1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vu_lap_nhi

      vu_lap_nhi New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      4
      ngôn đủ ác luôn mk khó chịu bắt ng khác ăn hoàng liên
      Càng ngày càng thích truyện ùi hấp dẫn quá cơ ~~:yoyo51:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 262

      Ngay khi Phong Quang vừa hét lên, một thân ảnh màu trắng cùng lúc đó từ bên bờ bẻ gãy một nhánh cây, đạp nước mà đến, nhánh cây ở tay, được hắn dùng thành kiếm, “một kiếm” đem con rắn sắp sửa rơi xuống nước đẩy lên bờ, hắn vừa muốn đạp nước mà quay về, thì lại bị người ở trong nước luống cuống tay chân bắt được góc áo, vì thế hắn cũng rơi luôn xuống nước.

      Phong Quang bất chấp tất cả ôm lấy, “́ Ngôn, có rắn.”

      ́ Ngôn giơ tay lên chần chờ thể để xuống, bởi vì để xuống là chạm vào khoảng lưng bóng loáng của nàng, cho nên tư thế lúc này của hắn là một lời khó mà nói hết, trong lòng có một mỹ nhân mặc quần áo, đổi lại là nam nhân khác đã sớm kìm chế được, nhưng hắn lại ́ gắng dời mắt , ́ hết sức nhìn tới mảng thịt trắng noãn đó của nàng.

      Cách đó xa ở bên bờ, Tiểu Hảo hỏi Tiểu Ngã lớn tuổi nhất: “Chúng ta còn phải qua ?”

      Tiểu Ngã vỗ một cái lên đầu Tiểu Hảo, chỉ tiếc rèn sắt thành thép nói: “Nhìn ra bệ hạ và Vương gia hiện tại tình ý nồng nàng sao? Bệ hạ mượn cơ hội ăn đậu hũ của Vương gia, chúng ta qua mà làm hỏng mất đại sự của bệ hạ, bệ hạ sau này biết sẽ phạt chúng ta như thế nào đâu?”

      Tiểu Hảo, Tiểu Vô, Tiểu Liêu gật đầu, “Tỷ tỷ nói có đạo lý.”

      “Được rồi, chúng ta trở về , nơi này đã có Vương gia, bệ hạ sẽ có việc gì.”

      Vì thế bốn người vui vui vẻ vẻ về…

      Bệ hạ của các ngươi thật sự bị dọa mà!

      Muốn biết Phong Quang sợ nhất là cái gì, đó chính là ma quỷ, muốn hỏi Phong Quang sợ cái gì nữa, vậy có rất nhiều, như la rắn, nhện, gián… Nàng cảm thấy sợ và kinh tởm mấy loài bò sát và động vật chân đốt, bởi vì kinh tởm, nên mới sợ.

      ́ Ngôn sờ sờ đầu nàng, hắn cuối cùng cũng tìm được chỗ để tay, “Bệ hạ, rắn đã bị thần đánh chạy.”

      “Nếu nó còn quay lại thì làm sao!?”

      “Sẽ , nó đã chết.” Một khắc khác kia khi ́ Ngôn quăng con rắn đó ra khỏi đầm nước, cũng đã sử dụng kiếm khí giết nó.

      “Nếu còn có con rắn khác thì sao!?”

      “… Vậy bệ hạ có thể lên bờ.”

      Nàng cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, “́ Ngôn, ngươi móa nó có phải nam nhân !”

      ́ Ngôn lựa chọn im lặng.

      Phong Quang cũng tin, nam nhân nhìn thấy một bộ hình ảnh “tú sắc khả san” như vậy mà còn có thể thờ ơ, nàng cầm lấy tay hắn để lên ngực mình, ́ Ngôn hoàn toàn cứng đờ.

      “Ngươi xem, ngực của ta so với mười năm trước có phải lớn hơn rất nhiều !”

      Lúc nàng năm tuổi, khi ấy nàng chạy tới ôn tuyền của Khiêm vương phủ, dùng thân thể nhỏ bé bắt đầu dốc lòng với sự nghiệp câu dẫn hắn, nhưng thật đáng tiếc, cho dù năm đó ́ Ngôn có muốn xem dáng người lả lướt ở trong nước của nàng, thì cũng chỉ xem nàng là một đứa nhỏ mà nhìn thôi.

      Mà bây giờ… Bây giờ nàng đã trưởng thành, chỉ là tuổi, mà ngực phẳng cũng lớn thành hai cái bánh bao rõ ràng, thân thể linh lung hấp dẫn, đường cong hoàn mỹ, chỗ nên phình thì phình, chỗ nên vênh thì vênh, nàng đã là một nữ nhân chân chính.

      Trong đầu trước nay chỉ lấp đầy đạo trị quốc, lúc này lại trống rỗng, hắn chưa từng học qua, lúc tay chạm đến chỗ mềm mại của nữ nhân hẳn nên có phản ứng gì, trọng điểm là, nàng thân một mảnh vải, nói cách khác, hắn cũng hề cách bất luận thứ gì, mà hoàn hoàn chướng ngại nắm lấy nơi mềm mại đó.

      Tí tách.

      Một giọt chất lỏng màu đỏ nhỏ xuống mặt nước, dần dần tản ra thành một đốm hồng.

      Phong Quang mặt chút thay đổi, “Vương thúc, ngươi chảy máu mũi.”

      “Gần đây… nhiệt lượng tràn đầy.”

      “Vậy mặt ngươi sao lại hồng như vậy?”

      “Thời tiết… quá nóng.”

      Phong Quang nâng một bàn tay để lên ngực hắn, “Tim của ngươi nhảy rất mau.”

      “Chắc là… lớn tuổi, nhịp tim đều.”

      Khóe miệng nàng vểnh lên, tay kia thẳng thắn nắm lấy cực nóng sớm đã ngẩng đầu dưới thân hắn, thế mới vừa lòng cười, “Vương thúc, còn cái này, ngươi muốn gạt ta là người ngươi có giấu một cây gậy sao?”

      F*ck, nương này thật biết xấu hổ!

      Chương 263 (Cảnh báo 18+)

      Sắc mặt ́ Ngôn đại biến, như là xấu hổ, lại như xấu hổ xen lẫn giận dữ, còn như là cảm thấy... khoái cảm.

      Tay Phong Quang dùng lực thêm một ít, ́ Ngôn nhịn được mà rên rỉ một tiếng, hắn thể thừa nhận, này phải vì cảm thấy tức giận và xấu hổ, mà là thấy… thoải mái.

      Chỗ cực nóng đó, tay nhỏ bé của nàng so với hồ nước còn mát lạnh dễ chịu hơn, hắn nhịn được mà muốn càng nhiều.

      Nhưng nàng lại buông lỏng tay ra, làm cho hắn cảm thấy mất mác.

      Phong Quang ́ ý lại gần hắn hơn một phần, tay chân cùng lúc bò lên người hắn, ́ ý vô tình dùng bộ mông ma sát chỗ nóng như sắt kia, áp vào lỗ tay hắn thổi khí nóng, “Vương thúc, bằng… chúng ta làm một trận uyên ương nghịch nước, được ?”

      Lúc này gọi hắn là vương thúc, thật sự là có cảm giác phạm vào cấm kỵ chết tiệt.

      ́ Ngôn tự nhận là có tự chủ hơn người, nhưng hắn cũng cho rằng hắn muốn thành một thánh nhân vô dục vô cầu, hắn cúi đầu, nâng tay đè ót nàng lại, một cái hôn vừa vội vừa nặng dừng môi nàng.

      Hắn kiêng nể gì đem đầu lưỡi móc vào miệng nàng, câu lấy lưỡi nàng cùng nhau truy đuổi triền miên…

      Hô hấp của hắn trở nên thô đục nhanh chóng, đầu nàng cũng dần dần hỗn loạn.

      ́ Ngôn một tay kéo mông nàng, một tay dần dần hướng đến chỗ cấm kỵ mà , hắn vừa chạm vào đó, Phong Quang lập tức “ưm” một tiếng, thanh xinh đẹp này càng thêm ̉ vũ hắn, hắn móc vào 2 ngón tay, lập tức cảm thấy sự khít khao chết tiệt ở đó, ngón tay hắn chậm rãi ra vào, nàng sớm đã tước vũ khí đầu hàng, thân thể mềm nhũn, hai tay cũng vô lực vòng lên ̉ hắn, phát ra tiếng ngâm nga đứt quãng.

      ́ Ngôn thích thanh này của nàng, thả môi nàng ra, ngược lại hôn lên ̉, xương quai xanh, ngực…Hắn muốn lưu lại dấu vết của chính mình da thịt trắng nõn kia mới cam tâm.

      Dưới động tác tay của hắn, chỉ chốc lát sau, Phong Quang toàn thân co rút, leo lên người hắn mà tiết ra, nàng sống chết ôm lấy hắn, ngừng thở hổn hển, nàng nghĩ tới chình mình sẽ cao trào ngay dưới ngón tay hắn, chỉ có thể trách thân mình thiếu nữ này chung quy quá mức nhạy cảm, chỉ có thể chịu đựng thừa nhận được tới mức kích thích như vậy.

      ́ Ngôn rút tay ra, thân thể nàng đột nhiên cảm thấy một mảnh trống rỗng, khó dằn nổi dùng đầu cọ cọ ngực hắn, thấp giọng gọi tên hắn, “́ Ngôn…”

      “Bệ hạ gọi thần là gì?” Hắn cắn vành tai nàng, nhẹ giọng hỏi.

      “Vương thúc…” Ai da, còn thích trò này sao, biết hiện tại ai là dao thớt ai là thịt bò, Phong Quang chỉ có thể thuận theo hắn, suy nghĩ một chút, thịt ngon mơ ước nhiều năm cuối cùng cũng vào miệng, nàng đương nhiên cảm thấy hưng phấn vô cùng!

      Giữa lông mày ́ Ngôn giãn ra, hắn khàn khàn nói, “Bé ngoan.”

      Phong Quang lập tức cảm thấy một thứ cứng rắn phát nhiệt để ở chỗ mềm mại kia của mình, nàng quên là mình vẫn còn là xử nữ, khỏi rụt ra sau, “Đợi chút… ́ Ngôn…”

      “Đợi được.” ́ Ngôn khàn giọng nói xong, bụng dưới đột ngột dùng sức, cực nóng liền đến rất gần chỗ ấm áp khít khao đó.

      Phong Quang bị đau cắn bờ vai hắn, cả người căng thẳng, mắng ầm lên, “́ Ngôn, đồ khốn nhà ngươi! Đau chết lão nương!”

      ́ Ngôn chịu đựng động, dưới khoái cảm của nơi mấu chốt bị cắn giữ, ngay cả hắn cũng bội phục chính mình còn có thể chịu đựng mà làm, đã làm màn dạo đầu tốt rồi, vốn tưởng nàng sẽ đau lắm, lại nghĩ rằng nàng vẫn đau quá mức, hắn sợ nàng bị thương, nhưng nghe thấy nàng chửi tục, lại khỏi dùng giọng điệu trưởng bối trách móc nặng nề, “Bệ hạ, thỉnh chú ý lời nói và hành động của mình.”

      Phong Quang đau, nhưng cũng nhịn được mà châm chọc, nàng thật sự ăn xong nam nhân này rồi, mà dưới tình huống thế này hắn còn có thể nghiêm trang bảo nàng chú ý lời nói và hành động?
      Lam Kỳ Kỳ, Lamdunghg21, Bánh Bao32 others thích bài này.

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Đến chết với nam chính, đến lúc này rồi mà vẫn còn phong cách lão cán bộ. :yoyo60:. Kiểu này lâu ngày mới ăn thịt chắc trận chiến diễn ra ác liệt đây. :yoyo53:
      Thank nàng nhiều nàng ơi. Truyện càng ngày càng hay ấy.
      Mũ rơm ngốc, Lệ ĐáNhi Huỳnh thích bài này.

    4. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Có hơi nhanh phải, 2 ac này play dưới nước còn diễn trung thần - minh quân mần chi a!
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: còn ai vào đây

      Chương 264 (Cảnh báo 18+)

      ́ Ngôn, rốt cục ngươi có động hay !?” Phong Quang nghiến răng nghiến lợi ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện ra hắn dường như cũng tốt hơn nàng, tráng hắn ra một lớp mồ hôi lạnh, hắn cực lực kìm nén, mồ hôi theo đường cong quai hàm duyên dáng mà chảy xuống, rồi “tí tách” một tiếng rơi vào trong nước.

      Thoạt nhìn đúng là hấp dẫn đến chết tiệt!

      ́ Ngôn bất lực nói: “Là bệ hạ kêu đau…”

      Hắn lại hét lớn một tiếng, bởi vì tiểu nương bám người cắn hầu kết của hắn.

      Nàng vươn cái lưỡi hồng mềm mại liếm liếm, mơ hồ rõ nói: “Bây giờ ta đau, ngươi động a!”

      Nàng đã trắng trợn cầu như vậy, lớn mật nhưng thật khiến cho người ta mừng rỡ.

      Mắt ́ Ngôn tối sầm lại, dùng thêm lực hai tay ôm lấy nàng, đem nàng dính sát vào thân thể của mình, bắt đầu thong thả mà có lực di động.

      Phong Quang cắn môi hừ hừ ra tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn rực hồng, lần đầu tiên lại làm ở dưới nước, cũng làm cho thân thể của nàng nhanh chóng đau nữa, ngược lại còn có thêm nhiều kích thích khó mà tả được, nàng như là người rơi xuống nước, mà nam nhân trước mặt này chính là khối gỗ duy nhất nàng có thể bám vào.

      ́ Ngôn thích thanh đè nặng than nhẹ này của nàng, nhưng mà nàng có thể ra tiếng lớn hơn một chút thì tốt, hắn hôn lên môi nàng, dùng lưỡi cạy mở môi, tiến quân thần tốc vào miệng, chậm rãi đoạt lấy khí bên trong miệng nàng, khi cảm nhận được nàng hít thở được, hắn buông nàng ra.

      Phong Quang chỉ có thể há miệng thở từng ngụm từng ngụm, cùng lúc đó, tốc độ va chạm dưới thân lại nhanh hơn, mạnh hơn, nàng đương nhiên phát ra tiếng, còn kịp kìm giọng lại.

      Hưm… thật đúng là cắn đến tận xương.

      ́… ́ Ngôn… a…” Nàng đứt quãng nói, “Ngươi đồ… đồ khốn… nhẹ chút…”

      “Bệ hạ, thân thể của người phải nói với thần như vậy.”

      “Ngươi…” Nàng chịu thua há miệng cắn bờ vai hắn.

      ́ Ngôn vỗ vỗ mông nàng, sung sướng hôn lên ̉nh đầu nàng, “Bệ hạ có thể cắn mạnh thêm chút.”

      Hắn nói “cắn” này, cũng biết có phải là chỉ việc nàng cắn bờ vai hắn hay .

      Phong Quang đỏ mặt, nàng dự đoán được bình thường đều là nàng đùa giỡn hắn, nay lại bị hắn phản ngược trở về, nhưng khoái cảm trong thân thể mà hắn dẫn tới, đã khiến nàng còn hơi sức mà mắng lại.

      Điểm nhạy cảm lại bị đột kích, so với lần đầu tiên còn mãnh liệt hơn, nàng ngửa người ra sau, ngón chân căng ra, cơ hồ muốn cong thành một hình vòng cung, vô ý bắt lấy tóc dài của hắn, ́ Ngôn hít vào một tiếng.

      ́ Ngôn… ́ Ngôn…” Nàng ngừng kêu tên hắn, lực kéo tóc trong tay cũng ngày càng mạnh.

      “Ta ở đây…” ́ Ngôn dùng một bàn tay để sau lưng nàng, đề phòng nàng rơi xuống nước, hắn cúi đầu, mút lấy bầu ngực lớn kia, nhưng cũng cực kỳ xinh xắn đỏ hỏn, đồng thởi, động tác của hắn cũng càng lúc càng nhanh.

      Phong Quang buông tóc hắn ra, vòng lên níu chặt ̉ hắn, ngay lúc hắn muốn bứt ra ngoài, hai chân nàng bắm chắt siết lấy thắt lưng hắn cho phép hắn rời khỏi, rất nhanh, một luồng nóng rực phóng thích trong thân thể của nàng.

      ́ Ngôn áp sát hai gò má nàng, hơi thở rối loạn, “Phong Quang?”

      Hắn gọi nàng là bệ hạ, bởi vì lúc này hắn khó hiểu.

      Phong Quang thở hổn hển, cả người có sức, nàng chút để ý nói: “Ta cần một đứa con.”

      Hắn khẽ nheo hai mắt.

      Nàng ngẩng đầu, cười cợt nhả, khuôn mặt nhiễm sóng tình dụ hoặc nói nên lời, “Vương thúc, dù sao đại thần cũng sẽ thúc giục ta sinh con sớm một chút, cùng với những nam nhân mà bọn họ đưa vào sinh ra, bằng sinh với ngươi một đứa thì hơn, ngươi vừa đẹp mặt lại thông minh, vậy đứa nhỏ hẳn cũng sẽ kém điểm nào.”

      Hắn nhẹ mỉm cười, dịu dàng nói: “Đối với bệ hạ, thần chính là công cụ sinh con của người sao?”

      “Vậy cũng phải, mặc kệ nói như thế nào, giao tình nhiều năm như vậy, trong lòng trẫm đối với vương thúc là rất thích.” Phong Quang nguội lạnh nói xong, lập tức muốn rời khỏi người hắn, “Đại quân còn chờ chúng ta, liền trở về .”

      Hắn ôm nàng buông ra, ngược lại còn kéo nàng lại gần hơn.

      ́ Ngôn khẽ nhếch môi, “Bệ hạ muốn có con, thần đành hao hết tâm sức giúp bệ hạ hoàn thành, vậy liền làm một lần nữa mới tốt.”

      Vật dư thừa mềm nhũn trong cơ thể Phong Quang, lại trở nên nóng như sắt, nàng cảm thấy ổn.

      Chương 265

      Một lúc sau, mọi người đều thấy được nữ hoàng bệ hạ của họ được Khiên vương bế trở về, nữ hoàng nâng tay ôm mắt, gương mặt cùng da thịt ̉ đều nhiễm một màu đỏ hồng, dường như cực kỳ thẹn thùng, trái lại Khiêm vương điện hạ lại tinh thần sảng khoái, nếu có thể bỏ qua một thân y phục ướt đẫm của hắn, tin rằng mọi người chỉ thấy hai bọn họ thuần túy là ra ngoài đạp thanh…

      Lời này nói ra ai mà tin.

      ́ Ngôn quét mắt liếc nhìn mọi người, mọi người lập tức cúi đầu, nơm nớp lo sợ dám nhìn nữa.

      Phong Quang hung tợn nói: “Thả ta xuống.”

      “Bệ hạ cần gì gấp như vậy, phải thần sợ người có sức sao?” ́ Ngôn cười ôn hòa mà mê người.

      Người dự thính chung quanh bắt được ba chữ, có sức…

      Nàng nghẹn họng, chỉ có thể trừng hắn, “Ngươi ngây thơ lắm à?”

      “Cây cửa miệng của bệ hạ phải là tâm tư đơn thuần là chuyện tốt sao, nay nghĩ đến, đúng là phải chuyện xấu.”

      Nàng phụng phịu, “́ Ngôn, trẫm lệnh ngươi buông.”

      Hắn vâng lời, “Vâng, bệ hạ.”

      Phong Quang từ trong lòng hắn rơi xuống đất, thân mình vừa đứng đất đã nghiêng ngã, lại trở về vòng ôm của hắn.

      ́ Ngôn chậm rì rì nói: “Thắt lưng bệ hạ tốt, nên cẩn thận thì hơn.”

      Ấy, thắt lưng nữ hoàng còn tốt…

      Mọi người khỏi càng rụt bả đầu thấp xuống, cảm thấy chính mình giống như chứng kiến một chuyện lớn gì đó.

      “Tiểu Ngã!” Phong Quang tức giận ồn ào, “Lại đây đỡ trẫm!”

      “Dạ!” Tiểu Ngã lập tức qua đỡ ́ Ngôn từ trong lòng ́ Ngôn ra.

      ́ Ngôn rất tùy ý nói với Tiểu Ngã, “Bệ hạ hiện tại đứng có sức, hầu hạ cho tốt.”

      Còn đứng có sức!

      Cái đó đúng là mạnh mẽ!

      Khiến tất cả mọi người làm cảnh nghẹn đỏ cả mặt.

      ́ Ngôn, đồ khốn này!” Đây là một câu Phong Quang rống ra trước khi lên xa ngựa.

      Uy nghiêm nữ hoàng của nàng còn đâu nữa!

      ́ Ngôn làm như nghe thấy, hắn nói với binh lính tướng lĩnh: “Khởi hành .”

      “Vâng, Vương gia.” Tướng lĩnh lĩnh mệnh.

      “Kha công tử.” ́ Ngôn nhìn Kha Hoài đứng ở một bên.

      Kha Hoài nói: “Vương gia.”

      Một đường này hắn vốn luôn ngồi trong xe ngựa của Phong Quang, nhưng bởi vì vừa nãy Phong Quang trước lúc lên xe có mời hắn ngồi chung, nên lúc này hắn chỉ có thể đứng tại chỗ, biết nên đâu.

      ́ Ngôn thản nhiên cong môi, “Bệ hạ cần nghỉ ngơi, Kha công tử ngồi chung xe ngựa với ta .”

      “Vâng.” Kha Hoài cúi đầu đáp.

      Qua ba ngày sau, xuyên qua khu hoang dã, đoàn người cuối cùng cũng đến quân doanh ở biên quan.

      Lam Thính Dung mang theo chúng tướng sĩ đứng chờ ở cửa quân doanh một hồi lâu, đợi đến khi nhìn thấy người ở xe ngựa bước xuống, tất cả đều quỳ xuống đất, “Bái kiến bệ hạ.”

      Tiểu Ngã đỡ Phong Quang xuống xe, một chiếc xe ngựa phía sau, ́ Ngôn và Kha Hoài cũng xuống, Phong Quang thản nhiên liếc mắt nhìn ́ Ngôn, giơ tay lên nói: “Chư vị cần đa lễ, đều đứng lên .”

      “Tạ bệ hạ.” Binh lính đồng loạt đứng dậy.

      Phong Quang nhìn nam nhân cầm đầu đứng trong chúng binh lính, hắn mày kiếm mắt sáng, khí tức kiên cường, một thân khôi giáp bạc trắng làm tôn lên vẻ tuấn mỹ phi phảm, khí huyết nam nhi thế này, chỉ sợ khiến cho ít nữ nhân kêu gào.

      “Ngươi chính là Lam Thính Dung, Lam tướng quân?”

      “Bẩm bệ hạ, mạt tướng đúng là Lam Thính Dung.”

      “Ừm, bộ dạng đúng là tệ.” Phong Quang khẳng ̣nh gật gật đầu, “Biên quan nơi này điều kiện gian khổ, ngươi lãnh binh đánh giặc nhiều năm, vất vả rồi.”

      Lam Thính Dung kiêu ngạo siểm nịnh nói: “Bảo bệ quốc gia là vinh hạnh của chúng thần, huống chi, người trong quân doanh so với thần còn vất vả hơn ít, thần dám kể khổ.”

      sai, sai, tư tưởng giác ngộ còn rất cao.” Nói như nàng biết hắn vẫn luôn trấn thủ biên quan là vì muốn gả vào hoàng gia bọn họ vậy.

      Chậc, hắn muốn gả, nàng còn muốn kết hôn đâu.

      ́ Ngôn bước ra, “Bệ hạ lần này ngự giá thân chinh, mang theo thái y và lương thảo mà tướng quân cần, tiếp theo tướng quân dự tính như thế nào?”
      thanh_thanh1, Lam Kỳ Kỳ, Bánh Bao31 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :