1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      sau khi hóng a Thanh Minh chuyện với Xích Diễn, định kể lại với mọi người mà bị Nhược Ly về phát ngồi nghe, sợ quá nên quên mất.. @Diệp Nhược Giai còn nhớ k? :058:
      Chào tuần mới nhe @angela2kiss !! vẫn là ý mặt chữ thôi:063::tungtung:
      Last edited: 29/8/17
      Diệp Nhược Giaiangela2kiss thích bài này.

    2. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      Chương 40: Nếu ta ta là , chàng có sợ ?

      Editor: La Thùy Dương
      Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định từ phía Trầm Ngọc, Lăng Yên mới kéo ngồi xuống bàn.

      Hai người đều mới vừa về đến nhà, bàn cái gì cũng có. Lăng Yên khẽ mân mê chiếc cốc tay, ngập ngừng tự hỏi biết phải nên bắt đầu từ đâu.

      “Ta biết Tiểu Linh từ khi bọn ta còn rất , cùng nhau lớn lên, cùng nhau kể cho nhau nghe tất cả mọi thứ. Lúc đó, tình cảm giữa bọn ta rất khắng khít.” Cuối cùng Lăng Yên cũng chìm vào xa xăm, lên tiếng.

      Vào khắc ra chuyện này, trong mắt nàng lên chút ý cười, tiếp đó thấp giọng : “Lúc đó giống như bây giờ, khi đó ta …” Nàng lặng lát, uyển chuyển đổi câu chữ rồi tiếp tục: “… ta vẫn chưa gia nhập môn phái như bây giờ, vẫn là đệ tử của môn phái khác. Là danh môn chính phái lừng lẫy khắp thiên hạ, người người đều biết.”

      “Ừ.” Trầm Ngọc chăm chú lắng nghe, ánh mắt nhu hòa dịu dàng nhìn Lăng Yên.

      Thời điểm ra những lời này, dường như Lăng Yên chẳng phải là Lăng Yên của ngày trước. Bên dưới hàng mi rũ xuống giấu mờ mịt thê lương, cũng chỉ có mỗi lúc này, nàng mới giống nương bình thường, biết ấm ức, biết đau thương.

      “Tiểu Linh cũng như ta đều là đệ tử trong môn phái, bất kể chuyện gì cũng hành vô cùng có nguyên tắc, hết thảy người trong môn phái từ xuống dưới đều vô cùng thích tỷ ấy.” Lăng Yên biết suy nghĩ của Trầm Ngọc, chỉ chớp mắt nhìn tiếp: “Sau này ta gặp chuyện, phạm sai lầm lớn để rồi bị trục xuất khỏi sư môn.”

      Nghe đến đây, Trầm Ngọc bất giác chau mày lại. Những gì tưởng tượng được còn bằng góc so với mọi chuyện Lăng Yên trải qua, biết rằng những gì mình biết về nàng chưa bao giờ là đủ.

      Lăng Yên cười cười, thấp giọng : “Từ khi rời khỏi sư môn, người trong môn phái ngừng coi ta như kẻ thù, ai cũng hy vọng ta sớm bị tiêu diệt.” Nàng lẩm bẩm , lại xoay người hướng sang Trầm Ngọc: “Hết thảy những người ta quen biết, những người ta thân thiết đều trở thành kẻ thù trong chớp mắt. Xưa kia, sư môn chính là tất cả của ta, sau khi bị trục xuất ta còn vị trí nào nữa, cũng biết mình còn nơi nào để nữa.”

      biết từ lúc nào, Trầm Ngọc đưa tay chạm vào mu bàn tay Lăng Yên. Lúc nàng kể chuyện khẽ nắm chặt tay nàng, dịu dàng và thận trọng.

      Lăng Yên cúi đầu nhìn tay họ đan chặt vào nhau, dường như có hơi sững sờ: “Khoảng thời gian đó, cũng chính nhờ Thu Linh ta mới có thể đủ dũng cảm vượt qua.”

      “Tỷ ấy làm gì, cũng chẳng gây ra sai lầm nào lớn như ta nhưng tỷ ấy lại quyết định theo ta đến cùng, cùng ta tiến vào sư môn này. Quả , Tiểu Linh bầu bạn bên ta suốt thời gian rất dài.” Nàng bật cười, bất giác nhận ra khó để ra được thành lời, chỉ bằng ngôn ngữ, nhất định Trầm Ngọc biết rốt cuộc khoảng thời gian đó dài ngắn bao xa.

      Vào thời điểm tam giới đại chiến ba vạn năm trước, Thu Linh ở bên nàng khoảng thời gian dài như thế.

      “Giờ đây ta thực rất ổn, các huynh đệ đồng môn cũng đối xử rất tốt với ta. Tiểu Linh theo ta chịu khổ thời gian dài, mãi đến sau này mới có ngày yên ổn.” Ý cười của nàng chợt lạnh xuống, trầm giọng : “Cho đến khi Nhan Thư Minh xuất .”

      “Đến khi ta biết được mọi chuyện bọn họ ở bên nhau rồi. Tiểu Linh và Nhan Thư Minh vốn cùng thế giới, ban đầu ta cương quyết muốn tách rời Tiểu Linh và nhưng lúc đó tình cảm giữa họ sâu đậm đến mức ai có thể chia cắt. Đến cuối cùng, ta cũng đành phải tác thành cho họ.”

      “Về sau Tiểu Linh rằng tỷ ấy muốn rút lui khỏi môn phái, muốn làm người bình thường ở bên Nhan Thư Minh. Rồi họ sống ở An Nhạc trấn, cùng sinh nhiều đứa trẻ và bình yên sống qua ngày.” Lăng Yên thấp giọng kể, “Tiểu Linh tỷ ấy theo ta cũng lâu, tại cần đến tỷ ấy ta cũng có thể sống rất tốt. Vì thế thời gian còn lại tỷ ấy muốn dành riêng cho chính mình.”

      Trầm Ngọc khẽ , “Và nàng đồng ý!?”

      Lăng Yên gật đầu: “Vốn dĩ tỷ ấy cần phải sống khổ cực như vậy. Tỷ ấy rời khỏi môn phái cũ chịu bao nhiêu là ấm ức, tất cả cũng bởi vì ta. Cho nên khi tỷ ấy muốn rời , ta làm gì có tư cách để ngăn cản.”

      “Sau khi Tiểu Linh quyết định ở bên Nhan Thư Minh liền ngụ tại An Nhạc trấn.” Lăng Yên vừa vừa hướng mắt về phía tiểu viện ở cách vách đằng kia. căn ở hướng Đông bên kia là nhà của Bộ Duyên Khê, còn căn nhà trống ở hướng Tây bị bỏ hoang từ lâu. Trầm Ngọc cũng chú ý đến diện của ngôi nhà đó, nay nhìn thấy vẻ mặt của Lăng Yên liền lấy làm sáng tỏ: “Trước đây, hai người họ từng ở đó?”

      Lăng Yên đáp: “Phải, vì thế mỗi năm ta đều đến đây, khi rảnh rỗi đến tìm họ. Những năm đầu, cuộc sống của họ trôi qua rất bình dị. Nhan Thư Minh viết chữ rất đẹp nên họ bán vài bức tranh để sống qua ngày. Nhan Thư Minh họa chữ Tiểu Linh ở bên cạnh giúp mài mực, khi ra ngoài tỷ ấy thay tướng công quán xuyến mọi việc trong nhà. Người ngoài nhìn vào cũng chỉ thấy gia đình họ phu thê đồng lòng, gắn bó tựa keo sơn.”

      Chẳng biết tại sao mà khi đến đây, lòng Lăng Yên lại ngổn ngang thứ cảm xúc nào đó. Nàng lẩm bẩm: “Kỳ lúc đó ta cũng từng rất hâm mộ Tiểu Linh.”

      Nhưng chuyện tình này rồi cũng vẫn có kết quả tốt.

      “Chuyện sau đó chàng biết rồi. Đáng lý bọn họ đến địa phương khác để du ngoạn, nào ngờ đường gặp cướp, chẳng may Tiểu Linh bị trọng thương qua đời.” Ngay cả chuyện xảy ra cách đây nhiều năm, Lăng Yên vẫn cách nào bình thản được mỗi khi nhắc đến, nàng rũ mắt kể tiếp: “Thời khắc ta chạy đến, Tiểu Linh cũng trút hết hơi thở cuối cùng của mình. Thời điểm ta gửi gắm Tiểu Linh cho , ràng tỷ ấy vẫn còn rất khỏe, ta thực tưởng tượng được làm thế nào kết quả lại biến thành như vậy.”

      “Trước đó cam đoan bảo vệ Tiểu Linh tốt, thậm chí có phải hi sinh tánh mạng cũng quyết để tỷ ấy bị thương tổn dù chỉ sợi tóc. lại còn mãi mãi ở bên Tiểu Linh xa rời, nào biết tất cả chỉ là dối trá… Chỉ năm sau, Nhan Thư Minh liền rước nữ nhân khác vào cửa và cùng rời khỏi An Nhạc trấn.” Hai tay của Lăng Yên siết lại chặt, đè nén cam lòng ở trong tim, lúc trước nàng từng nghĩ đến nhiều khả năng, nhưng lại chưa từng nghĩ ngày Thu Linh còn sống đời nữa.

      Trầm Ngọc chưa bao giờ trải qua tình huống phải an ủi người khác. Mắt thấy tâm trạng của Lăng Yên vô cùng tồi tệ, cũng chỉ có thể im lặng ở bên nàng, bàn tay siết chặt nàng vẫn chưa từng buông lỏng dù chỉ khắc.

      Kỳ thực đây là chuyện xảy ra rất lâu rồi, tuy rằng Lăng Yên vẫn còn phẫn nộ nhưng cũng thừa nhận kết quả này từ lâu. Chẳng qua nàng chỉ bi thương trong giây lát liền điều chỉnh được tâm tình của mình, : “Hậu của Tiểu Linh cũng do ta sắp xếp. Nhan Thư Minh xưa kia làm ra nhiều chuyện như vậy mà vẫn mặt dày muốn được gặp tỷ ấy, ta tuyệt đối cho phép. Chàng vẫn nên khuyên từ bỏ hơn!”

      Câu cuối cùng, tuyệt nhiên mang chút độ ấm nào.

      Hiểu quyết định của Lăng Yên, dù cho Trầm Ngọc có khuyên nhủ bao nhiêu lần cũng vẫn có kết quả. muốn Lăng Yên phải khó chịu, vì thế liền gật đầu đứng dậy: “Ta ra với .”

      “Ừ.” Lăng Yên vẫn ngồi chỗ cũ nhìn Trầm Ngọc đứng dậy xoay người chuẩn bị ra ngoài, tầm mắt vô tình rơi vào những tia nắng loang lổ chiếu qua song sắt cửa sổ đằng kia, dường như cảnh tượng xưa kia từng phát sinh ở An Nhạc trấn tái lại trước mắt.

      chuyện nàng vẫn cho Trầm Ngọc biết. Kỳ Thu Linh chính là trong Thập Đại Ma Tướng của Ma giới, thực lực của nàng ấy vốn dĩ hề thua kém bất kỳ ai. Nếu bị thu hồi sức mạnh đời nào bọn thổ phỉ đó có thể đả thương được Thu Linh. Vì thế kết cục của nàng ấy, tất cả cũng do câu của Nhan Thư Minh hại chết mà thôi.

      Ngay từ khi Nhan Thư Minh còn rất , bọn tiểu hại chết người nhà của biến trở thành đứa trẻ nơi nương tựa, cũng chính vì thế mà trở nên căm ghét hết thảy loài ma đời. Thu Linh vì muốn bản thân trở thành người căm ghét nên ngại phế bỏ tu vi của chính mình, chỉ mong được cùng nhau làm đôi phu thê bình thường, bạc đầu chẳng rời xa.

      Khi đó nàng cho rằng Thu Linh điên rồi, làm sao có thể vì người phàm mà hi sinh đến mức như vậy.

      Nhưng Thu Linh lại hỏi nàng: “Muội có từng nghĩ thích người nào đó chưa?”

      Nàng còn nhớ rất lúc ấy, gương mặt của Thu Linh còn chứa ý cười rạng ngời như ánh mặt trời, ấm áp và hạnh phúc.

      khi thích muội hiểu thôi.”

      Thu Linh như Lăng Yên, cũng hề giống dạng người ở Ma giới ngây ngô suốt nhiều năm. Từ đầu đến cuối nàng ấy vẫn luôn là vị tiên tử thanh cao thoát tục, bao giờ cũng khoác lên mình ấm áp dịu dàng như thế. Sau khi đến đây chợt như nghĩ ra chuyện gì đó, nàng ấy liền : “Nhắc đến chuyện này, ta rất muốn biết tương lai sau này người trong lòng muội như thế nào đấy.”

      Lúc đó Lăng Yên vẫn còn giận đến mức đầu cũng bốc hỏa, khi nghe như vậy lạnh lùng phất tay, xoay người : “ hề có loại người này.”

      có, cuối cùng cũng gặp được, tựa như ta gặp được Thư Minh vậy. Lăng Yên, người có thể vào trái tim muội chắc hẳn người rất lợi hại.” Thu Linh cười dịu dàng, vẻ mặt đầy mong chờ. “ muốn diện kiến người đó lần.”

      Giọng cùng cảnh tượng trong trí nhớ dần trở nên mơ hồ rồi tan biến, Lăng Yên nhìn bóng lưng Trầm Ngọc trước mắt, tâm tư bỗng nhiên trĩu nặng.

      Người nàng gặp được, chỉ đáng tiếc, Thu Linh có cách nào thực được lời năm đó, đến đây diện kiến người trong lòng nàng.

      “A Tinh?” Trong phòng chìm trong tĩnh lặng, Trầm Ngọc có chút yên lòng, chân muốn bước ra cửa nhưng vẫn quay đầu liếc nhìn Lăng Yên.

      Lăng Yên đứng dậy, thẳng thắng đối diện với người trước mắt, điệu bộ có phần thận trọng: “Chàng …”

      Trực giác của Trầm Ngọc cho biết Lăng Yên muốn với chuyện vô cùng quan trọng, vì thế ánh mắt trở nên vô cùng chuyên chú, yên lặng chờ nàng.

      Lăng Yên cười nhạt cong môi, sắc mặt khó mà đoán được. Cuối cùng dưới ánh mắt vô cùng nghiêm túc của Trầm Ngọc, Lăng Yên mới thành lời: “Chàng có sợ ma quỷ quái ?”

      Trầm Ngọc: “...” vẫn mơ hồ , nếu chỉ với câu hỏi liên quan như vậy sao Lăng Yên lại có biểu tình bi thương như sắp ra pháp trường như thế này được.

      Nhưng kể cả như vậy, Trầm Ngọc vẫn lắc đầu khẽ đáp: “... sợ.”

      Lăng Yên xem phản ứng của đối phương cũng phát giác được lúc nãy trông nàng có vẻ rất ngờ nghệch, nhưng nếu mở lời cũng thu hồi lại được nữa. Vì thế nàng cắn môi, sau đó lại hỏi: “Vậy nếu nó ở trước mặt chàng?”

      Tất nhiên Trầm Ngọc nhận ra được ý trong lời của Lăng Yên, chỉ ngờ vực : “A Tinh?”

      Lòng Lăng Yên chũng xuống, khẽ hỏi: “Vậy nếu ta ta chính là , chàng có sợ ?”

      Lời vừa ra đến bên môi nàng vội hối hận.

      Thân là Tôn giả của Ma giới liên tục dấn thân chiếm đánh suốt mấy vạn năm, cũng chẳng biết trải qua bao nhiêu trận sinh tử đếm xuể, ấy thế mà lại chưa từng có ngày thất thố giống ngày hôm nay. Lăng Yên hơi cứng đờ quan sát đối phương, vừa muốn thốt nên lời lại còn hơi sức để , chỉ đành giao mắt nhìn đối phương. Muốn có đáp án nhưng lại biết đáp án này có phải điều mình muốn nghe hay .

      Trầm Ngọc chuyên chú nhìn Lăng Yên như nhìn thấy vô số con đường trải ra trước mắt, mà mỗi đường lại dẫn đến những phương hướng và kết quả khác nhau.

      ràng chỉ là cái chớp mắt nhưng lại tưởng chừng thời gian qua trăm năm.

      Sau hồi mắt nhìn nhau, cuối cùng Lăng Yên vẫn là người lên tiếng trước. Nàng vội bước tới trước mặt Trầm Ngọc, lắc đầu thấp giọng : “Được rồi, chẳng qua ta chỉ thuận miệng vậy mà thôi, chàng cần phải ...”

      “A Tinh.”

      Cổ tay đột nhiên bị bàn tay ấm áp nắm chặt, Lăng Yên ngẩng đầu, tầm nhìn liền chìm trong đôi mắt tĩnh lặng sâu hun hút của Trầm Ngọc.


      Editor có lời muốn :

      Nhan Thư Minh là nhân vật phụ (có thể bạn biết rồi) - xuất chỉ để Lăng Yên tháo gỡ được nút thắt trong lòng về tỷ muội tốt qua đời, cũng chính là Thu Linh tiên tử. Cuộc tình của cặp đôi này rất buồn và có hơi cảm động. :yoyo2::yoyo2::yoyo2: còn xuất thêm vài chương nữa.

      À nhân tiện, tình tiết mà thần dân khán giả mong chờ - ngày thân phận của hai vợ chồng bị bại lộ sắp lên sàn. Nhanh lắm, cũng chục chương nữa thoy hà :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      Last edited: 29/8/17
      HoanHoan, Vy RuRi, Quỳnh Tiên12 others thích bài này.

    3. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      @levuong thấy xuất nhắc là tôi phải trồi lên up nhanh nhanh, biết ý lắm mà :yoyo43::yoyo43::yoyo43:
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    4. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079

    5. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      Quỳnh TiênDiệp Nhược Giai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :