1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      PQ ta thích rồi đấy, chỉ 2, 3 câu là giải quyết xong chuyện! Ha ha!:059:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Thanh Ngọc 1502

      Thanh Ngọc 1502 Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      34
      Mong vị thúc thúc này đừng như Tiết thần y, trái tim bé bỏng yếu ớt của tuôi chịu nổi đả kích nữa đâu っ╥╯﹏╰╥c
      ly sắcNhi Huỳnh thích bài này.

    3. vu_lap_nhi

      vu_lap_nhi New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      4
      Mong chờ a~~~ ko biết thúc thúc biến thái tới mức nào nx~ ♡(∩o∩)♡ hóng a~ chờ đợi a~
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 254

      “Các ngươi là ai? Xưng tên ra, có lẽ bản công tử sẽ lưu cho các ngươi một mạng?” Mỹ nhân công tử kiêu ngạo nói, hắn cũng cười rất phô trương, cho dù là ai thì lúc làm “chính sự” lại bỗng nhiên bị người ta cắt ngang đều sẽ khó chịu, hắn đương nhiên cũng khó chịu, chẳng qua, hắn vẫn còn duy trì được một khuôn mặt tươi cười dối trá.

      Ngược lại, nữ nhân phía sau hắn lại tràn đầy tò mò nhìn chằm chằm Phong Quang, nàng thấy thiếu nữ này rất thú vị.

      ́ Ngôn đứng dậy, che trước người Phong Quang, vừa khéo chặn lại tầm mắt của nàng, hắn nói: “Lam nhị công tử, đã lâu gặp.”

      “Ngươi nhận ra ta?” Lam Thính Vũ lộ ra sự đề phòng.

      “Năm năm trước ở cung yến từng gặp mặt công tử một lần, nhớ rõ khi ấy công tử tiến cung cùng Lam tướng quân, biết ta có nhớ nhầm hay ?”

      Cung yến năm năm trước, là khi hoàng trưởng nữ vừa tròn mười lăm, Lam Thính Vũ đúng là có cùng huynh trưởng của hắn là Lam Thính Dung cùng nhau tiến cung, chuyện năm năm trước, nam nhân này còn nhớ rõ ràng như vậy, Lam Thính Vũ khỏi càng trở nên cảnh giác hơn, “Ngươi rốt cục là ai?”

      “Tại hạ ́ Ngôn.” Hắn cười nhẹ, “Lam nhị công tử, sợ là nhớ rõ tại hạ.”

      Khiêm vương ́ Ngôn nổi danh lừng lẫy, thân phận còn là Nhiếp chính vương, Lam Thính Vũ cho dù ăn ngồi rồi, tầm thường có chí tiến thủ, nhưng hắn vốn có tiếng là nhị thế tổ, hỗn thế ma vương, cho dù biết thân phận đối phương cao hơn mình, hắn cũng sẽ dùng đến tư thế ăn nói khép nép.

      “Thì ra là Khiêm vương.” Lam Thính Vũ tươi cười mê người, “ biết nương phía sau Khiêm vương là ai?”

      Chưa từng có người dám nghi ngờ “năng lực” của hắn, huống chi nàng còn nói ra tùy tiện như vậy, cả đời Lam Thính Dung cũng thể quên được lúc vừa mới “chăm chỉ cày cấy”, sau khi nghe thấy cách vách nói ra một câu đó, bộ dạng Tô Bích ở dưới thân hắn cười run lên, chuyện này đối với một người nam nhân mà nói, là một sự sỉ nhục rất lớn.

      Năm năm trước Phong Quang vẫn còn là một tiểu loli mười tuổi, lúc này Lam Thính Vũ nhận ra nàng là chuyện bình thường.

      “Vị nương này là…”

      Ngay khi ́ Ngôn còn suy nghĩ tìm từ, Phong Quang liền đến ôm lấy cánh tay hắn, cười trong trẻo nói: “Ta là thị thiếp Tiểu Hà mà vương gia mới nạp, gặp qua Lam nhị công tử.”

      Hà, đọc gần như là Hạ. (Hà =xiá, Hạ = xià)

      ́ Ngôn im lặng một cách kỳ lạ, bởi vì nàng thầm véo cánh tay hắn, ý bảo hắn được lắm miệng.

      Lam Thính Vũ nhíu mày, “Thì ra là thị thiếp của Khiêm vương, ánh mắt Khiêm vương thật tốt, chỉ mới là thiếp thất, vậy biết bản công tử muốn nữ nhân này từ chỗ Khiêm vương, biết Khiêm vương có đồng ý hay ?”

      ́ Ngôn còn chưa mở miệng, Phong Quang đã thẹn thùng che miệng mà nói: “Ta mặc dù vương gia sâu sắc, nhưng Lam nhị công tử cũng là dáng vẻ đường đường, cho nên, Lam nhị công tử muốn ta, ta cũng bằng lòng, chỉ là, chuyện này hình như đối với vương gia công bằng, bằng, Lam công tử dùng nương phía sau kia đổi lấy ta?”

      ́ Ngôn nhíu mày, “Phong…”

      “Là Tiểu Hà.” Nàng kiễng mũi nhân kề sát môi hắn, khoảng cách chỉ cần chút mảy may thôi là có thể hôn lên, nàng thấp giọng nói: “Ta mặc dù luyến tiếc vương gia, nhưng sớm chiều ở chung cũng sẽ chán ngấy, mọi người sao lại thể tìm kiếm cuộc sống thú vị hơn chứ?”

      Ánh mắt ́ Ngôn tối sầm lại, hắn khỏi cảm thấy lời nàng nói có ẩn ý, nàng có ý gì? Là nói những năm gần đây đối với việc thường xuyên trêu chọc hắn đã bắt đầu cảm thấy đã chán rồi sao?

      Hoặc là, nàng thật sự coi trọng Lam Thính Vũ.

      Tô Bích nói một câu cười nhìn Lam Thính Vũ.

      Lam Thính Vũ thẳng lưng, trào phúng nói: “Chỉ là một thị thiếp, cũng vọng tưởng đánh đồng cùng Tô Bích của bản công tử, muốn tự nâng giá trị bản thân cũng thể dùng cách này.”

      “À? Chỉ là một thị thiếp sao?” Phong Quang nhìn ́ Ngôn, một đôi mắt đẹp phong tình vạn chủng, “Vương gia, có người coi thường nữ nhân của người như vậy, người đối với ta như thế nào đây?”

      Trẫm muốn nạp ngươi làm hoàng phu, ngươi lại đối với trẫm như thế nào?

      ́ Ngôn bỗng nhiên nhớ tới một câu nàng đã nói trong ngõ nhỏ đó, khi đó dáng vẻ của nàng cũng câu hồn đoạt phách như vậy, thật lâu trước kia hắn đã biết lúc nàng có lý tưởng có thể làm người ta thở dài là gỗ mục thể khắc, lúc nàng nghiêm túc lại có thể làm người ta than thở đúng là báu vật trời sinh, mà hắn lại đã qua cái tuổi vì nữ nhân mà nóng đầu.

      Chương 255

      Giọng nói ấm áp của ́ Ngôn vang lên: “Gia giáo của Trấn quốc công rất nghiêm, theo ta được biết, Trấn quốc công hình như ra lệnh cho phép Lam nhị công tử đến nơi trăng hoa, cũng cho phép Lam nhị công tử tiếp xúc với người trong chốn trăng hoa như vậy, nếu sẽ đưa Lam nhị công tử phật miếu tu hành một năm.”

      “Khiêm vương nghe được từ nơi nào?” Lam Thính Vũ vẫn cười, chỉ là nụ cười cực kỳ miễn cưỡng, hắn sợ trời sợ đất, chỉ sợ vị gia gia ngoan ́ chịu thay đổi kia, đây là sự thật mà ai cũng biết.

      ́ Ngôn đáp: “Là ở trong triều ̀nh, Trấn quốc công ngẫu nhiên nhắc qua với ta.”

      Lý do này có sơ hở.

      Ý cười mặt Lam Thính Vũ đã sắp giữ được.

      Lúc này, Tô Bích nói: “Lam công tử, ta chỉ đồng ý ra ngoài một canh giờ với công tử, bây giờ ta muốn trở về Tàng Tú Các.”

      đợi Lam Thính Vũ trả lời, nàng lập tức xoay người mà .

      Lam Thính Vũ nhìn ́ Ngôn, lại nhìn Phong Quang bên người hắn, cắn răng một cái, rồi bám gót theo Tô Bích, “Tô Bích, nàng đợi chút, ta đưa nàng trở về!”

      Đợi những người dư thừa rồi, Phong Quang mới buông tay ́ Ngôn ra, nàng ngẩng đầu, “Có đúng là lúc ở triều ̀nh, Trấn quốc công nhắc qua với ngươi?”

      “Đúng vậy.” ́ Ngôn cười thản nhiên, “Chẳng qua là, Trấn quốc công hàn huyên vài câu với ta chuyện Lam nhị công tử học vấn nghề nghiệp, ta mới đề nghị với hắn có thể đem Lam nhị công tử đến chùi miếu tu hành.”

      “Chậc chậc, nhìn ra vương thúc ngày bận ngàn việc, còn có thể quản chuyện nhà người ta.”

      “Chẳng qua là thấy Trấn quốc công rất buồn rầu, nên ta mới thuận miệng nói vài câu mà thôi, đoán được Trấn quốc công lại làm theo thật.”

      “Tốt lắm, vương thúc đã có biện pháp như vậy, chuyện ta đây muốn giải trừ hôn ước với Lam Thính Dung, cứ thế giao cho ngươi xử lý .”

      ́ Ngôn sững sờ, “Bệ hạ nói cái gì?”

      “Giải trừ hôn ước của ta và Lam Thính Dung, lời của ta nghe khó hiểu lắm sao?”

      “Bệ hạ, đây là hôn ước mà tiên hoàn đã ưng thuận khi còn tại vị.” ́ Ngôn hy vọng dùng những lời này có thể thay đổi thái độ chút để ý gì của nàng.

      “Ta biết đây là hôn ước mà phụ hoàng ưng thuận, vương thúc cần nhắc nhở ta.”

      “Bệ hạ đã biết, vậy sao lại đề xuất cầu giải trừ hôn ước?”

      Phong Quang nghiêm túc nói: “Đương nhiên là vì ta thích Lam Thính Dung, trừ bỏ lý do này, còn có lý do nào khác sao?”

      “Theo thần biết, Lam tướng quân muốn văn có văn, muốn võ có võ, tuấn tú lịch sự, là nhân trung chi long.” Cho nên điều kiện tốt như vậy, người còn hài lòng cái gì?

      Khóe mắt nàng cong cong, tập trung mà nói: “Vậy hắn có khiến người nhìn vui mắt như vương thúc ?”

      Loại giọng điệu đùa giỡn như có như này, hắn đã miễn dịch từ lâu, “bệ hạ, thần là trưởng bối của người.”

      ́ Ngôn, ngươi cũng là thần tử của ta.”

      “Phải, chức trách của thần, là phụ tá bệ hạ thống nhất giang sơn.”

      “Hầu hạ ta, cũng là chức trách của ngươi.”

      “Thần ở tiền đường, có thể làm tốt mọi phận sự của mình.” Vị trí của hắn, phải ở hậu viện.

      Phong Quang đột nhiên cười, tao nhã vô song, “Vương thúc, nếu ta nói ta muốn đem vị trí hoàng đế này tặng cho ngươi, ngươi có bằng lòng nhận lấy hay ?”

      Trong giọng nói ́ Ngôn có sự hờ hững chút gợn sóng, “Đây là giang sơn của nhà họ Hạ.”

      Nàng nghiêm túc đề nghị, “Trở thành người của ta, mang họ Hạ cũng khó.”

      “Khó là ở lòng người.”

      Đúng vậy, bởi vì hắn thích nàng.

      Phong Quang cười như hoa, nàng như thật như giả nói: “Tâm của ta, có lẽ chỉ cần mỹ nhân mà giang sơn đấy thì sao? Chỉ là tâm của vương thúc, quá khó đoán.”

      “Tâm của thần, đó là phụ tá bệ hạ trở thành minh quân làm thất vọng quốc gia bách tính.” Trong đối mắt hẹp dài của ́ Ngôn như có nước chảy róc rách, dịu dàng như đứng trong gió xuân ấm áp.

      Trong mắt Phong Quang lại cất giấu sự mát lạnh mà ma mị, giọng nàng vốn như luồng nước nhỏ tinh tế, nhưng lúc này, giọng nàng lại có sự hư ảo mờ mịt thể suy xét, nàng chậm rãi nói: “́ Ngôn, ngươi nên quản tâm tư của ngươi cho tốt, nếu để ta phát hiện ngươi thích người khác trước ta, cho dù là nam hay nữ, ta đều sẽ giết chết.”

      Chớp mắt, tim hắn đập loạn.
      Lam Kỳ Kỳ, Lamdunghg21, Bánh Bao25 others thích bài này.

    5. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Đọc cái này giống như Phong Quang mới là người biến thái vậy. Nhưng mà có kinh nghiệm từ thế giới trước nên dễ mắc lừa thế được :)))
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :