1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ nhất
      Chương 20
      Edit: Nhi Huỳnh

      Phong Quang nhìn Bạch Trí ý muốn để hắn đưa ra quyết ̣nh.

      Bạch Trí lại xem như thấy Tống Mạch và Thu Niệm Niệm, như bình thường trực tiếp lái xe qua người bọn bọ, mà đôi tình nhân còn say mê liếc mắt đưa tình nhau cũng chú ý đây là xe của người quen.

      Bạch Trí đưa Phong Quang về nhà, trước khi xuống xe Phong Quang cho hắn một cái hôn nồng nhiệt đủ tiêu chuẩn, thành công trêu hắn bốc hỏa còn thì dễ dàng xuống xe chạy về cửa lớn nhà họ Hạ.

      Nhóc con hư hỏng.

      Bạch Trí tựa lưng vào ghế ngồi điều chỉnh hơi thở, suy nghĩ cũng vì vậy mà mở ra, mà xem ra cũng biết bản thân từ ba năm trước đã quen biết Dư Lễ, bất quá quen biết cũng chỉ là quen biết, Dư Lễ năm đó vốn từ chối hợp tác cùng hắn lật đổ Tống Mạch, mà hôm nay sau khi Phong Quang rời khỏi, Dư Lễ lại nhắc tới chuyện này, hơn nữa còn đồng ý ra tay, nhưng đến lúc đó hắn muốn 30% ̉ phần công ty Trát Nam, Bạch Trí đồng ý, thực tế hắn hề coi trọng công ty Trát Nam, Dư Lễ muốn gì cũng được.”

      Bạch Trí tự nhủ đã có thể hành động.

      Khi cuối cùng cũng như ý cùng Bạch Trí hẹn hò ở công viên một ngày sau đó, kế tiếp vài ngày Phong Quang đều bị Bạch Trí cầu đợi ở nhà, đương nhiên muốn, nhưng Bạch Trí mỗi ngày đều đến đây thăm , chỉ cần thấy Bạch Trí thì bao nhiêu bất mãn của đều quên hết.

      Phong Quang lại ngồi xích đu ở trong sân giết thời gian chờ Bạch Trí đến tìm , Hạ Triều ngang qua hừ một tiếng, “Có bạn trai liền quên cha.”

      liếc trắng mắt một cái, “Ai biểu Bạch Trí đối xử tốt với con còn hơn cha.”

      ̉ tay của hắn còn to hơn so với con tưởng tượng, tương lai hắn mà bỏ con thì đừng có tìm cha khóc.”

      “Con mới tìm cha khóc, ấy muốn bỏ con thì cùng lắm con tìm đàn ông khác.”

      Hạ Triều nheo mắt, lại lộ ra uy nghiêm mà khôn khéo thường ngày, “Bạch Trí này là một người hung ác.” Đột nhiên đánh giá cao Bạch Trí như vậy, cha hơi kỳ lạ, đúng lúc Phong Quang muốn hỏi đã có chuyện gì xảy ra, quản gia lại mang theo một người đàn ông tới, cho dù là đến nhà người khác cũng có thể bày ra bộ dạng kiêu ngạo nể ai, trừ bỏ Tống Mạch thì còn ai khác.

      Tống Mạch coi thường quét mắt nhìn Phong Quang, nhưng lại miễn cưỡng lịch sự nói với Hạ Triều: “Chú Hạ.”

      “Là Tống Mạch à.” Hạ Triều cũng liếc mắt nhìn Phong Quang, khi nhìn tình nguyện đứng lên từ xích đu ông mới hỏi Tống Mạch. “Cháu đột nhiên đến Hạ gia là có chuyện gì sao?”

      “Mẹ con ra lệnh tới thăm chú, cũng đến gặp Hạ tiểu thư.”

      Trong lòng Phong Quang ha ha hai tiếng, biểu tình của hắn nhìn ra là đến thăm hỏi người khác.

      Hạ Triều cười nói: “Tống phu nhân à, vài năm trước gặp mặt ở một buổi tiệc đến nay đã lâu vẫn chưa gặp qua bà ấy, mẹ cháu dạo này được ?”

      “Mẹ cháu thân thể khỏe, cho nên dạo gần đây ít khi ra ngoài, thật ra lần này chỉ vì mẹ cháu mà đến thăm chú, bác sĩ nói bệnh tình mẹ cháu ngày càng nặng, cho nên cháu nghĩ lúc mẹ còn có thể ở bên cạnh cháu thì có thể hoàn thành tâm nguyện của bà.”

      Phong Quang tự nhủ lời nói kế tiếp của hắn rất ổn.

      Quả nhiên, Tống Mạch lấy thanh tình nguyện mà nói: “Cầu chú có thể cho cháu cùng Hạ mau chóng…”

      “Tống Mạch.” Phong Quang đứng ra ngắt lời hắn, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn, “ biết Thu Niệm Niệm mang thai sao?”

      “Cái gì!?”

      Phong Quang thưởng thức bộ dạng biểu tình kinh ngạc khó thấy của Tống Mạch, cười càng thêm tươi sáng, “Tôi nói Thu Niệm Niệm mang thai, xem nếu ấy biết cha của con mình muốn cưới người khác, ấy sẽ phá thai hay là mang bụng bầu bỏ tha hương hả?”
      Last edited: 13/7/17

    2. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ nhất
      Chương 21
      Edit: Nhi Huỳnh
      Bởi vì mưu quỷ kế của nam phụ Bạch Trí, công ty nam chính Tống Mạch rơi vào tình trạng nguy hiểm trước nay chưa từng có, lúc mẹ hắn lấy cái chết ép hắn cũng là lúc hắn rơi vào đường cùng thì hắn cuối cùng cũng nhớ bản thân còn có một vị hôn thê xuất thân là con của nhà tài phiệt. Tống Mạch lựa chọn cùng Hạ Phong Quang kết hôn tất nhiên phải vì , mà trong nguyên văn vốn ngây thơ biết chuyện này mà tưởng là Tống Mạch hồi tâm chuyển ý, năm năm sau đó một lần ở sân bay nhìn thấy Thu Niệm Niệm đem theo một bé trai cực kỳ giống Tống Mạch thì có thể tưởng tượng được đã giận dữ đến mức nào, dù sao bản thân là vợ hợp pháp của Tống Mạch nhưng lại có con.

      Phong Quang chỉ nhớ một ít tình tiết có nghĩa đầu óc đã đem chúng quên sạch, Tống Mạch là thuộc loại hình tượng tổng tài bá đạo cường thủ hào đoạt, năm năm hôn nhân hắn đều hề Hạ Phong Quang một chút nào, biết được Thu Niệm Niệm có con của hắn, hắn chỉ sợ thể lập tức thương lượng với Thu Niệm Niệm để làm tình nhân của hắn.

      Vỗn lẽ hắn thương lượng cùng Thu Niệm Niệm như vậy, tình của hắn chỉ dành cho Thu Niệm Niệm, mà Phong Quang bất quá chỉ là một con cờ của hắn, nhưng hắn lại đoán được Thu Niệm Niệm khi biết bản thân mang thai lại lựa chọn xuất ngoại rời bỏ hắn.

      Đúng vậy, Tống Mạch do dự.

      Trong lòng Phong Quang cảm thấy một tia khoái trá, nữ phụ này cũng phải vì làm nền cho tình của nam nữ chính mà tồn tại.

      Hạ Triều như cáo già mỉm cười, “Ai là Thu Niệm Niệm?”

      “Là bạn bè của Tống Mạch và con.” Phong Quang ý tứ hàm xúc nhìn Tống Mạch, “ nói đúng ?”

      “… Phải.” Ánh mắt Tống Mạch tối lại.

      Phong Quang nghiêng đầu cười, “Đúng rồi, Tống Mạch đến nhà tôi là muốn làm gì?”

      có việc gì, chú Hạ, xin lỗi cháu còn có việc, hẹn gặp lại.” Tống Mạch giống như lúc đến, gương mặt lạnh lùng rời .

      “Hôm nay tôi sẽ thông báo tin tức con và Tống Mạch giải trừ hôn ước.”

      Nghe vậy, Phong Quang bất ngờ nhìn Hạ Triều, “Cha phải muốn con giải trừ hôn ước với ta sao?”

      “Hắn chơi gái ở bên ngoài là một chuyện, nhưng lưu lại một đứa con ngoài giá thú lại là chuyện khác.” Lần đầu tiên Hạ Triều ở nhà bày ra bộ dạng sát phạt quyến đoán ở thương trường.

      Ở cái vòng luẩn quẩn này, có bao nhiêu đàn ông thích ở bên ngoài nuôi vài cái tình nhân? Nhiều người xem đó là một đoạn tình , nhưng những người này đều biết, chỉ có người vợ môn đăng hộ đối mới có thể sinh con cho mình, phải chỉ liên quan đến huyết thống mà còn là người thừa kế, có con riêng ở bên ngoài thật có thể nói là ngu tới tận cùng.

      Hạ Triều từng vừa ý Tống Mạch dây dưa với tình nhân, nhưng nghĩ tới hắn vậy mà nâng một gái bình dân lên cao, hơn nữa nhìn phản ứng của hắn thì hắn cũng tính làm cho Thu Niệm Niệm phá thai. Hạ Triều chẳng sợ vì Thu Niệm Niệm làm cho dứa bé biến mất nhưng chuyện này có một sẽ có hai, khó mà cam đoan có Thu Niệm Niệm thứ hai cùng đứa bé lại xuất hiện.

      Tống Mạch, rất ngu xuẩn.

      Đúng vậy, ngu xuẩn.

      Nếu Tống Mạch cưới Hạ Phong Quang, xác thực hắn có thể mượn lực nhà họ Hạ ổn ̣nh tình huống khủng hoảng tài chính của công ty Trát Nam, mà năm năm sau, Thu Niệm Niệm chỉ sẽ mang theo đứa bé trở về mà còn có thể đem theo một đóa hoa đào mới là nam phụ thứ hai, cuối cùng Tống Mạch cùng nam phụ thứ hai hợp tác mới đạp ngã được Bạch Trí và Dư Lễ, nhưng bây giờ hắn cưới được Phong Quang, tự nhiên Thu Niệm Niệm cũng sẽ xuất ngoại, nam phụ thứ hai cũng có lý do gì gặp được mà hợp tác.

      Sau khi Hạ Triều rời , Phong Quang tiếp tục ngồi lên xích đu, khi đồng hồ báo thức chỉ hướng 6 giời Bạch Trí mới xuất hiện, hắn chậm một giờ so với mấy ngày trước, hắn cũng biết bản thân đến muộn sẽ chọc vui nên hắn liền mang theo quà đến.
      Last edited: 10/1/18

    3. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ nhất
      Chương 22
      Edit: Nhi Huỳnh
      Phong Quang ́ ý quay đầu , làm như thèm để ý tới hắn.

      Bạch Trí cười cười, ngồi ở đầu bên kia xích đu, hắn cầm lấy tay , “Xin lỗi, hôm nay đến muộn.”

      “Nhất ̣nh là đường nhìn thấy mỹ nhân nào đó nên quên luôn thời gian.”

      đường thấy mỹ nhân, nhưng bây giờ trước mặt có một người.”

      Phong Quang vẫn nhìn hắn, hừ một tiếng, “Miệng lưỡi trơn tru.”

      bị đuổi việc rồi.”

      “Cái gì?” kinh ngạc quay đầu mới phát hiện hôm nay hắn đeo kính mắt.

      Cuối cùng cũng chịu nhìn hắn, Bạch Trí hôn trán , “Công ty Tống Mạch chống đỡ nổi nữa, cho nên hắn đuổi việc thư ký là rồi.”

      “Chỉ đơn giản vậy sao?”

      Hắn nghiêm túc nghĩ nghĩ, “Đại khái, nguyên nhân chủ yếu là do tạo ra nguy cơ tài chính cho công ty .”

      Phong Quang: “…”

      “Sao lại nhìn như vậy?”

      nói rõ ràng coi, sao lại như vậy? Lúc đó cho em đến công ty là vì sớm có mưu phải ?”

      sai.” Bạch Trí rất rộng rãi thừa nhận, “Tư liệu khách hàng của Trát Nam đều đem cho Dư Lễ, Dư Lễ rất có thủ đoạn, chỉ bằng cái này hắn có thể cướp hai phần ba khách quen của Tống Mạch, huống chi Tống Mạch còn lấy giá cao mua một khối đất có chút giá trị nào.”

      Phong Quang dám tin hỏi: “Tống Mạch đâu có ngốc như vậy?”

      “Bé con, em nên nhớ là mấy ngày nay vì lo đương nên hắn đem toàn bộ công việc đều ném lên người , mỗi lần công tác đều chỉ có ra mặt nên rất nhiều người đã rất vừa ý rồi.”

      Từ ngày đầu tiên bắt đầu được Tống Mạch tin tưởng, Bạch Trí đã bắt đầu giăng lưới, ở con đập có một lỗi nhỏ rất khó phát hiện, cái lỗi nhỏ đó càng lúc càng lớn, đợi đến lúc bị người ta phát hiện ra thì cái đê đập đó đã muốn sụp đổ. Công ty Trát Nam rầu rĩ mắc nợ lại mất nguồn tiền tài trợ được duy trì bởi nhà họ Hạ, trừ bỏ đóng cửa thì có lựa chọn thứ hai.

      Lại nói tiếp, chuyện này còn phải cảm ơn Thu Niệm Niệm, nhờ ấy ban tặng, ít nhiều Tống Mạch mới có thể say mê đương mà quên chính sự, Phong Quang trong lòng im lặng nghĩ, quả nhiên, trong tiểu thuyết loại tổng tài mỗi ngày đều có thời gian hẹn hò mà chậm trễ sự nghiệp đều là lừa người ta.

      Nhưng vẫn có một việc rõ, “Dư Lễ làm sao lại giúp ? Lần trước em tìm ta nhờ giúp hắn đều đồng ý.”

      ta muốn 30% ̉ phần công ty Trát Nam, đồng ý rồi.”

      “Nhưng, annh nói là công ty Trát Nam mắc nợ khắp nơi sẽ tuyên bố phá sản rất nhanh mà?”

      “Đó mới đáng tiếc nha, Dư tổng hắn lại nhầm một chuyện, mục ́ch của phải chiếm đoạt công ty Trát Nam, mà là hủy nó, nếu hắn muốn 30% ̉ phần thì cũng có ai muốn tranh với hắn.” Chính là sau khi các ̉ đông đều bỏ chạy hết, Dư Lễ lượm 30% ̉ phần đó thì hắn liền phải gánh vác nợ nần rất nhiều.

      Phong Quang ngã vào lòng hắn cười, “ đào hố gạt Dư Lễ, ha ha ha, em luôn nhìn bộ dạng hắn như vậy mà khó chịu lâu rồi, hắn mà biết bản thân bị hố nhất ̣nh tức đến chết!”

      Bạch Trí nhẹ nhàng vô về lưng để tránh cười đau sốc hông.

      Đợi cười đủ, ngẩng đầu lên, ánh mắt chớp động, “Vậy… thù của có tính là báo xong rồi ?”

      Hắn gật đầu, gương mặt hờ hững, lúc trước nhìn lưng hắn có mang thù, nay cũng nhìn ra hắn thoải mái vì báo được thù, hắn chỉ thản nhiên nói: “Xong rồi.”

      “Vậy chúng ta…” Phong Quang rời khỏi lòng hắn ngồi dậy, ánh mắt có chút mơ hồ.

      Bạch Trí bất lực với lo lắng của , nắm tay nâng lên, “Em nhìn xem đây là cái gì?”

      “Nhẫn!?” ngón áp út tay trái của , một chiếc nhẫn bạc rạng rỡ phát sáng dưới nắng ấm chiều tà, Phong Quang kích động đứng lên, “ đeo cho em lúc nào vậy!?”

      “Lúc em bắt đầu để ý đến .”

      biết lúc bắt đầu nhìn hắn, hắn cuối cùng cầm tay đeo vào như thế nào…

      Hiện tại phải lúc nghĩ tới cái này!

      đeo nhẫn cho em là có ý gì!?”

      Bạch Trí cũng đứng lên, như có bóng đêm tràn trong mắt hắn lại nhiễm ánh vàng của mặt trời lặn xuống, dịu dàng mềm mại, “Nếu phải cầu hôn thì em nghĩ còn có lý do gì?”

      Tiến triển quá nhanh, Phong Quang đỏ mặt, một hồi lâu nói nên lời.

      “Một giờ trước, Tống Mạch đoạn tuyệt quan hệ với mẹ hắn vì hắn sẽ kết hôn với Thu Niệm Niệm.”

      Đầu trống rỗng, “Thì sao?”

      Bạch Trí đem kéo vào lòng, “ thích bị Tống Mạch đánh bại.”

      “Để ý như vậy…”

      Lời của chưa nói hết, môi đỏ đã bị nụ hôn cực nóng của hắn đè xuống, giống như trước đây, nụ hôn này vô cùng kịch liệt, thậm chí cảm nhận rõ ràng sự kích động lộ ra người hắn, hắn đã có khát vọng của riêng mình.

      Trong đầu Phong Quang hồ đồ choáng váng, được rồi, cho dù lý do như thế, cũng nguyện ý gả cho hắn.
      Last edited: 10/1/18

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ nhất
      Chương 23
      Phiên ngoại của Bạch Trí
      Khi công ty lớn Trát Nam từng xưng bá thương trường đột nhiên rơi đài trong một đêm, thì xí nghiệm Hạ thị lấy thế công gì cản được quyết đoán trở thành người thừa kế, trở thành trung tâm thương mại mới, hơn nữa có xu hướng còn mạnh mẽ hơn so với Trát Nam, nghe nói đây là do tổng giám đốc mới mà Hạ thị mới tuyển vào, thật ra nói là tổng giám đốc nhưng lại tương đương với người nắm quyền hành với toàn bộ Hạ thị, bởi vì chủ tịch Hạ Triều càng ngày ngày càng mặc kệ mọi chuyện.

      Bất luận là như thế nào, có thể đoán được theo thực lực có sức ảnh hưởng tăng vọt của Hạ thị, thì thân là người thừa kế duy nhất của Hạ thị, giá trị con người của Hạ Phong Quang cũng là nước lên thuyền lên, hơn nữa còn chưa kết hôn.

      Được rồi, người ta là ba ngày sau sẽ kết hôn, nhưng bây giờ thì chưa, còn độc thân, còn chưa có chồng, phải sao?

      Phong Quang bị cản lại ở trong tiệm áo cưới, đây đã là lần thứ mấy rồi? Thiếu gia nhà giàu ra vẻ phong lưu tiêu sái tình cờ gặp , sau đó mời ăn một bữa tối dưới ánh nến.

      nhìn Dư Lễ cách đó xa làm bộ như ngắm phong cảnh, trong lòng rủa cái tên quỷ hẹp hòi, Bạch Trí hố hắn có một phen, hắn vậy mà mang thù tới bây giờ. nghĩ Dư Lễ có khả năng sẽ đến giúp , nhịn tâm trạng kiên nhẫn, cười lễ phép với chàng trai đối diện trước mặt: “ Trương, thật xin lỗi, nhưng tôi có thời gian.”

      “Thời gian nhính ra một chút là sẽ có, Hạ, sớm đã nghe nói rất đẹp, bây giờ tận mắt nhìn thất quả thật trăm nghe bằng một thấy.” Bình tĩnh nhìn nhận, Trương Phóng bề ngoài tệ, nhưng hắn có tiếng là hoa hoa công tử, người ta nói chỉ cần là mỹ nữ vừa ý hắn thì có một ai lọt khỏi ma trảo của hắn, nhưng bây giờ hắn nhất ̣nh phải gặp trở ngại, “Duyên phận này khó mà có được, tôi đã đặt bàn ở nhà hàng tốt nhất, chỉ chờ Hạ đồng ý thôi.”

      “Tôi đã nói tôi có thời gian.” Phong Quang bắt đầu lười đến mức lễ phép cũng muốn giữ.

      Nhưng Trương Phóng vẫn như cũ dây dưa dứt, “ Hạ, chỉ cần đồng ý với tôi, tôi cam đoan sẽ khiến phải hối hận.”

      Nói xong, hắn thả ra một hơi thở mười phần nồng nàng mùi nội tiết tố mà cười mãnh liệt.

      Phong Quang ha ha hai tiếng, trực tiếp vòng qua hắn rời , nhưng tay bị hắn bắt được, dùng lực rất mạnh, ít nhất thì có giãy cũng giãy thoát, “Trương Phóng, buông!”
      Phụ nữ đôi lúc sẽ thích người đàn ông cứng rắn một chút.

      Trương Phóng cầm tay Phong Quang để sát vào người , “ Hạ, cần gì rời nhanh như vậy, hả?”

      Toàn thân Phong Quang nổi một tầng da gà, bởi vì chợt nhớ đã lâu thấy Tống Mạch, thật tiếc, kịch bản tổng tài bá đạo tại chỗ thể thực hiện được, gương mặt lạnh lùng, “Buông, nghe hiểu lời của tôi à?”

      “Thật vất vả mới bắt được , làm sao mà khinh ̣ch bỏ qua cho dễ dàng mà như vậy?”

      Trong đầu như có một đàn cừu nhảy qua.

      Dư Lễ cuối cùng tính chỉ nhìn mà làm gì, hắn vừa muốn qua cứu Phong Quang thì có người động tác so với hắn còn nhanh hơn, nhìn đến người kia, hắn bỗng nhiên cười mà lui lại hơn nữa mang theo thú vui quái ác mà gọi điện thoại cho một người, “Bạch Trí, vợ sắp cưới của sắp bị người ta cướp rồi nha.”

      Vậy thì… hắn đành mong chờ tình tiết kế tiếp diễn ra thật tốt vậy.

      Tay Trương Phóng bỗng nhiên bị người khác ngăn lại, vì bất ngờ nên hắn có chuẩn bị, vừa nhìn qua cái tên Trình Giảo Kim thì bên tai hắn cũng vang lên giọng cảnh cáo.

      được đụng ấy.” Gương mặt Tống Mạch như phủ một lớp khí lạnh.

      Phong quang ngoài ý muốn nhìn người đàn ông che chở trước người mình.

      Trước kia đều cùng lăn lộn trong một giới, Trương Phóng tự nhiên biết Tống Mạch là ai, lúc trước Tống Mạch có lẽ là người mà hắn dám chọc, nhưng hiện tại Tống Mạch thì tính là cái thứ gì? “Tôi còn tưởng là ai, thì ra là cậu Tống a.”

      “Trương Phóng, tôi còn biết cậu thích cưỡng ép phụ nữ, nhân cách của cậu kém tới vậy sao?”

      “Lập trường của cậu Tống có tư cách nói tôi, tôi nhớ rõ khi cậu Tống đây còn sống xa xỉ cậu cũng gọi ít phụ nữ ăn cơm với cậu.”

      “Người tôi tìm đều là cam tâm tình nguyện.”

      “Đúng ha, dù sao hiện tại bên người cậu Tống cũng chỉ có một….” Trương phóng đặc biệt dừng một chút, “ bé lọ lem mà thôi.”

      Lúc trước Tống Mạch cùng Phong Quang từ hôn phải chuyện gì bí mật, nguyên nhân hắn từ hôn đương nhiên ai cũng biết, nghĩ lại năm đó Tống Mạch cỡ nào kiêu ngạo mà hiện tại mọi người đều xem hắn như chuyện cười mang ra nói đùa, có bao nhiêu trưởng bối dạy dỗ con cháu nhà mình, nói kết cục mê muội chạy theo cái gọi là tình ́ch thực cuối cùng đều sẽ rơi vào kết cục của Tống Mạch bây giờ.

      Trương Phóng châm chọc rõ ràng, nhưng Tống Mạch cũng đáp trả, hắn đã còn là Tống Mạch trước kia nữa, hắn trở nên trưởng thành chính chắn rất nhiều, cũng biết cách kìm chế bản thân.

      Phong Quang bỗng dưng thấy hắn cũng có điểm đáng thương.

      Trương Phóng trưng ra chiêu bài tươi cười nhìn về phía Phong Quang, “ Hạ à, chắc là thích hắn xuất hiện ở chỗ này đâu, tôi có thể giúp đuổi loại ruồi bọ đáng ghét này , chỉ cần Hạ chịu nói một câu là được.”

      “Nếu như vậy bằng trước đem chính mình đuổi .”

      Mặt Trương Phóng rất dày, “Aiz, tôi cũng phải loại như Tống Mạch, muốn hình dung tôi thì hồ điệp thích hợp hơn đó.”

      “Hồ điệp?” Đột nhiên một giọng nam trầm thấp truyền tới từ sau lưng Trương Phóng, hắn theo bản năng xoay người liền nghênh đón một cú đấm trầm trọng vào đầu, hắn chỉ kịp hô đau một tiếng liền lập tức ngã xuống một cách nặng nề.

      Người đàn ông thanh lịch vắt áo khoát tay, bộ dạng thong dong nho nhã một chút cũng nhìn ra hắn vừa ra tay bạo lực, hắn cười cực kỳ quyến rũ, “Làm cho mày trở thành con bướm nát cánh cũng hay.”

      “Bạch Trí!”

      Một tiếng gọi ngọt ngào vang lên, tay Bạch Trí liền treo thêm lên một gái, hắn đỡ mông tránh để rơi xuống, từ khi rời công ty Trát Nam hắn đã còn đeo kính nữa, vì thế ánh mắt hắn cúi đầu nhìn tràn đầy dịu dàng mà ai cũng nhìn thấy được, “ đến chậm, có sao ?”

      có chuyện gì!” lắc đầu, lại mười phần thỏa mãn chôn bả đầu ở ̉ hắn, “ đến là tốt lắm rồi.”

      Bạch Trí hôn một chút lên một nửa gương mặt nghiêng nghiêng của .

      “Bạch Trí! Mày dám đánh tao!” Trương Phóng té ngã mặt đất đứng lên, vẻ tiêu sái đẹp trai đã biến mất mà chỉ còn lúng ta lúng túng, hắn ta còn đứng vững đã bị người phía sau tiến tới đụng vào.

      Dư Lễ rất quan tâm hỏi: “Cậu Trương à, cậu sao chứ?”

      Hắn hỏi rất thân thiết, tốt vậy nhưng thấy ngồi xổm xuống giúp đỡ nâng người ta lên.

      Trương Phóng hơn nửa ngày đứng lên được.

      Dư Lễ trách cứ nói với Bạch Trí: “Bạch Trí, cậu sao lại đánh người? Cậu Trương đây là con một đó, cậu ta mà xảy ra chuyện cậu chịu trách nhiệm nổi ?”

      “Ê! Tiểu Dư!” Phong Quang ngẩng đầu.

      “Tôi nghĩ nghĩ sai một chút rồi.” Bạch Trí vỗ vỗ Phong Quang lưng ý muốn an tâm một chút cần hoảng, “Tiệm này danh nghĩa là tiệm của Lục tiểu thư, Trương Phóng xảy ra chuyện ở trong này thì khẳng ̣nh Lục tiểu thư mới là người phải chịu trách nhiệm.”

      Lục tiểu thư trong tin đồ đó chính là vợ chưa cưới mà Dư Lễ còn chưa theo đuổi được.

      Biểu tình Dư Lễ biến đổi, tiếp theo nghiến răng nghiến lợi, “Bạch Trí, xem như cậu lợi hại, Trương Phóng, chúng ta ra ngoài tâm sự thật tốt nào.”

      là ai a, buông, buông!”

      Phản kháng có hiệu quả, Trương Phóng đáng thương vừa mới đứng lên đã bị Dư Lễ mang ra ngoài “nói chuyện phiếm”.

      Người dư thừa rồi Bạch Trí tự nhiên nhìn Tống Mạch, thần sắc mặt nhìn ra hắn suy nghĩ cái gì, mà Tống Mạch cũng chỉ lẳng lặng nhìn hắn.

      khí có chút kỳ lạ, Phong Quang làm gấu koala đã rồi liền từ người Bạch Trí nhảy xuống đứng vững, nắm tay Bạch Trí, “Vừa rồi em bị Trương Phóng đeo bám, ấy đã giúp em.”

      Bạch Trí cười mà như cười, "Cậu Tống, cảm ơn cậu đã giúp vợ chưa cưới của tôi.”

      “Tôi chẳng qua quen nhìn đàn ông khi dễ phụ nữ thôi.” Tống Mạch nhìn Phong Quang, nói thật tâm tình phức tạp là có khả năng, Bạch Trí lúc trước là cấp dưới của hắn, Phong Quang là vị hôn thê của hắn, nhưng hiện tại tuy Bạch Trí cười, Tống Mạch vẫn biết Bạch Trí là công khai chủ quyền.

      Tất cả mọi thứ đáng lẽ phải là của hắn.

      “Tống Mạch, em thay đồ xong rồi!” Thu Niệm Niệm từ lầu xuống, mặc áo cưới, mặt trang điểm đáng lại lanh lợi, bởi vì bụng đã to ra nên áo cưới đặc biệt hề dùng loại có thắt lưng, đến bên người Tống Mạch, nhìn thấy Phong Quang cùng Bạch Trí thì sửng sốt, biểu tình vui vẻ mặt cũng biến mất nhưng vễ lịch sự nói: “Xin chào.”

      Bạch Trí hơi hơi gật đầu, “Thì ra cậu Tống đến đây để giúp Thu thử áo cưới.”

      “Hừ, thì nghĩ sao?”

      Bạch Trí mỉm cười nói.

      Tống Mạch lôi kéo Thu Niệm Niệm lên lầu, vài bước hắn dừng lại, cũng quay đầu lại nói: “Bạch Trí, cần nghĩ tôi tiểu nhân như vậy, thứ mà tôi đã buông tha thì cho dù có hối hận, tôi cũng sẽ cầu trở về.”

      Một câu này dường như là cho người khác thấy quyết tâm của hắn, lại như thông báo cho chính hắn, Tống Mạch cùng Thu Niệm Niệm lên lầu biến mất.

      Phong Quang nhướng mắt, “Hắn nói vậy là sao?”

      có gì.” Bạch Trí nâng tay sửa lại tóc mái lộn xộn của , “Muốn thử áo cưới sao gọi ?”

      phải bận rộn công việc sao? Em đây chính mình có thể tự thì thôi.” hiểu ý người nói, tuy rằng cha đã đồng ý Bạch Trí nhưng giống như bộc phát bất mãn của bản thân mà đem toàn bộ công việc đều giao cho Bạch Trí, Bạch Trí hiện tại nhưng là ân nhân của ông ấy.

      đã gọi người thiết kế làm một bộ áo cưới.”

      kinh ngạc, “ đã gọi khi nào? Sao em lại biết?”

      “Từ một tháng trước, hôm nay đã đưa đến nhà rồi, chúng ta về nhà, em mặc cho xem được ?”

      “Được!” tươi cười bừng sáng, bổ nhào vào lòng hắn.

      Làm sao có thể để người khác trở thành người đầu tiên nhìn thấy mặc áo cưới được đây?

      Bạch Trí hôn lên ̉nh đầu , đêm nay, chính hắn sẽ giúp mặc vào bộ áo cưới đó, cũng sẽ tự tay vì cởi ra, sớm một bước đem biến thành người phụ nữ của mình, những người có mắt có thể cút được rồi.

      Thế giới thứ nhất hoàn
      Lời editor: Với mình thì truyện này thực sự bắt đầu hay từ thế giới thứ ba, cho nên mình sẽ ́ gắng hoàn thành hai thế giới đầu nhanh nhất có thể. Nên nếu có lỗi gì đó thì mọi người vui lòng cmt, mình sẽ sửa, k thì qua cho mình 1 like là được.
      Đối với thế giới này, nam phụ rất bình thường, là nam phụ hiền nhất toàn bộ truyện, qua mỗi thế giới, độ độc và biến thái của nam phụ sẽ được nâng lên một tầm cao mới. Nam chính thế giới này tính ra cũng k làm gì k thể tha thứ được nên đã k ngược nam chính nhiều.
      Nói riêng về nữ phụ Phong Quang, chị chỉ là một người bình thường, ngoài tố chất thần kinh đặc biệt mạnh mẽ thì chị k được tính là nữ cường. Đây là truyện hệ thống, nhưng như mọi người đã thấy, hệ thống này ngoài giúp xuyên qua, chỉ ̣nh mục tiêu công lược, cung cấp nội dung kịch bản, cho mua một số vật phẩm k đáng nói thì k còn tác dụng gì nữa, k như các hệ thống khác cho một dọc các thuộc tính rồi tăng cấp các kiểu. Thậm chí ở một vài thế giới, hệ thống này còn bị virus ăn rồi biến mất luôn để nữ phụ tự sinh tự diệt, cho nên nữ phụ này k thánh mẫu, cũng k cường được, vì làm gì có bàn tay vàng để dựa vào đâu mà cường.
      Cho đến tận cái thế giới mà mình đọc thì tác giả cũng k cung cấp thông tin gì về lý do chị xuyên qua, tại sao xuất hiện hệ thống, nhưng hint thì vẫn có, một vài thế giới có cho chút thông tin về thế giới của chị, về nam chính toàn truyện, tác giả chỉ cho một câu là toàn văn 1v1 nên mọi người có thể tự tưởng tượng.
      Về lý do mình chọn edit truyện này thì thật sự các thế giới sau tình tiết khá bất ngờ, k đọc tới cuối là k đoán được, nam thì biến thái, nữ thì có chính kiến, ấy có thể bao dung vô hạn với nam phụ, nhưng sẽ k bao giờ vượt qua nguyên tắt của bản thân, đó chính là cái mà mình thích. Và mình cũng hy vọng mọi người sẽ thích truyện này giống như mình vậy.

      Last edited: 10/1/18

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Có vài chỗ sai chính tả chút xíu nàng ạ. Mình đọc convert của truyện này và cũng rất thích. Thích thể loại mau xuyên nhưng mà đọc nhiều bàn tay vàng với thuộc tính quá nên ngán, vớ được bộ này hay quá trời.
      Ủng hộ bạn hết mình luôn.
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :