Q.3 - Chương 27: GẬY LONG HỔ Côi vội xua tay bảo Shirley Dương đừng tiếp nữa. Nhưng Tuyền béo lại cho là vậy :" Sao đàn bà sinh trẻ con mà lại đẻ ra sâu bọ? thế có khi phải là bỏ quên nghĩa vụ chính hay ?" Truyện "Ma Thổi Đèn " Shirley Dương mặc kệ Tuyền béo, nhìn đám thi thể chất đống rồi khẽ thở dài :" quá thê thảm". Trầm ngâm lát, nàng lấy sợi dây thừng ra thắt thòng lọng, rồi quăng vào cái xác nổi dưới nước, thòng lọng ngoắc trúng vào đầu cái xác. Thấy Shirley Dương ra tay, tôi và Tuyền béo bèn hỗ trợ, đứng bên bờ nước dùng cuốc chim khều cái xác ấy. Cả ba phải dốc hết sức kéo khều hồi lâu mới lôi được cái xác giãy giụa ấy lên bờ. Tôi và Tuyền béo ghì chân, cho nó cựa quậy lung tung. Ba chúng tôi xúm lại quan sát, quả nhiên thấy cái xác này khác hẳn với cái xác màu đen mà con sâu khổng lồ nôn ra. Cái xác này bị lớp sâu thịt dày đặc bám kín mít, những con sâu to gấp đôi ngón tay cái của người thường, gần như trong suốt, và cũng hoàn toàn giống những con đỉa mà khi trước chúng tôi thấy ở trong tượng người sống, những con sâu này phải là động vật sống. Xác ngâm trong nước phát ra thứ ánh sáng kỳ dị yếu ớt, lạnh lẽo u, ánh sáng của cái xác rất mờ, nhưng vô số xác chết tập trung chỗ khiến ánh sáng mạnh lên gấp bội, chiếu sáng toàn bộ các vách đá đỏ như hồng ngọc của hang hồ lô, khiến cho khung cảnh như bị phủ lên tầng khí xanh ngắt. Shirley Dương bảo tôi kéo hai cái xác đen trắng sát lại, đặt song song với nhau, so sánh lại hồi, những con sâu ở cái xác biến thành màu đen có lẽ bị con "sâu bất tử" ăn sạch. Tôi cầm dao lính dù cạo bỏ những con sâu bám bề mặt xác chết màu trắng, thấy bên dưới là lớp màng cứng màu đen gần như trong suốt, hoàn toàn giống với những cái xác mà con sâu bất tử nôn ra. Tôi, Tuyền béo và Shirley Dương cùng nhìn nhau im lặng. Xâu chuỗi các việc lại với nhau, tuy dám chắc, nhưng dù là kẻ đần độn nhất chắc lúc này cũng đoán ra được tám chín phần, đây quả nhiên là "dây chuyền sản xuất chất độc" tà ác vạn phần. Truyện "Ma Thổi Đèn " Đó là vụ hiến tế quy mô rất lớn bị bóng đen lịch sử che khuất, chúng tôi có cách nào biết được thân phận của những người phụ nữ này là như thế nào, họ có thể là nô lệ cũng có thể là tù binh, hoặc cũng có thể là dân man di địa phương bị trấn áp, khả năng họ là người nhà của những người thợ bị làm thành "tượng người" còn nhiều hơn, nhưng ta có thể khẳng định điều: tất cả những phụ nữ này đều phục vụ cho việc, đó chính là tạo ra nguồn nguyên liệu dồi dào bất tận cho vòng vây độc chướng bên ngoài mộ Hiến vương, hơn nữa tất cả đều chết bởi nghi thức trùng thuật tà quái nào đó của ông ta. Shirley Dương từng nghiên cứu sử liệu liên quan đến nước Điền cổ, các loại sử sách khi về trùng thuật bí hiểm ấy đều chỉ rất sơ lược, nhưng trong dã sử từng nhắc đến việc lợi dụng thuốc "trùng dẫn" để làm cho phụ nữ mang thai đẻ ra trứng sâu. Khi phụ nữ mang thai được mười tháng đến kỳ sinh nở, người ta hành hạ cho người ấy chết , những nỗi sợ hãi oán hờn của họ lúc sắp chết thông qua cơ thể của họ nhập vào đám trứng sâu đẻ ra khi chết, đó là loại chất độc cực kỳ kinh khủng. Trước đây Shirley Dương cho rằng đó chỉ là những chuyện tầm phào do dã sử bịa đặt ra, thể tin được, giờ đây đứng ở trường đối chứng, tàn khốc bày ra trước mắt, mới biết đời này quả nhiên có chuyện thảm khốc nhường đó. Truyện "Ma Thổi Đèn " Có lẽ Hiến vương chiếm được lãnh địa ở gần Trùng cốc, thấy đây là chốn linh khí tuyệt trần thiên hạ vô song, địa thế phong thủy hiếm có, lại phát ra " sơn thần" mà dân man di địa phương thờ cúng trong hang hồ lô, ông ta liền khoanh miền đất này vào phạm vi khu lăng mộ của mình, rồi cấm dân địa phương cung phụng cóc cụ cho vị sơn thần kia. Cho đến khi con sâu khổng lồ xả hết khí độc, bất lực thể chống đỡ nữa, mới nhét nó vào bộ giáp vảy rồng bằng đồng xanh dày nặng, đeo mặt nạ "hoàng kim lục thú" cho nó, có lẽ còn dùng những thủ đoạn bí hiểm ai biết để hành hạ con sâu độc nhất còn lại đời này đến sống dở chết dở. bộ giáp đồng và mặt nạ vàng còn khắc chi chít những lời phù chú của trùng thuật. Thực ra những kiểu phù chú thế này cũng chẳng phải ly kỳ cho lắm. Đạo gia bắt ma hay trấn hồn cũng dùng những thứ tương tự như thế. Tiếp đó, Hiến vương cho cấy "trùng dẫn" vào tử cung những người phụ nữ man di hoặc nô lệ, chờ đến kỳ sinh nở bẻ gãy tứ chi của họ, bắt họ ôm ngược cái thứ "trùng dẫn" còn chưa hoàn toàn rời khỏi cơ thể mẹ, rồi dùng thứ tựa như nhựa thông nóng chảy hoặc nhựa cây sôi mà nhúng họ vào, giết chết tại chỗ. Họ và "trứng trùng" ở sau lưng đều bị chế thành cục "hổ phách" trong suốt. Sau khi nguội lạnh, khắc các lời bùa chú lên lớp vỏ ngoài, vậy là mọi nỗi sợ hãi, bi thương, căm hận, nguyền rủa của các nữ nô ấy đều bị nén chặt trong lớp "hổ phách". Còn chuyện tại sao cứ phải bẻ gãy tứ chi của các nữ nô để làm ra cái tư thế quái dị như thế hiểu biết của chúng tôi về trùng thuật rất có hạn, khó mà suy đoán vô căn vô cứ được. Nhưng "trứng trùng" mà cái xác nữ nô lệ sinh ra rất có sức sống, nhựa cây đun sôi dễ gì giết chết được nó. Sau khi lớp vỏ kén được chọc thủng lỗ chỗ, liền bị nhấn chìm trong đầm nước ở hang động, "trứng trùng" hút các sinh vật phù du lọt vào qua các lỗ tổ ong ấy để ăn, và cứ thế sinh tồn trong những nỗi oán hận vô cùng vô tận. Những con nhộng thịt to đùng này, có lẽ nên hình dung chúng là loại thực vật có phản xạ thần kinh chính xác hơn là coi chúng như giống sâu bọ, hoàn toàn có ý thức, mà chỉ hành động theo phản xạ thần kinh mà thôi. Mọi hành vi ăn vào, sinh sôi, nảy nở... đều thực trong cái trứng hình kén. Để bảo đảm cho nỗi oán hận của người chết bị vơi , chất thải của chúng cũng là loại vật chất đặc biệt, tựa như trứng cá nhưng lại giống như thực vật dạng nấm khuẩn, bám ở vỏ ngoài của xác chết, rồi dần dần lớn lên trông tựa như con sâu trong suốt, chất độc trong cơ thể nữ nô cũng được giữ nguyên trong những vật thể có hình con sâu này. Đám nấm khuẩn này có lẽ là có năng lượng sinh học, có thể phát ra ánh sáng xanh trong nước, khiến cho xác chết dường như được quầng sáng bao quanh. Khi chúng tôi ở dưới nước, vừa nhìn thấy những xác chết trôi ấy lập tức có cảm giác ai oán tang thương hết sức khó hiểu, có lẽ là do tác dụng của năng lượng sinh học chứ phải do khuẩn độc bị vỡ, nếu chúng tôi trúng độc mà chết rồi. Lúc này nghĩ lại, thấy đúng là có mấy phần may mắn, nhờ tổ sư phù hộ, xem chừng cái mộ Hiến vương này cũng đáng bị phá . Dường như đám khí màu đỏ thắm mà con sâu có tuổi thọ ngang với hang hồ lô này phun ra hấp dẫn lũ nấm khuẩn tiến lại gần, con sâu ăn xác phụ nữ, tiêu hóa hết đám nấm khuẩn bên ngoài, chất độc hình thành từ nỗi oán hờn của người chết thông qua thân xác của nó chuyển hóa thành chướng khí màu trắng quanh năm tan trong sơn cốc, ai đến gần mất mạng. Nhưng những xác phụ nữ có lớp vỏ cứng bao quanh nó tiêu hóa nổi, và cũng thể bài tiết ra, cho nên mới nôn thốc xuống nước nguyên dạng ban đầu. Những cái "trứng trùng" trong xác các nữ nô lại tiếp tục ăn sinh vật phù du, thải ra nấm khuẩn, nổi lên mặt nước, bị con sâu ăn vào nôn ra, nôn ra lại ăn vào, ngừng xoay chuyển luân hồi. Những hiểu biết của ba chúng tôi về trùng thuật đều do suy luận mà ra cả. Kể từ lúc tiến vào núi Già Long, suốt dọc đường liên tục nhìn thấy những vật liên quan đến trùng thuật, khiến tận nơi sâu thẳm trong lòng nảy sinh nỗi sợ hãi với mộ Hiến vương ở phía trước, nhuệ khí mười phần lúc đầu nay mất ba. Việc đổ đấu mò vàng, trước hết cần có lòng can đảm, khi chưa vào đến mộ cổ thấy sợ hãi chắc chắn chuyến suôn sẻ. Tôi lo Tuyền béo và Shirley Dương ổn định tâm trí, bèn động viên :" Lão Hiến vương ấy giết người như ngóe, tội ác thể dung thứ, khi còn sống sành sỏi sử dụng kỳ thuật, những trò quỷ quyệt tà đạo ấy người bình thường thể tưởng tượng nổi, quả là dễ đối phó. Nhưng các đồng chí ạ, chúng ta thạo nhất là đánh trận chuẩn bị trước, nếu đâu có thể tỏ bản lĩnh của Mô kim Hiệu úy? Tôi cho rằng tài cán của thằng Hiến vương cũng chỉ có vậy thôi, mẹ kiếp nhà chỉ là cái hạng hổ giấy hèn hạ, cũng như con mụ nữ vương quái của nước Tinh Tuyệt, khi còn sống ghê gớm đến mấy nhưng chết rồi cũng phải chấp nhận bị xử lý bởi chúng ta". Tuyền béo nhích nhích mép, vẻ mặt trầm mặc nghiêm túc :" Khỏi cần gì nữa, trách nhiệm của các đồng chí nặng nề, đàn bà thù dai lắm, tuy thời xưa có Hoa Mộc Lan tòng quân thay cha, ngày nay có thanh niên xung phong cầm súng vì nhân dân, nhưng là thằng đàn ông, ngọn lửa thù hận trong lòng ông mày cũng cháy bừng bừng đây. Chớp giật sấm nổ bên tai, ta hạ quyết tâm, khi pháo hiệu đỏ bay lên bầu trời, ta đánh chiếm cao điểm cuối cùng, các đồ tùy táng của Hiến vương dù to dù cuỗm tất tần tật, trở về Bắc Kinh, cái gì bán được bán, bán được đập bỏ, nếu sao có thể xứng với bao nhiêu người phụ nữ oan khuất kia?" Shirley Dương thấy Tuyền béo càng càng chẳng đâu vào đâu, liền ngắt lời :" Lớp vỏ cứng bọc ngoài các xác phụ nữ rất giống hổ phách, chất dịch vị khó mà ăn mòn, con sâu đương nhiên tiêu hóa nổi..." đến đây ba chúng tôi dường như cùng đưa mắt nhìn vào vật thể cuối cùng mà con sâu to tướng nôn ra. Liệu có phải vì bụng nó bị cái hòm vuông cỡ đại chặn lại nên những thứ hơi to chút là nó thể ăn nổi, chỉ có thể ăn những vi khuẩn bám ngoài vỏ xác chết, sau đó lại nhè cả xác ra? Tôi vẫy tay ra hiệu cho Tuyền béo và Shirley Dương :" Chúng ta xem xét các vật lớn rồi, bây giờ nên xem xem trong cái hòm này chứa điều bí mật gì, thứ có ích lấy, vứt". Tuyền béo lập tức phấn chấn, với tôi :" Cậu ạ, vừa nãy tôi xem rồi, cái hòm này toàn bằng đồng, chắc chắn mình tôi mở nổi, ba chúng ta cùng mở xem sao, nếu được cho nổ luôn". Bề mặt cái hòm bám đầy các chất cáu bẩn của con sâu, chúng tôi đành phải té nước rửa sạch để nó lộ ra hết nguyên hình. Khi rửa sạch trơn rồi, chúng tôi mới nhận ra rằng nó chẳng giống cái hòm, hay khối đồng, hoặc quan quách bằng đồng gì hết, nó là vật chúng tôi chưa bao giờ trông thấy. Môt khối hộp vuông, các mặt đều y hệt nhau biết đâu là dưới phái trái, mỗi mặt đều có bốn mươi tám chiếc đinh tán, ngoài ra có đặc trưng gì khác. Tôi thấy ngờ ngợ :" Chẳng lẽ của nợ này là khối đồng đặc?". Tôi lấy ra cái búa khẽ gõ vào nó vài nhát, nhưng thanh rất đục chứ thanh, giống như được làm bằng đồng, cũng thể nhận ra bên trong là đặc hay rỗng. Ba chúng tôi xoay lật khối đồng để xem mặt đáy, nó nặng như chúng tôi tưởng, chứng tỏ bên trong rỗng. Nhưng mở ra bằng cách nào đây? Dùng thuốc nổ cũng chưa chắc mở ra được. Tôi định thần lại, quan sát kỹ, ở mặt bên dưới có hai hõm bị các chất bẩn của con sâu lấp kín nên rất khó nhận ra. Tuyền béo vừa thấy có phát mới, bèn hỏi luôn có phải là lỗ tra chìa khóa . Tôi lắc đầu :"Hai cái lỗ này hình thù quái dị chẳng theo quy tắc nào, làm sao là lỗ khóa được? Mà nếu là lỗ tra chìa khóa chìa khóa ở đâu? Có phải tìm trong bụng con sâu ấy ?" Shirley Dương sờ vào hai cái lỗ khối đồng, đột nhiên nàng bật lên ý nghĩ :" Ta thử dùng cây gậy ngắn đầu rồng đầu hổ nhặt được trong cỗ quan tài ngọc của vị chủ tế xem sao. Hình như kích cỡ và hình dạng của chúng rất giống nhau". Shirley Dương thế khiến tôi lập tức nhận ra hình dạng hai cái lỗ này, lỗ là đầu rồng lỗ là đầu hổ. nén nổi xúc động, tôi kêu lên với Tuyền béo :" Tốt quá rồi, các đồng chí thân mến, hôm nay là ngày lễ của những người Bôn sê vích, mau mời đại biểu của Đảng đến đây. Chỉ cần đồng chí ấy đến cánh cửa thắng lợi nhất định mở ra cho giai cấp vô sản chúng ta!"
Q.3 - Chương 28: CHIA BA Vô số xác chết trôi thê thảm đến nỗi người ta nỡ nhìn kia khiến lòng chúng tôi trĩu nặng như bị đá đè, đột nhiên trở nên hết sức khó chịu, chỉ muốn gào ầm lên để bị lây nhiễm nỗi oán hờn trong cái hang hồ lô này. Truyện "Ma Thổi Đèn " Đứng trước cái hòm đồng bí hiểm, Tuyền béo cũng lấy làm kích động, lập tức lục túi xách lấy ra cây gậy ngắn chạm đầu thú bằng vàng, hô lên :" Đại biểu Đảng ... à , chìa khóa vàng có mặt!" Cây gậy bằng vàng, đầu rồng đầu hổ, ở giữa hơi cong, lấp lánh ánh vàng rực rỡ. Cây gậy vàng, mặt nạ vàng và vài thứ khác đều là vật tùy táng chúng tôi lấy được trong cỗ quan tài vị chủ tế của Hiến vương, trong bộ đồ tế cổ bằng vàng này, hai thứ bắt mắt nhất chính là chiếc mặt nạ và cây gậy này. Tôi thấy Tuyền béo hấp tấp định dúi cái đầu rồng của cây gậy vào lỗ khối đồng. Shirley Dương rất thận trọng nhắc tôi và Tuyền béo :" Coi chừng bên trong có thể có cơ quan bắn ra tên độc hoặc khói độc". Tuyền béo tuy hùng hổ nhưng cũng biết mạng sống quan trọng hơn, thấy Shirley Dương vậy, cậu ta bèn suy tính nghĩ ngợi gì đó rồi đưa ra tối kiến :" Theo cao kiến của tôi, đương nhiên phải giữ nguyên tắc bảo tồn thực lực chứ thể mạo hiểm vô ích, cho nên chỉ còn cách dùng thuốc nổ phá tung cái hòm này ra mới là thỏa đáng nhất. Hai người tránh xa ra, để tôi lắp bộc phá nào". Tuyền béo mọi ngày toàn cậy sức và liều lĩnh, nếu hòm đồng có thứ cơ quan cạm bẫy gì đó cái lối hấp tấp phổi bò của cậu ta khó mà xoay xở nổi. Tôi bèn :" Nếu trong đó có vật gì quan trọng mà cho nổ tung còn nguyên lành sao được? Tôi cao số để tôi làm cho, hai người đứng sau quan sát tình hình địch và trận địa !" Tuyền béo lý :" phải tôi nhát gan. Cái hòm này mười phần chắc tám là có minh khí rồi, cổ vật thời Hán đều là đồ vàng, ngọc, đồ đồng, có vỡ nát cũng ảnh hưởng nhiều đến giá bán. Nếu hai người xót của để tôi liều chết mở nó luôn vậy". Tôi chẳng chẳng rằng, giật ngay lấy cây gậy trong tay Tuyền béo, bảo cậu ta và Shirley Dương lùi ra phía sau tảng đá lớn. Shirley Dương đưa cho tôi cái ô Kim Cang, dặn :" Các việc xảy ra suốt từ đầu chuyến đến giờ cho thấy lăng mộ Hiến vương này có rất nhiều cơ quan bẫy rập thâm hiểm độc ác, phải rất cẩn thận đấy!". Tôi với :" Tham mưu trưởng Dương cứ yên tâm, tôi có ưu điểm gì, ngoài to gan, leo lên cột điện buộc lông gà là chuyện . Tôi chỉ to gan mà còn thận trọng nữa, chứ như Tuyền béo mặc áo mưa qua sông, cẩn thận vớ vẩn". Tuyền béo rạp người nấp sau tảng đá, thấy tôi thế bèn thò ngay đầu ra mắng lại :" Thằng ranh, đứng sau lưng kháy nhau đấy hả? Ông dám làm quay ra cho sớm, để tôi ra mở hòm. Nhưng phải giao hẹn trước nhé, các thứ trong hòm thuộc về tôi tất!" Tôi xua tay ra hiệu đừng nhăng cuội nữa, đến lúc làm việc nghiêm túc, vừa rồi bông cợt là để giảm bớt áp lực tâm lý mà thôi, khi bước đến gần cái hòm bằng đồng, trán và hai bên thái dương tôi cũng lấm tấm mồ hôi. có ô Kim Cang và mặt nạ phòng độc, dù gặp chốt bẫy nguy hiểm đến mấy tôi cũng sợ. Nhưng vì mấy hôm nay gặp phải bao chuyện thê thảm ghê rợn nên tôi bỗng trở nên mềm yếu, chỉ muốn hét to hồi để xả cho hết những áp lực đè nặng trong lòng. Tôi rất sợ trong hòm lại có thi hài chết trong tư thế tởm lợm gì đó khó mà tiếp tục đối mặt với thảm cảnh chết chóc, cứ thế này chắc tôi phát điên lên mất thôi. Tôi hít hơi sâu, bật đèn gắn mũ leo núi, đối chiếu lại cây gậy vàng cầm và hai cái lỗ hòm đồng, hình dạng chúng quả nhiên giống nhau, bên trái là rồng, bên phải là hổ. Hai đầu gậy vàng cùng liền thân gậy, cũng có nghĩa ta chỉ có thể chọn đầu rồng hoặc đầu hổ để mở chứ thể đồng thời tra vào hai lỗ khóa, vậy nên mở lỗ nào trước, lỗ nào sau? Tôi bực mình chửi, mẹ ... khác ... éo gì phải gỡ hai sợi dây xanh đỏ ở bom nổ chậm, " đầu rồng", "đầu hổ" thứ tự ra sao đây? Nếu sai thứ tự xảy ra chuyện gì? Tôi bỗng nhớ ra rằng, khu lăng mộ sau núi Già Long có hình thế phong thủy nửa thiên nhiên nửa nhân tạo, có thể những huyệt quý báu này đều được cải tạo lại, tức là "làm ngược ý trời", đó là hành động trái với quy luật của thiên nhiên. Trong các bí thuật phong thủy, việc sửa lại phong thủy có nêu thuyết rồng cọp giành nhau, tượng trưng cho hai khí dương. Hổ ngồi rồng cuộn, Huyền Vũ chối thây, rồng hổ cúi đầu, hình thế mất ngay, hổ buồn rồng khóc, sau trước giả ngây, tả hữu lún huyệt, đều là rằng đầu rồng đầu hổ lộ , ấy là bởi rồng lõm hổ khuyết, râu nanh hợp, tứ thú ứng. Việc chỉnh sửa hình thế, lý khí của bố cục phải dựa cả vào cân bằng tinh tế của hai khí dương trong đục, nếu đảo lộn rồng cọp, khí trong đục hỗn loạn, nhất tạo nên hình thế kỵ sát, nặng ba tai họa gió, mối, nước xâm nhập huyệt mộ, thi hài chủ mộ rữa nát, quan quách mục ruỗng, phương hại vô cùng. Suy đoán theo lẽ của thuật Thanh ô, ta có thể lấy khí dương trong trước, tức là dùng "đầu rồng" tương đối an toàn. Tôi lấy làm bối rối, biết rằng nếu tiếp tục suy đoán mãi cũng vô ích, đành cứ làm từng bước xem sao, tôi nín thở, nép mình sau ô Kim Cang, giơ đầu rồng của cây gậy vàng nhằm cho đúng hướng, rồi ấn vào lỗ của cái hòm bằng đồng. Nghe thấy tiếng "lạch cạch" khe khẽ, tay cảm giác rất khớp. Tôi ngoảnh lại nhìn, thấy Shirley Dương và Tuyền béo nấp sau tảng đá cũng chăm chú quan sát, tôi giơ ngón tay cái với họ, rồi lập tức cúi đầu, tay xoay cây gậy vàng sang phải sang trái, nhưng nó hề nhúc nhích. Lạ , lẽ nào mình suy luận đúng? Đây phải lỗ tra chìa khóa sao? Tôi cố xoay gậy vàng theo các kiểu, nhưng vẫn ăn thua gì. Tôi hơi sốt ruột, bèn ló mặt ra khỏi cái ô Kim Cang, định rút gậy vàng ra rồi nghĩ cách khác. Nào ngờ cái lỗ khóa của chiếc hòm đồng này có thứ nhíp há ra khi tra chìa, rút chìa ra nó bập lại, tôi cố mạnh tay rút ra, các chốt bên trong hòm bị tác động, từ trong lỗ đầu hổ chảy ra chất nước đen. Ngỡ là có chất độc, tôi vội buông phắt tay bỏ chạy ra phía sau tảng đá, cùng Shirley Dương và Tuyền béo thò ra nhìn. Thứ nước đen ấy chảy ra nhiều, chỉ lát sau hết, cả chiếc hòm đồng bỗng rung lên cái, có lẽ là thiết bị bên trong hoạt động, sau đó lại im phăng phắc như lúc đầu. Tôi thở phào, Tuyền béo lăm lăm khẩu súng M1A1 ngắm vào cái hòm cũng dừng lại. Tuy nhiên chúng tôi vẫn dám chủ quan, tôi lò dò bước đến gần cái hòm, lần này chỉ cần đưa tay lay cái gậy vàng cái là rút được nó ra cách dễ dàng. Truyện "Ma Thổi Đèn " Quả nhiên cái hòm này bằng đồng, chỉ có điều các mối ghép được làm rất kín, lại vì quá lâu đời, những vật chất cùng thuộc tính ở và dưới hòa thành làm , vậy là coi như các vật bên trong tồn tại ở môi trường tuyệt đối kín, bị chất dịch vị của con sâu khổng lồ kia ăn mòn. Cây gậy vàng khởi động chốt lẫy bên trong, khiến chiếc hòm hé ra kẽ . Tôi tay giơ ô Kim Cang, tay kia cầm xẻng công binh bằng thép đặc biệt nạy cái khe hòm, chẳng hề tốn sức mở bật được nắp ra. Để phòng bất trắc, tôi vòng ra phía sau để lật cái nắp lên. Trong hòm có ám khí đao kiếm hay hơi độc như chúng tôi lo ngại, Shirley Dương và Tuyền béo thấy có ám khí, cũng cầm vũ khí ra khỏi tảng đá bước đến nhìn xem trong hòm có thứ gì. Truyện "Ma Thổi Đèn " Ba cái đèn gắn mũ bảo hiểm leo núi cùng rọi vào trong hòm đồng bật nắp, lập tức liền chiếu mồn bên trong. Trước tiên chúng tôi thấy già nửa hòm ngập nước đen, đoán chừng là chất dịch của con sâu bất tử rò rỉ vào. Chất liệu của chiếc hòm đồng trải bao năm tháng vẫn bị gỉ xanh, ngược lại vách bên trong lại có rất nhiều đốm trắng lấm tấm, có lẽ người ta còn trộn các chất khác vào để chống ăn mòn mủn nát. Nhưng khi nhìn thấy các vật ngâm trong thứ nước đen ấy là chúng tôi chẳng hiểu gì cả. Cái hòm chia làm ba khoang, bên trong đặt ba thứ hết sức cổ quái. Chúng tôi đều há hốc miệng, ngớ ra hồi lâu biết nên bắt đầu ra sao. Shirley Dương và Tuyền béo cùng nhìn tôi, tôi ngửa hai bàn tay chìa ra, :" Đành vậy. Ta cứ lần lượt xem từng cái, có trời mới biết những thứ này để làm gì". Thực ra Tuyền béo từ đầu rất muốn lật úp cái hòm xuống, chỉ vì thấy những thứ này chẳng đâu vào đâu, chẳng thứ nào có vẻ gì đáng tiền, nên mới tạm thời nhẫn nhịn chưa làm gì, lúc này nghe tôi thế, bèn lấy thám trảo ra sắp thành hình móc câu, cho vào hòm móc bừa cái, lấy ra vật hình dạng như quả trứng. Thứ ấy trông như quả trứng gà, bên ngoài bọc lớp sáp, chỗ bị sứt lộ ra bên trong là ngọc thạch lấp lánh dưới ánh đèn. Thấy bên trong lớp sáp là ngọc quý, Tuyền béo nửa lời, xọc ngay lưỡi xẻng công binh vào, lớp vỏ sáp bên ngoài lập tức vỡ vụn. Cậu ta định nạo bỏ lớp vỏ sáp để lấy ngọc bên trong, nhưng chẳng ngờ ngọc bên trong cũng chỉ là tầng vỏ mỏng, xẻng công binh chỉ gõ cái bị vỡ tan ra luôn. Tôi thấy kịp ngăn cản cậu ta, đành buông tay đứng nhìn xem dưới hai lớp vỏ bọc trong ngoài ấy, rốt cuộc là thứ cổ quái ly kỳ như thế nào.
Q.3 - Chương 29: QUỶ THAI Tuyền béo ra tay quá mạnh, hối hận muộn, nhưng vẫn tự an ủi mình :" Lành hay vụn vẫn là ngọc, bên trong chắc vẫn là nó có khác gì đâu?" Truyện "Ma Thổi Đèn " Bên trong hai lớp sáp và ngọc lại có lớp li e nữa, có lẽ những thứ này đều dùng để chống nước, chống mục. Rốt cuộc bên trong là thứ gì mà phải bảo quản kỹ lưỡng thế này? Mọi vật trong hang hồ lô đều có trăm ngàn mối dây liên hệ với Hiến vương và vị chủ tế của ông ta. Hiến vương đích thân chủ trì các cuộc tế lễ quan trọng vì có vị chủ tế. Điều này cho thấy họ là thể chế thống trị có rạch ròi giữa chính quyền và tôn giáo, chứ phải là chính-giáo hợp nhất như vẫn thấy ở các vùng biên cương của Trung Quốc cổ đại. Li e vốn mềm và chắc, mà lần này Tuyền béo rút kinh nghiệm, sợ lại làm vỡ báu vật đáng tiền nên dám ra tay thô bạo nữa, đành dùng lưỡi xẻng công binh cẩn thận gọt. Tôi đứng bên nhìn các mảnh ngọc vỡ dưới đất, thấy hơi kỳ lạ, bèn tiện tay nhặt vài mảnh lên xem. Thấy bề mặt mảnh ngọc khắc vân mây chi chít, trong đầu chợt nảy ra ý nghĩ :" Chẳng lẽ đây là đồ luyện trùng thuật khắc các lời nguyền? Bên dưới tầng sáp, vỏ ngọc và lớp li e nhốt các vong hồn vì oán hận mà chết?" Tôi bảo Tuyền béo tạm dừng lại, đoạn cùng Shirley Dương ngồi xuống xem xét các mảnh ngọc chưa bị vỡ vụn, dùng dao lính dù cạo bỏ lớp sáp phủ ngoài. bề mặt mảnh ngọc lấp lánh ra số hình vẽ, có rồng hổ bách thú, có núi thần cây thần, có vết tích rệt của tô tem cách điệu, nhất là các đỉnh núi vách núi hiểm trở dựng đứng trông rất thâm nghiêm, mây mù bao phủ, hình như là diễn tả cảnh tượng núi Già Long trong các câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nhưng những hình vẽ tô tem này khác rất xa so với những điều chúng tôi từng biết hoặc nghe đến, mang đậm màu sắc của dân tộc thiểu số thời viễn cổ. Trong đó có số cảnh săn ở dưới núi thần, vũ khí những người trong tranh sử dụng hình dáng hết sức đặc biệt, mà nhìn tạo hình ngờ đều là đồ đá cả. Quả trứng ngọc này cũng phải sẵn có trong thiên nhiên, thậm chí cả nguyên liệu cũng phải là khối ngọc nguyên vẹn, còn có vết ghép rất rệt và đều là ngọc già tuổi. Tôi với Shirley Dương và Tuyền béo :"Vật này phải tầm thường, có lẽ là cổ vật thời đồ đá mới cách đây bốn năm nghìn năm, chưa chắc là của Hiến vương. Có lẽ nó là thần khí do dân bản địa ở núi Già Long cung phụng cho sơn thần, chúng ta chớ nên đụng bừa đụng bãi". Tuyền béo :" Tư lệnh Nhất đừng có vờ vịt qua mặt tôi, đây cũng là chuyên gia bao năm lăn lộn trong giới đồ cổ, được ghi danh ở Phan Gia viên rồi đấy, người ta cũng là nhân vật hàng đầu lẫy lừng ấy chứ. Theo tôi được biết ấy, bốn năm nghìn năm trước, vào thời kỳ đồ đá, loài người còn chưa biết dùng công cụ nào cứng hơn đá ngọc sao lại biết gia công chế tác làm ra những hình chạm khắc phức tạp ngọc được? Theo tôi, đây đúng là đồ của thằng cha Hiến vương. Chúng ta cứ theo lệ từ trước, hễ là minh khí của con quỷ già đó bưng tất. Ông đừng vẽ chuyện rắc rối , khỏi phải tung ra những danh từ kiểu thời kỳ đồ đá gì gì ấy để dọa tôi!". Tôi với Tuyền béo :" Này tư lệnh Tuyền, thôi chúng ta đừng tranh luận nữa, nên để tham mưu trưởng Shirley xem sao, cái này lúc nào mà chẳng biết mặt hàng hơn hai chúng ta". Tuyền béo gật đầu :" Thế để cố vấn Mỹ giám định vậy, nhưng ta chỉ biết mặt hàng hơn cậu thôi, so với trình độ của tôi cũng chỉ là chín mười ..." Shirley Dương :" Chất ngọc này phải loại thường gặp, tôi cũng nhận ra được nó thuộc niên đại nào. Nhưng vào thời kỳ đồ đá mới đúng là loài người nắm được kỹ thuật chế tác đồ ngọc, ở vùng văn hóa Hồng Sơn, trong di chỉ văn hóa cổ Lương Chử ở lưu vực Trường Giang cũng đào được nhiều đồ ngọc rất tinh xảo. Tuy nhiên, vào thời đại còn tương đối nguyên thủy man muội ấy, con người làm cách nào có thể chế tác được các đồ ngọc chỉ với những công cụ thô sơ giới khảo cổ vẫn chưa thể kết luận được. Đó vẫn là câu hỏi lớn". Vừa nghe " vẫn chưa thể kết luận", Tuyền béo lập tức cần giải thích giải thiếc gì hết, cầm xẻng tiếp tục xọc vào lớp li e dày chắc. Tôi làm gì được, đành mặc kệ cậu làm vậy. Thực ra tôi cũng rất muốn xem xem trong đó là vật gì, chỉ lo điều bên trong lại có thứ thần khí nào đó mà dân man di cung phụng ngày trước, lấy ra e dẫn đến những chuyện khó lường. Suốt chuyến chúng tôi gặp phải quá nhiều phiền hà, tuy chưa chết nhưng cũng ăn đòn nhừ tử, tiêu hao già nửa trang thiết bị và thể lực, nếu lại bị hành xác như thế, dù vào được mộ Hiến vương chỉ e dễ gì mà ra nổi. Khi làm những việc kiểu này động tác của Tuyền béo hết sức nhanh gọn, chỉ sau thời gian hút được nửa điếu thuốc lá, cậu ta bóc xong lớp li e, thấy bên trong là cái vò bằng gốm màu xanh xỉn. Truyện "Ma Thổi Đèn " Tôi và Tuyền béo cùng nhấc cái vò ấy ra khỏi lớp li e, rồi thận trọng đặt xuống đất. Cái vò màu xanh, cao chừng 40cm, chỗ phình to nhất có đường kính khoảng 10 cm. Miệng dựng, thân cao, bụng phình, cổ thắt, ba chân tròn thấp choãi ra ngoài, miệng vò hoàn toàn bịt kín, ở phần vai gần miệng có năm mẩu ống ngắn trông rất lạ, giống như cái vòi của ấm rót rượu nhưng miệng bị bịt kín đặc, phần cuống gắn liền với các đường hoa văn hình quả trám, trông rất nổi. Cái vò có hình dáng giản dị đơn sơ, màu sắc ấm dịu ưa nhìn, chúng tôi biết nó là vật gì, ngay Shirley Dương cũng đoán ra. Tuy nhiên khắp xung quanh vò có ký hiệu gì về trùng thuật, nên chúng tôi đoán rằng có lẽ bên trong có vật gì độc hại. Tôi nghĩ nhấc nó ra rồi đánh liều mở ra xem sao, bèn dùng con dao lính dù nạy bỏ lớp sáp đen gắn ở miệng vò. Lúc này Tuyền béo lại tỏ ra cẩn thận, sợ tôi bất cẩn làm vỡ cái vò, luôn miệng nhắc tay, biết đâu bên trong lại có thứ gì tinh xảo hơn, nếu vò vỡ chẳng đáng tiền nữa. Thế rồi tôi cũng mở được cái nắp ra. Ba chúng tôi đều rất tò mò, nên cùng xúm lại nhìn vào cái miệng vò bé , chỉ thấy bên trong chứa đầy nước trong. Thấy trong vò toàn là nước trong vắt khác thường, câu hỏi bỗng lên trong đầu tôi. Cái vò chỉ chứa nước, có cần phải cất giữ bí mật như thế này ? Shirley Dương e đèn gắn mũ đủ để nhìn cho , bèn bấm đèn pin mắt sói rọi vào nhìn kỹ rồi :" Dưới đáy có vật, là gì thế nhỉ? Ối ... là thai nhi hả?" Tôi và Tuyền béo cũng nhìn , dưới đáy nước trong vắt, là thai nhi nho màu xanh biếc. Vì góc nhìn hạn chế, tôi chỉ nhận ra thai nhi ấy to bằng nắm tay, nằm co ở đáy vò, đầu ngửa lên cứ như là nhìn chúng tôi, nhưng nó còn chưa mở mắt. Trán nó rộng cách khác thường. Tại sao trong này lại có thai nhi? Mà nó lại quá bé, tư thế và ngoại hình của nó cũng rất khác với thai nhi của loài người. Tôi lấy làm kinh sợ, rồi lại chăm chú nhìn, bỗng thấy hình như nó mở to mắt ra, chỉ trong khoảnh khắc, dưới ánh nước sóng sánh, như là có hai cái hốc đen mỗi lúc to ra, muốn nuốt chửng người ta. Truyện "Ma Thổi Đèn " Tôi rùng mình, vội lùi lại bước, suýt nữa ngồi phệt xuống đất. Tôi chỉ vào cái vò rồi hỏi câu chẳng đâu vào đâu :" Cái quỷ gì trong đó thế?". Rồi tôi móc ra cái móng lừa đen cách vô thức. Shirley Dương hỏi tôi :" Sao làm cái trò gì thế? yên lành thế này, ma quỷ đâu ra? Cái thai nhi đó làm bằng ngọc". Tôi chỉ lên trời :" Tôi thề với Mao chủ tịch rằng con ma con đó vừa rồi trợn mắt ... nhe răng với tôi". Tôi nhận ra hành động bẽ bàng của mình, bèn bổ sung mấy lời để mọi người thông cảm. Tuyền béo với tôi :" Hay là cậu hoa mắt? Sao chúng ta cùng nhìn mà tôi chẳng thấy gì bất ổn cả?" Shirley Dương :" Có thể do ánh sáng trong nước bị khúc xạ, góc nhìn của vừa khéo gặp phải nên mới bị lóa. Nếu chưa tin, cứ đổ hết nước trong vò ra, cái thai nhi ấy có phải bằng ngọc , nhìn là biết ngay". Shirley Dương nước trong vò trong quá, có thể là chất lỏng đặc biệt nào đó, đừng đổ ra đất mà nên trút sang cái bình rỗng, xem xét cái thai nhi màu xanh rồi đổ trở lại. Chúng ta chỉ cốt thu thập tin tức về mộ Hiến vương, nên làm hỏng những cổ vật thần kỳ như thế này. Tuyền béo cũng bị cái thai nhi ngọc xanh biếc này làm cho hơi hoang mang, liền tạm bỏ qua ý định đem nó về Bắc Kinh, mà phải xem rồi tính sau, nếu nó là ngọc đem về, nếu nó là vật sống mà đem theo người e rất bất tiện. Thế là thực luôn, trút nước sang cái bình rỗng, nhưng cái thai nhi lại to hơn cổ vò, đập vỡ vò thể lấy nó ra, tuy thế chúng tôi nhìn nó hơn rất nhiều. Nó đúng là cái thai nhi bằng ngọc, ít ra là nửa người rất giống, có thể đếm các ngón tay bé xíu, thậm chí nhìn các mạch máu ở trán, chỉ có nửa thân dưới là chưa thành hình. thấy dấu vết nào là của bàn tay con người chế tác, nó hẳn là thứ sinh ra trong tự nhiên, những tạo vật kỳ lạ trong thế giới tự nhiên quả khó mà tưởng tượng ra hết được. Nếu nó chỉ bé bằng nắm tay chắc ai cũng tưởng nó đúng là thai nhi sống bị người ta dùng tà thuật biến nó thành ngọc. Lẽ nào đây cũng là thần khí mà người dân man di ở núi Già Long thời viễn cổ dùng để cung phụng sơn thần?
Q.3 - Chương 30: QUỶ KHỐC THẦN SẦU Tôi với Tuyền béo và Shirley Dương :"Ở miền hoang vu nơi biên cương ngày xưa, dân chúng thường sùng bái tín ngưỡng phồn thực, điều này có liên quan đến môi trường sống khắc nghiệt thời cổ. Thời ấy con người quá bé khi đứng trước thiên nhiên, dân số ít, thiên tai địch họa luôn rình rập, rất dễ dẫn đến hủy diệt cả bộ tộc, cách chống đỡ duy nhất là sinh đẻ nhiều. Cho nên tôi nghĩ cái thai ngọc này có thể được dùng để cầu khấn cho phụ nữ đẻ nhiều con, là loại tô tem hình thai nhi tượng trưng cho sinh sôi nảy nở". Tuyền béo cười :" Thời cổ vẫn hay hơn, đâu có như bây giờ, đâu cũng toàn những người là người, sinh đẻ có kế hoạch là đúng. Chúng ta phải phản đối sinh nhiều con, nên trồng nhiều cây mới tốt. Cho nên cái thứ phù hợp với xu thế phát triển của xã hội đại này ấy mà, để ở đây cũng vô ích, thôi tôi tịch thu, đem về đổi lấy tí tiền mua ít rượu với thuốc lá". Tôi gật đầu :" Cậu cũng có lý, chúng ta nên ủng hộ sinh đẻ có kế hoạch, nhưng giờ tốt nhất là đừng tùy tiện đụng vào những thứ này, vì ta vẫn chưa biết nó mô tê thế nào. Chuyến này chủ đích là đến mộ Hiến vương kiếm Mộc trần châu liên quan đến tính mạng của cả nhà chúng ta đấy, đó mới là việc lớn hàng đầu, cậu nên tự biết cân nhắc hơn ..." Tôi còn chưa hết câu, Tuyền béo lờ , cầm luôn cái vò định đập vỡ để lấy thai ngọc. Shirley Dương vội ngăn lại :" Vật này được vị chủ tế của Hiến vương cất trong bụng con sâu khổng lồ, chứng tỏ nó là vật khác thường, ta chưa biết mục đích của nó đừng nên làm bừa, xem nốt mấy thứ kia rồi tính sau". Tôi thấy ánh mắt Tuyền béo sáng quắc, coi như nghe thấy chúng tôi gì, mực giằng lấy cái vò, mồm cứ làu bàu oán thán rằng chuyến Vân Nam lần này ăn gió nằm sương, bao phen lộn đầu cắm mông, biết bao nguy hiểm, nào là lăn kiếm sắc, tắm trong vạc dầu, đâu dễ gì vớ được ít đồ xịn thế này, lẽ nào lại lấy? Truyện "Ma Thổi Đèn " Tôi với cậu ta :" Trong huyền cung của Hiến vương, báu vật nhất định chất cao như núi, hám cái thai ngọc trong vò này làm gì? Huống chi cái thai ngọc này chứa tà khí, rất bình thường, nếu đem về gặp rắc rối cũng nên. Ta nên có tầm mắt nhìn xa hơn chút, đừng chỉ nhìn xoáy vào cái lợi cỏn con trước mắt. Lẽ nào cậu chưa nghe Mao chủ tịch dạy chúng ta câu ' Than vãn lắm đề phòng đứt ruột, cảnh trải dài tầm mắt vươn xa' à?" Tuyền béo vẫn làu bàu :" Tôi còn biết ngài ấy còn ' Côn Minh tuy nước hơi nông, Nhưng mà cá đẹp hơn dòng Phú Xuân'. Thế mà sông nước Vân Nam chẳng nông tí mẹ nào ..." Kêu ca là nhẽ, nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục xem xét hai thứ đồ bí hiểm còn lại trong cái hòm đồng to tướng này, chẳng may bỏ qua khéo để lại hậu họa, khi tiến vào mộ Hiến vương càng thêm rắc rối. Truyện "Ma Thổi Đèn " Ba chúng tôi xem xét hai khoang còn lại của chiếc hòm vuông, khoang có cái túi da to. Túi này bằng da báo Vân Nam, bên có đính những sợi vàng bạc, đều là hình tựa như những câu bùa chú bí mật, túi khá căng, hình như chứa ít đồ, nhấc lên thấy nặng tay mấy. Những thần chú kỳ lạ này ít nhất cũng có thể cho ta thấy, dù cái thai ngọc có đúng là của dân man di để lại nữa, các thứ trong túi cũng phải có liên quan đến Hiến vương. Bùa trốc hồn của trùng thuật hết sức độc đáo, nó tựa như đàn nòng nọc bò bên nhau rất có quy luật, tạo nên ấn tượng khó quên. hiểm ác tàn độc của trùng thuật dẫu đề phòng cũng lại được, nhưng biết là thứ có liên quan đến Hiến vương phải trấn tĩnh lại, mở túi ra xem xem đây rốt cuộc là thứ gì. Chúng tôi bèn kiểm tra lại vũ khí cùng các thiết bị phòng độc, dặn dò nhau vài điều, thấy miệng túi dùng gân thú để thắt, rất khó cởi, đành dùng dao để cắt. Chúng tôi cùng bắt tay vào, nhanh chóng cắt đứt dây gân thú. Mở túi da báo ra, thấy bên trong đựng đầy xương người rời rạc. Chúng tôi chuẩn bị trước tâm lý, trong bùa trốc hồn phải có xương người, cho nên hề sửng sốt, bèn lùi lại bình thản quan sát động tĩnh. Sau hồi thấy có gì lạ, chúng tôi mới bước đến gần để xem. Tôi dốc đám xương xuống đất, lúc này thấy cả thảy có ba bộ hài cốt. Cả ba đều quần áo, chẳng vì bị mủn nát hay là vốn dĩ có quần áo chôn theo. Hình dạng xương cốt rất lạ, xương sọ to, xương cánh tay dài, xương đùi ngắn và , kích cỡ bộ xương như của đứa trẻ 5-6 tuổi, nhưng mật độ của chất xương lại giống như xương người già. rệt nhất là hàm răng, răng đều mọc dài, bị mòn nghiêm trọng, thể là của trẻ con. Kinh nghiệm ngày trước cho thấy, những người bị dính bùa trốc hồn đều là những nô lệ trưởng thành, chưa thấy có trẻ con, nhưng chất xương và kích cỡ xương đều tương ứng đâm ra rất khó xét đoán. Tôi và Tuyền béo lấy hết can đảm lật bới đống xương, xem xem có đặc điểm gì khác lạ , nào ngờ sau hồi xem xét lại tìm thấy số đồ trang sức như răng thú xỏ vòng vàng, vài ba mảnh ngọc bích vỡ, bắt mắt nhất là con cóc đá màu đen. Shirley Dương sau khi nhìn thấy luôn :" Đây là đồ trang sức dân man di đeo cho tượng sơn thần. Đống xương này cũng phải xương người, mà nhất định là con sơn tiêu trong truyền thuyết, thường được coi là sơn tinh. Trong các thư tịch cổ có khá nhiều đoạn miêu tả rất kỹ lưỡng về con vật này, thấp và còm, tay dài như tay vượn, mặt đen lông trắng, hiểu tiếng người, có thể hô phong hoán vũ ở chốn núi rừng. Nhưng người đại chưa từng trông thấy chúng, chỉ cho rằng chúng là sinh vật hư cấu. Cũng có người bảo nó là nguyên mẫu của quỷ mặt đen - khỉ mặt chó, cho nên khỉ mặt chó ở châu Phi ngày nay còn có tên khác là sơn tiêu. Con sơn tiêu trong truyền thuyết Trung Quốc cổ đại giống khỉ mặt chó ngày nay cho lắm, cho nên đống xương này rất có thể là xương sơn tiêu thời cổ, chúng mới là sơn thần". Vậy ba con sơn tiêu này đều bị Hiến vương giết, chúng được dân man di coi là thần linh canh giữ núi, còn cái thai ngọc có thể là thần vật rất được dân chúng coi trọng. Hiến vương xâm chiếm nơi đây, ra tay tàn bạo, chà đạp xương cốt của sơn thần rồi đem chôn vào bụng con sâu khổng lồ cùng với thần khí của dân chúng, biến những vật này thành "khối u dạ dày" nhằm ngăn cản con sâu bất tử tiêu hóa xác chết và trứng trùng, lão ta dùng thủ đoạn rất bệnh hoạn này để phá hoại tín ngưỡng của dân địa phương nhằm đạt được mục đích củng cố địa vị thống trị của mình. Liệu có đúng là như thế , có lẽ còn phải chờ đến khi vào được mộ Hiến vương ở thủy long huân, tìm hiểu mọi hành vi của lão ta lúc sinh thời, mới có thể có được đáp án chính xác. Chúng tôi nhìn sang con sâu khổng lồ "bất tử" nằm rũ ở kia trong bộ áo giáp vảy rồng quái dị. ra nó phải là sơn thần, sơn thần chính cống lại nằm trong bụng nó. Khoang giữa cái hòm đồng có kích cỡ rộng hơn hẳn hai khoang bên cạnh, đoán chừng ở đây phải đặt những thứ quan trọng nhất. Tôi vừa cùng Tuyền béo nhấc thứ để trong khoang giữa này ra, vừa nghĩ ngợi lan man :" Mười phần chắc tám là thi thể của thủ lĩnh dân man di, hoặc là thần khí quan trọng nào đấy mà Hiến vương đoạt được của họ". Ở giữa là cái hộp bằng đồng, trông na ná như chiếc hòm vuông bằng đồng chứa nó. Chúng tôi thử nhàng nhấc lên nhưng được. Mặt chiếc hộp đúc cái mặt quỷ trông cực kỳ hung ác, lưng quỷ mọc đôi cánh, trông như quỷ dạ xoa tuần trời, tỉ mỉ hơn nữa còn có những đường trang trí kỳ dị, khiến chỉ cần nhìn cái có cảm giác bên trong hẳn phải vật tầm thường. Lẽ nào trong này nhốt ác quỷ? Truyện "Ma Thổi Đèn " Nhìn kỹ hơn chúng tôi thấy cái ngăn này có chỗ trống nối liền với cái lỗ khóa hình đầu hổ ở bên của hòm đồng, bên trong rỗng , nắp ngăn cũng có khóa, chỉ còn cách cứ thế này mà mở nắp ra vậy. Để đề phòng có cơ quan cạm bẫy, chúng tôi vẫn vòng ra phía sau, dùng cuốc chim móc cái nắp có hình mặt quỷ lên. Nắp vừa lật lên, bên trong tỏa ra làn sáng xanh lạnh lẽo, con cóc ba chân màu xanh ngồi trong hộp. Tuyền béo "ồ" lên tiếng rồi cầm cuốc chim gõ vào con cóc, tiếng cạch cạch phát ra, con cóc có vẻ như làm bằng đá. ra cái hộp đồng có hình đầu quỷ bay trời này chính là "cung thiềm" 1 bằng đồng xanh để cung phụng con cóc. Chẳng con cóc kỳ quái ba chân màu xanh lam này được làm bằng chất liệu gì, nó to bằng đầu người, thân béo mập, đầu ngẩng lên trông đầy vẻ tự đắc, cả hình dáng lẫn chất liệu đều hiếm thấy. Chưa bàn về chất liệu, chỉ xét riêng về mặt hình tượng nó là kiệt tác hiếm có, thứ thần vật vậy. Tôi và Tuyền béo ngắm nó mà cứ nuốt nước bọt, tương truyền Hằng Nga uống thuốc trường sinh bất tử, bay lên mặt trăng rồi hóa thành cóc, vì thế con cóc cũng đại diện cho mặt trăng, tượng trưng cho tầm cao vời vợi, vậy nên mới có câu 'bẻ quế cung thiềm" để hình dung thành đạt vươn xa của con người. Tôi và Tuyền béo nén nổi nỗi vui mừng tột độ, rất muốn bưng con cóc kỳ dị này ra khỏi cung thiềm. Chắc chắn con cóc ba chân xanh xanh này là báu vật đáng tiền nhất ở núi Già Long rồi, thần vật như thế này, chưa đến việc đóng bao đem về, chỉ riêng chuyện được nhìn thấy nó lần là phúc tổ ba đời. Shirley Dương bình tĩnh hơn nhiều, nàng :" Cẩn thận đấy! Thực vật và côn trùng trong hang càng lúc càng lớn dần, lại còn ít nhất là hai chiếc máy bay bị rơi trong rừng, căn nguyên rất có thể chính là ở đây, nó bảo vệ bầu trời của mộ vua ..." Shirley Dương vừa dứt lời bỗng dưới chân vang lên những tiếng xương nứt vỡ rắc rắc, chúng tôi vội cúi nhìn, thấy ba bộ xương sơn thần nằm đó đều thu lai và biến thành màu đen. Bởi vì hàm lượng oxy trong hang hồ lô cao hơn hẳn trong túi da, nên đám xương này biến chất rất nhanh, phát ra những tiếng nứt vỡ chói tai kỳ lạ. Tôi lùi lại phía sau mấy bước, với Tuyền béo và Shirley Dương :" Các thứ bát nháo ở đây đều cực kỳ quái dị, chúng là thần vật hay tà vật cũng mặc, cứ dứt khoát cho nổ tan tành luôn để phòng hậu họa". rồi, tôi lục ba lô của Tuyền béo để lấy thuốc nổ, nhưng ba lô của cậu ta chật ních các mảnh vàng lá vụn, phải lục mãi mới thấy thuốc nổ. Tuyền béo quay lại định bước đến giúp tôi lắp ngòi nổ, xừa xoay người lại nhảy bật lên cứ như vừa giẫm phải thứ gì khủng khiếp lắm, cuống quýt giơ tay chỉ vào chân Shirley Dương. Tôi nhìn theo hướng tay Tuyền béo chỉ, cũng suýt nữa nhảy dựng lên, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên xộc thẳng vào tai. -------------------------------- 1 Thiềm: con cóc. Tương truyền mặt trăng có con cóc lớn, nên gọi cung trăng là "cung thiềm", hoặc "bóng thiềm". Lại rằng, cung trăng có cây quế, nên còn gọi trăng là "cung quế". Người xưa dùng cụm từ "bẻ quế cung thiềm" để chỉ việc thi cử đỗ đạt.
Q.3 - Chương 31: TÁCH VỎ CHUI RA đứa trẻ sơ sinh quái đản nửa người nửa sâu bám lấy chân Shirley Dương khóc oe oe, tiếng khóc nghèn nghẹn như phải tiếng người, ngay tiếng rúc của con cú mèo mà chúng tôi nghe thấy lúc đêm khuya cũng còn dễ chịu hơn cái thanh này. Truyện "Ma Thổi Đèn " việc quá bất ngờ khiến Shirley Dương hoàn toàn đờ đẫn, đứa trẻ gớm ghiếc nửa người nửa sâu cứ khóc mãi thôi, cái mồm nó nhệch ra bốn phía thành bốn "cái môi", trong mồm đầy gai hình răng cưa mọc ngược vào trong, hệt như mồm của loài côn trùng, cái mồm há rộng ra trông như cái đầu đứa trẻ bị bổ làm bốn miếng, chực đớp vào chân Shirley Dương. Tôi nhìn mồn , thấy Shirley Dương biết né tránh, tuy trong tay cầm khẩu M1A1 nhưng vì cự ly quá gần nên dám mạo hiểm nổ súng. "Máy chữ Chicago" bắn như vũ bão, bắn nát chân Shirley Dương như chơi. Bí quá, tôi liền quay báng súng nhằm vào con quái giã xuống. Khi báng súng sắp nện vào đầu con quái nó bỗng ngoảnh đầu lại, há cái mồm "bốn môi" quái dị ra ngoạm chặt lấy. Báng súng làm bằng gỗ cứng là thế mà nó cắn nghe ken két, mồm chảy ra thứ nước đen đen, nhìn dường như là có độc. Tôi tranh thủ được mấy giây quý giá, Shirley Dương cuối cùng định thần lại, khẽ hô lên tiếng, định giãy chân thoát khỏi con quái vật, tôi cũng giật súng về phía sau. Nhưng cái mồm quái dị như mồm côn trùng của con quái mọc đầy gai ngược, thể rút báng súng ra cho nổi, thành thử giật luôn cả con quái thai nhi đồng này ra khỏi chân Shirley Dương. Tôi chỉ lo mình mà dừng lại con quái ấy bò dọc theo khẩu M1A1 lên cắn tay, bèn vung luôn cả khẩu súng lên. Tuyền béo đứng bên nhìn rất , xẻng công binh cầm sẵn trong tay, thét vang :" Tổ mẹ mày, trông bố mày đây!". Cái xẻng chém tới như cơn lốc, vụt ngay vào con quái nhi bám ở báng súng vung lên cao của tôi. phát đập thẳng vào chính diện , tiếng trầm đục do cái xẻng bằng thép tinh luyện đập nát thịt nát xương vang lên, con quái nhi nửa người nửa sâu bay văng ra như quả bóng rách, lao thẳng vào vách đá. Lại tiếng "bụp", cái đầu đập phải vách đá gần như nát bét, vách đá đỏ nhờ nhờ lúc này giống như hiệu thơ nhuộm, các thứ nước xanh đỏ vàng đen chảy ròng ròng vách. Tôi tán thưởng :" Phang quả hay đấy cậu ạ! Mẹ kiếp, đánh cho bõ tức!". Tôi cúi nhìn báng súng M1A1, vẫn còn dính mấy cái răng như gai ngược ở đó, tôi lại cau mày chửi :"Răng cứng vãi, chưa cai sữa mọc răng, mả mẹ con quái thai!". Rồi nhìn khắp xung quanh xem nó bò ra từ đâu. Nào ngờ con quái nhi bị đập xuống đất vẫn chưa chết, lăn mấy vòng mặt đất rồi bỗng ngẩng cái đầu to nhầy nhụa những máu với thịt, ra sức gào khóc, tiếng khóc chói tai nghe mà nẫu cả ruột cả gan. Tôi giương súng bắn đòm phát,đầu nó nát bét bay văng tứ tung. Đạn chém vụt qua, nó chỉ còn trơ lại cái cổ họng rỗng tuếch, chao sang trái sang phải chút, rồi bất lực đổ vật xuống chết hẳn. Bão táp chưa qua, phong ba tới, chúng tôi chưa kịp tìm hiểu xem con quái nhi từ đâu ra toàn bộ hang động rộng lớn bỗng dưng tối sầm lại. Làn sáng xanh lạnh lẽo từ các xác phụ nữ bồng bềnh chợt tắt ngúm, cả gian thênh thang chỉ còn le lói ánh đèn mũ chúng tôi. Ba bề bốn bên vang lên những thanh lạo xạo của vô số vật thể trườn đá phát ra, những tiếng kêu bi ai của trẻ sơ sinh như xoáy vào tim người ta, tôi lập tức hiểu ngay chúng là những trứng trùng mọc ra từ các xác phụ nữ rời cơ thể mẹ từ lúc nào biết. Trước đó chúng tôi tập trung chú ý vào cái hòm đồng đựng thần khí của núi Già Long nên kịp thời cảm nhận, nay phát ra hơi muộn. Hình như chúng bò khắp chốn và lẳng lặng tạo ra vòng vây. Shirley Dương đốt cây pháo hiệu, giơ lên cao. Có lẽ cũng là phản ứng tự nhiên xuất phát từ bản năng phụ nữ, hình như nàng rất sợ bọn quái thai nửa người nửa sâu này, mồi lửa cầm tay hơi run rẩy. Ánh sáng trong hang chập chờn, chúng tôi thấy có vô vàn con quái nhi bò, túm tụm lại với nhau thành lớp trong lớp ngoài và đều nhệch mồm thành bốn mảnh, động tác rất nhanh nhẹn, bò tới bủa vây cả bọn, hình như chúng coi ba người sống này là bữa ăn thịnh soạn đầu tiên trong đời. Chỉ hiềm chúng thấy sợ thứ ánh sáng lạnh này nên vẫn hơi do dự, hễ ánh sáng tắt lịm chắc chắn chúng ồ ạt tràn lên ngay. Chúng tôi có hai khẩu M1A1, khẩu súng ngắn 64, súng hơi "Kiếm Uy" bắn phát , thể chống cự nổi, cần nhanh chóng mở con đường máu để phá vòng vây. Ba chúng tôi lưng tựa lưng, cùng dựa vào nhau, chỉ chờ lũ quái thai kia lộ ra sơ hở lập tức hành động, xông vọt ra ngay. Cơ thể chúng có trùng độc, bị vết xước cũng đủ để mất mạng rồi. Tôi tay cầm súng tay giơ đèn pin mắt sói chiếu vào khoảng tối mà lũ quái nhi tụm lại, định nhìn xem chúng có đặc điểm gì, song hình như chúng rất sợ ánh sáng nên cứ đua nhau lẩn tránh, có vài con còn bò lên cả vách đá nhẵn thín dựng đứng. Tôi phát hoảng, tại sao chúng lại bò như thạch sùng vậy được? Tôi lại soi đèn vào con quái nhi chết nằm dưới đất, mới nhận ra rằng hai chi trước của chúng đều có giác bám. Tuyền béo hô to :" Lũ sâu ranh con này sợ ánh đèn pin, chúng ta cứ xông ra là được!" Shirley Dương với hai chúng tôi :" Đừng! Chúng chỉ chưa thích ứng thôi, chứ phải chạy trốn, chỉ cần tránh được ánh sáng rọi thẳng chúng dễ dàng rút lui đâu. Chúng đông thế này, bọn ta xông ra khác nào lấy trứng chọi đá?" Bọn quái nhi nằm suốt ngàn năm trong cơ thể xác chết, tại sao nay lại đột ngột nở ra như vậy? Như thế chẳng phải cắt đứt nguồn sương độc của sơn cốc hay sao? Hay là tại chúng tôi vô tình đụng đến chốt lẫy hoặc nghi thức nào đó? Nghĩ đến đây tôi vội tìm ba món thần vật vốn nằm trong chiếc hòm bằng đồng: con cóc quái dị ba chân ngồi trong thiềm cung, ba bộ hài cốt sơn thần, và cái thai ngọc xanh biếc nằm trong cái vò gốm. Liệu có phải những thần khí này là tội phạm đầu sỏ khiến trứng trùng rời khỏi cơ thể mẹ ? Hang động rất hỗn loạn, trong bóng tối, tiếng gào khóc của trẻ sơ sinh mỗi lúc vang to, có lẽ thể đứng chờ tình hình biến động, đến nước này rồi đành liều mà xông ra ngoài vậy. Tôi nhắc Tuyền béo lấy bình xịt propane ra, lúc này được tiếc bất kỳ thứ gì, nước đến chân phải nhảy, phải xử lý việc trước mắt , phóng hỏa đốt cả lũ, rồi nhân lúc rối loạn chạy ào ra phía cửa hang hồ lô, ra khỏi hang, chiếm ưu thế địa lợi sợ gì lũ sâu bọ này nữa. Truyện "Ma Thổi Đèn " Chúng tôi sắp hành động bỗng Shirley Dương :" Chúng ta đánh nhừ tử con sâu khổng lồ, rồi lũ quái nhi đột nhiên rời cơ thể mẹ, có lẽ là vì trong hang này thiếu làn khí đỏ duy trì trạng thái ngủ của chúng, chứ liên quan gì đến ba thứ thần khí. Nhưng chúng ta buộc phải hủy ngay ba thứ thần khí này, nhất là con cóc xanh ba chân ngồi trong thiềm cung. Con cóc quái dị ấy được làm từ khối thiên thạch hiếm thấy, dù bị vùi sâu nghìn mét vẫn có thể phóng ion lên trung gây nhiễu, nếu nó còn nữa hai khối thiên thạch lớn ở cửa vào sơn cốc mất tác dụng. Nếu xử lý chắc còn nhiều máy bay bị rơi ở khu vực này". Truyện "Ma Thổi Đèn " cho phép chúng tôi bàn thêm, lũ quái nhi đói bụng đợi được nữa, bất chấp ánh đèn pin rọi đến ngừng tiến lại gần và dần thu hẹp vòng vây. Chúng tôi kịp phá hủy các thứ như dự tính, bình xịt propane duy nhất của chúng tôi chỉ có thể dùng ba lần, nếu dùng hết, cả bọn lại phải đứng giữa trùng vây hậu quả thực khó bề tưởng tượng, đành cứ xông ra rồi tính sau vậy. Tôi lớn tiếng với Tuyền béo và Shirley Dương :" Kề sát nhau xông ra ngoài thôi!". Lúc này con trùng nhi há cái mồm quái dị nhao đến nơi, Shirley Dương lia chân trúng bên đầu rồi đá nó văng luôn, đồng thời giương ô Kim Cang ra chặn mấy con bám riết phía sau. Tuyền béo cũng rất nhanh tay, tức tốc giơ bình xịt propane phun vào chúng, vài chục con quái thai bị ngọn lửa propane rừng rực thiêu trụi, biến thành những quả cầu lửa giãy giụa kêu rít lên rồi hóa thành than đen. Đây là lần đầu tiên chúng tôi phun lửa propane, ngờ sức mạnh của nó ghê gớm đến thế, ngay cả đá núi cũng bị đốt cháy. Tuyền béo phun lửa hai lần, lũ trùng nhi quái dị bị lửa thiêu kêu gào thảm thiết. Ba chúng tôi nhân lúc hỗn loạn bèn nhằm chỗ lực lượng đối thủ mỏng nhất xông ra, chạy như điên nền đá nhấp nhô trồi thụt. Chạy được quãng, tiếng khóc phía sau càng rộ lên, chúng tôi luống cuống, đường khó , nghe thanh đủ biết đối phương đến gần, nếu cứ chạy nữa e cũng khó thoát. Chúng tôi men theo bờ nước chạy vài bước nữa hết đường, gian của hang hồ lô bắt đầu thu hẹp, vách núi càng khum lại nhiều hơn, rất dốc, nếu muốn tiếp chỉ còn cách bơi xuống nước. Thấy có ánh sáng ở phía trước xa, đó chắc là lối ra. Nơi này mặt nước trải rộng, dòng chảy xiết mấy, dù nếu chúng tôi cố bơi nhanh hết sức e chưa đến giữa đường bị đàn trùng nhi kia đuổi kịp rồi. Ba chúng tôi chạy cật lực, thở hồng hộc, tim đập liên hồi như ngắt nhịp. Tôi chỉ về phía có ánh sáng, :" Hai người cứ bơi ra đó trước, tôi ở lại chặn chúng, bằng , chúng ta ứng chiến dưới nước rất lúng túng, chết là cái chắc, hai người đừng lo, tôi có cách thoát thân". Tuyền béo lạch xạch lên quy lát, :" Cậu có cách chó gì? Đừng ai tranh với tôi nữa, người ở lại là tôi! Ông mày *** tin già tám mươi rồi mà lại sợ lũ nhãi chúng mày!". rồi định đẩy tôi và Shirley Dương xuống nước. Shirley Dương gạt tay Tuyền béo ra, rồi lục ba lô của cậu ta để lấy thuốc nổ :" Ta phải nhanh chóng bố trí vài vành đai bằng dây dẫn thuốc nổ, tạm thời chặn chúng lại, may ra chúng ta có đủ thời gian thoát thân". Tôi và Tuyền béo đều hiểu ý nàng, việc này thể chậm trễ, phải tranh thủ từng giây. Chúng tôi gỡ bỏ dây thép bé xíu quấn ngoài dây dẫn thuốc nổ, rồi rải bừa mặt đất. Những tiếng khóc thảm thiết như tiếng sói hú gào dần đến gần, hang tuy tối đen nhưng vẫn có thể đoán biết lũ trùng nhi ấy tiến sát tới, tôi luôn miệng giục Tuyền béo :" Mau rút thôi, mau rút thôi!" Tuyền béo rải xong toàn bộ số dây dẫn thuốc nổ lên mặt đất. Shirley Dương mở van túi khí của ba lô trang thiết bị. Trong tiếng khóc rít lên cứ như đòi mạng, ba chúng tôi chậm trễ giây, nhảy ào xuống nước, chân khua nước tay kéo túi khí, bơi ra phía cửa hang. rất vội nhưng tôi vẫn ngoái lại nhìn, thấy đám quái nhi là người hay sâu ấy áp sát ngay bờ nước như đàn dòi bám khúc xương, tuyến dây thuốc nổ thứ nhất cũng nổ luôn. Uy lực của dây dẫn thuốc nổ mạnh nhưng cũng đủ để hăm lũ quái quyết bám đuổi chúng tôi. Tuyền béo bố trí cả thảy năm tuyến dây, với tốc độ như lúc này, đủ để chúng tôi có thể thoát khỏi hang hồ lô trước khi lũ quái nhi đuổi kịp. Tôi vừa bơi vừa tính xem sau khi ra khỏi hang nên dùng cách gì để tiêu diệt sạch bọn chúng, bỗng nhiên tôi thấy mình bị chìm xuống, chân bị mấy cái vuốt rất khỏe bám chặt, chỉ khó mà bơi tiếp, mà thân thể còn nhanh chóng bị kéo tụt xuống đáy nước tối đen. Vì tôi bơi phía sau nên Shirley Dương và Tuyền béo hoàn toàn hay biết xảy ra chuyện gì, tôi nhất thời hoảng loạn, bàn tay nắm chặt túi khí lơi ra, chưa kịp hô lên nước sông lạnh lẽo ngập quá mũi