1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Cửa ải này, mệt à nha, nghe đồn EQ của vị tiểu tăng đây cũng thấp lắm, ngây thơ vô số tội mờ, ko biết có dụ dễ ,

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (2)

      , sao có thể là đối tượng nàng nhất kiến chung tình, ràng là của túc thể.

      Diệp Huyên có thể cảm giác được, lúc nàng nhìn thấy Hoài Yển khắc kia, ý thức túc thể ở trong linh hồn của nàng thức tỉnh. Giống như là công năng hỏng lần nữa khởi động lại, so với cảm giác "Cộng tình" gây cho nàng giống nhau như đúc, bất đồng đại khái chính là nàng tiếp thu tình cảm của túc thể, lại vẫn thể đạt được trí nhớ.

      Đây đúng là khó làm a... sau khi triều hội kết thúc, trở lại tẩm điện, Diệp Huyên chỉ cảm thấy đau đầu thôi. Đối tượng công lược là hòa thượng, khó khăn so với dĩ vãng lại càng cao hơn. Nàng gọi Cao Cung Minh lên: "Cao Cung Minh, Hoài Yển kia, ngươi cho trẫm biết là chuyện gì xảy ra?"

      Làm người tâm phúc thứ nhất bên cạnh hoàng đế, chỗ hơn người của Cao Cung Minh chỉ ở chỗ thỏa đáng tri kỷ, còn ở chỗ cho có cách nghe biết mọi chuyện, chút suy nghĩ, liền kính cẩn đem các loại tin tức có liên quan đến Hoài Yển ra chi tiết.

      Nguyên lai Hoài Yển này hôm nay mới chỉ hai mươi hai, tuổi còn trẻ có thể trở thành trụ trì đại tự thiền tông lớn nhất, là vì tinh thâm phật hiệu. Hoài Yển thượng lúc còn tã lót bị cha mẹ vứt bỏ, được thiền sư Vân Môn Tông thu dưỡng, chín tuổi chính thức quy y, xuất gia. là đệ tử nhất của Văn Hải, cũng được công nhận là người có tuệ căn nhất.

      Kỳ thực thoáng nghĩ cũng có thể biết, Hoài Yển tuổi trẻ như vậy có thể tiếp chưởng vị trí trụ trì, ở trong đám tăng nhân, thậm chí trong chúng tín đồ, chắc là cực có danh vọng. Nhân vật như thế, tất nhiên là lòng hướng phật, đối với hồng trần gì lay chuyển được.

      Diệp Huyên nhịn được lại thở dài, nhiệm vụ này có thể làm hay ? Nhưng mà trong óc nàng vừa thoáng động ý niệm, cái loại cảm giác thể dứt bỏ Hoài Yển, thề phải có được này lập tức dũng mãnh tràn ra, khiến nàng đứng ngồi yên, chỉ hận thể lập tức vọt tới trước mặt Hoài Yển.

      "Người Vân Môn Tông tại ở đâu?" Diệp Huyên đành phải hỏi.

      "Xác nhận được Lễ bộ an bày trong dịch quán", Cao Cung Minh sát ngôn quan sắc, "Quan gia muốn tuyên Hoài Yển tiến cung? chúng tăng Vân Môn Tông muốn ở lại trong kinh tham gia thiện thất của Nam Hoa tự, nửa tháng sau mới có thể rời kinh."

      " nóng nảy, nóng nảy..." Diệp Huyên thào , nàng trầm ngâm lát, tựa hồ hạ quyết tâm, ngẩng đầu, "Ngươi chỗ Lễ bộ , cho bọn họ an bày chúng tăng Vân Môn Tông đến cung Hoa Dương ở, trẫm muốn cùng thiền sư Hoài Yển lãnh giáo phật hiệu, bảo bọn họ đến ở biệt cung , trẫm cũng thuận tiện hơn."

      Cao Cung Minh cung thanh đáp ứng, đương nhiên là nhanh xuống làm. Diệp Huyên đứng lên, nhịn được thong thả bước trong phòng. Tuy rằng dưa hái xanh ngọt, nàng nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có biện pháp này.

      Bên kia, đám tăng nhân Vân Môn Tông từ dịch quán được đón đến cung Hoa Dương, đều cảm thấy vừa nghi hoặc lại kích động. Nghe là ý tứ của kim thượng, sư huynh của Hoài Yển, pháp danh là Hoài Nhượng hòa thượng : "Vị quan gia này của chúng ta luôn có cảm giác gì đối với người xuất gia, sao đột nhiên muốn cùng trụ trì tinh nghiên phật hiệu."

      chỉ Hoài Nhượng, tăng chúng theo đều cảm thấy kỳ quái. Tuy rằng Đại Dận triều sùng phật, cũng là tương đối thôi, từ Hiến tông bắt đầu, năm vị hoàng đế đối với thích giáo cũng phải quá hứng thú. Trụ trì mới của Vân Môn Tông vào triều tham cận (triều kiến), cũng bất quá là qua chào hỏi, chưa từng nghe đón người đến biệt cung.

      Mọi người nghị luận ào ào, Hoài Yển lại được lời nào. Hoài Nhượng cùng là sư huynh đệ, trong ngôn hành cử chỉ tùy ý rất nhiều, chọc chọc khuỷu tay Hoài Yển: "Trụ trì, chuyện này ngươi thấy thế nào?"

      Hoài Yển chỉ cười: "Sao chờ quan gia giá lâm, đến lúc đó biết."

      nghĩ tới, vào ban đêm, quan gia tới rồi.

      Thiếu nữ quần áo màu trắng váy dài trang hoa, trang điểm mộc mạc thanh lệ, hàng tiểu hoàng môn chạy chậm ở phía trước, Hoài Yển chỉ nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng mở cửa, phật hiệu trong miệng chưa ngừng, trận mùi thơm ngào ngạt nhàng tràn tới.

      "Thảo dân Hoài Yển, khấu kiến ngô hoàng." Hoài Yển cúi đầu thấp xuống, dập đầu sâu. Trong tầm mắt nhìn thấy đôi giày thêu tinh xảo ngừng ở trước mặt , sau lúc lâu mới có thanh thanh thúy như oanh hót vang lên.

      "Đứng lên ."

      Diệp Huyên ngồi xuống ghế, vẫy lui tả hữu. Ngày đó ở Đại chính cung chỉ vội vàng thoáng nhìn, thời nàng mới có thời gian tinh tế ngắm nhìn nam nhân trước mắt. Hoài Yển mặt mày hiển nhiên là tuấn mỹ, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt đầu tiên chú ý đến ngũ quan, mà bị hơi thở dật người hấp dẫn.

      Nam nhân này tựa hồ có cách nào làm cho người ta sinh ra dục niệm, tuy rằng cao ngất thon dài, thanh sam tự nhiên, lại có thể thấy dưới quần áo là thân thể to lớn kiện khu, nhưng hết thảy nhục dục sỉ niệm này đặt ở người tựa hồ là hợp nhau. Diệp Huyên nghĩ, người như vậy ai, cũng có ai dám , bởi vì chính là xúc phạm.

      Nàng lâu gì, Hoài Yển đương nhiên cũng thể mở miệng. Người bình thường đối mặt loại tình huống này, đại khái sớm khẩn trương toát mồ hôi, Hoài Yển lại ý thái bình thản, nhìn ra chút bất an.

      biết vì sao, Diệp Huyên vốn định uyển chuyển chút, thấy nam nhân này bộ dáng như thế, đáy lòng sinh ra ý niệm đùa cợt càng ngày càng tràn đầy.

      "Hoài Yển, " thiếu nữ mở miệng, Hoài Yển hợp thời nâng mi mắt lên, trong dư quang chỉ nhìn thấy cằm thiếu nữ tiêm tú ôn nhu, "Trẫm muốn nạp ngươi tiến cung, ý của ngươi thế nào?"

      =====================================================

      Đúng vậy đây là chuyện xưa cường thủ hào đoạt!

      Cổ đại. Đẩy ngã thánh tăng (3)

      Những lời này ra, đương nhiên phải trưng cầu ý kiến Hoài Yển, chỉ là báo cho biết thôi. Diệp Huyên nhìn thấy Hoài Yển mặt cực nhanh tràn ra tia kinh ngạc, sau đó liền trấn định xuống, nhấc vạt áo lên, quỳ rạp đất: "Khẩn cầu bệ hạ thu hồi mệnh lệnh ban ra."

      "Vì sao?" chút để ý khảy lộng đầu ngón tay, thiếu nữ lành lạnh .

      "Thảo dân là người bên ngoài, về tình về lý cũng có thể để bệ hạ đưa vào hậu cung, " Hoài Yển thanh ôn hòa lại bình tĩnh, "Việc này nếu triều đình biết được, miệng rộng bàn luận, làm tổn hại uy danh của bệ hạ."

      "Thế nào", Diệp Huyên cười cười, "Ngươi uy hiếp trẫm sao?" Lúc ở chung với Hoài Yển, cảm giác bị cộng tình giống như lại về trong thân thể nàng, cho nên ngữ khí nàng cũng mang theo dáng vẻ nguyên thân từ cao nhìn xuống và vênh mặt hất hàm sai khiến.

      Nàng tất nhiên muốn có được nam nhân này, thân là hoàng đế dưới người vạn người, nàng chưa bao giờ chiếm được thứ gì.

      "Hoài Yển, " Diệp Huyên đứng lên, đến trước mặt Hoài Yển. Nhận thấy lưng nam nhân hơi hơi cứng đờ, tươi cười mặt nàng càng nhu hòa, "Ngươi cũng biết căn bản là trẫm để ý triều chính, triều đình này tả hữu cũng phải trẫm làm chủ, miệng tiếng như thế nào, cùng trẫm có quan hệ gì đâu." Nàng chậm rãi ngồi xổm xuống, hoàn bội ở đai ngọc bên hông phát ra tiếng leng keng"Nhưng ngươi giống, ngươi là người xuất gia thanh tâm quả dục, còn là thánh tăng trụ trì đức cao vọng trọng, nếu tin tức ngươi bị trẫm cướp đoạt vào cung truyền ra, ngươi đoán Vân Môn Tông bị chê trách như thế nào?"

      Hoài Yển , dư quang Diệp Huyên nhìn thấy đầu ngón tay đặt mặt đất bắt đầu trắng bệch.

      "Ngẩng đầu lên" nam nhân trước mắt vẫn nhúc nhích, Diệp Huyên cao giọng, "Ngẩng đầu lên!"

      Nàng cảm giác thấy hô hấp của Hoài Yển rối loạn trong chớp mắt, nam nhân ngẩng đầu, mạt cười tao nhã yếu ớt ở bên miệng kia thế nhưng vẫn còn. biết vì sao, trong lòng Diệp Huyên loạn lên. Bức bách nam nhân này là chuyện tội ác tày trời cỡ nào, nàng bỗng nhiên ý thức được, bản thân mình có bao nhiêu vô sỉ.

      "Trẫm muốn để tình quá khó coi", Diệp Huyên đứng lên, vội vàng dời ánh mắt khỏi mặt Hoài Yển, "Chuyện ngươi vào cung có bao nhiêu người biết, trụ trì kế nhiệm Vân Môn Tông cũng do ngươi chỉ định, ngươi muốn ban gì, trẫm đều có thể đáp ứng ngươi."

      lâu sau, Hoài Yển mới mở miệng: "Cho nên, việc này có đường cứu vãn?"

      " sai", thiếu nữ mím môi, làm bộ như chút để ý quay mặt , "Ngươi đáp ứng trẫm rồi, ngày mai trẫm để tăng chúng Vân Môn Tông rời , bằng ..."

      Trong giọng của nàng chưa hết ý tứ hàm xúc uy hiếp ràng, còn Hoài Yển quả cũng có cách nào phản kháng. Tại đây trong niên đại hoàng quyền lớn hơn trời, đừng hoàng đế tại chính là cậy mạnh bức tăng nhân vào cung, dù nàng muốn đồ sát mấy trăm nhân khẩu cao thấp trong Vân Môn Tông, ngoại trừ bị công kích phen, cũng có gì có thể hại đến thủ đoạn của nàng.

      Diệp Huyên biết trong lòng Hoài Yển nghĩ cái gì, phẫn nộ? Tuyệt vọng? Hổ thẹn? hay là oán hận? Những thứ đại biểu cho cảm xúc giận dữ tựa hồ xuất người , bởi vì là như thế này người phật tâm kiên định.

      "Cũng đành", ngay cả thở dài cũng có, mà vĩnh viễn ôn hòa rũ xuống rèm mắt, "Thảo dân lĩnh chỉ là được."

      #

      Thoạt nhìn là Diệp Huyên đại hoạch toàn thắng, đường hồi cung, nàng lại lâm vào trong khôn kể sợ hãi.

      Nhiệm vụ công lược phải ngủ với Hoài Yển tính là thành công, mà là muốn làm mình, nhưng Hoài Yển đến nhục nhã như thế đều có thể bình tĩnh tiếp nhận, đừng muốn làm động tình, chỉ sợ kích phạm vào giận dữ khó như lên trời. Nàng đường mặt mũi trầm trở lại cung, vừa ngồi xuống liền phân phó Cao Cung Minh: " truyền Trần An, trẫm có việc gấp."

      Trần An là Thủ tướng đương triều, nguyên lã hai triêu o, còn từng làm lão sư của Diệp Huyên, luôn rất được Diệp Huyên nể trọng. Lão đầu nhi vội vàng tới, Diệp Huyên cũng do dự, trực tiếp : "Trẫm coi trọng Hoài Yển, muốn nạp vào cung."

      Trần An còn có chút phản ứng lại, đợt nhớ tới Hoài Yển kia là ai rồi, nhất thời quá sợ hãi: "Bệ hạ, cân nhắc a!"

      "Cân cái gì mà cân" Diệp Huyên kiên nhẫn , "Chẳng lẽ trẫm giàu có tứ hải, đến nam nhân cũng chiếm được?" Nàng lườm Trần An cái, "Gọi ngươi đến, chính là thông báo cho ngươi tiếng, tân nhậm trụ trì của Vân Môn Tông đột nhiên nhiễm phong hàn, ít ngày nữa ốm chết, theo lễ làm đại táng. Lúc Trẫm ra cung gặp nam tử hợp ý, mệnh người này vào cung hầu hạ, thế nào?"

      Trần An kiên trì : "Thiên hạ có tường lọt gió, việc này chung quy có lúc bị lộ."

      "Trần khanh cảm thấy là miệng tiếng trọng yếu, hay là Thái tử trọng yếu?"

      Nghe hoàng đế như thế, Trần An khỏi rùng mình, chẳng lẽ quan gia là muốn...

      Diệp Huyên quả nhiên như sở liệu : "Nam nhân trong cung này trẫm đều thích, trẫm chỉ thích Hoài Yển."

      Bị nắm mạch môn, Trần An đành phải thỏa hiệp. Xem ra hoàng đế quyết tâm muốn được Hoài Yển, cũng đành, muốn nạp tăng nhân nạp , so với hoàng đế lấy này áp bức, còn hơn vào hậu cung. Mặc dù thấy việc này có tổn hại nhã nhặn, nhưng lựa chọn hoàng tự hay Hoài Yển trong đó, chỉ có thể hy sinh Hoài Yển.

      Có Trần An thầm thao tác, tình tiến hành thuận lợi. Ba ngày sau, cỗ kiệu thừa dịp bóng đêm vào hậu cung.

      Trong kiệu nam tử xốc màn xe lên, lộ ra khuôn mặt lạnh nhạt như trăng bạc tỏa ánh sáng. Hoài Yển chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình tiến vào chỗ này, cung điện khổng lồ san sát giống như cự thú yên tĩnh, mà xung quanh bốn phía thể nghe thấy tiếng bước chân, rơi vào trong miệng cự thú này.

      kiên trì, Hoài Nhượng kế nhiệm trụ trì Vân Môn Tông biết chân tướng tình, còn nhớ biểu cảm mặt Hoài Nhượng kia bi phẫn đến tuyệt vọng: "Khinh người quá đáng! Khinh người quá đáng! Trụ trì, bọn họ có thể nào khi nhục ngươi như thế! Tuy là liều mạng tăng chúng cao thấp trong Vân Môn Tông, ta cũng tuyệt cho ngươi vào cung!"

      Nhưng Hoài Yển chỉ cười: "Người xuất gia, tại sao lại khi nhục, bất quá là Phật Tổ để cho ta tu hành thôi."

      Trong đêm có điều thất thố, nghĩ đến là đạo hạnh của mình còn chưa đủ, yên lặng tụng kỹ Kinh Phật, Hoài Yển vẻ mặt càng bình yên.

      Sau nén nhang, kiệu ngừng lại trước tòa lầu các tinh xảo lịch tao nhã. Tấm biển trước lâu viết ba chữ to Hiệt Lan Trai, nội thị thân hoạn phục màu tùng lục đứng hầu ở trước cửa, vừa thấy Hoài Yển hạ kiệu liền chào: "Nô tì thỉnh an công tử."

      Hoài Yển thấp tuyên tiếng phật hiệu: "A di đà phật, thí chủ có lễ này, bần tăng dám nhận."

      Nội thị này đương nhiên là Cao Cung Minh được Diệp Huyên phái tới, cười cười: "Lời này của Công tử có thể bớt , trong cung chỉ có quan gia và chủ vị các cung, công tử ngày sau, vạn vạn cần tự xưng là bần tăng."

      biết vị thiền sư này khẳng định dễ dàng thỏa hiệp, bất quá là nhắc nhỡ câu, đỡ phải chọc quan gia mất hứng. Cao Cung Minh từ khi vị thiên tử kia còn làm Hoàng Thái nữ theo hầu ở bên, quá ràng tính tình hoàng đế. Bất động thanh sắc liếc Hoài Yển cái, nhân tài tướng mạo như vậy, vào mắt quan gia, chỉ sợ trong cung phải có phen nhiễu nhương.

      Hoài Yển biết suy nghĩ trong lòng Cao Cung Minh, tuy rằng vào cung, cũng chỉ cho rằng đổi nơi tu hành. Trong lầu các châu quang bảo khí, tráng lệ đều chỉ liếc mắt qua cái, chỉ từ trong tay tiểu hoàng môn tiếp nhận gói đồ của , lấy ra cái bồ đoàn hơi cũ kỹ, đặt ở dưới cửa sổ, bắt đầu ngồi xuống.

      Đây là khóa trễ mỗi ngày phải làm, bắt đầu từ năm chín tuổi, chưa có ngày gián đoạn. Này đây, ngoài cửa truyền đến tiếng cười tinh tế, lông mi hơi hơi động, tiếng tụng kinh trong miệng cũng ngừng.

      "Hoài Yển", Diệp Huyên lập tức vào, "Trẫm đến, vì sao ngươi hành lễ." Hoài Yển mở to mắt, biết vì sao, thiếu nữ trước mặt thế nhưng nở nụ cười. Diệp Huyên thầm nghĩ, hay là Hoài Yển vẫn oán hận nàng, cho nên cố ý hành lễ?

      Có thể giận dữ oán hận, nghĩa là nam nhân này có khả năng bị phá vỡ. Diệp Huyên sợ là sợ phật tâm đạt tới tuyệt cảnh, căn bản vì ngoại vật mà di động, tại xem ra cũng phải như thế.

      Phát này làm Diệp Huyên cao hứng cực kỳ, nàng nhịn được tiến lên bắt lấy tay Hoài Yển: "Ngươi nên trách trẫm, trẫm bức bách ngươi, cũng là bởi vì..." Thiếu nữ đỏ hồng mặt, "Cũng là bởi vì ta rất thích ngươi..."

      Cao Cung Minh hầu ở bên, trong lòng khẽ động, xem ra quan gia là thích Hoài Yển, còn ở trước mặt dùng chữ "Ta".

      Nhưng Hoài Yển rút tay ra, rũ rèm mắt xuống: "Quan gia ưu ái, bần tăng dám nhận."

      xa cách như thế, mặt Diệp Huyên lúc này nhịn được, muốn phất tay áo bước , lại luyến tiếc, lần đầu ăn khép nép hạ thanh : "Cái gì bần tăng bần tăng, ngươi chẳng lẽ còn muốn làm hòa thượng. Ngươi là người của trẫm, trẫm muốn thích ngươi, ngươi phải chịu."

      Vừa ra Diệp Huyên nghĩ đen mặt, nguyên thân bá đạo này tính tình là... ngay cả thổ lộ cũng vênh mặt hất hàm sai khiến như thế.

      Hoài Yển cũng , ngón tay thon dài lần phật châu, lại bắt đầu tụng niệm kinh văn. Cao Cung Minh thầm kêu tiếng hỏng bét, quả nhiên thấy mặt quan gia trầm xuống.

      "Cao Cung Minh."

      "Vâng." Cao Cung Minh vội vàng trả lời.

      cái chén ném ra: "Cút !"

      "Vâng." Cao Cung Minh ánh mắt đảo qua, tiếng bước chân lộp cộp vang thành mảnh, trong chớp mắt cung nữ nội thị trong phòng đều lui ra còn ai.

      Thiếu nữ ba bước làm thành hai bước, tiến lên kéo cổ áo Hoài Yển: "Tốt, ngươi tốt lắm, nhìn trẫm?" Nàng xuy tiếng kéo mở vạt áo Hoài Yển, lộ ra ngực gầy trong tăng bào, " đời này có ai dám làm trái trẫm, trẫm muốn nhìn, ngươi có dám hay !"

      =====================================================

      Lời tác giả: Hoàng đế bá đạo ta!

      Viết viết cảm thấy hoàng đế A Huyên rất đáng

      【 chẳng lẽ trẫm giàu có tứ hải, đến nam nhân cũng chiếm được? 】

      【 ngươi là người của trẫm, trẫm muốn thích ngươi, ngươi phải chịu. 】

      Trời ạ kích thích! Huyên Huyên gả cho ta! 【 ca khúc khải hoàn 】

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hihi ta thích nhất phần đánh ngã thánh tăng này đấy. Cảm giác đọc phần này rất phấn khích a...

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Để đánh gục được Yển Huyên cũng hoài ít công sức đây. hanhgmf trinh gian khổ
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Phần này tuy hơi trái đạo lý nhưng rất kích thích và gây tò mò huhu
      Có lẽ vì tác động của nguyên thân nên nhiệm vụ hơi khó tí chứ để mình Diệp Huyên đỡ hơn ý
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :