1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Nhã

      Diệp Nhã New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      19
      Hoài Yển tỉnh Cố Dần Thành có thoát ra được nhỉ? Truyện dần hé lộ roàiii. Giờ mong truyện và mong Diên Hy công lược 58 vietsub :yoyo23:
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    2. Giarn_chii

      Giarn_chii Member

      Bài viết:
      75
      Được thích:
      87
      Lại tiếp tục lót dép, chờ v:
      heavydizzyThanh Thanh Mạn thích bài này.

    3. xuanphan

      xuanphan New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Bạn ơi sao có mấy chương hình mình coi ko đc truyện hay quá trời luôn
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (phiên ngoại). Sinh con

      Thiên Thụ năm thứ năm, trước lập Hoài Tuyên làm hậu, phong làm Hiếu Văn hoàng hậu, sau đó phân phát hậu cung.

      #

      Tháng ba, giá lạnh mùa đông chưa qua, cành chồi non vươn ra nhiều mầm tươi xanh. Hoài Yển trông ở ngoài điện, hai hàng lông mày nhíu chặt, hai tay nắm chặt thành quyền, cũng có tâm tư dư thừa thưởng thức cảnh xuân như mọi ngày.

      Diệp Huyên ở trong tẩm điện ngày đêm, ngừng có cảnh tượng cung nữ vội vàng bưng chậu máu loãng ra, tiếng thét trong điện tiếng so tiếng lại lớn hơn.

      Nam vô a di đà phật, nam vô a di đà phật... Từ khi Hoài Yển hoàn tục, tự nhận là còn mặt mũi nhìn Phật Tổ, cũng gặp những gì có liên quan với phật đạo, lúc này quan tâm thê tử sinh sản, tự giác được ở trong lòng lần lượt tụng Kinh Phật vẫn ghi nhớ.

      Cao Cung Minh ở bên trông coi thấy sắc mặt sốt ruột, hai mắt đỏ lên, thấp giọng khuyên nhủ: "Lang quân vẫn nên nghỉ tạm lát trước , quan gia đây là lần đầu tiên sinh sản, quả gian nan hơn, nhưng có thái y viện và những viện liên quan ở đây, ngài cần quá mức lo lắng."

      Hoài Yển sao biết đạo lý này, nhưng lại thể tĩnh tâm được. Biết Cao Cung Minh trung thành và tận tâm, quả là vì tốt cho mình, ôn giọng tiếng tạ, đến cùng vẫn ngồi xuống ghế tựa.

      Cao Cung Minh thấy mặc dù là hoàng hậu bạn lữ duy nhất của hoàng đế, mặt hề kiêu căng, thầm nghĩ, đại khái đây chính là phong nghi của Hoài Yển từng là thánh tăng mà có. Nghĩ đến đúng là có phật quang hộ thể, mới có thể hai ngày sau khi thân thể lạnh, nhưng lại như kì tích khởi tử hồi sinh.

      Hoài Yển vốn có công cứu giá, lại xảy ra thần tích này, thái hậu bởi vì việc Lý Duẫn Phong còn mặt mũi tự cao tự đại với Diệp Huyên, cho nên Hoài Yển được lập làm hoàng hậu, rồi đến phân phát hậu cung, là việc thành thuận lý thành chương.

      giờ hoàn tục hơn nửa năm, tóc cũng mọc dài, búi lên búi tóc, dùng cái ngọc quan cố định, thân trường bào màu xanh, ngọc thụ lâm phong, tao nhã, lại có cỗ ý tứ viên dung nhu hòa xuất trần, quả nhiên là phong nghi chiếu rọi.

      Vì Hoài Yển từ nhi, có tên họ tục gia, cho nên láy chữ Hoài làm họ, tên chữ Tuyên. Diệp Huyên chỉ cho rằng cố ý dùng chữ này làm tên, lúc trước còn trêu đùa phen.

      Hoài Yển thầm thở dài, vậy làm sao biết, bản thân cũng cần cho nàng.

      vốn hồn phách tiêu tán, lại đột nhiên trở về nhân gian, còn chưa phân biệt ở đâu, trong đầu có thanh nam tử vang lên, mọi chuyện cho .

      Phật gia vốn có thuyết thế giới đại ngàn tiểu ngàn, cho nên đối mặt với cái gì thế giới chủ, thế giới hư, Hoài Yển cũng có thể lý giải. biết mình là người ở thế giới hư, mà ngọn nguồn hồn phách của , đúng là từ trong đầu nam tử kia.

      Nam tử đó cho , ta vốn vì giúp người của mình tìm trí nhớ mà đến, giờ tình làm thỏa đáng, đương nhiên rời . Đợi rời rồi, cuộc sống ở thế giới hư cũng bị ảnh hưởng gì, Hoài Yển vẫn là Hoài Yển kia, Diệp Huyên cũng vẫn là Diệp Huyên đó.

      Cũng thế, cũng được, cái mạng của mình xem như được nhặt về, đương nhiên quý trọng cuộc đời này, cùng người giúp nhau qua hoạn nạn.

      cân nhắc, trong điện truyền ra tiếng hài đồng khóc lên, Hoài Yển tinh thần đại chấn, vội ngẩng đầu, ma ma đỡ đẻ vui sướng ôm cái tã lót ra, cao giọng cười : "Quan gia sinh ra Tiểu Hoàng tử, mẫu tử đều bình an!"

      Nghe được lời ấy, người người mặt đều lộ ra vẻ vui mừng, Hoài Yển rốt cuộc nhẫn nại được, đẩy nhóm nội thị ra, vội vàng vào điện, đến bên sạp, cúi mâu ngưng khuôn mặt nhắn của Diệp Huyên còn mang theo tái nhợt.

      "Nương tử..." nắm tay thiếu nữ, dù có thiên ngôn vạn ngữ, nên lời, được, chỉ quay cuồng trong ngực.

      "Ta biết, " Diệp Huyên khẽ mỉm cười, mười ngón tay cùng gắt gao siết chặt, "Ta đều biết."

      Ta biết chàng, chàng cũng biết ta, được người đồng tâm, bạc đầu chia cách.

      =====================================================

      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (phiên ngoại). Hoàng đế bệ hạ u buồn (H)

      Thân là hoàng đế Đại Dận triều người vạn người, Diệp Huyên cảm thấy u buồn.

      Lẽ ra nàng giờ cơ hồ cần quan tâm chuyện gì, triều chính đều có đại thần, trước kia thái hậu cùng nàng quan hệ vừa mắt bởi vì nhìn người sớm tự thỉnh Vân Đài sơn tu phật nhiều năm, nàng lại có người hữu ái làm bạn, Diệp Thanh đứa duy nhất của hai người, sinh ra trí tuệ hơn người, đến Thủ tướng Trần An đương triều đều khen có tướng quân chủ, giờ sắp sáu tuổi, lập tức bắt đầu đọc sách.

      Nhưng Diệp Huyên lại buồn bực nan giải, hơn nữa u buồn này còn thể với người ngoài, đến Hoài Yển cũng được.

      "A nương!" Xa xa nghe được thanh hài đồng trong trẻo, tiểu Thái tử Diệp Thanh nhanh như chớp chạy tới ôm lấy chân Diệp Huyên, "A nương a nương, Cao Đại Hữu ngài muốn chuyển con đến Ngọc Thanh điện ở, con cần, con muốn ở cùng a nương thôi!"

      Diệp Huyên yên lặng thở dài, ngoài miệng còn phải khuyên giải Diệp Thanh: "A Thanh giờ là người lớn, chỉ có người lớn mới có thể tự mình đứng đầu cung."

      ngọn nguồn nàng u buồn ngay từ người đưa con trai nàng vẫn ngàn kiều vạn sủng, lại Diệp Thanh chỗ nào cũng tốt, chỉ là rất dính mẫu thân, trừ lúc còn chưa cai sữa, có thể sau đó ngày ngày khóc nháo muốn ở cùng a nương. Diệp Huyên đau lòng con, vì thế để ở bên người, lần này chính là sáu năm.

      Sáu năm a, hoàng đế bệ hạ u buồn nghĩ, nàng sáu năm cùng Hoài khanh quang minh chính đại ở trong phòng ngủ mây mưa lần. Hai vợ chồng minh đường chính đạo, thế nhưng lưu lạc đến nông nỗi muốn thân thiết phen cũng phải thừa dịp con trai ngủ rồi mới lén lút làm. Diệp Huyên yên lặng vì bản thân chảy dòng lệ chua xót, nàng rất muốn lại giống trước kia, cùng Hoài Yển ở trong tẩm điện ngày ngày điên loan đảo phượng, muốn ở bàn bàn, muốn đứng làm chuyện đó đứng, tâm tình tốt còn có thể hoa viên đến lần. Mà phải ở bên này cùng Hoài Yển hòa hợp, ngoài cửa đầu đột nhiên truyền đến thanh con trao hô to gọi . Cũng may Hoài Yển thiên phú dị bẩm, nam nhân bình thường bị dọa vài lần như vậy, sớm cứng nổi.

      Cho nên chính đường dâng thư, Thái tử có thể đọc sách, Diệp Huyên trong nháy mắt cũng do dự, lúc này quăng hài tử ra ngoài.

      Thoát khỏi cái "Đuôi " này, nàng lại xếp đồ cùng Hoài Yển hành cung, lấy danh nghĩ là tĩnh tâm tĩnh dưỡng.

      Hoài Yển ở ngự liễn cười : "A Thanh nếu biết nàng rồi, khẳng định muốn giơ chân."

      Diệp Huyên tức giận : "Còn , ta bị tiểu tử kia cọ sát thành hình người, chúng ta vài năm nay, ngày nào đó buổi tối phải..." còn chưa dứt lời, Hoài Yển ho tiếng, Diệp Huyên thấy lỗ tai quả nhiên có chút đỏ, trong lòng cười thầm, nhiều năm như vậy, hòa thượng ngốc vẫn bộ dáng nghiêm trang ngại ngùng, "Hoài khanh", đôi bàn tay trắng nõn của nàng đặt lên cổ nam nhân, "Chàng có phải muốn ta."

      Muốn, Hoài Yển sao lại muốn. Thê tử đúng lúc tuổi trẻ kiều nghiên, tuy rằng a Thanh sáu tuổi, thời nàng bất quá cũng chỉ hơn hai mươi thôi. thân dáng vẻ tiểu nữ nhân xinh đẹp, lại mang theo mẫu tính thành thục quyến rũ, so với lúc còn là thiếu nữ càng câu nhân. Mỗi đêm ngủ ở bên cạnh Hoài Yển, dưới cổ áo tẩm y lộ ra đoạn căng tròn tuyết trắng, Hoài Yển nhìn đến miệng khô lưỡi khô. Nếu phải e ngại hài tử ngủ ở bên trong, sớm cúi người mà lên.

      Áo hè đơn bạc, lúc này nàng nâng tay lên, cổ tay trắng noãn như ngọc theo cổ tay áo rộng rãi lộ ra, Hoài Yển bắt được nàng tay bé, đại lưỡi liền theo cổ tay nàng liếm lên. Chỉ chốc lát sau, trong ngự liễn rộng rãi, tiếng rên rỉ đè nén cùng tiếng thở dốc ồ ồ cao thấp nối tiếp nổi lên, còn có tiếng vang chậc chậc ái muội, tựa hồ là cái gì dùng sức liếm mút, lại có thủy dịch chảy ra thành giọt, tiểu ẩm ngấy bị chọc khuấy ra tiếng xì xoạt.

      Sau nửa canh giờ, đến hành cung. Hai vị trong ngự liễn vẫn ra tiếng, nội thị cung nữ theo hầu cũng chỉ cúi đầu canh giữ tại chỗ.

      Mãi cho đến lúc qua hơn canh giờ nữa, trong xe mới có giọng nam khàn khàn gọi người nâng ngự liễn trực tiếp tiến vào tẩm điện của hoàng đế trong Hoa Dương cung, đợi tất cả mọi người lui ra rồi, Hoài Yển mới ôm Diệp Huyên cả người vô lực ra.

      người Hoàng đế chỉ khoác kiện áo mỏng, còn là áo nam nhân, lộ ra đùi ngọc, eo tràn đầy dấu hôn vết nước. Hai cẳng chân như đánh đu buông xuống dưới, bàn tay to của nam nhân nâng mông của nàng, hai chân của nàng cũng chưa từng khép vào, có thể thấy được cái nhục phùng phấn nộn chỗ giữa hai chân, giờ phút này cũng sưng đỏ hỗn độn, cơ hồ đều là bạch trọc tinh thủy.

      Vào tẩm điện như vậy, các cung nữ sớm chuẩn bị tốt tất cả đồ dùng tắm rửa. Loại thời điểm này, dù chủ tử phân phó, làm nô tì cũng biết cần lưu người lại hầu hạ, cho nên lặng yên tiếng động canh giữ ở ngoài tẩm điện. Tẩm điện cách hiệu quả vô cùng tốt, đương nhiên nghe được trong điện cơ hồ vang lên tiếng rên rỉ mềm mại đêm, về sau này biến thành tiếng khóc cầu.

      Ngày thứ hai Diệp Huyên tỉnh dậy, người cũng thoải mái. Có tâm oán trách Hoài Yển biết tiết chế, nhưng trong lòng nàng cũng cực muốn. bao lâu vợ chồng bọn họ hoang đường như vậy, đại dương vật của Hoài Yển cắm ở trong huyệt rất ít khi rời , đến khoảng thời gian mềm xuống cũng ngắn.

      Hoài Yển hiển nhiên cũng làm rất độc ác, túm mông của nàng từ phía sau đâm vào thao hơn nửa canh giờ, sau này lại ôm nàng vừa vừa làm, hoa tâm bị liên tiếp làm mấy trăm lần, khi nàng khóc hô muốn cao trào liền để nàng ở tường, gầm đem tinh tương nùng trù phun ra, phun đến chừng vài phút.

      Vì Hoài Yển muốn dễ dàng buông tha nàng như vậy, thấy bụng của nàng bị bắn phồng lên, lại mở rộng hai chân nàng ra dùng tư thế cho trẻ con tiểu ôm nàng, bàn tay to ấn bụng để nàng bài xuất tinh dịch ra. Diệp Huyên cứ như vậy vừa khóc vừa nhìn tiểu huyệt của mình phun nước, vất vả dọn sạch tử cung bị nhồi tràn đầy, đại dương vật lại phù tiếng cắm vào, để chừa khe hở.

      Nàng cùng với Hoài Yển ở hành cung đủ ba tháng, trong khoảng thời gian đó là những ngày hoang đường vô kị bù lại sáu năm trước. Suốt ngày đến tiết khố mạt ngực cũng mặc, hoặc là nàng ôm lấy Hoài Yển, hoặc là Hoài Yển hưng trí tách đùi nàng ra, thân mình nàng bị dạy dỗ cực kì mẫn cảm mềm nhũn ngã vào trong lòng nam nhân, để Hoài Yển ở bờ hồ, giữa sườn núi, thậm chí là cây đều thao nàng.

      Nguyên bản còn muốn ở lại mấy ngày, nhưng phong lại phong thư khóc lóc của nhi tử gửi đến, tuy rằng lưu luyến rời, vợ chồng đế hậu vẫn phải hồi cung.

      đường về, Hoài Yển thấy thê tử quyệt cái miệng nhắn mất hứng, ôn thanh cười : "A Thanh cũng lớn, nếu nàng thích, chúng ta mỗi nửa năm lần, cũng để nàng khoan khoái khoan khoái."

      Diệp Huyên đương nhiên là cầu còn được, lại lo lắng: " nếu A Thanh buông người làm sao bây giờ."

      Hoài Yển đối với con trai tính tình bướng bỉnh cũng bất đắc dĩ, nghĩ nghĩ, : "Nàng cứ hoàng gia con nối dòng thể quá đơn bạc, để cho a Thanh thêm đệ đệ muội muội, ở trong cung khó dưỡng thân mình."

      Diệp Huyên cảm thấy chủ ý này tốt lắm, tuy rằng chính nàng tuyệt muốn sinh đứa nữa, lại ra cái Hỗn Thế Ma Vương, nàng còn muốn sinh hoạt vợ chồng hay . Ai biết hai người đều nghĩ tới, khi trở lại cung, theo lệ thỉnh mạch bình an, Diệp Huyên lại mang thai.

      Cái này tốt rồi, hoàng đế bệ hạ u buồn thấy rằng, lại cấm dục hơn nửa năm, , chừng lại lần sáu năm!

      =====================================================

      Lúc viết chương này phát cái bug vĩ đại. Ta đặt ra Diệp Huyên là hoàng đế Đại Dận triều, nhưng quốc họ Đại Dận triều là Tiêu _:)зゝ∠)_
      Last edited: 20/8/18

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Thế giới này kết thúc rồi, cũng nhàng ngược lắm
      Giờ chờ đợi nam chính thực , trùm cuối lên sàn thôi
      heavydizzy, Thanh Thanh MạnCandyTN thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :