1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      @La Thùy Dương, lúc mình mới đọc truyện ý mình dũng cảm lắm ôm bom chui mấy động SE đọc hông, giờ tim íu đuối quá nên nay mới đọc có tý xíu thấy buồn rồi T_T. Cho nên, cầu hai vợ chông chị đại và bán gà mau bóc phốt nhau cho con dân bớt tự kỷ đê. Chốt lại chuyện tình Linh Minh:
      Linh: Em bảo :yoyo65:
      Minh: :yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      Linh: Ai dè luôn :yoyo49:

    2. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      @Vy RuRi Thời khắc vinh quang của hai chị sắp đến rồi, nên đọc xong chương này rồi dành cho cặp đôi - - luôn 1s mặc niệm thôi :yoyo59:. Sắp bụp nhau ròi, năm chương nữa thoy :059:

    3. Nguyễnbình18

      Nguyễnbình18 New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      13
      @Vy RuRi Đọc xong b cứ thấy hụt hẫng như lúc đọc Hoa Tư Dẫn đoạn về cặp Dung Viên + Oanh Ca...ám ảnh hơn cả cặp vai chính nữa!

    4. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Chương 46: Đoán xem A Tinh nhà ngươi lợi hại đến cỡ nào?

      Tựa như lần trò chuyện ngày đó với Nhan Thư Minh, Trầm Ngọc ngồi yên bậc thềm, ánh mắt chuyên chú chờ đợi.

      Trong lúc chờ đợi, ánh mặt trời ở cao bắt đầu rọi xuống mặt những tia nắng đầu tiên.

      “A Tinh đâu?” Giữa bầu khí vốn yên tĩnh, bất chợt giọng từ đầu tường truyền tới.

      Trầm Ngọc ngẩng đầu lên bắt gặp con hồ ly duỗi người nằm mái tường nhà, còn lười biếng híp mắt nhìn Trầm Ngọc. Bộ lông trắng như tuyết của nó tỏa sáng dưới tia nắng sớm mai, chiếc đuôi rũ sang bên lắc lư nhè .

      Có điều Trầm Ngọc chỉ nhìn lướt qua rồi mau chóng thu lại tầm mắt, tiếp đó thấp giọng đáp: “A Tinh mau trở lại thôi!”

      “Nàng ấy đâu vậy?” Tiểu hồ ly chống hai chi trước đứng dậy, xa xăm nhìn Trầm Ngọc.

      Trầm Ngọc : “Nàng lời từ biệt với bằng hữu của nàng.”

      Nhan Thư Minh tự vẫn ngay trước phần mộ của Thu Linh, hai người tốn công tốn sức hồi lâu cuối cùng mới có thể an táng họ chung chỗ, rồi sau đó, Lăng Yên lại bảo Trầm Ngọc hãy trở về trước.

      Nàng chỉ muốn yên tĩnh mình trong chốc lát. Trầm Ngọc hiểu lòng nàng mấy dễ chịu nên cũng gì thêm, chỉ thuận theo nàng về nhà trước chờ đợi.

      “Bằng hữu nào?” Tiểu hồ ly nghiêng đầu hỏi, “Ngươi sợ nàng lại biến mất sao?”

      .” Trầm Ngọc bất động thanh sắc, khẳng định .

      Tiểu hồ ly cười tiếng, lại hướng mắt nhìn ra sân nhà hàng xóm. Lúc này rốt cuộc Trầm Ngọc mới hỏi: “Ngươi mau xuống đây, đứng đó làm gì?”

      Tiểu hồ ly lẩm bẩm : “Vài ngày trước có chim phượng hoàng xuất ở nhà bên cạnh, nhưng giờ thấy nữa.”

      Nghe hồ ly vậy, Trầm Ngọc có hơi khựng lại, lại chợt : “Ở nơi như thế này sao lại có phượng hoàng được?”

      “Ở nơi đây hồ ly còn xuất được, thêm con phượng hoàng cũng đâu có gì lạ?” Hoàn Ly vừa dứt lời, cuối cùng mới chịu ở đầu tường nhảy xuống, nhàng đáp xuống ngay cạnh Trầm Ngọc, ngữ khí đầy vẻ khó hiểu: “Cũng biết phượng hoàng con từ đâu chui ra, còn biết bay nữa. chẳng khác gì con gà.”

      Trầm Ngọc: “…”

      đứng dậy, vẻ như muốn bỏ vào phòng.

      Lúc này Hoàn Ly lại gọi lại: “Sao ngươi hỏi những ngày qua ta đâu?”

      Trầm Ngọc vừa quay đầu thấy luồng sáng trắng lóe lên trước mắt, lần nữa tiểu hồ ly lại trở về nhân thân, nghiêng người tựa vào cánh cửa, đảo mắt sang Trầm Ngọc, cười : “Ngày đó lúc A Tinh rời , ta đuổi theo nàng.”

      đợi Trầm Ngọc trả lời, Hoàn Ly lại tiếp: “Kỳ lần trước khi nàng ở sư môn có chuyện cần phải rời , ta theo sau nàng, ngươi có biết ta phát được gì ?”

      Ngữ khí Hoàn Ly có chút khác thường, Trầm Ngọc hơi cau mày, lãnh đạm : “Ngươi nên theo dõi nàng.”

      “Ta lo lắng nàng nên mới muốn theo sau bảo vệ nàng, như tên phàm nhân nào đó chỉ biết trơ mắt nhìn A Tinh bỏ .” Hoàn Ly lại cười, vén mái tóc dài rũ xuống sau tai,rất nhanh lại : “Ngươi muốn biết rốt cuộc ta phát được chuyện gì sao?”


      Trầm Ngọc lắc đầu, tỉnh táo : “Nếu có chuyện gì, tự A Tinh cho ta biết.”


      Nhưng Hoàn Ly lại bỏ ngoài tai lời của Trầm Ngọc, tự tiện tiếp: “Sau khi ta theo A Tinh ra ngoài ---“

      cố ý kéo dài giọng, rốt cuộc Trầm Ngọc đành xoay mặt, nhẫn nhịn đợi dứt câu.

      Hoàn Ly : “ lúc sau nàng biến mất.”

      híp mắt cười rộ lên: “Ta thân là hồ có mấy vạn năm tu vi mà nàng còn có thể biến mất chút dấu vết ngay trước mặt ta. Ngươi đoán bản lĩnh của A Tinh nhà ngươi phải lợi hại đến cỡ nào đây?”

      Trầm Ngọc vẫn duy trì thần sắc đạm mạc, chỉ xoáy sâu đôi mắt nhìn Hoàn Ly, nhất thời làm Hoàn Ly cách nào nhìn thấu được suy nghĩ của . Cứ giằng co như vậy hồi, rốt cuộc Hoàn Ly đành thở dài : “Gần đây An Nhạc trấn vô cùng ổn, tuy rằng lần này ra ngoài phát hành tung của A Tinh vô cùng kỳ lạ, nhưng đồng thời cũng giúp ta phát giác ra vài chuyện.”

      Hoàn Ly đến đây sắc mặt liền đanh lại, trầm giọng : “ An Nhạc trấn lúc này có nhiều kẻ đến từ giới và Thần giới, tuy bọn chúng thân nhưng ta có thể cảm nhận được. Xuất ít người như vậy nhất định phải có nguyên do. Mà nguyên do này, ngươi đoán xem là gì?”

      Hoàn Ly thu hồi tầm mắt, thản nhiên : “Ta đoán là A Tinh.”

      Trầm Ngọc vốn luôn im lặng suốt từ nãy đến giờ, rốt cuộc ánh mắt cũng thoáng dao động, mở miệng : “ phải A Tinh!”

      Dựa theo lời Hoàn Ly, tình cụ thể ra sao Trầm Ngọc là người hiểu nhất. biết mục đích của bọn họ đến đây, là bởi vì trong tại nơi này có giấu bí mật của Ma tôn Lăng Yên.

      Trong lòng liền mặc định Hoàn Ly phỏng đoán sai , lại càng tin tưởng Hạ Dung Tinh tuyệt đối hề dính dáng gì đến chuyện này nên lập tức lắc đầu, thấp giọng : “ liên quan đến A Tinh, càng liên quan đến ngươi. Ngươi được nhắc tới chuyện này trước mặt nàng.”

      Hoàn Ly khẽ nhíu mày, lần này phản bác, cũng thêm gì nữa.

      .

      Mặt khác, sau khi Lăng Yên rời khỏi rừng trúc liền quay trở về nhà của mình và Trầm Ngọc.

      Những tia nắng sớm dần trở nên chói mắt, ánh mặt trời từ đằng sau bắt đầu lan tỏa khắp nơi, cành lá khô trải đầy dưới đất dường như cũng khoác lên chút sắc màu ấm áp của ngày mới trong lành.

      Nhưng ngay giữa cảnh sắc như thế này, ánh mắt Lăng Yên bỗng lộ ra tia sắc lạnh, dừng bước chân, giương mắt nhìn về hướng An Nhạc trấn.

      Nàng có thể cảm nhận được luồng khí và thần lực tỏa ra từ phía đó.

      Càng lúc càng có nhiều kẻ đáng ngờ từ khắp nơi quy tụ về đây. Mà dường như, bọn chúng đều vì nàng mà đến.

      đời này có bí mật nào là vĩnh viễn, bất kể nàng quý trọng từng giờ từng khắc bên cạnh Trầm Ngọc, có cẩn thận che giấu cỡ nào chăng nữa cũng thể chối bỏ nguy hiểm rình rập nàng, càng thể nào sống yên ổn khi tai mắt ngừng bủa vây khắp tam giới.

      Phía sau bỗng dưng truyền đến luồng gió, bóng người từ trong lùm cây đột nhiên vút ra ngoài, Lăng Yên xoay người lại, trầm giọng lên tiếng: “Thanh Minh.”

      Kẻ đột ngột ra từ trong cánh rừng, đích thị là trong thập đại ma tướng của Ma giới – Thanh Minh. Thấy danh tính của mình dễ dàng thốt ra từ miệng của đại nhân Ma tôn, buộc đành phải cười khổ tiếng, cung kính : “Ma tôn.”

      “Có chuyện gì cứ .” Lăng Yên thẳng.

      Thanh Minh gật đầu : “ giới từ đâu tra được chuyện Ma tôn … thành thân với người phàm, còn biết được hai người ở trong An Nhạc trấn, có điều vẫn chưa xác định được thân phận giả ở nhân giới của ngài. Cho nên bọn chúng náu chờ đợi thời cơ thích hợp, tạm thời dám tùy cơ làm bậy.”

      Lăng Yên biết, khi chúng chưa thể nắm chắc tự ý hành động, nàng khẽ gật đầu, lại hỏi: “Còn Thần giới?”

      Thanh Minh cười khổ : “Thần giới nghe giới tra xét chỗ này, nên cũng theo đuôi đến đây.”

      Lăng Yên: “…” nhìn ra chú chim kia vậy mà nắm bắt tin tức cũng rất nhạy đấy nhỉ.

      Nàng nhướng mày nhìn về hướng An Nhạc trấn, lên tiếng, Thanh Minh nhìn bóng lưng của nàng, lại hỏi: “Ma tôn, thứ cho ta thẳng, tiểu tử Đường Lam kia dù sao cũng là …”

      “Đừng nữa.” Lăng Yên phất tay áo cắt ngang lời của Thanh Minh, “Tự ta có chừng mực.”

      “Nhưng …”

      “Thanh Minh.” Lăng Yên trầm giọng nhả ra tên đối phương, Thanh Minh lập tức xanh mặt. Vẻ như tâm tình Lăng Yên có chút vui, mày hơi nhướn lên, thản nhiên nở nụ cười: “Hôm nay ta thông suốt vài chuyện.”

      Thanh Minh thu hồi dáng vẻ thất thố vừa rồi của mình, than tiếng, đợi Lăng Yên tiếp.

      Sau đó Lăng Yên lại : “Ở bên Đường Lam chính là quyết định của ta, nếu lúc trước chọn thành thân với Đường Lam sau này ta cũng cùng . Mặc kệ tương lai phát sinh chuyện gì hay đối mặt với những gì, ta cũng quyết hối hận.” Khi Lăng Yên những lời này nàng vẫn cười, nhưng sau đó lại chợt biến, nghiêm nghị : “Xưa kia ta bị tam giới đuổi cùng giết tận thời gian rất dài nhưng vẫn trải qua được, vậy chút chuyện này là gì đâu.”

      Thanh Minh kinh ngạc nhìn Ma tôn đại nhân trước mắt, tận lúc sau, rốt cuộc đành than tiếng, sau đó lại nhịn được mà bật cười đầy chua xót, : “Ma tôn, chẳng lẽ người còn chưa tình cảnh của Thu Linh năm xưa sao, người ma khác biệt …”

      “Ta thấy rất .” Nghe đến tên Thu Linh, ánh mắt Lăng Yên nhất thời liền nhu hòa, nàng ngoái đầu nhìn cánh rừng tĩnh mịch ở phía sau. Dường như trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nàng như có thể thấy được bóng hoa lê trắng như tuyết thấp thoáng trong bóng râm phía bên kia.

      Nàng thấp giọng : “Bọn họ rất ổn.”

      tại ổn, tương lai sau này cũng ổn.

      Thanh Minh bất giác sửng sốt: “Ma tôn đại nhân?”

      Lăng Yên lắc đầu, định giải thích nhiều mà lập tức phân phó: “Ta phải trở về, giới và Thần giới vẫn chưa dám hành động thiếu suy nghĩ, muốn tra được thân phận của ta với Đường Lam lại càng phải chuyện đơn giản. Nhưng trái lại, ta muốn nhìn xem bọn chúng có năng lực gì đây.” Nàng đến đây ánh mắt liền trầm xuống, thanh đầy lạnh lẽo: “Trước tiên ngươi cứ về Ma giới thông báo cho Ô Dạ, nếu hai giới Thần dám đến đây giương oai, ta nghĩ chúng ta cần phải dạy cho bọn chúng bài học.”

      Nghe Lăng Yên như vậy, ngữ khí Thanh Minh tựa hồ là kinh ngạc, nhưng lại chứa phấn khích: “Ma tôn đại nhân, đây là muốn … xuất trận?”

      Lăng Yên khẽ hừ tiếng, buồn cười : “Đúng thế, phải ngươi rất muốn đánh nhau trận sao?”

      Sau khi Thần tôn tiền nhiệm Thanh Quang qua đời Thần giới gặp phải rất nhiều chuyện. Những năm gần đây Lăng Yên hề muốn nhân cơ hội này tấn công Thần giới, giới xưa nay vì muốn tránh phiền phức nên cũng dám chống lại Ma giới. Cũng chính vì vậy mà thời gian gần đây, tình hình bên Ma giới đều sóng yên biển lặng, an bình đến mức nhàm chán. Đám người Ma giới từ bản tính hiếu chiến, mỗi lần tụ tập với nhau nếu bàn luận hôm nay đánh mấy trận, chém được bao nhiêu người cũng là làm hư bao nhiêu binh khí, nhưng sau khi tình hình Ma giới yên bình trở lại đề tại lại biến thành hôm nay ăn gì, nương trong thành nhà nào đó để ý nam nhân nào đó, nếu cũng là nhà ai đó vừa mới hạ sinh được tiểu hài nhi, thế này thế nọ rồi cứ thế lọ thế chai.

      Kìm nén lâu, Thanh Minh buồn bực đến sắp mốc meo cả rồi. Nay đột nhiên nghe Lăng Yên đề cập đến vấn đề này hai mắt khỏi phát sáng: “Ta … ta lập tức thông báo với mọi người ở Ma giới.”

      “Tốt!” Khóe môi Lăng Yên cũng lên ý cười, khi đưa mắt nhìn về phía An Nhạc trấn cách mình xa, nụ cười môi nàng vẫn hề giảm.

      Ma giới yên lặng nhiều năm, có lẽ thời gian lâu đến mức khiến hai giới Thần cũng dần quên lợi hại của Ma giới.

      Lăng Yên vốn muốn trêu chọc bất luận kẻ nào, nhưng nếu bọn chúng muốn kiếm cớ sinh trước vậy cũng đừng trách nàng khách khí.

      Sau khi Thanh Minh rời khỏi Lăng Yên cũng phong bế nội lực chính mình, lần nữa khôi phục thành người bình thường Hạ Dung Tinh. Nàng đến đầu ngõ của An Nhạc trấn, khí xung quanh vẫn náo nhiệt như thường, chỉ có điều ở quán bên đường, trong đại sảnh của tiểu lầu bỗng dưng lại xuất rất nhiều gương mặt xa lạ. Nhưng câu nàng cũng , chỉ lướt qua, cũng hề liếc mắt nhìn bọn chúng.

      Sau đó, nàng về tới trước cửa nhà mình.

      Cửa tiểu viện mở, Lăng Yên bước chân vào trong nhà. Trầm Ngọc ở trong phòng nghe được thanh lập tức quay đầu nhìn ra cửa, nở nụ cười yếu ớt với nàng: “Nàng trở về!”

      Nhìn nụ cười của người này, tâm trạng của nàng bất giác cũng khá hơn môt chút. Trong giây phút ngắn ngủi, dường như Lăng Yên bỏ quên hết thảy những tranh giành phức tạp ở bên ngoài, lòng chỉ muốn được vây hãm bản thân và chìm đắm mình trong nụ cười ôn nhu ấm áp của . Nàng cũng cười theo , dịu dàng đáp: “Phải, ta về!”

    5. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Poor Ngọc, vợ bảo chim , hồ ly tinh bảo gà chưa mọc lông bay hông nổi. Đập bàn, đây là chim cút nắng dậy chưa thành công nhá. :03::018::runintears::040:. Đừng khinh bạc , hãy đợi ngày lột xác thành CÔNG :4:
      Nàng Dương treo avt gì thế, tui để ý rồi nha. :059:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :