1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 149 - 150

      Phong Quang theo bản năng kêu một tiếng, khi còn chưa kịp phản ứng là mình lại có thể dùng khinh công bay lên thì ở giữa trung, thân thể của được người khác ôm lấy.

      Gió đem trang phục và mũ đầu Nhậm Ngã Hành thổi xuống dưới, khuôn mặt hoàn chỉnh của hắn lần đầu tiên hoàn toàn lộ ra ngoài, hắn rất bình thản, ánh mắt thâm thúy hờ hững, giống như một giếng ̉ gợn sóng thể kinh động đến, lại như bầu trời đêm đầy những vì sao rơi xuống, ánh sáng lấp lánh ở bên trong.

      Bị một đôi mắt như vậy nhìn chăm chú, Phong Quang khỏi ngây người, hắn vốn là người có tính tình để ý đến bất kỳ ai, nhưng cái nhìn chăm chú ngoài ý muốn này làm cho cảm thấy ở trong mắt hắn rất khác so với những người khác, sau đó là một trận tim đập nhanh.

      Hắn ôm rơi vùn vụt xuống đất, “ sao chứ?”

      Phong Quang sửng sốt một hồi mới nhớ ra việc giãy dụa rời khỏi lòng hắn, nhưng thất bại, bởi vì hắn dự tính buông ra, “Này, tôi cảnh cáo , tôi có bạn trai rồi, đừng ôm ý tưởng kỳ quái gì với tôi đấy!”

      Nghe vậy, Nhậm Ngã Hành vui buồn lẫn lộn, cho nên hắn buồn bực, “ cân nhắc việc có nhiều bạn trai sao?”

      Hỏi xong, hắn quỷ dị cảm thấy ̉nh đầu chính mình tựa như có một mảnh tái xanh, còn là tự đội nón xanh cho chính mình.

      Phong Quang nhìn hắn như nhìn thấy thú lạ một hồi lâu, “ đùa cái gì thế?”

      Ngừng lại giây lát, hắn nghiêm túc nói: “Tôi có đùa.”

      “Vậy là đầu óc có vấn đề.” xác ̣nh xong, lựa chọn logout khỏi game.

      gái trong lòng Nhậm Ngã Hành biến mất, hắn đứng trong gió đêm, bóng dáng thế nào lại giống như… độc thê lương.

      Phong Quang thoáng cái trở về giường ngủ, mặc kệ Nhậm Ngã Hành người này có bình thường hay , hôm sau có lớp ở học viện, có cách nào, chỉ có thể buông tha cho việc ngủ nướng. Sáng sớm liền , tài xế gọi điện thoại tới nói xe xảy ra vấn đề thể đưa , tỏ vẻ sao cả, dù sao hiện tại được tẩy trắng rồi, cũng còn nhiều người qua đường chỉ trỏ lui tới nữa, ngồi phương tiện giao thông công ̣ng cũng sao, chẳng qua vừa ra khỏi cửa… Nhìn thấy một chàng trai và một chiếc xe đạp, có chút mơ màng.

      “Chào buổi sáng.” Âu Tuân cầm một gói to chứa bữa sáng đưa cho .

      Phong Quang hiểu nổi mà nhận lấy, trứng gà cuộn đơn giản và bánh bao rau dưa, còn có một ly sữa bò, một lúc lâu sau mới theo bản năng mở miệng: “Cảm ơn.”

      có gì.” Khóe miệng cậu cong lên một chút, dường như cảm thấy rất vui vẻ.

      Phong Quang nhìn phản ứng của cậu, chắc lắm hỏi: “Cái này… phải là cậu làm chứ?”

      “Phải, em thích sao?”

      “Thích.” lập tức trả lời, hơn nữa cũng thật sự thích mấy thứ đơn giản một chút, chẳng qua vì bình thường mỗi lần ngủ nướng sẽ ăn bữa sáng đàng hoàng, được chiều nên sợ, hỏi cậu, “Nhưng mà bây giờ mới hơn bảy giờ rưỡi, cậu rời giường lúc mấy giờ để làm vậy?”

      “6 giờ.” Cậu đem câu tối hôm qua vẫn luôn ngủ nuốt trở vào.

      Nhưng với loại người như Phong Quang mỗi ngày đều hận thể ngủ thẳng đến mười hai giờ thì cũng là quá sớm! Trong lòng bỗng nhiên có một loại áy náy nguôi, bởi vì ngày hôm qua nói cậu là bạn trai của , mục ́ch là để chọc tức Thẩm Vật Ngôn thôi, nhưng hiện tại xem ra, hình như là nhặt được bảo vật.

      “Vậy cậu… đợi tôi ở đây bao lâu rồi?”

      lâu.” Mới hơn hai giờ mà thôi, vì để bảo đảm bữa sáng còn nóng, cậu còn chuẩn bị một thùng giữ ấm, nhưng mà cậu để cho Phong Quang nhìn thấy.

      Mỗi một lần cậu trả lời đều nhẹ nhàng bâng quơ, Phong Quang hẳn là tin, nhưng tính cách của cậu vốn cũng hướng nội, chỉ sợ có làm có nhiều hơn cũng sẽ nói có gì.

      nhịn được nhào vào lòng cậu, hai tay ôm thắt lưng cậu, “Tại sao lại đối xử với tôi tốt như vậy?”

      “Bởi vì tôi là bạn trai của em.” Âu Tuân sờ sờ đầu , vẻ mặt đứng đắn chậm rãi nói: “Tôi có trách nhiệm chăm sóc em.”

      Phong Quang giống như là trách nhiệm của cậu, hơn nữa cậu rất thích gánh lấy trách nhiệm này.

      “Tính tình của tôi tốt, thích soi mói, khó hầu hạ, còn thích ́ tình gây sự.” lặng lẽ ngẩng đầu nhìn cậu.

      “Tôi biết.”

      Phong Quang nhận được câu trả lời của cậu nên đùa, “Cậu biết rồi mà còn muốn làm bạn trai của tôi sao?”

      “Bởi vì tôi muốn chạm vào em.”

      “Có ý gì?”

      biết.” Cậu nhìn như thực sự cảm thấy phức tạp mà nhíu mày, “Nếu như chạm vào em, tôi sẽ rất khó chịu.”

      Phong Quang hiểu, “Tôi nghe hiểu.”

      “Ví dụ như thế này, tôi sẽ cảm thấy vui vẻ.” Một bàn tay của cậu chuẩn xác phủ lên ngực phải của , cảm giác quen thuộc mà nhớ nhung này làm cho giữa lông mày cậu giãn ra rất nhiều.

      Phong Quang giật mình vài giây nhìn bàn tay kia để ngực của mình, tưởng tượng nổi hỏi: “Cho nên, cậu thích ngực của tôi?”

      phải.” Một tay khác của cậu phủ lên má , “Chạm vào đây…” Tiếp theo ngón cái xẹt qua môi , dường lại ở khóe môi, “Còn có chỗ này…”

      Chuối cùng cậu cúi đầu, vùi đầu vào ̉ , môi thiếu chút nữa liền dán lên làn da nơi đó, “Cho dù là đụng tới chỗ nào, đều làm cho tôi cảm thấy hưng phấn.”

      Hô hấp nóng rực phả lên làn da, cậu đột nhiên vươn đầu lưỡi nóng và ẩm ướt liếm một chút lên da thịt , thân mình Phong Quang mềm ra, vừa vặn bị cậu ôm lấy.

      “Cậu…” Sắc mặt đỏ rực, hơi nghiêng người, nhìn đến bộ dạng cậu mút ̉ của mình, cả người vô lực, thiếu chút nữa phát ra một tiếng rên rỉ, có sức mà đẩy cậu ra, hô hấp cũng dần dần trở nên gấp gáp theo cậu, nhất là bàn tay của cậu để ngực , bỗng nhiên gia tăng cường độ vuốt ve, lui binh đầu hàng, “Khoan đã… Âu Tuân… mau dừng lại…”

      Âu Tuân ngẩng đầu, động tác nơi miệng cậu dừng lại, nhưng động tác tay còn chưa ngừng, ánh mắt cậu khó hiểu, vì sao rõ ràng cũng có bộ dạng rất hưởng thụ mà lại bảo cậu dừng?

      Trong lòng Phong Quang tức đến muốn hộc máu, cũng muốn thân thể của mình mẫn cảm như vậy!

      bắt lấy bàn tay còn lộn xộn của cậu, vừa thẹn vừa giận nói: “Nếu cậu vì nguyên nhân này mới muốn làm bạn trai của tôi, thì còn rất nhiều gái khác mà cậu có thể chọn lựa!”

      May mà bây giờ còn sớm, đường cũng có người nào, nếu ... sẽ có mặt gặp người! Ngẫm lại, cái tin “Thiên kim nhà họ Hạ dã chiến với người lạ” là tin tức giật gân đến cỡ nào chứ!

      Đề cập đến việc này, Âu Tuân thật sự khó hiểu, “Tôi chỉ có loại xúc động giới tính này với em.”

      Nghe , lời nói trắng trợn như vậy, cậu ta còn ́ tình nói thành một câu rất có cảm xúc tủi thân!

      Phong Quang biết nên trả lời thế nào, mặt đờ đẫn, “Tôi nên cảm thấy vui mừng ?”

      “Quách Minh nói, thích một người sẽ có ham muốn được ngủ với người đó.” Âu Tuân cúi đầu, kề sát vào gương mặt của , mắt khép lại, ánh mắt đen như một loại mê dược có thuốc giải, mà ánh mắt cậu, quá mức chuyên chú, cũng quá mức bướng bỉnh, rất dễ dàng khiến cho người ta sa lầy vào trong đó, cậu nói: “Tôi muốn ngủ với em.”

      Giọng điệu bình thản như là nói với cơm trưa hôm nay ăn thịt.

      “Đùng!”

      Trong đầu Phong Quang đột nhiên có một đợt pháo hoa nở rộ, vù vù bên tai còn nghe được gì khác, lời nói của cậu làm lúng túng mở to mắt, có lẽ cậu thấy bộ dạng ngơ ngác của rất đáng , Âu Tuân nhịn được, lại duỗi đầu lưỡi ra liếm khóe mắt của một chút.

      Xem này, ấy hoàn toàn có phản ứng.

      Xong rồi, chàng trai thoạt nhìn cả người suy sụp này, hề biết bản thân vừa háo sắc vừa ngang ngược, thật đúng là… sở thích của ! Quỷ tha ma bắt nó chứ!

      -------------------------------
      Editor: Tới thế giới thứ năm đúc kết được sở thích của Phong Quang như này: bề ngoài đẹp trai thư sinh lịch sự, tâm hồn đen tối háo sắc bá đạo.:uong2:
      Và nói luôn là Phong Quang cứng lắm, dụ np được đâu, bây giờ thế nào sau này vẫn vậy, ở mọi trường hợp tình huống.
      Last edited: 11/12/17
      Lamdunghg21, doccomuu, Ly Vũ33 others thích bài này.

    2. Thanh Ngọc 1502

      Thanh Ngọc 1502 Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      34
      Cầu chương sau. Cần thịt để sống (cho dù là thịt vụn thì cũng là thịt mà). @Nhi Huỳnh ́ lên. Mình vẫn chờ thịt của bạn để nhâm nhi. :yoyo60: :062::tungtung:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. HuyenVu

      HuyenVu Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      49
      Nếu độ biến thái tăng dần theo các thế giới là như thế này .... MÌNH THÍCH muahahahaha :059: biến thái, bá đạo, háo sắc thêm nữa .

      Chưa gì mình hóng nam chính tiếp theo biến thái thế nào rồi :058:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      sao giờ từ đầu đến giờ thế giới nào cũng hợp khẩu vị của t hết :ex10::ex10::ex10:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 151

      Nhưng mà, nào có chuyện để cậu ăn luôn dễ dàng như vậy?

      Phong Quang vuốt ve tay cậu, “Cậu thành thật một chút cho tôi, hôm nay mới là ngày thứ hai chúng ta quen nhau, cậu cần cứ động tay động chân như vậy, như vậy sẽ làm tôi nghĩ cậu là thiếu hơi gái nên mới muốn đụng chạm tôi mà thôi.”

      “Tôi chỉ có hứng thú với em.” Âu Tuân dừng một giây, “Là tình thú.”

      … Cậu cần nghiêm túc sửa lại như thế.

      tự giác ngồi lên xe đạp, “Tôi muốn học.”

      “Thật sự thể sờ em sao?” Cậu ngay thẳng hỏi.

      Thái dương Phong Quang nhảy dựng, “ thể.”

      “Chỉ sờ một chút thôi,”

      thể là thể!” Phong Quang sụp đổ quay đầu nhìn cậu la lên.

      Đừng có dùng biểu cảm đứng đắn như vậy mà nói mấy câu lưu manh thế!

      Lúc này Âu Tuân vẫn nói gì, hề nhúc nhích, dễ dàng làm cho người ta thấy cậu tủi thân… Có lẽ có thể dùng hai chữ “tủi thân” này để hình dung .

      Phong Quang đau đầu, bỗng nhiên thấy chàng trai trước mặt này so với bản thân còn khó hầu hạ hơn, nhưng cậu ấy cứ nhìn mà nhúc nhích gì cũng phải chuyện gì hay, do dự trong chốc lát, tự nhiên mà nói: “Có lẽ, chúng ta có thể bắt đầu từ việc hôn môi.”

      Ngay sau đó bị người bắt tay kéo qua để làm một cái hôn nồng nhiệt tiêu chuẩn.

      Fuck! Có cần phải gấp gáp như vậy !

      Âu Tuân hôn có một chút dịu dàng nào, hoàn toàn dữ dội, cậu tựa hồ đã đè nén rất lâu, chỉ chờ bùng bổ người , nhưng loại hôn đơn giản thô bạo này… lại làm cho mặt đỏ tim đập, có một loại cảm giác hoàn toàn bị chinh phục, thế nhưng lại ghét loại cảm giác này, mà ngược lại… còn kém chút nữa khống chế được mà sa đọa theo cậu.

      Cho dù ngồi xe đạp bị một trận gió lạnh thổi qua, mặt Phong Quang vẫn có chút nóng lên, thừa nhận chính mình là một sắc nữ… Được rồi, thật có chút sắc, nhưng tất cả đều tại chàng trai bên cạnh câu dẫn mà ra!

      đường đến phòng học, Phong Quang kéo kéo ống tay áo của Âu Tuân, “Aiz, tôi hỏi cậu, cậu trước kia có phải từng có bạn gái ?”

      có.”

      Cậu trả lời cần nghĩ ngợi, giọng điệu chân thành nghe có vấn đề gì, Phong Quang nghi ngờ nhìn cậu, “Cậu có quen bạn gái bao giờ, vậy sao mà… sao lại hôn… hôn…”

      Hôn một cách thành thạo đến mức người ta muốn được cậu đè xuống, nói ra được bởi vì da mặt mỏng.

      Ai ngờ Âu Tuân hiểu lầm ý tứ của , cậu có chút khẩn trương biết phải làm sao, sợ hãi sẽ rời bỏ mình mà cầm lấy tay , “Em có phải thấy tôi hôn được tốt ?”

      có!” Là làm quá tốt!

      Cậu thế này mới thả lỏng một ít, giống như thề thốt mà nói: “Tôi sau này sẽ làm thật tốt.”

      cần trịnh trọng như thế, cũng chỉ là hôn nhau thôi mà! phải chuyện sống chết gì!

      Phong Quang yên lặng nghiêng mặt, ôm trán nói gì.

      Phong Quang biết là, thật ra Âu Tuân nghĩ là cậu muốn mỗi ngày mô phỏng mấy lần trong đầu, cho dù là một cái hôn thì cậu cũng muốn làm một cách hoàn mỹ đến cực đoan.

      Hai người nắm tay nhau vào phòng học, ít người sợ tới mức điện thoại cầm trong tay rơi xuống, tuy rằng khoa IT có một nhân vật thiên tài mọi người đều biết, nhưng bởi vì cảm giác tồn tại của Âu Tuân thấp, cho nên rất nhiều người đến nay cũng biết học trưởng thu được rất nhiều sáng chế tin học độc quyền trong tin đồn là ai, nhưng đối với Phong Quang luôn thích lên giọng thì bọn họ biết, nói thật, cho dù có tin tức thời gian trước, chỉ bằng thân phận đại tiểu thư tập đoàn Hạ thị, cũng đủ khiến cho mọi người chú ý, nhưng hôm nay bọn họ thấy cái gì thế này?

      Tiểu thư mắt cao hơn đầu kia cư nhiên nắm tay một chàng trai thoạt nhìn rất bình thường đến!?

      Chương 152

      Sớm đã quen với việc bị mọi người chú ý, Phong Quang ngay cả liếc mắt một cái cũng bố thí cho người khác, và Âu Tuân trước sau như một ngồi ở dãy cuối cùng, đối với cái nhìn tò mò đánh giá của người khác làm như thấy.

      Sinh viên lục đục tới đông đủ rồi, giáo viên cũng vào phòng học chính thức bắt đầu giảng bài, Triệu Tiểu Lục cách nào hình dung được tâm tình chính mình lúc này, khi mới nhìn thấy Âu Tuân và Hạ Phong Quang vào, cảm thấy thể tin được, Hạ Phong Quang mà biết là đại tiểu thư lúc nào duy trì tư thái đẹp nhất, mỗi lần nhìn thấy Phong Quang, ấy giống như là mỹ nhân đứng ở cao, mà chỗ của Triệu Tiểu Lục cũng chỉ là là con kiến trong bùn.

      Triệu Tiểu Lục duy nhất nhìn thấy Phong Quang có lúc khống chế được, chính là lúc mà Thẩm Vật Ngôn đánh ấy một cái tát, có lẽ thời khắc đó Thẩm Vật Ngôn hề phát hiện, nhưng Triệu Tiểu Lục chú ý tới, trong ánh mắt Phong Quang có cái gì đó vỡ vụn, đối với vị hôn phu, ấy vĩnh viễn thương và sùng bái mà quên mất chính mình.

      Tất cả mọi người đều nói đại tiểu thư nhà họ Hạ là một thiên kim nhà giàu thích ́ tình gây sự, lời này sai, nhưng Triệu Tiểu Lục cũng phát hiện, Hạ Phong Quang đồng thời cũng là một người có sự quyết đoán kiên quyết mười phần.

      Triệu Tiểu Lục chưa từng nghĩ tới, sẽ có một ngày Âu Tuân và Hạ Phong Quang ở cùng một chỗ, hai người hề có quan hệ gì với nhau, giống như hai đường thẳng song song, làm sao lại có một ngày cùng nhau xuất hiện?

      Nhưng sự thật chính là sự thật.

      Cách một cái dãy bàn qua, Triệu Tiểu Lục ngồi xuống bên cạnh Âu Tuân, nhỏ giọng gọi: “Âu Tuân…”

      Âu Tuân nghe được thì Phong Quang cũng nghe được, liếc mắt nhìn Âu Tuân, đem tay bị cậu nắm ở dưới bàn rút ra.

      “Bây giờ là thời gian lên lớp.” Cho nên phải duy trì im lặng, nói xong câu này với Triệu Tiểu Lục, Âu Tuân lại cầm tay Phong Quang một lần nữa.

      Được rồi, Âu Tuân ấy luôn là một sinh viên giỏi rất kỹ tính, Triệu Tiểu Lục tuy thấy có chút khó chịu, nhưng luôn biết cách an ủi bản thân.

      Phong Quang nhìn sách nhíu mày.

      “Sao vậy?” Âu Tuân hỏi.

      chỉ vào một chỗ trong sách, “Nghe hiểu.”

      “Tôi dạy cho em.”

      Sau đó Triệu Tiểu Lục liền nghe thanh cẩn thận giảng giải của Âu Tuân, ai vừa nói bảo trì im lặng thế!

      Thật vất vả đợi đến thời gian tan học, Triệu Tiểu Lục lấy tốc độ cực nhanh cản lại Âu Tuân và Phong Quang muốn , thấy hai người họ nắm tay nhau, do dự hỏi, “Âu Tuân, và Hạ… quen nhau sao?”

      Âu Tuân “Ừ” một tiếng.

      “Đúng là… nghĩ tới.” Triệu Tiểu Lục hỏi vấn đề này bất quá là để xác nhận mà thôi, nói thật ra lúc Phong Quang và Thẩm Vật Ngôn ở cùng nhau, ngày mà Thẩm Vật Ngôn khống chế được đánh Phong Quang, Triệu Tiểu Lục cũng đã có dự cảm, nghĩ đến chuyện đó, thực sự có lỗi nói với Phong Quang: “ Hạ, tôi thật sự có lỗi, ngày đó tôi cũng hiểu lầm , hại bị oan uổng.”

      Lời xin lỗi này là thật lòng thật dạ.

      có gì, dù hiểu lầm hay hiểu lầm cũng ảnh hưởng gì đến tôi.” Phong Quang nhìn như nhìn một người xa lạ bình thường.

      Đây đúng như cách Phong Quang sẽ trả lời.

      Triệu Tiểu Lục cảm thấy thoải mái, ngược lại càng xin lỗi nhiều hơn, “Nếu như tôi sớm phát hiện Liễu Đề ́ ý phá rối một chút, nếu như tôi có thể đứng ra nói chuyện vì Hạ… Hạ cũng cần chịu nhiều oan ức đến vậy.”

      nghĩ nhiều rồi, tôi có chịu oan ức.”

      “A?”

      “Tôi ở nhà ăn ngon ngủ tốt, mỗi ngày đều biết sống được tiêu dao tự tại đến mức nào, thấy bộ dạng tôi có chỗ nào giống như chịu oan ức ?” Thần thái Phong Quang ung dung, ngữ khí thoải mái, thật đúng có bộ dạng chịu “Oan ức.”

      Nhưng ánh mắt Âu Tuân lại trầm xuống.

      Chương 153

      Nếu là trước đây, một Âu Tuân hiểu biết gì về Phong Quang, cậu nghe được Phong Quang tim phổi nói bản thân sống rất tốt, có lẽ cậu sẽ tin tưởng, nhưng cậu hiện tại hiểu được, Phong Quang sẽ đem sự oan ức của mình bày ra trước mặt người khác, cho dù đau lòng khó chịu như thế nào cũng sẽ .

      Bởi vì phải làm đại tiểu thư nhà họ Hạ được khóc.

      “Tôi có việc phải nói với em.” đợi Phong Quang kịp phản ứng, cậu cứng rắn kéo tay ra khỏi phòng học.

      Triệu Tiểu Lục ngỡ ngàng nhìn bóng dáng hai người bọn họ rời , trong lòng buồn bã, mới trước đây, khi Triệu Tiểu Lục chuyển trường học cấp hai, vừa đến lớp mới có bạn bè, lúc ấy lẻ loi đứng một mình dưới tàng cây trong sân thể dục, vừa khéo thấy Âu Tuân lẻ loi ở mọt góc sáng sủa, Triệu Tiểu Lục nhìn trai lớp này, nhớ rõ , ấy là hàng xóm ở ngôi nhà mới của , bỗng nhiên thấy bản thân cũng đơn đến vậy, vì thế tiến lên làm một cái chào hỏi, thật ngờ chỉ vì một câu “chào ” mà thôi, Âu Tuân liền nhận làm bạn bè nhiều năm như vậy.

      hiểu, Âu Tuân vẫn luôn thích tránh ở một xó xỉnh u, chưa từng có người nói “chào ” với cậu, Triệu Tiểu Lục là người đầu tiên, cho nên mới có vinh hạnh được cậu đối xử khác biệt.

      Sau đó cha mẹ Âu Tuân gặp chuyện may mà qua đời, Âu Tuân khóc, chỉ càng thêm trầm mặc ít nói, đoạn thời gian đó, Triệu Tiểu Lục ở cạnh cậu thật lâu, biết Âu Tuân như có như tình cảm với mình, phải chưa từng nghiêm túc nghĩ đến chuyện tiến tới với Âu Tuân, nhưng mỗi khi muốn bước ra một bước, sẽ phát hiện Âu Tuân sẽ đem chính cậu đặt ở một vị trí rất xa, giống như muốn trốn ở một góc nào đó xa hơn, sau đó hiểu ra mà thu hồi tâm tư lại, cậu chỉ là muốn một người bầu bạn, đối với sự thân cận biết, sẽ theo bản năng mà rời xa, bởi vì cảm tình là thứ mà đầu óc cậu thể tính toán ra được.

      Triệu Tiểu Lục nghĩ qua, người có thể làm cho Âu Tuân rời khỏi sự u ám sẽ là Hạ Phong Quang, rõ bản thân có cảm giác gì đối với Hạ Phong Quang, nhưng nếu ấy là người ma Âu Tuân nhận ̣nh, sẽ bằng lòng đổi xử mềm mỏng với ấy.

      Bởi vì Âu Tuân là bạn của



      Phong Quang bị Âu Tuân đưa về nhà của cậu, cậu có ở ký túc xá mà thuê một gian phòng gần học viện cùng Quách Minh, bây giờ Quách Minh cũng ở nhà.

      Còn chưa kịp thưởng thức nhà của cậu là dạng gì, cửa vừa đóng Phong Quang đã bị Âu Tuân đặt lên cửa, ngay sau đó cậu hung hăng hôn lấy môi .

      Nụ hôn thình lình như bão táp làm cho người ta kịp trở tay, cái lưỡi ấm áp của cậu đảo qua mọi ngõ ngách trong khoang miệng , thường xuyên quấn lấy lưỡi trượt nhẹ, trong đầu Phong Quang trống rỗng, theo bản năng nhắm mắt lại, quên mất phải suy nghĩ, bản năng ôm lấy cậu, yên lặng thừa nhận cái hôn dữ dội dị thường này.

      Dần dân, khi sắp thở được nữa, Âu Tuân cuối cùng cũng buông tha đôi môi sưng đỏ ướt át của , trận ̣a được dời , cậu vùi đầu gặm cắn ̉ , một bàn tay đã sớm đặt lên cái bánh bao mềm mại như tơ mà cậu vẫn luôn tha thiết, mà tay kia thì móc vào đáy quần , đụng phải cấm ̣a nơi đó.

      Cả người Phong Quang run lên, một tia lý trí cuối cùng nói cho thể lại bỏ mặc mọi thứ, kiên quyết đẩy cậu ra, cầm lấy ̉ áo biết đã bị cởi ra khi nào, thở hổn hển nói: “Ngừng! Âu Tuân… cậu tỉnh táo lại một chút!”

      Âu Tuân chỉ bị đẩy ra một bước, cậu lại lấn người đến gần, khó hiểu mà hôn lên môi , quang minh chính đại nói: “Tôi muốn em.”

      Chương 154

      Cậu muốn tôi thì liên quan gì tới tôi!

      Thật ra là có liên quan tới , mặt Phong Quang nóng lên, mỗi lần nghe được mấy câu nói to gan của Âu Tuân thì tim đều nhịn được mà đập nhanh hơn, quan trọng là, biểu tình vô tội đó của cậu hoàn toàn còn ý thức được lời của mình trắng trợn đến cỡ nào!

      “Âu Tuân, tôi cảm thấy chúng ta cần phải… hẳn là nước chảy thành sông, cần cứ thế… cứ thế chỉ vì cái trước mắt được ?” Phong Quang rất bội phục bản thân lúc này còn có thể nghĩ ra hai cái thành ngữ mà nói.

      Nào biết Âu Tuân mặt đỏ tim loạn đột nhiên cầm lấy tay đặt lên khối vừa cứng vừa cực nóng của cậu, hờ hững nói: “Nơi này khó chịu.”

      “…” Một đoàn ngựa chạy qua đầu Phong Quang, cho dù là cách một lớp quần, cũng có thể cảm nhận được độ ấm và hình dạng nơi đó, tay run run, bởi vì bị cậu đè nặng nên run xuống dưới, ngẩng đầu nhìn gương mặt đẹp trai nghiêm túc của cậu, lại nhìn tay của mình, câu cậu cần đáng khinh như vậy thủy chung nói nên lời!

      Loại con trai đẹp mặt như vậy còn cần phải làm mấy việc đáng khinh với người khác sao!? Miệng lưỡi hồ đồ!

      Cho dù cách một lớp vải, chỉ cần vừa nghĩ đến việc tay đặt ở đó, Âu Tuân chỉ có một loại hưng phấn khó tả, cậu nhịn được cấm lấy tay ma sát ở phía , một bên đem đè lên cửa, dán lên mặt phát ra tiếng hừ nhẹ thoải mái.

      Phong Quang bị nhốt trong lòng cậu yên lặng chống đỡ, nâng cánh tay khác còn tự do che mắt lại, thấy một màn bản thân giúp cậu quay tay này… Thật sự chỉ có thể khoanh tay ngồi nhìn, nhưng mà… thanh thoải mái đó cào ngứa tâm của .

      Chàng trai này, có độc!

      Qua hồi lâu, sau một tiếng rên rỉ, Âu Tuân bình tĩnh trở lại, nhưng cậu chậm chạp buông ra, ngược lại tựa đầu chôn vào ̉ , tham lam ngửi hương vị người , tâm tình chưa bao giờ bình tĩnh đến vậy, trước kia loại chuyện này cậu chỉ có thể dựa vào chính mình, xong việc lại càng thêm trống rỗng, nhưng hiện tại còn ở bên cạnh cậu, cậu bỗng nhiên thấy rằng có chuyện gì hạnh phúc hơn được nữa…

      “Âu, Âu Tuân…” Phong Quang rụt tay lại một chút nhưng vẫn rút ra.

      Âu Tuân hôn nhẹ lên ̉ , “Trước tiên tôi phòng tắm, rất mau sẽ ra đây.”

      “Ừm…” Âu Tuân rốt cục buông ra, xoay người tới phòng tắm, tay Phong Quang giật giật run lên, độ ấm vừa nãy giống như còn lưu lại tay , bây giờ nhớ lại… liền nhịn được muốn úp mặt vào tường.

      Bỗng nhiên thấy bản thân trở nên biết khí tiết là gì.

      Khi còn ăn năn hối cải, Âu Tuân nhanh chóng ra từ phòng tắm, cậu thay đổi quần áo, đương nhiên cũng đổi luôn cái quần khác, áo sơ mi trắng người còn chưa kịp cài lại, bởi vậy lồng ngực cậu hoàn toàn bại lộ ra ngoài, bề ngoài thoạt nhìn gầy yếu như thế nhưng nhìn đến thân thể mặt quần áo này… Lồng ngực cường tráng có lực đó, còn có đường rãnh kia, nhịn được muốn tưởng tượng một đường xuống sẽ là cái gì?

      Phong Quang ôm mũi, nói một câu xoay người, thật sự úp mặt vào tường, thể trách suy nghĩ miên man, nghĩ tới cậu mặt quần áo nhìn gầy, cởi áo lại có thịt! Thật muốn cởi sạch… Ôi, sa đọa rồi.

      “Phong Quang, em vui sao?” Âu Tuân từ sau lưng ôm lấy , nghi hoặc khó hiểu, vì sao ấy lại muốn nhìn cậu? Là vì hành vi vừa rồi của cậu khiến vui sao?

      Phong Quang lạnh nhạt, “Cậu có thể mặt áo vào trước ?”

      Âu Tuân do dự chốc lát, tựa như cân nhắc có nên buông ra hay , qua vài giây, cậu vẫn buông ra trước, cài cút áo sơ mi xong lại ôm lấy , cằm cọ cọ ̉nh đầu , “Xong rồi.”

      Phong Quang xoay người lại, tinh thần căng thẳng được thả lỏng, tựa vào lòng cậu thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn… Thiếu chút nữa đã muốn hóa thân thành sói đói mà đẩy ngã cậu xuống.
      thanh_thanh1, Lamdunghg21, doccomuu34 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :