1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Ming chờ chương mới của editor ạ ❤❤❤
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      na9 là hắc y nhân à, tính chơi trò j đây?
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 248

      “Lỗ mãng? Ngươi còn chưa gặp qua cái gì kêu là lỗ mãng đâu.” Phong Quang cười khẽ một tiếng, nàng đưa tay nắm lấy cằm của hắn, bởi vì hắn trong trạng thái bị người khác trói buộc, cho nên thể nào phản kháng được, nhìn thấy sự tức giận cam lòng từ đáy mắt hắn, nàng thật ra lại càng thích thú hơn, một phen kéo xuống khăn che mặt màu đen mặt hắn, nàng chậc chậc hai tiếng, “Đổi lại bộ dạng cũng tệ lắm.”

      Khuôn mặt nam nhân trơn bóng trắng nõn, lộ ra góc cạnh rõ ràng lạnh lùng, chỉ là hiện tại, sắc mặt hắn tâm tình ổn ̣nh, bởi vì giọng điệu một câu đó của nàng giống như đánh giá nữ nhân vậy.

      Khóe mắt Phong Quang thấy được ánh mắt tỏa sáng của Hạ Phong Nhã khi nàng kéo xuống khăn che mặt, đúng là bộ dạng nam nhân này rất tuấn mỹ.

      Phong Quang buông cằm hắn ra, nàng giơ tay lên, một thị nữ từ sau nhanh chóng đem một cái khăn tay tới, nàng chậm rãi lau qua tay chạm vào hắn, “Để ta ngẫn lại, đột phá tầng tầng lớp lớp cấm vệ hoàng cung, chỉ vì tới gặp mặt ta một lần, hay là, ngươi thầm mến ta phải ?”

      “Ngươi ăn nói bậy bạ gì đó!” Hắn khó thở, phỏng chừng là chưa từng gặp qua nữ nhân biết xấu hổ như vậy, “Đông Dương thành lũ lụt đến nay chưa hết, bách tính trôi dạt khắp nơi, ngươi thân là nữ hoàng quốc gia của ta, lại chỉ lo hưởng lạc, sống cuộc sống xa xỉ, ngươi căn bản xứng làm vua một nước!”

      “Láo xược!” Tiền Tù hét lớn một tiếng.

      Phong Quang lắc tay, thì ra thích khách này là một tên trẻ trâu nhỏ, nàng dùng giọng điệu cực kỳ khoan dung nói: “Vậy ngươi nói thử xem ta nên làm như thế nào?”

      “Mở quốc khố, lấy hỗ trợ bách tính xây dựng vườn nhà, mở kho lúa, để tránh bách tính chịu nạn đói mà dẫn đến chết bệnh.”

      “À… Lời ngươi nói, hình như cũng có gì đúng.” Phong Quang sờ sờ cằm, coi như có chút đồng ý lời hắn nói, “Chỉ là, ngươi có nghĩ tới, tiền tài lương thực đẩy xuống dưới, một đường từ Đế đô đến Đông Dương thành, có bao nhiêu là lọt được vào tay của bách tính?”

      “Cái gì?”

      “Chẳng lẽ ngươi biết, một quốc gia có quan tốt, cũng sẽ có quan xấu, ta đối với quan viên trong triều ̀nh còn rõ, huống chi là ngươi đây?”

      Hắc y nam nhân im lặng, bởi vì hắn thật sự nghĩ nhiều như vậy.

      “Ta thấy ngươi muốn giết ta là vì dân chờ lệnh từ bên , nhưng mà ngươi cư nhiên nhẫn tâm hạ sát thủ với một thiếu nữ mười lăm tuổi như ta, ngươi nói, ta nên xử lý ngươi như thế nào mới tốt?”

      “Ngươi!”

      “Ngươi cái gì mà ngươi?” Phong Quang vỗ một bạt tay qua, “Gọi ta nữ hoàng bệ hạ.”

      Nam nhân bị một bạt tay bất thình lình đánh đến ngu người.

      Tiền Tù sớm đã quen với tác phong của nàng, thấy nhưng thể trách, “Hắn ám sát bệ hạ chính là tử tội, phải đưa tới ngọ môn chém đầu.”

      “Hoàng tỷ!” Hạ Phong Nhã làm bình hoa hồi lâu xen mồm nói: “Muội thấy cần vội vã giết hắn như vậy… Có lẽ, có lẽ chúng ta có thể vặn hỏi hắn có đồng đảng hay ?”

      Nam nhân còn chưa lấy lại được tinh thần từ trong cái tát kia, hắn nói theo bản năng: “Ta lẻ loi một mình, có đồng đảng.”

      “Người này!” Hạ Phong Nhã trừng mắt nhìn hắn, thấy được nàng cứu hắn sao? Sao lại ngay thẳng như vậy?

      cần phải gấp gáp giết hắn.” Phong Quang cười nói: “Biện pháp cứu tế nạn dân đã do ngươi đề suất, vậy liền giao cho ngươi làm là được.”

      Lời vừa nói ra, tất cả mọi người kinh ngạc.

      phải ngươi nói muốn cứu nạn dân sao? Ta sẽ để ngươi như nguyện, nghe cho kỹ, hiện tại ta ban ngươi làm chức khâm sai của nữ hoàng, mang theo tiền bạc và lương thực đến Đông Dương thành.”

      Tiền Tù vội nói: “Bệ hạ, này sợ ổn!”

      “Ổn hay ổn, do trẫm quyết ̣nh.” Phong Quang híp mắt, thay đổi cách tự xưng, hơi thở lười nhác cả người cũng thay đổi, sự hồn nhiên khắp người biến thành sự quý khí tản ra ngoài, khiến người ta dám cãi lời.

      Tiền Tù kinh hãi hoảng hốt tưởng gặp lại được tiên hoàng, hắn dám nói thêm câu nào nữa.

      Chương 249

      Nam nhân dám tin, “Ngươi… thật sự muốn ta cứu tế nạn dân?”

      Phong Quang cong môi, “Có gì thể? Loại người giống như ngươi, loại ngu ngốc nguyện ý hy sinh bản thân vì lợi ích tập thể nhiều lắm.”

      Câu đánh giá này… Rốt cục là khen hắn hay là châm chọc hắn vậy? Nhưng hình như mặc kệ là ai, nghe xong đều khiến người ta phải tức giận.

      “Đúng rồi, chỉ sợ một mình ngươi đường có bằng chứng gì cũng được, ta lại lười nghĩ thánh chỉ.” Nàng suy nghĩ một lát, ý tưởng vừa động, cúi gập thắt lưng nhấc váy lên, lộ ra ̉ chân trắng nõn như tuyết.

      Bởi vì nàng đứng trước mặt nam nhân, cho nên hắn nhìn thấy càng rõ ràng, mặt hắn đỏ ửng, “Ngươi làm gì!?”

      “Cho ngươi tín vật.” Phong Quang lấy xuống một thứ từ dưới chân, đưa một ánh mắt qua, ngự lâm quân buông lỏng tay nam nhân ra, nam nhân đứng lên, nàng đem vòng chân tùy tiện ném cho hắn, “Nhân ngư châu nạm ở phía , trong thiên hạ này chỉ có ta mới có, ngươi lấy cái này làm tín vật được lắm.”

      Vòng chân màu bạc đúng là có một hạt châu trắng trong suốt, nhưng phía đó cũng có nhiệt đột cơ thể của nàng, hắn cầm đồ vật này chỉ cảm thấy phỏng tay, hiểu sao mặt lại đỏ lên.

      “Hoảng tỷ, muội cũng muốn Đông Dương thành.” Hạ Phong Nhã bước ra, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tò mò, “Muội muốn ra ngoài hoàng cung nhìn xem, thuận tiện cũng thể nghiệm và quan sát dân sinh khó khăn.”

      Nếu ánh mắt nàng luôn đặt người của nam nhân này, Phong Quang còn thấy lời của nàng tin được.

      “Tùy muội, muốn cứ .” Phong Quang cười khẽ xoay người, “Tiểu Ngã, Tiểu Hảo, Tiểu Vô, Tiểu Liêu (!), chúng ta trở về tẩm cung thôi.

      (!) Ngã hảo vô liêu = ta thật tịch mịch = ta có ai trò chuyện = ta có ai để dựa vào.

      Bốn cung nữ đồng loạt đáp: “Dạ, bệ hạ.”

      Mới vừa một bước, Phong Quang lại dừng chân lại, nàng hơi hơi nghiêng qua, tóc mượt như nhung áp vào gáy, gương mặt nhìn nghiêng như tranh vẽ, “Nếu ai ngăn cản ngươi, ngươi liền giết hắn, Mộ Lương, đừng nên để trẫm phải thất vọng.”

      Dứt lời, người nàng nhanh nhẹn xa, chỉ để lại một bóng người đẹp đẽ.

      Hắn sững sờ, “Vì sao nàng lại biết tên ta?”

      thân kiếm của ngươi phải viết vậy sao?” Hạ Phong Nhã chỉ vào kiếm trong tay hắn, phía kiếm dài, đúng là có khắc hai chữ Mộ Lương.

      Mộ Lương: “…”

      Khi trăng vừa hiện ra, đèn hoa đăng thả đầy hồ, hôm nay là Thất Tịch, là nữ nhi thì đều muốn cầu nhân duyên tốt, vốn dĩ trong cung cho phép làm chuyện này, nhưng sau khi nữ hoàng đăng cơ, chỉ có nhiều cầu trở nên nới rộng hơn, mà mỗi cung nữ thái giám đủ hai mươi lăm tuổi, đều cho phép bọn họ xuất cung mà sống, oán khí trong cung dường như giảm bớt rất nhiều.

      Phong Quang ngồi ở trong ̀nh giữa hồ, tay nàng chống lên bàn nâng cằm, “Bốn người các ngươi cũng chơi , cần theo ta.”

      Bốn cung nữ liếc mắc nhìn lẫn nhau, Tiểu Ngã lớn tuổi nhất nói: “Nhưng chức trách của chúng nô tỳ là bảo vệ bệ hạ.”

      cần quá xa là được rồi, một thích khách vừa đến lâu, muốn thích khách thứ hai nữa xuất hiện, thống lĩnh ngự lâm quân, Tiền Tù cũng đừng mong làm tiếp nữa, các ngươi , để ta an tĩnh một lát.”

      “Dạ… Bệ hạ nếu có việc gì, gọi một tiếng là được.”

      “Ừ ừ.” Nàng lười biếng xua xua tay.

      Bốn người Tiểu Ngã khỏi ̀nh giữa hồ lâu, nàng liền hắt xì một cái, ngay sau đó, một giọng nói lãnh đạm như gió vang lên, “Gió đêm rét lạnh, sao bệ hạ mặt nhiều một chút?”

      Nàng cũng quay đầu lại, rất tự nhiên mà nói: “ mặc nhiều lắm, đó là vì khi nhìn thấy mỹ nhân thì có thể lâm hạnh hắn cho tiện.”

      “Bệ hạ, người vẫn đứng đắn như vậy.” Một bạch y nam nhân ngồi đối diện nàng, đây là một nam tử cực đẹp, mày dài như lá liễu, thân như ngọc thụ, lịch sự nho nhã, trong ánh trăng sáng làm người hắn như phủ một tầng lụa mỏng, khiến nụ cười dịu dàng của hắn tựa như mộng ảo.

      Một nam tử có thể trưởng thành như vậy, thiên hạ được bao người.
      Last edited: 23/9/17
      Lam Kỳ Kỳ, doccomuu, Ly Vũ28 others thích bài này.

    4. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Áo trắng là ai nhỉ? Có phải là vị nhiếp chính vương kia ta???
      Cám ơn chị editor nha ❤❤❤
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Nhiếp chính xuất rầu
      Hihi
      Thank editor nhiều nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :