa có.
      heavydizzy, keodang133Thanh Thanh Mạn thích bài này.

    5. CandyTN

      CandyTN Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      29
      Trương Diễn (sư đồ)
      Hoàng Gia Phương Tây - Cesare trai nữ hoàng ( - em)
      Tiêu Diệp (Hoàng Thượng - Thái Hậu)
      Tô Tuyển (thiếu hiệp cổ đại)
      Alex Cory Farman (Kỵ sĩ thần điện)
      Crato (Thiếu tướng)
      Tạ Diễm (Tạ Duật Chi - Tu tiên cổ đại)
      Hạ Hoài Cẩn (Thủ lĩnh phản quân)
      Theodore (quan đại thần cổ đại phương tây)
      Lục Cẩn (Cổ đại - võ hiệp)
      Arthur (Tây phương cổ đại - thị vệ)
      Hoài Yển (Thánh Tăng)

      Trong tất cả mình thích nhất Crato.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :