1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Married By Morning - Lisa Kleypas ( 32c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 15
      Mặc dù được Amelia báo trước cuộc viếng thăm đột ngột của nữ bá tước Ramsay và Vanessa Darvin, Catherine vẫn đầy tò mò.
      khí sau đó trở nên tối sầm lại.

      Đứng trong góc căn phòng, và Beatrix ngắm Leo khiêu vũ với quý Darvin.

      Họ là cặp đôi hết sức ấn tượng, Leo có đẹp trai hoàn hảo, cân xứng với sôi nổi mạnh mẽ trong vẻ đẹp của quý Darvin. Leo là vũ công tuyệt hảo, ở toát ra vẻ mạnh mẽ và duyên dáng khi dẫn người bạn nhảy của mình quanh phòng. Và chiếc váy của quý Darvin màu xanh lẫn giữa xanh nước biển và lá cây, có nhiều điểm gợi mở, nếp gấp của chiếc váy phủ lên chân trong từng chuyển động của điệu waltz.

      Quý Darvin khá xinh đẹp, với đôi mắt đen rực sáng và mái tóc đen mượt mà. thầm vài điều làm Leo phải cười. nhìn âu yếm. rất âu yếm.

      Bụng Catherine ngập cảm giác khác lạ khi nhìn họ, như thể vừa nuốt nắm móng tay trị giá 10 pennies ( >.<).Beatrix đứng bên cạnh và chạm vào lưng như để khiến thấy thoải mái hơn. Catherine cảm thấy thay đổi hoàn toàn trong vai trò thường ngày của họ, thay vì là người bạn lớn thông minh, lại là người cần giúp đỡ và hướng dẫn.

      gắng để khiến những cảm xúc này biến mất. "Quý Darvin là xinh đẹp", nhận xét.

      "Đúng vậy." Beatrix vô thưởng vô phạt.

      "Thực tế," Catherine them vào với cau có trong điệu, " ta rất có sức mê hoặc."

      Beatrix nhìn Leo và quý Darvin với đôi mắt xanh suy nghĩ như thể họ còn hơn cả hoàn hảo. "Em là mê hoặc..."

      "Chị thấy chút thiếu sót nào."

      "Em thấy. Cùi chỏ của ấy có cục u ."

      Nhìn lướt qua cổ họng ta, Catherine nghĩ rằng có lẽ Beatrix đúng. Chúng có cục u xíu.

      "Đúng đấy." , cảm thấy tốt hơn chút. "Và cổ ta có vẻ khá là dài?"

      " ta là con hươu cao cổ." Beatrix với cái gật đầu dứt khoát.

      Catherine căng mắt ra nhìn biểu cảm gương mặt Leo, tự hỏi có chú ý đến chiều dài bình thường của cổ quý Darvin ko. Nó thể rằng biết điều đó, " trai em có vẻ bị cuốn theo ta," lầm bầm.

      "Em biết chắc chắn là ấy vì lịch thôi."

      " ta ko bao giờ biết lịch ." ( ghen í mà ^^)

      " ấy chỉ thế khi muốn điều gì đó." Beatrix .

      Nhưng điều đó chỉ khiến cho Catherine rơi xuống vực sâu tồi tệ. Bởi vì câu hỏi về điều Leo có thể mong muốn từ mái tóc đen xinh đẹp ấy câu trả lời có thể chấp nhận được.

      người đàn ông lịch thiệp trẻ tuổi đến bên Beatrix mời khiêu vũ, và Catherine cho phép . Thở dài, tựa lưng vào bức tường đằng sau và để tâm trí hoang.

      Buổi khiêu vũ có vẻ khá thành công. Ai cũng có khoảng thời gian thoải mái, nhạc dìu dặt, thức ăn ngon, buổi tối cũng quá nóng hay quá lạnh.

      Và Catherine đáng thương.

      Tuy vậy, gần như sắp trở nên vỡ nát ra như chiếc bánh ngọt khô. Ép mình phải thể thư thái gương mặt, quay sang chuyện với vài người phụ nữ lớn tuổi hơn đứng bên cạnh. Họ cuộc thảo luận đầy sôi nổi, về so sánh tác dụng của đường khâu chính với đường khâu tách trong việc thêu hình dáng bên ngoài. Cố gắng như thể nghe chăm chú, đứng với những ngón tay mang găng nắm vào nhau.

      "Cat."

      quay sang phía giọng nam ấm áp.

      Leo ở đó, gợi cảm trong chiếc áo màu đen trắng của buổi tối trang trọng, đôi mắt xanh của ánh lên vẻ nguy hiểm.

      "Em có thể cho vinh dự ?" hỏi, lướt sang phía đôi xoay trong điệu waltz. mời nhảy. Như thể lời hứa.

      Catherine tái nhợt, vì lo sợ đám đông nhìm chằm chằm vào họ. Đó là phải là điều mà ông chủ của buổi tối có thể với người đồng hành của em mình. Đó là tất cả điều gì khác trừ mời nhảy cùng . biết điều đó và nguyền rủa nó.

      " " trong lời thầm ràng, tim đập mạnh.

      nụ cười yếu ớt môi . " thể. Mọi người nhìn. Em định từ chối ngay trước mặt mọi người sao?"

      thể làm bối rối như vậy được. là thô thiển khi từ chối lời mời khiêu vũ của người đàn ông cho dù nó chỉ thể rằng ấy muốn khiêu vũ với người đó. Và nó có thể là hành động gây chú ý... để những cái lưỡi hoạt động... nó ngược với bản năng tự bảo toàn... và có thể đâu đó trong sâu thẳm những xáo động của lòng , niềm vui sướng râm ran.

      "Bởi vì muốn," , nụ cười mở rộng hơn. "Và cả em nữa."

      gã kiêu ngạo khó tha thứ được.

      cũng đúng.

      Cái khiến trở thành con ngốc. Nếu đồng ý, đáng phải chịu những điều xảy ra sau đó.

      "Vâng." thầm, nắm lấy tay và để dẫn về phía trung tâm của căn phòng.

      "Em nên cố gắng cười lên .". Leo đề nghị. "Em trông giống như người tù chuẩn bị lên đoạn đầu đài."

      "Điều này còn tệ hơn cả bị chặt đầu." .

      "Đây chỉ là điệu nhảy, Marks."

      " có thể nhày với quý Darvin lần nữa." , co rúm lại như thể lận trong thâm tâm nghe thấy được buồn rầu trong giọng của mình.

      Leo cười khẽ. " lần là đủ rồi. hề muốn thử lại trải nghiệm đó."

      Catherine gắng, những thành công, kiềm chế những gợn lăn tăn của hài lòng tràn lên trong . " muốn thử à?"

      "Oh, bọn ở trong trạng thái kì diệu, như thể vượt xa ngoài điểm cuối của vui thú."

      "Về chuyện bất động sản?"

      ", ta."

      "Em chắc chắn với tất cả cẩn thận của mình, quý Darvin tiến đến nhiều quá."

      "Có lẽ. Nó phải là điều quan trọng với ."

      kéo vào vòng tay mình, vòng ôm của vững chắc, nâng đỡ và thể giải thích được chính xác.

      Và buổi tối dường như rất tồi tệ trong khoảnh khắc trước trở nên vô cùng tuyệt diệu khiến Catherine đầu óc quay cuồng.

      giữ lấy , tay phải của đỡ lấy vai , tay trái vòng ra sau . Mặc dù cản trở của những đôi găng tay, vẫn cảm thấy được mình run lên vì xúc động.

      Điệu nhảy bắt đầu.

      Trong điệu Valtz, người đàn ông chủ động về thời gian, tốc độ và những bước tiếp nối. Và Leo cho Catherine cơ hội nào để nao núng cả. quá dễ để bước theo , từng chuyển động dứt khoát. Đó là khoảnh khắc mà hai người dường như hoàn toàn lơ lửng trước những bước dài. nhạc là nỗi mong muốn trong đau đớn khó gọi tên được. Catherine im lặng, lo sợ làm vỡ khoảnh khắc này, chăm chú vào đôi mắt xanh bao phủ . Và lần đầu tiên trong đời, thấy mình tràn ngập hạnh phúc.

      Điệu nhảy kéo dài ba phút, có lẽ là bốn. Catherine cố để thu nhặt những giây phút và cất nó vào trong kí ức, để trong tương lai, có thể nhắm mắt lại và mang chúng trở về. Điệu valtz kết thúc trong hương vị ngọt ngào, nốt cao, thấy bản thân như ngưng thở, mong muốn nó kéo dài thêm chút nữa thôi.

      Leo gật đầu chào và giữ trong tay .

      "Cám ơn, đức ngài của em. là thích."

      "Em có muốn thêm lần nữa?"

      "Em e là . Nó tạo nên scandal. Em phải là khách, sau tất cả."

      "Em là phần của gia đình này." Leo .

      " là tốt bụng, đức ngài của em, nhưng biết mà, nó đúng. Em chỉ là người được trả tiền để làm bạn, nó có nghĩa là..."

      ngưng lại vì cảm thấy lo lắng khi ai đó, người đàn ông, nhìn chằm chằm vào . Lướt qua gương mặt , biết gương mặt này là gương mặt ám ảnh trong những cơn ác mộng.

      Trong quan sát của ,dường như trốn tránh quá khứ của mình khá lâu, cố tỏ ra bình tĩnh, bị ám ảnh và trốn mình trong vỏ bọc do hoảng sợ tột cùng. Chỉ nắm chặt tay Leo để tự che giấu mình như thể bị đá vào bụng. cố thở, nhưng chỉ có thể thở khò khè.

      "Marks?" Leo dừng lại và quay mặt về phía , nhìn xuống gương mặt tái nhợt của trong lo lắng. "Gì vậy em?"

      " tưởng tượng thôi." tự ép mình . "nó chắc là do em cố gắng quá khi nhảy."

      "Để đưa em về ghế."

      "."

      Người đàn ông vẫn ngừng nhìn chằm chằm vào , nhận ra vẻ u ám trong nét mặt . phải rời trước khi nhận ra . nuốt cách khó nhọc chống lại cảm giác muốn òa khóc trong đôi mắt và cổ họng .

      Cái gì khiến cho tối lẽ ra là hạnh phúc nhất trong đời Catherine trở nên quá tồi tệ thế này. Hết rồi, nghĩ trong niềm đau xót. Cuộc sống của với nhà Hathaway dần đến kết thúc. muốn chết quá >.<

      " có thể làm gì ?" Leo hỏi .

      "Làm ơn, nếu gặp Beatrix, với ấy..."

      thể hết. Lắc đầu, bước ra khỏi căn phòng nhanh nhất có thể.

      cố gắng trong điệu nhảy, mông ấy, Leo nghĩ đen tối. Đó là người phụ nữ di chuyển những viên đá thành chồng để có thể trèo lên khỏi vực thẳm. Bất kể điều gì xảy đến với , chẳng có điều gì để làm với tưởng tượng. Nhìn lướt khắp căn phòng với đôi mắt rối bời, Leo thấy yên lặng trong rộn rã của căn phòng.

      Gã, đức ngài Latimer, nhìn Catherine Marks có mục đích như từng. Và khi rời khỏi căn phòng, Latimer cũng bắt đầu bước ra phía cửa ra vào nhanh chóng.

      Leo giận dữ với nhận thức dễ bị kích thích khi lần tiếp theo gia đình dự định buổi khiêu vũ hay buổi dạ hội, phải xem xét mình danh sách khách mời. biết rằng Latimer được mời, lẽ ra nên gạch tên này với màu mực tối.

      Latimer, với tuổi xấp xỉ 40, với tới nấc trong cuộc sống mà tại đó người đàn ông còn bị gọi là kẻ chơi bời trác táng, cái ngụ ý về non nớt, thiếu chín chắn, nhưng thay vì là kẻ trụy lạc, lứa tuổi trung niên hoàn toàn phù hợp.

      Kế bên lãnh địa bá tước, Latimer có ít để chiếm giữ, khác hơn là chờ đợi cha mất. Trong thời điểm ấy, có thể cống hiến hết bản thân cho việc theo đuổi những thói xấu và hư hỏng. mong chờ người khác dọn sạch những hỗn độn của , và quan tâm ai cả trừ . Nơi trong ngực đáng ra là chỗ của trái tim chỉ trống rỗng như quả bầu khô. ta mưu mẹo, tháo vát và tính toán, tất cả những điều phục vụ cho thoải mái của những nhu cầu bao la vô hạn của .

      Và Leo, trong vực sâu của thất vọng sai ra của Laura Dillard, cố hết sức để cạnh tranh với gã.

      Nhắc lại trốn tránh của nhắc đến Latimer, và phung phí trong địa vị bá tước của ta, có cảm giác được ràng. Kể từ khi trở lại từ Pháp, rất thận trọng tránh mặt Latimer. Tuy nhiên, gia đình của Latimer từ tỉnh gần với Wiltshire và nó có thể tránh được ta mãi mãi.

      Nhìn thấy Beatrix băng qua bên căn phòng, Leo đến gần trong vài bước dài, và nắm lấy cánh tay .

      "Đừng khiêu vũ nữa, Bea," thầm hỏ vào tai , "Marks ở đây để kiểm tra em đâu."

      "Tại sao chứ?"

      " định tìm. Lúc này, đừng gây rắc rối đấy."

      "Vậy em nên làm gì?"

      " biết. Đến bàn nghỉ và ăn gì đó."

      "Em đói." Beatrix thở dài. "Nhưng em đoán là người cần đói bụng cũng có thể ăn"

      "Em ngoan," thầm và rời khỏi phòng nhàng.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 16
      " Dừng lại! Tôi dừng lại!" Catherine và cố quên tiếng gọi sau lưng, hối hả chạy dọc về phía hành lang. Lòng tràn ngập nỗi sợ hãi xen lẫn xấu hổ. Nhưng cũng rất tức tối khi nghĩ rằng cuộc đời bất công đến vô lí như thế nào khi người đàn ông này cứ thôi hủy hoại cuộc đời như vậy. cũng biết rằng chuyện này sớm muộn cũng xảy ra, rằng cho dù Latimer và gia đình Hathaway hề chung con đường nhưng việc gặp nhau là điều thể tránh khỏi. Nhưng cũng rất đáng giá khi mạo hiểm ở lại đây, để được cảm nhận điều gì đó tốt đẹp dù chỉ trong thời gian ngắn, và thực phần của gia đình này.

      Latimer bắt lấy tay với lực đạo đầy đau đớn. Catherine bị kéo quay lại đối mặt với ta, cơ thể bị lắc mạnh. Đó thực ngạc nhiên khi nhìn ta trở nên già như vậy, những đường nét gương mặt ta cũng " tàn lụi" theo năm tháng. ta trông béo hơn, mái tóc màu hoe giờ đây mỏng rất nhiều. Nhưng tất cả đó là gương mặt nhăn nheo do ảnh hưởng của những thói quen ham mê lạc thú của ta.

      " Tôi biết ngài," lạnh lùng . " Ngài quấy rầy tôi đó."

      Latimer hề buông tay ra. Tia nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống của ta khiến phát ốm

      " Tôi bao giờ quên em. Tôi phải chờ đợi bao rất lâu rồi. Em theo người bảo hộ khác rồi phải ?" ta vừa vừa liếm môi, hàm ta di chuyển như thể ta chuẩn bị nuốt chửng vậy. " Tôi muốn là người đầu tiên của em. Và tôi phải trả cả gia tài cho việc đó."

      Catherine hít hơi thở nặng nhọc. " Bỏ tôi ra ngay lập tức, nếu tôi ..."

      " Em làm cái quái gì ở đây khi mặc mình bộ quần áo của quý độc thân thế này?" tránh ánh nhìn của ta và cố để bản thân rơi lệ. " Tôi được thuê bởi gia đình Hathaway. Bởi đức ngài Ramsay."

      " Để cho tôi có thể tin em được hãy cho tôi biết công việc của em ở đây là gì vậy."

      " Hãy để tôi ." Giọng yếu dần

      " phải trong cuộc sống của em." Latimer kéo cơ thể cứng đơ của lại gần, hơi thở nồng nặc mùi rượu phả vào mặt . " Trả thù," ta thấp giọng, " là chứng tỏ tư tiện, hèn hạ sao? Và nghi ngờ gì nữa khi đó cũng chính là điều mà tôi thích."

      " muốn trả thù cái gì?" Catherine hỏi với khinh thường hết mức.

      " Em mất mọi thứ vì tôi. Ngoại trừ những niềm tự hào nhặt nhất mà em còn có thể giữ lại."

      Latimer cười. " Nhưng em cũng lầm rồi. Tự hào là tất cả những gì mà tôi có. Tôi thực khá nhạy cảm về nó. Và tôi hài lòng cho tới khi nó được quay trở lại cùng niềm thích. Tám năm cho niềm tự hào hỗn hợp quả thời gian khá dài."

      Catherine dùng ánh mắt lạnh băng nhìn ta. Lần cuối cùng gặp ta, mới chỉ là, mười lăm tuổi, người bảo vệ. Nhưng Latimer hề biết Harry Rutledge là trai . " kẻ phóng đãng ghê tởm," . " Tôi cho rằng cách duy nhất có thể dành được người phụ nữ là mua họ. Nhưng tôi phải để bán."

      " Em từng lần như vậy rồi phải ?", " Em có cái giá khá đắt và tôi cho rằng em hoàn toàn xứng đáng với điều đó. ràng là em còn trong trắng nữa rồi khi phục vụ trong gia đình Hathaway, nhưng tôi vẫn thích thứ mà tôi trả tiền để mua."

      " Tôi nợ cái gì cả! Hãy để tôi ."

      Latimer làm sững sờ bởi gương mặt thoái hóa cười của ta . " nào, em chơi xỏ tôi. Và giờ đây tôi người đồng hành tồi tệ đâu. Tôi hào phóng với em. Những gì Ramsay trả cho em, tôi trả gấp ba. có gì khó khăn cả, em chỉ cần cùng tôi chia sẻ chiếc giường. Và tôi luôn biết cách làm hài lòng người đàn bà."

      " Tôi chắc rằng biết nhiều hơn về việc làm hài lòng bản thân mình," và cố giằng tay khỏi . " Để tôi ."

      " Đừng có cố giãy dụa như thế, em khiến tôi làm em bị đau đấy."

      Cả hai người đều quá tập trung vào tình trạng giằng co của bản thân mà hề nhận thức được tiếp cận của người thứ ba.

      " Latimer." Đó là giọng Leo, phá vỡ bầu khí tại. " Nếu ai đó có ý định quấy nhiễu người làm của tôi, Latimer, đó phải là tôi. Và tôi chắc chắn cầu trợ giúp của đâu."

      Trước giải thoát kịp thời, Catherine nghĩ ngợi nhiều mà chạy vội tưởng chừng như sắp ngã. Nhưng Leo đuổi theo , đặt tay lên vai để giữ cho được thăng bằng. ghì lấy nhàng của , của người đàn ông dịu dàng hoàn toàn đối lập với Latimer. chưa bao giờ được ánh mặt giết người như tại của Leo cả. chẳng giống quý ông vừa khiêu vũ cùng vài phút trước chút nào.

      " Em ổn chứ?" hỏi

      Catherine gật đầu, nhìn trong nỗi đau khổ đầy choáng váng. Làm thế nào mà lại quen thân ngài Latimer như vậy? Lạy chúa, liệu họ có phải là những người bạn ? Và nếu như vậy ... liệu có thể Leo làm được điều tương tự như Latimer từng làm với ?

      " Hãy để chúng tôi ," Leo thầm và bỏ tay ra khỏi vai .

      Nhìn về phía Latimer, Catherine lại rùng mình, có cảm giác cuộc sống của mình như dần sụp đổ vậy. Leo nhìn đằng sau , cố chống lại bản thân để bước theo . đuổi theo sau chứ phải bây giờ, cố gắng làm dịu và sửa chữa tất cả những thiệt hại gây ra cho .

      Quay về phía Latimer, Leo thể nét mặt hề dịu chút nào. " Tôi hề biết là được mời," , " hay có lẽ tôi phải khuyên những người hầu của mình phải chốn . đó Latimer, phải bắt ép bản thân vào những người phụ nữ bằng lòng với sao?"

      " "có" ấy bao nhiêu năm rồi?"

      " Nếu muốn tới Marks ấy làm cho gia đình tôi được gần ba năm rồi."

      " cần thiết phải cố giả vờ như ấy chỉ là người làm thuê đâu." Latimer . " Chàng trai ranh mãnh, giữ ấy làm tình nhân cho riêng mình dưới ngôi nhà này, vì lợi ích của mình . Tôi muốn ấy cùng tôi. Chỉ đêm thôi."

      Leo bắt đầu cảm thấy khó khăn trong việc khống chế cảm xúc muốn điên lên của mình. " Vì cái quái gì mà lại rằng ấy là tình nhân của tôi vây?"

      " ấy là người của tôi, Ramsay. Người mà tôi vừa với đó! nhớ sao?"

      " ," Leo cộc lốc

      " Chúng ta say," Latimer thừa nhận. " Nhưng tôi nghĩ rằng vẫn chú ý những lời tôi ."

      " Còn , Latimer, trong trạng thái tỉnh táo sao?, và thực cư xử đầy khó chịu và thích hợp chút nào. Tại sao tôi phải chú ý những điều khi mà say sưa như vậy? Và có ý gì khi ấy là người của vậy?"

      " Tôi mua ấy từ quý bà lớn tuổi. Tôi dành được ấy trong cuộc đấu giá. ấy là người quyến rũ nhất mà tôi từng gặp, lúc đó ấy mới chỉ là quá mười lăm tuổi với những lọn tóc xoăn vàng hoe và đôi mắt nổi bật. Quý bà đó đảm bảo với tôi rằng ấy hoàn toàn trong trắng, nhưng ấy cũng được dạy dỗ để biết làm hài lòng đàn ông rồi. Tôi phải trả cả gia tài để trả cho phục vụ của ấy trong năm, và có thể kéo dài thời gian hơn nữa nếu tôi mong muốn."

      " thuận tiện nhỉ," Leo , thu hẹp mắt mình lại. " Tôi cho rằng bao giờ bận tâm hỏi ấy là liệu ấy có muốn sắp xếp đó ?

      " liên quan. sắp xếp này là tốt cho lợi ích của ấy thôi. Vẻ đẹp động lòng người ấy là gia tài của ấy và ấy phải học cách thu được lợi nhuận từ nó. Bên cạnh đó, chẳng phải vẫn có nhiều người bán mình như vậy sao? Đó chỉ là vấn đề giá cả và hoàn cảnh mà thôi." Latimer dừng lại, ta cười đầy chế nhạo. " ấy gì với sao?"

      Leo lờ câu hỏi ấy. " Chuyện gì xảy ra vậy?"

      " Vào cái ngày mà Catherine được gửi đến nhà tôi, trước khi tôi " xem xét mặt hàng của mình" người đàn ông đến và đến và đem ấy . ấy bị bắt cóc. người hầu cố ngăn ta lại nhưng cuối cùng phải nhận phát súng vào chân. Ngay khi tôi nhận thức được là chuyện gì xảy ra người đàn ông mang Catherine qua ngưỡng cửa mất rồi. Tôi chỉ có thể giả định rằng ta thua trong vụ đấu giá ấy và quyết định giành lại những gì ta muốn bằng vũ lực. Và Catherine biến mất kể từ đó. Tôi mong muốn, chờ đợi ấy tám năm rồi." Latimer cười. " Còn bây giờ ấy lại thuộc quyền sở hữu của . Tôi biết là mình ngạc nhiên đến thế. luôn là thằng con hoang xảo quyệt. Làm thế nào mà dành được ấy vậy?"

      Leo bỗng trở nên im lặng. Lồng ngực tràn đầy nỗi thống khổ vì những lợi ích của Catherine. Mười lăm tuổi. bị phản bội bởi chính những người lẽ ra phải bảo vệ, cưu mang . Bị bán cho người đàn ông cách thương xót. Ý nghĩ về những gì mà Latimer làm với ấy khiến phát ốm. suy đồi của ta chỉ dừng lại ở những bạo lực tình dục- ta làm tổn thương tâm hồn ấy mất. Có lẽ vì thế mà vẫn cứ lo sợ và tin tưởng người khác như vậy. Bây giờ mới hay điều đó cũng là do hoàn cảnh bắt buộc .

      Tiếp tục nhìn Latimer cười lạnh, Leo cho rằng nếu chỉ cần ít văn minh tí thôi chắc chắn giết chết tên con hoang này. Tuy nhiên, bố trí để ta tránh xa Catherine, và làm bất cứ thứ gì để giữ cho được an toàn.

      " ấy thuộc quyền sở hữu của bất kì ai cả," Leo

      " Tốt, vậy tôi ...."

      " Tuy nhiên ấy được bảo vệ bởi tôi."

      Latimer đầy ngạc nhiên . " Tôi hiểu lời này thế nào đây?"

      Leo lập tức thể nghiêm túc đến chết người. " Rằng được đến bất cứ nơi nào gần ấy. Rằng ấy bao giờ phải nghe giọng của và phải chịu sỉ nhục trước diện nào của nữa."

      " Tôi e là bản thân thể làm theo lời được."

      " Còn tôi e rằng phải làm thế đó."

      tràng cười thô bỉ nổ ra. " Chắc chắn là dọa được tôi đâu."

      Leo cười mà như cười. " Mặc dù tôi cố bỏ qua cho về tình trạng say sưa thế này, nhưng có số điều vẫn cứ được ghi nhớ trong đầu tôi. Những lời thú tội của chỉ làm cho nhiều người cảm thấy vui hơn thôi. Tôi biết về những bí mật của đủ để bỏ vào nhà tù Marshalsea. Và nếu điều đó đủ, tôi đến khu nghí mát của . thực tế tôi cũng rất thích ý tưởng này." Nhìn thấy ngạc nhiên trong ánh mắt của người đàn ông kia, Leo tiếp tục cười lạnh. " Tôi mong hiểu được chân thành của tôi. Điều đó rất tốt. Nó thuận tiện cho cả hai chúng ta." " Còn bây giờ tôi bảo người hầu của mình tiễn ra khỏi điền trang này. được chào đón ở đây."

      Latimer giận đến tím gan. " phải hối tiếc vì đối đầu với tôi, Ramsay."

      " Cũng nhiều như nỗi tiếc nuối vì từng làm bạn cùng ."

      " Chuyện gì xảy ra với Catherine vậy? Amelia hỏi Leo khi quay trở về phòng khách.

      " Tại sao ấy lại rời sớm như vậy?"

      " Đức ngài Latimer làm phiền ấy." Leo ngắn gọn.

      Amelia lắc đầu . " Tại sao ta dám?"

      " Câu hỏi tốt hơn phải là tại sao chúng ta lại mời ta."

      " Chúng ta mời ta. Chúng ta chỉ mời cha mẹ ta thôi. ràng ta thay mặt họ đến đây. ném về cái nhìn buộc tội. " Và ta cũng là người quen cũ của chúng ta."

      " Từ giờ trở , bất kể người quen cũ nào của mà là kẻ dâm đãng hay tên tội phạm được bước vào điền trang của chúng ta và chuyện cùng chúng ta."

      " Đức ngài Latimer làm tổn hại đến Catherine sao?" Amelia hỏi cách lo lắng.

      " phải thân thể của ấy. Nhưng muốn ai đó đến gặp ấy ngay bây giờ. mong là ấy trong phòng của mình. Em đến xem ấy chứ, hoặc là nhờ Win?"

      " Vâng, tất nhiên rồi."

      " Đừng hỏi gì cả. Chỉ làm cho ấy an tâm là mọi chuyện ổn cả rồi."

      Nửa giờ đồng hồ sau, Win đến gặp Catherine với thông tin là Catherine từ chối bất kì điều gì và chỉ muốn yên tĩnh thôi. Đó có thể là điều tốt nhất, Leo nghĩ vậy. Cho dù muốn đên với ngay bây giờ, muốn manh lại cho thoải mái, muốn làm cho ngủ.

      Ngày mai họ cùng giải quyết mọi chuyện.

      Leo thức dậy lúc chín giờ và ngay lập tức đến trước cửa phòng Catherine. Nó vẫn đóng, và có tiếng động bên trong. muốn mở cánh cửa này và đánh thức dậy. Tuy nhiên, cần được nghỉ ngơi...đặc biệt là sợ những điều mình với .

      Khi bước xuống tầng dưới toàn bộ gia đình, bao gồm cả những người hầu hầu như mộng du. Buổi khiêu vũ vẫn chưa kết thúc đến tận bốn giờ sáng, và thậm chí vài người khách còn miễn cưỡng rời . Ngồi tại phòng ăn sáng, Leo uống tách trà đặc và quan sát khi Amelia, Win và Merripen bước vào. Cam là người hay chậm trễ, và vẫn vắng mặt.

      " Chuyện gì xảy ra với Catherine vào đêm qua vậy?" Amelia hỏi nhàng. " Và tại sao đức ngài Latimer lại rời đột ngột như vậy? có khá nhiều lời đồn đại đó."

      Leo cân nhắc liệu có nên những bí mật của Catherine cho cả gia đình biết .

      Họ phải được biết. Và cho dù cụ thể, nhưng cảm thấy dễ dàng hơn cho Catherine nếu có người khác đưa ra lời giải thích. " Hóa ra là." đầy cẩn trọng. " khi Cat mới mười lăm tuổi, gia đình của ấy giàn xếp cùng Latimer."

      " Loại giàn xếp nào vậy?" Amelia hỏi. Mắt mở rộng khi Leo gửi cho cái nhìn biết .

      " Rất may là Rutledge can thiệp trước khi ấy bị ép phải..." Leo đột nhiên ngưng lại, ngạc nhiên bởi chính điên tiết trong giọng của mình. cố gắng kiềm chế bản thân trước khi tiếp tục. " cần phải thêm. Tuy nhiên, ràng đó phải là nơi mà ấy muốn ở lại. ấy phải trốn tránh trong suốt tám năm. Latimer nhận ra ấy vào đêm qua và làm tổn thương ấy sâu sắc. chắc rằng ấy thức dậy vào sáng nay với ý định rời khỏi Hampshire."

      Vẻ mặt Meripen đầy nghiêm nghị, nhưng đôi mắt đen của chan chứa lòng thương cảm. " ấy cần phải đâu cả, ấy được an toàn khi ở cùng chúng ta."

      Leo gật đầu. " Tôi làm điều đó khi chuyện với ấy."

      " Leo," Amelia cẩn trọng , " có chắc rằng là người thích hợp nhất cho chuyện này ? Với tiền sử là những tranh cãi giữa hai người..."

      nhìn Amelia đầy khó khăn. " chắc chắn."

      " Amelia?" giọng ngập ngừng xuất nơi ngưỡng cửa

      Đó là Beatrix, mặc chiếc váy xanh da trời. Lo lắng tạo nên những nếp nhăn trán .

      " Chào buổi sáng, em thân ," Amelia ngọt ngào . " cần phải dậy sớm như vậy đâu nếu em muốn."

      Beatrix trả lời đầy khó khăn. " Em muốn xem con cú bị thương mà em giữ trong chuồng thế nào. Em cũng tìm cả Dodger nữa bởi vì em gặp nó từ chiều qua rồi. Vì vậy em mở cửa phòng Marks để xem xem Dodger có ở đó . Chị cũng biết là Dodger thích ngủ trong hòm đựng dép trong nhà của ấy..."

      " Nhưng Dodger ở đó sao?" Amelia hỏi

      Beatrix lắc đầu. " Marks mới thấy đâu. Giường của ấy được dọn dẹp. Túi du lịch của ấy cánh mà bay. Và em tìm thấy thứ này bàn trang điểm." đưa tờ giấy gấp đôi cho Amelia và ngay lập tức Amelia mở tờ giấy ra và đọc.

      " Trong đó gì vậy?" Leo hỏi. Amelia đưa nó cho hề lời nào.

      Làm ơn tha thứ cho tôi khi rời lời nào. Tôi còn lựa chọn nào khác. Tôi bao giờ có thể diễn tả lòng biết ơn sâu sắc của mình vì tốt bụng và những gì mọi người dành cho tôi. Tôi mong rằng mọi người nghĩ tôi quá táo bạo khi rằng cho dù mọi người phải gia đình của tôi nhưng mọi người mãi mãi là những người thân trong lòng tôi vậy

      Tôi nhớ tất cả mọi người

      Catherine Marks

      " Lạy chúa," Leo gầm lên, ném tơ giấy lên bàn, " loạt những kiện trong cái gia đình này vượt qua những gì người đàn ông có thể chịu đựng được. " giả định rằng chúng ta có thể cuộc thảo luận hợp lý trong thoải mái của gia đình Ramsay , nhưng thay vào đó ấy lại bỏ trong bóng đêm và để lại lá thư chứa đầy những lời vô vị thế này."

      " Nó vô vị," Amelia phản đối. Đôi mắt Win đậm lệ khi đọc lá thư. " Kev, chúng ta phải tìm ấy." Merripen cầm tay tựa truyền hơi ấm.

      " ấy đến Luân Đôn," Leo khẽ . Theo biết Harry Rutledge là người duy nhất ấy có thể trông cậy. Cho dù Harry và Poppy đều được mời đến buổi khiêu vũ nhưng những bận rộn tại khách sạn giữ họ lại Luân Đôn.

      biết từ đâu và từ bao giờ mà nỗi giận dữ cùng lo lắng đến thắt lòng xâm chiếm tâm hồn . phải cố gắng để lộ ra điều đó, nhưng việc phát ra Cat bỏ , rời khỏi khiến mang trong mình cơn tức mà từ trước đến giờ chưa từng có.

      " Xe lửa thường rời Stony Cross lúc năm giờ ba mươi," Merripen . " Điều đó có nghĩa là chúng ta có cơ hội bắt kịp ấy trước khi ấy đến Guidford. cùng em nếu em thích."

      " Vâng," Win

      " Tất cả chúng ta nên cùng ," Amelia tuyên bố

      " ," Leo dứt khoát. " mình. Khi tìm được ấy, em muốn ở đó chứng kiến đâu."

      " Leo," Amelia hỏi đầy nghi ngờ. " định làm gì với ấy?"

      " Tại sao em cứ khăng khăng hỏi những câu hỏi mà em đều biết rằng mình thích những câu trả lời vậy?"

      " Bởi vì, em là người lạc quan," " chua ngoa" , " Và em luôn hi vọng rằng mình sai."

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 17
      Lịch các chuyến tàu được ấn định, bây giờ các bức thư thường được xếp lên đầu máy xe lửa. Catherine may mắn tìm được chỗ ngồi bên trong toa hành khách hướng về London.

      Tuy vậy, vẫn hề cảm thấy may mắn.

      cảm thấy đau khổ và lạnh lẽo, ngay cả trong khí ngột ngạt của khoang tàu. Chiếc xe chật ních khách bên ngoài và cả bên trong, với tất cả bưu kiện và hành lý được xếp bấp bênh đầu.

      Mọi thứ đều trở nên nguy hiểm nặng nề như thể bị xóc khi qua những ổ gà, ổ voi đường bộ. Mười dặm/1 giờ, trong những người đàn ông tàu ước lượng, ngưỡng mộ sức mạnh và độ bền của đội ngũ xe ngựa thồ lớn.

      Catherine nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, như các đồng cỏ của Hamshire, cánh rừng rậm rạp và những khuộn chợ đông vui, nhộn nhịp của Surrey.

      Chỉ có người phụ nữ khác bên trong toa, tròn trịa,và biết cách ăn mặc, người phụ nữ này du lịch cùng với chồng mình. ta mơ màng ở góc đối diện với Catherine, ngáy nhè . Mỗi khi chiếc tàu giật nảy lên, nó khiến các chiếc lông ta nảy lên, rung rung. Và đó thực chiếc mũ đẹp, được trang trí bằng các cụm đào giả, lông chim, và ít nhồi chim.

      Vào giữa trưa, toa tàu dừng lại tại quán trọ, nơi đội bóng mới ở lại, để chuẩn bị cho đoạn đường tiếp theo đường bộ. Rên rỉ trong mong muốn có ít thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, các hành khách ra khỏi xe và vào trong quán rượu.

      Catherine nhìn quanh bao hành lý làm bằng vải thảm của mình, lo sợ để quên nó lại trong khoang. Cái túi nặng chứa cái áo ngủ, áo lót và vớ, tập hợp những chiếc lược, chăn, bàn chải tóc, chiếc khăn choàng, và cuốn tiểu thuyết đồ sộ với lời đề tặng tinh nghịch của Beatrix. "Câu chuyện này đảm bảo được dùng để giải trí cho Marks mà ít nhất có nhãn hiệu cải thiện! Với tình từ B.H bất trị."

      Các quán trọ được chỉ định dần xuất trước mắt nhưng tất cả gần như sang trọng, là loại mà chủ yếu những người giữ ngựa và người làm thuê xuất thường xuyên. Catherine buồn bã liếc nhìn bức tường bao quanh sân gỗ và chuyển hướng sang xem hai người trông ngựa đổi ca.

      gần như bỏ lại bao hành lý ở bên ngoài sân khi nghe thấy tiếng sột soạt của chuyển động độc lập bên trong. như cái gì đó được di chuyển xung quanh... nó giống nhiều hơn với... cái gì đó còn sống ở trong đó.

      Nhịp tim đập nhanh và kiểm soát được, giống như chuyển động của các bong bóng nước khi được đun sôi. "Ôi " thầm. Quay sang đối mặt với bức tường, cố gắng cách tuyệt vọng để giữ chặt túi, mở he hé chỉ 2 inch để xem.

      kiểu dáng đầu đẹp bật ra. Catherine kinh ngạc khi nhìn cặp mắt sáng quen thuộc và bộ râu co giật.

      "Dodger ", thầm. Chú chồn ríu rít hạnh phúc, miệng nhếch lên tạo thành nụ cười đáng . "Oh, cậu bé nghịch ngợm!" Cậu nhóc có phải rơi vào túi trong khi đóng gói. "Ta phải làm gì với chú mày đây?" hỏi trong tuyệt vọng. Đẩy mạnh đầu trở lại xuống vào túi, ấy vuốt ve Dodger để giữ nó yên lặng. có lựa chọn nào, nhưng phải cố để có thể mang được con vật này tới London, cho cậu vào trong túi đến khi có thể trả nó về lại với Beatrix.

      Ngay sau khi trong những người lái xe hét lên, "Tất cả sẵn sàng!" Catherine trở lại trong khoang và mang theo các bao hành lý dưới chân mình. Mở ra lần nữa, nhìn lại Dodger cuộn trong những nếp gấp của áo ngủ của . "Hãy yên tĩnh", nghiêm khắc. "Và gây ra rắc rối."

      "Xin lỗi?" Giọng của người phụ nữ ngồi bên cạnh vang lên, chiếc mũ lông chim chuyển mình run rẩy với phẫn nộ.

      "Ồ, thưa , tôi về đâu ạ", Catherine vội vã. "Tôi chỉ là ... giảng dạy bản thân mình."

      " vậy." Mắt của người phụ nữ thu hẹp khi ngồi phịch vào ghế đối diện.
      Catherine ngồi kiên quyết. ngóng xem bao hành lý của mình có bị trộm hoặc tiếng ồn phản bội phát ra từ đó.

      Tuy nhiên, Dodger vẫn yên tĩnh.

      Người phụ nữ goá chồng nhắm mắt lại và hạ thấp cằm tựa vào kệ cao trong lòng . Trong hai phút ngắn, lại ngủ mơ màng lần nữa.

      Có lẽ điều này thể gặp khó khăn sau tất cả mọi thứ, Catherine nghĩ.

      Nếu người phụ nữ vẫn còn mê ngủ, và các quý ông lại tiếp tục đọc tờ báo của mình, có thể mang Dodger tới London mà ai chú ý.

      Nhưng cũng giống như Catherine cho phép mình được đánh đu bờ vực của hy vọng, toàn bộ tình hình xoay chuyển trong kiểm soát của bản thân.

      Nếu có cảnh Dodger nhô đầu ra, khảo sát môi trường xung quanh mới đầy thú vị của mình, và trườn ra khỏi túi. Đôi môi Catherine hé mở trong khoảnh khắc im lặng, và đóng băng với hai bàn tay nắm chặt trong trung. Chú chồn chạy lên chỗ bọc để mũ vẫy tay gọi của bà goá chồng. hoặc hai nhát cắn, và hàm răng sắc nhọn của cậu cắt đứt rời nhóm hoa đào giả từ cái mũ.

      Dodger thả chiến lợi phẩm thắng lợi xuống ghế và nhảy vào tay của Catherine với giải thưởng của mình. Nó làm vũ điệu vui nhộn, loạt các bước nhảy và những cú lách mình.
      "," Catherine thầm, tay cầm các đào từ nó và cố gắng để đẩy trở lại các bao hành lý.

      Dodger phản đối, rúc rích và trò chuyện.

      Người phụ nữ lắp bắp và chớp mắt, thức dậy cáu kỉnh khó chịu vì tiếng ồn. "Cái gì ... những gì ..."

      Cat đến gần, sấm xung nổ trong tai .

      Dodger sọc lên quanh cổ Cat và treo người cách ẻo lả, chơi chết.

      Giống như chiếc khăn, Cat nghĩ, phải đấu tranh để kiềm chế lại vụ bùng lên loạn trí.

      chồng phóng tia nhìn " hình mũi tên" vào khóm hoa đào trong lòng . "Tại sao ... tại sao, những thứ này được từ chiếc mũ của tôi, phải ? cố gắng để ăn cắp nó khi tôi ngủ trưa? "
      Catherine bình tĩnh lại ngay lập tức. ", ồ , nó là tai nạn. Tôi rất-"

      " hủy hoại nó, và đây là chiếc mũ tốt nhất của tôi , nó giá £ 2,6! Hãy trả nó lại cho tôi -"

      Nhưng bà ta bất ngờ im lặng bơỉ thanh bóp nghẹt trong cổ họng, miệng bà ta hình chữ O khi Dodger nhảy vào lòng Catherine, thu giữ những bông hoa đào, và biến mất vào an toàn của bao hành lý này.

      Người phụ nữ hét lên với thanh chói tai, khoang tàu chuyển sang ở trong trạng thái hỗn loạn.

      Năm phút sau, Catherine và bao hành lý được chuyển ra ngoài khoang tàu cách câu nệ. đứng ở bờ vực sân vận chuyển, tấn công bởi loạt của các mùi nồng nặc: dung, ngựa, nước tiểu, kết hợp với mùi hương buồn nôn của thịt nấu chín và bánh mì nóng đến từ các quán rượu.

      Những người đánh xe ngựa gắn vào hộp, bỏ qua thái độ giận dữ của Catherine.

      "Nhưng tôi trả tiền để hết con đường tới London!", khóc.

      " trả tiền cho hành khách, phải là hai. Hai hành khách nhận được nửa hành trình. "

      Catherine nhìn bao hành lý tay đầy hoài nghi. "Nó phải là hành khách! "

      "Chúng tôi bị lỡ giờ quý giá bởi vì và con chồn sương của ," những người đánh xe ngựa cho biết, gập lại khuỷu tay của mình và lấy ra chiếc roi.
      "Cậu nhóc này phải con chồn sương của tôi, nó ... Đợi tôi, làm thế nào tôi có được đến London?"

      trong những người đánh xe trả lời kiên quyết là luật trong khoang được đặt ra. "Thư tiếp theo đến sáng mai, thưa quý . Có thể họ để cả và con vật cưng của lên hàng đầu. "

      Catherine nhìn ta trừng trừng. "Tôi muốn xe lên hàng đầu, tôi trả tiền để xe bên trong, tất cả các cách để đến London, và tôi coi đây là hình thức ăn cắp! Tôi phải làm cho đến buổi sáng ngày mai?

      người đàn ông trẻ với bộ ria mép dài được xử lý gọn ghẽ, nhún vai. " có thể hỏi nếu có phòng sẵn có, "ông đề nghị. "Mặc dù họ có thể mất lòng cho du khách với chồn sương ở lại. Ông ta nhìn xa hơn đến chỗ chiếc xe mình vào sân. "Trong số các cách, quý , hoặc được ném xuống trong khi vận chuyển. "

      Tức điên lên, Catherine dẫm mạnh đến lối vào của quán trọ. nhìn vào bao hành lý của , nơi Dodger chơi đùa với khóm đào. Là nó đủ, nghĩ trong thất vọng, rằng ấy chỉ cần có lại cuộc sống , rằng trải qua gần như toàn bộ đêm ngừng khóc và bây giờ kiệt sức? Tại sao số phận mấy tốt an bài cho Dodger ở trong túi ? "Này", hét lớn tiếng, "Cuối cùng giọt nước cũng làm tràn ly rồi đó. Dù mày có cản ta trong nhiều năm, và đánh cắp tất cả của ta những trang phục mỏng dính, và-"

      "Xin lỗi," giọng lịch .

      Catherine nhìn lên cau có. Trong thời điểm tiếp theo, chao đảo, và rồi lấy lại cân bằng trong giây lát.

      Đôi mắt trông thấy Leo và cảm thấy như bị sét đánh, Đức ngài Ramsay, trông buồn cười. giữ bàn tay của mình nhét trong túi khi đến gần trong sải chân dài thoải mái. " chắc rằng nên hỏi. Nhưng tại sao em lại hét lên với đống hành lý của em? "

      Mặc kệ những sơ suất trong cách hành xử của mình, vẫn nhìn kỹ , cách cẩn thận.

      Tầm nhìn của khoá chặt hơi thở . ấy đẹp trai, đáng và quen thuộc, Catherine gần vượt qua thúc đẩy để quăng mình vào .

      thể hiểu được tại sao lại đến với .

      Làm thế nào mà có thể mong ước rằng đến.

      Dò dẫm để đóng bao hành lí, quyết định rằng " để lộ thân phận" của Dodger trước khi tìm cho bản thân chỗ ở ổn định. " Tại sao lại ở đây, đức ngài của em?" do dự hỏi .

      nhàn nhã nhún vai. " Khi thức dậy vào sáng nay chỉ sau bốn tiếng ngủ, nghĩ rằng nó chỉ đơn giản là việc đóng đồ và có chuyến đầy hấp dẫn đến Haslemere và thăm" Leo ngừng lại và nhìn dòng chữ cửa. " Khách sạn Spread Eagle. cái tên bất ngờ." Miệng méo xệch trước vẻ mặt hoang mang của . Nhưng đôi mắt lại chan chứa tình cảm. đưa tay lên mặt , nâng chiếc cằm bướng bỉnh của lên và " Sao mắt em lại sưng thế này."

      " Đó là bụi đường," Catherine khó nhọc , nghẹn ngào trước đụng chạm của . muốn chạm vào như thế này mãi như thể là con mèo được vuốt ve vậy. Nước mắt trực rơi khóe mắt , nhưng để điêu đó xảy ra. Cảm xúc dành cho chỉ dừng lại ở những rung động quyến rũ lẫn nhau. Và nếu chỉ cần đứng ngoài sân vận chuyển này lâu hơn chút nữa thôi, sợ rằng mình khống chế được bản thân mất.

      " Em gặp khó khăn với xe ngựa à?" hỏi

      " Vâng, và có chiếc nào nữa cho đến tận sáng mai. Em cần phải thuê phòng tại khách sạn này."

      để thoát khỏi ánh mắt mình. " Em có thể quay trở về Hampshire với ."

      " , em thể. Em đến Luân Đôn và gặp trai em."

      " Và sau đó?"

      " Có thể em du lịch."

      " Du lịch ư?"

      " Vâng, Em du lịch vòng quanh lục địa Châu Âu. Và sau đó em định cư tại Pháp hoặc Ý."

      " Chỉ với mình em ư ?" Leo giấu thái độ hoài nghi của mình.

      " Em thuê người đồng hành cho mình."

      " Em thể làm vậy, bản thân em người đồng hành rồi."

      " Em vừa mới rời bỏ vị trí đấy rồi," bắn trả .

      Trong vài giây ngắn ngủi, có cảm xúc mãnh liệt trong đôi mắt . cái gì đó tựa nguy hiểm, như là muốn "ăn tươi nuốt sống". " vị trí mới dành cho em," tia lạnh lẽo chạy dọc cơ thể .

      " cảm ơn ."

      " Em còn chưa nghe về nó."

      " cần thiết đâu." quay lại và bộ vào tòa nhà trước mặt trong lờ mờ.

      Tìm thấy bàn của chủ khách sạn, kiên quyết đứng đợi cho tới khi có người đàn ông thấp béo đến chào hỏi . Mặc dù ông ta hói, nhưng ông ta lại có bộ râu quai nón màu xám và rất dày. " Tôi có thể giúp gì cho ?" ông ta hỏi và nhìn từ Catherine cho đến quý ông sau lưng .

      Leo trước khi có thể bày tỏ bất kì ý kiến gì của mình. " Tôi muốn thuê phòng cho tôi và VỢ CỦA TÔI."

      Vợ của ấy ư? Catherine ném về phía cái nhìn khó chịu. " Tôi muốn phòng của mình. Và tôi ..."

      " ấy đâu." Leo cười với chủ khách sạn. " Chỉ là tranh cãi nho trong cuộc sống hôn nhân thôi. ấy như vậy là do tôi để mẹ ấy đến thăm chúng tôi."

      " Ahhh..." Ông chủ khách sạn tuy có vẻ vẫn e ngại nhưng vẫn viết vào sổ đăng kí của khách sạn.

      " Đừng đồng ý. Họ rời cho đến khi họ muốn đâu. Lúc mẹ vợ tôi đến thăm cũng là lúc chuột lao mình vào mèo và van xin được ăn thịt ( Nolycat: chả hiểu gì cả ông chủ khách sạn ơi ^^). Tên ngài?"

      " Ông bà Hathaway."

      " Nhưng..." Catherine bắt đầu tức giận. đột nhiên sững lại khi cảm nhận được rung lên của túi hành lí của mình. Dodger muốn được ra ngoài. phải giấu cậu nhóc này cho tới khi an toàn ở phòng . " Được rồi," ngắn gọn. " Và làm ơn nhanh lên"

      Leo cười. " Tình của , em tha thứ cho sau chuyện vừa rồi sao?"

      ném về phía cái nhìn mà có thể giết chết ngay tại chỗ.

      Trước mất kiên nhẫn của Catherine, phải mất đến mười phút cho mọi sư sắp xếp được hoàn tất, bao gồm cả việc đảm bảo chỗ nghỉ ngơi cho người đánh xe ngựa và người hầu của Leo. Hơn nữa, hành lí của Leo- hai túi du lịch cỡ lớn- cần phải được kiểm tra. " nghĩ thể đuổi kịp em cho tới khi đến Luân Đôn," Leo , và khuôn mặt vẻ bẽn lẽn ( Nolycat: á......sặc >.<)

      " Tại sao lại chỉ đặt phòng?" thầm

      " Vì mình em an toàn. Em cần bảo vệ."

      nhìn trong cơn giận dữ. " mới là người em cần phải được bảo vệ khỏi!"

      Họ được dẫn tới gian phòng sạch nhưng ít tiện nghi với chiếc giường bằng đồng thau cần được cọ rửa và tấm ga trải giường mờ theo năm tháng do được giặt nhiều lần. Hai chiếc ghế được đặt bên cạnh lò sưởi, chiếc được bọc da, chiếc hơn để trần. Chiếc bệ rửa mặt méo mó độc chiếm góc phòng, góc bên kia là cái bàn . Sàn nhà được quét và những bức tường đều được sơn trắng chừa chỗ cho khung ảnh nghệ thuật với khẩu hiệu được khắc đó. " Thời gian cũng như những trào lưu của thời đại chơ đợi bất kì người đàn ông nào"

      Căn phòng này thực thiếu mùi thơm cần thiết, chỉ có thoang thoảng đâu đó là hương thịt nướng ở quán rượu phía dưới

      Sau khi Leo đóng cửa lại, Catherine để túi hành lí của mình xuống sàn nhà và mở nó ra. Đầu của Dodger ngoi lên, cậu nhóc chạy loanh quanh khi thám hiểm căn phòng và rồi chui tọt vào trong gầm giường.

      " Em mang Dodger theo ư?" Leo hỏi

      " hể tự nguyện chút nào."

      " có thể nhìn thấy điều đó. Đó có phải lí do em bị đuổi xuống xe ngựa ?"

      Rồi kể nghe về vài chuyện, về những tiếng sột soạt trong túi hành lí, và làm thế nào mà chú chồn sương lại có thể " ăn cắp" được những khóm đào giả mũ của người đàn bà kia, và ngay khi về việc Dodger giả chết cổ như thế nào Leo cười lên đầy kinh ngạc. Trông thích thú như đứa trẻ thỏa mãn trong trò chơi của mình đến nỗi Catherine còn quan tâm cười hay ai khác. Thậm chí còn cười cùng , tạo nên những tràng cười khúc khích dứt.

      Nhưng bằng cách nào đó mà tiếng cười hạnh phúc ấy lại hòa cùng tiếng khóc nơi đáy lòng , và ngay khi cảm thấy nước mắt khẽ tràn mi, phải lấy tay ngăn lại dòng lệ đắng cay ấy. thể được. thấy mình chẳng khác nào người đàn bà điên, có thể cùng lúc mà khóc mà cười. Cũng chính loại cảm xúc điên loạn này là những ác mộng hàng đêm của .

      " Em xin lỗi," nên lời, lắc đầu và quên lấy tay che mặt mình. " Làm ơn hãy , em xin ."

      Nhưng trái với nguyện vọng của , Leo vòng tay ôm lấy . thu hết những run rẩy nơi vào lồng ngực mình, cứ thế mà ôm chặt lấy . cảm nhận được hôn lên vành tai nóng bỏng của mình. Hương thơm của xà phòng cạo râu nơi cứ tự nhiên mà phả vào mũi , đem lại cho mùi hương nam tính dễ chịu và đầy quen thuộc. nhận thức được rằng mình thôi nhắc lại lời xin lỗi dành cho mãi cho tới khi trả lời, giọng đầy âu yếm, dịu dàng. " Đúng vậy, em nên cảm thấy có lỗi với ...nhưng phải vì em khóc mà là vì em rời bỏ ra lời từ biệt."

      " Em để lại lá thư mà," phản đối

      " Những dòng chữ ủy mị đó ư? Và chắc chắn em nghĩ rằng chỉ điều đó thôi cũng đủ khiến lập tức chạy đuổi theo em. Và bây giờ, ở đây rồi và em cũng được an toàn rồi, và đâu. ở cùng em."

      nhận thấy bản thân đấu tranh tựa chặt vào hơn, cố gắng ghim chặt mình vào lồng ngực , vào vòng tay mạnh mẽ cho hơi ấm.

      Khi tiếng khóc chuyển thành thanh của những tiếng nấc cục, cảm thấy Leo kéo mạnh chiếc áo khoác du lịch ra khỏi bờ vai . Trong tình trạng kiệt sức của mình, nhận thấy bản thân khác gì đứa trẻ biết nghe lời, rút tay khỏi ống tay áo. thậm chí phản đối khi tháo những chiếc kẹp tóc đầu . tiếp tục tháo kính ra và để sang bên, và lấy từ túi áo mình ra chiếc khăn tay.

      " Cảm ơn," Catherine thầm, lấy khăn lau khô những giọt nước mắt, đứng đó mân mê chiếc khăn tay, do dự như đứa trẻ.

      " Đến đây nào." Leo ngồi chiếc ghế to bên cạnh lò sưởi và kéo xuống với .

      " Ồ , em thể..." , nhưng làm yên lặng bằng tiếng " Suỵt" đầy uy lực, rồi kéo vào lòng. Và bắt đầu tựa đầu vai . Hoạt động căng thằng nơi lồng ngực cứ dần dần phối hợp cùng nhịp điệu nơi . nhàng vuốt tóc . vẫn luôn lẩn tránh trước bất kì động chạm của người đàn ông nào, dù điều đó có là vô thưởng vô phạt. Nhưng trong căn phòng này, ngay tại lúc này đây, quên phần còn lại của thế giới này, có vẻ như cả hai người họ còn là chính mình nữa rồi.

      " nên đuổi theo em," cuối cùng cũng ép bản thân lên tiếng.

      " Cả gia đình đều muốn ," Leo . " Có vẻ như gia đình Hathaways thể làm được điều gì mà có những ảnh hưởng văn minh mà em mang lại. Chính vì vậy có nghĩa vụ phải mang em trở về."

      lần nữa lại suýt khóc. " Em thể trở về được."

      " Tại sao?"

      " cũng biết mà. Đức ngài Latimer chắc hẳn phải với rồi."

      " ta chỉ với đôi chút." Tay lại lần xuống vuốt lấy cổ

      " Bà của em là chủ nhà chứa phải ?" Giọng nhàng nhưng cũng rất thản nhiên, như thế việc có người bà là chủ nhà chứa là hoàn toàn bình thường vậy.

      Catherine gật đầu, cố nuốt cơn nghẹn ngào vào lòng. " Em đến sống cùng bà và dì Althea khi mẹ em trở bệnh. Lúc đầu em hiểu công việc của gia đình là gì cả, nhưng chỉ thời gian ngắn em khám phá ra . Althea đến cái tuổi mà còn được các vị khách ưa chuộng nữa rồi. Và khi em mười lăm tuổi, nhiệm vụ của em là phải kế thừa chỗ của dì ấy. Althea rằng em may mắn vì dì ấy thậm chí còn phải bắt đầu công việc lúc mười hai tuổi . Em đề nghị để được trở thành giáo hay người thợ may hay những nghề tương tự như vậy nhưng họ rằng em thể kiếm đủ tiền chi trả cho cuộc sống của em được. Làm việc cho họ là cách thu được lợi nhuận tốt nhất. Em cố gắng nghĩ về nơi nào đó để , về cách nào đó để có thể tồn tại và nuôi sống bản thân. Nhưng em nhận được bất kì vị trí nào mà có lời giới thiệu. Trừ công việc ở nhà máy, nhưng lương ở đây thậm chí còn đủ thuê căn phòng, hơn nữa nó rất nguy hiểm. Em van xin bà cho em được về ở với cha, bởi vì em biết rằng ông bao giờ để em ở đó nếu ông biết việc họ làm với em. Nhưng bà ..." vò tay vào vạt áo trong hồi ức hoảng loạn.

      Leo gỡ tay ra và áp chặt bàn tay vào đôi tay run lên của , muốn truyền hơi ấm cho , muốn kéo ra khỏi nấm mồ của sợ hãi. " Tình của , bà ta gì vậy?"

      " Rằng ông ấy biết, và đồng ý, và ông ấy được nhận phần trăm số tiền em kiếm được. Em muốn tin điều đó." thở dài đầy chua xót. " Nhưng ông ấy chắc hẳn biết điều đó, phải ?"

      Leo lặng im, ngón tay cái của nhàng cọ xát lòng bàn tay . Câu hỏi đưa ra có lẽ cần có câu trả lời.

      Cằm Catherine khẽ giật để chống lại run rẩy bao trùm cơ thể trước khi tiếp tục . " Althea mang những quý ông đến gặp em và dì ấy dặn em phải dịu dàng và quyến rũ. Dì cũng với em rằng đức ngài Latimer đưa ra lời đê nghị hấp dẫn nhất." gục mặt vào áo . " ta là người em thấy kinh tởm nhất. ta thôi " nháy mắt đưa tình" và với em rằng có những ngạc nhiên đầy thú vị dành cho em."

      Leo cố kìm nén, và ngay khi dừng lại, để tay mình chạy dọc xương sống cơ thể . " Tiếp tục ."

      " Nhưng Althea cho những điều cần thiết, bởi vì dì nghĩ rằng em sống tốt hơn khi biết những điều đó. Và những hành động dì ấy mô tả cũng là những điều em phải..."

      Tay vẫn đặt sau lưng . " Em có bị ép buộc phải " thực hành" bất kì điều gì ?"

      lắc đầu. " , tất cả những điều đó chỉ nghe thôi đáng sợ, khủng khiếp lắm rồi."

      Lòng trắc cùng những cảm thông sâu sắc khiến cho giọng của càng thêm ngọt ngào, ấm áp. " Điều đó là tất nhiên nhất là đối với mười lăm tuổi."

      ngẩng đầu lên để nhìn vào đôi mắt . quá đẹp trai. Mặc dù đeo kính nhưng vẫn có thể nhìn được từng đường nét hấp dẫn nơi . Cằm lún phún đám râu chưa kịp cạo, tia cười nơi khóe mắt , tất cả là đôi mắt mang sắc xanh hỗn tạp động lòng người của , nó pha trộn giữa màu của ánh sáng và bóng tối, của ánh mặt trời nóng bỏng và bóng dâm dịu mát.

      Leo chờ đợi trong kiên nhẫn, ôm như thể đó là việc muốn làm nhất thế giới này. " Làm thế nào mà em thoát ra được?"

      " Em đến bàn làm việc của bà vào buổi sáng nọ," Catherine , " Khi cả gia đình đều ngủ. Em cố gắng tìm tiền. Em lên kế hoạch bỏ trốn và tìm nơi nào đó để ổn định cuộc sống. Nhưng đồng shilling nào cả. Nhưng trong quyển sách bàn, em tìm thấy lá thư, nó được gửi đến cho em. Nhưng trước đó em hề biết chuyện này."

      " Từ Rutledge," Leo khẳng định chứ hỏi

      Catherine gật đầu. " người trai em hề biết tồn tại. Harry viết rằng nếu em có chuyện gì cần giúp cứ viết thư cho ấy. Em viết nhanh lá thư và cho ấy biết tình trạng khó khăn của mình, và đưa nó cho William để chuyển..."

      " Ai là William?"

      " Đó là cậu nhóc làm việc ở đó...cậu bé mang vác đồ lên rồi xuống, lau giầy và bất kì điều gì được sai bảo. Em nghĩ rằng cậu bé là con của trong những người đàn bà làm điếm ở đó.

      "Đó là cậu bé rất tốt bụng. Cậu bé chuyển lá thư đến cho Harry. Em hi vọng rằng dì Althea bao giờ biết được điều đó. Nếu chẳng may điều đó xảy ra, em sợ những điều xảy ra với cậu bé." lắc đầu và thở dài. " Ngày hôm sau em được chuyển đến nhà của đức ngài Latimer. Nhưng Harry đến kịp lúc." dừng lại trầm ngâm. " ấy làm em sợ chỉ ít hơn đức ngài Latimer chút thôi. Harry thực rất giận dữ. Lúc đó em nghĩ là ấy tức giận với em, nhưng giờ đây em mới hiểu đó là do hoàn cảnh ép buộc."

      " biết lỗi thường kéo theo tức giận."

      " Nhưng em bao giờ đổ lỗi cho Harry về những gì xảy ra với em cả. Đó phải là trách nhiệm của ấy."

      Mặt Leo bỗng đanh lại. " Có vẻ như em thuộc trách nhiệm của ai cả."

      Catherine hề dễ dàng nhún vai và . " Harry biết phải làm gì với em. ấy hỏi em muốn sống ở đâu, bởi vì em thể ở cùng ấy, ấy cũng hỏi xin ý kiến em liệu ấy có thể gửi em đến nơi xa Luân Đôn . Và em sống tại trường học tại Aberden, tên là Blue Maid."

      gật đầu. " vài nhà quý tộc gửi những con ương bướng của họ đến đó."

      " Sao biết?"

      " quen với phụ nữ từng ở tại Blue Maid. Đây là nơi khủng khiếp, ấy vậy. Thức ăn giản dị, kèm theo đó còn là những kỉ luật.

      "Em nơi đó"

      Môi khe giật. " Vậy ư?"

      " Em sống ở đó sáu năm, và giảng dạy hai năm cuối."

      " Rutledge có đến thăm em ?"

      " Có lần, nhưng bọn em vẫn thường viết thư cho nhau. Em bao giờ về nhà vào những kì nghỉ, bởi vì khách sạn thể nào bằng nhà của mình được, và Harry... ấy cũng muốn gặp em." khẽ nhăn nhó. " ấy trở nên tốt hơn rất nhiều từ khi gặp được Poppy."

      " chắc chắn rằng tại ta tốt như lời em ," Leo . " Nhưng miễn là ta đối xử tốt với em có bất kì tranh cãi nào với ta cả."

      " Ồ, nhưng Harry ấy," Catherine nghiêm túc. " Thực ấy rất Poppy."

      Vẻ mặt Leo bắt đầu trầm xuống. " Điều gì khiến em chắc chắn như vậy?"

      " Em có thể nhìn ra điều đó. Đó là cái cách khi ấy ở bên Poppy, cách ấy nhìn ấy...tại sao lại cười như vậy?"

      " Đúng là phụ nữ. Em luôn giải thích mọi thứ bằng tình . Em nhìn người đàn ông mang vẻ ngu ngốc, và em cho rằng ta bị " tấn công" bởi mũi tên của thần ái tình trong khi thực tế ta nuốt miếng củ cải dở."

      nhìn đầy phẫn nộ. " chế giễu em sao?"

      Cười to, Leo ôm chặt hơn khi cố gắng thoát khỏi lòng . " chỉ có cái nhìn về giới tính của em thôi."

      " Em cho rằng nghĩ đàn ông giỏi hơn."

      " hề. Chỉ là đàn ông đơn giản hơn phụ nữ nhiều. ngươi phụ nữ có hẳn bộ sưu tập những nhu cầu khác nhau, trong khi đàn ông chỉ có . , đừng đứng dậy. Kể tiếp cho nghe tại sao em lại rời Blue Maid."

      " Bà hiệu trưởng muốn em làm vậy."

      " sao? Tại sao lại như thế? hi vọng rằng em làm điều gì đó gây sốc và đáng bị khiển trách."

      " . Em cư xử rất đúng mực."

      " Ồ, xin lỗi vì vậy."

      " Nhưng bà hiệu trưởng Marks gọi em đến phòng làm việc vào buổi chiều nọ, và..."

      " Marks?" bỗng to. " Em lấy tên của bà ấy ư?"

      " Vâng. Em rất ngưỡng mộ bà ấy. Em muốn được giống như bà ấy. Bà ấy có nghiêm khắc nhưng lại rất tốt bụng và điều gì có thể tác động đến điềm tĩnh của bà ấy. Em đến phòng làm việc, bà ấy rót trà và chúng em chuyện rất lâu. Bà ấy rằng em làm việc của mình rất tốt, và em được chào đón trở lại và tiếp tục giảng dạy trong tương lai. Nhưng trước tiên bà ấy muốn em rời Aberden và khám phá thế giới bên ngoài. Em bảo với bà ấy rằng việc phải rời khỏi Blue Maid là điều cuối cùng em muốn làm trong cuộc đời này, và bà ấy cho em lí do tại sao em nên làm vậy. Bà ấy nhận được lời từ người bạn tại công ty cung cấp việc làm ở Luân Đôn rằng gia đình của ... " trường hợp bất thường", khi từ này, nghĩ đến người phụ nữ, người mà có thể đóng vai trò là nữ gia sư và cả là người đồng hành của hai chị em mà trong hai người đó mới đây bị đuổi học."

      " Đó có thể là Beatrix."

      Catherine gật đầu. " Bà hiệu trưởng nghĩ rằng em có thể hợp với gia đình Hathaways. Lúc bấy giờ em hề mong chờ em và gia đình lại hợp nhau cả. Em đến phỏng vấn, và em nghĩ rằng cả gia đình thực hơi điên rồ chút, nhưng lại là theo những cách đáng nhất. Và em làm cho gia đình được gần ba năm, và em rất hạnh phúc, còn bây giờ ..." đột nhiên sững lại và nhăn nhó.

      " , ," Leo vội vàng, với lấy tay , " đừng bắt đầu chuyện đó nữa."

      Catherine bất ngờ khi cảm nhận được môi chu du , nhắm mắt lại đế quên những giọt nước mắt lăn. Khi mà cuối cùng cũng có thể để bản thân nhìn thẳng vào mặt , nhìn thấy nụ cười " mong manh" đôi môi . vuốt tóc và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đau buồn của với quan tâm sâu sắc, đó cũng là điều chưa từng thấy ở .

      cảm thấy sợ hãi khi nhận ra rằng bản thân phải day dứt như thế nào. Giờ đây biết được bí mật cất giấu bao nhiêu năm. Tay tìm kiếm ngực như khi con chim tung cánh phát bản thân bị mắc kẹt trong nhà vậy.

      " Đức ngài của em," trong khó nhọc, " tại sao lại đuổi theo em? muốn gì ở em vậy?"

      " ngạc nhiên khi em lại phải hỏi điều đó," lẩm bẩm trong khi vẫn vuốt ve, mơn trớn làn tóc . " đề nghị dành cho em Cat à."

      Tất nhiên rồi, nghĩ và lòng tràn đầy cay đắng. " Đề nghị trở thành tình nhân của sao?"

      Giọng của cũng giống như giọng , đều rất trầm tĩnh. " , việc làm đó chẳng có tác dụng gì cả. Trước tiên, trai em giết nếu làm vậy. Thứ hai, em quá dễ giận dỗi để trở thành tình nhân. Em thích hợp làm vợ hơn nhiều."

      " Của ai?" giận dữ hỏi

      Leo nhìn thẳng vào đôi mắt . " Tất nhiên là của rồi."

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 18
      Đau đớn và bị tổn thương sâu sắc, Catherine mãnh liệt đấu tranh chống lại sức ép nơi để thoát khỏi vòng tay ấy. " Em chịu đủ những điều khiếm nhã và trò đùa vô tình của rồi," khóc và đứng dậy

      " Mẹ kiếp, đùa!" Leo đứng dậy và tiến về phía . lùi lại phía sau, lại tiến tới mà vồ lấy , và vụt . Cứ như thế cho tới khi Catherine phát bản thân ngã xuống giường từ bao giờ.

      Leo nhàng kiểm soát bản thân mà ngã nhào xuống với , đó thực cuộc tấn công đầy bất ngờ dành cho Catherine. cảm nhận được sức mạnh nam tính nơi uy hiếp nơi váy , thúc giục khẽ mở chân mình, , với những khối cơ bắp mạnh mẽ của thân mình ghim xuống. quằn quại trong đau đớn khi mà kích thích nhanh chóng xâm chiếm và mơn trớn cơ thể . càng cố gắng xoay sở mọi chuyện lại càng trở nên tồi tệ hơn. nằm dưới thân trong khi đôi bàn tay cứ thôi nắm lại rồi lại buông ra trong vô vọng.

      Leo nhìn sâu vào đôi mắt , giờ đây bên ngoài vẻ tinh quái trong đôi mắt khó nhận ra biểu khác. Đó là vẻ quyết tâm chưa từng thấy, và cũng chính điều này làm Catherine khỏi bối rối.

      " Hãy cân nhắc điều đó Marks à. Lấy giải quyết cả hai vấn đề của chúng ta. Em được bảo vệ dưới tên . Em cũng phải rời khỏi gia đình mà em quý. Và họ còn thúc giục kết hôn nữa."

      " Em là đứa con hoang," ràng như thế là người nước ngoài bập bẹ học tiếng . " tử tước. thể cưới người có xuất thân thấp kém như em được."

      " Thế công tước Clarence sao? Ông ta có đến mười đứa con ngoài giá thú cùng nữ diễn viên...Tên bà ta là gì nhỉ...?"

      " Bà Jordan."

      " Đúng rồi. Là bà ta. Con của họ tất cả chẳng phải là những đứa con hoang hay sao, nhưng vài trong số đó vẫn kết hôn cùng những nhà quý tộc đó."

      " phải là công tước Clarence."

      " Đúng rồi, phải. hơn gì em cả, mang trong mình dòng máu quý tộc. kế thừa tước vị này hoàn toàn là ngẫu nhiên, là may mắn."

      "Hai chuyện này liên quan gì đến nhau cả). Nếu kết hôn cùng em, mọi chuyện trở nên tồi tệ, và thích hợp và nhiều tai tiếng kéo theo sau đó, khiến mọi cánh cửa đóng trước mặt ."

      " Lạy chúa tôi. để cho hai em của mình lấy những người Gypsies. Những cánh cửa đó đóng sẵn rồi, những thế chúng còn được chốt và đóng đinh lại."

      Catherine thể suy nghĩ thông suốt được, gần như thể nghe thấy giọng nữa, có những tiếng phản đối dữ dội bên tai . Quay mặt khi môi tiến đến gần, Catherine trong tuyệt vọng. " Cách duy nhất để chắc chắn giữ được tòa nhà Ramsay cho cả gia đình phải cưới quý Darvin."

      cười to đầy chế nhạo. " Đó cũng là cách duy nhất chắc chắn khiến giết em mình." ( nolycat: từ này nguyên bản là sororicide. Và ý của Leo của chúng ta là giết quý Darvin đó, hic mà quý biết, trơ trẽn chịu được à ^^)

      " Chắc chắn gì cơ?" hỏi trong hoang mang.

      " Giết em ."

      " , định là giết vợ phải ?" ( nolycat: còn từ này nguyên bản là uxoricide)

      " Em chắc chứ?"

      " Tất nhiên rồi. Uxor là tiếng Latinh của từ " vợ"..."

      " Vậy sororicide là gì?"

      " Là giết chị hay em của ai đó."

      " Ồ vậy à, vậy nếu phải cưới quý Darvin, cuối cùng phải làm như vậy thôi." nhìn cười. " Vấn đề là, bao giờ có thể trò chuyện cùng ta được."

      Có thể đúng. Catherine sống cùng gia đình Hathaways đủ lâu để quen với cách đùa của họ, họ thường vòng vo, có thể là bắt đầu từ vấn đề ô nhiễm ngày càng tăng của sông Thames, và kết thúc tranh luận về việc có hay Bá tước Sandwich thực phát minh ra bánh mì. Catherine cố nín nụ cười đầy chua xót khi nhận ra rằng mặc dù có thể mang được chút hơi thở của cuộc sống văn minh cho cả gia đình Hathaway nhưng dường như ảnh hưởng của họ hướng tới còn đáng kể hơn nhiều lần.

      Leo bắt đầu cúi thấp đầu, và hôn lên cổ với nhịp điệu nhàng mà uyển chuyển, chừng đó thôi cũng đủ khiến lúng túng đến phát run. ràng là quên câu chuyện về quý Darvin. " Đồng ý Cat. Hãy em lấy

      " ra sao nếu em thể cho người thừa kế hợp pháp?"

      " có gì được đảm bảo mãi mãi cả." Leo ngẩng đầu lên và nhìn cười. " Nhưng em hãy nghĩ về những nỗ lực sắp tới của chúng ta cho chuyện đó, nó rất vui, rất đáng để chờ đợi cho mà xem."

      " Em muốn phải chịu trách nhiệm về việc mất tòa nhà Ramsay."

      Vẻ nghiêm túc bỗng hiển gương mặt . " ai bắt em phải chịu trách nhiệm về chuyện đó cả. Nó chỉ là ngôi nhà. hơn kém. trái đất này, có công trình kiến trúc nào tồn tại mãi mãi cả. Nhưng gia đình, tổ ấm có thể, nó luôn vĩnh hằng."

      Vạt trước áo của được nới lỏng. nhận ra rằng từ từ cởi bỏ quần áo trong khi hai người chuyện. chuyển động để ngăn lại, nhưng vẫn " nỗ lực hết mình" để phơi bày vẻ đẹp tự nhiên của , nỗ lực ấy cuối cùng cũng để lộ ra chiếc áo nịt ngực đầy mê hoặc.

      " Bởi vậy điều duy nhất em phải có trách nhiệm," những ham muốn nguyên thủy khiến giọng trở nên khàn khàn, " là lên giường cùng bất kì lúc nào muốn, là tham gia vào những nỗ lực tạo ra người thừa kế hợp pháp cho ." Ngay khi Catherine quay mặt và thở hổn hển, thầm vào đôi tai nhạy cảm của . " lấp đầy tâm hồn em, cùng em đến đỉnh cực lạc. quyến rũ toàn bộ con người em, cả thể xác lẫn tâm hồn. Và em chắc chắn thích điều đó."

      " là người đàn ông ngớ ngẩn và kiêu ngạo nhất mà em từng gặp- ôi , làm ơn đừng làm như vậy." lướt đôi tai nhạy cảm của bằng đầu lưỡi mình,- mơn trớn mượt mà ẩm ướt. Mặc kệ những phản đối của Catherine, Leo hôn và liếm đường cong nơi cổ theo cách của riêng . " Đừng," kêu lên, nhưng tiếng hét của nhanh chóng bị nuốt xuống, đợi được lâu hơn nữa để chiếm lấy môi trong hổn hển lan tỏa toàn bộ bầu khí, để lưỡi của mình chơi đùa trong khuôn miệng nhắn, đáng mà đầy mê hoặc kia. Những cảm giác, vị giác và khướu giác dành cho khiến say sưa đến mê mẩn. để vòng tay mình được thỏa lòng mong ước mà ôm lấy cổ đầu hàng cùng tiếng rên lên yếu ớt.

      Ngay sau khi khuôn miêng được kiếm tìm, khám phá và làm cho mê mẩn, Leo ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào đôi mắt vẫn còn sững sờ của . " Em có muốn nghe phần thú vị nhất trong kế hoạch của ?" khó nhọc hỏi .

      " Để có thể "cùng" quý thành như em trước tiên phải làm em hư hỏng ."

      Catherine mơ hồ nghe thấy bản thân cười khúc khích trong ngạc nhiên đến thảng thốt. " nghi ngờ gì là giỏi và thành thạo việc đó."

      " Đó là năng khiếu," cam đoan với . " Bí quyết của tìm hiểu điều em thích nhất, sau đó chỉ cho em hưởng thụ" điều đó đôi chút. chòng ghẹo em cho tới khi em hoàn toàn chịu đựng được nữa."

      " Nghe điều đó chẳng dễ chịu chút nào."

      " Em nghĩ là ư? Sau đó em ngạc nhiên với chính bản thân mình khi van xin được làm lại điều đó."

      Catherine thể kiềm chế được tiếng cười rúc rích của bản thân. Ngay sau đó, cả hai người họ đều bất động, đỏ mặt và nhìn chằm chằm vào nhau chớp mắt.

      nghe thấy bản thân thầm , " Em sợ."

      " Tình của , biết," Leo nhàng . " Nhưng em phải tin ."

      " Tại sao?"

      " Vì em có thể."

      Họ tiếp tục ghim chặt ánh mắt vào đối phương. Catherine trở nên tê liệt. Nhưng gì cầu là điều thể. Phải trao mình cho ai đó và đặc biệt người đó là điều đáng nguyền rủa. Bởi vậy lẽ ra nên phải cảm thấy dễ dàng khi từ chối . Nhưng khi cố gắng ép bản thân tiếng " " lại phát bản thân bất lực trong việc thốt lên bất kì thanh nào.

      Leo bắt đầu cởi váy áo của , kéo giật áo choàng của ra trong gấp gáp. Và Catherine để làm vậy. Thực tế còn giúp nữa, nới lỏng dải dây buộc với đôi bàn tay run rẩy, nâng hông mình lên và để cho cánh tay của mình được tự do. nhàng cởi khuy áo lót của , trái ngược với những hành xử quen thuộc và dễ dãi của đối với quần áo lót của những phụ nữ trước đó. Tuy nhiên với vội. chậm rãi và thong thả khi lột bỏ từng lớp vật cản .

      Cuối cùng Catherine cũng trở nên trần truồng trước mặt , gì ngoài làn da ửng đỏ cùng những vết hằn tạm thời của viền chiếc áo lót cùng những đường nối của váy áo. Tay Leo bắt đầu xuống cơ hoành của , đầu những ngón tay chuyển động nhạy cảm những đường cong yếu ớt của cơ thể như nhà du hành thám hiểm những vùng lãnh thổ chưa được khám phá vậy. Biểu của nhàng và say mê, đặc biệt là khi bàn tay lướt bụng ...thấp hơn nữa... nhàng mơn trớn đám cỏ xoăn thân mật mịn màng như lông tơ.

      " Em vàng hoe ở khắp nơi," thầm.

      " Nó có...làm hài lòng ?" e thẹn hỏi , rồi ngay lập tức thở hổn hển khi chuyển tay mình lên phần căng tròn kia.

      tia cười trong giọng của . " Cat, mọi thứ thuộc về em đều rất đáng , thể kiềm chế bản thân được." Những ngón tay bắt đầu vuốt ve đôi gò bồng đảo cao, tròn và săn chắc của , trêu đùa đỉnh hoa đó cho tới khi nó săn lại và ửng hồng. cúi xuống và thu toàn bộ nơi đẫy đà ấy vào miệng mình mà hút lấy mật ngọt.

      Trái tim bỗng lỗi nhịp khi nghe thấy tiếng động ở dưới nhà, tiếng vang của chiếc đĩa bị rơi vỡ trong quán rượu và giọng hét to. thể tưởng tượng được rằng cuộc sống vẫn trong vòng quay của nó, mọi người vẫn làm việc như thường nhật còn ... khỏa thân trong vòng tay của Leo

      tay đẩy hông lên, áp vào chiều dài cứng rắn của cơ thể mình. rên rỉ đôi môi , chợt thấy chấn động bởi những cảm xúc mãnh liệt của bản thân, muốn mãi mãi được ở trong như thế này. hôn cuồng nhiệt, với lấy tay mà áp chặt, hai đôi tay cứ thế mà gắn bó mật thiết trong nhịp điệu tương ứng. Những bước di chuyển tràn ngập khoái cảm mang lại đưa lên những nấc thang cảm xúc mới lạ. Gần hơn, gần hơn nữa, những làn sóng vuốt ve thôi thúc tiến lên phía trước... nhưng ngay sau đó từ từ rời khỏi cơ thể .

      kêu lên thanh đầy kích động, cơ thể đau nhức với cảm xúc khó tả- tựa như chưa thỏa mãn điều gì đó

      Leo đứng dậy và cởi quần áo của mình, để lộ ra cơ thể nam tính mạnh mẽ với những múi cơ rắn chắc đầy hấp dẫn. ngực là đám lông đen mê hoặc, và còn nhiều hơn nữa ở phía dưới cơ thể. có thể nhìn thấy là cơ thể rất sẵn sàng để phối hợp cùng . Bụng quặn lại trong cảm giác lo lắng đề phòng. trở lại với , mang lại gần hơn để hai cơ thể tìm được đến với nhau trong cảm xúc cấp bách.

      ngập ngừng trong nỗ lực khám phá , những ngón tay di chuyển ngực rồi chạy dọc bên cạnh sườn, đụng chạm mượt mà ấy gây cho chấn động đáng để chờ đợi. Tìm thấy những vết sẹo là di tích của vụ tai nạn gần đây, đặt đôi môi mình lên đó. có thể nghe được hơi thở khó nhọc của . Nhận được khuyến khích từ phía , chầm chậm hạ mình xuống giường, bắt đầu cọ xát mũi và miệng mình lên khuôn ngực rắn chắc muốn phát hỏa của . Mỗi nơi hai cơ thể được giao hòa đều cho cảm giác choáng váng, cảm nhận được những múi cơ như thắt chặt lại trước đáp lại của bản thân

      Cố nhớ về những chỉ dẫn của dì Althea nhiều năm trước, cúi xuống cơ thể căng lên đầy khêu gợi của . Làn da là điều gì đó mà chưa từng được cảm nhận, mỏng và trơn mượt. Đầy rụt rè, tiếp tục cúi xuống hôn lên phần nam tính đầy ngạo nghễ của , đôi môi lướt qua những mạch máu phập phồng. nhìn lên để phán đoán phản ứng của , nhìn dò hỏi.

      Leo gần như thể thở bình thường được. " Em là người phụ nữ đáng nhất, ngọt ngào nhất..." thở hổn hển khi tiếp tục chiếm lấy miệng và cười cách phóng đãng. " , tình của ...nó ổn cả thôi." Cúi xuống với , kéo lên bên cạnh mình.

      Bây giờ đây, còn mong muốn nhiều hơn nữa, muốn đặc quyền hơn nữa trong cái cách để cho được chạm tới đỉnh cực lạc. kì lạ, khi làm thế nào mà có thể dễ dàng kiểm soát như vậy, khi mà họ từng là những đối thủ vô cùng ác liệt của nhau. nhàng tách đùi ra, cho cảm nhận được bản thân trở nên ẩm ướt khi chạm vào tại nơi kín đáo ấy. trêu chọc đám cỏ xoăn mềm mại đầy thân mật, tinh tế tìm kiếm nơi êm ái kia.

      nghiêng đầu dựa vào cánh tay , nhắm mắt và thở hắt khi ngón tay bắt đầu trượt vào bên trong .

      khoái lạc dường như lan tỏa trong Leo trước đáp lại của . cúi đầu xuống bầu ngực . dùng răng mình nhàng " gặm nhấm" nơi đẫy đà ấy cùng phối hợp chậm rãi của đôi tay mình. Có vẻ như toàn bộ cơ thể phản ứng thành lại nhịp điệu đầy thuyết phục và ngọt ngào ấy, mỗi rung động, mỗi nhịp đập, mỗi suy nghĩ mọi thứ đều dâng trào và cứ hết lần này tới lần khác cho tới khi tất cả tích lụy lại đem đến những khoái lạc mê mẩn lòng người. nức nở, cơ thể trở nên căng phồng, muốn để cho dòng cảm xúc ấy cuốn bản thân mãi

      trở nên ràng hơn trước mặt , thở hổn hển nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ bừng của . vươn người lên kéo lại gần mình, cố gắng điều chỉnh cơ thể mình để phối hợp cùng . khi ở đúng vị trí, thúc mạnh vào trong vùng kín mỏng manh của , cảm giác đau buốt, như bị tách đôi cơ thể lan tỏa khắp người . thúc vào sâu hơn nữa. hoàn toàn ở trong , với xâm nhập lúc nhàng chậm rãi, lúc mạnh mẽ dữ dội, tất cả đó là xâm nhập ngừng nghỉ. chỉ rời khỏi khi mà bản thân thể chịu đựng được tiếp xúc xác thịt thân mật như thế này nữa, nhưng vẫn ở đó và làm dịu lại những cảm xúc trong . Miệng trượt nhàng má và cổ họng

      Phút giây thân mật này, cái cảm giác được giữ trong cơ thể mình quá tuyệt vời. phát ra bản thân cũng tiến hành xoa dịu cơ thể , lấy tay mình vuốt ve tấm lưng trơn mượt của . Gọi thầm tên , trượt đôi bàn tay mình qua hai bên cạnh sườn và thúc giục tiếp tục. bắt đầu đẩy vào trong với thận trọng. Tuy nó thực vẫn rất đau, nhưng có điều gì đó run rẩy bởi những chấn động mới của trạng thái mê ly. Và theo bản năng nào đó mở rộng thân mình để kéo lại gần hơn nữa.

      những thanh tạo nên, những tiếng rên rỉ dịu dàng cùng hơi thở khó nhọc. Nó trở nên dễ dàng hơn cho khi phối hợp cùng , hông cứ tự nhiên mà nâng lên với mỗi chuyển động về phía trước, cảm giác trơn tuột của da thịt tràn ngập cùng những hơi thở dồn dập đến hổn hển. Đầu gối cong lại, chủ động di chuyển lại gần hơn nữa. Cơ thể bỗng run lên dữ dội, có tiếng càu nhàu như là bị đau phát ra từ cổ họng .

      " Cat...Cat..." Leo bất ngờ rút ra khỏi cơ thể , và cảm thấy những mạch đập ẩm ướt làn da mình. ôm chặt, rên rỉ khớp nối giữa vai và cổ .

      Họ cùng nhau nằm đó, cố gắng kiểm soát nhịp thở của bản thân. Catherine thực kiệt sức, chân tay trở nên nặng trịch. mãn nguyện tràn ngập và làm dịu cơ thể , giống như khi nước ngấm vào miếng xốp khô vậy. Ít nhất trong khoảnh khắc phải lo lắng về bất kì điều gì cả.

      " Điều đó là ," uể oải . " Rằng rất thành thạo."

      Leo nặng nhọc vặn sườn, như thể chuyển động này đòi hỏi những nỗ lực to lớn vậy. áp môi mình lên vai , và cảm nhận được hình hài của nụ cười môi in lên vai . " Em ngọt ngào," thầm. " Nó giống như là làm tình cùng thiên thần vậy."

      " Sans halo," thầm, và được thưởng cho nụ cười xao động. chạm vào màng ẩm ướt bụng mình. " Tại sao lại làm theo cách đó?"

      " Ý em là khi rút khỏi cơ thể em sao? muốn làm cho em mang thai khi mà em chưa sẵn sàng cho chuyện đó."

      " có muốn có con ? Ý em là... phải bởi vì tòa nhà Ramsay, mà là vì lợi ích của riêng ."

      Leo cân nhắc. " chung điều đó có gì đặc biệt cả. Nhưng nếu với em thi bao giờ phản đối cả."

      " Tại sao lại là với em?"

      Với lấy đám tóc của , Leo khẽ lùa tay mình vào trong mềm mại đó mà chơi đùa.

      " chắc. Có thể là bởi vì có thể nhìn em dưới dáng hình của người vợ, người mẹ."

      " có thể ư?" Bản thân Catherine cũng chưa bao giờ được nhìn mình như vậy.

      " Ồ, tất nhiên rồi. Đó là khi em ăn củ cải của mình, là khi em mắng mỏ, gắt gỏng ai đó."

      " Mẹ từng như thế sao?"

      duỗi thẳng người, chân vượt xa chân . " Đúng. Và Lạy chúa về điều đó. Cha của , chúa phù hộ cho ông ấy, là học giả uyên bác thực bị làm cho phát điên. Ai đó cần phải biết được điều đó." nâng khuỷu tay mình lên và bắt đầu quan sát . dùng ngón tay cái của mình khẽ vuốt vùng lông mày mềm mại và thanh tú của .

      " Đừng cử động, tình của . lấy khăn cho em."

      khẽ gập đầu gối lại và chờ đợi , nhìn khi rời giường và đến bồn rửa mặt. lấy mảnh khăn, nhúng nước và lau qua người mình. Lấy mảnh khăn khác, giặt nó sạch và mang lại cho . hiểu được có ý định giúp , nhưng với lấy chiếc khăn và e dè " Để em tự làm"

      Leo tìm thấy quần áo bị vứt xuống đất của mình, mặc chúng vào và quay lại với Catherine vẫn ngực trần trước mặt . " Kính của em," thầm, rồi nhàng đặt nó lên mũi . Đôi bàn tay mạnh mẽ và ấm áp . Nhận thức được có cơn rùng mình chạy dọc cơ thể , kéo chăn lên vai và ngồi ghé vào tấm nệm.

      " Marks," tỉnh táo . " Điều gi xảy ra nếu coi việc vừa rồi như là lời đồng ý của em cho lời cầu hôn của ?"

      do dự rồi lắc đầu. Ngay sau đó gửi về phía cái nhìn thận trọng nhưng kiên quyết như để chỉ ra rằng có điều gì hay làm mà có thể thay đổi quyết định của .

      Tay tìm thấy hông , rồi ép xuống tấm ga trải giường. " hứa là nó trở nên tốt hơn rất nhiều đối với em cho những lần sau, lần đầu tiên bao giờ cũng đau, nhưng cố gắng..."

      " , phải như vậy. Em thích nó." ngừng lại và gương mặt lúc này thể đỏ hơn được nữa. " Em thực rất thích nó. Nhưng ngoài khi ở giường ra dường như chúng ta hợp tính nhau chút nào. Chúng ta luôn tranh cãi."

      " Điều đó xảy ra nữa. Mọi thứ trở nên tốt đẹp. để cho em thắng trong mọi cuộc tranh luận, kể cả khi có đúng chăng nữa."

      há hốc miệng vì ngạc nhiên với chính bản thân mình. " có thể nhìn thấy rằng em dễ dàng bị thuyết phục như vậy. " Em sợ chúng ta tranh cãi cái gì?"

      Catherine nhìn xuống ga trải giường. " Giới quý tộc thời thượng ngày nay, các quý ông luôn tìm kiếm tình nhân còn các quý bà kiếm tìm người tình cho mình. Và em bao giờ chấp nhận điều đó." Ngay khi toan mở miệng tranh luận nhanh chóng tiếp tục. " Và bao giờ che giấu những ác cảm của minh dành cho hôn nhân. Để thay đổi ý định nhanh như vậy...dường như là điều thể tin được."

      " hiểu." cầm chặt lấy tay . " Em đúng. luôn phản đối cái ý tưởng kết hôn kể từ khi mất Laura. Và cũng tạo ra biết bao nhiêu cái cớ để cho bản thân phải đón nhận lại điều đó thêm lần nào nữa. Nhưng lại càng thể phủ nhận rằng em đáng để phải mạo hiểm. cầu hôn em nếu mà thấy có thể thỏa mãn mọi nhu cầu của cũng như em có thể đáo ứng vậy." nhàng với lấy cằm và hướng nhìn về phía mình, nụ cười môi bỗng trở nên méo mó. " Những dằn vặt lương tâm của là quá đủ cho những tội lỗi trong quá khứ rồi. ngờ rằng mình thể chịu đựng thêm được nữa."

      " Rồi chán em thôi," đầy lo lắng.

      Câu của đem nụ cười trở lại môi . " ràng là em biết có vô số những cách có thể khiến cho người phụ nữ và người đàn ông có thể làm thỏa mãn lẫn nhau. thấy chán, và em cũng vậy." vuốt lấy má với cử chỉ dịu dàng. vẫn nhìn chằm chằm vào cii. " Nếu mà tìm đến giường của bất kì người phụ nữ nào khác đó phản bội- phản bội lại vợ và chính bản thân và điều đó thể tha thứ được. bao giờ làm điều đó. ngừng lại. " Em có tin ?"

      " Có," thừa nhận. " Em luôn biết rằng bao giờ dối. có thể khó chịu, nhưng luôn thành ."

      tia ngạc nhiên trong mắt . " Vậy hãy cho câu trả lời của em."

      " Trước khi em đưa ra bất kì quyết định gì. Em muốn chuyện với Harry."

      " Tất nhiên rồi." nụ cười nữa lại ngự trị môi . " ta cưới em , còn bây giờ đây lại muốn cưới em của ta. Nếu ta phản đối, với ta rằng đây là cuộc thỏa hiệp công bằng."

      Khi ngả người về phía , mái tóc màu nâu đen của che đôi lông mày, và Cat gần như thể tin được rằng Leo Hathaway cố gắng thuyết phục lấy . Mặc dù chắc chắn hiểu được những gì, nhưng rất nhiều lời hứa vẫn bị phá vỡ cho dù người ta có nỗ lực giữ nó chăng nữa.

      Đọc được biểu mặt , Leo với lấy và áp vào lồng ngực rắn chắc của mình. " bảo em là phải sợ gì cả," thầm, " nhưng điều này phải lúc nào cũng làm được. Mặt khác, em bắt đầu tin tưởng rồi, Marks à. Và là vô ích khi dừng lại."

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 19
      Biết trước rằng phòng ăn riêng ở quán ăn có thể đông nghẹt trong khoảng thời gian nào đó, Leo cầu khay thức ăn lên tân phòng, cùng với nước nóng dùng để tắm.

      Catherine cảm thấy buồn ngủ khi cuộn mình dưới chăn trong lúc chờ đợi. choàng tỉnh và chớp mắt ngay lúc nghe tiếng cửa mở, những chiếc ghế được di chuyển, tiếng dĩa và các vật dụng va vào nhau, tiếng đập mạnh của chiếc chậu nhôm.

      bộ lông ấm, nặng tựa vào . Dodger trườn xuống dưới tấm chăn và ngáy ngay bên cạnh vai . Khi Catherine nhìn cậu nhóc, nhìn thấy được tia yếu ớt từ đôi mắt sáng và nghe thấy tiếng ngáp từ chiếc miệng xíu trước khi cậu nhóc nằm yên trở lại.

      Tự nhắc nhở rằng chỉ mặc chiếc áo của Leo người, càng thu mình dưới tấm chăn và thấp thoáng nhìn thấy vạt áo của hầu phòng.Có khi nào họ nghi ngờ chuyện xảy ra giữa và Leo sớm hơn rồi ? nhìn lại mình trong châm biếm hay tự buộc tội, có lẽ đó là tiếng cười rúc rích đầy khinh bỉ, nhưng có vẻ như hầu phòng quá bận rộn để bận tâm đến.

      Họ là gì cả nhưng thực tế là họ xách hai xô nước đổ vào chậu và quay trở lại với hai xô đầy khác. trong những đặt chiếc kiềng ba chân giữ dưới thùng nước tắm.

      Người hầu có thể rời khỏi phòng nếu Dodger bị hấp dẫn bởi mùi thơm ngon của thức ăn, xuất bên dưới tấm chăn. Cậu đứng cao lên giường và tiến đến gần khay đựng thức ăn chiếc bàn , ria mép cậu giật giật. "Ôi, đúng lúc, ta đói này", vẻ bên ngoài của cậu dường như vậy.

      Hình như trong các ấy nhìn thấy Dodger, mặt ta chuyển sang kinh sợ. "Eeeek!" ta chỉ ngón tay run rẩy về phía con chồn sương. "Nó là con chuột..."

      ", nó là chồn sương." Leo giải thích, giọng thuyết phục và đầy dỗ dành, " sinh vật có hại và văn minh, loại thú nuôi ưa thích của giới quý tộc, vậy. Nữ hoàng Elizabeth có con thú cưng là chồn sương, và thực cần sử dụng đến bạo lực với chúng."

      hầu phòng cầm lấy que cời lò sưởi và nâng nó cao lên để đề phòng tấn công.

      "Dodger," Catherine dịu dàng . "Đến đây."

      Dodger trườn về phía . Trước khi có thể đẩy nó ra, cậu liếm lên má trong cái hôn thương của chú chồn sương.

      trong những hầu phòng nhìn như vừa thấy cảnh tượng hãi hùng, trong khi những người còn lại trông như phát ốm.

      Cố gắng để mặt mình bình tĩnh, Leo đưa cho họ ít tiền boa rồi cho phép họ ra khỏi phòng. Khi cánh cửa được đóng và khoá lại, Catherine giữ chú chồn sương quí trong ngực và quắc mắt nhìn nó. "Chú mày là sinh vật rắc rối nhất thế giới và chẳng có tí văn minh nào hết."

      "Đây nè, Dodger." Leo đặt xuống đĩa gồm thịt bò và súp cải, chú chồn nhanh chóng chạy tới gần. Trong khi cậu nhóc bận rộn với bữa ăn, Leo đến gần Catherine và giữ mặt trong đôi tay dịu dàng của . hạ thấp miệng mình đến gần trong nụ hôn ngắn ấm áp. "Ăn tối hay tắm trước?" nghe thấy tiếng bụng mình kêu réo.

      Leo cười toe toét. " Có vẻ là em muốn ăn tối trước rồi"

      Bữa ăn gồm có thịt bò khoanh và củ cải hầm và chai rượu vang đỏ loại mạnh. Catherine ăn ngấu nghiến, kể cả dĩa vỏ bánh mì.

      Leo là người vui tính, kể những câu chuyện vui và đổ đầy ly rượu của . Trong ánh sáng của chiếc đèn cầy đặt bàn, khuôn mặt đẹp ,với đôi mắt xanh sôi nổi. Nó nhắc nhớ rằng đây là bữa ăn cùng nhau đầu tiên của ...chỉ hai người.

      từng lo sợ về viễn cảnh này, biết rằng ở bên người bảo vệ từng giây phút. Nhưng chút xíu đối lập nào trong cuộc chuyện này. là khác thường làm sao. gần như mong ước rằng chị em nhà Hathaway ở đâu đó bên cạnh, để có thể chia sẻ điều bất thường này. trai các và tôi bữa tối cùng nhau mà hề tranh cãi!

      Trời bắt đầu mưa bên ngoài, trời tối sầm lại nhanh chóng, mưa rơi lắc rắc, dần nặng hạt rồi chuyển sang mưa lớn át tiếng người, ngựa và các hoạt động sân để hành lý. Khi mặc người chiếc khăn choàng nặng mà Leo đưa cho , Catherine vẫn rùng mình và cảm thấy sởn gai ốc.

      "Đến lúc tắm rồi đấy," Leo , đến để quay ghế lại.

      Lo lắng dường như có ý định ở lại, Catherine đánh bạo hỏi, "Có lẽ nên cho em chút riêng tư."

      " chẳng thể nghĩ về điều đó được," . "Em có thể cần đến trợ giúp đấy."

      "Em có thể tắm mình. Và em cảm thấy tự nhiên hơn khi có ai nhìn cả."

      " có sở thích về thẩm mỹ. tưởng tượng em như Hendrickje Bathina trong tranh Rembrandt vậy, mơ màng trong nước trong, đầy mê hoặc."

      "Chắc chắn chứ?" hỏi nghi ngờ.

      "Oh, tâm hồn trong sáng. chỉ phần riêng tư khiến gặp rắc rối thôi."

      Catherine thể cười được. " có thể ở lại trong phòng, miễn là còn quay lưng lại."

      "Đồng ý." bước đến đứng bên cạnh của sổ.

      Catherine liếc nhìn thùng nước tắm với niềm vui thích. nghĩ rằng mình mong chờ được tắm đến thế. Sau khi bối tóc lên đỉnh đầu, cởi tấm khăn choàng, chiếc áo sơ mi, và đôi kính, đặt nó giường, và thận trọng nhìn xem Leo, người dường như vừa nhận ra thích đối với quang cảnh của sân đề hành lý. mở rộng cửa vài inch, để khí ẩm ướt bên ngoài tràn vào.

      "Đừng nhìn," cách lo lắng.

      " đâu. Mặc dù em cởi hết áo quần," . "Chúng có thể rất quyến rũ"

      chìm vào trong nước ấm của bồn tắm. "Em nên là em phải chịu thua khá nhiều trong ngày hôm nay." thở dài thư thái như nước ấm làm dịu những căng thẳng và nỗi đau đớn.

      "Và thích thú với việc làm người trợ giúp."

      " giúp em." , " cám dỗ quá ngọt ngào." nghe tiếng cười khúc khích. Leo giữ khoảng cách từ chỗ Catherine tắm, nhìn ra xa ngoài cơn mưa. Sau khi tắm và làm sạch người, quá mệt, nghi ngờ rằng mình có thể ra khỏi phòng tắm. Nâng cẳng chân còn ướt nước, lóng ngóng với lấy chiếc khăn tắm móc chiếc móc bồn.

      Ngay khi Catherine bước ra khỏi bồn, Leo nhanh chóng đến gần , giữ lấy chiếc khăn và phủ quanh người . Quấn khăn vào người , ôm lúc lâu. "để ngủ cùng em tối nay." gần với tóc , thầm trong câu hỏi.

      Catherine nhìn mỉa mai. " làm gì nếu em từ chối? đặt thêm phòng mới?"

      lắc đầu. " lo lắng về an toàn của em nếu ở trong căn phòng khác. ngủ nền nhà."

      ", chúng ta ngủ chung giường." ấn má mình vào ngực , thư giãn hoàn toàn trong vòng tay . là thoải mái biết bao, nghĩ trong mơ màng. Những cảm xúc ấm áp và an toàn khi ở bên . " phải nên như thế từ trước sao?" hỏi trong phút bay bổng. "Nếu như cứ như thế này, em chẳng cần phải tranh cãi với làm gì nữa."

      " cố để cư xử tốt với em, hay hai lần. Nhưng dường như tốt lắm nhỉ."

      " ? Em nhớ." Làn da , trở nên hồng hào sau khi tắm, chuyển qua màu tối hơn. "Em lo lắng. Và tin tưởng lắm. Và ...là tất cả những điều mà em lo sợ."

      Vòng tay Leo chặt hơn . nhìn xuống trong cái nhìn trầm ngâm, như thể cố nhớ điều gì đó, để nhận ra điều gì đó. Đôi mắt xanh trở nên ấm áp hơn nhiều thấy trước đó. "Hãy thoả thuận với nhau nhé, Marks. Kể từ bây giờ, thay vì cứ nhắc đến những điều xấu của nhau, chúng ta hãy cố về những điều tốt. Đồng ý chứ?"

      Catherine gật đầu, sững sờ bỏi vì dịu dàng của . Có vẻ như những câu đơn giản này tạo nên thay đổi lớn lao giữa họ hơn cả những điều trải qua trước đó. Leo cẩn thận buông ra. đến bên giường khi tắm rửa cách vụng về trong bồn, cái được tạo ra cho người đàn ông quá khổ như . nằm xuống và lơ mơ nhìn , cơ thể ấm áp của chiếm phần của chiếc giường sạch và khô. Dù cho những rắc rối chờ họ phía trước, rơi vào giấc ngủ sâu.

      Trong giấc mơ của , trở lại ngày mà vừa mới mười lăm. sống thiếu cha mẹ từ khi 5 tuổi,sống cùng với bà và dì Althea. Mẹ chết trong thời gian đó. biết chính xác lúc nào kiện này diễn ra, chỉ biết sau khi nó xảy đến. hỏi Althea rằng có được đến thăm người mẹ đau ốm của và nhận được câu trả lời rằng mẹ chết.

      biết rằng mẹ thể qua khỏi căn bệnh, rằng còn chút hi vọng nào nhưng thực tin này là cú sốc với . Catherine bắt đầu khóc thút thít, nhưng Althea kiên nhẫn được thế và quát lên, " cần phải khóc. Nó xảy ra từ rất lâu rồi và chị ấy ra kể từ giữa mùa hè." Nó đưa đến cho Catherine cảm giác hoang mang vì chậm trễ này, như thời gian ngừng trôi, như người xem kịch đến trễ giờ. được đau buồn chi vì nhỡ mất cơ hội để được đau buồn. Họ sống trong căn nhà ở Marylebone, căn cũ kĩ nhưng khá sang trọng nằm giữa văn phòng nha sĩ với bản sao của miếng răng đặt bảng hiệu và thư viện quyên góp đuợc hỗ trợ bởi quĩ tư nhân. Thư viện được sở hữu và điều hành bởi bà , người vài ngày trước để làm việc.

      Nó là nơi trêu ngươi nhất thế giới, khu nhà lớn thường được lui tới với những bộ sưu tập sách lớn và hiếm. Catherine nhìn nó chằm chằm từ của sổ của , tưởng tượng cảm giác thích thú khi đứng giữa những căn phòng với rất nhiều sách cũ. nghi ngờ rằng khí trong đó có mùi như mùi giấy da, mùi da thuộc và mùi bụi sách, mùi hương văn chương phủ đầy trong căn phòng yên tĩnh. với Althea rằng muốn làm việc ở đó ngày nào đó, lơì tuyên bố được đáp lại với nụ cười của dì và lời hứa hẹn ngày xa được như vậy.

      Tuy nhiên, mặc dù có dấu hiệu để lộ ra mục đích của thư viện là được sử dụng cho những người đàn ông khác biệt, nhưng Catherine cũng dần dần nhận ra có điều gì đó khác thường về nơi này. ai rời khỏi đó với bất kì quyển sách nào.

      Bất cứ khi nào Catherine chú ý đến điều khác lạ này, Althea và bà lại bỏ qua , hành động giống nhau mà họ cùng thể khi hỏi bao giờ cha quay lại với . Vào ngày sinh nhật mười lăm tuổi của Catherine được tặng hai chiếc áo đầm mới. cái màu trắng và màu xanh, với váy dài lả lướt nền nhà và eo sít chặt, khác hẳn với kiểu con nít thường ngày. Kể từ lúc đó, dì Althea với , nên bối tóc lên và cư xử như quý . còn là đứa trẻ nữa rồi.

      Catherine tiếp nhận nó với niềm kiêu hãnh và lòng ước ao, tự hỏi cái gì chờ ở phía trước khi mà trở thành người phụ nữ.

      Althea giải thích trước, khuôn mặt dài và ốm của trông khó coi hơn bình thường, ánh nhìn của luôn tránh né Catherine. Khu nhà bên cạnh, đúng như nghi ngờ, phải là thư viện để mượn sách. Đó là nhà chứa, nơi mà ấy làm việc từ khi chỉ mới mười hai. Đó là công việc vừa phải, đảm bảo với Catherine... để người đàn ông làm việc đó đến khi cảm thấy hài lòng, để tâm trí nơi khác và lấy lấy tiền của ta. vấn đề gì nếu cảm thấy ngưỡng mộ hay sử dụng cơ thể như thế nào, nó có thể có chút khó chịu chừng nào còn phản kháng.

      "Cháu muốn làm như thế." Catherine , mặt tái nhợt khi nhận ra tại sao những lời khuyên như thế này được đưa ra.

      Althe nhướng đôi mày cong của mình lên. "Cháu nghĩ cháu phù hợp với công việc nào khác?"

      "Điều gì cũng được trừ nó."

      " ngốc nghếch à, cháu có biết chúng ta tốn bao nhiêu tiền của để nuôi dưỡng cháu ? Vậy cháu có ý tưởng nào cho việc hoàn trả lại ? Tất nhiên là - cháu nghĩ rằng cháu chỉ mang ơn thôi sao. Nhưng đây là thời điểm để trả ơn đấy. Cháu bị ép buộc làm điều gì mà ta làm. Cháu có nghĩ rằng cháu giỏi hơn ta ?"

      "," Catherine , nước mắt tủi hổ chảy dài. "Nhưng cháu phải là bán hoa".

      "Bất kì ai trong chúng ta đều được sinh ra với mục đích, cháu thân à." Giọng Althea điềm tĩnh, có cả ân cần.

      " vài người được sinh ra được đặc ân, vài người được ban cho trở thành nghệ sĩ tài năng hay thông minh bẩm sinh. Cháu, may mắn, trung bình mọi phương diện, thông minh và hóm hỉnh bình thường và có tài năng nào đặc biệt cả. Cháu được thừa hưởng vẻ đẹp, tuy nhiên, và từ bán hoa. Vì vậy,chúng ta biết cháu được sinh ra với mục đích gì rồi phải ?

      Catherine do dự. cố để điều gì đó, những giọng ngập ngừng. "Trung bình về mọi phương diện, có nghĩa cháu được tạo ra để làm điều đó."

      "Cháu tự lừa dối bản thân mình, cháu à. Cháu là sản phẩm của hai gia đình những người phụ nữ trung thực. Mẹ cháu bất lực trong việc gắn bó với bất cứ ai. Đàn ông thể chống cự lại mẹ cháu, và mẹ cháu cũng thể cưỡng lại ham muốn. Và về phía chúng ta, bà cố của cháu là bà trùm, và bà dạy con mình làm nghề này. Sau đó được truyền lại cho ta, và giờ là cháu. Tất cả những làm việc cho chúng ta, cháu là người may mắn nhất. Cháu bị đặt vào tay những người đàn ông dừng lại đường. Cháu là điểm sáng của nghiệp chúng ta. người đàn ông thời điểm, trong cuộc thương lượng. Cháu sáng mãi theo cách đó.

      quan tâm đến Catherine kháng cự như thế nào, sớm biết rằng được bán cho đức ngài Latimer. Ông ta vẫn là người lạ đối với như tất cả những người đàn ông khác, với hơi thở chua, khuôn mặt bẩn thỉu và đôi tay nhầy nhụa. Cố gắng để hôn , tay ông ta cởi áo quần , nhìn chằm chằm như người giám thủ nhìn con gà gô trắng chết. ông ta đùa vui với vật lộn của , lầm bầm vào tai những gì ta định làm với , và kinh tởm ông ta, kinh sợ tất cả đàn ông.

      "Ta làm em đau... nếu em chống cự lại ta..." Latimer thế, chụp lấy tay , ép chúng vào dưới háng ông ta. "Em thích nó. bé của em biết thế nào, ta chỉ cho em..."

      ", đừng chạm vào tôi, ..."

      bật dậy thổn thức, ôm chặt ngực mình. "..."

      "Cat. Là . Nín nào, là đây mà." bàn tay ấm áp lướt lưng .

      vẫn khóc, má ướt đẫm dính bết vào tóc. Giọng sâu và quen thuộc. "Đức ngài của em?"

      "Đúng, đó chỉ là cơn ác mộng. Nó kết thúc rồi. Để ôm em nào."

      Đầu cảm giác như bị đập mạnh. cảm thấy yếu ớt và đau ốm, và lạnh băng vì xấu hổ. Leo ôm tựa vào ngực mình. Như thể hiểu được vì sao run rẩy thế, vuốt tóc dịu dàng. "Em mơ gì vậy?"

      lắc lắc đầu mình với thanh đầy lo sợ.

      "Có phải là chuyện xảy ra với Latimer ?"

      Sau hồi ấp úng, trả lời, "Phần nào đó."

      vuốt ve chiếc lưng co rúm lại của , và môi lướt đôi má ướt của .

      "Em lo sợ rằng đuổi theo em?"

      lắc đầu. " vài điều còn tệ hơn nữa."

      hỏi dịu dàng, "Em cho nghe chứ?"

      Đẩy ra, Catherine cuộn mình lại, quay mặt sang phía đối diện. " gì cả. Em xin lỗi đánh thức ."

      Leo di chuyển mình tới sát . run rẩy trong ấm áp khi áp sát vào , đôi chân dài gập lại bên người, trong đôi cánh tay ôm lại. Cơ thể , mùi hương của , tiếng mạch đập, phủ lên người , hơi thở sát bên cổ . thực trải nhgiệm khác thường mà người đàn ông có thể mang lại.

      hợp lý khi được cảm nhận hài lòng trong đó. Những điều mà Althea với có lẽ đúng. bán hoa bẩm sinh, được tạo ra để thu hút chú ý của đàn ông... thực là con của mẹ . kiềm chế và phủ nhận phần đó trong trong nhiều năm. Nhưng bây giờ nó ràng trước mặt , ràng như được nhìn dưới tấm kính. "Em muốn trở nên giống như người đó," buột miệng thầm.

      "Giống ai?"

      "Mẹ em."

      Bàn tay đặt lên hông . " trai em cho ấn tượng mạnh là em giống người đó." dừng lại. "Em sợ rằng em giống ở điểm nào?"

      Catherine im lặng, hơi thở ngắt quãng như thể cố nghẹn ngào bởi những giọt nước mắt toan rơi. phá vỡ cứng rắn trong với tìm thấy những cử chỉ yếu ớt mới. thích Leo hơn với những lời chế nhạo của . Dường như thể nào chống đỡ được điều này.

      hôn lên hõm sau tai . "Em ," thầm, "Đừng với là em cảm thấy tội lỗi vì cảm thấy thích thú với việc làm tình?"

      "Có lẽ, ít." .

      "Chúa lòng thành, giường với người theo đạo Thánh giáo sao." Leo duỗi thẳng cơ thể co lại của và kéo lại bên cạnh , bất kể những phản kháng của . " người phụ nữ thích nó, vậy là sai sao?"

      "Em nghĩ là nó sai với những người phụ nữ khác."

      "Chỉ em thôi, phải ?" có mỉa mai nhàng trong giọng của . "Tại sao?"

      "Bởi em là đời thứ tư của gia đình có truyền thống làm nghề bán hoa. Và dì em rằng em có bản năng tự nhiên cho việc đó."

      "Ai cũng thế cả, em à. Đó là cách để dân số thế giới tăng lên."

      ", phải thế."

      khịt mũi chế giễu. " có thứ gì có khuynh hướng tự nhiên như khi phải bán mình. Những người phụ nữ phải làm cái công việc này cũng là do xã hội đùn đẩy, cái xã hội đáng nguyền rủa ấy ném cho họ quá ít lựa chọn để họ có thể nuôi sống bản thân mình. Và như với em... chưa từng gặp người phụ nữ nào ít hiểu biết về nó." làm rối tóc . " sợ rằng theo kịp logic của em. phải là tỗi lội khi thích thú bởi đụng chạm của người đàn ông, cũng như có việc gì phải làm với thích đó. Những điều dì em với em là những mánh khoé – dùng cho mục đích nhất định" Miệng di chuyển chầm chậm cổ , ấn lên bề mặt. "Chúng ta thể để em cảm thấy tội lỗi," . "Đặc biệt khi nó bị dẫn sai đường."

      khịt mũi. "Đạo đức ko phải là hướng dẫn sai đường."

      "Ah. Đó chính là vấn đề. Em đạo đức, tội lỗi và hài lòng với những cảm xúc lẫn lộn nhau." Tay tiến đến ngực , vuốt ve nhàng. Cảm giác đó làm bụng thắt lại.

      " có gì là trái với đạo đức khi phủ nhận khoái cảm, cũng có gì là sai trái cho những ham muốn cả." cảm nhận nụ cười của làn da . "Cái em cần là những đêm dài khai hoá những khao khát của em cùng với . Nó có thể mang tất cả những tội lỗi rời khỏi em. Và nếu như nó được thế ít nhất cũng rất hạnh phúc rồi." Bàn tay phủ lên cơ thể , ngón tay cái nhàng thân mật mà trêu đùa làn tóc

      Bụng thắt lại bên dưới tay . những ngón tay tiến sâu hơn nữa.

      " làm gì vậy?" hỏi.

      "Giúp em giải quyết rắc rối của mình. , cần phải cảm ơn đâu, có gì để phải vậy cả." cười và để đôi môi mình khẽ lướt khuôn miệng xinh xắn kia, và di chuyển lên người trong bóng tối. "Em dùng từ gì để về điều này, tình của ?"

      "Cho cái gì?"

      "Cho nơi ngọt ngào này... đây này."

      Cơ thể giật nảy lên với cử chỉ quan tâm dịu dàng của . "Em có lời nào để cả."

      "Vậy em thích nó thế nào?"

      "Em có."

      cười lặng lẽ. " biết ít đấy. Nhưng người Pháp, có gì ngạc nhiên cả, có câu rất phù hợp. . Le chat."

      "Con mèo." bối rối hỏi.

      "Đúng, từ có nghĩa kép là con mèo hay phần dịu ngọt nhất của người phụ nữ. Con mèo, mèo ngoan ạ. , đừng ngại ngùng, cầu em ."

      Những từ ngữ đó làm như ngưng thở, "Đức ngài của em," chống đối lại cách yếu ớt.

      " làm điều đó," trong trạng thái sẵn sàng, những ngón tay rút khỏi để chuyển sang đùa vui với nơi nhạy cảm hõm sau đầu gối .

      cố để phát ra tiếng rên rỉ.

      " ." thầm vỗ về .

      "Làm ơn."

      Leo hôn sâu hơn, miệng mềm mại và nóng bỏng, râu cạ vào làn da mềm mại.

      "Làm ơn điều gì?"

      Người đàn ông gian xảo. ngại ngùng và che mặt lại, kể cả khi chúng ở trong bóng tối. Giọng bị bóp nghẹt trong bàn tay mình. "Làm ơn hãy em ở đây."

      Cái chạm của nhàng đến nỗi lúc đầu cảm nhận được nó, những đầu ngón tay làm kích động . "Như thế này hả?'

      "Vâng, đúng thế." Hông nâng lên mời gọi. đặt tay phủ trọn nơi đó của , xoa , dọc theo phần mềm mại ấy. Những kỹ thuật ấy đưa cơ thể tới gần đỉnh cao của khoái cảm.

      " nên làm gì khác nữa?" Leo thầm, di chuyển chầm chậm trong bóng tối. cảm nhận được hơi thở của , làm ấm lên vùng ẩm ướt, hơi thở nóng bỏng từng đợt. Hông cong lại và căng ra trong vô thức.

      "Làm tình với em."

      Giọng đầy hối tiếc ", em quá đau đớn."

      "Leo," rên rỉ.

      "Thay vào đó, hôn em được chứ? Đây phải ?" Đầu ngón tay xoáy vào nơi đó.

      Đôi mắt Catherine mở to trong bóng tối. Bị đánh thức trong choáng váng sâu sắc bởi những lời gợi ý, liếm đôi môi khô. ", em biết." quặn đau như thể cảm nhận được thở lên , những ngón tay dịu dàng giam giữ . "Vâng."

      " cầu dịu dàng hơn nữa nào."

      " cầu để ... , em thể."

      Những ngón tay trêu chọc. "Vậy chúng ta ngủ nhé?"

      giữ đầu trong tay . ".

      mủi lòng. "Em biết làm thế nào mà."

      thể. Các tiết xấu hổ bị mắc kẹt trong cổ họng của , và chỉ có thể kêu van trong thất vọng.

      Và, Leo, gã bất lịch kỳ quái ấy, cười phả vào đùi .

      "Em rất vui được cùng tìm hiểu những điều đầy thú vị ấy." trong giận dữ.

      " làm đây." bảo , giọng dày lên trong tiếng cười. "Oh, Marks, Chúng ta có quá nhiều điều để làm với em."

      "Đừng bận tâm," ngắt lời, cố gắng để di chuyển , nhưng giữ chân lại, cách dễ dàng

      " cần phải cứng đầu thế đâu." vỗ về. "Tiếp tục , điều đó. Vì ."

      khoảng lặng trôi qua. nước nước bọt, cố gắng để . "Hôn em."

      "Ở đâu?"

      "Ở dưới đó," trong run rẩy. "Giữa hai chân em ấy, xin ."

      Leo kêu lên nho trong đồng ý, "Em là tinh nghịch đấy, em ." Đầu hạ xuống và hôn vào vùng ẩm ướt ấy và cảm thấy miệng bao phủ phần nhạy cảm của , trong nụ hôn, và cả thế giới bốc cháy,

      "Đó có phải là điều em muốn ?" nghe hỏi.

      "Nhiều, nhiều hơn", khóc, thở hổn hển.

      Lưỡi bắt đầu di chuyển, thưởng thức những đường nét cơ thể . Cơ thể căng ra khi từ từ thúc và gõ nhè , khoái lạc lan tỏa xuyên suốt cơ thể . đẫm ướt trong nhục cảm, mỗi cạnh lưỡi của mở ra càng lúc càng nhiều thỏa mãn. Lòng bàn tay úp lấy bên dưới , khum thành chậu hông , nâng lên gặp miệng . Đôi bờ vai run rẩy, tiếng thét thoát ra, các tế bào thần kinh của nhảy múa cùng luồng nhiệt nóng bỏng. Miệng lần nữa chần chừ, như thể miễn cưỡng phải ngừng lại. Trong khoảnh khắc điên cuồng cảm thấy lưỡi thâm nhập vào trong , kéo bật ra vài đợt rung cảm cuối cùng. nhanh chóng rùng mình như bị mưa tạt từ ô cửa sổ mở hé thấm lên da . chợt nghĩ Leo có lẽ cũng muốn thỏa mãn cho nhu cầu của chính mình, và thế là dịch chuyển về phía trong tình trạng rối bời đến kiệt sức. Nhưng nhàng đặt lên cánh tay và kéo mền phủ lên cả hai người họ. thỏa thê và yếu ớt, còn khả năng tiếp tục giữ tỉnh táo nữa.

      "Ngủ ," nghe rì rầm. "Và nếu em có thêm bất kỳ cơn ác mộng nào... hôn cho chúng chạy sạch ráo."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :