1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng (17)

      "Ngươi biết?" Tay đặt chăn nắm chặt, Margaret vẫn lấy vẻ lãnh đạm mở miệng.

      "Là bệ hạ viết thư với ta", Arthur cúi đầu, biết mình từ chiến trường gấp gáp trở về là tối kỵ, điện hạ chán ghét nhất hành vi chịu trách nhiệm như thế này. Nhưng thể nhẫn nại, khắc biết điện hạ mang thai kia, suýt hưng phấn mà nhảy lên. Vui sướng vì mới được làm cha phải là nguyên nhân chính yếu, mà bởi vì đứa trẻ kia là của và điện hạ, đại biểu cho thiếu nữ từng có khắc thuộc về , là chứng minh bọn họ có liên kết.

      Nhưng điện hạ đồng ý lưu lại đứa trẻ, Arthur oán hận, mặc kệ điện hạ làm gì, đều oán trách. cho mình hẳn nên tiếp nhận, ràng đứa trẻ đến sai thời điểm, nhưng tay cầm thư ngừng run run, giống như có cái gì ở đảo trong lồng ngực, làm nát lục phủ ngũ tạng.

      "Cầu ngài", nam nhân cúi đầu sâu, dùng tư thái khẩn cầu hèn mọn nhất, "Giữ lại nó , ta nguyện ý dưỡng dục ."

      "Ngươi muốn giữ nó bên người sao? Làm kỵ sĩ của công chúa" thiếu nữ lộ ra cái cười lãnh đạm, "Mang theo đứa mẫu thân."

      Arthur trong lòng lộp bộp, thân là sủng thần của công chúa điện hạ, cho tới giờ cũng phải cái đinh trong mắt của đối thủ của điện hạ. Nếu bên vô duyên vô cớ thêm đứa trẻ, những người đó nhất định điều tra. Cho nên, đứa này thể ở bên , bằng chính là bom hẹn giờ.

      "Ta..." cổ họng siết chặt, thanh khô ráp, "Ta đưa nó ... xa, tuyệt nhìn nó chút." xong câu đó, cảm giác khí lực toàn thân đều mất hết.

      Ở trong mắt thiếu nữ, nam nhân kia càng thẳng lưng. đại khái muốn ở trước mặt mình biểu ra nỡ, "Ngươi hận ta sao, Arthur", thiếu nữ giọng .

      Arthur gì, muốn mình hận, làm sao có thể oán hận công chúa điện hạ đây, mặc dù thiếu nữ trước mắt muốn đâm dao vào ngực mình, cũng phát ra tiếng kêu rên thống khổ.

      "Ngươi oán hận ta", thanh Margaret bỗng nhiên cứng lạnh lên, "Vậy vì sao còn muốn đến khẩn cầu ta."

      Vì sao, vì sao... đầu ngón tay nắm chặt thành quyền đâm sâu vào da thịt, mỗi giọt máu tươi rơi xuống, ngấm vào thảm dày, lập tức biến mất thấy.

      Bởi vì ta rất đau, đau đến thể hô hấp, liếc mắt nhìn ngài cái cũng giống như có đao cứa cổ họng ta.

      buồn cười a, thế nhưng từng vọng tưởng điện hạ thuộc về . Đứa này xuất rốt cục đánh vỡ mộng đẹp, chỉ là nam sủng được ra ánh sáng, thể đứng dưới ánh mặt trời, cũng thể giữ lại đứa của ình.

      "Ta hận nàng", tượng đá ngưng định rốt cục phát ra thanh tối nghĩa, phảng phất là từ trong hàm răng ra, lại giống như đến từ trái tim đầm đìa máu tươi, "Đúng vậy, ta hận nàng."

      Ta hận nàng cho ta hi vọng, lại ở trước mặt ta vô tình đánh nát.

      Arthur đứng lên, từ đầu tới cuối cúi đầu, liếc mắt nhìn Margaret cái.

      #

      Chiến càng ngày càng kịch liệt, đuổi quân Menite ra quốc thổ rồi, quân đội hai bên còn ở biên cảnh giằng co tiếp. Nếu thể làm cho người Menite tan tác lần, bọn họ có lúc ngóc đầu trở lại. Đại quân ngừng lên phương bắc, mỗi ngày đều vô số quân báo từ biên cảnh về vương đô.

      Công chúa điện hạ nằm giường nghỉ ngơi, quốc vương lại lần nữa bắt đầu xử lý quốc chính, Antony theo giúp, mới làm cho Alexander lâu động đến chính vụ đến mức luống cuống tay chân. Nhưng trong rất nhiều quân báo, tin tức về người làm cho hai bọn họ đặc biệt chú ý.

      "Xem ra Arthur có vài phần tiến bộ." vội vàng xem quân báo lần, Alexander nhịn được .

      Trở về chiến trường rồi, Arthur lập tức lao vào chiến . Margaret là đưa mạ vàng, xuất phát từ tầng ý nghĩa thể này, thân là tổng chỉ huy, công tước Kobey luôn an bày làm nhiệm vụ nguy hiểm. Nhưng Arthur đột nhiên cầu tiên phong làm việc nguy hiểm nhất, công tước Kobey lay chuyển được , chỉ đành đồng ý.

      nghĩ tới về quân có thiên phú thập phần xuất chúng, mang theo quân đội tiên phong đường tiến sát vào lòng quân địch, chọn thời cơ đánh người Menite đại bại. Đó là thắng lợi lớn nhất Vương quốc Kosse lấy được từ lúc hai nước giao chiến tới nay, tiệp báo truyền đến, cả tòa thành đều oanh động.

      Alexander đè ép tin tức này xuống, cho phép bất kì kẻ nào cho công chúa. Càng nhiều tiệp báo liên tiếp truyền đến, chiến quả của Arthur càng ngày càng lừng lẫy, chức vị của ở trong quân cũng thăng dần. Ngay cả vài lão tướng cũng thể thừa nhận, lúc trước Arthur luôn ở trong vương cung làm thị vệ trưởng, là nhân tài được trọng dụng.

      "Đáng tiếc." Alexander thở dài, nữ nhi kiên trì cầu bỏ đứa , Arthur vội vàng gấp gáp trở về cũng khuyên được nàng. Sau lần đó, này hai người trẻ tuổi chỉ sợ cũng quyết liệt rồi. Nếu có chuyện này, Arthur thuận lợi đạt được quân công, được thụ phong, bọn họ có thể ở cùng nhau. Nhưng thế khó liệu, ai ngờ tình biến thành như bây giờ đâu.

      Luôn luôn biểu ý chí sắt đá, kỳ thực Lily cũng nỡ bỏ đứa trẻ . Từ khi nàng được chẩn đoán ra có thai tới nay mới tháng, nàng cũng nhắc đến chuyện phá thai.

      Nàng nhắc tới, Alexander đương nhiên mừng rỡ giả ngu, nghĩ tới buổi tối hôm nay nhận được phong thư cấp báo, ông dặn dò các quan vụ, nếu thu được quân báo về Arthur, nhất định phải lập tức báo lên. Kéo mở cấp báo ra xem, Alexander liền ngây người.

      Arthur mất tích, dẫn theo tiểu đội trăm người, thừa dịp ban đêm đánh lén lương thảo quân địch, lại trở về.

      Quân báo là công tước Kobey tự tay viết, chiến thuật mạo hiểm này là chính Arthur đề xuất, chỉ cần đánh lén thành công, sáng sớm hôm sau đại quân Kosse có thể tiến công doanh địa của người Menite, lần tiêu diệt bọn họ.

      Kế hoạch cũng quả đúng hạn triển khai, người Menite đột nhiên bị đại bại, chạy tán loạn bốn phía. Vương quốc Kosse đạt được thắng lợi cuối cùng, nhưng công thần lớn nhất lại có tin tức.

      Phó thủ hộ tống Arthur phục kích trở về, theo tiểu đội bị người Menite phát , Arthur mệnh lệnh đội đốt lửa, đội khác lưu lại dẫn dụ quân địch, còn ở đội quân lưu lại kia.

      "Arthur... Chỉ sợ dữ nhiều lành ít." qua ba ngày, trở về, sai biệt lắm có nghĩa là chết, Alexander giận tái mặt phân phó quan vụ, "Chuyện này quyết thể để công chúa biết, nghe chưa?!"

      " thể để ta biết cái gì?" Đúng lúc này, thanh thiếu nữ thanh lãnh bỗng nhiên vang lên.

    2. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Rồi xong huhu ngược đến rồi, đau lòng quá huhu
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng (18-)

      tháng sau, Vương vệ quân thu được toàn thắng, khải hoàn hồi triêu.

      Từ cửa thành vương đô mãi cho đến trước hoàng cung, đường cái đều đứng đầy đám người hoan hô rộn rã. Dân chúng tung hoa và cổ vũ binh lính khải hoàn trở về, đây là điều bọn họ đáng được hưởng. Margaret đứng ở trong toà tháp, nhìn đám hùng tân tấn xa xa, y giáp sáng cưỡi ngựa cao to hiên ngang đến, đáng tiếc trong đám người bọn họ, người hẳn nên được hưởng thụ vinh quang lớn nhất lại thủy chung trở về.

      Đúng vậy, nàng tin tưởng Arthur nhất định trở về. Vuốt ve bụng hở ra, trong lòng nàng hoàn toàn chắc chắn.

      Nam nhân kia thể chết, bởi vì lúc rời hoàng cung vào quân đội, nàng từng mệnh lệnh cho : "Hoàn hảo tổn hao gì trở về gặp ta."

      vĩnh viễn thể làm trái mệnh lệnh của công chúa điện hạ.

      "Điện hạ, trở về sao?" Ellen tới, giọng hỏi.

      Margaret gật gật đầu, bọn thị nữ trái phải đỡ nàng, đỡ nàng chậm rãi trở về. tại nàng có thai đến tháng thứ tư, bụng còn chưa phải rất lớn, nhưng cũng thể xuất trước mặt người khác.

      Đối ngoại Alexander tuyên bố công chúa thân thể có bệnh , sau đó an trí nữ nhi ở Hạ cung, chuẩn bị tốt tất cả nhân thủ để nàng an tâm dưỡng thai, chỉ đợi năm tháng sau thuận lợi sinh hạ đứa .

      Biết tin tức Arthur mất tích rồi, Margaret cũng gì, có cực kỳ bi thương, cũng tin, chỉ bình tĩnh : "Ta muốn sinh hạ đứa ."

      Alexander đương nhiên là vô điều kiện thuận theo nữ nhi, ông cũng biết chuyện này là tốt hay xấu, nữ nhi rốt cục muốn phá thai, trả giá là có tin tức của phụ thân đứa . có tin tức, chỉ sợ Arthur chết. và Antony ở trước mặt Margaret cho tới bây giờ như thế, nhưng trong lòng đều nhân định rồi.

      Dưới tình huống như vậy, Arthur có khả năng sống sót.

      Nguyên nhân vì thế, đến lúc luận công ban thưởng, phong thưởng cho Arthur đặc biệt lớn. Alexander bỗng chốc phong làm bá tước, lãnh địa còn ở vùng Constantin phì nhiêu giàu có và đông đúc. Nơi đó vốn là là vương lĩnh, bị quốc vương lấy ra phong thưởng cho người chết, người người đều nghĩ vì thu mua nhân tâm. người chết tranh quyền, lại bởi vì được vinh dự cao, khiến quân nhân tham gia chiến tranh có được quân công đều vừa lòng, đây đúng là hành động nhất tiễn được song điêu.

      Người ngoài đều thể tưởng tượng được, lãnh địa đó là Alexander lưu cho ngoại tôn. Đứa trong bụng Margaret thể được thừa nhận, khi sinh hạ bị đưa ra ngoài cung. Alexander thầm chuẩn bị tốt, đợi đứa hơn nửa tuổi, cho lấy thân phận con mồ côi từ trong bụng mẹ của Arthur mà xuất , rồi kế thừa tước vị bá tước Constantin. Kể từ đó, cũng có thể khiến Lili an tâm.

      Ông thủy chung cảm thấy thực xin lỗi nữ nhi, bởi vì mình tùy hứng, khiến nữ nhi luôn luôn gánh vác gánh nặng vốn phải trách nhiệm của nàng, chuyện đứa kia cũng nghẹn ở trong lòng , làm sao phải nguyên nhân vì phụ thân rất đáng tin. Alexander hạ quyết tâm, nếu Arthur có thể sống sót trở về, ông nhất định nghĩ hết biện pháp để Lily thuận lợi được cùng với .

      Quốc vương bệ hạ trầm tư ngờ, lúc này, công chúa điện hạ xem mừng công xong rồi ngồi xe ngựa về Hạ cung, cách xe ngựa nửa dặm, con ngựa phi nhanh đuổi theo.

      Roi ngựa quật ào ào, ngay lúc con ngựa chạy như điên gần ngàn dặm sắp mệt quá mà ngã lăn, rốt cục đuổi kịp xe ngựa.

      Margaret giấu diếm thân phận ra, cho nên bên người chỉ mang theo hai thị nữ và hai hộ vệ, ngồi ở càng xe Ellen nghe thấy tiếng vó ngựa phi nhanh, phân phó xa phu: "Ngừng xe ở ven đường, nhường đường cho người phía sau," xong sau, nhịn được thầm câu, "Người nào sốt ruột hoảng hốt thế, giờ cũng phải lúc đánh giặc..."

      Margaret nhắm mắt dưỡng thần, cảm giác thấy xe ngựa chậm rãi ngừng lại: "Sao lại thế này?" Nàng nhịn được nhăn mày, ngoài toa xe truyện đến tiếng vó ngựa dồn dập, tiếp theo có tiếng vật nặng ngã xuống đất vang lên, nàng ngồi dậy, vừa mới chuẩn bị lệnh cho thị nữ xốc màn xe, cửa xe bỗng bị kéo ra.

      cái đầu rối bời thò vào, tựa hồ là nam nhân, râu quai nón làm cho người ta thấy mặt , người mặc quần áo cũ kỹ bình thường, dính đầy bụi bặm.

      "Ngươi làm gì?!" Ellen vừa rồi phản ứng kịp, bị người nọ cướp được cửa xe, vội vàng vung tay muốn túm lại.

      "Dừng tay!" Thiếu nữ lạnh giọng quát, đôi môi run run, nàng muốn , nhưng biết vì sao cổ họng siết chặt nên lời. Trong ánh mắt kinh ngạc của hai thị nữ, nàng vươn tay, vỗ về mặt nam nhân kia.

      Nam nhân theo bản năng muốn quỳ xuống, lại bị nàng túm lấy cổ áo. Đợi chút, chẳng lẽ người này là... Ellen còn chưa kip suy nghĩ cẩn thận, tiếp theo, công chúa điện hạ ngửa mặt, hôn lên đôi môi khô khốc phía dưới đám râu rối bời kia.

      Arthur... Arthur... Ở trong lòng nàng lặp lại lần lại lần, ngươi trở lại, ta biết, ngươi nhất định trở về.

      #

      Bị kết luận là chết trận, Arthur thế nhưng lại trở về, trong khoảng thời gian ngắn, biết làm mù bao nhiêu ánh mắt cao thấp trong triêu. Dù các quý tộc tâm tư khác nhau này nghĩ như thế nào, tin tức truyền ra rồi, dân gian lại người người vui mừng.

      tích Arthur dũng sớm lan truyền ra ngoài, mọi người đều tiếc hận chiến sĩ tuổi trẻ lại dũng cảm như vậy, có thể hoàn hảo tổn hao gì trở về, chẳng phải là chuyện tốt to lớn sao?

      Vốn chuẩn bị tiến hành nghi thức thụ huân cho Arthur ở lễ tang của lại sửa thành tới vương đình. Từ đây về sau, Arthur chính thức trở thành bá tước Constantin. Ngẫm lại vốn là nô lệ ở tầng thấp nhất, thời thế nhưng nâng thành đại quý tộc có lãnh địa giàu có và đông đúc, nhân sinh truyền kỳ như thế, có ai nhắc đến mà líu lưỡi.

      Nhưng hết thảy đối với Arthur mà , đều quan trọng bằng công chúa điện hạ.

      Nghi thức thụ huân vừa kết thúc, liền lấy cớ vết thương cũ chưa lành rời vũ hội, bí mật chạy tới Hạ cung. Lúc ngựa của đứng ở trong hoa viên, Margaret ở bờ hồ đọc sách.

      Ánh chiều tà tịch dương phảng phất như tầng dát vàng, khi thiếu nữ trầm tư, bên môi có chút cười lại càng nhu hòa. Bụng nàng chưa phải rất lớn, châu tròn ngọc sáng, đường cong phập phồng khiến cả người thiếu nữ đều tràn ngập quang huy mẫu tính mềm mại. Arthur nhịn được si ngốc nhìn nàng, mãi đến lúc nàng phát nam nhân kia đứng ngốc ở cách đó xa, giơ lên mặt mày tươi cười: "Arthur, ngươi đứng ở đó làm gì."

      "Điện hạ", Arthur vội vàng qua, "Trời sắp tối rồi, ta đỡ ngài vào nhà."

      "Ừ." Thiếu nữ gật gật đầu, nhu thuận tùy ý nam nhân nâng nàng dậy. Bàn tay to đặt ở lưng nàng, giống như ôm đứa bé, trong dè dặt cẩn trọng lại mang theo chuyên chú hết sức.

      " cần để ý như vậy", nàng khỏi cười cong mắt, "Đứa giờ tốt lắm, lần trước còn đá ta đó."

      Trong nháy mắt, ánh mắt Arthur như được đốt sáng lên: " ?" kìm lòng đậu chà xát tay, "Ta, điện hạ... Ta có thể..."

      Thiếu nữ biết muốn gì, bắt lấy tay đặt lên bụng: "Ngươi sờ ."

      Người từ chiến trường trở về luôn mang theo chút cứng rắn và lạnh thấu xương, nhưng Arthur cúi người, lỗ tai dán bụng thiếu nữ, tựa hồ lại biến thành đại cẩu luôn ngốc nghếch: "Ta nghe thấy tim đập", hưng phấn mà ngẩng đầu, trong ánh mắt quang mang ôn nhu cơ hồ muốn dìm Margaret vào bên trong, "Điện hạ, ngài cũng có thể nghe được sao?"

      "Ừ." Margaret ôn nhu phụ họa , tốt, trở lại.

      kém chút là về được, lưu lại thủ hạ nấp, Arthur bị quân địch đánh ngã từ ngựa, lúc đó cho rằng mình sống nổi. Chống đỡ là quyết tâm nhất định phải về gặp mặt công chúa điện hạ, giãy dụa tử trong đám người bò ra, kéo tấm thân chỉ đổ máu ở bụng, thắt lưng và chân trái, dám hơi đến nơi có người.

      Thu lưu gia đình thợ săn trong rừng cây có vết chân người. Bởi vì có thuốc, Arthur cứng rắn chịu miệng vết thương thối rữa, bởi vì nhiễm trùng mà sốt cao. Cứ như vậy đứt quãng lát mơ hồ lát thanh tỉnh, tháng sau, thế nhưng lại được.

      ai tin tưởng có thể sống sót, dù là người ở vương đô, hay là nhà thợ săn luôn luôn trông nom . Nhưng mà điện hạ nhất định còn chờ , dù trong cảm giác hoảng hốt bản thân chịu nổi, cũng biết, điện hạ nhất định tin tưởng có thể sống sót.

      "Có mệt , điện hạ?" Arthur đỡ Margaret ngồi xuống bên giường, "Ngài nghỉ ngơi lát, bữa tối tới." xoay người, chuẩn bị phòng bếp xem chuẩn bị bữa tối, tay lại bị túm lấy.

      "Ngươi lập tức phải rời khỏi đây", thiếu nữ giọng , "Sau khi cử hành nghi thức Thụ huân, ngươi đất phong." Arthur tại còn là thị vệ trưởng của nàng, đương nhiên thể tùy thời hầu hạ ở bên cạnh.

      Arthur quỳ xuống, môi mỏng dừng ở mu bàn tay thiếu nữ, khẽ hôn: "Ta nguyện ý vĩnh viễn hầu hạ ngài, mặc kệ đến khi nào."

      "Đồ ngốc", thiếu nữ cười chọc chọc trán , "Ta còn trông cậy ngươi tới cưới ta đó, luôn ở bên cạnh ta, sao có tư cách cưới công chúa?"

      "Điện hạ..." Arthur ngẩng đầu, tựa hồ thể tin được, lại kích động ra lời.

      "Ngươi đừng có hiểu lầm", Margaret rũ rèm mắt xuống, theo bản năng nhàng vỗ về bụng, "Ta cũng phải bởi vì thích ngươi, chỉ là muốn đứa này chịu tiếng con tư sinh."

      Vừa dứt lời, nàng bị hôn. Nam nhân hôn mang theo cấp bách và kích cuồng, hai tay lại cẩn thận đỡ thắt lưng nàng, để bản thân áp vào nàng."Điện hạ, điện hạ..." Arthur tiếng lại tiếng khàn khàn nỉ non", cho tới bây giờ ta dám nghĩ tới... ta ngày hạnh phúc như vậy."

      Thiếu nữ mềm yếu dựa vào trong lòng , tay bé ôm lấy cổ : "Ngươi muốn... càng hạnh phúc chút sao?" Arthur có chút hiểu, sau đó bàn tay to bị bắt lấy, đặt lên bộ ngực cao ngất của nàng.

      =====================================================

      Lời tác giả: Chương sau thời gian mang thai play (ω)

      Cục cưng còn chưa viết ra đâu (hưng phấn chà xát tay)

    4. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Ai gu, chương sau chăc có món mặn đây. Đây là thế giới cuối cùng trong nhiệm vụ của Diệp Huyên rồi đúng mọi người.
      Thanh Thanh Mạnheavydizzy thích bài này.

    5. nguyenthianhngoc18

      nguyenthianhngoc18 New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      19
      :yoyo66:ừ nhỉ, sắp hết truyện rồi hiuhiu

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :