1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 131

      Về nhà, Phong Quang quyết ̣nh ngậm miệng nhắc tới chuyện xảy ra ở cầu. bàn cơm nhìn Hạ Thiên còn lấy điện thoại ra biết là nói chuyện phiếm với ai, buông đũa, “Bộ dạng em tràn trề vui vẻ như vậy, có bạn trai à?”

      “Em có bạn trai đâu!” Hạ Thiên đương nhiên là thừa nhận, có chút chột dạ nói: “Em chỉ nói chuyện phiếm với bạn bè thôi, giáo viên có nói, sớm là hành vi tốt.”

      “Thật ra em cũng sắp mười tám rồi, cũng tính là sớm.”

      Hạ Thiên ngoài ý muốn, nhanh chóng vui vẻ tiếp lời, “Thật sao? Chị cũng nghĩ vậy sao?”

      Nhìn phản ứng này liền biết là em ấy đương.

      Phong Quang cũng chọc phá, ai thời cao trung lại có mối tình đầu, thầm mến vài nam thần nữ thần, “Tuổi thế nào thì làm chuyện ở tuổi đó nên làm, nhớ kỹ đừng làm chuyện gì khác người là được rồi.”

      Bỏ xuống một câu chỉ tốt ở bề ngoài như vậy, đứng dậy thư phòng, trong lòng Hạ Thiên giống như có con mèo con cào cào, ý của chị , rốt cuộc là biết rồi hay là chưa biết? nghĩ ra, cũng theo Phong Quang vào thư phòng.

      Thế giới trong game, nơi thôn trấn một mảng an bình, cũng có tình huống chặn điểm hồi sinh nào, đương nhiên cũng có sát thủ ở đây, Phong Quang lựa chọn hồi sinh, nhìn trang bị bởi vì bị trọng thương mà rớt độ bền, lại tới chỗ thương buôn tạp hóa tu sửa một lần, một bên thu được tán gẫu của Hạ Thiên.

      “Chị ơi, đánh phụ bản cương thi , chị tới ?”

      “Hai người, chỉ với sức một mình em làm sao mà đánh thắng được?”

      “Đương nhiên phải chỉ có hai người chúng ta, em bên này còn có bạn của em nữa, hơn nữa… Em muốn giới thiệu một người cho chị.” Giọng nói của Hạ Thiên có chút e lệ.

      Phong Quang bối rối một giây, nghĩ thầm cái này được rồi! “Các em ở đâu? Chị qua đó.”

      “Chúng em ở ngay Đầm lầy đen, cửa vào phụ bản.”

      Thần hành một cái, mở mắt ra Phong Quang đã đứng ở Đầm lầy đen, bởi vì là cửa vào phụ bản nên xung quanh ít người đứng đó, ở bên trong mọi người lập tức quét tới một cái hồng danh, người duy nhất dám thêm vào danh sách đen, cũng là kẻ thù duy nhất của … Nhậm Ngã Hành. Nhậm Ngã Hành đứng ở gần miệng sơn động, giống như còn chưa phát hiện ra kẻ thù của hắn đã xuất hiện.

      Phong Quang lặng lẽ tránh ở sau một thân cây, phải nhát gan… Được rồi, thật sự là nhát gan, rất nhanh tiếp nhận lời mờ tổ đội của Hạ Thiên phóng tới, kết quả vừa vào lập tức nghĩ muốn lui ra.

      Tiểu Khoai tây chạy trốn mau: “Cái gì, là nữ thần Vãn Dương!”

      Mít: “Thật sự là nữ thần Vãn Dương đó!!!”

      “Khụ Khụ, bình tĩnh, mọi người bình tĩnh nào!” Phong Trần Nhất Thương xấu hổ ổn ̣nh trật tự, “ cần kích động, miễn dọa đến nữ thần.”

      Một thùng Khương sơn: “Nữ thần làm sao có thể đến trong đội chúng ta?”

      Mít: “Ngao! Nữ thần tôi là fan của đó!”

      Thiên sơn tịch: “Ê, Khương sơn, quả mít nhà các người muốn chạy trốn với người khác kìa.”

      Tiểu Khoai tây chạy trốn mau: “Nữ thần là thần tượng của tôi, còn thiếu vật trang sức hình người !?”

      Một thùng Khương: “Thiên sơn cậu trước tiên quản cho tốt khoai tây nhà cậu !”

      “Đừng ầm ỹ nữa!” Phong Trần Nhất Thương nhịn được lên tiếng, “Đem mấy người động kinh nhà mình khiêng về !”

      Một thùng Khương sơn và Thiên sơn tịch nhìn thoáng qua lẫn nhau, một người níu gái mặc áo hồng phấn, một người níu gái mặc áo vàng khác, rất ăn ý qua một bên.

      Phong Quang vẫn luôn chịu thanh kinh dị xuyên qua lỗ tai: “…”

      Nhậm Ngã Hành tùy tiện dựa vào cây: “…”

      Phong Trần Nhất Thương có chút đau đầu, “Nữ thần Vãn Dương, chúng tôi hôm nay chuẩn bị đánh phụ bản, nếu muốn trả thù bằng để lần sau được ?

      “Trả thù?” Hạ Thiên híp mắt nhìn hắn, “ có ý gì?”

      Chương 132

      Trả thù còn có thể có ý gì? Chính là có thù oán.

      Nhưng mà thể nói chuyện hiền lành với Triêu Lộ được, Phong Trần Nhất Thương kiên nhẫn giải thích ngắn gọn, “Nữ thần cùng nhóm bọn có chút ân oán cá nhân, thời gian trước ấy bị nhóm bọn chặn thi thể, aiz, đừng nói chuyện này, em phải nói muốn giới thiệu chị họ em cho bọn quen biết sao? Chị em sao còn chưa tới?”

      “Chị họ em đã đến rồi.” Hạ Thiên khí lạnh vù vù nhìn hắn.

      đúng, thấy ấy gia nhập đội.”

      Một bàn tay Hạ Thiên tát qua ̉nh đầu hắn, “ có bị ngốc , em tên Triêu Lộ, chị ấy tên Vãn Dương, nghĩ ra được chút gì sao?” (Triêu Lộ = sương mai, Vãn Dương = chiều muộn)

      “Em em em em!... Ôi, chị vợ, chị khỏe ?” Phong Trần Nhất Thương cực kỳ “thân thiện” tiến lên cầm tay Phong Quang, “Nghe danh bằng gặp mặt, đã sớm nghe Triêu Lộ khen người đẹp lòng lại tốt, còn hiền lành, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền nha!”

      “A.” Mặt Phong Quang chút thay đổi rút tay ra, nói với Triêu Lộ: “Nếu là người này, em cần giới thiệu, chị có biết hắn, bang chủ Hắc Y Bang phải , mấy ngày trước đã lưu lại cho chị một ấn tượng khắc sâu đó.”

      “Chị, ấy thật sự chặn thi thể chị còn bón chị ăn Đoạn mạch đan!?” Biểu tình của Hạ Thiên thật sự khó nhìn.

      Phong Trần Nhất Thương quýnh lên liền ngăn miệng mồm lại được, “Chuyện đó phải làm! Đều là cậu ta!” Hắn chỉ vào Nhậm Ngã Hành thảnh thơi ngắm phong cảnh, “Thi thể là cậu ấy chặn, Đoạn mạch đan là cậu ấy dùng, đã khuyên cậu ấy nên làm như vậy, nói Vãn Dương cũng là một gái thôi, nhưng cậu ấy nghe mà! Nhậm Ngã Hành, cậu là phó bang chủ lại thật sự đem tôi để vào mắt!”

      Dứt lời, Phong Trần Nhất Thương trừng mắt nhìn Nhậm Ngã Hành.

      “…” Nhậm Ngã Hành trầm mặc một hồi, tới, “Chuyện hôm đó, cậu cũng có phần.”

      Phong Trần Nhất Thương kéo tay Hạ Thiên, vô cùng đau khổ, “Em xem, đến bây giờ cậu ấy còn muốn vu oan giá họa cho .”

      “Hừ, tin mới là lạ!” Hạ Thiên bỏ tay hắn ra, đến bên người Phong Quang, “Chị à, em biết là ấy giết chị, em chơi với ta nữa, em bây giờ chia tay với ấy.”

      “Triêu Lộ, em thể đối xử với như vậy!


      “Dựa vào cái gì thể, là kẻ thù của chị em, mà chị em là người thân ở ngoài đời thật của em, thấy em sẽ vì một cái thế giới ảo tưởng trong game, vì một người ngay cả mặt mũi còn chưa thấy là mà vứt bỏ chị họ của em sao?”

      Phong Trần Nhất Thương nói gì mà chịu đựng, hắn sợ nhất là chuyện này, hắn biết Triêu Lộ thích hắn, nhưng cũng chỉ giới hạn trong game mà thôi, cho dù hắn rất nghiêm túc túc tiến thẳng ra đời thật, nhưng Triêu Lộ là người đặc biệt lý trí, ấy đem trò chơi và đời thực phân chia rất rõ ràng, cũng biết là ai dạy!

      Đương nhiên là Phong Quang dạy.

      Nhìn thấy Hạ Thiên đứng ở phe của mình, Phong Quang rất vui mừng, uổng công bình thường đối xử tốt với ấy như vậy, bộ dạng khóc ra nước mắt của Phong Trần Nhất Thương thật sự khiến tâm tình tốt lên, cảm thấy cơn tức mấy ngày qua đều được xả ra, lại nhìn qua Nhậm Ngã Hành, nói toạc ra cười, “Thế nào, lần này nhìn thấy tôi sao giết nữa .”

      “…” Nhậm Ngã Hành nói.

      “Được rồi, đã giết tôi, chúng ta liền vào phụ bản ,”

      Mọi người đều ngoài ý muốn.

      “Chị, chị còn muốn đánh phụ bản với bọn họ sao?”

      “Mọi người đều đã lập tổ đội đàng hoàn, đứng luôn ở cửa rồi, sao lại đánh?”

      “Nhưng mà…”

      “Nữ thần quả nhiên là người tốt!” Phong Trần Nhất Thương vội vàng ngắt lời Hạ Thiên, cười hì hì lại gần, “Nữ thần đại nhân bỏ qua cho tiểu nhân này, còn nguyện ý cùng chúng tôi đánh quái, tấm lòng bao la rộng lớn này thật sự khiến người ta cảm động, so sánh với người khác, đứng trước mặt tôi chẳng qua chỉ bé nhỏ như con kiến thôi nha!”

      Hắn nịnh bợ nói xong nhìn qua Hạ Thiên, Hạ Thiên nghiêng đầu hừ một tiếng nặng nề.
      Last edited: 1/8/17
      Ly Vũ, hacphong, Khủng Long26 others thích bài này.

    2. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 133 - 134

      Tính cả Phong Quang thì đội ngũ này có tổng ̣ng tám người, vừa vặn bốn nam bốn nữ, ngoại trừ Phong Quang và Triêu Lộ là người ngoài, những người còn lại đều là thành viên của Hắc Y Bang. Được Hạ Thiên giới thiệu cùng sự ân cần của Phong Trần Nhất Thương, Phong Quang cũng cơ bản hiểu được tình huống hiện tại một chút.

      gái mặt áo màu hồng phấn là Mít, ấy cùng gái mặt áo vàng Khoai tây là bạn học kiêm bạn cùng phòng đại học, hai người kia cơ bản có cùng sở thích khác nhau là mấy, cũng bởi vậy thường xuyên dính lấy nhau, cho dù nói với người khác các là một đôi bách hợp cũng có người tin, nhưng mà người dám nói loại lời này phỏng chừng sẽ bị Một thùng Khương sơn và Thiên sơn tịch liên thủ vây đánh. Một thùng Khương sơn là tướng công của Mít, Thiên sơn tịch là tướng công của Khoai tây, bọn họ có tình cảm rất tốt với phu nhân của mình, nhưng bọn họ lại tương phản với nhau, nhìn đối phương đều vừa mắt, thường xuyên muốn lên tiếng ầm ỹ cãi nhau mấy câu.

      Bọn họ đều biết thời điểm bọn họ cãi nhau, Mít và Khoai tây sẽ tránh ở một bên đỡ mặt, thảo luận vấn đề bọn họ ai là công ai là thụ.

      Phong Quang quay đầu hỏi: “Bang hội các người có phải có ai bình thường ?”

      Phong Trần Nhất Thương nhìn bốn người phía trước mở đường, Khương sơn và Thiên sơn lại ầm ỹ cãi nhau, mà phu nhân mỗi người bọn họ lại ngửi thấy mùi ngon nghị luận vấn đề têu nhau lắm cắn nhau đau, bang chủ là hắn cũng cảm thấy đau lòng lắm, nhưng thân là bang chủ, hắn vẫn phải ́ gắng vì bọn họ mà nói lời hay.

      “Chị vợ à, thứ chị nhìn chỉ là mặt ngoài mà thôi, kỳ thực bọn họ đều là người có trách nhiệm, giống như bình thường tiếp nhận nhiệm vụ hay làm ăn lớn, bọn họ đều rất có ý thức tập thể tập hợp lại chặn điểm hồi sinh người ta.”

      Phong Quang: “Ha ha.”

      Cái gì nói lại hồ đồ nói cái này, Phong Trần Nhất Thương muốn tát bản thân một cái.

      “Chị họ, chị đừng để ý đến tên đó, tên đó chỉ thích giết người thôi.” Hạ Thiên xem biểu tình bị tổn thương của Phong Trần Nhất Thương, nhắc nhở Phong Quang nói: “Phía trước là khu sương mù dày đặc, lát nữa nhất ̣nh sẽ đem chúng ta phân thành bốn nhóm chia các thông đạo khác nhau, chị, em cầm lấy tay chị, chúng ta sẽ tách ra.”

      “Triêu Lộ… còn mà…” Phong Trần Nhất Thương làm mặt đáng thương.

      Triêu Lộ còn lười nhìn hắn, “ tìm một chỗ mát mẻ ngồi ngu người .”

      Phong Quang là vú em siêu cấp, khi đường có quái vật cơ quan xuất hiện, có ở đó tương đương với việc đảm bảo rớt máu, Triêu Lộ mới thèm cùng Phong Trần Nhất Thương này ngốc chung một tổ.

      Phong Quang quay đầu, nhìn thấy Nhậm Ngã Hành từ lúc tiến vào sơn động vẫn luôn nói chuyện mà theo ở phía sau, thu lại ánh mắt, cũng nắm chặt tay Hạ Thiên.

      Phó bản đánh cương thi là một phó bản tám người, tiến vào lâu liền tới một khu dày dặt sương mù, khi bản thân bị vây trong sương mù giơ tay thấy năm ngón tay, người chơi sẽ bị hệ thống game tùy ý chia thành bốn tổ, lại bị phân ra bốn cái thông đạo khác nhau, chỉ có thông qua khảo nghiệm của thông đạo mới có thể nhìn thấy Boss phó bản Vua cương thi ngàn năm, đây chính là cơ chế của phó bản này.

      Như đã đoán trước, sương mù dày đặc xuất hiện từ trung, thân chìm vào trong sương mù dày đặc, ai cũng thấy rõ ai, qua hơn mười giây, sương mù tản , phía trước Phong Quang là một thạch bích làm thông đạo sáng lên, xem qua trợ giúp tấn công vượt qua, đây là lối của một trong bốn thông đạo, rất nhiều quái nhỏ cương thi.

      ra một bước, người bên cạnh cũng động, quay đầu, “Hạ Thiên, sao còn …”

      Một câu lặng lẽ kết thúc.

      Làm gì còn có Hạ Thiên, bên người là một người chơi nam, thật khéo, đúng là Nhậm Ngã Hành hơi thở nản lòng đầy người.

      Phong Quang: “Tại sao lại là !?”

      Nhậm Ngã Hành: “…”

      Phong Quang: “…”

      Nhậm Ngã Hành: “…”



      được, giang lặng im như chết.

      ̀nh chỉ trạng thái nhìn nhau nói gì, Phong Quang rất bất đắc dĩ, “ hai à, có thể cho tôi một chút phản ứng ?”

      Hắn cúi đầu, rốt cục có phản ứng.

      Phong Quang còn chưa kịp nghĩ người này vẫn còn sống, nhìn theo ánh mắt mắt liền biết hắn cúi đầu nhìn cái gì.

      Tay bọn họ ở cùng một chỗ, nói đúng ra, là cầm lấy tay hắn.

      Giống như đụng tới chuột rắn rết gì đó, Phong Quang buông tay hắn ra nhảy ra sau một bước, thoạt nhìn cực kỳ kinh sợ, “ được, sao tôi lại ở cùng một tổ với chứ!!!”

      Nhậm Ngã Hành thèm đếm xỉa tới, bước chân trước.

      Phong Quang là một thầy thuốc chuyên nghiệp, kỹ năng lại cao, cũng cho rằng bản thân có bản lĩnh có thể vượt qua thông đạo này, cho nên đương nhiên sau lưng hắn, duy trì khoảng cách ba bước chân, “Này, tôi nói, sẽ đến ́ch rồi lại đâm sau lưng tôi một kiếm nữa chứ?”

      Giang hồ lục đục với nhau, cho dù các người là bạn bè cùng tổ đội, các người ở cùng trong một phụ bản, vì tiền tài bảo vật, vì thần binh cũng có thể rút đao hỗn chiến, Phong Quang lựa chọn tiếp tục cùng Phong Trần Nhất Thương đánh phụ bản, là vì tin tưởng có nhiều người như vậy, Nhậm Ngã Hành sẽ vì ân oán cá nhân mà giải quyết , nhưng bây giờ có người khác ở đây, ai biết hắn có thể đột nhiên đâm một kiếm rồi nói bị quái nhỏ đánh chết ? Phong Trần Nhất Thương là bạn của hắn, nhất ̣nh là sẽ tin lời của hắn.

      Nhậm Ngã Hành cũng liếc nhìn một lần, “Giết , lãng phí thời gian.”

      “Hừ, cũng biết giết bản tiểu thư là một chuyện tốt chứ gì? Coi như thức thời vì tuấn kiệt.” nâng cằm lên, rất đắc ý.

      Giọng nói vừa mỏng lại lạnh của Nhậm Ngã Hành lại vang lên, “Làm chuyện có tính khiêu chiến, đó là lãng phí thời gian của tôi.”

      !” Phong Quang tức giận dậm chân, “Nghĩ muốn giết bản tiểu thư cũng rất khó đó?”

      “Sao?” Hắn cúi đầu, “Tiểu thư một giây liền nằm.”

      Bởi vì cách biệt chiều cao, Phong Quang nhìn thấy ánh sáng xẹt qua nhưng trong mắt hắn lại có cảm giác thú vị, cho rằng đây là trào phúng, nhưng thể phản bác, bởi vì mỗi lần bị hắn công kích, thật đúng sống quá một giây.

      hờn dỗi cắn môi, vốn là môi hồng càng thêm hồng nhuận như chu sa, hắn biết, trong đời thực khi tức giận, cũng có động tác nhỏ như vậy… Nhậm Ngã Hành thất thần trong một cái chớp mắt, hắn thu hồi ánh mắt để ý đến nữa, nói một câu tiếp tục đến phía trước.

      Hắn vì chính mình tự giác liên tưởng đến một màn hương diễm đó mà cảm thấy buồn bực.

      Phong Quang cảm nhận được sự tức giận của hắn, lại biết hắn tức cái gì, nơm nớp lo sợ thong thả sau lưng hắn, dám nói chuyện với hắn nữa, sợ hắn thật sự sẽ đột nhiên rút kiếm giải quyết luôn, chỉ cần an toàn duy trì khoảng cách với hắn, sinh mệnh liền được bảo đảm.

      Hai người một trước một sau tới, có thể xem là an tĩnh.

      Cương thi đường thường xuyên đột ngột xuất hiện ra vài con, khi Phong Quang một lần nữa biểu diễn nữ cao, Nhậm Ngã Hành trảm chết một đầu cương thi, hắn nghiêng tay, gái nhỏ nhắn này chính là sống chết ôm lấy tay hắn phát run.

      Nhậm Ngã Hành: “…”

      nhìn tôi như vậy làm gì!” chột dạ buông tay hắn ra, tới chết cũng chịu nhận, “Tôi có sợ đâu!”

      Vừa dứt lời, bên cạnh lại bay ra một cương thi bị chặt đứt cánh tay, kêu to một tiếng, lần này trực tiếp đụng vào lòng hắn.

      Nhậm Ngã Hành bị đâm cho lui về sau một bước, một tay theo bản năng đặt ở lưng , tay kia thì cầm kiếm, động tác lưu loát làm cho cương thi trở về hoàng tuyền.

      Đợi đến khi xung quanh có động tĩnh, Phong Quang lặng lẽ mở một con mắt, khi đã thấy an toàn rồi, còn chưa kịp thở một hơi, liền ý thức được tư thế này được ổn lắm, nhanh chóng bay ra khỏi lòng hắn, cao ngạo hừ một tiếng, “ đừng hiểu lầm, tôi vừa rồi có…”

      có sợ hãi?” Nhậm Ngã Hành hỏi lại cũng nói ra được câu nào, khóe mắt cẩn thận quét qua ngực , trong lòng có chút nhớ lại vừa rồi khi nhào vào hắn, cảm giác được hai luồng mềm nhũn phía trước đó ở người hắn.

      Nghĩ đến cảm giác đó, ngón tay hắn giật giật, ngoài đời đụng tới cảm giác còn thoải mái hơn, hắn từng được thể nghiệm qua.
      Last edited: 23/2/18
      doccomuu, Ly Vũ, hacphong30 others thích bài này.

    3. Thanh Ngọc 1502

      Thanh Ngọc 1502 Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      34
      Mình lúc nào cũng ủng hộ bạn. Bạn chăm đấy. :th_57::th_57:
      Ly VũNhi Huỳnh thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 135

      “Cũng chỉ là vài con cương thi thôi, còn là do dữ liệu tạo thành, tôi có sợ.” Phong Quang nghiêng đầu, thoạt nhìn có vẻ đối với đám cương thi do dữ liệu tạo thành này coi thường cực kỳ.

      Nhậm Ngã Hành đột nhiên hỏi: “ sợ quỷ à?”

      kinh hãi nhưng nhanh chóng bình phục cảm xúc, “ hỏi cái đó làm gì?”

      có gì, chỉ là cảm giác sẽ sợ quỷ.” Nhậm Ngã Hành đầu đuôi nói xong thì tiếp tục đến phía trước.

      Lời của hắn là có ý gì? Chẳng lẽ con đường qua thông đạo này còn có quỷ xuất hiện!?

      Phong Quang chưa từng đánh qua phụ bản này, chỉ mới ở mạng xem qua quá trình cách đánh thắng phụ bản này mà thôi, các loại cương thi bất quả chỉ là quái nhỏ dễ dàng đánh chết, nhưng cho dù là hướng dẫn đánh phụ bản cũng chỉ tóm tắt sơ lược, nói chừng thật đúng sẽ có quỷ quái xuất hiện, bởi vì có quan trọng lắm cho nên người ta mới thêm vào.

      Nhưng dù với người ta là quái nhỏ dễ dàng đánh chết thì đối với người sợ quỷ như cũng là chuyện đại sự đó! hoàn toàn biết Nhậm Ngã Hành nói những lời này chỉ đơn giản là thấy sẽ sợ quỷ thôi, phần trực giác này từ đâu mà đến thì hắn cũng biết.

      “Nhậm Ngã Hành… đợi tôi với!” Phong Quang vội vã theo sau, chạy đến phía sau hắn, tự nhiên mà bắt lấy… thắt lưng hắn.

      Nhậm Ngã Hành quay đầu, nói gì.

      gái à, nắm lấy cái này hình như có chỗ được đúng lắm?

      Phong Quang làm bộ cao ngạo ngẩng đầu lên, làm cho người ta thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của đáng đánh như thế nào, “Nơi này nguy hiểm như vậy, tôi sợ bỏ rơi tôi, mà tách tôi ra sẽ có dược sĩ buff máu cho đâu, lúc đó mà chết tôi sẽ có cách nào giao phó với bạn bè của .”

      Ha, nói đạo lý rõ ràng thế, nhưng có thể nói chút lý do nắm lấy thắt lưng của người ta ?

      , thật ra cầm lấy cái này dễ hành động hơn một chút.

      Phong Quang biết bản thân nói bậy nói bạ, bởi vì dọc đường , trừ bỏ bị cương thi đột nhiên nhảy ra sợ tới mức la to trốn sau lưng hắn, căn bản là vô dụng dùng qua bất luận kỹ năng trị liệu nào, nói cách khác, một đường này tất cả đều do Nhậm Ngã Hành đánh quái mà qua, níu chặt thắt lưng hắn, đều chuẩn bị sẵn tay mình sẽ bị hắn gạt ra, nhưng ngoài dự đoán là Nhậm Ngã Hành cũng hề nói gì, cứ thế để cho cầm mà tiếp tục tới.

      Có một đứa con treo ở sau người, động tác chém giết của hắn đối với đám cương thi lại càng trôi chảy, thường thường ngay lúc Phong Quang còn chưa phản ứng kịp thì từng con cương thi xấu xí đã ngã xuống đất.

      Trường kiếm nhập vỏ, hắn hơi hơi nghiêng tay, “Thế nào?”

      Thì ra là luôn luôn theo dõi hắn, tầm mắt này quá mãnh liệt làm cho người ta thể bỏ qua, Phong Quang nhăn nhó một hồi lâu, “…”

      Hắn an tĩnh đợi nói xong.

      “Khụ!” Thông thông ̉ họng, nhăn nhó nữa, trực tiếp hỏi: “Nhậm Ngã Hành, sao đuổi tôi ?”

      “Chỉ có đại tiểu thư đuổi người khác, tôi còn có tư cách đuổi đại tiểu thư .”

      Hắn rõ ràng châm chọc , Phong Quang nghe lại như hắn thuận miệng oán giận như bình thường, kỳ quái, “ phái chán ghét tôi sao?”

      “Tôi có chán ghét .” Phong Quang còn chưa kịp kinh ngạc, chợt nghe hắn như có gì mà bổ sung: “Tôi là cực kỳ chán ghét .”

      Cho dù tâm can có cứng rắn như thế nào, khi nghe được có người chán ghét mình trong lòng ít nhiều đều có chút thoải mái, nhưng vì một câu nói này của hắn rất tùy tiện, cho nên trong lòng Phong Quang cảm thấy khó chịu, ngược lại còn thấy hắn nói với cho có lệ, đúng, lần đầu tiên nhìn thấy hắn, giọng điệu của hắn, thái độ của hắn phải rõ ràng ghết chán ghét sao?

      Chương 136

      chán ghét tôi còn muốn cùng với tôi à, trong lòng thấy thoải mái sao?” Phong Quang nhìn hắn như người có bệnh, “Nhớ ngày đó, lần đầu tiên gặp mặt đã có ý tốt gì với tôi, sau đó…”

      Giọng điệu Nhậm Ngã Hành bình thản, “Có thể đổi cái từ có ý tốt được ? Như vậy sẽ làm người khác hiểu lầm tôi có ý đồ với .”

      “Vậy… mưu quấy rối được rồi chứ!”

      “…” Quên , coi như hắn chưa nói.

      Phong Quang nói lại từ đầu: “Lần đầu tiên gặp nhau liền có mưu quấy rối tôi, tuy rằng tôi dựa vào sự thông minh tài trí của mình mà đánh bại , nhưng đó cũng là vì tranh Sóc bạc với tôi.” Nghĩ đến Sóc bạc, lòng liền tê rần, “Hơn nữa Sóc bạc đó rõ ràng đã vào túi trang bị của tôi, lại đột nhiên biến mất, Gm còn nói là tôi lừa gạt! nói dược liệu quý hiếm nên cưng chiều như vậy, tại sao lại thấy thấy tăm hơi đâu chứ!”

      Nói xong, như muốn khóc tới nơi, khuôn mặt trắng nõn sáng lạn giống như thật đáng thương, mặt nhăn thành một cái bánh bao, cực kỳ đáng thương, hầu kết Nhậm Ngã Hành giật giật, đảo mắt lại hề đồng cảm nói: “ biết.”

      đương nhiên có khả năng biết.”

      Vậy còn hỏi tôi làm gì? Nhậm Ngã Hành nói.

      dậm chân, cong môi thang thở, “Rõ ràng chỉ có Sóc bạc, tôi có lừa gạt! Lúc trước cũng thấy được đúng ?”

      “Phải.” Hắn gật đầu.

      “Tôi nói mà, nhất ̣nh là GM lười biếng nên mới làm cho có lệ, Sóc bạc, Sóc bạc của tôi…” chớp mắt, đau lòng, đồ quý hiếm như vậy cứ thế mà biến mất trong túi của !

      Nhậm Ngã Hành lần đầu tiên đối mặt với một gái làm mặt đáng thương thế này mà cảm thấy đau đầu, “Đã còn thì bắt con khác.”

      nói thì nhẹ nhàng, Sóc bạc đâu có dễ bắt như vậy, người nào cũng có một con thì tôi còn đau lòng như thế làm gì?” ngẩng đầu nhìn gương mặt dưới mũ chút thay đổi nào của hắn, hé miệng, “Quên , nói với cũng vô dụng, dù sao còn ước gì được xem mà chê cười tôi.”

      rối rắm nữa, Nhậm Ngã Hành nhẹ nhàng thở ra, Phong Quang ý thức được hành vi nãy giờ của mình giống như là làm nũng, hắn ý thức được, nhưng hắn hy vọng bản thân mình bằng ý thức được thì hơn, bởi vì lúc này cả đầu hắn đều nghĩ đến tại sao lúc con gái làm nũng lại đáng đến vậy?

      Có lẽ có thể đem hai chữ “con gái” này đổi lại thành “ ấy.”

      “Chúng ta tiếp tục đề tài của chúng ta .” phụng phịu, lấy cái này biểu hiện bản thân nghiêm túc.

      ấy dường như lại càng thêm đáng

      Nhậm Ngã Hành yên lặng hạ mắt xuống.

      “Lần thứ hai gặp mặt tôi đã thân thiện chào hỏi với rồi, vậy mà vẫn lãnh khốc vô tình giết chết tôi, được, cho dù lúc đó giết tôi là vì báo thù lần đầu gặp tôi đã giết , nhưng lần thứ ba tôi mới từ thế lực tà ác cứu ra một đóa tiểu bạch hoa đó, nháy mắt lại giết tôi nữa.” Cuối cùng, rút ra kết luận, “Cho nên là rất chán ghét… đúng, là cực kỳ chán ghét tôi.”

      Nhậm Ngã Hành: “ thao thao bất tuyệt chỉ để rút ra đáp án tôi nói cho .”

      “Cho nên tôi mới rõ, phải chán ghét tôi sao? có thể lập tức xuyên tôi một kiếm rồi đem tôi quăng ở trong đây luôn là được, như vậy sẽ cần nhìn thấy tôi nữa.”

      muốn tôi giết ?” Nhậm Ngã Hành hơi hơi rút kiếm ra khỏi vỏ.

      Phong Quang vội vã ấn tay cầy cán kiếm của hắn lại, “Đợi chút, cần xúc động, tôi bất quá chỉ hỏi mấy vấn đề thôi mà!”

      Bộ dạng lúng túng này của cũng thật làm cho người ta hạ thủ được.

      Nhậm Ngã Hành bỗng nhiên cầm lấy vai đẩy vào tường, cúi đầu để sát mặt vào , hạ thấp thanh, “Tiểu thư một giây nằm à.”

      Thân hình Phong Quang run run, hắn đối với như vậy… Có chút cảm giác tràn đầy sắc khí.

      Hắn nói: “Tôi thật sự cực kỳ chán ghét .”

      Phong Quang: “Hả?”

      biết hắn cực kỳ chán ghét mình chứ, nhưng hắn có tất yếu phải làm cái động tác mờ ám này để nói ?

      quan trọng, bất quá hắn đột nhiên cảm thấy hưng phấn, trong lòng hắn chưa bao giờ từng có thanh đùa dai vang lên, hắn là cực kỳ chán ghét , nhưng hắn tới bây giờ chưa từng nói là toàn phần có bao nhiêu giá trị.
      Lamdunghg21, doccomuu, Ly Vũ27 others thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Nói để cho các bạn hóng là thế giới này ngược nam đấy :059:
      Thế giới này tác giả đầu tư ghê, viết dài hơn hẳn, chắc cũng có chơi game nên mới thế, dàn nhân vật phụ rất ok luôn.
      Như cũ là mình đoán, k chắc có phải ý tác giả k, nhưng mọi người chắc k quên tác giả đã nói các nam phụ mọi thế giới đều là một người, cho nên cái cảm giác PQ sẽ sợ quỷ cũng có khi là ẩn ý của tác giả.
      Với mình đau lòng lắm, mới đọc thế giới mà tác giả viết, cứ tưởng sắp end luôn rồi ai dè là tác giả đào hố để con dân chui vào :017:
      Đã 1244 chương rồi và vẫn chưa thèm end :runintears:
      doccomuu, Ly Vũ, Viclu52021 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :