1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ma Đô - Hồ Thập Tam (Cực H,SM, BT Nhân Thú) (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 148 – MANG THAI

      _ Đứa ?- Tô Tử Duyệt nhất thời ko phản ứng kịp, vừa muốn hỏi lại nghĩ tới 2 chữ đứa , thế này mới ngộ ra, sửa lại hỏi- Ngươi ý là ta mang thai?

      _ Bằng ko còn có thể có ai? Nghe lời, ngủ 1 chút - Mẫn Mặc giống như ko có việc gì phát sinh qua .

      Tô Tử Duyệt lãnh mặt hỏi- bao lâu?

      _ Cũng ko lâu, cỡ mấy ngày trước- Mẫn Mặc xong đem Tô Tử Duyệt ôm trở về giường, - Ngươi mấy ngày nay luôn buồn ngủ cực kì, mau ngủ tiếp .

      _ Ngươi như thế nóng vội đối bên ngoài tuyên bố chuyện của ta có phải là vì ta mang thai hay ko?- Tô Tử Duyệt nằm ở giường đưa lưng về Mẫn Mặc hỏi.

      _ Ko có, lúc trước luôn luôn bận nhiều việc, nay vừa vặn- Mẫn Mặc biết nghe hỏi phải trả lời, tựa hồ sớm có chuẩn bị.

      _ Ngươi biết ta mang thai, đêm qua ngươi còn kéo ta làm chuyện đó, ngươi điên rồi. Nếu cục cưng xảy ra chuyện gì làm sao đây?- Tô Tử Duyệt như trước ko ràng ko buông tha tìm đáp án.

      1 giọt lớn mồ hôi lạnh theo trán Mẫn Mặc chảy xuống, cảm thấy chính mình mỗi lần trả lời 1 vấn đề giống như là từng bước đến bên cạnh vách núi đen, tùy tiện đáp sai 1 cái, phía trước chính là vạn trượng vực sâu. Phát chính mình sau khi làm cha, Ma vương đại nhân làm kiện đầu tiên chính là tìm vài vị lão công có kinh nghiệm của Tô Tử Duyệt để học tập kinh nghiệm.

      Đầu sói kéo Mẫn Mặc 1 phen nước mũi kèm nước mắt kể ra thời điểm thảm trạng lúc đó của mình, cũng với Mẫn Mặc- Tô Tử Duyệt vấn đề là ko có chính kiến, vô luận ngươi đáp như thế nào đều chỉ còn đường chết. sớm nghe lão già nhà ta nữ nhân mang thai luôn khó chơi, nhưng ta cảm thấy Tô Tử Duyệt mang thai càng thêm khó chơi nha- Mấy người khác 2 mặt nhìn nhau, ko chính mình lúc ấy sao ko có vượt qua loại thời kỳ đặc thù này nhỉ.

      Giờ này khắc này, Mẫn Mặc đối mặt Tô Tử Duyệt, cẩn thận - Ngươi có ma khí hộ thể, đứa ko có việc gì.

      _ Ta có sao? Ta có chuyện liền dùng được?- Tô Tử Duyệt tới đây, ràng ngồi dậy, đối Mẫn Mặc - Ta cho ngươi biết, cấp đứa sinh ra sau xong cái giường này là của mẹ con bọn ta, ngươi cút sang chỗ khác. Ngươi dạo này tốt nhất nên xem lại ngươi trước kia đối với ta làm những chuyện gì, thừa dịp tại hối cải lại có lẽ còn kịp, đỡ phải đến lúc ngươi xảy ra chuyện ta khóc ko ra.

      Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, tro mắt phiếm thản nhiên tử quang, thấp trầm tiếng - Ta ra ngoài 1 chút, có lẽ về trễ- xong liền bước ly khai. Tô Tử Duyệt nhìn bóng dáng Mẫn Mặc, dùng sức hừ 1 tiếng. Cửa phòng bị Mẫn Mặc khép lại mạnh, biểu giờ phút này nội tâm phẫn nộ.

      Liên tục mấy ngày Mẫn Mặc đều là sớm về trễ làm cho Tô Tử Duyệt tìm ko thấy cơ hội phát tiết bất mãn tro lòng, sau đó Tô đại tiểu thư chúng ta cảnh giác, nàng liền cải biến lại thời gian nghỉ ngơi của mình, thế là Mẫn Mặc mỗi lần trở về đều có thể nhìn thấy Tô Tử Duyệt ngồi ở giường khuôn mặt tươi cười đón chào. Có khi cười như gió xuân ấm áp, có khi cười như gió lạnh lãnh. Ngày tháng của Mẫn Mặc cùng tân Ma hậu mới lập luôn thay đổi ưu tư thất thường từng chút 1 trôi qua.

      Đến 1 ngày Mẫn Mặc rãnh rỗi, hơn nữa Tô Tử Duyệt tâm tình ko sai, liền đem nàng ôm đến đùi, ôm nàng - Ngươi đem bọn trở về ?-

      Tô Tử Duyệt kinh ngạc nhìn Mẫn Mặc, phía trước bởi vì ko có đứa của mình cho nên thích vây quanh mấy đứa nàng thấy cũng có thể hợp lí. Nay cục cưng của ở tro bụng của mình, còn đưa ra cầu như vậy, liền chỉ có thể chứng tỏ rành rành là 1 người thích trẻ con. Nhận thức ra điểm này, Tô Tử Duyệt nội tâm nhất thời cảm thấy ấm áp, 1 nam nhân nếu có thể chấp nhận đứa của mình cùng người đàn ông khác, thuyết minh rất để ý chính mình. Tô Tử Duyệt nội tâm ngọt ngào, ngoài miệng lại ko , chỉ - Bọn rời ko được phụ thân.

      Mẫn Mặc nghiêng đầu nhìn Tô Tử Duyệt, bỗng nhiên nở nụ cười, cuối cùng ko biết làm sao - Ngươi lúc trước đem mấy đứa dưỡng ở chỗ của ta, vì cùng ta câu này sao?

      Tô Tử Duyệt hắc hắc cười, ôm cổ của - Ko hổ là nam nhân của ta, nhìn thấu ta nga. Vậy Ma vương đại nhân thử xem, nên đem mấy đứa nhận về, hay là ko nhận về?0 Tô Tử Duyệt dùng trán cọ cổ Mẫn Mặc.

      Mẫn Mặc lấy tay bóp kiều đồn Tô Tử Duyệt, thấp giọng - Vậy phải xem ngươi tối nay biểu như thế nào.

      Tô Tử Duyệt có chút do dự sờ sờ bụng hơi nhô ra của mình, lo lắng hỏi- có thể chứ? Ở chỗ của ta thời điểm này là ko được phép.

      Mẫn Mặc đem tay đặt ở bụng Tô Tử Duyệt, - Ngươi còn chưa tin ta sao? Hơn nữa, này là nhi tử của ta, ta có thể để cho gặp chuyện ko may sao?

      Tô Tử Duyệt nhất thời lãnh hạ mặt - Vậy ngươi có thể để cho ta xảy ra chuyện sao?

      Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, nghĩ đến lời khuyên Đầu sói, nghĩ đến chính mình cá mè 1 lứa, Mẫn Mặc đột nhiên - Để lũ đến

      _ ? ngươi chết mất- Tô Tử Duyệt kéo mặt Mẫn Mặc xuống, rồi mới hôn lên môi của - Ngô… tối hôm nay ta ở

      Mẫn Mặc lấy tay đỡ đầu Tô Tử Duyệt, đem đầu nàng cố định, rồi mới đoạt lại địa vị chủ đạo, - Ngươi muốn như thế nào đều được, chỉ là ta đợi ko nổi buổi tối- xong, liền triệt bỏ lớp áo ống da thú trước ngực Tô Tử Duyệt, bóp 2 vú tròn của nàng, nơi đó bởi vì Tô Tử Duyệt mang thai mà có vẻ càng thêm đầy đặn.

      _ Ân…- Tô Tử Duyệt đẩy ngã Mẫn Mặc, rồi mới cưỡi ở thân . Nàng lấy tay kéo rơi khố dài ở bên hông Mẫn Mặc, lấy tay thuần thục vuốt ve dương cụ mềm mại giữa khố . Mẫn Mặc rất lâu ko gần Tô Tử Duyệt, bởi vậy nơi đó phá lệ mẫn cảm. Nàng bất quá nhàng đùa vài cái, liền cường tựa khối sắt.

      Tô Tử Duyệt đỡ gậy thịt của , nhắm ngay tiểu huyệt của mình chậm rãi ngồi xuống- A… lớn… ngô…- Đợi cho thân thể thích ứng thô to của , nàng này mới bắt đầu chậm rãi lắc lư thân thể của chính mình. Tư thế như vậy làm cho gậy thịt Mẫn Mặc chọc càng sâu, Tô Tử Duyệt cảm thấy cây gậy cơ hồ muốn xuyên qua cổ tử cung chọc nhập vào tro tử cung của mình. Bởi vậy nàng cũng ko dám di động cao thân mình, chỉ là ghé vào thân Mẫn Mặc nhàng mà động.

      Như vậy đối Mẫn Mặc mà quả thực chính là dày vò, nhịn 1 hồi liền xoay người đem Tô Tử Duyệt đặt ở dưới thân, - Ngươi muốn ma sát như vậy đến lúc nào? Hay là để ta động, ngươi ngoan ngoãn nằm là được- xong, rút ra 1 cái gối để dưới hông Tô Tử Duyệt. Vòng eo của nàng bị gối lót, vậy tiểu huyệt liền hoàn toàn ra ở trước mặt Mẫn Mặc.

      2 chân bị Mẫn Mặc tách biệt, cái mông lại bị lót, tư thế như vậy làm cho Tô Tử Duyệt cảm thấy cảm thấy thẹn. Nàng lấy tay đẩy đầu Mẫn Mặc ra, giọng - Ngươi đừng nhìn…

      Mẫn Mặc vươn ngón tay vuốt lên đóa hoa lộ ra của nàng, - Nơi này ta ko chỉ muốn nhìn, còn muốn hôn, muốn phạm, sao vậy tại lại thẹn thùng? nơi này, vùi đầu ở giữa 2 chân nàng, dùng miệng hấp đóa



      CHƯƠNG 149- CHUYỆN PHU THÊ!

      Mẫn Mặc dùng đầu lưỡi bát làm Tô Tử Duyệt đồng thời còn dùng ngón tay mò đến tiểu hạch dưới thân nàng, dùng sức vuốt ve. Tro tiểu huyệt nàng trào ra đại lượng mật nước, đều bị uống vào. Tô Tử Duyệt cung khởi vòng eo, làm cho tiểu huyệt của mình càng thêm gần sát môi của , làm đầu lưỡi có thể tiến càng sâu, nàng ko kiên nhẫn thúc giục - Ân… nhanh chút… ta muốn gậy thịt của ngươi… ko cần đầu lưỡi… nhanh chút…

      _ Ngô… ngươi cầu ta sao?- Mẫn Mặc 1 bên hấp, 1 bên lắp bắp .

      _ Cầu ngươi… nhanh chút…- Tô Tử Duyệt ngoan ngoãn nghe theo .

      _ Chậc chậc, 1 chút thành ý đều ko có sao- Mẫn Mặc , ở hoa hạch của nàng nhàng mà ấn 1 chút, tiếp theo liền nghe được Tô Tử Duyệt rên 1 tiếng, đồng thời đại lượng mật nước ấm áp phun nhập tro miệng của . ngẩng đầu lên, - Như vậy liền ra? là vô dụng nha.

      Vừa mới ra khiến tiểu huyệt có vẻ càng thêm hư ko, nàng hận ko thể lập tức có thô to gậy thịt cắm vào để bổ khuyết loại hư ko này. Tô Tử Duyệt thấy Mẫn Mặc hoàn toàn ko có ý muốn giúp mình, chính mình đành tự sờ xuống dưới thân. Tay nàng linh mẫn khéo tiến vào tro tiểu huyệt của mình, tiến tiến xuất xuất cong ngón tay chơi đùa.

      Mẫn Mặc kéo ra tay Tô Tử Duyệt, rút xuống đai lưng trói nó lại để ở đầu nàng, 1 bên - là ko nên giáo hội ngươi tự mình chơi a, lại nghiện? là cái tiểu dâm phụ.

      Tô Tử Duyệt ko biết làm sao đong đưa vòng eo, dùng ánh mắt khẩn cầu Mẫn Mặc nhanh chút tiến vào- Ân… là khó chịu… Mẫn Mặc… giúp… giúp ta… ân… ân… nơi đó muốn gậy thịt của Mẫn Mặc cắm vào… ân…- Tiểu huyệt dưới thân Tô Tử Duyệt hợp lại mở ra phun ra giọt sương tro suốt, Mẫn Mặc xem muốn huyết mạch phun trương. đỡ gậy thịt, đem cực đại quy đầu ở 2 cánh hoa của Tô Tử Duyệt ko ngừng cọ xát, chính là chậm chạp ko chịu vào.

      Tô Tử Duyệt bị tra tấn cơ hồ muốn nổi điên, nàng bắt đầu thử hướng về phía trước động vòng eo, ý đồ đem cây gậy nuốt vào, nhưng mỗi lần đều bị Mẫn Mặc tránh . Mẫn Mặc tựa hồ cảm thấy như vậy rất thú vị, càng thêm đậu tiểu huyệt Tô Tử Duyệt cắn gậy thịt của mình.

      Bất quá vài cái Tô Tử Duyệt liền mệt ra 1 thân mồ hôi, nàng nheo lại đôi mắt hơi thở dốc, lại bỗng nhiên thống khổ nhăn mày kêu lên- Ngô… ta đau bụng… ân…- Thân mình của nàng tựa 1 tiểu miu, ko ngừng vặn vẹo.

      Mẫn Mặc sợ hãi, cuống quít cởi bỏ dây trói cho nàng, rồi mới đưa tay xoa ở bụng của nàng, thân thiết hỏi- Xảy ra chuyện gì, sao lại đột nhiên như vậy… ko nên có chuyện, rất đau sao?- Mẫn Mặc chưa xong, bị Tô Tử Duyệt đẩy ngã xuống giường.

      Tô Tử Duyệt ngồi lên hông của , cầm lấy đai lưng nhanh nhẹn học thủ pháp lúc nãy trói mình đem tay Mẫn Mặc trói lên, hơn nữa - Cảnh cáo ngươi ko được phép tránh, bằng ko ta liền mang nhi tử của ngươi bỏ nhà ra .

      Mẫn Mặc lúc này mới phản ứng kịp chính mình là bị nàng đùa giỡn, thoáng nhàng thở ra, vừa rồi tim của cơ hồ muốn theo cổ họng nhảy ra ngoài. trừng mắt liếc ko biết nặng Tô Tử Duyệt, nhưng cũng ko gì, ngoan ngoãn nằm để cho nàng hồ nháo.

      _ Ân…- Tô Tử Duyệt đỡ gậy thịt Mẫn Mặc ngồi lên, hư ko rất lâu tiểu huyệt chung quy bị lấp đầy thời điểm, nàng phát ra thỏa mãn tiếng ngâm. Tô Tử Duyệt ngồi vào chỗ của mình sau đó lập tức liền khẩn cấp động, thân mình của nàng cao cao nhếch lên rồi mới mạnh ngồi xuống, cặp vú căng tròn theo động tác của nàng qua lại đong đưa. Mẫn Mặc chớp đôi mắt nhìn 2 tiểu bạch thỏ bướng bỉnh, rất muốn thoát khỏi dây thừng sau đó liền nắm lấy chúng, nhưng lại sợ Tô Tử Duyệt tức giận, thầm đem xúc động nhịn xuống.

      _ A… hảo sâu a… ân…- Tô Tử Duyệt theo động tác của mình nghiêng đầu, hoàn toàn trầm tẩm ở tro dục vọng say lòng người. Mỗi 1 lần hạ xuống, gậy thịt Mẫn Mặc đều thâm trầm đâm sâu vào tro tiểu huyệt của nàng, như vậy sâu, nàng cảm thấy gậy thịt đều đụng phá hư cục cưng. Nhưng nàng lại dừng ko được, thầm muốn thêm nhiều hơn vào thời điểm khoái cảm.

      Mẫn Mặc sau khi để nàng động 1 hồi, liền bắt đầu từ dưới hướng lên đưa đẩy. Khởi điểm chỉ là đón ý hùa động tác Tô Tử Duyệt, sau liền dần dần nhanh hơn tốc độ cùng lực đạo, đem quyền chủ động tro bất tri bất giác lấy về. Lúc đầu do Tô Tử Duyệt khống chế đại cục, dần dần biến thành đón ý hùa, nữa sau, liền có chút theo ko kịp động tác Mẫn Mặc.

      _ Ngô… chậm 1 chút… a… vì, vì cái gì… ngươi đừng động a… a… ta, ta ko nổi… ngô…- Tô Tử Duyệt chống tay lên ngực Mẫn Mặc, miễn cưỡng theo tiết tấu của - Ko cho phép… ngô… hồ đồ, hỗn đản a… ngươi, làm đau ta, bụng… ân…

      _ Ân… vừa mới dối, ta tại còn tin ngươi sao? Xem biểu tình của ngươi… làm sao giống bộ dạng đau? Ngoài miệng ko thể, biểu tình ràng là cầu ta dùng sức đâm tiểu huyệt dâm đãng của ngươi. Ân… còn ko muốn sao? Ngươi phía dưới kẹp gấp như vậy làm gì? Ân?- Mẫn Mặc mặc kệ nàng, như cũ làm theo ý mình từ phía dưới đâm lên tiểu huyệt Tô Tử Duyệt.

      Tô Tử Duyệt mệt dựa vào trước ngực Mẫn Mặc, 2 mắt đẫm lệ nước mắt lưng tròng nhìn , ý đồ dùng ánh mắt đả động . Mẫn Mặc cười - Mệt sao? Xuống dưới nằm nhe- Tô Tử Duyệt lắc đầu, tử nhủ chính mình vất vả lừa để leo lên được vị trí này nên ko chịu nằm xuống- A… là ngây thơ a… phu nhân… ta đây liền ko thể khách khí … ân…- Mẫn Mặc xong liền bắt đầu 1 sóng công kích.

      _ …a… ta… muốn ra… a…- Tô Tử Duyệt miễn cưỡng thân mình ngồi ở thân của , loại cực hạn khoái cảm thuận lưng của nàng hướng về phía trước kéo tới. Giây tiếp theo, nàng cũng run rẩy ở ngực Mẫn Mặc. Mẫn Mặc lúc này đây ko có giống như trước ko ngừng co rúm, mà là ngừng lại cấp nàng từ tro dư vị cao trào khôi phục lại.

      Tay Mẫn Mặc nhàng tránh thoát khỏi đai lưng, vừa cưng sủng vừa dịu dàng vuốt ve lưng Tô Tử Duyệt bởi vì cao trào mà hơi có chút phiếm hồng- Thư thái sao, tiểu tinh của ta?

      _ Thân ái …- Tô Tử Duyệt dựa vào trước ngực , lấy tay ở chỗ phấn hồng trước ngực xoay tròn chung quanh. Tô Tử Duyệt 1 tiếng thân ái này gọi Mẫn Mặc khiến khóe miệng ko chịu khống chế nâng lên, thầm nghĩ nữ nhân quả nhiên là phải uy no mới chịu nghe lời. Chợt nghe Tô Tử Duyệt dùng ngữ điệu êm tai nhất của nàng - Thân ái, ta ngươi nhất. Ta muốn bạo cúc hoa ngươi.

      Mẫn Mặc khuôn mặt tươi cười nháy mắt cứng ngắc vặn vẹo, tay lớn thuận thế ở kiều đồn Tô Tử Duyệt mạnh vỗ 1 cái, vậy thanh phá lệ thanh thúy. Đánh tiếp thời điểm tay cơ hồ là bị nảy lên, như vậy mềm mại co dãn làm cho Mẫn Mặc ko khỏi muốn đánh nhiều vài cái. trầm tiếng - bừa cái gì? Ai dạy ngươi làm loạn thất bát tao? Quả thực đáng chết.

      _ Ngươi ko ta sao? Vì sao thời điểm mang thai cầu nào cũng ko chịu đáp ứng ta?- Tô Tử Duyệt biển miệng, bộ dạng lập tức muốn khóc.

      Mẫn Mặc nghi hoặc nhìn nàng, chẳng lẽ nữ nhân sau khi mang thai còn có loại cầu này sao? ở nội tâm nhanh tính toán có nên rút lui chạy kiếm Đầu sói hỏi 1 câu, có lẽ làm theo lời Tô Tử Duyệt rồi? Nghĩ đến đây Mẫn Mặc chỉ cảm thấy phía sau cúc hoa căng thẳng.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 150 – THÀNH LẬP HẬU CUNG!

      Tô Tử Duyệt thấy Mẫn Mặc chậm chạp ko có trả lời, liền thúc giục- Có thể ko hả?

      _ Ta… cần suy nghĩ, lần này tạm cho qua, dù sao sau này có khi lại có cơ hội, ngoan- Mẫn Mặc vội . Rồi mới thấy nàng tựa hồ cũng hồi phục lại, liền xách súng tái chiến. Bất quá từ rày về sau Mẫn Mặc cứ nghĩ đến chuyện cúc hoa, liền ko còn nhiều tâm tình, qua loa đưa đẩy hơn mười hạ, liền bắn ra. Sau đó lại ôm Tô Tử Duyệt nghỉ ngơi 1 hồi, ở nội tâm thầm mong Tô Tử Duyệt chỉ là nhất thời quật khởi, qua trận cố gắng đem việc này quên .

      nằm 1 hồi, liền đứng dậy chuẩn bị đem tình của mấy người kia giải quyết cho xong. Đầu tiên là giành ra mấy gian phòng trống, mặc dù là cùng ở chung 1 cái núi, Mẫn Mặc vẫn là tìm mấy chỗ sơn động cách xa nhau khá xa, như vậy mỗi người đều có lãnh địa của mình, miễn cho sau này gặp mặt bớt xấu hổ. Lại sai 2 cái nội vụ đem từng phòng quét tước sạch , thế này mới xem như hoàn thành. Đến nỗi rước mấy người kia, chuyện như thế mất mặt, Mẫn Mặc ko muốn để cho người của , thế là liền phái Tô Tử Duyệt chính mình tự truyền lời. Tuy rằng Mẫn Mặc thời điểm với Tô Tử Duyệt khẩu khí rất ko vui, nhưng nàng lại cười tủm tỉm chạy đến trước mặt cảm ơn, hơn nữa 1 đống lời hay. Có câu gọi là ko ai nỡ đánh người mang nụ cười chân thành, Mẫn Mặc cũng chỉ có thể ko biết làm sao lắc đầu.

      Tô Tử Duyệt mỹ thí điên thí chạy đến nơi ở bọn Tố Điệp, Tô Tử Duyệt từng sau này có 1 ngày bọn họ đều ở chung, bởi vậy cũng ko ai giật mình. Chỉ là bọn người nào cũng ko ngờ rằng Mẫn Mặc hội đáp ứng cầu vô lý của Tô Tử Duyệt, đem mấy người bọn cùng nhau sống chung. Chuyện như vậy hoang đường, chỉ sợ là khai thiên lập địa duy nhất. Vài người nghe xong đều là nửa vui nửa sầu, mừng là có thể thường xuyên nhìn thấy Tô Tử Duyệt, sầu là Mẫn Mặc sợ ko phải dễ ứng phó như vậy.

      Tố Điệp đưa ra ko cũng ko sao, nhưng cuối cùng vẫn là bị phủ quyết. là ko lay chuyển được Tô Tử Duyệt làm nũng, 2 là lo lắng Mẫn Mặc hội sượng mặt. Ma vương đại nhân đều nể mặt thỉnh bọn tới ở, vài người nếu ko , chỉ sợ ko có hảo trái ngọt. Mà Thường Hoan lo lắng so với 3 người khác còn muốn nhiều hơn, ngày đó gặp chuyện ko may là đây, nhớ lại Mẫn Mặc sau khi hấp thu loại thần bí sức lực là thế nào phát cuồng. Mẫn Mặc trạng thái như vậy sao lại có hảo tâm muốn thỉnh đại gia đến cùng nhau ở? Thường Hoan rất lo lắng tình sau này.

      Thừa dịp 3 người kia cùng bọn thu thập hành lí, Thường Hoan 1 mình kéo Tô Tử Duyệt đến địa phương yên tĩnh. Thường Hoan dùng tứ chi ngôn ngữ từ bày tỏ cho Tô Tử Duyệt tạm dịch là: Nàng cũng biết trạng huống thân thể Mẫn Mặc tại mà. Tô Tử Duyệt sửng sốt 1 hồi mới hiểu được thân thể trạng huống là ám chỉ cái gì, nàng nhận thức cẩn thận trả lời- Ngươi là chuyện quang đoàn kia?- Quả nhiên, Thường Hoan nghe xong 2 từ này dùng sức gật đầu.

      Tô Tử Duyệt - tại xem ra hẳn ko có chuyện gì, tựa hồ chỉ cần ko thường vận dụng cái năng lượng kia ko có chuyện ── – tới đây, nàng liền dừng lại. Thường Hoan ko phải là đơn thuần quan tâm trạng huống thân thể Mẫn Mặc, vậy nhất định là liên quan đến cái tác dụng phụ kia. lo lắng Mẫn Mặc 1 thời điểm nào đó phát điên đem tính mạng mấy người bọn cùng bọn đều chôn chung. Tuy rằng Mẫn Mặc sau này quả có điểm hỉ nộ vô thường, nhưng cũng ko có tựa tiên vương trước đây như vậy khoa trương. Hơn nữa lại vậy thần bí sức lực là ma chú bị khắc vào vách tường, cũng ko phải là quang đoàn Mẫn Mặc hít vào . đến đây, Mẫn Mặc rốt cuộc hít vào cái gì, nàng đến giờ vẫn hoàn toàn đoán ko ra.

      Nghĩ đến đây, nàng gật đầu - Ý của ngươi ta hiểu , ta nhanh chóng điều tra ràng. Bất quá có 1 chuyện ngươi có thể yên tâm, Mẫn Mặc tuy rằng ưu tư có chút ko ổn định, nhưng cũng ko đến mức điên cuồng. Chính làm chuyện gì, nội tâm đều vẫn luôn biết .

      Thế là đoàn người qua lại mấy lần, mới đưa toàn bộ nội thất tro nhà chuyển đến nhà mới, 1 lần nữa bện nệm cỏ. Bọn làm là đó thời điểm Mẫn Mặc vẫn ko có lộ diện, chỉ tại phút cuối cùng sau khi hết thảy dàn xếp ổn thỏa mới tượng trưng vài câu khách sáo. Mấy người bọn họ đều hiểu tro lòng, cẩn thận ko nên chọc ranh giới của .

      Nhưng ngay cả ở thế giới này ko có bức tường nào mà ko bị gió lùa, chuyện Tô Tử Duyệt ở dưới mí mắt Mẫn Mặc thành lập 1 cái hậu cung phồn thịnh này ko tới mấy ngày liền trong truyền ra ồn ào huyên náo khắp Ma đô, chuyện Mẫn Mặc cùng chia sẻ chung với nhiều nam nhân khác thành đề tài gây sốt nhất tro giới ma quỷ. 1 nữ nhân đồng thời ủng có tới mấy giống đực khác loài ở Ma đô cũng ko phải chưa từng trải qua, nhưng trước giờ mấy đời Ma hậu cho tới bây giờ đều chỉ có 1 trượng phu duy nhất là Ma vương. Đại gia tới đây liền lại đem chuyện phụ thân Mẫn Mặc lôi ra , truyền thuyết tàn nhẫn cướp đoạt Vương hậu, còn giết người nam nhân Vương hậu , bla bla. Cuối cùng chuyện càng được thổi phồng thái quá, căn bản tìm ko ra bóng dáng nguyên tác lúc đầu. Mẫn Mặc sắc mặt 1 ngày so với 1 ngày càng khó coi.

      Tô Tử Duyệt cũng là cho đến lúc này mới biết bởi vì chính mình ích kỷ nhất thời lại mang cho Mẫn Mặc cùng Tố Điệp bọn bao nhiêu phiền toái, nàng tìm tới Mẫn Mặc, ra ý tưởng đem bọn hồi chỗ ở cũ. Mẫn Mặc nghe xong sau đó lại - Ta vừa ở, ngươi liền sắp xếp cho bọn họ an tâm ở xong. Bất quá chỉ là chút lời đồn đãi nhảm nhí thôi, ta lại sợ bọn họ sao? Nếu bọn họ phải làm thế nào, ta liền làm thế đó, vậy mới là bị chê cười. Ngươi an tâm dưỡng thai, đừng miên man suy nghĩ nữa.

      _ Vậy ngươi… những lời này ngươi đừng để tro bụng nhe, bọn họ cũng chỉ là nhàm chán đồn đãi thôi, dù sao mấy ngày nay trôi qua rất đơn điệu- tới đây, Tô Tử Duyệt nhớ tới Thường Hoan lo lắng lúc trước. Nàng muốn 2 người bọn họ có thể thẳng thắn với nhau, nếu hôm nay tiếp, có thể hỏi mọi chuyện ràng. Thế là nàng thêm- Lại tiếp, ta vẫn có chuyện nghĩ ko ra, ko biết chính mình nghĩ tới khi nào nữa. Ngày đó chúng ta nhìn thấy là đó chữ khắc ở thạch bích sơn động mới là thần bí sức lực báo đen lúc trước, vậy ngươi lần đó hấp thu cái quang đoàn kia lại là cái gì vậy? Ta thời gian này luôn nghĩ tới chuyện đó, tổng cảm thấy nội tâm ko buông được.

      Mẫn Mặc vỗ vỗ lưng Tô Tử Duyệt, trấn an - ko có chuyện gì xảy ra, ngươi đừng lại nghĩ, ngươi xem ta ko phải vẫn hảo soa, nào có giống như con báo kia tẩu hỏa nhập ma chứ?

      Tô Tử Duyệt thấy Mẫn Mặc ăn khẳng định như vậy, liền đoán biết lai lịch quang đoàn kia. Nghĩ đến đây, Tô Tử Duyệt có chút mất hứng, nàng tức giận - Mẫn Mặc, ta có việc gì đều cùng ngươi thương lượng, nhưng ngươi sao? Ngươi vốn biết lai lịch quang đoàn kia cũng ko với ta, hại ta còn luôn thay ngươi lo lắng, vui quá ha? Chính ngươi từng ta ích kỷ, còn ngươi sao?- Giờ phút này Tô Tử Duyệt chung quy tìm được cơ hội đem lời Mẫn Mặc với nàng y nguyên trả lại cho , sau khi xong liền cảm thấy thần thanh khí sảng.

      Mẫn Mặc thấy Tô Tử Duyệt tựa hồ sắp bắt đầu thuyết giáo, vội vàng - Cũng ko phải chuyện gì quan trọng, ta ko phải có ý giấu, hôm nay ngươi hỏi, ta liền hết cho ngươi. Cái tử sắc quang đoàn kỳ là pháp lực cha ta- Mẫn Mặc xong, đỡ bà bầu Tô Tử Duyệt đến ghế ngồi xuống.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 151 – HOÀN!!!

      _ Pháp lực phụ thân ngươi? Loại vật này còn có thể truyền thừa sao?- Tô Tử Duyệt kinh ngạc - Ngươi làm sao biết được?

      _ Còn nhớ là đó chữ vách tường ko? Ngươi ko hiểu ngôn ngữ nơi này cho nên nhìn ko ra, đoạn văn tự cuối cùng thời điểm đó có viết tên người viết, bởi vậy kiểu chữ mới ko giống nhau- Mẫn Mặc tới đây, nhìn Tô Tử Duyệt 1 chút, mới chậm rãi - Viết đoạn văn tự đó, chỉ có thể là cha ta.

      _ Ông cái gì?- Tô Tử Duyệt hỏi.

      Mẫn Mặc rũ mắt xuống, sau 1 lúc lâu mới - Đại khái là sau khi ông học vậy thần bí ma chú tuy rằng trở nên ngày càng lớn mạnh, nhưng lại ngày càng ko thể khống chế ưu tư của mình, làm ra rất nhiều tình ko đúng. Cuối cùng trước khi tình trở nên tệ hơn đem sức mạnh của mình chia ra gửi ở tro sơn động kia. Ta hấp thu sức mạnh của ông, có lẽ là bởi vì ko có tiếp xúc trực tiếp với ma chú kia, cho nên phản ứng của ta cũng ko quá nghiêm trọng. Mặc dù là tính khí có chút khó có thể khống chế, nhưng ko làm ra chuyện quá hoang đường. Cha ta ông còn … ông rất ta cùng mẫu thân.

      _ Mẫn Mặc…- Tô Tử Duyệt nhàng mà kêu 1 tiếng, rồi tiến đến gần giang rộng ra 2 tay. Mẫn Mặc tới ngồi xổm trước mặt nàng, làm cho nàng ôm chính mình, nhàng mà dịu dàng vuốt ve tóc của mình. Mà Mẫn Mặc đem mặt dán tại bụng hơi nhô ra của Tô Tử Duyệt, im lặng dựa vào. Tô Tử Duyệt ko muốn bởi vì trãi qua tình này mà thêm khổ sở, liền chuyển đề tài hỏi- Ngươi xem cục cưng bộ dạng hội giống ai hơn?- Bởi vì ko có máy siêu , Tô Tử Duyệt cũng chỉ có thể đoán 1 chút diện mạo.

      _ Đương nhiên giống ta, đứa Ma đô bộ dạng đều tựa ba nó- Mẫn Mặc nháy mắt đánh vỡ ảo tưởng Tô Tử Duyệt.

      Nguyên bản hảo ko khí bởi vì 1 câu này của Mẫn Mặc mà biến mất hầu như ko còn, “Hội chứng sản phụ” của Tô Tử Duyệt phút chốc liền tăng vọt, sắc mặt nàng trầm, châm chọc - Tựa mèo cụt đuôi như ngươi sao?

      _ Ngươi… ngươi ra còn ko thấy xấu hổ, vất vả cho ngươi gặp được chân thân, còn nhận thức ko ra đó là con gì, là vô dụng- tới đây, lại thở dài - Cha ta cũng là, có thời gian viết là đó còn ko bằng viết ta rốt cuộc là con gì còn hữu dụng hơn.

      _ Mẫn Mặc, chuyện đàng hoàng, ngươi hẳn nên bắt đầu ghi chép 1 ít tình ở Ma đô, biết bao nhiêu liền viết bấy nhiêu. Như vậy hậu thế cỏn có cái khảo cứu, bằng ko rất đáng tiếc. Hơn nữa, nếu ta là ngươi, ta thỉnh cái lão sư dạy là đó văn tự cho bọn của các ngươi. Đây là 1 loại văn hóa, ko nên vứt bỏ- Tô Tử Duyệt nâng mặt Mẫn Mặc lên nhìn vào mắt của nghiêm túc .

      _ Hảo- Mẫn Mặc gật gật đầu, dễ dàng liền đáp ứng hạ chuyện này.

      Tô Tử Duyệt sờ bụng tròn trịa của mình hỏi Mẫn Mặc- Ngươi xem, ngươi có việc gì cũng luôn giấu giếm ta, hơn nữa đối với ta 1 chút cũng ko tốt, ta thấy lúc đứa ra đời xong ta xác định chắc chắn là khóc ko nổi.

      Mẫn Mặc thoải mái cười - Nếu ta chết, Ma đô liền là của ngươi cùng đứa . Ngươi yên tâm, phàm là có ma tộc dị tâm, ta đều xử lý sạch, thẳng đến trước khi đứa này có năng lực tự bảo vệ mình tuyệt đối ko có chuyện gì xảy ra. Ta rồi, ta đem việc này thu thập thỏa đáng đem Ma đô giao cho ngươi, ko cần lo lắng. Đến lúc đó bộ tộc báo đen, ta nghĩ còn có Đầu sói, 8-9/10 cũng kế thừa chức vị thủ lĩnh của phụ thân , ngươi có 2 cái cường đại ma tộc này, ko gặp chuyện ko may.

      _ Ngươi mất hứng- Tô Tử Duyệt mất hứng đánh gãy Mẫn Mặc, nàng vốn cũng chỉ định giỡn tùy tiện mà thôi, muốn nghe lừa chính mình vài câu, ko ngờ rằng Mẫn Mặc lại ở tro này tựa công đạo di ngôn nhiều như thế.

      Mẫn Mặc đem Tô Tử Duyệt từ ghế ôm lên, hướng phòng mình vào, vừa vừa - Sao vậy, đau lòng? Ta biết ngay là ngươi luyến tiếc ko nỡ mà. Ngươi cho tới bây giờ chính là người hay mềm lòng, bằng ko sau lưng cũng ko có nhiều nam nhân như vậy- Tô Tử Duyệt dùng sức chọt mạnh vào ngực Mẫn Mặc 1 quyền, ko tiếp lời của , xem như cam chịu.

      theo ngày chuyển dời, càng tới gần ngày sinh nở Tô Tử Duyệt tâm tình càng phát ra bừa bãi, kiện nàng thường xuyên làm nhất chính là 1 tay vuốt ve bụng tròn trịa, 1 tay chỉ Mẫn Mặc làm ấm trà trạng, khiển trách- Để coi ngươi còn có thể kiêu ngạo tới khi nào, 1 ngày nào đó ngươi khóc, đến lúc đó ta giúp nhi tử ngươi dưỡng 1 đám tiểu bạch kiểm.

      Mẫn Mặc lúc này cũng chỉ có thể ko biết làm sao lắc đầu - Ta còn thắc mắc, tiểu bạch kiểm ngươi còn thiếu dưỡng sao? Những lời đồn về ta bên ngoài ngươi nhất ràng nhỉ? Ân… mấy lời đồn đó đừng là ngươi truyền ra ?

      5 năm sau.

      1 cái tóc đen mắt to tiểu nam hài dựa vào sau thạch bích lén lút đánh giá 4 phía, thấy bốn bề vắng lặng, tiểu gia hỏa liền nhanh chân hướng ra phía ngoài chạy tới. Còn chưa kịp chạy ra vài bước bị 1 cánh tay lớn chụp lấy cổ áo xách lên, vậy tiểu nam hài nhất thời trở nên ủ rũ, cái miệng nhắn bẻ cao. Chỉ nghe đỉnh đầu người nọ hỏi:- Sao lại muốn trốn?

      _ Lão ba, con ko muốn lớn lện làm Ma vương âu, ngươi cho con chơi hội - Vậy tiểu nam hài ôm lấy đùi thon dài của nam nhân cao gầy kia cầu xin .

      _ Ko làm Ma vương ngươi còn có thể làm gì?- Vậy nam nhân tức giận răn dạy- Làm Ma vương vốn là trách nhiệm của ngươi! là tức chết ta, sao lại sinh ra thứ nhi tử ko biết nghe lời như ngươi chứ.

      _ Người mới ko biết nghe lời á, lão mẹ ko phải thường thượng bất chính hạ tắc loạn sao, bà ta đều là giống ngươi mới như vậy- Vậy tiểu nam hài tức giận .

      _ Bậy bạ! Ta trước đây nào có giống ngươi bướng bỉnh như thế? Ta so với ngươi từ có thể đem việc tro ngoài Ma đô quan tâm đâu vào đấy, nhìn lại ngươi bây giờ , trừ bỏ chơi ngươi còn có thể làm gì? Mẹ ngươi chỉ biết bừa, đừng nghe nàng- Nam nhân ý đồ đem tiểu hài tử theo đùi búng ra, nhưng tiểu hài tử này giống như là dính ở đùi, lôi thế nào cũng ko kéo xuống được.

      Vậy tiểu nam hài đột nhiên hét lớn- Mẹ, mẹ! Lão ba dám người bậy.

      Vậy cao đại nam nhân nhất thời thân hình cứng đờ, liền vội quay đầu về phía sau, chỉ thấy ngoài trừ ko khí cái gì cũng ko có. Chính là vào cái ngây người công phu, vậy tiểu nam hài nhanh như chớp chạy thoát ra ngoài. Vậy nam nhân nghiến răng nghiến lợi - là dạy hư ngươi- Sau khi xong, liền nhận mệnh trở về. Nếu công tác lay chuyển ko được nhi tử, liền chỉ có thể trấn an là đó nữ nhân chỉ biết khóc sướt mướt cộng thêm chút tâm thần.

      Mà lúc này, tro Ma đô đối với Ma vương lời đồn đãi sớm ko còn là sợ vợ, mà là Ma hậu vừa nhậm chức của Ma đô là 1 vị đầy bản lĩnh. Ma hậu ko chỉ cam tâm tình nguyện giúp sinh ra tiểu ma vương, còn chăm sóc cùng nhau quản lý Ma đô. Ma hậu là người thân thiết, cho nữ nhân tro Ma đô rất nhiều dày rộng phúc lợi, khiến càng ngày càng nhiều người nguyện ý chấp nhận là đó ma quỷ. Mà Ma vương cũng bắt đầu sáng tác Ma đô biên niên kí sử, ghi chép 1 vài kiện trọng yếu tro Ma đô, còn phát triển mở rộng văn tự lớn nhất của Ma đô. Mà chuyện cuộc sống gia đình Ma vương có phần hỗn loạn, ko còn là đề tài mấy đại gia quan tâm.

      ———-oOo———-

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :