1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Thanh ngọc đáng quá . Thank nàng edit truyện, truyện hay quá. :yoyo45:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Ừ, bạn Thanh Ngọc này đáng nè. Biết có lỗi là phải xin lỗi ngay. Có thể tha thứ được.

      Lúc đấy Tiết Nhiễm mà giả vờ tỉnh lại chắc bị cái vị kia chém luôn cả đôi rồi
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Thanh Ngọc 1502

      Thanh Ngọc 1502 Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      34
      Tiết Nhiễm quá phúc hắc, vẫn là Thanh Ngọc ngoan, thà để thương có lỗi biết xin lỗi và sửa lỗi. Moa moa. :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ sáu
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 211

      “Ta thấy có người dịch dung thành đồ đệ của ngươi.”

      Đây là câu đầu tiên mà Tiết Nhiễm nghe thấy sau khi châm cứu cho Đường Cửu Ca rồi trở về, lúc đó Phong Quang ngồi ghế đá trong sân, tay chống cằm, hạt thông bày ra ở trước mặt nhưng có vẻ hề được động vào, xem ra đã duy trì cái tư thế này một lúc lâu.

      Tiết Nhiễm ngồi xuống cạnh nàng, buồn cười hỏi: “Nàng nói Thanh Ngọc à?”

      “Ừ!” Nàng mạnh mẽ gật đầu, “Ta thấy hắn hôm nay thật sự rất kỳ lạ, ngươi có biết hắn nói gì với ta ? Hắn thế mà nói xin lỗi với ta, hắn vẫn luôn ghét bỏ ta đó!”

      “Ta nói rồi, Thanh Ngọc phải là một đứa trẻ hư hỏng.” Tiết Nhiễm một bên nói chuyện với nàng, một bên bóc vỏ hạt thông, sau đó đem thịt hạt đặt ở trước mặt nàng.

      Phong Quang rất tự nhiên cầm hạt thông đã được hắn bóc bỏ vào miệng, mắt nhìn xa xăm nói: “Chẳng lẽ mình đã mở ra hình thức Mary Sue, nhãi con Thanh Ngọc này cũng bị mình cảm phục rồi?”

      đúng, hệ thống rõ ràng từng nói kịch bản nàng lấy là kịch bản nữ phụ.

      Tiết Nhiễm hiểu Mary Sue trong miệng nàng là cái gì, hắn đoán trong đầu nàng lần nào cũng có rất nhiều trò vui mới lạ, “Ta nghĩ, Thanh Ngọc cũng chán ghét nàng.”

      “Ngươi nói cái gì?” Ánh mắt nàng lấy lại tiêu cự.

      “Trước kia lúc ở trong ́c, Duyệt Duyệt hay thích chạy ra ngoài chơi đùa, mà ta lại say mê y thuật, Thanh Ngọc ít khi nào có thể tìm được người nói chuyện, cho nên có nàng nói chuyện với hắn, hắn sẽ cảm thấy vui vẻ.”

      Phong Quang tin, “Hắn phải chê ta phiền sao?”

      “Tính tình Thanh Ngọc là như thế, hắn thích cái gì, nghĩ muốn cái gì, chưa từng biểu hiện ra ngoài mặt, giống như chuyện hắn thực sự rất thích ăn đồ ngọt, nhưng vì Duyệt Duyệt nói một câu đây là đồ nữ hài tử mới thích ăn, sau đó hắn liền chịu ăn nữa.”

      “Ngươi hiểu biết đồ đệ của mình như vậy, còn ngươi thì sao?” Tay nàng chống cằm, chớp mắt nhìn hắn, “Ngươi thích cái gì, có phải cũng giống Thanh Ngọc chịu biểu hiện ra ngoài ?”

      Tiết Nhiễm hiểu ý tứ nàng ám chỉ, khỏi dám đối diện với nàng, hắn nhìn trái nhìn phải nói: “Hạ nương, qua vài ngày nữa, mẩn đỏ mặt của nàng sẽ biến mất hoàn toàn, chỉ là cần thanh trừ độc dư lại, thời gian kế tiếp còn cần uống thuốc.”

      “Thế… có cần châm cứu tiếp hay ?” Nàng nâng tay lên chỉnh lại tóc đầu, cũng vì động tác nâng tay này, tay áo trượt xuống, lộ ra một đoạn cánh tay trắng nõn.

      Sen trắng hề nhiễm tạp sắc, khiến người mơ màng.

      Tiết Nhiễm bỗng nhiên thấy miệng lưỡi khô khốc, sau một lúc lâu ngập ngừng mới gật đầu, “Cần.”

      “Vậy thật sự là phiền toái ngươi rồi, Tiết thần y…” Nàng cười, đem hạt thông hắn bóc ném vào miệng.

      Lại là nó, thanh ́ ý dụ dỗ hắn, ngọt đến ngấy, cũng ngọt đến… khiến người ta có cách nào kháng cự lại.

      Tiết Nhiễm hoảng hốt có một loại ảo giác, hắn như là con gái nhà lành bị ác bá nhìn chăm chú, thường thường chờ người dùng ngôn ngữ khiêu khích đủ rồi, hẵn là sẽ bị người ta cắn một ngụm ăn luôn.

      Cái từ “ăn luôn” này…

      Hắn quay mặt , lỗ tai hơi hơi ửng đỏ.

      Chân Phong Quang đặt dưới bàn đá đá chân hắn, “Tiết Nhiễm, ta còn muốn…”

      Cả người Tiết Nhiễm cứng ngắc, giọng điệu nửa làm nũng nửa hờn dỗi làm máu nóng trong thân thể hắn tựa hồ tuôn ra toán loạn yên, chân tay hắn luống cuống, “Hạ, Hạ nương…”

      “Tiết Nhiễm, ngươi sao vậy? giúp ta bóc hạt thông sao?” Tiếng nói ngây thơ của nàng như chuông bạc thanh thúy dễ nghe, cũng bởi vì phần ngây thơ khó hiểu này, đột nhiên khiến người ta thấy việc sinh ra ý tưởng xấu hổ như vậy là chuyện rất có đạo đức.

      Tiết Nhiễm thầm khinh bỉ chính mình, hắn khi nào thì biến thành một người có tư tưởng đứng đắn như vậy, rõ ràng là một tiểu nương ngây thơ, hắn làm sao có thể nghĩ theo hướng hương diễm như vậy chứ?

      Phong Quang ngây thơ?

      Chuyện cười à.

      Chương 212

      Nhiệm vụ hằng ngày: Mỗi ngày chim chuột Tiết Nhiễm một lần, hoàn thành.

      Mấy ngày qua, Tiết Nhiễm đâu, Phong Quang sẽ theo đó, lý do là vì nàng sợ Nam Cung Ly sẽ lại đột nhiên xuất hiện bắt nàng , Tiết Nhiễm đối với lý do này quả thật thể phản bác, bởi vì chỉ cần nàng ́ ý đem y phục xốc lên một tí, hắn sẽ bó tay, thỏa hiệp vô điều kiện.

      Gần đây Phong Quang thật thích vận động, thường thường chạy một vòng, nàng thấy dạo này có chút béo, mà dưới tình huống có kình ̣ch như Quan Duyệt Duyệt, nàng thể có cầu nghiêm khắc với… dáng người của mình.

      Hơn nữa nàng chỉ chạy, còn muốn bắt Tiết Nhiễm nhìn chằm chằm nàng chạy, lần này lý do là vì nàng sợ chính mình kiên trì được, à thì cái lý do này, Tiết Nhiễm lại thể phản bác.

      Sau khi chạy năm phút đồng hồ vòng quanh núi giả, nàng chạy thẳng đến bên người Tiết Nhiễm, như một con gấu mà ôm hắn một cái thật mạnh mẽ, lại treo lên người hắn, “Tiết Nhiễm, thế nào, ta có phải nhẹ hơn một chút ?”

      “Có… có một chút.” Tiết Nhiễm đã muốn có thói quen bị nàng đánh bất ngờ, hắn cũng đã quen với việc trợn mắt nói dối, nói thật, nàng mỗi lần chỉ chạy có một lát như vậy, còn là nửa nửa chạy, có thể gầy xuống mới là chuyện lạ.

      Cho nên mới nói mục ́ch của người ta phải để giảm béo, mà là ăn đậu hủ của ngươi đó, thần y đại nhân.

      Phong Quang nghe được hắn nói nàng gầy, gương mặt lập tức nở nụ cười sáng lạn, mấy ngày qua, mẩn đỏ mặt nàng đã biến mất, khuôn mặt nhỏ nhắn cười như hoa đào xinh đẹp, rất dễ khiến người xem tim đập thình thịch.

      Tiết Nhiễm thừa nhận chính hắn cũng hề ngoại lệ, giai nhân trong ngực, hắn cũng tránh khỏi gặp phải chuyện sớm nắng chiều mưa, hơn nữa còn là tiểu nương hoạt bát khả ái như vậy, cũng vui vẻ thích sau lưng hắn, tiểu nương đem hắn xem như thần tiên.

      Phong Quang hỏi hắn, “Sao ngươi lại đột nhiên im lặng thế?”

      Đúng vậy, bất kể khi nào, khi nàng chọc hắn đến trong lòng bình tĩnh nổi, nàng sẽ bày ra bộ dạng vô tội như vậy, nhưng rõ ràng, hiện tại nàng vẫn duy trì tư thế chọc người mơ màng người hắn.

      “Phong Quang, chúng ta thể đứng nói chuyện một cách bình thường sao?” Hắn bất lực, dưới thế cầu mãnh liệt của nàng, hắn thể lại gọi nàng là Hạ tiểu thư, chỉ có thể gọi tên nàng.

      “Có thể nói chuyện là được, tại sao phải đứng như bình thường chứ?”

      Tiết Nhiễm nói gì mà chống đỡ.

      “Đúng rồi!” Nàng nhớ tới bình thuốc mà nàng mấy ngày trước nhặt được ở trước cửa, nàng lấy bình thuốc ra từ túi trong tay áo, “Ngươi giúp ta nhìn xem đây là cái gì? Hôm bị Nam Cung Ly bắt , ta vừa ra khỏi cửa liền thấy cái bình thuốc này ở trước cửa.”

      Tiết Nhiễm nhìn thấy cái chai liền biết đó là gì, hắn cười hiểu ý: “Đây là Thanh Ngọc tặng cho nàng.”

      “Thanh Ngọc tặng cho ta?”

      “Vì phòng ngừa chuyện lấy nhầm thuốc, ba thầy trò chúng ta dùng cùng một loại bình thuốc, loại có hoa văn màu lam này là bình thuốc mà Thanh Ngọc thường xuyên dùng, ta đoán, bên trong là thuốc trị phong hàn.”

      Phong hàn?

      Phong Quang nghĩ nghĩ, ngày đó vì làm Quan Duyệt Duyệt thấy ghê tởm đã đánh vài cái hắt xì, lấy cớ là chính mình bị cảm lạnh, nghĩ tới Thanh Ngọc lại tin là thật!

      “Sư phụ!” Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến ngay, Thanh Ngọc chạy tới, nhìn thấy động tác đứng đắn của hai người bọn họ, lập tức cho Phong Quang một cái ánh mắt ngươi tên bỉ ổi lòe loẹt này sao dám đoạt lấy sư phụ ta.

      Tiết Nhiễm buông tay ôm Phong Quang ra để cho nàng xuống dưới, hắn trước mặt của đồ đệ mình luôn chú ý đến thể thống, hiện tại để Thanh Ngọc nhìn thấy động tác mờ ám như vậy, hắn được tự nhiên ho ho, “Thanh Ngọc, tìm ta có chuyện gì?”

      “Sư phụ!” Thanh Ngọc lúc này mới nhớ đến chính sự, “Đường công tử tỉnh.”

      ---------------------------------------
      Editor: Thế giới này kết thúc ở chương 245. Mình edit khi mình rảnh, k có lịch đâu, dạo này bận rồi nên k edit nhiều được.
      doccomuu, Ly Vũ, Khủng Long26 others thích bài này.

    5. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      :yoyo14:Cố lên bạn ơi!
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :