1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      Chương 43: thể nén được xúc động muốn gặp chàng.
      Editor: La Thùy Dương


      “Đường Lam?” Vạn lần Bộ Duyên Khê cũng thể ngờ Đường Lam vào tận mảnh rừng trúc này, bất ngờ hỏi: “Huynh đến đây làm gì vậy?”

      Trầm Ngọc nhìn thấy Bộ Duyên Khê nhưng lại có vẻ gì là kinh ngạc, chỉ lên tiếng hỏi: “Huynh có nhìn thấy A Tinh đâu ?”

      Bộ Duyên Khê nhíu mày lắc đầu, nhưng lập tức liền phát giác được điều thích hợp: “A Tinh có chuyện gì sao?”

      Trầm Ngọc vừa nghe đối phương bảo nhìn thấy A Tinh, ánh mắt lập tức sa sầm, lắc đầu đáp: “Ta thấy A Tinh đâu hết.”

      Trong lúc nhất thời, Bộ Duyên Khê biết mình nên gì mới tốt. Trước đó còn thấy màn A Tinh tìm Đường Lam, sao chưa được mấy ngày vị trí đảo ngược thành Đường Lam dáo dác khắp nơi tìm kiếm thê tử rồi?

      nén được tiếng thở dài, cười gượng hỏi: “Rốt cuộc hai người xảy ra chuyện gì vậy?”

      “Hình như ta gì đó làm nàng tức giận.” Trong mắt Trầm Ngọc đầy vẻ uất ức, “Nàng tự dưng bỏ mình.”

      mình?” Bộ Duyên Khê nào dám ngờ, hai vợ chồng nhà này lúc nào cũng dính nhau như sam vậy mà cũng có ngày giận hờn nhau cơ đấy.

      Trầm Ngọc nín thinh trong chốc lát, rồi lại cam lòng tiếp: “Con hồ ly đó cũng cùng nàng nữa!”

      “…” Bộ Duyên Khê xua tay , “Ta đâu có hỏi đến con hồ ly đó! Huynh mù quáng tìm kiếm như vậy cũng phải cách, chi bằng bình tĩnh suy nghĩ chút xem muội ấy có thể đến những đâu ! Nhưng rốt cuộc huynh gì mà chọc giận muội ấy vậy?” bất đắc dĩ lắc đầu, lại thấy Trầm Ngọc lặng người liền vội vàng tiếp: “Huynh thử ngẫm lại xem, nếu nghĩ ra lý do dù có tìm được A Tinh cũng chưa chắc dỗ được muội ấy trở về đâu.”

      Trầm Ngọc hơi mím môi, hoàn toàn có bất kỳ động thái nào.

      Bộ Duyên Khê mở to hai mắt nhìn , giọng đầy ngờ vực: “Đừng là ngay cả huynh cũng biết lý do muội ấy tức giận đấy chứ?”

      Trầm Ngọc thà thừa nhận suy đoán của Bộ Duyên Khê, đỡ trán cười khổ, tiếp đó đành vỗ vỗ bả vai Trầm Ngọc, hỏi: “Vậy nếu tìm được người rồi tính thế nào?”

      “Ta cũng biết.” Thanh của Trầm Ngọc thoáng bẫng, giọng lẩm bẩm: “Ta chỉ đơn thuần thấy lo cho nàng.”

      “Đừng lo lắng. A Tinh nhà huynh lớn vậy rồi, chẳng lẽ còn biết tự chăm sóc cho bản thân hay sao?” Đáng lẽ Bộ Duyên Khê định an ủi thêm vài câu nhưng khi nghĩ tới vấn đề luyện công đành lực bất tòng tâm, ngập ngừng : “Huynh cũng đừng lo quá. Đợi lát nữa ta giúp huynh tìm muội ấy!”

      Vốn dĩ Trầm Ngọc đến tận nơi này là vì tìm kiếm Hạ Dung Tinh, giờ biết được người tìm ở nơi này cũng có ý định muốn nán lại thêm nữa, bèn lập tức gật đầu rồi vội vàng tìm ở nơi khác.

      Đến khi thân ảnh Trầm Ngọc mất hút ở ngoài rừng trúc, Bộ Duyên Khê mới nghe được phía sau lưng truyền đến tiếng động rất khẽ. vừa xoay người lại phát giác được người nào đó trở lại thầm tiếng động, còn đứng bên dưới cây trúc cách xa.

      Bộ Duyên Khê bị dọa giật mình: “Ngươi làm gì mà xuất tiếng động vậy, ta còn tưởng ngươi bỏ rồi!”

      “Ta thân.” Ánh mắt Lăng Yên còn mải nhìn về hướng nơi Trầm Ngọc mất hút, thấp giọng : “Kể cả đám gia hỏa thần giới cũng thể phát giác được hơi thở của ta, huống chi với đạo hạnh của ngươi, cảm nhận được cũng có gì lạ.”

      Bộ Duyên Khê ngượng ngùng sờ sờ mũi, sau lại nhếch môi nhìn theo hướng tầm mắt của Lăng Yên, giọng đầy vẻ tò mò: “Vừa rồi tại sao ngươi phải trốn tên tiểu tử kia? Chẳng lẽ hai người … quen biết nhau?”

      biết, chẳng qua ta chỉ muốn tiếp xúc với người phàm thôi.” Lăng Yên ngắt lời Bộ Duyên Khê, tránh cho việc cái tên này tiếp tục suy nghĩ thêm nữa, nàng liền đoạt lại cây kiếm gỗ tay : “Tiếp tục !”

      Cả ngày hôm đó, Bộ Duyên Khê bị Lăng Yên bắt luyện công pháp cả buổi trời. Khi Bộ Duyên Khê có chút yên lòng muốn tìm nương tử nhà Đường Lam ngược lại, Lăng Yên vẫn dấu hiệu nào muốn thả người, rằng chuyện này cũng chẳng phải đại hệ trọng gì, vì thế mạch cưỡng ép Bộ Duyên Khê cho đến tối.

      Khó khăn lắm mới đợi đến lúc Lăng Yên thả người, Bộ Duyên Khê thu dọn đồ đạc tính rời , nhưng rồi lại nhịn được lại hỏi: “Hôm qua ngươi cũng đứng ở đây cả đêm luôn sao?”

      Lăng Yên trả lời, Bộ Duyên Khê liền biết đoán đúng ít nhất cũng được chín phần, vì thế nhanh chóng : “Ngươi vì giúp ta nên mới tới đây sao?” cân nhắc hồi, cuối cùng mới lựa được lời thích hợp, thấp giọng hỏi: “Tại sao phải giúp ta?”

      “Ta là giúp Thiên Cương môn của ngươi, phải giúp ngươi.” Lăng Yên bắt đầu mất kiên nhẫn nhíu mày, xua đuổi hai câu mới ngưng lải nhải rời khỏi rừng trúc.

      Sáng ngày thứ hai, thời điểm Bộ Duyên Khê lại đến thấy Lăng Yên đứng tại chỗ cũ, có vẻ là đợi .

      Lăng Yên nhàn nhã đứng tựa lưng vào cây trúc xanh ở đằng sau, khi liếc thấy quầng thâm dưới mắt Bộ Duyên Khê ôm cánh tay, hỏi: “Đêm qua ngươi ăn trộm à?”

      Người này vốn dĩ đâu làm gì, tất nhiên trong lòng Lăng Yên sớm đoán được.

      Quả nhiên, Bộ Duyên Khê ngáp cái trả lời: “Ta tìm người giúp tiểu tử Đường Lam kia, tìm suốt đêm cũng tìm được, xem ra thê tử nhà rất giận, chừng muội ấy giận quá bỏ về nhà mẹ luôn rồi.”

      Lăng Yên thoáng chốc liền do dự, ánh mắt tự chủ đảo tới lui người Bộ Duyên Khê, qua hồi nhịn được nữa, buột miệng hỏi: “ còn chưa chịu từ bỏ sao?”

      “Ngươi Đường Lam hả?” Bộ Duyên Khê cởi túi vải trước ngực xuống, lấy ra thanh trường kiếm rồi lắc đầu thở dài: “Tiểu tử kia mà từ bỏ kiểu gì được, qua nay ta cũng mới biết vì tìm thê tử mà chợp mắt hai ngày hai đêm rồi, xem ra nếu tìm được người có chết cũng chịu nghỉ ngơi đâu.”

      Lăng Yên hơi nhíu mày, đến mức khó ai có thể phát . Bộ Duyên Khê vẫn tiếp tục gì đó nhưng nàng nghe lọt tai thêm bất kỳ chữ nào, đôi tay gắt gao bấu chặt trong ống tay áo, lúc lâu sau cũng được lời.

      Suốt cả ngày hôm đó, trong lòng Lăng Yên vẫn liên tục thấy yên, đến tận khi Bộ Duyên Khê luyện xong nửa buổi trời nàng mới hoảng hốt ngẩng đầu lên, lắc đầu: “Ngươi trở về !”

      Bộ Duyên Khê ngẩn ra, vẻ mặt mờ mịt: “Hả?”

      Lăng Yên giải thích: “Hôm nay cần luyện nữa. Ta có chút chuyện phải rời , ngươi về trước !”


      Mấy ngày gần đây liên tục được Lăng Yên chỉ giáo, Bộ Duyên Khê vốn chưa từng thấy Lăng Yên rời khỏi khu rừng trúc này được bước, nay đột nhiên nghe nàng phải rời đại não mới chậm chạp phản ứng lại, thận trọng hỏi: “Chuyện gì vậy? Ta có thể giúp gì ?”

      Lăng Yên thản nhiên lườm : “Chuyện riêng tư!”

      Bộ Duyên Khê vội vàng ngậm miệng, gật đầu : “Vậy ta lập tức …” chỉ về hướng An Nhạc trấn cách đó xa, đợi Lăng Yên gật đầu, liền tức tốc rời .

      Khi bóng Bộ Duyên Khê khuất dần, Lăng Yên mới ngoảnh đầu nhìn phần mộ phía sau mình, cuối cùng cũng rời khỏi rừng trúc tiến về hướng An Nhạc trấn.

      Lăng Yên đứng tại đây suốt ba ngày, những vướng mắc trong lòng nàng ít nhiều cũng thoáng vơi ít. Những ngày này nàng luôn nghĩ đến tình giữa hai giới Thần Ma, còn cả mối quan hệ ràng buộc giữa mình và Đường Lam mà rối rắm yên. Nàng vốn cho rằng chỉ cần mình khéo léo che đậysự là có thể yên ổn bên Đường Lam cả đời, nhưng giờ đây nàng biết, có là lừa dối hay giấu giếm đều thể giải quyết được vấn đề.

      Xưa kia cũng vì Nhan Thư Minh căm ghét loài ma nên Thu Linh mới vì mà chối bỏ thân phận bản thân, phế bỏ tu vi để trở thành loại người thích hợp với .

      Nhưng Lăng Yên phải Thu Linh. lưng nàng còn mang rất nhiều gánh nặng trọng trách, vì thế với nàng mà , có những chuyện phải muốn làm, mà là thể.

      Cũng chính vì chuyện này mà mối quan hệ giữa nàng và Đường Lam, còn đơn thuần được như lúc trước.

      Nàng còn rối rắm biết phải giải quyết chuyện này thế nào lại nghe được tình trạng của Đường Lam, khiến nàng nảy sinh loại xúc động muốn lập tức gặp .

      Lăng Yên bất đắc dĩ cười khổ. An Nhạc trấn gần trong gang tấc, Lăng Yên bước ra khỏi rừng trúc, vừa định biến lại thành bộ dáng Hạ Dung Tinh đột nhiên khựng lại, quay mắt sang hướng khác.

      Ở nơi nào đó gần đây có xuất của khí.

      Trong lòng Lăng Yên vốn thoải mái, nay gặp được bọn vật tất nhiên khỏi cười lạnh, lại dịch chuyển người tiến về hướng phát ra mùi của bọn vật trú . Nàng muốn cho tên vương kia nếm chút mùi vị, để biết phải lúc nào cũng có thể tác oai tác quái trước mặt nàng.

      .
      nơi khác trong An Nhạc trấn, Trầm Ngọc vẫn ngừng tìm kiếm tung tích của Hạ Dung Tinh.

      Trầm Ngọc thân là thần tiên nên dù tìm suốt ba ngày cũng thấy mệt mỏi, nhưng còn người phàm Nhan Thư Minh ở cạnh lại được như vậy.

      Ngày đó sau khi Hạ Dung Tinh biến mất, Trầm Ngọc mới hoảng hốt tìm kiếm nàng khắp nơi, rất nhanh tình này liền kinh động đến Nhan Thư Minh ở cách vách, vì thương hại dáng vẻ sốt ruột của nên cũng đồng tình muốn tham gia tìm người. Chỉ ngờ lần tìm kiếm này lại kéo dài mất hai ngày, sau đó mặt Nhan Thư Minh liền xuất hai quầng thâm dưới mắt.

      Cuối cùng vẫn là thu hoạch được gì. Hai người ngồi trong viện, Nhan Thư Minh nhịn được giọng hỏi Trầm Ngọc: “Có khi nào A Tinh trở về môn phái rồi ?”

      Trầm Ngọc cúi đầu, cũng biết là nghĩ gì. Những ngày qua càng ngày càng trở nên trầm mặc, ngay cả Nhan Thư Minh cũng cảm thấy lo ngại, nhìn chung quanh rồi hỏi: “Chu đại ca đâu rồi?”

      Chu đại ca mà Nhan Thư Minh nhắc đến chính là Xích Diễn cải trang thành Chu Đại Tráng, Trầm Ngọc mất lúc mới phản ứng kịp, khẽ lên tiếng: “Huynh ấy nơi khác tìm rồi.”

      Nhan Thư Minh lại đành lòng nhìn thấy Trầm Ngọc thất vọng, lại hỏi tiếp: “Những nơi gần đây đều tìm hết rồi sao?”

      Trầm Ngọc gật đầu.

      Nhan Thư Minh do dự : “ phải vẫn còn nơi sao?”

      “Ta nhớ ở ngoài trấn còn có mảnh rừng trúc. Ngày xưa ta và Tiểu Linh rất hay đến đó, nhất là vào mùa hè, nàng ấy rất thích nơi đó …” đến đây đột nhiên Nhan Thư Minh khựng lại, dường như ngộ ra được điều gì, bèn liếc mắt nhìn Trầm Ngọc.

      Trầm Ngọc mím chặt môi lên tiếng, khẽ dời mắt sang nơi khác.

      Những ngày và người này cùng nhau tìm Lăng Yên ở khắp nơi, duy chỉ có chỗ là chưa từng đặt chân đến cùng Nhan Thư Minh.

      Nơi đó, chính là rừng trúc ở ngoài thành.

      Nhan Thư Minh chăm chú nhìn Trầm Ngọc, giọng có chút khẩn trương, thào hỏi: “Tiểu Linh … Tiểu Linh ở nơi đó, có đúng hay ?”

      Trầm Ngọc chưa từng biết làm thế nào để lừa gạt người khác, nay bị Nhan Thư Minh phát tóm được tránh khỏi ngỡ ngàng, biết phải che giấu chuyện cũ như thế nào, chỉ đành phải ngơ ngác nhìn đối phương.

      Nhan Thư Minh nhìn chòng chọc vào trong giây lát, chợt cắn răng đứng dậy lao nhanh ra ngoài, tiến về mảnh rừng trúc bên ngoài trấn.

      Trầm Ngọc hơi cau mày, toan đuổi theo đột nhiên phát được tồn tại nào đó ở bên cạnh mình. Ngay lập tức luồng ánh sáng vàng bỗng lóe lên ngay trước mặt .

      quay đầu nhìn sang hướng Nhan Thư Minh vừa rời , lại liếc mắt nhìn vầng sáng vàng lóe lên trước mặt, cuối cùng đành phải quyết định nán lại.

      Vầng sáng này đến từ Thần giới, là người của mở trận pháp liên lạc. Trong thời điểm này chỉ có mình Xích Diễn là nắm được hành tung của , có thể giáp mặt trực tiếp chuyện với . Còn riêng những người còn lại chỉ có cách duy nhất để liên lạc, chính là liên hệ thông qua mở trận pháp.

      Trầm Ngọc phất tay mở trận pháp, giữa luồng sáng vàng chập chờn chớp lóe kia liền cất lên thanh vừa thanh sạch lại vô cùng bình tĩnh: “Thần tôn!”

      Giọng này quá quen thuộc, ai khác chính là Đông Cẩm thượng thần trong Tứ phương chiến thần.

      Tứ phương chiến thần là trợ thủ đắc lực của Thần tôn, chuyện gì cũng có thể thu xếp vô cùng ổn thỏa. Nếu phải chuyện thập phần hệ trọng bọn họ chủ động đến hỏi Trầm Ngọc, nay Đông Cẩm đích thân ra mặt, nhất định tình trước mắt hề đơn giản.

      “Có chuyện?” Trầm Ngọc thấp giọng hỏi.

      Giọng Đông Cẩm vẫn bình tĩnh chút gợn sóng, chỉ tiếp: “Chuyện Thần tôn giao cho ta điều tra mấy ngày trước, cuối cùng cũng có tin tức.”

      Trầm Ngọc trầm mặc trong chốc lát, đến lúc này mới chợt nhớ ra thời điểm ở núi Vãn Đình lúc trước, quả giao Đông Cẩm việc điều tra tình của Ma tôn Lăng Yên.

      Sắc mặt Trầm Ngọc liền nghiêm túc, trầm giọng : “Các ngươi điều tra được những gì?”
      p/s: Chương sau phu thê gặp lại. Thời khắc thần dân mong chờ sắp đến :yoyo19::yoyo19::yoyo19:




      HoanHoan, daovan210, Vy RuRi14 others thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      giày vò trái tim ta ghê quá nha, huhu
      Diệp Nhược Giaiangela2kiss thích bài này.

    3. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      nữ sinh 9xDiệp Nhược Giai thích bài này.

    4. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Tới rồi tới rồi, thần ma đối diện, nhà cướp tân lang về :Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:
      angela2kissDiệp Nhược Giai thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      chị gặp nhau nhìn nhau và k lời nào, thế là đủ ? :yoyo68:Hay mạnh mẽ kéo nhau vào phòng làm chuyện k nên hỏi??? :yoyo60: trong lúc chờ đợi, con quái nào xui xẻo bỗng nhiên ngang qua có bị lăng yên tẩm quất cho trận k nhỉ? :die::die:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :