1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Tiểu Nhi

      Lạc Tiểu Nhi New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Cảm ơn editor dù đau tay nhưng vẫn cố gắng đăng dòng thông báo này để báo cho mọi người biết.cũng cảm ơn vì editor tận lực.mong rằng editor sớm đánh máy được trở lại mà còn đau tay nữa.....cố gắng lên!!!!!
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. thongminh123

      thongminh123 Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      30
      Hic, ad có khi nên khám, chụp xq xem như nào chứ tuổi còn trẻ mà đau quá như thế là nguy hiểm đó, skhoe quan trọng nhất đấy.
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      Cảm ơn editor cố gắp lấp cái hố sâu hun hút này, mong editor mau chóng khỏi bệnh và sớm quay lại nhé... <3<3<3
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. nguyenhuyen9305

      nguyenhuyen9305 Active Member

      Bài viết:
      89
      Được thích:
      112
      @Nhi Huỳnh
      có việc gấp việc gấp á
      mình vừa dạo fb thấy page waka định đăng truyện mau xuyên công lược nữ phụ có độc, và họ đổi tên thành "nhật kí cua trai của nữ phụ".
      link bài post đó đây này:
      https://www.facebook.com/1019733108039172/posts/2020667521279054/
      lâu lâu ko thấy bạn quay lại nhưng bât ngờ thấy thông báo spoil truyện mới của họ làm mình shock quá.
      bạn hợp tác với waka sao, hay là tự họ định dịch truyện này ???
      mà nếu bên ấy chơi kiểu bản quyền dịch gay cho bạn rồi á.
      AELITANhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 368-372

      Tiếu Tiếu…

      Cái tên này làm Phong Quang thất thần trong phút chốc.

      Mặc dù nàng có thể phản ứng cực nhanh chặn lại công kích của Hàn Uyên Kiếm, nhưng ngăn cản công kích của trận pháp vẫn là chậm bước, bởi vậy nên tay của nàng mới có thể thụ thương.

      “Tay của ngươi…” Tiếu Tiếu ngỡ ngàng lúng túng.

      “Ta tiểu nha đầu này nha!” Thương Bạch Tử dùng ngón trỏ đam đâm trán của nàng, “Hàn Uyên Kiếm là thần khí nhận chủ, là vật mà ngươi có thể tùy tiện đụng vào sao? Giờ hay rồi, còn làm hại sư muội của ta bị thương!”

      “Ta… ta…” Thần sắc cao ngạo vừa rồi còn, nàng vừa nhìn, lại dám nhìn Phong Quang, ngược lại có chút khiến người ta cảm thấy đáng thương.

      Phong Quang dùng bên tay bị thương sờ sờ đầu nàng, ngồi xổm xuống nhìn thẳng, cười : “Yên tâm, chỉ là vết thương thôi, chẳng mấy chốc tốt, chỉ là từ giờ ngươi phải hiểu là, về sau được tùy tiện đụng vào vật có linh tính, nếu bị phản phệ.”

      “Ừm…” Tiếu Tiếu kinh ngạc ứng tiếng, đôi mắt to trng suốt nhìn Phong Quang chằm chằm, biết là suy nghĩ cái gì.

      Thương Bạch Tử lên tiếng, “Sư muội, máu của muội…”

      Phong Quang nhìn lại, lúc này mới nhận ra là bàn tay nhuốm máu của mình làm dính lên Hàn Uyên Kiếm, thần khí bình thường đều phải máu nhận chủ, nhưng Huyền Thanh Tử từng là đợ đến khi nàng đột phá Nguyên kỳ mới có thể máu nhận chủ với Hàn Uyên Kiếm, bởi vì Hàn Uyên Kiếm có hàn khí quá nặng, cho dù nàng có là thiên tài trăm năm khó gặp, cũng đến Nguyên kỳ, bây giờ liền nhận chủ Hàn Uyên Kiếm cũng có khả năng bị phản phệ.

      “Muội có thấy chỗ nào khó chịu ?” Thương Bạch Tử nhíu mày.

      Nàng đứng lên, nâng thanh kiếm trong tay lên cầm trong chốc lát, lại thả xuống, kiếm trong tay như sương khói biến mất, “Sư huynh, muội còn cảm thấy tốt lắm.”

      “Tốt cái gì mà tốt, huynh trước dẫn muội chữa thương, rồi tìm sư phụ, chuyện muội máu nhận chủ với Hàn Uyên Kiếm.”

      đợi Phong Quang nhiều lời, giống như lúc đến, Thương Bạch Tử lại kéo lấy nàng rời .

      Tiếu Tiếu đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Phong Quang, đối với những thanh chỉ trích của những đứa trẻ xung như nghe thấy.

      sao, nhận chủ nhận chủ .”

      Thương Bạch Tử k ngờ rằng, mang Phong Quang đến chỗ sư phụ xin giúp đỡ, sư phụ lại nhàng bình thản như thế.

      Tuy già mà tràn đầy sinh khí, trưởng giả phái tiên phong đạo cốt, ông híp mắt phảng phất như ngồi đó lĩnh hội thứ gì, nhưng chỉ có Phong Quang và Thương Bạch Tử biết, ông chỉ là sắp ngủ thiếp thôi.

      Thương Bạch Tử gọi: “Sư phụ.”

      “A?” Huyền Thanh Tử mơ hồ mở mắt ra, nhìn thấy đại đồ đệ nhìn mình, khinh bỉ đầy mặt, ông lúng túng sờ sờ râu ria cằm, đức cao vọng trọng : “Lão đại, lão nhị à, các ngươi cũng đều đến lúc có thể thu đồ đệ rồi, năm nay hai người các ngươi liền thu đệ tử hết cả , lúc dạy dỗ đệ tử, đồng thời cũng có thể tăng lên tu luyện của chính mình.”

      Phong Quang và Thương Bạch Tử đồng thời đáo: “Vâng, sư phụ.”

      Nghe thấy tiếng ngáy xíu từ chỗ Huyền Thanh Tử truyền đến.

      Ông quả nhiên là ngủ thiếp .

      Sau khi rời khòi Minh Thanh Điện, Phong Quang liền trở về Hạo Miểu Phong của mình, nàng ngồi trước bàn, để Hàn Uyên Kiếm lên đó rồi lẳng lặng nhìn lúc lâu, nàng cảm thấy sau khi máu nhận chủ, thanh kiếm này thay đổi gì.

      “Chẳng lẽ sư phụ trước kia với mình có khả năng bị phản phệ là để hạn chế mình sao?”

      Nàng tự chủ tự hỏi thành lời, ai ngờ bỗng nhiên có giọng truyền đến, “Ai chuyện?”

      Đó là giọng dễ nghe, như là nắng ấm tháng ba, như nước chảy giọt, thẩm thấu lòng người, quan trọng là, đây là giọng nam

      Nhưng thanh có dễ nghe nữa cũng thể ý thức đề phòng hề tầm thường của Phong Quang mất cảnh giác, nàng vỗ bàn đứng dậy, “ nghiệt phương nào, dám chạy tới Hạo Miểu Phong của ta?”

      “Hạo Miểu Phong…” Giọng kia trầm ngâm, tiếp theo : “Ta phải là nghiệt.”

      Phong Quang lần theo thanh nhìn qua, nhìn thấy Hàn Uyên Kiếm để bàn, đó là nơi giọng đó truyền tới, nàng thầm nghĩ, chẳng lẽ thanh kiếm này có kiếm linh?

      Nàng thử thăm dò hỏi: “Ngươi phải nghiệt, vậy ngươi là ai?”

      “Ta là đại đệ tử của Huyền Môn.”

      Nàng sững sờ, vô ý thức phản bác: “Huyền Môn đại đệ tử là sư huynh của ta.”

      “Sư huynh của ngươi là ai?”

      “Sư huynh của ta là Thương Bạch Tử.”

      “Chưa từng nghe qua.”

      Phong Quang phóng linh lực ra thăm dò phen, ngoại trừ Hàn Uyên Kiếm, Hạo Miểu Phong còn linh khí hay ma khí nào khác, nàng cũng nhận ra được sát khí, bởi vậy nàng ngồi xuống, hỏi: “Ngươi ngươi là Huyền Môn đại đệ tử, vậy ngươi tên là gì?”

      “Ta tên là Phương Việt.”

      Nàng học theo : “Chưa từng nghe qua.”

      cười khẽ tiếng, “Ngươi là người phương nào?”

      “Hạ Phong Quang, nhị đệ tử của chưởng môn Huyền Môn.”

      “Đệ tử chưởng môn… Phong Quang…” trầm ngâm lát, như có điều suy tính.

      Phong Quang : “Thế nào? Có phải ngươi cũng biết chưởng môn Huyền Môn có đồ đệ như ta ?”

      nương sai.”

      “Đúng là thú vị, ta vốn cho rằng ngươi là kiếm linh của ta, nghe ngươi , ngược lại cảm thấy chúng ta ở cùng cái Huyền Môn… Ừm, có lẽ là gian song song?”

      “Cái gì gọi là gian song song?”

      gian song song chính là trong vũ trụ này có khả năng tồn tại vô số thế giới, bởi vì chỉ khác biệt nhau chút ít, nên có nhiều nhánh khác nhau, mà những nhánh này trở thế giới, ngươi xem, ngươi ngươi là Huyền Môn đại đệ tử, nhưng đại đệ tử Huyền Môn mà ta biết chỉ có sư huynh của ta, ta cũng chưa từng nghe qua cái tên Phương Việt.” Bên trong Huyền Môn, mỗi đời đệ tử đều được ghi chép lại, bởi vì theo lẽ thường, đại đệ tử trở thành chưởng môn đời tiếp theo, Phong Quang từng đọc qua danh sách lịch sử của Huyền MÔn, nhưng nàng chưa từng nhìn thấy có tồn tại người tên Phương Việt.

      gian song song, vì sao ta có thể nghe được thanh của ngươi?”

      “Cái này… có lẽ là vì Hàn Uyên Kiếm, Hàn Uyên Kiếm là thần khí, có khả năng kết hai thế giới cũng có gì lạ.”

      sao?” dừng lại chút, lại : “Hàn Uyên Kiếm chỉ truyền cho đại đệ tử của chưởng môn, chỗ của nương hình như hơi có chút khác biệt.”

      Bởi vì nàng qua nàng có đại sư huynh, mà Hàn Uyên Kiếm lại ở tay của nàng.

      có khác biệt, là bởi vì đại sư huynh của ta thể tiếp nhận chức chưởng môn, cho nên sư phụ mới truyền lại cho ta.”

      ra là thế.” giọng : “Bản thân ta từ khi tiếp nhận Hàn Uyên Kiếm, lời chỉ trích ta hề ít, nương thân là nữ tử, sợ là tình cảnh so với ta càng gian nan hơn.”

      Nàng cười : “Bên ngoài đều chỉ thấy hình tượng cao lãnh kiệm lời, bọn dám tùy tiện tìm tới ta gây phiền phức.”

      Huống chi nàng còn có thân tu vi này, cũng ai dám tìm phiền toái, nhiều lắm là ở sau lưng nghị luận vài câu mà thôi.

      buồn cười hỏi: “Bên ngoài cao lãnh kiệm lời, vậy bên trong sao?”

      “Đương nhiên là thế nào dễ chịu như thế ấy.” Phong Quang duỗi lưng cái, lại nằm ở bàn, giọng cũng uể oải.

      Người đối diện nhìn thấy nàng, biết nàng, nàng cần giả bộ làm đóa hoa thiên tiên cao ngạo.

      “Sư huynh, theo giúp ta luyện kiếm mà!”

      Phong Quang nghe được tiếng đập cửa từ bên kia, cùng thanh xinh xắn của nữ tử, nàng “A…” tiếng, “Nghe qua, như là của tiểu sư muội đáng nha.”

      “Hạ nương…”

      “Ta giỡn thôi, ngươi , để nữ hài tử đợi lâu phải chuyện gì tốt, chừng lần sau chúng ta còn có thể trờ chuyện.”

      “Vậy… xin thứ cho ta trước cáo từ.”

      Sau đó, bên kia còn thanh gì nữa.

      Phong Quang thu lại Hàn Uyên Kiếm, sờ sờ cằm, chuyện phiếm với Huyền Môn đại đệ tử khác đúng là trải nghiệm kỳ diệu.

      Chương 370

      Tới lúc gần đêm khuya, vạn vật xung quanh Hạo Miểu Phong rơi vào im lặng.

      Tiếu Tiếu còn chưa biết ngự kiếm, cho nên dùng bước chân ngắn , tốn hơn canh giờ để bò lên Hạo Miểu Phong, từ lúc có ký ức tới nay, ngoại trừ cố gắng khiến phụ thân cười, nàng lâu có nghị lực làm chuyện gì như thế này.

      Nàng ở bên trong rừng cây núi, cuối cùng người bé sức lực cũng , chống lên cây nghỉ ngơi hơn nửa ngày, dậm chân tức giận : “Ở chỗ nào tốt chịu, cố tính ở nơi cao như vậy.”

      con khỉ đột nhiện chạy trốn, nhe răng về phía tiểu nữ hài, tức giận tới gần nàng từng bước.

      Tiếu Tiếu bất giác lui ra sau, to gan lớn tiếng : “Ngươi đừng tới đây.”

      “Vốn nghĩ ngươi rất to gan, ra là ta đoán sai rồi.”

      Con khỉ kia nhìn thấy thiếu nữ xuất sau lưng Tiếu Tiếu, nhanh như chớp chạy .

      Tiếu Tiếu xoay người, nhìn thấy Phong Quang có ý cười mặt, trong lòng vừa giận vừa xấu hổ, bẹp miệng như muốn khóc lớn, “Ngươi là đồ có lương tâm, nếu phải ta muốn mang thuốc cho ngươi, ta còn lâu mới thèm tới cái chỗ quái quỷ này.”

      “Sao ta lại biến thành có lương tâm rồi?” Phong Quang bị nàng chọc cười, nhưng thấy khuôn mặt trước mặt nhăn dúm muốn khóc nên ngồi xổm xuống, vuốt đỉnh đầu nàng, “Được được, là ta đúng, tiểu nha đầu đừng khóc, khó coi.”

      “Mấy quỷ thúc thúc ta phải xinh đẹp, ta thể khóc.” Nàng hít hít cánh mũi, cứng rắng để nước mắt ngưng tụ lại chảy ra ngoài.

      Ừm, đúng là tiểu nha đầu kiên cường.

      Phong Quang cảm thán câu hề có ý đồng tình, xong lại xoa xoa chóp mũi của nàng, “Mấy quỷ thúc thúc kia của ngươi là người như thế nào?”

      “Quỷ thúc thúc chính là quỷ thúc thúc.” Nàng trả lời giống như lúc sáng, phụ thân chính là phụ thân.

      Ánh mắt nha đầu này thoạt nhìn là vênh váo tự đắc, nhưng thực chất lại là ngây thơ đáng .

      Phong Quang nhìn váy màu trắng người nàng vì leo núi mà dính tro bụi dơ bẩn, khỏi cảm thấy trìu mến, Phong Quang móc khăn tay ra, nhàng chà lau gương mặt Tiếu Tiếu cũng bị dính tro bụi.

      Tiếu Tiếu ngốc nghếch nhìn nàng.

      Phong Quang lại sờ sờ khuôn mặt nhắn của Tiếu Tiếu phen, cười : “Ta nhớ giờ này, các đệ tử mới đến hẳn là phải ngoan ngoãn ngủ ở trong phòng.”

      Tiếu Tiếu sực tỉnh từ trong suy nghĩ của chính mình, “Còn phải vì đem cái này cho ngươi.”

      Phong Quang thấy nàng lấy bình thuốc ra, duỗi tay nhận lấy, “Ngươi lấy từ chỗ nào đến?”

      “Ta lúc rời nhà mang , mấy quỷ thúc thúc đưa cho ta rất nhiều đồ vật, ừm, tất cả đều để trong Lục Lạc của ta.” Tiếu Tiếu lắc lắc cái lục lạc bên hông.

      Phong Quang dùng ngón trỏ điểm điểm cái trán của Tiếu Tiếu, “Đem bảo bối của mình cho người khác chính là tối kỵ, bảo bối của người tu tiên nhiều đếm xuể, ngươi cho người khác, còn phải là với người khác nên trộm đồ vật của ngươi ở chỗ nào sao?”

      “A? Vậy phải làm sao… nếu … nếu ngươi quên luôn cái câu ta vừa lúc nãy ?”

      “Được rồi, nhìn thấy ngươi đáng thương, ta liền quên câu ngươi vừa lúc nãy.”

      “Hì hì, vậy tốt rồi.”

      Tiểu nha đầu này… tại sao lại có thể ngây thơ đáng như thế chứ?

      Tấm lòng gà mẹ của Phong Quang bắt đầu lên cơn, muốn đem về nhà nuôi luôn.

      Trong lòng bắt đầu gào thét tiểu loli đáng đến như thế nào, mặt lại luôn giữ được bình tĩnh, “Ngươi tốn nhiều thời gian như vậy bò lên đây, chỉ vì mang thuốc cho ta?”

      “Ngươi là vì bổn tiểu thư mới bị thương, bổn tiểu thư đương nhiên là có trách nhiệm chữa khỏi cho ngươi.” Tiểu nương cứ như là ta ban ân cho ngươi đấy, mau mau cảm động rơi nước mắt .

      “Bò từng bước lên đến Hạo Miểu Phong chỉ vì muốn chữa thương cho ta, ta thấy cảm động.”

      “Ta… ta mới phải vì muốn vết thương của ngươi chóng lành đâu, chỉ vì ta muốn phải thiếu nhân tình mà thôi.”

      “Phải phải phải, là bởi vì ngươi muốn thiếu nhân tình, cho nên mới đến đây đưa thuốc cho ta.” Phong Quang học theo tiểu nương mà , “Nhưng mà, bây giờ trễ thế này, ngươi còn muốn vất vả bò xuống núi sao? chừng ngươi được nửa đường, lại có con khỉ nghịch ngợm nào đấy nhảy ra.”

      “Ta…” Tiếu Tiếu nhấp miệng, đôi mắt lộ ra vẻ hoảng loạn.

      Cũng biết nàng khôngsợ tối, cũng sợ cánh rừng hoang dã, sao lại sợ con khỉ?

      Phong Quang giả bộ thực rầu rĩ, “Nếu … đêm nay ngươi cứ ở tạm chỗ của ta .”

      “Được chứ?” Nàng đầu tiên là vui mừng, sau lại thấy bản thân biểu thái quá, nỗ lực áp thần sắc kích động xuống, chỉ là đôi mắt sáng lấp lánh kia bán đứng nàng.

      “Phòng trống ở Hạo Miểu Phong còn rất nhiều, đương nhiên là trễ như này, ta cũng lười sắp xếp, nếu ngươi đồng ý, có thể ngủ cùng với ta.”

      Tiếu Tiếu khoanh tay, ngẩng mặt lên : “Xem ngươi lớn lên cũng tệ lắm, bổn tiểu thư đành đại phát từ bi đồng ý.”

      “Đúng là vinh hạnh của ta.” Phong Quang cười đứng lên, “Nhưng mà, ngươi cón có thể sao? Ta bị thương tay, ôm ngươi nổi.”

      Tiếu Tiếu cúi đầu nhìn đôi giày trắng bị dơ của mình, ánh mắt kiên nghị nhìn Phong Quang, “Ta đương nhiên có thể tự mình , cần ngươi ôm đâu.”

      “Bé ngoan.” Phong Quang cong lưng, cười , “Chờ vết thương lành rồi, lại để ta ôm ngươi cái .”

      mặt Tiếu Tiếu tỏ vẻ vui mừng, nhưng nhanh chóng nóng lạnh : “Ta chờ mong gì đâu.”

      Phong Quang cười khẽ, vươn tay, “, ta mang ngươi đến chỗ ở của ta.”

      Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm bàn tay trắng nõn kia hồi lâu, cuối cùng cũng nhịn được mà nắm lấy.

      Nàng ngẩng đầu nhìn bên mặt của Phong Quang, bỗng nhiên nhớ tới phụ thân từng , mẫu thân là người rất ấm áp.

      Chỉ là nơi mà nàng lớn lên, ngoại trừ nàng, những người khác đều có độ ấm.

      Nữ nhân này nắm tay nàng, khiến nàng cảm thấy thực thoải mái, đây chính là ấm áp mà phụ thân sao?

      Bất giác, Tiếu Tiếu nắm tay Phong Quang chặt.

      Phía Hạo Miểu Phong là tòa nhà làm bằng trúc, tòa trúc ốc này tồn tại mấy trăm năm, cũng biết là do đệ tử Huyền Môn nào dựng lên, thế nhưng lại thuận tiện cho người đến sau.

      Thừa dịp Tiếu Tiếu còn tò mò nhìn mọi thứ xung quanh, Phong Quang lấy ra quần áo mà mình mặc khi còn , nàng để Tiếu Tiếu cởi giày đứng giường, tự mình thay thân quần áo sạch cho Tiếu Tiếu. Váy đỏ như lửa mặc ở người lập tức tôn lên khuôn mặt trắng như tuyết, tỏ vẻ đáng .

      tồi, ta liền biết Tiếu Tiếu mặc đồ như thế này rất đẹp.”

      Tiếu Tiếu lại thấp thỏm kéo kéo dải lụa váy, “Là màu đỏ…”

      “Đúng vậy, ngươi thích màu đỏ sao?” Phong Quang khi còn thích mặc đồ đỏ, chẳng qua khi ra ngoài hòa hợp với sư môn, hơn nữa cũng ngược lại thần sắc cao ngạo lạnh lùng mà nàng ngụy trang, cho nên nàng cũng thuận theo mà mặc đồ trắng.

      phải thích…” Tiếu Tiếu cắn môi, tựa như rất là kiêng kị, “Phụ thân cho ta mặc đồ đỏ.”

      “Tại sao? Ngươi mặc đồ đỏ rất đẹp mà phải sao?”

      “Ta cũng biết, có lần ta mặc cái váy đỏ của thúc thúc tặng, phụ thân liền biến sắc, chịu cười với ta, còn có mấy tháng liền chịu gặp ta.”

      “Ừ … đó là do phụ thân ngươi thích màu đỏ.” Phong Quang vỗ vỗ đầu nàng, “ sao, phụ thân ngươi có ở đây, ngươi có mặc cũng biết đâu, huống chi, quần áo của tiểu hài tử ở chỗ ta chỉ có màu đỏ thôi, ngươi cũng thể kêu ta nửa đêm lại xuống núi mua đồ cho ngươi .”

      Tiếu Tiếu kéo ống tay áo Phong Quang, “Thế… thế sau này ngươi được cho phụ thân ta biết là ta có mặc đồ màu đỏ.”

      “Được, ta cho biết.” Phong Quang ngồi xuống giường, “Tiếu Tiếu rất sợ phụ thân sao?”

      Tiếu Tiếu gật đầu rồi lại lắc đầu.

      Phong Quang bậc cười, “Rốt cục là sợ hay sợ?”

      “Lúc phụ thân tức giận thực dịu dàng, lúc tức giận cũng thực dịu dàng, ta và mấy thúc thúc cũng biết lúc nào phụ thân vui vẻ, lúc nào vui vẻ, cho nên chúng ta dám tùy tiện tìm phụ thân chuyện.”

      “Người khó hiểu như vậy… nương ngươi nhất định rất vất vả.”

      Ánh mắt Tiếu Tiếu trở nên ảm đạm, “Cha , lúc ta còn nương ta bỏ .”

      Phong Quang ngẩn người, “Rời …”

      “Ừm… mấy thúc thúc với ta, là vì người xấu muốn giết phụ thân, nương vì bảo vệ phụ thân và ta nên mới rời , cho nên nương phải là cần phụ thân và Tiếu Tiếu.” Tiếu Tiếu sợ Phong Quang tin lời mình rồi cho rằng mẫu thân mình cần hài tử, nàng lại vội vàng : “Phụ thân , chờ người ra ngoài rồi, người mang theo Tiếu Tiếu tìm mẫu thân, chỉ là Tiếu Tiếu chờ kịp, cho nên mới lặng lẽ chuồn .”

      Phong Quang bừng tỉnh đại ngộ, “Ta thấy tư liệu viết ngươi là nhi, ra là ngươi lặng lẽ trốn nhà ra .”

      “A, ta ra mất rồi.” Tiếu Tiếu bịt miệng, lại nài nỉ: “Ngươi đừng cho người khác biết được ? Ta muốn bị đuổi đâu, ta muốn đợi ở chỗ này tìm nương.”

      “Mẫu thân ngươi... là người Huyền Môn?”

      “Phải phải, mấy thúc thúc có qua, mẫu thân là đệ tử Huyền Môn, người muốn giết phụ thân cũng là người xấu ở Huyền Môn, ta muốn nhanh chóng tìm được nương, mang nàng về, bằng lưu lại Huyền Môn khắp nơi đều là người xấu này rất nguy hiểm.”

      Phong Quang cố ý bắt bẻ nàng, “Ngươi Huyển Môn tất cả đều là người xấu, vậy là cũng bao gồm cả ta?”

      có, ngươi là tốt nhất, xinh đẹp lại ngọt ngào, còn có tâm địa thiện lương.”

      “Được rồi, cần khen ta như thế, ta cho ai biết ngươi là hài tử trốn nhà bỏ là được.” Phong Quang khẽ nâng tay chấp thành kiếm chỉ, ánh nến lập tức bị dập tắt, nàng lôi kéo tiểu nha đầu nằm ở giường, để nàng ngủ ở sườn, đắp chăn cho nàng, cười hỏi: “Mẫu thân ngươi tên là gì? Có lẽ ta biết nàng.”

      Ánh trăng xuyên qua cửa chiếu vào phòng, Tiếu Tiếu nhìn thấy khuôn mặt dịu dàng của Phong Quang dưới ánh trăng, bất giác chui vào trong ngực nàng, “Nương chính là nương, nhưng mà, nàng lớn lên rất xinh đẹp, so với ta còn muốn đẹp hơn.”

      “Vậy nhất định là còn xinh đẹp hơn cả ta.”

      “Tuy rằng ngươi cũng xinh đẹp, nhưng khẳng định là xinh bằng nương ta.” Tiếu Tiếu leo núi hơn canh giờ, nằm giường liền bắt đầu mí mắt đánh nhau, mơ mơ màng màng : “Tiếu Tiếu nhất định tìm được nương, có nương, phụ thân thường xuyên để ý tới Tiếu Tiếu…”

      thanh của nàng càng ngày càng , cuối cùng chỉ có thể nghe được tiếng hít thở dài , tiểu nha đầu mệt muốn chết rồi.

      Phong Quang nhàng vỗ lưng nàng, bất giác nỉ non ra tiếng, “Tiếu Tiếu a Tiếu Tiếu, ngươi có tên này, là vì trùng hợp hay là vì…”

      Nàng còn chưa xong, đột nhiên nảy ra dự đoán, chính bản thân nàng cũng cảm thấy quá thể tưởng tượng được, càng nhắc nhở bản thân chút, nàng đoán như thế là rất có lý do chính đáng.

      Thế giới này, ký ức từ đến lớn đều ở trong trí nhớ của nàng, huống chi tuổi mụ của nàng cũng chỉ mới mười sáu, có khả năng sinh được nữ nhi sáu bảy tuổi.

      Phong Quang sâu sắc cảm thấy, nàng đúng là có quá nhiều tố chất thần kinh.
      Sanxin, thanh_thanh1, AELITA9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :