1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ma Cũng Có Tình - Ngưng Văn ( 32c )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 15: Cái tên

      -Thiếu gia..

      Lời vừa ra Hạ Tinh mới sực nhớ. còn là chủ nhân của nàng nữa. là chồng nàng, là người nàng chung sống cả đời.

      -Ừ.

      quan tâm đến chuyện đó. Gọi là gì cũng được, cũng chỉ là cách gọi thôi.

      -Chàng có tên sao?


      [​IMG]
      Hạ Tinh chợt hỏi. Loài người ai cũng có tên gọi. Đẹp là những cái tên hoa mỹ, xấu Tiểu Tam, Tiểu Cẩu…Cái tên lên quan tâm của con người đối với con người khác, là thứ tài sản quý giá nhất đời của họ trong mắt Hạ Tinh.

      Cha mẹ nàng là những con người dân dã. Nhưng nàng là ngôi sao trong lòng họ. Cha mẹ thương và mong muốn cho Hạ Tinh điều tốt đẹp. Tuy là trời sớm mang hai người mất song cái tên cha mẹ để lại vẫn là thứ của cải quý giá nhất của Hạ Tinh trong cuộc đời này.

      -Tên à?… có…

      có tên tuổi. Có ai gọi cương thi bằng danh xưng khác? Chỉ có sợ hãi và oán hận. cũng chẳng biết tại sao mình có mặt đời này nữa. Từ khi nhận thức ra phải chiến đấu để sinh tồn, tìm kiếm thức ăn liên tục, thời gian đâu mà nghĩ đến cái tên.

      -Vậy em gọi chàng sao đây? Nếu chúng ta có con phải đặt tên chúng thế nào?

      Có con? Gọi thế nào? Cương thi nhìn nàng lạ lẫm. Vậy chứ xưa nay gọi là gì, sao cứ vậy mà gọi :

      -Nàng gọi ta thế nào cứ vậy mà gọi.

      -Lúc trước khác, bây giờ khác…

      Hạ Tinh chưa đầy 16 tuổi, vẫn còn những khoảnh khắc trẻ con thơ dại. Bắt mình gọi lang quân là thiếu gia, đương nhiên là thích rồi.

      -Khác thế nào?

      -Hồi đó chàng có thích em ? Có muốn…

      Mặt Hạ Tinh bừng đỏ. “ăn” nàng triệt để, chỉ thời gian gần đây mới có, khi trước đâu có chuyện ấy đâu.

      -Muốn gì?

      vô tình hỏi tiếp. Đến khi nhận ra Hạ Tinh đáp lại mình được nữa, cuối cùng mới chợt hiểu ra.

      -Ta hiểu rồi…Đúng là có khác . Bây giờ nàng muốn gọi là gì cứ gọi. Ta có tên đâu.

      ……Hạ Tinh quyết định chọn tên cho chồng mình. Nàng nghĩ rất nhiều cái tên hay ho như Đại Vũ, Đại Lâm, Đại Sơn, Đại Phú. Nhưng nghĩ rồi nhìn chồng càng thấy hợp. Chàng lạnh lùng nhưng cũng rất ấm áp, tàn nhẫn song cũng rất lương thiện, chẳng có cái tên nào Hạ Tinh thấy hợp với chàng.

      -Đói bụng chưa? Ta tìm gì đó cho nàng ăn.

      Giờ săn mồi của lại đến. là bản năng tự nhiên Hạ Tinh bài xích nhưng đó là khi vẫn là chủ nhân của mình. Bây giờ đây lại là lang quân. Hạ Tinh ít lần cảm thấy rùng mình nhớ đến cảnh uống cạn máu đồng loại mình vào bụng….Làm thê tử nhưng bữa cơm cho chồng, Hạ Tinh vẫn chuẩn bị được. Vì nàng là người, người làm sao xem đồng loại của mình như con mồi được. Là người làm sao có thể lạnh nhạt khi tướng công mình uống máu tươi của con người?

      -Chàng có em ?

      Đột ngột nàng hỏi vậy. nhìn nàng chăm chú. Lại có ý nghĩ gì trong cái đầu bé kia đây?

      -Ta ép nàng là huyết nô. Ta dẫn theo nàng dù nàng vô dụng. Ta nuôi nàng dù nàng chẳng làm gì được cho ta cả. Nếu thích nàng, có ai làm vậy hay ?

      hiểu được những băn khoăn lo nghĩ trong lòng nàng. Nàng chỉ là con người yếu đuối và non nớt. cương thi sống lâu hơn Hạ Tinh nhiều lắm. muốn trấn an nàng bằng những lời hoa mỹ bởi bản thân cũng tin vào nó, tin vào chân thành của những kẻ chỉ toàn lời chót lưỡi đầu môi :

      -Từ nay gọi ta là Hạ Lang . Ta là chồng của nàng họ Hạ, trong đời này ta chỉ dẫn theo nàng. Nàng cũng cần dâng máu cho ta nữa. Ta chỉ cần nàng theo ta thôi !

      …Hạ Lang !

      -Hạ Lang !

      Chồng của nàng con họ Hạ. Cảm giác như đường mật, nếm vào là ngọt tận tủy xương.

      -Muốn hỏi gì ?

      -Hạ Lang à…

      -Ừ ?

      Hạ Tinh níu lấy tay , ngồi thẳng người dậy, nhìn vào mắt lang quân :

      -Chàng..

      -Ừ ?

      -Chàng nếu gặp em, rồi chàng có thể gặp cương thi khác ? Ý em là…là cương thi như chàng vậy ? Họ…họ có đông ?

      Con người biết rất ít về cương thi, nhất là những cương thi thông minh. Hạ Tinh nhận thấy chàng cũng có gì khác mình cả. Ngay cả…cả chuyện vợ chồng cũng thực như con người mà.

      - biết nữa…Ta gặp vài lần gì đó. Cũng mấy quan tâm.

      Cương thi như Hạ Lang là những cá thể lang thang. Thỉnh thoảng cũng có chạm mặt nhau trong những dịp đặc biệt. Về quan hệ khá là hòa nhã. Nếu con mồi bên nào phát trước bên kia giành giật. Có lần còn chung tay với 2,3 cá thể giống mình đánh nhau với đám cương thi lý trí. Trận chiến diễn ra kịch liệt nhưng phần thắng đương nhiên thuộc về bọn . Cũng sau dịp ấy, Hạ Lang nhìn thấy những huyết nô mang theo bên người chúng, từ đó mới bắt chước tìm cho mình con người làm đồ dự trữ…. Lâm mụ là huyết nô thứ nhất, đến lần sau Hạ Tinh trở thành nương tử của rồi.

      -Hạ Lang này…

      -Ừ ?

      -Chàng dùng máu của em nữa…Vậy chàng tìm huyết nô khác phải ?

      Đây phải là tò mò. Hạ Tinh muốn huyết nô khác…Đúng hơn là nàng muốn có ai bên cạnh ngoài mình

      - có đâu !

      - có là sao ?

      -Ta tìm huyết nô khác. Nàng thích nuôi.

      Hạ Tinh khựng lại, sau đó lại vô cùng vui vẻ. Nàng thích hay thích, lại quan tâm đến vậy sao ?

      -Nhưng nếu chàng có huyết nô giải khát …- Hạ Tinh lại cảm thấy lo lắng- Có sao ? Ý em là…là sức khỏe của chàng có sao ?

      -Cũng có gì nghiêm trọng. Ta nuôi huyết nô như con người nuôi vật cưng vậy. Thích nuôi, khi thiếu máu uống chút. Máu huyết nô thường ngon hơn con mồi khác, phải ai làm cũng được, cũng chẳng phải lúc nào cũng uống được. Có huyết nô máu uống rất ngon, có kẻ vị máu lại thay đổi theo tâm trạng, lúc ngon lúc dở.

      -Vậy máu của em….. – Hạ Tinh buột miệng – Máu của em ngon sao ? Chàng chỉ uống có vài lần.

      Con người thường hay giận dỗi những chuyện mà Hạ Lang cương thi cũng hiểu nổi. Nhưng lại thích Hạ Tinh khi tỏ ra giận dỗi. Lúc này nàng hoàn toàn sợ , rất đáng .

      -Mùi máu của nàng rất ngọt. Ta thích ăn ngọt.

      Gương mặt Hạ Tinh xịu xuống. Nhưng sau đó lại rạng lên bởi câu hẳn là lời đường mật nhưng lại làm người nghe hạnh phúc ngập cả tim :

      -Ta nàng phải vì máu nàng ngon hơn người khác…. Vì nàng là ta thích, mà đến cả việc nàng mất máu khỏe cũng khiến ta đau lòng muốn tìm mồi….

      -Hạ Lang…

      Hạ Tinh lại cảm động. Thiếu nữ luôn thích nghe những lời ấy, nhất là những lời đó lại được thốt ra từ miệng của chồng mình.

      -Chúng ta chuẩn bị chút để về phương Nam ! – vén tóc Hạ Tinh, nhàng- Nơi đây giặc cướp nhiều, máu của chúng tanh lắm, ta thích. Người phương Nam ôn hòa, nho nhã, máu của chúng cũng ngon hơn.

    2. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 16: Bất an của Hạ Tinh

      Cuộc sống của HạTinh nay như là người du mục vậy. Đói ăn, khát uống, thong thả và tự tại.Đáng lẽ mọi thứ rất hoàn hảo, nếu như lang quân của nàng phải là cương thi.


      [​IMG]
      Khi là huyết nô,Hạ Tinh luôn nơm nớp lo sợ mình còn giá trị lợi dụng nữa. Khi còn làhuyết nô, Hạ Tinh luôn e sợ những đêm dài vắng lặng…Nàng giật mình khi có tiếngcú đêm đằng xa vọng lại, sợ hãi những tiếng người kêu gào trong thanh vắng…Sợnhững hôm thiếu gia săn mồi về mà người có mùi máu tanh vương lại…Ngườilúc đó đói bụng, thức ăn biết đâu là nàng?

      Bây giờ khôngcòn như vậy nữa. Thiếu gia là Hạ Lang chồng nàng. Chàng làm hạinàng, Hạ Tinh thích cũng dùng máu của nàng lót dạ. cũngrất để ý đến tâm tình của nàng trong đêm khuya thanh vắng. Thường đợi lúcHạ Tinh ngủ say Hạ Lang mới rời khỏi động, trở về lúc nàng vừa nhổm dậy. HạTinh đón bằng nụ cười e ấp, có phần ngượng ngập, trông đáng .

      Giang Nam làmột nơi trù phú, con người sinh sống đông đúc. Mồi ngon cũng thiếu. Triềuđình cũng đặt kinh đô tại nơi này. Cũng do lẽ đó mà những pháp sư cao tay ấncũng tập trung về đây khá đông. Họ vừa có cơ hội tiêu diệt cương thi, nâng caopháp thuật đồng thời cũng tìm lợi cho mình dưới vỏ bọc “cứu nhân độ thế”. Mộtcông đôi chuyện như thế nên chỉ có cương thi săn con người để giết, conngười cũng sẵn sàng săn lại cương thi.

      Buổi sáng, HạTinh cẩn thận kiểm tra lại lần toàn thân lang quân của mình. Ngoại trừ sắcmặt hơi nhợt nhạt có vẻ gì khác con người cả. Nếu có vào thànhcũng bị phát ra:

      -Chàng ăn nochưa?

      -Rồi.

      Hạ Tinh yên tâmhơn. Nếu đói bụng cũng tùy tiện tìm con người để giết. Thậtlòng mà , Hạ Tinh đối với chuyện “tìm mồi” của vẫn nhiều cấm kỵ. Thức ăncủa chồng lại là máu của đồng loại. Hạ Tinh vẫn chưa thể như Lâm mụ ngày đó,theo sát khắp các nẻo đường, nhìn Hạ Lang tàn sát đồng loại, sau đósảng khoái nuốt ừng ực từng ngụm máu vào cổ họng như là thưởng thức mộtmón ngon.

      Trong buổichiều nàng nằm gọn trong lòng , đôi tay nhắn nghịch ngợm vẽ lên ngực HạLang những đường tròn ngộ nghĩnh. để mặc cho nàng làm chuyện đó, tay thongthả vuốt mái tóc óng ả của Hạ Tinh…Bỗng nhiên nàng lên tiếng:

      -Hạ Lang này…

      -Hửm?

      -Hôm qua chàngmang cho em con heo rừng đó…

      -Ừ… ngon à?

      -, ngon lắm– Hạ Tinh thỏ thẻ -Hôm qua em nấu món mới từ con heo rừng đó. Chàng có thấykhông?

      nhíumày…Trông cũng khá mới mẻ. Nàng bảo cứ làm món gì thích. Thứ thíchđương nhiên phải là thịt. chỉ thích chất lỏng màu đỏ từ sinh vật. Thếlà dùng móng tay giết chết con heo, hứng lấy máu nó vào trong chậu lớn.Vốn cũng nghĩ Hạ Tinh dự định lấy chồng rồi phải theo chồng, tập uốnghuyết tinh như vậy. Song nàng đợi đống máu heo đó đông lại sau đó nấu nướcsôi, bỏ thêm gia vị rồi đổ từng đống huyết lúc nàu đọng thành cục vào, nấumón mới. Nàng bảo ăn chung. Mùi vị lạt nhách, Hạ Lang vì chiều Tinh Tinhnên mới nuốt vào bụng, quả chẳng ngon lành gì.

      -Hạ Lang!

      -Ừ…Có thấy.

      -Món đó là huyếtheo xào nấm. Lúc trước em cũng từng làm cho tiểu thư ăn.

      -Ừ.

      -Món đó..

      [​IMG]
      -Cũng là làm từmáu của sinh vật thôi. Loài người của nàng có nhiều loại thức ăn như vậy, nhưngvẫn thích chế biến món ăn từ máu động vật. Chẳng qua là hình thức khác hơn mộtchút. Bản chất vẫn là ăn, uống máu mà thôi…

      bỗng nhiên gằn giọng. Đôi mắt nhìn Hạ Tinhsắc như dao:

      -Tinh Tinh…

      -Hạ Lang…Chàng…

      Đôi tayhắn…Những vuốt dài biến mất…Đôi mắt lại ấm áp, dịu dàng, dịu dàng:

      -Ta épnàng phải trở thành cương thi uống máu như ta. Ta cũng mong nàng cốtìm cách thay đổi và cải tạo ta thành kẻ như nàng vậy. chấp nhận theota đừng làm gì cả. Nàng là vợ ta. Ta rất nàng…Nhưng…

      Từ “nhưng” mộtlần nữa được nhấn mạnh. Móng tay bật ra, sắc bén như đao, quét máHạ Tinh:

      -Mỗi nòi giốngđều có chọn lựa riêng của họ. Ta mong nàng hiểu, ta là cương thi, trọn đờisẽ là cương thi. Nàng là người, mãi mãi là người.

      Bên trong yêntĩnh luôn là mầm mống của biết bao giông tố. Hạ Tinh đương nhiên biết, nàng vàhắn có bao nhiêu khác biệt. Song đến bây giờ, khi hương lửa càng lúc càng nồngđượm, nàng mới thấy , khác biệt đó đơn giản chỉ là khác biệt giốngloài…

      Vài lời nho :

      *Sóng gió của cặp này chủ yếu do chínhhọ. Trong đời sống vợ chồng của hai kẻ chẳng cùng loài.

      *Truyện HK thường có kiểu đẩy tìnhtiết đến cao trào bởi các tác giả thường quan niệm: “Cuộc sống có gì làhoàn hảo. Nhân vật cũng vậy, con người nhất thiết phải biết đến kết cuộcmới thấy vai trò của họ. Đôi khi họ chỉ xuất thoáng qua rồi biến mất,cố công tìm hiểu trong khi ta hề cho họ là quan trọng chỉ là côngviệc tốn thời gian.”.

      *Truyện được edit đa số là lấy từ nguồnblog, tác giả thường nhá hàng vài chương hoặc sau đó chỉnh sửa, lồng ghéptình tiết trong bản xuất bản nhưng bản này tui thua do trình độ có hạn( biết chữ, đọc được). Ma cũng có tình cũng nằm trong trường hợp đónên tui biết truyện giật cục là do người edit hay tác giả nữa. Hix.

    3. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 17: Tàn khốc

      Cũng như mọi đêm, trong lúc săn mồi, Hạ Lang để Hạ Tinh ở lại hang động. Ngồi giường đá, nàng nghĩ rất nhiều chuyện, lòng ngớt ưu tư.

      Tình cảm, khi trở nên sâu sắc như sợi dây cột chặt con người lại. Nàng ân hận vì lấy chồng là cương thi. So với những con người khác, chàng đối xử với Hạ Tinh như bát nước đầy.

      Trước đây vốn nghĩ gì khác ngoài được sống. Bây giờ được sống, được thương rồi lại băn khoăn vì nhiều lẽ…Hạ Tinh bất giác nhìn xuống vùng bụng. Tuy còn nhiều điều chưa hiểu nhưng khi có cuộc sống vợ chồng trọn vẹn, Hạ Tinh sớm muộn gì cũng mang thai. Con của nàng và Hạ Lang là con lai giữa hai loài khác nhau, liệu chúng giống mẹ hay là như cha?

      biết được…

      Bên ngoài bỗng nhiên có tiếng động. Hạ Tinh giật nẩy mình. Hạ Lang mới ra ngoài có lúc. Chàng thường “ăn” mồi bên ngoài, sau đó mới trở về.

      -Ừm…Ào…

      bóng đen nhanh như chớp nhảy bổ vào trong động. Cả người Hạ Tinh cứng lại, hơi thở cũng trở nên nặng nề hơn.

      -Ao…

      Lại bóng đen khác nhanh như chớp bổ về phía Hạ Tinh. luồng gió lạnh thốc qua. Toàn thân nàng rơi vào vòng tay lạnh giá. Sau phút hoảng loạn, Hạ Tinh cũng nhận ra, người ôm nàng là Hạ Lang.

      Ánh trăng len vào hang động…Bên ngoài lại có những tiếng chân khác bước vào.

      Bóng đen mới tấn công Hạ Tinh lúc nãy đứng lại. Đó là người đàn ông. Theo sao ông ta là thiếu niên khoảng 15 -16 tuổi, dáng vẻ gầy yếu, xanh xao.

      Miệng ông ta vẫn còn dính máu…Nhận ra đồng loại, người đàn ông mới nhếch môi cười:

      -Xin lỗi, ta biết đây là huyết nô của đồng loại. Xin lỗi….xin lỗi…

      Thường cương thi giữ gìn đồ của mình khá kỹ. Huyết nô trong mắt kẻ khác cũng chỉ là con mồi béo bở. Họ thường mang huyết nô theo trong những lần săn mồi. Nhưng Hạ Lang khác. Hạ Tinh chịu nổi cảnh giết người uống máu nên dẫn nàng theo.

      Hạ Lang ngầm quan sát đối thủ. Miệng vẫn còn máu nhưng lại tấn công con mồi khác. ta phải vì đói. Móng vuốt tay Hạ Lang bỗng bật ra.

      Cương thi khi tấn công con mồi động tác rất nhanh lẹ, tạo nên kẻ hở cho chúng chạy thoát. Lúc đánh nhau cùng đồng loại cũng vậy. Động tác rất nhanh, cứ vậy mà xông vào nhau, cấu xé lẫn nhau.

      -Grừm….

      Gã cương thi kia cũng phải vừa. ta phản công nhanh như chớp. Tiếng móng vuốt chạm nhau canh cách. Hạ Tinh căng thẳng dán mắt vào trận đấu, để ý phía bên kia, tên huyết nô của người đàn ông bất ngờ lao bổ vào nàng.

      Trận chiến lúc giằng co giữa hai bên cũng vì vậy mà thay đổi. Hạ Lang tập trung vào chiến đấu nữa. phóng vụt người qua chộp lấy Hạ Tinh, ngay lúc năm móng vuốt của gã cương thi đồng loại chộp trúng vào ngực, dòng chất lỏng đen thẫm cũng từ đó đổ ra.

      Hạ Tinh nhìn thấy bị thương, chỉ kịp kêu lên tiếng. Nhưng gương mặt Hạ Lang chút thay đổi. ôm được nàng vào lồng ngực. Hạ Tinh được an toàn.

      Năm móng vuốt nhọn bàn tay dài ra nhanh chóng. tay áp chặt đầu Hạ Tinh vào ngực, ngăn cho nàng nhìn thấy cảnh trước mắt. Tay còn lại với những vuốt dài tua tủa vươn thẳng đến vị trí sơ hở của gã cương thi trước mắt. ta cong người tránh né. Chỉ chờ có thể, Hạ Lang áp sát vào , đôi nanh nhọn dài ra, cắm vào cổ họng kẻ kia.

      -Ưmmm…..A………A……………!

      Năm móng vuốt xuyên qua lồng ngực , móc mạnh. Hạ Tinh nghe tiếng kêu thảm thiết….Có gì đó lành lạnh bắn vào nàng.

      Mùi tanh tưởi…Những tiếng gào rú vang khắp động. Hạ Tinh chỉ biết nén nỗi sợ hãi của mình bằng các vùi đầu sâu hơn vào lồng ngực Hạ Lang.

      *Để khuyến cáo vì tính bạo lực.

      Trận chiến kết thúc. Đôi nanh của Hạ Lang cũng thu lại. mặt đất, thân thể gã cương thi toàn vẹn. Bàn tay ôm Hạ Tinh vẫn còn lỏng bỏng chất lỏng màu đen tanh tưởi kia.

      Hạ Tinh chịu nổi mùi máu đó. Nàng thoát khỏi vòng tay , nôn khan…Trong lúc ấy huyết nô của gã cương thi chiến bại mặt xanh như tàu lá, lùi dần vào cuối động. hướng mắt về phía Hạ Tinh nhưng qua khỏi mắt Hạ Lang:

      -Van ngài…Van ngài…Á….

      Tiếng hét thất thanh làm Hạ Tinh ngẩng đầu lên. Tên huyết nô bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất. “Rắc” cổ bị bẻ gãy, gương mặt còn đầy ắp kinh hoàng.

      Hạ Lang khẽ liếc mắt sang vợ. Bình thường trước mắt nàng và Lâm mụ, thường có ý thức kiềm chế hành động, hoang dã như lúc săn mình. Nhưng trong lúc này hơn bao giờ hết Hạ Lang ý thức ràng khác biệt giữa nàng và . Bản thân Hạ Lang cũng muốn Hạ Tinh nhớ , cương thi, còn nàng là vợ của cương thi.

      -Rắc…

      -Á!

      Hạ Tinh thét lên kinh hoàng. chỉ bẻ xương cổ của huyết nô. Thoáng chốc, xương cổ tay cổ chân đều bị bẽ gãy. Tay chộp vào vị trí trái tim của xác chết, xé toạt. Máu tuôn ra như suối, và sảng khoái thưởng thức vòi máu phun xối xả từ cái xác bất động kia.

      -Đừng…Hạ Lang….Dừng lại ! Dừng lại …Hạ Lang…

      Hạ Tinh khóc nấc lên. Nàng thực hoảng loạn. Hạ Lang giết người uống máu là chuyện còn xa lạ. Nhưng chứng kiến giết và uống máu tươi đồng loại vẫn là chuyện Hạ Tinh chẳng thể nào dễ dàng tiếp nhận. Trong lúc đó dường như lại muốn nàng phải tiếp nhận bởi sau này nàng còn gặp rất nhiều lần:

      -Từ nay ta để nàng ở lại sơn động trong mỗi lần săn mồi nữa. Mồi của ta là con người. Muốn sống ta thể giết chúng. Với cương thi, món ăn thích nhất của chúng ta là dòng máu nóng của con người, đặc biệt là khi chúng sợ hãi. Đó là lý do tại sao chúng ta nuôi huyết nô chỉ dùng để giải khát. Bởi máu của huyết nô chỉ có phục tùng, có tuyệt vọng kinh hoàng của kẻ bị dồn vào con đường cùng. Cương thi chúng ta cần cảm giác đó. Chúng ta cần nhắc mình lúc nào cũng phải mạnh mẽ hơn, lúc nào cũng phải tàn nhẫn và tỉnh táo, nàng hiểu ?

      Thế giới cương thi là thế giới vô cùng tàn khốc. có tình , vương vấn. Chỉ có sống và chết. Chỉ có máu và xác chết nằm vương vãi. Cương thi thông minh phải là hạnh phúc. Cương thi thông minh nghĩa là lúc nào cũng phải sống trong cảm giác phải đề phòng, phải buộc mình trở nên mạnh nhất. Cương thi chỉ có thể dựa vào nhau chiến đấu nhưng bao giờ trở thành bằng hữu. Bởi chung con mồi nên lúc nào cũng phải đấu tranh và giành giật. Thế giới cương thi chấp nhận những kẻ giết người vô tội vạ, chẳng phải vì lòng nhân đạo mà bởi có mặt của bọn chúng hạn chế nguồn thức ăn, đe dọa tồn sinh của đồng loại. khi phát ra cương thi giết người phải vì đói bụng, tuyệt đối phải truy cùng giết tận, bởi có thể là mối nguy hiểm cho mình.

      Huyết nô cũng vậy. Mỗi khi giết chết cương thi khác, huyết nô cũng phải thuộc về kẻ chiến thắng. Song huyết nô này thường khó có cơ hội sống. Cương thi thông minh thích dùng lại đồ uống của kẻ khác, huyết nô lúc ấy trở thành con mồi cho bữa ăn mới. Cũng vì vậy mà tên huyết nô đó tấn công Hạ Tinh. Mạng sống của ta hoàn toàn thuộc về chủ nhân. Chủ nhân gặp nguy cũng giữ được mạng sống, đành phải liều thôi.

      Hạ Tinh thẫn thờ bất động. Cuộc sống tàn khốc, nhưng nàng làm gì có cơ hội chọn lựa. Vì bản thân nàng thuộc về Hạ Lang, chỉ là thể xác mà còn cả tâm hồn.

    4. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 18: Lời hứa


      -Tinh Tinh…

      Từ hôm đó, HạTinh có vẻ biếng biếng cười hơn trước. Nàng thường ngồi ngay trong gócmà lặng lẽ. Dù quyết lòng là cứng rắn hơn với vợ nhưng Hạ Lang vẫn khôngkhỏi đau lòng trước dáng vẻ tại của nàng:

      [​IMG]
      -Ăn thịt !

      Bình thường hắnsẽ mang mớ thịt về để cho Hạ Tinh tự chế biến. Nhưng mấy ngày nay nàngthường thẫn thờ ra như vậy, mang thịt về nàng cũng đụng đến. Loàingười dai sức như cương thi được. Hạ Lang bắt đầu lo lắng.

      mang thịtvề, còn vụng về nổi lửa lên. Lần đầu tiên thịt cháy khét, mãi mới có đượcmiếng có mùi thơm thơm mà Hạ Tinh vẫn hay làm:

      -Ăn chút !

      -…..

      -Tinh Tinh….

      Hạ Tinh nhìnhắn. Nàng nhớ đến gương mặt lạnh lùng mấy hôm trước. Biết là muốn Hạ Tinhnhìn thẳng vào song lòng vẫn tránh khỏi tủi thân.

      -Tinh Tinh…

      Nàng đangkhóc….Loài người đau lòng thường hay khóc. Hạ Lang càng rối bời hơn:

      -Đừng khócnữa….Nàng đừng khóc nữa mà…

      Tiếng thở dàituôn ra trong đêm vắng. Hạ Tinh bị kéo vào trong lồng ngực rộng. Gương mặtnhợt nhạt khiến lòng Hạ Lang càng lúc càng nhói lên, vừa xót lại vừa đau:

      -Ta biết làm nhưvậy là tốt. Nhưng nàng là vợ ta… thể đối diện với cảnh ấyđược. Giết chúng là chuyện ta phải làm, nàng có hiểu ?

      Hạ Tinh hiểuchứ. Đôi bàn tay nhắn bất giác sờ lên mặt . Giọng yếu ớt khe khẽvang lên:

      -Em sợ lắm…Em sợchàng như hôm ấy lắm. Trông chàng chẳng khác gì những cương thi hung dữ cả.Chàng phải là Hạ Lang của em. phải là Hạ Lang của em…

      Hạ Lang của nànglà cương thi lạnh lùng nhưng tàn nhẫn. Chàng chỉ làm theo bản năng,uống máu để tiếp tục sống. Chàng có giết người, nhưng cách giết người khôngphải là để chứng tỏ cho người khác thấy, ta là cương thi.

      -Tinh Tinh….

      -Em biết chànglà cương thi – Hạ Tinh áp mặt vào ngực – Em chấp nhận. Em chỉ xin chàngđừng cố khẳng định, đừng cố làm như hôm đó nữa. Nhìn chàng giết người, nhìnchàng moi tim của người ta ra, máu me bê bết miệng, em sợ lắm. Em còn thấyđau lòng nữa. Em cảm thấy mình như mộtthứ vướng chân chàng vậy. Em van chàng, hãy xem em là vợ của chàng….Đừng giếtngười trước mắt em nữa, có được ?


      Hạ Tinh khôngchịu được cảnh Hạ Lang giết người uống máu. Quy luật kẻ mạnh trong thế giớicương thi hay con người đều có gì khác nhau cả. Hạ Lang của nàng trong tưthế kẻ có quyền quyết định hiểu, nỗi sợ hãi và đau đớn của kẻ yếu, lúcnào cũng nơm nớp lo lắng cho sinh mạng bé của mình đâu.

      -Tinh Tinh…Nàng…

      -Hạ Lang!

      Hạ Lang thở dài. mụ mị đầu óc vì con người bé này mất rồi. Nàng khóc, nàng đau lòngđều khiến Hạ Lang thể nào lạnh nhạt. Tayhắn lại ôm chặt Hạ Tinh, vuốt tóc nàng:

      -Được rồi! Tachết vì nàng mất. Ăn cái gì , rồi ta tìm cách vừa bảo vệ được nàng, vừakhông để cho nàng nhìn thấy cảnh ta giết người.

      Hạ Tinh ngẩng lênnhìn . Nàng yếu đuối đến nỗi chấp nhận được chuyện lang quân củamình giết người khi vốn là cương thi uống máu. Chỉ là… Cách giết ngườiđừng quá tàn khốc, đừng làm cho nàng thấy cũng là kẻ khát máu, bạo tàn:

      -Chàng chỉ cầnhứa với em. Giết những kẻ chàng cần giết. Con mồi đừng tìm trẻ con và ngườigià, phụ nữ có thai. Họ rất tội nghiệp. Trường hợp giết người…chàng cho họ chếtnhanh chút. Đôi khi…chết vốn là giải thoát, nhưng chết đau đớn quá hànhhạ họ. Em muốn chàng hành hạ người khác…Hứa với em !

      Con người tráotrở nhưng cương thi . gật đầu lời cam kết. Hạ Tinh hônnhẹ lên môi Hạ Lang như lời giao ước. Trọn đời này nàng là của , của mộtHạ Lang uống máu người nhưng tâm hồn lương thiện, hết lòng hết dạ với Hạ Tinh.

    5. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      Chương 19: Sắp đặt của tạo hóa


      Trong thế giới cương thi những con mồi yếu như phụ nữ, trẻ con, người già rất dễ bắt và đó cũng là món ngon hơn cả. Trẻ con máu ngọt quá cũng mặn quá, phụ nữ thuần chất, đa số trong đầu chỉ có hình ảnh chồng con hay lang quân trong mộng, máu nhiều tạp chất. Người già máu hơi nhạt, song dễ bắt. Chỉ có máu đàn ông chứa bên trong nhiều lo lắng, toan tính trong cuộc sống. Có kẻ máu quá đậm đà, có kẻ lại tanh tưởi. Hơn nữa bọn họ đa số đều ham sống, trước khi chết phản ứng thường là mạnh mẽ, bắt về khó hơn.


      [​IMG]
      Hạ Tinh cũng biết mình đưa ra cầu con mồi là làm khó cho chàng. Song nàng là phụ nữ, lại trong thời điểm có thể tiếp nhận có mặt của sinh linh mới bất kỳ khi nào. Cơ thể Hạ Tinh tính ra cũng chưa phát dục đầy đủ. Khi chính thức làm vợ Hạ Lang nàng cũng chưa tròn 16 tuổi, trải qua thời gian nồng nàn hương lửa, vẻ đẹp thanh xuân mới từ từ chín tới. Hạ Lang cũng nhặt quần áo cũ của người chết mang về cho vợ nữa. Nàng tự may áo, lại mày mò tạo nên trang sức từ những dụng cụ thô sơ tình cờ tìm thấy…Tuy đồ dùng đơn giản và chẳng mấy cầu kỳ chăm chút song nhiều lúc Hạ Tinh vẫn làm cho chồng ngẩn ngơ mà ngắm, ngắm đến mê say:

      -Chàng nhìn gì vậy?

      -Nhìn nàng.

      -Sao lại nhìn em? –Hạ Tinh ngơ ngác- Mặt em dính gì à?

      - có – ôm xiết nàng vào lòng, hôn mạnh lên môi Hạ Tinh – Vì vợ của ta đẹp, ta thích nhìn…

      Mặt Hạ Tinh đỏ đến mang tai. Lòng mềm nhũn bởi những lời khen ngợi nhưng môi vẫn bĩu ra, làm ra vẻ tin:

      -Em ngờ cương thi mà cũng biết lời đường mật. khó tin.

      - mà…Nàng đẹp ta đẹp.

      Hạ Tinh ôm cổ , ngoan ngoãn đón nhận những nụ hôn khắp khuôn mặt thanh tú, dần di chuyển xuống cổ, xuống khuôn ngực nõn nà. Toàn thân buông thả trong lòng chồng, để mặc Hạ Lang thỏa thích âu yếm. Nàng cũng như bao nhiêu người phụ nữ khác, mong chờ đứa con với người đàn ông mình quý. Song, thời gian qua gần năm chung sống mà vẫn có dấu hiệu gì. Đôi khi Hạ Tinh cũng lo lắng…Người và cương thi kết hợp, liệu…liệu họ có thể có con ?

      -Hạ Lang chàng…

      -Hửm?

      tiến đến phòng tuyến cuối cùng, mải mê di chuyển thân thể Hạ Tinh. Từng làn sóng đê mê cuốn lấy cả hai…Hạ Tinh mở to mắt nhìn thẳng vào …Thân thể Hạ Lang ngoài trừ làn da có phần nhợt nhạt có gì khác với con người. thoải mái phóng thích những đam mê trong cơ thể nàng. Hạ Tinh ưỡn người lên, tạo tư thế thuận lợi nhất cho việc giao hợp. Từng luồng khí nóng bắn liên tiếp vào bên trong đạo, khiến nàng khỏi cất lên tiếng rên rỉ nhè , thôi thúc đợt sóng tình càng lúc càng lên cao. Hạ Lang càng “ lao động” càng thêm nhiệt tình, cứ hết lần này đến lần khác đòi hỏi cho đến lúc Hạ Tinh mệt nhoài… đợt khí nóng lại ào vào bên trong thân thể, nàng nhoài người nằm ngực , đôi tay bé lại nghịch ngợm di chuyển làm Hạ Lang bật cười:

      -Nhột…Tinh Tinh…

      -Chàng cũng có cảm giác đó à? – Hạ Tinh nhổm người lên, đôi mắt đen láy nhìn chăm chăm vào - Em thấy chàng đâu khác gì con người. Nhưng cũng giống… ra cương thi thông minh từ đâu mà có, chàng biết ?

      Ký ức là vùng đất mờ mịt đối với . Có những chuyện nhớ, còn có những chuyện quên. Cuộc sống bao nhiêu năm toàn máu và chém giết, cũng chưa bao giờ tự hỏi, ra bản thân là gì?

      - biết – vươn tay lấy quần áo, mặc vào người – Ở lại cẩn thận, ta tìm mồi.

      -Dạ…

      Suốt thời gian qua, cũng dạy nàng số kỹ năng phòng thủ, có thể bảo vệ được mình. Hạ Tinh từng thấy các thiếu gia trong Hạ gia trang tập võ. Công phu dạy nàng giống như các thế võ bình thường. Chúng chú trọng tính nhanh, mạnh chính xác của thân thể. Hạ Tinh nhớ….Rất giống tư thế của con chó lớn trong Hạ phủ mỗi lúc vồ mồi.

      Hạ Lang lại hôn lên tóc nàng. Mùi hương tóc thơm ngát. Nàng thích gội đầu cùng vài loại cỏ nên mang về để đầy trong sơn động, khi nào cần Hạ Tinh có sẵn để dùng.

      -Ta

      [​IMG]
      Trước cổ Hạ Tinh đeo túi mà Hạ Lang dùng vải thấm máu mình như loại mùi nhắc nhở đồng loại . Cương thi thông minh đủ sức nhận định kẻ mạnh và kẻ yếu. Đối với “đồ dùng” của kẻ mạnh, các cương thi ít khi chạm đến. Kẻ hôm trước vốn biết Hạ Tinh thuộc về nên mới tấn công nàng…Nhưng tấn công khi no bụng là hành động của cương thi phá hoại. ta làm tuyệt chủng nguồn con mồi ở vùng, gây thương tổn đến những cương thi thông minh khác. Những kẻ như vậy bị tiêu diệt, cũng nhằm gìn giữ nguồn thức ăn ổn định, đảm bảo con mồi duy nhất chúng cần luôn được tồn tại theo nguyên tắc cộng sinh.

      Cương thi thông minh –dùng con người làm mồi nhưng lại trở thành kẻ bảo vệ họ trước đám cương thi cuồng loạn, gặp ai giết đó sớm muộn làm loài người bị tuyệt chủng. Có lẽ đó là sắp đặt của tạo hóa để thế giới này luôn có được công bằng…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :