1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavender24192

      lavender24192 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      8
      Mình nghĩ kết cục của Tiết Nhiễm ở thế giới này như vậy là tốt nhất rồi. Lại tiếp tục chờ đợi hoàn thế giới thứ >< :)))
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      PQ ko phá sản lấy j tác giả viết tiếp tr cho chúng ta đọc.:hoho:Cơ mà thích cách tác giả dẫn dắt câu tr, và kết cục của mỗi tr. Mỗi ng đều có dc cái giá đúng với những gì mình làm. Tiền nhân hậu quả. Cảm ơn bạn edit. Hóng phần tiếp theo!
      Nhi Huỳnhly sắc thích bài này.

    3. Thảo17

      Thảo17 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      54
      TT TT rồi tui thấy ánh sáng le lói cuối đường hầm. Cái Bác sĩ nham hiểm đó có phải chăng là nam 9 biến thái trong lòng chúng ta ở thực thế

    4. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Editor đâu rồi nhỉ? Nhớ editor quá ❤❤❤
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ bảy
      Tiến công chiếm đóng rối loạn nhiếp chính vương
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 246

      Nhiệm vụ sau khi thất bại sẽ như thế nào?

      Phong Quang có nghĩ tới điểm hệ thống của mình sẽ sạch bách luôn, bởi vì từ lúc dùng điểm hệ thống đổi lấy bảo kê chuyển dịch gian, đã nghĩ tới việc còn có thể giữ lại bao nhiêm điểm. Nhưng hiện tại, chỉ có đứng trong một gian tối đen, ngay cả thanh của hệ thống cũng nghe thấy là sao!?

      phải là gian màu trắng xuất hiện sau khi nhiệm vụ kết thúc, giờ phút này đứng trong một mảng bóng tối, thậm chí ngay cả tay của mình cũng thấy được, Phong Quang thử thăm dò gọi hệ thống vài tiếng, nhưng thanh của như đá chìm đáy biển, hoàn toàn có hồi . Như là đã qua rất lâu sau đó, ngồi xổm xuống, ôm chính mình, nhịn được mà khóc thút thít.

      Nếu nói Tiết Nhiễm là người làm cho cảm thấy tuyệt vọng, vậy chuyện thấy hệ thống đâu làm cho cảm thấy khủng hoảng, cái gì cũng làm được.

      “Vì sao khóc.”

      “Hệ thống!” mở hai mắt đẫm lệ, lấy làm trung tâm, ánh sáng trắng từng chút một thay thế bóng đêm, chiếu sáng gian này, trong lòng bỗng nhiên ổn ̣nh hơn, lại tức giận nói: “Sao bây giờ mới xuất hiện!”

      Giọng nói mang theo cảm xúc nào của hệ thống truyền đến, “Vì sao lại khóc?”

      “Tôi sợ hãi…” Phong Quang lau nước mắt, “Còn có… tôi nhớ Tiếu Tiếu.”

      Cảm tình của còn chưa bị thanh trừ, cho nên khống chế được mà nhớ Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu là đứa con gái mà mang thai mười tháng sinh ra, nhưng chỉ mới bầu bạn với bé có mấy tháng mà thôi.

      “Nhiệm vụ này vốn có thể thành công.”

      “Sau đó thì sao! Kêu tôi sống cả đời với kẻ giết cha mình sao?”

      “Đây là nhiệm vụ.”

      “Nhiệm vụ nhiệm vụ, biết người làm nhiệm vụ cũng có tình cảm sao? Trừ phi loại bỏ hoàn toàn tình cảm của tôi, nếu tôi thể làm được chuyện yên tâm thoải mái mà sống với hắn.” Phong Quang cắn môi nói: “Tôi có thể dễ dàng tha thứ hắn làm tổn thương tôi, nhưng mà tôi thể chấp nhận việc hắn làm tổn hại người thân của tôi, đây là vấn đề về nguyên tắc.”

      Về điểm này, có sự ́ chấp thể sửa đổi, cho dù trong lòng của cũng hiểu được, cho dù có tình cảm cha và con gái với Hạ Triều, nhưng chung quy Hạ Triều chỉ là nhân vật trong cuốn sách ấy, giống như hệ thống nói, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, nhưng mà làm được.

      Phong Quang nhớ tới cha của mình, kỳ lạ là, nhớ nổi cha của mình có hình dáng như thế nào nữa… Đầu bỗng nhiên ẩn ẩn đau, nâng tay ấn huyệt thái dương, trong mắt hiện ra mờ mịt.

      Hệ thống nói: “Điểm hệ thống của ký chủ trắng sạch.”

      Những lời này đánh gãy suy nghĩ của , nhưng những lời này cũng nằm trong dự đoán, từ lúc bắt đầu nghĩ tới việc mê muội lương tâm mà ở cùng với Tiết Nhiễm, đã có dự cảm này.

      thể thừa nhận, một giây giết trước mặt Tiết Nhiễm đó, có một loại vui sướng khi báo thù, hắn phải tự xưng có thể đùa bỡn mọi người bên trong lòng bàn tay sao? Nhưng cho dù nàng chết, cũng vào con đường trường sinh của hắn, biết sau khi hắn nếm được mùi vị tính sai, hắn sẽ có tâm tình như thế nào?

      Chỉ là Tiếu Tiếu… Trong đầu Phong Quang có một luồng điện xẹt qua, Tiếu Tiếu, cái tên này, cũng chỉ là một người xa lạ mà thôi.

      Hệ thống nói: “Chọn kịch bản.”

      Phong Quang mê mang tỏng chốc lát, rất nhanh thuần thục đưa tay ra cầm một quyển sách từ xung quanh mình, tên sách cũng chậm rãi hiện lên… <Mỹ nhân tại thượng: Đào hoa nở từng đóa>.

      Tốt lắm, cái tiêu đề này so với Bá đạo Vương gia phải ta tốt hơn nhiều.

      Nữ chủ Hạ Phong Nhã vốn là một tác giả hiện đại chuyên viết truyện H, tại một đêm mưa sét đánh, nàng bị sét đánh chết đường về nhà, bởi vậy xuyên qua thành nữ chính- Đông Vân quốc nhị hoàng nữ, trong lúc ấy nàng làm gì mà hấp dẫn hàng loạt mỹ nam, cuối cùng lại mang theo đồng loạt các mỹ nam lật đổ nữ hoàng, cũng chính là tỷ tỷ của nàng, Hạ Phong Nhã đăng cơ làm hoàng đế, cuối cùng ngồi ôm hậu cung ba ngàn, đúng là thoải mái.

      Rất hiển nhiên, Phong Quang chính là nữ hoàng này, mà người cần phải tiến công chiếm đóng… Vốn nam chính, nam phụ, nam tam, nam tứ, nam ngũ đều là của nữ chính, nhưng căn cứ vào việc được hủy couple mà lựa chọn, hệ thống phán ̣nh mục tiêu là người ở cùng chỗ với nữ chủ, phần diễn cũng nhiều là nhiếp chính vương. phải vì nữ chính chướng mắt nhiếp chính vương này, mà là vì nhiếp chính vương cuối cùng vì cứu nữ chính mà chết.

      Phong Quang rất muốn nói một câu, ngươi mù à, nam nhân nguyện ý chết vì nữ chính, có thể xếp thành một đội ngũ dài.

      Chương 247

      Đông Vân quốc cũng phải là một quốc gia nữ tôn, mà là một quốc gia nam nữ tương đối ngang hàng, nói cách khác, nam nhân tam thế tứ thiếp, vậy nữ nhân chỉ cần có bản lĩnh, cũng có thể tam phu tứ hầu, trước đây Đông Vân quốc mặc cho hoàng đế hấp hối hết sức, bởi vì có hoàng tử, căn cứ điển luật, ngài liền đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hoàng trưởng nữ, lại sắc phong nhị hoàng nữ là Bình Hòa công chúa, nghĩa là ôn hòa nhã nhặn, ý tứ đương nhiên là muốn nhị hoàng nữ có thể phụ tá tân hoàng thật tốt, tỷ muội thân thiết.

      Lại nhân khi hoàng trưởng nữ đăng cơ lúc mới mười ba tuổi nhỏ, tiên đế lại ban chiếu thư tiếp theo nói, đặc biệt ban thưởng vương gia khác họ Khiêm vương ́ Ngôn chức nhiếp chính, trước khi nữ hoàn trưởng thành, quốc gia đại sự sẽ được hắn xử lý.

      Vì thế, vấn đề là, làm một nữ hoàng chuyện gì cũng cần làm, nàng nên lấy cái gì để giết thời gian đây?

      Phong Quang lựa chọn ngồi trong ngự hoa viên thỉnh thoáng uống vài ly, lại gọi vũ nữ kép nhạc trợ hứng, nàng năm nay mới chỉ mười lăm, khuôn mặt xinh đẹp cũng hiện lên vẻ hơi non nớt, nhưng một bộ quần áo đơn giản màu đỏ chấm đất, tóc đen dày dùng một cây bạch ngọc trâm ́ ̣nh, một lọn tóc dài xả xuống ngực, chặn lại ̉ áo mở như mở, khiến người ta mơ màng, thật sự là nhất phái phong lưu đến tột cùng.

      Bỗng nhiên một trận gió nổi lên, theo gió mà đến, là một ánh kiếm, nam nhân áo đen che mặt chấp kiếm thẳng tiến đến chỗ Phong Quang, đầu kiếm của hắn rất nhanh sẽ đến gần mái tóc nàng, nhưng mà người nàng chưa động, bốn thị nữ đứng bên người đã rút ra nhuyễn kiếm từ bên hông đẩy kiếm của hắn ra.

      Nam nhân một kích thành, cũng ham chiến, hắn dùng khinh công trở ra, bốn cũng nữ cũng phân ra giữ kín các góc, các nàng nếu tách ra, võ công nhiều lắm chỉ có thể xem như hạng nhất lại thể tính là đứng đầu, nhưng một khi các nàng phối hợp ăn ý, kiếm võng dầy đặc luân phiên thay đổi, dù là cao thủ tuyệt ̉nh trong chốn võ lâm đến đây, một khi bị nhốt ở bên trong, muốn toàn thân trở ra cũng khó.

      Vũ nữ và kép nhạc sớm đã sợ tới mức kinh hoảng chạy , Phong Quang cầm chén rượu, trong đôi mắt mang theo ý thích thú, giống như trận đấu võ trước mặt nàng bất quá chỉ là một loại biểu diễn đặc biệt nào đó thôi, bao lâu sau, ngự lâm quân vội vã đến, từ lúc bọn họ gia nhập trận chiến này, kiếm rời khỏi tay hắc y nam nhân, nhanh chóng bại trận, bốn cung nữ thu hồi nhuyễn kiếm trở lại bên người Phong Quang, các nàng nên quạt thì quạt, nên bưng mâm đựng trái cây thì bưng mâm đựng trái cây, vâng lời đứng phía sau nữ hoàng.

      Ngự lâm quân áp nam nhân quỳ xuống đất, chẳng qua trong mắt nam nhân nhìn ra có chút khuất phục nào, ngự lâm quân áp hắn thấy hắn bất kích với nữ hoàng, lại dùng tay đè thấp đầu hắn xuống, ra vẻ thái độ thuần phục.

      “Thần đến chậm, bệ hạ sao chứ?” Thống lĩnh ngự lâm quân là một nam nhân trung niên chừng bốn mươi tuổi, hắn gọi là Tiền Tù, là chưởng quản ngự lâm quân từ khi tiên hoàng tại vị, giờ phút này hắn quỳ gối trước mặt Phong Quang, thoạt nhìn tràn đầy quan tâm.

      Phong Quang còn chưa nói gì, liền truyền đến một tiếng la to, “Đây là làm sao vậy!?”

      Thiếu nữ mặc la quần hồng nhạt chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, nàng khỏi nhìn về phía Phong Quang, “Hoàng tỷ, tỷ sao chứ?”

      Nàng có bộ dạng đáng , mặt trái xoan, dung mạo rất đẹp, cùng Phong Quang có bốn năm phần tương tự, nàng chính là Bình Hòa công chúa, năm nay mười bốn Hạ Phong Nhã.

      Phong Quang cười nhẹ, cũng trả lời, nàng buông chén rượu đứng lên, mọi người mới nhận ra nàng để trân trần, bả đầu Tiền Tù cùng đám ngự lâm quân càng cúi thấp hơn, dám nhìn nữa.

      “Ngươi tên gì?”

      Trong tầm mắt hắc y nam nhân xuất hiện một đôi chân nhỏ đáng như bạch ngọc, chân này vốn giấu trong quần đỏ chấm đất, nhưng vì gió thổi qua, ngón chân liền lộ ra ngoài, hắn ngẩng đầu, chán ghét nói ra hai chữ: “Lỗ mãng.”
      [​IMG]
      (La quần, tra bằng tiếng Trung google thì ra cái này, chứ mình k biết tả nó sao luôn)
      Lam Kỳ Kỳ, doccomuu, Ly Vũ17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :