1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mao Sơn Chóc Quỷ Nhân - Thanh Tử (3613 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 54: dương ngũ hành đạo
      " Trầm Mộc sao? Chỉ là gỗ bình thường thôi mà!". Tiểu Mã buồn bực .

      "Cậu biết cái gì, nhân gian hay gọi là Trầm Mộc, thực chất Dương Trầm Mộc và Trầm Mộc là cùng loại cây, chẳng qua Trầm Mộc sinh trưởng ở sanh quỷ vực, tụ hiệu quả, cho nên người ta hay dùng Trầm Mộc để chế tạo quan tài, giúp vị bên trong quan tài kia hấp thu thi khí tốt hơn, tốc độ tu luyện tăng lên nhiều lần hơn.".

      Lão Quách run giọng : "Ai lại có khả năng lớn như vậy, chế tạo ra quan tài Trầm Mộc, lại còn bố trí Cửu Liên Hoàn? Chẳng lẽ... đó là vị quỷ khấu sao, nếu thế chúng ta đánh lại rồi!".
      Diệp Thiếu Dương : "Ngược lại mới đúng, bố trí hết tất cả mọi chuyện, trợ giúp cho vị trong quan tài kia tu luyện, chắc chắn là vì muốn cho nó giúp mình làm việc. Bởi vì nếu có năng lực tự mình làm rồi, hà tất phải phí công phu sắp xếp thế kia, chứng tỏ năng lực của còn mạnh bằng vị nằm trong quan tài!”.

      Mọi người nghe mấy câu đó có chút luẩn quẩn, suy nghĩ hồi lâu mới hiểu được, tạm thời yên lòng, Tạ Vũ Tình chợt hỏi: " như thế, vị trong quan tài rốt cuộc là ai?"

      "Còn hỏi sao, tất cả lục mao cương thi đều là những người năm đó chết trong ký túc xá. Họ vốn được mai táng trong sơn cốc, thế nhưng lại bị dời đến đây, luyện chế thành cương thi, chứng tỏ rằng, vị nằm trong quan tài, chính là nữ quỷ học sinh Phùng Tâm Vũ.”.
      Vừa nghe đến tên đó, Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình lập tức run rẩy.

      Tạ Vũ Tình nhíu mày: " thể nào, nàng ta phải trở thành quỷ sao, thế nào mà lại..."

      "Chỉ là hồn phách của nàng bị giam trong ký túc xá, khi phong ấn bị phá giải, đến lúc đó hồn về thi thể, trở thành quỷ thi, vừa là thi vương, vừa là quỷ thủ lĩnh, các người cứ tự hiểu lợi hại của nó. Cũng may chúng ta phát sớm, còn có thể xử lý được!".

      Diệp Thiếu Dương mở túi đeo lưng, lấy ra năm lá cờ màu tím, cắm dọc theo quan tài vòng, sau đó lại lấy ra cái chén con, rót vào chu sa và nước, cắn đầu lưỡi, phun ngụm máu lên chén.

      Lão Quách vừa nhìn thấy lập tức cau mày, máu đầu lưỡi chỉ dùng để bảo mệnh khi pháp sư gặp nạn, Diệp Thiếu Dương mới bày trận thôi phải dùng đến, đủ để lên mức độ nghiêm trọng của vấn đề, trong lòng khỏi nổi lên hồi trống lớn, chỉ vì ba vạn đồng thù lao mà hi sinh cái thân già của ta, đáng, đáng.

      Diệp Thiếu Dương đem đống hồng tuyến ngâm vào máu, vẽ lá Thiên Sư Phù, đốt thành tro, bỏ xuống chén, phù nhanh chóng hóa thành nước, ngẩng đầu lên hỏi lão Quách: "Có mang đinh đồng bảy tấc ?"

      "Có nhiều!". Lão Quách mở túi lấy ra cái bọc lớn đựng đầy đinh đồng, : "Biết hôm nay đệ cần nên ta mang theo nhiều chút!”.

      Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu với Tiểu Mã: "Muốn làm đồng tử cho tôi phải giác ngộ…".

      Tiểu Mã gãi đầu : "Những vật ly kỳ cổ quái, tôi phải đâu kiếm đây?”.
      Tạ Vũ Tình trừng mắt nhìn Diệp Thiếu Dương: "Lúc này mà ngươi còn có tâm tư giỡn.". Bên người nhiều lục mao cương thi như vậy, tuy rằng chúng nhúc nhích nhưng vẫn khiến cho thị giác và tâm lý người ta bị đả kích.

      Diệp Thiếu Dương và lão Quách cùng nhau cột lá bùa lên mỗi cây đinh đồng, mỗi cây cách nhau tám thước, tổng cộng cắm ba mươi tám cây đinh xuống mặt đất, từng cặp tương đối, hình thành con đường rộng chừng mười thước, cuối cùng đặt năm lá cờ lên trước.

      "Ngũ Hành Dương Đạo!". Lão Quách thầm hít khí, đây chính là trận pháp bí truyền của Mao Sơn, chỉ có pháp lực bài vị Thiên Sư mới có khả năng thi triển, xem ra Diệp Thiếu Dương quyết tâm hạ thủ. Cơ mà nghĩ cũng đúng, nếu như chỉ dùng trận pháp phổ thông mà muốn đối phó trăm đầu lục mao cương thi chẳng khác nào tự sát.

      "Sư huynh, đem tất cả những vật dụng khu thi trong bao bỏ vào Dương Đạo!" Diệp Thiếu Dương phân phó.

      đến nước này, lão Quách cũng còn đoái hoài gì tới mấy đồ vật quý, đem hết chu sa, hùng hoàng, gạo nếp, lá ngải cùng mọi thứ vật dụng khu thi rải lên Dương Đạo.

      Diệp Thiếu Dương hài lòng, gật đầu : "Đợi tất cả lục mao cương thi tỉnh giấc, chạy vào Dương Đạo, trận pháp làm suy yếu tu vi của bọn chúng. Các cậu hãy đứng ở Dương Đạo, chỉ cần đánh thôi, đừng để cho bọn chúng tiến đến Ngũ hành kỳ."

      Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình vừa nghe thấy cương thi tỉnh giấc, nhất thời sợ đến sắc mặt trắng bệch, Tiểu Mã run giọng : "Tiểu Diệp tử, đừng có đùa, bọn tôi biết đánh cương thi ra làm sao, bằng tay ư?"

      Diệp Thiếu Dương từ hông lấy xuống cây “Chủy thủ” sáng loáng, giao cho Tạ Vũ Tình, : "Dùng cái này để giết cương thi, đâm vào mắt bọn chúng.”.

      "Đây là...". Tạ Vũ Tình nhìn kỹ, cảm thấy quen quen: "Ơ, đây phải là vật hôm đó ngươi dùng để đối phó với quỷ nhi sao?"

      "Đúng vậy, Đinh Diệt Linh Mao Sơn, dùng để giết lục mao cương thi là chuẩn nhất!".

      Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn lão Quách, đợi mở miệng, lão Quách móc ra cây súng lục, : "Ta dùng cái này!."

      "Huynh lấy đâu ra súng lục thế?". Tạ Vũ Tình theo bản năng nghề nghiệp chất vấn.

      Lão Quách đành phải giải thích, đây là súng mô phỏng dùng đạn chu sa, chuyên dùng để đối phó với quỷ cương thi.

      "Tiểu Diệp tử, còn tôi dùng gì?". Tiểu Mã vừa thấy cả hai người đều có vũ khí trợn mắt hỏi.

      Diệp Thiếu Dương đưa Tảo Mộc Kiếm thường dùng cho cậu ta: "Dùng cái này , hiệu quả cũng tồi đâu!".

      Tiểu Mã nhìn vũ khí trong tay lão Quách và Tạ Vũ Tình, người có súng, người có Đinh Diệt Linh, lại nhìn đến Tảo Mộc Kiếm trong tay mình, nhất thời năn nỉ: "Tiểu Diệp tử, cho tôi cái khác mạnh hơn được ?”.

      "Mạnh hơn cậu dùng được, cứ như vậy !". Diệp Thiếu Dương bước vào giữa Ngũ hành kỳ, tiến tới quan tài, : "Tôi bắt đầu khai quan, thanh trừ thi khí trong cơ thể nàng, đại khái cần hai mươi phút, trong khoảng thời gian đó, nội bất xuất, ngoại bất nhập, cách khác, các cậu phải cố gắng chống đỡ trong hai mươi phút!”.

      Tiểu Mã cả kinh : "Làm được sao?"

      "Làm được cả tôi và các cậu đều chết!". Diệp Thiếu Dương vuốt tay, gọi lão Quách tiến lên hỗ trợ, sử dụng công cụ tháo rời bảy cây đinh bảy tấc nắp quan tài, hít hơi sâu, xốc nắp quan tài lên, ném qua bên.

      Bốn người cùng nhau nhìn vào quan tài, Tạ Vũ Tình kêu lên tại chỗ: "A, đúng là nàng!"
      Người trong quan tài chính là nữ quỷ gặp ở phòng 404 ký túc xá: Phùng Tâm Vũ. Nàng mặc chiếc áo sơmi, chiếc váy dài, mang tất trắng giày đen, nằm nhắm mắt, vẻ mặt điềm tĩnh an tường, da mặt vô cùng mịn màng, trông rất sống động.

      Thế nhưng từ cổ của nàng trở xuống, da toàn thân và cơ thể trở nên trong suốt, tựa như ảnh phim x-quang tráng rửa, đến mỗi cái xương cũng trông thấy ràng.

      Tiểu Mã hít hơi sâu, cả kinh : "Sao có thể như vậy?".

      "Nàng độ hóa thân thể, nếu như ngay cả đầu cũng trở nên trong suốt chính là độ kiếp thành công, trở thành thi vương, đến lúc đó chỉ cần quỷ hồn nhập vào cơ thể, biến thành quỷ thi, tất trở nên vô địch.". Diệp Thiếu Dương nhìn trái nhìn phải, tiếp: "Đừng nhìn nữa, tôi bắt đầu làm phép đây. Các cậu chuẩn bị tinh thần cho tốt !".

      xong xoay người tiến đến quan tài, đỡ thi thể Phùng Tâm Vũ ngồi dậy, tựa vào quan tài, mặt đối mặt, cắt ngón cái tay phải, dùng máu vẽ lên Quỷ Môn thi thể ba đường thẳng, hai tay kết ấn, chế trụ ở vị trí cách cổ trở xuống đúng thước ba tấc, cười : "Em , bắt đầu thôi!" ┄┈ Lam. Sắc. Thư....

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      chương 55: plant & zombie
      Diệp Thiếu Dương nhắm hai mắt lại, mở Thông Thiên Nhãn, luồng khí tím quanh thân tràn ra, bao lấy thi thể Phùng Tâm Vũ, chậm rãi tiến nhập Quỷ Môn, bắt đầu độ hóa thi khí trong cơ thể nàng.

      Thế Cửu Liên Hoàn cân đối, trong nháy mắt bị đánh phá, xung quanh đột nhiên truyền đến từng tiếng kêu như dã thú gầm gừ, tiếp đó, màn chấn động nhân tâm xuất trước mắt ba người Tiểu Mã:

      Hàng trăm con cương thi ngủ mê lần lượt sống lại, như vừa mới tỉnh ngủ đứng lên, mê man nhìn xung quanh chút, ánh mắt tập trung vào người Diệp Thiếu Dương, rống giận chạy tới, vừa tiến vào phạm vi Ngũ hành kỳ, lập tức như bị lửa thiêu đốt, cả người ồ ồ chảy ra dầu đen, lúc sau, biến thành nhúm tro cháy khét.

      Lục mao cương thi khi nảy sinh linh trí thuần túy chịu chết, nhìn xung quanh phen, phát ra Dương Đạo, như ong vỡ tổ xông lên.

      Thấy nhiều cương thi đông như kiến từ bốn phương tám hướng đánh tới, Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình bị đả kích tâm lý, sợ hãi tới cực điểm, Tiểu Mã lau mồ hôi lạnh trán, lẩm bẩm : "******, nguy cơ tiêu đời cao!".

      Lão Quách nuốt nước miếng, hào hùng vạn trượng : "Mạnh mẽ lên em, tuy chúng nó số lượng nhiều nhưng Dương Đạo rộng, tối đa chỉ có thể vào được hai con, chúng ta có ba người, vẫn có thể thủ! Tất cả liều mạng, đánh xong quay về chia tiền!"

      "Quách sư huynh đúng, liều mạng nào!". Tiểu Mã to tiếng cổ vũ, tiến lên hai bước, xắn tay áo, làm ra điệu bộ độc ác.
      Lão Quách lập tức thối lui ra sau lưng cậu: "Đúng đúng, tới , lên lên !".

      Tiểu Mã đứng tại chỗ há hốc mồm: "WTF, Quách sư huynh, lúc nãy huynh hào khí ngút trời như vậy, lẽ nào bây giờ để cho mình tôi liều mạng?"

      "Hắc hắc, súng của ta ít đạn, phải tiết kiệm để còn hỗ trợ các cậu!”.

      khi chuyện, hai con cương thi xông lên phía trước, vào Dương Đạo, đôi bàn chân đạp lên gạo nếp và hùng hoàng, lập tức xèo xèo bốc khói đen nghi ngút, trong phút chốc bị nướng chín.

      "Aaa...". Hai con cương thi đau nhức run lên, nỗ lực lui ra ngoài, những con cương thi phía sau chúng tình huống, vẫn lao về phía trước, nhất thời cả lũ bị dồn ép, tứ chi đụng vào hồng tuyến, lập tức thân hình bị đốt trụi, quay đầu lại cũng kẹt, thể làm gì khác hơn là chịu đựng đau đớn, gia tăng cước bộ, phải nhanh lên chút để hết Dương Đạo.

      Vô số hồng quang từ hai bên chu sa tuyến bắn ra, rơi vào người cương thi, kéo theo từng mảng da thịt lớn rơi xuống, hắc khí túa ra, đau đến mức cương thi gào lên.

      "Đoàng" tiếng, lão Quách nổ súng, đạn chu sa tiến vào sau gáy con cương thi, hắc khí bốc lên, thân thể cương thi co rút, mềm nhũn rơi xuống đất, hóa thành vũng nước đen.

      "Lo lắng làm gì, lên đê!"
      Tiểu Mã phục hồi tinh thần, cắn răng cái, cầm trong tay Tảo Mộc Kiếm đâm tới tấp vào người cương thi, kết quả chỉ đâm được kiếm, lại còn trúng chỗ hiểm.

      Lão Quách tức giận kêu to: "Cậu đâm vào người nó làm gì, cương thi da dày thịt béo, đâm lung tung sao có tác dụng. Phải đâm vào hốc mắt, đâm vào cổ họng, đâm vào lỗ mũi nó. Nếu như nó xoay người, chọt vào cúc hoa nó!”.

      "Ôi đệt mợ, tàn bạo quá!". Tiểu Mã lau mồ hôi, rút ra Tảo Mộc Kiếm, canh đúng con mắt trái của nó đâm vào cái, xì tiếng, nhãn cầu nổ tung, Tiểu Mã dùng sức, cắm Tảo Mộc Kiếm vào sâu trong ót, dòng máu đen chảy ra, y như dòng nước sôi trào, cương thi run rẩy rồi ngã xuống, trong chốc lát hóa thành vũng máu loãng.

      "Đen vãi, ra giết cương thi thoải mái như thế, tiểu quỷ các ngươi mau mau qua đây cho đại gia giết chết!". Tiểu Mã nhất thời hưng phấn, huơ Tảo Mộc Kiếm đâm vào mắt của những con cương thi hai bên, cương thi run lên, nhanh chóng ngã xuống đất.

      Tạ Vũ Tình thấy Tiểu Mã ngu ngốc như vậy cũng có thể giết cương, lập tức kích động tâm lý cảnh sát, nhất là tinh thần nữ hán tử, tay cầm Đinh Diệt Linh nhắm vào sau gáy con cương thi đâm xuống, Đinh Diệt Linh vốn cứng hơn Tảo Mộc Kiếm, linh tính cũng mạnh hơn, trực tiếp đâm nát xương sọ của nó, óc vỡ tung, trắng bóng, máu thi đen nhánh hòa cùng với chúng, chảy ra khắp nơi.

      "Đinh Diệt Linh lợi hại, cần bạo lực như vậy!". Lão Quách nghẹn họng nhìn trân trối.

      Phàm là cương thi tiến nhập Dương Đạo đều bị chu sa tuyến và pháp khí khu thi tước hơn phân nửa tu vi, lại gặp ba người cầm pháp khí tiêu diệt bọn chúng, Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình xung phong phía trước, nếu gặp phải phản kháng, lão Quách ở phía sau bắn bồi hỗ trợ, ba người phối hợp vô cùng ăn ý, bao lâu sau, có mười mấy con cương thi chết dưới tay bọn họ.

      "Tạ mỹ nữ!"

      Tiểu Mã đột nhiên hét lên tiếng, Tạ Vũ Tình tưởng có chuyện gì, quay đầu nhìn cậu, nhíu mày : "Sao?"

      "Hihi, thấy chúng ta bây giờ giống Plant Vs. Zombies , lão Quách là xạ thủ đậu Hà Lan, là hoa miệng rộng, tôi là..."

      "Ngươi là hoa miệng rộng đó!" Tạ Vũ Tình trừng mắt liếc cậu, buồn bực dứt, lúc này mà cậu ta còn rảnh giỡn.

      Tiểu Mã và Tạ Vũ Tình tuy rằng càng đánh càng sung thế nhưng cương thi vẫn còn khá nhiều, con trước ngã xuống, con sau tiến lên, hai người cũng phải đồng sắt, mười phút sau liền thở hồng hộc, cánh tay tê dại, cử động nổi.

      Lão Quách thấy thế đưa súng chu sa và băng đạn cho Tiểu Mã, đoạt lấy Tảo Mộc Kiếm trong tay cậu, : "Cậu nghỉ lát , ta lên trước cho!".

      "Cái này được, tôi xem tiểu Diệp tử bên kia thế nào.". Tiểu Mã nhanh như chớp chạy đến trước quan tài, cúi người nhìn lại, Diệp Thiếu Dương và người nữ kia vẫn duy trì tư thế ban đầu, lại kinh ngạc phát , da thịt người nữ thi trong suốt trở nên bình thường, da dẻ khác gì người còn sống, chỉ có hai bắp chân là vẫn còn trong suốt.

      "Đây là quay lại làm người?". Tiểu Mã cả kinh .

      "Chờ da toàn thân nàng thay đổi, lúc đó thi khí hết mọi chuyện chấm dứt.". Diệp Thiếu Dương liếc nhìn cậu ta: "Mau , đừng quấy rầy tôi, làm chuyện của cậu !”.

      Tiểu Mã trở về, thấy lão Quách và Tạ Vũ Tình vẫn đánh nhau.

      Lão Quách thấy Tạ Vũ Tình cũng dần dần cầm cự nổi, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, vội hỏi: "Tạ cảnh sát, có súng ? Súng ấy?”.

      "Có, sao?".

      "Mau lấy ra bắn chúng nó!".

      Tạ Vũ Tình ngẩn ra: "Súng cũng có thể bắn cương thi?"

      "Linh trí cương thi nằm trong não, súng uy lực lớn, nhắm vào đầu chúng nó, chỉ cần bắt nát não chúng là xong.”.

      Tạ Vũ Tình vội vàng lấy súng xuống, lui về phía sau hai bước, nhắm ngay đầu cương thi nổ súng, “Đoàng” tiếng, bắn vỡ sọ, màu trắng, đỏ, đen đồng loạt chảy ra, cương thi quả nhiên ngã xuống đất bất động, nhưng giống như bị pháp khí giết chết, hóa thành máu loãng.

      "Quả nhiên có thể!". Tạ Vũ Tình tức giận nhìn lão Quách: "Vì sao huynh sớm!"

      "Ta cũng mới nhớ ra là cảnh sát!".

      Trong tay hai người có súng, lão Quách như tràn đầy sinh lực, cục diện trong phút chốc được khống chế, đoán chừng chống đỡ hồi, Diệp Thiếu Dương bên kia cũng xong, vốn là thân Thiên Sư, đối phó với những con lục mao cương thi thành vấn đề.

      Đúng lúc này, bóng trắng từ đâu đạp lên đỉnh đầu đông đảo cương thi chạy tới, bò vào Dương Đạo, nó vừa tiến đến, lập tức thu hút chu sa tuyến công kích, vô số hồng quang đánh vào người nó, thế nhưng chỉ có thể ngăn cản nó chút, thân hình vừa chuyển, nhảy đến đỉnh đầu con cương thi, mở miệng cười với Tạ Vũ Tình…

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      chương 56: QUỷ oa tái
      “Trời ạ, là cái kia quỷ oa!” Tạ Vũ Tinh kêu, chút suy nghĩ, đó là Nhất Thương bắn ra, ở giữa quỷ oa ót, quỷ oa xoay người rơi mặt đất, nhưng ngay lúc đó lại đứng lên, cư nhiên chuyện có, đối với Tạ Vũ Tinh tà tà cười cười, đột nhiên nhảy lấy đà, từ ba người đầu lướt qua, Triều quan tài chạy .
      được, sư đệ thể động thủ, nên để tới!” Lão Quách rút ra cây táo Mộc Kiếm, cuồng chạy tới, kiếm đâm vào quỷ oa người.
      Quỷ oa quay đầu, đối với gầm lên giận dữ, mập phì thủ vỗ vào lão Quách ngực, đưa đánh bay ra xa mấy mét, phun ra ngụm máu đến. Quỷ oa tiếp tục Triều quan tài chạy .
      “Quách sư huynh, có sao chứ!” Lập tức trước muốn đỡ khởi lão Quách, bị đẩy ra.
      “Ta sao, nhanh cứu sư đệ!”
      Mã quay đầu nhìn lại, quỷ oa chạy đến quan tài hai bên trái phải, mắt thấy đuổi kịp , tuyệt vọng đối với nó thả Nhất Thương.
      “Phanh” 1 tiếng, quỷ oa toàn bộ bị đánh bay, mặt đất cổn vài vòng, đứng lên, đôi huyết màu đỏ con mắt oán độc nhìn mã.
      “Con bà nó!, Thần, ta thương pháp chuẩn như vậy?” Mã mình cũng cảm thấy bất khả tư nghị. Trong lúc bất chợt, tay từ phía sau vỗ vỗ bờ vai của , nữ nhân linh tảng vang lên: “Tránh ra.”
      Mã nhìn lại, lại là người dáng dấp rất muội tử! Buộc tóc đuôi ngựa biện, người xuyên áo da bó người quần da, cao bang bì ngoa, đem mê người tư thái vẽ bề ngoài nhễ nhại ra hết, cả người nhìn qua vô cùng giỏi giang, có loại Charlie's Angels bạo lực mỹ cảm.
      “Ngươi là...” Mã chợt thấy nàng cầm trong tay bả màu bạc súng lục, cái ngơ ngẩn, “Vừa rồi Nhất Thương, là ngươi có?”
      “Ngươi cho rằng đây?” Mỹ nữ đưa đẩy qua bên, “Thành giết chính là ngươi cương thi thôi.” Tay trái đưa đến bên hông, cởi xuống cây dường như đèn pin đông tây, ở tay cầm ấn vào, “Đèn pin” đột nhiên dài ra mảng lớn, có người thành niên cánh tay của dài như vậy, cả vật thể đen thùi, lên tầng nhàn nhạt u quang.
      [ truyen cua tui ʘʘ vn ]
      Mỹ nữ tay cầm Hắc Trượng, hướng quỷ oa chạy , quỷ oa giống như cóc tựa như quỳ rạp mặt đất, bỗng nhiên nhảy lấy đà, mỹ nữ tay nâng Trượng rơi, đánh vào nó cánh tay, phịch tiếng giòn vang, quỷ oa bị đánh bay, mỹ nữ cũng lui lại hết mấy bước, mặt nổi lên ửng hồng.


      Quỷ oa hạ xuống sau đó, lần thứ hai quỳ rạp mặt đất, ở trước mắt bao người, thân thể bắt đầu phát sinh kinh khủng biến hóa:
      mặt da thịt nứt ra, xuất mấy đạo bị châm tuyến đóng lại cái khe, bên trong là màu trắng lông tơ dạng đông tây, đầu hắc phát biến thành nâu đỏ sắc, thưa thớt vài, dường như tóc giả, cái trán hướng ra phía ngoài nhô ra đến, hốc mắt vẫn hãm đến rất sâu địa phương.
      Lưỡng chỉ con mắt con trắng phao, đột xuất ở hốc mắt bên ngoài, con lục sắc, trung gian con ngươi là màu máu đỏ, hợp với hướng hai bên treo lên khóe miệng, miệng đầy răng nanh, nhìn qua vừa khủng bố lại hung tàn, chút nào bại bởi mã đám người trước khi thấy qua bất luận cái gì lệ quỷ hoặc cương thi, ngược lại nhiều mấy phần quỷ dị.
      “Cái này chính là Chân Thân sao, nguyên lai là búp bê vải.” Mỹ nữ thản nhiên , “Ngươi bản vô thiện ác, chỉ là khí vào cơ thể, trở thành Tà Linh, ngày hôm nay Siêu Độ ngươi .” Hết tay cầm Hắc Trượng, lần thứ hai công tới, quỷ oa cũng thối lui chút nào, trước mặt mà lên, hai người đánh thành đoàn.
      “Đừng xem, cương thi qua đây!” Tạ Vũ Tinh vừa dùng súng lục nhắm ngay cương thi bể đầu, bên quay đầu hướng mã hô, mã nhanh về giúp nàng, nhưng ở quỷ oa mới vừa rồi xông vào phía dưới, Chu Sa tuyến thần hiệu thả ra xong, cây táo Mộc Kiếm kiếm hạ xuống, thể giết chết cương thi, lão Quách cũng thụ thương, chỉ bằng vào Tạ Vũ Tinh cái, nhịn được.
      Ba người bị từng bước bức lui, rất nhiều cương thi, ở Dương đạo trong càng chạy càng sâu, chỉ lát nữa là phải tiếp cận Ngũ Hành Trận, mã trong tình thế cấp bách hét lớn: “Mỹ nữ, nhanh đến giúp đỡ a, sắp bị cương thi ‘Hoa cúc bạo nổ’!”
      Hắc Y mỹ nữ cùng với quỷ oa đấu pháp, quay đầu nhìn lại, ba người kia ngu ngốc xác thực nhịn được, nàng biết khiến cương thi vào Ngũ Hành Kỳ hậu quả, cắn răng cái, lấy tay Trượng đẩy ra quỷ oa, xoay người lại sát nhập cương thi trong trận, gậy chống đến mức, cương thi từng cái bị đánh óc vỡ toang.
      Mã cả kinh : “Ngọa tào, đây quả thực là Tuyến ba xạ thủ a, đúng, là cây ngô pháo!” Đột nhiên nghĩ tới cái gì, vừa quay đầu lại, quỷ oa mò lấy quan tài bên, đôi đỏ bừng bàn tay hướng về phía diệp Thiếu Dương chộp tới, diệp Thiếu Dương nghiêng người né qua, tay còn đội lên Phùng tâm Vũ cổ, tay trái rút ra Thất Tinh Long Tuyền kiếm, đối với phía sau vung , đúng lúc này, Phùng tâm Vũ đôi máu đỏ con mắt đột nhiên mở, song chưởng chợt bóp lại diệp Thiếu Dương cổ của.
      Em ngươi! Diệp Thiếu Dương dưới đáy lòng chửi câu, nơi nào nghĩ đến, này trong thi thể còn giấu có tia tàn hồn, vẫn núp bất động, nhìn thấy có người cứu viện, mới đột nhiên làm khó dễ. Nếu như mình lúc này hai cái tay đều buông ra, đem kiếm củi ba năm thiêu giờ, diệp Thiếu Dương rơi vào đường cùng, cắn chót lưỡi, vừa cúi đầu hôn Phùng tâm mưa môi, cạy ra hàm răng của nàng, đem đầu lưỡi huyết đưa vào trong miệng nàng.
      Thiên Sư huyết, khoảng cách gần như vậy phun ra, đối phó luồng tàn hồn chơi, Phùng tâm Vũ nhất thời thân thể mềm nhũn, trong mắt huyết sắc lui sạch, hai cái tay cũng buông.
      Lần thứ hai, là làm phép, trình diễn miễn phí ra nụ hôn của mình, vẫn là ướt, cũng may lúc này đây phải Thủy Thi loại quái vật kia, mà là mỹ nữ.


      Diệp Thiếu Dương ở cảm khái, đột nhiên phía sau lưng tê rần, trực giác cảm thấy bị quỷ oa vỗ chưởng, thân thể nhào về phía trước, đem Phùng tâm Vũ đẩy ngã, còn vẫn duy trì hôn tiếp tư thế, tay trái hướng về sau vung cái bảo kiếm, đem quỷ oa đánh văng ra.
      Lúc này, Dương đạo trong cục diện ổn định lại, Hắc Y mỹ nữ lần thứ hai xông lên, tiếp được quỷ oa, tiếp tục đấu pháp.
      “Cái này xong, gắt gao.” Mã cuồng chạy tới, hướng trong quan tài vừa nhìn, diệp Thiếu Dương đặt ở Phùng tâm Vũ người, miệng đối miệng, còn ôm nhân gia cái cổ, nhất thời mục trừng khẩu ngốc, “Con bà nó!, Diệp Tử, ta nghĩ đến ngươi chết, nghĩ tới ngươi ở đây làm cái này...”
      Diệp Thiếu Dương có công phu đùa, cầm lấy nữ nhân thi cổ của, lần nữa ngồi xuống, hít sâu hơi, tiếp tục Độ Hóa, mã cũng chạy trở về bang Tạ Vũ Tinh, mấy phút sau, diệp Thiếu Dương hoàn thành Độ Hóa, buông Phùng tâm Vũ, chùi chùi miệng, xoay người lại vọt vào Dương đạo, rút ra xấp Linh Phù, ở quần thi trong lúc đó mạnh mẽ xuyên toa, đem từng cái Tử Sắc Linh Phù dán tại cương thi ót, cương thi ngay lập tức bất động.
      đến mấy phút, tất cả cương thi đều bị dán lên Linh Phù, đứng thẳng bất động. Đem ngựa cùng Tạ Vũ Tinh hai người cả kinh mục trừng khẩu ngốc. Mã đột nhiên nghĩ đến cái gì, cau mày : “Diệp Tử, ngươi Siêu Độ nữ học sinh trước khi, vì sao bắt bọn nó trước dán lại, hại chúng ta ở nơi này khổ cực nửa ngày, còn kém bị cương thi cắn chết.”
      Diệp Thiếu Dương mí mắt vừa lộn: “Những thứ này cương thi, cùng nữ nhân thi Thi Khí tương liên, hai đầu chỉ có thể bóp đầu, ta muốn là dán lại chúng nó, nữ nhân thi phải tỉnh.”
      Mã cả kinh : “Ngươi ý tứ này, người nữ kia thi so với cái này 100 con Lục Mao cương thi còn khó đối phó?”
      “Lời vô ích, số lượng nhiều có ích lợi gì, thực lực căn bản cấp bậc thượng.” Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, Hắc Y mỹ nữ còn cùng quỷ oa càng đấu túi bụi. Nhất thời cau mày : “ này người nào nha, pháp lực mạnh như vậy?”
      “Nàng chính là ta Thông Linh sư, Nhuế Lãnh Ngọc,” lão Quách ngồi dưới đất, thanh hư nhược .
      “Sư huynh ngươi tạm thời chết chứ?”
      Lão Quách gì, tức giận: “Còn có kiếm được tiền của ngươi, chết .”
      “Vậy là được, ta trước hỗ trợ.” Diệp Thiếu Dương hướng Hắc Y mỹ nữ bước nhanh tới, tăng 1 tiếng, rút ra Thất Tinh Long Tuyền kiếm, nhất thời hàn quang lập tại.
      Quỷ oa ngẩn ra, cấp tốc làm ra phán đoán, biết mình cũng phải hai người này hợp lại cùng nhau đối thủ, huống trong tay còn có Thất Tinh Long Tuyền kiếm loại này cường ** khí, lúc này tứ chi bắn ra, nhảy dựng lên, ly khai mặt đất đến năm thước thời điểm, Ngũ Hành Kỳ đột nhiên rung động, vô số Tử Quang, cùng nhau bắn ra, ở phía đan vào thành cái lưới lớn.


      Quỷ oa đánh vào online, rớt xuống, Hắc Y mỹ nữ tay mắt lanh lẹ, hoành rút ra Trượng, đánh vào quỷ oa người, quỷ oa hét thảm tiếng, thân thể hoành bay ra ngoài, chạy diệp Thiếu Dương rơi .
      “Tới đúng lúc. Ngươi hết!” Diệp Thiếu Dương niệm động Chú Văn, huy động Thất Tinh Long Tuyền kiếm, kiếm chém tới, đem quỷ oa từ hông bộ phận chém thành hai đoạn, rơi xuống đất, cổ nồng nặc hắc khí, từ trong cơ thể nó vung phát ra ngoài, từ từ tiêu tán ở trong khí.
      Mã cùng Tạ Vũ Tinh cấp tốc xông tới, nhìn kỹ, quỷ oa bị cắt mở ổ bụng trong, có nội tạng, chỉ có nhét tràn đầy cây bông.
      đúng là búp bê vải!” Tạ Vũ Tinh nhớ tới Hắc Y mỹ nữ lời khi trước, bất khả tư nghị đạo, “Búp bê vải cũng có thể thành tinh?”
      “Có hình người gì đó, cũng dễ dàng trở thành Tà Linh, nó có thể là cùng Phùng tâm Vũ cùng nhau hạ táng, bị Thi Khí nuôi, trở thành Tà Linh, hơn nữa tu vi hề kém.”
      Vô số tinh phách, từ quỷ oa thất khiếu cùng ổ bụng trong bay ra, hướng chu vi tán , nhất đạo bán trong suốt Thiến Ảnh, ở quỷ oa bên người chậm rãi nổi lên, là Liêu Thanh Thanh, hướng về phía diệp Thiếu Dương xá cái sâu, “Tạ ơn ** sư cứu ta.”
      Diệp Thiếu Dương thở ra hơi dài, bất kể như thế nào, cuối cùng cũng đem Liêu Thanh Thanh cứu ra, cùng đồ suất cũng có ăn . Mới vừa rồi này tứ tán bay tinh phách, đều là bị quỷ oa giết chết người, câu Hồn Tu luyện, hóa thành tinh phách, may mà Liêu Thanh Thanh bị câu lâu sau, nếu ... Sớm muộn gì cũng rơi vào hồn phi phách tán hạ tràng.
      “Ngươi trước bám vào bùa , theo ta trở về, giúp ngươi Tụ Hồn.” Diệp Thiếu Dương tay lấy ra lá bùa, khiến Liêu Thanh Thanh bổ xung , cất vào trong túi, lúc này mới quay đầu, dưới quan sát cái kia Hắc Y mỹ nữ, vóc người... Quá , chút nào bại bởi Tạ Vũ Tinh, bất quá hai người loại loại hình, Tạ Vũ Tinh có nữ hán tử, trách trách vù vù, mỹ nữ này cũng rất lạnh lẽo quạnh, có băng sơn mỹ nhân phái đoàn.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      chương 57: Mỹ nữ thông linh sư
      Lão Quách Nhất qua quải tới, che ngực : “Chính thức giới thiệu chút, vị này chính là Nhuế Lãnh Ngọc tỷ, Thông Linh sư, vị này chính là sư đệ ta diệp Thiếu Dương, trong điện thoại với ngươi, Mao Sơn Nội Môn duy nhất đệ tử, thứ thiệt Thiên Sư.”
      Diệp Thiếu Dương có chút đắc ý sờ sờ tóc, đối với Nhuế Lãnh Ngọc vươn tay, mặt lộ ra tự cho là mỉm cười mê người, : “Đa tạ hỗ trợ.”
      ngờ Nhuế Lãnh Ngọc chút nào nể mặt mũi, quay đầu nhìn Ngũ Hành Kỳ Trận Đạo: “Ngươi bày ra Ngũ Hành Kỳ mục đích, là muốn đưa tới cái Nữ Quỷ?”
      Diệp Thiếu Dương đòi mất mặt, cười khan tiếng, “ sai, ta Độ Hóa của nàng thi thể, nàng nhất định cảm giác được, vốn định dẫn nàng đến, chém giết của nàng Thất Phách, biết vì sao nàng .” Cúi đầu mắt nhìn bị chém thành hai khúc quỷ oa, “Ngay cả nàng thích con rối đều bị sát, nàng vẫn là có đến, biết vì sao.”
      Nhuế Lãnh Ngọc lên tiếng, tới quan tài trước, Triều nữ nhân thi quan sát hồi, : “Ngươi định xử lý như thế nào của nàng thi thể?”
      “Chỉ cần có thể cho tới của nàng ngày sinh tháng đẻ, có thi thể ở, ta có biện pháp đem hồn phách của nàng câu đến.”
      Nhuế Lãnh Ngọc thủ lĩnh, “Biện pháp này cũng tệ, nàng hồn phách vào cơ thể, tuy là miễn đại chiến trận, vẫn tốt hơn ổ trong tìm nàng. Nơi đó khí quá mạnh, có thể làm cho nàng tu vi tăng nhiều, ngươi chưa chắc là đối thủ.”
      Diệp Thiếu Dương thưởng thức nàng áo da cổ áo hạ miêu tả sinh động hai cái bán cầu, đột nhiên phát nàng quay đầu nhìn về tự xem qua đây, vội vàng đem ánh mắt dời , ho khan hai tiếng.
      Nhuế Lãnh Ngọc khinh bỉ liếc cái, : “Muốn cho nàng hồn phách vào cơ thể, ngươi trước hết đánh Khai Phong ấn, đến lúc đó Bách Quỷ đều xuất , cũng là trận đại chiến.”
      Diệp Thiếu Dương cười cười : “Có hứng thú hay hợp tác? Ta giúp ngươi muốn khoản thù lao, chí ít năm chục ngàn.”
      Mã bật cười, cố tình lấy lòng Nhuế Lãnh Ngọc, đối với diệp Thiếu Dương tễ mi lộng nhãn: “Diệp Tử ngươi quá keo kiệt, cái gì giúp nhân gia muốn thù lao, có từ ngươi hai trăm ngàn dặm phân năm chục ngàn cho người ta.”
      Diệp Thiếu Dương vẻ mặt xấu hổ, hung hăng nguýt cái: “ nha, từ thù lao của ngươi trong phân.”
      Mã ngẩn ra, nhất thời đổi lại bộ chán ngán nụ cười, cười hắc hắc: “Ta đùa giỡn, gì đó, trở lại ta tới tìm lão sắc quỷ kia, khiến cho nhiều cái này Nhuế nữ thần , năm khối câu nào, ta phải tìm muốn tám vạn!”
      Nhuế Lãnh Ngọc để ý tới bọn họ trêu đùa, thản nhiên : “Mậu Thần năm ngày mùng 4 tháng 4, giờ sửu khoảnh khắc.”
      Diệp Thiếu Dương ngẩn ra: “Cái gì?”
      “Của nàng ngày sinh tháng đẻ.”


      “Phùng tâm Vũ?” Diệp Thiếu Dương hít hơi lãnh khí, nhíu nhìn nàng: “Ngươi làm sao biết của nàng ngày sinh tháng đẻ, ngay cả canh giờ đều ràng như thế?”
      tại với ngươi nhiều lắm, tối hôm nay, có người cho ngươi biết chân tướng, ngày mai ta tìm ngươi nữa.” Nhuế Lãnh Ngọc xong, xoay người rời .
      “Ai, Nhuế nữ thần...” Mã hấp ta hấp tấp đuổi theo, hạ giọng, nhưng vẫn là bị diệp Thiếu Dương nghe nịnh hót thanh : “Nữ nhân Thần Nữ Thần, ngươi pháp lực cao cường, thu ta làm cái đồng tử thế nào...”
      Nhuế Lãnh Ngọc cũng thèm nhìn cái.
      Từ sau lưng nàng xem, tư thái càng là mê người, eo thon, cùng áo da hạ căng thẳng đầy đặn viên nguyệt... Tạ Vũ Tinh lắc đầu : “Khà khà, vưu vật.”
      “So với ngươi vóc người đẹp.” Diệp Thiếu Dương cố ý kích thích nàng.
      Tạ Vũ Tinh khoét liếc mắt, ưỡn ngực : “Đâu so với ta tốt, ừ, ngươi, đâu so với ta tốt?”
      Diệp Thiếu Dương càn rỡ đánh giá, cười đễu : “Như vậy thấy lắm, hay nhất cởi ...”
      Tạ Vũ Tinh cước đoán qua đây, diệp Thiếu Dương lắc mình tránh thoát, đổi lại phó biểu tình, quay đầu đối với lão Quách : “ em này hảo muốn biết số bốn ký túc xá rất nhiều tình, nàng rốt cuộc lai lịch gì?”
      Lão Quách buông tay cái, “Nàng đối với ngươi cái này suất ca đều lãnh đạm như vậy, ta cái hỏng bét lão nhân, ngươi cảm thấy nàng có thể theo ta cái gì ?”
      Diệp Thiếu Dương cười cười, “Lời này ta thích nghe.”
      Mã vẻ mặt chán nản chạy trở lại, diệp Thiếu Dương tà liếc mắt, : “Mã đồng tử, tìm được tân chủ tử?”
      Mã ngượng ngùng cười, “Sao có thể chứ, ta cố ý cùng với nàng lôi kéo làm quen, là muốn giúp ngươi tìm hiểu lai lịch của nàng, hắc hắc, Mã ca ta vĩnh viễn là ngươi lính hầu.”

      Diệp Thiếu Dương trợn mắt cái, “Tốt lắm, đem nữ nhân thi cõng lên.”
      “Nữ nhân thi?” Mã khẩn trương, “Cái kia gì, nàng... biết làm gì ta chứ?”
      “Nàng Thi Khí tan hết, tại chính là phổ thông thi thể, ta còn sợ ngươi đem nàng như thế nào đây.”
      “Mẹ kiếp, ngươi cái gì tư tưởng, đây chính là thi thể, ta có nặng như vậy khẩu vị sao ta.”
      Tạ Vũ Tinh phiền não khoát khoát tay, “Các ngươi đừng mò mẩm, mặt đất những thứ này cương thi làm sao bây giờ?”
      “Đốt, trăm.”
      Diệp Thiếu Dương chỉ huy mã cùng Tạ Vũ Tinh, đem cương thi đều chất ở chỗ, rắc lên bao lưu hoàng cùng rượu gạo, bốc lửa. Hỏa thiêu cháy, đem cương thi trong cơ thể thi dầu nướng ra đến, đưa đến nhiên liệu tác dụng, các loại thi dầu thiêu khô, thi thể cũng bị đốt thành đống tiêu bụi.
      Diệp Thiếu Dương đứng ở đống xác chết trước, trong lòng cũng là thở phào cái, ngày hôm nay trận chiến này tuy là hung hiểm, nhưng kết quả cũng tệ lắm,... Ít nhất... Phá chỗ này nuôi thi địa, còn cho tới Phùng tâm mưa thi thể, đem đối phó nàng, ít vài phần áp lực.
      lưng ngựa Phùng tâm mưa thi thể, mọi người đường cũ trở về, trọng vào sơn động thời điểm, lão Quách quay đầu liếc mắt nhìn chỗ này nuôi thi địa, cảm khái mà : “Ngày hôm nay trận này đấu pháp thực là kích thích, có tìm về năm đó cùng đạo gió ở chung với nhau cảm giác. Sư đệ, cám ơn ngươi. Bất quá tiền muốn trả.”
      Diệp Thiếu Dương vỗ vỗ bờ vai của , “ phần thiếu, ngược lại lại phải là tiền của ta.”
      “Nhiều, nhiều.”

      [ truyen cua tui . net ]
      tới trong giếng cạn, Mã Ngang nhức đầu gọi, miệng giếng rất mau ra tại Lý nhiều đầu, vui vẻ : “Các ngươi trở về a, đều sao chứ?”
      “Ừ, ngươi chết a, nhanh phụ tay, đem nàng túm tới.”
      Giở trò, đem Phùng tâm mưa thi thể cùng bị thương lão Quách túm tới, sau đó diệp Thiếu Dương ba người lục tục leo lên. Lý nhiều ngoẹo đầu quan sát Phùng tâm Vũ, bây giờ Phùng tâm Vũ, trong cơ thể Thi Khí tẫn ngoại trừ, da thịt khôi phục bình thường, nhìn qua trông rất sống động, càng giống như cái Thụy Mỹ Nhân, khóe miệng còn có lau nướt bọt, diệp Thiếu Dương.
      “Xinh đẹp như vậy muội tử, người nào nha đây là?” Lý Donat buồn bực .


      “Bồ của ta, trách dạng?” Mã đắc ý thiêu thiêu mi mao.
      Lý nhiều khinh thường rên tiếng, “Ngươi nên , là Thiếu Dương Ca, cái bô ta còn thư.”
      Diệp Thiếu Dương rất là đắc ý, vỗ vỗ bờ vai của , khen: “Tốt, trở lại cho ngươi phí dịch vụ.”
      Mã đau lòng : “Ngươi làm sao khắp nơi khen thưởng, đem mình làm thổ hào?”
      “Ngược lại lại phải là tiền của ta.” Diệp Thiếu Dương vẫn là những lời này, ước đoán Lưu Minh nếu như nghe được phổi đều phải tức điên.
      Từ phòng ra, trở về lúc , diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ tới quỷ oa, hỏi Lý nhiều: “Ngươi mực canh giữ ở bên cạnh giếng, người nào đều chưa từng thấy?”
      “Người?” Lý nhiều nhíu mày.
      “Quỷ, hoặc là .” Diệp Thiếu Dương trợn mắt cái, cùng đầu óc biết chuyển biến tiếng người chính là mệt.
      “Há, có, có thứ gì.”
      Diệp Thiếu Dương thủ lĩnh, xem ra quỷ oa là tắt, từ vách đá dựng đứng lật tới nuôi thi địa , nghĩ đến quỷ oa, phía trước vấn đề lại nổi lên: Ngay cả quỷ oa đều biết nơi đây phát sinh dị thường, Nữ Quỷ có thể biết, vỗ nàng cũng nên tu dưỡng được, vì sao yên tâm khiến quỷ oa người qua đây? Quỷ oa bị diệt, nàng vì sao vẫn chưa xuất ?
      Diệp Thiếu Dương nghĩ đến loại khả năng, cũng là khả năng duy nhất: Nàng bị cái gì tình, hoặc là người nào cho cuốn lấy, phân thân ra được.

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      chương 58:
      Mọi người lái xe trở về trường đại học, tuy nhiên gặp phải khó khăn khi sắp xếp cho Phùng Tâm Vũ.

      "Tôi thể ôm ta mãi được!". Tiểu Mã : "Giả làm bạn của tôi cũng sao, gương mặt rất đẹp, mấu chốt là chúng ta thể vào trường, càng đến vào ký túc xá, người biết tưởng tôi có ý đồ bất chính nên chuốc say ta!".

      Diệp Thiếu Dương suy nghĩ lát, hỏi lão Quách: "Vậy đưa thi thể đến nhà huynh nhé, được ?"

      Lão Quách vội vã xua tay: "Nghìn vạn lần được, nhà của ta có con cọp mẹ hay ăn dấm chua đầu thai, ta thể giải thích ràng với ấy, hơn nữa ngộ nhỡ người nữ kia tới giành lại thi thể, ta cũng thể đánh thắng nàng. Tiểu sư đệ, thi thể này đệ tự giữ !".

      "Đệ biết giữ như thế nào, ngay cả chỗ ở đệ cũng có."
      "Thế này , ngươi cứ tới nhà ta ở!". Tạ Vũ Tình cam lòng .

      "Nhà ?". Diệp Thiếu Dương nhất thời sáng mắt, trong đầu lập tức ra cảnh tượng sinh hoạt bay bổng, ngọt ngào cùng Tạ Vũ Tình, thế nhưng Tạ Vũ Tình chỉ cần câu chứng minh suy nghĩ quá nhiều.

      "Ta có căn nhà cũ, ngày trước vẫn cho người khác ở thuê, gần đây khách chuyển mất, ta chưa kịp đăng quảng cáo, ngươi cứ vào đó ở tạm!".

      Diệp Thiếu Dương nhún vai: "Vậy hả, tôi còn tưởng được vào ở nhà !”.

      "Bớt đắc ý, chỉ cần nhìn phẩm chất của ngươi, người khác biết còn tưởng ta bắt trộm đem về nhà!"
      Diệp Thiếu Dương tức giận : " có thấy tên trộm nào đẹp trai như tôi ?"

      Lão Quách lái xe của mình về trước, Lý Đa cũng muốn cáo từ, Diệp Thiếu Dương bèn bảo cậu ta đứng đợi có việc. Tạ Vũ Tình mở xe cảnh sát, đưa bọn họ đến nơi, đó là ngôi nhà cũ hai tầng nằm trong khu vực nội thành.

      Nhà của Tạ Vũ Tình có ba phòng ngủ, phòng khách, tuy rằng trông có vẻ cũ kỹ nhưng điện nước và đồ gia dụng đều đầy đủ, trong phòng vệ sinh còn có máy nước nóng, so với ký túc xá vẫn tốt hơn.

      Diệp Thiếu Dương nhìn trái nhìn phải, hỏi: "Lúc bé ở đây sao?"

      ", đây là nhà cũ của ông nội ta, ông nội ta mất, để lại nhà cửa cho cha ta.". Tạ Vũ Tình xong lấy chăn đệm trong tủ vật dụng, quay đầu hỏi: "Mấy người ở?".

      "Tôi cũng ở đây!". Tiểu Mã xoa xoa tay, cười khì khì: "Tôi muốn thuê phòng trọ mà ngặt nỗi có tiền, ở đây lại được miễn phí, rất tốt rất tốt."

      Tạ Vũ Tình hừ tiếng: "Tưởng ở miễn phí là dễ lắm sao, ăn ngủ lấy tiền, nếu ngươi muốn, ta vẫn có thể tống cổ ngươi bất cứ lúc nào!”.

      Tiểu Mã sợ đến mức liên tục xua tay: " có, tôi rất hài lòng!"

      Mọi người cùng nhau bày giường đệm, Tiểu Mã đem thi thể của Phùng Tâm Vũ đặt lên giường. Tạ Vũ Tình ngồi xuống, hỏi Diệp Thiếu Dương: "Tiếp theo làm gì?"

      Diệp Thiếu Dương suy nghĩ chút, : "Nhuế Lãnh Ngọc tối nay có người tới báo cho tôi biết chân tướng, tôi chờ, đừng lo!”.

      Tạ Vũ Tình thắc mắc: "Ai tới báo cho ngươi biết chân tướng? Mà chân tướng gì?"

      "Tôi đâu biết!". Diệp Thiếu Dương nhún vai, đột nhiên suy nghĩ, có khi nào Nhuế Lãnh Ngọc tự mình đến , đêm còn dài, còn có thể tâm được nhiều chuyện, cảm thấy hối hận khi để Tiểu Mã ở lại đây.

      "Vậy được, ngày mai ta đợi điện thoại của ngươi. Nhớ kỹ, được phá hư đồ đạc trong nhà.". Tạ Vũ Tình bỏ lại chìa khóa, nhanh chóng rời khỏi.

      Diệp Thiếu Dương lấy điện thoại di động ra, dựa theo dãy số của Nhuế Lãnh Ngọc mà lão Quách cung cấp, gọi tới, sau hồi mới nghe thấy thanh lạnh lùng của nàng: "Ai đấy?"

      "Tôi đây, Thiếu Dương ca của em đây!". Diệp Thiếu Dương chút khách khí làm quen: "Em tối nay có người đến tìm tôi, là em sao?"

      " phải."

      Diệp Thiếu Dương nhất thời thất vọng: "Vậy để tôi cho em địa chỉ của tôi..."

      " cần, có thể tới tìm ngươi!". Nhuế Lãnh Ngọc thèm chào tạm biệt, lập tức cúp máy.

      Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn Lý Đa: "Cậu gọi điện thoại cho Hồ Soái, kêu mau mau tới đây!”.

      Lý Đa : "Tôi vừa nhắn tin cho , chạy tới, Thiếu Dương ca, cậu sắp tụ hồn cho Thanh Thanh có đúng ?"

      Diệp Thiếu Dương gật đầu, đứng dậy tới bên cạnh thi thể Phùng Tâm Vũ, lúc này Phùng Tâm Vũ nằm giường, làn da trắng nõn, vẻ mặt tự nhiên, dáng vẻ vô cùng thanh khiết, làm say lòng người.

      " nương xinh đẹp!". Diệp Thiếu Dương lắc đầu thương tiếc, ngồi xuống bên cạnh nàng, đưa tay sờ sờ bụng nàng.

      Tiểu Mã thấy thế nhảy dựng lên: "Tiểu Diệp tử, cậu… cậu…. cậu đúng là cầm thú, đến thi thể cũng tha!"

      Diệp Thiếu Dương hung hăng trừng mắt liếc Tiểu Mã: "Câm miệng, tôi tìm vết thương!"

      Tiểu Mã sửng sốt: "Nhưng cũng được làm như vậy!"

      " làm như vậy làm thế nào, cởi quần áo ra sao? Tôi phải cầm thú!". đưa đôi tay sờ lên chiếc bụng mềm mại cách lớp áo, đột nhiên dừng lại, kéo áo sơ mi lên, làn da trắng mịn như tuyết ra, phía vết thương dài từ xương sườn đến rốn, dấu vết rất nhạt, chỉ còn thấy mờ mờ.

      "Đây là vết thương chí mạng!". Ngón tay Diệp Thiếu Dương lướt qua vết thương, rằng: "Dấu vết rất , chỉ có thể là vết dao giải phẫu hoặc vết kéo rạch đường dài, tự hồi phục.”.

      "Tức là…". Lý Đa cả kinh : "Nàng phải chết sao, làm thế nào có thể tự hồi phục?"

      "Nàng là quỷ thi, thi thể hấp thu khí tự động chữa trị, nếu răng nanh và móng tay của cương thi làm sao mọc dài ra được!”.

      Mười phút sau, Hồ Soái đến, Diệp Thiếu Dương bảo đưa ra lá bùa có chứa hai hồn bốn phách của Liêu Thanh Thanh, lá bùa run rẩy chút, hồn phách của Liêu Thanh Thanh xuất , Diệp Thiếu Dương lấy ra lá bùa khác có chứa hồn ba phách còn lại của , dán lên mặt Liêu Thanh Thanh, đọc lần Quy Hồn Chú.

      đạo tử quang lên, thân thể của Liêu Thanh Thanh trong suốt dần dần trở nên ràng, cuối cùng thân thể trở về giống như người bình thường, chỉ là cơ thể tản ra đạo bạch quang nhàn nhạt, tượng trưng cho quỷ hồn cấp thấp nhất, tính là u hồn.

      "Tạ ơn Thiên Sư cứu tôi, huhuhu...". Liêu Thanh Thanh kích động ôm mặt khóc.

      "Đừng khóc, hai ngươi vào phòng ngủ trò chuyện !".

      Diệp Thiếu Dương đưa người quỷ vào trong phòng ngủ, đóng cửa, thế nhưng vẫn thể ngăn cản tiếng khóc của hai người, Tiểu Mã và Lý Đa nghe thấy cũng thổn thức ngớt.

      "Quá tốt rồi, tuy rằng là người quỷ thế nhưng cuối cùng bọn họ có thể ở bên cạnh nhau". Lý Đa vừa cười vừa .

      mặt Diệp Thiếu Dương thoáng lên vẻ kỳ quái, chỉ bảo Tiểu Mã xuống lầu chuẩn bị thức ăn. Tiểu Mã nhìn thấy vẻ mặt khác thường này, cũng phản đối, cam tâm xuống lầu mua thức ăn, mười phút sau, cậu trở lại đem theo túi cơm lớn và vài chai bia.

      Ba người ngồi vào bàn ăn, bắt đầu ăn uống.

      Diệp Thiếu Dương cầm chai bia uống trước, biểu tình thập phần ngưng trọng.

      Tiểu Mã buồn bực hỏi: "Cậu kêu tôi mua cơm cho rồi ăn, cứ uống bia giải sầu là thế nào?"

      Diệp Thiếu Dương để ý tới cậu, uống xong chai bia, quăng xuống đất, nhìn đồng hồ, từ lúc Lý Đa và Liêu Thanh Thanh bước vào phòng ngủ hơn nửa tiếng, trong lòng thầm thở dài, đứng lên, gõ cửa phòng ngủ, đẩy cửa bước vào.

      Hồ Soái và Liêu Thanh Thanh ngồi tựa vai nhau giường, nước mắt rơi lã chã, thấy Diệp Thiếu Dương vào, ánh mắt Liêu Thanh Thanh nhất thời tối sầm lại, Hồ Soái vẫn hay biết, mỉm cười đứng lên, cảm kích : "Thiếu Dương ca, đại ân của cậu lời nào cảm tạ hết được, tương lai nếu có chuyện gì, cậu cứ tôi tiếng!”.
      Diệp Thiếu Dương thèm nhìn , chỉ chăm chú quan sát Liêu Thanh Thanh, sau đó : "Lên đường thôi!".

      Liêu Thanh Thanh khóc hết nước mắt.

      "Lên đường?". Hồ Soái cười cười: "Cậu bảo tôi đưa ấy trở về sao, vậy đợi tôi chút, tôi dẫn mọi người đến quán ăn chiêu đãi bữa, coi như cảm tạ!”.

      Diệp Thiếu Dương chỉ cười nhạt: "Tôi bảo ấy ra , phải bảo cậu cùng .".

      Hồ Soái tươi cười lập tức thẫn thờ, vẻ mặt từ từ trở nên ngưng trọng.

      Diệp Thiếu Dương thở dài: "Hồ Soái, cậu là người, ấy là quỷ, các cậu thể ở bên nhau…”.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :