1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mikovu

      Mikovu Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      29
      B rất năng suất, cố lên nha ^^
      Thanks.
      Huyen823Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. Thảo17

      Thảo17 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      54
      Minh lỡ lọt hố mau xuyên rồi phải làm sao khi truyện như này hiếm có ai edit hoặc dịch TT TT cũng may mà nhà mình có 1 bộ để giải khát.
      Mong ngóngg truyện lắm . Bạn đừng drop nhé
      Huyen823Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ ba
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 65

      “Hủy bỏ cảnh báo nam phụ hóa đen”

      Nghe được một lời nói có cảm tình như vậy toát ra trong đầu, Phong Quang nhẹ nhõm thở dài một hơi, cảm xúc bối rối khi đối mặt với Tề Mộ vừa nãy cuối cùng cũng lắng xuống.

      Tiếng nói của Tề Mộ khàn khàn một phần, “Nàng nói muốn chăm sóc ta cả đời?”

      “Phải…” Nàng ngượng ngùng gật gật đầu.

      “Cho dù nói chừng một ngày nào đó ta sẽ đem nàng biến thành đồ trang trí của ta sao.”

      Phong Quang kiễng mũi chân, bất ngờ hôn lên khóe môi hắn, “Nếu ta trở thành đồ trang trí của người, ta đây sẽ còn có thể đối xử với người như bây giờ được.

      “… Nàng nói sai.” Hắn bỗng nhiên cười, “Bất quá trước tiên, để ta cho nàng biết một nụ hôn thật sự là như thế nào.”

      Nhẹ nhàng nắm cằm thiếu nữ, hắn bất thình lình hôn lên môi nàng, môi của thiếu nữ mềm mại lại có hương vị ngọt ngào, ngọt hơn bất cứ loại bánh ngọt nào hắn đã từng ăn, lưỡi ấm giống như cá bơi thẳng một đường vào khoang miệng có mùi đàn hương của nàng. Nụ hôn lúc này diễn ra so với lần trước càng thêm kịch liệt.

      Hắn ôm chặt thân thể nàng mềm xuống, nàng nhu thuận thừa nhận thế công thành đoạt đất của hắn, thật sự làm cho hắn hận thể một ngụm nuốt luôn nàng, nên tách ra, lý trí nói cho Tề Mộ hẳn là nên chấm dứt nụ hôn này, bởi vì thân thể hắn nóng lên, khi ý nghĩ hắn đã có thể tìm được cách chấm dứt thì cái lưỡi thơm tho trơn nhẵn của nàng bỗng nhiên bám theo đầu lưỡi hắn mà cùng nhau hòa quyện, nàng như là chứng minh quyết tâm chịu thua của mình, nhưng phản ứng cứng nhắc của nàng chỉ làm cho hắn từ bỏ ý tưởng buông nàng ra, mà ngược lại càng thêm kịch liệt tiến công. Thở dốc, hừ nhẹ, môi lưỡi của bọn họ quấn quýt sít sao cùng nhau, làm cho nhiệt độ khí bên trong đột ngột tăng lên.

      Tay Tề Mộ ở bên hông nàng bắt đầu hướng về phía trước, ngón tay linh hoạt cởi bỏ vạt áo nàng, trơn trượt tiến vào vạt áo, cách một lớp áo yếm mỏng manh, một tay phủ lên phía thứ tròn đầy mềm mại, nàng phát ra tiếng ngâm khẽ nhỏ vụn.

      Động tác Tề Mộ bỗng nhiên dừng lại, hắn rút tay ra, lại bất ngờ đem đầu nàng đặt lên ngực hắn, ôm nàng thật chặt vào trong ngực.

      “Thế tử?” tanh nàng ấp úng khó hiểu, còn vì bị vây trong động tình mà biết gì.

      Hắn ôm nàng sát thêm một phần, tựa hồ áp lực cái gì, nhỏ giọng nói: “ cần nói nữa.”

      Phong Quang cảm nhận được bụng dưới của mình bị một vật cực nóng chỉa vào, nàng hiểu ra mọi thứ, mặt đỏ như cháy, hoàn toàn dám phát ra thanh gì, cũng dám cử động nữa.

      Qua một hồi lâu, đợi bầu khí kiều diễm đều tán , tay Tề Mộ nâng cằm nàng lên, nhẹ nhàng vuốt ve môi của nàng, nói với nàng ba chữ: “Tiểu tinh.”

      Phong Quang im lặng, nâng tay ôm lại hắn, dùng ngữ khí đáng thương nói: “Sau này có thể nói ba chữ này được ?”

      “Vì sao?”

      Bởi vì chúng ta phải nam nữ chính đâu… Đương nhiên nàng sẽ nói như vậy, thuận miệng nói: “Bởi vì ta chán ghét tinh.”

      Nhưng Tề Mộ như nhận ra cái gì đó, ngón tay vuốt ve hai gò má của nàng nói: “Bất luận như thế nào, về sau ta cũng sẽ dễ dàng tha cho bất kỳ kẻ nào giả mạo nàng.”

      Mắt Phong Quang nháy mấy cái, hắn hiểu lầm nàng nói đến sự kiện hồ mấy tháng trước, bất quá đây cũng là một cơ hội tốt để nhắc lại chuyện xưa của nàng.

      “Chàng… có phải cũng thích cái hồ cướp thân thể của ta?”

      Hắn trả lời mà cười hỏi ngược lại: “Sao lại hỏi như vậy?”

      “Bởi vì ta đều thấy được mọi chuyện, nàng ta vốn là đem búp bê bị nguyền rủa đặt ở trong phòng Tề Đoan, nàng ta giúp chàng đánh bại Tề Đoan, mà ngày đó ở trong rừng trúc, chàng còn nói… chàng muốn thú nàng ta.” Lúc nói xong lời cuối cùng, nàng có phần nghiến răng nghiến lợi.

      Hắn còn chưa từng nói muốn lấy nàng đâu!

      Chương 66

      “Ta thừa nhận, ta đối với nàng ấy cảm thấy rất hứng thú.” Tề Mộ nói xong liền cảm nhận được một ánh mắt căm tức nhìn mình, vì thế hắn lại bổ sung: “Bất quá đó là chuyện khi ta còn chưa chân chính nhận thức nàng.”

      “Nàng ta làm cho chàng cảm thấy hứng thú sao? Là do tính cách nàng tốt hơn so với ta, hay là do nàng tài hoa hơn ta?” Phong Quang có xu thế nếu hắn giải thích cho tốt thì nàng sẽ để hắn yên.

      Xem ra Tề Mộ giải thích rõ ràng là được, “Vào một ngày nào đó, nàng ta bỗng nhiên tìm tới ta nói bằng lòng trợ giúp ta một tay.”

      “Gì mà tìm tới chàng, rõ ràng là chàng nhìn Tề Đoan và An Lộc thân cận nhau mới ́ ý trêu chọc nàng trước.”

      “Phải phải phải, là ta trêu chọc nàng trước.” Hắn bất lực mà gật đầu, khi linh hồn Phong Quang rời khỏi thân thể một thời gian trước đó, mỗi ngày đều theo bên người thân thể của mình, cho nên đối với những chuyện đã xảy ra nắm rõ như lòng bàn tay, hắn muốn lừa dối một chút cũng được, chỉ có thể cam chịu mà nhận tội, “Lúc ấy là thời điểm mà ta cùng Tề Đoan tranh đoạt vị trí thế tử kịch liệt nhất, thấy hắn bỗng nhiên rơi vào nữ nhi tình trường ta liền nghĩ, có lẽ ta có thể xuống tay từ nữ nhân mà hắn này.”

      Biện pháp này tuy rằng ti tiện bỉ ổi, nhưng chiến trường, bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể tồn tại được.

      “Vì thế nên chàng liền bị nàng hấp dẫn như vậy?” Nàng chất vấn, trong lòng căm giận nghĩ nàng ta lúc đó dùng vẫn là thân thể của nàng.

      “Để cho ta nói hết đã.” Hắn chạm môi lên trán của nàng, tránh cho nàng lại nổi cơn ghen, “Ta nghĩ tới sau khi gặp qua một lần nàng đã tìm tới ta, lại còn thực sự thực hiện kế hoạch của ta, nàng ta nói cảm thấy tò mò với tình cảm của nhân gian, cho nên ta cũng cảm thấy tò mò với nàng ta.”

      Nàng hừ nhẹ một tiếng, “Sau đó thì sao?”

      Nàng tuy rằng biết quá trình mọi việc xảy ra, nhưng lại biết con đường kế hoạch mà hắn mưu trí.

      “Sau khi nàng lấy lại được thân thể, ta còn ngờ đến chuyện thay mận đổi đào này, mời nàng ra ngoài ngắm cảnh ta lại phát hiện nàng cực kỳ thú vị.” Rất ít người có thể làm cho Tề Mộ hứng thú, một khi hắn cảm thấy hứng thú với thứ gì đó hắn liền muốn đoạt đến tay mình, đối với An Lộc hắn thể nói là đã thích mà chỉ là thấy thú vị, một người chủ động vào thế cờ của hắn, mà nữ nhân này lại vì ảnh hưởng của chính nàng mà làm thế cục thay đổi, nàng còn tự cho mình là người ngoài cuộc mà đứng nhìn, thật đúng là thú vị mà buồn cười.

      Phong Quang trừng hắn, tuy rằng hắn nhất ̣nh có thể cảm giác được nàng trừng hắn, “Thật ngại quá, ta làm thế tử cảm thấy thú vị.”

      cần chưa gì đã tức giận, nghe ta nói hết được ?”

      Nàng cam lòng mà “Được” một tiếng.

      “Sau khi nghe thấy nàng nhắc nhở nha hoàn, ta đột nhiên nghĩ có lẽ chừng ta đã sai lầm rồi, ta cho tới bây giờ đều chưa từng nhìn lầm bất kỳ ai, nhưng nàng lại khiến ta thể xác ̣nh.” Vì thế lẽ ra Phong Quang vốn bị Tề Mộ xem là người qua đường nhẹ nặng, khi tiễn biệt Phong Quang lại nhịn được lại mời nàng ra ngoài một lần nữa, “Sự thật chứng minh ta đúng là đã sai rồi.”

      Phong Quang tuyệt đối chỉ có thú vị đơn giản như vậy mà thôi, mà bất tri bất giác nàng đã muốn chiếm giữ tâm trí hắn rất nhiều, hắn bắt đầu cảm thấy sự tồn tại của Tề Đoan trở nên càng chướng mắt, bởi vì Tề Đoan là hôn phu của nàng, cho dù là từng, cho dù Phong Quang khi đó bị một hồ xâm chiếm thân thể, nhưng Tề Mộ nghe mật thám nói hai người bọn họ từng nắm tay ôm nhau… Lúc trước hắn thấy cực kỳ buồn cười Tề Đoan một nữ nhân sâu sắc như vậy, mà bây giờ Tề Mộ lại muốn chặt bỏ tay Tề Đoan.

      Phong Quang thật cẩn thận hỏi hắn: “Vậy… chàng cảm thấy ta hiện tại thú vị ?”

      phải.” Hắn nhẹ lắc đầu, con ngươi tối đen như trời đêm có một luồng sáng xẹt qua, hắn nói: “Chưa từng có người hay vật làm cho ta cảm thấy hứng thú mà ta lại có ham muốn lấy dây xích khóa lại chặt chẽ bên người mình, Phong Quang, nàng là người đầu tiên, cũng sẽ là cuối cùng.

      Cái này… có thể xem như tỏ tình ?

      ----------------------------------
      Editor: Đừng lo, mình sẽ k drop.
      Lúc đầu mình ̣nh edit võng đu hay đồng nhân mà thề hai cái thể loại này khó kiếm truyện hay kinh khủng. Mà lúc mình chọn truyện này k phải sợ nó k hay, mà sợ nó dài quá ít ai theo nổi, vì bây giờ tác giả vẫn chưa thấy có ý ̣nh hoàn truyện, ngày nào cũng có chương mới, giờ đã tới thế giới thứ 21 luôn rồi. Thành ra bao nhiêu ý ̣nh edit thêm truyện của mình tan biến luôn, nhưng bạn nào thấy truyện nào hay thì nhắn tin riêng cho mình nhé, cmt trong đây sợ bị loãng, mình sẽ đọc thử, khi nào truyện này tác giả hoàn thì có lẽ mình sẽ edit thêm, chứ giờ đuổi theo tác giả này đã muốn hụt hơi rồi.:runintears:
      Và cám ơn mọi người đã ủng hộ mình nhiều lắm :034:
      Last edited: 23/8/17
      thanh_thanh1, Ly Vũ, nhoxbina36 others thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Góp cánh tay để nàng biết có người luôn theo truyện của nàng. :yoyo40:. Nàng cố lên nhé.:yoyo17:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ ba
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 67 - 68

      “Nếu…” Phong Quang áp chế kích động từ đáy lòng, xác ̣nh nói: “Ta nói là nếu, có một ngày cơ thể của ta lại bỗng nhiên bị hồ chiếm mất, chàng… chàng sẽ lựa chọn…”

      Nàng còn chưa nói xong lời, đột nhiên bị hắn kéo vào lòng ôm ấp, môi Tề Mộ áp lên mang tai nàng, “Người nên cảm thấy thể tự tin là ta mới đúng, nàng phải biết là người mà ta lựa chọn vĩnh viễn đều là nàng.”

      “A…” Trong lòng nàng thoáng có chút mất mát, bởi vì nàng vẫn chưa nghe thấy ba chữ mà nàng muốn nghe.

      Tề Mộ hôn lên má nàng, “Nàng chỉ cần ở bên cạnh ta là được, vĩnh viễn làm Phong Quang của ta là tốt nhất.”

      Giờ thân, người của Hạ phủ tới, Phong Quang bị phụ thân đưa trở về, thừa dịp Hạ Triều hàn thuyên cùng Tiêu vương phi, Tề Mộ lén lút cầm lấy tay nàng, nàng lập tức khẩn trương nhìn về bốn phía, sợ những người khác nhìn thấy hành động thân mật của hai người bọn họ, nhưng Tề Mộ lại sợ hãi, ngược lại kiêng nể gì mà cười một cách hoàn mỹ với nàng.

      “Chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại.”

      Phong Quang hiểu lắm ý của hắn là gì, nàng chỉ đoán hắn có lẽ muốn hẹn mình ra ngoài ngắm cảnh, thế nào nàng cũng đoán được hắn sẽ xâm nhập khuê phòng nàng lúc nửa đêm thế này.

      Lúc đó nàng được Vân nhi hầu hạ cởi bỏ quần áo trang sức, sau khi Vân nhi lui ra ngoài thì nàng ̣nh lên giường nghỉ ngơi. Vừa thổi tắt ánh nến nàng đã bị một người thân hình cao lớn ôm lấy từ đằng sau, chuyện đột nhiên xảy ra, nàng mở miệng muốn la lên lại bị một bàn tay bịt kín.

      “Suỵt… là ta.” thanh Tề Mộ trầm thấp gợi cảm rất đặc trưng, thân thể cứng nhắc của nàng sau khi nhận ra giọng nói của hắn lại mềm xuống, nàng thể hiện thái độ phòng bị làm cho tâm tình hắn vui sướng, cười thấp nói: “Ta nói rồi, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại.”

      Phong Quang cầm lấy bàn tay bịt miệng mình của hắn, quay người lại đối diện hắn, “Chàng sao lại đến đây gặp ta? Nếu như bị phụ thân ta phát hiện…”

      Tay hắn đặt lên ̉nh đầu nàng, “Tóc xõa xuống dưới sao?”

      “Cái gì?” Nàng chớp mắt biết phản ứng làm sao nhưng rất nhanh gật đầu, “Phải… bởi vì muốn nghỉ ngơi.”

      “Thật muốn nhìn một chút.” Theo mái tóc dài mềm mại của nàng, tay hắn từ ̉nh đầu nàng đến tận đuôi tóc, dường như hoàn toàn nghe được lời nói lo lắng trước đó của nàng, hắn cười khẽ, “Nghe nói chỉ có trượng phu ngủ ở bên gối mới có thể nhìn thấy bộ dạng thê tử sau khi tháo trang sức, ta thật sự muốn nhìn Phong Quang hiện tại một chút.”

      Hắn giống như chỉ thuận miệng nhắc tới, nhưng Phong Quang đau lòng, nàng cầm lấy tay hắn áp lên mặt mình, “Nhìn thấy cũng sao, thế tử còn có xúc giác, đời này sẽ có bất kỳ nam nhân nào khác có thể nhìn thấy bộ dạng ta sau khi tháo trang sức xuống.”

      Ngón tay Tề Mộ vuốt ve má nàng, xúc cảm mềm mại làm cho hắn muốn rời xa, hắn vốn đã làm xong chuẩn bị cả đời này đều bị vây trong bóng tối, nói một câu nhận mệnh đặt người hắn thật thích hợp, nhưng hắn xác thực bất lực với đôi mắt mù lòa của mình. Nhưng hiện tại, hắn bỗng nhiên cam lòng, một cái nhăn mày, một tiếng cười của nàng hắn đều thể nhìn thấy, tất cả mọi người nói tiểu thư Hạ phủ đẹp như thiên tiên, tất cả nam nhân đời đều có thể nhìn đến, chỉ có hắn là .

      Bởi vì chiếm được, cho nên mới có thể được một tất lại muốn thêm một thước.

      Phong Quang nhẹ giọng gọi: “Thế tử…”

      “Gọi tên của ta.” Tề Mộ cúi đầu.

      Hoàn cảnh tối đen làm nàng nhìn thấy động tác của hắn, nhưng hơi nóng phả lên môi của nàng trêu chọc lòng người như vậy, nàng biết hai người bọn họ nhất ̣nh dựa vào rất gần.

      “Tề Mộ…”

      Hắn vừa lòng lắm, “Lại đổi một cái.”

      Ngón tay hắn lướt qua gáy nàng, khiến cho nàng run rẩy từng đợt, thân thể bị hắn kéo vào trong ngực, thanh nàng mềm mại, “A Mộ?”

      “Đúng rồi.” Ngón tay Tề Mộ đặt ở khóe miệng nàng, “Tiểu nương đáng , ta hẳn là nên thưởng cho nàng.”

      Một cái hôn mềm dịu bất thình lình lại đúng tình hợp lý mà trở nên triền miên kịch liệt, thân mình Phong Quang rất nhanh hoàn toàn mềm xuống, vô lực chống đỡ dưới thế công của hắn, nàng lưu loát đáp lại môi lưỡi của hắn, nhưng lại dễ dàng làm cho hắn trở nên điên cuồng.

      Tề Mộ cũng là một người sẽ để bản thân chịu thiệt thòi, đem nàng ôm lên giường, đặt phía chăn gấm, hắn có thể dễ dàng liếm mút môi và gáy nàng, và cả xương quai xanh…

      Màn che giường rơi xuống, khuê phòng chỉ còn lại tiếng rên rỉ khó nhịn trầm bổng của thiếu nữ, xuân sắc đầy phòng.

      Chớp giật chia bầu trời thành hai nửa, tiếng sấm vang rền cả màn đêm, trời mưa to tầm tã trút xuống giữa canh ba.

      Một đoạn cánh tay trắng thuần như ngó sen vươn ra ngoài, nắm lấy góc áo nam nhân muốn rời .

      Tề Mộ đã ăn mặc chỉnh tề ngồi trở lại bên giường, nắm lấy tay kia đặt lên môi hôn rồi lại hôn, hắn nhẹ cười khẽ nói: “Luyến tiếc ta sao?”

      “Ngoài trời mưa…” Phong Quang lui vào trong chăn, hai má còn nhiễm sóng tình mà vẫn còn hồng hồng, thanh của nàng so với bình thường càng thêm êm tai, thậm chí có thể dùng hai chữ kiều mị để hình dung, vừa nghe đến thanh của chính mình nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, sau đó mặt càng thêm đỏ lên.

      Thân thể trắng nõn trơn bóng dưới chăn gấm bị in biết bao nhiêu là hoa mai, nàng thật dám tưởng tượng lúc nãy đã bất chấp mọi thứ mà làm càn, khi lý trí quay lại thì càng thêm ngượng.

      Tề Mộ đem cánh tay lành lạnh của nàng nhét lại vào trong chăn, tay hắn cũng vội rời mà đặt ở lưng nàng, khẽ vân vê đè nặng giúp nàng giải tỏa đau nhứt, Phong Quang thoải mái rên rỉ ra tiếng.

      Hắn nhịn được lại hôn lên môi nàng, hắn vừa mới ăn no nê xong nên bây giờ còn có thể khống chế bản thân, nàng vừa trải quân lần đầu thân thể còn yếu ớt, cho dù hắn muốn cũng thể lại ép buộc nàng.

      Nàng híp nửa mắt gọi hắn: “A Mộ…”

      Hắn hôn khóe mắt nàng, ôn nhu hỏi: “Thân thể giờ đã tốt hơn chưa?”

      “Dạ…” Nàng một tay nắm lấy chăn trước ngực, nửa ngồi lên, hữu khí vô lực ngã vào trong lòng hắn, ́ gắng ngượng ngùng mà khẩn cầu hắn, “ thể ở lại lâu thêm một chút sao?”

      Sợ nàng cảm lạnh, Tề Mộ ôm chặt lấy nàng, bất đắc dĩ nói: “Nửa canh giờ nữa Hạ lão gia sẽ đến coi cửa hàng.”

      “Chàng làm sao ngay cả chuyện khi nào phụ thân ta rời giường cũng biết?”

      “Nửa đêm mạo hiểm đến gặp nàng, ta sao có thể điều tra rõ ràng mọi thứ được?” Hắn dán lên mang tai nàng cười khẽ.

      Thì ra hắn phải tâm huyết trào đến tìm nàng mà là sớm có dự mưu, Phong Quang cầm lấy y phục trước ngực hắn, suy nghĩ hồi lâu mới hỏi: “A Mộ, chúng ta như vậy… như vậy… ta có thể mang thai hay ?”

      “Như vậy? Như vậy là như nào?”

      “Chàng… thì là chúng ta…” Nàng giương mắt, mượn ánh sét chớp lên thấy rõ khóe miệng hắn cười, biết được hắn đùa mình, khỏi buồn phiền, “Chàng còn cười, nếu ta thật sự mang thai thì biết làm sao bây giờ?”

      “Vậy thì sinh ra.”

      “A?”

      Tề Mộ vuốt ̉nh đầu nàng, làm nàng bực tức nữa, “Nàng sẽ nghĩ nàng còn có thể gả cho ai khác ngoài ta chứ.”

      Nàng lắc đầu, “ có.”

      Nàng hề do dự trả lời làm tâm tình hắn tốt lên vài phần, cười nói, “Rất nhanh ta sẽ đến Hạ phủ cầu hôn, đợi tiệc mừng thọ của mẫu thân ta qua, chúng ta sẽ thành hôn.”

      “Thành, thành hôn? Như vậy phải… quá nhanh sao?”

      Nhanh?

      , thế này vẫn chưa nhanh, hắn còn ngại chậm.

      Tay Tề Mộ đặt ở trong chăn chuyển qua bụng nàng, rất tàn ác hỏi ra một vấn đề, “Nếu có rồi, chẳng lẽ nàng muốn bụng mang dạ chửa mặc hỷ phục?”

      Một câu này nàng có ý kiến, tất cả nữ nhân đều muốn mình có bộ dạng đẹp nhất vào ngày thành hôn, ngay cả Phong Quang cũng ngoại lệ.

      Nàng thất bại mà thở dài trong lòng hắn.

      Giống như an ủi một đứa bé bình thường, hắn vỗ vỗ lưng nàng, “Được rồi, ta phải .”

      Nàng ngẩng đầu, “Nhưng bên ngoài mưa vẫn còn lớn như vậy.”

      Hắn rất thú vị hỏi: “Lo lắng cho ta như vậy? Hay là… sợ sét đánh?”

      “Đương nhiên là vì ta… nỡ rời xa chàng.”

      Next
      Last edited: 27/2/18
      thanh_thanh1, nhoxbina, hacphong30 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :