1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ma Đô - Hồ Thập Tam (Cực H,SM, BT Nhân Thú) (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 77 – ĐOÀN TỤ

      Tiểu điệp tử thấy Tô Tử Duyệt như vậy, nhăn nhó 2 hạ, cuối cùng vẫn là ko tình nguyện quay qua thân mình. Nó cúi đầu, trán 1 đôi tiểu râu ko ngừng mà run run. Tiểu điệp tử vừa chuyển người lại, Tô Tử Duyệt liền biết nó phía trước vì sao luôn đưa lưng về chính mình. Nguyên lai là đứa này sau khi nhìn chính mình cùng hỏa hồ làm chuyện kia, nó… có phản ứng. Tô Tử Duyệt thấy thế cũng hiểu được có chút xấu hổ, cho dù đổi lại là chính mình khẳng định cũng ko muốn xoay người.

      Bất quá Tô Tử Duyệt vẫn là có chút vui mừng, tốt xấu ko phải chán ghét chính mình. Tô Tử Duyệt ở tro đầu suy tư nên thế nào khuyên nhủ tiểu điệp tử, suy nghĩ rất lâu nàng mới chậm rãi mở miệng - Kỳ này cũng ko phải chuyện ngượng ngùng gì, chỉ là tiểu điệp tử của ta trưởng thành mà thôi, từng cái nam hài tử đều phải trải qua.

      Tiểu con bướm nghe xong, vẫn như cũ cúi đầu ko lời nào.

      Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút mới thêm- Tiểu điệp tử ko thích mama phải ko?

      Tiểu điệp tử lặng yên rất lâu, mới rầu rĩ lắc lắc đầu.

      Tô Tử Duyệt thấy như vậy ko khỏi nhàng thở ra, tiếp tục - Vậy tiểu điệp tử là ko thích mama cùng thúc thúc khác như vậy?

      Tiểu điệp tử nghe xong, thế này mới gật đầu, rồi mới lén lút quan sát 1 chút sắc mặt Tô Tử Duyệt.

      Tô Tử Duyệt ko tiếng động thở dài, thầm hận chính mình sao lại ngăn ko được bị sắc đẹp dụ hoặc, lại trách như thế nào ko cẩn thận để bị đứa nhìn thấy. Nàng ko biết nên làm sao cùng tiểu điệp tử giải thích, ôm nửa ngày trời mới - Kỳ , mặc kệ mama cùng ai ở chung, nội tâm nhất thích vẫn là tiểu điệp tử. Con là cục cưng của ta, là người thân nhất của ta, mama nội tâm thương ngươi hơn bất kì người nào. Mặc kệ phát sinh chuyện gì, mama thủy chung ngươi.

      Râu đầu tiểu điệp tử giật giật, rồi mới nghiêng đầu nhìn Tô Tử Duyệt hỏi- sao?

      Tô Tử Duyệt mặt giãn ra cười, đáp- Đương nhiên là .

      Tiểu điệp tử bẻ cái miệng nhắn, tuy rằng ko tỏ vẻ gì, nhưng Tô Tử Duyệt biết nó nội tâm vẫn là cao hứng. Tiểu điệp tử giãy dụa ko muốn để cho Tô Tử Duyệt ôm, Tô Tử Duyệt liền - Mama ôm ngươi trở về ko tốt sao?

      _ Ta với baba- xong, liền tránh thoát khỏi Tô Tử Duyệt, uỵch lăng bay .

      Sau khi nó bay , Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn tiểu hồ ly 1 cái. Chỉ thấy tiểu hồ ly chính nhìn chính mình đến xuất thần, gặp chính mình nhìn về phía , mới vội vàng di dời ánh mắt. Tiểu hồ ly có chút xấu hổ thanh thanh cổ họng - Tiểu tử kia cáo trạng sao?

      Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn 1 cái, liền - Cái này ngươi vừa lòng rồi chứ? Còn ko nhanh .

      Lộ trình còn lại ko xa, bọn rất nhanh liền đến. Xa xa chỉ thấy vậy 3 người vây ở chung quanh 1 cái bàn đá, ko biết ở làm cái gì, tiểu điệp tử vẫn vây quanh bọn bay tới bay lui, có vẻ rất kích động. Nhân ngư cục cưng còn , ko thể rời khỏi nước quá lâu, cho nên cũng ko thấy bóng dáng của nó. Tô Tử Duyệt đoán nó hẳn là ở dưới biển, rồi mới lại có chút thầm oán nhân ngư cư nhiên đem đứa 1 mình ném qua 1 bên, ko sót đứa chính mình sinh ra sao.

      Tiểu hồ ly xa xa liền ngừng cước bộ, đối Tô Tử Duyệt - Ngươi qua , ta phải trở về.

      _ Bất quá đến ngồi 1 chút?- Tô Tử Duyệt hỏi.

      Tiểu hồ ly nhịn ko được giơ lên khóe miệng - Ta này gian phu tại qua, ko phải muốn ăn đòn sao?

      Tô Tử Duyệt nghe xong nhịn ko được “Phốc xuy” cười, - Ta nghĩ ngươi căn bản ko để ý lí do này- xong hướng vẫy vẫy tay, hướng phía 3 người bọn họ tới gần.

      Sau khi tới, Tô Tử Duyệt mới nhìn thấy bọn chơi 1 loại bài bằng lá cây, mà nàng phía trước chưa bao giờ gặp qua. Bọn góp nhặt rất nhiều lá cây, có giống nhau, nhưng nhìn kĩ có thể nhìn ra điểm bất đồng. Tô Tử Duyệt đến gần thời điểm bọn còn chưa đánh xong, thắng thua chưa định, hiếu thắng tâm cường 3 người ai cũng ko muốn cứ như vậy buông tha cho. Thế là liền tiếp đón Tô Tử Duyệt chính mình tùy tiện tìm 1 chỗ ngồi xuống, rồi bọn mới tiếp tục trò chơi tro tay. Tô Tử Duyệt đành phải ôm tiểu điệp tử ngồi ở 1 bên nhìn, ko ngừng hỏi tiểu điệp tử bài chơi ra sao, linh tinh các quy tắc tro trò chơi và cách tính thắng thua thế nào.

      Tô Tử Duyệt tro lúc vô tình vừa quay đầu lại, lại phát qua như thế lâu, tiểu hồ ly vẫn như cũ xa xa đứng ở nơi đó nhìn phía bọn họ. Bọn náo nhiệt cùng tiểu hồ ly đơn chiếc bóng 1 người hình thành mãnh liệt đối lập, Tô Tử Duyệt tro lòng đau xót, do dự có nên gọi tiểu hồ ly lại đây cùng nhau chơi, liền phát tiểu hồ ly nhanh chóng quay đầu bỏ , hẳn là phát ánh mắt của mình. Tô Tử Duyệt nhìn bóng dáng rời đến xuất thần, tro lòng do dự có nên đem tiểu hồ ly mang theo bên người của mình. Theo nàng tổng so với theo Mẫn Mặc hảo hơn rất nhiều.

      Tiểu điệp tử thấy Tô Tử Duyệt nhìn phương hướng hỏa hồ rời đến xuất thần, có chút mất hứng ở đùi Tô Tử Duyệt nhéo xoay. Tô Tử Duyệt thế mới chú ý tới phản ứng cutiểu điệp tử, thế này mới thu tâm tư, đem lực chú ý thả lại đến bài cục thượng.

      Kết thúc trò chơi, Bạch Khổng Tước cuối cùng chiến thắng. bát 1 chút tóc trán, rồi mới đem tay chống bàn đá, sờ cằm của mình nhìn về phía Tô Tử Duyệt, ko mặn ko nhạt hỏi- Chung quy biết về nhà?

      Tô Tử Duyệt bị được mặt 1 phơi nắng, ấp úng nửa ngày, nghĩ nên trả lời lướt qua thế nào.

      Tố Điệp mắt sắc, liếc mắt 1 cái liền nhìn thấy kim sắc vảy tro tay Tô Tử Duyệt. Do dự 1 chút mới hỏi- Đó là cái gì?

      Tô Tử Duyệt cúi đầu sờ sờ vậy vảy, - Di vật 1 người bạn cũ.

      1 câu liền chặt đứt ý niệm hỏi tiếp nữa của mấy người kia tro đầu, người muốn chết, tra hỏi ràng cũng ko phải hảo ý tứ gì, chỉ có thể khiến cho Tô Tử Duyệt càng thêm phiền lòng thôi. Nhân ngư sờ sờ vuốt cằm, suy nghĩ 1 chút liền - Ko bằng cùng nhau đánh bài ? Nhiều người chơi mới có ý tứ- xong, cười đến có chút ko có hảo ý.

      Bạch Khổng Tước cũng phụ họa - Ân, 4 người có lối chơi 4 người. 3 người đùa thời điểm, cuối cùng kết quả là 1 thắng 2 thua, mà 4 người chơi cuối cùng là 3 thắng 1 thua. Ko biết Duyệt Duyệt có dám chơi hay ko a?

      Tô Tử Duyệt tổng cảm thấy 2 người này cười đến hiểm, nàng ko khỏi nhìn phía Tố Điệp, hy vọng có thể theo nơi đó moi được cái tin tức gì. Lại phát Tố Điệp cũng ko có ý tứ phản đối, cũng là vẻ mặt chờ đợi nhìn phía Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt liền cảm thấy là chính mình đa tâm, liền đáp- Chơi chơi, các ngươi mau giảng cho ta 1 chút quy tắc, ta vừa rồi xem vẫn chưa ràng.

      3 người nghe vậy xong, liền nhiệt tình cấp Tô Tử Duyệt giảng giải. Bọn rất đáng tin, ko giống như là bộ dáng có điều giấu diếm, Tô Tử Duyệt thế này mới dần dần buông ra tâm đến. Sau khi xong, Bạch Khổng Tước liền hỏi câu- hiểu chưa?

      Tô Tử Duyệt gật gật đầu, hỏi- Có thể chơi thử trước 1 lần ko?

      Vậy 3 người hào phóng gật gật đầu, thế là 4 người liền bắt đầu 1 khúc truy đuổi ngươi chết ta sống. Cuối cùng Tô Tử Duyệt ko ngoài sở liệu thua, tuy rằng thua, nhưng cũng sờ đến 1 ít môn đạo. Tô Tử Duyệt nóng lòng muốn thử nữa- Ta chuẩn bị tốt, có thể bắt đầu.

      Nhưng vào lúc này, lại nghe Bạch Khổng Tước - Cứ như vậy bắt đầu ko thú vị lắm? Ko bằng sau khi chính thức bắt đầu thêm chút lợi thế thế nào? Thua phải có chút trừng phạt.

      CHƯƠNG 78 – LÁ BÀI CÂY

      Tô Tử Duyệt cẩn thận hỏi- Làm sao phạt?

      _ Ân…- Bạch Khổng Tước tựa hồ cũng chưa nghĩ ra, sờ vuốt cằm liền bắt đầu tự hỏi.

      Lúc này, nhân ngư tựa đầu tiến đến bên tai Bạch Khổng Tước thầm vài câu. Chỉ thấy Bạch Khổng Tước ko ngừng gật đầu, mặt biểu tình nháy mắt trở nên dâm đãng đứng lên. Tô Tử Duyệt nhìn như vậy dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được 2 người này cái gì. Chỉ thấy nhân ngư cùng Bạch Khổng Tước xong, Bạch Khổng Tước lại tựa đầu tiến đến bên tai Tố Điệp ngồi bên cạnh chính mình. Cũng ko biết Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp cái gì, chỉ thấy Tố Điệp nháy mắt mặt trở nên đỏ bừng đứng lên, lại cũng ko có lời nào phản đối.

      Ko biết 3 người này đạt thành cái hiệp nghị gì, chỉ thấy nhân ngư dẫn đầu đứng lên - Ta trở về lấy chút vật.

      Rồi Tố Điệp cũng chậm rãi đứng lên, tiếp tiểu điệp tử tro ngực Tô Tử Duyệt - Tiểu điệp tử, cùng ta trở về lấy chút vật.

      Tiểu điệp tử nghe xong có chút mất hứng, cọ xát theo tro ngực Tô Tử Duyệt đứng lên, bay theo phía sau Tố Điệp.

      Tô Tử Duyệt có chút mất hứng than thở - Là vật thần bí gì mà phải gọi cục cưng cùng nhau lấy…- Sau khi xong liền nhìn ngồi ở đối diện mình Bạch Khổng Tước, hỏi- Ngươi sao ko quay về lấy vật?

      Bạch Khổng Tước cười - Ko lưu cá nhân nhìn ngươi sao được? Vạn nhất trốn làm sao đây?

      Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn liếc mắt 1 cái, thầm nghĩ: Ta cho dù có muốn chạy có thể chạy đâu được chứ? Nàng nghĩ 1 chút rồi hỏi- Các ngươi thương lượng hảo đối với người thua trừng phạt thế nào rồi?

      Bạch Khổng Tước gật gật đầu, - Lần này ý kiến rất khó nhất trí.

      _ Lộ ra chút ?- Tô Tử Duyệt nịnh nọt cười .

      Bạch Khổng Tước - 1 hồi ngươi thấy, liền ràng.

      Tô Tử Duyệt thấy ko cũng ko dây dưa nữa, liền cùng chuyện phiếm đứng lên. Tô Tử Duyệt hỏi- Lần trước ta chỗ ở mà ngươi vừa dọn về, có tốt ko?

      Bạch Khổng Tước tràn đầy tự tin cười - Rất tốt, ngươi thấy khẳng định ko còn muốn chạy- Tô Tử Duyệt nghe xong, làm ra 1 cái biểu tình ko tin. Bạch Khổng Tước thấy thế cũng ko thèm để ý cười, tiếp- Ta ko làm thôi, nếu làm chỉ có tốt nhất.

      Bọn 2 cái lại tùy tiện hàn huyên 1 hồi, liền thấy Tố Điệp bay trở về. Tố Điệp tro tay cầm 1 cái lá cây cuốn thành cái chén, ma quỷ tro Ma đô đều dùng vật như vậy để đựng chất lỏng, tại liền Tô Tử Duyệt cũng biết phải dùng loại lá gì làm cái chén này. Tô Tử Duyệt nhìn cốc chất lỏng tro tay , nhịn ko được :- Chỉ có như thế 1 chén nước cũng muốn tiểu điệp tử cùng ngươi cùng lấy? A, lại tiếp tiểu điệp tử đâu rồi? Ko cùng ngươi nguyên vẹn trở về?- Tô Tử Duyệt hướng về phía sau Tố Điệp nhìn, lại ko thấy bóng dáng tiểu điệp tử.

      Tố Điệp lắc lắc đầu - 1 cái tiểu hài tử làm sao nhàn được, chơi rồi-Tố Điệp xong, đem cái chén ở bàn phóng hảo, liền nhập chỗ ngồi. Tô Tử Duyệt thấu qua nhìn vậy chất lỏng tro cốc, vô sắc tro suốt, có 1 cỗ hương thơm thản nhiên, hẳn là mật hoa.

      Lại qua ko bao lâu, nhân ngư trở lại. tro ngực bế 1 cái vỏ sò rất lớn. Tô Tử Duyệt vừa xem liền biết gia hỏa này nhất định là ăn thịt người ta, lại lấy xác người ta làm hòm giữ đồ. Tô Tử Duyệt nghĩ đến đây, ko biết làm sao thở dài, rồi mới hỏi- tại có thể ?

      Nhân ngư gật gật đầu, rồi mới đem vỏ sò tro tay đánh khai. Chỉ thấy bên tro có rất nhiều trân châu to , còn có 1 tiểu hòn đá xinh đẹp, mặt ngoài tiểu hòn đá có chút gập ghềnh. Tô Tử Duyệt nghi hoặc nhìn 3 người, ko biết bọn là muốn làm cái gì, là đó ở tro mắt Tô Tử Duyệt xem thế nào cũng giống là thưởng hơn là trừng phạt. Chỉ thấy nhân ngư niêm khởi 1 viên trân châu đối Tô Tử Duyệt - Ngươi nếu bị thua, tắc 1 viên đến tro cái miệng nhắn phía dưới của ngươi.

      Tô Tử Duyệt sửng sốt 1 chút mới phản ứng lại, nguyên lai 3 người này là hướng đến việc này. Nàng chớp đôi mắt nghĩ nghĩ, vậy lá bài cây lối chơi chính mình cơ bản muốn nắm giữ. Cho dù thất bại, cũng ko phải tệ đến lần nào cũng thua, ko đạo lý coi nàng này chỉ số thông minh nhân loại chơi lại thua ma quỷ. Nàng vòng vo đảo mắt châu, sau khi tự hỏi 1 phen - Cho dù nhét vào cũng ko phải là ko được, bất quá phải trước, nếu các ngươi ai thua, đồng dạng cũng phải tắc 1 viên đến tro cái miệng nhắn phía sau của các ngươi- xong, Tô Tử Duyệt học nhân ngư bộ dáng cũng niêm nổi lên 1 viên trân châu.

      Tố Điệp nghe vậy, nhịn ko được ho 1 chút, rồi khuôn mặt nhắn liền đỏ lên. Sau khi 3 người trao đổi ánh mắt 1 chút, đều gật đầu đồng ý. Tô Tử Duyệt lại chỉ cốc chất lỏng bàn, hỏi Tố Điệp - Kia là để làm gì?

      Tố Điệp xấu hổ nhìn Bạch Khổng Tước, thông qua động tác này Tô Tử Duyệt liền hiểu mặc kệ đây là cái gì, đều là chủ ý của Bạch Khổng Tước. Chỉ nghe Tố Điệp giọng đáp- Bôi trơn …- lời này thời điểm, trán vậy 1 đôi râu ko ngừng run run biểu giờ phút này nội tâm ko bình tĩnh.

      Tô Tử Duyệt gật gật đầu, - Vậy được rồi, chúng ta tại bắt đầu .

      4 người sau khi an vị, liền bắt đầu chia bài. Rồi liền 1 vòng kịch liệt tranh đoạt chiến. Trước hết lấy được thắng lợi là nhân ngư, Tố Điệp theo sau. Bạch Khổng Tước giống như là cố ý, sau khi đem Tô Tử Duyệt từng chút 1 đẩy vào tuyệt cảnh còn cảm thấy bất đẩu nghiện, lại từng cái 1 ăn luôn sở hữu bài tro tay nàng, cuối cùng mới lược bài - Ai nha, ta cũng chạy mất. Duyệt Duyệt ngươi thua.

      Tô Tử Duyệt thả bài, sửng sốt 1 hồi, rồi mới - Được rồi, ta thua, tiếp tục tới.

      _ Phải phạt trước mới đánh tiếp được, Tiểu Duyệt thích trân châu hay là tiểu tảng đá?- Nhân như tay tại kia tro vỏ sò quấy đến quấy , tảng đá cùng trân châu đụng cùng 1 chỗ phát ra “Keng keng” thanh thúy tiếng vang, rất là dễ nghe.

      Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút - Liền trân châu .

      Nàng xong, chỉ thấy nhân ngư cầm lấy 1 viên trân châu, tại tro cốc chất lỏng kia nhúng 1 chút, rồi mới chỉ mặt thạch bàn đối Tô Tử Duyệt - Ngồi lên đến, chân mở ra.

      Tô Tử Duyệt có chút do dự hỏi- phải ngồi đó sao?- Gặp vậy 3 người đều là 1 bộ dáng đương nhiên, đành phải cực kỳ ko tình nguyện ngồi lên, rồi mới đối mặt này 3 người đem chân mở ra. Chỉ thấy vậy 3 người đôi mắt cũng ko chớp 1 chút nhìn chăm chú nàng nơi đó, chung quanh ko khí nháy mắt trở nên lửa nóng đứng lên. Tô Tử Duyệt sợ này 3 người cứ như vậy quỵt nợ ko chơi, vội - Các ngươi còn tính chơi nữa hay ko a!

      _ Đương nhiên phải tiếp tục chơi- Nhân ngư xong, đem vậy viên trân châu nhét vào tro mật huyệt Tô Tử Duyệt. 3 người nhìn vậy phấn nộn tiểu huyệt từng chút 1 đem vậy viên trân châu ngậm nhập khẩu tro, còn có 1 chút tro suốt mật hoa dính ở 2 cánh hoa thượng, nhìn qua rất là ngon miệng, vậy 3 người khố hạ vậy gậy thịt ko hẹn mà cùng nhau đứng lên. Nhân ngư lấy ngón tay nhét vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, đem vậy viên trân châu từ từ đẩy vào tro.

      _ Ân…- Vậy rất động tác cũng chọc mẫn cảm Tô Tử Duyệt nhàng rên rỉ 1 tiếng, rồi mới tiếp tục - 1 hồi các ngươi nếu bị thua, cần phải quỳ gối lên đây đem toàn bộ phía sau lộ ra, ko cho phép đổi ý.

      _ Thua tự nhiên lên đó- Bạch Khổng Tước cười đáp.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 79 – 1 THUA TẤT CẢ

      *** Cách chơi bài giống lối chơi Tiến lên***

      Tô Tử Duyệt thấy trả lời như vậy thoải mái ko khỏi cảm thấy có chút hoài nghi, hỏi- Ngươi đáp ứng như thế thoải mái, các ngươi ko thông đồng với nhau gạt 1 mình ta chứ?

      Bạch Khổng Tước xuy cười 1 tiếng, - Ngươi cảm thấy chúng ta có thể nhàm chán như thế sao?

      Tô Tử Duyệt nghe vậy, dùng sức gật đầu.

      Bạch Khổng Tước bĩu môi, khinh thường - Cùng ngươi chơi cần gì phải chơi xấu chứ?

      _ Ko chơi xấu là được, chúng ta thử xem- Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn 3 người bọn liếc mắt 1 cái, rồi mới khép lại 2 chân, trở lại chỗ ngồi của mình.

      1 vòng bài cục cứ như vậy lại bắt đầu, vì phòng ngừa bọn chơi xấu, lúc này đây Tô Tử Duyệt tự mình chia bài, hơn nữa nghiêm khắc giám thị nhất cử nhất động của bọn . Nhưng đến bài cục chấm dứt thời điểm cũng ko có bị nàng bắt đến địa phương khả nghi gì, này 3 người thậm chí liền cái ánh mắt trao đổi cũng ko có. Phía dưới bàn Tô Tử Duyệt cũng xem qua, cũng ko có cái thiết bị gì ám độ trần thương. Có lẽ bởi vì 1 phen vừa đánh vừa phân thần này, Tô Tử Duyệt vẫn là thua. Lần này người thắng lớn là Tố Điệp, nhân ngư cuối cùng thắng trước Tô Tử Duyệt 1 bước.

      Tô Tử Duyệt lại ko tình nguyện ngồi lên bàn đá, lúc này ko còn làm cho 3 người vậy nhiều lời, nàng chủ động đem 2 chân mở ra. Chỉ nghe Tố Điệp hỏi- Muốn trân châu ko?- Tô Tử Duyệt gật gật đầu, rồi mới ý bảo động tác nhanh chóng chút. Chỉ thấy Tố Điệp niêm khởi 1 viên trân châu, tại tro mật hoa kia nhúng 1 chút, rồi mới nhàng đưa vào tro mật huyệt Tô Tử Duyệt.

      _ Ngô…- Tô Tử Duyệt nhàng cắn môi dưới, trân châu xẹt qua vách tường tro tiểu huyệt thời điểm, phía dưới của nàng nhịn ko được gắt gao siết chặt, đem Tố Điệp có chút lạnh lẽo ngón tay ngậm lại, giống như luyến tiếc ko cho rời khỏi. Tô Tử Duyệt cũng bởi vậy nhàng rên rỉ lên tiếng- A… còn muốn dính cái gì a… ân…

      _ Xem ra là ko cần nhỉ, như thế nhiều nước- Tố Điệp ngón tay rút ra tiểu huyệt Tô Tử Duyệt thời điểm, mang ra dài dài 1 cái chỉ bạc.

      Tô Tử Duyệt vững vàng hô hấp 1 chút, thế mới tiếp- Tiếp tục tới.

      Cứ như vậy, đệ tam đem bài cục bắt đầu. Lúc này đây người thắng là Bạch Khổng Tước, nhàng điểm điểm thạch bàn, ý bảo Tô Tử Duyệt nhanh chóng chút lên. Tô Tử Duyệt bẻ 1 chút môi mọng, cọ xát leo lên mặt . Bạch Khổng Tước niêm khởi nguyên vẹn gập ghềnh tiểu tảng đá, nhúng nhúng mật hoa, rồi mới nhét vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, sát bên tai - Quản nó là trân châu hay tảng đá, vào còn ko phải giống nhau.

      Vậy thô ráp tảng đá mặt ngoài xẹt qua tiểu huyệt gấp trí của Tô Tử Duyệt thời điểm, gây cho nàng càng nhiều khoái cảm. Nàng nhịn ko được nhàng nâng nổi lên vòng eo, tựa hồ là muốn đưa tiểu huyệt cho đùa bỡn. Liền thua 3 lượt toàn thân Tô Tử Duyệt muốn ra 1 tầng mồ hôi, trắng noãn da thịt thượng phiếm 1 tia hồng nhuận ko bình thường.

      Vậy 3 người thấy thế, lặng lẽ trao đổi 1 chút ánh mắt, rồi mới tiếp đón Tô Tử Duyệt tiếp tục.

      _ A…- Tô Tử Duyệt lúc này cảm thấy chính mình có chút muốn ngất xỉu, nhảy xuống thạch bàn thời điểm 2 chân mềm nhũn suýt nữa ngã sấp xuống. Nàng nâng tay sờ sờ mặt mình, rồi mới - Ko chơi nữa, cảm giác là lạ. Nào có đạo lý các ngươi ba người thay phiên nhau thắng?

      Chợt nghe nhân ngư - Bài là ngươi chia, ngươi lại còn giám thị, còn có cái gì ko thể? Phía trước lại là ngươi ko thể liền như thế chấm dứt, tại liền đổi ý? ko chừng tiếp theo đem đến lượt ngươi.

      Tô Tử Duyệt chống tay ở bàn đá, lấy tay chống khuôn mặt nhắn suy nghĩ 1 hồi - Vậy nhóm các ngươi nếu ai bị thua, phải bị tắc 2 viên.

      _ Hảo- Nhân ngư ràng đáp, rồi mới thúc giục - Nhanh chút chia bài , đại tiểu thư của ta.

      Tô Tử Duyệt lại lập tức chỉ - Trả lời như vậy ràng, nhất định có tật giật mình!

      Nhân ngư ko biết làm sao, chỉ Tố Điệp - Ngươi tin nhất đúng ko? Ko tin ngươi hỏi .

      Tô Tử Duyệt vẻ mặt trịnh trọng đứng lên, nhào vào tro lòng Tố Điệp, câu cổ của hỏi- ko chơi xấu?

      Tố Điệp chỉ cảm thấy vậy gậy thịt dưới thân bị Tô Tử Duyệt cọ càng thêm cường, cẩn thận đáp- ko chơi xấu.

      Tô Tử Duyệt thế này mới nửa tin nửa ngờ buông ra Tố Điệp, bài cục tiếp tục tiến hành thượng. 1 vòng lại 1 vòng bài cục sau khi chấm dứt, Tô Tử Duyệt quả nhiên là 1 mình thua. Chỉ thấy Bạch Khổng Tước niệp khởi 1 viên trân châu - Phía trước đầy, ngươi cần phải kẹp chặt chút, ko được để rơi ra ngoài. Viên này ta nhét ở phía sau.

      _ A… rất ngứa… bên tro rất ngứa a…- Bụng Tô Tử Duyệt bị là đó hòn đá cùng trân châu đỉnh hơi hở ra, hơi giống mang thai. Nàng hơi hơi vặn vẹo thân mình, khiến cho hòn đá ma sát vách tường tiểu huyệt tro cơ thể, tạo từng cường khoái cảm. Nàng cảm thấy bọn trét vậy mật hoa nhất định ko chỉ là đơn giản dùng để bôi trơn như vậy, nàng cảm thấy còn có thành phần xuân dược ở bên tro. Tóm lại nàng tại đầu óc càng ngày càng hỗn loạn, bài cục bọn thắng được càng thông thuận. Nàng tại muốn nhìn ko bài cục thế nào, thầm muốn vậy gậy thịt 3 người nhanh chóng cắm vào.

      Làm Tô Tử Duyệt cúc huyệt cũng bị trân châu nhồi thời điểm, cả người của nàng nóng đến mức như hỏa. Nàng ngồi ở thân Tố Điệp ko ngừng cọ xát, nhàng liếm râu trán , rồi mới cầu xin - Để cho ta thắng 1 lần , hảo Tố Điệp … ân…

      _ A… Tiểu Duyệt đừng náo ân…- Tố Điệp râu bị Tô Tử Duyệt ngoạn, suýt nữa liền như thế bắn ra. thở dài, ko phải ko muốn để cho nàng thắng, mà là ko muốn trước mặt 2 tên kia, bị nhét trân châu vào phía dưới. nhìn Bạch Khổng Tước cùng nhân ngư liếc mắt 1 cái, phỏng chừng 2 tên kia cũng nghĩ như thế.

      Nhân ngư cùng Bạch Khổng Tước thấy thế cũng ko còn tâm tình chơi tiếp, bọn đứng dậy đem Tô Tử Duyệt ôm đến bàn đá. Vậy mặt bàn lạnh như băng tiếp xúc đến thân mình nóng bỏng của Tô Tử Duyệt, chọc nàng cả người run lên, cư nhiên cứ như vậy tiết 1 lần. Nàng kiều vặn vẹo thân mình, 2 mắt mê ly nhìn vậy 3 người, rồi mới chậm rãi mở ra 2 chân, lộ ra tiểu huyệt dưới thân bị dục vọng tra tấn dâm thủy liên liên, ko tiếng động mời bọn tiến vào.

      _ Phía dưới đều bị lấp đầy, làm sao cũng nên lấy ra trước - Tố Điệp xong, liền đem ngón tay tham nhập tro mật huyệt nóng bỏng của Tô Tử Duyệt. Ko biết là do vậy trân châu sáng bóng trơn hoạt, hơn nữa mật hoa cùng dâm thủy, ngón tay căn bản kẹp ko được.

      Lúc này, nhân ngư vội bắt lấy cổ tay Tố Điệp, ngăn lại động tác của , rồi mới - Phải như thế này mới có thú- Chỉ nghe đối Tô Tử Duyệt - Chính mình phun ra ngoài, bằng ko chúng ta làm sao vào làm trương 2 cái miệng nhắn phía dưới của ngươi đây?

      Lúc này tiểu huyệt Tô Tử Duyệt sớm bị dâm dược sũng nước, nàng làm sao còn nhìn tới sĩ diện. Chỉ thấy đôi tay nàng bấu cạnh thạch bàn, cố gắng dùng sức đem châu cùng viên đá tro cơ thể trân đẩy ra ngoài. Trân châu bóng loáng mượt mà, còn dễ dàng. Chỉ là vậy viên đá mặt ngoài thô ráp, thực làm cho Tô Tử Duyệt mất sức. Chỉ thấy nàng khuôn mặt nhắn đỏ bừng, vậy hòn đá vẫn như cũ kẹt ở nơi đó chút ko có dấu hiệu di động. Nàng ko thể ko cầu xin - A… giúp ta… a… ko được a…

      CHƯƠNG 80 – 4 NGƯỜI CÙNG VUI VẺ

      Quá trình tiểu huyệt Tô Tử Duyệt rớt ra vậy mượt mà trân châu là 1 tình cực kỳ đẹp mắt, vậy 3 người nhìn ko chuyển mắt nhìn mật huyệt phấn nộn của nàng nhàng mở ra cái miệng , rồi 1 viên trân châu trắng sữa sắc chậm rãi bị phun ra. Đến phiên tiểu viên đá ko nhẵn nhụi thời điểm, chỉ thấy vậy cái miệng phấn nộn nhắn trương trương hợp hợp, lại ko thấy có vật gì rơi ra.

      3 người bên cạnh nhìn xem ko ngừng nuốt nước bọt, nhân ngư lại chịu ko nổi nhẫn nại, chính mình lấy tay cầm vậy 2 căn gậy thịt dữ tợn, qua lại blowjob, 1 bên - Ta nhanh chóng nhịn ko được.

      Vậy 2 người nghe như vậy 1 câu, 1 tên đưa tay tham vào tro hoa huyệt của Tô Tử Duyệt, đem bên tro là đó tiểu viên đá từng cái lấy ra. 1 tên khác tắc tham vào cúc huyệt, lấy ra vật bỏ thêm vào bên tro. Tro cơ thể ko còn là đó hòn đá cùng trân châu chen chúc, Tô Tử Duyệt lập tức liền cảm thấy hư ko rất nhiều. Nàng nhịn ko được bắt đầu lắc lư, mời mấy người kia tiến vào. Nàng dùng vậy mảnh khảnh ngón tay đẩy ra vậy 2 mảnh đóa hoa bị dâm lộ dính ẩm ướt dưới thân, lộ ra vậy phấn nộn mật huyệt- Ân… tiến vào… cái gì cũng được… mau vào…

      3 người trao đổi 1 chút ánh mắt, cuối cùng Tố Điệp 1 tay đem Tô Tử Duyệt từ bàn ôm lên, 2 cái cánh tay nắm 2 bên chân Tô Tử Duyệt, làm cho 2 chân của nàng mở ra đối mặt Bạch Khổng Tước. Bạch Khổng Tước lên đỡ kiều đồn của nàng đem vậy căn gậy thịt sớm đứng thẳng của mình sáp nhập tro mật huyệt Tô Tử Duyệt, vừa vào liền thâm trầm đụng nhập thẳng cổ tử cung Tô Tử Duyệt.

      _ A…- Tô Tử Duyệt than 1 tiếng, rồi mới mở song chưởng ôm chặt Bạch Khổng Tước, thân mình khẩn cấp ở trước ngực cọ xát.

      Tố Điệp trước đem sức nặng Tô Tử Duyệt chuyển qua thân Bạch Khổng Tước, rồi liền đem vậy tràn đầy thịt chọc gậy thịt sáp nhập tro cúc huyệt của Tô Tử Duyệt. Cúc huyệt của nàng bởi vì phía trước bị là đó mật hoa tác dụng, sớm phân bố ra rất nhiều dịch ruột non, trình độ trơn ko chút nào kém hoa huyệt. Tố Điệp sau khi sáp nhập, liền giúp Bạch Khổng Tước chia sẻ 1 nửa thể trọng Tô Tử Duyệt. Gậy thịt 2 người đồng thời chen chúc tại tro cơ thể Tô Tử Duyệt, vậy gấp trí cảm giác quả thực ko thể giải thích.

      Nhân ngư tắc quỳ gối bên cạnh bàn đá, gậy thịt vừa vặn có thể đưa đến bên miệng Tô Tử Duyệt bị Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước ôm lấy. thấy tro cốc lá cây bàn còn 1 chút mật hoa, suy nghĩ 1 chút liền lấy lên tất cả đều quán vào tro miệng Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt sau khi uống xong vậy ngọt lành mật hoa, chỉ chốc lát liền cảm thấy tro thân thể như là có đoàn hỏa ở thiêu. Nàng bất an vặn vẹo thân thể, cảm giác đối cảnh vật chung quanh dần dần mơ hồ. Nhân ngư đem đầu Tô Tử Duyệt nâng lên, nàng vậy cái miệng nhắn chỉ có thể nuốt hạ 1 cái gậy thịt của . Cái còn lại Tô Tử Duyệt liền dùng 1 bàn tay qua lại blowjob.

      Này 3 người sau khi chuẩn bị tốt, liền cùng nhau bắt đầu co rúm. Bọn đầu tiên là thong thả động, làm cho Tô Tử Duyệt thích ứng bọn gậy thịt. Tô Tử Duyệt sớm bị dâm dược tro cơ thể tra tấn sắp điên cuồng, vậy thong thả co rúm làm sao thỏa mãn nàng. Nàng 1 bên ko ngừng vặn vẹo vòng eo ý đồ tạo thêm càng lớn khoái cảm, đồng thời miệng cũng ko quên phun ra nuốt vào vậy căn gậy thịt. Bởi vì miệng bị ngăn chặn, cho nên vậy 1 tiếng kiều thanh đều bị đổ ở tại tro yết hầu, chỉ có thể nghe được “Ngô ngô” thanh .

      Vậy 3 người sau khi thích ứng 1 chút, liền bắt đầu dần dần nhanh hơn tốc độ. Đủ 3 trương cái miệng nhắn dưới thân đồng thời bị lấp đầy khoái cảm khiến Tô Tử Duyệt cơ hồ là nháy mắt liền đạt đến cao trào, vậy hoa huyệt cùng cúc huyệt đồng thời buộc chặt, tựa hồ là muốn xoắn đoạn vậy 2 căn gậy thịt tro thân thể.

      Nhân ngư lúc này rút ra gậy thịt tro miệng Tô Tử Duyệt, - Nghe ko được nàng có làm cũng ko thú, ko bằng chúng ta đều dùng 2 trương cái miệng nhắn phía dưới của nàng vậy.

      Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước liếc nhau, rồi Tố Điệp mới chậm rãi rút ra gậy thịt của . hơi có chút lo lắng hỏi- Như vậy Tiểu Duyệt có thể chịu được ko?

      Nhân ngư đưa ngón tay tham nhập tro miệng Tô Tử Duyệt, ko ngừng mà khiêu khích cái lưỡi thơm tho của nàng, thấy được nàng liên tiếp kiều thanh. Chỉ nghe nhân ngư - Nhiều dâm hoa như vậy rót vào, làm sao có việc? Xem cái miệng nhắn này, rên dễ nghe?- xong, liền hạ thạch bàn, thay vị trí Tố Điệp.

      Bạch Khổng Tước hơi chút giật thân mình, tránh ra cấp Tố Điệp vị trí. Tố Điệp đưa tay tham vào tro hoa huyệt Tô Tử Duyệt, nơi đó gắt gao hấp căn gậy thịt của Bạch Khổng Tước, bất lưu 1 chút khe hở. đành phải trước tham tiến 1 ngón tay , muốn xốc lên 1 cái khe hở, làm cho cây gậy của mình chui vào được. Lúc này, chợt nghe Bạch Khổng Tước rút khí, cả giận - Ngươi sờ ta làm cái gì a?

      Tố Điệp 1 trận xấu hổ, vội giải thích - Này tiểu huyệt hấp chặt, ko tốt tiến- xong, lại còn đùa nghịch 1 phen, mất chút khí lực, thế này mới tắc cái đầu vào. khe khẽ thở dài, rồi mới 1 tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đem toàn bộ gậy thịt đều tắc vào.

      _ A…- Tô Tử Duyệt bị động tác bất thình lình của Tố Điệp đâm cho kiều 1 tiếng, mềm đổ tiến vào tro lòng nhân ngư. Nhân ngư đem sức nặng Tô Tử Duyệt giao cho tay 2 người kia, rồi mới cẩn thận nhét vào 1 cái gậy thịt, giây tiếp theo dùng 2 căn ngón tay tham nhập vào tro cúc huyệt của nàng, đem nó tạo ra trình độ lớn nhất, rồi mới bay nhanh đem cây gậy thịt còn thừa lại cũng tắc vào.

      Cúc huyệt Tô Tử Duyệt lần đầu tiên bị 2 căn vật như thế thô to đồng thời sáp nhập, huống chi tro hoa huyệt phía trước còn chứa 2 căn cây gậy. Nàng đau hét 1 tiếng, suýt nữa liền khóc ra- Đau quá! Ta ko cần, ra, nhanh chóng ra! Ngô ──

      Bạch Khổng Tước cúi đầu hôn ở cái miệng nhắn ko ngừng khép mở của Tô Tử Duyệt, đem phản kháng của nàng đổ trở về. Đầu lưỡi của linh hoạt đùa đầu lưỡi phấn nộn của Tô Tử Duyệt, làm cho đầu lưỡi của nàng cùng chính mình gắt gao dây dưa cùng 1 chỗ. Tố Điệp tắc đằng ra 1 bàn tay vào chỗ hoa hạch hoa huyệt của nàng vậy, ở mặt lấy ngón tay nhàng mà nhu làm. Nhân ngư 2 căn gậy thịt sau khi đều tiến vào, tắc ra 1 tay lướt đến trước ngực Tô Tử Duyệt, cầm 1 bên ngực của nàng, ko ngừng mà nhu làm. kẹp lấy nụ phấn hồng trước ngực của nàng, lấy ngón tay nhàng mà ở mặt vuốt phẳng.

      _ Ngô… rất ngứa… đừng…- Tô Tử Duyệt 1 bên cùng Bạch Khổng Tước hôn môi, 1 bên hàm hồ im lặng rên rỉ. Từng chỗ mẫn cảm thân nàng đều bị đùa đồng thời, khiến nàng dần dần trấn an xuống dưới. Mãnh liệt khoái cảm dần dần thay thế đau đớn, nàng bắt đầu bất an vặn vẹo thân mình. Rồi mới - Ngô… động mau động…

      3cngười nghe vậy bắt đầu đồng thời động thân mình, tro cơ thể Tô Tử Duyệt vốn hẹp hòi ko gian, đồng thời bị 4 căn cây gậy chiếm lấy, lúc này càng có vẻ phá lệ chật chội. Gậy thịt bọn ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt lẫn nhau cọ xát, càng co rúm thời điểm càng tăng cường khoái cảm. Chỉ chốc lát công phu, này 3 người thân liền ra 1 tầng mồ hôi.

      _ A… ta muốn chết… tha ta …- Tô Tử Duyệt bị bọn đâm cho ngẩng đầu lãng gọi, cũng ko quản nơi này là dã ngoại. Hỗn độn đầu óc làm cho nàng đánh mất năng lực tự hỏi, chỉ biết bằng bằng bản năng hưởng thụ giao cấu sở mang đến khoái cảm- Các ngươi giết chết ta … a… mau chút nữa… a… muốn ra…

      ***Milk cần nghỉ ngơi vài ngày nạp máu, các nàng cũng nghỉ ngơi , đừng để máu chảy thành sông rồi quay lại oán trách Milk. Các nàng thấy ta edit truyện sắc đc ko? Vì ta tính làm thêm 2 bộ Sắc ngược và Sắc hài nữa!****

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 81 – ĐÁNH LÂU DÀI

      3 người nghe vậy, càng thêm ra sức ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt co rúm đứng lên, bọn điên cuồng mà va chạm vậy khối mềm thịt tro tiểu huyệt của nàng, hơn nữa đồng thời âu yếm từng chỗ mẫn cảm thân nàng. Tô Tử Duyệt rất nhanh liền bị loại điên cuồng mà khoái cảm này đưa đến đám mây, 1 cỗ nóng bỏng nhiệt lưu theo tro hoa huyệt của nàng phun ra, phun ở đỉnh 2 căn cây gậy tro hoa huyệt. Đồng thời 2 cái tiểu huyệt trước sau cùng gắt gao hấp 4 căn cây gậy ở tro cơ thể.

      3 người đưa đẩy động tác đều dần chậm lại, bọn dừng lại, mồm to thở khí. Cố gắng ổn định tinh quan, ko nghĩ cứ như vậy bắn cấp Tô Tử Duyệt. Kỳ lúc này đây 3 người kiên trì thời gian đều phá lệ lâu, đều là vì ko muốn làm kẻ đầu tiên bắn ra, ở trước mặt tình địch đánh mất sĩ diện.

      _ A… nhanh chóng chút… sao đều ngừng vậy?- Tro cơ thể chịu tác dụng dâm dược, vừa mới tiết qua Tô Tử Duyệt vẫn chưa cảm thỏa mãn, nàng ko biết mỏi mệt lay động vòng eo mảnh khảnh, blowjob 4 căn gậy thịt tro thân thể.

      _ Ngô… ngươi này tinh… muốn mấy căn cây gậy mới có thể thỏa mãn ngươi? Ân…- Bạch Khổng Tước vừa , vừa kháp ở 2 đầu nụ hoa của Tô Tử Duyệt.

      _ Ân… đau…- Tô Tử Duyệt tuy rằng như vậy, thân mình lại ko tự chủ được ưỡn ngực lên, đem bộ ngực sữa của mình đưa đến bàn tay Bạch Khổng Tước. Tô Tử Duyệt 1 tay ôm lấy Tố Điệp kéo lại, há mồm ngậm ở râu trán . Dùng đầu lưỡi ko ngừng mà khiêu khích vậy mềm mại xúc đầu, Tô Tử Duyệt phá lệ thích vậy râu tinh tế vị, tổng dường như liếm sao cũng ko đủ.

      _ A… Tiểu Duyệt đừng náo!- Chỗ mẫn cảm nhất thân thể bị Tô Tử Duyệt đùa, gậy thịt dưới thân Tố Điệp nháy mắt liền trướng lớn 1 vòng- Đừng…- Tố Điệp bị nàng như vậy đậu, rất nhanh liền muốn bắn tinh dục vọng. cắn môi, cố gắng kiên trì, ko nghĩ cứ như vậy làm trai tơ ở trước mặt 2 cái tình địch bắn đầu tiên.

      _ Muốn bắn liền bắn, nghẹn nhiều khó chịu?- Nhân ngư nhìn thấy Tố Điệp này bức bối bộ dáng, nhịn ko được . tro lòng vô cùng chờ mong có ai nhanh trước bắn cung ra, chính đều ko biết còn có thể kiên trì thêm bao lâu.

      _ Tiểu Duyệt…- Tố Điệp ý đồ đem râu theo tro miệng Tô Tử Duyệt giải cứu ra. trước kia tổng bị nàng như vậy ngậm, mà Tô Tử Duyệt chưa từng có 1 lần dễ dàng buông tha cho . Nhưng là lúc này đây, ngoài Tố Điệp dự kiến, Tô Tử Duyệt đùa bỡn 1 hồi râu của liền ngoan ngoãn buông ra. Ngay tại Tố Điệp dao động thần công phu, chợt nghe Bạch Khổng Tước kinh hô 1 tiếng- A ── ngươi hồ nháo cái gì!

      Chỉ thấy Tô Tử Duyệt 1 cái tay bé chui đến phía sau Bạch Khổng Tước, tham tiến hoa lệ vĩ vũ hạ, chính ý đồ đưa ngón tay nhét vào tro hoa viên phía sau Bạch Khổng Tước. Bạch Khổng Tước phẫn nộ chế trụ cái tay hồ nháo kia của Tô Tử Duyệt, cúi đầu hôn ở môi Tô Tử Duyệt, này hôn bá đạo mà cuồng dã, mang 1 tia trừng phạt ý tứ hàm xúc, cơ hồ là ở đỏ tươi cánh môi của nàng cắn.

      _ Ngô…- Cấp Bạch Khổng Tước sau khi buông ra chính mình, Tô Tử Duyệt mồm to thở khí, thầm nghĩ: Ai kêu các ngươi bắt tay nhau ăn hiếp ta, chơi bài đều ko chịu nhường ta, sớm muộn gì ai đó bạo cúc hoa các ngươi.

      Tô Tử Duyệt xem thấu biểu tình 3 người lẫn nhau phân cao thấp liền đoán được bọn thầm phân cao thấp, liền có chút ý xấu dùng sức kẹp chặt 2 cái tiểu huyệt dưới thân. Vậy 3 người đồng thời đổ rút 1 hơi, rồi đồng thời cũng chưa kịp nhịn xuống, bắn ra.

      3 người than thanh cùng Tô Tử Duyệt cao vút kiều thanh đan vào cùng 1 chỗ, soạn ra 1 khúc dâm loạn chương nhạc. Bọn bắn qua sau đó cũng ko disconnect ra gậy thịt, mà là càng thêm ra sức khiêu khích Tô Tử Duyệt, chờ đợi gậy thịt tro tiểu huyệt nàng tái khởi sống lại. Lại 1 vòng điên cuồng mà tình lần nữa khai triển đứng lên.

      Sau khi đưa đẩy 1 trận, nhân ngư bỗng nhiên - Chúng ta đổi vị trí, ta muốn làm trương cái miệng nhắn phía trước của nàng- xong, liền rút ra 2 căn gậy thịt. theo gậy thịt rút ra, phía trước chiếu vào là đó tinh dịch cũng chậm rãi chảy chảy ra.

      _ Chớ …- Tô Tử Duyệt vội vàng gia tăng cúc huyệt, luyến tiếc ko nỡ để gậy thịt của rời khỏi.

      _ Lãng thành như vậy, ngươi muốn bao nhiêu người mới có thể thỏa mãn dâm đãng tiểu huyệt này của ngươi? Đừng nóng vội, 1 hồi liền cho ngươi- Nhân ngư xong, ở tro cúc hoa phần mông trắng noãn của nàng hung hăng kháp 1 phen.

      _ A…- Tô Tử Duyệt bị kháp giữa mật huyệt chảy ra càng nhiều dâm dịch.

      Cấp Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước sau khi rút ra gậy thịt, nhân ngư nhanh chóng đổ lên, đem vậy còn chưa kịp chảy ra tinh dịch đổ ở tại tro tiểu huyệt của nàng. Nhân ngư bỗng nhiên tò mò muốn hỏi- Ngươi nếu chúng ta đều bắn tại tro tiểu huyệt này, nơi này có thể chứa hạ bao nhiêu tinh dịch của chúng ta?

      _ Ko bằng thử xem- Bạch Khổng Tước , nheo lại đôi mắt.

      Cứ như vậy, 2 căn cây gậy của nhân ngư chọc hoa huyệt Tô Tử Duyệt, mà Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước xài chung cúc huyệt của nàng. Sắp bắn tinh thời điểm, bọn liền theo tro cúc huyệt rút ra cây gậy, nhanh chóng sáp nhập hoa huyệt của nàng, đem đậm trù tinh dịch chiếu vào tích lũy đứng lên.

      Nhanh đến chạng vạng thời điểm, bọn mỗi người chỉ mới bắn 2 lần, 3 người đều có chút cảm giác còn chưa hết nghiền. Mọi người thương lượng 1 chút, liền quyết định buổi tối tiếp tục. Tố Điệp cùng nhân ngư đều có tiểu hài tử, chơi đứng lên hiển nhiên ko quá thuận tiện, bọn liền rút về cái sào huyệt mới xây của Bạch Khổng Tước. phía trước, nhân ngư theo tro là đó trân châu lấy ra 1 viên lớn nhất nhét vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, đem tinh dịch bọn phía trước chiếu vào giữ lại.

      Đến nhà mới của Bạch Khổng Tước, bọn đem Tô Tử Duyệt phóng đến đệm cỏ mềm mại. Bạch Khổng Tước cầm lấy trái cây bàn, cắn 1 ngụm, rồi mới uy vào tro miệng Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt sau khi uống qua vậy mật hoa cũng ko thấy đói bụng, nhưng nàng vẫn là thuận theo đem trái cây bên miệng ăn hết.

      Nhân ngư nhìn liền nghĩ ra được hảo ngoạn, liền niêm khởi 1 tiểu trái cây hình dạng hẹp dài. Vậy tiểu trái cây kia chỉ lớn bằng 1 ngón tay, đem trái cây này nhét vào tro cúc huyệt dưới thân Tô Tử Duyệt. Rồi chính mình mới thấu lên, đem nó móc ra ngoài, bởi vì là chỉ thích ăn thịt.

      Mọi người nghỉ ngơi 1 hồi, liền bắt đầu vòng thứ 3 chiến đấu. Tố Điệp móc ra viên trân châu tắc tro hoa huyệt Tô Tử Duyệt, đem vậy cây gậy hoàn toàn cứng rắn của mình điền vào, mà mặt khác 2 người kia bảo tồn thực lực, đều nằm yên ở 1 bên xem cuộc chiến. Bọn 3 người cứ như vậy luân phiên ra trận, đến cuối cùng Tô Tử Duyệt chỉ có thể chết lặng ở đón ý hùa, nếu ko phải phía trước uống qua hơn nửa cốc dâm mật hoa, nàng tại phỏng chừng sớm ngất từ lâu.

      Bọn vẫn chơi đến thiên mê muội tờ mờ sáng thời điểm, chiến đấu cuối cùng cũng chấm dứt Bạch Khổng Tước sau khi rút ra gậy thịt còn ko quên đem vậy viên trân châu nhét vào tro hoa huyệt Tô Tử Duyệt. Bọn 3 người cày cấy cả đêm bắn ra tinh dịch tất cả đều lưu tại tro tử cung của Tô Tử Duyệt, khiến bụng của nàng đều muốn hơi nổi lên.

      Bạch Khổng Tước nâng tay sờ sờ bụng hơi hở ra giống như mang thai của Tô Tử Duyệt, ko khỏi có chút hoài niệm đứa còn chưa xuất thế liền bất hạnh chết non của mình, ko khỏi khe khẽ thở dài. Tố Điệp tự nhiên biết ở thở dài cái gì, vỗ vỗ bờ vai của ý bảo tỉnh lại. Sau đó, 4 người cứ như vậy gắn bó ở đệm cỏ ngủ qua.

      CHƯƠNG 82 – GẶP NẠN

      Tô Tử Duyệt mệt mỏi nên ngủ thẳng đến lúc hoàng hôn ngày thứ 2, nàng tro mông mông lung lung liền cảm thấy bụng đặc biệt ko thoải mái, thế là ko thể ko tỉnh dậy. Mơ mơ màng màng ngồi dậy, liền cảm thấy dưới thân là lạ, nàng lấy tay sờ sờ bụng, ở sửng sốt 1 hồi mới phản ứng lại kịp. Nàng thân thủ đem cái kia trân châu bị nhét vào tro tiểu huyệt của mình lấy ra, là đó sữa trắng sắc chất lỏng tồn tại tro bụng liền mãnh liệt chảy ra.

      Tô Tử Duyệt nhất thời cảm thấy xấu hổ, nàng căm tức liếc mắt 1 cái bên cạnh ở giả bộ ngủ 3 người, quát- Ai làm?

      3 người bị điểm tên, thế này mới chậm rãi ngồi dậy, bọn ngươi xem ta, ta xem ngươi ko ai lên lời nào. Liền theo này số lượng chảy ra chất lỏng đến xem, cũng ko khó đoán tất cả đều có phần. Thế là Tô Tử Duyệt thay đổi câu hỏi, nàng u tịch mịch hỏi- Ai chủ ý?

      Lúc này đây Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước ánh mắt ko hẹn mà cùng nhau hướng về phía nhân ngư, nhân ngư sờ sờ cái mũi thực chất ko có tác dụng gì của , - Đại trượng phu dám làm dám chịu, liền là chủ ý của ta.

      Tô Tử Duyệt trừng mắt nhìn rất lâu, cuối cùng cũng tìm ko ra được cái từ ngữ gì mắng đến, đành phải tạm để đó như thế. Nhân ngư vốn chuẩn bị tốt nghênh đón bão tố, ai biết cư nhiên cứ như vậy nhìn chăm chú chính mình 1 hồi. ngược lại bất an nhìn Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước, Bạch Khổng Tước cho 1 cái an tâm ánh mắt, Tố Điệp ngược lại có chút lo lắng nhìn . Này 2 người hoàn toàn bất đồng phản ứng làm cho càng thêm mờ mịt.

      Lúc này Tô Tử Duyệt đứng dậy - Ta tắm- theo nàng đứng dậy động tác, càng nhiều dòng tinh dịch theo giữa tiểu huyệt chảy ra, thuận bạch đùi của nàng chậm rãi trượt. Vậy 3 người nhìn này dâm mị cảnh tượng, ko hẹn mà cùng nhau nhớ đến tối hôm qua điên cuồng. Lúc này nhân ngư vẫn như cũ có chút ko yên lòng, liền theo ra - Trời sắp tối rồi, ta cùng ngươi .

      Mảnh lĩnh vực này tro cuộc sống của bọn Tô Tử Duyệt cơ bản muốn quen thuộc, nàng vô cùng thuần thục vào 1 cái hồ nước rất , rồi mới khẩn cấp nhảy xuống. Này 1 đường tới, vậy màu trắng chất lỏng có chút đọng lại ở đùi , điều này làm cho nàng càng thêm xấu hổ. Lúc này là hoàng hôn, nước ôn có chút lạnh. Nàng sau khi hạ đến tro nước ko tự giác đánh rùng mình - Hảo lãnh a, nếu có ôn tuyền tốt rồi. Bên tro cái hang động của bọn nữ nhân ta cũng có 1 cái như vậy- tới đây, Tô Tử Duyệt ko khỏi thở dài.

      _ Sao vậy mới trở về muốn bỏ ?- Nhân ngư vừa vừa xuống nước.

      _ Cảm khái 1 chút thôi, sau này nếu có thể múc nước đun nóng để tắm rửa tốt rồi- Tô Tử Duyệt 1 bên vừa tẩy dơ bẩn giữa 2 chân, vừa .

      Nhân ngư thấy thế liền thấu lại giúp đỡ, bị Tô Tử Duyệt vô tình cự tuyệt. có chút mất hứng - Xem ở ta vì ngươi sinh đứa phân thượng, ngươi để cho ta sờ 1 chút chết sao?

      Tô Tử Duyệt bị lời này đậu cười, thân thủ ở bờ vai của dùng sức chủy đánh 1 chút. Cấp nàng đánh qua xong, nhân ngư nắm lên bàn tay nàng vừa mới công kích chính mình kia, đặt ở bên miệng thổi thổi, ra vẻ quan tâm hỏi- Có đau hay ko? Ta giúp ngươi xoa.

      _ Đừng hồ nháo, suy nghĩ chuyện đứng đắn được ko? Nghĩ biện pháp làm ra vật nào có thể đun nước ấm - Tô Tử Duyệt cười rút tay trở về.

      Nhân ngư nghĩ 1 chút rồi - Việc này ngươi yên tâm thượng, ta sớm nghĩ ra biện pháp- xong, liền lặn xuống đáy hồ, Tô Tử Duyệt liền xem ko thấy. vốn là ma quỷ dưới nước, sau khi vào nước liền huyễn ra đuôi cá mạnh mẽ di động lên. Chỉ thấy khi nhảy ra thủy diện, khi lặn vào đáy hồ. Tô Tử Duyệt nhìn theo tro nước nhảy ra, ở ko trung tao nhã xoay người, vậy tuấn khí thế động tác làm cho Tô Tử Duyệt ko khỏi xem ngây người.

      Cấp nhân ngư chơi , bơi tới bên người Tô Tử Duyệt thời điểm, nàng mới nhìn , khẳng định - Lưng Ảnh Sát tay.

      Nhân ngư ko hiểu Tô Tử Duyệt có ý nghĩa gò, hỏi nàng nàng lại ko chịu . vốn cũng ko phải tốt tính tình, gặp hỏi ko được cũng ko thèm hỏi lại. 2 người liền nhắc tới tiểu nhân ngư, Tô Tử Duyệt hỏi 1 ít tình hình liên quan gần đây của tiểu nhân ngư, nhân ngư người này làm cha lại hỏi gì cũng đáp ko biết. Tô Tử Duyệt tức giận đến nửa ngày ko ra lời, chỉ mũi quở trách- Uổng nó là do chính ngươi tự mình sinh ra, ngươi làm sao 1 chút đều ko quan tâm a!

      Nhân ngư lúc này ngược lại có chút tự hào - Vậy chứng tỏ tiểu tử rắn chắc, sao giống tiểu khuê nữ của Tố như vậy yếu ớt. Vậy tiểu tử lợi hại, phỏng chừng nó lớn lên có thể bất khả chiến bại đánh thắng mấy tên nhân ngư khác.

      Tô Tử Duyệt hé miệng nở nụ cười, vậy nhân ngư cục cưng của mình trưởng thành sau này khẳng định cũng tựa ba như vậy, là cái vô tâm vô phế, chỉ là ko biết tìm cái dạng gì con dâu cho chính mình đây? Nghĩ đến đây, nàng ko khỏi lại bắt đầu lo lắng đứng lên, bộ tộc nhân ngư bộ dạng vốn liền hung ác ko thể so, làm sao nương coi trọng ? Nếu sinh cục cưng xong liền qua đời, chính mình có bao nhiêu khó chịu a. Nghĩ như vậy, nàng liền đem ý nghĩ của chính mình với nhân ngư.

      Nhân ngư nghe xong, liền khoanh tay - Ngươi chớ quá lo lắng, ko yên lòng như thế. Ngươi nếu cứ luyến tiếc, chi bằng chúng ta nhanh chóng sinh thêm vài đứa nữa , dù sao cũng là ta sinh, ngươi cũng ko cần quá quan tâm.

      Tô Tử Duyệt giận dữ trừng mắt liếc 1 cái - Ngươi đúng là ko đứng đắn. Ngày mai chúng ta sớm 1 chút khởi hồi xem cục cưng ? Ta rất nhớ nó.

      Nhân ngư gật đầu đáp ứng, 2 người như vậy chuyện phiếm 1 hồi sắc trời liền dần dần chuyển đen. Tô Tử Duyệt qua loa rửa thân mình, cùng nhân ngư chuẩn bị trở về nơi bọn họ ở. Nhân ngư sau khi lên bờ, lại biến ra 2 chân của nhân loại, ko khỏi cảm thán - Hazz, ngươi xem các ngươi mỗi ngày dùng 2 thứ này đường, nhiều khó chịu a! Ta nếu có thể mọc cánh tốt rồi, giống Tố Điệp như vậy, ko có việc gì liền bay, so với dùng 2 thứ này đường càng nhanh chóng.

      Tô Tử Duyệt trừng mắt liếc 1 cái - Dã tâm ko , bộ chân hoàn toàn vô sao, liền muốn mọc cánh. Thứ gì chứ, đó gọi là chân, là chân đó!

      Ngay tại Tô Tử Duyệt liên miên cằn nhằn quở trách nhân ngư ko phải thời điểm, nhân ngư bỗng nhiên 1 tay túm Tô Tử Duyệt vào tro lòng. Tô Tử Duyệt vừa muốn giãy dụa chợt nghe nhân ngư dùng cực thấp thanh đối nàng - Chúng ta phía sau có người theo dõi.

      Tô Tử Duyệt hoảng sợ, bản cho rằng là đối chính mình đùa giỡn, nhưng nhìn sắc mặt ngưng trọng Tô Tử Duyệt cũng dần dần thu tươi cười. Nàng cũng đè thấp thanh hỏi- Chúng ta phải làm sao đây? Ta sợ hãi, sớm biết trước bẩn chết cũng ko tắm rửa.

      Nhân ngư dùng rất thanh ở T bên tai ô Tử Duyệt dặn dò- Thấy phía cái lối rẽ trước ko? bên trái bên là đường trở về. 1 hồi ta chạy, ngươi liền dùng sức hướng phương hướng đó chạy, có thể chạy bao nhiêu nhanh chóng chạy bấy nhiêu. Đến lúc đó tro đầu ngươi trừ bỏ chạy ngoài ra cái gì cũng ko được nghĩ, cũng ko được quay đầu, như vậy ko sợ hãi.

      _ Vậy còn ngươi?- Tô Tử Duyệt vội hỏi.

      Nhân ngư đáp Phía sau chúng ta chỉ có 1 tên, ta đến ngăn cản . nếu muốn đuổi theo ngươi phải qua lối rẽ kia, ta ngay tại lối rẽ ngăn lại . Chờ ta giải quyết rơi , trở về tìm các ngươi.

      Tô Tử Duyệt lo lắng hỏi- Ngươi được ?

      _ Ngươi suốt ngày chỉ biết trông mong ta ko được, xem ta trở về làm sao thu thập ngươi.

      Tô Tử Duyệt nghe như vậy, mới đem tâm buông xuống. Nàng giờ phút này quá khẩn trương nên chỉ nhìn chăm chú cái lối rẽ cách đó ko xa kia, cho nên bỏ lỡ biểu tình trầm trọng mặt nhân ngư.

      ***Như báo trước truyện này có 2 có kết thúc SE, trước có 1, nay lại tiếp thêm 1!!!***

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 83 – SINH TỬ KO

      Nhân ngư cùng Tô Tử Duyệt lặng lẽ đến chỗ lối rẽ kia, tro suốt quá trình nhân ngư vẫn luôn nắm chặt tay Tô Tử Duyệt, tựa hồ sợ buông lỏng tay ko còn giữ lại được. Nhưng Tô Tử Duyệt lúc này quá khẩn trương, căn bản ko ý thức được nhân ngư khác thường. Bọn sau khi được 1 chút, nhân ngư bỗng nhiên đè thấp cổ họng hô câu- Chạy!

      Tô Tử Duyệt lúc này cũng chưa biết xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên nắm chặt nhân ngư - Chúng ta cùng nhau chạy ?

      _ tại ko phải chơi náo thời điểm, chạy mau! Đừng quay đầu- xong, nhân ngư 1 phen từ phía sau đẩy Tô Tử Duyệt, rồi chính mình mới xoay người chạy về vật theo phía sau.

      Tô Tử Duyệt bị nhân ngư đẩy lảo đảo vài bước, vừa định quay đầu nhìn thế nào, lại muốn gọi người đến giúp. Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút, chính mình lưu lại cũng chỉ có thể tăng thêm phiền toái cho , nghĩ đến đây, nàng liền cũng ko quay đầu lại nữa. Hướng phương hướng nhà chạy tới. Chạy về còn có thể gọi Bạch Khổng Tước cùng nhau đến giúp, vậy gia hỏa tuy rằng nhìn rất đỏm dáng, nhưng lực công kích cũng ko thể khinh thường.

      Tô Tử Duyệt chạy rất lâu, chạy 1 mạch đến chỗ ở của bọn . Này 1 đường nàng đều ko có dừng lại, tuy rằng nàng chạy ko bao lâu nghĩ đến dừng lại nghỉ lấy hơi, nhưng quan tâm an nguy của nhân ngư, nàng vẫn là kiên trì đến cuối cùng. Sau khi về nhà muốn thở ko ra nổi, chỉ cảm thấy cổ họng đắng khô ngộp thở cả người khó chịu. Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp vừa xem nàng kích động bộ dáng, lại nhìn nhân ngư ko cùng trở về, chỉ biết trung gian khả năng xảy ra chuyện.

      Bởi vì Tô Tử Duyệt ko ra lời, chỉ có thể khoa tay múa chân ý bảo bọn theo chính mình. Dạo này Ma đô có 1 số thứ thầm diễn ra, cho nên Tố Điệp trước khi do dự 1 chút, vẫn là quyết định để cho tiểu điệp tử tìm Mẫn Mặc báo tin. Tố Điệp lại thấy bộ dạng Tô Tử Duyệt ko giống như là có thể chạy tiếp nữa, thế là liền đem nàng ôm ở tro lòng. Bạch Khổng Tước ở dưới đất chạy, như vậy 3 người lữ hành thuận đường cũ chạy tới địa phương Tô Tử Duyệt cùng nhân ngư gặp chuyện ko may.

      Bọn chạy đến cái lối rẽ kia, 4 phía im lặng đến đáng sợ, căn bản ko thấy bóng dáng nhân ngư, chung quanh cũng ko thấy qua dấu vết đánh nhau. Tô Tử Duyệt lúc này muốn phục hồi hơn phân nửa, nàng suy nghĩ 1 chút - Lúc ấy ta hướng phía trước chạy thẳng, là hướng phương hướng tương phản với ta chạy tới. Chúng ta hướng bên kia tìm thử xem, có lẽ truy ra cũng ko chừng- Nàng như vậy xong, 3 người liền lại theo phương hướng đó tìm xa hơn.

      _ Nơi này có huyết!- Tố Điệp bỗng nhiên kinh hô 1 tiếng. Vậy 3 người vội vàng vây qua xem, quả nhiên thấy bên tro bụi cỏ có 1 chút vết máu. Bởi vì này khắc trời tối, Tô Tử Duyệt mượn ánh trăng, cố sức phân tích là đó vết máu. Nàng theo tro mảnh bụi cỏ niệp nổi lên mấy khối vảy, nâng ở tro tay cẩn thận quan sát 1 trận sau đó - Đây là vảy nhân ngư, bị thương.

      Nghe được Tô Tử Duyệt như vậy, Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước trao đổi 1cái ánh mắt, bọn tâm tình nhất thời có chút trầm trọng. Phía trước 2 người còn nghĩ là nhân ngư quá mức ham chiến, truy địch thủ chạy xa. tại nhìn lại, tình ko tựa bọn nghĩ như vậy thuận lợi. Mặc dù nhân ngư ở mặt đất sức chiến đấu ko bằng tro nước, nhưng là tro Ma đô có thể làm tổn thương bộ tộc nhân ngư ma quỷ đó nhất định cũng ko phải dạng dễ đối phó gì. Tố Điệp suy nghĩ 1 chút - Tro lúc đánh nhau bị thương cũng là khó tránh khỏi, chúng ta thuận theo vết máu này phía trước tìm xem- xong, bọn liền bắt đầu tìm kiếm.

      theo bọn ngày càng xa, liền phát vậy vết máu ngày càng nhiều, lòng Tô Tử Duyệt trầm trọng giống như là trầm xuống đáy biển. Vậy vết máu giằng co 1 khoảng cách liền ko thấy, 3 người ko hẹn mà cùng ngừng lại, bọn đều đứng ở tại chỗ, ko ai mở miệng chuyện. Qua rất lâu sau Bạch Khổng Tước mới mở miệng - Nơi này ko an toàn, chúng ta tại tốt nhất nên về trước, cấp hừng đông trở lại tìm.

      _ Ta gọi tiểu điệp tử thông tri Ma vương đại nhân, hẳn hội dẫn người tìm kiếm- Tố Điệp xong, liền cùng Bạch Khổng Tước cùng nhau nhìn về phía Tô Tử Duyệt, cấp đợi nàng đưa quyết định.

      Tô Tử Duyệt nhìn mấy miếng vảy đầm đìa thấm máu của nhân ngư lưu lại tro lòng bàn tay của mình, lẩm bẩm - Sao vẫn lại là vảy…- Tô Tử Duyệt cảm thấy đây là rất ko tốt dấu hiệu, cự mãng chết sau khi, lưu cho nàng chính là vảy. Tô Tử Duyệt bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi bọn 2 người bọn - Các ngươi có thể còn sống ko?

      Bạch Khổng Tước suy nghĩ 1 chút - Chúng ta 1 đường tìm kiếm có như vậy nhiều máu tích, ko có khả năng hoàn toàn đều là của nhân ngư. Mặc dù tên kia có thể làm bị thương, vậy tên đó thân mình bị thương cũng ko , dù sao nhân ngư ko phải cũng ngồi ko. tại xảy ra chuyện còn quá sớm, chúng ta cũng ko tìm được cái manh mối gì ko tốt, ko phải sao? Này lên ít nhất bây giờ vẫn chưa có việc gì.

      Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút - Chúng ta cứ tìm ? ko chừng ngay tại địa phương cách chúng ta ko xa sao. Có lẽ vật tập kích bọn ta cũng bị thương rất nghiêm trọng, ko còn chạy nổi, thế là che giấu vết máu, liền tránh ở nơi nào đó cách nơi này ko xa. Chúng ta cứ tìm ?- Tô Tử Duyệt nhìn Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp ánh mắt có chút vội vàng, mượn ánh trăng, bọn có thể thấy lệ quang tro mắt nàng.

      Tố Điệp thở dài - Vậy tìm xem, dù sao Ma vương 1 hồi nữa đến, ko có gì xảy ra đâu.

      Bạch Khổng Tước gật gật đầu, nhìn về phía Tô Tử Duyệt ánh mắt có chút lo lắng. cùng Tố Điệp trao đổi 1 chút ánh mắt, Tố Điệp cũng chỉ có thể ko biết làm sao lắc lắc đầu. Bọn 3 người liền từ địa phương có vết máu biến mất bắt đầu khai triển tìm kiếm khắp chung quanh lâu, đem mỗi 1 chỗ địa phương có thể giấu người đều tra qua, cũng ko phát được gì. Nhân như như thể hoàn toàn biến mất.

      Mẫn Mặc mang mấy con báo đen ko lâu sau liền đuổi đến, là đó báo đen bị mùi máu tươi tro ko khí kích thích có vẻ thập phần phấn khởi. Mẫn Mặc sau khi đến nơi thô sơ giản lược hỏi 1 chút tình huống nơi này, liền mệnh lệnh là đó báo đen phân công cùng nhau tìm kiếm. Báo đen khứu giác cực kỳ linh mẫn, là 1 chi đội thủ hạ cực kỳ đắc lực của Mẫn Mặc.

      Mẫn Mặc sau khi công đạo xong, lại nhìn thất hồn lạc phách Tô Tử Duyệt 1 cái liền dời ánh mắt. đối Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp - Các ngươi trở về , người ta tìm đến. Ko có tin chính là tin tức tốt nhất- Tuy rằng lời này là đối 2 người kia , nhưng bọn rất ràng Mẫn Mặc tro lời là muốn cho Tô Tử Duyệt nghe. Chỉ tiếc nàng tại có chút hoảng hốt, cũng ko có để ý Mẫn Mặc qua cái gì. Mẫn Mặc ko biết làm sao khoát tay áo ý bảo bọn rời khỏi.

      Lúc này vẫn ở lại ngây ra ko lời nào Tô Tử Duyệt bỗng nhiên mở miệng - Cục cưng, ta phải xem cục cưng. Ba nó mất, ta phải xem nó- xong, nước mắt liền tí tách từng giọt thuận khuôn mặt chảy xuống. Nàng khóc thút thít - trễ như vậy, vì cái gì lại muốn tắm rửa chứ?

      Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước ko hẹn mà cùng thở dài, Mẫn Mặc - Nếu muốn xuống biển, để ta đưa ngươi trở về- xong liền dùng ánh mắt ý bảo Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước rời khỏi, rồi dẫn đầu trước vài bước, cấp Tô Tử Duyệt theo kịp. Dọc theo đường , Tô Tử Duyệt luôn luôn tại khóc, Mẫn Mặc lại ko biết nên mở miệng thế nào. Ngắn ngủn thời gian, 2 người ko câu nào, Tô Tử Duyệt lần này chịu rất lớn đả kích. thở dài - Tin tưởng ta, nhân ngư hội ko có việc gì.

      CHƯƠNG 84 – THÂN THỂ ĐƯỢC TÌM THẤY

      Tô Tử Duyệt nhìn Mẫn Mặc 1 chút, trương há mồm tựa hồ muốn gì, nhưng vẫn cúi đầu tiếp tục đường ko 1 lời. Mẫn Mặc thấy thế cũng ko biết nên mở miệng thế nào, 2 người cứ như vậy lặng yên đến bờ biển. Mẫn Mặc ôm thắt lưng của nàng thả người nhảy xuống biển, 1 đường đưa nàng đến cửa động nơi nhân ngư ở, nhìn nàng vào, thế này mới rời khỏi.

      Tô Tử Duyệt trở lại tro thạch động quen thuộc, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Nàng nhìn mọi nơi, phát ko thấy bóng dáng cục cưng, Tô Tử Duyệt liền ngồi ở giường đá, yên tĩnh cấp cục cưng trở về. Giường đá thiếu 1 góc, là nhân ngư sinh cục cưng thời điểm dùng cái đuôi đập vỡ, sau đó cũng ko có tu bổ lại. Tro phòng còn có rất nhiều vỏ sò to , tro mỗi 1 cái vỏ sò đều có 1 viên trân châu, nhất cũng bằng nắm đấm trẻ con, đều là nhân ngư tìm tặng Tô Tử Duyệt.

      Tô Tử Duyệt nằm ở giường, lên tiếng khóc nấc. Nàng phát bọn chân chính ở chung thời gian quá ít, cấp chuyện này trãi qua xong, nàng nhất định 1 tấc cũng ko rời nhân ngư. Tô Tử Duyệt khóc xong liền thiếp ngủ, cấp nàng tỉnh lại, phát cục cưng ngủ ở bên cạnh chính mình. Tô Tử Duyệt vừa động, cục cưng liền theo bừng tỉnh. ngủ cực , liền ngủ thời điểm đều ở trạng thái cảnh giác hạ, điểm này cùng nhân ngư cực giống.

      Cục cưng xoa xoa đôi mắt, rồi mới từ 1 gốc cây bên cạnh lấy ra bèo mà Tô Tử Duyệt thích ăn nhất. Đây là trở về sau đó mới phát ma ma trở lại, liền bơi hái. mọi nơi nhìn nhìn, rồi mới hỏi- Lão ba ko trở lại sao?- Cục cưng thanh thúy thanh cùng phụ thân vậy thấp trầm ấm áp tiếng còn có 1 đoạn chênh lệch rất lớn.

      Nghe cục cưng như vậy vừa hỏi, Tô Tử Duyệt hốc mắt lại đỏ. Nàng lặng yên rất lâu mới - Ba ngươi có khả năng bị người xấu bắt mất rồi.

      Cục cưng xoắn 2 bày tay bé, ngây thơ - Đừng lo lắng, lão ba như vậy lợi hại, làm sao có việc?

      Tô Tử Duyệt nghĩ đến là đó vết máu cùng vảy, cảm thấy tình huống ko quá lạc quan, cho dù ko có việc gì nhưng chữa trị trễ hậu quả cũng ko . Nhưng nàng ko muốn phá hư hình tượng của nhân ngư ở tro lòng cục cưng, cho nên cũng ko lại cái gì, mà là hỏi- Ba ngươi dạy ngươi ca ngươi học thuộc chưa?

      Nhân ngư cục cưng làm như có gật gật đầu, rồi Tô Tử Duyệt liền kêu hát 1 bài ra nghe thử. Thế là liền hữu mô hữu dạng dùng vậy tinh thuần trẻ thơ hát lên, cùng nhân ngư vậy thấp trầm tiếng ca bất đồng, nghe lên là 1 loại cảm giác khác. Tô Tử Duyệt ko khỏi nhớ đến nàng mới gặp nhân ngư cái kia buổi tối, chính mình cũng bị bóng dáng thâm trầm của hấp dẫn, lại ko ngờ rằng chính diện lại như vậy dọa người. Nghĩ đến đây, nàng nhàng nở nụ cười.

      Tô Tử Duyệt vẫn chăm sóc cục cưng trôi hảo mấy ngày, cục cưng đúng là náo động hiếu chiến, cơ hồ mỗi ngày đều phải bơi ra ngoài gây chuyện thị phi. Tô Tử Duyệt lại ko phải nhân ngư thuộc dạng vô lo vô nghĩ tính tình, mỗi ngày lo lắng đề phòng, cũng ko còn thời gian miên man suy nghĩ.

      Ngày cứ như vậy liên tục mười mấy thiên trôi qua, như trước vẫn ko có tin tức nhân ngư. Tô Tử Duyệt rốt cuộc ngồi ko yên, nàng muốn lên bờ, nhưng lại lo lắng cục cưng 1 người. Cục cưng còn , ko thể dùng loại dược thủy kia để lên mặt đất, như vậy Tô Tử Duyệt 2 bên khó xử. Cuối cùng nàng vẫn là cấp ko được, dặn cục cưng vài câu, liền ly khai. Cục cưng tính tình nhưng ra giống nhân ngư 7 – 8 phần, trước khi còn dặn Tô Tử Duyệt coi chừng lão ba của .

      Nhà Tố Điệp cách bờ biển ko xa địa phương, Tô Tử Duyệt vừa lên bờ liền có thể nhìn thấy. Nàng trở lại tro nhà, chỉ thấy Tố Điệp ở tro phòng đan hàn lá tre cùng cỏ. Nhìn thấy Tô Tử Duyệt, Tố Điệp liền buông xuống mọi thứ tro tay. đem Tô Tử Duyệt kéo đến tro lòng, ôm nàng, rồi mới nhàng hỏi- Vẫn chưa nghe được tin tức sao?

      Tô Tử Duyệt lắc lắc đầu, - Ta tưởng các ngươi biết, Mẫn Mặc chưa ghé qua sao?

      Tố Điệp lắc lắc đầu, rồi mới - Ngươi nếu lo lắng, ta liền mang ngươi tìm Ma vương đại nhân.

      Tô Tử Duyệt gật gật đầu, - Kéo như thế lâu, ta chỉ sợ chịu đựng ko được…- Nàng tới đây, thanh ko khỏi có chút nghẹn ngào.

      Tố Điệp thở dài, lại cũng ko được lời an ủi nào, này cũng sở lo lắng. suy nghĩ 1 chút hỏi- Cục cưng thế nào? Nhân ngư lâu như vậy ko trở về, ko có việc gì ?

      Tô Tử Duyệt hít vào 1 hơi, - đem cục cưng dạy tốt lắm, căn bản ko cần tại bên người- tới đây, nàng rốt cuộc khóc ra. Vừa khóc vừa - Ta nhớ , cho tới bây giờ chưa từng lại nhớ như thế, phải làm sao đây?

      Tố Điệp nghe vậy tro lòng có chút khổ sở, dù sao cũng là nữ nhân chính mình thích, nhưng giờ này khắc này lại tại tro lòng của mình gọi tên người nam nhân khác. Để cho khổ sở là chính mình còn phải áp chế này tro lòng thương tâm đến muốn chết an ủi tiểu nữ nhân trước mặt này, Tố Điệp yên lặng thở dài, rồi mới thân thủ xóa nước mắt khuôn mặt Tô Tử Duyệt, - Trước tìm Ma vương đại nhân - xong, liền ôm nàng bay tới nơi ở của Mẫn Mặc.

      Tố Điệp gặp Mẫn Mặc cũng phải thông qua vậy 2 cái nội vụ, vậy 2 cái nội vụ sau khi bẩm báo qua Mẫn Mặc liền mang bọn tiến đến tro phòng Mẫn Mặc. Đây là Tố Điệp lần đầu tiên nhìn thấy phòng Mẫn Mặc, cùng suy nghĩ kim bích huy hoàng xa hoa cung điện kém khá xa. Ma vương bọn là cái người rất có trách nhiệm, mỗi ngày đều xử lý công việc lớn tro Ma đô, lại tựa hồ chưa bao giờ vì chính mình thu xếp qua cái gì.

      Mẫn Mặc sau khi nhìn thấy Tô Tử Duyệt, nhịn ko được lảng tránh ánh mắt của nàng, sau 1 lúc lâu sau mới - Thực ko đúng.

      Tô Tử Duyệt ko hiểu câu này của là có ý gì, liền hỏi- Vẫn chưa tìm được?

      _ Ko phải, hôm qua mới tìm thấy, …- Mẫn Mặc nhìn Tố Điệp liếc mắt 1 cái, tựa hồ là hy vọng Tố Điệp có thể vào lúc này chút gì- Báo đen tìm được thời điểm cũng

      Tô Tử Duyệt nghe vậy chỉ cảm thấy trước mặt 1 tối, nàng suýt nữa ngã đổ ở mặt đất, Tố Điệp nhanh chóng đỡ lấy. Mẫn Mặc lại tiếp tục - xem , trở về còn có việc cùng ngươi thương lượng.

      Tô Tử Duyệt ở nội vụ Giáp dẫn dắt hạ đến tro 1 cái giả băng động, lạnh như vậy băng độ làm cho nàng cả người co rúm lại. Mẫn Mặc đem nhân ngư an trí ở tro này hẳn là chính là muốn bảo tồn đầy đủ thi thể của , cấp Tô Tử Duyệt đến xử lý. Chỉ thấy ở trung ương thạch động có 1 cái băng đài, thi thể nhân ngư liền yên tĩnh nằm ở đó. Tô Tử Duyệt qua, chỉ thấy thân có rất nhiều chỗ bị thương, cơ hồ đều là trí mạng.

      Tô Tử Duyệt đem tay nhét vào tro bàn tay lạnh như băng lại cứng ngắc của nhân ngư, 1 câu cũng ko ra lời. Nàng thậm chí cả khóc cũng quên mất, cứ như vậy ngơ ngác nhìn thi thể của . Nàng cảm thấy tựa hồ chính mình sớm đoán trước thời khắc này đến, lại cảm thấy này hết thảy kỳ căn bản ko phải . Nàng cứ như vậy ngồi yên rất lâu, mới lẩm bẩm - Ngươi tại sao có thể đối với ta như thế?- xong, trước mặt 1 tối, liền hôn mê .

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 85 – THỬ

      Tô Tử Duyệt sau khi tỉnh lại nhìn chung quanh, phát chính mình nằm ở giường của Mẫn Mặc. Mẫn Mặc ngồi ở 1 chỗ có bóng mát tro góc phòng, Tô Tử Duyệt im lặng nhìn vẻ mặt của . Nàng qua rất lâu mới mở miệng - Ta ko phải nằm mơ chứ? Đó đều là sao?- Mẫn Mặc ko có trả lời vấn đề của nàng, nhưng nàng biết nghe chính mình . Nàng tiếp tục - Ngươi xem, phía trước còn hảo hảo mà cùng ta chuyện phiếm, sau đó liền… điều này làm sao ta có thể nhận được chứ?

      Mẫn Mặc theo ghế đứng lên, - Ma quỷ giết vẫn còn chưa tìm ra, báo đen tìm được thi thể nhân ngư thời điểm chung quanh 1 cái manh mối đều ko còn. Ngươi biết các ngươi lần này là vì bị vật gì công kích ko? Chỉ là đơn thuần gặp phải ma quỷ ra kiếm ăn, hay là ngươi cùng nhân ngư tro lúc đó bị 1 ai đó theo dõi?

      Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút - Ko biết, lúc đó ta vốn ko để ý. Chúng ta vì cái gì lại bị theo dõi?

      Mẫn Mặc trầm tư suy nghĩ 1 hồi - Nếu giống như lời nhân ngư khả năng ko chỉ đơn giản là trả thù, nếu mục tiêu chính của là ngươi, rất có thể là hướng đến ta- Nếu quả là chính mình tro lời , ko thể nghi ngờ hại Tô Tử Duyệt thêm 1 lần nữa. suy nghĩ 1 chút rồi - Ko bằng chúng ta thử xem có thể tìm ra nguyên nhân hay ko? Ngươi có dám thử hay ko?

      Tô Tử Duyệt sửng sốt 1 chút, rồi mới khẳng định gật đầu.

      Ngày thứ 2, Tô Tử Duyệt liền hồi đến chỗ hang động ban đầu, sau khi xảy ra nhiều tình như thế 1 lần nữa lại hồi đến nơi này, giống như 1 chuỗi qui luật. Tro hang động Kiều Mặc Nhiên nhìn thấy Tô Tử Duyệt trở về, có chút giật mình, nàng tiến gần lại - lâu rồi ko gặp ngươi, ta còn cho rằng…

      Tô Tử Duyệt nhàng cười, - Ko có việc gì, chúng ta chỉ là vừa vặn thời gian ko trùng khớp.

      _ Dạo này có khỏe ko?- Kiều Mặc Nhiên hỏi xong, lại còn đáp- Ta rất nhớ nhà.

      Tô Tử Duyệt nghe nàng xong tro liền lòng đau xót, từ nhà này muốn cách nàng rất xa rồi. Nàng hít sâu 1 hơi rồi - Ta ở tro này cũng có nhà, chỉ là người nhà của ta trước đó ko lâu xảy ra chuyện.

      Kiều Mặc Nhiên nghe xong liền sửng sốt, rồi ko thêm gì nữa. Tô Tử Duyệt thấy thế chỉ thoải mái cười, người có thể đem bọn họ thành người nhà xem ra chỉ có nàng, ở tro mắt các nữ tử bình thường khác hẳn là tồn tại của bọn họ chẳng khác gì là quái vật. Cứ như vậy đợi thêm 1 hồi, liền thấy 2 cái nội vụ đến đưa cơm. Vậy 2 cái nội vụ sau khi nhìn thấy Tô Tử Duyệt đều có vẻ rất giật mình, phía trước nàng cùng Mẫn Mặc náo thành như vậy, bọn đều cho rằng Tô Tử Duyệt ko còn trở lại nữa.

      Tô Tử Duyệt lại hào phóng cười, - Ko ngờ ta có thể trở về sao?

      Vậy 2 cái nội vụ nhìn nhau liếc mắt 1 cái, xem như cam chịu.

      Tô Tử Duyệt tiếp tục giải thích - Ta trở về là vì muốn tiếp con đường nguyên bản cần phải kia, ta làm Vương hậu của Mẫn Mặc, ta cấp nhân ngư báo thù. Mặc kệ là ai, giết chết người của ta, ta tuyệt đối ko bỏ qua.

      Tô Tử Duyệt bữa cơm này như trước ăn rất nhiều, nàng rất hoài niệm đồ ăn đến từ xã hội nhân loại này. Sau khi ăn cơm xong, vậy 2 cái nội vụ liền mang Tô Tử Duyệt đến 1 địa điểm khác. Bởi vì phía trước xảy ra kiện nhân ngư, Mẫn Mặc đối với an toàn của Tô Tử Duyệt có chút lo lắng, cho nên lúc này đây cũng theo.

      Sau khi đưa Tô Tử Duyệt đến địa điểm mới, cùng dĩ vãng giống nhau, vậy 2 cái nội vụ ko tiếp phía trước nữa, lộ trình còn lại là thuộc về 1 mình Tô Tử Duyệt. Nàng quay đầu nhìn phía sau này 1 chuỗi dài nhân thú, rồi mới kiên định hướng về phía trước đến. Mẫn Mặc vẫn nhìn theo bóng dáng Tô Tử Duyệt đến lúc biến mất, thế này mới đối 2 cái nội vụ - Chúng ta thôi.

      Vậy 2 cái nội vụ lại dùng ánh mắt trao đổi tình báo, ko ai lại ko biết chủ tử của mình luyến ái con đường xem ra rất dữ dội nhấp nhô.

      Mẫn Mặc trở lại tro phòng của mình, lại ngồi trở tro chỗ tràn ngập bóng mát kia, tựa hồ chỉ có ở nơi đó mới có thể cảm thấy bình tĩnh tro giây lát. khẽ nhắm mắt rất muốn chính mình có thể cùng Tô Tử Duyệt cao chạy xa bay, nàng nhận thức ma quỷ càng nhiều, tâm liền rời chính mình càng xa. Kỳ rất hoài niệm Tô Tử Duyệt lúc mới vừa nhận thức vậy đoạn thời gian kia, vậy đoạn thời gian đó Tô Tử Duyệt tuy rằng chán ghét , nội tâm nhưng ko có nam nhân khác.

      Mẫn Mặc có chút hi vọng lúc này có thể chứng minh ma quỷ phía trước tập kích Tô Tử Duyệt bọn họ là hướng nhân ngư mà tới, như vậy chính mình cũng ko khiếm nàng nhiều lắm, như vậy mới có thể còn 1 ít cơ hội. Nhưng nay trừ bỏ chờ đợi, cái gì cũng ko làm được.

      Mấy ngày sau trôi qua rất yên bình, Mẫn Mặc ngẫu nhiên tới chỗ Tô Tử Duyệt nhìn xem nàng tình huống bên kia thế nào. Ngay tại còn cho rằng hy vọng của mình biến thành thời điểm, nội vụ lại mang đến tin tức ko tốt: Bọn người phía trước đưa Tô Tử Duyệt tới địa phương kia bị tập kích. Mẫn Mặc nghe xong 1 lòng nhất thời trầm đến đáy cốc, cái tên ma quỷ kia quả nhiên là hướng Tô Tử Duyệt mà đến.

      Mẫn Mặc hoả tốc đuổi tới trường, nơi đó 1 mảnh đống hỗn độn. Sào huyệt chủ nhân cùng bạn lữ của đều chết, chính mình an bài tại phụ cận quanh đây mai phục báo đen cũng toàn bộ bỏ mình. Đều chết, nhân ngữ chết, là đó người cũng chết, sở hữu người gặp qua cái tên ma quỷ núp ở tro bóng tối kia toàn bộ đều chết. lưu 2 cái nội vụ ở bên kia hậu táng là đó người hy sinh, chính mình 1 mình ly khai.

      Mẫn Mặc thuận đường cũ hướng phương hướng nơi hang động đám nữ nhân đến, nhưng ở cuối cùng lại ko có vào tro hang động, mà là 1 mình đến tro 1 cái huyệt động khác nấp tốt hơn. Tô Tử Duyệt từng bị ta an trí ở nơi đó, còn có phía trước vì Tô Tử Duyệt chống lại 1 lần mệnh lệnh vậy con báo đen kia.

      Hôm đó sau khi bọn đưa Tô Tử Duyệt đến cái địa phương kia, còn có mấy con báo đen lén đem nàng tiếp ra, thuận nấp đường hồi đến nơi này. Vẫn bị tên ma quỷ kia tìm được, may là Mẫn Mặc chỉ phái thế thân mà thôi. Mà vì phòng ngừa cố ý ngoại phát sinh, phân phó thêm mấy con báo đen mai phục tại vùng phụ cận, nếu có việc liền tới báo tin. Khiến Mẫn Mặc sao cũng ko ngờ được là đối thủ của thế nhưng lại cường đại như vậy, phái báo đen liền báo tin cơ hội cũng ko có liền toàn bộ đều bị giết chết.

      Cái tên mình phía sau kia cũng ko có trực tiếp đối Mẫn Mặc xuống tay, Mẫn Mặc đoán có lẽ là vì thực lực ko bằng chính mình, cho nên phải áp dụng vu hồi chiến thuật, cũng có thể là bởi vì có nguyên nhân đặc thù gì đó mà ko thể đối mặt chính mình, hoặc là còn có mưu nào khác nữa, chuyện đó Mẫn Mặc vẫn chưa thể xác định. Nhưng Mẫn Mặc có thể xác định là tên núp phía sau đó lo lắng, biết Tô Tử Duyệt cách con đường Ma hậu ko xa, cho nên mới hoảng tay chân. Còn có 1 chút nữa là tên núp phía sau này tin tức quá mức linh thông , từ đầu tới cuối đều chuẩn, giống như nhất cử nhất động của mình đều có thể bị nắm tro tay. Chung quanh nhất định có ai che giấu, người đó khẳng định là gian tế. Lúc này đây thử tuy rằng ko có đem tên núp phía sau kia bắt ra, nhưng cũng xác định mục đích của , lớn nhất thu lấy chính là biết có an bài gian tế ở bên người chính mình.

      Tô Tử Duyệt nhìn thấy Mẫn Mặc tiến vào, liền biết có kết quả. Lại nhìn vậy trầm trọng sắc mặt, chỉ biết kết quả ko lạc quan lắm. Cho nên nàng thử hỏi- Người đó xuất ?

      Mẫn Mặc gật đầu, sau đó 2 người đều lâm vào tro lặng yên.

      CHƯƠNG 86 – BA KẾ CỦA CỤC CƯNG

      Tô Tử Duyệt dẫn đầu đánh vỡ yên lặng hỏi- Người bắt được ko?- Thấy Mẫn Mặc lắc đầu, lại tiếp tục hỏi- Người nọ rất lợi hại sao?

      Mẫn Mặc yên lặng 1 hồi mới - Xem ra là như vậy.

      _ Ngày đó muốn giết ta sao? Vì cái gì? Khi đó ta ko còn muốn làm ma hậu nữa cơ mà- Tô Tử Duyệt cắn môi, nàng lúc này bỗng nhiên nhớ đến đoạn đường tiểu hồ ly đưa nàng tìm 3 người kia đối chính mình những lời nọ, - Ngươi liền như vậy khẳng định mấy tên nam nhân kia của ngươi có thể bảo hộ được ngươi cả đời sao?- Sau đó nhân ngư liền xảy ra chuyện. Nghĩ lại nhất tưởng, tiểu hồ ly vẫn luôn theo bên người Mẫn Mặc, cho dù có gan lớn như trời cũng ko dám tự mình làm chủ như vậy.

      Mẫn Mặc - là hướng ta đến.

      Tô Tử Duyệt nghe xong, đối đáp án của cảm thấy rất ko hài lòng, nàng chuyện giọng điệu hơi nóng- Vậy ý tứ của ngươi là gì? Người ngươi cũng ko bắt được, vậy nhân ngư cứ như vậy hi sinh vô ích sao? Ngươi vì cái gì vẫn ko hành động, vì cái gì ko tự mình bắt ? Thủ hạ của ngươi bắt ko được , ngươi cũng ko được sao? Ngươi liền như vậy tùy ý tiếp tục kiêu ngạo, còn chính mình trốn ở chỗ này?

      Mẫn Mặc đáp- Địch ở tro tối, ta ở ngoài sáng. Cho dù ta muốn tìm , cũng ko biết thế nào tìm khởi.

      Tô Tử Duyệt cúi đầu, nhìn chăm chú dưới đất lâu, sau lại ngẩng đầu lên. Nàng hít sâu 1 hơi, tựa hồ là đưa ra quyết định gì trọng đại, nàng đối Mẫn Mặc - Mẫn Mặc, chúng ta hợp tác . Ta làm Ma hậu của ngươi, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp đem người núp phía sau kia bắt ra, ta muốn tự tay giết . Tương lai ngươi chết sau này, ta cam đoan hội chiếu cố hảo hài tử của ngươi, giúp thủ vương vị của ngươi.

      Nghe xong lời của nàng, Mẫn Mặc thân mình nhàng mà lung lay 1 chút. Nàng chuyện chính mình chết sau này, nàng tại xác định ko bao giờ chính mình nữa sao? Mẫn Mặc vẫn cho rằng nàng cùng khoảng cách tro lúc đó đến rất gần, thậm chí có đoạn ngày coi như là thân mật, nhưng lại ko ngờ rằng bọn họ khoảng cách tro lúc đó thế nhưng càng gần tâm lại càng xa.

      Tô Tử Duyệt thấy Mẫn Mặc vẫn ko trả lời, yên lặng thở dài - Nếu ngươi ko muốn cũng được, nhưng cho dù là vì bảo toàn chính ngươi, cũng phải giết cái tên ma quỷ vẫn mình ở 1 địa phương nào đó kia. Ta về đây- Dứt lời nàng liền sờ sờ đầu báo đen, ý bảo đưa nàng trở về.

      Ngay tại Tô Tử Duyệt lướt qua bên người Mẫn Mặc thời điểm, Mẫn Mặc thân thủ bắt được cổ tay mảnh khảnh của nàng. - Ta đáp ứng ngươi- Tô Tử Duyệt nghe xong, tro lòng ko biết vì cái gì thoáng nhàng thở ra. Chợt nghe Mẫn Mặc - Vậy ngươi muốn về cùng bọn hội ngộ sao?

      Tô Tử Duyệt nghe 1 câu này của , đôi mắt liền đỏ lên, - Ta nên với cục cưng thế nào đây, nó vẫn còn cho rằng ba nó hội trở về. Nó còn như vậy, ta lo lắng để nó 1 mình sống dưới đáy biển. Nó lại còn là 1 đứa trẻ ko ngoan, luôn gây chuyện khắp nơi. Ta muốn đem nó mang theo bên người, nhưng nhân ngư qua, cục cưng còn , ko thể thiếu nước. Ta ko biết nên làm sao mới tốt đây- xong, nàng liền ngồi sụp xuống, khóc ô ô.

      Mẫn Mặc tới bên cạnh nàng ngồi xổm xuống, ôm bả vai của nàng - Đừng sợ, có ta, ta giúp ngươi nghĩ biện pháp. Nếu ngươi lo lắng nó, ta liền đem nó mang theo bên người. theo ta, ngươi an tâm được chưa?

      Tô Tử Duyệt do dự 1 chút, rồi mới hấp hấp cái mũi - Ko phải là ko thể sao?

      Mẫn Mặc vuốt tóc của nàng - Hội có biện pháp, trở về , ngươi đừng lo.

      Tô Tử Duyệt thở dài, có chút cảm khái - Mặc kệ thế nào, cũng ko có người có thể thay thế được vị trí ba ruột của nó. Ko biết ngươi có từng trải qua sinh ly tử biệt như vậy hay ko? 1 người thân nhất đột nhiên liền như thế biến mất, giống như tro thân thể có vật gì bị rút , căn bản ko biết sau này nên làm thế nào. Ta ko biết nếu ta đột nhiên đem nó đưa tới bên cạnh ngươi, nó có thể cảm thấy ta tìm ba kế cho nó hay ko?

      Mẫn Mặc nghe Tô Tử Duyệt từ “Ba kế” này thời điểm biểu sửng sốt 1 chút, sau đó mới phản ứng lại. Này là từ ngữ tro xã hội nhân loại dùng để chỉ mẫu thân sau khi tái giá đứa xưng hô với phụ thân mới, Mẫn Mặc bỗng nhiên rất thích từ này, điều này làm cho cảm thấy chứng tỏ Tô Tử Duyệt muốn chấp nhận làm nữ nhân của , làm cho cảm thấy có trách nhiệm đem đám của Tô Tử Duyệt đưa về dưới cánh chim của mình mà hảo che chở bảo bọc. Nghĩ đến đây, Mẫn Mặc dẫn đầu đứng dậy - Ta chiếu cố hảo nó. thôi, ta cùng ngươi xem cục cưng.

      Tô Tử Duyệt theo sau đứng dậy, tro ánh mắt lại lộ ra 1 cỗ tàn nhẫn, nàng - Mẫn Mặc, ta nhất định phải tự tay giết người đó, mặc kệ là ai.

      Mẫn Mặc cùng Tô Tử Duyệt xuống đáy biển, bơi về nơi ở của nhân ngư, phát nhân ngư cục cưng ko có ở nhà. Tô Tử Duyệt tức giận đến chống nạnh - Dã tiểu tử kia ko biết lại gây chuyện nơi nào! là ko để người ta yên tâm 1 chút.

      Mẫn Mặc - Đứa chắc là ra ngoài tìm ăn, nhân ngư thiện chiến, này là bản tính bọn . Như vậy chứng tỏ đứa tro tương lai có thể giống như phụ thân của nó trở thành dũng sĩ, nếu liền điểm này cũng muốn bóp chết, ko phải hà khắc quá sao.

      Tô Tử Duyệt nhất thời bị Mẫn Mặc á khẩu ko trả lời được, nàng thở phì phì ngồi ở giường đá. Nhìn tro phòng vật dụng quen thuộc, Tô Tử Duyệt lại nhịn ko được bắt đầu nhìn vật nhớ người. Xem nàng vẻ mặt bi ai, Mẫn Mặc chỉ biết nàng lại nghĩ về nhân ngư. Này cũng cho biết địa vị của nhân ngư ở tro cảm nhận của nàng, hoàn toàn bất đồng với bị chính mình giết chết cự mãng. Nàng hẳn là đem ta cùng vậy 2 tên ma quỷ còn lại cho là người nhà, dù sao giữa bọn họ tro lúc đó chung đụng qua lại dưỡng dục 1 tân sinh mệnh.

      Qua rất lâu sau đó, nhân ngư cục cưng mới trở về, nhìn nó phình bụng liền biết nó ở bên ngoài thu hoạch nhất định ko . Tô Tử Duyệt trở lại nó có vẻ cao hứng, nhưng là ở sau khi nhìn thấy Mẫn Mặc lại có chút ko ưng thuận. vốn cho rằng phụ thân hội theo mẫu thân cùng nhau trở về, thế nào nghĩ đến trở về cư nhiên là Ma vương đại nhân. có chút cảnh giác nhìn Mẫn Mặc, nhưng lại ko mở miệng tiếng nào.

      Tô Tử Duyệt hướng về cục cưng vẫy vẫy tay, ý bảo mau đến đây. Chỉ thấy nhân ngư cục cưng 1 cái vẫy đuôi, ở tro nước lượn 1 vòng tròn, rồi mới chui đầu vào tro lòng Tô Tử Duyệt. Như vậy giống như là triển lãm quyền sở hữu Tô Tử Duyệt là thuộc về nó. Tô Tử Duyệt đem nó ngồi ở đùi của mình, ôm nó - Cục cưng, ba ngươi chết. là vì ma ma mà chết …- xong, nàng lại bắt đầu rơi nước mắt.

      Nhân ngư cục cưng sau khi nghe xong Tô Tử Duyệt những lời kia sửng sốt rất lâu, tựa hồ ko thể tin được phụ thân đánh đâu thắng đó ko gì cản nổi của cũng có ngày rời khỏi như vậy. Trầm tịch rất lâu sau đó, nâng lên cánh tay. Dùng tay bé lau nước mắt gương mặt Tô Tử Duyệt - Ma ma đừng sợ, sau này ta bảo hộ ngươi.

      Tô Tử Duyệt nghe xong khóc lại càng hung, lúc này Mẫn Mặc ở 1 bên chủ động có ý tốt đến gần nhân ngư cục cưng, - Cục cưng có muốn đến xem di thể của…. phụ thân ngươi- Sau khi xong, muốn triển lãm 1 chút khả năng ba hiền của mình, liền qua đem nhân ngư cục cưng theo tro lòng Tô Tử Duyệt ôm vào tro lòng của mình.

      Nhân ngư cục cưng cho tới bây giờ ko bị xa lạ giống đực ôm qua, nhất thời ko được tự nhiên đứng lên. Lúc này cũng ko thèm xem Mẫn Mặc là Ma đô vương, há mồm liền cắn ở phần cơ bắp cánh tay phải của Mẫn Mặc.



      Văn tự nhiều, nhân vật nhiều, tất phải có hy sinh, là chuyện dĩ nhiên,

      Tiểu Mặc có số làm vú em a, tiểu hồ ly + nhân ngư cục cưng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :