1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 336-337
      Edit: Nhi Huỳnh
      Phong Quang lạnh giọng, “Chuyện này, cần lo.”

      “Tôi cũng muốn lo thay nha.” Ngu Thuật nhún nhún vai, “Hạ Phong Quang, nên tin là, đời này có vài người có giác quan thứ sáu mạnh hơn mấy trăm lần so với người thường, tốc độ của nó có thể vượt qua thời , do đó có thể nhìn đến một ít đoạn ngắn trong tương lai.”

      “Ngu Thuật…” Phong Quang co rút khóe miệng, “ đừng nói với tôi là có thể biết trước tương lai.”

      “Có muốn cá với tôi , phim của chúng ta, ngày mai cũng có cách nào quay một cách bình thường.”

      Phong Quang nghĩ tới An Ức, lãnh đạm phun ra hai chữ, “ cá.”

      “Vậy đúng là tiếc thật.” Hai mắt Ngu Thuật lộ vẻ u buồn, thấy chút tiếc nuối, “Hạ Phong Quang, gần đây rất là nguy hiểm, tự bảo trọng .”

      muốn nói với tôi là nhìn thấy tương lai tôi sẽ xảy ra chuyện.”

      Ngu Thuật lắc đầu, “Tôi nhìn tới, chỉ là có trực giác, sẽ có nguy hiểm, tự cầu nhiều phúc , nếu ảnh hậu có thể nổi danh cùng với tôi lại sắp thay người, aiz, đau lòng a, mỹ nhân từ xưa như danh tướng, nhân gian gặp được người đầu bạc…”

      Giống như hiểu ra làm sao, Ngu Thuật sau khi lắc đầu than thở, cũng hiểu sao mất.

      “Đúng là có bệnh.” Phong Quang lạnh mặt nói.

      Nhưng bề ngoài có bao nhiêu quan tâm, đáy lòng liền có bao nhiêu khủng hoảng, vốn nghĩ Ngu Thuật chỉ là một người có mặt ngốc nghếch, lại nghĩ rằng ta dường như cũng cất giấu rất nhiều bí mật, hơn nữa thể phủ nhận, một lời đó, thành công dọa sợ .

      Con người luôn là như vậy, thà tin là có, thể tin là , khi một người nói là sẽ chết, có thể cười nói hắng trâng tráo, mà khi người thứ hai cũng nói như vậy… cảm thấy sợ hãi.

      Nhất là Ngu Thuật nói người đàn ông xuất hiện ở cửa phòng mỗi đêm, người đàn ông áo đen, giống như là người chết… là A.

      Phong Quang nhìn hành lang trống trải, giống như có thể cảm nhận được có một đôi mắt nhìn chằm chằm, cuối cùng dám ở lại, xoay người lấy thẻ phòng ra vào, khi bước vào, nhìn thấy một phong thư nhét dưới cửa.

      Có lẽ người phục vụ thấy phòng có người, nên đem thư nhét vào dưới khe cửa.

      Nhưng làm có kinh sợ là, phong thư màu trắng, còn có một dóa mãn thiên tinh màu vàng ở miệng thư.

      Lại là người đàn ông đó…

      Phong Quang sau khi sửng sốt, mới nhớ đến việc đóng cửa, chậm chạp dám đụng vào lá thư này, nhưng sau khi do dự một phen, vì tìm kiếm nguyên nhân người đàn ông kia chỉ chấp nhất với , chung quy vẫn xoay người nhặt lá thư lên, mở thư ra, rút ra giấy viết bên trong.

      <Phong Quang, đây có lẽ là lần cuối cùng viết thư cho em, có phải em thấy chữ của xấu rất nhiều ? Em cần để ý, bởi vì đã còn sức để cầm bút nữa.

      nhận được thư thông tri bệnh tình nguy kịch, đối với kết quả này, đã sớm có chuẩn bị, cho nên cũng cảm thấy đau buồn, chỉ cảm thấy… cam lòng, nếu như nhất ̣nh phải chết, vậy tại sao lại gặp phải em?

      Phong Quang, phần cam lòng này, đều do em sai, ngày đó tại miếu Nguyệt Lão, em nên đụng vào lòng , nếu gặp em, sẽ càng dễ dàng nhận lấy một phần vận mệnh bất công này, nhưng có nếu như, cho dù có lặp lại một lần nữa, cũng sẽ chọn gặp được em vào ngày hôm đó, chỉ khác là, ngày hôm đó sẽ giữ lấy em.

      Cho nên, đây là em sai, nhưng phải sai lầm này, nói như vậy, lỗi của hình như còn lớn hơn em.

      đời này, tất cả mọi thứ đều có thể tính kế được, cho dù là tiền tài, hay là quyền lợi, hoặc là cảm tình, nhưng chỉ có em, thể tính kế được, bởi vì thời điểm nhìn thấy em, lý trí mà luôn kiêu ngạo tuyên bố sụp đổ.

      Ví dụ như nói, chỉ một lần nghĩ đến, nếu như thật sự chết , cũng muốn mang em theo … theo xuống ̣a ngục.>


      Tay cầm thư của Phong Quang run run, miễn cưỡng trấn ̣nh lại, tiếp tục xem xong.

      <Phong Quang, em có cảm thấy sợ hãi ? từng nói sẽ đối xử dịu dàng với em, em tốt đẹp như vậy, mà thế giới này quá mức dơ bẩn, để em ở lại thế giới dơ bẩn này, chính là sự dịu dàng của đối với em.

      Nói một câu như vậy, em sẽ cho là một người điên , cũng hiểu bản thân là một tên điên, bắt đầu từ ngày gặp em, tất cả mọi thứ đều đúng nữa, cuộc sống của bắt đầu trở nên hỏng bét, đối với vận mệnh một ngày nào đó sẽ chết vì bệnh, từ nhỏ đã muốn phản kháng, Phong Quang, em biết ? Muốn phản kháng một chuyện có khả năng, cần bao nhiêu dũng khí và nghị lực, vừa phải trải qua bao nhiêu bất lực và đau khổ?

      Nhưng mà, hy vọng em vĩnh viễn cũng phải biết.

      rất nhanh phải đến phòng giám hộ đặc biệt, trước đây, từ xa nhìn qua phòng giám hộ đặc biệt, nơi đó nhìn thấy màu xanh của cây ́i, cũng có cách nào cảm nhận được gió nhẹ ấm áp, nơi đó quá mức áp lực, ̣nh nghĩa nó là phòng dành cho người chết.

      hiểu ý thức của chính mình còn có thể tồn tại được bao lâu, một khắc cuối cùng này, khi còn có thể tự mình hành động, nghĩ đến những lá thư này, để từng lá thư một gửi cho em, bắt đầu ngây thơ nghĩ, cho dù em biết , nhưng nếu như em có thể vì vậy mà nhớ được một đoạn thời gian cũng đã rất tốt, cho dù em chỉ cảm thấy sợ hãi và sợ hãi.

      Phong Quang, muốn em sợ hãi , thích em như vậy, nhưng mà đã còn chút vốn liếng nào, mất thân thể khỏe mạnh, cũng mất cơ hội để em quen biết , đã còn lợi thế.

      Nhưng, sao.

      đã an bài hết thảy rất tốt, thế giới khiến người ta phải buồn rầu này xứng có được em, Phong Quang, rất nhanh, chúng ta có thể gặp mặt, ngày nào đó khi chũng ta gặp nhau, sẽ nói với em, em nhiều đến thế nào.

      Sẽ lâu lắm, rất nhanh, rất nhanh…

      sẽ chờ em, ở ̣a ngục.

      A của em.>

      Bức thư rơi xuống dất, Phong Quang mất hết sức lực ngồi dưới đất, mở to hai mắt, con ngươi phóng đại, đây là biểu hiện sợ hãi đến mức tận cùng, thân thể của bắt đầu nhịn được mà run rẩy, cơn lạnh sinh ra từ trong xương, từng câu chữ văn tự trong thư, đều là nhu tình mật ý, nhưng từng câu từng chữ đọc lên, đúng là so với uy hiếp càng khiến người ta phải khủng hoảng.

      Người viết thư đã chết, nhưng hắn vẫn tìm được , bởi vì hắn muốn cùng hắn, nói cách khác…

      Hắn muốn giết .

      Bị người uy hiếp có thể báo án, nhưng mà… bị ma uy hiếp thì sao?

      quên, đạo trưởng mà Liễu Hàn khen ngợi dễ dàng ngã xuống đến như vậy, thậm chí ai biết hắn ra tay như thế nào.

      Phong Quang ngồi dưới đất chậm chạp động đậy, bỗng nhiên, nghĩ tới hệ thống, “Tôi bị ma uy hiếp, vì cân nhắc an toàn bản thân, tôi muốn khai thông vướng mắc!”

      có hạng mục phục vụ này.”

      “Nhưng tôi bị ma uy hiếp, thể….” suy nghĩ một lát, “ thể cho tôi một thiết lập bách quỷ bất xâm sao?”

      “Ký chủ phải nữ chính.” Tức là, có người có thể sống tốt trong thế giới có ma quỷ này, chỉ có hào quang của nữ chính mới làm được.

      Phong Quang thật sự là nghẹn khuất kinh khủng, “Móa nó, cũng coi như là người xuyên , thế mà cái hào quang nào cũng có, khoa học!”

      Nếu như có hào quang, vậy sẽ sớm bị mục tiêu tiến công chiếm đóng các thế giới cầm tù đến chết.

      Hệ thống nói lời nào, tùy ý một mình hô to bất công.

      Nhưng… sự sụp đổ của thế giới này đúng là quá nặng, đây là lần duy nhất xuất hiện ý tưởng muốn giết .

      Last edited: 20/2/18

    2. Thanh Ngọc 1502

      Thanh Ngọc 1502 Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      34
      Bạn ơi, 3 chương liên tiếp giống hệt nhau kìa bạn. Dù sao cũng có chương mới rồi. Thanks bạn. (づ ̄ ³ ̄)づ
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Mũ rơm ngốc

      Mũ rơm ngốc New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      5
      bạn nhất
      Tr hay lắm. Ths edit nhìu nhoa!
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Dù đã đọc xong bản convert nhưng ta sẽ đu hết bản này để ủng hộ các nàng =D]
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      :yoyo66::yoyo66::yoyo66: các nàng ́ lên

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :