1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      cái đêm tân hôn búng 1 cái trời sáng mọe dòi nên ngay cả thịt vụn cũng đừng mong có ở hai cái người này :runintears::runintears::runintears:
      Vy RuRi, levuongDiệp Nhược Giai thích bài này.

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Lần đầu tiên mị đọc mị còn tưởng 2 ông bà này non quá ko bik hành kiểu gì nữa cơ, chắc chỉ nắm tay đấm chân xong cười hề hề ôm nhau ngủ. Vì vậy mị vẫn ôm trái tim thíu nữ mong chờ cảnh xịt máu mà đọc tiếp, chờ chờ 1 hồi hết mọe nó truyện mới nghiệm ra, à hóa ra truyện này tác giả viết là nhắm tới mấy bé 15- :026:

    3. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Chương 45: Làm sao chàng biết ta phải ma?
      [​IMG]
      “Hoàn toàn lòng!” Trầm Ngọc do dự đáp lại, thanh trong suốt lại vô cùng ôn nhu.

      Lăng Yên mở to mắt, tảng đá vốn treo lơ lửng trong lòng suốt mấy ngày qua cuối cùng cũng buông xuống.

      Những ngày nàng trú mình trong rừng trúc, bầu bạn với tiếng côn trùng chim hót ríu rít. Ngẩn ngơ hết ngày rồi lại đêm, từ bình minh lên cao đến khi hoàng hôn chợt tắt, nàng mình suy nghĩ vẩn vơ đủ thứ chuyện từ trước cho đến nay vậy mà vẫn tháo gỡ được nút thắt trong lòng. Ấy thế mà chỉ cần câu của Đường Lam, mọi thứ đều được giải quyết.

      Nếu xưa kia lòng cùng nhau kết thành phu thê, lúc này đây nàng có tư cách lời do dự.

      [​IMG]

      “Ta phải giận chàng.” Lăng Yên lắc đầu , “Ta chỉ là có vài chuyện cần suy nghĩ kỹ càng chút.”

      Trầm Ngọc còn muốn hỏi nhưng Lăng Yên đoán được muốn gì, vì thế liền tiếp: “Nhưng bây giờ ta thông suốt rồi, cực kỳ thông suốt.”

      Thấy Lăng Yên có vẻ gì là muốn kể tình cho biết, cũng hỏi gì thêm mà chỉ gật đầu : “Vậy … chúng ta về nhà thôi!”

      Lăng Yên đồng ý nhưng rồi lại : “Nán lại , lúc này chắc có lẽ Nhan Thư Minh cũng xong những gì cần phải rồi, chúng ta đến xem lát !”

      Tất nhiên Trầm Ngọc liền gật đầu, vốn dĩ vừa rồi còn trước sau tiến ra khỏi rừng trúc nay lại cùng dắt tay nhau bước trở về. Suốt dọc đường hai người vẫn giữ thái độ trầm mặc, đâu đó trong rừng cũng chỉ nghe được tiếng gió vi vu thổi lướt qua. Trầm Ngọc lén đưa mắt nhìn Lăng Yên bên cạnh, gương mặt thoáng giãn ra tạo thành đường cong khóe môi, thấp thoáng lộ ra lúm đồng tiền như như .

      Dường như Lăng Yên cảm nhận được điều này, liền bất chợt quay đầu nhìn: “Chàng cười sao?”

      [​IMG]
      sao? Chàng thấy qua bộ dạng của quái rồi?” Lăng Yên bất giác hơi buồn cười, nàng thân là chủ nhân của toàn bộ Ma giới thế mà lại bị Đường Lam bảo giống chút nào, điều này khiến nàng có chút biết trả lời thế nào nữa.

      Trầm Ngọc chỉ chần chờ trong chớp mắt, cuối cùng vẫn chọn cách lấp liếm: “ có.”

      “Thế làm sao chàng biết ta phải?”

      “Ta biết, ma hề có bộ dạng giống như nàng.” Giọng Trầm Ngọc vô cùng chắc chắn.

      Lăng Yên nhịn được hỏi: “Thế ma trông thế nào?”

      Trầm Ngọc lại trầm mặc, vừa nghe đến vấn đề này, trong đầu liền ra cái tên, là Ma tôn.

      Ma tôn Lăng Yên là kẻ thống trị Ma giới, bá chủ của vạn ma, dĩ nhiên nàng ta chính là biểu tượng đại biểu cho loài ma rồi. Vì lẽ đó mà khi đối mặt với truy hỏi của Lăng Yên, liền mường tượng lại những lần gặp mặt giữa hai người lôi ra hết, cuối cùng mới : “ ma chính là loại tính tình hung hãn giết người trong chớp mắt, vừa có giáo dục vừa chuyện khó nghe, lại càng biết phân biệt sai trái.”

      [​IMG]

      trong lòng .

      ###
      Trò chuyện hồi, cuối cùng hai người trở về trước phần mộ của Thu Linh, nhưng chưa bước đến gần lập tức phát giác được cái gì đó thích hợp.

      Sắc trời dần ảm đạm, ánh chiều tà ngả màu biến rừng trúc xanh ngát nơi đây bị bao phủ bởi lớp vàng dịu nhạt, thoang thoảng trong khí còn tỏa ra mùi máu tươi. Toàn bộ rừng trúc ngoài thanh tiếng lá trúc xào xạt đung đưa, còn bất kỳ tiếng động nào khác.

      Mà ở đằng kia là bóng lưng Nhan Thư Minh độc quỳ trước mộ, lưng hơi khụy xuống, bộ dáng cẩn trọng tựa đầu bên tấm bia mộ, dáng vẻ hệt như người còn say giấc.

      Chỉ có điều lúc này sắc mặt lại tái nhợt như tờ giấy trắng, xiêm y bị nhuốm đỏ tựa hồ là lâu, máu tươi bắn tung tóe ngay mảnh đất khụy xuống, đó còn có lá khô dính lớp đất cát, trộn lẫn hòa quyện tựa như đóa hoa diễm lệ rực rỡ đến chói mắt.

      Cảnh tượng như vậy, cả Lăng Yên và Trầm Ngọc đều hoàn toàn nghĩ đến.

      Hai người đến trước phần mộ, Trầm Ngọc hơi cúi người nhìn người nọ, Lăng Yên đứng sau lưng , giọng khàn : “ chết rồi, có phải ?”

      [​IMG]
      Nhan Thư Minh tựa cả người vào bia mộ, bên mặt bị khuất trong bóng râm ấy vậy mà nàng có thể thấy khóe môi của như tỏa ra nụ cười nhàn nhạt.

      sớm muốn sống nữa.” Lăng Yên khẽ .

      Trầm Ngọc ở cạnh nàng, lặng im nghe nàng lên tiếng.

      Lăng Yên cắn môi, lại lắc đầu: “Vậy mà đến tận lúc này, ta mới nhận ra.”

      Trầm Ngọc hé môi dường như muốn gì đó, nhưng Lăng Yên bất giác bật cười, đem toàn bộ cảnh tượng nhuốm đầy máu tươi thu hết vào mắt, : “Tiểu Linh trước khi qua đời rằng tỷ ấy thể yên lòng về Nhan Thư Minh, còn nhất định đuổi theo tỷ ấy xuống tận cửu tuyền.”

      “Nhưng sau đó Nhan Thư Minh lại sống rất tốt, còn bình thản đến mức cưới nữ nhân khác về nhà. Đó là nguyện vọng của Thu Linh, ta biết chứ, nhưng ta vẫn cảm thấy tức giận thay tỷ ấy, ràng có thể sống tốt đến vậy làm gì còn tâm trí nào để nhớ thương người cũ?” Thanh của Lăng Yên mang hàm ý bất đắc dĩ, “ ngờ qua nhiều năm như vậy, rốt cục ngày này cũng đến.”

      [​IMG]

      Cho đến khi sinh tử nhẫn tâm chia cắt hai người họ.

      Đáng tiếc Nhan Thư Minh biết, cho dù theo xuống tận cửu tuyền cũng gặp được Thu Linh.

      Xưa kia Thu Linh phạm vào thiên điều, tự phế bỏ tu vi trở thành người phàm cũng vì đổi lấy đời nên đôi giai ngẫu với người trong lòng. Đối với tỷ ấy, bất kể quá khứ hay tương lai đều chẳng là gì nữa, tỷ ấy chỉ có thực trước mắt thôi.

      Để rồi sau đó bản thân lại chịu kết cục hồn phi phách tán.

      Từ nay về sau, trời dưới đất, khắp Tam giới chẳng còn người tên Thu Linh này nữa.
      (Bạn Dương: huhu cảm động TT___TT)

      [​IMG]

      giác được hơi ấm từ lòng bàn tay của người bên cạnh, lẩm bẩm : “Chúng ta để Nhan Thư Minh và Thu Linh ...”

      Lời của nàng còn chưa kịp dứt, lập tức bị Trầm Ngọc cắt ngang.

      “A Tinh, nàng nhìn xem!”

      Lăng Yên nhìn theo hướng tầm mắt của Trầm Ngọc, bắt gặp ngay phần mộ vốn dĩ trơ trọi ở bên kia, chẳng biết từ lúc nào nảy mầm gốc cây con yếu ớt.

      Cây con kia cao quá nửa người, cành khô có vẻ gầy yếu như cố chống chọi dưới sương gió trong đêm, lá cây vươn mình đung đưa, đem toàn bộ lớp màu ảm đạm của ánh hoàng hôn trở nên sáng bừng sức sống.

      [​IMG]
      ~.~

      p/s: Chương này buồn quá mà, dạo này con tim ta mỏng manh íu đuối dễ vỡ lúm nên bị cảnh tự vẫn của nhân vật phụ đến thể nào phụ hơn khiến con tim mỏng manh iu đuối dễ vỡ này cảm động thây. dài qá rồi, chốt lại chương này xảy ra "án mạng" - nghĩa đen hoàn toàn luôn mà mấy nàng nghĩ lệch lạc theo chìu hướng sắc nữ là xao ahuhu :th_59:
      Last edited: 14/9/17
      HoanHoan, daovan210, KisaragiYue12 others thích bài này.

    4. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Kể ra chuyện tình Linh Minh khá ngắn gọn, cũng hông có lắng đọng cảm xúc bi ai quá. Nhưng mà, chả hiểu sao lúc mình đọc tới chỗ hồn phi phách tán, có tương lai quá khứ chỉ có tại mà giờ khắp trời đất này còn tồn tại ai là Thu Linh nữa... mình cảm thấy buồn buồn. Khúc đó làm mình nhớ tới lúc mình đọc Hoa Thiên Cốt và Trọng Tử, cũng là nguyện trao hết thương cho người gánh lấy mọi khổ đau rồi kết cục là trả nợ tình bằng cả tính mạng. Lúc mình đọc liên tiếp hai truyện đó xong mình ngưng đọc truyện gần hai tháng vì thấy buồn dã man, tự kỷ luôn ấy. :021:
      Dù là người, thần hay ma, là cao cao tại thượng hay thần lực uy vũ, lúc dính vào chữ tình cũng định sẵn khổ nạn đời, chết siêu sinh rồi.
      Hây da, bạn bị tình thánh nhập chỉ vì bốn chữ: hồn phi phách tán :022:

    5. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      @Vy RuRi khi mị đọc Hoa Tư Dẫn cũng buồn phải . Đúng là so với những truyện nặng nề khác chuyện tình của Linh Minh cũng chỉ như hạt cát giữa sa mạc thôi, chẳng thấm thía gì nhưng khi mị dịch chương này thấy tội thiệt í. Có lẽ lâu nay quen đọc truyện nhàng xồi nên vô cùng mẫn cảm khi nghĩ đến kết cục bao giờ có hậu của Thu Linh và Nhan Thư Minh. Dù là ở kiếp sau, họ cũng thể nào nối lại đoạn tình duyên kiếp trước.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :