1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Cờ Nhíp đột nhập hậu trường sô diễn idicaf của vợ chồng Tôn
      Màn 1 cảnh 1:
      Sao: thiếp... chàng... ớ
      Xanh: ta.... nàng... í
      Tui là đường phân cách cho ông bà Tôn í ớ
      Rể phụ: ế, tui là ai? Đây là đâu?
      Sao Xanh: trại giam Chí Quà
      Rể phụ: thiên a, ngẻo có 1 giắc, zô mợ nó tù ngồi xé lịch​
      Cùng lúc đó, xa xa dằng kia, ngôi nhà tranh vách lá
      Màn 2 cảnh 1:
      Diễn: ôi, cảnh còn, người đâu người đâu? Minh oi Minh oi Minh đâu zồi, làm thao làm thao Diễn thấy Minh
      Minh: ôi, ánh mắt ấy quá thắm thiết ân tình, người oi bao đim Minh luôn hằng nhớ....
      Tui là đường phân cách ngại ngùng của hai cha nọi và tiếng lòng của hai cha nọi
      Diễn: zòng trái đất, Minh ngồi đây, Diễn ngồi đâu, bên cạnh nhao ngỡ như thặc xa, gì, biết gì....
      Tui là đường phân cách cha nọi Diễn xấu hổ quá chạy rồi
      Minh: ớ, mắt nai ơi xin đừng bỏ rơi Minh, mắt nai ơi xin đừng xa cách Minh... Dù cho ngày tháng có qua, có những phong ba, Minh zẫn đợi mãi Diễn zề.... á á á đợi Minh zới..... chạy chậm chút...​
      Đoạn bóc phốt nhau
      Màn 3 cảnh chót:
      Xin phép người quay cờ nhíp huỷ sô phút chót, vì nãy giờ hát nhiều quá, giờ vô truyền nước đường rồi. Hẹn chương kế.....

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      @Vy RuRi Chương mới rồi đây!!! Động lực đăng chương chính là được nghe giọng hót oanh dzàng thánh thoóc của đồng chí! Cầu đồng chí trồi lên nhanh nhanh chứ mị thèm lắm rồi :yoyo44:

      Chương 50: Khi nhìn thấy con người của nàng, Đường Lam phản ứng thế nào?
      Edit: Diệp Nhược (mê) Giai

      “Sao có thể...” Đứng chen chúc trong đám đông, ánh mắt của Bộ Duyên Khê dính chặt người Lăng Yên, mặt vẻ bất ngờ tin nổi, lẩm bẩm : “Sao lại là muội ấy? Muội ấy chính là... Ma tôn Lăng Yên? Thân phận của A Tinh chính là... Ma, Ma tôn?!”

      Vẻ mặt Bộ Duyên Khê hoang mang đầy nghi vấn, vội vàng kéo tay Trầm Ngọc đứng cạnh mình, trong phút chốc dường như bị mất khả năng diễn đạt: “Đây, đây, đây rốt cuộc là sao? Đường Lam?”

      quay đầu sang, chỉ thoáng nhìn cái lật đật rút tay về tự vả miệng mình.

      Lúc này Trầm Ngọc thoạt nhìn ổn. , chính xác là cực kỳ ổn. Cả gương mặt đều tái , trắng bệch như tờ giấy, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Lăng Yên ở phía xa, dường như ba hồn bảy vía đều trôi đâu mất.

      Bộ Duyên Khê thấy dáng vẻ này của , nhịn được lại tò mò câu: “Huynh cũng biết?”

      giờ Trầm Ngọc đương nhiên còn hơi sức đâu mà đáp lại câu hỏi của . Cả người Trầm Ngọc cứng đờ, hai bàn chân như dính chặt xuống đất, hai tai dường như bị mất thính lực, mọi vật xung quanh cũng đều hóa thành hư vô, điều duy nhất tồn tại trong mắt và trong đầu giờ chỉ là bóng hình rực lửa kia.

      Bộ Duyên Khê thấy tình hình có vẻ đúng, định mở miệng gọi vài tên tiểu cách đó xa bất chợt bu lại quanh đây.

      “Cẩn thận!” Bộ Duyên Khê vội vàng kéo Trầm Ngọc ra bảo vệ sau lưng mình, đề phòng nhìn đám tiểu vừa xông tới, biết bọn chúng định làm gì.

      Mà đồng thời, ở phía bên kia, Lăng Yên thong thả lên tới đài cao, đứng đối diện với vương Phi Ảnh. Bộ đồ màu đỏ rực quấn quanh người nàng như ngọn lửa nhảy múa, ánh mắt nghiêm nghị lẫm liệt, mình đối đầu với hàng ngàn quân lính giới. Nàng hơi híp mắt lại, cười : “ phải là muốn kéo ta đến chiến trận thôi à? Cần gì phải hao công tốn sức đến thế?”

      Thủ lĩnh của Ma giới đứng giằng co với kẻ đứng đầu giới, người của bọn họ đều phóng ra áp lực vô hình, nháy mắt bao phủ toàn bộ bầu khí nơi đây. Trong cảnh tượng thần bí ma quỷ ấy, tất cả mọi người ai dám gây ra chút xíu tiếng động nào, cũng kẻ nào có thể dời mắt khỏi hai bóng hình đen đỏ đài cao ấy.

      Sau quãng thời gian yên tĩnh đến đáng sợ, rốt cuộc Phi Ảnh khẽ cử động, dường như cười khẽ tiếng, ngay sau đó giọng chợt vang lên, trầm thấp u hệt như bộ áo mà y khoác người, bao trùm cả gian: “Xưa nay hai giới Ma như nước sông phạm nước giếng, kẻ nào xâm phạm vượt quá ranh giới của bên kia. Thế mà Ma giới các ngươi ba lần bảy lượt phá hỏng chuyện của ta, có thể nào mời Ma tôn đây cho ta lời giải thích?”

      Lăng Yên sớm đoán được vương thân là vì việc này, nàng cười lạnh tiếng, khoanh tay : “Nước sông phạm nước giếng?”

      “Có là vậy ?” Ngữ khí của Lăng Yên chợt có phần sắc bén, Phi Ảnh hơi nhíu mày lại, còn chưa mở miệng nghe Lăng Yên tiếp: “Ba vạn năm trước, món nợ của giới các ngươi, là định quỵt luôn trả đấy hả?”

      Phi Ảnh khựng người, trái lại nở nụ cười: “Ba vạn năm trước?”

      Lăng Yên lặng im , Phi Ảnh tiếp tục: “Chuyện của ba vạn năm trước là do Hoành Tố thiếu nợ, ngươi muốn đòi sao tìm con cháu của ấy? giờ tiểu hồ ly kia trốn ở ngay gần An Nhạc trấn, nếu ngươi muốn báo thù, ta báo giùm ngươi.”

      “Tính toán của vương quả tệ.” Lăng Yên híp mắt nở nụ cười, hề lùi bước, “Nhưng chuyện các ngươi luyện Huyền Cốt châu, ta đây nhất định phải quản.”

      Nghe Lăng Yên lời ấy, Phi Ảnh cũng ha ha cười lớn.

      Lăng Yên đứng đối diện nghe được tiếng cười của y, bất giác nhíu mày. Tiếng cười vang vọng quanh sân, còn chưa tan hẳn nghe thấy y cất giọng đầy giận dữ: “Ai cũng có thể đối nghịch với giới, riêng ngươi !”

      Hoàn toàn thèm đếm xỉa đến lời của Phi Ảnh, Lăng Yên ôm Danh Lưu đao, cười như cười nhìn Phi Ảnh khiêu khích, giống như lời của y hề có chút trọng lượng nào.

      Ánh mắt Phi Ảnh trầm xuống, giọng rét lạnh cất lên nhắc nhở nàng: “Đừng quên trước khi chết Hoành Tố những gì với ngươi. Mấy vạn năm nay ngươi sống yên sống ổn quá nên còn nhớ nữa rồi à?” Y nhấc chân đến gần Lăng Yên, nhấn mạnh từng chữ : “Nếu ngươi đối phó với giới, ta đây lấy mạng của ngươi.”

      Ý cười trong mắt Lăng Yên càng đậm,vui vẻ : “Có nghĩa là, lần này vương hao phí biết bao công sức bắt bớ toàn bộ người dân trong An Nhạc trấn nhằm bức ta thân, chỉ đơn giản là muốn tán gẫu với ta thôi đấy à?”

      “Nếu giết ta dễ như lời ngươi , ngươi cần gì phải khổ sở tiêu tốn nhiều thời gian đến vậy?” Lăng Yên xong lời này, thân hình cũng động, cây đao vốn còn ôm trong ngực nay cố định tay.

      Phi Ảnh lạnh lùng nhìn nàng, chợt thấy ánh sáng trắng lóa chiếu vào mắt mình, Danh Lưu đao rời vỏ.

      “Đáng tiếc, ta có tâm trạng đứng chuyện với ngươi.” Lăng Yên vung đao, thân người nhanh như tia sét, chỉ chớp mắt ép sát đến chỗ vương.

      vương vẫn luôn phòng bị, lập tức vung tay áo, vô số xúc tua dài màu đen ồ ra từ dưới lớp áo bào, trong khoảnh khắc quấn chặt quanh cây đao của Lăng Yên.

      Trong mắt Lăng Yên lên vẻ chán ghét rệt, thế đao biến hóa, từ hướng khác quét ngang qua, định bụng chặt đứt hết đám xúc tua rầy rà ấy.

      Nhưng vương cũng có ít thủ đoạn, ngay tức khắc thu hồi toàn bộ xúc tua, thân hình cũng nhanh chóng thối lui về sau, ngược lại có ý muốn đánh tiếp, mà chỉ đứng ở xa xa nhìn Lăng Yên, ánh mắt rét lạnh.

      Lăng Yên cười đáp: “ vương sợ thua đấy à?”

      Mới trải qua trận chiến ngắn ngủi vừa rồi mà áo bào đen tuyền của vương bị mất góc, nơi vạt áo rộng thùng thình hơi hơi nổi lên, tạo ra khe hở , lộ ra vô số xúc tua xíu lúc nha lúc nhúc bên trong. Y tiện tay khép vạt áo lại, chỉ để lộ ra đôi mắt hung tàn vẫn luôn dán chặt vào Lăng Yên, thấp giọng : “Ngươi nghĩ vì sao ta nhất định phải gặp ngươi tại đây?”

      Lời còn chưa dứt hẳn, y định tiếp, Lăng Yên tiến lên trước bước, ra thay cho y: “Bởi vì ngươi đánh lại ta.”

      Tiếp theo đó, nàng lại ung dung đảo mắt nhìn quanh: “Nhưng ở đây được. Bởi vì trước đây lâu ngươi từng mở Thiên Hoàn trận tại nơi này, vì vậy dưới lớp đất ở đây vẫn còn sót lại dư chấn, cùng với vô số khí cùng quỷ khí trộn lẫn với nhau.”Nàng chậm rãi phân tích, hoảng loạn, chỉ thản nhiên : “Mấy thứ này đối với Thần Ma mà là áp chế, nhưng đối với đó lại là trợ lực. Ngươi núp tại đây bức ta xuất , bản thân ngươi có thể lợi dụng địa lý nơi này làm ưu thế, lại vẽ trận pháp kỳ quái hiếm có nào đó, chắc chắn tóm gọn được ta. Ta có đúng ?”

      Nghe nàng phân tích xong, vương khi trước vẫn còn bình tĩnh hả hê lúc này ánh mắt rốt cuộc cũng biến đổi.

      Lăng Yên cười hỏi: “Ngươi nghĩ rằng ta đoán ra được?”

      Phi Ảnh im lặng lúc lâu, cuối cùng trầm giọng : “Ma tôn Lăng Yênquả thực hổ là người khi xưa chỉ với đao đoạt mạng Hoành Tố.”

      Ý cười của Lăng Yên khi nghe thấy những lời này chợt nhạt ít, ánh mắt phức tạp.

      “Đáng lý ta nên lấy mạng ngươi sớm hơn.” Giọng rét lạnh đầy áp lực của Phi Ảnh vang lên.

      “Đáng tiếc ngươi có cơ hội ấy.” Lăng Yên hừ tiếng nho , tiếp: “Ngươi tưởng ta đoán được kế hoạch của ngươi mà vẫn thèm chuẩn bị gì hết à?”

      Như để chứng minh cho những lời này của nàng, từ khắp bốn phía đột nhiên phát ra tiếng vang, Phi Ảnh ngẩng đầu nhìn quanh thấy canh giữ khắp ngọn núi đáng lẽ phải là quân của giới, nay lại đột nhiên xuất hàng ngàn Ma binh Ma tướng, biết từ đâu xông ra mà chỉ trong khoảnh khắc bao vây cả đỉnh núi này lại, nhốt chặt quân lính giới và cả những người dân của An Nhạc trấn.

      Cùng lúc ấy, luồng khí đen bỗng chốc tỏa ra từ ngay giữa sân, chỉ cái chớp mắt sau nghe thấy tiếng leng keng ầm ĩ vang lên, hai gã thủ vệ thuộc giới canh giữ ngay gần đài đột nhiên bắn máu ra tung tóe, ngã gục xuống đất còn nhúc nhích gì được!

      Mà ngay khi luồng khí đen ấy vừa tan biến , sau lưng Lăng Yên xuất vài nam tử khoác mình chiến giáp của Ma giới.

      Có tổng cộng là năm người, mặc chiến giáp màu đen đặc thù của Ma giới, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, khuôn mặt nghiêm nghị tràn đầy sát khí, đây chính là năm trong số mười người thuộc Thập đại Ma tướng!

      Cũng chỉ vẻn vẹn năm người thế thôi nhưng khí thế hoàn toàn áp đảo tất cả mọi người có mặt nơi đây. Xung quanh lặng im như tờ, tràn ngập trong khí là hơi thở chỉ thuộc riêng về Ma giới, ai nấy đều cảm thấy như Tử thần đến trước mặt mình.

      “Ma tôn.” Chợt giọng lành lạnh vang lên từ nơi các Ma tướng đứng, Thanh Minh ở bên trái Lăng Yên gật đầu lên tiếng: “Bọn ta đến chậm.”

      chậm.” Lăng Yên cong cong khóe môi, khiêu khích nhìn Phi Ảnh.

      Tình hình bất chợt đảo ngược lại, đám lính giới mất hết tinh thần, nhưng Lăng Yên vẫn hề lơi lỏng, rút đao chỉ thẳng vào Phi Ảnh, : “ vương còn lời trăn trối nào muốn nữa?”

      Đám lính giới tập kết về lại quanh Phi Ảnh, y vẫn im lặng đứng ngay chỗ cũ, đối mặt với khí thế sục sôi của Ma giới mà vẫn thấy chút hoảng loạn nào.

      Tiếng cười trầm thấp chợt vọng ra từ bên dưới tấm áo choàng, giọng điệu vẫn dửng dưng rét lạnh, u như trồi lên từ tào địa phủ, hẫng vang vọng ngay bên tai: “Ma tôn hổ là Ma tôn.”

      Y hơi ngừng lại, sau đó mang theo ý cười tiếp, “Đáng tiếc... Ngươi, cũng có nhược điểm.”

      Lời này đến mức thể hơn được nữa, đến mức ý cười mặt Lăng Yên ngay lập tức vụt tắt, đến mức lần đầu tiên trong đời nàng cảm giác muốn giết người đến vậy.

      Danh Lưu đao vẫn chỉ thẳng vào Phi Ảnh, thân hình của Lăng Yên vẫn bất động sừng sững như núi, nhưng lòng nàng còn tại đây.

      Mà ở chỗ Đường Lam.

      Nàng rất , nhược điểm duy nhất của nàng chính là Đường Lam. Sở dĩ giới hao công tốn sức đến vậy cũng chỉ vì muốn tìm ra được Đường Lam, dùng nhược điểm này để kiềm chế nàng mà thôi.

      Bắt đầu từ khi nàng buông tay , từ khi nàng rời khỏi , nàng vẫn luôn ép bản thân mình phải nhìn thẳng về phía trước, được phép, cũng dám nhìn về phía Đường Lam. Lúc bị nhốt trong địa lao ở sơn động, nàng tính toán kỹ cho kế hoạch ngày hôm nay, cũng từng bí mật liên lạc với Thanh Minh, muốn Thanh Minh theo kế hoạch thầm đến đây. Nàng cũng căn dặn Thanh Minh rất kỹ, nhất định phải phái người bảo vệ tốt cho Đường Lam.

      vương Phi Ảnh chính là cao thủ hiếm thấy đời này, mặc dù nãy giờ đấu khẩu nàng nhường bước, nhưng trong lòng lại hiểu rất , chỉ cần mình hơi phân tâm chút thôi, hậu quả phải gánh thể lường được. Vì vậy, trong tình hình này, nàng chỉ có thể tập trung toàn bộ tinh thần của mình để đáp trả lại y, giao phó an toàn của Đường Lam cho đám người do Thanh Minh phái đến, ép buộc bản thân được nhìn cũng được nghĩ đến người mà nàng hết mực.

      Nhưng ngoài nguyên nhân ấy ra, vẫn còn điều khác khiến Lăng Yên dám quay lại nhìn Đường Lam.

      Nàng sợ.

      Thân là Ma tôn, là thủ lĩnh tối cao của Ma giới, từng đối mặt với hàng trăm hàng ngàn trận chiến sinh tử, Lăng Yên chưa bao giờ nghĩ tới việc, cũng có ngày bản thân nàng biết sợ là gì.

      Nhưng nàng quả sợ, rất sợ, khắc trước đó nàng vẫn chỉ là nữ tử thường dân tên Hạ Dung Tinh, chỉ chớp mắt sau biến thành Ma tôn Lăng Yên đứng đầu Ma giới. Khi thấy được con người của nàng, Đường Lam... có phản ứng thế nào?

      Lăng Yên dám nghĩ tiếp. Điều khiến nàng sợ nhất, chính là nhìn thấy được cảm giác chán ghét trong mắt người nàng .

      Nhưng tại, giờ này khắc này, nàng còn tâm trí nào mà băn khoăn lo ngại đến chuyện đó nữa.

      Nghe được lời đe dọa của vương, Lăng Yên rốt cuộc thể khống chế bản thân mình thêm nữa. Nàng khẽ cắn răng, bất chợt xoay người, nhìn về phía Đường Lam đứng.

      Trầm Ngọc cùng Bộ Duyên Khê vẫn đứng nguyên nơi chỗ cũ, nằm ngả nghiêng mặt đất xung quanh là cơ thể lấm lem vết máu của những binh lính Ma giới do Thanh Minh phái tới bảo hộ , vài tên quái cầm chắc đao kiếm tới gần, muốn tóm lấy .

      “Các ngươi ai dám động ?!” Lăng Yên đột nhiên lạnh lùng quát to, muốn xông về phía ấy, nhưng đằng sau Phi Ảnh vung tay lên, vô số binhvọt lên trước chặn Lăng Yên lại. Giọng mang theo chút vui vẻ vì nắm chắc thắng lợi của Phi Ảnh vang lên: “ còn kịp rồi.”

      Ngay khi ấy, tiểu đến gần Trầm Ngọc nhất vung cây đao trong tay lên, dưới ánh mặt trời mũi đao sắc lẹm lóe ra tia sáng chết người, rọi vào mắt người ta đến mức đau nhức.

      Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, Trầm Ngọc lại nhàng nhấc chân bước lên phía trước.

      hoàn toàn để ý đến tiếng chém giết ngay kề bên, mọi người chiến đấu kịch liệt thế nào đối với cũng giống như có. Khuôn mặt của trắng bệch như mất hồn, chỉ chăm chú nhìn về hướng Lăng Yên.

      Ánh mắt hai người xa xa giao nhau, mặt Trầm Ngọc vẫn chút biểu cảm nào.

      Đột nhiên, lưỡi đao mang theo sát khí đằng đằng chắn ngang ngay trước mặt.

      “Tránh ra.” Trầm Ngọc cũng thèm nhìn tiểu chặn đao trước mặt mình, chỉ khẽ khàng .

      vật lộn oanh liệt ở đằng sau, Bộ Duyên Khê chợt nhìn thấy mũi đao kề sát ngay trước mặt Đường Lam cũng khỏi hoảng hốt nín thở. Đám tiểu quấn lấy cũng bất giác khựng lại chút, ngay sau đó vẻ mặt càng thêm hung ác, xông lên quyết sống chết với !

      Vào đúng lúc này, bầu trời u bỗng nhiên biến thành bảy sắc cầu vồng, rực rỡ, chói lóa!

      Cùng với ánh sáng chói chang ấy, hàng ngàn Thần binh đột ngột xuất , từ trời giáng xuống, bao vây toàn bộ nơi này.

      Như để hưởng ứng với màu rực rỡ của bảy sắc cầu vồng trời, cơ thể Trầm Ngọc cũng tỏa ra ánh hào quang chói lọi, tiếng phượng hoàng chợt réo rắt vang lên, lửa phượng hoàng bùng cháy sáng cả góc trời.

      Đến khi vầng sáng ấy tắt , người đứng tại nơi đó, phải là Đường Lam nho nhã yếu ớt nữa.

      Mà chính là Thần tôn Trầm Ngọc.
      HoanHoan, SiAm, hthuqttn16 others thích bài này.

    3. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Vâng! Câu chuyện nay được nửa đường, xin mời quý quan khách quan viên hai họ xin dâng trầu, bông băng thuốc men trà đá trà sữa và cùng hướng mắt lên phía giáo đường nơi đôi tân lang tân nương sắp lên giường, à bậy, lên giáo đường chuẩn bị kiếp sống romeo và juliet phiên bản chim và bướm!

      Vâng! Thưa quan viên hai họ, như quý dị biết, cuộc sống vợ chồng đôi khi thiếu những màn cãi vã xé quần xé áo xứt đầu mẻ chim, lại bậy, là xứt đầu mẻ trán, thế nhưng theo nguyên lý của phim triền hình cho hay, sau khi vật lộn lăn qua lăn lại mệt đứt hơi thở hổn hển đôi bà cháu thôi chơi thôi chứ tới đây là hết rồi khỏi cần đọc nữa. thôi chứ hãy đọc tiếp và sau đây là giây phút tâm .

      Kính thưa toàn thể hấp hôn! tại quý toàn thể quan khách quan viên hai họ cùng với hai editor được nửa chặng đường và bắt đầu từ đây cuộc sống hp của đôi tân lang tân nương bước sang giai đoạn hai là giai đoạn mang tên romeo và juliet phiên bản chim và bướm tại chương trình chúng ta có thể còn kéo dài và dài hơn nữa và lại tiếp tục dài cho tới khi nào nó hết thôi NHƯNG ... hết hơi. NHƯNG nếu ủng hộ và gắn bó của quý khán giả đường lên đỉnh đến đâu cả. Chân thành kính mong quan viên hai họ tiếp tục ủng hộ cho đến đít, nhầm, là đến đích! Ý là kêu com mờn và lai đó!

      thương và trăn trọnggg:yoyo45:
      Last edited: 2/10/17
      Quỳnh Tiên, levuong, Chris6 others thích bài này.

    4. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      Khổ tận cam lai biết phải đợi chap mày bao lâu rồi nữa
      La Thùy DươngDiệp Nhược Giai thích bài này.

    5. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Hỡi các thần dân, ta là Selena Lăng Yên. Hôm bữa, ta thấy có nào tung cờ nhíp hậu trường chuẩn bị đẫm nước mào của ta và kẻ thù, là cái thằng nhiều xúc tu Bạch Tuột nướng chấm mù tạt đó. Ta sợ các thần dân hiểu sai việc. Nay, ta, Selena Lăng Yên đến đây hack nick này để kể lại tình hình lúc đó cho các thần dân kiêm fan cuồng nghe. Chuyện là như thế này.. Aizzz nhắc lại chuyện đánh nhao, lòng ta bỗng thấy xôn xao... chắc cũng lâu rồi, khoản 1 vạn... hai ba giờ trước... sau khi ta biến hình lại, ta... đẹp, ta... kiêu sa, và ta đứng giáp lá cà với thằng Tuột kia. Sau mấy phút gườm nhau qua lại. Ta xuất chiêu, nô tài đâu cho tý miu-zịt coi. Mấy đứa vũ đoàn Năm em ma trơi ra đây nhảy phụ hoạ cho bản Tôn nào. 1..2..3.. dô

      Ố Lúc Quát Tuột Mách Mỵ Đu​

      Lúc Quát Tuột Mách Mỵ Đu​

      Lúc Quát Tuột Dớt Mách Mỵ Đu​

      Lúc Quát Tuột Dớt Mách Mỵ..... Ố​

      Ai dè khi ta nhập tâm diễn, thằng Tuột nó muốn bắt Lam Hânny của ta tống tình. Ta sợ, chậc ta hông dám bốn mắt nhòm nhau với Lam Hânny. Nào hay, phút chốc, Lam Hânny của ta cũng.... xèo, khói bốc lên cao, từ đằng xa đó kìa... biến thành con gà chưa mọc lông ấy. Bản Tôn quang mang quá. ra, mấy tháng nay người mỗi đim cùng ta rung giường chơi úp lá khoai, binh xập xám lại là tên Gà thiếu lông này. Ta, ta lỡ tay phá huỷ bông cúc mới lớn của Tổ quốc sao. Công an có còng đầu ta vì tội bốc hốt trẻ dưới vị thành niên hông nhở. Ôi, tim ta đau quá man

      Chọn con tuym hay là nghe lý trí​

      Chọn mê chuym hay là hấp hành chuym luôn​

      Thầm mong Chuym bỏ qua, Chuym bỏ qua​

      Trước kia quá sai và những căm thù xưa​

      Chỉ là quá khứ thôi​

      Bất chấp vì nhau....​

      Nhưng lý trí lại nhắc nhở ta nhớ lại, ôi, quá khứ ta và tên Gà thiếu lông đó luôn ẩu đả nhau. Chuyện xưa lại trào về trong não ta như triều cường kênh Thị Nghè.

      Khi xưa đôi ta ghét nhau luôn​

      Đôi ta cứ ẩu đả te tua​

      Chơi tiên nhân bắt ma vương​

      Chim hiên ngang giơ kiếm tim Yên: Keng! Keng!​

      Chim cắn tay Yên: Ngao! Ngao!​

      Yên rách da tay: Ui! Da!​

      Yên quên đâu nè...​

      Đấy. Chuyện là thế. Ngẫm lâu chứ ra diễn biến trong vòng 1 chương... Ta bộc bạch xong rồi ta out đây, vô truyền nước đường. Hát nhép mà cũng mệt đứt hơi.......

      Sì poi chương sau: khi Ngọc bối dối nhìn Yên. Bốn mắt nhìn nhao trào máo họng.

      Ngọc: Tinh ngày xưa của ta đâu

      Yên: xin lỗi. tại Tinh thể ra tiếp Lam được nữa

      Ngọc: Vì sao

      Yên: Ố... vì Tinh chớt rồi!!!!

      chuyện tình Bà Cháu đầy tiết canh và máu dậu............
      Cmt dài nhất Xóm Củi... 5h sáng văn chương lai láng :yoyo32::yoyo38:
      HoanHoan, levuong, Betty7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :